1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 199: Đội hình chế tác cường đại

      Lạc Tiểu Thiến le lưỡi. Pháp và chỗ chênh nhau sáu giờ, quá căng thẳng cho nên quên mất.

      "Vậy, chiều an lành. Em...cúp nhé?"

      Lạc Tiểu Thiến cẩn thận cúp điện thoại, lúc này mới phát trong lòng bàn tay đầy mồ hôi.

      Đợi tới lúc bổ sung mười vạn vào tài khoản rút ra, lập tức thu tay, lén lén lút lút như vậy khiến trái tim bé của chịu nổi!

      ...
      ...

      Ngày hôm sau, Lạc Tiểu Thiến vừa chạy tới cao ốc Đế thị, Vu Đồng đợi trong hành lang bước lên đón.

      Hai người cùng chạy tới phòng thu , đợi tới lúc thang máy còn ai Vu Đồng lập tức cười, dán vào người .

      "Tiền mình đổi thành chi phiếu cho cậu, sau này thêm hai vạn tiền vắng mặt hợp đồng, công ty khỏi phải trích phần trăm, trừ tiền phí dịch vụ của mình và Duệ, tổng cộng cậu có hơn sáu vạn chút!"

      "Như vậy sao được?" Mặt Lạc Tiểu Thiến hoảng hốt, "Dù trừ phần trăm cho công ty, hai vạn này hai chúng ta cũng phải chia đôi mới đúng?"

      "Được rồi, mình thiếu hai vạn này của cậu đâu, sau này chờ lúc cậu ở vào địa vị cao nhất cấp thêm cho mình chút tiền thưởng cuối năm là được!" Vu Đồng cười , "Chúng ta là người thuyền, đừng khách sáo, hơn nữa mình cũng có mấy vạn chạy chân, ít, kể từ khi mình vào Đế thị đây là lần mình được trích phần trăm nhiều nhất. Nhưng như , công ty đối xử với cậu cũng tệ. người mới bình thường như cậy, ít nhất công ty phải lấy 30% trở lên. Vậy mà cậu chỉ mất có 10%. Đây là tỷ lệ ít nhất mà mình biết!"

      Về hợp đồng, Lạc Tiểu Thiến vốn cũng nhìn kỹ.

      Nghe ấy thế, khó nghĩ ra rằng Lãnh Tử Mặc đặc biệt chăm sóc , cảm giác tội lỗi trong lòng càng mạnh hơn.

      "Vu Đồng, tôi còn thiếu bốn vạn. Tiền chúng ta có đủ hãy thu tay, được ?!"

      "Được, vậy có lẽ làm hai lần nữa là đủ rồi. Tôi tìm bạn quen hỏi giúp cậu." Vu Đồng gật đầu, "Nếu phải cần dùng tiền gấp tôi cũng bằng lòng cho chạy show lẻ thế này đâu. Bây giờ quan trọng nhất là cậu phát hành bài hát đơn, phải ghi hình, còn phải quay MV, chờ bài hát đơn phát hành có lẽ loạt thông báo, đến lức đó có bọn tôi lo!"

      Hai người vừa vừa chuyện tới tầng mười hai.

      vào phòng thu số ba, nhìn Á Nam đứng lên, mặt Lạc Tiểu Thiến sửng sốt: "Thầy Á Nam?"

      "Sao, thấy tôi mà ngạc nhiên vậy à, có phải sợ tôi thu tốt cho em?" Á Nam cười hỏi.

      "Sao có thể?" Lạc Tiểu Thiến tới trước bắt tay với ta, "Em ngờ thầy thu giúp em."

      Á Nam là người chế tác riêng có tiếng, là người mới bé lại có thể mời được , sao Lạc Tiểu Thiến ngạc nhiên.

      "Nếu em biết lời bài hát là do ai viết, tôi bảo đảm em kinh ngạc hơn!" Á Nam cười, đưa bản nhạc cho .

      Bây giờ, lời bài hát và nhạc vào vị trí.

      Dưới bài hát viết tên , hàng dưới viết hai chữ Lâm Tịch.

      Nếu theo lời Á Nam, quả Lạc Tiểu Thiến cả kinh.

      "Đây là...Lâm Tịch kia?"

      Dường như mỗi bài hát kinh điển của giới ca sĩ nổi tiếng bên bờ Đài Loan và Trung Quốc thành danh là nhờ bút tích của bà.

      Vu Đồng tò mò nhìn qua, thấy tên đó cũng kinh hô.

      "Trời ạ, Tiểu Thiến, đây tuyệt đối là đội chế tác cường đại. Công ty đúng là dốc hết sức để lăng xê cậu mà!"
      garan2602, Tôm Thỏ, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 200 – Trời mới tin

      Edit: Shiyu
      Lạc Tiểu Thiến nhận lấy tai nghe, choàng qua đầu, Á Nam liền đẩy mạnh hệ thống thanh trước mặt, bắt đầu phát nhạc.

      Tuy rằng Lạc Tiểu Thiến đối với bài hát này quá quen thuộc nhưng khi nghe được bản phối chuẩn vẫn nổi da gà.

      điệu bắt đầu đó chính là tiếng sáo uyển chuyển nhàng, sau đó là tiếng đàn dương cầm và nhạc cụ phương Đông phối hợp, tiếng hòa lẫn với tiếng dây đàn… bản nhạc hoàn chỉnh, điệu ràng, chỉ nghe tiếng nhạc nền thôi cũng có thể cảm nhận được cảm xúc ngày càng dâng cao, nhất là khi trong tay Lạc Tiểu Thiến còn giữ ca từ, lời ca miên man như thủy triều dâng, lưu luyến triền miên lại hề mất khí thế hào hùng.

      “Đêm đó, chúng ta gặp nhau dưới trăng, đôi mắt nàng như ngọn lửa, cháy bừng trong mắt ta

      bao lần, mắt trong mắt, tình trong tim.

      Nụ hôn triền miên, tay nắm tay, sắc nhọn đến đâu cũng trở thành nhung lụa.



      Vì nàng ta vung đao, cưỡi ngựa

      Nàng vì ta, vung kiếm chỉ trời cao.

      Đôi ta, đôi ngựa song song cùng sóng vai thiên nhai!”

      (Đặc biệt gợi ý: ca từ, linh cảm ngẫu nhiên đến từ truyện “Sủng thê: Thế tử phi vô lương” của nhất bắc gia, văn phong tốt vô cùng, đáng giá để xem, có thời gian mời các bạn xem thử, lời ca này được Bắc gia đồng ý, lời văn còn kém, các bạn đừng chê cười.)

      Nghe nhạc, lẩm bẩm lời ca, đợi khúc nhạc kết thúc, Lạc Tiểu Thiến lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

      hồi lâu sau mới rũ tay xuống đống nhạc phổ.

      “Hay dùng bản này!”

      Tuy rằng còn có những lựa chọn khác, nhưng còn quan trọng nữa, xác định bản này là tốt nhất.

      “Tôi thích người quyết đoán!” Á Nam cười rộ lên, “Như vậy, chúng ta bắt đầu chứ?”

      “Được!”

      Lạc Tiểu Thiến gỡ tai nghe xuống, dựa theo lời Lãnh Tử Mặc dặn dò trước đó, uống chút nước sôi, lại làm ít động tác chuẩn bị, vào phòng ghi , chính thức bắt đầu thu .

      Quá trình thu cũng thuận lợi, hoặc là Á Nam hài lòng, hoặc là chính Lạc Tiểu Thiến hài lòng, giằng co cả ngày, mới ra hai bản thu .

      Sau đó, hai người chia tay về nhà nghỉ ngơi, Lạc Tiểu Thiến đem bản tốt nhất gửi đến hộp thư của Lãnh Tử Mặc, kết quả, chỉ 2 phút sau gọi điện thoại đến chỉ ra bốn năm điểm chưa hay.

      Tuy rằng người nay vẫn lời ác độc như trước, Lạc Tiểu Thiến vẫn cẩn thận lắng nghe, sau đó ngẫm lại thấy có phần đúng.

      lập tức gọi điện cho Á Nam, thương lượng thu lại lần nữa, hai người trong điện thoại bàn bạc với nhau xong, Á Nam rất thưởng thức đối với thái độ của , sau đó phối hợp giúp đỡ, hẹn buổi chiều ngày mai thu lại lần nữa.

      Thẳng đến hơn ba giờ sang ngày hôm sau, toàn bộ công tác thu mới hoàn thành.

      Cùng tăng ca với Á Nam còn có vài vị nhân viên, Lạc Tiểu Thiến mới trở về nội thành, lập tức đem tác phẩm gửi cho Lãnh Tử Mặc.

      Kim đồng hồ đằ qua số năm, sáu giờ sáng ở đây ở bên Pháp là đêm khuya.

      Đoán rằng ngủ, gửi xong liền lập tức tắm, làm việc liên tục với cường độ cao, bây giờ mệt gần chết, vừa đặt lưng xuống giường là ngủ ngay.

      Đợi cho Lạc Tiểu Thiến tỉnh lại vào ngày hôm sau, là buổi chiều, tùy tiện lấy di động qua nhìn thời gian, lúc đó mới phát tin nhắn chưa đọc.

      “Tốt lắm!”

      Lãnh Tử Mặc trả lời chỉ đơn giản hai từ này, Lạc Tiểu Thiến lại biết đây là đánh giá cao nhất của .

      Thời gian hiển tin nhắn trả lời là hơn tám giờ, vậy ở Pháp là hai giờ sáng, cách khoảng thời gian gửi thư hơn giờ.

      Hơn giờ, chẳng lẽ, vẫn luôn chờ gửi bản thu .

      có khả năng, khẳng định người này còn bận làm việc khác.

      Hoặc là, thân thiết với người phụ nữ khác chừng.

      Nghĩ đến lợi khả năng này, Lạc Tiểu Thiến lăn qua bên giường, lập tức vứt điện thoại qua bên.

      “Hừ! Chỉ giả vờ, loại người hà khắc như , thế nhưng “tốt lắm”, ai thèm tin!”

      ….
      Last edited: 6/6/16
      garan2602, Tôm Thỏ, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 201: Chính là truyền thuyết
      Edit: linhdiep17

      Beta: OrchidsPham

      Rời giường, làm bữa sáng đơn giản, lúc Lạc Tiểu Thiến ăn xong trở lại gian phòng chuẩn bị thay quần áo, điện thoại lại vang lên.

      “Có sô diễn xuất ở ngoài trời, có muốn hay ? Đối phương ra giá năm vạn, trừ chi phí của công ty, vừa đủ số tiền cần, chỉ có điều địa điểm hơi xa, xe khoảng hai giờ ”. ở đầu bên kia, Vu Đồng .

      “Lúc nào ?” Lạc Tiểu Thiến hỏi.

      “Buổi tối ngày mai, nếu xác định muốn , tôi trả lời đối phương, nếu được trưa ngày mai chúng ta xe buýt qua đó. Bên kia, họ còn cung cấp chỗ ở qua đêm, nghỉ lại đêm, sáng hôm sau chúng ta thu dọn trở về

      Dựa theo lời Lãnh Tử Mặc tuần trước, nếu ngày mai , có thể kịp về trước .

      “Được!” Lạc Tiểu Thiến lập tức đồng ý.

      Nhanh chóng giải quyết xong chuyện này, cũng có thể an tâm làm những việc tiếp theo.

      Ra ngân hàng, chuyển sáu vạn từ thẻ của mình sang thẻ tín dụng của Lãng Tử Mặc, Lạc Tiểu Thiến mua thêm chút nguyên liệu nấu ăn rồi lập tức muốn trở về nhà, khi ngang qua sạp báo gặp ông cụ ngang qua, vội lễ phép nhường đường.

      Ánh mắt vô tình nhìn lên phía sạp báo, giữa tờ báo to đùng chụp bóng hình quen thuộc, dừng bước.

      Âu phục phù hợp, nụ cười lười biếng vẻ mặt nghiệt như nhân vật bước ra từ truyện tranh … trang đầu là bức ảnh màu lớn, ràng là Tiêu Dương .

      Tên này, cuối cùng là dạng người gì ?

      tò mò lại gần, nhìn đầu đề phía dưới, chỉ thấy viết : “thân phận ceo của Á Thị được công bố !”

      Tập đoàn Á Thị phải là công ty giải trí vẫn luôn cạnh tranh với Đế Thị sao?

      Lạc Tiểu Thiến lấy từ trong túi ra đồng tiền lẻ, “Cho tôi tờ báo này !”

      tay xách nguyên liệu nấu ăn, tay cầm tờ báo, Lạc Tiểu Thiến vừa vừa đọc.

      Đúng như đoán, người này chính là Tiêu Dương.

      mặt báo có giới thiệu cặn kẽ về .

      Nếu Lãnh Tử Mặc là thần thoại trong giới giải trí người trước mặt này chính là truyền thuyết!

      Mẹ của Tiêu Dương từng là nghệ sĩ đàn dương cầm nổi tiếng tới mức vừa chạm vào có thể bỏng tay, sau đó bà kết hôn với quý tộc nổi tiếng của nước . Ngay từ được nhận giáo dục của nền nhạc cổ điển, từng là thiên tài nhạc hàng đầu.

      ngờ, năm mười ba tuổi người này đập đàn dương, bỏ hết mọi thứ quay đầu chuyển sang dòng nhạc đại thịnh hành, bắt đầu kiếp sống của nhà sản xuất. Chỉ dùng nửa năm ngắn ngủi đưa ban nhạc da đen vô danh đẩy lên bảng xếp hạng nhạc của nước và bảng xếp hạng Billboard của Mĩ, cho tới nay, ban nhạc này vẫn hot như cũ, mỗi album sản xuất ra đều có lượng tiêu thụ cực cao.

      Sau đó, vào tập đoàn Á Thị, nhận chức ceo khu vực Bắc Mĩ, lập nên vô số thành tích khiến người ta kinh hãi.

      Lần này xuất ở Á Thị khu vực Châu Á, lí do chắc là muốn chấn chỉnh lại Á Thị khu vực Châu Á bị Đế Thị chèn ép khắp nơi suốt mấy năm qua.

      Lạc Tiểu Thiến nắm tờ báo trong tay, vẻ mặt cảm khái: “Bảo sao lúc ăn cơm với mình, giọng điệu của kiêu ngạo như thế, hóa ra là ông trùm của Á Thị khu vực Châu Á.”

      Nghĩ đến ngày đó, lòng Lạc Tiểu Thiến vẫn hơi sợ hãi.

      May mà với Lãnh Tử Mặc, nếu biết có tiếp xúc với người đứng đầu Á Thị, chắc chắn tức đến phát điên.

      Vừa cảm thán trong lòng, Lạc Tiểu Thiến cũng thầm quyết định, sau này phải duy trì khoảng cách thích hợp với Tiêu Dương mới được, thân phận của rất đặc biệt, lại ở công ty đối đầu với , nếu xử lý tốt nhiều khả năng dẫn tới nghi ngờ của truyền thông.

      Sau khi trải qua việc Thẩm Tâm Nghi, Lạc Tiểu Thiến càng hiểu , lăn lộn trong ngành giải trí này, chẳng đơn giản như việc mình hại người người hại mình. Phải luôn có ý thức tự bảo vệ mình mới được.
      garan2602, Tôm Thỏ, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Quyển 1 chương 202: Bữa tiệc
      Edit: linhdiep17

      Beta: Orchids Pham

      Hà Bắc,

      Từ buổi sáng, bầu trời u, đến lúc hoàng hôn mưa rơi tí tách dứt.

      Mặc dù như thế, sân khấu, nhóm nhảy vẫn bất chấp mưa gió mà biểu diễn.

      Ở hậu trường, Lạc Tiểu thiến thay xong trang phục diễn.

      Bởi vì đối phương cầu, cũng dám sơ sài, đặc biệt mặc bộ trang phục mà Lãnh Tử Mặc mua.

      Lần này tới đây, chỉ có mình .

      Theo dự định ban đầu, và Vu Đồng cùng tới, ai dè mẹ Vu Đồng đột ngột bị chảy máu não phải nhập viện, phải mình tới đến.

      mặc trang phục diễn đẹp, chỉ tiếc trời đổ mưa, bằng khi lên sân khấu hiệu quả rất tuyệt. ” ca sĩ nổi tiếng cũng chờ than thở.

      Lạc Tiểu Thiến nhìn cười mỉm, sau đó nắm chặt áo khoác ngoài.

      Ngay lúc này, điện thoại vang lên báo Vu Đồng gọi tới.

      “Tiểu Thiến, sao rồi?”

      “Còn lúc nữa đến tôi!”

      “Phía bên tôi trời đổ mưa, bên có mưa ?” Giọng của Vu Đồng nhuốm đầy lo lắng hỏi;

      « Có, nhưng lớn ! »Lạc Tiểu Thiến nhìn ra, bên ngoài bị mưa xối ướt, sân khấu bắt đầu phản quang, « có việc gì an tâm chăm sóc cho mẹ , phía bên tôi vẫn ổn. »

      « Tiểu Thiến, rất xin lỗi , nếu biết buổi biểu diễn ngoài trời gặp thời tiết này tôi nhận, hơn nữa, tôi còn để mình ! »

      « cũng chỉ là bất đắc dĩ, đột ngột có việc thôi mà ! »Nghe đến phần giới thiệu bên ngoài, Lạc Tiểu Thiến vội cởi bỏ áo khoác, « Đến tôi rồi, tôi lên sân khấu trước đây ! »

      Để điện thoại di động vào trong túi, chạy chậm từng bước lên bậc thang.

      Trời vừa vào tháng năm, hạt mưa rơi cánh tay, gây ra cảm giác lạnh thấu xương.

      Bởi vì thời tiết tốt, dưới sân khấu người nghe cũng nhiều.

      Mặc dù như thế, Lạc Tiểu Thiến vẫn rất chú tâm hát cho xong hai bài hát của , hai bài hát tổng cộng gần mười phút, chờ đến khi bước xuống đài, tóc cùng bộ váy người đều ướt nhem.

      « là tiểu thư Lạc Tiểu Thiến đúng , tôi là trợ lý của công ty Thái An, tên Phương Trác ! » vừa bước xuống sân khấu, người phụ nữ trẻ trang điểm thời thượng hướng chào hỏi.

      « Chào » ! Lạc Tiểu Thiến vội khoác áo vào, cùng bắt tay chào hỏi đối phương.

      « thu dọn xong đồ, chúng ta có thể » ! Phương Trác .

      « Ủa, mọi người còn chưa biểu diễn xong, phải đợi cùng nhau trở về khách sạn sao ? » Lạc Thiểu Thiến có chút nghi ngờ hỏi.

      « À, đây là ý của tổng giám đốc chúng tôi, ngài ấy muốn mời dùng bữa cơm, ngài chính là fan trung thành của đó ! » Phương Trác cười cười giải thích.

      « Ăn cơm ? Quá khách khí rồi, tôi thấy cần thiết đâu ! » Lạc Tiểu Thiến vội vàng từ chối, đối phương cũng cần nghe , vội cầm lấy vali rồi kéo ra ngoài.

      còn biện pháp nào, Lạc Tiểu Thiến đành phải cùng bọn họ hướng đến chiếc Audi đậu phía ngoài.

      Xe rời khỏi hội trường, thẳng tới nhà hàng, Phương Trác liền dẫn đến căn phòng VIP ở lầu ba.

      Trong phòng, món ăn được bày biện sẵn, bàn rất rộng nhưng chỉ ngồi có ba người.

      Có hai nam nữ, nam nhận rangười nào, người tầm khoảng hơn bốn mươi, dáng người hơi hơi mập, gương mặt cực kì bình thường, người đàn ông khác hơn ba mươi, kế bên là bé, bộ dạng rất xinh đẹp, thân người đẫy đà với bộ váy bó sát, là ca sĩ mới vừa cùng diễn, hình như tên là Dương Ninh Hoàn.

      « Lạc tiểu thư ! » nhìn thấy , người đàn ông với thân hình hơi mập lập tức chạy về phía tươi cười nghênh đón, nắm lấy tay , « chúng tôi chờ rất lâu rồi ! »

      « Vị này chính là Lý Tổng của công ty chúng tôi ! » Phương Trác lên tiếng giới thiệu
      garan2602, Tôm Thỏ, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Quyển 1, chương 203 : Ông nhìn sai người rồi.
      « Chào ngài » ! Lạc Tiểu Thiến vội duỗi tay phải ra vắt tay với đối phương, liền vội vàng rụt tay về.

      Nhưng mà bàn tay mập mạp của đối phương lại dùng sức nắm chặt tay chịu buông, bàn tay còn lại nhàng vuốt ve mu bàn tay .

      « Lạc tiểu thư, ở ngoài so với tivi vẫn xinh đẹp hơn ! »

      « Lý tổng quá khen.» Lạc Tiểu Thiến càng thêm sức kéo, rốt cuộc cũng tránh thoát tay đối phương.

      Lý tổng thoáng thể hài lòng trong mắt, nhưng rất nhanh liền che dấu, « tới, mau ngồi xuống ! »

      « Được, được, được, mời Lạc tiểu thư ngồi bên Lý tống »Bí thư Phương Trác bước lên, kéo Lạc Tiểu Thiến tới bên bàn ngồi xuống ngay bên cạnh ghế của Lý tổng sau đó liền có người tới rót rượu.

      « Tôi biết uống rượu ! » Rót đến ly của Lạc Tiểu Thiến, liền nâng tay cản miệng ly, « Tôi uống nước trái cây là được? »

      « Cái này sao được, đây là rượu Mao Đài thượng hạng, có việc gì, uống chút thôi mà ! » Lý tổng cứng rắn mở tay ra, Phương Trác lập tức rót đầy ly.

      « Nào, vì đêm diễn thành công, chúng ta cạn ly nào ! »

      Lý tổng cầm ly đầu, mọi người đều nâng ly lên, Lạc Tiểu Thiến chẳng còn cách nào, chỉ có thể cứng ngắc nâng ly lên.

      Mọi người, nâng ly cạn, chỉ nhấm chút lên môi.

      « Tiểu Thiến, thế là được rồi !" Lý tổng nghiêng thân thể về phía , tay trái chỉ về phía ly rượu vơi mấy của , "Chúng ta đều uống cạn, mà chỉ nhấp ngụm có phải là hay lắm ? Có câu tình cảm sâu chỉ ngụm uống cạn, tình cảm cạn mới nhấp môi tôi chính là fan trung thành của đấy, nào, Phương Trác, rót rượu tôi kính lạc tiểu thư ly!"

      Trợ lý vội vàng giúp rót rượu, Phương tổng liền đem ly hướng tới Lạc Tiểu Thiến, khẽ cụng ly với .

      Ngửa đầu, lại hơi uống cạn sạch.

      « Lý tổng, xin lỗi, dạ dày của tôi tốt, thể uống rượu, nếu thế này …. » Lạc Tiểu Thiến đứng lên, lấy ly trà bàn, « Tôi lấy trà thay rượu kính ngài được ? »

      « Xem kìa, sao lại khách sáo như vậy! » Lý tổng giữ chặt tay kéo về ngồi lại ghế dựa, tay còn lại cố tình để quên đùi , « Tôi luôn luôn thích ép buộc người khác, ta biết các ca hát phải bảo vệ cổ họng, vấn đề gì, ly này, tôi uống giúp ! »

      đưa tay qua cầm lấy ly rượu của , uống cạn, bàn tay vẫn đặt đùi như cũ, chịu bỏ ra, hơn nữa còn xoa nắn đùi tiến dần lên .

      Nháy mắt, lông tơ của Lạc Tiểu Thiến dựng đứng cả lên, đột ngột hất mạnh tay ra, đứng phắt dậy khỏi ghế ngồi, «Lý tổng, mong ngài tự trọng » !

      Bởi vì đứng lên quá nhanh, cái ghế dựa phách tiếng đổ xuống đất gây ra tiếng vang chói tai.

      Ba người khác ngồi cùng bàn, ánh mắt lập tức chuyển sang nhìn.

      Lý tổng híp mắt, sắc mặt đầy nét giận dữ nhìn qua Lạc Tiểu Thiến, hừ .

      « Giả bộ thuần khiết cái gì? phải là cũng dựa vào loại chuyện này sao, còn tưởng mình là đại minh tinh, chẳng phải chỉ có cái mặt xinh xắn chút thôi sao?. »

      xoay người, từ mặt đất cầm lấy cái ví da, kéo khóa, lộ ra cả xấp tiền đỏ chói lọi, sấp xếp chỉnh tề, tùy ý lấy xấp dày, cười ném lên mặt bàn.

      « hát chẳng qua cũng chỉ được năm vạn, ở đây là mười vạn, chỉ cần ngoan ngoãn theo tôi đêm, số tiền này thuộc về , nếu hầu hạ tốt, làm tôi thấy cao hứng, tôi thưởng thêm, thế nào? »

      « Ông nhìn lầm người rồi ! »

      Lạc Tiểu Thiến nhìn cũng chẳng thèm nhìn số tiền bàn, chỉ khom người xách valiu cùng áo khoác, sập cửa rời .
      garan2602, Happyanh, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :