1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Thịt thịt :xitmau::xitmau::xitmau:

    2. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15

    3. christine tran

      christine tran New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      12
      Hic hic tưởng có thịt chớ....

    4. hamaxink

      hamaxink Active Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      71
      ôi sao này lại hiền thế, thịt đến miệng rồi mà vẫn cho chạy à
      Fuu thích bài này.

    5. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Chương 21: Uống miệng nước lạnh cũng tắc răng
      Edit: Thảo Vân

      Beta: Hằng Lê


      Bên trong bến tàu điện ngầm


      Lạc Tiểu Thiến thở gấp chạy vào xe điện ngầm.


      Vừa tốt, vừa kịp lúc, chậm chút nữa chính là giờ tan làm. Ai cũng biết giao thông của Bắc Kinh lúc kẹt xe, muốn chen lấn trong xe điện ngầm


      Tìm chỗ trống ngồi xuống. Lạc Tiểu Thiến mới thở dài hơi. Dạ dày trống rỗng khách sáo mà đau nhói.


      Tối hôm qua gây sức ép đêm, vừa dậy liền chạy đến nơi ghi danh tuyển chọn, về nhà vừa mới tắm rửa, còn chưa kịp ăn bị Lãnh Tử Mặc gọi liền , căn bản là chưa có gì trong bụng cả


      Nhiều năm trôi qua, bởi vì ba bữa ăn đều đúng giờ nên vết thương trong dạ dày chồng chất lên nhau.


      Hai cánh tay ôm chặt trước bụng, Lạc Tiểu Thiến nhíu mày, đem bản thân cuộn thành cục.


      Xuống xe, nhịn đau đến nơi ở. Tới nơi là sáu giờ tối


      cầm ly đến máy lọc nước mới còn nước


      "Người gặp xui, quả nhiên uống miệng nước lạnh cũng tắc răng!"


      Mắng câu, cắn răng vào phòng bếp, nhanh chóng nấu ăn. Đem nấu nồi nước lạnh và mở ra gói mì ăn liền.


      Mì là nhanh nhất, đem tô mì ăn hết cách nhanh chóng. Lạc Tiểu Thiến thoả mãn thở ra.


      Còn chưa đến 7 giờ tối, cách giờ cần phải làm còn 2 tiếng, còn có thể nghỉ xíu.


      Nghĩ vậy, liền ôm cái gối dựa vào ghế sofa, tay với vào túi áo, đem toàn bộ tiền trong túi lấy ra. Trừ tiền xe, tổng cộng còn lại trăm bảy mươi đồng.


      " trăm mười, hôm nay ngày 28, còn 17 ngày nữa phát tiền lương. Vậy mỗi ngày mười đồng." Lạc Tiểu Thiến cười giễu "Được rồi, trước kia phải là mình còn trăm đồng tiền hoa hồng tháng sao"


      xếp tiền ngay ngắn rồi để vào túi , người dựa vào lưng ghế, lưng vừa mới đụng vào ghế lại lần nữa nhảy dựng lên


      "Tấm hình đâu, tấm hình của tôi đâu rồi..."


      ghế sofa, dưới ghế sofa, trong phòng bếp,....


      Tìm khắp nơi trong phòng nhưng vẫn tìm thấy tấm hình


      "Kỳ quái, ràng mình cất vào túi áo, nhất định là rớt đâu đó đường. Lạc Tiểu Thiến, mày là ngu ngốc!"


      Trả cái giá đắt như thế để lấy bức ảnh về, sao lại có thể đánh mất nó chứ !


      nâng tay vỗ trán mình, lấy theo chùm chìa khoá và túi bàn, bước nhanh ra khỏi nhà.


      qua lại, Lạc Tiểu Thiến tìm từ nhà cho đến bến xe điện ngầm cũng thấy được tấm hình của mình. Ngồi lên cái ghế dựa bên vệ đường, đau dạ dày làm mất hết sức lực. lấy điện thoại ra xem giờ liền hét lên tiếng, nhắm trạm xe bus mà tới.


      Gấp gáp chạy đến Kim cung nơi hát, vẫn muộn mất mười phút.


      Sắc mặt của quản lí quán bar là Lưu Phỉ Phỉ rất khó xem, "Lạc Tiểu Thiến, giỏi lắm, vừa mới thông qua cuộc tuyển chọn của 《 Hoa Hạ thần tượng 》 bắt đầu làm ra vẻ ngôi sao với tôi rồi?"


      "Lưu quản lý, tôi có ý đó, chỉ tại đường kẹt xe." Lạc Tiểu Thiến cúi đầu nhận lỗi "Tôi hứa, có lần sau"


      "Đúng vậy Lưu quản lý, khách ở đây đều chờ Tiểu Thiến hát. Tiểu Thiến, nhanh thay quần áo ." Hứa Hạ chạy tới hoà giải


      Lưu quản lý nhìn lướt qua khách, "Tôi cho biết, Lạc Tiểu Thiến, đừng tưởng khách ái mộ làm cao với tôi, chân trước , chân sau tôi kiế được nhiều người còn hát giỏi hơn


      "Lưu quản lý, rất xin lỗi!" Lạc Tiểu Thiến lên tiếng nhận lỗi.


      "Được!" Lưu quản lý ôm cánh tay, "Tôi cho năm phút, năm phút sau nếu làm được, cút ngay cho tôi."


      Chương 22: Cấp Lâm Thiếu cái thập bát mô
      Edit: Thảo Vân

      Beta: Hằng Lê


      "Ba phút, ba phút là xong." Hứa Hạ nhìn cười, kéo Lạc Tiểu Thiến vào phòng hoá trang sau hậu trường, vừa giúp trang điểm vừa an ủi "Tiểu Thiến, cậu đừng nghe ta vớ vẩn, mình cho cậu hay, nếu cậu thực , mình chắc chắn Tiểu dạng vì lôi kéo cậu àm tang lương cho cậu ngay, cậu là vai chính của Kim Cung này mà!”


      Ba phút sau, Lạc Tiểu Thiến mang tóc giả cùng trang sức trang nhã, kèm theo trang phục biểu diễn giá rẻ được mua ở khu chợ trời lên khán đài.


      vừa cất tiếng cả quán bar liền im lặng.


      Ba tháng trước, mẹ qua đời, vì có thể ở cạnh Lục Hạo, mình tới Bắc Kinh. Bởi vì có bằng cấp nên tìm được việc làm, cuối cùng mới đến Kim Cung làm ca sĩ.


      Bằng bề ngoài và giọng ca hơn người, nhanh chóng có được nhiều fan trung thành.


      Vừa hát được đoạn cũng có người tặng hoa.


      Tại Kim Cung, giá bó hoa là ngàn, người khác đưa có thể có được trăm.


      Ở Kim Cung, tiền lương của ca sĩ cố định ít đến đáng thương. Nên dựa vào việc tặng hoa mà có thêm tiền. Chỉ là tính tình của thích lấy lòng khách cho nên tiền kiếm được nhiều.


      "Cám ơn!"


      tiếng cám ơn, tiếp tục hát.


      Hát xong, đứng đậy chuẩn bị xuống sân khấu. Trong lúc này, ở góc của phòng VIP người đứng lên, la lớn, "Hát bài “Thập Bát Mạc(*)”, tôi lập tức đưa cho trăm bó hoa!"


      (1 bài hát dân gian – Mưới tám cách sờ. theo mình nghĩ đây là 1 điệu hát thô tục, mà Vi tiểu bảo thường hay hát (Vi tiểu bảo là con của nữ nhân thanh lâu, nổi tiếng vô sỉ và háo sắc)



      "Thực xin lỗi!" Lạc Tiểu Thiến đặt lại tại phát đau dạ dày, "Tôi hát!"


      "Mẹ kiếp, mày nể mặt tao phải ?" Người kia nghe xong nổi giận, lập tức đứng lên, thẳng về hướng sân khấu mà. Phía sau, mấy người bạn cùng những ngăn lại mà còn cùng nhau vây quanh.


      "Ô!" Lưu quản lý thấy tình thế ổn, liền tươi cười chào, đem Lạc Tiểu Thiến bảo hộ ở phía sau, "Tôi cứ hỏi là ai, ra là Lâm Thiếu, ngọn gió nào đưa ngài đến quán rượu của chúng tôi thế này?"


      Người gọi là Lâm Thiếu kia lờ đờ, uể oải cười, "Tôi nghe ở đây mới có con bé khá lắm, nên dù thế nào cũng phải đến đây ủng hộ chứ, đúng ?”


      "Thế ư, Lâm Thiếu tốt bụng quá." Lưu quản lý cười kéo Tiểu Thiến qua, "Tiểu Thiến, còn mau cám ơn Lâm Thiếu."


      "Cảm ơn Lâm Thiếu!" Lạc Tiểu Thiến biết điều .


      Loại chuyện như vậy, phải là lần đầu tiên gặp. Tuy rằng trong lòng chán ghét nhưng ngoài mặt che dấu tức giận.


      "Lâm thiếu!" Hứa Hạ cũng tới. " ấy phải nghe ngài, mà là ấy biết hát, hay để em hát cho ngài nghe nhé?”


      "Mày là cọng rễ hành nào thế!" Lâm Thiếu nhìn chằm chằm vào Lạc Tiểu Thiến "Tao là muốn ta hát."


      "Lâm Thiếu, ấy thực biết hát." Lưu quản lý cũng cười tươi.


      Từ sau khi Lạc Tiểu Thiến tới, quán bar liền làm ăn tốt hơn, còn phải trông cậy vào Lạc Tiểu Thiến để mà chống đỡ, đương nhiên cũng phải giúp đỡ ấy.


      "Nếu biết hát, đến đây để Lâm Thiếu ‘ Sờ mười tám kiểu’ !"


      bên, bạn bè của Lâm Thiếu Thông liền ồn ào


      "Các cậu làm Tiểu Thiến của chúng ta sợ hãi kìa." Lâm Thiếu Thông ánh mắt ái muội nhìn đùi của Lạc Tiểu Thiến dưới làn váy ngắn.


      "Đừng sợ, tôi làm khó em, hát, được, hát."


      "Cám ơn Lâm Thiếu!" Lạc Tiểu Thiến vội vàng cám ơn.


      "Đừng cảm ơn vội, tôi còn chưa xong đâu." Lâm Thiếu Thông đem tay đưa ly rượu đến trước mặt , "Chỉ cần em uống cái này, em cần phải hát tôi cũng đưa ngươi trăm bó hoa."


      "Lâm Thiếu quả nhiên là có khí phách, được, em uống thay ấy." Hứa Hạ lập tức tới, tính cầm ly rượu.


      Chương 23: kỹ nữ thúi, mày dám cắn tao!
      Edit: matcha

      Beta: OrchidsPham

      Lâm Thiếu Thông nhíu mày, “ uống thay ta, là gì mà muốn uống thay ta, muốn uống uống cái này !”

      nâng tay lên ném thẳng chai Chivas trong tayvào tay Hứa Hạ.

      cần uống giùm, tôi uống!” Lạc Tiểu Thiến bước nhanh lên phía trước, cầm lấy ly rượu từ tay Lâm Thiếu Thông, đưa đến bờ môi, há miệng uống cạn.

      Vị rượu chua cay, chạy thẳng về dạ dày, dạ dày vốn đau nay lại đau thêm vài phần.

      Đưa tay lau vết rượu ở khóe môi, nén đau lắc lắc chiếc ly rỗng về hướng bọn họ, “Tôi uống!”

      “Rất quyết đoán!” Lâm Thiếu Thông nhìn đôi môi trơn bóng của , đột nhiên tiến lên bước, giữ chặt lấy tay . bên mấy người bạn của Lâm Thiếu Thông tiến lên, đem ngăn cách với Hứa Hạ và giám đốc Lâm.

      Bên này, Lâm Thiếu Thông cùng người bạn khác của kéo Lạc Tiểu Thiến về hướng thang máy.

      “Buông tôi ra!” Lạc Tiểu Thiến dùng sức giãy dụa, nhưng sức làm sao so được với sức của hai người đàn ông chứ.

      “Đừng sợ, tôi chỉ muốn em lên ktv lầu giúp tụi này hát mấy bài, yên tâm, Lâm Thiếu bạc đãi em!”

      “Đúng đó đúng đó, Lâm Thiếu của chúng tôi luôn luôn biết thương hoa tiếc ngọc!”



      Mấy người đàn ông bỡn cợt cười , kéo vào thang máy.

      “Tiểu Thiến!” Hứa Hạ nhanh chóng đuổi theo lại bị người của Lâm Thiếu Thông đẩy té ngã xuống đất.

      đứng dậy muốn tiếp tục đuổi theo, giám đốc Lâm lên giữ tay lại, “ sao, chỉ là lên hát vài bài thôi!”

      Hứa Hạ xoay mặt về phía giám đốc Lâm, “Lâm Phỉ Phỉ, cố ý đúng , đem Tiểu Thiến bán đúng ?”

      sai, là tôi, phải chỉ là lên cùng hát vài bài thôi sao, cũng phải để ta bán thân!” Lâm Phỉ Phỉ bất mãn đẩy cánh tay ra, “ cho rằng ta nuôi các dễ dàng sao? Ai cũng muốn làm ngôi sao, cho rằng làm ngôi sao dễ làm vậy à?”

      “Nếu như Tiểu Thiến thiếu cọng tóc nào, tôi cùng liều mạng!” Tức giận chỉ thẳng vào mặt ta mắng câu, Hứa Hạ chạy nhanh về phía cầu thang.

      Lâm Phỉ Phỉ nhìn bóng dáng dần xa của , thèm để ý hừ lạnh tiếng.

      cho rằng nghề quản lý dễ làm lắm hay sao, chẳng phải là tú bà dắt mối, Lâm Thiếu Thông là ai, chọc vào được sao?




      Lầu sáu

      “Các người buông tôi ra!” Thang may vừa mở cửa, Lạc Tiểu Thiến liền dồn sức đẩy hai tên đàn ông kéo , lao thẳng ra khỏi thang máy. Chân mang giày cao gót nên chỉ chạy được hai bước muốn té.

      Mấy tên đó thấy vậy lập tức như bầy thú dữ xông lên, giữ chặt cánh tay , đem kéo về phía căn phòng bao.

      “Cứu mạng!”

      Lạc Tiểu Thiến hiểu , bọn như vậy, nhất định phải chỉ là để cho nàng hát cách đơn giản, vừa cố sức giãy dụa, vừa la lớn.

      Lâm Thiếu Thông bước tới, che miệng lại, “Muốn la đúng , lát nữa cho la đến đủ! Tôi cho biết, Lạc Tiểu Thiến, từ ngày đầu tiên xuất thiếu gia đây chăm chú nhìn rồi. chính là người đầu tiên khiến tôi vừa nhìn , chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, tôi đảm bảo, muốn gì, thiếu gia đây liền cho cái đó!”

      Lạc Tiểu Thiến nhìn nụ cười xấu xa môi , đột nhiên mở miệng cắn mạnh vào gan bàn tay .

      “Kỹ nữ thúi, mày dám cắn tao!”

      Lâm Thiếu Thông hét lên chói tai, gương mặt treo nụ cười vui vẻ chuyển sang u tàn nhẫn, đột nhiên giơ bàn tay lên, hướng mặt đánh tới.

      Lạc Tiểu Thiến nhắm mắt lại theo bản năng.

      Nhưng bạt tai kia lại có rơi xuống mặt .

      Tai ràng nghe thấy hai tiếng giòn vang, sau đó là Lâm Thiếu Thông hét lên như heo bị chọc tiết.

      giây sau, bị người kéo đến trước ngực, mặt dán sát lên lồng ngực của đối phương.


      Chương 24: Tắm rửa bản thân cho sạch
      Edit: matcha

      Beta: OrchidsPham

      Lồng ngực người đàn ông này có mùi hương chocolate nhàn nhạt, giống như từng quen biết.

      “Mẹ kiếp, ai, ai dám đánh ông?” Lâm Thiếu Thông vừa chửi bậy vừa từ mặt đất đứng lên, nhìn thấy mặt người giúp Lạc Tiểu Thiến, gương mặt hung dữ tàn ác lập tức biến thành nụ cười lấy lòng, “ Tử Mặc, sao lại ở chỗ này…”

      “Cút” Lãnh Tử Mặc lạnh lùng phun ra chữ.

      Tử Mặc?

      Lãnh Tử Mặc?!

      Lạc Tiểu Thiến ngẩng đầu, nhìn người đàn ông trước mặt, nhìn thấy gương mặt đẹp trai lạnh lung như băng của , nháy mắt liền có cảm giác từ thiên đường xuống địa ngục.

      , hùng cứu mỹ nhân, tình tiết này chỉ nên có ở phim ảnh và tiểu thuyết thôi. thực là gì có hùng cứu mỹ nhân, cái này rang là vừa mới ra hang sói lại vào hang hổ!

      Nếu để cho chọn, thà rằng bị Lâm Thiếu Thông đánh cho bạt tai, còn hơn là nhìn thấy Lãnh Tử Mặc.

      Thấy bài xích trong mắt , lông mày Lãnh Tử Mặc càng nhíu lại.

      ràng là cứu , chữ cám ơn cũng có, vậy mà còn giống như là hận thể cách xa ngàn dặm, chẳng lẽ là ôn dịch hay sao?

      Ánh mắt đặt bộ váy dây lộ liễu người , nhíu mày cởi âu phục choàng lên thân thể , kéo vào phòng bao ở đối diện, lập tức đẩy vào toilet bên trong.

      tắm rửa bản thân cho sạch !”

      Tắm rửa sạch , sau đó sao, cùng hưởng dụng?!

      Ánh mắt Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng đảo vòng quanh nhà vệ sinh, tìm được cái gì có thể làm vũ khí, nghe bên ngoài truyền tới tiếng nhạc, mấp máy môi, cẩn thận kéo cửa ra khe .

      Cách khe cửa, chỉ nhìn thấy Lãnh Tử Mặc ngồi ở ghế sofa đối diện, tay cầm ly rượu.

      nhàng hít vào hơi, cởi giày cao gót ra, thấy đem ly đến miệng, lập tức kéo cửa ra, chạy thẳng ra khỏi phòng.

      Nhìn cửa phòng đóng chặt, Lãnh Tử Mặc ngồi ghế sofa đột nhiên nắm chặt ly rượu trong tay.

      Con bé chết tiệt, lại chạy?!

      “Ha!” Bên kia, Lãnh Tử Nhuệ đột nhiên cười ra thành tiếng, “ này thú vị , này, cả, sao đuổi theo vậy?” Đuổi?

      Vì sao phải đuổi theo? Dù sao cũng chạy thoát được!

      Lãnh Tử Mặc cười lạnh, chỉ là nhấn nhanh dãy số, ra lệnh, “ theo nhóc ấy, phải chắc chắn ấy an toàn về tới nhà!”

      Sau đó, lại nhập thêm dãy số, “Lạc Tiểu Thiến hát ở tầng thứ 5 của quán bar, lập tức từ chối cho tôi!”

      Sản nghiệp của nhiều đến kinh người, quán bar này cũng chỉ là trong số đó.

      “Chậc chậc!” Lãnh Tử Nhuệ cười xấu xa dán đến, “Trước là giận dữ vì hồng nhan, sau lại đường hộ tống hộ, xem ra, này có quan hệ tầm thường với nhỉ, phải là bạn đấy chứ? Xem dạng như này, có phải là giận dỗi…”

      “Đủ rồi!” Lãnh Tử Mặc cắt ngang lời , “Là cha sai cậu tới?
      “Đúng nửa, nửa là do cha muốn, nửa còn lại là do em muốn tới!” Lãnh Tử Nhuệ uể oải dựa vào ghế sofa, “Quả nhiên vẫn là ở thành phố thoải mái, hai người chúng ta chính là em nhà, động vật máu lạnh như nghĩ đến em, nhưng mà em vẫn nghĩ đến mà!”
      “Thích thành phố, sao còn muốn ở lại quân khu?” Lãnh Tử Mặc trực tiếp đụng đến nỗi đau của .

      “Quân khu nhiều nhất chỉ muỗi, còn trong thành phố lại có cha!” Lãnh Tử Nhuệ cười hì hì, “ cả mỗi ngày đều về nhà, em mới thèm làm nơi để cha trút giận đâu!” Lãnh Tử Mặc nhíu mày, “Cậu nghe lời như vậy, ông ấy còn la rầy cậu chắc?”


      Chương 25. ấy là của
      Edit: matcha


      " có cách khác, là con trưởng mà còn bỏ chạy , ba vì muốn Lãnh gia có người thừa kế, mỗi ngày đều hối en kết hôn, , em ở nơi đó toàn là đàn ông, em đâu tìm người kết hôn đây!" Lãnh Tử Nhuệ dựa qua đây, đụng đụng cánh tay đầy mờ ám, "Em thấy lúc nãy cũng tệ, nếu , giới thiệu ấy cho em !"

      " ấy là của !" Lãnh Tử Mặc bá đạo .

      "Thành công!" Lãnh Tử Nhuệ cười gian, quơ quơ bút ghi trong tay trước mặt , "Cầm cái này về, em có thể báo cáo kết quả với cha rồi !"

      đè xuống nút bút ghi , bên trong lập tức phát lên cuộc đối thoại của và Lãnh Tử Mặc.

      ...

      "Em thấy lúc nãy cũng tệ, nếu , giới thiệu ấy cho em "

      " ấy là của !"

      ...

      Lãnh Tử Mặc vui nhíu mày, "Có bệnh!"

      " còn cách nào!" Lãnh Tử Nhuệ nhún nhún vai, "Cha , hoặc là em kết hôn, hoặc là em phải nghĩ biện pháp cho kết hôn, nếu , ông ấy liền đem em ra khỏi doanh trại, vì cuộc sống tốt đẹp của em, người làm cả như hy sinh chút , dù sao trong giới showbiz hỗn độn của các , cũng có ai để ý đến tai tiếng tình dục, càng huống chi,vụ tai tiếng tình dục này cũng chỉ truyền bá trong phạm vi hẹp!"

      Đem bút ghi cất vào người, lại lần nữa cầm lấy ly rượu, " , hai, quen này lúc nào vậy, xem bộ dáng, cũng khá là nóng nảy mãnh liệt đấy, có muốn em dạy vài chiêu..."

      "Còn những lời thừa thãi nữa, mai tìm người lôi chú ra khỏi doanh trại!" Lãnh Tử Mặc lạnh lùng câu câu uy hiếp.

      "Được!" Lãnh Tử Nhuệ giơ tay lên trời, "Em gì nữa, tới đây, em chúng ta khó khăn lắm mới được gặp mặt, uống rượu!"

      ... ...

      ... ...

      Lạc Tiểu Thiến vọt thẳng tới từ thang lầu thẳng xuống dưới , vừa vặn đón đầuHứa Hạ đuổi theo.

      "Tiểu Thiến, em sao chớ?"

      Hứa Hạ nâng cánh tay , kiểm tra từ xuống dưới

      "Em sao, chị lấy giùm em quần áo cùng đồ đạc , em đến bên hẻm bên cạnh bar chờ chị!" Lạc Tiểu Thiến còn chưa hết kinh hồn trả lời câu, lập tức nhanh chân chạy xuống cầu thang.

      Hứa Hạ chỉ nghĩ là từ tay Lâm Thiếu Thông trốn ra, cũng có nghĩ ngợi nhiều, liền về quầy rượu, đến trước mặt Triệu Phỉ Phỉ.

      "Triệu quản lý!"

      " đến đúng lúc lắm!" Triệu Phỉ Phỉ để điện thoại xuống, "Lập tức mang đồ đạc của và Lạc Tiểu Thiến , kể từ bây giờ, tôi muốn nhìn thấy bất kỳ thứ gì của các nữa!"

      Hứa Hạ sửng sốt, sau đó liền đưa tay ra, "Vậy tiền lươngđâu?"

      "Tiền lương?" Triệu Phỉ Phỉ ngẩng mặt lên, " nhìn xem, nơi này tôi phải giải quyết thế nào hả? tôi chưa đòi các bồi thường là tốt lắm rồi, còn mơ đến tiền lương ư?"

      "Triệu Phỉ Phỉ, tôi cho biết, tốt nhất sau này đừng có lọt vào tay tôi!" Chỉ tay vào mặt ta, tức giận mắng câu, Hứa Hạ liền chạy vào hậu trường, lấy đồ của mình và Lạc Tiểu Thiến ra rồi chạy nhanh xuống lầu.

      tới hẻm xa, quả nhiên thấy Lạc Tiếu Thiến đứng chờ mình.

      Hai người đến nhà vệ sinh công cộng gần quán bar thay quần áo, Hứa Hạ liền với việc bị sa thải.

      Nghe tiền lương bị lấy, Lạc Tiểu Thiến vô cùng căng thẳng, vốn dĩ còn nghĩ qua mấy ngày có tiền lương, bây giờ xem ra việc tháng sau phải ăn cái gì cũng trở thành vấn đề .

      "Vô cùng xin lỗi, Tiểu Hạ, em lại làm liên lụy đến chị rồi!" vẻ mặt vô cùng áy náy với Hứa Hạ." bậy cái gì đó, cái gì mà liên luỵ với liên luỵ. Lúc trước, phải em còn ra mặt dùm chị hay sao chúng ta là chị em mà!" Hứa Hạ thờ ơ như có gì, nhìn cái, "Sợ cái gì, nơi này cần chúng ta, có chỗ khác cần, chúng ta đều qua vòng thử giọng, nếu như có thể lọt vào Top có thể trực tiếp ký hợp đồng ca sĩ , đến lúc đó, ta có mời chúng ta cũng thèm để ý đến!"


      Chương 26. Hợp đồng EM
      Lạc Tiểu Thiến cảm thấy rất thất vọng, nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười gương mặt, "Cậu rất đúng!"

      Gia đình của Hứa Hạ ở thành phố này, nếu như bị thất nghiệp cũng cần phải lo đến bữa ăn, nhưng hoàn cảnh của bây giờ đến bữa ăn còn bữa có bữa , làm sao mà cảm thấy lạc quan lên được.

      "Đừng lo lắng, hiếm khi được về sớm như thế này, chúng ta ăn khuya !" Hứa Hạ liền kéo .

      "Tớ đâu, tớ muốn quay trở về sớm để nghỉ ngơi!" Lạc Tiểu Thiến vội vàng xua tay.

      Mượn tiền của cậu ấy còn chưa giả, làm sao mà biết xấu hổ còn dùng tiền của Hứa Hạ nữa.

      Thấy có hứng thú lắm, Hứa Hạ cũng kiên trì, lập tức gọi chiếc taxi, rồi kéo vào trong xe, "Thế để tớ đưa cậu về nhà!"

      thẳng đường đến khu chung cư của , rồi Hứa Hạ mới rời .

      "Khi nào về đến nhà gọi điện cho tớ nhé!"

      Dõi theo người bạn tốt xa, Lạc Tiểu Thiến mới xoay người về nhà mình.

      Uể oải ngồi ghế sofa, nhìn lên trần nhà, thở dài, sau đó liền đứng dậy, chạy đến trước cái máy tính bật nguồn lên.

      thể để bụng bị đói, nhất định phải nhanh chóng tìm công việc mới.

      Ghi mấy cái địa chỉ cùng số điện thoại vào cuốn sổ tay, mới đứng dậy ra khỏi ghế dựa, duỗi thẳng thắt lưng.

      đến giường rồi nằm xuống, tự dưng nghĩ đến Lãnh Tử Mặc.

      Tâm trí, tăng lên mấy phần tò mò.

      Người đàn ông này, rốt cuộc có thân phận như thế nào, mà ngay cả Lâm Thiếu Thông trong tứ công tử của thành phố cũng phải sợ ta, nhẽ nào, ta chính là con cháu của gia đình danh tiếng nào đó? !

      Tuy rằng lúc ấy có tức giận, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, nếu như , chắc chắn thoát khỏi móng vuốt của Lâm Thiếu Thông.

      bên nghĩ ngợi lung tung, mệt mỏi mà ngủ .

      Lúc tiếng chuông điện thoại vang lên ở bên cạnh gối, Lạc Tiểu Thiến gặp ác mộng.

      Trong cơn ác mộng, chạy và chạy, Lâm Thiếu Thông liền đứng ở phía sau lưng , vừa nhìn thấy liền bắt lấy cánh tay ...

      May mắn thay, được tiếng chuông điện thoại đánh thức.

      Khi điện thoại được bật lên, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh..

      " là Lạc Tiểu Thiến tiểu thư, tôi tên là Ngải Lâm, lần này 《 Hoa Hạ thần tượng 》 tuyển vào làm, có số điều chúng tôi cần chuyện với , có thời gian ?"

      Trong điện thoại là giọng của người phụ nữ, Lịch nhàng.

      "Tất nhiên là được!" Lạc Tiểu Thiến ngay lập tức tỉnh táo, " , thời gian là khi nào, địa điểm ở đâu?"

      Ngải Lâm ra địa điểm của quán coffe, "Nếu như cảm thấy thuận tiện, có thể gặp nhau bây giờ được ?"

      "Tất nhiên là được!" Lạc Tiểu Thiến vội vàng xuống giường, "Nửa giờ sau tôi đến!"

      Nửa giờ sau, Lạc Tiểu Thiến thở hồng hộc chạy tới bến tàu điện ngầm, Ngải Lâm đến quán coffee như hẹn.

      Vừa mới vào cửa, có phụ nữ trẻ mặc bộ đồng phục công sở ngồi bên cửa sổ đứng dậy, vẫy tay với .

      "Lạc tiểu thư, xin chào!" Ngải Lâm mỉm cười đưa tay về phía .

      " biết tôi sao?" Vẻ mặt của Lạc Tiểu Thiến hơi tò mò.

      "Tất nhiên!" Ngải Lâm cười, " hồ sơ của phải có tấm hình sao, hơn nữa, tôi còn xem video thu hình của nữa.”

      "Tôi quên mất!" Lạc Tiểu Thiến xấu hổ lè lưỡi.

      Hai người ở hai bên bàn ngồi xuống.

      Sau pha chuyện ngắn ngọn, Ngải Lâm thẳng vào chủ đề, từ trong cặp lấy ra tập giấy đưa đến trước mặt , "Thực ra, tôi tới tìm , vì cho xem bản hợp đồng này!"

      "Hợp đồng?" Lạc Tiểu Thiến nhìn quang bản hợp đồng, "Này..."

      "Là như vậy, sau khi tổ công tác của chúng ta xem qua video mà biểu diễn, phát tài năng tiềm cần được phát triển, ý định của chúng tôi khi tổ chức cuộc thi này để tìm kiếm người tài năng, có người tiềm năng như vậy, tự nhiên bỏ qua rồi!"


      Chương 27: Miếng bánh từ trời rơi xuống
      Ngải Lâm để bút xuống bản hợp đồng, "Tôi bận, cho nên chúng ta liền ngắn gọn, đây là bản hợp đồng có thời hạn năm năm, trong bản hợp đồng, chúng tôi cung cấp bao gồm đào tạo, sáng tác nhạc... tất cả đều có trong bản hợp đồng, hợp đồng năm năm, mỗi tháng công ty đưa năm nghìn tiền phí sinh hoạt cho , Tất nhiên, đây chỉ là tiền sinh hoạt cơ bản, chưa tính đến các màn trình diễn khác nhau cùng với các bài hát của và cả đĩa đơn cd để bán, nếu như có bất cứ việc gì khác, ví dụ như doanh thu từ quảng cáo, cũng có thể nhận hoa hồng, chúng tôi lấy bốn mươi sáu, của là sáu, công ty bốn!"

      Lạc Tiểu Thiến trừng mắt to.

      Đây, Đây thực cái bánh nóng từ trời rơi xuống!

      lo vì có việc làm, sắp có cơm ăn, tự dưng phần thu nhập trực tiếp đưa đến trước mặt .

      " muốn nó sao? !" Ngải Lâm nhìn sắc mặt của, giọng có vẻ lo lắng, "Hay là, ký hợp đồng với công ty khác?"

      " phải phải!" Lạc Tiểu Thiến vội vàng xua tay, "Chính là tôi cảm thấy bất ngờ, vì vậy... Tôi muốn hỏi chút, chỉ có người tham gia mới được ký bản hợp đồng này sao?”

      "Tất nhiên phải rồi !" Ngải Lâm uống ngụm coffee, "Đương nhiên Chúng tôi có cho bất ký ai, mà chỉ cấp cho người mà chúng tôi cảm thấy có tư chất, ví như Lạc tiểu thư!"

      nhìn đồng hồ đeo tay, "Như vậy, Lạc tiểu thư, muốn hay ký hợp đồng với công ty chúng tôi?"

      "Tôi..." Lạc Tiểu Thiến mấp máy môi, "Tôi có thể xem qua bản hợp đồng được ?"

      "Tất nhiên là được, tuy nhiên, thời gian của tôi còn nhiều, cũng biết, thời gian này hoạt động của cuộc thi được công ty rất coi trong, có rất nhiều chuyện mà trong cuộc đấu bán kết cầu cho nên tôi rất bận rộn !"

      "Tôi ký nhanh!" Lạc Tiểu Thiến mở hợp đồng ra, nhìn vào bản hợp đồng chi chít các ký tự, khỏi nhíu mày, đối với loại chuyện này, nàng luôn luôn tốt, "Năm năm, có phải hay hơi dài?"

      "Từ người mới rồi phát triển lên thành đại minh tinh, cầu đầu tư rất nhiều nhân lực, tôi nhiều, chẳng lẽ hi vọng bản thân mình vừa được đào tạo thành ngôi sao liền đầu quân cho công ty khác sao?" Ngải Lâm cười hỏi lại.

      Lạc Tiểu Thiến cảm thấy xầu hổ, "Nhất thời tôi có nghĩ ra, tôi..."

      "Tôi hiểu mối quan tâm của , tôi có thể cam đoan với , chúng tôi có đủ thực lực để giúp , đối với , đây nhất định là cơ hội tốt, cơ hội như vậy nên để mất, mất rồi bao giờ trở lại, tôi hy vọng nên suy nghĩ kỹ."

      Suy nghĩ đến tháng sau bản thân có tiền ăn, lại nghĩ đến mình vẫn còn nợ, Lạc Tiểu Thiến nghiến răng, cầm lấy cái bút bàn.

      Sắp đặt bút lên ký, đột nhiên nhớ đến kiện.

      "Tiểu thư Ngải Lâm, tôi còn câu hỏi cuối cùng, tập đoàn công ty EM có phải công ty trực thuộc của tập đoàn Đế Thị phải ?"

      Ngải Lâm ngẩn người ra, sau đó lắc đầu.

      Tập đoàn EM là công ty riêng biệt, mặc dù các nhà đầu tư là , nhưng là công ty trực thuộc, hoàn toàn phải.

      Thế này Lạc Tiểu Thiến mới yên tâm, gọn gàng ký tên mình ở phía sau bản hợp đồng.

      Thấy ký lên mấy chỗ cầu, thế này Ngải Lâm mới thở phào nhàng.

      Ông chủ chính mình ra lệnh phải ràng và đúng , nếu thể làm cho Lạc Tiểu Thiến ký hợp đồng, trực tiếp dọn đồ ra khỏi công ty.

      "Hợp tác vui vẻ, cám ơn!"

      Giọng của Ngải Lâm tràn đầy biết ơn.

      Lạc Tiểu Thiến nào biết, ký vào bản hợp đồng này, đồng nghĩa giúp Ngải Lâm giữ được công việc.

      "Người nên cám ơn phải là tôi mới đúng!" Hai tay của Lạc đưa bản hợp đồng.

      " bản là của ! Sáng mai, mời đến công ty trình diện, trong bản hợp đồng có ghi địa chỉ, tất cả chi tiết cụ thể của bản hợp đồng, mong đảm bảo bí mật cho, tôi nghĩ, tôi cần giải thích vì sao?" Ngải Lâm cười .


      Chương 28: Bao nhiêu tiền đêm

      "Tốt!" Lạc Tiểu Thiến gật đầu đồng ý.

      "Tôi có việc, nên phải trước!" Ngải Lâm đứng lên, tới vỗ vỗ vai , rồi mới xoay người rời .

      Ngải Lâm vừa mới , Hứa Hạ gọi điện thoại đến, đầu điện thoại bên kia, này hình như có gì đó rất hưng phấn giống như trúng được phần thưởng năm tram vạn vậy.

      "Tiểu Thiến, tớ với cậu tin tức cực kỳ tốt, công ty EM vừa mới tìm tớ để ký hợp đồng!"

      " sao, quá tốt !" Lạc Tiểu Thiến cũng vui mừng, "Tiểu hạ, tớ cũng vừa mới ký hợp đồng xong!"

      "Hoan hô!" Bên kia, Hứa Hạ lập tức hét lớn lên, "Tớ này, vận đen của chúng ta qua rồi, bây giờ là may mắn đến vời chúng ta, người đàn ông tối hôm qua chính là quý nhân của cậu đó, thực là tớ đúng!"

      Quý nhân?

      Cái vị quý nhân này, chính là người mà hy vọng cả đời bao giờ gặp lại nữa .

      "Cậu ở đâu, bây giờ tớ đến gặp cậu luôn, đêm nay, hai chúng ta nhất định phải làm bữa ra trò!"

      "Được!" Lạc Tiểu Thiến cảm thấy rất vui, ngay lập tức địa chỉ của .

      ... ...

      ... ...

      Tập đoàn Đế Thị, phòng làm việc của tổng giám đốc.

      Ngải Lâm cung kính đưa bản hợp trong tay đến bàn làm việc của Lãnh Tử Mặc, "Tổng giám đốc, đây là bản hợp đồng mà muốn!"

      Lãnh Tử Mặc nâng tay, cầm lấy bản hợp đồng, lật đến phía sau, xem chữ ký của Lạc Tiểu Thiến, trong mắt thoáng lên nụ cười lạnh.

      "Bản sao của nó đâu?"

      "Trong này!" Ngải Lâm từ trong cặp lấy ra bản hợp đồng mà Hứa Hạ ký.

      "Rất tốt!" Bàn tay của Lãnh Tử Mặc cầm hai bản hợp đồng, trong tay "Còn bao lâu nữa đến trận Bán Kết?"

      "Mười ngày!"

      "Quá lâu!"

      "Thời gian chuẩn bị trong mười ngày là rất gấp rồi, dù sao, bọn họ cũng là người mới, cần phải đào tạo..."

      "Đào Tạo?" Lãnh Tử Mặc cau mày.

      "Đúng! Để cho trận bán kết thành công, tôi cho tất các thí sinh ở trong vòng bán kết thông qua đào tạo đơn giản cho công ty !”

      "Rất tốt!"

      Lãnh Tử Mặc thư giãn eo dựa ghế dựa, tưởng tượng nếu thấy biểu tình của như thế nào nhỉ, khoé môi vô thức nhấc lên.

      Nhìn mặt ông chủ lên chút vui vẻ, quen nhìn dung nhan của Ngải Lâm, ánh mắt cũng khỏi có kinh diễm.

      ... ...

      ... ...

      Áo T-shirt màu trắng, chiếc váy màu xanh theo kiểu dáng công chúa, mái tóc dài được thả vai.

      vai Lạc Tiểu Thiến đeo môt cái balo xuống lầu, tinh thần vui vẻ phấn trấn mạnh mẽ như những chiếc cây trong mùa xuân, tuổi trẻ khiêm tốn, xinh đẹp động lòng người.

      Dù sao đây lần đầu tiên đến công ty, Lạc Tiểu Thiến cố tình trang điểm ăn mặt đẹp, mặt vẫn như cũ có đánh phấn son, thích make-up.

      Ở dưới lầu của công ty, Hứa Hạ đợi , xa xa nhìn thấy , chu môi huýt sáo, sau đó tươi cười về phía chào đón, duỗi ngón tay giữ lấy cằm của , " bé, bao nhiêu tiền đêm thế!"

      " trăm vạn!"

      Lạc Tiểu Thiến cười .

      Hai ngay lập tức bật cười thành tiếng.

      Khác với thanh thuần của Lạc Tiểu Thiến, Hứa Hạ có mái tóc lượn sóng, trang điểm đậm, có chút hoang dã.

      Cả hai vào toà nhà, ngay lập tức thu hút mọi ánh mắt xung quang.

      đến quầy tiếp tân để hỏi, các nhân viên quầy lập tức đưa các lên tầng chín.

      Trong thang máy, Hứa Hạ kiềm chế được phấn khích của mình, "Tớ với cậu, Tiểu Thiến, tớ nghe quá, toàn bộ toà nhà này, đều là của công ty EM, công ty này, thực lực khá mạnh, lần này, chúng ta thực leo lên cành cây cao!"

      Lạc Tiểu Thiến cười gật đầu, "Chúng ta cần phải cố gắng lên, tuyệt đối thể để tuột mất cơ hội như vậy được!"

      "Nhất định rồi!" Hứa Hạ ít khi có vẻ mặt nghiêm túc, "Tiểu Thiến cậu biết , hôm nay, lúc tớ ra, cằm của tớ cao bao nhiêu , nhiều năm như vậy, bố mẹ và trai tớ vẫn mực phản đối, nhưng lần này, cuối cùng tớ có thể thực được ước mơ của mình!"


      Chương 29: Vẫn còn khá ngốc.
      Cửa thang máy vừa mở ra, có hai cùng nhau ra khỏi thang máy, ở hành lang có sẵn mấy người thanh niên và trẻ tuổi chờ, có vẻ như bọn họ cũng giống như bọn , đều vượt qua cuộc thi tuyển.

      "Ai là Lạc Tiểu Thiến?" người nhân viên cầm xấp hồ sơ ra khỏi phòng.

      "Là tôi!" Lạc Tiểu Thiến vôi vàng kêu lên.

      "Cầm lấy bộ hồ sơ này, lên tầng mười chín, phòng 1901!" Người nhân viên này tới, đưa tập hồ giữ trong tay cho .

      "Tôi sao? người thôi sao? !" Lạc Tiểu Thiến có chút lý giải được, những người khác đều ở chỗ này, tại sao chỉ có mình lên.

      "Đây là kế hoạch của công ty, tự nhiên biết thôi!" người nhân viên này xoay người .

      "Thế tôi lên xem vậy!" Tạm biệt Hứa Hạ, lần nữa Lạc vào cầu thang máy, lên thẳng tầng 19.

      Hành lang, vắng vẻ im lặng, chỉ có bóng đèn phát ra tiếng ti ti.

      Đối mặt với cửa kính trong suốt trong thang máy, biển báo hiệu màu vàng ——1901.

      tò mò mà đến gần, vừa tới gần, cửa thủy tinh liền tự động mở ra hai bên.

      Lạc Tiểu Thiến cảm thấy có chút chột dạ, cất bước qua cửa thủy tinh, nhìn xung quanh đại sảng trống rỗng, "Có người sao?"

      Đáp lại là tiếng vang của .

      Để ý đến có cánh cửa khép hờ bên trong phát ra tiếng nhạc, Lạc Tiểu Thiến lấy lại bình tĩnh, dũng cảm đến.

      Gõ cửa, có người đáp lại.

      Cánh cửa, nhàng mở ra.

      tới, đây là phòng làm việc rất lớn, kệ tủ, tất cả đều là đĩa nhạc, nguyên thủy nhất là đĩa CD đến compact disc, cái gì cần có đều có hết.

      bức tường, có màn hình khổng lồ, có thể thấy hệ thống thanh có chất lượng cao.

      Sau bàn làm việc màu đen, có chiếc ghế cao đưa lưng về phía , có thể thấy thấp thoáng cánh tay của người ngồi ghế dựa..

      "Chào ngài!" Lạc Tiểu Thiến đến trước bàn làm việc, "Tôitên là Lạc Tiểu Thiến, các nhân viên công tác kêu tôi mang cái này lên đây!"

      Lưng của chiếc ghế cao từ từ di chuyển.

      Phòng làm việc như vậy, điều này chứng tỏ cơ sở vận chất về chất lượng thu của công ty EM là rất tốt, người này, chắc chắn là tổng đài của công ty Em .

      Đất nước này có người đàn ông quyền lực và nhiều tiền như vậy, nhất định phải là người phải sáng lập ra công ty, cuối cùng người đấy là người như thế nào? !

      Lạc Tiểu Thiến tò mò mở to đôi mắt .

      Chiếc ghế quay lạ, ghế ngồi, là người đàn ông cầm bản nhạc.

      Bản nhạc được hạ xuống, để lộ ra khuôn mặt đẹp trai như vị thần, thế nhưng người này chính làngười mà bao giờ muốn gặp lại, Lãnh Tử Mặc.

      Ngạc nhiên, do dự, sau đó, Lạc Tiểu Thiến xoay người chạy .

      Lãnh Tử Mặc từ từ đứng dậy.

      đường chạy ra khỏi phòng làm việc của , tới trước cửa kính, vừa rồi là tự động mở cửa ra thế nhưng bây giờ dùng tay đẩy và dùng chân đá, nhưng vẫn bất động.

      Xoay người, dựa vào cửa kính, nhìn Lãnh Tử Mặc từng bước tới, Lạc Tiểu Thiến lo lắng nắm chặt tài liệu trong tay.

      "... muốn gì?"

      Dừng lại đứng trước mặt , Lãnh Tử Mặc nâng tay lên, chống tay tại cửa thuỷ tinh gần đầu , " xem?"

      Lạc Tiểu Thiến phải là người ngu ngốc, tuy rằng rất lo lắng, nhưng vẫn như cũ nghĩ đến tình thế khó khan của mình.

      "... Là cố tình phải ?"

      vừa nghĩ, đời này làm gì có cái bánh nóng hổi tự dưng từ trời rơi xuống, cái gì mà nhìn trúng tài năng của , ràng chính là do ta vẽ ra, rồi để nhảy vào bên trong.

      Lãnh Tử Hàn ơi là Lãnh Tử Hàn, người đàn ông này, là nguy hiểm!

      Lãnh Tử Mặc dùng tay nâng cằm của lên, " phải là do ngốc sao!"

      Cảm giác ấm áp từ ngón tay truyền đến, làm toàn bộ lông tơ cơ thể của Lạc Tiểu Thiến hoàn toàn dựng đứng, tim hồi hộp, vô ý thức liếm môi, " được làm bậy, nếu tôi..."

      Sau đó, có cơ hội nữa, bởi vì môi của bị bá đạo hôn lên.


      Chương 30: Ép hôn sao?

      Editor: Natalie Pham

      thể nào từ chối hôn, cho thấy đây là cuộc tấn công rất mạnh mẽ.


      Dây dưa hôn lên môi , khách khí nhấm nháp sư tươi mát và ngọt ngào của , bàn khác theo thói quen hướng đến áo T-shirt của .


      khí bị cướp đoạt, Lạc Tiểu Thiến có cơ hôi để thở, đầu óc nhất thời trống rỗng.


      Cho đến khi, cảm thấy bàn tay của biết khi nào nó bao phủ lấy ngực của , mới tỉnh lại, dùng răng cắn lên môi


      Tuy nhiên, bàn tay giữ lấy cằm của , căn bản thể thực được.


      Dùng lực vương hai cánh tay ra, đẩy ra, nâng bàn tay lau chùi môi của mình, vội vàng thở gấp , "Tôi... Tôi muốn kiện ..."


      "Ép hôn sao?"


      Lãnh Tử Mặc liếm liếm môi, nụ hôn này, còn có ít thiếu sót nữa.


      "Tôi muốn kiện vì tội lừa đảo!" Lạc Tiểu Thiến hét lên.


      "Lừa đảo?" Lãnh Tử Mặc nhíu mày, "Bản hợp đồng này, chính là tự động ký đấy?"


      Lạc Tiểu Thiến tức giận nghiến rắng, "Bây giờ tôi hối hận, được sao?"


      " có thể!" Lãnh Tử Mặc ôm lấy cánh tay, "Điều thứ sáu trong bản hợp, nếu như vô cớ vi phạm hợp đồng, bị phạt gấp trăm lần số tiền được nhận!"


      tháng được nhân năm nghìn, năm chính là sáu vạn, năm năm là ba mươi vạn, mười năm, chính là ba trăm vạn!


      có thể lấy đâu ra số tiền lớn như vậy? !


      "Ba trăm vạn!" Lãnh Tử Mặc đem ánh mắt đau khổ của thu vào mắt.


      Lạc Tiểu Thiến sững sờ, thời gian hiểu được, lại tăng giá.


      Đêm đó, từng đưa ra giá tiền là tháng hai trăm vạn, đồng ý


      Ngước mặt lên, nhíu mày nhìn người đàn ông trước mắt, "Cùng lắm, tôi vào tù là được!"


      "Tôi có thể đưa trở thành ngôi sao!" Lãnh Tử Mặc mở miệng lần nữa.


      " cần!" Lạc Tiểu Thiến xoay người, giữ chặt nắm cửa, "Mở cửa!"


      Lãnh Tử Mặc tiến lên phía trước, từ trong người lấy ra cái thẻ, tại cánh cửa quẹt đường nhàng tại khe vạch, cửa tự động mở ra.


      "Nếu như bước chân ra khỏi cánh cửa này, tôi đảm bảo, vĩnh viễn có cơ hội xuất trong nghành giải trí, tất nhiên, bao gồm bạn của , tên ấy là Hứa Hạ, đúng ? !"


      Dụ dỗ được, lần này là ép buộc.


      Vật mà muốn, bao giờ để nó thoát.


      "Hèn hạ!"


      Lạc Tiểu Thiến tức giận mắng ra tiếng.


      Vừa rồi trong thang máy hai người cùng nhau lên, Hứa Hạ vui vẻ như vậy, trở thành ca sĩ vẫn luôn luôn là ước mơ của ấy.


      Nếu như vì , Hứa Hạ vĩnh viễn bao giờ thực được giấc mơ này, chính là tên tội phạm.


      Hứa Hạ tốt với như vậy, thế nào có thể làm vậy với ấy.


      " phải muốn kiếm được nhiều tiền à, muốn trở thành ngôi sao, chỉ cần đồng ý với điều kiện của tôi, chỉ với hai điểm này, tôi làm mong ước của thành thực, tôi có thể làm cho vĩnh viễn bao đứng lên được, đồng thời cũng có thể làm cho thành công tột đỉnh!"


      Lãnh Tử Mặc tiến lên, đến gần nhìn , khuôn mặt đẹp trai nhưng có nhiều biểu cảm, giọng giống như ma quỷ, có sức mạnh thôi miên.


      Lạc Tiểu Thiến ngẩng mặt lên, qua cánh cửa kính, thấy cái poster.


      poster, khuôn mặt của Lục Hạo đẹp trai như ánh mắt trời, đây là poster quảng cáo ca khúc mới của ta.


      Nhìn khuôn mặt này, trái tim của Lạc Tiểu Thiến như bị con dao đâm vào, đau đến độ muốn ngất .


      "Giao dịch !"


      nghiến rắng, xoay người, qua .


      Lục Hạo có thể bán mình , Lạc Tiểu Thiến cũng có thể, hơn nữa, bán còn được giá cao hơn ta nhiều.


      Đúng như dự đoán của , đồng ý, Lãnh Tử Mặc chỉ là có chút ngoài ý muốn, sao thái độ của lại biến đổi nhanh như vậy.


      Chắc chắn là có lý do, có tâm trạng mà nghĩ.


      Nụ hôn vừa rồi, thành công châm lên dục vọng của , bây giờ, chỉ nghĩ, muốn .


      Tiến lên phía trước, ôm bổng lên.
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      garan2602, nhoxbina, Happyanh32 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :