1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 361: Làm rất tốt.

      “Em đây!” Lạc Tiểu Thiến hít hơi sâu, “Em… ra lúc ở Hàng Châu em còn cứu người, cũng là bé, lúc ấy cẩn thận ngã xuống nước…”

      Trong lòng Lãnh Tử Mặc buông lỏng, còn tưởng là chuyện gì quan trọng, làm hại bị khiến cho khẩn trương.

      Lạc Tiểu Thiến nhìn biểu của chút, xác định thấy có dấu hiệu nổi giận, mới tiếp tục .

      “Lúc đấy em có ở Thương Lãnh Đình, sau đó bà nội bé kia đưa , sau đó… sau đó… Tiêu Dương xuất … lúc ấy chỉ là trùng hợp gặp nhau, ấy cũng đến Thượng Hải làm việc, chứ phải là cùng với nhau…”

      Nhìn vẻ mặt vội vàng của , Lãnh Tử Mặc chỉ cười , “Sau đó sao?”

      “Sau đó ấy thấy em toàn thân quần áo đều ướt liền đưa em bộ đồ thể thao để thay, sau đó em cùng ấy cũng gặp nhau, về sau nữa, em đem bộ quần áo kia về Bắc Kinh, vốn nghĩ muốn trả lại cho ấy…”

      “Kết quả là bị nhìn thấy, cho rằng là em mua tặng cho còn mặc lên người đúng ?” Lãnh Tử Mặc tiếp lời của .

      Lạc Tiểu Thiến rũ mặt, nắm góc chăn, “Lúc ấy em muốn cho biết, nhìn vui vẻ như vậy, em…em dám !”

      như vậy là sai?”

      “Em có ý đó, em là…”

      “Tiểu ngu ngốc, đùa với em thôi!” Lãnh Tử Mặc nâng khuôn mặt nhắn của , đứng lên, “Phòng của em ở đâu, qua giúp em lấy quần áo, đỡ để em bị lạnh.”

      “Ở bàn.” Lạc Tiểu Thiến thấp thỏm ngẩng mặt lên, “ sj tức giận sao?”

      “Nếu tức giận chút nào cũng phải, bất quá xét thấy tình huống đặc biệt, liền rộng rãi tha thứ cho em!” Lãnh Tử Mặc nhìn cười, “Cùng lắm , mua bộ giống vậy trả lại cho cậu ta.”

      cần, em trả lại rồi!” Lạc Tiểu Thiến .

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày, “ trả?”

      Lạc Tiểu Thiến sợ hiểu lầm, vội , “ phải là bộ mặc kia, em mua bộ mới giống hệt trả lại cho ấy.”

      “Ngoan!” Lãnh Tử Mặc hài lòng gật đầu, “Lần này em làm tốt lắm!”

      Bộ đồ cũ kia nếu Lạc Tiểu Thiến từng mặc qua, có hơi thở người phụ nữ của , chính là của , đương nhiên trả lại cho Tiêu Dương.

      Thấy có tức giận, Lạc Tiểu Thiến lúc này mới yên lòng lại, lộ ra ý cười.

      tắm , lấy quần áo cho em.”

      Lãnh Tử Mặc cầm chìa khóa phòng của mở cửa phòng ra ngoài, Lạc Tiểu Thiến liền nhảy xuống giường tới phòng vệ sinh tắm rửa.

      lát sau, tiếng gõ cửa vang lên.

      Lạc Tiểu Thiến cẩn thận đẩy cửa ra chút, Lãnh Tử Mặc đem hành lý của cùng nội y lên đến đây.

      Tắm rửa, mặc quần áo xong, Lạc Tiểu Thiến lập tức mở cửa phòng, “ cũng tắm , đừng để bị lạnh!”

      “Được!” Lãnh Tử Mặc cởi giầy ướt chân tới.

      Để ý thấy vết băng tay , Lạc Tiểu Thiến thả khăn lông cầm tay xuống, “ tay có vết thương, có muốn em giúp hay ?”

      Lãnh Tử Mặc đứng lại trước mặt , tự tiếu phi tiếu nhìn , “Em xác định?”

      Lời vừa mới , chỉ là làm theo phản ứng, cảm giác đen tối trong giọng của , khuôn mặt nhắn của đỏ bừng, “Em…”

      Lãnh Tử Mặc đưa tay cánh tay bị thương ôm , “Em như thế nào?”

      “Em…em…” Lạc Tiểu Thiến cụp mắt dám nhìn thẳng vào , “Em…xác định!”

      Nghe được câu trả lời của , Lãnh Tử Mặc có chút ngoài ý muốn, “ ?”

      Chương 362: Đem cửa đóng lại.

      Lạc Tiểu Thiến dũng cảm ngước mắt đóng nhận ánh mắt của , “Bên trong có bồn tắm lớn, em trước pha nước!”

      Tuy rằng ngượng ngùng nhưng mà tay của rất quan trọng, vì bảo vệ tay , có thể vì làm bất cứ chuyện gì.

      phải chỉ là tắm thôi sao, cùng lắm nhìn được sao.

      cần!” Lãnh Tử Mặc nhành hôn lên môi , “ nghỉ ngơi , tự có thể .”

      Nha đầu kia da mặt mỏng, muốn làm khó xử, hơn nữa biết nếu giúp tắm, chỉ sợ chốc nữa đên nửa đêm cũng đừng hòng ngủ, tối nay giằng co cả đêm, mệt mỏi rồi, làm sao có thể nhẫn tâm với .

      “Vậy… cởi quần áo ra, em mang giặt lát!”

      có đem theo quần áo, lát nữa mua cũng được, trong khách sạn đều có chỗ phục vụ giặt quần áo, bây giờ cầm , sáng mai có thể mặc được.

      “Được!”

      Lần này Lãnh Tử Mặc có cự tuyệt.

      xoay người vào phòng tắm, lát cởi xong quần áo đưa ra ngoài, Lạc Tiểu Thiến liền cẩn thận cầm quần áo gấp lại, đặt ở trong túi to đưa đến bàn phục vụ.

      Trở về tới cửa phòng, mở cửa đập vào mắt là hình ảnh Lãnh Tử Mặc đứng ở hành lang cửa lau tóc, người ngoại trừ giày cởi cùng cái khăn tắm, có vật gì khác.

      Tuy rằng cùng tiếp xúc thân mật rồi, Lạc Tiểu Thiến vẫn như lần đầu tiên nghiêm túc ngắm nhìn thân thể .

      Vóc dáng Lãnh Tử Mặc rất cao, vai rắn chắc, eo chân dài, là dáng đúng chuẩn người mẫu vứi vòng eo sáu múi, khác với dáng người gầy yếu thịnh hành bây giờ, thân thể thuộc dạng mặc quần áo vào nhìn gầy, thoát y lại có cơ bắp.

      Từ bả vai đến ngực, vô luận là lưng hay ngược, cơ bắp đều săn chắc, có vẻ mềm yếu, cũng bởi vì có quá nhiều cơ bắp mà trở thành kẻ lực lưỡng.

      Tóc của bên vẫn chưa có lau khô, tóc ngắn ướt nhẹp rũ xuống, bọt nước từ đuôi tóc xuống, dừng ở bờ vai , sau đó từ cơ ngực trượt xuống, xẹt qua bụng hơi ra cơ bắp, biến mất ở sâu trong khăn tắm…

      Trong đầu Lạc Tiểu Thiến nháy mắt nhảy ra hai chữ to.

      Cực gợi cảm!

      Lãnh Tử Mặc quay mặt lại thấy người nào đó ngẩn người ra.

      “Có thể đóng cửa lại rồi nhìn ?”

      ngại nhìn nhưng mà muốn mở cửa mặc cho người khác thưởng thức.

      Lạc Tiểu Thiến nháy mắt mặt đỏ như đốt, vội vã đóng cửa phòng lại, “Quần áo gửi , sáng mai đưa đến đây, chìa khóa phòng của em đâu?”

      Cầm lấy chìa khóa phòng của bên, Lãnh Tử Mặc xoay người đưa chìa khóa cho , đưa tay lên sờ mặt .

      “Ngủ giấc ngon, ngủ ngon.”

      Lạc Tiểu Thiến cầm lấy chìa khóa phòng, nhìn mặt chút, hít hơi, nâng tay đỡ lấy mặt , hôn lên môi .

      Nháy mắt đôi môi chạm nhau, thể xác và tinh thần hai người đều như có tia chớp xẹt qua.

      Lãnh Tử Mặc cơ hồ là theo bản năng ôm lấy thắt lưng , đỡ lấy mặt , bàn tay liền xuyên vào tóc , chút khách khí chiếm lấy môi lưỡi của .

      Bị gấp gáp ôm vào trong ngực, khí đều bị cướp , thân thể Lạc Tiểu Thiến tự nhiên mềm mại vô lực.

      Nếu phải ôm , chỉ sợ thể đứng thẳng được.

      Thân thể của đều là độc dược trí mạng.

      chút xíu chủ động của đều khác gì mồi lửa quả bom.

      Môi lưỡi của , tinh tế cùng mềm mại của đều đủ để làm cho điên cuồng, huống chi kề bên gần như vậy, hơi lạnh lướt qua ngực cũng biến thành nóng bỏng.

      thở hổn hển buông ra, để cho hô hấp, Lãnh Tử Mặc thở hổn hển cắn lỗ tai .

      “Ngu ngốc, ai kêu em hôn ?”
      Hằng Lêmattroiden2810 thích bài này.

    2. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 363: Vì sao em thể

      Câu này cũng phải là trách cứ!

      Vốn nên để cho nghỉ ngơi cho khỏe, vốn là nghĩ như vậy, nhưng nên hôn .

      Ý chí của trước mặt vốn là có hạn, huống chi lại chủ động trêu chọc.

      Lạc Tiểu Thiến nghe hiểu ý của , tuy rằng tim đập loạn, hô hấp dồn dập, nhưng lại ôm lấy cánh tay hề buông ra, ngược lại càng siết chặt thêm.

      Hai người gần nhau như vậy, đương nhiên có thể cảm giác được thân thể của biến hóa, huống chi lúc này đây là người cam tâm tình nguyện.

      Đêm nay muốn rời !

      gì nhưng mà cánh tay của ra câu trả lời.

      Lãnh Tử Mặc đưa tay tháo cúc áo ngủ của , bên hôn gáy , ngón tay giống như đánh đàn dương cầm, linh động cởi bỏ nút áo của .

      Áo ngủ mở ra, lộ ra nội y màu trắng của , kiếu dáng đơn giản, vừa vặn ôm lấy đường cong cao ngất.

      Nụ hôn của rơi xuống rất tự nhiên, dùng chóp mũi đẩy áo ngủ của ra, hôn lên bờ vai của .

      Bàn tay nóng hổi chạm lên eo thon, tại đường cong mê người kia xoa lát rồi dời mở khóa áo ngực của .

      Bàn tay của như lửa, đem đốt cháy.

      Lạc Tiểu Thiến giương môi ồ ồ thở hổn hển, giống như cá mắc cạn.

      Cộc cộc cộc!

      Tiếng gõ cửa rất biết điều mà vang lên.

      Lạc Tiểu Thiến cả kinh, hốt hoảng mặc áo ngủ vào.

      “Ai?”

      Bàn tay Lãnh Tử Mặc vẫn như cũ đặt ở chỗ mềm mại phía , trong giọng lộ ra giận dữ vì bị quấy rầy cùng kiên nhẫn.

      “Là tôi, Tiêu Dương!”

      Ngoài cửa thanh của Tiêu Dương ràng truyền vào.

      “Có việc gì?”

      Giọng điệu Lãnh Tử Mặc càng vui.

      Nửa đêm canh ba, Tiêu Dương đến đây gõ cưa phòng của , người nam nhân này tuyệt đối là cố ý.

      “Có việc.”

      Tiếng của Tiêu Dương ngoài cửa miễn cưỡng, lại mơ hồ có chút bướng bỉnh, cũng có ý muốn rời , giống như nếu bọn họn mở cửa, ta .

      Lạc Tiểu Thiến đỏ mặt đẩy bàn tay Lãnh Tử Mặc ra, nhanh chóng cài nút áo.

      đưa tay tới cài áo lót của lại cho chắc, Lãnh Tử Mặc cẩn thận giúp cài nút áo gần cổ lại, vừa cẩn thận đánh giá cái, xác định có bất kỳ chỗ nào lộ ra, thế mới xoay người về phía cửa phòng mở ra.

      Cánh cửa.

      Mở ra.

      Ngoài cửa đúng là Tiêu Dương đứng, thân mặc áo thun đơn giản cùng quần đùi rộng, trong tay cầm bộ đồ thể thao.

      Ánh mắt xẹt qua nửa thân trần của Lãnh Tử Mặc, liếc mắt thấy người bị ôm vào trong ngực, hai gò má đỏ bừng, ánh mắt trốn tránh, Lạc Tiểu Thiến tóc tai xốc xếch, trong mắt Tiêu Dương lóe lên tia kinh hãi, mặt vẫn là nụ cười tà mị như cũ.

      “A, tiểu Thiến ở đây?”

      “Ừ, em…”

      Lạc Tiểu Thiến thấp giọng mở miệng, thanh đứt quãng.

      “Có chuyện gì?”

      Lãnh Tử Mặc trực tiếp phun ra ba chữ.

      “À là như thế này, tôi biết đem theo hành lý, nên lại đây đưa quần áo, nễu Lãnh tổng ngại có thể mặc ngày.” Tiêu Dương đưa bộ đồ thể thao cầm trong tay.

      Lạc Tiểu Thiến vội vàng xua tay, “ cần…”

      Tính tình của Lãnh Tử Mặc như thế sao có thể mặc quần áo của Tiêu Dương.

      “Cảm ơn!” Lãnh Tử Mặc nhận lấy bộ đồ thể thao, “Tạm biệt!”

      Vừa xong liền đóng cửa lại.

      Bàn tay Tiêu Dương để ở cửa, “Tôi có mấy câu muốn với tiểu Thiến!”

      “Trễ rồi tiện .” Lãnh Tử Mặc .

      “Hai người trễ như vậy cũng có thể chuyện phiếm, vì sao tôi thể?” Tiêu Dương để ý tới lãnh ý trong mắt , chỉ cười nhìn về phía Lạc Tiểu Thiến, “Tiểu Thiến thấy có đúng ?”


      Chương 364: Cuộc chiến giữa hai người đàn ông.

      Lãnh Tử Mặc mở miệng lần nữa, “Chúng tôi…”

      “Chúng em chỉ bàn công việc!” Lạc Tiểu Thiến khom người nhặt chìa khóa phòng rớt dưới đất rồi chạy trốn hai người đàn ông, “Hai người có việc gì ngày mai sau, ngủ ngon!”

      Chạy cái vèo, lập tức vọt tới trước cửa phòng mình, tra chìa khóa mở cửa, cũng thèm quay đầu lại, trốn sau cánh cửa.

      quấy rầy Lãnh tổng nghỉ ngơi!” Tiêu Dương rút lại cánh tay để cửa, xoay người định rời .

      ấy là của tôi!” Lãnh Tử Mặc từ phía sau thâm trầm ra năm chữ.

      Tiêu Dương khẽ cười tiếng, xoay mặt nhìn , “Lãnh tổng, tại tôi có quyền tự do ngôn luận, có ai với ai, mỗi người đều có có quyền theo đuổi người mình !”

      “Người mình ?” Lãnh Tử Mặc cười nhạt, “Tiêu Dương ra rất nhiều!”

      Giống như gặp đối thủ mạnh trong công việc, Lãnh Tử Mặc cũng điều tra ta, giống như , bên người Tiêu Dương chưa bao giờ thiếu phụ nữ.

      Giọng điệu Tiêu Dương rất nhạt, “Cái này liên quan đến .”

      Lãnh Tử Mặc lạnh lùng hướng về phía trước nhếch khóe môi, “ thể nghi ngờ là cậu thua rồi!”

      “Lãnh tổng, khinh địch cũng phải là thói quen tốt!” khóe môi Tiêu Dương cũng nhếch lên.

      “Tôi chưa bao giờ khinh địch, tôi chỉ là hiểu người phụ nữ của tôi, biết cái gì ấy muốn.”

      chắc đó là điều ấy muốn?” Tiêu Dương nhún vai, “Nhưng mà tôi cảm thấy phải như thế.”

      “Đây cũng chỉ là suy nghĩ của .” Lãnh Tử Mặc .

      như vậy là hiểu rất ấy?” Tiêu Dương hỏi.

      “Đương nhiên!” Lãnh Tử Mặc đáp.

      Tiêu Dương nhìn vào bộ đồ tay , “ có biết bộ đồ này là ai mua cho tôi ?”

      “Đương nhiên biết!” Lãnh Tử Mặc cười, “Chính vì vậy tôi mới muốn lấy nó lại, sau khi về Bắc Kinh, tôi mua bộ mới tinh trả lại cho cậu, cảm ơn cậu mấy ngày vừa qua thay tôi chăm sóc cho ấy, Tiêu Dương, mai gặp!”

      Oành!

      sập cửa phòng mạnh.

      Ngoài cửa, Tiêu Dương xoa cằm, liếc mắt nhìn phòng của Lạc Tiểu Thiến ở phía xa, cười cười rồi xoay người về phòng mình.

      Lãnh Tử Mặc trở lại bên giường, đem bộ đồ thể thao màu đen kia đặt ở bên gối , với tay lấy y phục móc, cười bất đắc dĩ.

      Có mới nới cũ, lại quên cất quần áo treo móc cũng chỉ có tiểu ngu ngốc kia nhà mới có thể làm chuyện này.

      Ý cười của còn chưa dứt, điện thoại bàn vang lên, Lãnh Tử Mặc nhấn nút nghe.

      “Tử Mặc, xin lỗi!”

      Giọng trong điện thoại của Lạc Tiểu Thiến tràn đầy xin lỗi.

      “Tại sao em phải xin lỗi, lỗi cũng phải của em!” Lãnh Tử Mặc nghiêng người liếc bộ đồ thể thao để bên gối, “Huống chi vừa rồi chỉ đánh thắng trận mà còn lấy được chiến lợi phẩm.”

      “Chiến lợi phẩm?” Lạc Tiểu Thiến có chút khó hiểu.

      “Bộ quần áo em mua kia bây giờ là của .” Lãnh Tử Mặc cười .

      “Có đúng là bộ đồ kia em mua?”

      “Phía còn nhãn các và chữ ký của người mua."

      phải chứ?” Lạc Tiểu Thiến hét lên.

      tin em sang đây có thể thấy được.” cười .

      Bên đầu dây này, Lạc Tiểu Thiến nghe được tiếng mở cửa, vội vàng lấy tay che điện thoại, “Chu Đồng trở lại, nữa, em cúp máy trước, ngủ ngon!”

      Đặt điện thoại xuống, Lãnh Tử Mặc cười có chút bất đắc dĩ.

      Chuyện giữa Chu Đồng biết từ lâu, nha đầu này còn tưởng rằng có thể giấu giếm được sao?

      Chu Đồng tới nhìn thấy Lạc Tiểu Thiến còn ngồi thẳng người vẻ mặt bối rồi, “Tại sao còn chưa ngủ?”

      có gì, chỉ là… ngủ được!” Lạc Tiểu Thiến vừa vừa che giấu, “Tiểu Mỹ thế nào rồi, phải chị là ở lại coi con bé sao”
      mattroiden2810 thích bài này.

    3. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 365: Chân tướng (1)

      "Bác sĩ Tống trở về nghỉ ngơi, tiểu Mỹ cũng hạ sốt, tại ngủ, y tá cần trông chừng nữa, bảo chị trở về nghỉ ngơi chút." Vu Đồng ngồi vào giường đối diện, "Lãnh tổng chắc nghỉ ngơi rồi chứ?"

      "Vâng!" Lạc Tiểu Thiến đáp .

      Vu Đồng ngẩng mặt lên, chú ý đến vết đỏ ửng mặt , chị ái muội cười khẽ tiếng, sau đó liền bước đến trước mặt Lạc Tiểu Thiến, "Tiểu nha đầu, giấu cũng kín lắm nha, cám dỗ được đại boss cao nhất Đế Thị vậy mà lại còn khiêm tốn đến thế?”

      " bừa gì đó!" Lạc Tiểu Thiến cúi mặt, " phải chị muốn nghỉ ngơi sao..."

      "Đừng giả vờ nữa, chúng tôi biết hết cả rồi!" Vu Đồng lắc đầu cảm thán,

      "Lúc đó chị còn buồn bực, sao chị và Hứa Hạ đều gọi điện thoại cho em được nhưng Lãnh tổng lại có thể tìm được em,…”

      "Tìm em? Vào lúc nào?" Lạc Tiểu Thiến nghi ngờ ngửa mặt lên.

      "Chính là, lúc nổ ra scandal tình cảm đó, lúc đó chị nôn nóng muốn chết..." Vu Đồng tới đây, đột nhiên giơ tay lên, bịt miệng, "A, có, ờ, chị tắm trước đây!”

      "Đứng lại!" Lạc Tiểu Thiến vén chăn xuống giường, nghiêng đầu nhìn Vu Đồng, cuối cùng nhìn thẳng vào mắt của chị, ", scandal tình cảm gì thế?"

      " có, nào có scandal tình cảm gì chứ... Chị mệt quá, tắm trước đây!"

      Vu Đồng muốn chạy, Lạc Tiểu Thiến chẳng hề ngăn trở, chỉ giả vờ giả vịt cầm điện thoại bàn lên.

      "Chị , được, vậy tại em gọi điện thoại cho Lãnh Tử Mặc, em đoán chắc chắn ấy biết!"

      "Bà ơi, dừng tay!" Vu Đồng vội vàng bổ nhào qua, cười lấy lòng, lấy ống nghe ra khỏi tay , "Chị ...Chị khai hết, chị khai hết đấy, được chưa? Nhưng em phải giữ bí mật giùm chị, em được là chị !"

      Lãnh Tử Mặc hạ qua tử lệnh, bất kỳ ai cũng được việc này với Lạc Tiểu Thiến, nếu để cho Lãnh Tử Mặc biết lời này là từ trong miệng chị ra, liệu chị có còn ở được ở Đế thị nữa ?

      "Được, !"

      Lạc Tiểu Thiến để ống nghe xuống, gác chân ngồi vào giường của mình.

      "Kỳ cũng có gì, chỉ là... Chỉ là em và Lãnh tổng biết bị ai chụp ảnh, sau đó phát tán lên mạng..." Vu Đồng cẩn thận lựa chọn dùng từ, việc tầm thường, "Nhưng em cần lo lắng, tại tất cả mọi chuyện đều bãi bình, vạn ok!"

      Tuy rằng chị đem câu chuyện cực kì bình thường, nhưng với ánh mắt trốn tránh, lại chứng minh rằng chị giấu diếm điều gì, rất ràng trong này có tình khác.

      Vu Đồng lặng lẽ liếc nhìn biểu mặt của Lạc Tiểu Thiến, "Chị xong rồi, có thể tắm chưa?"

      Lạc Tiểu Thiến đưa tay qua, "Chị có thể cho em mượn điện thoại di động dùng chút ?"

      Vu Đồng mấp máy môi, lấy điện thoại ra khỏi túi xách

      Chuyện lớn như thế, sớm muộn gì cũng biết, dù sao đến bước này, lại có thể giấu đến lúc nào.

      "Lãnh tổng dụng tâm lương khổ, chị hi vọng em đừng nên hiểu lầm ngài ấy. Trước kia, chị vẫn cho là, loại chuyện như hùng cứu mỹ nhân gì đó, chỉ có tiểu thuyết cùng điện ảnh mới có, lần này chị thực tin, phải thế gian này có tình sống chết có nhau, chỉ là có ai may mắn gặp được thôi, Tiểu Thiến, hãy trân trọng nó tốt!”

      Kéo tay Lạc Tiểu Thiến qua, Vu Đồng trịnh trọng đưa điện thoại di động để ở trong lòng bàn tay .

      Vu Đồng vào buồng vệ sinh tắm rửa, Lạc Tiểu Thiến liền dùng điện thoại của chị mở browser, search "Scandal tình cảm của Lạc Tiểu Thiến ".

      Nháy mắt, xuất mười mấy vạn kết quả.

      Trang đầu tiên còn có dòng "Dựa theo quy định của chính sách và pháp luật, kết quả tìm kiếm được hiển thị.”


      Chương quyển 366: Chân tướng (2)


      Tuy rằng Lãnh Tử Nhuệ làm thủ thuật che chắn, Lạc Tiểu Thiến vẫn có thể tìm được ít tin tức có liên quan, sau đó, thấy vài tấm ảnh và số bình luận.

      Đương nhiên, cũng thấy vô số bình luận với tiêu đề trang đầu ——《Lãnh đế chính miệng thừa nhận "Vụ scandal tình cảm" 》.

      nhíu mày nhấn vào các tin tức có liên quan, từng chữ, từng câu nội dung trong bản tin.

      Xem tin tức, lại nghĩ thông suốt rất nhiều .

      Vì sao lại đột nhiên cho tới Tứ Xuyên, vì sao lại đột nhiên nổi gian với bàn cơm, vì sao tất cả mọi người đều kín miệng giấu kín chuyện này với ... Bởi vì tất cả những chuyện này đều là do an bài, vì tránh cho khỏi bị ký giả oanh tạc, vì muốn bị thương tổn, gánh vác tất cả mọi , còn muốn gánh vác cả chiến tranh lạnh của với .

      Hèn chi khi nghe đến chuyện cứu người, lại hề kinh ngạc chút nào, ra sớm biết.

      Ở trong thời gian ngắn như vậy, bãi bình chuyện lớn như thế, hao phí biết bao nhiêu tâm lực.

      Tất cả những chuyện của , biết.

      Nhưng tất cả những chuyện đó, đều hề hay biết, có biết cũng chỉ thêm loạn, làm lo lắng.

      Vu Đồng tắm rửa xong bước ra thấy Lạc Tiểu Thiến ôm điện thoại ngồi đờ ra ở đầu giường, lo lắng tới, "Tiểu Thiến, em sao chứ?"

      " sao!" Lạc Tiểu Thiến phục hồi tinh thần lại, vội đưa điện thoại trả lại cho chị

      Vu Đồng đỡ cánh tay , "Nhân vật công chúng chính là như vậy, em cần để ý mấy bình luận này làm gì, quần chúng luôn dễ bị ký giả nắm mũi dẫn , tại, hình tượng của em xoay chuyển, bọn chị từng làm qua trắc nghiệm, tại số lượng fan ủng hộ em chẳng những tăng lên, mà còn tăng lên mấy chục phần trăm, lần này em xem như 'Nhân họa đắc phúc'!"

      Lạc Tiểu Thiến cười với chị, "Ta sao, ngủ !"

      xong, liền chui trở về trong chăn của mình, tắt đèn đầu giường.

      Vu Đồng cũng tiện thêm gì nữa, chỉ có thể tiếng chúc ngủ ngon rồi qua về giường của mình, sau khi tắt đèn, bởi vì quá mỏi mệt nên ngủ say.

      Lạc Tiểu Thiến lại lần mất ngủ, trước mắt giống như cuộn phim quay chậm, quay lại từng hình ảnh giữa và Lãnh Tử Mặc từ khi quen biết đến nay, từ đầu đến cuối, dường như đều là luôn giúp , còn chuyện làm được cho , cũng chỉ là nấu cơm, ăn cơm cùng … Những chuyện nhặt đến mức đáng nhắc tới.

      Lãnh Tử Mặc, rốt cuộc vì cái gì chứ?!

      Khi câu hỏi vừa bật ra, bên tai lập tức liền vang lên giọng của .

      ...

      "Thiện lương, dũng cảm, hiểu chuyện, cố chấp... Có lúc cũng hơi ngốc chút ngây ngô chút, tình nguyện bản thân chịu ấm ức cũng muốn gây thêm phiền toái cho người khác..."

      Câu này là lúc ở Phần Lan gọi điện thoại cho , trả lời câu hỏi thích ở điểm nào.



      ...

      Nhưng những thứ đó, có thể xem là ưu điểm sao?

      Lạc Tiểu Thiến có chút xác định, cứ xem như là thế , nhưng những đặc điểm đó hầu hết các khác đều có đúng ?

      , đáng giá ?!

      ...

      "Từ trước đến giờ em hề tầm thường, cũng vĩnh viễn cần ngưỡng mộ , ở trước mặt em, phải là thiên vương gì cả, cũng phải là Lãnh đế gì cả, ở trước mặt em, là gì hết, chỉ là người đàn ông, người đàn ông người phụ nữ mà nhất mà thôi, mà em, chính là công chúa của !"

      Giọng của lại vang lên lần nữa, câu đó, là lúc ở núi Thái Bình, từng với .

      Phía sau, truyền tới thanh Vu Đồng cẩn thận rời giường, Lạc Tiểu Thiến quay sang, nhìn chị ấy lung lay về hướng nhà vệ sinh, lại lần nữa nghĩ đến lời mà tối hôm qua lúc Vu Đồng đưa điện thoại di động cho .
      mattroiden2810Hằng Lê thích bài này.

    4. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 367 thổ lộ thất bại

      Hảo hảo trân quý?!

      Đúng, phải hảo hảo trân quý.

      Được người đàn ông như thế , nên phụ!

      Nghĩ đến nơi này, Lạc Tiểu Thiến lập tức ngồi bật dậy.

      Vu Đồng vừa mới đến ngoài cửa buồng vệ sinh nghe tiếng đứng dậy giật nảy mình, kinh ngạc xoay người.

      "Tiểu Thiến, em dọa chết chị rồi, phải thấy ác mộng chứ?"

      " có!" Lạc Tiểu Thiến cười nhảy xuống giường, cấp dép lê, nhanh về phía cửa phòng.

      "Em đâu đó?" Vu Đồng nghi ngờ nhìn qua.

      " gặp người, câu!" Lạc Tiểu Thiến kéo cửa phòng ra, "Còn nữa, cám ơn chị!"

      Cám ơn ?!

      Vu Đồng lắc lắc bàn chải đánh răng tay trong, vẻ mặt hiểu vì sao Lạc Tiểu Thiến lại cảm ơn .

      Lạc Tiểu Thiến lại có giải thích, chỉ kéo cửa phòng ra, mang dép lê chạy về hướng gian phòng của Lãnh Tử Mặc. Nếu như trước đó, vẫn còn tự tin, còn do dự, như vậy tại, chỉ còn dũng cảm và tiến lên chùn bước.

      muốn với rằng, muốn cùng chuyện đương dài lâu, muốn trân trọng , muốn hết lòng vì tình của bọn họ. Cho dù kết quả có tan thành tro bụi, vẫn như con thiêu thân mà bay vào đống lửa lớn là , chút do dự.

      "A!" Vu Đồng nắm bàn chải đánh răng bạt cười thành tiếng, "Quả nhiên, người trong tình đều có chút điên cuồng.”

      đường chạy như điên, Lạc Tiểu Thiến tới trước cửa phòng Lãnh Tử Mặc, vội vàng gõ cửa phòng .

      Cửa được kéo ra, Lãnh Tử Mặc ăn mặc chỉnh tề xuất ở bên trong cửa, thấy , trong mắt ràng có chút ngoài ý muốn. "Lãnh Tử Mặc, em có lời muốn với !" Lạc Tiểu Thiến thở hào hển mở miệng.


      "Làm sao vậy? !"

      Thấy thở dốc ánh mắt xẹt qua dép lê người cùng sợi tóc rối tung chưa được chải, Lãnh Tử Mặc đưa tay cởi áo khoác xuống khoác lên người , thuận thế đem kéo vào cửa.

      Lạc Tiểu Thiến kéo tay qua, mặt tràn đầy ý cười, " có việc gì, chỉ là em có chuyện muốn với !"

      “Có cần tôi tránh mặt ?” Phía sau Lãnh Tử Mặc, thanh cao thấp của Tiêu Dương vang lên.

      Lạc Tiểu Thiến cả kinh, ngẩng mặt lên nhìn về phía sau Lãnh Tử Mặc, chỉ thấy Tiêu Dương nhét tay vào túi, lười biếng đứng thẳng người, "Tiêu Dương...Sao lại ở đây?”

      "Đúng lúc đến chỗ của Lãnh tiên sinh lấy ít đồ!" Tiêu Dương nhún nhún vai, liếc mắt cao thấp đánh giá , ánh mắt xẹt qua bàn tay nắm tay Lãnh Tử Mặc, ngẩng mặt lên, đưa mắt dừng ở mặt của , " biết nhị vị là thảo luận việc chung hay là việc tư, cần... Cần tránh mặt , tiểu Thiến? !"

      Tâm tình vốn dĩ mênh mông lập tức bị Tiêu Dương chen ngang, Lạc Tiểu Thiến làm sao còn ra khỏi miệng, "Kỳ , cũng có gì... Vừa rồi lấy đồ, là lấy cái gì?"

      Tiêu Dương hướng Lãnh Tử Mặc hất hất cằm, "Hỏi ta !"

      Lạc Tiểu Thiến quay sang nhìn Lãnh Tử Mặc, người sau chỉ mang vẻ mặt cho là đúng, "Cá nhân tôi cho rằng, cái áo khoác cậu mặc hôm qua cực kì có ý nghĩa nên muốn mang về công ty!"

      "Lãnh tổng là muốn lưu lại để mình làm kỷ niệm chứ ?" Tiêu Dương đối chọi gay gắt.

      Lãnh Tử Mặc bị vạch trần tâm , lại tuyệt che dấu, "Bao nhiêu tiền, tôi mua!"

      " xin lỗi, bộ quần áo này đối với tôi cũng rất quan trọng, bán!" Tiêu Dương bĩu môi.

      " bộ quần áo mà thôi, Tiêu Dương cần gì để ý như thế?"

      " bộ quần áo mà thôi, Lãnh tổng làm gì để ý như thế?"

      ...


      Hai người đàn ông cao to, câu, tôi câu, nhìn tư thế đó, làm sao giống như tranh bộ quần áo, ràng giống như là đấu sĩ dùng miệng tác chiến!
      mattroiden2810 thích bài này.

    5. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 368: Hai cậu nhóc ở nhà trẻ
      " Ngừng!" Lạc Tiểu Thiến nhịn nổi nữa, " phải là bộ quần áo thôi sao, hai người có cần như vậy ?"

      "Cần!" Hai người đàn ông cùng kêu lên, lát lại ý thức được câu hỏi của , đồng thời xoay mặt hướng cười, "Tiểu Thiến, chuyện này, liên quan đến em!"

      Lạc Tiểu Thiến bĩu môi.

      Cái gì gọi là liên quan đến , chuyện này, ràng là bởi vì mà ra.

      Nếu bộ quần áo kia, phải mặc qua, Lãnh Tử Mặc để ý như vậy mới là lạ?

      Còn nữa, Tiêu Dương này cũng vậy, Lãnh Tử Mặc thích , ham muốn chiếm hữu

      cường cũng thôi, chen vô xem náo nhiệt gì chứ!

      quay mặt, nhìn về phía Tiêu Dương, "Như vậy , chờ tôi về Bắc Kinh, tôi mua bộ đồ giống như đúc trả lại cho , như vậy được rồi chứ?"

      Nhìn ý cười trong mắt Lãnh Tử Mặc, Tiêu Dương cũng dâng lên bướng bỉnh.

      “Bộ đồ đó của tôi là hàng độc quyền, độc nhất vô nhị, đại sư người Pháp làm quần áo cho tôi về hưu, đời này có khả năng lại có bộ khác giống nhau như đúc, hơn nữa, bộ quần áo kia đối với tôi có ý nghĩa đặc biệt."

      "Như vậy à?" Lạc Tiểu Thiến chuyển ánh mắt qua, nhìn về phía Lãnh Tử Mặc, "Bằng , trả lại cho ta?"

      Trong giọng của , có thấp thỏm yên, tựa hồ là sợ vui.

      Nếu như là bình thường, Lãnh Tử Mặc nhất định hứa với , nhưng mà, đối diện, nụ cười bên môi Tiêu Dương lộ ra đắc ý ràng, sao có thể để cho ta đạt được ý đồ.

      " làm rách bộ đồ đó rồi."

      "Tôi ngại!"

      "Tôi ngại."

      "Tôi có thể sữa chữa lại."

      "Hỏng rồi chính là hỏng rồi, thể sửa được."

      "Dù cho nó bị rách như giẻ lau nhà, tôi cũng muốn!"

      "Tóm lại, tôi đưa cho !"

      ...

      "Làm ơn !" Lạc Tiểu Thiến chấp tay đứng ở trước mặt hai người, "Hai là người trưởng thành, đừng ngây thơ giống như hai cậu nhóc ở nhà trẻ như vậy được ..."

      "Ngây thơ phải , là ta!"

      Hai người đàn ông, lại đồng thời mở miệng.

      Lạc Tiểu Thiến cảm thấy mình sắp bị đánh bại, nhìn xem Tiêu Dương, lại nhìn sang Lãnh Tử Mặc, đột nhiên ôm bụng, ngồi xổm xuống.

      "Ôi!"

      "Làm sao vậy? !"

      Hai người đàn ông, đồng thời lo lắng xông lại, Lãnh Tử Mặc trước bước, đỡ lấy cánh tay của .

      Lạc Tiểu Thiến ngẩng mặt lên, "Em đói bụng đến đau bao tử, chúng ta có thể ăn cơm ? !"

      " Được, ăn cơm!" Lãnh Tử Mặc cẩn thận đem từ dưới đất đỡ dậy, "Em ngồi trước, gọi điện thoại, bảo nhà ăn đem cơm đưa đến!"

      Bên cạnh, Tiêu Dương cũng cầm điện thoại bàn lên, ấn xuống số nội bộ, "Nhà ăn sao, làm phiền mang ba phần thức ăn sang lên phòng, tính vào số phòng93..."

      vừa muốn báo dãy số gian phòng của mình, Lãnh Tử Mặc đưa tay nhấn xuống loa ngoài, báo số phòng của mình, "9315, cám ơn!"

      Xoay người, Lãnh Tử Mặc trực tiếp lấy cái chén, rót chén nước ấm đưa tới.

      Lạc Tiểu Thiến uống từng ngụm , sợ hai người lại tiếp tục tranh chấp.

      Cũng may, nhân viên mang cơm tới rất nhanh, cửa bị gõ vang, ba phần bữa sáng được đưa đến bàn.

      Lạc Tiểu Thiến ngồi vào sô pha, hai người đàn ông liền kéo ghế ngồi hai bên.

      đợi kịp làm gì, cái thìa cùng đôi đũa đồng loạt đưa đến trước mặt .

      "Em ăn cháo, cần đồ ăn!" Lạc Tiểu Thiến cũng nhìn hai người, trực tiếp ôm lấy chén cháo, đưa đến bên miệng.

      "Muốn thêm đường hay ? !"

      Thanh của hai người đàn ông lại đồng thời vang lên.

      Lạc Tiểu Thiến từ chén ngẩng mặt lên, khuôn mặt nhắn tràn đầy bất đắc dĩ, "Em van hai , có thể để em an tĩnh ăn xong bữa điểm tâm này ? !"
      mattroiden2810Hằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :