1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Hahaha... Đọc tới đoạn Tử Duệ ca ang đem điểm tâm cho mẹ kiểu đó là ta phụt cười.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 244: Ngài được lên chức ông nội
      Edit: @Cyder

      "Hai mệnh lệnh mâu thuẫn lẫn nhau, con quyết định chấp hành mệnh lệnh thứ nhất!" Lãnh Tử Duệ lặng lẽ cất bước.

      "Đứng lại!" Lãnh Lân đứng lên, đến bên cạnh , "Ngày mai xem mắt cho cha, bây giờ, cha đứng trước mộ của mẹ chuyện với con, nếu thằng nhóc mi lại còn dám giả bộ hồ đồ với cha, cha lập tức liền đem con điều đến hậu cần."

      Lãnh Tử Duệ xoay người, bổ nhào vào mộ của mẹ , khóc lóc.

      "Mẹ --- mẹ thấy , cha lại khi dễ con …"

      Lúc này đây, Lãnh Lân cũng vẫn bị thuyết phục.

      "Trừ phi con thực có thể khóc cho mẹ sống dậy, nếu , hoặc là chính con tự , hoặc là chaphái người đem con trói tới!"

      Lãnh Tử Duệ cười hì hì đứng lên, "Chúng ta phải nghe theo truyền thống của người Trung quốc, trưởng trước thứ sau, con là người truyền thống sao có thể trước trai được, con cam đoan với cha, chờ kết hôn rồi, con lập tức cưới con dâu về cho ngài!"

      Lãnh Lân trừng mắt với cái, "Bây giờ ở trước mộ mẹ, lần trước con của con có bạn , là thiệt hay giả?"

      "Đương nhiên là , là con lừa ngài cũng thể gạt mẹ nha, ghi lần trước cha cũng nghe rồi đó, với tính tình của ấy con còn có thể làm giả sao?" Lãnh Tử Duệ biện luận cho mình, chỉ vào ngôi mộ được dọn sạch cỏ dại, "Cha xem những cây cỏ này, nếu là do làm, nhất định được bỏ xuống dưới, chứ phân tán như vậy, những cỏ này ràng do người khác làm. Điều này lên cái gì, chính là ngoài trai ra, mới vừa rồi còn có người khác ở đây này. Con đoán nhất định là lúc lau mộ, người này vô tình phát xung quanh nhiều cỏ dại, liền dùng hết thời gian đem bọn nó dọn sạch. Có thể tỉ mỉ chú ý tới cây cỏ được dọn dẹp chăm sóc chỉ có thể là phụ nữ!"

      Lãnh Tử Duệ nhặt lên cọng cỏ bãi cỏ, đưa đến trước mặt Lãnh Lân, "Ngài cũng xuất thân là lính trinh sát, việc này cũng phải là do con bịa đặt chứ?"

      Ánh mắt Lãnh Lân lướt qua bãi cỏ còn tán lạc mấy nhánh cây cỏ, dưới tình huống này, con suy đoán rất có lý.

      Biết con ai bằng cha, tính lạnh lùng của con trai lớn nhà mình đương nhiên Lãnh Lân cũng biết.

      Lãnh Tử Mặc rất thân thiết với mẹ, nếu chỉ là bạn thông thường, con trai ông có khả năng mang ấy tới đây.

      này, nhất định rất quan trọng đối với nó!

      "Theo con thấy nha…" Lãnh Tử Duệ híp mắt, mân mê lá cỏ trong tay, " bao lâu nữa, ngài được lên chức ông nội!"

      Tối hôm đó, cũng nhìn thấy Lãnh Tử Mặc làm hùng cứu mỹ nhân.

      Tuy rằng Lạc Tiểu Thiến nhìn thấy ngồi ở góc ghế khác, lại thấy Lạc Tiểu Thiến rất ràng.

      từng làm lính trinh sát, hôm nay lại là người phụ trách đại đội Chim Ưng của bộ đội đặc chủng, Lãnh Tử Duệ đương nhiên vô cùng có sức quan sát cùng giác quan thứ sáu nhạy cảm.

      sớm xác định, Lãnh Tử Mặc đúng là động lòng với Lạc Tiểu Thiến.

      Hôm nay ấy lại mang đến đây thăm mộ, điều này quan hệ của hai người nhất định là có tiến bộ lớn.

      nam quả nữ, phát sinh loại chuyện này, phải rất bình thường sao?

      cả nhà mình lẻ loi mình nhiều năm như vậy, có thể nhịn được mới là lạ!

      Nghĩ đến "Chị dâu " gầy gò kia của , Lãnh Tử Duệ chỉ bật cười khẽ.

      Lãnh Lân liếc con trai cái, "Đừng cho rằng cha biết đây là con chơi chiến thuật quanh co, ngày mai con …"

      "Đúng rồi, con đột nhiên nhớ ra con còn có nhiệm vụ khẩn cấp…"

      nhìn vẻ mặt căm tức của Lãnh Lân, Lãnh Tử Duệ lắc người cái, muốn nhảy lên, giống như con báo đốm vồ con mồi dứt khoát nhảy xuống đồi cỏ bên cạnh, lên xuống mấy lần liền biến mất ở phía sau rừng bia mộ.
      garan2602, Happyanh, hazjk12 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 245: Biển ơi, tôi đến đây
      Edit: @Cyder

      "Khốn kiếp!" Lãnh Lân hướng về phía Lãnh Tử Duệ chạy mắng tiếng rồi xoay người trở về, khi nhìn về phía mộ vẻ mặt trở nên nhu hòa, "Thi Nhân à, tính tình của xem ra là sửa được!"

      Cúi người xuống, ông cẩn thận thu dọn mấy cọng cỏ còn sót, ném vào thùng rác đằng xa, sau đó liền tới trước bia mộ ngồi xổm xuống, ngón tay với nhiều vết chai sau bao nhiêu năm cầm súng lại dịu dàng xoa tấm bia.

      "Vừa rồi em có nhìn thấy , nó mang bé kia đến đây?"

      "Thằng nhóc Tử Duệ kia phân tích hình như cũng rất có lý, chừng, thằng bé này là lòng động tâm."

      "Chờ nhìn các con đều thành gia lập nghiệp, cũng có thể yên tâm mà gặp em, nhiều năm như vậy để em lẻ loi mình là lỗi của ."

      . . .

      Sau mỗi câu , ông đều ngừng lại trong chốc lát.

      Tựa hồ như phải người độc xướng, mà là tâm cùng người vợ quá cố.

      Người tung hoành quân đội, tướng quân già nhiều năm chinh chiến lưng ngựa, thân là thượng tướng tướng quân, mà giờ phút này người hoàn toàn có nửa điểm khí phách, có chăng chỉ là nhu tình vô hạn.

      . . .

      . . .

      Lúc xe chạy đến Bắc Đái Hà là lúc hoàng hôn, sau khi chạy xuống xa lộ, Lãnh Tử Mặc thả chậm tốc độ xe.

      Xem Lạc Tiểu Thiến dán sát cửa kính của xe ngắm nhìn biển rộng phía xa xa, rất săn sóc mà hạ cửa kiếng xuống.

      Gió, liền thổi vào bên trong xe.

      Lạc Tiểu Thiến nheo mắt lại, hít vào sâu.

      ngửi được mùi nhàn nhạt, đó là hương vị của biển, hương vị quê hương mà quen thuộc.

      Đem khuỷu tay phải gác lên cửa kính xe, Lạc Tiểu Thiến đưa mặt hơi vươn ra ngoài cửa sổ xe, tham lam hít hơi dài, tuy rằng nơi này cũng phải quê , nhưng mùi vị này rất giống. là buổi hoàng hôn, gió thổi mái tóc dài của bay lên cao, ánh mặt trời chiều vàng chiếu lên gương mặt , vốn có nước da trắng, ở dưới ánh mặt trời gần như trong suốt trông giống như dược bọc lớp hào quang.

      Này mắt, này môi, này vầng trán sáng bóng, này chiếc mũi hơi nhếch … chỗ nào đẹp!

      Lãnh Tử Mặc ngẫu nhiên quay mặt, trong nháy mắt liền thất thần.

      Đối diện có xe chạy tới nhấn còi nhắc nhở, mới hồi phục tinh thần lại, khẽ nhấn phanh lại giảm tốc độ xe, đem xe quẹo vào phía bên phải giao lộ, dọc theo bờ biển chạy đoạn đường, Lãnh Tử Mặc lần nữa nâng cửa kính xe lên, quẹo vào khu biệt thự.

      Sau khi vào cửa, Lãnh Tử Mặc dừng xe, quản lý biệt thự sớm chờ ở cửa, cung kính đem chìa khóa đưa tới.

      Lãnh Tử Mặc dừng lại, đem kiếng xe bên mình hạ xuống khoảng , đưa tay tiếp nhận chìa khóa cửa, sau khi "Cám ơn" cho phải lễ liền lập tức nâng cửa kính xe lên, đem xe chạy vào tiểu khu.

      Bên trong tiểu khu, ngôi làng cổ kính lâu năm, mơ hồ có thể thấy được những nóc nhà được lộ ra từ những tán lá xanh mướt.

      sống lâu lên lão làng, nóc nhà theo cây xanh trong lộ ra góc manh mối.

      Đây là khu biệt thự xa hoa, biệt thự thiết kế rất chú trọng tính riêng tư, mỗi ngôi biệt thự đều cách nhau khoảng cách rất xa, đồng thời mỗi nhà đều có được bờ cát riêng.

      Dùng khóa tự động mở cửa, Lãnh Tử Mặc trực tiếp đem xe lái vào gara.

      Lạc Tiểu Thiến lập tức liền mở cửa xe xuống.

      "Cửa bên kia, thông ra hướng bờ cát!"

      Lãnh Tử Mặc xuống xe phía sau , đưa tay chỉ hướng cánh cửa có dải lụa mỏng buông chạm đất.

      "Cám ơn!"

      Lạc Tiểu Thiến liền lập tức chạy tới đẩy cửa ra, quả nhiên, biển gió đập vào mặt.

      "Biển rộng ơi, tôi về rồi!"

      Hoan hô tiếng, Lạc Tiểu Thiến lập tức liền chạy tới đón từng cơn sóng biển.

      Lãnh Tử Mặc tới đứng tựa ở cửa, nhìn thấy giang hai tay chạy liền vội vàng nhắc nhở.

      "Nước lạnh, đừng xuống nước!"
      garan2602, Tôm Thỏ, neko0811 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 246: Sao biển
      Edit: @Cyder


      Mới là tháng Năm, nơi này so được với Hải Nam, nước biển vẫn còn lạnh.

      "Em biết rồi!"

      Lạc Tiểu Thiến cũng quay đầu lại ba chữ, vẫn liên tục chạy vội tới trước sóng biển mới dừng bước lại, buông xuống đôi tay, mắt nhắm lại, hít hơi sâu, hương biển càng them nồng đậm.

      Mỗi người hướng về cố hương của mình đều có cảm tình đặc biệt, Lạc Tiểu Thiến đương nhiên cũng phải ngoại lệ.

      Vừa rồi theo Lãnh Tử Mặc viếng mẹ của , tự nhiên cũng là kìm lòng đặng nghĩ đến cha của mình, cho nên mới thuận miệng muốn ngắm biển. Từ lớn lên ở bờ biển, đối với biển luôn có cảm tình sâu nặng.

      Đứng ở cửa chăm chú nhìn lát, Lãnh Tử Mặc xoay người trở lại gara, từ trong cốp sau lấy ra đồ chuẩn bị, nhấc đến đặt ở bàn trúc bên bờ cát, lại vào trong phòng tìm vỉ nướng mang ra.

      "Mau đến xem em nhặt được gì nè?"

      Đắc ý nhặt lên con sao biển hoàn chỉnh mà phát bờ cát, Lạc Tiểu Thiến liền giơ lên cao.

      Nghe được thanh của , ngẩng mặt lên, nghiêm nghị xem xét con sao biển cầm trong tay.

      "Con sao biển."

      "Haha…" Lạc Tiểu Thiến cười to lên, xoay người lại, "Em đương nhiên biết đây là con sao biển."

      Nhìn thấy vỉ nướng được dựng tốt bên cạnh bàn, còn có nguyên liệu nấu ăn, ánh mắt dừng tới Lãnh Tử Mặc cởi áo khoác âu phục, đeo bao tay xâu thịt để nướng, ngượng ngùng cười, xoay người chạy đến bên cạnh bàn.

      "Để em giúp với."

      "Rửa tay."

      Lãnh Tử Mặc đưa cánh tay ngăn trở bàn tay đưa tới.

      "Quên mất!"

      Lạc Tiểu Thiến le lưỡi, cầm con sao biển vào trong nhà.

      "Bên tay trái, phòng thứ hai!"

      Lãnh Tử Mặc ở ngoài cửa nhắc nhở.

      qua, đẩy cửa của phòng thứ hai bên tay trái ra, quả nhiên thấy toilet.

      Đem con sao biển nhặt được đặt ở bồn rửa, Lạc Tiểu Thiến cẩn thận rửa tay, cũng thuận tay đem con sao biển rửa, sau đó lại lần nữa trở lại phòng ngoài bờ cát.

      "Cảm ơn. . . phải, để đáp lễ dẫn em đến ngắm biển, cái này em tặng cho !"

      Lạc Tiểu Thiến hướng Lãnh Tử Mặc giơ tay phải ra, trong lòng bàn tay là con sao biển màu vàng đất nằm lặng lẽ.

      Lãnh Tử Mặc buông xâu thịt xiên xong trong tay, thẳng người lên, xem mặt mang theo mấy phần tinh nghịch, lại nhìn xem trong tay con sao biển, nâng tay chỉ lên túi áo bên trái của mình.

      "Thả nơi này!"

      Đồ thông thường như vậy, lại là từ bờ cát nhặt lên, làm sao có thể dùng làm lễ vật gì?

      "Em đùa với mà!"

      Lạc Tiểu Thiến tiện tay đem con sao biển bỏ lên bàn, theo trong hòm lấy ra cặp bao tay đeo vào, thế này mới cầm lấy thịt, chuẩn bị xuyên xâu.

      Đối diện Lãnh Tử Mặc cũng tháo xuống bên bao tay, đem con sao biển kia lấy tới bỏ vào túi áo bên trái của mình.

      Chú ý tới động tác của , Lạc Tiểu Thiến nghi ngờ ngẩng mặt lên, Lãnh Tử Mặc ở đối diện cũng đeo bao tay lại, bắt đầu làm việc, le lưỡi, cũng chuyên tâm làm.

      Hai người hợp tác, rất nhanh liền đem nguyên liệu nấu ăn toàn bộ chuẩn bị xong.

      Lúc Lãnh Tử Mặc nhóm lửa, Lạc Tiểu Thiến đem nước trái cây và bia trong túi bày ra.

      Chú ý tới trong túi có cuộn vải, Lạc Tiểu Thiến tò mò lấy rồi mở ra, kết quả lại phát là khăn trải dã ngoại.

      " phải chứ, còn có khăn trải dã ngoại, chẳng lẽ vốn chuẩn bị đến bờ biển?"

      Lãnh Tử Mặc đem thịt kẹp vỉ nướng, "Vốn là muốn mang em cắm trại, còn chuẩn bị lều."

      " ?" Lạc Tiểu Thiến vẻ mặt kinh hỉ, tiến đến bên cạnh , mang vẻ mặt hi vọng nhìn về phía , dè đặt hỏi, "Lát nữa chúng ta có thể đem lều dựng lên ngồi ?"
      garan2602, Tôm Thỏ, neko0811 others thích bài này.

    5. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      truyện hay quá mình đọc lèo đến đây luôn thanks bạn edit nhé hóng chương mới <3<3<3<3:yoyo12::yoyo12::yoyo12::yoyo12:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :