1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Quyển1 chương 207: Kinh hồn
      Edit: linhdiep17
      Beta: OrchidsPham

      Mưa to gió lớn từng tạt thẳng vào người, lạnh!
      Lạc Tiểu Thiến rùng mình cái, cảm thấy nhiệt độ toàn thân bị rút nhanh chóng, bàn tay ́ gắng nắm chặt thanh cửa sổ, để bị tuột tay.
      "Lạc Tiểu Thiến, mày có thể........mày có thể mà!
      Tự an ủi mình trong lòng, quay sang, xuyên qua mái tóc bị mưa xối ướt sũng, nhìn chỗ cửa sổ chống trộm, cẩn thận duỗi ngón chân qua.
      lần, lại lần, vẫn thiếu chút.
      còn cách nào, chỉ có thể buông lỏng bàn tay nắm bệ cửa sổ, ngay lúc sắp kiệt sức, ngón chân của cũng đặt lên được cửa sổ chống trộm, giẫm cả bàn chân lên, thở dốc, cắn chặt răng, tay lần lần bệ của sổ, di chuyển từng chút từng chút .
      Cuối cùng, toàn bộ bàn chân cũng đặt được lên cửa sổ chống trộm.
      Chỉ cần tiếp tục hướng xuống dưới, giẫm lên cửa sổ chống trộm tầng có thể chạy trốn xuống ngõ dưới lầu, đứng cửa sổ chống trộm thở dốc lát, Lạc Tiểu Thiến lại lần nữa khom người xuống.
      Trong gian phòng, tay sai của Lý Đức Phú đưa tiền vào.
      Nhận lấy tiền tùy tiện ném lên bàn, Lý Đức Phú nhíu mày đến ngoài cửa phòng tắm.

      "Này, tắm xong chưa hả?"

      Bên trong một tiếng trả lời, chỉ có tiếng nước chảy, xen lẫn tiếng mưa mờ nhạt.
      Hắn ta chộp ngay nắm đấm cửa, vặn xoay, nhưng thể mở ra.

      "Lạc Tiểu Thiến, đừng ngây thơ chơi trò giả chết với tôi, lên tiếng mau!", Lý Đức Phúc thô lỗ đập cửa, bên trong vẫn có tiếng đáp trả nào.

      "Ông chủ", tên tay sai đến đưa tiền đứng ở phía sau hắn lên tiếng.

      "Ngài tránh ra!."

      Lý Đức Phú vội né người qua, tên vệ sĩ lùi về phía sau hai bước, đột nhiên giơ chân đạp thật mạnh vào cánh cửa đóng chặt, một tiếng vang lớn, cửa phòng tắm trực tiếp bị đá văng.

      Giày của Lạc Tiểu Thiến để bồn cầu, vòi nước cùng vòi sen đều được mở, túi xách và người lại chẳng thấy đâu.

      Tên tay sai bước vào phòng tắm, giẫm chân lên bồn cầu, nhìn thấy bóng dáng bò xuống tầng 1 của Lạc Tiểu Thiến, hắn ta lớn giọng báo ngay tình hình.

      "Ông chủ, ta muốn chạy"

      "Khốn kiếp! con điếm thối tha, dám trêu đùa ông!”, Lý Đức Phú lập tức thay đổi sắc mặt, tức giận rống,"Túm nó về đây cho tao, đêm nay tao xử lý con ranh này mẹ nó tao phải họ Lý!".

      Cửa sổ này quá nhỏ, tên tay sai thân mình vạm vỡ thể nào leo qua được, vì vậy bọn hắn lập tức nhảy xuống khỏi bồn cầu, chạy ra ngoài kêu thêm đồng bọn tiến về phía cầu thang.

      Lý Đức Phú trở về phòng ngủ lần lữa, mở cửa sổ, ánh mắt nhìn về phía Lạc Tiểu Thiến cẩn thận từng bước bò xuống, hắn ta tóm ngay ly thủy tinh bàn ném mạnh về phía .

      Chiếc ly va đập vào cửa sổ chống trộm, vỡ nát.

      Tuy rằng trúng người Lạc Tiểu Thiến, nhưng tác động mạnh đến tinh thần căng thẳng của , Lạc Tiểu Thiến trượt chân, cả người ngã thẳng xuống dưới.

      Cũng may là, đã sắp leo tới tầng trệt, khi ngã xuống gây nên vết thương, chỉ có mọi thứ trong túi xách bị rơi ra vãi đầy mặt đất.

      Mặc kệ các vết thương cánh tay cùng đầu gối, Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng đứng lên, nhặt lấy ví tiền, đúng lúc này, điện thoại vang lên tiếng kêu sắc nhọn.
      Trong đêm mưa ở ngõ tối tăm,ánh sáng từ màn hình điện thoại hiện lên vô cùng chíu mắt, màn hình nhấp nháy hai chữ.

      "Bạo quân".

      Là Lãnh Tử Mặc!

      "Con ranh chết tiệt, mày đợi đấy"!,
      Nhìn Lạc Tiểu Thiến đứng lên, Lý Đức Phú gầm lên giận dữ, hắn ta tiếp tục ném theo những chiếc ly khác xuống.

      Hai tay chống lên mặt đất, Lạc Tiểu Thiến từ từ đứng dậy, một bên nhấn phím trả lời, một bên gắng sức chạy thẳng về phía trước.

      " ở đâu?"
      garan2602, Happyanh, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Quyển1 Chương 208: Lãnh Tử Mặc cứu tôi.
      Edit : linhdiep17
      Beta : Orchids Pham

      Trong điện thoại, tiếng gầm gừ quen thuộc vang lên, gói gọn trong bốn chữ đó là sự giận dữ kinh người.

      Vào lúc này, chính thời điểm này, nghe thấy giọng nói của Lãnh Tử Mặc, sự kiên cường ́ gắng chống đơ mọi thứ của Lạc Tiểu Thiến trong nháy mắt hóa thành nghẹn ngào uỷ khuất, nước mắt cứ đua nhau chảy xuống.

      "Lãnh Tử Mặc, cứu tôi!"

      .......

      ........

      Trong xe.

      Mới vừa chạy xe ra khỏi thành Thế Giới, Lãnh Tử Mặc nghe thấy giọng nói hốt hoảng, mang theo thanh nức nở của gái nhỏ trong điện thoại, lồng ngực tràn đầy tức giận lập tức xoắn lại.

      " ở đâu!"

      Vẫn bốn chữ như cũ, nhưng lại phải là, gào rít tức giận nữa, mà là câu hỏi đầy lo lắng vội vàng.

      "Hà Bắc, tôi biết đây là chỗ nào.....Bọn họ vẫn đuổi theo tôi......A......"

      Qua điện thoại, giọng nói của Lạc Tiểu Thiến trở nên hỗn loạn, xen kẽ tiếng mưa rất lớn.

      Nghe thấy tiếng hét của , tim của hắn như bị ai đó dùng sức đâm mạnh một dao.

      " làm sao rồi!"

      ......

      ......

      Trong ngõ hẻm nhỏ.

      Lạc Tiểu Thiến ́ nhịn đau, từ mặt đất đứng lên, nhìn ra đằng sau có mấy bóng người đuổi tới, dám nghỉ ngơi, lập tức tăng tốc độ chạy nhanh về phía trước.

      "Bọn hắn đuổi theo tôi.........Tử Mặc......Cứu tôi......."

      Giống như một người chết đuối nắm được ̣ng rơm cứu sinh, vừa chạy vừa hét lên trong điện thoại.

      Những giọt mưa lạnh rơi vào miệng làm bị nghẹn, đau hết cả họng, ho kiểm soát được bản thân.

      " bình tĩnh lại, đem mọi thứ nhìn thấy xung quanh nói lại với tôi!"

      Ở đầu bên kia điện thoại, Lãnh Tử Mặc dùng sức đạp chân ga.

      Chiếc Bugatti Veyron màu xanh ngọc rít gào xông qua đèn đỏ.


      Trong giọng của , dường như chứa đựng sức mạnh khiến người khác yên lòng.

      Lạc Tiểu Thiến nâng tay lau những giọt mưa mặt, nhanh chóng xem xét mọi thứ chung quanh, ánh mắt rơi vào tòa nhà màu trắng gần đó.... lập tức kêu lên, "Màu trắng, năm tầng lầu.......Hội quán kinh doanh Đức Toàn...."

      “Rất tốt, bây giờ, cố gắng chạy về nơi có nhiều người tập trung, tôi sẽ đến ngay, yên tâm , sẽ được an toàn, tôi hứa, sẽ có việc gì, hiện tại, tôi phải treo điện thoại, để gọi người giúp đỡ cứu , nhất ̣nh phải ́ chịu đựng, tôi sẽ đến rất mau, nhất ̣nh sẽ đến! "

      " Được! "

      Lạc Tiểu Thiến nắm chặt điện thoại di động, liều mạng chạy về phía trước, đằng sau tiếng bước chân tiến tới ngày càng gần.

      Trước mắt là những con hẻm hình chữ T nhỏ, hốt hoảng, nhắm mắt chạy bừa, chọn con đường xông tới.

      Nhìn thấy ánh đèn phía trước, nghĩ rằng ở
      đó sẽ có người, nhưng khi chạy tới nơi, mới đau khổ phát hiện, phía trước là một công trường xây dựng, ánh đèn này chỉ do công nhân đã để lại mà thôi.

      biết vì lý do gì cái công trường này, chỉ làm tới một nửa ̀nh chỉ tiến độ, cả một công trường to lớn như vậy trừ ánh đèn le lói thì có một bóng người, trong sân một số vật liệu xây dựng thì chất đóng bừa bãi, Lạc Tiểu Thiến bước chân thấp chân cao chạy thẳng lên lầu, bất chấp tất cả, nhanh chóng tìm một góc khuất ngồi xuống để che giấu, nhờ ánh sáng chiếu qua cửa sổ, nhìn thấy chai bia biết ai đã để lại mặt đất, vội vàng chộp lấy, một tay cầm chai bia, một tay nắm chặt điện thoại.

      Như thể, nắm trong tay toàn bộ hy vọng!

      Ở dưới lầu, bọn người đã đuổi tới.

      " ta nhất ̣nh đã chạy vào đây, mấy người chia nhau tìm!"

      Một người trong số đó chỉ tay ra hiệu, bọn hắn chia nhau ra mọi tầng lầu, một tên tùy tiện khom xuống mặt đất lượm một ống sắt lên, tên đàn ông cao lớn với hình xăm nổi bật cánh tay cười cợt bước vào cửa tòa nhà.

      " bé, đừng trốn, tôi biết, ở đây mà!"

      Hắn cười lạnh, dùng ống thép trong tay gõ vào tay vịn cầu thang, kim loại va chạm vào nhau tạo ra những thanh đứt quãng.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Quyển1 chương 209: đánh cược lần cuối.

      Edit : linhdiep17
      Beta :-Orchids Pham

      Ống thép va chạm vào tay vịn cầu thang trong gian rộng lớn yên lặng, tạo nên sự sợ hãi kinh người.

      Bang!

      Bang!

      Bang!

      Mỗi một tiếng động vang lên, lòng Lạc Tiểu Thiến lại run lên một lần, thân thể thêm phần co rút.

      Tiếng bước chân, ngày càng gần.

      Lạc Tiểu Thiến dùng hàm răng gắt gao cắn chặt môi, nắm chặt chai bia trong tay.

      Người đàn ông mang hình xăm lên lầu, nhìn sơ về bốn phía, đánh giá mọi nơi, sau đó hắn tiếp tục về phía trước.

      Đột nhiên, một tiếng sét vang lên, kèm theo tia chớp, soi sáng thân người co lại của Lạc Tiểu Thiến.

      Người đàn ông xoay người, trong nháy mắt đã nhìn thấy vẻ mặt đầy nét hoảng sợ của Lạc Tiểu Thiến, mặt lộ ra nụ cười lạnh như ma quỷ.

      " bé, ở chỗ này chờ tôi sao?"

      "Ông được lại đây!" Lạc Tiểu Thiến theo góc tường đứng lên, lưng dựa vào bức tường phía sau, tay nắm chặt chai bia.

      Người đàn ông mang hình xăm liếc mắt thấy chai bia trong tay , cười hắc hắc, " ngờ được lại là bé quật cường, nói biết, tôi đây rất thích thuần hóa ngựa hoang!"

      Hắn kéo lê ống thép, từng bước một, về phía , gương mặt dữ tợn đầy ý cười.

      thực tế, hắn ta hề đem Lạc Tiểu Thiến để vào mắt, một bé thân hình người gầy gò như thế, có được bao nhiêu sức lực chứ?

      Ống thép kéo lê nền ximăng, phát ra những thanh điếc tai gai óc.

      Lạc Tiểu Thiến liên tục lui về phía sau từng bước.

      Cuối cùng, bị hắn ép sát vào góc tường.

      Người đàn ông mang hình xăm nâng tay chụp tới cánh tay của , đột nhiên Lạc Tiểu Thiến vung cánh tay cầm chai bia lên. Loảng xoảng, một tiếng đổ vỡ vang lên, chai bia chạm vào ống thép cao nổ tung phần đuôi tạo ra nhiều mảnh vỡ bắn tung toé, chỉ còn lại một cạnh thủy tinh sắc nhọn thân chai, những mảnh bắn ra tạo thành nhiều vết xước chảy máu mặt hắn.

      "Mẹ! ", người đàn ông mang hình xăm nâng tay lau những vết máu mặt, sắc mặt trở nên u, "Dám đánh ông mày, xem tao có dám xé xác mày ra .”

      Hắn ta nhanh tới chỗ của Lạc Tiểu Thiến, nâng tay phải nắm lấy tóc của .

      Bản năng sinh tồn nổi lên, Lạc Tiểu Thiến dùng hết sức lực, vung tay chém nửa chiếc chai còn mảnh thủy tinh nhọn ra.

      Xoẹt

      Áo lót của hắn ta bị cắt ra, tách đôi lớp áo ra hiện lên vài đường máu.

      Xoay mặt, nhìn đến vết thương người, nét mặt của tên đàn ông mang hình xăm càng trở nên dữ tợn, phất tay vung ống thép về hướng thân thể của Lạc Tiểu Thiến. Theo bản năng, Lạc Tiểu Thiến co rụt lại phía sau, ống thép xẹt ngang qua cánh tay trái của , điện thoại được nắm bên tay trái của phách một tiếng rơi mặt đất.

      Một đòn chưa trúng, người đàn ông mang hình xăm vung ống thép lần nữa về phía , Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng lui về phía sau, ngã ngồi mặt đất, ống thép xoẹt ngang qua tóc .

      Đúng vào lúc này, màn hình một lần nữa sáng lên.

      Lãnh Tử Mặc lại gọi tới.

      Nghe được tiếng chuông điện thoại, tên đàn ông mang hình xăm hơi sững sờ, hắn lập tức dừng tay, nhấc chân dùng sức dẫm nát.

      Điện thoại di động vỡ ra, tiếng vang ngừng hẳn.

      tầng lầu, bước chân vang vọng, những tên còn lại nghe thấy động tĩnh bên này cũng vội vàng chạy tới

      Nhìn thấy ngã ngồi mặt đất, biểu tình sợ hãi, mấy tên đàn ông đều hiện lên ý cười dâm đãng.

      "Các ông được lại đây!", Lạc Tiểu Thiến dùng hai tay nắm chặt nữa bình rượu chỉ vào hướng bọn người kia, đột nhiên quay nữa phần cái chai lại, chỉ hướng chính mình, "Nếu các ông lại đây, tôi liền tự sát"!

      Mấy tên đàn ông đều có chút ngoài ý muốn, bọn hắn lập tức cùng nhau hướng về tên đàn ông mang hình xăm.

      Người đàn ông mang hình xăm nhìn thấy bộ dáng của Lạc Tiểu Thiến, lấy điện thoại từ trong túi ra, " Lý, bé này muốn tự sát, làm sao bây giờ?"

      Ý của đại ca là muốn người sống, nếu chẳng may ta chết thật thì phải làm sao bây giờ, bọn hắn lấy gì bàn giao, hiển nhiên là phải xin chỉ thị rồi mới quyết ̣nh được.

      Bên kia điện thoại, thanh của Lý Đức Phú cứng như tảng đá.

      "Xem chừng ta, tôi lập tức tới ngay!"
      garan2602, Tôm Thỏ, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Mong các chương mới hồi hộp quá

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 210: Buông tôi ra

      Editor:

      Mấy người đàn ông nghe được lệnh của lão đại, đứng ở bên dám tiến lên, miệng ngừng .

      "Em , em xinh đẹp như vậy nếu mà chết rất đáng tiệc, chỉ cần đêm nay em phục vụ Lý tổng của chúng ta tốt phải là xong rồi sao.”

      "Đúng thế, nào, để trai cầm dùm em cái chai vỡ này, lỡ chạm vào cánh tay non nớt của em, đau lòng.”

      Lạc Tiểu Thiến đứng trước cây cột, tay nắm chặt lấy cái chai, miệng ngừng la hét.

      " được tới đây, các người được tới đây!"

      hoàn toàn có nghe ràng bọn cái gì, tai ù rồi, nghe thấy những thanh rất hỗn độn, mấy người đàn ông trong phòng tối có diện mạo đáng sợ và hung ác.

      Lý Đức Phú chạy tới rất nhanh, phía sau thủ hạ cầm ô che mưa. Liếc mắt nhìn Lạc Tiểu Thiến dán sát lưng vào cây cột, tinh thần cùng thân thể sắp chống đỡ đến cực hạn, nhàng phất tay ra hiệu với người đàn ông xăm mình.

      "Lạc tiểu thư, tội gì phải vậy chứ, thôi, tôi bội phục cá tính của rồi, Lý mỗ hôm nay tha cho !"

      " được tới đây!"

      Lạc Tiểu Thiến nghe lọt tiếng nào, chỉ là lặp lại bốn chữ này.

      Chỉ lát như vậy, người đàn ông xăm mình và mấy kẻ cùng lén vòng ra phía sau cây cột, đột nhiên đưa tay ra trước túm lấy cánh tay cầm chiếc chai vỡ của Lạc Tiểu Thiến.

      "Buông tôi ra!"

      Lạc Tiểu Thiến vung sức giãy dụa.

      Mấy tên thủ hạ cũng đồng loạt xông tới, bắt lấy tay, chân, ấn ở xuống sàn.

      Lý Đức Phú liền lắc cái bụng mập mập tới, từ cao nhìn xuống, mặt lộ ra nụ cười độc ác.

      "Lột hết cho tao, chờ tao chơi đủ, ta chính là của chúng mày !"

      "Được lắm!"

      Người đàn ông có hình xăm cười muốn lấy cái chai vỡ trong tay Tiểu Thiến ra, lại phát ngón tay của siết chặt giống như cái kiềm, thế mà lại lấy ra được.

      Đột nhiên có mấy luồng ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, kèm theo đó là những thanh của động cơ, mười mấy chiếc xe jeep quân dụng vọt tới trước ngôi nhà.

      "Là ai?"

      Lý Đức Phú hơi giật mình ngửa mặt lên.

      Thủ hạ của bước đến cửa sổ, nhìn qua cơn mưa lớn, nhưng cũng nhìn đối phương có lai lịch gì.

      "Mưa quá lớn, nhìn được!"

      Cả đám người còn nghi ngờ, tiếng bước chân vang lên cầu thang, tiếng bước chân nặng nề, dứt khoát, chỉ nghe thanh này thôi có thể thấy người đến được huấn luyện đặc biệt.

      Mấy luồng ánh sáng nhanh chóng chiếu vào, đem mấy người trong căn phòng bao phủtrong luồng ánh sáng, kèm theo ánh sáng mạnh mẽ là giọng chút tình cảm..

      "Tất cả mọi người giơ tay lên!"

      Ánh sáng mạnh đột ngột chiếu vào, làm cho mọi người nhất thời lâm vào mù mịt, Lý Đức Phú quay sang, híp mắt thấy trong tay đối phương là súng trường, nhất thời bị dọa tới sắc mặt tái nhợt, hoảng loạn giơ hai tay lên.

      Mấy tên thủ hạ cũng thấy súng trường và họng súng đen ngòm tay đối phương, sao còn dám bắt Lạc Tiểu Thiến nữa, chỉ đành thành giơ hai tay lên.

      Có khả năng người tới phải cảnh sát, đây là súng , người bọn họ mặc chính là quân phục.

      Người của quân đội, họ dám giết người đấy!

      Thân thể bị khống chế, Lạc Tiểu Thiến lập tức liền rụt người đứng dậy, lại lùi về phía cây cột, bàn tay vẫn nắm chặt cái chai vỡ như cũ.

      "Kéo ra !"

      Cùng với thanh lạnh băng có độ ấm, mấy binh lính trang bị hạng nặng lập tức từ ngoài cửa xông vào, còng Lý Đức Phú lại, kéo tới căn phòng ở cách vách.

      Đôi giày quân nhân bước qua những mảnh vụn thủy tinh rơi mặt đất, người đàn ông mặc quân trang ngồi xổm xuống, nhàng nâng tay phải lên.
      garan2602, Happyanh, Tôm Thỏ5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :