1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 287 – VUI CÙNG GIẬN
      Editor: Shiyu

      “Điều này sao có thể trách chị?” Mặt Chu Đình nhăn nhó đồng ý, “Chị giúp em nhận được vai diễn tốt nhất, nhưng em như thế nào? Vai đó ràng là liệt nữ trinh tiết, em lại diễn thành phụ nữ lẳng lơ, mạng ném đá em đầy mấy sọt, chị giúp em làm từ thiện để đền bù hình tượng, kết quả như thế nào? Em biểu tốt chút, còn đẩy ngã bé kia, lại bị phóng viên chụp được, chị có thể làm sao?”

      “Con bé đó bẩn như thế còn muốn sờ váy tôi, đương nhiên phải đẩy con nhóc đó ra!” Tô Cẩm coi như đó là chuyện đúng lý hợp tình quát lên, xoay qua nhìn thấy Lạc Tiểu Thiến truyền hình, gương mặt xinh đẹp của ta tràn đầy phẫn nộ, “ trắng ra, tất cả đều do ta, nếu phải ta tất cả những thứ này đều thuộc về tôi!”

      “Tô Cẩm!” Chu Đình từ ghế salon đứng lên, đem hợp đồng bàn trà đưa đến trước mặt Tô Cẩm, “Chị đường theo em, từng bước từng bước leo lên, chị muốn cho em biết, bây giờ em thể vẫy vùng nổi, trước tiên tốt nhất em nên khiêm tốn chút, nhận vai diễn này rồi diễn cho tốt, được ?”

      “Đó là nhân vật nữ phụ, hơn nữa thù lao quá thấp, chị để cho tôi -Tô Cẩm, phải phối hợp diễn với người ta?” Tô Cẩm chất vấn.

      “Nữ phụ có sao đâu, đây là bộ phim mang đậm tính nghệ thuật, rất có khả năng đoạt giải ở hội điện ảnh Bách Lâm, chỉ cần em dụng tâm diễn, nhận được giải thưởng nữ phụ xuất sắc em có thể trở lại làm nữ diễn viên làm mưa làm gió như xưa, em hiểu ?”Chu Đình khuyên nhủ tận tình.

      Thời điểm Chu Đình làm người quản lý cho Tô Cẩm cũng giống như Lạc Tiểu Thiến, chỉ là người mới nho , chính Tô Cẩm mang từng bước từng bước tiến lên, cho nên Chu Đình rất cảm kích Tô Cẩm. ràng đôi khi Tô Cẩm rất quá đáng nhưng vẫn dễ dàng tha thức cho ấy như trước.

      “Chị đây là ý gì, chẳng lẽ bây giờ tôi phải là ca sĩ nổi tiếng sao? Hay là , bây giờ chị thấy tôi chướng mắt?” Tô Cẩm hất hợp đồng trong tay ra, “Chu Đình, chị chớ quên, nếu có tôi, chị có ngày hôm nay, làm quản lý cho người nổi tiếng sao?”

      “Chuyện này chị thừa nhận, bởi vì xem em là bạn bè, nên chị luôn dễ dàng tha thứ cho em, nhưng mà…” Chu Đình nhặt hợp đồng từ dưới đất lên, để bàn trà, “Điều này cũng đại biểu chị sợ em.”

      Tô Cẩm chỉ tay ra cửa, “Cút!”

      “Được, chị cút!” Chu Đình cầm lấy túi ở ghế, “Bất quá, trước khi cút, chị nhắc nhở em câu, nếu em tiếp tục như vậy đẩy mình vào vực sâu vạn kiếp bất phục thôi, đến lúc đó, ai cũng thể cứu được em!”

      “Đây phải tốt nhất sao, vừa vặn có thể bám vào cành cao khác!” Tô Cẩm cầm hợp đồng bàn ném qua.

      Chu Đình nhìn hợp đồng bay tán loạn trong trung, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng, đóng sầm cửa ra .

      “Được, chị có gan, vĩnh viễn cần tạm biệt tôi!” Tô Cẩm tức giận liền quét hết tất cả mọi thứ bàn trà xuống đất, xoay mặt nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Lạc Tiểu Thiến tivi, lập tức cầm bình hoa bên cạnh ném tới, “Chết hết , chết hết , tất cả chết hết …”

      Bình hoa và tivi vỡ tan tành, màn hình tivi lóe lóe rồi đen thui.

      ...

      ...

      Tập đoàn Đế thị, văn phòng tổng tài.

      Lãnh Tử Mặc cười , xem tivi truyền hình trực tiếp.

      Với nhãn lực của , khó nhìn ra Lạc Tiểu Thiến có chút khẩn trương, cũng may có hai MC quen thuộc ở đó, tuy rằng khẩn trương nhưng biểu cũng tệ.

      Buổi họp báo sắp kết thúc, Âu Dương Quang để Lạc Tiểu Thiến đứng trước máy quay.

      “Chúc mừng ca khúc mới của em lấy được thành tích tốt, buổi họp báo sắp kết thúc, Lạc còn điều gì muốn ?”


      CHƯƠNG 288 – LÚA MẠCH CÙNG THIỆP MỜI
      Editor: Shiyu


      “Giờ đây điều tôi muốn nhất vẫn là cám ơn, cám ơn tất cả những người hâm mộ tôi, tất cả các nhân viên làm việc trong đoàn của tôi…” Lạc Tiểu Thiến nhìn màn hình trước mặt, tươi cười chân thành đơn giản, “Tôi biết có nhiều lần cảm ơn cũng đủ, chẳng qua, cuối cùng, tôi còn muốn đặc biệt cảm ơn người, nếu như có người đó, vốn có tôi bây giờ.”

      “Ồ!” Âu Dương Quang lộ ra biểu tình tò mò cách khoa trương, “Vậy em có thể bật mí cho chúng tôi biết, người kia là ai ?”

      Lạc Tiểu Thiến cười xin lỗi, “Rất xin lỗi, tôi thể ra tên của người đó. Tôi chỉ có thể cho mọi người biết, người đó là thần tượng của tôi khi còn là , năm đó nhờ có lời ca của giúp tôi qua năm tháng khó khăn nhất trong cuộc đời, cũng chính vì vậy, tôi mới có ý niệm viết ca khúc, muốn dùng ca từ làm dịu đơn hoặc đau khổ của mọi người, hy vọng lớn nhất của tôi chính là lời ca của mình có thể mang đến ấm áp cho mọi người.”

      Dưới đài, tiếng vỗ tay như sấm động.

      Buổi họp báo chính thức kết thúc, các phóng viên vội vàng tới chụp ảnh, người hâm mộ cũng xông về phía trước vây quanh xin ký tên.

      Mỗi người, Lạc Tiểu Thiến đều nghiêm túc đáp lại, cho đến khi người hâm mộ càng lúc càng nhiều, nhân viên công tác xông lên duy trì trật tự, vẫn quên nhắc nhở mọi người cẩn thận bậc thang coi chừng bị ngã.

      cảm kích ở mỗi người đều giống nhau, mọi người hâm mộ thích Lạc Tiểu Thiến cách chân thành.

      biết, có thể đến bước này, tất cả đều do người hâm mộ duy trì, đây là việc khó khăn nhất cũng là quan trọng nhất đối với người nghệ sĩ.

      Tắt tivi, Lãnh Tử Mặc tiện tay cầm di động bàn.

      "Chúc mừng em, buổi họp báo rất thành công!"

      Được nhân viên công tác bảo vệ rời khỏi hội trường, Lạc Tiểu Thiến vào phòng nghỉ, nhận lấy di động do Chu Đồng đưa, nhìn tin nhắn trong đó, muốn gọi điện nhân viên bước tới, trong tay còn cầm bó hoa lúa mạch màu vàng to được gói rất đẹp.

      " Lạc, này vừa mới đưa tới!"

      “Oa, lúa mạch, nhiều quá, phần thưởng này được quá!”

      Chu Đồng vội vàng giúp nhận lấy, Lạc Tiểu Thiến nghe “nhiều quá” mới phản ứng được vì sao được nhận lúa mạch.

      “Cám ơn khẳng định của , còn có lúa mạch của !”

      Gửi xong, Lạc Tiểu Thiến trực tiếp ấn khóa máy.

      Lúc này, Chu Đồng lấy từ trong bó hoa ra tấm thiệp, “Ồ, nơi này có tấm thiệp?”

      Vài nhân viên công tác nhiều chuyện quay sang, “Mau mở ra, xem xem ai đưa?”

      “Khó mà được, đó viết “ Lạc thân mến!”” Chu Đồng cười mập mờ, đưa tấm thiệp cho Lạc Tiểu Thiến.

      Lạc Tiểu Thiến nghi ngờ mở tấm thiệp ra, chỉ thấy đó viết tên nhà hàng cùng thời gian, mặt sau còn có bốn chữ " gặp về!".

      có tái bút, có kí tên.

      Tuy rằng cũng thường nhận được ít quà tặng của người hâm mộ, nhưng lời mời như vậy mới gặp lần đầu.

      Phong cách ngắn gọn, rất giống Lãnh Tử Mặc,

      cách tự nhiên, nghĩ rằng cái này do tặng, trong lòng vô cùng vui sướng.

      Người kia còn chơi trò thần bí, gửi tin nhắn cũng tới việc này, trực tiếp viết tấm thiệp, nghĩ rằng đổi kiểu chữ, nhận ra sao?

      “Cục diện bên ngoài khống chế được, có thể rồi!” bảo vệ tới.

      Chu Đồng lập tức đến, “Chúng ta thôi!”

      Lạc Tiểu Thiến ôm bó hoa rồi mới cùng mọi người ra khỏi cửa phòng nghỉ.
      Last edited: 27/4/17
      garan2602, Happyanh, Mai Trinh5 others thích bài này.

    2. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 289 – TAI TO MẶT LỚN TRỰC TIẾP HỘC MÁU MÀ CHẾT

      Dưới dự bảo vệ của nhân viên công tác, Lạc Tiểu Thiến an toàn rời khỏi buổi họp báo, ngồi vào xe thương vụ dưới lầu.

      Xe đường chạy về Đế thị, điện thoại của mọi người liên tiếp vang lên.

      “Tuyệt vời!” Trác Á Nam cúp điện thoại , “Mọi người đoán coi ai gọi điện thoại tới? Là quản lý tiêu thụ!”

      Mọi người nghe thấy liền hưng phấn quay sang, “Bao nhiêu?”

      Bọn họ phụ trách mảng quảng cáo, còn tiêu thụ do bộ phận tiêu thụ phụ trách, quản lý tiêu thụ gọi điện thoại tới đồng nghĩa với việc thông báo con số.

      Trác Á Nam đưa năm ngón tay ra.

      "Năm ngàn?" Chu Đồng giọng hỏi.

      Trác Á Nam lắc đầu.

      " phải là..." Tiểu Chu ngồi trước Lạc Tiểu Thiến nhìn thấy, "Năm trăm chứ?"

      " đúng!" Trác Á Nam cười rộ lên, "Đoán lại?"

      "Chẳng lẽ là..." Chu Đồng nắm chặt hai bàn tay, "Năm vạn?"

      "Chúc mừng em, đáp đúng!" Cho dù làm ít các vụ Trác Á Nam khó nén được hưng phấn, “Quản lý tiêu thụ vừa cho tôi biết, từ lúc buổi họp báo bắt đầu cho đến bây giờ có mấy công ty gọi điện đến hỏi, toàn bộ đều đặt trước, số lượng vượt qua năm vạn, hơn nữa… còn tiếp tục tăng lên!

      Tin tức này thể nghi ngờ làm lòng mọi người vô cùng phấn chấn .

      Phải biết rằng, tuy mấy công ty tiêu thụ đĩa nhạc này luôn hợp tác với Đế thị, nhưng Lạc Tiểu Thiến là người mới, dù Đế thị nhiệt liệt đề cử, số lượng ban đầu bán ra chắc chắn vượt qua vạn, nhưng trong thời gian ngắn như vậy lại lên tới năm vạn, điều này có thể buổi họp báo thành công.

      Trác Á Nam mới xong, dịu dàng ngồi phía sau cũng mới tắt điện thoại, “Tôi báo tin tốt, vừa mới thống kê con số, ca khúc được phát hành lúc mấy giờ trước đến bây giờ, các trang web lớn như “Điểm Hồng Môi”, số lượng trả tiền tải xuống vượt quá vạn!”

      Toàn bộ người xe đều kinh ngạc.

      Công ty đĩa nhạc đặt hàng cũng chỉ là con số hàng hóa, nhưng số lượng trả tiền tải xuống ở mạng chính là con số .

      Hơn nữa, mới qua mấy giờ mà thôi.

      Lạc Tiểu Thiến cũng hiểu thị trường đĩa nhạc nên cũng hiểu những con số này có ý nghĩa gì, nhìn mọi người vẻ mặt hưng phấn, dè dặt hỏi, “Những con số này có phải tiêu thụ của tôi được thông qua?”

      “Được thông qua?” Chu Đồng cười to, “Tiểu Thiến, nếu mấy con số này chỉ mang ý đó hơn phân nửa những nghệ sĩ tai to mặt lớn trong nghề ca hát của Trung Quốc chắc phải hộc máu mà chết!”

      “Tiểu Thiến!” Trác Á Nam dừng cười, khom người từ ghế ngồi tới, “ có thể bắt tay em ?”

      Lạc Tiểu Thiến nghi ngờ vươn tay.

      Tay của Trác Á Nam nắm lấy tay , “Lạc Tiểu Thiến, chính thức tuyên bố, giờ em còn là người mới, chúc mừng em thành công tiến thân vào nhóm nghệ sĩ nổi tiếng!”

      Lạc Tiểu Thiến sửng sốt, sau đó liền cười rộ lên, " Trác Á Nam, ngay cả cũng đùa với em?"

      "Em xem giống người thích đùa sao?" Trác Á Nam ngồi xuống chỗ trống sau lưng , “Những con số khác là cơ mật của công ty, tiện thẳng, bất quá, có thể cho em là, năm trước Tô Cẩm phát hành album, qua tháng phát hành mới đạt tới mấy con số này, vậy, em hiểu chưa?”

      tháng sau ngày phát hành chính là thời kỳ tiêu thụ đĩa nhạc vàng sơn, cơ bản đạt tới tờ nguyên lượng tiêu thụ nửa hoặc là ngoài.


      CHƯƠNG 290 – TRƯỚC QUÁ MIỆNG NGHIỆN

      Đối lập này chứng minh Lạc Tiểu Thiến thành công.

      Thị trường đĩa nhạc Trung Quốc vì vấn đề đĩa lậu các loại nên so với thị trường Âu Mĩ có chênh lệch rất lớn, người mới vừa ra đĩa đơn liền đạt thành tích như Lạc Tiểu Thiến, có thể gọi là kỳ tích.

      " thể nào!"

      Vẻ mặt Lạc Tiểu Thiến tin tưởng.

      “Ngươi cho ta xin chữ ký !” Chu Đồng hưng phấn cách ghế nắm lấy bả vai của Lạc Tiểu Thiến, “Tiểu Thiến, ngươi thành công, thành công!”

      "Như vậy, tối hôm nay, có phải có người nào đó muốn mời khách phải ?"

      " sai, Lạc tai to mặt lớn, muốn mời khách a!"

      "Mời khách, mời khách!"

      ...

      Mấy người trẻ tuổi theo chân ồn ào.

      thành vấn đề!” đợi Lạc Tiểu Thiến trả lời, Chu Đồng ló đầu ra, “Tối hôm nay, tôi đưa đầu ra cho mọi người tùy tiện chặt chém!”

      Con số vừa rồi chỉ có nhất, tuy rằng trước mắt Lạc Tiểu Thiến thành công nhưng mà phần trăm được trích khi tiêu thụ đĩa hát còn phải chờ số lượng tiêu thụ chân chính được báo lên để kết toán mới có thể lấy được.


      Bây giờ sợ vị ngôi sao này viêm màng túi, thân là người quản lý, tất nhiên Chu Đồng hai lời để mình chịu trách nhiệm.

      “Như vậy sao được, muốn mời phải là tôi mời mới đúng!” Lạc Tiểu Thiến cười đỡ cánh tay Chu Đồng, “Các bạn muốn ăn gì, muốn chơi gì, tùy tiện , tôi quen thuộc Bắc Kinh, nơi nào ăn ngon, nơi nào chơi vui tôi biết, các bạn cứ chọn lựa còn tôi trả tiền là được!”

      Dù sao thẻ ngân hàng chưa kịp trả lại cho Lãnh Tử Mặc, cùng lắm về sau trả lại cho .

      Những nhân viên này vội vàng theo lâu như vậy, cũng nên chăm lo cho mọi người chút.

      Lập tức mấy người trẻ tuổi hưng phấn mà thảo luận.

      “Khụ!” Trác Á Nam ho tiếng, “Tôi này các vị, đừng nghĩ ăn, chúng ta mới được bước đầu tiên con đường dài này, số lượng như vậy liền thỏa mãn, đây phải là phong cách của “Trác gia” chúng ta đúng ?”

      Mấy người trẻ tuổi đều cười rộ lên.

      "Lão đại, chúng ta đây phải là ăn mừng trước chút sao? "

      "Đúng vậy, đúng vậy, trước đó chúng ta có kế hoạch, chờ thời điểm hoàn thành kế hoạch mở rộng, đó là lúc tốt nhất “chém” Tiểu Thiến!"

      ...

      "Mọi người ... đêm nay còn phải làm việc?" Lạc Tiểu Thiến hỏi.

      “Dĩ nhiên, chúng ta quyết định biến em thành ngôi sao lớn, yên tâm , chúng ta mài dao cho sắc, đến lúc đó em muốn chạy cũng thoát!” Tiểu Chu .

      " sao, đêm nay em có thể về nghỉ ngơi, công việc chủ yếu là bọn làm. Các loại thông báo, an bài hoạt động đều vào ngày mai, bọn tổng hợp lại mọi hoạt động rồi thông báo cho em sau.” Trác Á Nam cười giải thích

      Cùng bọn họ làm việc nhiều ngày như vậy, Lạc Tiểu Thiến cũng hiểu được phong cách của nhóm Trác Á Nam, lập tức gật đầu, “Vậy mọi người cực khổ rồi, ví tiền của tôi lúc nào cũng sẵn sàng!”

      Đoàn người trở lại đế thị, Trác Á Nam cùng đội viên lập tức bắt đầu thống kê khắp mọi mặt, mà Chu Đồng cùng với bọn họ tiếp nhận điện thoại của các công ty quảng cảo mời tham gia.

      Mấy thứ này, Lạc Tiểu Thiến đều am hiểu, chỉ có thể giúp mọi người mua nước, sau đó liền chào mọi người rời khỏi phòng làm việc.

      đến góc hành lang người, lập tức lấy điện thoại ra gọi điện cho Lãnh Tử Mặc.
      Last edited: 27/4/17
      Happyanh, Mai Trinh, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    3. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 291: NGƯỜI ĐẦU TIÊN

      Editor: Chinnie

      Điện thoại mới vang chuông đầu tiên truyền đến tiếng của Lãnh Tử Mặc.

      " họp, có chuyện gì ?"

      Lạc Tiểu Thiến le lưỡi, "Thực xin lỗi, này em ngắt máy!"

      " muốn, cho xong ."

      Đầu bên kia điện thoại, tiếng Lãnh Tử Mặc truyền qua tràn đầy bá đạo.

      nghe xong, họp cũng thể chuyên tâm.

      Lạc Tiểu Thiến vội , " có chuyện gì, chính là họp báo rất thành công, mọi người tiêu thụ con số còn quá tệ, em nghĩ với đầu tiên, trước họp , em ngắt điện thoại. Còn chưa gọi cho Hứa Hạ, em với ấy tiếng ."

      Hứa Hạ còn chưa có liên lạc, như vậy là cuộc điện thoại đầu tiên của là gọi cho ?

      Khóe miệng Lãnh Tử Mặc khẽ cười, "Được, buổi tối gặp!"

      " gặp về?" Lạc Tiểu Thiến cười hỏi.

      Lãnh Tử Mặc nâng mặt, nhìn mọi người ở bàn hội nghị, vừa rồi còn tại lén lút xem , liền đổi vẻ mặt nhìn cấp dưới, " gặp về!"

      "Này, em ngắt máy, họp tốt nha." Lạc Tiểu Thiến vẻ mặt vui cười cúp điện thoại, sau đó lại nhấn số gọi Hứa Hạ, "Hứa Hạ, là mình!"

      "Thế nào, ngôi sao lớn, là muốn mời tớ uống rượu chúc mừng ở đâu, chuẩn bị cấp tớ mua đồ ở đâu?" Thanh Hứa Hạ lập tức liền từ đầu kia điện thoại truyền tới bên tai.

      Lạc Tiểu Thiến giả bộ tức giận, "Cậu còn biết ngượng, chị em tốt lần đầu tiên trong đời ra bài hát đơn, cậu đều xuất ?"

      "Cậu cũng phải biết, tớ còn ở địa phương khác, nếu như vậy tớ khẳng định muốn !" Hứa Hạ lại trêu chọc, "Tiểu Thiến, thực xin lỗi!"

      Lạc Tiểu Thiến họp báo ca khúc mới như vậy, kiện quan trọng như vậy, nếu như phải tham gia hoạt động của “Hoa Hạ thần tượng” khẳng định (Hứa Hạ) đến buổi họp báo.

      "Tớ đây là cùng cậu đùa thôi, tớ sớm nghe lịch của cậu. Cậu tranh thủ thực cho tốt . Đến khi trở về chúng ta cùng nhau chuyện, nếu tớ buông tha cậu đâu!" Lạc Tiểu Thiến cười vào thang máy, "Tốt nha, tớ vào thang máy, chờ cậu trở về Bắc Kinh chúng ta lại điện thoại”

      Lạc Tiểu Thiến rời khỏi Đế Thị, đội chiếc mũ to và đeo kính râm tùy tiện đường cái.

      Qua cửa hàng băng đĩa, liếc mắt nhìn liền thấy chính mình tờ poster lớn dán ở tủ kính, tại vị trí thu hút nhất trong cửa hàng.

      Trong lòng khẽ động, cất bước vào kết quả xem kệ vòng cũng tìm thấy đĩa đơn ca khúc mới của chính mình.

      "Cho hỏi, sao thấy đĩa đơn ca khúc mới của Lạc Tiểu Thiến?” nghi ngờ hướng tới nhân viên bán hàng hỏi thăm.

      Kính đen cùng mũ lớn che hơn nửa khuôn mặt, hơn nữa Lạc Tiểu Thiến đổi trang phục sang áo T-shirt và quần bò thông thường, nhân viên bán hàng cũng nghĩ đến trước mắt này chính là người ra đĩa đơn Lạc Tiểu Thiến.

      " xin lỗi, bởi vì chúng tôi chuẩn bị nhiều, đĩa CD này bán hết, chúng tôi liên hệ để bổ sung. Nếu như quý khách muốn có thể lưu lại danh tính và số điện thoại, ngày mai của hàng có hàng về liên hệ với quý khách”.

      " cần, cám ơn!"

      Lạc Tiểu Thiến ra của hàng đĩa nhạc, tâm tình có chút hưng phấn lại có chút buồn cười.

      nghĩ đến, có ngày, mua ca khúc đơn của chính mình lại khó khăn như vậy.

      Liền dạo mấy ngã tư, thẳng đến chiều muộn, Lạc Tiểu Thiến rốt cuộc tại của hàng mua được đĩa đơn ca khúc của chính mình, do dự, lập tức trả tiền mua.

      Xem thời gian còn nhiều, liền đón taxi đến ăn.

      CHƯƠNG 292 – CHỈ CHỮ 囧

      Ngồi taxi, Lạc Tiểu Thiến cẩn thận mở túi CD, lấy viết trong túi muốn ký tên, nghĩ chút rồi nghiêm túc ở khoảng trắng viết xuống vài chữ, xong rồi mới ký tên ở cuối.

      Thổi cho mực mau khô, chú ý thấy ven đường có tiệm lưu niệm, nhờ tài xế dừng xe, vào tiệm mua tờ giấy màu xanh xinh đẹp có họa tiết chấm bi gói đĩa CD.

      Nơi này cách nhà hàng xa nên cầm đĩa CD được gói kỹ tới nhà hàng.

      Đây là đĩa đơn đầu tiên của , có Lãnh Tử Mặc cũng có đĩa CD này, hơn nữa trong đó có bài “Ánh trăng bạc” được biên soạn lại từ ca khúc cũ của , album này có ý nghĩa vô cùng lớn đối với cho nên muốn tự mình mua rồi tặng .

      vào thang máy, Lạc Tiểu Thiến nhĩn đĩa CD trong tay rồi cười, cẩn thận đem túi đựng đĩa cất vào ba lô.

      cho nhiều kinh hỉ, lúc này đây, nhất định cũng hồi đáp cho lần kinh hỉ.

      Vào nhà hàng, Lạc Tiểu Thiến nhìn xung quanh bốn phía cũng nhìn thấy bóng dáng của Lãnh Tử Mặc.

      Nhân viên của nhà hàng nhìn , mỉm cười tới, “Xin chào , xin hỏi dùng cơm hay tìm người?”

      “À, tôi có người bạn đặt bàn ở đây.” Lạc Tiểu Thiến cười giải thích.

      "Vậy xin hỏi người bạn của họ gì? Là nam hay nữ?" Đối phương hỏi.

      "Họ Lãnh, ông Lãnh."

      "Được, mời theo tôi lại đây, tôi giúp tra chút."

      Hai người cùng đến bàn tiếp tân, nhân viên kia lướt chuột tra nhật ký đặt bàn.

      lát, ngẩng mặt lên cười , “Rất xin lỗi, tôi phát ông Lãnh có đặt bàn tại đây.”

      Lãnh Tử Mặc bận rộn, bình thường đều là Eileen giúp giải quyết, có lẽ là Eileen đặt.

      Lạc Tiểu Thiến chau chau mày, "Vậy... Ngả sao?"

      Nữ nhân viên liếc nhìn màn hình, khách khí nhắc nhở, "Cũng có, có phải hay , nhớ lầm nhà ăn hoặc thời gian?"

      lầm lẫn?

      chờ chút!” Lạc Tiểu Thiến lấy bó hoa cùng tấm thiệp trong ba lô đưa cho nhân viên xem, “Địa chỉ đây, đúng là nhà hàng các phải ?”

      Nhân viên tiếp nhận tấm thiệp của rồi xem, “Đây đúng là địa chỉ của nhà hàng chúng tôi, vậy… có thể nhầm đối tượng hay ?”

      đoán sai người?

      Lạc Tiểu Thiến cầm tấm thiệp đối phương trả về, nhìn đó bốn chữ " gặp về".

      Chẳng lẽ, phải Lãnh Tử Mặc.

      Nhưng phải ai? Ở Bắc Kinh, bạn bè của cũng chỉ có Lãnh Tử Mặc và Hứa Hạ, phải Lãnh Tử Mặc, Hứa Hạ ở nước ngoài, vậy đây là người nào?

      cám ơn, Lạc Tiểu Thiến ra nhà hàng, trong tay nắm tấm thiệp kia, sau đó liền lấy điện thoại ra gọi cho Lãnh Tử Mặc.

      Mặc dù xác định phải Lãnh Tử Mặc nhưng vẫn quyết định xác nhận chút, muốn cùng Lãnh Tử Mặc có gì đó hiểu lầm.

      Điện thoại rất nhanh được kết nối, nghe được thanh câm của Lãnh Tử Mặc, Lạc Tiểu Thiến lập tức hỏi, “Tử Mặc, ở đâu?”

      " xe." Lãnh Tử Mặc nghe được là thanh của , ngữ khí tự nhiên trở nên dịu dàng, " lập tức đến nhà."

      Lập tức đến nhà?

      như vậy đặt nhà hàng đích thực phải !

      Lạc Tiểu Thiến trong lòng làm mặt 囧.

      " tại đến chỗ nào rồi?" Lạc Tiểu Thiến vội vàng hỏi.

      "Em 15 phút sau xuống lầu là tốt rồi..."

      Bên kia điện thoại lời của Lãnh Tử Mặc vừa được phân nửa, bóng người muốn chắn ở trước mặt .
      garan2602, Happyanh, Mai Trinh4 others thích bài này.

    4. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 293 – CÁI SÀNG TIÊN SINH TIÊU DƯƠNG

      15 phút, có khả năng chạy về Thế Giới Thành.

      Trong lòng Lạc Tiểu Thiến nghĩ giải thích với Lãnh Tử Mặc như thế nào, vốn cũng nhìn đối phương chỉ coi đó là người ngang qua, lập tức bước sang bên cạnh.

      nghĩ tới, bước qua trái đối phương cũng bước qua trái, bước sang phải người đó cũng sang phải.

      Người này cố ý đúng hay ?

      Lạc Tiểu Thiến nhíu mày ngẩng mặt lên, nhìn về phía đối phương.

      Nhìn đến khuôn mặt nghiệt cười tà, lập tức thấy đau đầu.

      "Tiểu Thiến?"

      Đầu kia điện thoại, nghe được Lạc Tiểu Thiến đáp lại, Lãnh Tử Mặc nghi ngờ gọi .

      "Em ở..." Lạc Tiểu Thiến nhíu mày, nhăn mặt nhìn Tiêu Dương, vẻ mặt bất đắc dĩ.

      Làm sao có thể quên, đời này còn có vị nghiệt này?

      "Em làm sao vậy?" Lãnh Tử Mặc cảm giác được giọng điệu của đúng, lo lắng hỏi.

      "Em..." Lạc Tiểu Thiến căm giận trừng mắt nhìn Tiêu Dương, "Em có ở nhà, em ở bên ngoài, chờ em chút, em lập tức trở lại."

      Nếu đổi thành bất cứ người nào, cũng trực tiếp cho Lãnh Tử Mặc tình hình thực tế.

      Nhưng mà cái tên Tiêu Dương nghiệt này, thân phận rất đặc biệt, rất muốn khiến cho Lãnh Tử Mặc tức giận.

      "Là Lãnh Tử Mặc?"

      Tiêu Dương cố ý cúi người xuống, tiếp cận gần của ống nghe của , hỏi.

      nghiệt này, cố ý!

      Loại nghiệt này ông trời như thế nào cho sét đánh chết ?

      Lạc Tiểu Thiến cắn răng, trừng mắt Tiêu Dương, trong ánh mắt có sát khí bức người.

      Nếu ánh mắt Lạc Tiểu Thiến là súng, giờ phút này Tiêu Dương thành cái sàng.

      "Ai chuyện?"

      Nghe được trong điện thoại truyền ra giọng nam, thanh của Lãnh Tử Mặc lập tức trầm xuống.

      "À..." Lạc Tiểu Thiến cắn chặt răng, trực tiếp đem địa chỉ nhà hàng cho Lãnh Tử Mặc, " có thể tới chỗ này của em ?"

      Lãnh Tử Mặc cảm giác được ngữ khí của đúng, hỏi nhiều, "Được !"

      Cúp điện thoại, Lạc Tiểu Thiến ngẩng mặt lên, nhìn Tiêu Dương lười biếng dựa vào giá gỗ bên cạnh.

      “Lão nhân gia ngài hồn thể tiêu tan sao?”

      Tiêu Dương cười rộ lên, " Lạc Tiểu Thiến, lấy đầu óc thông minh của tôi phân tích chút, có phải hề nghĩ đến tôi là người tặng bó hoa lúa mạch?"

      Lạc Tiểu Thiến trừng liếc cái, gì, xem như thừa nhận.

      " như vậy, kia phải lỗi của tôi!" Tiêu Dương cười đến khóe mắt cong cong, giống như con hồ ly.

      Lạc Tiểu Thiến thở dài, khuôn mặt nhắn suy sụp.

      Tiêu Dương sai, do đương nhiên cho đây là Lãnh Tử Mặc, lại chủ động đến nơi này, nếu biết người tặng là Tiêu Dương, có thể lựa chọn đến.

      Chuyện này, quả phải lỗi của .

      "Rất xin lỗi!" chủ động xin lỗi.

      Người ta tặng bó hoa, lại mời ăn cơm, đến nguyện vọng của , ít nhất phần nhân tình này của đối phương là lòng, còn như vậy, có chút quá đáng.

      Trong mắt Tiêu Dương lóe lên vẻ kinh dị, “ xin lỗi tôi?”

      "Đúng vậy!" Lạc Tiểu Thiến nhún nhún vai, " đúng, hôm nay quả phải là lỗi của mà là do chính tôi quá ngu ngốc thôi."

      Hít vào hơi dài, vẻ lo lắng mặt biến mất, ngữ khí cũng sảng sủa lên.

      " thôi!"

      " chỗ nào?" Tiêu Dương nghi ngờ theo kịp.

      "Đương nhiên là ăn cơm!" Lạc Tiểu Thiến bước vào nhà hàng, đến trước mặt nữ nhân viên tiếp đãi giúp nàng kia, "Làm phiền , vị trí là đặt."

      Nhân viên mỉm cười ngẩng mặt lên nhìn Tiêu Dương đứng sau lưng Lạc Tiểu Thiến, đôi mắt liền lộ ra thần sắc tươi đẹp.

      ...

      ...

      Ngày mai bay Hải Nam du ngoạn trong lúc đó chừng đổi mới chất lượng.


      CHƯƠNG 294 – CHIẾN TRƯỜNG BÀN ĂN

      ...

      ...

      " Betty đặt!" Tiêu Dương mỉm cười ra tên tiếng trợ lý của mình.

      "Mời ngày chờ!" Nhân viên lễ tân cố gắng định thần, vội vàng cúi mặt nhìn về phía màn hình máy tính, "Tìm được rồi, ở trong này, tiểu thư Betty, lô ghế số 3, xin mời hai vị."

      Từ quầy lễ tân ra, cười, vươn tay chuẩn bị dẫn hai người đến chỗ ngồi.

      "Chờ chút!"

      Cách đó xa, thanh bá đạo của người đàn ông vang lên.

      Vài bước chân, Lãnh Tử Mặc bước đến, tay nhàng kéo Lạc Tiểu Thiến về bên cạnh mình, thân mình của rất tự nhiên chắn giữa Lạc Tiểu Thiến và Tiêu Dương.

      Ánh mắt nhân viên tiếp đãi hơi dừng người Lãnh Tử Mặc, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc.

      "Ngài là..."

      "Dẫn đường." Lãnh Tử Mặc đánh gãy thanh của .

      " Được, ba vị mời theo tôi lên lầu!" Nữ phục vụ ý thức được mình thất thố, vội vàng dời ánh mắt, đem ba người dẫn tới bàn ăn.

      Ba người cùng nhau theo nữ phục vụ lên lầu, xuyên qua hành lang dài, vào ghế lô ở cuối được cây cối làm thành bức màn che nửa bên trong.

      Ghế lô rất lớn, bố trí xa hoa cũng lòe loẹt, gian lớn như vậy nhưng chỉ đặt cái bàn dài để bên cửa sổ sát đất, ở hai đầu bàn, để hai ghế cao.

      Trong lòng Lạc Tiểu Thiến lại là trận thầm 囧, Tiêu nghiệt, đặt dĩ nhiên là hai người ngồi.

      Ba người, hai cái ghế, ngồi như thế nào?

      lúc còn do dự, Lãnh Tử Mặc cùng Tiêu Dương phân biệt ra phía trước, mỗi người phen, đều là thập phần thân sĩ ưu nhã kéo ghế ra, sau đó giống như hẹn trước với nhau, nhìn về Lạc Tiểu Thiến đứng ở bên.

      "Ngồi!"

      Đồng dạng là chữ.

      Chẳng qua, là thâm trầm kiểu ra lệnh, là ưu nhã mang theo nụ cười.

      Lạc Tiểu Thiến lập tức cảm thấy miệng khô, hai người này, đây là cố ý ném vấn đề khó khăn cho đúng ?

      "Bằng ..." Nữ nhân viên mẫn cảm ngửi được khí khác thường giữa ba người, cẩn thận mở miệng, "Tôi giúp ba vị thêm cái ghế."

      "Được !" Lạc Tiểu Thiến giống như được đại xá, nâng tay chỉ vị trí bên cạnh cái bàn, "Phiền toái để ở đây giúp tôi!"

      Nữ phục vụ lập tức đồng ý, đem đến cái ghế để ở bên cạnh bàn, Lạc Tiểu Thiến lập tức ngồi xuống, sau đó cười khan tiếng với hai người đàn ông trái, phải, “Tôi ngồi ở đây là được, hai người mau ngồi xuống !”

      Cách bàn liếc nhau, hai nam nhân đều tự ngồi vào ghế chính mình kéo ra.

      Lúc này, nhân viên cầm thực đơn bước tới.

      "Các vị, mời gọi cơm!"

      Nữ phục vụ như trút được gánh nặng, vội vàng cúi chào ba người, đồng tình nhìn thoáng qua Lạc Tiểu Thiến ngồi ghế lại như đứng đống lửa như ngồi đống than, sau đó xoay người trốn xuống lầu.

      Nhân viên phục vụ biết tình huống, nhàng qua bên cạnh bàn, "Xin hỏi, ai gọi món?"

      "Tôi!"

      "Tôi!"

      Lại là đồng dạng chữ.

      Lạc Tiểu Thiến khóc ra nước mắt, trừng mắt nhìn Tiêu Dương cái, quay mặt cười nhìn về phía Lãnh Tử Mặc, "Em gọi được ?"

      "Được!"

      Hai người lại là chữ.

      Nhân viên phục vụ đưa thực đơn qua, Lạc Tiểu Thiến nhìn thực đơn, "Món khai vị muốn ăn món nào?"

      "Ốc sên!"

      "Trứng cá muối!"

      Hai bên bàn, hai thanh giống nhau lại lần nữa đồng thời vang lên.

      Lạc Tiểu Thiến rất muốn tát mình cái, có việc gì hỏi bọn làm gì.

      Vì hai người gọi hai món khác nhau nên Lạc Tiểu Thiến đặc biệt gọi món Cá xông khói, liên quan gì với hai món mà hai người trước đó.
      garan2602, Happyanh, Mai Trinh4 others thích bài này.

    5. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 295 – NGỨA NGÁY XƯNG HÔ

      Món tiếp theo, lịch hỏi ý kiến bọn họ nữa mà dựa theo ý của mình mà gọi món ăn khai vị, món chính và món bánh ngọt tráng miệng.

      Nhân viên phục vụ ghi nhận các món Lạc Tiểu Thiến chọn, "Ba vị chọn loại rượu nào?"

      Lạc Tiểu Thiến rất muốn đụng đầu vào bàn cho choáng váng , vì có hai người này ở đây, quá khẩn trương nên quên mất còn phải chọn rượu.

      Thời điểm lo lắng chiến hỏa lần nữa bùng nổ bàn ăn hai vị trái phải này mở miệng.

      "Bordeaux!"

      Vẫn là đồng thời mở miệng, lúc này đây lại thống nhất ý kiến.

      Nghe được người kia gọi rượu, Lãnh Tử Mặc cùng Tiêu Dương có chút ngoài ý muốn liếc nhìn nhau cái, hình như cũng ngờ hai người có thói quen dùng cơm giống nhau.

      Lạc Tiểu Thiến cũng thầm nhàng thở ra, xoay qua hữu khí vô lực cười với nhân viên phục vụ, "Phiền mau chút!"

      tại, chỉ muốn mau chóng ăn xong, rời khỏi đất thị phi này. (Chính chị này tự đào hố cho mình rồi còn ai. Làm gì làm tốt nhất là được mềm lòng, nhất là trong chuyện cảm tình này nọ. >.<)

      "Buổi họp báo thuận lợi chứ?" Lãnh Tử Mặc dẫn đầu mở miệng trước.

      Lạc Tiểu Thiến quay mặt, hướng cười, "Ừ, đều rất thuận lợi."

      Lãnh Tử Mặc cũng cười với , "Con số tiêu thụ biết rồi, thành tích khá vô cùng."

      "Đó là dĩ nhiên, có tôi tặng lúa mạch, nhất định bán được nhiều!" Tiêu Dương ở bên đúng lúc tiếp lời.

      tặng "Lúa mạch"?

      Lãnh Tử Mặc nhíu chân mày, nhìn về phía Lạc Tiểu Thiến.

      "Tiêu luôn tặng em bó lúa mạch." Lạc Tiểu Thiến thành thực giải thích, đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "Tiêu luôn".

      Nghe ra nhấn mạnh của , ánh mắt Lãnh Tử Mặc lóe lên tia cười.

      Tiêu Dương ở phía đối diện biết sống chết mở miệng, “Tiêu luôn? Là tôi sao, đột nhiên em gọi như vậy quen, tôi thích em gọi tên tôi như vậy thoải mái hơn, bạn bè với nhau sao khách sáo vậy?”

      Cười với Lãnh Tử Mặc, Lạc Tiểu Thiến quay lại nháy mắt với Tiêu Dương.

      Người kia thể an phận chút sao?

      rang hiểu tâm tư của nhưng Tiêu Dương cố ý giả bộ hồ đồ.

      "Tiểu Thiến em làm sao vậy, ánh mắt thoải mái sao, vì sao chớp lia lịa thế?"

      Lạc Tiểu Thiến thu hồi ánh mắt, nhìn dao nĩa trước mặt, rất muốn dao đâm bay về miền cực lạc.

      Cũng may, lúc này phục vụ vừa đưa món lên, đem mỗi dĩa đặt trước mặt mỗi người, Lạc Tiểu Thiến lập tức cầm dao nĩa lên.

      "Chúng ta ăn cơm , tôi đói!"

      “Hôm nay là ngày đặc biệt, phải uống ly mới được!” Tiêu Dương nâng ly, “Đến, đầu tiên, cảm ơn hai vị đến buổi hẹn của tôi, sau đó, chúc đĩa đơn của Tiểu Thiến bán được nhiều!”

      "Buổi hẹn của ta?”

      Ánh mắt Lãnh Tử Mặc mang theo nghi vấn nhìn Lạc Tiểu Thiến.

      Chẳng lẽ phải muốn mời , vậy ra là người ăn theo sao?

      Lạc Tiểu Thiến nâng ly rượu lên, cảm giác được ánh mắt Lãnh Tử Mặc, có chút khiếp đảm liếc cái, trong ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ cùng thần sắc ủy khuất.

      rất sợ phát giận ở bàn ăn.

      Đem cảm xúc bất an cùng khẩn trương của thu vào đáy mắt, Lãnh Tử Mặc nâng ly rượu, “Tửu lượng của Thiến Thiến tốt, uống hớp, còn lại tôi thay ấy uống cùng Tiêu luôn!”

      Thiến Thiến?

      Đây là lần đầu tiên, gọi thân mật như vậy.

      Lạc Tiểu Thiến nghe hai chữ “Thiến Thiến”, động tác tay loạn lên, ly rượu nhoáng lên cái, rượu lập tức đổ ra, đổ khăn trải bàn.

      CHƯƠNG 296 – EM LÀ CỦA

      Editor: Shiyu

      hốt hoảng đặt ly xuống bàn, đứng dậy chuẩn bị thu thập.

      “Đừng nhúc nhích, đến liền!”

      Lãnh Tử Mặc cũng đứng dậy, bước cái đến bên cạnh , cầm khăn ăn thay thấm rượu tràn bàn, lại thu hồi khăn ăn dính rượu tung tóe người , đem khăn ăn của mình trải đùi .

      “Sao lại bất cẩn như vậy?” Giận dữ trách câu, ngẩng mặt lên, liếc mắt nhìn Tiêu Dương đứng lên lại ngồi xuống, “Tiêu tổng, thất lễ rồi!”

      Thanh của ôn nhu, thái độ lại dung túng, hành vi là cưng chìu.

      Chủ động xin lỗi Tiêu Dương, cũng phải muốn xin lỗi, mà muốn để cho đối phương hiểu được, cho dù thất lễ cũng là do sai, phụ trách tất cả từ lời đến việc làm của .

      Bởi vì này là của !

      Bất luận kẻ nào cũng thể dòm ngó.

      Tiêu Dương là người thông minh, tự nhiên nghe hiểu hàm ý của , nhưng ánh mắt lại dừng người Lạc Tiểu Thiến có chút sợ sệt, hơi nhíu mày.

      Trong mắt Lạc Tiểu Thiến có chút tự nhiên, Tiêu Dương thích bộ dáng này của Lạc Tiểu Thiến.

      bé này nên giống như lần đầu tiên gặp, rực rỡ, khoe khoang, tùy tâm sở dục chứ phải bộ dáng như bây giờ.

      Lãnh Tử Mặc ngồi trở lại ghế của mình, cự tuyệt nhân viên phục vụ đề nghị đổi mới khăn ăn cho , đem khăn ăn bị dính rượu của Lạc Tiểu Thiến để gối mình, chủ động nâng chén.

      ly này, tôi thay Tiểu Thiến cám ơn , Tiêu Dương.”

      Tiêu Dương thưởng ly rượu của mình, “Vì sao thay ấy, các ngươi…”

      Lãnh Tử Mặc đầy bá đạo, “Bởi vì, ấy là người của tôi!”

      Vẻ mặt Lạc Tiểu Thiến đen thui, vội vàng giải thích, “Lãnh Tử Mặc là lãnh đạo trực tiếp của tôi, tôi là nghệ sĩ của Đế thị cho nên em cũng là cấp dưới của ấy.”


      “Ừ!” Tiêu Dương khẽ gật đầu, “ ra là thế!”

      "Đúng, chính là như vậy!" Lạc Tiểu Thiến cười gượng.

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày, cũng thêm gì nữa.

      cũng ràng, thời điểm này phải là lúc công khai mối quan hệ của hai người.

      Tiêu Dương nâng cái ly, hướng Lãnh Tử Mặc nhàng giơ lên.

      Khi hai người để ly xuống, Tiêu Dương liền ngẩng mặt lên, “Tiểu Thiến, em có bạn trai chưa?”

      "Đương nhiên chưa có." Lạc Tiểu Thiến trả lời ngay.

      Tiêu Dương cong khóe môi, hớp ngụm rượu.

      Nhìn thấy tiếp tục đề tài rối rắm này, lúc này Lạc Tiểu Thiến mới nâng ly rượu của mình, nhấp ngụm nho .

      “Nếu như vậy, tôi đây liền tuyên bố chuyện!” Tiêu Dương buông cái ly, “Bắt đầu từ hôm nay, tôi muốn theo đuổi em!”

      Phốc!

      Nháy mắt Lạc Tiểu Thiến phun hết rượu vừa mới uống trong miệng ra ngoài.

      Lãnh Tử Mặc đưa cho cái khăn giấy, ánh mắt lại nhìn phía đối diện dừng mặt Tiêu Dương, “Tiêu tổng, chuyện này buồn cười chút nào.”

      “Tôi có đây là chuyện cười sao?” Tiêu Dương nhún vai, “Tôi rất nghiêm túc!”

      “Tôi đồng ý!” Lãnh Tử Mặc .

      Tiêu Dương cười khẽ tiếng, “Lãnh tổng hài hước, tôi muốn theo đuổi Tiểu Thiến, phải là !”

      “Tôi biết” Lãnh Tử Mặc cười, “ ấy là nghệ sĩ của công ty tôi, hợp đồng quy định, trong lúc còn thời hạn hợp đồng thể chuyện đương.”

      “Hợp đồng của Đế thị quá hà khắc, cá nhân tôi cho rằng đây là quyền tự do của nghệ sĩ.” Tiêu Dương cười cười nhìn về phía Lạc Tiểu Thiến, “Tiểu Thiến, bằng em chuyển sang Á Thị, tôi cam đoan cho em tự do, bất kể em muốn đương, kết hôn, thậm chí sinh con, dù là gì cũng thành vấn đề.”
      garan2602, Happyanh, Mai Trinh4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :