1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Thứ 369 chương thế giới này thanh tĩnh

      "Ăn cơm!"

      Lãnh Tử Mặc là người đầu tiên nâng lên chén của mình.

      Vô luận là ở bàn đàm phán, hay là ở bất kỳ trường hợp nào, người đàn ông này chưa bao giờ chịu thua, lúc này đây, chủ động ngưng chiến.

      Lạc Tiểu Thiến thở phào .

      Thế giới này rốt cục thanh tĩnh!

      Ba người, vùi đầu buồn bực ăn cơm, trừ bỏ ngẫu nhiên phát ra vài tiếng vang vụn, cơ hồ phát ra thanh nào khác.

      Lạc Tiểu Thiến uống cháo cho tới khi nào xong thôi, cánh cửa lại lần nữa bị gõ vang.

      Lúc này đây, tới là nam nữ.

      Nam là tài xế của Tiêu Dương, nữ là Eileen từ Bắc Kinh chạy tới.

      Hai người, đều tự đến trước mặt BOS nhà mình.

      "Lãnh tổng, tôi chuẩn bị tốt tiền cần quyên theo chỉ thị của ngài." Eileen nhìn Lạc Tiểu Thiến cười, sau đó liền từ trong túi xách đem vé máy bay đặt sẵn cùng với điện thoại di động mới đặc biệt chuẩn bị cho Lãnh Tử Mặc đưa tới, "Đây là vé máy bay khứ hồi cùng giấy chứng nhận mà ngài cần , ngoài ra, tôi thông báo với thành viên hội đồng quản trị, đem hội nghị ban giám đốc sửa đến chiều, ngài vừa vặn có thể tới kịp!"

      "Tiêu tổng, xe kiểm tra xong, có vấn đề, khi nào chúng ta đến Á Thanh tự?" Nam tài xế hướng Tiêu Dương hỏi.

      Tiêu Dương buông chiếc đũa trong tay xuống, "Chúng ta đưa Lãnh tổng đến sân bay trước, rồi mới đến Á Thanh tự."

      Lần này Tiêu Dương đến Tứ Xuyên, là sưu tầm dân ca, hai là thảo luận hợp tác với chính phủ địa phương công trình văn hóa.

      Cũng giống như Lãnh Tử Mặc, công tác, Tiêu Dương cũng là người cuồng công việc, tối hôm qua, đúng là suốt đêm từ a bá chạy tới Á Thanh tự, mới trùng hợp gặp phải Lạc Tiểu Thiến gặp nguy hiểm.

      " cần làm phiền , tôi đón xe đưa ấy về là được!" Lạc Tiểu Thiến vội vàng mở miệng, " làm chậm trễ ít thời gian của rồi, công tác quan trọng hơn."

      Hai đại tôn thần này, vất vả lắm mới ai lo công việc nấy của họ, dù như thế nào cũng để cho Tiêu Dương đưa Lãnh Tử Mặc về lần nữa.

      Ánh mắt Tiêu Dương dừng lại ở mặt của vài giây, bắt được thần sắc lo lắng trong mắt , cũng kiên trì, "Vậy còn em, cũng về Bắc Kinh sao?"

      "Tôi còn phải đến thăm tiểu Mỹ, ngoài ra còn có ít công việc chưa hoàn thành." Lạc Tiểu Thiến .

      "Tốt lắm!" Tiêu Dương cười rộ lên, "Ngày mai tôi mới quay về, đến lúc đó, chúng ta cùng nhau về Bắc Kinh!"

      "Nhưng mà, vé máy bay tôi đều đặt sẵn?" Eileen quay mặt, nhìn về phía Lãnh Tử Mặc hỏi.

      Lãnh Tử Mặc đứng lên, quay mặt nhìn về phía Lạc Tiểu Thiến, "Sửa vé máy bay đến chuyến chiều tối giúp em nhé?”

      Luôn luôn chuyên chế, nhưng lần này lại chủ động hỏi ý kiến của .

      Lạc Tiểu Thiến ngẩn ra, sau đó liền lập tức gật đầu, " Được !"

      Tiêu Dương đứng lên, đưa tay về hướng Lạc Tiểu Thiến, "Vậy được rồi, chúng ta gặp nhauở... Bắc Kinh!"

      "Hẹn gặp lại ở Bắc Kinh!" Lãnh Tử Mặc đưa tay qua trước bước, cách cái bàn nắm bàn tay .

      Hai người đàn ông bắt tay nhau, trong ánh mắt lại là lửa đạn văng tung toé khắp nơi.

      "Khụ!" Lạc Tiểu Thiến ho tiếng, "Nhị vị... Công tác quan trọng hơn, công tác quan trọng hơn!"

      Eileen là nhân vật gì chứ, sớm đoán được tám chín phần mười, vội , "Đúng vậy, Lãnh tổng, nếu vẫn còn , trễ mất!"

      Tài xế đứng ở sau lưng Tiêu Dương cũng ngửi được mùi thuốc súng trong khí, tiến lên bước, "Tiêu tổng, chúng ta cũng nên , tại đường lớn chỉ sợ ít xe, trễ nữa có thể kẹt xe!"

      Lạc Tiểu Thiến cũng nở nụ cười, "Tiêu Dương, tôi tiễn !"

      " cần, cũng muốn hủy diệt hình tượng của em!" Tiêu Dương nâng tay, vén sợi tóc loà xoà bên má ra phía sau, "Tạm biệt!"

      Động tác của quá nhanh, quá đột ngột, Lạc Tiểu Thiến kịp trốn tránh, Lãnh Tử Mặc tất nhiên lại càng thể ngăn cản .

      Chương 370 mình thỉnh a

      Động tác của quá nhanh, quá đột ngột, Lạc Tiểu Thiến kịp trốn tránh, Lãnh Tử Mặc tất nhiên lại càng thể ngăn cản .

      Thu tay về, Tiêu Dương xoay người về hướng cửa phòng.

      "Tiêu Dương!" Lạc Tiểu Thiến bước nhanh đuổi theo ra hàng hiên, "Lần này, cám ơn !"

      hành lang, Tiêu Dương quay đầu lại nhìn về phía , khẽ cong môi nở nụ cười nghịch ngợm, "Về Bắc Kinh, nhớ mời ta ăn cơm, mình thỉnh a!"

      cho bất luận kẻ nào ngăn cản hoặc có cơ hội cự tuyệt, xoay người, sải bước về hướng thang máy, tài xế cúi người chào mọi người, vội vàng nắm tay va-li đuổi theo.

      Eileen nhìn Lạc Tiểu Thiến cùng Lãnh Tử Mặc đứng trong hành lang, "Lãnh tổng ngài chuẩn bị chút, tôi xuống lầu đón xe taxi!"

      Trong hành lang, chỉ còn lại có hai người.

      "Vừa rồi em muốn với chuyện gì?" Lãnh Tử Mặc hỏi.

      Lạc Tiểu Thiến xoay người, đưa mắt nhìn về phía , "Em muốn cho biết..."

      Điện thoại bên trong, đột nhiên vang lên.

      Lãnh Tử Mặc đứng ở cửa hề nhúc nhích, như vẫn đợi xong.

      Đón nhận ánh mắt của , đột nhiên sinh ra vài phần e lệ, " nghe trước ."

      Lãnh Tử Mặc nhìn vào ánh mắt , xoay người vào trong phòng, nhận điện thoại.

      " Đúng, là !" Liếc mắt nhìn Lạc Tiểu Thiến bước vào theo , ánh mắt của chuyển thành mềm mại, " ấy cũng khoẻ, chỉ là chút chuyện thôi, cần lo lắng."

      "Vậy là tốt rồi." Lãnh Tử Duệ ở đầu kia điện thoại thở phào nhõm, "Chỗ của em tại bề bộn nhiều việc, nên sắp xếp chuyên cơ cho hai người được, hai người nghĩ biện pháp về Bắc Kinh ."

      "Chuyện của bọn cần em quan tâm, em nhớ cẩn thận chút!"

      Trước khi gác điện thoại, Lãnh Tử Mặc vẫn quên nhắc nhở.

      Tuy rằng tính tình của hai em khác nhau rất xa, nhưng mà chuyện đó lại hề ảnh hưởng xíu nào đến tình cảm của em bọn họ.

      "Yên tâm , chí khí của em trai vẫn cao ngút trời, chưa muốn ở lại nơi đây làm phân bón cho cây đâu.”

      Lãnh Tử Duệ trêu chọc câu, cúp điện thoại, thân là tổng chỉ huy cuộc cứu trợ lần này, tại tất nhiên là bận tối tăm mặt mũi.

      Lãnh Tử Mặc buông ống nghe, lại nhìn về phía Lạc Tiểu Thiến.

      Liếm liếm đôi môi khô khốc bởi vì khẩn trương, Lạc Tiểu Thiến ngẩng mặt lên, nhìn về phía , "Em... Tối hôm qua em suy nghĩ cả đêm, em..."

      Tiếng đập cửa lại vang lên.

      "Ai?"

      Lãnh Tử Mặc nhịn được khẽ chau mày.

      "Là tôi, Vu Đồng, tôi tới đưa thẻ phòng cho Lạc Tiểu Thiến!" Ngoài cửa, Vu Đồng nghe thấy giọng vui của , trong giọng đều mang theo vẻ thấp thỏm, "Hay là, tôi để chỗ bàn phục vụ?"

      " cần!" Lạc Tiểu Thiến vội vàng chạy tới, mở cửa ra nhận lấy thẻ mở cửa phòng, "Chị muốn ra ngoài?"

      "Vừa rồi tiểu Chu gọi điện thoại đến, ấy ở ngã tư gọi được xe, nên chị đón ấy, phía bệnh viện bên có bác sĩ Tống, em cần lo lắng, em cứ yên tâm tán gẫu với Lãnh tổng ."

      Đem thẻ mở cửa phòng nhét vào trong tay Lạc Tiểu Thiến, Vu Đồng xoay người bước như chạy.

      Bên này, điện thoại di động của Lãnh Tử Mặc lại mới vang lên, là Eileen thông báo cho biết, tìm được xe.

      " Được, tôi lập tức đến ngay!" Lãnh Tử Mặc cúp điện thoại, mang theo hành lý đơn giản, lần nữa đến trước mặt Lạc Tiểu Thiến, đưa tay nâng mặt lên, "Rốt cuộc là chuyện gì? !"

      "Kỳ , cũng phải đại gì, phải chiều nay còn có cuộc họp sao, lại trễ bỏ lỡ chuyến bay , hay là, về Bắc Kinh rồi sau..."

      Ánh mắt của Lạc Tiểu Thiến có chút trốn tránh, liên tiếp bị cắt đứt hai ba lần, dũng khí của sớm giảm phanh.

      Nha đầu này, vẫn chưa hết lời, lấy cái gì để an tâm?

      Lãnh Tử Mặc buông hành lý trong tay xuống, dùng động tác biểu lộ thái độ của mình.

      , ở lì đây luôn .
      Hằng Lêmattroiden2810 thích bài này.

    2. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 371: Câu cuối cùng

      Đưa mắt nhìn về phía , Lạc Tiểu Thiến hít hơi sâu lấy dũng khí mở miệng “Lãnh Tử Mặc em rất cảm ơn nhiều ngày như vậy làm rất nhiều việc cho em. Em biết em chưa đủ tốt, như bao bình thường khác, thậm chí cho tới bây giờ em cũng hiểu tại sao enh có thể thích như em, em cũng biết có bao nhiêu khó khăn xa cách, càng biêt được chúng ta có thể kiên trì tới nữa… Nhưng mà, chính lúc này đây em muốn bỏ qua cơ hội này, em sợ mình hối hận, Tử Mặc em muốn cùng hết quãng đời còn lại được hay ?”

      Hai người chuyện đương!

      Chẳng sợ con đường phía trước có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần nắm tay , cùng bước tiếp con đường phía trước rất dài , từ bỏ!

      Bởi vì , muốn bỏ qua người đàn ông này!

      người đàn ông như vậy, phần vì , nên phụ bạc .

      Thấy nghiêm túc như vậy, lúc ra câu đầu tiên, Lãnh Tử Mặc bắt đầu có chút khẩn trương.

      Đợi cho hết, sắc mặt càng lúc càng trầm xuống.

      “Lặp lại lần nữa, câu cuối cùng!”

      Lạc Tiểu Thiến cũng rất khẩn trương, lúc trước cùng Lục Hạo ở chung, cũng hiểu tại sao lại như vậy, liền u mê trở thành bạn của , đứng trước người đàn ông này thổ lộ, loại tình này vẫn là lần đầu tiên, rất lo lắng sai cái gì.

      Nghe thấy như vậy, có thể được.

      “Câu cuối cùng!”

      phải bảo em câu cuối cùng’ là bảo em lại câu cuối cùng em vừa mới lúc trước!”

      Lạc Tiểu Thiến bị xoay làm cho chóng mặt “Là câu gì?”

      Lãnh Tử Mặc nhìn bộ dạng ngơ ngác của , chỉ cười khẽ tiếng “Là em , muốn cùng chuyện đương, lặp lại lần nữa cho nghe.”

      mơ hồ, nhưng lại nhớ rất , mỗi chữ ra đều nhớ rang.

      Lạc Tiểu Thiến liền hiểu ra, mặt lập tức đỏ lên “ nghe rồi, còn muốn em lại!”

      !” bá đạo mở miệng, ngữ khí lại vô cùng ôn nhu, “Ngoan, lại lần nữa được ?”

      Ánh mắt giờ đây, có chút điên cuồng, có chút vui mừng, còn có chờ mong!

      Ánh mắt nóng bỏng như vậy, ai có thể cự tuyệt được, huống chi là !

      Nhìn chăm chú vào ánh mắt , bình tĩnh từng câu từng chữ “Tử Mặc, em muốn cùng chuyện đương!”

      “Được!” Lãnh Tử Mặc lập túc đáp ứng, sau đó kéo ôm chặt vào trong ngực “ đồng ý… hai chúng ta cùng chuyện đương!”

      Nhiều ngày như vậy, luôn mong hi vọng, chờ vượt qua được quá khứ thoát khỏi bóng đen ám ảnh, chui mình vào trong vỏ ốc, do dự nữa, bây giờ đến lúc chờ đợi lâu, làm sao có thể vui mừng!?

      “Lúc trước là do em ngu ngốc rất dũng cảm, lúc nào cũng làm tức giận” cũng ôm chặt lấy “Về sau, em như trước nữa, quý trọng mọi cơ hội của chúng ta.”

      câu ra được, câu tiếp theo ra cũng thuận lợi.

      ghé vào lỗ tai mà thủ thỉ, Lãnh Tử Mặc trong lòng vui mừng cảm xúc lúc này như hoa nở mùa xuân.

      “Tiểu Thiến, em sao?”

      thở dốc khe khẽ, nghe giọng hỏi.

      “Em…” Lạc Tiểu Thiến do dự giây “Em còn chưa từng nghĩ, xin…”

      cần xin lỗi, là do tôi nóng vội” buông ra, nụ cười có chút mất mát “ đợi, khi nào em có thể xác định được tình cảm của mình trả lời tôi cũng muộn.”

      Di động lại vang lên lần nữa, Lãnh Tử Mặc chỉ nhìn thoáng qua xem là ai gọi sau đó liền bỏ qua, tiếp tục ôm lấy .

      “Tử Mặc, em…”

      “Đừng lên tiếng, để ôm em thêm lát!” Lãnh Tử Mặc ở bên tai khẽ mở miệng.

      gì, chỉ là đưa cánh tay ra ôm chặt lấy .


      Chương 372: Bộ dáng mặc đồ ngủ

      lúc sau, Lãnh Tử Mặc chậm rãi buông ra.

      phải rồi.”

      “Em tiễn .”

      cần!” Lãnh Tử Mặc nâng tay lên, khẽ vuốt ve gương mặt của cũng muốn để cho người khác nhìn thấy em trong bộ đồ ngủ này!”

      Lạc Tiểu Thiến liền đỏ mặt lên, “Em đưa tới cửa thang máy.”

      Lúc này đây, cũng từ chối nữa, tay xách hành lý, tay dắt về phía thang máy.

      giao hết công việc cho Eileen xử lý, em cần ở lại đây lâu , đêm nay liền trở về Bắc Kinh, tới lúc đó, ra sân bay đón em.”

      Lạc Tiểu Thiến vội cự tuyệt “ cần. cho tài xế tới đón em là được, ở nhà chờ em!”

      Hai ngày này, mệt mỏi như vậy, lại bắt amh lái xe ra sân bay đón, cũng đành lòng, yên tâm chút nào hết!

      “Được!” Lãnh Tử Mặc vào thang máy “Chúng ta buổi tối gặp!”

      Lạc Tiểu Thiến vẫy vẫy tay tạm biệt “Buổi tối gặp!”

      Cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

      Nhìn những con số thang máy dần thay đổi, ủ rũ buông tay, nụ cười mặt dần dần biến mất.

      rang vừa mới chưa được bao lâu, vì sao thấy nhớ đến thế?

      Nhìn con số thang máy là số , vội vàng tới cuối hành lang tới bên của sổ nhìn xuống dưới lầu, lúc sau chỉ thấy chiếc taxi chậm rãi đưa khách rời khỏi khách sạn, nhất định đấy là xe ngồi! Lạc Tiểu Thiến đứng mãi bên cửa sổ thẳng đến khi chiếc xe biến mất vào dòng xe tấp lập đường thấy dấu vết gì, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.

      đương!

      cùng người đàn ông mình sùng bái nhất đương!

      Cho tới bây giờ, cảm giác giống như mình nằm mơ vậy!

      Cho tới khi người vệ sinh của khách sạn tới, mới hồi phục lại tinh thần, liền vào phòng bận rộn rửa mặt thay quần áo.

      Thời điểm thu dọn xong đồ đạc, Chu Đồng cũng đón Tiểu Chu trở về, biết được trường học trong thôn cũng rất tốt, lúc đó mới yên lòng muốn cùng Chu Đồng tới bệnh viện. đường vì Chu Tiểu Mỹ mua chút quà.

      Lúc hai người tới bệnh viện, thôn trưởng cũng muốn tới, đối với hai người mà lại tránh được cảm ơn rối rít phen.

      Đưa Lãnh tổng ra sân bay, Eileen cũng trở về, đrm Lạc Tiểu Thiến kéo ra ngoài, từ trong túi lấy ra tờ chi phiếu.

      “Đây là Lãnh tổng để tôi giao cho , có dặn rằng trăm vạn , năm trăm ngàn là danh nghĩa ngài ấy cùng quyên tiền, còn năm trăm ngàn kia lấy danh nghĩa của Tiêu Dương quyên góp. Lãnh tổng có cho dù là mua áo cho ngài ấy, cụ thể quên góp cái gì, làm gì, tự quyết định.”

      Tiếp nhận tờ chi phiếu, nhìn chữ kí của Lãnh Tử Mặc trịnh trọng gật đầu.

      Cẩn thận suy nghĩ lát, xoay người trở về phòng, đem tờ chi phiếu đưa tới trước mặt thôn trưởng.

      “Đây là tôi đại diện cho Lãnh tổng tài Tử Mặc tiên sinh cùng người trước kia cứu Tiểu Mỹ, vị khác Tiêu Dương tiên sinh cùng nhau quyên tới trăm vạn, bây giờ tôi giao nó cho thôn trưởng, ở trấn xây dựng cái nhà vệ sinh, nếu tiền đủ, sau khi trở về Bắc Kinh liền cho người gửi tới.”

      Lúc này đây, xem như Tiểu Mỹ may mắn, gặp được các vừa dịp ở đấy, sau này, nếu có đứa trẻ khác phát bệnh, có thể có vận khí tốt như vậy sao??

      Tham gia hoạt động ‘Đưa sách về thôn’ Lạc Tiểu Thiến phát , trừ bỏ vấn đề giáo dục, trong thôn vân đề khó khăn lớn nhất chính là khám chữa bệnh, giống như các trường tiểu học ở đây, phụ cận mười mấy thôn, ngay cả dáng dấp cái nhà vệ sinh cũng thấy!



      mattroiden2810Hằng Lê thích bài này.

    3. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 373: Đây là

      Thôn trưởng tiếp nhận tờ chi phiếu trong tay có chút run rẩy “Cám ơn, tôi thay mặt cho người dân trong mười sáu thôn cảm tạ các vị.”

      “Tiền này phải của tôi, thôn trưởng nếu muốn cảm tạ, nhớ kĩ hai cái tên Lãnh Tử Mặc cùng Tiêu Dương này .” Lạc Tiểu Thiến cười .

      “Xây bệnh viện, đến lúc đó mẹ em cũng có thể khám bệnh sao?” Tiểu Mỹ ở giường bệnh hưng phấn bừng bừng hỏi.

      “Đúng vậy!” Lạc Tiểu Thiến trịnh trọng gật đầu “ riêng gì mẹ em, tất cả ai có bệnh đều có thể khám!”

      Bên cạnh, Eileen nhìn Lạc Tiểu Thiến thân mật xoa xoa đầu Tiểu Mỹ, trong mắt cũng lộ ra vẻ tán thưởng.

      Lần này trăm vạn quyên ra , Eileen là người nhất, tiền này do toàn quyền quyết định, nhưng lại chữ cũng điểm này Eileen rất là tán thưởng!

      Bồi Tiểu Mỹ hồi, lại cùng thôn trưởng chuyện kế hoạch xây dựng nhà vệ sinh, còn đặc biệt trao đổi số điện thoại.

      Đảo mắt tới hoàng hôn, mấy người thu thập hành trang, cùng nhau tới sân bây trở về Bắc Kinh.

      Tới sân bay Bắc Kinh, vừa xuống máy bay, Tiểu Đinh lái xe Mercedes tới đón sớm đậu ngoài của liền hướng mọi người vấy tay.

      “Tiểu Đinh, cậu đưa Lạc tiểu thư về trước, xe của chị còn ở sân bay Chu Đồng cùng Tiểu Chu chị đưa bọn họ về!” Eileen mở miệng trước.

      “Đúng đúng, tôi cùng Tiểu Chu cùng đường chị Eileen đưa về cũng được!” Chu Đồng cũng ở bên phụ họa.

      Lạc Tiểu Thiến cũng được gì nữa, cùng mấy người tạm biệt, liền theo Tiểu Đinh lên xe trở về.

      Lạc Tiểu Thiến ngồi ở ghế sau, lúc nữa thôi là có thể gặp được Lãnh Tử Mặc, trong lòng liền có chút hưng phấn

      Ô tô khởi động, lập tức có tiếng nhạc vang lên, Tiểu Đinh vội đưa tay tắt .

      Bởi vì lái xe, xe có người cậu cũng thể tùy tiện bật nhạc để nghe được!

      sao!” Lạc Tiểu Thiến ở ghế sau mở miệng cười “Mở lên , tôi cũng muốn nghe .”

      “Được!” Tiểu Đinh lần nữa bật nhạc lên.

      Tiếng nhạc tiếp tục được cất lên điệu du dương, ô tô chạy thẳng phía nội thành.

      “Chúng ta đều có những tiếc nuối, có thể cùng nhau phiêu lưu giữa biển người.

      Hãy quên những lo lắng, để cho thời gian vùi lấp.





      Ánh trăng ở dưới đường, đơn thuần giống bé con, có người hỏi tôi đó là gì?

      Đây là ….”

      (Ca khúc tuyển chọn từ Trương Kiệt ‘Đây là ’)

      Giai điệu kia, ca từ kia…

      Lập tức thức tỉnh tâm tư của Lạc Tiểu Thiến!

      Ca sĩ hát lặp lặp lại “Đây là !” chỉ ba chữ khiến cho rạo rực tràn đầy.

      “Tôi có thể nghe thêm lần nữa ?”

      Ca khúc kết thúc, ngây ngốc hỏi Tiểu Đinh.

      Tiểu Đinh đưa tay lên, ấn xuống nút lặp lại.

      Từ sân bay chạy thẳng tới nội thành, trong ô tô nhạc vẫn tiếp tục hát lại bài đó. Lúc tài xế dừng xe, Lạc Tiểu Thiến vẫn còn đắm chìm trong những ca từ của bài hát giống như tâm tình của vậy!

      đợi Tiểu Đinh lấy hành lý, chạy vọt lên lầu tới chỗ thang máy, ấn thang máy lâu cũng chưa tới, dứt khoát xoay người chạy cầu thang bộ!

      đường leo thẳng tới tầng 19, vọt tới trước cửa, suy nghĩ liền đưa tay ấn dãy số mà thuộc lòng, cửa mở ra, thở hổn hển cúi người gọi to.

      “Lãnh Tử Mặc!”

      ở trong bếp chuẩn bị thức ăn khuya cho Lạc Tiểu Thiến, Lãnh Tử Mặc nghe thấy giọng dồn dập của , liền hoảng sợ vội vàng từ trong phòng bếp chạy ra “Tiểu Thiến, có chuyện gì vậy?”

      Thở phì phò, chạy mạch liều mạng vòng tay ôm lấy cổ , Lạc Tiểu Thiến vẻ mặt hưng phấn .

      bất an, bởi vì nhớ giống bất kì ai khác, tịch mịch đó chính là đơn. Vì nên trời đầy mây cũng giống như trời nắng, trong lòng em, đó chính là , Tử Mặc đấy là …”



      Chương 374: phải là gì?

      Mối tình đầu là Lục Hạo, nghĩ đấy là .

      Nhưng cái cảm giác của mối tình đầu giống như với lần này, mỗi khi nghĩ tới Lãnh Tử Mặc tim liền đập dồn dập chưa từng có!

      Lục Hạo lại càng làm cho có cảm giác an toàn, nhưng Lãnh Tử Mặc lại hoàn toàn bất đồng chỉ cần nghĩ tới , liến cảm thấy đời này có chuyện gì ghê gớm cả, người trước kia làm được!

      Vừa mới gặp nhau liền nhớ da diết, đây tuyệt đối chỉ có cảm giác với Lãnh Tử Mặc!

      Lo lắng cho , bất chấp tất cả chạy tới tìn , phải là gì??!

      Mỗi khi gặp khó khăn, liền nghĩ tới , tâm tình liền bình tĩnh lại có cảm giác như ở bên cạnh, phải là gì??!

      Vừa mới tách ra, tự chủ được liền nhớ, nghĩ tới tim liền hẫng nhịp, khoomg phải là gì??!



      thở ra hơi, năng lộn xộn, Lãnh Tử Mặc cũng nghe hiểu gì cả.

      “Bình tĩnh, em chậm chút, là làm sao như thế này?”

      Khom người đưa tay ra đỡ ôm vào trong lòng, dịu dàng hỏi.

      “Em chạy thang bộ lên đây… lên… Là muốn …”

      Lạc Tiểu Thiến hơi hơi thả lỏng cánh tay, cười nhìn ánh mắt nghiêm túc từng chữ

      “Lãnh - Tử - Mặc, em - - !!”

      !?

      Nghe thấy sáu chữ như sét đánh ngang tai, Lãnh Tử Mặc liền đem bờ vai của nắm chặt!

      “Em lại lần nữa !”

      “Lãnh Tử Mặc em !”

      lại!”

      “Lãnh Tử Mặc em !”

      quá , nghe thấy!”

      “Ha…” cười phá lên, sau đó nhào tới trong lòng , ghé lỗ tai hô to “Lãnh Tử Mặc, em , em , ẹm …!!”

      Giọng của vang lên bên tai, gần như màng nhĩ muốn đau, trong lòng chưa có cảm giác nào hạnh phúc như vậy, tâm liền mềm nhũn ra.

      Ôm lấy hông , bế bổng lên khỏi mặt đất, Lãnh Tử Mặc câu gì, ôm chặt chỉ dùng hành động bày tỏ tình cảm của mình nghe mình!

      liền tựa sát vào lỗ tai lặp lặp lại, cho tới khi mệt mỏi giọng ngày càng bé , chỉ có thể ôm chặt , giọng nỉ non.

      Dưới ánh đèn, hai thân hình sớm hòa thành phân ra được ai là ai.

      Tinh! Tinh! Tinh!

      Cứ như vậy, chuông cửa lần lượt vang lên phá tan bầu khí của hai người.

      “Có người đến!” Lạc Tiểu Thiến giọng .

      nghe thấy!” Lãnh Tử Mặc cánh tay nắm chặt, sau đó mới thả xuống “Để xem là ai.”

      về hướng cửa ra vào, bàn tay vẫn như cũ nắm chặt lấy tay , Lạc Tiểu Thiến chỉ có thể theo .

      màn hình, người tới là Tiểu Đinh.

      Lãnh Tử Mặc ấn xuống nút trả lời, giọng của Tiểu Đinh liền truyền vào.

      “Lãnh tổng tôi là Tiểu Đinh, vừa rồi Lạc tiểu thư quá gấp, quyên mang hành lý, tôi mang lên giúp ấy.”

      Lạc Tiểu Thiến nhòm ra liền thấy bên người Tiểu Đinh có va ly hành lý màu xanh, khuôn mặt lập tức lộ ra vể xấu hổ, vừa rồi chỉ vì muốn gặp nhanh chút tình cảm của mình, sớm quên mình còn có hành lý!

      “Cứ để đó ” Lãnh Tử Mặc trước mặt hạ chỉ thị “Ngày mai nhớ mang tới công ty cho tôi, cậu về nghỉ sớm .”

      “Vâng, Lãnh tổng,Lạc tiểu thư tạm biệt!” Tiểu Đinh đáp tiếng xoay người kéo va ly hành lý .

      là mất mặt!” Lạc Tiểu Thiến ở bên cúi đầu ủ rủ

      vừa dứt lời, chợt nghe trong phòng bếp truyền tới tiếng động mạnh lớn

      hay rồi!”

      Lãnh Tử Mặc quát khẽ tiếng, xoay người chạy vào phòng bếp
      mattroiden2810 thích bài này.

    4. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 375: Sủi cảo

      Lạc Tiểu Thiến cũng chạy theo vào trong bếp, chỉ thấy Lãnh Tử Mặc tắt khí ga, mặt, kệ bếp khắp nơi đều là nước đọng, loạn thất bát tao trong đó còn có mấy miếng sủi cảo.

      Rất ràng, tiếng động mạnh vừa rồi chính là nắp nồi rơi xuống đất phát ra.

      “Kỳ mỗi người đều có chuyện thể làm được, cũng ngoại lệ.” Lãnh Tử Mặc cảm than nhún nhún vai, cúi người xuống nhặt nắp nồi đất “Xem ra đêm nay, bữa khuya của em phải thay đổi rồi.”

      Lúc tới nấu sủi cảo, bởi vì thổ lộ, hoàn toàn quên mất chuyện này nước với sủi cảo tràn ra, liền bắn tung tóe!

      Lạc Tiểu Thiến nhìn bốn phía xung quanh, ánh mắt xẹt qua bàn bếp, bột mì tấm thớt còn dở chưa làm xong, ánh mắt dừng lại người Lãnh Tử Mặc.

      tuy rằng mặc tạp dề, áo sơ mi đen cùng quần rang có dính bột mì, bàn tay cũng vậy.

      Món sủi cảo này kỹ thuật chế biến đòi hỏi cũng cao, dù sao cũng là làm lần đầu tiên, hơn nữa cánh tay lại còn bị thương cũng làm khó người này rồi!

      làm sủi cảo?”

      đơn giản! Quá phiền toái!”

      Lãnh Tử Mặc từ trong phòng bếp từ trong góc lấy ra cây chổi, chuẩn bị quét tước.

      “Đừng nhúc nhích!” Lạc Tiểu Thiến khẩn cấp kêu lên tiếng, chạy vọt tới từ trong tủ lấy ra cái bát cẩn thận đem chỗ sủi cảo dồn vào trong bát.

      “Bẩn, thể ăn!”

      Lãnh Tử Mặc đưa tay tới giành lại cái bát, liền xoay người đem bát giấu ra đằng sau lưng.

      “Em muốn ăn!”

      Lãnh Tử Mặc bất đắc dĩ đành phải nhượng bộ “Vậy em đem nhúng qua nước sôi rồi hãy ăn.”

      tới vòi nước, dùng nước trần qua lượt, Lãnh Tử Mặc liền đưa qua đôi đũa cho .

      Gắp lên miếng bỏ vào miệng, chậm rãi ăn, vỏ bánh có chút mềm, hương vị nhân cũng rất tốt, so với làm ăn ngon hơn!

      “Nhân là do trộn?” tò mò hỏi

      Lãnh Tử Mặc cau mày “hương vị đúng sao, phố người Hoa có hỏi qua đầu bếp làm sủi cảo, hoàn toàn dựa theo công thức pha trộn, lẽ quên cho cái gì?”

      Lạc Tiểu Thiến thấy sống mũi cay cay.

      Vì muốn làm sủi cảo cho ăn, liền mất công như vậy!

      cũng có cách nào tưởng tượng nổi, chỉ dùng tay làm sao có thể được!

      “Khó ăn như vậy?” Lãnh Tử Mặc nhìn vẻ mặt , nghi ngờ lại gần “Để thử xem!”

      “Đừng có mơ! Của em đó!” Lạc Tiểu Thiến gắp cho chính mình miếng sủi cảo, thế rồi sau đó mới gắp cho Lãnh Tử Mặc miếng “Xem như cũng có tay nghề, thưởng miếng!”

      Lãnh Tử Mặc nhai nhai sủi cảo, khách khí tự phê bình “Vỏ bánh quá dày, có chút rắn, nhân bánh bình thường, lửa quá lớn, quả nhiên thất bại!”

      Lạc Tiểu Thiến lập tức phản bác “ bừa, đây là món sủi cảo ngon nhất từ trước tới nay em từng ăn!”

      “Em, đó là theo cảm tính!”

      đúng, sủi cảo ăn rất ngon, quan trọng xem tâm tình người ăn, tâm tình tốt cho dù là mỹ vị nhân gian cũng ngon!”

      “Em vậy, quả nhiên là khó ăn!”

      “ý em phải vậy, em muốn là…”

      đùa em chút thôi!” Lãnh Tử Mặc sảng khoái cười thành tiếng, nâng tay lau sạch bên mặt dính bột mỳ “Ăn no phải tắm rồi nghỉ.”







      Chương 376: muốn nghe em

      Lạc Tiểu Thiến quay lại khinh bỉ hỏi “Xin hỏi, sủi cảo kia là ngài làm?”

      Lãnh Tử Mặc đưa ngón tay hơi hơi nâng mặt lên “Vậy em liền để ăn chung chứ?”

      Tim liền đập mạnh, thoáng cái có chút khẩn trương đứng lên

      còn chưa nấu đâu!”

      Bị trêu chọc, trong lòng xấu hổ thôi, cầm bát đũa trong tay qua bồn rửa bát

      Lãnh Tử Mặc mắt luôn dõi theo phía sau rời, lập tức qua bế bổng lên

      “Bây giờ nấu vẫn kịp!”

      Bước nhanh tới ôm ra khỏi phòng bếp, là người luôn ưa sạch như cũng muốn ở lại nhìn đống hỗn loạn này, trực tiếp đem ôm tới phòng ngủ ở lầu!

      Thả trong góc phòng tắm, nâng tay chống áp vào tường vây ở trong lòng.

      nhớ , em muốn giúp tắm!”

      Lạc Tiểu Thiến mím mím môi , sau đó đưa tay vòng qua giúp cởi bỏ tạp dề từ phía sau. Đem tạp dề cởi bỏ để qua bên, sau đó lại giúp cởi bỏ áo sơ mi.

      Lúc thực những hành động này, Lãnh Tử Mặc cũng rất tự nhiên cúi xuống ngửi ngửi mái tóc , môi lại nhàng hạ xuống hôn tai .

      Thân thể của , hiểu như lòng bàn tay!

      Toàn thân tê dại, trốn tránh cử chỉ thân mật này, chỉ giọng “Em còn chưa có tắm !”

      “Vậy chúng ta cùng tắm!” với tay mở vòi nước.

      Dòng nước theo vòi hoa sen chảy xuống, rơi đỉnh đầu theo đó chảy xuống dưới,nước cũng lan dần sang người .

      ràng chỉ là dòng nước ấm, nhưng lại có độ nóng bỏng cực lớn, làm cho cũng run rẩy kịch liệt!

      Hôn lên khuôn mặt , khẽ mở miệng.

      muốn nghe.”

      hiểu, muốn nghe cái gì

      “Lãnh Tử Mặc, em !”

      Nụ hôn của lại rơi xuống lỗ tai , khẽ lầm bầm

      “Lạc Tiểu Thiến, cũng em, rất rất rất , nhiều tới nỗi em tưởng tượng được đâu!”

      Dòng nước ấm dừng ở ngực , ràng chỉ dùng tay so với hiểu biểu biết về nts áo hơn nhiều lắm, cảm giác bàn tay di động trước ngực, Lạc Tiểu Thiến theo bản năng nắm chặt vạt áo sơ mi của .

      “Tử Mặc!”

      ở đây!”

      Bàn tay lần nữa đưa tới, ôm lấy thắt lưng , ôm vào trong lòng thân thể mẫn cảm vô lực.

      “Đừng lo gì, luôn ở đây!”

      Hô hấp của rất nặng, thanh khan khan nóng bỏng có gì có thể kìn hãm nữa.

      Nụ hôn của lần nữa rơi xuống, khóa chặt lấy đôi môi mọng của !

      giống lúc trước ôn nhu, nụ hôn của bây giờ tuyệt đối là cường thế bá đạo mang đầy tính sâm lược! giống y tình cảm mãnh liệt giành cho .

      Bọt nước bắn tung tóe, ướt hết quần áo hai người, da thịt cọ sát càng có sức nóng muốn bùng cháy mãnh liệt!

      Đem áp vào tường, thở hổn hển buông môi ra.

      “Tiểu Thiến , cắn !”

      Lạc Tiểu Thiến hiểu nâng mặt lên.

      tự giễu giương môi lên “Ngày hôm nay, thấy mình như nằm mơ, chỉ cần mở mắt ra giấc mơ liền biến mất!”

      “Đồ ngốc!” Lạc TiểuThiến nâng tay đỡ bờ vai , nhàng cắn cái.

      bao nhiêu, dùng bấy nhiêu sức cắn!” ở bên tai .

      ngẩn ra, sau đó ra sức cắn lên bờ vai . nhát cắn này là dùng toàn lực, hề nha!

      Trong miệng có chút ngọt ngọt!

      kinh hãi, vội vàng buông ra, lập tức có giọt máu miệng vết thương chảy ra!
      levuong, mattroiden2810Hằng Lê thích bài này.

    5. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 376: muốn nghe em

      Lạc Tiểu Thiến quay lại khinh bỉ hỏi “Xin hỏi, sủi cảo kia là ngài làm?”

      Lãnh Tử Mặc đưa ngón tay hơi hơi nâng mặt lên “Vậy em để ăn chung chứ?”

      Tim liền đập mạnh, thoáng cái có chút khẩn trương đứng lên

      còn chưa nấu mà!”

      Bị trêu chọc, trong lòng xấu hổ thôi, cầm bát đũa trong tay qua bồn rửa bát

      Lãnh Tử Mặc mắt luôn dõi theo phía sau rời, lập tức qua bế bổng lên

      “Bây giờ nấu vẫn kịp!”

      Bước nhanh tới ôm ra khỏi phòng bếp, là người luôn ưa sạch như cũng muốn ở lại nhìn đống hỗn loạn này, trực tiếp đem ôm tới phòng ngủ ở lầu!

      Thả trong góc phòng tắm, nâng tay chống áp vào tường vây ở trong lòng.

      nhớ , em muốn giúp tắm!”

      Lạc Tiểu Thiến mím mím môi , sau đó đưa tay vòng qua giúp cởi bỏ tạp dề từ phía sau. Đem tạp dề cởi bỏ để qua bên, sau đó lại giúp cởi bỏ áo sơ mi.

      Lúc thực những hành động này, Lãnh Tử Mặc cũng rất tự nhiên cúi xuống ngửi ngửi mái tóc , môi lại nhàng hạ xuống hôn tai .

      Thân thể của , hiểu như lòng bàn tay!

      Toàn thân tê dại, trốn tránh cử chỉ thân mật này, chỉ giọng “Em còn chưa có tắm !”

      “Vậy chúng ta cùng tắm!” với tay mở vòi nước.

      Dòng nước theo vòi hoa sen chảy xuống, rơi đỉnh đầu theo đó chảy xuống dưới,nước cũng lan dần sang người .

      ràng chỉ là dòng nước ấm, nhưng lại có độ nóng bỏng cực lớn, làm cho cũng run rẩy kịch liệt!

      Hôn lên khuôn mặt , khẽ mở miệng.

      muốn nghe.”

      hiểu, muốn nghe cái gì

      “Lãnh Tử Mặc, em !”

      Nụ hôn của lại rơi xuống lỗ tai , khẽ lầm bầm

      “Lạc Tiểu Thiến, cũng em, rất rất rất , nhiều tới nỗi em tưởng tượng được đâu!”

      Dòng nước ấm dừng ở ngực , ràng chỉ dùng tay so với hiểu biểu biết về nts áo hơn nhiều lắm, cảm giác bàn tay di động trước ngực, Lạc Tiểu Thiến theo bản năng nắm chặt vạt áo sơ mi của .

      “Tử Mặc!”

      ở đây!”

      Bàn tay lần nữa đưa tới, ôm lấy thắt lưng , ôm vào trong lòng thân thể mẫn cảm vô lực.

      “Đừng lo gì, luôn ở đây!”
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      Hô hấp của rất nặng, thanh khan khan nóng bỏng có gì có thể kìn hãm nữa.

      Nụ hôn của lần nữa rơi xuống, khóa chặt lấy đôi môi mọng của !

      giống lúc trước ôn nhu, nụ hôn của bây giờ tuyệt đối là cường thế bá đạo mang đầy tính sâm lược! giống y tình cảm mãnh liệt giành cho .

      Bọt nước bắn tung tóe, ướt hết quần áo hai người, da thịt cọ sát càng có sức nóng muốn bùng cháy mãnh liệt!

      Đem áp vào tường, thở hổn hển buông môi ra.

      “Tiểu Thiến , cắn !”
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      Lạc Tiểu Thiến hiểu nâng mặt lên.

      tự giễu giương môi lên “Ngày hôm nay, thấy mình như nằm mơ, chỉ cần mở mắt ra giấc mơ liền biến mất!”

      “Đồ ngốc!” Lạc TiểuThiến nâng tay đỡ bờ vai , nhàng cắn cái.

      bao nhiêu, dùng bấy nhiêu sức cắn!” ở bên tai .

      ngẩn ra, sau đó ra sức cắn lên bờ vai . nhát cắn này là dùng toàn lực, hề nha!
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      Trong miệng có chút ngọt ngọt!

      kinh hãi, vội vàng buông ra, lập tức có giọt máu miệng vết thương chảy ra!


      Chương 377: Hạnh phúc đau đớn

      “Chảy máu…Để em hốt hoảng muốn rời khỏi

      cần!” ôm chặt lấy cánh tay “Như vậy mới cảm nhận được đây phải là mơ!”

      “Tử Mặc!” Nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc. Lãnh Tiểu Thiến đỡ lấy Lãnh Tử Mặc nước mắt ướt nhòe hai mắt “ Em !”

      Ngay sau đó ngẩng đầu lên hôn lên môi , Lãnh Tử Mặc cũng đáp lại bằng nụ hôn nóng bỏng.
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      vai, miệng vết thương ỉ đau, đó là cái đau tượng trưng cho hạnh phúc, hạnh phúc đau đớn!





      Ngày hôm sau, Lạc Tiểu Thiến tránh khỏi rời giường muộn.

      Liếc mắt nhìn đồng hồ bàn, thời gian mười rưỡi, xoay qua bên cạnh thấy Lãnh Tử Mặc, cũng ngạc nhiên.

      Công ty gần đây muốm mở rộng lĩnh vực điện ảnh, nên rất nhiều chuyện Lãnh Tử Mặc phải tự mình đích thân xử lý, vì vậy trong thời gian này Lãnh Tử Mặc bận chân chạm đất!

      Bên gối, quần áo của được chuẩn bị sẵn, phía còn để lại mảnh giấy .
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      “Dậy muộn chuẩn bị được bữa sáng cho em, phòng bếp lát nữa cõ người giúp việc theo giờ tới thu dọn, buổi tối cùng nhau ăn cơm!”

      Phía dưới lạc khoản ( Phần chữ dưới bức thư, câu đối,… đề tên tuổi, ngày tháng) là dòng chữ tiếng xinh đẹp ‘L s’L !”

      Lạc Tiểu Thiến cười rộ lên, người ngoài xem cũng mấy chữ này có nghĩa là gì, cũng hiểu được ý tứ trong đó.

      Hai người bọn họ tên bắt đầu đều là chữ L, là muốn “Lạc Tiểu Thiến Lãnh Tử Mặc!”

      Cầm tay cây bút, tùy ý viết xuống mặt giấy mấy chữ cái giống nhau.

      L s’L !

      Lãnh Tử Mặc là Lạc Tiểu Thiến, Lạc Tiểu Thiến cũng là Lãnh Tử Mặc!

      Xuống giường, tắm rửa ,mặc quần áo, Lạc Tiểu Thiến thu dọn cả phòng, lạ dọn dẹp cả phòng bếp lần nữa sạch , sau đó tới công ty.Vừa mới bước vào tới cửa công ty , Chu Đồng liền nhìn thấy lập tức đúng dậy chạy lại phía Lạc Tiểu Thiến.

      “Tiểu Thiến cuối cùng cũng tới!”

      “Chu Đồng, phải ở luôn chỗ này chờ chứ?” Lạc Tiểu Thiến có chút xấu hổ hỏi lại.

      “Đúng vậy!... A, phải, cũng chờ lâu!” Chu Đồng ôm chặt cánh tay Lạc Tiểu Thiến

      thôi, kế hoạch công việc có, có chuyện quan trọng muốn bàn với đây.”

      Bởi vì Lạc Tiểu Thiến di động bị mất, lại càng dám lien lạc với Lãnh Tử Mặc, chỉ có thể ở chỗ này chờ thôi!

      Hai người cùng nhau thang máy, Lạc Tiểu Thiến nghi ngờ hỏi lại “Chuyện gì quan trọng?”

      Chu Đồng từ trong túi sách lấy ra tài liệu, đưa cho Lạc Tiể Thiến.

      Cầm tài liệu trong tay, liến mắt nhìn bìa mặt ghi “Kế hoạch mở rộng album của Lạc Tiểu Thiến!” Lạc Tiể Thiến vẻ mặt kinh ngạc “Album?!”

      “Đúng vậy!” Chu Đồng tù tay lấy tờ kế hoạch “Bởi vì có thành tích tốt nhất, Trác Thua Kém liền viết kế hoạch này giao cho cấp , chiều hôm qua hội đồng quản trị bỏ phiếu thông qua kế hoạch này!

      vậy? tốt quá!” Lạc Tiểu Thiến vẻ mặt hưng phấn reo to.

      Đối với ca sĩ mà , còn có chuyện gì quan trọng hơn việc phát hành album !

      Đối với Lạc Tiểu Thiến mà , bây giờ lại có chuyện thuận lới như vậy, phát hành album đây là nằm mơ sao ?!

      Nhìn khuôn mặt hưng phấn của Lạc Tiểu Thiến, Chu Đồng cũng có chút nghi hoặc hỏi “Lãnh tổng cho biết sao??”

      có nha!” Lạc Tiểu Thiến theo bản năng trả lời, lát sau mới hồi phục lại tinh thần đỏ mặt “Lãnh tổng vì sao cho tôi biết?”

      “A… Đúng! Đúng, tôi thuận miệng , thuận miệng !” Lúc này Chu Đông mới ý thức được mình lỡ lời, đề tài này bây giờ đem ra bàn quả thích hợp để công khai bàn luận, lập tức sang chuyện khác.

      “Mấy ngày này, các sếp tuyển chọn ca khúc.”
      mattroiden2810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :