1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Chi ngoc lam moi choc gian soi xam a..........chia buon cung chi.......

    2. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      fujjko, Sue ú, quỳnhpinky8 others thích bài này.

    3. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      fujjko, Natalie Pham, quỳnhpinky7 others thích bài này.

    4. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Chương 51: Bỏ bàn tay bẩn thỉu của ra.
      Edit: Elena Mai


      “Yên tâm , !” Lục Hạo cười đến vô cùng ôn nhu.


      Đàm Tinh Tinh xoay người rời , Lạc Tiểu Thiến từ mặt đất đứng lên, xoay người muốn .


      Tên đàn ông như vậy, bao giờ muốn nhìn lại dù chỉ là cái liếc mắt.


      Lục Hạo dùng lực bắt lấy cánh tay , ấn tường, “Lạc Tiểu Thiến, rốt cuộc muốn như thế nào?”


      “Bỏ bàn tay bẩn thỉu của ra!” Lạc Tiểu Thiến gầm .


      tại, hết sức vui mừng, vui mừng có thể đúng lúc phát là tên cặn bã, có hồ đồ mà đem chính mình dâng cho .


      Tên đàn ông này, có thể ở trước bất kì ai cùng lời giống nhau, ngu xuẩn mới bị lừa.


      “Lạc Tiểu Thiến, tôi cảnh cáo , nếu như còn dám theo phá hoại chuyện tốt của tôi, tôi tuyệt đối nể tình nữa!” Lục Hạo lạnh lùng uy hiếp .


      rất tự nhiên cho rằng, hôm nay Lạc Tiểu Thiến sở dĩ xuất ở chỗ này, chính là vì theo dõi .


      Nếu , với khả năng của , làm sao có thể xuất ở khách sạn cao cấp này.


      Quả nhiên, lộ ra chân tướng!


      Lạc Tiểu Thiến nhìn biểu tình dữ tợn mặt , lòng như thắt lại.


      “Theo dõi , Lục Hạo, cũng đừng quá đề cao bản thân!” Dùng lực hất tay ra, kiêu ngạo ngẩng đầu, “Tôi cho biết, cho dù thiên hạ này chỉ có duy nhất là đàn ông, Lạc Tiểu Thiến tôi cũng thèm, theo dõi , tôi còn có bệnh đến mức đó đâu!”


      Xoay người, bước nhanh chạy ra hành lang.


      Thẳng đường trở lại bên ngoài phòng bao, lấy khắn tay từ trong túi ra, nhàng lau mắt, sau đó, nhàng đẩy cửa bước vào.


      Vốn tưởng rằng bọn họ chú ý tới , nào ngờ, vừa mới ngồi vào vị trí của mình, Lãnh Tử Mặc vừa rồi còn hào hứng chuyện với Anderson quay sang hướng .


      “Có chuyện?”


      che giấu bưng lên cốc nước trái cây, “Tôi chỉ ra ngoài hít thở khí!”


      Xoay mặt, Lãnh Tử Mặc tiếp tục cùng Anderson.


      hơi đem cốc nước trái cây uống hết, Lạc Tiểu Thiến tâm tình phức tạp đặt cốc xuống, nhìn đến ly rượu bên cạnh, nghĩ gì thêm, uống cạn.


      Rượu đỏ, cay đắng.


      lại bất giác nhìn thấy ly rượu của cách đó xa, có khách khí, ngửa uống hết.


      thể ngừng, muốn có việc để làm, như vậy mới có thể nhịn xuống, nghĩ đến người này, có bao nhiêu tuyệt tình, để có thể quên nỗi đau trong lòng.


      Lãnh Tử Mặc liếc nhìn qua mặt , “Anderson, hôm nay bàn đến đây , tôi còn có chuyện quan trọng, qua mấy tháng nữa tôi có chuyến Paris, đến lúc đó, chúng ta lai tiếp tục bàn bạc chi tiết.”


      “Được!”


      Anderson là ai chứ, sớm chú ý đến Lạc Tiểu Thiến bên cạnh có điểm thích hợp, lập tức cười đồng ý.


      Cùng bắt tay, sau đó cùng trợ lý rời .


      Tiễn hai người thẳng đến cửa thang máy, Lãnh Tử Mặc lần nữa trở lại phòng bao, có ngồi, chỉ bước tới túm lấy chai rượu trong tay .


      “Tới cùng là có chuyện gì?”


      Lạc Tiểu Thiến ngửa mặt lên, nhìn cái ghế dựa đối diện, cố gắng khống chế bản thân, cho nước mắt chảy xuống, “Cái kia….Anderson tiên sinh đâu?”


      khách khí vạch trần , “Mắt em đỏ!”


      “Tôi sao!” Lạc Tiểu Thiến giãy dụa đứng lến, “Vừa rồi toilet, cẩn thận làm nước rửa tay dính lên mắt, cho nên mắt có chút thoải mái!”


      thuận miệng dối câu, tránh chạy ra khỏi phòng bao đến thang máy.


      Lãnh Tử Mặc đuổi theo sau, hai tay nắm chặt bờ vai ấn ở tường.


      “Em dối!”


      Chương 52: Xin , hôn tôi.
      Edit: Elena Mai


      đó……vừa rồi gọi quá nhiều món, hai người chúng ta làm sao ăn hết, là lãng phí!”


      chỉ nghe đồ ăn ở đây rất ngon, muốn em nếm thử qua, như thế nào, hương vị rất được chứ?”


      “Quả là ngon!”


      “Vậy lần sau chúng ta lại tới!”


      “Được nha, nhưng mà….chỉ sợ có thời gian, mới ra single, phải có rất nhiều việc .”


      “So với cùng em, mấy việc đó có là gì.”


      ………


      hành lang, Lục Hạo cùng Đàm Tinh Tinh cũng đa thanh toán xong, cười tới.


      Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đến gần, Lạc Tiểu Thiến nâng tay ôm cổ Lãnh Tử Mặc, “Mặc, lát nữa chúng ta về nhà được ?”


      Lục Hạo và Đàm Tinh Tinh gần đó nghe được thanh của , rất tự nhiên xoay người nhìn.


      Tử Mặc!” Thấy Lãnh Tử Mặc, Đàm Tinh Tinh ánh mắt lộ ra vui mừng, lập tức kéo Lục Hạo đến, “ như thế nào ở chỗ này?”


      “Tới đây ăn cơm!” Lãnh Tử Mặc ánh mắt xẹt qua người Lục Hạo.


      trùng hợp, bọn em cũng tới đây ăn cơm, để em giới thiệu chút!” Đàm Tinh Tinh cười kéo Lục Hạo qua, “Lục Hạo, vị này là Lãnh Tử Mặc, em qua với , ấy cùng cha em là đối tác!”


      Lãnh Tử Mặc là ai, Lục Hạo đương nhiên biết , đại boss của tập đoàn Đế thị, muốn nịnh bợ cũng khó có thể nịnh bợ cao nhân này, bây giờ người này ở trước mặt, tất nhiên thể chậm trễ.


      “Xin chào ngài, được nghe đại danh của ngài, hôm nay mới có thể gặp mặt, là duyen phận…….” đưa tay qua.


      Lãnh Tử Mặc tay ôm eo Lạc Tiểu Thiến, tay để trong túi quần, có động tĩnh.


      Tay Lục Hạo lúng túng để trong trung lúc.


      Đáy mắt thoáng lên nét tức giận, nhưng cũng có biểu ra, chỉ là cười rút tay về.


      Đàm Tinh Tinh cũng biết tính cách của Lãnh Tử Mặc, lập tức ho tiếng, “Lục Hạo với Tử Mặc cùng làm trong lĩnh vực, sau này, mong Tử Mặc chiếu cố ấy chút!”


      “Mặc!” Lạc Tiểu Thiến khoác cánh tay Lãnh Tử Mặc, thanh ngọt như mật, “Chúng ta về nhà !”


      Cửa thang máy đúng lúc mở ra.


      Lạc Tiểu Thiến lập tức kéo Lãnh Tử Mặc vào, Lục Hạo đứng trước cửa thang máy cho Đàm Tinh Tinh vào trước.


      “Thời gian còn sớm, hay là, chúng ta xem phim?” Lục Hạo ôn nhu đề nghị, “ biết gần đây có bộ phim mới khá hay……”


      “Được nha!” Đàm Tinh Tinh cười đáp ứng, mặt tràn đầy hương vị hạnh phúc.


      Bên này, Lãnh Tử Mặc cùng Lạc Tiểu Thiến đều là trầm mặc.


      Nghe thanh của hai người này, Lạc Tiểu Thiến chỉ thấy vô cùng chói tai.


      Muốn ân ái phải ?


      Cắn răng, kiễng chân, chủ động hôn lên môi Lãnh Tử Mặc.


      Trong lòng chỉ lo lắng phối hợp, tay gắt gao ôm lấy cổ .


      Lãnh Tử Mặc đứng im, nhưng đẩy ra, cũng đáp lại.


      “Trời ơi, con bây giờ là…..”


      Bên cạnh, Lục Hạo có hàm ý khác.


      Lạc Tiểu Thiến nghe lời , trong lòng càng tức giận.


      Tên khốn kiếp này, có phải cố ý !


      Đối với , muốn hôn là hôn, là làm, dễ dàng nghĩ muốn lợi dùng lần, tên bá đạo này lại cho người giả chết.


      Lạc Tiểu Thiến thầm mắng trong lòng, hai hàm răng nghiến lại, phát tiết dường như cắn lấy môi của Lãnh Tử Mặc.


      Đột nhiên xoay người, Lãnh Tử Mặc lập tức đem chèn lên vách thang máy, môi tiến đến bên tai .


      “Xin tôi!”


      Quả nhiên, là cố ý!


      Lạc Tiểu Thiến bực mình cắn răng.


      Cách bờ vai, thấy Đàm Tinh Tinh đối diện từ bờ vai nhặt lên cọng tóc của Lục Hạo, thấp giọng bên tai mở miệng, “Xin , hôn tôi!”


      Chương 53: Ở trước mặt hôn người đàn ông khác.
      Edit:Elena Mai


      Cho dù thế nào, thể thua trước tên đàn ông kia!


      “Tôi…” Lời còn chưa ra khỏi miệng, môi của Lãnh Tử Mặc bá đạo chụp tới.


      Đây là nụ hôn vô cùng ngang ngược, hề khách khi dây dưa cái lưỡi của , dùng lực mút vào, khiến lưỡi phát đau, làn môi càng bị gặm cắn trở nên tê dại.


      Hôn như vậy, tuyệt cho người khác hưởng thụ.


      Nhưng mà, ràng chẳng hề thoải mái, vẫn bày ra vẻ mặt si mê, cố tình phát ra tiếng thở dốc.


      Lục Hạo đứng bên cạnh, xem họ hôn nhau như chỗ người, giống như đây là giường của đôi nam nữ này, trong mặt rốt cục lộ ra vẻ khác thường.


      Hai ngày nay,chuyện về Lạc Tiểu Thiến lan rộng internet, Lục Hạo tất nhiên cũng biết.


      còn có chút hiểu, này luôn cho rằng vĩnh viễn làm nên chuyện gì, đột nhiên làm sao lại nghĩ ra được cách khiến mình trở thành người được mọi người chú ý đến.


      Quả nhiên, phụ nữ xinh đẹp dễ dàng nổi tiếng hơn đàn ông nhiều.


      Lạc Tiểu Thiến dựa vào Lãnh Tử Mặc sao?


      Lục Hạo tự nhiên nghĩ rằng mọi chuyện này đều do Lãnh Tử Mặc sắp xếp.


      Trong lòng, liền dâng lên cảm giác tức giận.


      Đối với Lạc Tiểu Thiến, Lục Hạo hề .


      Chính là Lạc Tiểu Thiến người ta nhất chỉ có Lục Hạo.


      Trước kia cùng ở chung chỗ, thích , thậm chí chủ động theo đuổi .


      Dù sao, xinh đẹp như vậy ai mà thích chứ.


      Chẳng qua, khi đến Bắc Kinh rồi, thấy được phồn hoa nơi đây, lúc đó, Lục Hạo mới biết mình muốn cái gì.


      Nhưng mà, đối với Lạc Tiểu Thiến, giờ đây cảm thấy có chút tiếc nuối, nhiều năm như vậy, mấy lần muốn , đều thành.


      Bởi vì mỗi lần, đều cự tuyệt, thậm chí hôn môi cũng chỉ đếm đầu ngón tay.


      Còn nghĩ rằng, thuần khiết như ngọc, bây giờ, nhìn nhầm .


      Lục Hạo khống chế nổi có chút ghen tức.


      Đương nhiên phải vì Lạc Tiểu Thiến, mà vì tự tôn của đàn ông.


      Thang máy thẳng tới bãi đỗ xe dưới hầm, đinh tiếng, cửa thang máy mở ra.


      Lãnh Tử Mặc thở gấp buông môi Lạc Tiểu Thiến ra.


      “Hẹn gặp lại!”


      Hướng hai người kia câu, khom người ôm ngang Lạc Tiểu Thiến lên, bước ra khỏi thang máy.


      Vừa về phía ô tô, môi vừa lưu luyến cổ .


      Ôm lấy cổ Lãnh Tử Mặc, nhận lấy nụ hôn của , Lạc Tiểu Thiến vẻ mặt hưởng thụ từ tay nhìn về phía thang máy.


      Đưa tay giơ lên ngón giữa.


      Trong lòng Lục Hạo tức muốn hộc máu, nhưng chỉ có thể cố nén để lộ ra mặt, duỗi tay vịn cửa thang máy cho Đàm Tinh Tinh ra trước, rồi ra theo sau, nhìn Lạc Tiểu Thiến được Lãnh Tử Mặc ôm vào trong xe, tuyệt nhíu mày.


      Có được non trẻ như vậy, tốt cho Lãnh Tử Mặc.


      sao vậy?” Chú ý đến tinh thần tốt, Đàm Tinh Tinh nghi ngờ hỏi.


      Lục Hạo lắc đầu, mặt giả vờ luyến tiếc, “ giây trước còn thích , sau đó liền hôn người đàn ông khác trước mặt , con như vậy, hiểu….”


      Đàm Tinh Tinh bên cạnh cũng khẽ thở dài, “Thôi, chúng ta !”


      Ấn tượng của Đàm Tinh Tinh với Lạc Tiểu Thiến cũng khá tốt, chẳng qua, biểu của Lạc Tiểu Thiến vừa rồi phá vỡ cái nhìn của .


      Chương 54: Em là của tôi
      Edit: Elena Mai


      rất tự nhiên cho rằng Lạc Tiểu Thiến là loại người vì tiền mà bán mình, là người phụ nữ phóng đãng, trong lòng vốn có đồng cảm giờ hầu như còn.


      ……


      ……


      Trong xe Rolls-Royce


      Lạc Tiểu Thiến ngồi ở góc, nhìn chăm chú vào ánh đèn lướt qua bên ngoài cửa xe, cắn chặt môi, lời.


      “Tới đây!”


      Lãnh Tử Mặc ngồi đối diện .


      vẫn thờ ơ, giờ phút này, trong lòng Lạc Tiểu Thiến rối như mớ bòng bong, căn bản nghe thấy giọng của .


      Bây giờ, đầu óc chỉ toàn la Lục Hạo.


      Mười năm, mười năm, làm sao có thể quên liền quên.


      Nỗi đau lớn nhất đời là phải cầu được, cũng phải có rồi lại mất, mà là phản bội.


      Cha mất , và mẹ nương tựa nhau mà sống, sau đó mẹ bệnh mà qua đời, tồn tại của Lục Hạo trở thành chỗ dựa cho Lạc Tiểu Thiến, phản bội khác nào cả thế giới của ầm ầm sụp đổ.


      “Tới đây!”


      Ngữ khí của Lãnh Tử Mặc có thêm mấy phần tức giận.


      Lãnh Tử Mặc là ai chứ, tiếp xúc với bao nhiêu người, dùng mắt cũng có thể nhìn thấu Lạc Tiểu Thiến, từ khi trở về phòng bao, phát có điểm thích hợp, ràng chưa đàm phán xong với Anderson, liền vội vàng kết thúc mà đưa về.


      Ở trong thang máy, thậm chí còn phối hợp với hôn nhau.


      sao?


      Vừa mới cầu xin , bây giờ, lợi dụng được rồi, liền coi thường, coi là cái gì?


      “Để làm gì?”


      Lần này, Lạc Tiểu Thiến rốt cục nghe được .


      Quay sang, ánh mắt ướt át nhìn .


      “Tên đó là ai?” trầm giọng hỏi.


      “Tên nào?Làm gì có tên nào!”


      Lạc Tiểu Thiến nghiêng đầu đên trước mặt , gần trong gang tấc nhìn , nghiêm túc như muốn nhận ra là ai.


      Chính là, càng xem càng ra.


      Cảm giác như say rượu, giờ đây, là say .


      Xe đột ngột giảm tốc, thân thể cũng hơi mất thăng bằng, mặt liền áp vào mặt .


      Mặt , trơn nhẵn mà hơi lạnh, kề sát vào thoải mái.


      cười hì hì, “Cái gì mà tên này với tên kia, chẳng phải cũng là đàn ông sao…Mặt mịn……như con vậy……”


      “Tôi ..”Lãnh Tử Mặc bắt lấy bàn tay của sờ soạn mặt , cắn răng ra cái tên, “Lục Hạo!”


      “Lục Hạo?” Lạc Tiểu Thiến giật mình, “ là tên khốn kiếp, tên cạn bã…”


      mơ hồ mắng, đem tất cả những từ có thể mắng mà nghĩ được ra.


      Đột nhiên, lại cười hì hì tiến đến bên tai .


      “Tôi cho biết bí mật, Lục Hạo bán thân….mười vạn…Biết …. mẹ nó vì mười vạn liền bán thân…..Cho nên tôi cũng bán thân, tháng ba trăm vạn, tôi so với quý hơn……”


      môi cười, nhưng biết từ khi nào có nước mắt, theo gò má chảy xuống, ánh đèn ngoài cửa chiếu vào lấp lánh như sao băng.


      vậy mà khóc vì người đàn ông, vì uống say như vậy, vì mà cầu xin , ngay cả làm tình nhân của cũng đáp ứng vì tên đàn ông đó…..


      Vừa nghĩ đến đây, Lãnh Tử Mặc giận đến nghiến răng.


      Bắt lấy cánh tay , gầm , “Em là của tôi, về sau cho nhắc tên trước mặt tôi!”


      từng với tôi, hát cho tôi hàng ngàn bản tình ca, còn muốn đưa tôi khắp thiên hạ nhìn ngắm, Lục Hạo, là tên đại lừa đảo…..” Lạc Tiểu Thiến hàm hồ khóc mắng.


      Chương 55: Cho dù…. thích thân thể của tôi….
      Edit: Elena Mai


      Đáng chết, dám nghe lời .


      được nhắc đến, vẫn còn muốn ra tên .


      Nhíu mày nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của , trong lòng Lãnh Tử Mặc càng tức giận, kéo lại chỗ mình, bá đạo chặn lên môi , đem những lời khóc mắng của ngăn lại trong cổ.


      Tài xế nghiêng mắt nhìn vào kính chiếu hậu, đưa tay bấm nút, tấm thủy tinh kéo lên ngăn cách khoang trước và khoang sau của xe, ngăn cách hình diễn ra.


      theo bên cạnh Lãnh Tử Mặc nhiều năm, đây là lần đầu thấy ông chủ đối với như vậy.


      Tuy rằng có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn lộ ra nụ cười vui vẻ.


      Cảm giác say rượu dâng lên, Lạc Tiểu Thiến bị hôn có chút hiểu, nhưng lại lạc mất chính mình trong nụ hôn của .


      Trong lòng rất lạnh, cả người như chìm trong băng giá, lạnh đến muốn chết, mà lại nóng như lửa, giống người sắp chết đuối vớ được cọc, theo bản năng ôm lấy , vụng về đáp lại.


      Lãnh Tử Mặc hôn chỉ là muốn ngăn lại khóc và tiếng mắng chửi của , muốn từ trong miệng nghe được cái tên đó, nhưng lúc hôn , quên mất mục đích ban đầu của mình.


      này, vẫn là làm cho kìm lòng được.


      Dây dưa môi lưỡi của , bàn tay ngựa quen đường cũ mà luồn vào trong áo T-shirt, cởi bỏ nội y của , dừng ở nơi mềm mại kia, môi cũng tự nhiên trượt xuống, để cổ .


      Đầu lưỡi còn phảng phất mùi rượu, người lại có mùi vị của chanh, cả thân thể tươi mát lại dụ hoặc.


      Lãnh Tử Mặc hô hấp dồn dập, xoay người đem đặt người mình, càng hôn sâu hơn.


      Cảm giác bàn tay nóng bỏng của da thịt, thân thể cũng bị châm lên ngọn lửa, càng thở dốc, cổ họng cũng phát ra những câu ngâm nga.


      Cảm giác ngượng ngùng bị cơn say lấn át, lúc này Lãnh Tử Mặc ở dưới thân lập tức xoay lại đè lên người .


      “Gọi tên tôi!” hôn vành tai .


      là ai?” Lạc Tiểu Thiến hàm hồ hỏi.


      cắn lên vành tai , “Em tự xem !”


      bị đau lập tức giương mắt nhìn .


      Từ ánh đèn bên ngoài cửa kính, lúc sáng lúc tối lướt qua mặt , mặt , rất quen.


      “Gọi tên tôi!”


      Câu này, cũng từng nghe qua.


      “Tôi nghĩ ra rồi!” Lạc Tiểu Thiến cúi đầu cười, “ là tên biến thái, bá đạo Lãnh Tử Mặc.


      Biến thái? Bá đạo?


      Đây chính là hình tượng của trong lòng ?


      Lãnh….. phải, Tử Mặc….đúng…..Tử Mặc, là cho tôi gọi như vậy đúng …” cười giữ chặt vạt áo , kéo lại gần , “ thích tôi, nhất định thích tôi….đúng …….nếu , vì sao muốn tôi, tháng ba trăm vạn….Lạc Tiểu Thiến tôi….cũng phải ai cần…Lãnh Tử Mặc, xem…… thích tôi…. ….” Thanh của càng lúc càng kích động, ngữ khí ban đầu cường ngạnh lại chuyền sang cầu xin, “Cho dù…. thích thân thể tôi..cũng được….”


      Dưới thân, mặt đầy nước mắt, Lãnh Tử Mặc chỉ thấy tim cũng theo nảy lên.


      “Dừng xe vào lề đường, về trước


      hạ lênh!


      Sau đó, cúi người xuống, hôn .


      Sau đó, kéo bỏ trở ngại người .


      Ô tô nhanh nhẹn rẽ vào bên đường, chọn bên lề sông kín đáo dừng lại, tài xế cái gì cũng hỏi, liền mở cửa xe, nhanh bước rời .


      Chương 56: Ai kêu mặc quần áo
      Edit: Elena Mai


      Trong khoang sau, chỉ còn lại đôi nam nữ dây dưa chỗ.


      ……..


      ………


      Hồi lâu sau, tất cả đều trở lại yên ắng.


      Nhìn Lạc Tiểu Thiến tựa ngực mình ngủ, Lãnh Tử Mặc cẩn thân nâng tay, vén mấy lọn tóc phất phơ mặt .


      hàng mi rủ xuống, còn đọng lại giọt lệ.


      Trong bóng đêm ảm đạm, giọt nước mắt này như chân châu long lánh trong suốt, nhàng đưa tay, lau giọt lệ.


      Sau đó, khom người nhặt lên áo khoác của mình, đắp lên người , lấy điện thoại di động từ trong túi áo ra, bấm dãy số, “Điều tra người cho tôi!”


      “Được!” Đối phương đáp lại cung kính mà ràng, “Tên?”


      ”Lục Hạo, người mới ra ca khúc mới!” Lãnh Tử Mặc ngữ khí lạnh lúng, “Tôi muốn biết tất cả quan hệ của !”


      Sau đó, cúp điện thoại.


      Cẩn thận đem Lạc Tiểu Thiến dựa vào ghế, lấy chăn lông trong xe đắp lên người , cài lại dây an toàn cho , đề phòng ngã xuống, lúc này mới lấy bộ quần áo thành hình dạng, mặc vào, mở cửa xe, ngồi vào ghế lái.


      ……..


      ………


      Đầu, đau.


      Mắt, cũng đau.


      Toán thân, cử động cái là đau đớn chua xót, nhất là eo.


      Hương vị này giống như socola, thơm.


      Ngửi thấy mùi này, bụng Lạc Tiểu Thiến lập tức kêu lên.


      đói!


      biết mấy giờ rồi.


      Trong lòng tự hỏi, giơ tay muốn tìm điện thoại giường, lại đụng phải bàn tay.


      Ngón tay thon dài, chút chai sần, làn da bóng loáng.


      Đây…. phải tay !


      giật mình, vội mở to mắt.


      Sau đó liền thấy trước mắt là nửa cánh tay, bàn tay, ….thế nhưng nằm cánh tay người đàn ông, hơn nữa….hơn nữa cảm giác thân thể với , cái gì cũng mặc!


      “Em tỉnh?”


      Bên tai, truyền tới giọng nam.


      Lạc Tiểu Thiến đột ngột ngồi thẳng người, nhìn Lãnh Tử Mặc nằm bên cạnh.


      …. sao lại ở nhà tôi…” Nhìn đến máy vi tính đặt bàn bên cạnh, mới phản ứng được, đây phải là nhà , nhanh chóng nhìn xung quang, mắt lần nữa nhìn lên người Lãnh Tử Mặc, “Đây là đâu?”


      Phòng ngủ rỗng rãi xa hoa như vậy, tuyệt đối phải căn nhà bé thuê.


      “Nhà tôi!”


      Lãnh Tử Mặc thản nhiên đáp, ánh mắt từ máy tính quay lại, dừng ngực có che đậy


      Tối hôm qua chưa kịp kéo rèm che, ánh mặt trời từ rèm mỏng rọi vào, làm sáng bừng căn phòng, ngực lưu lại vết tích của rất ràng.


      Da thịt như tuyết, dấu hôn như hoa hồng, tạo nên mười phần dụ hoặc.


      Chú ý đến ánh mắt của , Lạc Tiểu Thiến đột nhiên hồi phục lại tinh thần, ngừng kéo chăn mỏng bọc lấy thân thể.


      ngủ luông chỉnh tề, chăn màn căn bản đều bị kéo qua, bây giờ lại lôi kéo, mấy phần đắp cũng bị kéo đến.


      Cơ thể , nháy mắt lộ ra trong mắt .


      Lồng ngực bóng loáng cường tráng, hai chân thon dài, còn có……


      (*chảy dãi*)


      "Cuồng khoả thân!” đột nhiên xoay mặt, cắn răng chửi .


      Khép lại màn hình máy tính, ngồi thẳng người, “Lôi chăn là em.”


      “Ai kêu mặc quần áo!” đỏ mặt sắp ra máu, nếu phải cảm giác chính mình cũng chưa mặc gì, khẳng định trong khắc chạy xa.


      Người đàn ông này, sao lại tự tin như vậy, khỏa thân đối mặt với phụ nữ, lại có thể bình tĩnh tỉnh táo như vậy?


      Chương 57: Là em chủ động nhào vào ngực tôi
      Edit: Elena Mai


      “Là em!” Lãnh Tử Mặc .


      “Cái gì?” Lạc Tiểu Thiến ngẩn ra.


      Nhìn đỏ mặt đến tận tai, mở miệng, “Là em thoát y phục của tôi.”


      ?!


      Lạc Tiểu Thiến cứng đờ cả người.


      Đêm qua, hình như…. ở trong thang máy cầu hôn , sau đó….. ôm lên xe, lại sau đó…


      Lạc Tiểu Thiến vặn vẹo chăn tay đến nóng cả lên.


      Những lời hai người tuy rằng nhớ , nhưng đại khái cũng nhớ được, tất nhiên cũng nhớ được ôm lấy buông, còn có ánh đèn thoáng lên trước mắt.


      Bọn họ, hôm qua ở xe, cái đó…….


      Hơn nữa, là chủ động.


      Ngoài ta, còn có tài xế…


      Trời ạ, dám nghĩ!


      bậy, tôi có!” Lạc Tiểu Thiến chịu nhận, dứt khoát phủ nhận, nhanh chóng dùng chăn bọc lấy thân, bộ dáng như con mèo đến bên giường, muốn chạy.


      Đồng thời thề ở trong lòng, về sau tuyệt đối uống nửa giọt rượu.


      Say rượu làm loạn, quả nhiên là sai!


      Lãnh Tử Mặc trần như nhộng hướng về phía Lạc Tiểu Thiến ở phòng tắm, nhanh nhẹn xuống giường, bước tới, đem tay giữ chặt cửa phòng tắm trước mặt , “Mang đồ lót và áo sơ mi đến đây, áo khoác với quần để ở giường, buổi chiều tôi còn có cuộc họp, nhớ chọn chiếc cravat phù hợp!”


      phải người hầu của ta, sao lại phải hầu hạ ?


      “Dựa vào đâu tắm trước!” xoay người, dùng thân thể ngăn ở cửa phòng tắm.


      Lãnh Tử Mặc nhíu mày, “Em muốn cùng nhau tắm?”


      Lạc Tiểu Thiến cũng chỉ cao mét sáu mấy, cũng phải là thấp, đứng trước mặt , lại thấp hơn hẳn cái đầu.


      Thân thể đàn ông ngay trước mắt, mùi hương socola quen thuộc trực tiếp xông vào mũi, còn có hơi thở của nam tính của , mang đến cảm giác áp bách.


      ràng người khỏa thân là , bối rối lại là .


      thích!”


      Nhìn thẳng thấy lồng ngực của , dám cúi đầu vì sợ đau mắt, lại muốn nhìn mặt , ngẩng đầu nhìn trần nhà, muốn tránh sang bên, chân lại giẫm lên góc chăn, thân thể lập tức mất thăng bằng.


      “A!”


      thét lên vươn tay muốn vịn vào cái gì đó, ngón tay vừa chạm vào thứ, lập tức gắt gao ôm lấy.


      Chăn người mất tay giữ, liền trượt xuống, chờ duỗi tay bắt lấy, cánh tay nắm chặt, bị ấn lên tường.


      Vừa rồi ôm, là tay của ?!


      Khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mắt, hơi thở nam tính tới gần.


      “Lần này, là em chủ động nhào vào ngực tôi!”


      Khẽ , Lãnh Tử Mặc khách khí đưa mặt, hôn lên môi .


      “Ô….”


      Thanh của Lạc Tiểu Thiến trực tiếp bị hôn lấy, hốt hoảng muốn đẩy ra, bắp đùi đột nhiên truyền đến cảm giác nóng rực mà cứng rắn.


      tại, Lạc Tiểu Thiến đương nhiên biết đó là cái gì.


      Tay đặt lồng ngực , lập tức cứng ngắc.


      Thân thể con người kì quái.


      Có lúc, chẳng hề tuân theo ý chí mà chỉ theo bản năng, hoặc , phản ứng của thân thể mới chính là nội tâm.


      Tóm lại, tuy rằng trong lòng Lạc Tiểu Thiến nghĩ phản kháng, nhưng thân thể đối với lại có phản ứng.


      Tận hưởng ngọt ngào của , Lãnh Tử Mặc chậm rãi buông làn môi, đầu kề trán , thở .


      “Ngoan chút, nếu , em tự gánh hậu quả!”


      Thời gian còn sớm, buổi chiều còn có cuộc họp, cũng muốn lên lớp, cực kì nhẫn, thế mà còn ở trước mặt hết lần này đến lần khác khiêu chiến với ý chí của .


      Chương 58: So với mặc gì vẫn tốt hơn
      Edit: Elena Mai


      Nhận thấy biết từ lúc nào tay vòng lên cổ , Lạc Tiểu Thiến vội rút tay về.


      “Tôi giúp chuẩn bị y phục!”


      Từ trong lòng anht chui ra, nhanh chóng nhặt chăn lên bọc lấy thân thể, hướng tủ quần áo đến.


      Nhìn bắp đùi thon dài hiền bên ngoài chăn, Lãnh Tử Mặc hít hơi, xoay người vào phòng tắm.


      Nghe tiếng nước chảy truyền ra từ trong phòng tắm, Lạc Tiểu Thiến mới nhàng thở ra, xoay người đến bên giường tìm y phục của mình.


      Tìm mặt đất nửa ngày, chỉ tìm thấy mảnh áo T-shirt rách nát.


      ta nghiện phá hoại sao, mỗi lần, đều đem quần áo của xé nát mới được.


      dám chậm trễ, lần nữa về tủ quần áo, tùy ý lấy chiếc áo sơ mi mặc vào, sau đó là quần đùi của , cuối cùng dùng áo thể thao khoác vào.


      Đối với , y phục của quá rộng rãi, nhưng mà, so với mặc gì vẫn tốt hơn.


      Mặc xong quần áo, có lại cảm giác an toàn, Lạc Tiểu Thiến xem quần áo treo trong tủ, nhanh chóng lấy ra áo sơ mi, cravat, áo khoác..Nhìn ngăn kéo để nội y, nhăn nhăn mũi, vẫn là lấy ra cái.


      Tất cả, chuẩn bị xong.


      chuẩn bị thở ra, cửa phòng tắm cũng mở ra.


      “Y phục chuẩn bị tốt, từ từ mặc, tôi…..tôi nấu cơm!”


      dám xoay mặt, sợ lần nữa nhìn thấy xích lõa, chỉ là bước nhanh đến bên cạnh cửa, giống như chuột thấy mèo, nhanh chóng đưa qua cửa phòng tắm, rồi chạy vội xuống lầu.


      Lãnh Tử Mặc trùm khăn tắm ra, nhìn hướng của khép lại.


      Nấu cơm?


      xác định?!


      Sau ba lần tìm kiếm, Lạc Tiểu Thiến cũng thấy toilet dưới lầu, rửa mặt, sau đó lập tức tới phòng bếp.


      “Quả nhiên là người có tiền!”


      Nhìn phòng bếp rộng rãi tưởng nổi trước mặt, Lạc Tiểu Thiến chỉ có thể cảm thán, gian bếp này, so với căn nhà thuê còn rộng hơn.


      Hai màu đen trắng đơn giản mang phong cách Châu Âu.


      Trong phòng bếp, dụng cụ đều đầy đủ, tường, nồi, thìa….đến cả khăn lau, toàn bộ đều sạch dính hạt bụi.


      Đây là phòng bếp sao, ràng chỉ là tượng trung, căn bản chưa bao giờ được dùng đến.


      ngu xuẩn, đàn ông như , làm sao có thể ăn cơm ở nhà.


      Sợ rằng, đồ nấu ăn trong tủ lạnh đều có.


      Lạc Tiểu Thiến mở tủ lạnh ra, đúng như nghĩ.


      Tủ lạnh hai cửa to như vậy, ngoài bia với cà phê ra cũng chỉ có vài gói mì ăn liền, có thể nấu ăn cũng chỉ có trứng gà với hộp sữa.


      , hai thứ này cũng phải Lãnh Tử Mặc mua, mà là người giúp việc theo giờ của mua bia thuận tiện mua thêm nhưng quên mang mà thôi.


      Lấy trứng gà và sữa ra, Lạc Tiểu Thiến nhìn xem hạn sử dụng, xác định vẫn dùng được, mở rửa nồi mở bếp, đem sữa đổ vào.


      mở ngăn tủ ra cũng hi vọng nhiều, lại kinh ngạc phát ra các loại đồ gia vị, đầy đủ mọi thứ, chẳng qua, tất cả đều có mở ra.


      Lấy ra chai dầu, mở nắp, rót vào chảo nóng, nhanh nhẹn cho trứng vào.


      Lãnh Tử Mặc quần áo chỉnh tề xuống, nghe tiếng động trong phòng bếp, nghi hoặc tới.


      , nấu cơm?!


      Nếu như nhớ nhầm, trong phòng bếp nhà , có nguyên liệu nấu ăn nào.


      Chương 59: Tên khốn kiếp đó, xứng
      Edit: Elena Mai


      Lãnh Tử Mặc nhàng đẩy cánh cửa phòng bếp, cửa mở ra, thân ảnh của lập tức ra trong tầm mắt của .


      mặc chiếc áo rộng thùng thình của , vạt áo buộc eo lại ra đường cong, mái tóc dài tùy ý dùng cây đũa búi đỉnh đầu, lộ ra chiếc cổ trắng thon dài, thấp thoáng sau cổ áo là những dấu hôn nở rộ.


      “Thành công!”


      Lạc Tiểu Thiến nhanh nhẹn dùng cái xẻng xúc trứng ra đĩa, xem tác phẩm mình làm, hài lòng nở ra nụ cười.


      Tuy rằng có máy hút khói, nhưng vẫn có thể ngửi thấy nồng đậm mùi sữa, còn có hương vị của trứng tươi.


      Ánh mặt trời từ cửa sổ rọi vào thân thể , nhìn như người tỏa ra ánh sáng vàng.


      Đem đĩa trứng bày vào khay, rót sữa bò vào cốc, cẩn thận lau vết nước đọng khay, rồi đem đũa sạch để sang bên…. Bộ dáng của giống như là dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho người đàn ông của mình.


      Trong lòng Lãnh Tử Mặc tự nhiên mà cảm thấy mềm mại thêm mấy phần.


      đến rồi!” Chú ý đứng bên cạnh của, dương môi cười cái, “Đúng lúc, vẫn còn nóng mau ăn .”


      Lãnh Tử Mặc bước tới, ngồi vào bàn, nhìn cốc sữa hơi nhíu mi, “Tôi muốn cà phê!”


      Sữa là khi có mẹ có uống, tại, mỗi buổi sáng, có thói quen uống cà phê.


      “Nấu nhiều như vậy, làm sao tôi có thể uống hết, hơn nữa, uống cà phê buổi sáng tốt cho dạ dày!” Cởi bỏ tạp dề, ngồi xuống đối diện , cười đẩy cốc sữa về hướng , “Lãng phí, đây phải là thói quen tốt!”


      Cha qua đời, gia thế suy tàn, vì mẹ lâm bệnh, có thể tiết kiệm liền tiết kiệm.


      Đối với , có đồ ăn chính là niềm hạnh phúc.


      Cho nên, khi có đồ ăn, tâm trạng của luôn tốt.


      Cách cái bàn nhìn khuôn mặt tươi tắn rạng ngời của , Lãnh Tử Mặc cầm cốc sữa, “Trông như rất vui vẻ?”


      hiểu, vui vẻ chỉ cần điều đơn giản như vậy?!


      “Chẳng lẽ lúc được ăn lại khóc sao?” Lạc Tiểu Thiến cười tự giễu, “Đối với người nghèo chúng tôi, có thể lo đến ăn ở, lại, niềm hạnh phúc!”


      xong rồi, lại hối hận.


      sao lại muốn với những điều đó, với thân phận địa vị của , lo áo cơm, sao lại có thể hiểu được cảm giác của ?


      “Nhanh ăn , câu này thế nào nhỉ..chỉ có cùng đồ ăn là được phụ lòng… đúng….lãng phí là phạm tội!” Mới vừa mở miệng, đem chính mình phủ định, tình là chó má, đồ ăn mới là tối cần thiết, trứng tươi vĩnh viễn vì đôi đũa trúc bình thường mà chạy khỏi cái đĩa đến đôi đũa ngà voi, gắp lên miếng trứng tươi, như tả hận mà cắn miếng to, “Lạc Tiểu Thiến tôi làm trứng tươi, phải ai cũng có cơ hội ăn!”


      “Lục Hạo sao?” Lãnh Tử Mặc hỏi.


      “Tên khốn kiếp đó, xứng!”


      Lạc Tiểu Thiến nhai miếng trứng tươi, căm hận .


      Lãnh Tử Mặc nhìn đĩa trứng tươi, tâm tình cũng theo đó mà vui lên.


      Quả nhiên, làm được hết sức đẹp!


      Vô luận là hình dạng gì màu sắc vẫn đẹp, đều cực kì cuốn hút.


      Gắp lên miếng, thăm dò cắn miếng nhỉ, phải ngọt, hơi mặt thấm với hơi hơi cay, y như trứng tươi trong ký ức mẹ làm.


      Bất tri bất giác, ăn xong miếng đầu tiên, ăn tiếp miếng thứ hai.


      “Ăn ngon chứ!” Lạc Tiểu Thiến vừa lòng nhìn bộ dáng ăn, “Đây chính là món mẹ tôi làm, hạt tiêu đen với trứng tươi, rất tốt khai vị bữa sáng…..”


      Chương 60: Mỗi đêm đều ngủ cùng nhau.
      Edit: Elena Mai


      Đem miếng trứng cuối cùng nuốt xuống, Lãnh Tử Mặc cầm lên cốc sữa, ánh mắt xẹt qua cái đĩa của mình rồi dừng lại mặt Lạc Tiểu Thiến ngồi đối diện.


      “Thế nào?”


      Cảm giác được ánh mắt , ngẩng đầu lên.


      Phản ứng đầu tiên là đưa tay lên cổ áo, cài nút đến cùng, hở ra cái khe nào.


      Bộ dạng này của là gì, cho rằng trong đầu ngoài háo sắc ra có gì khác?!


      Lãnh Tử Mặc thu hồi tầm mắt, ngữ khí chuyển lạnh.


      “Về sau, mỗi ngày nấu cho tôi ăn!”


      Thấy thu hồi ánh mắt, Lạc Tiểu Thiến lúc này mới chịu đưa tay bưng cốc thủy tinh đưa lên bở môi, nghe đến câu này của , chấn động, ngụm sữa lập tức sặc ngập cổ họng, nhất thời khống chế được ho khan ra tiếng.


      Sau khi ho khan, nâng mặt nhìn hướng , “…. cái gi?”


      Về sau, mỗi ngày làm bữa sáng cho ta ăn?


      Hay ý ngầm của , phải là mỗi đêm đều muốn ngủ cùng ta chưa?


      Lãnh Tử Mặc nhìn bộ dáng cố nén ho khan, nhíu mày đứng dậy, tùy tay từ bàn lấy mất cái khăn giấy đưa cho .


      nghe rất ràng, phải sao?”


      “Cái này….kì …..tôi cảm thấy…..” tiếp lấy khăn giấy, lau sữa ở khóe môi, nỗ lực vì chính mình tìm kiếm lý do, rốt cục, trong mắt sáng lên, “Nơi này quá xa!”


      Vừa rồi từ cửa sổ có thể ràng nhìn thấy hồ nước bên ngoài cùng hồ núi xa.


      Biệt thự này, cho thấy là vùng đất ngoại thành, tuyệt phải nội thành.


      Quá ổn, muốn cảm tạ người thiết kế biệt thự này cao lên, từ biệt thự có thể nhìn thấy phong cảnh địa phương, như vậy, cần mỗi đêm đều hầu hạ …..


      có thể lái xe!”


      “Nhưng mà, tôi có bằng lái!” Lạc Tiểu Thiến cúi mặt .


      chuỗi chìa khóa tiếng động đưa đến trước mắt .


      Lạc Tiểu Thiến tiếp nhận.


      cũng biết, lái xe phải ngay lập tức có thể học hết, hơn nữa, tại tôi có thời gian, phải ?”


      “Cầm!” Thanh Lãnh Tử Mặc như thể là mệnh lệnh, “Tòa nhà Thế giới thành, tầng chín 1919!”


      Thế giới thành?!


      Đây phải là công ty đĩa nhạc con đường xa hoa cách tiểu khu hai con đường sao, giá của nó lên sáu con số mét vuông, Lạc Tiểu Thiến cũng nghe qua.


      cũng phải, người giống như , làm sao chỉ có căn nhà này.


      Gian nhà trọ chỉ cách có hai con đường, sao có thể cự tuyệt?


      Nhìn chìa khóa sáng ngời trước mắt, Lạc Tiểu Thiến chỉ có thể nâng tay tiếp nhận.


      Mỗi ngày làm bữa sáng sợ, chính là mỗi đêm đều bồi , nghĩ nghĩ muốn điên đầu.


      đồng ý?”


      Thanh Lãnh Tử Mặc bá đạo vang lên.


      “Tôi…..” Lạc Tiểu Thiến vội lắc đầu, “ có, có, tuyệt đối có….”


      Tên khốn kiếp này, khi tức giận bị tai ương, tình biện pháp thay đổi, biết mình vẫn phải ngoan mới tốt.


      mái tóc , đũa vốn lỏng, chỉ cần lay động, rất dễ dàng rơi xuống.


      Ánh mặt trời chiếu lưng , tóc dài nháy mắt như là thác chảy.


      màn kia, như là phim trong điện ảnh, vô cùng đẹp đẽ.


      Ánh mắt Lãnh Tử Mặc dừng mặt , sau đó, nâng tay, duỗi về phía mặt .


      Lạc Tiểu Thiến hiểu lầm, chõ rằng lại muốn cắn , chỉ là muốn, nhíu mày, “Tôi nguyện ý, sao lại….”


      Ngón tay , nhàng đặt lên sống mũi , lòng bàn tay ấm áp ôn nhu lau giọt sữa bắn sống mũi .


      Lạc Tiểu Thiến trừng lớn hai mắt.


      ra, là hiểu lầm!
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      garan2602, Happyanh, tart_trung24 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      khốn thật.....thêm 1 đứa mắt mùa lao vào tên tra nam chết tiệt này......,,,,

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :