1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 325: Quà tặng và Thiên sứ

      Editor: Duyenktn1

      Nghe thanh phát ra từ miệng của , Lạc Tiểu Thiến quay mặt, nhìn Lãnh Tử Mặc hát ở bên cạnh, chỉ cảm thấy, tất cả giống như giấc mơ.

      Nhiều năm trước đây, từng mong ước được hát chung với , tuy rằng phải đứng sân khấu, nhưng vẫn hạnh phúc giống như giấc mơ.

      “Tiểu Thiến, đến !”

      Tận cho đến khi Vu Đồng đứng ở bên cạnh nhàng huých khuỷu tay, Lạc Tiểu Thiến mới phục hồi tinh thần, vội vàng hát cùng.

      Lúc đầu bởi vì còn hoảng hốt nên hát được tốt lắm, nhưng đến phần sau, hoàn toàn nhập tâm.

      “Giai điệu ấy phát ra từ người đàn ông xuất trong những giấc mơ của tôi hàng đêm

      Đó phải là người vô tình xuất trong giấc mơ của tôi sao

      Cứ như chúng tôi có mối liên hệ riêng


      ...”

      Link bài hát ‘Mái nhà’ – Jay Chou ft Landy Wen:

      Bài hát này, rất phù hợp với tâm tình của hai người, hai người cùng hát, cùng nhìn nhau, ý thức được ở chỗ nào.

      Xung quanh, mọi người cũng đều tập trung nghe đến xuất thần.

      Hát đến câu cuối cùng .

      Tần Lam cầm đầu đứng dậy huýt sáo.

      “Ôm, ôm!”

      Lúc này mọi người mới phục hồi lại tinh thần, cùng nhau hô theo.

      Lạc Tiểu Thiến tỉnh táo lại, khuôn mặt đỏ bừng giống như lửa thiêu.

      " bừa cái gì!"

      Người bên cạnh, Lãnh Tử Mặc giơ cánh tay ra tìm kiếm, thoải mái kéo vào trong lồng ngực.

      “Thả lỏng chút, bọn họ chỉ vui đùa thôi.”

      Ở bên tai , giọng an ủi.

      xong câu, buông ra, giơ tay ra lấy cốc rượu ở bàn, “Mấy ngày nay, mọi người rất vất vả, tôi đại diện cho Đế Thị mời mọi người cốc!”

      Mọi người vội bưng cốc, ai chú ý đến vẻ mặt thiếu tự nhiên của Lạc Tiểu Thiến.

      Chơi đùa được lúc, Hoàng Phủ Nhược có việc phải rời , mọi người cũng tự giác thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan cuộc.

      Tần Lam kéo Hoàng Phủ Nhược đứng dậy, “Chúng tôi trước, để cho vị tổng giám đốc của Đế Thị trả tiền !”

      “Được!” Mọi người đều cười ưng thuận.

      Ngày thường chỉ biết là Lãnh Tử Mặc làm việt chặt chẽ, cẩn thận, nghĩ đến lúc vui đùa cũng rất hòa đồng, mọi người cũng thoải mái hơn.

      Tan cuộc, Lạc Tiểu Thiến đỡ Hứa Hạ dậy, Vu Đồng vội tới đỡ lấy cánh tay của Hứa Hạ, “Để tôi đưa ấy về cho, tiễn Lãnh tổng , ngài ấy uống rượu, nên lái xe!”

      “Được!” Lạc Tiểu Thiến cũng nhiều, địa chỉ nhà Hứa Hạ cho Vu Đồng.

      Quản lý trực ban nghe tin từ trước đó, đâu dám để cho Lãnh Tử Mặc trả tiền, lòng cung kính đưa hai người xuống dưới lầu, tự mình chặn chiếc taxi.


      Trở về tòa nhà Thế Giới, thẳng lên tầng, Lãnh Tử Mặc gì, thỉnh thoảng quay lại nhìn khuôn mặt đỏ ứng dám nhìn thẳng của Lạc Tiểu Thiến, khóe môi khẽ cong lên.

      Sau khi vào cửa, vừa mới thay dép lê xong, kéo đến, ôm ngang người lên lầu, đến phòng ngủ, mà thẳng đến lan can sân thượng mới đặt xuống.

      Ôm từ phía sau, hơi cong người, đặt cằm vai .

      "Biết bây giờ muốn làm gì ?"

      Lạc Tiểu Thiến thành lắc đầu.

      muốn cùng em hát lại bài hát lúc nãy!” nhàng ngâm nga bên tai , “ mái nhà hát bài hát của , mái nhà với người tôi ... hãy ôm chặt khoảnh khắc này, khi thời gian ngừng lại..."

      Quay người lại đối diện với , chậm rãi ôm vào trong ngực, cánh tay càng lúc càng thắt chặt.

      “Tiểu ngu ngốc, mấy ngày nay rất vui, vui vì đồ ngốc của , vui vì tên nhóc Tần Lam kia lỡ hẹn, nếu , nghĩ, có khả năng, bỏ qua món quà tốt nhất là em mà chúa ban tặng cho !”

      mới là ngu ngốc!”

      Quay về ôm , .

      Nếu như là quà tặng của chúa ban cho , chính là được chúa phái xuống để cứu vớt thiên sứ là .

      Chương 326: Đồ thể thao

      Editor: Duyenktn1

      Sáng sớm hôm sau.

      Lãnh Tử Mặc chuẩn bị xong bữa sáng, đến bên giường, lúc này Lạc Tiểu Thiến vẫn còn vùi đầu ở trong chăn.

      "Tiểu ngu ngốc, dậy thôi!"

      khom người xoa xoa chóp mũi của .

      "Ngủ thêm chút nữa..." lại rụt đầu vào trong chăn.

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày, sáng nay, câu này lần thứ năm.

      Nhìn đồng hồ tay, lần này thỏa hiệp nữa, cúi người xuống, trực tiếp hôn lên môi , hôn đến khi tỉnh lại, Lạc Tiểu Thiến thở gấp mở mắt, ánh mắt vẫn còn trong trạng thái mơ hồ, “ làm gì vậy?”

      “Em đồng ý Hồng Kông với .” xoa xoa mặt , nhắc nhở.

      "Ừm, đúng..." Lạc Tiểu Thiến đột nhiên trợn trừng mắt, bật người ngồi dậy.

      May mắn Lãnh Tử Mặc phản ứng nhanh, bằng , đầu hai người đập vào nhau.

      Kéo áo ngủ của lên qua vai, xoa xoa bộ tóc rối tung của , “ rửa mặt trước.”

      Lạc Tiểu Thiến giọng đáp ứng, ngáp ngắn ngáp dài bò dậy, nhìn thấy bộ quần áo thể thao mặc người, nghi ngờ tới gần, “Bộ quần áo này, trước đây từng mặc?”

      Lãnh Tử Mặc giơ tay lên đập vào trán , “Em cố ý hay vẫn chưa tỉnh ngủ , đây phải quần áo em mua cho sao?”

      mua cho ?!

      Lạc Tiểu Thiến nháy mắt mấy cái, cẩn thận nhìn kỹ quần áo người .

      Ba giây sau, ngạc nhiên há to mồm.

      ... Quần áo này... phải... ... tìm thấy ở chỗ nào?!”

      Lãnh Tử Mặc dù bận rộn nhưng vẫn thong thả phun ra bốn chữ, “Túi bên giường.”

      Lạc Tiểu Thiến rất muốn đập đầu vào gối mà chết cho rồi.

      làm sao lại quên việc này, cái trí nhớ chết tiệt của !

      "Xong rồi, xong rồi!"

      Lạc Tiểu Thiến khóc ra nước mắt.

      ra bộ quần áo này là của Tiêu Dương cho mượn mặc mấy ngày trước, tối hôm trước còn cố ý đặt ở đầu giường, muốn sáng sớm hôm sau mang theo, gọi chuyển phát nhanh gửi cho Tiêu Dương, khi ấy còn cố ý viết địa chỉ của Tiêu Dương cho vào trong túi áo.

      Bởi vì nhất thời gấp gáp, liền quên mất việc này, đâu ngờ Lãnh Tử Mặc nhìn thấy, kết quả liền cho bộ quần áo này là quà tặng của dành cho , cuối cùng còn trực tiếp mặc lên người.

      “Xong rồi?” Lãnh Tử Mặc cúi mặt, cười tít mắt, vuốt khuôn mặt của , “ rất ngạc nhiên, rất thích.”

      Lúc thức dậy phát túi quần áo, cho là chuẩn bị niềm vui cho , quần áo cho dù là kiểu dáng đến màu sắc đều là loại thích, để cho vui vẻ, quyết định mặc luôn quần áo vào người.

      Nghe xong rồi, chỉ cho là nghĩ gây được ngạc nhiên cho , liền cảm thấy mất hứng.

      “Rất thích?”

      Lạc Tiểu Thiến ngửa mặt lên, nhìn .

      “Ừ, quần áo thể thao thương hiệu này cũng có vài bộ, màu sắc này cũng rất thích.” Lãnh Tử Mặc nghiêm túc .

      Lạc Tiểu Thiến thầm cắn răng, trưng lên bộ mặt tươi cười với , “ Thích là tốt rồi!”

      tình chuyển biến đến trình độ này, nếu như cho biết nguồn gốc của bộ quần áo này, người này nhất định tức điên!

      Lâm vào đường cùng, chỉ có thể thuận theo suy nghĩ của .

      Về phần bộ quần áo, cùng lắm, mua bộ quần áo giống y như vậy trả cho Tiêu Dương là được.

      rửa mặt, ở dưới nhà chờ em ăn bữa sáng, cần thu xếp hành lý, sang bên kia mua cũng được.”

      “Vâng!”

      Lạc Tiểu Thiến vâng lời gật đầu.

      Lãnh Tử Mặc liền xoay người ra cửa, nhìn thấy cho tay vào túi áo, đột nhiên nhớ ra tờ giấy, nhất thời thét chói tai.

      được!”

      Xoay người lại, Lãnh Tử Mặc nghi ngờ nhìn , “ muốn cái gì!”
      Hale205, Haruka.Me0, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    2. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 327: để ý

      Editor: Duyenktn1

      Lạc Tiểu Thiến hoảng hốt, cái khó ló cái khôn, bước nhanh về phía trước ôm lấy , “ được , ở lại với em lúc.”

      Tuy rằng cảm thấy phản ứng của có chút lạ, nhưng Lãnh Tử Mặc vẫn giơ tay ra ôm lấy , “Sao thế, vừa rồi gặp ác mộng à?”

      “Dạ!” Lạc Tiểu Thiến lặng lẽ cho tay vào trong túi áo , cẩn thận lấy tờ giấy cho vào lòng bàn tay lôi ra, “Rất đáng sợ!”

      sợ, có ở đây rồi!”

      Lãnh Tử Mặc an ủi vỗ lưng của .

      Nhìn thấy dịu dàng và quan tâm của , Lạc Tiểu Thiến khỏi cảm thấy hổ thẹn trong lòng.

      đối xử với tốt như vậy, thế nào lại dối ?

      “Tử Mặc.” ngửa mặt lên, "Kỳ bộ quần áo này phải mới ...”

      biết, tắm xong, nhìn phía quần áo còn mác.” Lãnh Tử Mặc cưng chiều xoa khuôn mặt của , “ sao, để ý!”

      “Nhưng mà…” Lạc Tiểu Thiến sắp muốn khóc .

      để ý, chỉ là em làm bẩn, mà nếu quần áo này có người mặc qua, cũng để ý!” hôn lên trán cái, “ Ngoan ngoãn rửa mặt, hâm lại bữa sáng chút, vừa rồi em ngủ mất quá nhiều thời gian, bây giờ nhanh lên chút, được , nếu như còn chậm nữa, chúng ta đến muộn.”

      Đỡ bả vai xoay người lại, Lãnh Tử Mặc lập tức nửa ôm nửa đẩy đến nhà vệ sinh, đưa bàn chải và kem đánh răng nhét vào trong tay , sau đó mới quay người lại rời .

      Bốn mươi phút sau, hai người cùng nhau đón xe ra sân bay.

      Dọc đường , Lãnh Tử Mặc liên tục nhận điện thoại, mấy lần Lạc Tiểu Thiến muốn mở miệng, nhưng đều thành công.

      tới sân bay, ngồi phi cơ riêng, phân phó cho nhân viên chăm sóc tốt cho Lạc Tiểu Thiến, sau đó mở máy tính của mình lên đọc tài liệu, Lạc Tiểu Thiến biết sau khi xuống phi cơ tham gia ngay vào buổi họp với chi nhánh của Đế Thị ở Hồng Kông, nên cũng dám làm phiền .

      Lúc gần đến Hồng Kông, Lãnh Tử Mặc mới thay đổi tây trang, phi cơ vừa hạ cánh xuống đất, liền sắp xếp cho nhân viên hộ tống đưa Lạc Tiểu Thiến đến biệt thự ở núi Thái Bình nghỉ ngơi, còn ngồi lên chiếc xe khác đến luôn buổi họp với chi nhánh.

      Nhìn vào túi đựng quần áo thể thao cởi ra để ở bên cạnh, lại nhìn nhìn tài xế lái xe, Lạc Tiểu Thiến tiến lên ngồi vào ghế trước xe, mở miệng cười, “Cái kia, có biết nơi nào bán đồ thể thao của thương hiệu này ?”

      Di chuyển đến các nơi, mãi đến khi gần hoàng hôn, cuối cùng Lạc Tiểu Thiến mới mua được bộ quần áo thể thao giống y hệt bộ quần áo thể thao trong túi xách, sau đó giao cho tài xế đem bộ quần áo mới đóng gói và chuyển .

      Làm xong tất cả, lúc này mới thở dài nhõm, về biệt thự núi Thái Bình tại Hồng Kông của Lãnh Tử Mặc.

      ...

      ...

      Bắc Kinh.

      Trong quán rượu.

      dám?” Tô Cẩm nhíu mày nhìn người ngồi đối diện “Xưng danh” Trương Hoa, môi mang theo nụ cười nhạt, “Vẫn còn có tin tức Trương Hoa dám viết?”

      “Chị Tô!” mặt Trương Hoa trưng lên nụ cười khó lường, “Tôi khuyên , vứt bỏ những tấm hình này , việc này thể lộ ra được, đối với điểm tốt nào.”

      Tô Cẩm trực tiếp phun ra con số, “Năm vạn!”

      Trương Hoa hít hơi thuốc, chậm rãi nhả khói trong miệng ra, “Đây chính là Lãnh Tử Mặc, để cho tìm được tôi là người phát ra tin tức này, cuộc đời này của tôi còn có cơ hội tồn tại trong giới này nữa!”

      Tô Cẩm cắn chặt răng, “Mười vạn!”

      hổ là tai to mặt lớn, rất có dũng khí!” Trương Hoa cười khẽ ra tiếng, “Nhưng mà, tôi còn phải hỏi lại câu, chắc chắn muốn đem những tấm hình này phát ra?”

      Chương 328: ấy đắc tội tôi

      Editor: Duyenktn1

      “Vô cùng chắc chắn!” Tô Cẩm đem cái thìa cầm trong tay nặng nề ném vào trong cốc, “Tôi muốn bôi nhọ Lãnh Tử Mặc, tôi muốn bôi nhọ Lạc Tiểu Thiến là được, chung, bôi nhọ thế nào bôi, viết ghê tởm thế nào viết, công chúa trong sáng cái gì, thần tượng có năng lực cái gì, tôi muốn cho tất cả mọi người đều biết ta chính là con điếm, về phần viết thế nào, tôi nghĩ tôi cần phải dạy .”

      Trương Hoa nhàng nhíu mày, “ ấy đắc tội ?”

      “Tất cả thành công của ta bây giờ đều là của tôi, xem, ta có đắc tội tôi hay ? Tô Cẩm hỏi lại.

      Trương Hoa nhàng gật đầu, “Năm mươi vạn!”

      Tô Cẩm cách cái bàn nghiêng nghiêng mắt nhìn , “ cho rằng, chỉ có có thể làm?”

      “Muốn đạt được hiệu quả như mong muốn, tin tức thể viết báo chí, nếu như thế Lãnh Tử Mặc có thểm tìm được chúng ta ngay, nếu muốn làm, chỉ có thể bắt đầu từ mạng internet, tôi phải thuê các loại thủy quân đăng bài bình luận, tiền này phải chỉ rơi vào mỗi mình ví của tôi!” Trương Hoa nhún nhún vai, đứng lên, “Nếu , hãy tìm người khác.”

      Tô Cẩm thầm cắn chặt răng, “Được, là năm mươi vạn , tôi đưa trước cho ba mươi vạn, nếu như làm tốt, tôi còn có thể thưởng thêm cho .”

      Trương Hoa ngồi lại ghế dựa lần nữa, từ trong túi áo lấy điện thoại di động ra, “Chuyển tấm hình cho tôi.”

      ...

      ...

      Hồng Kông, núi Thái Bình.

      Đúng lúc đèn rực rỡ sáng lên, thời tiết rất đẹp, có thể nhìn thấy vịnh Victoria ở xa xa.

      Lạc Tiểu Thiến mang đồ ăn bày lên bàn, cẩn thận dùng khăn tay lau các vết nước đọng bên mép bàn, vừa lòng khom người ngửi các hương vị bàn, thấy ngoài cửa sổ có ánh đèn xe lên, lập tức chạy ra ngoài.

      chờ Lãnh Tử Mặc đẩy cửa vào, cười kéo cánh cửa ra, giúp lấy dép lê.

      “Lãnh tiên sinh, hoan nghênh ngài trở về, thức ăn chuẩn bị rất tốt, ngài hãy lên lầu tắm rửa trước...”

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày ôm lấy eo của , ôm vào trong ngực, “ phải em chờ trở về rồi cùng nhau ra ngoài ăn sao, thế nào lại tự nấu?”

      Lạc Tiểu Thiến trả vờ tức giận, “Chẳng lẽ thích ăn cơm em làm?”

      “Đương nhiên phải.” Lãnh Tử Mặc giơ tay ra đỡ lấy bả vai của , “ mang em tới đây, là muốn để cho em nghỉ ngơi tốt.”

      “Nấu cơm cho chính là thoải mái nhất!” Lạc Tiểu Thiến giữ chặt lấy cánh tay , “Được rồi, rửa mặt, thay bộ quần áo khác, hôm nay, em làm cơm tây, chắc chắn làm cho kinh ngạc.”

      “Em còn biết làm cơm Tây!” Lãnh Tử Mặc vẻ mặt nghi ngờ, ràng tỏ vể hoài nghi.

      biết làm cũng biết học sao?” Lạc Tiểu Thiến làm mặt quỷ, xoay người vào phòng bếp, “Nhanh chút!”

      Salad và mỳ đều làm xong, bây giờ quan trọng nhất là món thịt bò bít tết.

      Nhìn phương pháp làm tìm điện thoại di động, Lạc Tiểu Thiến đổ nước vào chảo, sau đó cho thịt bò tẩm ướp vào.

      Chiên lửa, lật mặt, rắc thêm hạt tiêu đen...

      Nhìn thịt bò biến thành màu nâu xinh đẹp, lập tức gắp thịt bò ra khỏi nồi, bày biện vào trong đĩa, đem dưa chuột chuẩn bị xong cẩn thận trang trí ở xugn quanh, cho nước tương lên.

      thất bại là mẹ thành công, quả rất đúng, hai lần thất bại, đến lần này cũng thành công!”

      Vừa lòng nhìn tác phẩm trong khay của mình, Lạc Tiểu Thiến khẽ ngâm nga khúc hát bưng khay đồ ăn ra.

      Đúng lúc, Lãnh Tử Mặc tắm rửa xong xuống lầu, đến bên cạnh bàn, nhìn những món ăn bày biện là xinh đẹp, rất ngạc nhiên nhìn Lạc Tiểu Thiến.

      “Những món này đều do em làm?”

      “Đương nhiên!” Lạc Tiểu Thiến trưng lên vẻ mặt đắc ý đôt ngọn nến ở bàn lên, “Ánh sáng của nến, làm cho bữa tối đủ lãng mạn chưa?”
      Haruka.Me0, Phong Vũ Yênyukikouso thích bài này.

    3. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 329: Vô cùng... tươi mới

      Editor: Duyenktn1

      Lãnh Tử Mặc đảo mắt quanh bàn vòng, “ lấy rượu.”

      “À, em quên!”

      Đến lúc nhắc tới, Lạc Tiểu Thiến mới nghĩ ra, mình lại quên mất rượu, vội vàng đến quầy bar lấy cốc tới, Lãnh Tử Mặc mang rượu tới, rót vào hai cái cốc.

      Hai người ngồi hai bên bàn, Lạc Tiểu Thiến nâng cốc lên, “Ừm…Vì lần đầu tiên bạn học Lạc Tiểu Thiến làm cơm Tây, hơn nữa lại rất thành công, cạn ly!”

      “Được, cạn ly!” Lãnh Tử Mặc giơ cốc ra, cùng chạm , nhìn đem rượu đến bờ môi còn quên nhắc nhở, “ được uống nhiều.”

      “Vâng!” Lạc Tiểu Thiến uống ngụm rượu , lập tức trưng lên vẻ mặt mong chờ nhìn , chỉ vào đĩa thịt bò bít tết bàn, “Mau nếm thử chút, thịt bò để nguội ăn ngon!”

      Lãnh Tử Mặc cười cười lấy dao, tao nhã bắt đầu cắt miếng thịt trong đĩa.

      Kết quả, cắt nhát đầu tiên, máu loãng tràn ra ngoài.

      Bởi vì trước khi làm tham khảo rất nhiều tài liệu, Lạc Tiểu Thiến biết nếu thị bò bít tết mà chín quá rất khó ăn, cho nên sợ chín quá, vừa cho ra khỏi bếp bỏ ra đĩa, thịt bò bít tết này nhiều nhất chỉ chín ba phần.

      Bởi vì thường xuyên làm thêm giờ, dạ dày của cũng được tốt lắm, ăn thịt bò như vậy đương nhiên cũng được tốt.

      Thịt bò như vậy, nếu như là ở bên ngoài, Lãnh Tử Mặc tuyệt đối đụng vào.

      Nhưng nhìn ánh mắt mong chờ của Lạc Tiểu Thiến phía đối diện, mấp máy môi, sau đó cắt miếng thịt bò chín ba phần cho vào miệng.

      “Thấy thế nào?”

      Ở bàn đối diện, Lạc Tiểu Thiến giọng hỏi.

      Cố gắng nuốt miếng thịt bò còn sống vào trong miệng, Lãnh Tử Mặc khẽ nhếch môi.

      “Vô cùng... Tươi mới!”

      Lúc này Lạc Tiểu Thiến mới yên lòng, cầm lấy dao nĩa, chuẩn bị cắt miếng thịt trong đĩa của mình.

      “Chờ chút!”

      Lãnh Tử Mặc vội vàng gọi , nếu như nha đầu này biết đồ mình làm rất tệ, nhất định rất khó chịu.

      “Sao thế?”

      Lạc Tiểu Thiến nghi ngờ ngẩng mặt lên

      tảng ăn đủ.” Lãnh Tử mặc nhìn vào tảng thịt bò trong đĩa của . “Em có thể nhường cho ?”

      “Đương nhiên rồi!” nghĩ ngợi gì đẩy đĩa của tới, ngại ngùng nhìn cười cười, “Tử Mặc, em cho biết, ra em làm thử bốn lần rồi, mất ba lần, đến lần thứ tư mới miễn cưỡng có thể ăn, em cảm thấy vất rất lãng phí, nên ăn hết chúng, bây giờ cũng cảm thấy đói!”

      Lãnh Tử Mặc ở trong lòng cười cười, giơ tay ra đỡ lấy đĩa của , Lạc Tiểu Thiến ngồi đối diện, nhìn ăn.

      Nhìn ăn thịt bò rất ngon miệng, cong cong khóe môi, cười đến ngọt ngào.

      “Buổi tối muốn đâu chơi?” Lãnh Tử Mặc vừa ăn thịt bò sống vừa hỏi.

      làm việc cả ngày, chúng ta ra ngoài nữa, vừa rồi đứng sân thượng nhìn phong cảnh cũng rất đẹp, bằng chúng ta dạo xung quanh chút?” Lạc Tiểu Thiến đề nghị.

      “Được!” Lãnh Tử Mặc lập tức đáp ứng.

      Tại Hồng Kông, cũng chưa nổi tiếng lắm, hơn nữa khu vực xung quanh toàn là biệt thự, cũng có nhiều người qua lại, cũng cần lo lắng có phóng viên chụp trộm.

      Sau khi ăn cơm xong Lạc Tiểu Thiến dọn dẹp bàn ăn, Lãnh Tử Mặc mới lén lút lên lầu uống hai viên thuốc đau dạ dày.

      Sau đó hai người cùng nhau ra ngoài, dạo núi.

      Đầu hạ, thời tiết còn nóng lắm, lúc này đỉnh núi, khí hơi se lạnh rất thoải mái, rất thích hợp để tản bộ.

      Ánh đèm êm dịu, còn có tiếng côn trùng kêu trong bụi cây ven đường, quay mặt ra là có thể nhìn thấy vịnh Vitoria, thu toàn bộ cảnh đẹp Hồng Kông vào trong tầm mắt….

      đẹp!”

      Lạc Tiểu Thiến dừng chân lại tại bãi đất trống sườn dốc, vịn vào lan can bên đường núi nhìn hòn ngọc quý Đông Phương.

      Chương 330: Chỉ là người đàn ông

      Editor: Duyenktn1

      nhìn phong cảnh, lại nhìn .

      “Quả rất đẹp!”

      Đứng bên cạnh, Lãnh Tử Mặc khẽ.

      mặc rất đơn giản, chỉ là áo T- shirt trắng và quần jeans, giống y như bộ dáng khi mới gặp , tùy ý hất mái tóc bị gió thổi bay vai ra sau, lộ ra khuôn mặt chút son phấn, đơn giản lại xinh đẹp.

      Cảm giác được ánh mắt của , Lạc Tiểu Thiến di chuyển ánh mắt, nhìn chăm chú vào mắt , mặt liền đỏ lên, “Sao lại nhìn em?”

      thích!”

      bá đạo mở miệng, rất tự nhiên giơ tay ra ôm lấy .

      Từ trước đến giờ, các loại phong cảnh thế giới nhìn thấy nhiều, xoa hoa trụy lạc, ngập trong vàng son, cũng thể hấp dẫn được ánh mắt của .

      đơn giản và sạch , đây mới là sở thích của .

      Trong mắt , giữa thành phố nhộn nhịp này, trung tâm của thế giới cũng chỉ có thể là .

      Lạc Tiểu Thiến biết nghĩ cái gì, cũng có trốn tránh, cũng cự tuyệt, chỉ là có chút thẹn thùng, khép mi xuống dám nhìn thẳng vào .

      “Nhìn

      khẽ.

      vâng lời ngửa mặt lên, nhìn thấy hình bóng của mình trong con ngươi đen nháy của .

      Lãnh Tử Mặc hơi dùng lực chút, giữ chặt eo của nhấc ngồi thành lan can.

      Với độ cao như vậy, ánh mắt của hai người, vừa khéo có thể nhìn thẳng vào nhau.

      “Lạc Tiểu Thiến, em hãy nghe !” Nhìn chăm chú vào mắt , trầm mở miệng, “Em chưa bao giờ là người bình thường, cũng vĩnh viễn cần ngưỡng mộ , trước mặt em, phải là vị vua, cũng phải là vị hoàng đế lạnh lùng, trước mặt em, cái gì cũng phải, chỉ là người đàn ông, người đàn ông người phụ nữ, mà em, chính là công chúa của !”

      Ngày đó, vỏ đĩa CD có viết, muốn cố gắng tiến về phía trước, hi vọng ngày có thể sánh vai cùng với .

      biết khiêm tốn, cho nên mới với những lời này.

      phải là người thích ra những lời này, nhưng những gì , đều nhớ, tuy rằng luôn thích nhiều, nhưng để cho hiểu được, cố gắng biểu đạt ra.

      Lạc Tiểu Thiến biết, người luôn luôn kiêu ngạo như , ra những lời như vậy với dễ dàng gì.

      Từ trong ánh mắt của , thấy được quý trọng của .

      Lạc Tiểu Thiến xúc động, cổ họng phát thành lời, “Tử Mặc, em...”

      có tài đức gì, rất đáng giá với sao?

      Nâng khuôn mặt của lên, Lãnh Tử Mặc cúi đầu phun ra hai chữ.

      “Đáng giá.”

      cần ra lời, đoán được.

      càng lúc càng thể thành lời, mắt cũng cay cay, bất giác nước mắt chảy ra.

      “Tiểu ngu ngốc, khóc cái gì?”

      mắng , sau đó liền giơ tay ra, giúp lau nước mắt.

      Lạc Tiểu Thiến đưa tay lên lau sạch nước mắt, ra sức cười, vừa cười vừa chảy nước mắt.

      “Mít ướt, cười khó coi chết được!”

      vừa giúp lau nước mắt vừa oán hận, giọng điệu lại mang theo trách cứ, chỉ là thương.

      lại càng cười, nước mắt thế nào cũng ngừng được, dứt khoát nhào tới ôm lấy bờ vai của , tay cầm lấy vạt áo của lau nước mắt.

      Đúng lúc này, điện thoại di động của Lãnh Tử Mặc đột ngột vang lên.

      nhíu nhíu mày, vốn muốn để ý tới, Lạc Tiểu Thiến biết điều đứng thẳng lên, lấy khăn tay trong tay lau mặt, dùng ánh mắt ra hiệu cho nghe điện thoại.

      Lãnh Tử Mặc lấy điện thoại di động ra, thấy điện thoại là dãy số của Trác Á Nam, nghi ngờ nhận điện thoại.

      “A lô?”

      “Lãnh tổng, ngài biết Lạc Tiểu Thiến ở đâu ?!” Giọng của Trác Á Nam rất khẩn thiết.

      Lãnh Tử Mặc nhìn nước mắt vẫn còn đọng mặt Lạc Tiểu, “Xảy ra chuyện gì?”

      ...

      ...
      Phong Vũ Yênyukikouso thích bài này.

    4. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 331: Là đưa cho em

      Editor: Duyenktn1

      “Ở mạng có người tung ra tấm ảnh mập mờ giữa Lạc Tiểu Thiến và người đàn ông, bây giờ Weibo và các trang web đều loạn hết cả lên, hơn nữa, bây giờ chúng tôi căn bản liên lạc được với ấy!” giọng của Trác Á Nam rất khẩn thiết.

      Sau khi phát sinh việc này, đầu tiên Vu Đồng liên hệ ngay với Lạc Tiểu Thiến, chẳng qua là mới vừa rồi Lạc Tiểu Thiến dùng điện thoại di động để tìm công thức dạy nấu ăn, lúc ăn cơm tiện tay để ở bên cạnh bàn, khi ra ngoài quên mang theo, cho nên nhận điện thoại, Vu Đồng biết làm thế nào, đành phải gọi điện thoại cho Trác Á Nam.

      Chuyện này quá lớn, phải mình có thể giải quyết.

      Bởi vì đêm qua Lãnh Tử Mặc và Lạc Tiểu Thiến cùng nhau rời sau cùng, Trác Á Nam tìm kiếm khắp nơi có kết quả, cộng với tấm hình, cuối cùng quyết định gọi điện thoại cho Lãnh Tử Mặc bên kia thử vận may.

      “Người đó là ai?” Lãnh Tử Mặc hơi nhíu mi hỏi.

      Ở bên kia điện thoại, Trác Á Nam hơi chần chừ, “Người đàn ông chỉ là bóng lưng, quá chắc chắn, nhưng mà…Nhiều người suy đoán là …Ngài!”

      ?!

      Lãnh Tử Mặc thoáng giật mình.

      lúc nữa tôi gọi lại cho cậu!” Cúp điện thoại, Lãnh Tử Mặc xoay mặt nhìn về phía người còn ngồi lan can, lắc lư hai cái chân dài Lạc Tiểu Thiến, “Chúng ta trở về .”

      Lạc Tiểu Thiến nhảy xuống khỏi lan can, nhìn điện thoại di động của , “Có phải xảy ra chuyện gì hay ?”

      “Chút chuyện thôi, cần phải lo lắng.” Lãnh Tử Mặc an ủi, cong cong khóe môi lên cười với .

      Hai người cùng nhau trở về biệt thự, Lãnh Tử Mặc chỉ dạ dày được thoải mái, bảo lên lầu tìm thuốc giúp , Lạc Tiểu Thiến vội vàng lên lầu, lập tức đến nhà ăn.

      Vừa rồi lúc ăn cơm, lờ mờ nhớ được có để điện thoại bàn.

      Quả nhiên, vừa bước vào phòng ăn, Lãnh Tử Mặc nhìn thấy điện thoại di động của Lạc Tiểu Thiến để ở bàn, màn hình điện thoại lên hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ, mấy chục tin nhắn chưa đọc.

      Lãnh Tử Mặc vừa cầm điện thoại lên, dãy số xa lạ gọi tới.

      Đoán rằng đây chắc chắn là số trang web nào hoặc của phóng viên truyền thông nào gọi điện thoại tới quấy rầy, Lãnh Tử Mặc nhìn cũng thèm nhìn liền trực tiếp tắt điện thoại.

      Liếc mắt nhìn lên lầu cái, xoay người vào phòng bếp, ném điện thoại của Lạc Tiểu Thiến vào trong bồn rửa chén, mở vòi nước ra, nhìn điện thoại di động ngập trong nước, mới xoay người ra khỏi phòng bếp.

      Vừa mới tới phòng khách, Lạc Tiểu Thiến cầm thuốc từ lầu chạy xuống, xoay người rót cốc nước đưa cho , lại lấy ra hai viên thuốc, đưa ra trước mặt .

      “Có phải là, em làm bò bít tết chưa chín, hay là, chúng ta đến bệnh viện xem thế nào?”

      “Là em làm quá ngon cho nên ăn tham, có việc gì, uống thuốc là tốt rồi.” Lãnh Tử Mặc uống thuốc đưa tới, “ ngủ , vào thư phòng xử lý số việc!”

      có việc gì?” Lạc Tiểu Thiến vẫn thấp thỏm yên.

      có việc gì.” Lãnh Tử Mặc đứng dậy ôm eo , “Ngoan, theo lên lầu.”

      Lạc Tiểu Thiến cùng lên lầu, lại đưa đến cửa thư phòng, “ làm việc, em xuống phòng bếp dọn dẹp lúc, giúp nấu cốc nước đường gừng.”

      Nhìn xoay người xuống lầu, Lãnh Tử Mặc bước nhanh đến cạnh lan can.

      Chỉ chốc lát, thấy khuôn mặt hoảng loạn của cầm điện thoại di động từ phòng bếp chạy ra, lên lầu.

      “Làm sao vậy?’

      “Điện thoại di động của em rơi xuống bồn rửa chén, bị nước vào, em dùng máy sấy sấy chút xem còn dùng được .”

      “Kệ nó !” Lãnh Tử Mặc cầm lấy điện thoại di động ở trong tay , “Trở về, mua cho em cái mới.”

      “Nhưng…” ngửa mặt lên nhìn điện thoại di động ở trong tay , “Cái này, là đưa cho em.”

      Chương 332: Scandal tình cảm

      Editor: Duyenktn1

      Lãnh Tử Mặc vốn chuẩn bị ném điện thoại di động vào trong thùng rác, nghe đến câu này của , vốn định buôn ngón tay ra lại thắt chặt lại lần nữa, “Như vậy , trước tiên cứ để ở chỗ , ngày mai cho người mang sửa, chỉ là bị nước vào, chắc có thể sửa được.”

      Lạc Tiểu Thiến nào nghĩ đến có cái gì phức tạp ở bên trong, sắc mặt lập tức tươi tỉnh lại, “ có thể sửa được ?”

      cam đoan!” Lãnh Tử Mặc lấy khăn tay từ trong túi áo ra, lau nước còn đọng tay , “ phải muốn nấu nước đường gừng cho sao?”

      “Đúng, bây giờ em liền, vào trong thư phòng trước, em mang tới luôn!” Lạc Tiểu Thiến phục hồi lại tinh thần, lại chạy xuống lầu.

      Cầm chiếc điện thoại di động bị nước ngâm nước vào trong thư phòng, cẩn thận đóng chặt cửa phòng, Lãnh Tử Mặc lập tức bấm điện thoại gọi lại cho Trác Á Nam.

      “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!”

      Trong giọng của đè nén được tức giận.

      “Tình huống cụ thể tôi cũng lắm, đầu tiên hình như có ai đó viết bài End of the World, bởi vì có liên quan đến ngài và Lạc Tiểu Thiến, bây giờ số lượng đăng lại nhanh chóng tăng lên, tôi phái người điều tra, nhưng đến bây giờ cũng tra được manh mối gì.” Đầu bên kia điện thoại, giọng của Trác Á Nam thấp thỏm.

      “Chuyển link đến hòm thư của tôi!”

      Phân phó tiếng, Lãnh Tử Mặc nhanh chóng cúp điện thoại, mở máy tính lên.

      Chỉ chốc lát, trong hộp thư lên tin nhắn mới.

      Lãnh Tử Mặc kích vào đường link, mấy tấm hình lập tức ra ngay trước mắt.

      Trong tấm ảnh, quần áo của Lạc Tiểu Thiến nửa kín nửa mở, nội y cũng rời rạc, nếu như nhìn tiếp xuống, liền lộ ra điểm nhạy cảm, người đàn ông quay lưng về phía màn hình, ôm lấy , bàn tay cách lớp quần áo để ở ngực .

      Mấy tấm ảnh phía dưới, cũng gần giống với tấm ảnh này.

      Bởi vì mặt của Lạc Tiểu Thiến đối diện màn ảnh, liếc mắt cũng có thể nhìn ra là .

      Người đàn ông đưa lưng về màn ảnh mặc bộ tây trang sáng màu, thân hình cao lớn, mặc dù chỉ là bóng lưng, Lãnh Tử Mặc liếc mắt cái liền nhận ra đó chính là .

      Rất ràng, đây là trong lễ chúc mừng, lúc kéo Lạc Tiểu Thiến đến phòng kho, bị người bên ngoài cửa chụp ảnh.

      Nhanh chóng xem hết trang, nhìn nội dung phía dưới tấm hình “Công chúa tinh khiết hóa ra là dựa vào việc cởi quần áo”, “Trong lễ chúc mừng còn quên câu dẫn đàn ông”…Các loại nội dung xấu xa, ngón tay cầm con chuột của Lãnh Tử Mặc đột nhiên nắm chặt.

      Kèm theo là tiếng vang của các khớp xương, là tiếng con chuột bị bóp chặt đến vỡ ra.

      “Đáng chết!”

      Chửi tiếng, lại ấn gọi mã số khác.

      Qua ống nghe, truyền ra giọng mang theo ý cười của Lãnh Tử Nhuệ, “Quá mãnh liệt sao, dám làm ngay trong phòng kho..."

      Lãnh Tử Mặc có tâm tình nghe vui đùa, nếu em trai biết, cũng nhảm nhiều.

      cho chú nửa giờ, tìm ngay ra người viết tin tức này, người đứng sau là kẻ nào!”

      “Vào lúc này, tìm ra người đứng sau e rằng cũng có tác dụng gì, kỳ , loại scandal tình cảm này tính là cái gì, liền quang minh chính đại với mọi người, phải xong rồi sao, cùng bạn trai của mình thân mật, có cái gì là quá đáng!”

      “Đừng nhảm, tại chú còn hai chín phút nữa!”

      Lãnh Tử Mặc tức giận cắt ngang.

      “Ok,Ok! Trong hai mươi phút, em tra ra tin tức cho !”

      Lãnh Tử Nhuệ ở bên kia cúp điện thoại.

      Ánh mắt nhìn xuống màn hình, thấy ràng trong chuyện này thủy quân đưa ra các bình luận công kích, Lãnh Tửa Mặc nặng nề nắm hỏng con chuột ở bàn.

      Trước cánh cửa, Lạc Tiểu Thiến cẩn thận đẩy ra khe , nhìn Lãnh Tử Mặc nổi giận ở sau bàn, “Vừa rồi gõ cửa nghe thấy, em ..có thể vào được ?”

      Tắt trang web , Lãnh Tử Mặc thở sâu, điều chỉnh tâm tình chút, “Em vào .”

      ...

      ...
      Phong Vũ Yênyukikouso thích bài này.

    5. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Chương 333: Nghĩ cho nhau

      Editor: Duyenktn1

      Qua cửa, Lạc Tiểu Thiến nhìn thấy sắc mặt của , cười bưng cốc nước gừng nóng đến trước mặt.

      “Nào, nhân lúc còn nóng uống , làm cho dạ dày dễ chịu chút, biết thích đồ ngọt, cho nên cho nhiều đường, cay chút nào.”

      Tiếp nhận cái cốc, đưa đến bên môi, Lãnh Tử Mặc nếm thử ngụm .

      Nước hơi ấm ấm, uống hơi, dường như lập tức ấm áp đến tận ruột gan, vị gừng hề đậm, vị ngọt cũng nhàn nhạt, cũng làm cho cảm thấy ngấy.

      Ngửa đầu, Lãnh Tử Mặc đem nước trong cốc uống hơi cạn sạch.

      Trong dạ dày rất ấm áp, tình hình căng thẳng bởi tức giận dường như cũng được thả lỏng hơn rất nhiều.

      “Khá hơn chút nào ?”

      “Tốt hơn nhiều.” Đứng lên, đem cốc đặt lên bàn, Lãnh Tử Mặc nâng tay lên sờ sờ đầu , “ ngủ .”

      “Chuyện công việc em hiểu, nhưng mà, em cảm thấy, cho dù là chuyện gì lớn, cũng có biện pháp giải quyết.” ngẩng mặt nhìn , giơ cánh tay bé lên, đặt trước lồng ngực , “Bây giờ, nghe theo em, thở sâu, hít vào, thở ra…Ừm, rất tốt, đúng như vậy, có phải cảm thấy tốt hơn nhiều ? Tức giận chỉ hại đến thân thể, nếu như làm tổn hại đến thân thể mình, em rất đau lòng!”

      Nhìn khuôn mặt trẻ con tươi tắn của , Lãnh Tử Mặc giật mình, sau đó đem ôm vào trong lòng, vỗ vỗ lưng .

      biết, bây giờ, ngoan ngoãn ngủ .”

      “Tuân mệnh!”

      Làm cái mặt quỷ với , bưng cái cốc , xoay người ra ngoài cửa, khi ra đến cửa còn quên quay người lại liếc nhìn cái, giơ tay lên môi, ra dấu làm động tác mỉm cười.

      Lãnh Tử Mặc cong khóe môi, mỉm cười với , lúc này mới vừa lòng mở cửa ra ngoài, chân tay đóng cửa phòng cho .

      Ngồi lại vào ghế dựa, Lãnh Tử Mặc trầm ngâm lúc, lại bấm số điện thoại của Trác Á Nam lần nữa.

      “Gần đây công ty có hoạt động gì hay , có thể sắp xếp cho Lạc Tiểu Thiến rời khỏi Bắc Kinh mấy ngày?”

      “Ngày mai có hoạt động công ích ở vùng sâu vùng xa của Tứ Xuyên.”

      “Sắp xếp cho ấy .”

      “Thế nhưng…Bây giờ tôi còn tìm được ấy.”

      “Cái này cậu cần phải lo lắng, xế chiều ngày mai, tôi sắp xếp cho ấy bay đến Tứ Xuyên, cậu cho Vu Đồng điện thoại qua bên kia.” Lãnh Tử Mặc nhìn điện thoại di động của Lạc Tiểu Thiến bàn, “Nhớ kỹ, chuyện này, ai được tiết lộ với ấy.”

      ấy đến Tứ Xuyên cũng rất tốt, ở đấy tin tức rất chậm, mà lần này nhân viên đều là người của chúng ta, chẳng qua, khi ấy vừa trở về Bắc Kinh, những phóng viên kia giống như chó điên mà nhào tới!”

      Giọng của Lãnh Tử Mặc rất bình tĩnh, “Trước khi ấy trở về Bắc Kinh, tôi giải quyết xong mọi việc.”

      “Được, tôi lập tức sắp xếp cho Vu Đồng điều chỉnh công tác cho ấy.” Trác Á Nam do dự chút, “Có việc, tôi nghĩ cần thiết phải nhắc nhở ngài, Tiểu Thiến đáp ứng biểu diễn cùng Hứa Hạ trong phần thi cùng khách mời [Hoa Hạ Thần tượng], buổi tối ngày kia là trận chung kết.”

      Lãnh Tử Mặc nghĩ nghĩ, “Cậu sắp xếp cho ca sĩ thay thế Lạc Tiểu Thiến, rằng ấy có việc bận thể tới được, về phần Lạc Tiểu Thiến, tôi phục trách.”

      “Được!” Trác Á Nam cúp điện thoại.

      “Như thế nào?”

      Bên cạnh, Vu Đồng cùng các nhân viên khác, đều lo lắng nhìn qua.

      “Lãnh tổng ngài ấy giải thích.” Trác Á Nam nhìn sang Vu Đồng, “Ngày mai, bay Tứ Xuyên, cùng Tiểu Thiến tham gia hoạt động “Đưa thư lên núi”, Tiểu Chu cũng cùng, hai người nhớ cho kỹ, Lãnh tổng đặc biệt dặn dò, trước khi ấy trở lại Bắc Kinh, hai người tuyệt đối được tiết lộ việc này cho ấy biết.”

      Chương 334: Chẳng lẽ bọn họ ở cùng với nhau

      Editor: Duyenktn1

      “Nhưng mà chúng ta bây giờ còn liên hệ được với Lạc Tiểu Thiến!’ vẻ mặt Vu Đồng bất đắc dĩ.

      “Lãnh tổng , xế chiều ngày mai ngài ấy sắp xếp cho Lạc Tiểu Thiến bay thẳng đến Tứ Xuyên.” Trác Á Nam .

      Mấy người, đều rất kinh ngạc quay sang nhìn .

      Bọ họ đều tìm được Lạc Tiểu Thiến, Lãnh Tử Mặc lại sắp xếp cho Lạc Tiểu Thiến bay thẳng đến Tứ Xuyên.

      Câu này, hàm chứa lượng thông tin khá lớn.

      “Chẳng lẽ bọn họ ở cùng với nhau?” Người đầu tiên Tiểu Chu buột miệng hỏi câu.

      Trác Á Nam nghiêng mắt nhìn , giọng nghiêm túc, “Nhớ kỹ, quy tắc trong giới giải trí, nên hỏi đừng hỏi nhiều, nên đừng nhiều!”

      ...

      ...

      Trung tâm Hồng Kông.

      Landmark, khách hàng đông như dệt cửi.

      Tại cửa hàng trang thiết bị dã ngoại, Lãnh Tử Mặc giơ tay lên lấy từ giá xuống bộ quần áo dã ngoại dành cho nữ.

      “Còn cả cái này…Đóng gói toàn bộ lại.”

      “Chờ chút!” Lạc Tiểu Thiến đứng xem lều vải vội vàng chạy tới, “Em chuẩn bị leo núi, mua những thứ này làm gì?”

      Lúc đầu thấy tiến vào cửa hàng trang thiết bị dã ngoại này, chỉ nghĩ rằng chỉ tùy tiện vào xem chút, nào ngờ, thế nhưng lại chọn gói lớn, hơn nữa mua toàn đồ dùng cho nữ giới, có chút hiểu nổi.

      Đem thẻ tín dụng đưa cho nhân viên bán hàng, Lãnh Tử Mặc quay mặt cười với , giải thích gì.

      Vừa thanh toán xong, lái xe từ bên ngoài cửa vào, vừa nhận những túi đồ vừa với Lãnh Tử Mặc, “Vé máy bay đặt xong, hai giờ sau bay Thành Đô, Tứ Xuyên.”

      Lãnh Tử Mặc nhàng gật đầu.

      về Bắc Kinh sao?” Lạc Tiểu Thiến nghi ngờ hỏi.

      ăn cơm trước.” Lãnh Tử Mặc bước ra ngoài cửa hàng.

      Hai người cùng nhau lên nhà hàng Thái Lan ở lầu ăn cơm, trong thời gian chờ đồ ăn, Lạc Tiểu Thiến nâng tay lên nhìn đồng hồ, “ Tứ Xuyên, đêm nay em cũng về Bắc Kinh, ngày mai là trận chung kết của Hứa Hạ, tối nay em phải tham gia diễn tập cùng ấy.”

      “Em cần .” Lãnh Tử Mặc .

      “Hả?” Lạc Tiểu Thiến ngửa mặt lên, “ cái gì?”

      sắp xếp cho người khác thay thế em, ăn com xong, đưa em ra sân bay, em bay thẳng đến Thành Đô, tham gia hoạt động công ích ‘Đưa thư lên núi’”

      “Vì sao ạ?” Lạc Tiểu Thiến khó hiểu hỏi.

      “Đây là sắp xếp của công ty.”

      “Nhưng…” Lạc Tiểu Thiến nhíu mày, “Em nhận lời Hứa Hạ, Vu Dồng lúc ấy cũng đồng ý, ấy cũng đến hoạt động công ích gì.”

      “Em chớ quên, em nghệ sĩ, công ty có quyền sắp xếp công tác cho em…” Thấy nhân viên phục vụ bưng đồ ăn tới, Lãnh Tử Mặc ở đối diện bàn cười với , “Được rồi, ăn cơm , lại chậm giờ lên máy bay.”

      Lạc Tiểu Thiến bất đắc dĩ cầm bộ đồ ăn, bỗng nhiên lại để bộ đồ ăn xuống, đứng lên hỏi nhân viên đưa đồ ăn, “Tôi có thể mượn điện thoại của chút được ?”

      thể!" Lời này phải của nhân viên phục vụ, mà là của Lãnh Tử Mặc.

      “Dùng điện thoại của rất bất tiện, em chỉ muốn gọi điện thoại giải thích cho Hứa Hạ chút.” Lạc Tiểu Thiến giải thích .

      “Thời gian muộn rồi, em yên tâm Tứ Xuyên, chuyện này, sắp xếp cho người giải thích với Hứa Hạ.”

      đương nhiên biết suy nghĩ của , chính bởi vì thế, thể cho gọi điện thoại.

      Miệng Hứa Hạ rất rộng, làm cho tất cả những sắp đặt của thành kiếm củi ba năm bị đốt giờ.

      “Chỉ là cuộc điện thoại, mất nhiều thời gian đâu, em cam đoan, rất nhanh.” Lạc Tiểu Thiến lại hỏi nhân viên phục vụ, “Xin hỏi...”

      “Lạc Tiểu Thiến!” Đầu bàn ăn bên kia, Lãnh Tử Mặc đứng dậy, “ thể, em nghe thấy sao?”
      Phong Vũ Yên, yukikousoHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :