1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đường về (Phần 2) - Dạ An (15.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15.1: Tân sinh mệnh

      Sinh thần của ta cùng Thập Tứ kề gần nhau, từ mùng sáu bắt đầu liền nháo ăn mừng. Nhưng so sánh với cái gì tiệc rượu, ràng đối với tiết mục lên giường buổi tối cảm thấy hứng thú hơn. Dù sao Thập Tứ vẫn trẻ tuổi, ở bên hăng hái nồng hậu, hơn nữa tinh lực tràn đầy làm biết mệt. Ta cho lời khuyên: "Lúc còn trẻ phải hiểu được tiết chế." Thế nhưng lại cợt nhã lại gần, ôm ta, tay liền trượt vào bên trong vạt áo ta, mút lấy vành tai của ta : ". . . . . . Nàng đứng ở nơi này, muốn ta thế nào tiết chế?" Ở phương diện này, có lẽ là chấp nhận cò kè mặc cả .

      Ngày tết qua, cha liền vội vàng cho mang sính lễ qua nhà Dung Huệ, trọng yếu là đồ trang sức châu ngọc, thỏi vàng bạc các loại đồ cụ thể gì đó, bởi vì trang phục chứa được mấy rương, cho nên lại để cho đường huynh lo liệu chút gấm lông vũ thượng đẳng, mãn hoa hàng lăng, nữ trang đoạn hoa, cùng với nhung thiên nga nhập khẩu, chung là vật liệu may mặc, nhìn như vậy mới phát giác danh mục quà tặng phong phú chút.

      Đầu tháng hai nhận được thư đường huynh gởi, đường muội Lý Thục ngày gần đây muốn lên Kinh Thành , xin cha gắng gượng chiêu đãi. Qua hai ngày, Lý Thục tự mình cũng viết thơ tới, mục đích chuyến này của nàng, là uống rượu mừng của Lý Hạo, hai là nhìn tỷ phu, ba là ăn uống chùa, nghĩ đến ta sợ tốn kém, chỉ cần chớ chê nàng phiền là tốt.

      Lý Thục được như nguyện cần xuất giá chịu đựng nhà chồng câu thúc, chỉ tiếc đoạn hôn nhân này tuổi thọ chỉ có tới năm. Trượng phu của nàng hai năm trước lúc ra ngoài ngoài ý muốn rơi xuống nước, nàng liền từ tân nương tử thành quả phụ. Cha vừa nhắc tới cháu này, trừ thở dài vẫn là thở dài, nghe nàng muốn tới, liền gật đầu , ‘ giải sầu cũng tốt ’. Nhưng ta xem thư này viết rất thú vị, nàng cũng như hình tượng buồn bã mà cha tưởng tượng. Bất quá, mấy năm này thay đổi đột ngột liên tiếp, xác thực nàng chịu đựng đủ . Lý Dung sau khi mãn năm hiếu kỳ gia gia, liền rời nhà về, đến nay tin tức hoàn toàn có. Bọn họ tình cảm tốt như vậy. . . . . . Nhớ lại thời điểm, bộ dáng hai người bọn họ ở phòng ăn cãi nhau ầm ĩ vẫn như cũ.

      Trung tuần tháng này, Thập Tứ theo Hoàng đế tuần Ngũ Đài Sơn. Dự định chỉ tới tháng mà thôi, thế nhưng lại niêm niêm hồ hồ vài ngày.

      Thời gian có ở đây, cực kỳ nhõm, ở trong vườn để cái ghế nằm đọc sách, lật qua mười dieễnmấy trang, cảm đđaànn thấy khátlêêêê muốn uống quýýýnước đđôônn, thế nhưng phát nắp ly trà rơi xuống vài cánh hoa đào rồi. Có lúc xem sách, biết sao ngẩn người, thời gian nháy mắt trôi qua rồi.

      Hôm đó Thập Tứ trở về, Do Nhi tới bẩm báo trước rồi, ta theo lý chuẩn bị đến cổng trong nghênh đón. Còn chưa có ra khỏi viện, chỉ thấy như cơn gió xông tới, thấy ta, hai lời, kéo về trong phòng.

      "Bảo bối, bảo bối, ta rất nhớ nàng!" có chút thô lỗ cởi nút áo ta.

      Ta đẩy ra chút hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"

      Vẻ mặt của nhìn như có chút lo sợ nghi hoặc, nhìn ta chằm chằm lẩm bẩm : "Để cho ta xem nàng chút. . . . . ."

      "Ta ở tại nơi này a, ngươi xem là được." Ta nhìn .

      an tĩnh lại, hôn mặt mày ta cái, nhàng ôm ta : "Đúng, nàng ở nơi này." Bỗng nhiên phen ôm lấy ta thả vào kháng, ta muốn ngồi dậy, lại bị ngăn chận. định trụ mặt của ta, nhìn mắt của ta, khẽ: "Sinh hài tử cho ta."

      "Ngươi có rất nhiều hài tử." Ta nhàn nhạt trả lời.

      nhắm mắt lại, kề lên trán của ta : "Ta muốn con của chúng ta."

      Ta xoay mặt qua bên nhìn , liền hôn lên cổ của ta.

      qua lời này hai ngày ta liền xuất qtriệu chứng đôônn có thai. buổi sáng tinh mơ, cái gì cũng chưa có ăn làm nôn, có gì cũng ói, nhưng vẫn ngừng cảm giác muốn đem thứ gì từ trong dạ dày nặn ra ngoài, kinh khủng cực kỳ.

      Như vậy coi là, cũng vượt qua tháng, trách được kinh nguyệt chậm chạp đến. Sau khi phát , ta bỗng nhiên cảm thấy khủng hoảng, ta có thể làm mẫu thân sao? Đứa bé phải đồ chơi, sanh ra được, mang theo gien di truyền của ta, chính là ta cách nào đẩy trách nhiệm. Sau đó, ta phát muốn những thứ này vô dụng, bởi vì tại cũng cần phải lựa chọn muốn hay là muốn, hoặc nàng tới, ta duy nhất có thể làm chính là tiếp nhận.

      Lúc ăn cơm tối, ta với Thập Tứ: "Giúp ta mời đại phu."

      cầm lấy tay ta, khẩn '
      [​IMG]

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 15.2: Tân sinh mệnh (tt)

      Bọn chúng bị sợ đến xanh cả mặt, hơi liếc về phía ta bên này. Ta cũng muốn Thập Tứ ở trước mặt ta trình diễn tiết mục ngược đãi trẻ em, liền đứng lên : "Ngươi chuyện đừng lớn tiếng như vậy."

      Thập Tứ vội vàng đỡ ta, dịu dàng : "Ta phải sợ bọn chúng phiền nàng sao. Hôm nay cảm thấy thế nào?"

      Ta lôi kéo Hoằng Ánh trả lời: "Tạm được. Đưa hai người bọn chúng trở về thôi, nương bọn họ lo lắng."

      Thập Tứ liền gọi hạ nhân vào ôm các con , ôm vai ta khẽ: "Nàng đừng lại nhiều, ngồi ." Vừa vừa đỡ ta ngồi kháng, giống như ta tám, chín tháng vậy. lại cười : "Chúng ta tới đặt tên cho hài tử có được hay ?"

      " tốt. Là nam hay nữ còn biết, quá phiền toái." Còn chưa tới hai lạng, đặt ra đống kia đến lúc đó hoàn toàn vô dụng.

      : "Vậy nàng xem lúc nào đặt tên tốt?"

      Ta uống canh hạt sen đưa cho ta, : "Chờ sanh ra xong xem chút là tròn hay méo cũng muộn."

      *****************

      Thịt cá thể đụng vào, mỗi ngày chỉ có thể uống nhiều sữa tươi hoặc sữa đậu nành, ăn ba bốn trứng luộc. Chỉ cần có nhiều dầu mở cùng thức ăn tanh, triệu chứng nôn nghén của ta tất nhiên cũng nghiêm trọng. Thập Tứ kiên trì mỗi ngày bồi ta ăn cơm tối, nhưng ta thấy mặt nhìn về phía thức ăn đầy bàn hề có khẩu vị, liền đề nghị: "Tách ra ăn , ngươi đừng đói ra bệnh ."

      lập tức ra vẻ đối ddiiễễnnvới cơm nhiệt đđàànntình cực llêê lớn: "Ừ, ta qquuýýsự là đói đđôônn bụng!" Sau đó dùng củ cải khô trộn cơm bộ dạng giống như ăn ngon lành.

      Ta lắc đầu cái, chỉ có thể tùy .

      Về sau liền tận lực để cho phòng bếp chuẩn bị chút "Làm món ăn mặn" , tỷ như nấm hương làm"Tái lưng chừng" linh tinh.

      Chỉ là khẩu vị của ta vẫn tốt, vì bổ sung protein cùng chất canxi, trứng gà sữa tươi cũng nhắm mắt nhồi vào cái bụng, cho nên thấy những thứ thức ăn khác, cũng liền muốn ăn rồi.

      Thập Tứ luôn hỏi ta muốn ăn cái gì, ta liền mỗi ngày dạng để cho làm việc. Lúc này ta muốn uống canh dưa muối đậu hũ, mặc dù miệng mở rộng nhìn chòng chọc ta nửa ngày, nhưng vẫn là để cho người chuẩn bị.

      Khó được, ta là muốn uống canh đó. Nhớ thời điểm ở trấn, giữa mùa đông ta theo Nhiếp Tĩnh đến huyện thành làm số vị thuốc, về đến nhà trời tối rồi. Trước hết Cẩm Nhan bê cho chúng ta mỗi người chén canh dưa muối đậu hũ. Đậu hũ so với trong phủ cũ hơi ngã vàng, dưa muối cũng có cắt mỏng như vậy, mảng lớn hoặc trôi lơ lửng ở trong canh hoặc bám vào ở khối đậu hủ. Nhiếp Tĩnh múc vài muỗng tương ớt đỏ đỏ vào trong chén, vì vậy ta cũng học . Cái mùi kia xông thẳng vào khí quản kích thích, thân thể lập tức liền ấm lên, sau đó cảm thấy canh kia ngon có gì sánh kịp.

      "Uống ngon sao?" Thập Tứ ở bên mỉm cười hỏi.

      Ta "Ừ" tiếng tỏ vẻ đáp lại, lại uống thêm vài ngụm. Nhưng ta nghĩ, món canh này, nguyên liệu cùng cách làm quê mùa, tương đối có thể thể kỳ chân vị.

      Cha biết tin tức ta mang thai, vô cùng cao hứng, đối với ông tôn bối đầu tiên tràn đầy chờ mong. Còn mua mười mấy vò rượu mới, chôn ở trong sân, là chờ đứa bé sanh ra lại mua thêm mười mấy vò nữa, phân biệt ngoại tôn tử hoặc ngoại tôn nữ thời điểm thành gia, mời khách tới thưởng thức.

      Lý Hạo thấy ta, tay chân có chút luống cuống, ta cảm thấy có chứng sợ hãi phụ nữ có thai cùng ta trước kia giống nhau như đúc. Đến thăm ta nhiều lần, mới tới mấy câu, ta hơi động cái bộ mặt liền kinh hoảng. lần gần đây nhất, lúc gần còn mạc danh kỳ diệu hỏi: "Ta có thể làm cữu cữu hả?"

      Ta nhìn trả lời câu: "Ngươi nghĩ làm ca ca cũng được."

      Lý Thục đến Kinh Thành ở cùng cha và Lý Hạo bọn họ bất tiện, hỏi ý của nàng, nàng cũng nguyện ý cùng ta làm bạn. Nàng tới ngày ấy, ta đến bên trong cửa hông nghênh đón, chỉ thấy nàng di@êễn mặc trang đ@ànn phục áo l@êê đơn lam văn qu@ýý phấn đ@ôônn trắng, váy dài hoa văn màu chàm rũ xuống, hai bên thắt lưng cây kiếm hình băng khác nhau, đeo chuông bạc rũ xuống, lúc đinh vang dội. Ước chừng là bởi vì vẫn còn tang kỳ, búi tóc đồ trang sức dạng đơn giản mộc mạc, phong vận lại càng có vẻ có khác. Nàng cười tiến lên, khoác ở tay của ta thân thiết kêu: "Hàm tỷ tỷ."

      Thập Tứ cho người thu thập viện bên cạnh cho Lý Thục đặt chân, nàng chỉ huy nô bộc và tỳ nữ bài biện đồ từ Hàng Châu đường mang tới kinh thành ra ổn thỏa, liền muốn tắm thay quần áo, thân mùi mồ hôi, cũng sắp thành nấm mốc rồi.

      Sau khi nàng tắm xong, ngồi ở trước bàn trang điểm vừa tỉ mỉ trang điểm, vừa chuyện với ta: "Hàm tỷ tỷ, ta đây khi trở lại, ăn uống chơi là hạng nhất, kiếm bạc trắng cũng là hạng nhất."

      Ta ngạc nhiên : "Ngươi muốn kiếm bạc gì?"

      Nàng nhìn về phía hộp trang điểm miêu mi : "Ta sao, thành thạo trong việc kiếm bạc của nữ nhân. Đại ca cũng đồng ý, bỏ tiền coi như là cho phần."

      Hai huynh muội này đối với kiếm tiền là chấp nhất, đại khái xem như là lạc thú lớn nhất. Ta cười lắc đầu : "Ngươi nghĩ mở cửa hàng trang sức hay cửa hiệu là tơ lụa?"

      Nàng để bút kẻ lông mày xuống, lôi kéo tay của ta, hưng phấn : "Cái gì đều được! Cửa hàng son phấn, tiệm trang sức, tiệm tơ lụa, tiệm may, thủ hạ ta đều có, nguồn cung cấp có thể lấy tốt nhất, nhà mình cũng có xưởng thợ thủ công. Kinh Thành nhiều người phú quý, buôn bán nhất định thể so với Tô Hàng kém hơn." Ta ngược lại tin tưởng nàng có năng lực khai thác kim nguyên, sản nghiệp danh nghĩa của ta, đều là huynh muội bọn họ quản, mặc dù có ghi chép kế hoạch, nhưng là nhìn ra lời được ít. Nàng phe phẩy cánh tay của ta : "Hàm tỷ tỷ, ngươi cũng tham gia phần nha."

      Ta lắc đầu : "Hai người huynh muội các ngươi chơi phải á."

      Nàng nhất quyết tha mà : "Đừng a, muốn chơi cùng nhau chơi. Ta cũng cho Lý Dung thêm vào phần, Hàm tỷ tỷ lại thiếu mấy đồng kia ."

      Ta hỏi: "Ghi vào Lý Dung, hỏi Tam Thúc rồi hả ?"

      Nàng cười đáp: " cần, vật của đều là cho ta quản, đương nhiên để cho người khác động vào. Nếu thế này, ngươi bảo Hạo ca ca cũng đồng ý phần, chúng ta mỗi người hai thành như thế nào?"

      Ta bị nàng quấn lấy đành chịu, thể làm gì khác hơn : "Được rồi. Đến lúc
      [​IMG]

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 15.3: Tân sinh mệnh (tt)

      "Thập Tam ca." Thanh Thập Tứ xa xa truyền đến, chấm dứt chủ đề chưa xong của chúng ta. đến gần, cùng Thập Tam ca ca đệ đệ khách sáo phen, liền ôm vai ta khẽ: "Thân nàng nặng, cẩn thận chớ để mệt nhọc."

      Thập Tam rũ mắt xuống, với : "Ngày mốt phải , trong nhà còn bận rộn, ta đây liền cáo từ."

      Thập Tứ buông vai ta ra, cười nắm tay Thập Tam, : "Làm đệ đệ, trước chúc Thập Tam ca lên đường xuôi gió. Lần bôn ba khổ cực, mong rằng bảo trọng." Sau đó lại thở dài , "Ở linh tiền Tam tỷ tỷ, xin thay ta dâng nén hương, kính ly rượu."

      Thập Tam gật đầu cái, nhìn chúng ta chút, chắp tay rời .

      Thập Tứ ôm ta : "Trở về phòng thôi."

      Ta lắc đầu : ", ta muốn trong đình ngồi chút."

      Thập Tứ hôn bên mặt của ta cái, cười : "Được, ta cùng nàng ngồi lát."

      Trở lại trong phòng, gặp Lý Thục, nàng tò mò hỏi: "Mới vừa rồi chuyện với ngươi cùng tỷ phu là ai vậy?"

      "A, đó là Thập Tam gia." Ta nhàn nhạt trả lời.

      Nàng giống như sáng tỏ gật đầu, liền ngược lại quan tâm tới những người khác, tỷ như Bình Quận Vương, tỷ như Lão Bát, Lão Cửu, Lão Thập, còn có phu nhân của bọn . Nàng nhìn lại đối với trả lời ngắn gọn của ta hài lòng lắm, ta nghĩ ta cũng rất khó thỏa mãn phương diện nàng muốn biết.

      Triệu chứng thích ngủ càng ngày càng ràng, ăn qua điểm tâm, sau khi tản bộ, xem được mấy tờ sách ngủ. Lý Thục rất am hiểu tự mình tìm thú vui, tới hơn mười ngày, trong phủ bên ngoài phủ liền thân quen, lúc ta để ý tới nàng, nàng luôn có thể tìm được những người di*ễễ**n khác chuyện đ*àà*nn khác l*ê*ê giải qu*ý*ý buồn đ*ô*ônn.

      ngày, nàng đưa cho Hoàn Nhan Thị các nàng chút lễ vật, liền ra ngoài. Kết quả chờ ta"Thần ngủ" tỉnh lại hơn canh giờ, còn thấy nàng trở về phòng. Đông Vân hỏi ta cơm trưa có muốn đợi nàng hay , ta suy nghĩ chút đáp: "Ta Phúc Tấn bên kia xem chút."

      Thư ma ma kiên trì muốn theo, kết quả dọc theo đường đều bị nàng dìu lấy. Vào viện Hoàn Nhan Thị, liền thấy bọn nha hoàn bận rộn, có bên trong bẩm báo đáp lời , có lên vén rèm nghênh tiếp cho chúng ta. Ta sải bước vào trong phòng, liền nhìn thấy Lý Thục cùng Hoàn Nhan Thị, Thư Thư Giác La thị, Phúc nhi bốn người quây trước bàn chơi mạt chược.

      Nàng thấy ta, ném quân bài trong tay đứng dậy, cau mày cười khổ : "Hôm thua nhiều quá, các vị Phúc Tấn thả ta trở về thôi. Nếu Hàm tỷ tỷ phải cầm bạc tới chuộc ta."

      Phúc nhi che miệng cười, Hoàn Nhan Thị cũng cười nhưng lời nào, còn Thư Thư Giác La thị : "Hôm nay tạm tha cho ngươi, xem ngươi còn mạnh miệng . Chỉ là thua muốn chuồn cần đổ thừa."

      Lý Thục cười : "Ai, có chơi có chịu, tự nhiên thể đổ thừa. Tại đây vận may, đáng thương ta ôi, mười ngày nửa tháng thể ra ngoài chơi bài rồi !" xong phân phó nha hoàn Tích Quế cầm hà bao thanh toán nợ bài. Chờ ta cùng Hoàn Nhan Thị các nàng hàn huyên xong rồi, liền đỡ ta ra khỏi phòng.

      Trở lại trong phòng ta, nàng liền với ta: "Hàm tỷ tỷ, buổi chiều ta liền Thiên Tân. Có ddiiễễnn thuyền đđàànn lá trà llêê vừa qquuýý tới đđôônn cảng, ta phải xem chút. Sau khi nộp thuế còn phải xuôi nam nghiệm hàng, có thể mất mười mấy hai mươi ngày mới trở lại."

      Ta gật đầu : "Ngươi có chuyện liền , tự mình coi chừng chút."

      Nàng thần thần bí bí sáp tới : "Hàm tỷ tỷ, cho ngươi biết chuyện này, Thập Tứ gia phân phó phòng bếp trong phủ cho phép nhập vào thức ăn mặn."

      "Cái gì?" Ta ngạc nhiên .

      "Cũng lừa ngươi, cũng gần tháng."

      Buổi chiều Lý Thục liền bỏ chạy Thiên Tân. Ta nghĩ, nàng vội vàng kịp tránh nguyên nhân chủ yếu đại khái phải là vì thuyền hàng đó, mà là chịu đựng thức ăn chay hành hạ hơn nửa tháng, nhưng thủy chung thấy ánh rạng đông, hăng hái tự cứu mình thôi.

      Ta chờ Thập Tứ trở về, liền hỏi chuyện này. thờ ơ trả lời: "Nếu ai ăn thịt, để lại mùi mỡ heo, ghê tởm đến nàng làm sao bây giờ? Dù sao qua ít ngày nữa, bọn họ muốn ăn mặn thế nào đều được." trách được gần đây ta thấy hạ nhân đều hữu khí vô lực, Hoàn Nhan Thị các nàng
      [​IMG]

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 16.1: Đau đớn khiêu chiến

      Thời tiết càng ngày càng nóng, ta cũng càng ngày càng ngủ nông, hơi có tiếng động tỉnh lại, sau đó lâu cách nào ngủ. Vì vậy liền cùng Thập Tứ : "Cũng đến thời điểm nên phân phòng rồi."

      Thập Tứ gì, chỉ sai Phó Hữu Vinh thu thập chăn đệm của đặt vào nhĩ phòng bên cạnh mà thôi. Thư ma ma cả kinh : "Gia, loại phòng này ngài làm sao ở được!" Thập Tứ thản nhiên trả lời: "Thế nào ở được, buổi tối ngủ thế thôi." Ta biết khuyên nổi , chỉ có thể theo .

      Sau khi Hoàng đế rời kinh, công việc của càng bận rộn thêm, có lúc buổi tối cũng về nhà. ngày chạng vạng, ta dựa vào giường trúc đọc sách, nhớ tới buổi chiều Qua Nhĩ Giai thị đến thăm ta, ta hỏi nàng Thập Tam như thế nào, nàng chỉ chau mày lắc đầu, liền tĩnh tâm được nữa.

      " nhìn sách gì đấy?" Thập Tứ biết lúc nào ngồi vào bên giường, lấy sách trong tay của ta, cười hỏi.

      Quyển《 Vũ cống trùy chỉ 》này theo tay cầm lên lật qua mấy tờ, nhìn liền nhìn thôi. đỡ ta tựa vào trong ngực , cúi đầu hôn khoé môi ta, : "Xem cái này cũng ngại buồn bực."

      Ta trả lời: "Ngươi bảo Bát gia chuẩn bị cho ta tiểu thuyết dã sử truyền kỳ nhiều chút để cho ta hỏi mà lấy, dĩ nhiên là buồn bực."

      cười ha ha, áp vào lòng bàn tay của ta, cùng ta mười ngón tay đan xen, nụ hôn dầy đặc liên tục rơi vào trán của ta, tóc mai, đôi môi cùng cổ. lâu sau liền dừng lại, chui ở trong gáy ta thở dốc. Ta bỗng nhiên cảm giác bụng giật giật, trước kia chưa bao giờ có, là thai nhi động sao? Ta hơi ngồi dậy chút, lấy tay áp lên bụng. Thập Tứ khẩn trương hỏi: "Thế nào? Nơi nào thoải mái?"

      Ta khoát tay : " có việc gì, hình như là nó động."

      Thập Tứ mở to mắt, kề mặt đến bụng ta, : "Là bên này động sao?" Sau đó lại tự lẩm bẩm , "Tiểu gia hoả, tới, đá Ama ngươi cái."

      Máy thai rất nhanh liền kết thúc, Thập Tứ vẫn chưa thoả mãn, nằm chịu ngồi dậy. Ta buồn cười : "Nó hoạt động xong rồi, sáng mai vội ." mới lưu luyến đứng lên.

      Ta đứng dậy muốn xuống giường, liền vội hỏi: "Nàng đâu? Muốn cái gì ta lấy cho nàng, nàng nằm."

      " trong vườn chút. Nằm nhiều quá đối với con tốt." Kể từ khi ta mang thai, nhất nhất bất kể mọi thời tiết đều bắt ta nằm ở giường bất động.

      "Vậy ta cùng nàng." đỡ ta, qua mỗi cánh cửa, dưới bậc thang đều cẩn thận nhắc nhở dìu đỡ.

      vòng, người cũng ra tầng mồ hôi mỏng, lúc trở về phòng, ta với Thập Tứ: "Ngày mai ta muốn thăm Thập Tam."

      Bước chân dừng lại, hỏi: "Chuyện sổ con, ngươi biết?"

      Ta hỏi ngược lại: "Cái gì sổ con?"

      nhìn ta cái, rũ mắt xuống trả lời: "Trước đó vài ngày, Thập Tam ca, Tam ca cùng ta cùng nhau lên thỉnh an, Hoàng A Mã nhìn sổ con, khiển trách mình . . . . . ." giản lược xong, thực tế đại khái so ra gay go nhiều lắm, có thể suy ra Thập Tam khó chịu cùng uất ức.

      Ta giúp được gì, thậm chí biết Thập Tam vui hay vui khi nhìn thấy ta, nhưng, vẫn muốn gặp lần.

      Thập Tứ đỡ ta ngồi trở lại giường, hỏi: "Nàng sáng mai là buổi sáng sao?"

      "Ừ, buổi trưa ăn cơm trước ." Ta trả lời.

      hôn cái lên má của ta, : "Ngày mai ta còn có chuyện, cũng cùng nàng qua. Thấy Thập Tam ca, thay ta chào hỏi."

      Đại cách cách của Thập Tam, thanh tú an tĩnh, sau khi được mẫu thân giới thiệu, rụt rè gọi ta là thẩm nương, ở bên cạnh mẫu thân ngồi lát, liền chán đến trong ngực nàng làm nũng, hết sức đáng . Đại a ca cùng các đường huynh cùng nhau đọc sách , cho nên có thấy.

      Cùng Qua Nhi Giai thị tán gẫu hai khắc đồng hồ, nàng liền dẫn ta viện của Thập Tam. Nàng bảo ta lưu lại Đông Vân, mình cũng mang người hầu hạ theo, giọng giải thích : "Gia thích yên tĩnh."

      Nơi ở của Thập Tam, là vô cùng yên tĩnh, hai ba nha hoàn gã sai vặt làm việc bước cũng tận lực nhàng. Ở ngoài phòng ngủ của , Qua Nhi Giai thị tự ý đẩy cửa vào, nàng vén rèm lên thông vào bên trong, chỉ cái ghế dựa đưa lưng về phía chúng ta.

      Ta từ từ đến gần , cũng cố ý đè thấp tiếng bước chân, nhưng quay đầu lại, cũng có hỏi thăm. Ta tay để lên thành ghế, vòng qua bên người , phát cũng có ngủ, cặp mắt thẳng tắp nhìn cây hòe ngoài cửa sổ. Ta dám gọi , cũng dám đụng , giống như đến nơi ta cách nào chạm đến, ta vừa gọi vừa đụng, đối với ta nhàng cười tiếng, liền biến mất thấy gì nữa.

      biết qua bao lâu, ánh mắt của từ nơi sáng ngời nhất của phòng lưu chuyển đến ta đứng ở bên này, sau đó thoáng quay đầu, nhìn ta lát, lại quay trở lại. Ta kéo cái ghế ngồi ở bên cạnh , chỉ có thể nhìn , im lặng gì. Ta biết nên cái gì, có lẽ vốn là nguyện ý nghe ta cái gì, chỉ cho ta nhìn tốt. Ta nghĩ chẳng qua là sa sút, từ từ khôi phục, nhưng cũng có thể giống như lúc trước đối với ta cười như vậy nữa. Quên được là chuyện tốt, tốt hay tốt thậm chí quên , trôi qua so với tại tốt hơn, ta vui mừng dùm cho .

      "Có thể hay cho ta mượn tay của ngươi?" Trong trầm mặc, chợt .

      Ta đưa tay phải ra cho đồng dạng cũng đưa ra tay phải, đầu ngón tay chạm nhau tóm lấy ngón tay của ta, từng tấc lần mò lên , cho đến khi tay ta toàn bộ bao ở trong lòng bàn tay . cầm lát, lại từ từ mở ra, giương đều tay ta, che lên hai mắt khép lại. Lông mi mắt của có chút rung rung, lòng bàn tay của ta tê ngứa ấm áp, cùng tay trái siết chặt đặt ở đầu gối dạng, có chút ẩm ướt.

      dần dần buông lỏng lực ngăn chận tay phải ta, ta mới có thể chậm rãi rút về. Lúc này mới chú ý tới Qua Nhĩ Giai thị có ở bên trong phòng, đại
      [​IMG]

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 16.2: Đau đớn khiêu chiến (tt)

      Cả ngày thấy Lý Thục, nghe các ma ma , nàng cũng có ra cửa. Ta chỉa vào nữa cái bụng lớn, bình thường thích ngủ, lúc tỉnh cũng nằm, có tinh lực bồi nàng khắp nơi. Nàng cũng đeo dính ta, tự mình rất có thể tìm thú vui, tới mấy tháng, nghe cùng nửa phúc tấn phu nhân cách cách các tiểu thư kinh thành lăn lộn quen mặt, mỗi ngày xuyến môn tất cả các phủ, mời liên tục đáp ứng xuể. Nàng là người tính tình chịu được buồn bực, cho nên có thể đem mình giam trong phòng ngày, cũng là kỳ quái .

      Ta nhịn được dạo trong viện của nàng xem chút, Tích Quế bẩm: "Nhị tiểu thư ở trong phòng." Ta mình đẩy cửa vào, chuyển tới nội thất, chỉ thấy nàng ngồi chồm hỗm ở kháng, chắp tay trước ngực, nhắm cặp mắt, vẻ mặt mang theo tia buồn bã thê lương như có như . Có lẽ là ta tiến vào phòng gây ra tiếng động quấy rầy nàng, nàng mở mắt ra cười tiếng với ta : "Hôm nay là ngày giỗ cái người muội phu xui xẻo kia của ngươi."

      A, ra là kháng trác dâng cúng ba ly trà xanh mâm trái cây chính là vì tưởng niệm vong phu. Nàng thường ngày mặc đồ màu trắng mộc mạc, hôm nay cũng trang điểm, búi tóc chỉ đeo cành trâm ngọc ngân truỵ. Ta hỏi: "Hiếu kỳ sớm nên mãn rồi?"

      "Ừ, ta cũng vừa nhớ lại lúc còn, lười phải trang điểm." Nàng từ trong mâm đựng trái cây lấy mật đào đưa cho ta, mình cũng cầm trái cắn cái.

      Loại quả đào này lớn, lại giòn ngọt nhiều nước, lần tới dùng để làm sinh tố trái cây cũng tệ. Ta nhớ tới nàng lần trước Thiên Tân ở hơn tháng, liền hỏi: "Đúng rồi, lần trước chuyện thuyền kia, đều giải quyết xong rồi?"

      Nàng hung hăng quăng hột đào ra ngoài cửa sổ, cắn môi căm tức : "Đừng nữa! Trà thuyền ngược lại thuận lợi, chiếc khác chở hàng đường trang phục, mới ra Đài Loan, liền bị cướp thuyền vây quanh đoạt tiền bạc và đường, chỉ có quan cốc may mắn thoát khỏi. Vốn nên đến cảng Ninh Ba giao hàng, bọn họ thấy phía trước có cướp thuyền tới lui tuần tra, nhưng khoang lại trống hơn phân nửa chạy vội tới Thiên Tân. biết mất bao nhiêu!"

      Đây cũng là mới mẻ, ta trừng lớn mắt tò mò hỏi: " có chuyện như vậy?"

      Lúc này Tích Quế cũng vào phục vụ, Lý Thục nhận lấy khăn ướt nàng đưa tới lau tay, đáp: "Quản thuyền chính là lão nhân trong nhà, nên tin được. Tất cả người theo ta cũng nhất nhất hỏi lời , có chỗ khả nghi, tình cho là như thế. Ta cũng phải nghi ngờ có người biển thủ rồi, nhưng quan phủ còn nghi chúng ta tự cướp hàng hoá để tránh thuế."

      "Vậy làm sao bây giờ?" Ta che miệng nén cười, hỏi.

      "Để cho quản viết phần lời khai nộp quan nha, mất chút trắc trở, cuối cùng đem đúng quan cốc ban đầu nên giao vào Ninh Ba ở Thiên Tân bán." Nàng nghi ngờ nhìn chằm chằm ta hỏi, "Hàm tỷ tỷ, ngươi cười cái gì?"

      Ta chỉ có thể ho khan hai cái, trả lời: " có, có gì, chính là cảm thấy thú vị. Chuyện này rất thú vị ."

      Nàng hơi cáu : "Thú vị? Ta đều buồn muốn chết ngươi còn giỡn chơi? Hàm tỷ tỷ, ngươi có biết thực tiễn ngươi cũng có phần hay ?" Sau đó trợn trắng mắt thầm câu, "Nữ nhân mang thai đều kỳ quái . . . . . ."

      Ta cười trấn an nàng : "Lại thua thiệt đến táng gia bại sản, cần gấp gáp. Ngươi phải sao, tiền thua thiệt tất cả mọi người có phần, mọi người cũng chịu trách nhiệm mà, ngươi đừng buồn như vậy!"

      Nàng "Hừ" tiếng, : "Chỉ đục khoét ta đấy, chút tiền này ta cũng bồi thường nổi. Chính là phiền đại ca dài dòng, bởi vì đường mễ lương buôn bán ở Đài Loan, đều là tay ta quản."

      "Ngươi để ý đến thế ! Làm ăn phải đều có lời có lỗ sao." Ta lại lấy quả đào.

      " lần cũng sợ. . . . . . Năm nay mua bán ở Đài Loan tiền kiếm được ít, cuối năm mặt sổ sách cũng chắc chắn khó coi. Chỉ sợ loại chuyện xui xẻo này có lần thứ nhất tức có lần thứ hai, thể phòng." Nàng trầm ngâm .

      Ta suy nghĩ chút : "Ưmh, triều đình giống như có chỉ cấm thuyền bè mang theo pháo giới quân khí xuất dương. . . . . ."

      Nàng tiếp: "Ra Nam Dương thuyền lớn mới cho phép trang bị hai ổ hỏa pháo, súng hơi chỉ có tám khẩu, đao đeo chỉ có mười chuôi, gặp hải tặc làm sao có thể có tác dụng? Đánh cá biển đều đủ!"

      "Võ lực ngăn cản được, vậy chỉ có thể dĩ hòa vi quý. . . . . ." biết đây có phải là biện pháp hay , hay là đưa ra chủ ý cùi bắp.

      Nàng cư nhiên chấp nhận gật đầu cái, : "Ta cũng nghĩ như vậy, trở về cùng đại ca thương lượng kế hoạch. Ở mảnh đất đó hoạt động, phải chỉ mấy đám người như vậy nha, cầu tài mà thôi, cần phải thảo luận họp lại. . . . . ."

      Chợt nghĩ đến, nếu quả có thể thương lượng được, trộm trốn thuế liền dễ dàng, thường thường báo bị cướp, có thể tiết kiệm ít. Chẳng qua ta có thể nghĩ tới, Lý Thục cùng Đường Huynh dĩ nhiên cũng có thể nghĩ đến, hai người này đối với sổ sách sổ ngạch so với ta nhạy bén hơn nhiều, căn bản cùng ta đây người chuyên . Liền hỏi: "Thuyền gặp nạn kia, xuôi nam hả?"

      Nàng đáp: " có, trang phục vải vóc, giấy phẩm, chảo sắt, muối Trường Lô đến Ngưu Trang, năm nay đổi vận chọn mua da lông cùng dược liệu mới xuôi nam. Thua thiệt hết, phải có bù lại."

      Ta ngạc nhiên : "Các ngươi có thể thu lấy được da lông nạp cống còn sót lại à?"

      "Chúng ta tự mình thu được hàng thượng đẳng, đều là thăm hỏi Phạm gia Sơn Tây mua. Da lông Đông Bắc buôn bán phần lớn bị người Sơn Tây độc chiếm, nhất là ‘ hoàng thương ’ Phạm gia này." Lý Thục cười lạnh , "Đại ca hai năm qua theo chân nhà bọn họ được gần, năm ngoái hùng vốn hướng Đông Dương mua đồng, hình như rất có thu hoạch." , nàng đột nhiên kéo tay của ta, : "Hàm tỷ tỷ, trái thứ tư rồi."

      Ta đổi tay cầm quả đào, chẳng hề để ý trả lời: "A, đứa này muốn ăn."

      Nàng đoạt lấy quả đào
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :