1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đúng thời điểm, đúng người - Cố Tây Tước ( 20 chương - hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      4.3

      Sau đó, trong khi Diêu viễn cùng hội liên hiệp các bạn đánh boss lờ mờ nhận ra chung quanh đứng vòng người, bọn họ vẫn duy trì khoảng cách thích hợp, làm cho người ta cảm thấy đường đột, nhưng bầu đoàn tham quan, hoặc đúng hơn là đoàn bảo tiêu này cuối cùng vẫn là khiến Diêu Viễn muốn khóc, sao cảm giác cứ như phải đánh dã ngoại boss mà là gia dưỡng boss* vậy? Mà người nuôi nhốt chính là vị bang chủ nào đó, nghĩ đến mỗ bang chủ, Diêu Viễn lại đổ mồ hôi lạnh, đó là loại cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm, như cá nằm thớt vậy.

      Bọn A Di cũng dần dần phát tình huống kỳ cục này, đứng giữa vòng người xa lạ, lại thấy bọn họ ra tay đoạt boss, ngược lại còn giúp đỡ bọn họ ngăn trở mấy người muốn tới tranh giành, ra tay quyết tuyệt, mang chút do dự, giết xong lại về vị trí “Thủ vệ” bọn họ…

      A Di: “Tôi có phải là xuyên lên người nhân vật trâu bò nào rồi ???”

      Doreamon: “A Di ca bình tĩnh!”

      A Di: “Đau trứng quá! Mấy tên này phải muốn bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn** đấy chứ?”

      Á Tế Á: “Chẳng lẽ muốn chờ chúng ta diệt boss trước, sau đó bọn họ diệt chúng ta, làm ngư ông đắc lợi?”

      Nhược Vi Quân Cố: “… đến mức đó chứ, đời còn nhiều người tốt mà .”

      Kênh đội ngũ im lặng tuyệt đối.

      Hoa Khai: “Tiểu Quân giờ này còn đùa khuấy động khí được, bình tĩnh ghê.”

      Người bối rối có thể gì đây? là vị bang chủ nào đó sở thích quá ác liệt? Vậy lực xung kích phỏng chừng càng nghiêm trọng hơn rồi.

      Nhược Vi Quân Cố: “Tóm lại đánh xong boss rồi tính tiếp!”

      Nhược Vi Quân Cố, Á Tế Á cùng A Di đều là lão tướng, dã ngoại boss độ khó trung bình này cũng tính là khó giết, ba người hợp lực lại có hai người khác hỗ trợ, máu của boss chỉ còn chưa đến phần năm.

      A Di cũng có chút kích động , hồ hởi diễn thyết kênh đội ngũ: “Các tỷ muội, thắng lợi ở ngay trước mắt, con boss dã ngoại đầu tiên của Bách Hoa Đường sắp rơi vào túi rồi, cả nhà ngừng cố gắng, xông lên!!!”

      Nhược Vi Quân Cố: “Khoan !”

      Khoảnh khắc A Di xông tới, boss bạo phát , Diêu Viễn đứng sau lập tức kênh đội ngũ: “Lui lại hết , tôi dụ nó, mọi người công kích từ xa!”

      Diêu Viễn vừa xong thấy có người tới trước bước kéo Cừu Hận Trị của boss, bay lên nhảy xuống, ra sức mười phần.

      Tẩu Na Thị Na: “Tẩu tử ta T(dụ quái), mấy người chém !”

      Diêu Viễn: “…”

      Đám người xung quanh đứng tương đối xa, Á Tế Á bọn họ lại bận đánh quái, rảnh nhìn kỹ những ID kia, lúc này người nhảy lên đây đỉnh đầu ID cùng tên bang phái rất ràng, còn có câu kia, loáng cái khiến đội ngũ của Diêu Viễn loạn cào cào, đương nhiên là vì những nguyên nhân khác nhau.

      Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Tẩu Na ngươi dám cướp màn thể của ta, thống nhất rồi có vấn đề cái là ta lên sàn cơ mà !!”

      Tẩu Na Thị Na: “Ủa? Ta đáp ứng đâu? Tẩu tử cho ta chút mặt mũi, lên chém tận tình , lão Đại đứng kia nhìn kìa.”

      Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Đại tẩu, mau chút chém chết boss , ta muốn chém thằng ranh kia!!”

      Doreamon: “Xảy ra chuyện gì xảy ra chuyện gì? Là người của Thiên Hạ Bang? !”

      Á Tế Á: “Hihi, Quân tỷ tỷ bang chủ phu nhân này quá ngầu!!”

      Diêu Viễn hít sâu.

      Nhược Vi Quân Cố: “Gặp gỡ chính là có duyên, mà hai vị nhân huynh trượng nghĩa như vậy, vậy tại hạ cùng bằng hữu khách khí nữa.” Sau đó hướng đội ngũ : “Chúng ta tiếp tục đánh boss.”

      “…”

      Đám nguyên lão cấp cao của Thiên Hạ Bang đứng nhìn từ xa, nghe người phe mình tường thuật trực tiếp đến đây khỏi cười ầm lên .

      Ôn Như Ngọc: “Ha ha ha ta càng ngày càng thích tẩu tử !”

      Lạc Thủy: “Ôn ca, chẳng lẽ trước đây ngươi chỉ hơi chút thích Đại tẩu thôi sao?”

      Ôn Như Ngọc: “Biến, đừng khiến ta mang tiếng bất nghĩa, thấy bang chủ đại nhân ngàn năm khó gặp cũng online YY*** à.”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “A.” cười trầm thấp mặn nhạt khiến Ôn Như Ngọc run bắn lên, lập tức : “Bang chủ gần đây tâm tình thực tồi.”

      “Ngươi đến lắm.” Giọng Quân Lâm Thiên Hạ dường như trời sinh có chút khàn, chuyện tiết tấu thong thả ung dung thành ra nghe có vẻ thờ ơ, hờ hững.

      Tẩu Na Thị Na: “Báo cáo lão Đại, tẩu tử đánh xong boss rồi, đồ rơi ra bọn họ lấy nửa, chúng ta lấy nửa, sao giờ?”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Nghĩa khí!”

      Lạc Thủy: “Vấn đề là bang chủ đời nào lại muốn những thứ này?”

      Mọi người đều rất ăn ý mà yên lặng, cuối cùng năm giây sau chờ được câu trả lời, Quân Lâm Thiên Hạ: “Ta qua đó”

      ————–

      Lạc Thủy: “Ta cũng theo đảng sùng bái tẩu tử rồi!”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Ta để bang chúng bên kia rút lui trước .”

      Tẩu Na Thị Na: “ bang chủ đại nhân lần này làm quái gì kêu nhiều người vậy? Nhiệm vụ này cũng khó mà.”

      Ôn Như Ngọc: “Phúc hắc mà.”

      Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Là sao?”

      Ôn Như Ngọc: “Ngươi hiểu được ngồi ở chỗ của ta rồi.”

      Ôn Như Ngọc: “ nghe điện thoại đây!”

      Lạc Thủy: “A Ôn dùng từ bất kính như vậy bang chủ thế nhưng lại có vẻ chẳng hề quan tâm nhỉ?”

      Ngạo Thị Thương Khung: “À…”

      Ngay sau đó, Ôn Như Ngọc: “Nước mắt lưng tròng a! Điện thoại của Giang công tử, từ đầu đến cuối chỉ có hai chữ ‘Im mồm’ !”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Ha ha ha ha quả nhiên là phong cách của . Trực tiếp! Dễ hiểu! Sắc bén!”

      ———

      *Gia dưỡng boss: boss nhà nuôi :))

      **Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn: đồng nghĩa với ngư ông đắc lợi.

      ***YY: Hệ thống voice chat trong khi chơi trò chơi thịnh hành bên TQ.
      Mẹ Mìn thích bài này.

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 5: Hôn lễ thần tốc

      5.1

      Việc chia chiến lợi phẩm của Diêu Viễn bên này lâm vào bế tắc, Bách Hoa Đường quen công bằng, nhưng người ta sống chết cũng nhận, cuối cùng Tẩu Na Thị Na : “Tẩu tử, tỷ trực tiếp đưa đồ cho Lão đại bọn em ?”

      Nhược Vi Quân Cố: “A?”

      Diêu Viễn lúc này mới hồi thần lại, Quân Lâm Thiên Hạ biết đến từ lúc nào rồi, sau lưng còn dắt theo bầy ‘Rót xì dầu đảng’.

      Nhìn cục diện trước mắt, Diêu Viễn trong đầu hiểu sao xuất ý nghĩ: “Sao cảm giác như mình cũng sắp thành Boss gia dưỡng rồi ấy nhỉ?”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Đánh xong rồi?”

      “Vâng” Nhìn là biết mà, Diêu Viễn yếu ớt nghĩ

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Vật phẩm em cầm hết .”

      Nhược Vi Quân Cố: “Cái đó, Quân Lâm bang chủ, tôi thấy mọi người vẫn nên lấy nửa , dù sao bang cũng bỏ ra ít công sức.” trắng ra là chủ lực, có đám ngoại viện bưu hãn này bọn họ căn bản đoạt nổi boss.

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Em khách sáo quá rồi.”

      Chúng ta có quan hệ gì mà khách sáo?? Diêu Viễn buồn bực, người này sao lại cứng đầu vậy chứ? Nổi cáu “ nhận cũng phải nhận, nhận cũng phải nhận!”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Đanh đá vậy sao?”

      Diêu Viễn: “…”

      Hai người mặt đối mặt chuyện riêng, người ngoài tuy biết bọn họ gì, nhưng hình ảnh rất hòa hài, có người bắt đầu chụp ảnh tới tấp, trong đó có Á Tế Á, Doreamon, Lạc Thủy cùng Ngạo Thị Thương Khung.

      Lạc Thủy: “Giang hồ đồn bang chủ đối với đại tẩu có ý từ bao giờ ấy nhỉ?”

      Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Hình như là từ khi chúng ta bắt đầu xử lý mấy kẻ bang chủ là ‘Nhân ’ ‘Lăng nhăng’ ‘Lạm sát kẻ vô tội’ phải, mốc chính xác có thể là lúc Như Ngọc lên kênh thế giới được bắt nạt bang chủ phu nhân nhà chúng ta.”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Hự…”

      Lạc Thủy: “Tiểu Thương ngươi có lời cứ , đừng có phát ra cái thanh táo bón đó!”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Ta chỉ muốn có ý với tẩu tử từ ngày xưa rồi .”

      “A? ? ?”

      Ngạo Thị Thương Khung câu này khiến mọi người trong nháy mắt loạn hết cả lên, chủ yếu là do bang chủ đại nhân của bọn họ trước giờ vẫn luôn con đường “Tuyệt tình hoa tâm”, từ nam tuyệt tình thăng thẳng lên thành nam thâm tình đơn phương, phải quá kinh hồn sao?

      Có người định lực đủ, họa tại miệng , Tẩu Na Thị Na: “Thế ra Lão đại là nam ngây thơ à?”

      Hệ thống thông báo: Tẩu Na Thị Na bị bang chủ Quân Lâm Thiên Hạ kick khỏi bổn bang.

      Mọi người lập tức trật tự, Hùng Ưng số 1: “Sao Tẩu Na…” giây sau nhìn người kick là bang chủ ngậm ngay miệng lại. Trong Thiên Hạ Bang bang chủ, Phó bang chủ cùng với Ôn Như Ngọc là có tư cách thêm người xóa người , nhưng bang chủ đại nhân chưa từng sử dụng chức năng này, lần này là lần đầu, có thể thấy lời của bạn Tẩu Na Thị Na là cỡ nào thuận tai rồi.

      Mà Tẩu Na Thị Na do bị tống khỏi bang phái, chỉ có thể ở kênh phụ cận tê tái lên tiếng: “Bang chủ ta sai rồi, người thả cho ta trở về ! Người phải nam ngây thơ nam, người là nam vĩ đại! ! !”

      “…”

      Trong YY Thiên Hạ Bang như muốn nổ tung, đều tỏ vẻ đứa này hết thuốc rồi, phỏng chừng hôm nay bị bang chủ ngược chết.

      Đảng khán giả Bách Hoa Đường thấy Tẩu Na Thị Na kêu rên thảm thiết tỏ vẻ rất hiếu kỳ, đại thần Quân Lâm Thiên Hạ làm gì mà khiến bi thương như vậy?

      Diêu Viễn tự nhiên cũng toát mồ hôi, vị nam vĩ đại kia còn đứng cạnh đây.

      Đứa ngay thơ Tẩu Na Thị Na ở kênh phụ cận tiếp tục : “Đại tẩu! Ngài đỡ với bang chủ giúp ta, cho ta về quê ! Ta vừa bởi vì ngôn từ bất kính bị lão đại đá ra khỏi bang rồi!”

      “A?” Diêu Viễn kinh ngạc, nhìn gương mặt tuấn mỹ vô địch màn hình, tâm run lên, lại hiểu sao nghĩ ngay đến hai chữ “Rắn rết”, a di đà phật.

      Nhược Vi Quân Cố: “Lời tôi bang chủ mấy người chắc gì nghe?”

      “Em có thể thử” Là câu trả lời kênh phụ cận của bang chủ nào đó.

      Quần chúng vây xem đều nhịn được mà suy đoán ra mỗ bang chủ đá người chẳng qua là muốn tạo chủ đề chuyện với phu nhân thôi phải ? Vì vậy nhao nhao nhìn về phía Tẩu Na Thị Na, mắt mang xót thương, đến cái bia ngắm cũng phải.

      Diêu Viễn tóm lại vẫn cảm thấy chuyện này hoàn toàn liên quan tới , có điều Tẩu Na Thị Na cứ lặng lẽ nhìn như vậy lại khỏi khiến nổi máu hiệp nghĩa, nhưng mà nên gì đây? Nửa ngày mới nghĩ ra được câu: “Quân Lâm bang chủ, vạn dĩ hòa vi quý.”

      “…”

      Trong YY, Lạc Thủy cười ầm lên: “Ta bạo gan câu, nếu tẩu tử phải là người của bang chủ, ta cũng muốn theo đuổi.”

      Ôn Như Ngọc: “Dùng phương thức của nam hay nữ?”

      Lạc Thủy: “Biến”

      Mọi người đợi bang chủ trả lời, kết quả hồi lâu cũng có động tĩnh, mãi cho đến khi Ngạo Thị Thương Khung lại ‘hự’ tiếng, : “Bang chủ hẳn là cùng tẩu tử chuyện riêng rồi.”

      sai, Diêu Viễn ở trong kênh chuyện riêng, mà câu trả lời của Quân Lâm Thiên Hạ là: “Dĩ hòa vi quý sao? Nghe cũng tồi.”

      Sao cảm giác như có ý gì đó? Diêu Viễn trông gà hoá cuốc mà nghĩ, kết quả người đối diện lại , “Bang phái của em rất tốt.”

      Tìm ra bẫy rập, hẳn là có, Nhược Vi Quân Cố: “Cám ơn.”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “ như vậy, hai bang hòa thân ? đại biểu bang phái bọn , em đại biểu bang phái các em, ý em thế nào?”

      Hòa thân? !

      Quân Lâm Thiên Hạ tiếp tục : “Vật phẩm đánh boss vừa thu được nhận, em cầm coi như phần sính lễ .”

      Sính lễ?

      Đại thần nhất định phải như vậy sao? khó chuyện tiếp mà…

      Nhược Vi Quân Cố: “Quân Lâm bang chủ, tôi trước mắt chưa có gả cưới chi tâm*.”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Tâm có thể từ từ, trước cứ trao thân cho .”

      Câu này chụp lại, phát lên kênh thế giới phải là khiến khối người phun nước vào màn hình rồi sao?

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Phần sính lễ còn lại…” Gửi tới bức ảnh chụp danh sách sinh lễ hoa lệ thiếu chút chọc đui mắt người nào đó.

      Nhược Vi Quân Cố: “…”

      Nhược Vi Quân Cố: “Được!”

      Sau đó Diêu Viễn nhìn mỗ bang chủ lên kênh phụ cận thông báo kết hôn, rốt cuộc sau hai giây nghệt ra mới lại hoàn hồn , vừa đồng ý sao? rồi sao? ? Trong khoảnh khắc bị mờ mắt vì tiền sao???

      Còn nữa, sao đột nhiên bọn họ lại đến kết hôn ? Sau đó còn đến thỏa thuận? Lúc đầu phải… phải chuyện trong bang ta có người vừa bị kick ra sao???

      kênh phụ cận, Quân Lâm Thiên Hạ bang chủ công bố tin tức ngày mai muốn cùng Nhược Vi Quân Cố thành thân xong quả nhiên dẫn tới sóng to gió lớn, kinh ngạc có, máu gà có, tung hoa cũng có.

      Lạc Thủy: “Hóa ra mới rồi là hai người bàn chuyện kết hôn sao? !”

      Ôn Như Ngọc: “Bang chủ quả nhiên ở phương diện nào cũng có thể được gọi là thần nhân ôi mẹ ơi, thần tốc!!”

      Doreamon: “A a a a a a!”

      Hoa nở: “Ta cũng muốn gào rú!!!”

      đâu phải là nào: “Bang chủ sắp kết hôn , OMG, ta sinh thời rốt cuộc cũng được chứng kiến rồi !”

      Vân vân, vân vân…

      Bang chủ đại hỉ, đại xá thiên hạ, mỗ nam bị kick được về vị trí, lệ rơi đầy mặt, quên cảm tạ ân nhân: “Tẩu tử, cám ơn đại ân đại đức đại nhân đại nghĩa của người! Tuy rằng lần trước ta chỉ kịp ở trong dòng người vội vội vàng vàng liếc người cái, nhưng liền biết người là thiên tiên hạ phàm, tâm hồn người cũng giống như ngoại hình người đẹp kinh hồn đẹp loạn hết cả lên **!!!”

      Khi kênh thế giới cũng bùng nổ việc bang chủ Thiên Hạ Bang Quân Lâm Thiên Hạ cùng Bách Hoa Đường Nhược Vi Quân Cố muốn kết liền cành Diêu Viễn rốt cuộc hiểu được mình bị bá vương ngạnh thượng cung , ặc, hoặc nên , bị lùa thượng bá vương?

      Diêu Viễn cảm thấy mình rất tà ác, sau đó… đỏ mặt .

      ảo gì gì đó quá đáng ghét!

      Lời ra miệng, Diêu Viễn làm người luôn chính trực, giữ lời đành tiếp nhận bánh xe vận mệnh đột nhiên nghịch chuyển.

      Hôm đó mãi cho đến khi logout, Diêu Viễn vẫn là hoa hết cả mắt, chỉ nhớ mang máng mỗ bang chủ có gửi tin nhắn riêng: “Nghỉ ngơi sớm chút, tối mai login trước tám rưỡi được ?”

      Diêu Viễn có chút hoảng hốt, trả lời: “Được”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Tốt rồi, chuyện kia cứ để lo, em phải để ý gì hết, chỉ cần đến là được.”

      Nhược Vi Quân Cố: “Vâng.” định thoát lại bị gọi lại

      Quân Lâm Thiên Hạ “Đưa số điện thoại, mai khoảng tám giờ gọi em.”

      Nhược Vi Quân Cố: “… Em lên mà”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Cứ đưa .”

      Diêu Viễn: “…”

      Nhược Vi Quân Cố: “138××××××××.”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Được rồi, ngày mai gặp.”

      Diêu Viễn cảm thấy ta dường như rất bình tĩnh, còn chính mình là yếu đuối, phải chỉ là kết hôn trong trò chơi thôi sao? Cũng phải , lo lắng sợ hãi gì chứ? Nghĩ vậy giống như kinh mạch được đả thông, Diêu Viễn cũng bắt đầu ổn định tâm tình chút.

      Vừa muốn bình tĩnh tắt máy tính, tiếng chuông báo tin nhắn lại vang lên: “ là Giang Thiên, đây là số của , ngủ ngon.”

      “…”

      thực cuộc sống cũng bị thẩm thấu rồi ôi mẹ ơi.

      ———————–

      *Gả cưới chi tâm: Ý định cưới xin, ở đây mỗ bang chủ cố tình lờ đoạn gả cưới linh tinh chỉ để ý chứ tâm, cũng là tim, lòng (,mề :))) ) xong trêu Diêu.

      **Nguyên bản: Đẹp ‘Nhất tháp hồ đồ’ (一塌糊涂)
      Mẹ Mìn thích bài này.

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      5.2

      Ngày thứ hai làm, giờ ăn cơm trưa đồng nghiệp ngồi đối diện hỏi Diêu Viễn: “Diêu mỹ nữ, làm sao mà cả buổi sáng nay tâm trạng có vẻ nặng nề vậy?”

      Diêu Viễn ngoài mặt vẫn rất nghiêm chỉnh , cho nên nghiêm chỉnh trả lời: “Chứng sợ hãi tiền hôn nhân.”

      Đồng nghiệp kinh ngạc thôi, “ sắp kết hôn ? !”

      xong ngay chiều hôm đó toàn bộ giáo chức ỏ Giang Đại đều biết giáo viên từng nghiên cứu chuyên sâu từ Canada về, mới nhậm chức được hai tháng, ngày đầu tiên vào trường liền hấp dẫn ít thầy giáo độc thân, Diêu đại mỹ nữ chuẩn bị kết hôn.

      Quân Lâm Thiên Hạ nếu biết chiêu này của vô hình trung xử lý ít tình địch trong thực, có lẽ càng chút do dự mà xúc tiến “Kết hôn”.

      Quay lại với Diêu Viễn bên này, đồng nghiệp còn chưa kịp hỏi cho kỹ, Diêu nương ra vẻ vò nẻ sợ sứt mà : “Thôi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng , lại , khụ khụ, kết hôn xong thoải mái ly hôn là được, đằng nào thủ tục cũng dễ.”

      Đồng nghiệp càng sợ hãi thán phục , đúng là từng ra nước ngoài có khác, tư tưởng phóng khoáng !

      Đồng nghiệp vẫn cảm khái, có người tới chào hỏi Diêu Viễn, là hai nam sinh, người bắt chuyện đầu tiên đầu tóc y chang con nhím, mặc chiếc gile bên ngoài áo phông, quần Harlan. Bạn đẹp trai cười híp mắt hướng Diêu Viễn “Hey” tiếng, khiến các bạn đồng nghiệp khỏi liên tục than thầm, cả sinh viên cũng đến thổ lộ, phải tội muộn rồi, người ta sắp lấy chồng rồi, lại giáo Diêu vừa vào trường có người bóng gió hỏi có thể tiếp thu tỷ đệ luyến* hay ? Đáp án là , cho nên tiểu đệ đệ, nghỉ , học vẫn là nên tập trung vào học thôi.

      Kết quả nam sinh kia cười híp mắt kêu tiếng: “Chị dâu!” khiến các vị đồng nghiệp đồng loạt ngây ra** , Diêu Viễn bị tiếng “Chị dâu” này làm cho phát sặc, khụ khụ lúc lâu rồi mới nhìn chằm chằm người trước mặt hỏi: “Cậu là?”

      “Em là Tẩu Na Thị Na” Đối phương tươi cười sáng chói.

      Ặc, Diêu Viễn nghĩ thầm, sao lại đụng phải rồi, lần trước lời đồn mạng về việc là mỹ nữ hẳn là do cậu ta truyền ra, mặc dù là… đề cao Diêu Viễn, nhưng cao quá cũng hay lắm.

      “Cậu là sinh viên trường này sao?”

      , em ở trường đại học bên cạnh, hóa ra chị dâu là ở trường này! Có thể gặp lại chị, em cảm thấy là quá có duyên ! Thời gian trước em cứ qua lại con đường kia suốt mà lần cũng thấy chị đâu, hôm nay đến chơi với bạn, thế mà lại gặp, chị bảo có duyên chứ?”

      “Ặc, rất có duyên .” Thành phố này phải rất lớn sao?

      “Chị dâu, em có thể chụp ảnh chị ?”



      “Đừng vậy mà!”

      “…”

      “Chị dâu là sinh viên trường này sao? Quá giỏi! Lớp cấp 3 của em thi đỗ được vào đây chỉ được có hai người thôi , trong số đó chính là con mọt sách bên cạnh em đây.” Cậu ta ôm lấy bả vai nam sinh bên cạnh , “Huynh đệ này của em đến [ Thịnh Thế ] là cái gì cũng biết, quá đụt! Chị dâu quả nhiên trâu bò, chơi điện tử giỏi như vậy mà học vẫn đỉnh!”

      “… Cám ơn, em ăn cơm chưa?”

      “Chưa ạ, chị muốn mời em ăn à?”

      Diêu Viễn quét thẻ mua cơm cho hai cậu sinh viên, sau đó liền cùng đồng nghiệp nhanh chóng bỏ của chạy lấy người, đằng nào cũng ăn lưng lưng bụng rồi, ở lâu phải hành động sáng suốt. Tẩu Na Thị Na bưng thức ăn nhìn bóng lưng Diêu Viễn, “Haizz, Sao rồi? Người ta còn chưa kích động xong mà!”

      Con mọt sách bên cạnh vỗ vỗ vai cậu ta : “ là bình thường , tiện cho cậu biết luôn, ấy là giáo viên dạy trong trường, phải sinh viên.”

      Tẩu Na Thị Na: “Hả? !”

      Trưa hôm đó, trong phòng ngủ mọt sách, Tẩu Na Thị Na kích động vạn phần leo lên trò chơi, kênh bang phái của Thiên Hạ Bang oanh tạc đống:

      “Ta hôm nay gặp được Đại tẩu !”

      “Hơn nữa còn cùng Đại tẩu chuyện phiếm cự ly gần !”

      “Hôm nay Đại tẩu mời ta ăn cơm ! ! Hai mặn hai rau! !”

      “Giọng Đại tẩu siêu cấp êm tai !”

      “Còn nữa, hóa ra Đại tẩu là giảng viên đại học! Nhìn quá trẻ hoàn toàn đoán ra! !”

      Giữa trưa có mấy người online, nhưng bang chúng Thiên Hạ Bang nhiều, phần ba người Online cũng đủ xem, N người im lặng tuyệt đối xong kỳ kèo thêm nội tình, cầu ảnh chụp.

      Tẩu Na Thị Na: “Đại tẩu cho chụp”

      Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Bám theo chứ! Đồ ngốc!”

      Lạc Thủy: “Hờ hờ, có khi lại bị diệt khẩu đấy.”

      Tẩu Na Thị Na: “Đại tẩu rất dịu dàng !”

      Lạc Thủy: “Vậy tại sao bám theo?”

      Tẩu Na Thị Na: “Khóc, tỷ ấy mua cơm cho ta xong là luôn, ta còn kịp phản ứng…”

      Huyết Sa: “Phúc hắc!***”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Tiểu Tẩu ngươi gặp Đại tẩu hai lầm rồi nhỉ, bang chủ còn chưa cưới nàng ấy vào cửa đâu, lá gan ngươi là lớn mà.”

      Ôn Như Ngọc: “Ừm, việc này lớn lớn, cũng tuyệt đối , các ngươi phải ghi nhớ từng giây từng phút, bang chủ rất là hung tàn .”

      Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Lão Đại có mặt, Như Ngọc lại có đất kênh kiệu rồi.”

      Ôn Như Ngọc: “Cái này gọi là kênh kiệu, đây là hiểu tường biết tận, tin hay tùy, đằng nào ta cũng tin , chúc ngươi may mắn, Tẩu Ca”

      Tẩu Na Thị Na: “…”

      Lạc Thủy: “Tiểu Tẩu đừng nghe Như Ngọc bậy, bang chủ rất hiểu lý lẽ .”

      chứng minh, phương diện đương, lý lẽ chỉ như mây bay.

      Hệ thống thông báo: “Tẩu Na Thị Na bị bang chủ Quân Lâm Thiên Hạ kick khỏi bổn bang.”

      Ôn Như Ngọc: “Bang chủ đại nhân ngài đến rồi, tung hoa tung hoa! !”

      Lạc Thủy: “…”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Khụ khụ, lão Đại, cần hung tàn như vậy”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Lỡ tay”

      Quần chúng: “…”

      Lát sau bang chủ lại hạ mình giải thích chút: “Đợi chốc nữa hãy lôi cậu ta vào lại, nhắc nhở chút, tốt nhất là đừng nên lên mạng rêu rao về cuộc sống ngoài đời của người khác.”

      Ôn Như Ngọc: “Được được, để ta xử lý!”

      Tiếng lòng hiệp hội fan não tàn của Quân Lâm Thiên Hạ: “Bang chủ chính là chính trực như vậy a a a a a a!”

      Ngạo Thị Thương Khung gửi tin nhắn riêng: “Thực ra ngươi còn muốn nghe thêm nội tình hơn đúng ?”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Hờ”

      Ngạo Thị Thương Khung trong lòng tự nhủ, mình điều tra việc tư của người ta mặt đổi sắc, áy náy cũng thấy, lại cho phép người khác bàn luận ít chuyện về người ta, đây gọi là cái gì? Mà thôi, cũng quan trọng.

      Lại trở lại với Diêu Viễn, tan tầm, Diêu Hân Nhiên nghe muốn “Kết hôn” liền gọi điện thoại tới cười khuyên giải: “ cần nghiêm trọng hóa việc hòa thân, chỉ là trò chơi mạng thôi mà.”

      Nhưng là người ta đến số điện thoại cũng cho rồi, người kia liên lạc, Diêu Viễn đầu óc đình trệ nhớ ra mình lúc ấy còn nũng nịu mà trả lời câu “ cũng ngủ ngon nhé” … Đây cũng quá giống đương mà!!

      “Lại , thoải mái giải trừ tình trạng hôn nhân cũng được, đến chỗ NPC làm chút thủ tục là xong.”

      Điều này Diêu Viễn cũng có nghĩ đến , nhưng buổi chiều lại nhận được tin nhắn “Tám rưỡi tối nay cử hành hôn lễ, hy vọng em quên. Đối với cuộc hôn nhân của chúng ta rất nghiêm túc, hy vọng em cũng thế.” Diêu Viễn hiểu sao nghe Quân Lâm Thiên Hạ chuyện luôn có cảm giác thực cùng mạng ảo lẫn lộn, cho nên mới đặc biệt có sức ép, như là đại thần hành hạ tinh thần vậy.

      Đến tối, để tránh đối phương “Rất thực tế” mà gọi điện đến thúc giục kết hôn, Diêu Viễn bảy giờ liền đăng nhập trò chơi, vừa mở kênh bang phái liền phải tắt ngay, quá ầm ĩ!

      Mà kênh chuyện riêng của Nhược Vi Quân Cố cũng loạn cả lên, đa số là chúc cùng Quân Lâm Thiên Hạ trăm năm hạnh phúc, còn có linh tinh nào là cướp mất Quân Lâm bang chủ, hận ngươi vân vân .

      Diêu Viễn trong lòng tự nhủ, ta cũng hận a, hận chính mình nhất thời bị tiền làm mờ mắt!

      Thủy Thượng Tiên: “Em mở kênh bang phái , cả nhà có của hồi môn muốn đưa em!”

      Nhược Vi Quân Cố: “Hà? cần đâu, trước chị phải cũng …” Hôn lễ này cần quá so đo sao?

      Thủy thượng tiên: “Em thân … Ôn Như Ngọc vừa liên hệ, trong bang quy của bọn họ có điều là ‘Thuận ta sống chống ta chết’ … Ta lý giải nửa ngày, kết luận là, nếu em cùng bang chủ bọn họ ly hôn, chính là hòa thân thất bại… Chúng ta có thể bị diệt môn.”

      Diêu Viễn sửng sốt, đập bàn nhảy dựng lên, “Thế quá vô sỉ !”

      ————–

      *Tỷ đệ luyến: bạn trai/chồng kém tuổi

      *Nguyên bản: 剧情卡带 tớ cũng biết nên dịch sao cho mượt, bạn nào biết comment và trích nguồn tham khảo giúp tớ với nhé

      *Phúc hắc: (chắc cần nhưng cứ giải nghĩa cho chắc :)) ) Lòng dạ xấu xa, đen tối, mưu mô, quỷ quyệt, vân vân :v
      Mẹ Mìntiểu Viên Viên thích bài này.

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      5.3

      Thủy Thượng Tiên: “Em phải nghĩ theo chiều hướng ‘thuận ta sống’ chứ”

      Nhược Vi Quân Cố: “Chị… Thực ra chị rất muốn em cùng người ta hòa thân có phải ?”

      Thủy Thượng Tiên: “Chị là loại người đó sao? !”

      Nhược Vi Quân Cố: “Bức ảnh chụp em mờ mờ mạng cũng là chị phát tán phải ?”

      Thủy Thượng Tiên: “Chị là loại người đó sao?!”

      Nhược Vi Quân Cố: “… Quên .”

      Việc đến nước này, nhiều cũng vô ích, chính sách nhất quán: Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.

      Thế nên khoảng tám giờ Diêu Viễn nhận của hồi môn trong bang xong, nhìn danh sách hảo hữu thấy Quân Lâm Thiên Hạ online tim khỏi lại loạn nhịp hai giây, rất nhanh đối phương liền gửi tới tin nhắn: “Lên sớm vậy”

      Nhược Vi Quân Cố: “…”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Vừa rồi còn nghĩ nếu em chưa lên mạng có thể gọi điện rồi, đáng tiếc.”

      Diêu Viễn nghĩ thầm, là ngóng trông tôi gặp chuyện gì đấy à? “Em lên rồi đây.”

      Sau đó hai người gặp nhau.

      Hôm nay Quân Lâm Thiên Hạ thay bộ đồ đỏ rực, diễm lệ y hệt… tân lang.

      Sau đó giao dịch cho Diêu nương mấy thứ, Diêu Viễn liếc qua là bộ trang bị màu đỏ đỉnh cấp, cùng với thần thú Chu Tước mà người người tha thiết ước mơ … Hôm trước trong danh sách kia hoàn toàn có.

      Nhược Vi Quân Cố: “Sao lại thế này?”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Vừa lấy được, xin lỗi, vẫn tìm được Tuyết Kiếm cho em”

      Nhược Vi Quân Cố: “… Ý em là sao lại đưa em những thứ này?”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Sợ em đào hôn.”

      Diêu Viễn đột nhiên nghĩ đến chuyện, “Quân Lâm bang chủ, nếu như em đào hôn, các diệt môn bọn em sao?”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Em muốn đào hôn à?”

      Nhược Vi Quân Cố: “…

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Thế có khả năng này rồi”

      Tức là nếu tôi đào hôn có khả năng này à… ? !

      Sau đó Diêu Viễn tâm tình phức tạp nhận sính lễ trong danh sách hôm rồi khiến đồng chí hoa mắt đưa chân mà đại thần gửi tới.

      Đại thần tâm tình lại rất tốt: “ thôi, sắp đến giờ lành rồi.”

      Mình cuối cùng sắp thành boss nhà nuôi rồi? Đây là cảm nhận duy nhất trong lòng Diêu Viễn thời khắc đó.

      Boss nhà nuôi bị bắt thay áo đỏ, bị dẫn vào Thiên Hi cung, vừa vào, bên trong rất náo nhiệt rồi, còn nhớ cách đây lâu mới đến đây làm quần chúng dự khán hôn lễ của người khác, nghĩ đến nhanh như vậy đến lượt mình , là thế vô thường.

      Lạc Thủy: “Tân lang tân nương tới, tung hoa tung hoa tung hoa!”

      N người cùng tung xong, nhân vật bên cạnh Nhược Vi Quân Cố phất tay, tất cả lập tức an tĩnh lại .

      Có nhất thiết phải trâu bò như vậy ??

      Diêu Viễn khổ quen rồi sướng chịu được, cảm thấy màn này này là… khiến nảy ra ý muốn lâm trận bỏ chạy, nhưng nhìn chung quanh ba tầng trong ba tầng ngoài toàn người là người, trong đó cao thủ như mây… Phỏng chừng nếu chạy chết có khi còn được toàn thây ? Người trong bang cũng lục tục truyền tống tới rồi, Diêu Viễn ném ánh mắt cầu cứu qua, sau đó nhìn bang chúng Bách Hoa đường nhất trí : “Quân Lâm bang chủ đại thần, giờ lành đến rồi, mau chóng bái đường thôi!”

      Trước đây sao thấy bọn họ có tổ chức có kỷ luật như vậy?

      Diêu Viễn biết nên thế nào, đúng vậy, có chút khẩn trương, tới thực, cho dù là kết hôn trong game, cũng chưa thử bao giờ, hơn nữa vừa thử liền thử lớn như vậy luôn.

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Sao vậy?”

      Diêu Viễn thực rất muốn nhổ ra câu, sau đó cũng , “ quá phô trương lãng phí rồi.”

      Đây chính là chênh lệch giai cấp sao? Diêu Viễn ‘Nghèo khổ’ quen, cũng loáng thoáng hy vọng người kia hiểu được, có câu châm ngôn như thế nào nhỉ: Bọn họ sống trong những thế giới khác nhau, kết hôn phải thận trọng!

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Ừ, có điều cả đời cũng chỉ kết hôn lần, chúng ta cũng chỉ có lần khoa trương này thôi, về sau cho em quản sổ, cần dùng đến tiền hỏi em, như vậy được ?”

      “Khụ khụ khụ khụ!” Trước máy vi tính người nào đó ho khan đỏ cả mặt.

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Đúng rồi, bọn họ rủ em vào YY.”

      Diêu Viễn vừa ho xong nhìn thấy “vào YY” lại giật thót mình, vào YY? Tức là nghe được giọng … “ thực” quá rồi!

      Vừa muốn cự tuyệt, Thủy Thượng Tiên gửi tin nhắn riêng, “Vào YY, kênh ××××××!”

      lúc sau, Diêu Viễn còn gì để , sao lại ngốc như vậy, có thể tưởng đây là YY bang mình chứ?

      Ôn Như Ngọc: “Ai ya bang chủ phu nhân cuối cùng cũng vào rồi! Cả nhà chào mừng!!” N người ùa tới hỏi thăm, có thể nghe ra được tất cả vô cùng kích động .

      Hùng Ưng Nhất Hiệu “Đại tẩu rên tiếng coi, mọi người đều ngóng trông giờ phút này!!”

      Thủy Thượng Tiên: “Em ta thẹn thùng, mọi người đừng có dọa nó chạy , ta vất vả mới lừa được nó vào đây.”

      Diêu Viễn: “…”

      A Di: “Quân tỷ tỷ trong YY bang phái cũng rất ít mở miệng mà.”

      Cuối cùng cũng coi như có người chưa táng tận lương tâm, Diêu Viễn rất là vui mừng.

      A Di: “Cho nên là háo hức mà, hôm nay Quân tỷ tỷ đại hôn, biết có thể hát bài YY ? Trước đây bang chủ Quân tỷ tỷ hát rất êm tai ! lòng chờ mong!”

      Chị họ nhà còn có cái gì chưa ? Ngoài ra, ca hát dễ nghe chỗ nào? Chị họ còn bảo giọng hát của làm hỏng cả nhạc nền ấy.

      Ngạo Thị Thương Khung: “ vậy sao? Tò mò quá, có phải hả người nào đó?”

      Người nào đó, mỗ bang chủ, mọi người đều rất ăn ý điều chỉnh tần cho , im lặng chờ vài giây, nhưng Quân Lâm bang chủ từ cũng nhả ra.

      Ngược lại giọng nữ mềm xen đầy ý cười vang lên: “Hóa ra ngươi phải con .”

      “…”

      “…”

      N người im lặng tuyệt đối, phải vì câu kia, mà là thanh kia cùng với người .

      Hùng Ưng Nhất Hiệu: “Vừa rồi là Đại tẩu sao? !”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Đúng vậy, sau đó vạn phần vinh hạnh tẩu tử mở miệng câu đầu tiên là với ta !”

      Ôn Như Ngọc: “Ngươi sợ chết.”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Ta ăn ngay thôi, có điều câu kia…”

      Hoa nở: “Hờ hờ, tiểu Quân lúc nào cũng là đáng .”

      Tẩu Na Thị Na: “Ta bảo mà, tẩu tử giọng rất êm tai!”

      Bảo Bối Ngoan: “Tẩu tử nhiều thêm chút .”

      Á Tế Á: “Ta đoán chắc là Quân tỷ tỷ thẹn thùng , hehe.”

      Diêu Viễn xác thực… rất ngại ngùng, trở thành trung tâm cuộc chuyện áp lực rất lớn.

      Mà người nào đó cuối cùng cũng lên sàn, lên tiếng giải vây, Quân Lâm Thiên Hạ: “Giờ lành đến rồi, qua Chủ Hôn Đài thôi.”

      Thanh rất trầm, rất bình tĩnh, à… Diêu Viễn trong lòng tự nhủ, tóm lại… Cũng tệ Sau đó tình nguyện trả lời: “Vâng.”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Hờ hờ, rốt cuộc đạt được ước ao rồi nhé người nào đó.”

      Mười giây sau, Ôn Như Ngọc: “Tiểu Thương, xin lỗi, người nào đó trong miệng ngươi, bang chủ vĩ đại bảo ta chặn họng ngươi.”

      “…”

      Hôn lễ cuối cùng cũng bắt đầu , Nhược Vi Quân Cố theo Quân Lâm Thiên Hạ tới trước Chủ Hôn Đài, những dòng chúc phúc bay tán loạn làm Diêu Viễn hoa cả mắt, hình thức hôn lễ là do Quân Lâm bang chủ đích thân chọn, mà đại thần cầu chỉ có : Tốc độ.

      Cho nên đám người có mặt hôm đó được chứng kiến hồi hôn lễ tốc độ nhất trong lịch sử [ Thịnh Thế ].

      Quân Lâm Thiên Hạ, con có nguyện ý cưới Nhược Vi Quân Cố làm vợ ?

      Nguyện ý.

      Nhược Vi Quân Cố, con có nguyện ý gả cho Quân Lâm Thiên Hạ ?

      … Nguyện ý.

      Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng.

      Nửa phút im lặng, sau đó, trường sôi trào .

      “Sao? Xong rôi??? !”

      phải chứ, nhanh vậy? Ta còn chưa kịp phản ứng mà!”

      “Sao lại thế, buổi lễ kết thúc rồi??? Ta vừa vào mà a a a a a!!!!!”

      “Người đâu rồi người đâu rồi? ! Lão Đại cùng Đại tẩu đâu?? Rớt mạng rồi???? !”

      Ôn Như Ngọc: “Đần vừa thôi, truyền tống vào động phòng rồi! !”

      Hôn lễ long trọng nhất, tốc độ nhất [ Thịnh Thế ] này bị hậu nhân truyền tụng thành đoạn giai thoại: “Năm đó, có hồi hôn lễ, tân lang Quân Lâm Thiên Hạ lúc ấy là số trong [ Thịnh Thế ], chậc chậc, hôn lễ kia tề tựu N cao thủ, thể hoành tráng hơn, tiêu tốn 1 vạn đồng vàng, bao Thiên Hi Cung cả tuần, nhưng quá trình từ đầu chí cuối đến 2 phút tân lang liền kết thúc buổi lễ lôi tân nương vào động phòng , đây mới là trâu bò trong trâu bò.”

      “Là lãng phí trong lãng phí.” tài khoản dự thính- Loli Tiểu Hào bình luận.

      Loli Tiểu Hào từng hỏi tân lang kia, làm quái gì phải bao thiên hi cung cả tuần.

      Tân lang trả lời: “Sợ em chạy , nhưng khẳng định trong vòng tuần có thể tìm ra.”

      Loli: “…”

      Đó là chuyện sau này, tại Loli Tiểu Hào vẫn là Nhược Vi Quân Cố, động phòng.

      Diêu Viễn bỏ tai nghe ra, bởi vì bên trong nổ tung nồi, lỗ tai chịu nổi.

      Lúc này Diêu Viễn mới nhìn kỹ hỷ phòng đỏ rực này, ặc, hệ thống đại thần còn rất chuyên nghiệp , hỉ trướng, nến đỏ, bàn đàn hương…

      Sau đó, tân lang tuấn mỹ vui mừng bước đến gần, nắm lấy tay , tim Diêu Viễn theo bản năng nhảy dựng, cuối cùng nghĩ thầm lẽ muốn lăn giường ? Hệ thống … Vô sỉ như vậy chứ?

      Hệ thống xác thực vô sỉ như vậy, nhưng người trước mặt rất vô sỉ, “Sợ ?”

      Nhược Vi Quân Cố: “…”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Phàm là việc gì cũng có lần đầu tiên.”

      Nhược Vi Quân Cố: “…”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Phu nhân, chúng ta lên giường

      hiểu sao Diêu Viễn cảm giác Quân Lâm Thiên Hạ sau màn hình cười.

      Nhược Vi Quân Cố: “ cười đấy à?”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Ừ”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Vui vẻ.”

      Sau đó Diêu Viễn lại hiểu sao, giống như bị thôi miên, Nhược Vi Quân Cố như con rối bị giật dây trong truyền thuyết, bị Quân Lâm Thiên Hạ dẫn đến bên giường, vén lên hỉ trướng ngồi xuống, mặt đối mặt ôm nhau, sau đó màn hình dần dần tối đen lại.

      Diêu Viễn cuối cùng chỉ cảm thấy, hệ thống thực ra cũng rất vô sỉ .
      Mẹ Mìntiểu Viên Viên thích bài này.

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 6:Ảnh của đại thần

      6.1

      Sau khi kết hôn vấn đề đầu tiên Diêu Viễn hỏi đại thần là: “Nếu như, em là nếu như, hôm đó em đào hôn, liệu có phải chết toàn thây ?”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “

      Vừa định thở phào hơi, đối phương lập tức nốt nửa câu sau, “ bị thủ thi.”

      Diêu Viễn lúc đó xác định người này… Tuyệt đối phải chính nhân quân tử gì, có thủ đoạn nào tàn nhẫn hơn so với thủ thi ? Có ??? những là chết toàn thây, còn là phục bên xác người ta, sống lại lần giết lần, vạn kiếp bất phục!!

      May mắn, Diêu Viễn khi đó nghĩ , may mà kết hôn .

      Diêu mỹ nhân ngây thơ chút cũng ý thức được, đây chính là kết quả người ta muốn, “cam tâm tình nguyện” mà gả cho .

      Diêu Viễn, , Nhược Vi Quân Cố gả cho Quân Lâm Thiên Hạ xong, đầu mọc thêm cái danh hiệu: Quân Lâm Thiên Hạ phu nhân. Cách xưng hô này khiến đường thường bị nhòm ngó, sau đó cảm thán câu “Hóa ra đó là vợ bang chủ Thiên Hạ Bang”..v..v…

      Diêu Viễn cảm thấy do bởi người nào đó sức ảnh hưởng quá mạnh, khiến cảm giác tồn tại của càng ngày càng yếu, chính là giống như con cái của quan lại nhà quyền quý, thường bị là con của ai ai ai đó, có bản thân. Diêu Viễn rốt cuộc cũng có ngày được thể nghiệm làm… người nhà của quý nhân … rất có cảm giác được này mất nọ.

      cũng coi như là cao thủ mãn cấp có được ?

      Mặc dù so với người nào đó mà kỹ thuật kém chút, trang bị kém rất nhiều, tiền… Thôi, cùng người ta ganh đua so sánh gì gì đó là chuyện vô nghĩa nhất!

      Diêu Viễn chớp chớp mắt, tiếp tục thao tác Nhược Vi Quân Cố bào thương (chạy nhiệm vụ kiếm tiền), bởi sính lễ đều cho vào bang phái hết rồi.

      Á Tế Á: “Quân tỷ tỷ bào thương à? phải tỷ phu trong truyền thuyết đem tất cả tiền chuyển hết cho tỷ quản sao? Thế nào lại thiếu tiền được? !”

      Diêu Viễn thở dài, tiêu tiền của người khác tay bị nhũn, “Đây là hai việc khác nhau, ta chỉ giúp quản tiền thôi.”

      Á Tế Á: “Quân tỷ, tỷ phải vẫn luôn muốn dựa hơi đại gia sao? Giờ túm được rồi lại dựa là thế nào?”

      Diêu Viễn lần nữa thở dài, đại gia này cũng đại gia quá, dựa hơi rất có áp lực tâm lý, hơn nữa chủ yếu là người nọ tuyệt đối phải là loại lương thiện gì, cứ cảm thấy chỉ cần bước sai bước chính là con đường có lối về, cần kiệm dễ xa xỉ, xa xỉ cần kiệm trở lại rất khó.

      được bao lâu trong bang lại có người hỏi tại sao phải bào thương? Diêu Viễn cũng lười giải thích , liền là chạy cho vui.

      Quân Lâm Thiên Hạ: “ bào thương?”

      Nhược Vi Quân Cố: “Vâng… Chạy chơi.”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Chơi chán rồi có muốn đánh phó bản ?”

      Nhược Vi Quân Cố: “… Được”

      Đúng là chán rồi, Diêu Viễn đối với nhiệm vụ kiếm tiền có gì mới mẻ trước giờ cũng mấy hứng thú.

      Điểm tốt nhất sau khi kết hôn chính là kỹ năng truyền tống giữa phu thê, cần tọa độ, cần chạy, chỉ cần click vào “Truyền tống tới bên trượng phu / thê tử” là trong nháy mắt di động đến bên nửa kia rồi.

      Lúc Nhược Vi Quân Cố truyền tống đến chỗ Quân Lâm Thiên Hạ có mấy người ở đó sẵn, bao gồm cả chị họ Thủy Thượng Tiên, còn có Hoa Khai.

      kiện cần nhắc tới chút, chính là sau khi Diêu Viễn kết hôn cùng Quân Lâm Thiên Hạ, Thiên Hạ Bang cũng cùng Bách Hoa Đường bọn họ kết thành đồng minh. Người của Bách Hoa Đường đương nhiên là vui vẻ phát điên, ngoại trừ Diêu Viễn- nhân vật được thẩm thấu quá triệt để.

      Hoa Khai: “Tiểu Quân đến rồi? Hehe, ta nằm mơ cũng nghĩ đến có thể cùng các đại cao thủ bảng xếp hạng đánh phó bản, kích động! Có thể giống trong truyền thuyết giết lèo thẳng đến Boss ?”

      Nhược Vi Quân Cố: “.”

      Boss cao cấp trong phó bản mà cứ để người chơi muốn giết lúc nào là giết lúc ấy đại biểu điều gì? Đại biểu trò chơi này đóng cửa nhịn cơm được rồi.

      Hoa nở: “Hoang tưởng tí cũng tốt mà!”

      Nhược Vi Quân Cố: “À, cũng đúng.” Hoang tưởng có gì là thể .

      Đội ngũ thành lập, Bách Hoa Đường ba người cùng với Quân Lâm Thiên Hạ, Ngạo Thị Thương Khung, Hùng Ưng Nhất Hiệu, Lạc Hà Mãn Thiên.

      Lạc Hà Mãn Thiên: “Vị này chính là Quân Lâm phu nhân sao?”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Tẩu tử, giới thiệu cho người, Lạc Hà là người bạn cũ, là bang chủ phu nhân của Vân Hải Bang.”

      Vân Hải Bang Diêu Viễn cũng từng nghe qua, cũng là đại bang phái.

      Nhược Vi Quân Cố: “Xin chào”

      Lạc Hà Mãn Thiên: “Xin chào, ta cứ luôn nghĩ Quân Lâm kết hôn cơ, ngờ… Tóm lại rất vui được gặp , nghe trong thực cũng là đại mỹ nữ, ai, mỹ nữ lúc nào mà chẳng tương đối nổi tiếng đây”

      Diêu Viễn nghe xong theo bản năng nhíu mày.

      Thủy thượng tiên: “Em tôi tâm hồn cũng rất đẹp có được ?”

      Hùng Ưng số 1: “Tẩu tử kỹ thuật cũng thực OK.”

      Lạc Hà Mãn Thiên: “Các người sao vậy, ta đâu tiểu Nhược tốt.”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Vào phó bản .”

      Lãnh đạo lên tiếng, những người còn lại đều nhiều lời nữa mà vào phó bản, Nhược Vi Quân Cố lập tức nhận được tin nhắn riêng của lãnh đạo: “Lạc Hà Mãn Thiên là Thương Khung mang đến .”

      câu đầu đuôi, giống trần thuật lại giống giải thích, ‘ liên quan gì đến ’, Diêu Viễn đọc xong đột nhiên bật cười .

      thực nhạy cảm, cũng nghĩ lung tung gì, chẳng qua người khác vừa gặp gọi mình là đại mỹ nữ, có chút bài xích, dù sao người bình thường đều hi vọng người khác chỉ quan tâm tới vẻ bề ngoài của mình mà.

      Nội tâm gì gì đó so ra vẫn quan trọng hơn.

      Diêu Viễn mới đầu xác thực nghĩ lung tung, sau đó lúc đánh bản sao cuối cùng lại thành nghĩ lung tung. Mà cũng thể nghĩ lung tung được, Lạc Hà Mãn Thiên kia là mục sư, chịu trách nhiệm trị liệu cho mọi người, nhưng ta đường gần như đều chỉ lo cho Quân Lâm Thiên Hạ … mà Quân Lâm Thiên Hạ là ai chứ? Cả sever ta chính là nhân vật máu trâu nhất.

      Người có ý kiến đầu tiên phải Diêu Viễn, mà là người có thanh máu HP báo nguy, Diêu Hân Nhiên, “Ta này đại tỷ, ngươi cũng giúp ta thêm ít máu !”

      Lạc Hà Mãn Thiên: “Sorry, vừa rồi chú ý, lập tức thêm đây”

      Sau đó việc tương tự lại phát sinh lần, nhưng người kêu là Hùng Ưng Nhất Hiệu.

      Diêu Viễn nghĩ thầm may mà kỹ thuật của cũng tính OK, phải mất mặt hô cứu mạng, đến lúc trước khi vào ải cuối cùng PK với Boss, Quân Lâm Thiên Hạ đứng lại.

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Lạc Hà Mãn Thiên, hoặc là nghiêm túc phối hợp, hoặc là thoát ra luôn .”

      Kênh đội ngũ rơi vào yên lặng.

      Lạc Hà Mãn Thiên: “Xin lỗi, Quân Lâm, sau này ta chú ý .”

      Chị họ Diêu Hân Nhiên gửi tin nhắn riêng: “Em có cảm thấy ta thích Quân Lâm Thiên Hạ ?”

      Diêu Viễn nghĩ thầm, mọi người chắc đều cảm giác được ? Có điều quen bàn luận thị phi, cho nên tiếp lời, Diêu Hân Nhiên lại gửi đến: “Nhưng mà Quân Lâm Thiên Hạ này ác liệt! Hoặc là phối hợp, hoặc là cút! Ha ha, vui ? Chị nhìn còn thấy sướng, cùng Hoa Khai nếu Lạc Hà Mãn Thiên biết điều như vậy, ngươi bảo Quân Lâm Thiên Hạ trực tiếp thịt ta luôn , chết trong tay người mình ái mộ là ngược nhất đấy.”

      Diêu Viễn toát mồ hôi.

      giây sau Quân Lâm Thiên Hạ cũng gửi tin nhắn riêng tới, “Đừng nghĩ nhiều.”

      sao lại nghĩ nhiều được, ta thích , thích… người khác, người khác kia cũng thể so đo với tất cả những người thích chứ? Như vậy quá nhen, cho nên Diêu Viễn rộng lượng trả lời câu, thậm chí còn mang chút tính chất an ủi, “Được hoan nghênh, rất tốt .”

      Chưa được bao lâu, Ngạo Thị Thương Khung nhắn: “Xin lỗi tẩu tử! Ta tưởng Lạc Hà hết hy vọng với Quân Lâm rồi, cho nên mới đáp ứng cho ấy cùng phó bản, thực ra ấy vốn là người trong bang , sau đó… ặc, tóm lại bang chủ đại nhân ngoại trừ người tuyệt có ai khác đâu!”

      Nhược Vi Quân Cố: “Ngươi đừng kích động như vậy”

      Ngạo Thị Thương Khung: “Tẩu tử, ta kích động trượng phu nhà người đem ta bầm thây vạn đoạn , hậu quả rất nghiêm trọng!”

      Diêu Viễn toát mồ hôi, “Được rồi được rồi, ta tin mà.”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Đánh xong Boss cuối này dẫn em Vô Tà Sơn chơi nhé?”

      Vô tà sơn?

      Đại thần, đối với thánh địa hẹn hò của Thịnh Thế thiên vị biết nhường nào.

      Tuy rằng bối cảnh trong Thịnh Thế được đồ họa rất xa hoa, Diêu Viễn bình thường cũng rất thích cưỡi Tảo Hồng Mã dạo vòng vòng, nhưng mà…

      Nhược Vi Quân Cố: “ được ? Em muốn xem phim.”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “À, vậy đợi lát nữa cùng xem phim”

      Diêu Viễn kinh ngạc, người kia tiện : “Em muốn xem phim gì? cũng bật, coi như cùng xem”

      Diêu Viễn: “…”

      Vừa định thở phào, luôn là như vậy, vừa định thở phào cái liền trúng ngay chưởng trời giáng , Quân Lâm Thiên Hạ: “Có muốn dùng webcam với ?”

      Nhược Vi Quân Cố: “Dạ?”

      Quân Lâm Thiên Hạ: “Đùa thôi.”

      Còn đợi Diêu Viễn hoàn hồn sau hai ba đợt sóng triều liên tiếp, Ngạo Thị Thương Khung nhắn: “Đúng rồi tẩu tử, ta với người là lão Đại rất đẹp trai chưa? đấy, đẹp lắm luôn!”

      Câu cuối cùng này Diêu Viễn mãi vẫn phân tích được là người nào đó bày mưu đặt kế, hay là Ngạo Thị Thương Khung “Đúng rồi” đột nhiên nghĩ ra?

      tóm lại, cùng đại thần “Võng luyến” hao tổn tinh thần.

      Trong tiềm thức Diêu Viễn nhận định mình đây là đương. ( đương mạng cũng là đương).
      Mẹ Mìn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :