1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đăng Kí Kết Hôn Trễ - Ân Tầm

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 4: Tình duyên nghiệt duyên

      Chương 29: Mẹ Sầm ra mặt (1)
      Dịch: Dquynh122

      Sầm Tử Tranh cảm thấy nhức đầu quá, xua tay : ‘Mẹ, phụ nữ cũng có thể có nghiệp mà, sao lại phải nhờ đàn ông nuôi? Con có năng lực, có thể tự mình kiếm tiền nuôi sống bản thân, có gì đúng chứ?’

      Bà Sầm nghe câu này liền : ‘Bé cưng, mẹ cách nghĩ của con đúng. Đúng vậy, các thời nay đều rất mạnh mẽ, thậm chí còn làm tốt hơn cả đàn ông. Nhưng mà, nhóc con, con có từng nghĩ qua, loại con nào mới cần phải cố gắng làm việc đến vậy ? phải là gả được mà là từng bị đàn ông làm tổn thương. Dù sao chỉ cần có người chồng thương mình phụ nữ đương nhiên cần phải vất vả nữa!’

      ‘Mẹ, cách nghĩ này của mẹ lạc hậu lắm rồi, chẳng lẽ là phụ nữ thể cùng lúc lo cho nghiệp và gia đình sao?’ Sầm Tử Tranh đồng ý với cách của mẹ mình, nhịn được mà lên tiếng phản đối.

      Bà Sầm biết con mình bắt đầu nổi tính bướng bỉnh, bà thở dài tiếng: ‘Những người phụ nữ khác có thể cùng lúc làm tốt nghiệp và gia đình hay mẹ biết, nhưng mẹ biết rất , nếu như con gả vào Cung gia, nhất định thể tiếp tục làm nhà thiết kế gì đó nữa. Cung gia là hào môn mà Quý Dương là con , con nghĩ xem ba mẹ nó có chịu cho con dâu mình thiết kế trang phục cho người khác ? Hơn nữa còn là xuất đầu lộ diện bên ngoài nữa chứ!’

      ‘Ai ya, mẹ, sao vòng hồi vẫn quay về đề tài Cung Quý Dương vậy? Con với mẹ rồi, con với ta có gì cả, càng có khả năng gả cho ta!’

      Sầm Tử Tranh đặt đĩa điểm tâm tay xuống, day day huyệt Thái Dương, mệt mỏi trả lời.

      ‘Mẹ thích thằng bé kia lắm, con thích nó vậy con thích ai? Chẳng lẽ là cái tên nhóc vẫn luôn theo đuổi con sao?’ Bà Sầm thẳng vào trọng tâm.

      Sầm Tử Tranh vô lực thở dài tiếng: ‘Mẹ, Tử Hạo phải là tên nhóc gì cả, người ta nổi danh toàn thế giới, là …’

      ‘Mẹ biết chứ, là nhà thiết kế nổi tiếng!’ Bà Sầm ngắt lời Sầm Tử Tranh, gương mặt hiền từ lộ ra chút suy tư: ‘Bé cưng à, cái tên Thư Tử Hạo đó trắng ra phải chỉ là người chế quần áo thôi sao? Phải, mẹ thừa nhận là nó có thành tựu, nhưng bé cưng, mẹ chờ mong ở con nhiều hơn nữa, đứa con ưu tú như con nên gả cho người đàn ông như Cung Quý Dương mới xứng đôi!’

      ‘Con trèo cao nổi!’ Sầm Tử Tranh cách giễu cợt.

      ‘Ai chứ? Mẹ thấy con mẹ có thể trèo cao lắm nha!’ Bà Sầm nhìn con mình, ánh mắt âu yếm.

      Sầm Tử Tranh nhíu mày, gì nữa chỉ lẳng lặng nhìn mẹ.

      Bà Sầm bị nhìn đến rợn người, vội hỏi: ‘Sao vậy?’

      ‘Mẹ …’ Sầm Tử Tranh thở dài tiếng, ‘Mẹ, mẹ đừng có như muốn bán con vậy được ?’ Chẳng lẽ đời này chỉ có Cung Quý Dương mới là đàn ông thôi sao?’

      ‘Con bé này, mẹ là vì suy nghĩ cho hạnh phúc nửa đời sau của con. Con lại mẹ như thế …’

      ‘Ai ya, mẹ à, con chỉ đùa thôi mà, mẹ đừng tức giận!’ Sầm Tử Tranh ôm lấy bà, nũng nịu .

      Thực ra rất hiểu suy nghĩ của mẹ mình, có bậc làm cha mẹ nào mà muốn con được gả cho nhà đàng hoàng chứ, chỉ tiếc là … đoạn tình cảm giữa và Cung Quý Dương chấm dứt rồi, sao lại có thể tiếp tục được chứ?

      Mà quan trọng hơn là … cho dù nhau lại thế nào?

      Cho đến bây giờ vẫn nhớ những lời lần đó mẹ của Cung Quý Dương gọi điện thoại với , phải là những lời cay độc, cũng phải là tức giận mắng nhiếc, mà cực kỳ lịch và ung dung, nhưng lịch và ung dung đó lại khiến cho người nghe cảm nhận được lạnh lùng và xa cách dám đến gần.

      khó nhận ra thông tin mà mẹ của Cung Quý Dương muốn truyền đạt lại cho mình qua từng câu chữ - xứng trở thành con dâu của Cung gia!

      xứng?

      xứng làm con dâu cần làm. Sầm Tử Tranh còn chưa đồng ý gả, người đàn ông giống như Cung Quý Dương mới xứng là chồng của !

      Vừa nghĩ đến điều này, lòng Sầm Tử Tranh lại như tích tụ nỗi phiền muộn, Cung Quý Dương có gì tài giỏi chứ? Chỉ giỏi dựa vào tiền của trong nhà mà dương oai diễu võ mà thôi!

      Bà Sầm ràng hiểu có chuyện gì xảy ra, bà thở dài tiếng: ‘Nhóc con, mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, mẹ là vì hạnh phúc cả đời của con mà suy nghĩ. Con phải chọn cho đúng người!’

      ‘Được rồi được rồi, con biết rồi mà!’ Sầm Tử Tranh phiền não lên tiếng.

      ‘Haizzz, con bé này …’ Bà Sầm thấy như vậy, biết nên khóc hay cười.

      Ngay lúc này, trợ lý của Sầm Tử Tranh, Alina, gõ gửa bước vào …

      ‘Leila, nhà thiết kế Sun đến rồi. ta nhất định phải gặp được chị, hình như là có chuyện quan trọng gì đó!’

      ‘Sun?’

      Trong mắt Sầm Tử Tranh lộ vẻ sững sờ, sau đó ánh mắt nhìn mẹ mình có chút được tự nhiên, bởi vì Sun phải là ai xa lạ gì, chính là Thư Tử Hạo.

      Năm đó Thư Tử Hạo cũng giống như , đều dùng tên tiếng của mình để làm thương hiệu, cũng giống như cả giới thiết kế thời trang đều biết tên của , rất nhiều người biết Thư Tử Hạo chính là nhà thiết kế Sun.

      Nhưng biết, mẹ biết Sun chính là Thư Tử Hạo, vừa nãy mới vừa nhắc đến , bây giờ lại mời mà đến, biết mẹ nghĩ như thế nào đây? Xem tình hình thế này, tai chắc còn phải chịu khổ dài dài rồi!

      ‘Hử???’

      Sầm Tử Tranh nhìn Alina đứng đó chờ câu trả lời của mình, do dự lúc rồi mới : ‘Mời ấy vào phòng họp !’

      ‘Dạ!’ Alina trả lời.

      ‘Đợi !’ Sầm Tử Tranh vừa dứt lời bà Sầm lên tiếng gọi Alina lại.

      ‘Bác , có gì dặn dò ạ?’ Alina tươi cười hỏi.

      ‘Mẹ …’ Trong lòng Sầm Tử Tranh bắt đầu cảm thấy bất an.

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 4: Tình duyên nghiệt duyên
      Chương 30: Mẹ Sầm ra mặt (2)
      Dịch: Dquynh122

      Bà Sầm xua tay ra hiệu cho Sầm Tử Tranh đừng xen lời…

      ‘Alina, bác cũng lâu rồi chưa gặp nhà thiết kế Sun, cứ mời ta đến thẳng phòng làm việc của con bác !’

      ‘Việc này …’

      mặt Alina lộ ra vẻ khó xử: ‘Bác , Sun dù sao cũng là nhà thiết kế, như vậy đối với ta hình như có chút thất lễ!’

      Tuy rằng trong phòng làm việc luôn xôn xao tin đồn rằng nhà thiết kế Sun này vẫn luôn theo đuổi Leila, hơn nữa tin đồn còn giữa hai người có quan hệ rất mật thiết, nhưng dù thế nào tin đồn cũng chỉ là tin đồn, Sun dù gì cũng là nhà thiết kế tầm vóc quốc tế, được đối xử tôn trọng cũng là điều đương nhiên thôi.

      ‘Mẹ, Tử Hạo đến tìm con nhất định là có chuyện quan trọng cần thương lượng, mẹ về trước được ?’ Sầm Tử Tranh cũng khó xử .

      Bà Sầm nghe vậy sắc mặt liền thay đổi …

      ‘Bé cưng à, chẳng lẽ con sợ mẹ ăn thịt nó sao? Mẹ chỉ muốn gặp nó thôi mà!’

      Sầm Tử Tranh nghẹn lời biết gì, vô lực lắc đầu sau đó nhìn Alina : ‘Vậy hãy mời Sun vào phòng làm việc của chị !’

      Alina gật đầu, ra khỏi phòng.

      Sầm Tử Tranh đến trước mặt mẹ mình, đôi mày đẹp hơi chau kia lộ ra tia khó hiểu và lo lắng, giọng tuy nhàng nhưng có chút khẩn trương: ‘Mẹ, sao mẹ cứ nhất định muốn gặp Tử Hạo chứ? Con với Tử Hạo cũng phải là loại quan hệ như mẹ tưởng tượng đâu!’

      phát ra mẹ mình lúc này giống như con gà mẹ lúc nào cũng muốn bảo vệ an toàn cho con.

      ‘Bé cưng, nếu như con với nó là loại quan hệ kia vậy mẹ ở đây đợi nó làm gì mà trực tiếp đến gặp nó, bảo nó rời khỏi con rồi. Con với nó có quan hệ công việc mẹ phản đối, nhưng nó nhất định phải biết quan điểm của mẹ!’ Giọng bà Sầm sắc bén .

      ‘Mẹ làm vậy khéo quá hóa vụng đấy, mẹ, đây là chuyện của con, mẹ đừng chen vào có được ?’

      Sầm Tử Tranh thấy mình như bị tảng đá nặng ngàn cân đè xuống vậy.

      Bà Sầm kéo Sầm Tử Tranh để ngồi xuống bên cạnh mình, thở dài tiếng sâu, vừa vỗ vỗ bàn tay vừa cách thâm thúy: ‘Bé cưng à, thực ra nếu như mẹ chưa gặp qua Quý Dương cũng đồng ý cho con và Tử Hạo ở bên nhau, dù gì Tử Hạo cũng là người đàn ông có tài, nhưng … điều kiện của Quý Dương tốt hơn Tử Hạo rất nhiều …’

      ‘Mẹ …’

      ‘Con đừng ngắt lời mẹ, nghe mẹ hết!’

      Bà Sầm lên tiếng: ‘Mẹ biết con nhất định cho rằng mẹ là người tham lợi ích, nhưng bé cưng à, làm người nhất định phải thực tế chút mới được, nhất là phụ nữ. Mẹ cũng chỉ suy tính vì hạnh phúc sau này của con thôi. Chẳng lẽ con vẫn muốn giẫm vào vết xe đổ của mẹ hay sao? Con cũng biết cha con nghèo khó cả đời, vì hai chị em con mà dốc hết sức lực, sinh bệnh rồi ra lại còn để lại món nợ lớn, cũng may là con có khả năng nên mới trả hết số nợ đó …’

      đến đây mắt bà Sầm long lanh lệ, mỗi lần nghĩ đến những ngày tháng gian khổ kia lòng bà liền kìm được chua xót, bà muốn con mình cũng phải trải qua những ngày tháng như vậy.

      ‘Mẹ, mẹ yên tâm , con tuyệt đối …’

      Lời của Sầm Tử Tranh còn chưa hết mấy tiếng gõ cửa lễ độ vang lên.

      Bà Sầm vội đưa tay lau nước mắt, đem nỗi xúc động vừa nãy cố nén xuống.

      Sầm Tử Tranh ra mở cửa, đối diện với là gương mặt tươi cười của Thư Tử Hạo.

      ‘Tử Hạo …’

      khẽ thở dài tiếng, thầm than trong lòng đến đúng lúc chút nào, nhưng cũng chỉ đành nghiêng người để vào.

      ‘Bác Sầm, chào bác!’

      Khi Thư Tử Hạo nhìn thấy bà Sầm ngồi nơi sofa liền bước vội đến, cung kính hỏi thăm câu.

      Lúc này tim của Sầm Tử Tranh chừng như sắp vọt lên đến cổ họng rồi, sợ mẹ mình những lời khó nghe khiến khó xử.

      ‘Tử Hạo, bất ngờ là cháu còn nhận ra được bác Sầm này!’

      Ngoài suy nghĩ của Sầm Tử Tranh, bà Sầm nở nụ cười, chỉ tay sang bên cạnh ra hiệu cho Thư Tử Hạo ngồi xuống.

      ‘Bác , ra con định đến Đài Loan thăm bác, chỉ đợi Tử Tranh sắp xếp được thời gian là con với ấy cùng !’ Thư Tử Hạo hơi mỉm cười, trả lời cách thỏa đáng.

      Lúc này Alina bê chiếc khay với hai ly cà phê và ly trà bước vào …

      ‘Bác , xin mời dùng trà!’ đặt ly trà trước mặt bà Sầm, giọng .

      ‘Cám ơn cháu, Alina!’ Bà Sầm hớp ngụm trà, cười .

      Alina bước đến trước mặt Sầm Tử Tranh, tâm tư tinh tế, liền cảm nhận ra bầu khí có điều gì đó kỳ lạ, thấp giọng kề vào tai Sầm Tử Tranh, hỏi : ‘Leila, có chuyện gì chứ?’

      Ngay cả là người ngoài cũng cảm thấy có chút bất an.

      Tiếng thở dài ngừng lại bên miệng Sầm Tử Tranh, lắc đầu ra hiệu cho Alina ra ngoài làm việc.

      Cửa được Alina chu đáo đóng vào, khép lại gian đầy bất an.

      ‘Bác Sầm, bác ở đây quen chưa? Nếu như có cần gì xin cứ lên tiếng, nếu Tử Tranh có thời gian, con có thể …’

      ‘Ta nghĩ Tử Hạo chắc còn bận hơn bé cưng nữa chứ!’

      mặt bà Sầm lộ ra nụ cười hiền hòa, bà chậm rãi lên tiếng ngắt lời , sau đó nhìn tiếp: ‘Tử Hạo, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là vào tám năm trước đúng ? Lúc đó cháu và bé cưng đều là sinh viên trao đổi, ngờ lâu ngày gặp cháu trở thành người đàn ông tuấn tú thế này, hơn nữa nghiệp cũng rất thành công!’

      Thư Tử Hạo bị bà Sầm cắt lời, gương mặt vốn có chút được tự nhiên nhưng khi nghe được câu này, môi gợn lên nụ cười, khiêm tốn : ‘Bác Sầm, bác quá khen rồi. Thực ra Tử Tranh cũng rất ưu tú, qua hai ngày nữa là ngày công bố sản phẩm cao cấp mang thương hiệu Leila của ấy, con nghĩ lâu nữa Tử Tranh cũng có được vị trí nhất định trong ngành thiết kế thời trang quốc tế!’

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 4: Tình duyên nghiệt duyên
      Chương 31: Mẹ Sầm ra mặt (3)
      Dịch: Dquynh122

      Bà Sầm cười gật đầu : ‘Đúng vậy, bác trước giờ luôn tiếc lời khen con mình, nhưng ta nghĩ, bé cưng có thể có được thành tựu này, cũng nhờ nhiều vào giúp đỡ bao nhiêu năm qua của cháu!’

      ‘Bác Sầm, bác quá lời rồi, đây đều là do Tử Tranh có nhạy cảm bẩm sinh đối với thiết kế mà thôi!’ Thư Tử Hạo cười .

      Bà Sầm chợt kéo tay Thư Tử Hạo, cười : ‘Tử Hạo à, bác biết cháu vẫn luôn quan tâm bé cưng, nhiều năm qua bác ở bên cạnh nó, cũng may là có cháu chăm sóc, cháu cũng biết bé cưng chỉ có đứa em trai, từ luôn muốn có người trai. Theo ta thấy, Tử Tranh có cháu bên cạnh cũng giống như có được người trai vậy!’

      ‘Bác Sầm …’ Thư Tử Hạo nghe được câu này nhất thời ngẩn người.

      trai?

      Sao bác lại nghĩ như thế được chứ?

      Còn Sầm Tử Tranh cũng ngây ngốc tại chỗ, vốn cho rằng mẹ trực tiếp với để đừng cố dây dưa với nữa, ngờ mẹ lại dùng cách này.

      Đây là … ý gì chứ?

      Bà Sầm nhìn thấy vẻ mặt ngây ngẩn của Thư Tử Hạo, bên môi gợn lên nụ cười, : ‘Tử Hạo, bác Sầm rất thích cháu, sau này đối đãi với cháu như với con cháu trong nhà vậy. À này, lúc rảnh rỗi cháu có thể đến nhà mới của bác chơi, ở đó ngồi chuyện rất thoải mái!’

      “Nhà mới”? Bác phải ở cùng với Tử Tranh sao?’ Thư Tử Hạo như rơi vào sương mù.

      Sao lại có “nhà mới” xuất ở đây chứ? Chẳng lẽ bà định định cư ở đây sao?

      Bà Sầm liếc mắt nhìn Sầm Tử Tranh sau đó cười nhìn Thư Tử Hạo: ‘Các cháu làm công việc sáng tạo, dù sao cũng cần có gian riêng để phát huy sức sáng tạo của mình, cho nên bác nào dám đến làm phiền bé cưng chứ, với lại bác muốn ở đây để dưỡng lão, đương nhiên phải tìm nơi có hoàn cảnh tốt chút mới được!’

      ‘Thế ạ? Bác trở lại Đài Loan nữa đương nhiên là tốt rồi, sau này Tử Tranh cần cứ phiền não có thời gian thăm bác!’ Thư Tử Hạo mỉm cười , tuy vẫn chưa hiểu rốt cuộc là có chuyện gì nhưng trong lòng thực hy vọng điều đó.

      Chỉ là … lời của bác Sầm khiến có chút hiểu, dù sao từ trước đến giờ cũng chưa từng đối xử với Tử Tranh như là em , mà trong lòng , Tử Tranh chính là người vợ mà muốn cưới về, thế nào mà lại trở thành em được chứ?

      Điểm này phải giải thích với bác Sầm mới được.

      ‘Bác à, thực ra có chuyện con muốn với bác, sở dĩ con quan tâm Tử Tranh là bởi vì con …’

      ‘Bác biết, con vẫn luôn xem Tử Tranh như em , thương, bảo vệ cho nó, cho nên hôm nay bác Sầm có chuyện muốn nhờ con!’ Đúng lúc quan trọng, bà Sầm chợt lên tiếng ngắt lời Thư Tử Hạo.

      ‘Mẹ …’

      Sầm Tử Tranh ngồi bên cạnh nhịn được nữa, vội lên tiếng: ‘Mẹ, con với Tử Hạo còn phải bàn bạc chút về những chi tiết của buổi công bố thương hiệu, mẹ trở về trước được ? Có chuyện gì hôm khác sau nha!’

      biết trong lòng mẹ mình nghĩ gì, nhưng cách làm này đối với Tử Hạo mà công bằng, dù sao cũng là lòng quan tâm , cho dù thể làm người cũng cần làm cho quan hệ giữa hai người trở nên cứng nhắc.

      ‘Ai ya, bé cưng à, các con thảo luận công việc có gấp gáp gì đâu, đợi mẹ xong đương nhiên rồi. Tử Hạo …’

      Bà quay đầu về phía Thư Tử Hạo, hỏi: ‘Con cho rằng bác dài dòng quá chứ?’

      Thư Tử Hạo cười , ‘ đâu ạ!’

      xong nhìn Tử Tranh, : ‘Tử Tranh, bác khó mà có được lần đến chơi, hơn nữa với bác lâu lắm mới được gặp nhau, cứ để bác hết !’

      Sầm Tử Tranh thở dài tiếng, ngón tay thon dài day day huyệt Thái Dương.

      Thư Tử Hạo thấy lặng im , ánh mắt đầy ý cười với bà Sầm: ‘Bác , nếu như bác có chuyện gì muốn Tử Hạo làm, xin cứ !’

      Bà Sầm cười ha hả, lần nữa vỗ vỗ lên tay , : ‘Bác đúng là có nhìn lầm người mà. Là vầy, bé cưng thời gian này chiến tranh lạnh với Quý Dương, con giúp bác khuyên bảo nó , lúc nãy bác cũng khuyên nó lâu lắm mà được, bác nghĩ nó nghe lời con, con giúp bác lần này nha!’

      ‘Quý Dương?’ Thư Tử Hạo lại lần ngây ngốc tại chỗ. Trong mắt chỉ còn nỗi chấn động và thể tin được.

      ‘Mẹ, được rồi, đừng nữa mà!’ Sầm Tử Tranh ngờ mẹ lại ra chiêu này, sao mẹ lại có thể can thiệp vào chuyện của như thế được chứ?

      Bà Sầm vui, mày hơi chau lại, : ‘Bé cưng, nếu như con chê mẹ phiền mẹ lập tức trở về Đài Loan!’

      ‘Mẹ, con phải có ý này!’ Sầm Tử Tranh cảm thấy đầu mình càng lúc càng đau.

      Còn Thư Tử Hạo cũng còn tâm tư nào nghe tiếp nữa, sững sờ nhìn bà Sầm, hỏi lại: ‘Bác , bác vừa mới tới Quý Dương? Chẳng lẽ là … Cung Quý Dương?’

      Trong ấn tượng của , bác Sầm hẳn là biết tồn tại của Cung Quý Dương mới đúng. Sao hôm nay đột nhiên lại nhắc đến ta?

      ‘Đúng đó, chính là Cung Quý Dương. Thằng bé là tổng giám đốc đương nhiệm của Cung thị tài phiệt, tuổi tác còn có năng lực như vậy khiến cho người ta hâm mộ!’ Bà Sầm cố tình nhấn mạnh ý mình.

      Sầm Tử Tranh vô lực ngả người ghế dựa, ngón tay xuyên qua mái tóc dài mượt xoa đầu mình. Trời ạ! Rốt cuộc mẹ muốn làm gì giờ biết rồi!

      Thư Tử Hạo nghe vậy quả nhiên sắc mặt trở nên rất khó coi, nhưng vẫn lễ độ hỏi lại: ‘Bác Sầm sao lại biết ta?’

      Bà Sầm cười dịu dàng, sau đó trả lời: ‘Tử Hạo, Quý Dương là con rể tương lai của bác, đời này làm gì có mẹ vợ nào biết con rể của mình chứ?’

      ‘Gì chứ?’

      Sắc mặt Thư Tử Hạo cả kinh, đứng bật dậy, trong mắt chỉ thấy nỗi chấn động ngập tràn.

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 4: Tình duyên nghiệt duyên
      Chương 32: Còn chưa bỏ cuộc
      Dịch : dquynh122

      Nhìn thấy cử chỉ kinh ngạc của Thư Tử Hạo, trong lòng bà Sầm biết mọi chuyện nhưng mặt lại tỏ vẻ ngơ ngác.

      ‘Tử Hạo, con sao vậy?’

      Mày Thư Tử Hạo chau chặt, có thể nhìn ra cố nén lại nỗi kinh ngạc và khó thể tin được trong lòng.

      ‘Mẹ, mẹ gì vậy?’ Sầm Tử Tranh cũng đứng bật dậy, bước nhanh đến trước mặt bà Sầm.

      Ngược lại với hai người, bà Sầm rất ung dung: ‘Sao vậy? Mẹ gì sai sao? Quý Dương với mẹ là trong năm nay hoàn tất hôn lễ của hai đứa sao? Nó dĩ nhiên là con rể tương lai của mẹ rồi. Nếu nó lòng con sao lại phải đặc biệt đón mẹ từ Đài Loan sang đây, hơn nữa còn mua nhà cho mẹ, giúp em trai con chuyển công tác chứ?’

      lại lần những lời lúc nãy với Sầm Tử Tranh, nhưng người sáng mắt vừa nhìn biết, những lời này bà phải là cho nghe mà là cố ý cho Thư Tử Hạo nghe.

      ‘Được rồi được rồi. Mẹ, con biết rồi, mẹ trở về trước , được ? Con còn phải làm việc nữa!’ Sầm Tử Tranh vội hối thúc bà.

      Bà Sầm thấy mục đích của mình đạt được rồi nên cũng muốn ở lại đây lâu hơn nữa. Bà đứng dậy, tươi cười nhìn Thư Tử Hạo: ‘Tử Hạo à, nếu con coi Tử Tranh là em , có thời gian con giúp bác khuyên Tử Tranh thêm mấy câu, bác muốn trơ mắt nhìn Quý Dương đứa bé ưu tú như vậy bị nó đuổi mất!’

      xong bà vỗ lên tay mấy cái sau đó rời khỏi văn phòng.

      Trong cả quá trình, nét mặt của Thư Tử Hạo chỉ có thể dùng hai chữ “chấn động” mà hình dung. gần như là ngẩn người tại chỗ, ràng là những lời của bà Sầm đả kích .

      tiếng thở dài phát ra từ đôi môi hồng nhuận của Sầm Tử Tranh, chấn kinh của Thư Tử Hạo hoàn toàn lọt vào mắt , bước về phía trước …

      ‘Tử Hạo, xin lỗi , mẹ em …’

      ‘Những điều bác sao?’

      Lúc này Thư Tử Hạo mới tỉnh táo lại đôi phần, ngắt lời , trong đôi mắt lộ bức thiết muốn biết được .

      gương mặt xinh đẹp của Sầm Tử Tranh lộ ra tia ngượng ngùng, bước đến gần khung cửa sổ sát đất, nhìn người xe dập dìu dưới lầu, giọng : ‘Đúng như lời mẹ em , trước đó Cung Quý Dương đúng là làm những chuyện ngu xuẩn kia!’

      đúng là có tâm cơ, quả nhiên đúng như dự liệu của , bác rất vui!’
      Thư Tử Hạo ngờ Cung Quý Dương lại dùng chiêu này, mặt lộ ra nụ cười khổ.

      là ngại quá, hôm nay mẹ em lại lôi kéo vô chuyện nhảm nhí này!’

      Chỉ nghĩ đến những chuyện vừa nãy mẹ mình làm với Thư Tử Hạo lòng có chút thoải mái, mẹ ràng xem Thư Tử Hạo là đối tượng công kích của mình, mục đích chính là muốn đả kích ý chí của .

      Thư Tử Hạo sao lại biết ý đồ của bà Sầm chứ, nhưng vẫn cười dịu dàng: ‘Thực ra những lời bác với hôm nay ngược lại làm rất vui!’

      ‘Vui?’ Sầm Tử Tranh hiểu nhìn lại , thực ngộ ra được hàm ý trong câu của .

      Thư Tử Hạo bước về phía trước đến trước mặt Sầm Tử Tranh, khoảng cách giữa hai người gần đến nỗi chừng như có thể ngửi được mùi thơm thanh mát tóc

      ‘Tử Hạo …’

      cũng cảm thấy bầu khí bắt đầu dần trở nên ngượng ngập và ái muiộ, cả người ý thức lùi về sau, nhưng bởi vì đường lui của bị chiếc bàn chặn lại nên thể di động thêm chút nào nữa.

      Ánh mắt Thư Tử Hạo dần trở nên nóng bỏng đầy thâm tình, vuốt mái tóc dài xõa tung vai giống như đùa nghịch món đồ chơi quý giá.

      vui là bởi vì trong lòng bác , người theo đuổi em chỉ có mỗi Cung Quý Dương. Đối với , bác đề phòng cũng được, muốn nhắc nhở cũng được nhưng muốn chứng minh cho bác , người có thể được chọn để trở thành con rể tương lai của bác cũng phải chỉ có mỗi Cung Quý Dương!’

      Sầm Tử Tranh nghe vậy, đôi mày liễu xinh đẹp chau lại, đôi mắt long lanh như thủy tinh chợt xẹt qua tia lúng túng, rũ mi, giọng : ‘Tử Hạo, nên biết, giờ em hoàn toàn muốn đương, xin đừng mãi đặt hy vọng vào em nữa …’

      biết, ngày mốt là buổi lễ công bố thương hiệu của em, Tử Tranh, em yên tâm, tuyệt đối ép em làm bất cứ điều gì. Nhưng em biết lòng , em, từ tám năm trước cho đến bây giờ, mỗi phút mỗi giây đều chưa từng từ bỏ phần tình cảm này, ngại trong lòng em có ai khác, chỉ mong có thể chờ được đến ngày em lòng tiếp nhận !’

      ngón tay của Thư Tử Hạo đặt lên bờ môi đầy đặn của , chặn lại câu của , hơn nữa rất kiên định như muốn biểu đạt quyết tâm của mình.

      nhẫn nại của chỉ dành riêng cho Sầm Tử Tranh, tin tưởng sâu sắc rằng có ngày nhất định bị tình sâu đậm của mình làm cho cảm động.

      Những lời bày tỏ của khiến cho Sầm Tử Tranh có chút bối rối, ngẩng mắt nhìn vào đôi mắt đen láy đầy ý cười của , trong đôi mắt đó hoàn toàn có thể nhìn ra tình sâu đậm. Người đàn ông này, từng động lòng vì , nhưng lòng giờ lại bay đến nơi khác rồi.

      Mấy năm qua, Thư Tử Hạo trước sau vẫn luôn dịu dàng như nước, lúc yếu đuối nhất, dịu dàng mà chu đáo sưởi ấm tâm hồn , bảo vệ . người đàn ông dịu dàng như , hoàn toàn giống với Cung Quý Dương, luôn có phần tà tứ khiến sợ hãi, thâm thúy khiến muốn né tránh.

      Cung Quý Dương???!!!

      Cái tên này như tia sét đánh tới khiến cho Sầm Tử Tranh tỉnh táo lại, mình sao tự dưng lại nhớ đến tên kia chứ?

      ‘Tử Hạo, tình của khiến em có chút lo lắng, em biết nên trả lời thế nào …’

      biết trả lời thế nào tạm thời đừng trả lời!’ Thư Tử Hạo bá đạo mà đầy nhu tình lên tiếng, giọng trầm thấp của vang lên bên tai : ‘Ngày mốt là ngày quan trọng nhất của em, muốn ép em có bất cứ quyết định gì. Em hãy nghỉ ngơi tốt, ngày mai và ngày mốt đến đây để giúp em!’

      xong mỉm cười, nụ cười ôn hòa như nước gợn mặt hồ, tạo nên những cơn sóng lăn tăn trong lòng Sầm Tử Tranh.

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Quyển 4: Tình duyên nghiệt duyên
      Chương 33: Ai lăng nhăng??? (1)
      Dịch : dquynh122

      Cung Quý Dương hơn nửa tháng, mấy ngày đầu tiên còn mỗi ngày gọi điên cho cộ nhưng mấy ngày gần đây hầu như chẳng có tin tức gì của , Sầm Tử Tranh biết bây giờ đến đâu, giống như loại ảo tưởng bị sụp đổ khiến cho con người ít nhiều cũng có chút mất mát.

      Trong lòng có chút áy náy, dù sao lúc đầu chỉ vì nhất thời lẹ miệng và háo thắng, ngờ Cung Quý Dương lại tưởng là còn tuân thủ đúng điều kiện, Sầm Tử Tranh muốn suy đoán xem mục đích chân chính khiến muốn thực cuộc cá cược là gì. Là vì muốn chứng minh với năng lực của thể xem thường hay là vì điều gì thể biết được. Chỉ là … ngày mai là ngày công bố sản phẩm rồi, lòng lại có chút mâu thuẫn.

      biết vì sao vẫn luôn hy vọng có người để chia sẻ niềm vui thành công của mình …

      thở dài tiếng, trong lòng Sầm Tử Tranh lại dậy lên nỗi lo lắng.
      Tất cả nhân viên có mặt trong phòng họp đều bị tiếng thở dài của Sầm Tử Tranh làm cho sững sờ, bọn họ ai nấy đều mắt to mắt nhìn , nhất thời hiểu được vì sao yên lành Leila lại phân tâm trong cuộc họp, hơn nữa còn vô tình phát ra tiếng thở dài?

      ‘Leila …’ Ngồi ở bên phải của Sầm Tử Tranh là trợ lý đắc lực Alina, khẽ chạm vào người Sầm Tử Tranh, thấp giọng gọi .

      Sầm Tử Tranh chợt tỉnh lại từ cơn suy tư, khi nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ mà tất cả những người trong phòng họp hướng về phía mình, vội vàng điều hòa lại cảm xúc của chính mình, ánh mắt trong trẻo mà đầy trí tuệ chớp.

      ‘Mọi người có thể tiếp tục phát biểu cách nghĩ của mình!’ hắng giọng .

      Ngày mai là ngày công bố thương hiệu, ai nấy đều chuẩn bị từ nhiều tháng qua, bất luận là trong công việc hay là tâm lý đều rất thành thuộc. Cuộc họp hôm nay chính là để hoàn tiện bước cuối cùng của buổi công bố ngày mai.

      Lúc này, nhân viên chuyên phụ trách TH l dùng giọng thuần tuý bắt đầu báo cáo. ta là người gốc , từ trong xương cốt có sẵn cốt cách quý tộc và phong thái ưu nhã của người .

      'Liên quan đến báo cáo nghiên cứu thị trường về xu hướng thời trang toàn cầu mà nhà thiết kế Sun (Thư Tử Hạo) đưa cho chúng ta, mấy ngày gần đây chúng tôi nghiên cứu kỹ báo cáo này, ta quả hổ là người cẩn thận, bất kể là từ góc độ thị trường hay góc độ thương hiệu đều thu thập thông tin hết sức đầy đủ. Hơn nữa những quan điểm mà ta đề cập đến đều rất chuyên nghiệp vì thế chúng tôi đa số đều cho rằng có thể tiếp nhận đề nghị của bên phía nhà thiết kế Sun, tiến hành hợp tác giữa hai thương hiệu, cùng tiến công thị trường thời trang nam giới. Quan điểm của chúng tôi là, tiến vào thị trường thời trang Nam giới có thể mang tính chuyển hướng, có thể bắt tay từ thời trang công sở!'

      'Đúng vậy Leila, theo xu hướng thị trường nay, nếu như hợp tác với thương hiệu của nhà thiết kế Sun để kinh doanh, điều này đối với chúng ta mà , chỉ giúp tiết kiệm nguồn vốn đầu tư, hơn nữa còn tăng thêm cơ hội mở rộng phát triển thương hiệu.' Alina cũng đồng ý với quan điểm của mọi người.

      Sắc mặt của Sầm Tử Tranh chợt trở nên có chút ngưng trọng, xem xấp tư liệu trong tay, đây phần tư liệu điều tra rất có giá trị mà cách nghĩ của mọi người đều xuất phát từ suy nghĩ muốn phát triển thương hiệu, điều này phải biết nhưng muốn tiếp nhận lĩnh vực thiết kế thời trang Nam, điều này đối với chuyện rất khó làm được.

      'Leila, thực ra thương hiệu Leila chỉ là kết tinh tâm huyết nhiều năm qua của chị mà chúng tôi cũng vì nó bỏ ra rất nhiều, tôi cũng tán đồng mở rộng thêm lĩnh vực mới vào lúc này.' nhà thiết kế khác lên tiếng, giọng cực kỳ nghiêm túc.

      Những người khác cũng đều gật đầu tán thành, xem ra mọi người đều rất hào hứng có được cơ hội hợp tác cùng Thư Tử Hạo. Điểm này Sầm Tử Tranh sao lại hiểu được chứ.

      Trầm ngâm lúc lâu sau Sầm Tử Tranh mới quét mắt nhìn về phía mọi người, lên tiếng: 'Về việc hợp tác giữa hai thương hiệu, tối nay tôi suy nghĩ cẩn thận, bất kể là tiếp nhận hay tiếp nhận hợp tác tôi đều cho mọi người câu trả lời.'

      ***

      Màn đêm dần buông xuống, những vì sao xinh đẹp nhấp nháy bầu trời đêm thay thế cho những ồn ào náo nhiệt của ngày dài, làm tăng thêm phần lãng mạn và thi vị.

      Trong nhà hàng Pháp, Thư Tử Hạo và Sầm Tử Tranh dùng bữa. Vẻ ngoài xuất chúng của hai người gần như thu hút được chú ý của tất cả thực khách trong nhà hàng.

      'Tử Hạo, cám ơn !' Sầm Tử Tranh mỉm cười nhìn Thư Tử Hạo , tay là ly rượu đỏ.

      Thư Tử Hạo cũng mỉm cười, ánh mắt sáng rỡ, cũng ưu nhã nâng chiếc ly trong tay lên: 'Tử Tranh, em vậy là quá khách sáo với rồi!'

      Đôi môi hồng nhuận của Sầm Tử Tranh câu lên đường cong đẹp: 'Tử Hạo, đây là lời lòng của em. Ngày mai là ngày công bố thương hiệu rồi, nếu như hai ngày qua giúp đỡ của công tác chuẩn bị cũng tiến hành được thuận lợi như vậy, cho nên em phải cảm ơn mới đúng!'

      xong nâng ly, nhấp ngụm rượu để hương rượu nồng nàn lan tỏa trong miệng mình như loài hoa trong chớp mắt nở rộ ra, bày ra vẻ xinh đẹp nhất của mình.

      Mùi thơm của rượu đỏ cũng lan tỏa trong miệng của Thư Tử Hạo, nhìn qua chất lỏng màu đỏ thẫm kia, gương mặt của Sầm Tử Tranh càng thêm xinh đẹp. Từ thuần khiết đến thành thục, từ tràn trề nhiệt tình đến trầm ổn bình tĩnh, , bất kể là tám năm trước hay bây giờ đều mang đến cho rung động mãnh liệt.

      'Bất luận thế nào, muốn chúc mừng cho buổi công bố thương hiệu ngày mai thành công tốt đẹp trước!' lời từ đáy lòng.

      Mắt Sầm Tử Tranh tràn đầy ý cười: 'Lời chúc này em khách sáo mà tiếp nhận!'

      xong hai người đều vui vẻ cười.

      Sau đó Sầm Tử Tranh lấy từ trong túi xách ra xấp văn kiện dày, đặt nó trước mặt Thư Tử Hạo, giọng : 'Tử Hạo, những tư liệu mà đưa cho em em đều xem qua cả rồi, về việc hợp tác để mở rộng sang lĩnh vực thời trang Nam, em cho rằng ...'

      Lời của còn chưa dứt nghe ngoài đại sảnh xôn xao cả lên sau đó hiểu vì sao cảm thấy có cảm giác ớn lạnh chạy dọc xương sống rồi xuyên suốt toàn thân.

      Sau đó Sầm Tử Tranh nhìn về phía xôn xao kia, nhìn sao, vừa nhìn thấy suýt nữa sợ đến hồn vía lên mây...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :