1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 335: vui trở về

      Editor: Duyenktn1

      Trong lòng chỉ lo biết được thực, giọng của Lãnh Tử Mặc cũng rất vội vàng, và cũng tỏ ra đặc biệt ngang ngược.

      Lạc Tiểu Thiến giật mình quay sang, nhìn , có chút hiểu, chỉ là cuộc điện thoại, tại sao lại nóng nảy như vậy.

      Nhân viên phục vụ đứng ở đây cũng thấy bầu khí căng thẳng giữa hai người, liền bưng đồ ăn xuống, chào lui ra.

      Lạc Tiểu Thiến ngồi trở lại ghế dựa, “Lúc trước em nhận lời Hứa Hạ, bây giờ đột nhiên lại thay đổi, dù sao vẫn nên giải thích với ấy chút, dùng điện thoại của tiện, cho nên mới muốn…”

      Lãnh Tử Mặc cũng cảm thấy mình thất thố, “Xin lỗi, hơi lớn tiếng !”

      “Có phải xảy ra chuyện gì hay ?” Lạc Tiểu Thiến hỏi.

      Ở cùng với lâu như vậy, biết rất tính tình của .

      Tuy rằng biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, nhưng mà nhìn bộ dáng bây giờ của , tất nhiên là chuyện rất khó giải quyết.

      Ở đầu bên kia bàn, Lãnh Tử Mặc cầm bộ đồ ăn lên, “Ăn cơm .”

      “Có việc gì phiền muộn trong lòng, cứ ra.” Lạc Tiểu Thiến mỉm cười nhìn , “Tuy rằng em giúp đỡ được gì, nhưng mà em có thể làm người nghe tốt.”

      có chuyện gì!” Lãnh Tử Mặc quay sang mỉm cười với , “Thời gian sắp kịp nữa rồi, ăn cơm .”

      Lạc Tiểu Thiến ở bên kia bàn nhìn sắc mặt của , đột nhiên cười khẽ ra tiếng, “ phải, liên quan đến em đấy chứ?”

      Ngón tay Lãnh Tử Mặc khẽ run, cái nĩa đụng vào cái khay, phát ra tiếng vang chói tai.

      “Đúng là có liên quan tới em?” sắc mặt Lạc Tiểu Thiến dại .

      Câu vừa rồi, chỉ là vui đùa, nhưng phản ứng của Lãnh Tử Mặc quá thích hợp.

      “Lạc Tiểu Thiến, em đủ rồi đấy!” Lãnh Tử Mặc nổi giận, “Em thể để cho yên tĩnh ăn bữa cơm sao?”

      biết, lời này ra rất tổn thương, nhưng cũng có cách nào khác, tuy rằng nha đầu này nhìn qua có chút chậm hiểu, nhưng thực ra lại rất thông minh, hơn nữa có đôi khi còn rất cố chấp, rất lo lắng, đoán ra cái gì.

      Từ khi ra mắt tới nay, Lạc Tiểu Thiến vẫn duy trì hình ảnh trong sáng, truyền thông cũng đều đánh giá là “Thần tượng năng lực.”.

      Chuyện lần này, nếu xử lý tốt, ảnh hưởng rất lớn đến hình ảnh của .

      Đối với giới truyền thông, là người nhất.

      muốn phải đối diện với gió táp mưa sa, nếu chuyện lần này nhất định phải có người ra mặt đối phó với nó, hi vọng người đó là .

      , chỉ cần vui vui vẻ vẻ hát những bài hát của , làm chuyện thích là được rồi.

      Lạc Tiểu Thiến kinh ngạc nhìn , trong mắt che giấu được áy náy.

      “Tử Mặc, em xin lỗi!”

      Tâm của rất nặng nề và đau đớn.

      “Câm miệng!” Tay Lãnh Tử Mặc nắm chặt lấy bộ đồ ăn, gầm ra tiếng, “Từ giờ trở , được thêm chữ nào nữa!”

      Lạc Tiểu Thiến cắn cắn môi, mặt cúi thấp, ăn cơm.

      Biết công việc của gặp khó khăn, nhưng vẫn cảm thấy tủi thân.

      ràng là có ý tốt, thế nào lại nóng tính như vậy?

      ràng trong lòng rất tủi thân, nhưng vẫn cố gắng biểu ra ngoài, với bộ dáng này, Lãnh Tử Mặc cũng có dũng khí nhìn thẳng .

      Tận đến khi nhìn thấy đem phần đồ ăn cuối cùng trong khay cho vào miệng, mới đứng dậy.

      !”

      Hai người trước sau rời khỏi nhà hàng, ngồi lên xe con chạy tới sân bay.

      Lúc đến sân bay, Lãnh Tử Mặc cũng xuống xe, chỉ chỉ là dặn dò tài xế.

      “Cậu đưa ấy đăng ký!”

      Lạc Tiểu Thiến xuống xe, lấy hành lý từ trong tay tài xế, đầu cũng quay lại thẳng vào sân bay.

      Chương 336: Lãnh Tử Mặc, xong rồi

      Editor: Duyenktn1

      Nhìn động tác giơ tay lên của từ phía sau, Lãnh Tử Mặc đột nhiên đẩy cửa xe ra nhảy xuống, chạy đuổi theo được vài bước lại đột nhiên dừng lại.

      “Cậu vào theo ấy, đừng để cho ấy gọi điện thoại, nhìn thấy ấy lên máy bay rồi trở về!”

      “Vâng!”

      Tài xế trả lời tiếng, rồi bước nhanh đuổi theo Lạc Tiểu Thiến.

      Xoay người, Lãnh Tử Mặc tức giận đánh cái vào thân xe.

      Điện thoại trong túi áo vang lên.

      “Tin tức gốc được đăng lên từ tiệm nét thị trấn ở tỉnh Quảng Đông, người của chúng ta tìm được , thú nhận, người bảo đăng tin tức lên là họ của tên là Trương Hoa, người của Trương Hoa ở chỗ chúng ta, lấy khẩu cung.” Lãnh Tử Nhuệ ở đầu bên kia điện thoại ngáp cái, “Tất cả các link cơ bản đều bị chặn, hình ảnh em cho nhân viên kĩ thuật xử lý, nếu như cần người có chuyên môn ps, em cũng có thể làm, nhưng mà, loại chuyện này hơn em, lời người đáng sợ, em vẫn nên khuyên câu, biện pháp tốt nhất chính là thừa nhận quan hệ của hai người, lời đồn đại tự nhiên cũng mất!”

      phải cẩn thận suy nghĩ chút.” Lãnh Tử Mặc .

      Lãnh Tử Nhuệ huýt sáo tiếng, “Chẳng lẽ chỉ vui đùa chút thôi sao?”

      vớ vẩn.”

      phải như vậy sao?” Lãnh Tử Nhuệ đột nhiên đổi giọng, “À, em biết rồi, còn chưa thu phục được tiểu nha đầu này sao?”

      “Cũng phải.”

      “Cái này cũng phải, cái kia cũng phải, rốt cuộc là cái gì?” Lãnh Tử Nhuệ cho là đúng hừ , “Đừng với em, có chứng sợ tình ?”

      Lãnh Tử Mặc hít sâu hơi, "Tử Nhuệ, rất sợ, sợ mất ấy!”

      Ở trong lòng , chính là công chúa của .

      Thế nhưng trong mắt mọi người, chẳng qua chỉ là người mới ra mắt, mà người , có quá nhiều hào quang.

      Bất luận là thành tích cá nhân của , hay là địa vị bây giờ của , gia thế của ….Nếu như lúc này công bố quan hệ của bọn họ, chắc chắn có người là dựa vào địa vị của , thậm chí có thể nghĩ đến, bọn họ dùng bao nhiêu lời ti tiện để .

      Lạc Tiểu Thiến vẫn rất khiêm tốn, rất sợ, sợ mà chịu tủi thân, càng sợ, sợ chịu được đủ loại áp lực mà rời khỏi .

      Sống hai mươi mấy năm, cũng từng trải qua rất nhiều việc, cũng từng dứt khoát vất bỏ những thứ thuộc về mình.

      Nhưng hôm nay, làm được.

      Bởi vì người này quá quan trọng, quan trọng đến ngay cả cũng sợ.

      Đầu bên kia điện thoại, Lãnh Tử Nhuệ trầm mặc trong chốc lát.

      lúc lâu, mới lại mở miệng.

      “Lãnh Tử Mặc, xong rồi!” giọng của , giống y như những thế ngoại cao nhân trong những phim điện ảnh, “ phải bị chứng sợ hãi tình , mà là trúng độc, hạc đỉnh hồng, có thuốc chữa.”

      Lãnh Tử Mặc chỉ với chữ.

      “Cút!”

      Lãnh Tử Nhuệ ở đầu bên kia điện thoại cười to ra tiếng, “Chúc mừng , đại ca, bây giờ em có thể khẳng định, rồi, tốt lắm, lúc nữa em sân bay đón , yên tâm, trước mắt mới chỉ, còn chưa có chuyện huynh đệ Lãnh gia chúng ta tranh giành lẫn nhau, lần này, lão đệ em cố gắng hết sức trợ giúp cùng chị dâu!”

      “Được.”

      Lãnh Tử Mặc cúp điện thoại, ngẩng mặt, nhìn chiếc máy bay cất cánh.

      tại, lo lắng làm thế nào để giải quyết vụ scandal tình ái này, mà lo lắng cho Lạc Tiểu Thiến.

      Hôm nay làm việc quá đáng như vậy, nha đầu này, dễ dàng tha thứ cho sao?

      “Lạc Tiểu Thiến lên máy bay.” Tài xế cung kính đem vé máy bay Bắc Kinh trong tay đưa cho , “Ngài có cần chuẩn bị hành lý ạ?”

      " cần ."

      Lãnh Tử Mặc giơ tay lên nhận vé máy bay, bước vào sân bay.
      Phong Vũ Yên, kimiminyulyukikouso thích bài này.

    2. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 337: phải phong cách của cậu

      Editor: Duyenktn1

      máy bay.

      máy bay nhìn bầu trời, và ở mặt đất nhìn bầu trời là giống nhau.

      Lạc Tiểu Thiến quay mặt ra ngoài cửa nhìn sổ bầu trời, theo lý thuyết những đám mây lúc nào cũng phải nhìn lên mới thấy được, lúc này đây tất cả lại dưới tầm mắt của .

      Nhìn những đám mây này, lại nghĩ đến Lãnh Tử Mặc.

      Nếu như đổi góc độ khác, phong cảnh những đám mây cũng hoàn toàn khác nhau.

      Vì vậy, thử tưởng tượng, nếu như là Lãnh Tử Mặc, gặp vấn đề cực kỳ khó giải quyết trong công việc, có thể giữ lòng mình bình tĩnh được ?

      Đáp án đều là .

      Nghĩ như vậy, tủi thân trong lòng lại hóa thành lo lắng và hối hận.

      Khiến cho tên kia buồn bực đến như vậy, chắc chắn là việc vô cùng khó giải quyết.

      làm sao có thể tùy hứng như vậy, vậy mà thực thẳng lời nào với , lúc đứng ở sau lưng , nhất định rất khó chịu!

      Từ Hồng Kông đến Thành Đô, Lạc Tiểu Thiến cơ bản là buồn rầu cả đường.

      Trong lòng thầm quyết định, chờ đến Thành Đô, nhất định phải gọi điện thoại cho Lãnh Tử Mặc đầu tiên.

      ...

      ...

      Sân bay Bắc Kinh.

      Lãnh Tử Mặc ngồi vào ghế sau của ô tô quân dụng.

      “Thế nào rồi?”

      điều tra ràng, đúng là người của mình!”

      Lãnh Tử Nhuệ lười biếng ném cho cái bút ghi , Lãnh Tử Mặc nhấn nút mở, giọng của Trương Hoa lập tức vang lên.

      “... Đều là Tô Cẩm bảo tôi làm, ta cho tôi hai mươi vạn, cho tôi tìm người phát tin tức, còn thuê thuỷ quân hợp lại bình luận, tôi... Tôi phải chủ mưu..."

      “Tô Cẩm?” Lãnh Tử Mặc tắt bút ghi , “ ta muốn chết sao, lại dám chụp ảnh tôi!”

      Lãnh Tử Nhuệ quay đầu nhìn cái.

      "Ai bảo cẩn thận như vậy, nhịn lúc về nhà đại chiến ba trăm hiệp, cũng có người biết…” Cảm thấy ánh mắt sắc bén của Lãnh Tử Mặc ngồi bên cạnh ném tới, lại cười hì hì, “ chuyện chính, Tô Cẩm là người của công ty , nếu như để lộ ra ta làm chuyện này, đối với hình ảnh của công ty có ảnh hưởng gì , xem giải quyết như thế nào bây giờ?”

      Gần đây, Đế Thị chuẩn bị tung cổ phiếu lên sàn chứng khoán, nếu truyền ra scandal thành viên trong công ty đấu đá nội bộ với nhau, chắc chắn ảnh hưởng , kết quả như thế, Lãnh Tử Mặc muốn thấy.

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày suy nghĩ, “Đem trách nhiệm chính đổ lên người Trương Hoa, về phần Tô Cẩm, tôi cho ta hình phạt thích đáng!”

      “Được!” Lãnh Tử Nhuệ nhàng gật đầu, “Em cũng đoán được quyết định như vậy, vừa rồi gọi điện thoại cho bọn họ chỉnh sửa lời khai của Trương Hoa, có thể cho nhân viên quan hệ xã hội đến đây chuẩn bị đăng tin.”

      Lãnh Tử Mặc lấy điện thoại di động ra, gọi cuộc điện thoại.

      Nhìn cúp điện thoại, Lãnh Tử Nhuệ lười biếng duỗi thân thể ra, con mắt híp lại, cười tít mắt đến gần người .

      “Kỳ em cảm thấy, tính quyết định đem quan hệ của hai người các công bố với công chúng, cũng nên bớt chút thời gian mang chị dâu về nhà ăn bữa cơm có phải hay ?”

      Lãnh Tử Mặc nghiêng mắt nhìn , “Nếu như em dám đem việc này với ông cụ, em liền chết chắc!”

      “Em cái gì cũng chưa !” Lãnh Tử Nhuệ nhún nhún vai, dựa lưng vào ghế, khóe môi lại cong lên, “Đối với hiểu biết của em về , giải quyết chuyện như thế này phải phong cách của , em đoán, rất nhanh em được thăng cấp làm chú có đúng ..."

      tới đây, đột nhiên lại tiến gần đến bên cạnh Lãnh Tử Mặc, nghiêm trang nhìn vẻ mặt của , “Đại ca, nhiều nhất đêm bọn làm mấy lần, em chính là muốn trịnh trọng nhắc nhở , tham vui tổn hại đến sức khỏe…”

      Lãnh Tử Mặc phất tay cái quả đấm bay qua, Lãnh Tử Nhuệ cười quay mặt , chỗ quả đấm xẹt qua có khoảng cách cách chóp mũi của quá 1 cm.

      ...

      ...
      yukikousoPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 338: Chuyển máy bay

      Editor: Duyenktn1

      chờ Lãnh Tử Mặc mở miệng lần nữa, điện thoại của vang lên.

      “Lãnh tổng, với ngài tin tức tốt.” Giọng của Trác Á Nam ngay lập tức từ trong điện thoại truyền tới.

      Lãnh Tử Mặc đem quả đấm quơ quơ trước mặt Lãnh Tử Nhuệ, “.”

      “Bây giờ Nhan Túc tiên sinh ở Đế Thị, ngài ấy đặc biệt đến Bắc Kinh để cảm ơn Lạc Tiểu Thiến , lần này, kiện của Lạc Tiểu Thiến có thể cứu vãn!” Giọng của Trác Á Nam tràn đầy hưng phấn.

      “Nhan Túc?” Lãnh Tử Mặc hơi hơi nhíu mày, “Chính là người vừa mới đạt giải thưởng Nobel văn học, Nhan Túc?”

      “Đúng, chính là ông ta!”

      “Xảy ra chuyện gì?” Lãnh Tử Mặc vội hỏi.

      Bên cạnh, Lãnh Tử Nhuệ vừa nghe đến tên Nhan Túc, cũng rất hiếu kỳ ghé sát vào điện thoại di động của .

      “Là như vậy, lúc trước phải Tiểu Thiến Hàng Châu tham gia hoạt động sao? Bởi vì trời mưa nên hoạt động ngoài trời bị hủy, sau đó ấy mình thăm quan Thương Lãng Đình, đúng lúc Nhan Túc tiên sinh cũng dẫn theo gia đình đến đó tham gia buổi gặp mặt, Nhan phu nhân mang cháu chơi ở Thương Lãng Đình, bé cẩn thận bị ngã xuống hồ nước, Lạc Tiểu Thiến cứu được, lúc ấy bởi vì Nhan phu nhân quá mức hoảng sợ, cũng hỏi kỹ càng liền mang cháu rời . Mấy ngày đó, bọn họ vẫn tìm ân nhân cứu mạng này, tình cờ thấy ảnh chụp tuyên truyền của Lạc Tiểu Thiến, Nhan phu nhân liếc mắt cái liền nhận ra ấy cứu cháu mình, đúng lúc Nhan tiên sinh đến Bắc Kinh tham gia hội nghị, liền tự mình tìm đến Đế Thị của chúng ta để cảm ơn!” Trác Á Nam thở hơi, “Nhan tiên sinh họp, nhưng mà, tôi hỏi qua ông ta, ông ta ông ta ở lại Bắc Kinh hai ngày, nếu như có bất cứ cầu gì đều có thể liên hệ với ông ta!”

      “Quá tốt!” giọng của Lãnh Tử Mặc cũng mang theo tia hưng phấn khó nhận ra, “Chân tướng việc được điều tra ràng, cậu lập tức thông báo với phóng viên, mười giờ sáng mai, tiến hành họp báo.”

      hùng cứu mỹ nhân!” Lãnh Tử Nhuệ nâng cánh tay lên gối ở sau đầu, “Vị chị dâu nhà chúng ta, rất có năng lực nha!”

      Lãnh Tử Mặc vốn có sắc mặt vui mừng, vừa nghe đến câu này của , đột nhiên sắc mặt nghiêm túc, “Xú nha đầu, việc lớn như vậy cũng dám giấu .”

      Đồng thời cũng nghĩ đến bộ dáng trong mưa nhảy xuống hồ của nha đầu này, khỏi lại cảm thấy sợ hãi.

      Ngộ nhỡ gặp chuyện may, biết phải làm sao bây giờ? !

      Lãnh Tử Nhuệ lườm cái, “Nhìn bộ mặt thối của bây giờ xem, nếu như là em, em nhất định cũng với .”

      Nâng tay lên sờ sờ mặt của mình, Lãnh Tử Mặc xoay mặt sang nhìn , “Rất giận dữ?”

      phải rất giận dữ mà là quá giận dữ, ấy cứu người, cũng phải nhảy hồ tự tử, nào có nghiêm trọng như vậy. Hơn nữa ấy lại lớn lên ở vùng biển từ , chắc chắn kỹ năng bơi lội hề kém, nước trong đình Thương Hải này mà còn có thể chết đuối, cũng quá lo lắng rồi!”

      Lãnh Tử Mặc quay mặt, nhìn chăm chú vào em trai của mình, “Làm sao cậu biết ấy lớn lên ở vùng biển?”

      “Ớ…” Ý thức được mình lỡ miệng, Lãnh Tử Nhuệ cười ngồi thẳng người dậy, giả bộ nhắc nhở nhân viên lái xe, “Này Tiểu Chu à, phía trước rẽ phải, lúc này đường phía trước rất dễ kẹt xe...”

      Lãnh Tử Mặc ấn ngồi lại vào xe, “Cậu dám điều tra ấy?”

      “Hắc hắc!” Lãnh Tử Nhuệ cười lấy lòng, “Đây phải là thói quen nghề nghiệp của em sao, mặc kệ thế nào trong tương lai, ấy có khả năng là người của Lãnh gia, em là em của cũng phải thay kiểm định chặt chẽ có phải …”

      “Đừng nhảm!” Lãnh Tử Mặc cắt đứt lời của , “Có phải ông cụ bảo cậu điều tra?”

      Việc này Lãnh Tử Nhuệ biết cũng sao cả, nhưng mà tại lúc này, còn muốn cho ông cụ biết Lạc Tiểu Thiến.

      Chương 339: Tôi biết cậu là người theo chủ nghĩa vô thần

      Editor: Duyenktn1

      Người đó, vẫn luôn giữ thái độ phản đối đối với việc gia nhập vào giới giải trí, muốn cho ông cụ tiếp nhận Lạc Tiểu Thiến cũng lăn lộn trong giới này, phỏng chừng rất khó.

      “Em có thể thề trước Chúa và Phật Tổ Như Lai!” Lãnh Tử Nhuệ giơ tay phải lên.

      Lãnh Tử Mặc chẳng để ý chút nào, “Đừng làm bộ nữa, tôi biết cậu là người theo chủ nghĩa vô thần.”

      "Hảo hảo !" Lãnh Tử Nhuệ vô nại túc khởi mặt, "Ta lấy quân nhân vinh dự cam đoan, nếu như ta lừa ngươi, liền phạt lão thiên cho ta nhất cái phi thường khó chơi nữ nhân, như vậy tổng được chưa?"

      “Được rồi, được rồi!” Lãnh Tử Nhuệ trưng lên khuôn mặt bất đắc dĩ, “Em lấy danh dự quân nhân ra để đảm bảo, nếu em lừa , ông trời phạt em phải rất khó dây dưa, như vậy được chưa?”

      Với , danh dự quân nhân còn quan trọng hơn nhiều so với Chúa và Phật Tổ Như Lai.

      Lãnh Tử Mặc nhìn vào mắt trong chốc lát, xác định là vị em trai này phải dối, mới buông cổ áo của ra, ngồi lại vị trí của mình.

      ...

      ...

      Khi máy bay hạ cánh ở Thành Đô, kéo hành lý Lãnh Tử Mặc chuẩn bị cho xuống máy bay, Lạc Tiểu Thiến nhìn xung quanh tìm kiếm điện thoại.

      "Tiểu Thiến!"

      Vu Đồng và Tiểu Chu đứng ở cửa chờ từ lâu, thấy liền lập tức chạy đến tiếp đón.

      “Tại sao hai người cũng đến đây?” Lạc Tiểu Thiến có chút ngạc nhiên.

      "Nhiệm vụ công tác." Vu Đồng thuận miệng trả lời, Tiểu Chu đứng ở bên tiếp nhận valy hành lý từ trong tay , dẫn ra ngoài phía cửa.

      "Chờ chút." Lạc Tiểu Thiến dừng bước, "Tôi có thể gọi điện thoại trước ?"

      "Có việc gì sao?" Vu Đồng hỏi.

      Lạc Tiểu Thiến tiện thẳng ra tên của Lãnh Tử Mặc, " có chuyện gì lớn... Chỉ là muốn gọi điện thoại về Bắc Kinh.”

      "Đương nhiên thể !" Tiểu chu lập tức trả lời.

      "Vì sao?" Lạc Tiểu Thiến vẻ mặt giải thích được.

      "Bởi vì... Xe ở bên ngoài chờ chúng ta, hơn nữa còn có các nhân viên công tác khác cũng chờ chúng ta để tập hợp, nếu còn trậm chễ nữa, chúng ta bị muộn.” Vu Đồng vội vàng giảng hòa, “Được rồi, tí nữa lên xe, tôi xem điện thoại của tôi có còn pin hay , dùng điện thoại của tôi gọi cũng được.”

      Hai người vừa khuyên giải vừa kéo Lạc Tiểu Thiến ra cửa, sau khi ngồi lên xe, vội vàng rời khỏi sân bay.

      Lạc Tiểu Thiến vì muốn gọi điện thoại cho Lãnh Tử Mặc cũng tiện mượn điện thoại di động của hai người, chỉ có thể tạm thời kiềm chế, chờ đến nơi rồi tính tiếp.

      Nào nghĩ, vừa lên xe, chính là di chuyển mười mấy giờ đồng hồ, trừ thời gian cần thiết xe dừng lại để dùng cơm, cơ hồ đều có thời gian nghỉ ngơi, ngay cả Vu Đồng và Tiểu Chu cũng cùng tài xế luân phiên lái xe.

      Căn bản hoạt động lần này bắt đầu, bởi vì giữa chừng Lạc Tiểu Thiến mới được sắp xếp tới đây, cho nên chỉ có thể vất vả chạy thẳng đến huyện Cam Tư kết hợp cùng bộ đội.

      Lạc Tiểu Thiến nhìn ba người đều mang vẻ mặt mệt mỏi, nào còn biết ngại nhắc đến chuyện mượn điện thoại.

      đường vất vả, cuối cùng chờ đến lúc mấy người đến được huyện Cam Tư, để tập hợp cùng các nhân viên khác trong hoạt động là mười giờ sáng ngày hôm sau.

      “Đưa thư lên núi” là trong những hoạt động công ích mà mấy năm qua Đế Thị vẫn kiên trì thực , Đế Thị luôn thích dùng loại hoạt động công ích này để biểu diễn, cho nên nhân viên công tác tới đây đều là những nhân viên bình thường, có nhân vật minh tinh tai to mặt lớn nào.

      Lúc mấy người tới nơi, nhân viên công tác đem sách báo được đóng thùng khuân vác lên xe.

      Lạc Tiểu Thiến lần đầu tham gia hoạt động như vậy, cũng cảm thấy bất ngờ, nhìn những chồng sách báo chất lên thành núi, lập tức nhảy xuống xe, giúp nhóm nhân viên công tác chuyển những thùng sách báo lên xe.

      “Tiểu Thiến, nghỉ ngơi lúc trước ?”

      Tiểu Chu tới muốn ngăn cản, lại bị Vu Đồng giữ chặt cánh tay, nhàng lắc đầu.

      Giúp chuyển bê sách báo nhiều nhất cũng chỉ là mệt mỏi thân thể, nghỉ ngơi tốt, nếu như lúc nha đầu này nghỉ ngơi lại nghĩ đến việc điện thoại, hai người các cũng khó đáp ứng.

      Tiểu Chu đoán được ý của , lập tức cũng tới, giúp đoàn người chuyển sách báo.
      yukikousoPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 340: Lãnh Tử Mặc ngăn cơn sóng dữ

      Editor: Duyenktn1

      Bắc Kinh.

      Trong phòng họp lớn của tòa nhà Đế Thị.

      Đúng ba giờ mười phút, cửa phòng họp được mở ra.

      Lãnh Tử Mặc dẫn đầu bước vào, theo sau là Ngải Lâm dìu Nhan Túc tiên sinh mặc áo dài truyền thống của Trung Quốc, sau cùng là hai người mặc trang phục quân nhân và hai người mặc trang phục cảnh sát.

      Nhóm phóng viên bắt đầu chụp ảnh điên cuồng, cho tới bây giờ Lãnh Tử Mặc cũng chưa dính vào vụ scandal tình ái nào, đây chính là lần đầu tiên đóng vai trò nam chính trong chuyện như vậy, tuy rằng tấm ảnh kia cũng thể ràng, nhưng theo phỏng đoán, sớm chứng minh vô cùng có khả năng có liên quan trong đó.

      Đối với xuất của Nhan Túc, bộ đội và cảnh sát, đương nhiên nhóm phóng viên cũng rất hiếu kỳ, tất cả mấy người đều bị máy ảnh chụp lại.

      Ngồi ghế chủ vị, Lãnh Tử Mặc nhìn xung quanh hội trường.

      “Đối với scandal tình ái của Lạc Tiểu Thiến, trước tiên tôi muốn thừa nhận chuyện, người trong tấm ảnh chính là tôi!”

      Cả hội trường ồ lên.

      Mọi người vốn tưởng rằng, tận lực tìm lý do thoái thác, nào nghĩ đến chuyển hướng, trực tiếp thừa nhận là như vậy.

      Chỉ câu, Lãnh Tử Mặc làm cho toàn bộ phóng viên trong hội trường chấn động.

      Ở gian phòng bên cạnh, Trác Á Nam xem hình ảnh được truyền hình trực tiếp từ bên phòng đó, cũng mang vẻ mặt kinh ngạc.

      Lãnh Tử Nhuệ lười biếng dựa vào ghế ngồi, xoay xoay cây kẹo hình gậy bóng chày cháu Nhan Sắt của Nhan Túc tặng cho , cười đến vui vẻ, “Đánh đòn phủ đầu, trai!”

      “Đánh đòn phủ đầu?” Trác Á Nam xoay mặt, nhìn vị thiếu tướng bộ đội đặc chủng trẻ tuổi này, “Ý của là ….”

      Lãnh Tử Nhuệ lên tiếng trả lời, chỉ cầm chiếc kẹo que hất cằm về phía màn hình.

      “Khụ!”

      màn hình, Lãnh Tử Mặc cũng thản nhiên ho tiếng, toàn hội trường trong nháy mắt liền an tĩnh lại, tất cả mọi người đều dời ánh mắt, chờ đợi câu phía sau của .

      Lãnh Tử Mặc nhàng phất tay, màn hình lớn phía sau lưng lập tức ra hai tấm ảnh chụp.

      Bên phải là tấm ảnh chụp nguyên gốc được lấy từ web xuống, cũng chính là tấm ảnh chụp tạo nên scandal tình ái.

      Bên trái là tấm ảnh cũng gần như vậy, nhân vật trong ảnh chụp và tư thế gần gần giống nhau, chẳng qua nội dung lại khác nhau trời vực.

      chỉ trang phục của Lạc Tiểu Thiến Mặc mặc còn nguyên vẹn tổn hao gì, hơn nữa tư thế của hai người cũng có điểm ái muội, chỉ là Lạc Tiểu Thiến giúp chỉnh trang lại y phục mà thôi.

      “Tôi nghĩ mọi người đều muốn biết , như vậy bây giờ, tôi cho mọi người biết chân tướng!” Lãnh Tử Mặc nhún nhún vai, “Tấm ảnh chụp bên trái là tấm ảnh chụp được nhân viên kỹ thuật khôi phục lại nguyên gốc, tấm ảnh bên phải là tấm ảnh chụp web tạo nên ‘scandal tình ái’, lúc đó tôi và Lạc Tiểu Thiến tiểu thư đúng là ở cùng nhau, bởi vì trước đó ấy cẩn thận làm đổ rượu vào người tôi, cho nên mang tôi vào tolet để xử lý chút, lúc ấy áo trong của tôi bị ướt tương đối nghiêm trọng, phải cởi bỏ nơ áo ra để lau, vì sợ bị người khác hiểu lầm, mới đến phòng kho bên cạnh toilet để xử lý, chuyện còn lại, tôi nghĩ Hàn tiên sinh là thích hợp nhất.”

      Bên cạnh, nhân viên mặc trang phục cảnh sát đứng lên.

      “Đầu tiên, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Hàn Đại Vi, chịu trách nhiệm về an ninh thông tin mạng quốc gia, lần này, mục đích chính đến tham dự cuộc họp báo này là bởi vì qua vụ việc của Lạc Tiểu Thiến, chúng tôi tìm ra manh mối, đồng thời phá án và bắt giam được những tội phạm mạng nguy hiểm, bây giờ, những kẻ tình nghi chính đều được bắt về quy án, những kẻ gây án lợi dụng internet để thực hành vi tội ác của mình, thông qua những hình ảnh giả, thuê người bình luận khác nhau, sau đó nhận tiền để đạt được mục đích đen tối của mình, bịa đặt ra những nội dung vô cùng xấu xa, đối với những chuyện như vậy, chúng tôi tuyệt dung túng, khẩu hiệu của chúng tôi là hướng đến môi trường mạng khỏe mạnh, đồng thời cũng nhắc nhở các trang web lớn và phóng viên, nên sao tin vậy…”

      ...

      ...

      Chương 341: Vượt qua khó khăn

      Editor: Duyenktn1

      Nghe Hàn Đại Vi phát biểu xong, các phóng viên đều hứng thú lắm.

      Đối với loại giọng điệu nhà nước tràng giang đại hải này, bọn họ hiển nhiên là có quá nhiều hứng thú.

      Lãnh Tử Mặc rất hài lòng với hiệu quả này, thơ từ xem trọng nhịp điệu, bài hát quan trọng cấu trúc, cuộc họp báo như thế có thể tận dụng tối đa các phóng viên, cũng là loại học vấn.

      nhàng xoay mặt, khẽ gật đầu với Nhan Túc tiên sinh ngồi bên cạnh.

      Nhan Túc đứng lên.

      Vị này, là người lâu trước kia mới đạt được giải thưởng Nobel, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

      Nhóm phóng viên lập tức hưng phấn lên, hiếu kỳ nhìn Nhan Túc, nghĩ xem tại sao vị tác giả văn học nổi tiếng lại xuất tại buổi họp báo về scandal tình ái của công ty giải trí.

      “Tôi nghĩ mọi người đều hiếu kỳ, vì cái gì ông già lại xuất tại nơi như thế này?”

      Lời dạo đầu dí dỏm của Nhan Túc lập tức đưa đến trận cười.

      “Lần này tôi tới Bắc Kinh, ngoài việc muốn tham gia gặp mặt hội các tác gia, còn vì nguyên nhân quan trọng khác là vì Lạc Tiểu Thiến tiểu thư mà tới.”

      hổ là nhà văn lớn, câu đơn giản, liền gợi lên lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người.

      Các phóng viên nghe thấy ông vì Lạc Tiểu Thiến mà tới, càng hưng phấn mà ngồi thẳng người lên.

      đáng tiếc, Lạc Tiểu Thiến có ở Bắc Kinh, tôi thể tự mình với ấy tiếng cảm ơn, bây giờ, tôi trịnh trọng lấy sách của tôi làm quà tặng, đưa cho Lãnh Tử Mặc tiên sinh, nhờ chuyển hộ cho.” Trợ lý của Nhan Túc nhận sách, nghiêm túc đưa đến tay Lãnh Tử Mặc, “Tôi rất cảm ơn Lạc Tiểu Thiến tiểu thư, mấy ngày trước, tại Thương Lãnh Đình quên mình lao xuống hồ nước lạnh như băng để cứu cháu tôi, ấy là ân nhân của cả gia đình tôi.”

      Đây chính là tin bất ngờ!

      “Xin hỏi thầy Nhan, chuyện xảy ra như thế nào?”

      “Thầy Nhan, thầy có biết Lạc Tiểu Thiến , tại sao ngài biết ấy cứu cháu ngài?”

      ...

      Cuộc họp báo lần nữa lại trở nên náo nhiệt.

      Đối với trường hợp như vậy, Nhan Túc tiên sinh đương nhiên là luống cuống chút nào, mà rất có trật tự đem chuyện xảy ra giải thích cho mọi người.

      “Bây giờ, cả nhà chúng tôi đều thích ca khúc của ấy, trong lòng chúng tôi đều chúc cho tương lai của ấy ngày càng rộng mở!”

      Họp báo lần này, mấy đài truyền hình và các trang web lớn đều truyền hình trực tiếp, truyền hình trực tiếp vừa kết thúc, internet bùng nổ.

      Nhan Túc phải là nhân vật bình thường, ai dám nghi ngờ chất vấn lời ông ?

      Dưới sắp xếp của Trác Á Nam, lực lượng hải quân cố ý đưa ra ít tin tức về việc Trương Hoa bị bắt.

      Bởi vì vụ scandal tình ái có liên quan đến Trương Hoa, hơn nữa Trương Hoa ở trong giới giải trí cũng có danh tiếng gì, làm ra tình như vậy, tự nhiên trở thành bức tường cho mọi người công kích, ít phóng viên nghi ngờ phẩm chất nghề nghiệp của , còn có ít những ngôi sao cũng đứng ra, mắng chửi bọn săn ảnh, ủng hộ Lạc Tiểu Thiến.

      Trong chốc lát Lạc Tiểu Thiến từ diễn viên chính trong scandal tình ái, biến thành người bị hại oan ức, “Quân đoàn công chúa” cũng vì thế mà bị người qua đường mắng chửi ngóc đầu lên được lại lần nữa được nở mày nở mặt.

      ...

      ...

      Vào lúc đêm khuya.

      Trong phòng họp.

      Tổ công tác của Trác Á Nam vẫn cố gắng làm việc, tiến hành tổng kết lại việc.

      “Quá tốt, số người ủng hộ Lạc Tiểu Thiến tăng lên gấp mười lần, vụ scandal tình ái lần này cũng ảnh hưởng chút nào!”

      Sau khi phát sinh vụ việc hai ngày, Lãnh Tử Mặc với mưu thủ đoạn của mình, cùng với trợ giúp của mọi người, thành công giúp Lạc Tiểu Thiến xoay mình vượt qua khó khăn.
      yukikousoPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 342: Trong lòng ấy chỉ có người

      Editor: Duyenktn1

      Lạc Tiểu Thiến những vì vụ scandal tình ái này mà chịu ảnh hưởng xấu, ngược lại càng được ủng hộ hơn.

      Kết quả này, đáng giá để ăn mừng trận.

      “Mọi người vất vả!” Ngồi ghế chủ vị Lãnh Tử Mặc đưng lên, “Ngày mai, tất cả mọi người được nghỉ ngày, tăng lương 30%!”

      “Hoan hô!”

      Mọi người lần nữa cất tiếng hoan hô, Lãnh Tử Mặc cũng xoay người ra khỏi phòng họp.

      “Thực thể tưởng tượng nổi!” Trác Á Nam đứng lên. “Tôi vào đây mười năm, đây là lần đầu tiên, có thể tốt đẹp vượt qua khó khăn.”

      “Đừng quên, lần này chính là Lãnh Đế chân chính chỉ huy, người này vốn là truyền kỳ.”

      đúng!” Trác Á Nam cười tắt máy tính, “, ăn khuya, tôi mời khách!”

      Nghe thấy thanh huyên náo của nhân viên trong phòng họp, Lãnh Tử Mặc cười cười, xoay mặt nhìn Ngải Lâm ở phía sau, “Thời gian còn sớm nữa, cũng trở về nghỉ ngơi .”

      “Hình như từ lúc họp báo đến giờ còn chưa ăn gì, muốn tôi gọi cơm giúp ?” Ngải Lâm quan tâm hỏi.

      cần, tôi có thể tự giải quyết.” Lãnh Tử Mặc tùy ý phất phất tay, vào thang máy.

      Ở trong thang máy, giơ tay lên xoa xoa huyệt thái dương, tiện tay móc điện thoại từ trong túi áo ra, di chuyển đến số điện thoại của Lạc Tiểu Thiến, sau đó mới nghĩ ra, điện thoại di động của bị ngâm nước, còn chưa mang sửa được.

      Cam Tư là vùng đất cao nguyên, nha đầu này biết có thích ứng được ở cao nguyên .

      Nghĩ đến , lại lo lắng hồi.

      ...

      ...

      Huyện Cam Tư, Tứ Xuyên.

      Thời tiết núi, thay đổi thất thường, ban ngày trời vẫn còn trong xanh, đến chiều tối trời đột nhiên đổ mưa.

      Đường núi trơn trượt, nhóm của Lạc Tiểu Thiến ban đầu dự tính có thể hoàn thành công tác tặng sách báo này trước chín giờ, sau đó chạy về thị trấn Cam Tư, ngày mai lại tiếp tục công việc tại xã và thị trấn khác, nào nghĩ đến, gặp phải trời mưa.

      Rơi vào đường cùng, mọi người chỉ có thể ngủ lại tại trường tiểu học Đế Thị đầu tư xây dựng ở xã miền núi.

      “Thực xin lỗi!” Hiệu trưởng quần áo mộc mạc, mang vẻ áy náy, “Nơi này chỉ có giường chuẩn bị cho học sinh, mấy vị tối nay cũng chỉ có thể chấp nhận ngủ tạm đêm!”

      sao, sao, tôi thích nhất trẻ con!”

      Lạc Tiểu Thiến ôm hai học sinh tiểu học đứng bên cạnh , vừa rồi còn dạy bọn trẻ hát.

      Nghe là đại minh tinh, đầu tiên những đứa trẻ này còn sợ hãi, sau lại thấy dễ gần, mọi người mới chuyện với .

      Mấy người chuyện, bóng đèn đỉnh đầu chớp lóe nên hai cái, rồi tắt hẳn.

      “Mọi người đừng sợ!”

      Lạc Tiểu Thiến vội lên tiếng trấn an mấy đứa bên cạnh, nhân viên công tác cầm điện thoại di động chiếu sáng.

      Mấy đứa trẻ đối với tình huống thế này tập thành thói quen, trong bóng đêm mò tìm mấy ngọn nến thắp lên.

      “Đoán chừng máy biến áp bị hỏng, mọi người ở đây nghỉ ngơi chút, tôi xem thế nào!”

      Hiệu trưởng với mọi người câu, cầm đèn pin, xuống lầu.

      Ông chỉ là hiệu trưởng mà còn là thôn trưởng, những lúc mất điện như thế này, tự nhiên thể để ý.

      Nhìn thấy thời gian còn sớm, cũng có dấu hiệu có điện, mọi người phân chia đến ký túc xá nam và nữ, chuẩn bị ngủ.

      Mấy học sinh nữ đều muốn ngủ cùng với Lạc Tiểu Thiến, chỉ có đứa trẻ cắt tóc ngắn núp ở phía sau, dám lên tiếng.

      Lạc Tiểu Thiến quay sang, đúng lúc chạm vào ánh mắt của bé, mắt đối mắt, đứa gầy yếu kia lập tức chuyển ánh mắt sang chỗ khác.

      Chương 343: Trong lòng cũng chỉ có người

      Editor: Duyenktn1

      Lạc Tiểu Thiến nghĩ là bé ngại ngùng, lập tức tươi cười đến trước mặt bé, “Đây là giường ngủ của em phải , chị có thể ngủ cùng với em ?”

      bé cúi mặt, lắc lắc đầu.

      “Giường của cậu ấy ở bên kia!” bé khác cướp lời .

      Lạc Tiểu Thiến nhìn theo hướng ngón tay chỉ kia, nhìn thấy cái giường ở gần đó, đệm và chăn cũ và đầy những miếng vá chằng chịt.

      phải phát chăn màn cho các em sao?” nữ nhân viên công tác nghi ngờ hỏi.

      Ngoài những thiết bị ở phòng học bên ngoài, toàn bộ cơ sở thiết bị tương ứng Đế Thị đều đầu tư đồng bộ, giường và các thiết bị vật tư khác cũng có ở trong đó.

      “Em…” Bé lo lắng rụt chân vào đôi giầy cũ nát, “Ở nhà quá lạnh, em đem chăn mang về cho mẹ đắp.”

      “Cái này có thể đắp được!” Lạc Tiểu Thiến khom người xuống an ủi sờ sờ đầu bé, “Đêm nay, chúng ta đắp cái này, chị nghe , chăn mền càng cũ càng ấm.”

      ?” Bé lo lắng ngẩng mặt lên.

      Ở trong mắt bé, lạc Tiểu Thiến thấy được nhún nhường quen thuộc.

      , chị lừa em đâu!” Lạc Tiểu Thiến trịnh trọng gật đầu.

      Mọi người đều tìm chỗ ngủ, Lạc Tiểu Thiến và bé cùng nhau tới giường, cẩn thận trải chăn ra, từ trong túi của mình lấy ra chiếc áo khoác đắp nên chăn.

      Chăn mền tuy cũ, nhưng lại sạch , giường như mới được phơi nắng lại, mang hương vị của ánh sáng mặt trời.

      Hai người chui vào trong chăn chuyện phiếm, Lạc Tiểu Thiến hỏi thăm tình hình nhà bé, biết bé họ Chu, tên là Tiểu Mỹ, cha bé ra ngoài làm công xảy ra chuyện, bây giờ trong nhà chỉ có mẹ, tự nhiên sinh ra loại cảm giác “đồng bệnh tương lân”.

      * Đồng bệnh tương lân: Cùng cảnh ngộ nên sinh cảm giác thương

      Được an ủi đứa bé dần dần ngủ thiếp , nghe tiếng mưa gió bên ngoài, Lạc Tiểu Thiến cũng thể nào ngủ nổi.

      Mưa ban đêm ở cao nguyên, nhiệt độ rất thấp, chiếc giường cũ kỹ, nhưng làm cho người ta cảm thấy rất ấm áp.

      Trong đêm đen, nghe tiếng mưa, lại tự nhiên nghĩ đến người đó.

      biết, chuyện của giải quyết xong chưa, lúc này, có phải lại thức đêm làm việc hay ?

      Trong chăn, bé động đậy yên, nghĩ là bé bị lạnh, vội vàng kéo chăn lên đắp cho bé, cẩn thận động vào mặt bé, nhưng cảm giác nhiệt độ trong tay nóng bỏng.

      Giơ tay lên sờ trán của bé, Lạc Tiểu Thiến nhất thời kinh hãi ngồi dậy.

      “Tiểu Mỹ, em làm sao thế?”

      “Bụng, rất đau…” Chu Tiểu Mỹ yếu ớt trả lời.

      “Em đau ở đâu?” Lạc Tiểu Thiến vội hỏi.

      “Ở đây.” Chu Tiểu Mỹ ôm bụng, ấn vào phần bụng phía bên tay phải.

      Vu Đồng ở bên kia bị giật mình tỉnh giấc, lấy điện thoại di động rọi đến đây, lúc này Lạc Tiểu Thiến mới chú ý thấy sắc mặt Tiểu Mỹ trắng bệch như tờ giấy, trán lấm tấm mồ hôi, tóc tai đều ướt nhẹp.

      Lạc Tiểu Thiến hốt hoảng nhảy xuống giường, “Nhanh gọi Bác sĩ Tống tới đây!”

      Vu Đồng vội vàng chạy xuống ký túc xá nam ở dưới tầng gọi người, Tiểu Chu cũng vội vàng nhảy xuống giường, thắp ngọn nến lên.

      Chỉ chốc lát sau, tài xế và bác sĩ Tống ở ký túc xá nam cùng nhau chạy tới, sau khi kiểm tra bụng cho Tiểu Mỹ, bác sĩ Tống vừa tìm thuốc trong tủ thuốc ra, vừa vội vàng , “Bị viêm ruột thừa cấp tính, phải lập tức đưa đến bệnh viện huyện để giải phẫu, trước tiên tôi giúp bé hạ sốt, tiểu Lý đánh xe đến đây, mở sẵn cửa ra!”

      Vu Đồng vội vàng giúp Chu Tiểu Mỹ mặc quần áo, Lạc Tiểu Thiến cũng lấy vội chiếc áo khoác khoác vào người, Tiểu Chu ôm theo chăn, ba người cùng nhau chạy xuống lầu, ôm Chu Tiểu Mỹ lên xe.

      “Tiểu Chu cậu ở lại trông nom những đứa trẻ khác, để chúng tôi thôi!”

      Lạc Tiểu Thiến ôm lấy chăn Tiểu Chu đưa qua, cùng nhau lên xe ô tô.

      Trong màn mưa xối xả, tiếng xe tải gầm vang lao ra khỏi cổng trường, đường.

      ...

      ...
      yukikousoPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :