1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đăng Kí Kết Hôn Trễ - Ân Tầm

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 9: Bắt đầu lại t ừ đầu

      Chương 33: Chứng cớ rành rành (1)
      Dịch : dquynh122

      Trái với vẻ lo lắng của , Cung Quý Dương ngược lại rất ung dung, thong thả uống ngụm cà phê sau đó mới cười : 'Cũng có gì, chỉ là thông báo vụ án của Khương Ngự Kình có chút tiến triển mà thôi!'

      Nghe câu này Sầm Tử Tranh vội dừng lại động tác tay, nhưng những người khác có vẻ như chẳng tò mò gì với tin tức này, Cung Doãn Thần chỉ hời hợt : 'Có những chuyện đừng nên làm quá mức quyết tuyệt, đến lúc cần thiết cứ giao cho cảnh sát xử lý là được rồi!'

      Cung Quý Dương chỉ cười nhưng nụ cười này rơi vào mắt Sầm Tử Tranh lại mang theo vẻ trầm khó tả...

      ***

      Hội quán cao cấp khu Đông

      Tuy nơi đây là trường vụ án mạng của Khương Ngự Kình nhưng hội quán này bởi vì vụ án kia mà vắng lặng, ngược lại việc kinh doanh vẫn tốt như mọi ngày, vẫn xa hoa, sang quý như cũ.

      chờ lâu, ngay trước gian phòng VIP mà Khương Ngự Kình bị sát hại, đeo kính râm che gần nửa khuôn mặt xuất , tuy nhìn được biểu tình trong mắt ta nhưng từ những hành động nhặt cũng có thể nhận ra hoảng hốt trong .

      vệ sĩ bước đến : 'Ngải tiểu thư, Cung tiên sinh có dặn, đợi tiểu thư đến lập tức mời vào trong gặp ngài ấy!'

      Môi Ngải Ân Hà khẽ run, gì chỉ thầm hít sâu hơi như điều tiết lại tâm tình sau đó đẩy cửa bước vào.

      Cung Quý Dương ngồi sẵn ở sofa, nhìn thấy Ngải Ân Hà xông vào có phản ứng gì, chỉ nhếch môi cười nhìn ta, ánh mắt sáng như đuốc khiến cho Ngải Ân Hà chợt có cảm giác như bị nhìn thấu hết, thể che dấu được gì.

      'Cung Quý Dương, ý là sao đây?'

      Ngải Ân Hà bước đến chút khách khí , dường như muốn mượn hành động này để lấy lại dũng khí cho mình.

      vẻ trào phúng xẹt qua gương mặt tuấn, tiếng cười trầm trầm thoát ra từ cổ họng của Cung Quý Dương ...

      ' ngờ tin tức của cũng nhanh nhạy ghê nhỉ, hơn nữa còn rất nhạy bén nhận ra tôi làm như vậy hoàn toàn là vì muốn chống đối tập đoàn Ngải thị. tệ, tệ! Đúng là rất thông minh!'

      'Cung Quý Dương, Ngải thị chúng tôi đắc tội với Cung thị tài phiệt của chỗ nào chứ? có biết tuyên bố về quyết định nghiệp vụ hôm nay của Cung thị có ảnh hưởng thế nào đến Ngải thị hay chứ?'

      Sáng sớm hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Ngải Thị bắt đầu bị đánh úp, chẳng những như vậy mà trong chưa đến nửa giờ, tất cả các nghiệp vụ của Ngải thị cũng chịu chung số phận, gần như là cùng lúc đó, bộ phận PR của Cung thị tài phiệt tuyên bố quyết định mở rộng nghiệp vụ kinh doanh đa phương, màmooix hạng mục đều là nghiệp vụ kinh doanh chính của Ngải thị.

      Cung Quý Dương cười rất "hiền hòa", ung dung đốt cây xì gà, giọng chậm rãi mà hữu lực: 'Ngải Ân Hà, là mau quên, xem ra tôi phải từng chuyện từng chuyện nhắc lại cho mới được!'

      hắng giọng, nụ cười bên môi càng sáng lạn nhưng ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thẳng qua chiếc kinh râm nhìn thẳng vào nội tâm của Ngải Ân Hà.

      'Chuyện tám năm trước tôi quyết định tha thứ cho lần, chỉ tiếc là biết tốt xấu, chẳng những cảm kích mà còn ôm hận trong lòng. Trước tiên là thuê thám tử tư điều tra chuyện của Cung thị, đương nhiên là bao gồm cả chuyện cũ của cha và cha vợ của tôi cũng ràng. biết mẹ vợ của tôi đúng thực tên là Lâm Nam, chỉ có điều biết, Lâm Nam này phải là Lâm Nam năm đó nên mới muốn lợi dụng chuyện này, lợi dụng mẹ tôi để đả kích cả nhà Sầm Tử Tranh. Cùng lúc đó cũng biết Khương Ngự Kình vẫn luôn gọi điện thoại quấy rầy Tranh Tranh, hơn nữa còn tìm người lén lút đặt máy nghe lén trong điện thoại của Khương Ngự Kình. vốn biết tính của tôi, đương nhiên đoán ra khi tôi biết Tranh Tranh và Khương Ngự Kình hẹn riêng ra gặp mặt nhất định tôi có mặt ở trường đích thân giám thị cho nên sớm nấp sẵn ở đó, cũng chính là gian phòng này mà chuẩn bị cho mưu của mình. Tôi phải công nhận là suy tính rất chu toàn, ngay cả camera quan sát cũng bị thuê nhân viên phục vụ phá hỏng, đương nhiên tầm quan sát bị che mất góc. Như vậy khi cảnh sát từ camera khác nhìn thấy tôi bước ra từ gian phòng đó đương nhiên tôi trở thành kẻ bị tình nghi nhiều nhất. Còn thuê sát thủ giả trang thành nhân viên của hội quán tiến vào phòng giết chết Khương Ngự Kình! Ngải Ân Hà, ác độc lại rất ranh ma, chiêu mũi tên bắn chết hai con nhạn này sử dụng hay, chẳng những có thể hủy gia đình Tranh Tranh, phá hỏng quan hệ mẹ chồng con dâu mà còn thành công hãm hại tôi!'

      Ngải Ân Hà nghe đến đây toàn thân ngừng được run khẽ, nhưng rất nhanh ta che dấu sợ hãi kia , cứng rắn : 'Cung Quý Dương, đây hoàn toàn là lời phía của , cái gì Khương Ngự Kình, cái gì sát thủ giết người, tưởng mình đóng phim sao? Đây chẳng qua chỉ là cái cớ để lật đổ Ngải thị mà thôi!'

      'Chậc chậc ...'

      Cung Quý Dương làm ra vẻ đáng tiếc, lắc đầu ...

      'Tôi từng nghĩ tha cho . Chỉ đáng tiếc ... biết học khôn. Nghe hiểu cũng sao, nhật báo Ngôi sao chắc nghe đến rồi chứ? Sản nghiệp do chính mình đầu tư nếu còn phủ nhận nữa tôi đề nghị nên gặp bác sĩ khoa thần kinh sớm !'

      Lời của Cung Quý Dương chưa dứt Ngải Ân Hà run lên, cả người sững sờ đứng ở đấy ...

      Thấy như vậy, nụ cười môi Cung Quý Dương vẫn như cũ nhưng ánh mắt dần trở nên lạnh như băng ...

      'Trong suy nghĩ của , có phải trực tiếp hủy danh dự của tôi còn tốt hơn là giết tôi, đúng ? Chính vì vậy mà chỉ ngày thứ hai sau khi vụ án mưu sát của Khương Ngự Kình xảy ra tin tức tổng giám đốc của Cung thị tài phiệt có liên can đến vụ án mưu sát trở thành tiêu điểm của tất cả các tờ báo lớn mà tờ báo đầu tiên tung ra tin tức này là tờ báo ở Pháp. Ân Hà, tôi sai chứ?'

      Thấy nét mặt cùng giọng của càng lúc càng lạnh truy vấn mình, Ngải Ân Hà chậm rãi lên tiếng: 'Cho dù là vậy thế nào? Chuyện này có liên quan gì đến tôi?'

      'Lúc đầu tôi cũng nghĩ đến, tiểu thư nhà giàu như lại có thể ra tay ác độc đến mức này. Đại cổ đông của tờ báo Ngôi sao ở Pháp đó là tờ báo ở Malaysia, mà cổ đông của tờ báo ở Malaysia đó là tập đoàn Mỹ Hoa của Singapore, tập đoàn Mỹ Hoa cần , thẳng ra chỉ là phương tiện bịt tai che mắt người đời mà thôi, tiếp tục tra đến cùng ra, tập đoàn Mỹ Hoa chính là của Ngải Ân Hà . Tôi nghĩ chuyện này chắc có hiểu lầm gì đâu, đúng ?'

      Ý của Cung Quý Dương quá ràng. Khi biết chủ sau màn của tờ báo Ngôi sao kia ngay lập tức đoán ra đây là cái bẫy tinh vi.

      ' ... có chứng cứ gì mà dám như vậy?'

      Giọng của Ngải Ân Hà hơi run nhưng cố nén sợ hãi trong lòng, cứng rắn vặn hỏi Cung Quý Dương.

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 9: Bắt đầu lại t ừ đầu
      Chương 34: Chứng cớ rành rành (2)
      Dịch : dquynh122

      Cung Quý Dương bật cười, rút ra phần tư liệu đưa đến trước mặt Ngải Ân Hà, bộ dạng "ngây thơ vô tội" ...

      ' ngại quá, có qua đồng ý của mà tôi lại điều tra những chuyện này nhưng hệ thống trinh thám làm việc rất tận sức, họ đem tất cả chứng cứ cùng con số liên quan đến chuyện kinh doanh của Tinh Hoa tập đoàn đều liệt kê ở đây, như vậy cũng tốt, tiện cho sau này đỡ tốn công nghiên cứu thị trường!'

      Ngải Ân Hà nghe vậy mới thực kinh ngạc. Khi ta nhìn thấy những tư liệu hoàn chỉnh đặt ngay trước mặt mình, nhất thời biết gì, qua lúc lâu ta mới thào: 'Chuyện ... sao lại thế được? Sao lại thế được?'

      Cung Quý Dương cười lạnh nhìn .

      Ngải Ân Hà xem xét phần tư liệu bị ném bàn, tâm tình kích động : 'Chỉ dựa vào phần tư liệu này mà nghĩ đem hết tội danh đổ lên đầu tôi sao? Cung Quý Dương, chắc là rành luật pháp hơn tôi, nếu như có chứng cứ , vốn chẳng làm gì được tôi!'

      ' là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà. Vậy cũng tốt, tôi cho thấy hơn chút nữa!' Cung Quý Dương dứt lời liền vẫy tay ra hiệu.

      Ngay lập tức, ba người đàn ông bị mấy vệ sĩ của Cung Quý Dương dẫn vào phòng, sau khi nhìn thấy Cung Quý Dương, hai trong số đó bị dọa sợ đến mất hồn mất vía.

      'Cung tiên sinh, xin ngài đại nhân đại lượng tha cho chúng tôi mạng! Cung tiên sinh ...'

      Ngải Ân Hà nhìn về phía ba người, khi nhìn mặt họ nhất thời sợ đến giật mình, nhìn thấy ba người này liền biết chuyện còn cứu vãn.

      'Các ngươi muốn ! Nếu như ta có khả năng tra đến các ngươi, đương nhiên cũng có khả năng hủy hoặc giữ lại tính mạng của các ngươi!'

      Cung Quý Dương ngồi trở lại sofa, tư thái vẫn cực kỳ nhàn nhã hút hơi xì gà, hời hợt .

      'Dạ dạ dạ ...'

      trong ba người giành trước: 'Tôi là đồng nghiệp của Khương Ngự Kình, bởi vì ra nghề trễ hơn nên luôn được Khương luật sư chiếu cố mà tôi cũng xem Khương luật sư như thầy mình. Nhưng có hôm, có vị tiểu thư tìm đến cho tôi số tiền rất lớn muốn tôi giúp đặt máy nghe lén vào điện thoại của Khương luật sư. Tuy tôi suy nghĩ và do dự rất lâu, cũng biết làm chuyện này là có lỗi với Khương luật sư nhưng tôi rất cần khoản tiền đó cho nên kìm lòng được làm ra chuyện trái đạo đức như vậy.'

      Cung Quý Dương gật đầu sau đó : ' kia có phải là người tìm đến ngươi ?'

      Người kia nhìn kỹ lát rồi vội vã gật đầu: 'Đúng đúng, tuy tôi biết ấy là ai, cũng biết tướng mạo của ấy nhưng bộ dạng lúc đeo mắt kính của ấy tôi tuyệt đối nhận nhầm đâu!'

      'Đúng vậy đúng vậy. Cung tiên sinh, lúc đó cũng chính là này cho tôi khoản tiền muốn tôi giết người. Bởi vì mẹ tôi sinh bệnh thể có khoản tiền đó nên tôi còn cách nào khác chỉ đành nghe theo lời ta mà làm bậy. Trước đây tuy rằng tôi có phạm pháp nhưng trước giờ chưa từng lưu lại chút dấu vết nào, ngờ lần này vừa ra tay bị tra ra. Cung tiên sinh, tôi ... biết người chết có quan hệ với ngài. Nếu như biết, đánh chết tôi cũng dám nhận khoản tiền kia.' người đàn ông khác cũng run giọng .

      Nghe đến đây sắc mặt Ngải Ân Hà chợt tái xanh ...

      Cung Quý Dương nhìn về phía người còn lại, 'Ngươi, !'

      Người đàn ông chỉ tay về phía Ngải Ân Hà, hắng giọng : 'Cung tiên sinh, là này bỏ tiền thuê tôi điều tra chuyện của nhà họ Cung, còn chuyện liên quan đến Lâm Nam cũng là này bỏ ra khoản tiền lớn mua thông tin này. Cung tiên sinh, chuyện này tôi hoàn toàn biết, làm thám tử tư là để kiếm tiền, chỉ cần ai đưa tiền chuyện gì chúng tôi cũng dám điều tra!'

      đúng là lợi hại, chỉ câu mà muốn rũ sạch tội lỗi!

      Ngải Ân Hà nghiến răng nghiến lợi nhìn : 'Ngay cả cũng dám chỉ tội tôi?'

      Người thám tử tư nhìn Cung Quý Dương sau đó nhìn Ngải Ân Hà : 'Xin lỗi, tiểu thư. Cung tiên sinh trả cho tôi cái giá cao gấp nhiều lần của để biết được . Có tiền cớ sao tôi kiếm chứ? Nếu như lúc đó có lòng riêng, đem phần tư liệu đó ra làm vũ khí cũng có chuyện!'

      'Ta giết ngươi ...'

      Ngải Ân Hà biết từ đâu rút ra cây dao , vụt nhảy về phía người thám tử tư kia ...

      Nhưng ta chưa kịp làm gì từ hai bên Cung Quý Dương, vệ sĩ đanh nhanh chóng xông ra khống chế Ngải Ân Hà khiến muốn động cũng hết cách.

      'Cung Quý Dương, thể đối xử với tôi như vậy được, cũng thể đối xử với Ngải thị như vậy được. Chẳng lẽ quên Ngải thị từng có ân với Cung thị hay sao? sao lại vong ân phụ nghĩa vậy được chứ?' Ngải Ân Hà cuồng loạn quay đầu gào lên với Cung Quý Dương.

      Ngược với vẻ kích động của , Cung Quý Dương chẳng có chút phản ứng nào. ra lệnh cho những vệ sĩ khác mang ba người kia ra khỏi phòng sau đó xoay người chậm rãi về phía Ngải Ân Hà.

      Bàn tay to vươn ra, mang theo khí thế đáng sợ vuốt ve mái tóc của ta, sau đó gỡ chiếc kính râm mặt xuống, bàn tay khẽ gẩy, chiếc kính mắt gãy vụn vang lên tiếng thanh thúy nhưng lại khiến Ngải Ân Hà sợ run.

      'Ân Hà à ...'

      Giọng của vẫn trầm ổn đầy từ tính như trước giờ nhưng càng là như thế càng khiến người ta rét mà run.

      'Tôi vẫn luôn nhớ ân tình của Ngải thị dành cho nhà họ Cung, cũng bởi vì như vậy mà tha cho lần. Đáng tiếng, chuyện lần này để tôi tra ra được cha của cũng có tham dự vào chuyện Khương Ngự Kình bị giết kia. Xem ra người muốn đẩy tôi vào chỗ chết, chỉ có mỗi Ngải Ân Hà mà còn có bác Ngải kính mến của tôi nữa. Chậc chậc ... xem tôi sao có thể có chút phản ứng nào, làm vậy cũng quá lễ phép rồi, đúng ?'

      Ngải Ân Hà kìm được trừng to đôi mắt, sau đó cả người đều run lên ...

      ' ... sao lại biết được những chuyện này? thể nào! đúng là ma quỷ!'

      Cung Quý Dương giận mà cười hơn nữa cười rất vui vẻ. chậm rãi từng chữ nhưng mỗi câu đều như gáo nước lạnh tạt về phía Ngải Ân Hà.

      'Ân Hà, nếu như ấu trĩ cũng thôi , ngờ bác Ngải thông minh đời mà hồ đồ nhất thời, nếu như tôi có năng lực điều hành Cung thị lâu như vậy, những chiêu trò này đương nhiên tôi có cách ứng phó rồi!'

      Ngải Ân Hà run run cánh môi, lâu vẫn chưa được nên lời.

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 9: Bắt đầu lại t ừ đầu

      Chương 35: Trở thành vật thí nghiệm
      Dịch : dquynh122

      'Có biết hậu quảcủa chuyện chủ động tấn công tôi là thế nào ?'

      Cung Quý Dương cười có chút tàn nhẫn.

      Nhìn đôi mắt trợn to của , tiếp tục chậm rãi : 'Đối với Ngải thị, tự thân tôi nhận thấy rất chiếu cố, chỉ tiếc là từ hôm nay, chuyện cổ phiếu của Ngải thị thị trường bị đánh úp chỉ mới là bắt đầu thôi. Những nghiệp vụ của Cung thị khi triển khai dùng tốc độ nhanh nhất giành lấy những nghiệp vụ của Ngải thị. Kết cục của Ngải thị thế nào, giúp tôi tính thử xem. Tôi dám khẳng định, trong vòng chưa đến ba tháng, toàn bộ nghiệp vụ của Ngải thị sụp đổ bởi cho đến tại cũng có công ty nào công nhiên đứng về phía đối địch với Cung thị tài phiệt. Cổ phiếu của Ngải thị rất nhanh bị bán tháo, nhưng yên tâm, Cung thị thu mua toàn bộ hơn nữa còn phải ép giá bán đến thấp nhất!'

      'Cung Quý Dương, độc ác!'

      Trong mắt Ngải Ân Hà giấu được lửa giận bừng bừng trừng trừng nhìn , ' cho rằng đắc ý mãi sao? đừng mơ tưởng!'

      Trong mắt Cung Quý Dương lộ ra vẻ trào phúng, 'Tôi ngại những tính toán của mình cho nghe, thậm chí có thể công khai với ngoại giới là bởi vì ... Ngải thị cũng giống như vậy, đều còn cơ hội gì nữa rồi!'

      ' ... ạnh muốn thế nào?'

      Ngải Ân Hà khó nhận ra tia ác ý từ trong mắt , nhất thời kìm được thét lên câu.

      Thực ra khi vừa bắt đầu thực mưu thâm độc kia, cũng liệu đến hai loại kết quả, loại chính là Cung Quý Dương bị kế sách mũi tên bắn hai con nhạn của làm cho triệt để thân bại danh liệt còn kết quả chính là mưu kế bị phá vỡ, chính mình vạn kiếp bất phục.

      Cơ hội là 50/50, tuy rằng có chút mạo hiểm nhưng vẫn do dự nhiều, quyết địm mạo hiểm, muốn đánh cược lần xem mình may mắn hay Cung Quý Dương mệnh lớn.

      Nhưng ngờ, bản thân vẫn là thua ...

      cam lòng, cam lòng!

      Cung Quý Dương nghe hỏi vậy, nụ cười quyến rũ môi chợt pha thêm phần gian trá, vỗ tay cái, ngay sau đó hai người vệ sĩ bước vào, tay trong hai người cầm hộp thuốc, mở hộp thuốc ra rồi lấy từ trong đó ra vật thoạt nhìn giống như ống tiêm.

      'Cung Quý Dương, ... định làm gì?'

      Ngải Ân Hà thấy da đầu run lên từng trận, tuy Cung Quý Dương giết nhưng ... hành động khác thường này của càng làm thấy bất an nhiều hơn.

      Cung Quý Dương rất "tốt bụng" giải thích với Ngải Ân Hà, 'Có thấy ống tiêm tay ta hay ? Bên trong đó là loại chất gây nghiện thế hệ mới nhất vừa được nghiên cứu ra, là người khỏe mạnh bình thường chỉ cần dùng liều lập tức nghiện nó ...'

      ' ... Cung Quý Dương ... , ...' Ngải Ân Hà nghe đến đây cả người đều run lên, điên cuồng gào thét nhưng ngay cả giọng cũng kìm được mà run lên.

      ' cho biết, tôi có thể giết cũng có thể dùng thủ đoạn càng xấu xa hơn hủy nhưng cách trả thù của đàn ông đối với phu nữ nếu như vượt quá đạo đức cho phép cũng khác gì lưu manh. sao cũng còn chưa đủ bản lĩnh khiến tôi thay đổi nguyên tắc của mình. Cho nên ... ngoan ngoãn mà hưởng dụng mê người của loại chất gây nghiện này !'

      Lời cuối cùng Cung Quý Dương vừa thốt ra người vệ sĩ đó cầm ống tiêm về phía Ngải Ân Hà. Trong tiếng kêu thất thanh của ta, toàn bộ chất lỏng trong ống tiêm chậm rãi trút vào trong cơ thể của Ngải Ân Hà.

      Tất cả vừa xong cả người Ngải Ân Hà đều ướt đẫm mồ hôi ...

      'Thả ra!' Cung Quý Dương ra lệnh.

      Các vệ sĩ vội buông tay, cả người Ngải Ân Hà hệt như quả bóng bị xì hơi ngã sụp xuống đất. ta sớm sợ đến mất hồn mất vía, dù vẫn còn run rẩy nhưng vẫn gom hết sức tàn lảo đảo chạy .

      Nhưng chưa chạy được bao xa dưới mệnh lệnh của em trai của Sầm Tử Tranh, Sầm Tử Dịch, những nhân viên cảnh sát bắt Ngải Ân Hà lại, dẫn về cục cảnh sát.

      'Quý Dương ...'

      Cùng với giọng quen thuộc, bóng dáng của Sầm Tử Tranh cũng xuất trước mặt Cung Quý Dương, mặt giấu được hoảng hốt.

      'Tranh Tranh, sao em lại đến đây?' ràng là Cung Quý Dương cũng bất ngờ khi thấy .

      'Em ... em yên tâm nên theo . Ngải Ân Hà ... ấy thế nào rồi? Vì sao lại trở thành như thế?' Sầm Tử Tranh chỉ đáp qua loa, rồi vội hỏi tràng.

      Cung Quý Dương trả lời câu hỏi của mà ý vị hỏi ngược lại: 'Em đây là lo lắng cho hay là lo lắng chuyện gì khác?'

      vợ này của có thể thầm theo dõi đến tận đây, đúng là lợi hại!

      'Em ...'

      Sầm Tử Tranh thấy tâm tư của mình bị nhìn thấu hết, mặt liền đỏ như táo chính, 'Người ta lo lắng, lo ... giết người!'

      Câu này như tiếng muỗi.

      Cung Quý Dương thấy như vậy khỏi bật cười, âu yếm khoác tay lên vai , : 'Yên tâm . Cung Quý Dương còn chưa đến mức phải giết người phụ nữ đâu. Chỉ là để ta nhớ lâu chút mà thôi!'

      Thấy Sầm Tử Tranh hiểu ý của mình, Cung Quý Dương định giải thích điện thoại đổ chuông ...

      Cầm điện thoại lên nhìn cái tên màn hình, Cung Quý Dương mỉm cười đón nghe ...

      'Thiên Hi, em đúng là có tính kiên nhẫn gì hết!'

      'Em đương nhiên là sốt ruột rồi. Cung đại ca, đó là thành quả nghiên cứu mới nhất của em mà, bị mượn dùng, em đương nhiên phải hỏi cho kết quả riồ!' Đầu bên kia, người em làm bác sĩ của Lãnh Thiên Dục, Lãnh Thiên Hi vội vàng lên tiếng.

      'Nghiên cứu của em thất bại rồi, còn cái gì thuốc khống chế virus, người bị tiêm xong đều trở thành điên điên khùng khùng mất rồi!' Cung Quý Dương hàm hồ .

      ra thuốc mà Cung Quý Dương ra lệnh tiêm cho Ngải Ân Hà phải là chất gây nghiện gì cả mà là loại thuốc kháng virus mà Lãnh Thiên Hi vừa mới nghiên cứu ra. Loại thuốc này vừa hay định tìm những người khỏe mạnh để làm thực nghiệm sau đó thu lấy các mẫu kháng thể để nghiên cứu tiếp. Nào ngờ bị Cung Quý Dương đoạt lấy sau đó để cho Ngải Ân Hà trở thành "chú chuột bạch" đầu tiên.

      Thực ra tiêm loại thuốc này có tác dụng phụ gì với cơ thể con người cả, chỉ là Cung Quý Dương muốn dùng cách nào để hù dọa Ngải Ân Hà, khiến cho thể nghiệm cái gì gọi là khủng hoảng và tuyệt vọng mà thôi.

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 9: Bắt đầu lại t ừ đầu
      Chương 36: Bạn xấu
      Dịch : dquynh122

      Nhưng Lãnh Thiên Hi nghe vậy hoàn toàn tin chút nào, rống lên qua ống nghe: 'Này, Cung đại ca, phương diện này em mới là chuyên gia. Nhất định là làm sai chỗ nào rồi, hoặc là cho thêm chất gì vào đó rồi. Đây là thuốc chứ phải mấy thứ vũ khí gì đó của , nhất định là làm hỏng chuyện rồi!'

      Cung Quý Dương nghe vậy bật cười ha hả, 'Tiểu tử thối, dám xem thường năng lực của sao. Ngay cả hai em còn dám mấy lời này nữa đấy!

      'Được rồi được rồi, Cung đại ca, biết tài giỏi rồi, hôm nào em đến nhà xin lỗi sau chắc là được rồi chứ? Nhanh, cho em biết kết quả !'

      Lãnh Thiên Hi đúng là kẻ mê nghiên cứu điển hình, đây là thành quả mà mất bao nhiêu tâm huyết mới nghiên cứu ra, đương nhiên là cực kỳ khẩn trương rồi.

      'Nghe kết quả bằng em tự mình xem thử. Đối tuợng thí nghiệm bị đưa đến cục cảnh sát, lát nữa cho em địa chỉ!' Cung Quý Dương cười .

      Lãnh Thiên Hi nghe vậy mới có chút lòng, lập tức ngắt điện thoại.

      Sầm Tử Tranh nghe hai người chuyện mà mơ mơ hồ hồ, còn may sau khi Cung Quý Dương ngắt điện thoại liền đem nguồn cơn mọi chuyện kể hết cho nghe lần.

      Nghe hết nguồn cơn, Sầm Tử Tranh thở phào tiến, giọng : 'Còn may, có hại ai, bằng , chỉ sợ là tạo nghiệt cho cục cưng!'

      'Lý luận mèo quào của em thôi!' Cung Quý Dương sủng nịch cọ mũi .

      'Nhưng mà cũng ác nha, đem Ngải Ân Hà hù dọa thành như thế. Nếu như giao cho cảnh sát xử lý chuyện đến đây là chấm dứt . Thực ra em thấy Ngải thị cũng đủ đáng thương rồi!'

      Sầm Tử Tranh cần nghĩ nhiều cũng có thể tưởng tượng ra Cung Quý Dương dọa Ngải Ân Hà bằng cách nào, hôm nay khi biết tin Cung thị toàn lực công kích Ngải thị, trong lòng đoán được ít nhiều.

      Chỉ có điều nghĩ tới, chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà Cung Quý Dương điều tra ràng mọi chuyện, hơn nữa còn lên kế hoạch đối phó tỉ mỉ như vậy.

      'Đôi khi lòng dạ quá mềm cũng tốt đâu!' Cung Quý Dương giọng .

      Sầm Tử Tranh liếc mắt nhìn chồng, Cung Quý Dương sai. Xem ra chỉ có những người thủ đoạn quyết tuyệt chút mới có thể ổn định giang sơn ...

      ***

      Mới sáng sớm, Lăng thị tài phiệt tiếp đón vị "khách quý".

      Lăng Thiếu Đường sớm nhàn nhã ngồi đối diện với Cung Quý Dương, bên cạnh là chồng sách dạy chăm sóc trẻ con dầy cộp, còn có quyển là bí kíp chăm sóc trẻ con riêng của Lăng Thiếu Đường, đây là quyển do riêng tinh tế chỉnh lý ra.

      Mà mục đích chính của Cung Quý Dương hôm nay đến đây chính là quyển bí kíp chăm sóc trẻ con kia, theo như Thiên Dục , cực kỳ hữu ích.

      'Thực ra quyển sách này của cậu sau này đối với Ngạn Tước có lợi nhất, khẳng định là trốn thoát lòng bàn tay của Liên Kiều rồi, cậu phải muốn bóc lột Thiên Dục sao? Mình nghĩ Ngạn Tước đến lúc đó càng thêm phần cảnh giác, chẳng bằng bây giờ chúng ta nghĩ cách hay, đến lúc đó, bóc lột Ngạn Tước khoản lớn!'

      Nhớ đến lần trước Hoàng Phủ Ngạn Tước chèn ép đưa ra viên đá quý kia, lại còn bắt phải làm lại thanh phi đao "Truy Ảnh" mới, Cung Quý Dương khó mà nuốt trôi cơn tức xuống, bày kế cho Lăng Thiếu Đường.

      Lăng Thiếu Đường nghe vậy mặt liền lộ vẻ chờ mong, 'Cách hay, cách hay. Mình thích nhất là bóc lột người khác!'

      Cung Quý Dương cười càng sáng lạn, cầm lấy quyển bí kíp của Lăng Thiếu Đường, : 'Thiếu Đường, quyển bí kíp này của cậu mình mượin xem trước, như vậy mới nghĩ ra được chiêu thức cụ thể!'

      tinh ranh chuẩn bị mất phân tiền mà "mượn" quyển bí kíp về xem.

      Nào ngờ Lăng Thiếu Đường nghe vậy, gật đầu : 'Được chứ. Nhưng trước khi cậu xem cũng phải giống như Thiên Dục vậy, nộp phí!'

      'Này, Lăng Thiếu Đường, cậu có lương tâm. Mình đứng về phía cậu mà!' Cung Quý Dương thấy mắc lừa, lập tức bất mãn rống lên.

      Lăng Thiếu Đường cười "hắc hắc" mấy tiếng, 'Quý Dương à, theo như mình biết, Tử Tranh hình như vừa mang thai phải?'

      Cung Quý Dương nghe hỏi như vậy, nhún vai : 'Cậu đúng là người nhàm chán, chuyện nhà mình cũng khiến cho cậu thấy hứng thú vậy sao?'

      'Chẳng lẽ cậu biết Tử Tranh của cậu gần đây rất thân với Kỳ Hinh sao? Mình biết chuyện ấy mang thai cũng có gì lạ đâu. Nếu như phải Tử Tranh mang thai cậu làm gì phải ngàn dặm xa xôi chạy đến đây tìm mình chứ?'

      Cung Quý Dương nghe vậy vươn vai duỗi người, mặt lộ ra nụ cười có chút gian trá ...

      'Mình này Thiếu Đường, thực ra cậu muốn dùng những tư liệu này để bắt chẹt người khác xem ra có chút khó khăn đấy!'

      'Sao lại vậy?' Lăng Thiếu Đường hiểu ý của .

      Cung Quý Dương vẫy vẫy quyển sách tay, 'Cậu quên rồi sao, cậu đánh cược thua, thua phải chịu thua, cho nên ... những quyển sách này coi như là tiền cược !'

      rồi, tranh thủ Lăng Thiếu Đường còn chưa phản ứng kịp, Cung Quý Dương nhanh nhẹn đem những quyển sách kia đóng gói hết.

      'Quý Dương à, cậu là cướp sao?' Lăng Thiếu Đường kêu thét lên.

      ' chuyện có lương tâm chút , đường đường là tổng giám đốc của Lăng thị chẳng lẽ lời lại nuốt lời sao? Lúc đó là ai cá cược với mình xem người nào điều tra ra được bối cảnh của tờ báo kia trước thắng chứ? Bên thua phải chịu bất kỳ hình thức phạt nào. chứng minh, Cung thị ràng là nhanh hơn Lăng thị chút điều tra ra hết, chẳng lẽ cậu định ăn vạ sao?' Cung Quý Dương cười gian trá.

      'Ai mình ăn vạ ...' Lăng Thiếu Đường tức tối , chỉ cam tâm thấy dáng vẻ đắc chí của tên Cung Quý Dương kia thôi.

      'Được rồi được rồi. Sách đâu để mình cầm . Nhưng cậu cứ yên tâm, phần của mình cậu cứ tính với Ngạn Tước, đến lúc đó trấn lột thể là được rồi!' Cung Quý Dương vẫn treo nụ cười gian ác môi,

      Lăng Thiếu Đường trong lòng có tính toán, vẫy tay: 'Đó là cậu đấy nhé, sách xem xong được phép giữ làm của riêng!'

      'Yên tâm! Mình cũng muốn xem tên Hoàng Phủ Ngạn Tước kia bị bóc lột phen!'

      Cung Quý Dương rồi hai người cùng bật cười ha hả.

      Cách đó rất xa chiếc máy bay tư nhân, Hoàng Phủ Ngạn Tước hắt hơi tiếng to mà hiểu vì sao ...

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 9: Bắt đầu lại t ừ đầu
      Chương 37: Truyền thuyết ngôi sao
      Dịch : dquynh122

      Đêm ở Cung viên náo nhiệt ...

      bầu trời dường như những vì sao cũng vui lây với niềm vui ở đây mà ngừng nhấp nháy. Lúc này đây người ở Cung Viên dưới đều rộn rã, đèn đuốc sáng choang.

      Trước cửa Cung Viên đỗ hàng dài những chiếc xe sang trọng thuộc đủ mọi thương hiệu.

      Hôm nay là lễ ra mắt con dâu mới của nhà họ Cung, buổi lễ này Trình Thiến Tây tận tâm an bày. Lần này ngoài ý nghĩa là lễ ra mắt, bên trong còn mang nhiều hàm ý khác.

      Ánh đèn chợt tối , chỉ còn chừa lại luồng ánh sáng soi bóng Sầm Tử Tranh, tất cả quan khách đến tham dự đều nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng. Lần này mọi người đều được tận mắt chứng kiến dung mạo của thiếu phu nhân nhà họ Cung.

      Cung Quý Dương dìu Sầm Tử Tranh chậm rãi bước ra, mang thai sáu tuần nhưng bởi vì là giai đoạn đầu nên vóc dáng vẫn chưa thay đổi nhiều lắm.

      người Sầm Tử Tranh là chiếc váy dài mềm mại màu trắng tha thướt như nữ thần. Chiếc váy này cũng xa lạ gì, chính là chiếc váy mà lần đầu tiên Cung Quý Dương và gặp nhau dùng số tiền lớn để mua tặng , chiếc váy có tên là "Khuynh Tình", cũng chính là tác phẩm tâm đắc của nhà thiết kế John Gallino, người thầy mà tôn kính.

      "Khuynh tình", cái tên đúng như lời hứa hẹn mà tám năm trước Cung Quý Dương với , vừa gặp khuynh đảo vì tình, chính vì như vậy, chính bởi vì chiếc váy này giúp và Cung Quý Dương kết đoạn tình duyên oanh liệt theo hai người suốt cuộc đời.

      Vẫn là gương mặt tươi cười trong trẻo dưới ánh sáng rực rỡ của những ngọn đèn pha lê, chiếc váy may bằng tơ lụa thượng hạng mềm mại tinh tế càng tôn lên làn da trắng ngà và thần thái phiêu dật của , tán váy dài xòe rộng làm mất vẻ gợi cảm của đôi chân thon dài mà ngược lại càng làm cho vẻ quyến rũ động lòng người. Đôi mắt Sầm Tử Tranh trong suốt như hai viên đá quý màu đen, khí chất thanh thuần mà dịu dàng, tối nay hoàn toàn giống như tám năm trước. là vợ của , vợ của Cung Quý Dương, là người suốt đời suốt kiếp.

      'Các vị khách quý, hôm nay là ngày rất đặc biệt. Cám ơn các vị khách quý cùng bạn bè khắp nơi đến đây tham dự buổi ra mắt này!'

      Cung Quý Dương lên tiếng trước micro, giọng trầm ổn mà hùng hậu, trong chốc lát toàn trường đều im bặt mọi thanh. Thực ra khi họ nhìn thấy chiếc váy "Khuynh tình" người Sầm Tử Tranh sớm kinh ngạc đến ngây người.

      'Hôm nay là buổi ra mắt của nhà tôi, thực ra buổi tụ hội này còn vì nguyên nhân quan trọng nữa, đó chính là ...'

      Cung Quý Dương nhìn về phía Sầm Tử Tranh, ánh mắt tràn ngập nhu tình ...

      'Hôm nay cũng là sinh nhật của nhà tôi!'

      Lời của Cung Quý Dương vừa dứt toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, Sầm Tử Tranh nhất thời cũng chưa phản ứng kịp, đứng ngây người tại đó.

      Hôm nay là sinh nhật của sao?'

      Đúng nha! Hôm nay đúng là sinh nhật của , chỉ bởi vì mấy ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, sớm quên mất sinh nhật chuyện này. ngờ Cung Quý Dương lại nhớ.

      Trong lòng khỏi dâng lên cảm giác ấm áp.

      nhạc chậm rãi vang lên, du dương dìu dặt như ru lòng người. Khi chiếc xe đẩy chiếc bánh sinh nhật khổng lồ cùng chiếc tháp cao ngất được làm bằng những chiếc ly thủy tinh chân cao xếp chồng lên nhau đựng đầy champagne được đẩy về phía Sầm Tử Tranh, quan khách lại lần nữa vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng, đồng thời tự động tách ra tạo thành lối .

      Những cánh hoa thơm ngát được tung lên từ phía cao tỏa ra mùi thơm dìu dịu, hòa cùng hương rượu nồng nàn khiến Sầm Tử Tranh chợt có cảm giác như ở thiên đường.

      xúc động nghẹn ngào được nên lời.

      'Quý Dương ...'

      'Suỵt ...'

      Cung Quý Dương đưa ngón trỏ lên môi ra dấu im lặng. Trong ngạc nhiên của , người làm đưa lên chiếc đàn violon mạ vàng tinh xảo đến trước mặt Cung Quý Dương ...

      nhìn Sầm Tử Tranh môi nở nụ cười tươi, đón lấy chiếc violon, những điệu dìu dặt theo từng cử động của tay vang lên trong trung. Đây là tiết mục mà tỉ mỉ chuẩn bị cho , giúp chúc mừng sinh nhật ...

      Sầm Tử Tranh đưa tay che miệng, nỗi xúc động khiến mắt long lanh ướt, ra Quý Dương vì sinh nhật của mà chuẩn bị nhiều đến như vậy, lại còn vì mà diễn tấu violon, đây là khúc nhạc hay nhất mà từng được nghe.

      Trong tiếng nhạc du dương, nhìn thấy thâm tình nồng đượm trong đôi mắt đen thâm thúy kia.

      Trước kinh ngạc của những quan khách, Cung Quý Dương kết thúc khúc nhạc sau đó ưu nhã như hoàng tử lấy ra chiếc hộp quà tinh xảo, chậm rãi mở hộp, lấy ra sợi dây chuyền với mặt dây chuyền là logo thương hiệu Leila được khảm kim cương tinh xảo, giúp đeo lên cổ.

      Đây là món trang sức đặt riêng cho , vì sinh nhật mà làm, là món trang sức độc nhất vô nhị!

      'Tranh Tranh, bà xã, sinh nhật vui vẻ!' Cung Quý Dương hơi cúi người thấp giọng bên tai .

      'Cám ơn , Quý Dương ...' Nước mắt của Sầm Tử Tranh nhịn được mà rơi xuống, lần này là những giọt nước mắt hạnh phúc, những giọt nước mắt cảm động.

      Sở dĩ cảm động như vậy là bởi vì Cung Quý Dương làm những điều này mà hoàn toàn hay biết, bí mật mang đến cho sinh nhật như trong mơ!

      từng cho rằng, sinh nhật chỉ cần có những người thân thiết nhất của mình ở bên cạnh, có ba mẹ, có người thân, còn có người mình nhất, vậy là đủ. Bởi vì từ mồ côi cha, trong lòng luôn có nỗi tiếc nuối nhưng hôm nay Cung Quý Dương xoa dịu cảm giác tiếc nuối trong , những gì làm khiến cho biết, đời này vẫn còn rất nhiều người thương, quan tâm , đây mới là món quà sinh nhật quý giá nhất.

      Bà Sầm, Sầm Tử Dịch, Cung lão phu nhân, Cung Doãn Thần và Trình Thiến Tây cũng cùng bước đến, cùng "thọ tinh" câu chúc mừng.

      Đêm đẹp, khi tiếng ca vũ lặng im, sau buổi tiệc sinh nhật, Cung Quý Dương cẩn thận dìu rời khỏi sảnh lớn, muốn đưa đến gian riêng chỉ có hai người.

      Giữa biển hoa Marguerite, dưới ánh trăng mờ ảo, hai bóng người yên lặng đứng tựa vào nhau. Từng cơn gió thổi qua mang theo mùi hương hoa dìu dịu như muốn làm say Sầm Tử Tranh.

      'Quý Dương, cám ơn ...'

      'Cám ơn cái gì?' Cung Quý Dương âu yếm hôn lên trán hỏi.

      Sầm Tử Tranh dịu dàng ngả đầu vào vai , 'Cám ơn cho em lời hứa suốt đời suốt kiếp, cám ơn cho em hy vọng, cám ơn cho em những điều tốt đẹp như vậy ...'

      Giọng , mềm mại như những sợi tơ vô hình quấn lấy trái tim Cung Quý Dương.

      'Những điều em vừa hay cũng là những điều muốn với em, còn điều nữa, đó chính là ... cám ơn em !' Cung Quý Dương nhìn đôi mắt trong trẻo như hai vì sao sáng của , tràn đầy thâm tình chậm rãi .

      Sầm Tử Tranh mỉm cười, dựa vào người cách đầy ỷ lại, mắt mơ màng nhìn bầu trời đầy sao ...

      'Quý Dương, cả đời này cùng em ngắm sao chứ?'

      Cùng người mình ngắm sao là chuyện rất đơn giản cũng rất phức tạp, người làm được điều này cảm thấy đơn giản nhưng người làm được cảm thấy đây đúng là lãng mạn xa xỉ.

      '!'

      Cung Quý Dương trả lời cách kiên định. cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời sao trước mắt, trong mắt lóe lên tia chờ mong ...

      'Sau này cùng em ngắm sao chỉ có , còn có con trai con của chúng ta, còn có cháu của chúng ta!'

      đến đây xoay đầu nhìn về phía Sầm Tử Tranh, âu yếm : ' với em rồi già theo năm tháng nhưng tình của chúng ta mãi mãi già ...'

      Sầm Tử Tranh mắt long lanh nước, biết gì nữa chỉ chủ động hôn lên môi Cung Quý Dương ...

      Bạn có từng nghe về truyền thuyết ngôi sao chưa? Truyền thuyết rằng, ngôi sao sáng nhất lấp lánh nhất bầu rời kia chính là hóa thân của con người, cách chính xác chính là hóa thân của người mình . Trong bầu trời đêm mênh mông kia, ngôi sao đó vẫn ngừng nhấp nháy như lời cầu nguyện, mong được làm người của nhau suốt đời suốt kiếp. Ngôi sao đó, như niềm hạnh phúc sáng lấp lánh mỗi đêm, cho đến hết cuộc đời...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :