1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      Chào mừng bạn quay trở lạ sàn, mừng quá , bà con lại được gặp boss Lãnh tử Mặc rồi. Đọc chap này thấy buồn cười bạn Lạc Tiểu Thiến quá . Người ta trăm phương ngàn kế để làm xiêu lòng kim chủ nàng này nghĩ đau cả đầu làm sao để boss Lãnh tử mặc ghét mình. nàng này làm việc thừa rồi, nghĩ làm gì cơ chứ . Cảm ơn bạn nhiều

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      LạcLạc, Thanhha, susu6 others thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 71: Cởi quần áo hay thêu hoa
      Editor: Natalie Pham

      đến chữ thứ hai bị môi chặn lại, cho rất nhiều thời gian, màn dạo đầu cũng làm đầy đủ.

      Tất cả những thứ này, hoàn toàn để xem biểu ngoan ngoãn của trong đêm này.

      thể cầu quá nhiều!

      Đầu bị đẩy lên cánh cửa, cánh cửa này có hệ thống cách nên bên ngoài được bọc da.

      Chính vì vậy bị đau, nhưng lạnh lẽo của bộ da khiến tỉnh táo lại.

      lần nữa môi miệng bị hôi lên, Lạc Tiểu Thiến chấp nhận nhắm mắt lại, dù sao đến bước này, lần hay mười lần, dù đến trăm lần cũng có gì khác biệt.

      Lạc Tiểu Thiến, ngươi nên mơ về thế giới màu hồng nữa, chẳng phải muốn nổi tiếng và muốn trả thù Lục Hạo hay sao.

      Người đàn ông này, có đầy đủ năng lực giúp ngươi làm được.

      Chỉ cần ngươi khiến ta vui vẻ!

      phản kháng nữa, mặc kệ mọi động tác của .

      Mặc hôn , cổ , thân thể .

      Mặc bàn tay đốt từng ngọt lửa lên người , thỏa thích khiêu khích.

      Người đàn ông này là ma quỷ, môi miệng cùng ngón tay , tất cả có thể khiến theo bản năng mà phóng thích đến vô tận, để lần lượt rơi vào vực thẳm.

      Lạc Tiểu Thiến cảm thấy mình như con đá mắc cạn vậy và chính là khí và nước của .

      kìm được ôm lấy , bàn tay và nụ hôn của khiến thở gấp mặc kệ bản thân, theo từng ngọt lửa do đốt lên...

      "Chúng ta lên giường!"

      thở gấp từ lồng ngực ngẩng mặt lên, Lãnh Tử Mặc giơ tay kéo cửa ra, đưa tay ôm lấy .

      thẳng lên lầu, ngay lập tức đặt lên giường.

      "Cởi quần áo giúp tôi!"

      Vì để nhanh chóng có thể hòa hợp cùng , nhất định phải dạy dỗ tốt.

      Qua nhiều năm như vậy, là người duy nhất mà muốn, cần điều chỉnh và dạy dỗ tốt mới được..

      Ví dụ như nghe lời!

      đứng thẳng người lên, Lạc Tiểu Thiến dám nhìn mặt , chỉ dám đưa tay qua nắm lấy cúc áo .

      Ngón tay mềm nhũn ra vậy, bình thường việc này vô cùng đơn giản nhưng vào giờ phút lại khó khăn như thế.

      Cảm nhận ngón tay như có như lướt qua lồng ngực , hô hấp Lãnh Tử Mặc mất khống chế mà chuyển thành gấp.

      cởi quần áo hay thuê hoa vậy!

      Chẳng thể đợi được nữa, giơ tay cởi áo ngủ ra, rồi bất thình lình quay người đè lên người .

      Sức nặng cùng hơi của người đàn ông cùng nhau đến, tim mới ổn định lại bỗng nhiên đập nhanh.

      Nghe thấy tiếng tháo thắt lưng, tâm tình càng khẩn trương cùng căng thẳng, sau đó cảm thấy bụng dưới có cái gì đó khác thường, tiếp đó luồng nhiệt từ trong cơ thể ra.

      Cởi bỏ tất cả mọi thứ ràng buộc người , Lãnh Tử Mặc lại hôn , ngón tay tự nhiên rời , ôm lấy , cuối cùng chỉ còn mỗi nội y là vật cản chở.

      Liền kéo xuống.

      Lạc Tiểu Thiến nhắm mắt lại.

      Nhưng tình mà tưởng tượng hề phát sinh.

      "Chết tiệt!"

      Lãnh Tử Mặc tức giận cắn ngực cái.

      thét chói tai, kinh ngạc mở to hai mắt, chỉ nhìn thấy đứng dậy với vẻ mặt chán nản, "Thu dọn nơi này sạch !"

      Sau đó, xoay người, trần truồng vào phòng tắm.

      Lạc Tiểu Thiến hiểu mình chọc tức vị Diêm vương gia này chỗ nào.

      Vội vã đứng dậy, nhanh chóng lấy lại những món đồ bị cởi ra, khi ánh mắt nhìn thấy chiếc quần lót bị ném giường, ngay lập tức khuôn mặt đỏ như máu.

      chiếc quần lót có vết máu.

      đến kỳ rồi!

      Ông trời đúng là có mắt, ngay lập tức hoảng loạn nhảy xuống giường.

      Chạy tới cửa, mở túi xách của mình ra, từ bên trong lấy nội y cùng với băng vệ sinh rồi chạy xuống toilet dưới lầu.

      Chương 72: Nơi này chỉ có duy nhất chiếc giường
      Editor: Natalie Pham

      Vừa cảm thấy bụng có vấn đề, cứ tưởng có phản ứng nên mới vậy, nhưng bây giờ mới hiểu, đây chính là điềm báo trước

      Lúc trở lại phòng ngủ, Lạc Tiểu Thiến nhìn ga trải giường bị làm bẩn, chỉ hận tìm được cái lỗ để chui xuống.

      Từ phòng toilet nghe thấy giọng của , nhanh chóng tới ôm ga trải giường cùng với quần áo thành hình tròn.

      Xoay người, liền nhìn thấy Lãnh Tử Mặc khoác áo tắm từ phòng vệ sinh ra.

      "Cái này... Ngài chờ lát, tôi ôm mấy cái này xuống lầu , rồi ngay lập tức quay lại trải chăn chiếu cho ngài!"

      câu rất nhanh, vội vàng ra khỏi phòng, khi xuống lầu liền nhét tất cả vào máy giặt, sau đó vội vội vàng vàng lên, mở tủ quần áo, rồi kéo cái ngăn bên trong tủ ra.

      Kết quả, tất cả đồ trong ngăn kéo chính là nội y của .

      vội đóng lại, lại kéo tầng thứ nhất ra.

      Lần này, tất cả cũng là...

      Ông trời ơi! có ai có thể cho biết ta để ga trải giường ở đâu ?

      Lãnh Tử Mặc cau mày nhìn như con ruồi đầu kéo loạn tủ quần áo của , đúng lúc mở miệng giải cứu .

      "Gia trải giường ở ngăn kéo bên trái cạnh giường!"

      Lạc Tiểu Thiến vọt tới bên giường, kéo ngăn kéo bên trái ra.

      Cuối cùng cũng thấy ga trải giường.

      Lấy ga trải giường ra, quên nở nụ cười cảm kích về phía , sau đó trải ga ra giường.

      "Được rồi!" Cuối cùng cũng làm các góc phẳng, ngồi thẳng người lên rồi đỡ cái hông đau nhức của .

      Nghĩ lần này chẳng đau nữa, xem ra vẫn tránh khỏi.

      Cái gì mà có đàn ông đau bụng kinh, bây giờ nhìn xem, toàn là lừa người à.

      đỡ bụng dưới, về phía cánh cửa.

      Lãnh Tử Mặc nhìn lưng , "Nơi này chỉ có cái giường thôi!"

      " sao!" dừng lại, "Tôi giặt ga trải giường !"

      Xảy ra chuyện như vậy 囧, bây giờ muốn ở cùng phòng với .

      tình vừa rồi, là quá mất mặt .

      "Ngủ cùng tôi !" Lãnh Tử Mặc cất bước về phía mép giường.

      "Á?" Lạc Tiểu Thiến quay lại, "Chính là khăn trải giường... Nếu ngày mai giặt sạch, tôi mà giặt tay nhất định sạch như mới..."

      Giặt bằng tay?

      ràng bụng còn đau, thế mà lại giặt ga trải giường bằng tay.

      Vào thời điểm này chẳng phải nên chăm sóc mình tốt hơn sao?

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày, "Ném xuống!"

      Ném xuống?

      ghét bỏ sao?

      cũng phải, khăn trải giường bị làm bẩn, người như nhất định muốn dùng lại nó!

      "Tôi... Tôi nằm ngủ ghế sofa cũng được!"

      Lạc Tiểu Thiến hơi mím môi, xoay người muốn .

      "Ngủ cùng tôi !" Lãnh Tử Mặc ở đằng sau lưng , bá đạo , "Tôi thích lặp lại lời của mình!"

      Lại nữa rồi, đế vương mà phải làm sao giờ?!

      Lạc Tiểu Thiến cắn chặt răng, tiếng tắt đèn tạch, sau đó xoay người tới, bên chăn rồi nằm xuống.

      Ngủ ngủ, ai sợ ai.

      Cái gì cũng làm rồi, ngủ có là gì.

      tin, có hứng thú "chiến đấu đẫm máu"!

      cho rằng đồng ý để giặt quần áo trong khi bụng đau sao.

      Lưng đưa về phía Lãnh Tử Mặc nằm xuống, Lạc Tiểu Thiến nằm lui về mép giường để tránh đụng chạm vào .

      Nào ngờ, vừa mới nằm xong, duỗi tay tới đây, bàn tay bắt lấy rồi sau đó ôm .

      Cách lớp áo mỏng, có thể cảm nhận được ấm áp từ lồng ngực truyền tới, mùi hương nhàn nhạt như chocolate.

      Chết tiệt, người đàn ông này dùng nước hoa gì vậy, lại còn có mùi hương của vị chocolate mà thích nữa chứ.

      chương 73: Lấy tay ra
      Editor: Natalie Pham

      muốn ăn!

      Lạc Tiểu Thiến theo bản năng nuốt nước bọt xuống.

      "Muốn ăn tôi sao?"

      Giọng nhang vang bên tai .

      Độ tự luyến (Tự vẻ đẹp của mình) của cao!

      Lạc Tiểu Thiến bũi môi trong bóng tối, nhắm mắt lại.

      ngủ, ngủ !

      Giả ngủ?

      Lãnh Tử Mặc cũng vạch trần, bàn tay liền từ hông lên, để tay lên chỗ mềm mại trước ngực .

      Đầu óc Lạc Tiểu Thiến vo ve chút, trong nháy mắt bản thân kéo căng ra.

      "Tôi muốn ngủ, lấy tay ra!"

      "Tôi thích như vậy!"

      Giọng rất nhưng vẫn bá đạo như cũ.

      Giống như thân thể này là vật sở hữu của chứ phải của !

      giãy dụa tránh người ra, nhưng thể nào tránh khỏi tay ,lại chẳng hề biết rằng hành động như vậy khiến chả kìm chế được.

      "Nếu còn loạn nữa tự gánh lấy hậu quả!"

      Giọng của mang mấy phần khác lạ, mà hai thân thể chỉ cách nhau có hai lớp quần áo mỏng, có thể cảm thận biến hóa nơi nào đó cơ thể , dám làm loạn nữa, bất động như con rối gỗ.

      sợ kiềm chế nổi bắt dùng phương pháp khác giúp giải quyết.

      Thấy phản kháng nữa, tay Lãnh Tử Mặc rời khỏi ngực rồi để bụng .

      dựa vào trong lòng , đằng sau lưng cảm thấy ấm áp và cánh tay cũng vậy.

      Căn bản bụng đau, dường như cảm nhận ấm áp này nên cũng thấy đỡ hơn nhiều.

      mệt mỏi cả ngày rồi, mới tiến vào lòng , kiên trì được bao lâu liền ngủ say, Lãnh Tử Mặc ôm cũng bất tri bất giác tiến vào giấc ngủ.

      Đêm nay, hai người đều ngủ rất say.

      Tinh thần Lạc Tiểu Thiến Luôn luôn suy yếu nên hay ác mộng, thế nhưng lại ngủ mạch đến sáng.

      Bị đồng hồ báo thức làm bừng tỉnh nên Lãnh Tử Mặc tắt đồng hồ báo thức , nhìn người ngủ biết lúc nào nằm đối mặt , rụt vào lòng nữa, còn ôm lấy cánh tay như trẻ con bình thường được ngủ cực yên ổn cạnh người, khóe miệng rất tự nhiên giương lên.

      Mới 6 rưỡi, còn có thể, nằm cũng lúc.

      Thiên vương tổng tài luôn đúng giờ chưa bao giờ ngủ nướng vậy mà lần này lại ngủ nướng.

      Mượn nắng mặt trời buối sáng sớm, lẳng lặng nhìn .

      Khuôn mặt còn chưa to bằng bàn tay , cằm nhọn lại càng khiến người ta thương tiếc

      Lông mi dài cong như búp bê vậy...

      Để ý thấy hơi cau mày, Lãnh Tử Mặc cũng khẽ nhíu mi lại.

      Nâng tay, duỗi hai ngón tay ấn vào giữa lông mày , nhàng đẩy lông mày nhăn ra.

      Lạc Tiểu Thiến đẩy bàn tay ra, cánh tay ôm càng chặt cánh tay .

      "Mẹ, đừng động... để con ngủ thêm chút, chỉ 5 phút thôi... 5 phút..."

      Nhìn bộ dáng dễ thương của , Lãnh Tử Mặc chỉ cười lắc đầu.

      ngờ, vừa mới chui vào trong lòng , đột nhiên, bật dậy.

      Mắt còn chưa mở to, liền trượt xuống giường.

      " chỗ nào vậy?" Lãnh Tử Mặc lắp bắp kinh hãi.

      "Tôi nấu cơm cho mẹ, nếu , muộn mất ..." Lạc Tiểu Thiến theo bản năng trả lời, đến nửa, đột nhiên giựt mình tỉnh lại, quay sang, con mắt mê mang nhìn Lãnh Tử Mặc, chăm chú nhìn lúc, mới ý thức bây giờ ở nơi nào.

      Nghĩ đến, mẹ rốt cuộc cần rời giường làm bữa sáng nữa, ánh mắt lập tức có chút chua xót.

      là giữa xuân, buổi sáng ở Bắc Kinh vẫn lành lạnh, đeo giày. Tuy đứng mặt đất, vẫn khống chế nổi rùng mình cái.

      Chương 74: làm sao biết được
      Editor: Natalie Pham

      Để ý đến bộ dáng của , Lãnh Tử Mặc giường nhíu mày.

      "Trở về!"

      "Cái này... Thời gian còn sớm, tôi... toilet..."

      muốn quay trở về, vừa đeo dép lên lập tức ra cửa.

      Tuy phòng ngủ cũng có phòng vệ sinh, còn ở đây nên vẫn hơi ngại.

      Lãnh Tử Mặc nghe thấy tiếng bước chân xuống lầu, lập tức đứng dậy, đến phòng vệ sinh tắm rửa mặt.

      Cố ý nán lại lâu, Lạc Tiểu Thiến vào phòng ngủ, thấy thức dậy, nhàng thở ra cái.

      Từ phòng tắm ra, thấy , Lãnh Tử Mặc khách khí liền mở miệng.

      "Giúp tôi thu thập hành lý!"

      Lạc Tiểu Thiến chẳng phản kháng, chỉ cần cùng thân mật nấu cơm, giặt quần áo, thu thập hành lý... hoàn toàn có chấp nhận.

      đến trước tủ quần áo, nhìn chiếc tủ quần áo gần như chiếm cả bức tường, quay sang nhìn .

      "Vali xách tay ở chỗ nào vậy?"

      "Cánh cửa cuối cùng của tủ quần áo!"

      theo lời mở ra.

      Nhìn phòng treo quần áo cùng mũ trước mặt, ngạc nhiên đến mức trợn mắt ngoác mồm

      Phòng để quần áo còn rộng hơn phòng ngủ mà thuê.

      Cái bức tường đối diện với cửa, có đầy đủ các loại mũ, hai bên, bên là giày, bên còn lại là quần áo.

      Đúng là biến thái, người đàn ông, tại sao phải chuẩn bị nhiều quần như vậy.

      Ánh mắt nhìn những bộ quần áo cùng trang sức ở , đột nhiên hiểu được, những thứ này —— là quần áo diễn xuất!

      "Đây là là quần áo diễn xuất của sao? !" hưng phấn vào, giơ ngón tay chạm vào những chiếc mũ kệ cùng cái mũ dạ, "Tôi nhớ ra, đây chính là quần áo mặc trong mv 《cát chảy》, còn có này cái, cái này cũng là trang phục trong mv《dũng cảm》..."

      Đối với đồ của , lại thuộc thuộc như lòng bàn tay.

      Lãnh Tử Mặc tới, nhìn lưng .

      "làm sao biết?"

      "Tất nhiên là tôi biết rồi!" Lạc Tiểu Thiến xoay người, giơ lên ngón tay chỉ vào ngực mình rồi cười và , "Tôi cho biết, trước đây tôi chính là fan hâm mộ trung thành của đó, cái thời ấy, bài hát 《 dũng cảm 》 của cùng tôi cả mùa đông đó, tôi còn cất rất..."

      đến nửa, đột nhiên hé miệng.

      Đây chính là bí mật của , tai sao lại cho biết?

      Lúc đó mẹ qua đời, toàn bộ bầu trời của đều u ám, cả ngày nhốt mình trong phòng, ngẫu nhiên nghe thấy ai đó hát bài này.

      "Tôi biết, bạn nhất định mỉm cười từ trời nhìn xuống, hi vọng tôi dũng cảm..."

      Ca từ viết sâu vào lòng .

      Những ngày sau, lần lượt nghe hết bài này, cuối cùng từ khi mẹ mất , lại dũng cảm đối diện với cuộc sống.

      cũng mất mẹ sao?

      Lãnh Tử Mặc nhìn qua ánh mắt ảm đạm của Lạc Tiểu Thiến, "Thu thập hành lý !"

      Á, quên mất việc này !

      Lạc Tiểu Thiến phục hồi tinh thần lại, vội qua, từ bên dưới kệ để quần áo lôi ra chiếc vali, lôi ra phòng để quần áo, kéo tới trước tủ quần áo.

      "Thời tiết bên Paris khác bên này là bao, bất quá vì phòng lạnh, vẫn nên mang ít áo khoác ..." lầm bầm lầu bầu, kéo cánh cửa thứ nhất của tủ quần áo ra, kết quả, bên trong toàn là quần.

      "Cánh cửa thứ hai bên tay phải." Đúng lúc Lãnh Tử Mặc nhắc nhở.

      qua, lấy cái ái khoác thích hợp, tỉ mỉ gấp lại rồi bỏ vào hành lý.

      "Còn âu phục!"

      "Cánh cửa thứ nhất bên tay phải."

      Áo lót, tất, nội y... ngăn lắp gọn gàng giúp thu xếp, toàn bộ đều được phân loại cất vào vali.

      Chương 75: Chỉ hận thể cười to ba tiếng
      Editor: Natalie Pham

      "Xong!" Cẩn thận kiểm tra lại lần, Lạc Tiểu Thiến cười đóng khóa vali lại, đột nhiên lại nghĩ đến vật, "Á, quên, còn ô nữa!"

      Phía sau, có thanh gì cả.

      "cây dù!" lần.

      Vẫn là có người phản ứng.

      Lạc Tiểu Thiến quay sang, chẳng biết từ lúc nào Lãnh Tử Mặc rời .

      Nhớ được vừa rồi trong phòng để quần áo cũng thấy, Lạc Tiểu Thiến đứng dậy vào, ở giá treo tìm được cái dù, lập tức lấy tới đây rồi bỏ vào hành lý của .

      Ùng ục!

      Cái bụng trống rỗng, tự chủ kêu lên.

      "Ba trăm vạn, có thể tìm được bạn tình giường đồng thời làm người hầu, đầu bếp cũng là người để trút giận, Lãnh Tử Mặc, quá hời!"

      Ôm bụng, cất bước ra cửa phòng, rồi xuống lầu.

      Thấy từ cửa lại đây, trong tay còn cầm cái túi to và hơi phồng phồng.

      Trong khí có mùi hương —— đây là mùi vị của cơm.

      Bị mùi hương này kích thích, bụng Lạc Tiểu Thiến lại lần nữa kháng nghị kêu ra tiếng.

      Lãnh Tử Mặc liếc cái.

      "Ăn cơm !"

      Còn biết mua cơm giúp , được, xem ra còn có chút lương tâm.

      Lạc Tiểu Thiến theo , rửa tay, cả hai cùng nhau lấy đồ ăn sáng từ trong túi ra, dọn xong, lập tức khách khí ngồi xuống, ăn ngấu ăn nghiến.

      Mỗi lần đến kỳ, rất hay ăn, và cực kỳ nhanh đói!

      "căn nguyên của vũ đạo bắt nguồn từ hai loại thuyết lý, phương pháp thứ nhất là tìm bạn đời, đây có thể là vũ đạo bắt đầu từ tình ..."

      Cháo từ trong miệng Lạc Tiểu Thiến thiếu suýt nữa phun ra.

      Làm ơn, có thể hay đừng nghĩ đến chuyện này sao?

      Lãnh Tử Mặc nhìn vẻ mặt , tiếp tục , "Còn loại nữa, loại vũ đạo này liên quan đến từ lao động, tôi đồng ý với trước, khiêu vũ giống như làm việc chân tay vậy, nhìn qua rất vụng về và mệt mỏi, cái này đúng!"

      Lạc Tiểu Thiến khinh thường.

      Như , khiêu vũ chẳng phải như giường sao?

      " sai!" Lãnh Tử Mặc liếc qua cũng biết suy nghĩ của , "Khiêu vũ chính là dùng thân thể để cảm thận thân thể, mà phải bị nhạc hạn chế, vũ đạo cùng nhạc như nhau, là hình thức biểu , giống như chúng ta thích người, muốn ôm , hận nhất người, mong muốn rời xa, thân thể cùng suy nghĩ là phần..."

      Động tác Tiểu Thiến cắn bánh liền cứng đờ.

      chỉ điểm để nhảy sao?

      Ngẩng mặt lên, nghi ngờ nhìn .

      Lãnh Tử Mặc ngồi đối diện, biểu cảm mặt rất nghiêm túc, giống như cùng thảo luận vấn đề văn học vậy.

      Đối với nhạc, luôn luôn nghiêm túc!

      bàn, điện thoại di động vang lên.

      Nhìn số điện thoại màn hình, Lãnh Tử Mặc đứng lên.

      "Tôi phải rồi !"

      " tiễn!"

      Lạc Tiểu Thiến cắn bánh bao .

      xong rồi, mới ý thức mình lỡ lời, vội đứng lên, "Khụ, ý tôi ngài... Thuận buồm xuôi gió..."

      "Tôi ngồi máy bay!" Lãnh Tử Mặc .

      Á, sao lại quên nhỉ, ngồi máy bay thể thuận buồm xuôi gió được.

      "Thực xin lỗi, kỳ tôi muốn , đường bình an, đường bình an... Ngài chờ tý, tôi giúp ngài lấy hành lý..."

      Hơi thở của đối phương quá cường đại, dám lưu lại, tìm cớ lên lầu, thay mang vali xách tay xuống, bồi thêm khuôn mặt tươi cười đến.

      Cuối cùng Diêm vương gia cũng , gọi là tiểu quỷ có thể xưng là đại vương rồi!

      Nghĩ đến điểm này, chỉ hận thể cười to ba tiếng.

      Đưa vali cho , chân chó hành lễ.

      "Ngài thong thả, tạm biệt!"

      Nha đầu chết tiệt này chỉ hận biến mất ngay lập tức có phải ?

      Lãnh Tử Mặc thầm cắn răng, "Tôi thay đổi chủ ý!"

      Trong nhát mắt thân thể Lạc Tiểu Thiến cứng ngắc.

      có ý gì, muốn sao?!

      ...

      Chương 76: Tôi... cố gắng giúp
      Editor: Natalie Pham

      !

      Tuyệt đối thể để lưu lại được!

      Trong lòng Lạc Tiểu Thiến quyết tâm, ngay lập tức nở nụ cười tươi rồi ôm cánh tay Lãnh Tử Mặc, "Lần này Paris nhất định là bàn bạc chuyện hợp tác với tiên sinh Anderson, việc hệ trọng như vậy, thể chậm trễ, sao có thể chứ..."

      "Tôi chưa !" Lãnh Tử Mặc nhìn khuôn mặt , "ý tôi là muốn cùng tôi!"

      Tuy quyết định mang theo , nhưng lúc chuẩn bị , hiểu sao lại thay đổi chủ ý.

      Cùng lắm, giúp xin phép, cùng lắm, tự mình đào tạo ...

      Tóm lại, chính muốn cùng!

      cùng ta, cùng nhau ? !

      Tiếp tục ở bên nước ngoài làm nô lệ sao, muốn vậy!

      "Tôi còn tập luyện, sắp đến trận đấu bán kết , tôi thể để ngài bẽ mặt được, đúng ?"

      Diêm vương gia này, khi tức giận, cuối cùng người gặp xui là , tại chỉ cần có thể đưa vị diêm vương này , miễn cưỡng bày là bộ dáng yếu đuối trước mặt .

      "Tôi có thể dạy !"

      "Chính là ta chưa thu thập hành lý."

      "Tới đó mua!"

      "Tôi..." Lạc Tiểu Thiến nhanh trí, "Ta có hộ chiếu!"

      Khà khà!

      thể mang trộm được?

      Khốn khiếp, có biện pháp !

      Len lén quan sát biểu tình của , trong lòng Lạc Tiểu Thiến tràn đầy đắc ý.

      Lãnh Tử Mặc chỉ dùng có hai từ liền đạp nát đắc ý của , "Tôi có biện pháp!"

      "Chính là..." Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng suy nghĩ đển lấy có lý do.

      "Lạc Tiểu Thiến!" Lãnh Tử Mặc vui cau mày, có chán ghét như vậy sao?

      Lạc Tiểu Thiến cũng gấp, ngửa mặt nhìn , cam lòng liền mở miệng.

      " mang thành công cho tôi, sắp đến trận bán kết rồi, còn định đứ tôi nước ngoài, còn tự mình huấn luyện tôi, vậy có thời gian ..." Nhìn mặt càng ngày càng lạnh, vô ý thức lui về phía sau bước, "Thực xin lỗi, tôi... ý tôi là, tôi làm lỡ chuyện quan trọng của , hơn nữa, bây giờ tôi... dựa theo tình hình tại của tôi cũng có gì thay đổi... cái này, chờ trở về... tôi bồi thường tốt chó ..."

      Kích động là ma quỷ, sao có thể hống về phía chứ, vạn nhất,nếu tức giân rồi mang , vậy phải xong rồi sao?

      " cái gì?" Lãnh Tử Mặc hỏi.

      "Rất xin lỗi!" Lạc Tiểu Thiến cúi mặt, giọng .

      "Câu cuối cùng!"

      Câu cuối cùng?

      Ý thức được Lạc Tiểu Thiến đến câu nào, mặt nhất thời đỏ lên, vẫn cứng rắn lặp lại lời .

      "Chờ trở về, tôi... bồi thường cho tốt, còn có, tôi cam đoan trong mấy ngày này ngoan ngoãn!" Ngửa mặt lên, giơ tay bắm chặt lấy tay , "Tử Mặc, nếu còn chậm nữa muộn đó, ta còn chờ nhìn mảng đầu tư lớn này của đó!"

      phải đàn ông thích phụ nữ làm nũng sao, hừ, cũng !

      Chỉ cần có thể dỗ anhđi, liền coi đây là lúc mình luyện tập .

      tiểu mỹ nhân luôn luôn có gai người, lúc này ôm anhcánh tay, mềm mại làm nũng, tự nhiên có tâm tình khác.

      Nhìn ánh mắt đầy hy vọng của , tim Lãnh Tử Mặc tự chủ mềm xuống.

      "Cái kia được rồi!"

      Trong lòng vô cùng vui sướng, Lạc Tiểu Thiến ngày đàng học sàng khôn, dám biểu lộ ra, chỉ nở nụ cười ngọt ngòa hướng về phía , "Tử Mặc, tốt!"

      Á, sởn hết cả gai ốc .

      ghê tởm, nhanh chóng bị cự ghê tởm này hại chết mất thôi!

      Bất quá, nghĩ đến chuyện sắp , cảm thấy rất đáng giá.

      "Để tôi giúp mở cửa!" vui mừng duỗi tay hướng về chuôi cửa.

      Chương 77: hôn tạm biệt à
      Editor: Natalie Pham

      vừa liếc mắt nhìn thấy Lãnh Tử Mặc nhíu mày, " hôn tạm biệt à?"

      Con sói háo sắc!

      Còn muốn hôn tạm biệt nữa à !

      Bũi môi cái, Lạc Tiểu Thiến quay lại, nở nụ cười quyến rũ, đầu cứng ngắc tiến tới, đỡ lấy bả vai , kiễng chân lên, hôn lên môi .

      Tuy cố gắng để bình tĩnh, nhưng vẫn có chút khẩn trương, khí thế của người đàn ông này quá mạnh mẽ, vừa mới đến gần, tim kiềm chế được liền đập nhanh hơn.

      Cúi mặt, dám nhìn vào , nhàng hôn , sợ đổi ý, cái hôn này, chút cũng dám làm qua loa.

      Trước kia để ý tới, hôm nay mới phát , làn môi cũng mềm mại.

      Mở môi ra, hôn lên môi , nhàng liếm mút.

      chưa bao giờ chủ động hôn bất kỳ người nào, chỉ là trong trí nhớ, từng làm như vậy, có điều tại côc chỉ học theo cách hôn mà thôi.

      Lạc Tiểu Thiến hôn vụng về đến ngây ngô, lại vô cùng mê người.

      Cảm thấy đầu lưỡi lơ đãng xoẹt qua môi , cổ họng Lãnh Tử Hàn khẽ chuyển động, tay kéo vali xách tay dứt khoát đặt lên ngang lưng , bàn tay khác nâng lên đỡ lấy gáy .

      Ngay lập tức thân thể kề sát vào người , Lạc Tiểu Thiến hoảng loạn muốn né, mạnh mẽ hôn , chặt chẽ dây dưa môi miệng .

      Dây dưa chà đạp được hồi, hôn cho đến khi thân thể mềm nhũn dựa vào trong lòng , lúc này Lãnh Tử Mặc mới buông ra.

      thở hổn hển, làn môi bị hôn đến đỏ chót khẽ mở ra, bá đạo mở miệng.

      "Sáng, trưa, tối phải gọi điện cho tôi!"

      phải chứ?

      có phải người chính thức của nhau đâu, có cần phải gắn bó keo sơn như vậy ?

      chờ phản ứng, ra mệnh lệnh thứ hai.

      "Sau khi lên công ty và lên lớp, phải về nhà ngay, được chơi la cà đó!"

      "Được rồi!" Lạc Tiểu Thiến thở gấp đồng ý, muốn trốn thoát khỏi lồng ngực .

      phải chỉ gọi điện thôi sao, thể xuyên qua điện thoại tới đây cắn , còn về phần được chạy loạn, khà khà, có chân mà.

      Tay đặt lên eo chịu buông ra, đôi mắt thâm sâu nhìn .

      biết phải làm sao, chỉ có thể học bộ dáng của , lúc hôn tính toán, "Tôi đưa đến thang máy!"

      Nhìn qua chiếc đồng hồ đeo tay, biết tài xế đợi ở dưới lầu, lúc này mới chịu buông ra.

      Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng mở cửa giúp , lại ngừng giúp ấn cầu thang máy, dù sao tầng 19 chỉ có duy nhất căn penthouse của bọn họ mà thôi, nên chẳng có ai nhìn thấy vì thế cần lo lắng.

      Lãnh Tử Mặc vào thang máy, đứng ngoài thang máy cười với rồi , " đường cẩn thận đó!"

      Cửa thang máy từ từ đóng lại, sau khi nhìn thấy biến mất sau cánh cửa của cầu thang máy, trong nháy mắt khuôn mặt thay đổi 360 độ, nâng tay phải lên, trực tiếp giơ ngón tay giữ về phía cầu thang máy.

      Bạo chúa, hỗn đản...

      Nào ngờ, vừa giơ ngón tay lên cửa thang máy mở ra.

      Nhìn bên trong thang máy, khi thân hình Lãnh Tử Mặc ra, trong nháy mắt miệng và mắt của Lạc Tiểu Thiến trừng lớn.

      Sau hai giây, mới phản ứng, rụt tay phải về, cười gượng , "cái này... thang máy có con muỗi... Muỗi..."

      Ánh mắt của Lãnh Tử Mặc nhìn qua cánh tay phải mà giấu ở sau lưng, duỗi tay đưa cái thẻ ra, "Nếu như có việc gấp, có thể tìm ta, tên tôi ra, ta nhất định giúp làm bất cứ chuyện gì!"

      "Vâng!" Lạc Tiểu Thiến nghe lời tiếp nhận cái thẻ đó, nếu đối phương tức giận, dĩ nhiên đốt hương lên cao rồi.

      lần nữa cửa thang máy được đóng lại, lần này, ngoan ngoãn, nhìn con số xuống được biểu đỉnh thang máy, ngay lập tức vui vẻ đến mức nhảy lên tại chỗ.

      Chương 78:Lúc tắm cũng được tháo ra
      Editor: Natalie Pham

      lần nữa cửa thang máy được đóng lại, lần này, ngoan ngoãn, nhìn con số xuống được lên bảng báo của thang máy, ngay lập tức vui vẻ đến mức nhảy lên tại chỗ.

      "oh yeah, tự do muôn năm! Yo yo, qua đại nạn rồi... tên diêm vương đó , tiểu quỷ làm đại vương... Tử Mặc, , bắp cải muối..." hát rap, ca từ tự nghĩ, nhảy nhót tới cánh cửa, kéo chốt cửa.

      Dùng lực, mở.

      Lại dùng lực, vẫn mở.

      Có lầm hay , cửa bị khóa!

      Xoay người, như kẻ điện chạy xuống cầu thang.

      đường chạy thẳng xuống tầng 16, thang máy đến tầng 13.

      "Thần thánh phù hộ cho con, đừng để tên đó mất!" Bất chấp ánh mắt đầy kinh ngạc của vị đại thúc kia, lần nữa Lạc Tiểu Thiến chạy xuống thang lầu.

      Cuối cùng, đến lúc thở hổn hển chạy đến tầng 1 cửa thang máy vừa mở ra.

      đôi vợ chồng già dìu nhau ra khỏi thang máy, Lãnh Tử Mặc nhìn qua đỉnh đầu hai người đó thấy Lạc Tiểu Thiến chạy vọt tới, ánh mắt nhìn qua áo khoác của , cau mày lại.

      "Cái này... Lạnh... phải... Tử Mặc..." Lạc Tiểu Thiến chạy tới trước cửa thang máy, thở hồng hộc hỏi, "Mật mã nhà là số bao nhiêu vậy?"

      Cánh cửa của căn hộ có hai tầng bảo vệ, ngoài việc dùng chìa khóa để mở, còn có thể dùng mật mã để mở nữa.

      Lãnh Tử Mặc kéo vào thang máy, " đuổi theo tôi chỉ để hỏi cái này thôi sao?"

      Sàn thang máy được làm bằng gỗ, chân trần bước lên cũng khá là lạnh, Lạc Tiểu Thiến hơi nhón chân lên, che dấu nụ cười châm biếm, "Tôi tới đưa tiễn , thuận tiện hỏi câu thôi!"

      cúi mắt, nhìn chân đất, khẽ nhíu mày.

      "090512!"

      Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng ghi tạc trong tâm trí mình.

      090512?

      Giống ngày tháng quá, nhưng phải sinh nhật ra, là ngày gì đây? !

      Cửa thang máy từ từ đóng lại, Lạc Tiểu Thiến vội xoay người, muốn ấn để cửa cầu thang máy mở ra, nào nghĩ, bước lên bước, đến trước người , ngón tay thon dài duỗi ra ấn số 1 và số 9.

      Lãnh Tử Mặc nâng tay, đè con số 19 xuống, bước lên bước liền đến trước mặt .

      "Này cái, kỳ ..."

      Lạc Tiểu Thiến cho rằng bị nhìn thấu, khẩn trương muốn giải thích.

      Chưa nghĩ đến cảm thấy thân thể bỗng trở lên hẳn, hóa ra ôm ngang người lên.

      " đưa tôi lên, chính tôi có..." theo bản năng phản kháng, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng của , ngay lập tức liền dừng lại động tác giãy giụa, "Thực xin lỗi, tôi quên mang chìa khóa!"

      Lãnh Tử Mặc nhìn lông mày dày của , vì áy náy mà rũ xuống, nhàng thở ra.

      Lại lần nữa câu thang máy đến tầng 19, Lãnh Tử Mặc có nhìn hành lý mà trực tiếp ôm đến cánh cửa, Lạc Tiểu Thiến vôi vàng duỗi cánh tay ra để ấn mật mã vào.

      Cửa, cạch tiếng liền mở ra.

      Ôm vào, thả vào cánh cửa tủ giày, Lãnh Tử Mặc tháo xuống cái hộp và cái chìa khóa được treo bên cạnh cửa cửa, xoay người vào thư phòng, lúc sau đến trước mặt .

      Lạc Tiểu Thiến còn chưa hiểu gì, tới, đem cái vòng đeo vào cổ , ngay sau đó, kéo cổ áo ra.

      "này!"

      phải chỉ quên chìa khóa thôi sao, có cần tức giận đến mức này ?

      Lồng ngực chợt lạnh, Lạc Tiểu Thiến cúi mặt xuống, chỉ nhìn thấy hai con thỏ cùng với chiếc chìa khóa, chính là cái chìa khóa mà vừa nãy quên.

      Cho rằng đây là bạn của sao, có cần phải làm thành cái vòng rồi đeo lên cổ ?

      " cho phép của tôi, được tháo ra, kể cả tắm cũng được tháo ra!"

      Chương 79: Nhất định là ảo giác
      Editor: Natalie Pham

      Bỏ lại mệnh lệnh đó, ánh mắt thâm trầm nhìn , trong mắt tràn đầy mù mịt cùng với tức giận.

      mới rời có mấy phút, mà có chuyện rồi.

      Nha đầu đáng chết này, muốn chọc tức sao?!

      Lạc Tiểu Thiến nuốt ngum nước bọt, tay phải giơ lên với bộ dáng vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.

      "Tôi cam đoan, bảo hộ nó như bảo vệ bản thân mình vậy, người cùng chìa khóa ở đây, người sao chìa khóa cũng sao!"

      Đương nhiên, miệng vậy chứ trong thâm tâm oán thầm.

      Cái này có thể trách sao, cho rằng nguyện ý chân trần chạy xuống cầu thang, nếu phải tại , nếu tại mơ tưởng muốn mang cùng, sao có thể quên chìa khóa chứ?

      Lãnh Tử Mặc cười thành tiếng, bàn tay to tùy tiện xoa lên đỉnh đầu .

      "Tôi đây!"

      Sau đó, .

      Lạc Tiểu Thiến cứng ngắc đứng trước tủ giầy, ngẩn ngơ nhìn.

      Cảm giác vừa rồi, rất quen thuộc!

      Nhớ lại trước đây, mỗi lần cha rời , rất thích đeo lên cổ chiếc vòng, sau đó xoa đầu , chính là... sau lần đó, cuối cùng ông trở về.

      chạy qua tủ giày, kéo cửa ra.

      "Lãnh Tử Mặc!"

      Lãnh Tử Mặc đến bên cửa thang máy, nghi ngờ xoay mặt.

      "cài này... nhất định phải trở về đó, phải, ý tôi là... trở về sớm nhé!"

      Lãnh Tử Mặc giật mình, sau đó khóe miệng cong lên cách rất tự nhiên, vốn dĩ khuôn mặt làm điên đảo mọi người rồi, bây giờ vì nụ cười thoáng qua này, ngay lập tức tăng thêm mấy phần ánh hào quang.

      "Được!"

      Trả lời tiếng, cất bước vào thang máy.

      ... cười? !

      Nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác!

      đúng, nhất định cười nhạo , rốt cuộc trở về sớm, tên hỗn đản này nhất định nghĩ xa được .

      bỏ được cái ý nghĩ này, hận đến nỗi mong đừng bao giờ quay về!

      Lạc Tiểu Thiến nâng tay vỗ vào trán mình cái, "Lạc Tiểu Thiến cái tên ngu ngốc này, tại sao lại ta trở về sớm hả!"

      ...

      ...

      Mấy ngày tiếng theo, tập huấncàng ngày càng khẩn trương.

      Sắp đến trận thi bán kết, tất cả mọi người đều tận dụng hết khả năng của mình để luyện tập, trừ ăn cơm, phải luyện múa, chính là luyện ca.

      Lãnh Tử Mặc ở đây, Lạc Tiểu Thiến càng tập trung vào luyện tập.

      Đương nhiên, vì chọc cho vị Diêm vương gia này tức giận, đặc biệt cài đặt đồng hồ báo thức trong điện thoại sáng, trưa, chiều tối để phân biệt gọi cho ta.

      Có lúc ta nghe, có lúc lại , liền thở phào, chuông kêu 3 tiếng liền cụp máy.

      Có lẽ vì chăm chỉ luyện tập, cũng có thể do Lãnh Tử Mặc chỉ điểm, mà cuối cùng khi nhảy Lạc Tiểu Thiến cũng hiểu ra điểm mấu chốt.

      Vào buổi tối ngày thứ năm, trong lớp vũ đạo, người biểu diễn, Lạc Tiểu Thiến nhảy sai.

      Bốn phía, tất cả đều vỗ tay, Hứa Hạ vỗ tay mạnh nhất làm vang những tiếng phanh phách, còn có tiếng reo hò huýt sáo, chỉ có mấy người Thẩm Tâm Di bũi môi dè bỉu.

      "Rất tốt!"

      Đồng ÁLuôn luôn xảo quyệt, cũng dành cho tán thưởng.

      Sau khi mọi người biểu diễn xong xuôi , Đồng Á vỗ tay ra hiệu tất cả tập hợp lại.

      "Hôm nay, là buổi huyến luyện cuối cùng của các , tất nhiên có nghĩa các buổi huyến luyện của các kết thúc, ngày mai nghĩ ngơi ngày, bắt đầu từ ngày mai, chúng ta tiến hành những bài tập luyện , trận bán kết lần này, đối với mỗi người các , đều vô cùng quan trọng, tôi hi vọng các buổi diễn tốt!" Đồng Á từ từ nhìn mọi người xung quanh vòng, cuối cùng ánh mắt dừng mặt Lạc Tiểu Thiến, "Tôi biết, các rất cố gắng, tôi cũng thấy tiến bộ đó, tôi rất vinh dự làm người chỉ dạy và cùng phấn đầu với các , , tại, tan học!"

      Chương 80: có bệnh
      Tất cả học viên đều cúi đầu chào , mấy ngày tiếp xúc với nhau, mọi người đều nhìn ra, tuy tình tính có chút lạnh, tính khí cũng tốt lắm, kỳ trong nội tâm phải là người lạnh lùng, chỉ là hơi nghiêm khắc thôi.

      "Tiểu Thiến!" Hứa Hạ vừa thay quần áo vừa tiến tới bên cạnh Lạc Tiểu Thiến, "Cậu nghĩ hát bài nào chưa?"

      Trận bán kết nàyvừa phải biểu diễn thoe nhóm cũng phải biểu diễn mình, biểu diễn theo nhóm được chia làm mấy đội, biểu diễn mình là tự mình chọn bài để thể .

      Lần này công ty Em bỏ ra ít tâm tư thiết kế, tuy chỉ là trận thi đấu, lại hi vọng từng tiết mục đặc sắc được tách ra riêng biệt, khiến tất cả tiết mục trong trân thi đấu giống như buổi trình diễn, như vì tuyển chọn người tài giỏi mà tổ chức.

      "Tớ nghĩ hát bài《Kịp thời》!" Lạc Tiểu Thiến .

      "ừm, rất thích hợp với giọng của cậu!" Hứa Hạ gật đầu, "Tớ vẫn chưa nghĩ ra hát bài gì cả, nghĩ đến rock and roll, lại sợ bài này phổ biến lắm!"

      "Làm sao có thể, tớ rất thích cảm giác lúc cậubiểu diễn sân khẩu đó!" Lạc Tiểu Thiến giơ ngón tay cái về phía , "Tớ tin rằng cậu có thể làm được !"

      "Vậy quyết định như thế , đêm nay tớ quyết định hát bài đó!" Hứa Hạ đem quần áo v đút vào túi sách, "Chúng ta dạo nhé, sau đó ra phố Quỹ Nha ăn tôm chua ngọt, cứ quyết định như thế!"

      "Ăn cay quá tốt cho dạ dày đâu, chúng ta ăn món khác !" Lạc Tiểu Thiến đeo chiếc balo lên vai, cùng rời khỏi phòng luyện tập.

      bên, Thẩm Tâm Di nhìn hai người xa dần, trong mắt lên tia cười lạnh.

      Lấy điện thoại ra, nhanh chóng gọi cuộc điện thoại, " ta ra ngay lập tức đó!"

      đường thảo luận về tình hình của trận bán kết, hai người từ trong thang máy ra đại sảnh, Lạc Tiểu Thiến từ túi áo lấy ra chiếc điện thoại kêu.

      Lấy điện thoại di động ra, thấy màn hình lên hai chữ "Bạo quân", nhanh chóng ấn chữ hủy bỏ.

      "Ai vậy, sao cậu tiếp?"

      "Là số lừa đảo đó!" Lạc Tiểu Thiến thuận miệng , sau đó dừng bước lại, "Đột nhiên nghĩ tới, hôm nay còn có việc.. Chủ nhà gọi tớ đóng tiền nhà rồi, tớ về trước đây !"

      "Thế được rồi, để tớ gọi Trần Siêu với tớ vậy, cậu cẩn thận nhé!" vẫy tay về phía , Hứa Hạ tùy tiện lấy điện thoại ra, về phía ven đường.

      Nhìn Hứa Hạ gọi chiếc taxi, Lạc Tiểu Thiến nhanh chân bước xuống cầu thang, về phía trung tâm thành phố, bên lấy điện thoại di động ra rồi nhanh chóng gọi cuộc điện thoại.

      Điện thoại vừa được kết nối, căn bản Lãnh Tử Mặc chưa kịp có cơ hội mở miệng, vội vàng giải thích.

      "Vừa rồi có người nên tiện bắt máy, tôi hề có ý nghĩ là muốn tiếp máy, ngay lập tức liền gọi cho đó..."

      "Làm tôi đợi lâu thế!"

      Tự dưng có người từ phía sau tượng đá ra, chặn lại.

      Thân hình cao lớn, mặc bộ quần áo thể dục sẫm màu, người trước mắt có biến thành tro Lạc Tiểu Thiến cũng nhận ra.

      Người này, chính là Lục Hạo.

      Lạc Tiểu Thiến ngửa mặt lên, nhận ra , ngay lập tức sắc mặt trở nên lạnh lùng, phớt lờ , nàng vòng qua , tiếp tục về phía trước, "Hôm nay thời tiết bên Paris như thế nào, có lạnh hay , có mặc thêm áo khoác đó, ngàn vạn khả đừng để bị cảm lạnh,nếu em đau lòng đó ..."

      Dĩ nhiên như vậy là do Lục Hạo ở đây.

      "Lạc Tiểu Thiến!" Lục Hạo bắt lấy tay , " đứng lại cho tôi!"

      dùng sức quá mạnh, Lạc Tiểu Thiến bất ngờ phòng ngự, người lui về phía sau mấy bước, đụng vào bức tường, điện thoại di động chưa bắt được, liền rơi xuống đất.

      Lạc Tiểu Thiến tức giận , " có bệnh à, phải bây giờ bấu vúi cành cây cao hay sao, tìm tôi làm gì, tại sao chăm sóc vị kia... Đúng rồi... Đàm đại tiểu thư..."
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      garan2602, Tôm Thỏ, Tóc Xù14 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      Sue ú, chân ngắn 295, LạcLạc3 others thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      Sue ú, chân ngắn 295, LạcLạc2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :