1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đăng Kí Kết Hôn Trễ - Ân Tầm

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 8: Hoàng tử và cô bé lọ lem

      Chương 16: Quan hệ mẹ chồng con dâu (1)
      Dịch : dquynh122

      ' sao?'

      Sầm Tử Tranh để mặc Cung lão phu nhân nắm lấy tay mình, hào hứng : 'Nếu như bà nội thích, con có thể thiết kế riêng cho bà mấy bộ!'

      Tuy Cung lão phu nhân vào nhà chưa được bao lâu nhưng chỉ qua vài phút chuyện ngắn ngủi cũng nhận ra vài manh mối quan trọng.

      Đầu tiên là Trình Thiến Tây, bà rất hiếu thuận với mẹ chồng mình, cho dù lòng đầy bất mãn bà cũng phản bác mà vẫn tươi cười với mẹ chồng.

      Thứ hai, Cung lão phu nhân tỏ ưa thích của bà đối với , nhìn thấy như vậy, trong lòng Trình Thiến Tây nhất định rất khó chiu, đồng thời chắc cũng cảm thấy công bình cho nên càng phải cẩn thận điều tiết mối quan hệ này.

      Cung lão phu nhân nghe Sầm Tử Tranh vậy bà cười càng tươi, vỗ lên tay : 'Xem, đứa cháu dâu này hiểu chuyện làm người ta thương cũng được!'

      Đứng ở bên cạnh Trình Thiến Tây hơi lộ ra vẻ bất mãn nhưng bà cũng nhiều, chỉ nhàng cự tuyệt: 'Con quen mặc những bộ quần áo thương hiệu khác, cần tính phần con!'

      Sầm Tử Tranh hơi sững người sau đó ngượng ngùng cười, gì.

      Lúc này Cung Quý Dương mới đứng dậy, thuận tay kéo cả Sầm Tử Tranh cùng đứng lên nhìn Cung lão phu nhân : Bà nội, Tử Tranh hôm nay mệt cả ngày rồi, bọn con xin phép về phòng trước, đợi khi nào chúng con du lịch trở về, Tử Tranh cùng bà chuyện nhiều hơn, được ?'

      Cung Quý Dương cũng nhìn ra vẻ bất bình mặt mẹ mình, nếu như còn tiếp tục nữa, cũng biết xảy ra chuyện gì nên tốt nhất là dời chú ý của bà.

      Nào ngờ Cung lão phu nhân nghe vậy mặt liền lộ vẻ nghi hoặc, sau đó mới hỏi: 'Hai đứa định ngày mai nghỉ tuần trăng mật sao?'

      Cung Quý Dương ôm Sầm Tử Tranh sát vào lòng, gật đầu.

      Cung lão phu nhân nhìn sang Trình Thiến Tây, 'Thiến Tây à, chẳng lẽ con có sắp xếp buổi ra mắt sao?'

      Trình Thiến Tây hơi nhíu mày, sau đó cung kính trả lời: 'Con thấy vẫn chưa đến lúc tổ chức buổi ra mắt, cho nên vẫn chưa sắp xếp!'

      ' là hồ đồ!'

      Cung lão phu nhân nghe vậy vừa vỗ bàn vừa nhìn con dâu quát.

      'Con cưới con dâu vào nhà, sao có thể là tạm thời chưa sắp xếp chứ? Chẳng lẽ con còn muốn thừa nhận chuyện này hay sao?'

      Lời lẽ qua lại giữa hai người khiến Sầm Tử Tranh như rơi vào sương mù, buổi ra mắt? Cái gì gọi là buổi ra mắt?

      nhìn Cung Quý Dương, trong mắt toàn là nghi vấn nhưng Cung Quý Dương lại nhìn , tỏ vẻ " cũng biết".

      Lúc này Cung Doãn Thần mới đứng dậy giải vây cho vợ: 'Mẹ, buổi ra mắt nhất định tổ chức, chỉ là lần này hôn lễ của Cung Quý Dương tổ chức sớm hơn dự kiến cho nên trong thời gian hai đứa hưởng tuần trăng mật bọn con chuẩn bị cho buổi lễ ra mắt. Đợi hai đứa trở về tổ chức buổi lễ ra mắt đúng ngày!'

      'Vậy sao được chứ? Quy tắc làm sao có thể tùy tiện làm hỏng được chứ?'

      Cung lão phu nhân thẳng thừng cự tuyệt: 'Mục đích tổ chức buổi lễ ra mắt là để mọi người biết đến nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Cung, đây là quy tắc có từ khi ta được gả về đây. Sau khi tổ chức xong buổi lễ ra mắt mới được hưởng tuần trăng mật gì đó. Doãn Thần, Thiến Tây, lúc hai đứa kết hôn ta có trì hoãn buổi lễ ra mắt ngày nào ?'

      Cung Quý Dương lúc này mới hiểu ra chuyện buổi lễ ra mắt là thế nào, cười ngồi xuống trở lại bên cạnh Cung lão phu nhân: 'Bà nội, hôm nay là ngày đầu tiên Tử Tranh về nhà chúng ta, buổi lễ ra mắt đó đợi chúng cháu nghỉ tuần trăng mật về rồi tổ chức cũng muộn mà. Con nghĩ mẹ con cũng nghĩ như vậy!'

      'Con đó, đúng là tiểu tử thối!' Cung lão phu nhân sủng nịch vỗ vai cháu trai: 'Đây là quy tắc lâu đời của nhà họ Cung chúng ta, chẳng lẽ con nhất định phải phá hỏng sao?'

      'Quy tắc là do con người định ra mà, bằng bắt đầu thay đổi từ đời của con, có được ?' Cung Quý Dương nửa đùa nửa .

      'Con đó, nếu như ông nội con còn sống nhất định phạt con vì cái tội năng lung tung rồi. Những lời này tuyệt đối được !' Cung lão phu nhân ra vẻ tức giận, .

      'Mẹ ...'

      Trình Thiến Tây lúc này mới lên tiếng: 'Buổi ra mắt nhất định cử hành nhưng trước khi cử hành, Tử Tranh còn cần phải học tập nhiều quy củ và lẽ tiết. Nếu như cái gì cũng hiểu, đợi đến lúc buổi chiêu đãi thực diễn ra, con nghĩ ngoại trừ lo lắng, cái gì ta cũng biết làm!'

      Cách của bà tuy rất khách khí nhưng Tử Tranh nghe bà cũng thể tán đồng cách nghĩ của bà.

      Đúng vậy! Sầm Tử Tranh vốn biết buổi ra mắt gì đó là thế nào chứ đừng đến việc làm nhân vật chính của buổi tiệc. hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, hôm đó nhất định có rất nhiều người thuộc cả giới chính trị lẫn kinh doanh đến chúc mừng, nghĩ đến đây dù muốn khẩn trương cũng được.

      Cung lão phu nhân thấy Trình Thiến Tây năng lời lẽ hùng hồn, bà nhìn sang Sầm Tử Tranh, : 'Tử Tranh đứa bé này vừa nhìn biết thông minh lanh lợi, những lễ nghi rườm ra này học cũng được!'

      'Mẹ ...'

      Trình Thiến Tây nghe câu này của Cung lão phu nhân, trong lòng càng thấy bất bình, 'Lúc con vừa được gả vào nhà họ Cung, mẹ cũng đâu có như vậy!'

      Đây cũng là lần đầu tiên bà lên tiếng phản bác mẹ chồng mình, điều này cho thấy trong lòng bà cũng thoải mái chút nào.

      ngờ mẹ chồng thường ngày vẫn đối với mình khắt khe như thế lại có thể tìm mọi cách bênh vực đứa cháu dâu, chuyện này bảo bà sao tức giận cho được chứ.

      Nhìn thấy tình huống ổn, Sầm Tử Tranh cắn môi, cố nở nụ cười nhìn bà rồi nhìn Cung lão phu nhân, : 'Bà nội, thực ra mẹ làm như vậy cũng là vì nhà họ Cung thôi. Bằng thế này, tuần trăng mật của chúng cháu tạm thời dời lại, buổi lễ ra mắt vẫn tiến hành như vậy mấy ngày chuẩn bị cho buổi lễ gặp mặt phải nhờ mẹ dạy con chút những lễ nghi cần thiết, như vậy được ?'

      Cung Quý Dương nhìn vợ mình, trong mắt giấu được bội phục và đau lòng.

      Bội phục là vì có thể cùng lúc suy nghĩ cho cảm thụ của cả mẹ chồng lẫn bà nội, mặt phá hỏng quy tắc cử hành lễ ra mắt trước tuần trăng mật của bà nội còn mặt khác cũng là thỏa mãn tâm lý muốn răn dạy con dâu của mẹ chồng.

      Còn đau lòng là vì, vốn có thể yên tâm hưởng thụ tuần trăng mật nhưng lại vì hòa giải mối quan hệ trong nhà mà lựa chọn các lễ tiết khô khan kia.

      Quả nhiên, lời đề nghị của Sầm Tử Tranh khiến Cung lão phu nhân rất vui, mà đồng thời cũng khiến nỗi bất bình trong lòng Trình Thiến Tây giảm bớt ít nhiều.

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 8: Hoàng tử và cô bé lọ lem

      Chương 17: Quan hệ mẹ chồng con dâu (2)
      Dịch : dquynh122

      Đêm khuya lắm, vạn vật dường như chìm trong giấc ngủ ...

      Khi Cung Quý Dương bước ra từ trong phòng tắm, Sầm Tử Tranh sớm ngủ rất say sưa.

      Nhìn khỏi mỉm cười, bước đến gần Cung Quý Dương gọi mà cứ thế lẳng lặng nhìn . Nhìn, nhìn, liền nhịn được vươn tay vuốt ve gương mặt nhắn của , làn da mượt mà, xúc cảm mềm mại như da của đứa bé, vẻ mặt trong lúc ngủ của cũng ngọt ngào như đứa bé.

      Xem ra mệt chết rồi bằng chỉ tắm thôi mà ngủ say sưa thế này.

      Vốn đau lòng cho vì thế nên mới đề nghị đến Cung Viên mà đến ở trong căn biệt thự của . ngờ này lại quật cường như vậy, hơn nữa, vì muốn cho mẹ chồng và bà nội được vui mà tạm thời hủy bỏ cả tuần trăng mật sắp xếp sẵn.

      Những điều làm bảo sao thương được?

      Mang theo vô hạn quyến luyến Cung Quý Dương hôn lên trán nào ngờ mùi hương thanh mát chỉ của riêng cứ những loại tơ mềm cứ quẩn quanh trong từng hơi thở của khiến dần có cảm giác muốn ngừng mà được, hơn nữa chỉ có hôn thôi đủ thỏa mãn .

      Nụ hôn dịu dàng chợt trở nên tham lam, trở nên cuồng dã càng trở nên đầy tính xâm lược ...

      Đôi môi gợi cảm dời từ vầng trán thanh khiết của dần trượt xuống đến chóp mũi xinh xắn, đôi môi đào ướt át sau đó gương mặt tuấn tú vùi nơi vùng gáy trắng nõn tỏa mùi hương thơm mát đầy dụ hoặc, nhàng cắn mút, tận hưởng ngọt ngào của ...

      'Ưmm ...'

      Có lẽ vì khua động của Cung Quý Dương làm Sầm Tử Tranh tỉnh giấc, tiếng rên khẽ thoát ra từ đôi môi đào của , mơ hồ thôi nhưng lại càng khơi dậy ham muốn của .

      Tối ngay, cách nghiêm túc, là đêm tân hôn của và Tử Tranh.

      Chỉ có điều, dâu mới của xem ra mệt quá rồi, Cung Quý Dương lần rồi lại lần cố đè nén dục vọng của mình xuống nhưng cuối cùng cũng có cách nào khống chế!

      kìm được, Cung Quý Dương nở nụ cười khổ ... xem ra cả đời này cũng thể thoát khỏi tay rồi, chỉ nhìn ngủ thôi mà lại có thể khơi dậy trìu mến và ý thức chiếm hữu của , chỉ có mỗi Sầm Tử Tranh!

      Nụ hôn khi hời hợt khi sâu lắng cuối cùng cũng đánh thức Sầm Tử Tranh, khi mở đôi mắt còn mơ ngủ mới phát , ra phải là trong mộng!

      'Quý Dương ...'

      Tiếng kêu của vừa thốt lên ngay lập tức, đôi môi đào bị Cung Quý Dương khóa lại!

      Mang theo nỗi xúc động và quyến luyến, Cung Quý Dương hôn đến gần như thở nổi mới chịu buông ra, vẻ mặt hưng phấn nhìn gương mặt nhắn sớm vì thẹn thùng mà đỏ ửng.

      'Thực xin lỗi, làm em thức giấc phải ? Nằm xuống ngủ lại !'

      Hai tay Cung Quý Dương ấn lấy vai Sầm Tử Tranh để nằm xuống rồi giúp kéo chăn lại nhưng bàn tay nhắn của Sầm Tử Tranh chợt kéo tay lại ...

      'Tranh Tranh ...'

      'Ôm em , Quý Dương ...'

      thấp giọng gọi, mềm mại như chú mèo con.

      Vừa nghe những lời này của , lòng Cung Quý Dương mềm nhũn, dịu dàng thuận theo khó có của khiến càng thêm xúc động thôi. trèo lên giường nằm cùng với , cánh tay vươn ra để gối đầu lên tay mình, rồi rất nhanh Sầm Tử Tranh thấy mình bị vây hãm trong lồng ngực dày rộng và rắn rỏi.

      'Vật , là em quyến rũ trước!'

      Cung Quý Dương thốt lên câu kháng nghị đầy ái muội bên tai rồi môi càng lúc càng dời xuống, hơi thở ái muội phớt qua má : 'Em nên biết muốn em đến mức nào, thậm chí là mặc kệ em mệt đấy!'

      Sầm Tử Tranh nghe mà như nghe, vùi gương mặt nhắn vào lồng ngực , bàn tay nhắn luồn vào trong áo choàng tắm của , phủ lên làn da ấm áp của ...

      'Quý Dương, cho đến lúc này em mới cảm thấy an toàn, cảm thấy hoàn chỉnh ...'

      cất tiếng, giọng mềm mại thầm rồi ngẩng lên nhìn , dưới ánh đèn pha lê, đôi môi càng thêm phần hồng nhuận nổi bật làn da trắng sứ ...

      'Tình , bởi vì có nên mới hoàn chỉnh ...'

      Cả người Cung Quý Dương đều chấn động, cảm giác ấm áp và thỏa mãn chảy suốt cả người rồi ngấm sâu vào nội tâm. lên tiếng, chỉ vuốt ve gương mặt nhắn của , ngón tay thon dài nâng cằm lên, từ từ cúi xuống ...

      Nhìn gương mặt tuấn tú gần như hoàn mỹ kia chậm rãi đến gần, Sầm Tử Tranh thẹn thùng nhắm mắt lại ...

      Nụ hôn mang theo vô hạn trìu mến âu yếm đáp xuống bờ môi non mềm của nhè cắn mút, đầu lưỡi mơn man môi rồi trở nên cuồng dã tận tình hút lấy ngọt ngào của ...

      Bầu trời đêm nay cực kỳ tĩnh lặng, ngay cả những vì sao dường như cũng đều ngủ cả, ánh trăng hiền hòa nghiêng soi xuống căn phòng tràn ngập tình lãng mạn khiến nó càng giống như trong giấc mộng đẹp.

      ...

      Kích tình qua , Sầm Tử Tranh sớm mệt đến thở hồng hộc, những giọt mồ hôi lấm tấm làm ướt vầng trán , Cung Quý Dương để mặc gối lên ngực mình, hưởng thụ cảm giác mềm mại từ nơi .

      cảm giác hạnh phúc chọt trào dâng trong lòng ...

      Chu đáo giúp lau những giọt mồ hôi trán, trong đôi mắt tà tứ lúc này chỉ còn lại nhu tình ...

      'Tranh Tranh ...'

      trìu mến gọi, ' biết em muốn để cho bà nội và mẹ bất hòa nhưng cũng đừng nên dùng cách trì hoãn tuần trăng mật này chứ? Ngày mai đợi em nghỉ ngơi cho khỏe rồi, chúng ta trực tiếp đáp máy bay tư nhân tuần trăng mật thôi!'

      Máy bay tư nhân của Cung Quý Dương vốn đáp ở sân bay riêng trong Cung Viên, lúc nào cũng có thể điều động.

      'Đừng, Quý Dương ...'

      Sầm Tử Tranh vội lên tiếng cản lại.

      'Dù sao em làm dâu nhà họ Cung, cũng nên trốn tránh những chuyện này, cho dù em cũng từng nghĩ đến chuyện trốn tránh nhưng cũng thể trốn cả đời được. Em nghĩ phải làm tốt quan hệ mẹ chồng con dâu mới được, hơn nữa ... còn quan hệ giữa mẹ với bà nội nữa!'

      Cung Quý Dương nghe vậy mỉm cười : 'Em đó, cứ thích làm trái lời thôi. chỉ là muốn em qua kỳ du lịch trăng mật này thả lỏng chút tâm tình mà thôi!'

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 8: Hoàng tử và cô bé lọ lem

      Chương 18: Lời cầu xin của Sầm Tử Tranh
      Dịch : dquynh122

      Môi Sầm Tử Tranh câu lên nụ cười mê cười, ôm Cung Quý Dương càng chặt: 'Ai bây giờ tâm tình em tốt đâu? Có ở bên cạnh em lúc nào tâm trạng em cũng thoải mái hết! là chồng em nha, cho dù trời có sập xuống cũng giúp em chống, còn lo gì chứ ...'

      'Còn biết học người ta lời ngon ngọt ... nhưng cũng là chuyện tốt ...'

      Nhìn vẻ nũng nịu ngọt ngào của , lòng Cung Quý Dương lại ngứa ngáy khó nhịn, lật người áp dưới thân lần nữa, bàn tay to lại bắt đầu hạnh kiểm xấu ...

      'Aaa ... Quý Dương ...'

      Cả người Sầm Tử Tranh run lên, nắm tay phấn hồng đấm thùm thụp lên ngực , 'Vừa nãy mới ... đừng lộn xộn nữa ...'

      Có trời chứng giám, xương cốt toàn thân đều sắp rã ra hết rồi, làm bằng sắt hay sao mà chẳng có chút cảm giác mệt mỏi nào vậy?

      'Lộn xộn?'

      Cung Quý Dương ràng là hài lòng với cách dùng từ của , nắm chặt bàn tay nhắn của đường kéo xuống để tay phủ lên vật kiêu ngạo của đàn ông sớm kiêu hãnh đứng lên, dùng cách chân thực và hình tượng nhất để cho biết về cảm giác của đối với ...

      Sầm Tử Tranh thất thanh kêu lên tiếng, xấu hổ muốn chết vội vàng rụt tay về nhưng Cung Quý Dương càng nắm chặt hơn ...

      'Vợ , em nên quen với dạ dày lớn của chồng em ...'

      Giọng trầm thấp dễ nghe lại đầy dụ hoặc như thôi miên, mê người như loại chất gây nghiện.

      'Quý Dương ... đừng vậy mà. Em ... em còn có chuyện muốn thương lượng với ...'

      Mặt Sầm Tử Tranh nóng như lửa, từ trong lòng bàn tay cũng truyền đến nóng rực như muốn làm bỏng tay .

      còn chưa quen, tám trước khó khăn lắm mới quen thuộc với dục vọng kinh người của huống gì tám năm sau.

      Áo não cầu xin Cung Quý Dương buông tay ra nhưng buông tay Sầm Tử Tranh ra ngay sau đó lại phủ lên người .

      'Có chuyện muốn thương lượng sao? Được, em ...'

      cười cách tà ác vùi mặt vào nơi gò đồi đầy đặn của , giọng thào, đôi môi lửa nóng cách chuẩn xác ngậm lấy đóa hoa mai đỏ.

      'Quý Dương ...'

      Sầm Tử Tranh thở rút hơi, toàn thân tự chủ được cong lên, có biện pháp cho hết câu, chỉ hàm hồ .

      'Đừng như vậy ... Em ... có chuyện muốn ... muốn thương lượng với ... Aaa ...'

      Câu bị ngắt quãng liên tục cuối cùng bị lấp mất trong tiếng ngâm nga kiều của , môi Cung Quý Dương đường hôn xuống sau cùng dừng lại giữa hai chân nàng, tinh tế nhấm nháp hương thơm và ngọt ngào chỉ của riêng nàng.

      'Đừng ... Quý Dương ...'

      Cả người đều run rẩy, linh hồn như bay về nơi rất xa, bàn tay nhắn hung hăng bấu chặt lấy bờ vai dày rộng của Cung Quý Dương như muốn tìm điểm tựa, nơi cổ họng dật ra tiếng ngâm nga. Cảm giác này quá mức kịch liệt, thở hào hển, ngực cũng vì thế mà phập phồng kịch liệt.

      Chừng như cực kỳ hài lòng khi thấy những phản ứng đáng của , Cung Quý Dương thỏa mãn ngắm nhìn làn da trắng nõn bởi vì kích tình mà phủ lên màu hồng nhạt cực kỳ kiều diễm, rốt cuộc cũng chịu nghe lời khẩn thiết xin tha mà buông tha cho . kéo đôi chân thon thả của để nó vòng qua eo lưng tinh tráng của mình ...

      'Tranh Tranh, phải em có chuyện muốn thương lượng với sao. ! nghe thử xem đó là chuyện gì!'

      Cung Quý Dương cười càng tà ác, gần như là đồng thời tay cầm chính mình phấn chấn dục vọng chống ở nơi động khẩu yếu ớt non mềm kia ...

      Sầm Tử Tranh thở hào hển, gương mặt hồng đến thể hồng hơn được nữa.

      'Quý Dương ...'

      thấp giọng nỉ non, sâu cảm nhận được phần dục vọng đó tiến vào chính mình, trong mắt lộ ra vẻ cầu xin, 'Người ta là có chính muốn với ...'

      ' , nghe ...'

      Đôi mắt vốn sâu giờ lại càng trở nên thâm trầm, đậm đặc như loại mực thể hòa tan, vốn phải là muốn dụ hoặc mà chính là cố khống chế chính mình.

      Sầm Tử Tranh sao lại cảm nhận được phần cứng rắn kia chống đỡ trong người mình, thở rút hơi, chật vật :

      'Quý Dương, em ... em muốn , khoảng thời gian này em tạm thời muốn làm ... em muốn cải thiện quan hệ với mẹ ... sau ... sau đó mới làm, được ?'

      gian nan Sầm Tử Tranh mới xong câu kia, trời ạ, người đàn ông này quá đáng ghét, nhất định phải thấy bộ dạng chịu nổi dày vò này của mới cam lòng sao?

      'Đương nhiên là được rồi. Chỉ cần em vui sao cũng được, vốn cần thương lượng với !'

      Cung Quý Dương nhìn vẻ đáng mà kiều mị của , quả thực là chết mất.

      'Đương nhiên là phải có đồng ý của rồi ... sao cũng là cấp của em ... là ông chủ của em...' Chữ cuối cùng gần như là tiếng rên rỉ.

      Cung Quý Dương nghe vậy, trong đôi mắt tà mị xẹt qua tia tà ác giảo họa, bàn tay nhấc eo lên, kéo lại càng gần khiến cho xâm nhập càng thêm mãnh liệt...

      'Tranh Tranh, thân làm cấp dưới như em mà dám công nhiên quyến rũ ông chủ, nên xử tội gì đây?'

      Sầm Tử Tranh vẻ mặt càng thêm thẹn thùng, khi nhìn thấy môi câu lên đường cong càng lúc càng tà ác, tim đập thình thịch theo từng động tác của như muốn bay ra ngoài ...

      'Vật , bây giờ phải để cho em biết, tội quyến rũ ông chủ của em, kết quả là thế nào ...'

      Ý cười môi Cung Quý Dương càng sâu, giây cũng cho để chuẩn bị mà bắt đầu dũng mãnh luật động!

      'Aaa...'

      Hai người đều vì cảm giác quá mỹ diệu kia mà cùng dật ra tiếng rên rỉ...

      Đêm trầm tĩnh, ánh trăng dịu dàng chiếu xuyên qua khung cửa sổ sát đất soi bóng hai người triền miên ôm nhau, lắng nghe tiếng tim đập của nhau ...

      ***

      Sáng sớm, Cung Quý Dương bởi vì có việc đột xuất nên rời khỏi Cung Viên từ sớm, trước khi dặn dò kỹ lưỡng những người làm, chỉ cần thiếu phu nhân xảy ra bất cứ chuyện gì nhất định phải ngay lập tức báo cáo với , chỉ trừ dì Tề bởi vì dì Tề là người của mẹ .

      Tuy mấy tán đồng cách làm của Sầm Tử Tranh nhưng dù sao đây cũng là cầu của vì vậy cố tình can thiệp, chỉ phái thêm người bảo vệ tránh cho bị tổn thương mà thôi.

      sao Cung lão phu nhân cũng trở về, nghĩ Tranh Tranh có khả năng lại bị thương tổn.

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 9: Bắt đầu lại t ừ đầu
      Chương 01: Cuộc sống ở Cung Viên (1)

      Dịch : dquynh122

      Gần trưa Sầm Tử Tranh mới từ giấc ngủ say sưa tỉnh lại, vươn vai duỗi người, sau khi nhìn vòng xung quanh mới hoảng hốt nhớ ra, nơi đây là Cung Viên phải là nhà mình mà hôm nay là ... ngày làm dâu đầu tiên của sau khi gả vào nhà họ Cung!

      Khẽ rên tiếng, Sầm Tử Tranh trở mình mới áo não nhận ra xương cốt toàn thân giống như vừa bị dỡ ra lắp lại, nhức mỏi vô cùng mà thủ phạm chính ràng là đến công ty, chiếc giường lớn sớm còn bóng người.

      Ôm chặt chiếc gối mà Cung Quý Dương gối đầu vào lòng, hít sâu mùi long diên hương còn thoang thoảng lưu lại, Sầm Tử Tranh như vẫn cảm nhận được hơi thở và tình của Cung Quý Dương quẩn quanh mình.

      Nhìn ánh mặt trời lên cao chiếu những tia nắng rực rỡ, trong lòng bỗng dâng lên nỗi hạnh phúc và đầy đủ mà trước giờ chưa từng có!

      Từ hôm nay là vợ của Cung Quý Dương, là chồng , mối ràng buộc danh chánh ngôn thuận này khiến cho lòng của hai người càng gần nhau hơn.

      Bỗng nhiên thấy rất nhớ ...

      Bỗng nhiên rất muốn biết làm gì, có nhớ sao???

      Hấp tấp nhỏm dậy với lấy chiếc điện thoại chiếc bàn đầu giường, ấn dãy số quen thuộc rồi mới nhận ra, mình làm như vậy chẳng khác nào đứa bé ngốc, chừng lúc này Quý Dương họp, mạo muội đánh điện thoại cho chừng ảnh hưởng đến công việc sao?

      Vì vậy khi điện thoại vừa mới reo hồi định gác máy nhưng nào hay bên đầu kia, Cung Quý Dương nhận điện ...

      'Tranh Tranh, thức dậy rồi sao?' Giọng của ấm áp như ánh mặt trời ngoài kia, dễ nghe mà đầy sức hấp dẫn.

      'Ân!'

      biết vì sao gương mặt nhắn của Sầm Tử Tranh lại hồng lên, giọng hỏi: ' bận sao?'

      Đầu bên kia truyền đến tiếng cười khẽ: ' họp!'

      Sầm Tử Tranh rụt lưỡi, giọng ngại ngùng: 'Vậy mau ngắt điện thoại , đừng làm trễ nãi công việc!'

      'Còn thẹn thùng gì nữa? Cả Cung thị tài phiệt còn ai biết em là vợ của Cung Quý Dương chứ? Vợ gọi điện thoại cho chồng để kiểm tra là chuyện đương nhiên thôi!' Cung Quý Dương chút cố kỵ vừa cười vừa .

      ' ... đúng là ghét chết được. nữa, em cúp máy đây! Tối nay ... nếu như có xã giao báo sớm cho em chút, em bảo dì Tề cần phải chuẩn bị cơm tối cho !' Sầm Tử Tranh nũng nịu .

      Thực ra câu muốn là ... tối nay sau khi tan sở về nhà sớm chút, rất muốn giống như người vợ bình thường nhắc nhở chồng mình như vậy nhưng Sầm Tử Tranh biết, thân làm tổng giám đốc của công ty lớn như Cung thị sao lại có thể có sinh hoạt như người bình thường được chứ!

      Nhưng đầu bên kia điện thoại Cung Quý Dương giống như có cảm ứng tâm linh với , tiếng cười của lần nữa truyền đến tai Sầm Tử Tranh ...

      'Yên tâm , thời gian của buổi tối đương nhiên phải dành cho bà xã dấu rồi. Tối nay về nhà sớm!'

      'Ân!'

      Từng giọt hạnh phúc ngọt ngào chảy qua tim Sầm Tử Tranh, điện thoại ngắt từ lâu nhưng mặt vẫn treo nụ cười xinh như mộng.

      Nhưng rất nhanh sau đó, khi ánh mắt vô tình lướt qua con số chỉ thời gian màn hình điện thoại nụ cười lập tức đông cứng lại môi.

      Trời ạ! Sắp đến giữa trưa rồi?!!!

      Sầm Tử Tranh vội vàng bước xuống giường, mặc kệ thân thể nhức mỏi khó chịu, lúc này trong đầu chỉ có gương mặt lạnh lùng và giọng sắc sảo của Trình Thiến Tây.

      Thảm rồi, ngày đầu tiên về nhà chồng lại ngủ đến giữa trưa, đợi lát nữa gặp bà cũng biết bị bà thế nào đây nữa!!!

      Sầm Tử Tranh vội vàng rửa mặt chải tóc rồi thay quần áo, trong đầu ngừng quẩn quanh suy nghĩ và than thở!

      Gặp phải người mẹ chồng như vậy, biết đời trước làm chuyện thất nhân ác đức gì nữa!

      Nhìn lại mình lẫn nữa trong gương, Sầm Tử Tranh tự cổ vũ cho mình, bất luận thế nào nhất định cũng phải tìm cách cải thiện mối quan hệ giữa hai người!

      Chừng như lấy hết dũng khí về phía phòng khách lớn của Cung Viên, bởi vì phòng của Cung Quý Dương và Sầm Tử Tranh nằm ở phía đông của Cung Viên nên muốn sang phòng khách chính, Sầm Tử Tranh cần phải băng qua vườn hoa.

      khí trong vườn hoa rất trong lành, vườn hoa này trồng rất nhiều loài hoa quý hiếm đua nhau khoe sắc.

      Những người làm trong vườn hoa nhìn thấy Sầm Tử Tranh ai nấy đều cung kính khom người chào, lễ nghi trịnh trọng như vậy khiến cho rất ngượng ngùng.

      Lúc này dì Tề đến trước mặt , sau khi chào hỏi, bà chỉ báo cáo đơn giản: 'Thiếu phu nhân, sáng nay thiếu gia có dặn dò chúng tôi làm phiền thiếu phu nhân nghỉ ngơi cho nên bữa sáng tôi dám gọi phu nhân dậy, bữa trưa nửa tiếng nữa bắt đầu!'

      Sầm Tử Tranh mỉm cười với bà: 'Dì Tề, tôi biết rồi, cám ơn dì. Mẹ có ở trong phòng khách ?'

      Dì Tề nhìn gương mặt tươi cười của Sầm Tử Tranh, giọng chợt trở nên nhu hòa hơn, bà gật đầu: 'Phu nhân dậy rất sớm!'

      Tim Sầm Tử Tranh tự chủ được bắt đầu đập thình thịch, sáng sớm dậy rồi sao? Trời ạ, kiểu này chết chắc rồi!

      Nghĩ đến đây, dù sợ hãi cũng cố gượng nở nụ cười gật đầu với dì Tề rồi thu hết dũng khí về phía phòng khách chính.

      Nhìn theo bóng lưng của Sầm Tử Tranh, nhất thời dì Tề có chút hoang mang ... thực ra này rất hiền hòa, dễ lấy lòng người khác, vóc dáng lại xinh đẹp như vậy, vì sao phu nhân cứ thích ấy chứ?

      Theo bà thấy, vị thiếu phu nhân này còn tốt hơn Ngải tiểu thư đó nhiều.

      Khi Sầm Tử Tranh đến gần phòng khách chính điện thoại của chợt reo lên. Nhìn cái tên xuất màn hình, lòng chợt co rút lại ...

      Khương Ngự Kình!

      Là điện thoại của ... Gọi làm gì chứ?

      Càng nghĩ lòng Sầm Tử Tranh càng thấy nặng nề như có tảng đá lớn đè lên.

      Điện thoại vẫn reo ngừng, lần rồi lại lần, dù muốn tắt máy cũng knịp nữa.

      Chắc là vì chuyện đào hôn từ lễ đường nên gọi điện thoại cho !

      Hít sâu hơi, Sầm Tử Tranh ấn phím nhận điện thoại ...

      'Chúc mừng tân hôn nha, thiếu phu nhân nhà họ Cung!'

      Từ ống nghe truyền đến giọng vừa châm biếm vừa chua xót của Khương Ngự Kình, những lời của như mũi tên xuyên thẳng vào lòng Sầm Tử Tranh khiến tự chủ được rùng mình cái!

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 9: Bắt đầu lại t ừ đầu

      Chương 02: Cuộc sống ở Cung Viên (2)
      Dịch : dquynh122

      ' Khương ...'

      Nghe giọng của , mặt Sầm Tử Tranh tự chủ được lại c ó cảm giác đau, cái tát hôm đó của khiến bây giờ nhớ lại vẫn còn thấy sợ hãi.

      Ánh mắt và vẻ mặt hôm đó của gạt được ai, cảm giác đau đớn từ cái tát kia chỉ là nỗi đau thân thể mà nỗi đau đó in sâu vào trong tâm hồn , để lại vết sẹo rất sâu.

      Nhưng Sầm Tử Tranh cũng biết, từ đầu đến cuối đều là lỗi của , có lỗi với Khương Ngự Kình, dù sao đề nghị kết hôn cũng như hủy bỏ hôn ước đều là từ trước.

      Thời gian như ngừng lại cho đến khi người làm dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Sầm Tử Tranh mới hoàn hồn, vội đến góc khuất trong vườn hoa, thấp giọng ...

      ' Khương, xin lỗi . Em biết, tất cả đều là lỗi của em. Nếu như có cơ hội, em nhất định đến gặp và hai bác để xin lỗi!'

      'Tử Tranh, em biết cái cần phải là lời xin lỗi của em, cái cần là con người em!' Giọng Khương Ngự Kình mang theo tia cố chấp.

      Sầm Tử Tranh thầm thở dài tiếng, ' Khương, chắc cũng biết ... em kết hôn với Quý Dương, em ... Khương, em biết là em có lỗi với , em biết phải làm sao mới tha thứ cho em nhưng em mong là có thể tìm được nửa khác thích hợp hơn em!'

      ' muốn gặp em!'

      Giọng Khương Ngự Kình lãnh mạc mà cố chấp gần như chẳng nghe lọt câu nào của Sầm Tử Tranh cả.

      Câu của khiến Sầm Tử Tranh sửng sốt giây lát sau đó thở dài tiếng, ' Khương, em nhất định đích thân đến xin lỗi nhưng hôm nay được ...'

      'Vậy được, nhớ kỹ lời em . Hôm nay ... cũng muốn miễn cưỡng em!'

      đồng ý cách rất dứt khoát, hề dây dưa, bám riết.

      thỏa hiệp ngoài ý muốn của Khương Ngự Kình khiến Sầm Tử Tranh rất bất ngờ và cảm động, hơn nữa, áy náy càng nhiều. giọng : 'Cám ơn , Khương!'

      Đầu bên kia ngắt điện thoại. Điều hòa lại cảm xúc, Sầm Tử Tranh bước vào phòng khách chính.

      Cung lão phu nhân chắc là ở trong Phật đường vì vậy khi Sầm Tử Tranh bước vào phòng khách chính chỉ thấy Cung Doãn Thần và Trình Thiến Tây ngồi đó.

      'Ba, mẹ ...' vội bước đến chào.

      Cung Doãn Thần gật đầy, chỉ tay về phía bên kia sofa, 'Tử Tranh à, ngồi !'

      Sầm Tử Tranh mỉm cười rồi ngồi xuống, mặt thoáng có chút tự nhiên nhìn Trình Thiến Tây, ngượng ngùng :

      'Mẹ, con xin lỗi, hôm nay con dậy hơi trễ nên ...'

      Lời của còn chưa hết Trình Thiến Tây lên tiếng ngắt lời: 'Tôi có ý kiến về chuyện dậy sớm hay muộn, dù gì cũng gả cho Quý Dương rồi là người nhà họ Cung cho nên chỉ cần phạm phải quy tắc nào của Cung gia tôi phí thời gian quản những chuyện nhặt của làm gì!'

      Sầm Tử Tranh nghe vậy tảng đá vốn đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được dỡ xuống, từ nãy đến giờ vẫn luôn lo lắng liệu Trình Thiến Tây có vì chuyện thức dậy muộn mà bắt bẻ hay , xem ra là hiểu lầm bà rồi.

      ra Cung Viên có quy tắc của Cung Viên nhưng cơ bản là quá can thiệp vào tự do của mọi người chỉ có điều ... theo cách nghĩ của Trình Thiến Tây, nếu như muốn ra ngoài làm việc, chắc còn phải phí công thuyết phục nhiều mới có hy vọng.

      định lên tiếng lúc này Cung Doãn Thần cất lời ...

      'Tử Tranh à, hôm đám cưới của hai đứa ta thấy nhà con còn có mẹ và em trai. Ta nghĩ hôm nay mời cha mẹ con cùng em trai đến nhà chúng ta dùng cơm, xem như là chính thức quen biết nhau !'

      Sầm Tử Tranh nghe vậy mắt chợt tối lại, rũ mi, : 'Cha của con ông ấy ... mất rồi!'

      ' mất rồi?'

      Bàn tay cầm tách trà của Cung Doãn Thần khẽ run, mặt thoáng lộ vẻ khác lạ.

      'Dạ, lúc con còn học cha con qua đời rồi ...'

      Trước mắt Sầm Tử Tranh như thấp thoáng gương mặt của cha, khỏi cảm thấy có chút thương cảm.

      'Ông ... ông ấy vì sao mà mất? Sinh bệnh hay là ... tai nạn?'

      Phản ứng của Cung Doãn Thần ràng có chút khác thường tuy bề ngoài trông có vẻ như vô tình nhưng trong giọng lộ khẩn trương.

      chỉ là Sầm Tử Tranh mà Trình Thiến Tây cũng cảm nhận được điều này, bà chau mày : 'Doãn Thần, ông với cha của Tử Tranh thân lắm sao?'

      Ông kích động như thế làm gì?

      Nhìn thấy biểu của ông như thế Trình Thiến Tây cảm thấy rất thoải mái. người qua đời từ lâu có quan hệ gì với ông chứ? Nếu như có quan hệ, sao trước đó nghe ông nhắc đến? Hơn nữa lại là có quan hệ với Sầm Tử Tranh!

      Nghe vợ hỏi như vậy, Cung Doãn Thần mới nhận ra vừa nãy mình dường như có chút luống cuống nên vội thu liễm lại, ông chỉ nhàn nhạt : 'Chúng ta bây giờ là thân gia với nhà họ Sầm, tôi quan tâm ông ta cũng là bình thường thôi!'

      Trình Thiến Tây ràng là hài lòng với câu trả lời của chồng mình, bà , vẻ vui: 'Tôi đồng ý cái gì mà mời thông gia đến nhà, chẳng lẽ nhà chúng ta còn phải với cao vậy sao?'

      Có trời chứng giám, bà hoàn toàn thích cùng những người có liên quan đến Sầm Tử Tranh có bất cứ qua lại nào, hơn nữa, bà cũng rất hài lòng với cuộc hôn nhân này, làm thông gia làm chứ cần cố tình phải nhận thức.

      'Mẹ, vừa nãy chỉ là hảo ý của ba, mẹ đừng hiểu lầm ý của ba!'

      Trong lòng Sầm Tử Tranh đương nhiên cũng thoải mái nhưng cũng dám những lời quá mức, chỉ đành tận lực nhẫn nhịn, có thể nhẫn nhịn đến đâu nhẫn nhịn đến đó.

      Nào ngờ Trình Thiến Tây chẳng có vẻ gì là muốn nhận hảo ý của , bà nhìn về phía Sầm Tử Tranh, giọng đầy bất mãn, giáo huấn: 'Ở đây đến lượt làm người hòa giải!'

      'Mẹ, con có ...'

      'Còn có? Tôi thấy đúng là khắc tinh của tôi, nhất định phải làm ngược với ý tôi mới vừa lòng sao?'

      Trình Thiến Tây cao giọng , biểu mặt ràng là bất mãn và chán ghét.

      'Đủ rồi Thiến Tây! Tử Tranh nó cũng có gì đâu, bà đâu cần chĩa mũi dùi về phía nó chứ!'

      Cung Doãn Thần nhẫn thâm nhìn thấy Sầm Tử Tranh bị vợ mình chỉ trích như vậy, vội lên tiếng can ngăn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :