1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Đô thị - Hào môn hôn nhân] Anh đừng yêu em - Nguyệt Hạ Hồn Tiêu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bạch Tiểu Ngọc

      Bạch Tiểu Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      527

    2. Bạch Tiểu Ngọc

      Bạch Tiểu Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      527
      Chương 3:
      ăn dấm, chỉ uống nước ô mai
      Giản Mạt chớp chớp mắt đầy tình ý, hơi nhón chân lên, bên môi thoáng nở nụ cười mê người, rồi hướng về phía môi Cố Bắc Thần hôn lên, cười ngọt : "Dấm quá chua... thời tiết nóng thế này, em chỉ muốn uống nước ô mai thôi."

      "A?" Cố Bắc Thần nhếch mày, ánh mắt đen láy thêm vài phần thâm thúy nhìn chằm vào . "Thích uống đồ chua..." cụp mắt xuống, đưa mắt nhìn vị trí phần bụng của Giản Mạt. "Chẳng lẽ có?"

      Giản Mạt hờn dỗi trừng mắt nhìn.

      "Em có hay , Thần thiếu chẳng lẽ biết?"

      Cố Bắc Thần nở nụ cười, thích người phụ nữ này... Ngày thường nghe lời làm phiền , lúc trở về, liền làm tốt bổn phận của người vợ.

      Trước đây từng hỏi : "Giản Mạt, tại sao khi đó em lại đồng ý lấy ?"

      trả lời lại cách thành , hề có chút giả tạo.

      "Bởi vì em rất cần tiền, mà thứ đó thiếu."

      cần người vợ để đối phó với bà của mình, cũng như để lấy được cổ phần bà đưa cho người chú kia, người phụ nữ quá tham vọng thể chọn được...

      Tất nhiên, lựa chọn chỉ dành cho đối tượng dể đối phó, người mở miệng ra chỉ cầu cần tiền, Giản Mạt là lựa chọn tốt nhất.


      Huống chi... Cố Bắc Thần dùng ánh trầm nhìn Giản Mạt, môi mỏng nhếch lên, cong thành đường nét tà mị.

      " nghĩ sao thử sinh đứa?" Cố Bắc Thần ngước mắt lên, tròng mắt sâu thẳm thấy đáy nhìn thẳng vào Giản Mạt.

      Trong lòng Giản Mạt chợt đập thình thịch vài tiếng, thầm mắng: "Chẳng lẽ người đàn ông này biết dùng mỹ nam kế là rất đáng xấu hổ sao?"

      Giản Mạt nhếch môi cười, vô tội chớp mắt: "Lúc trước chúng ta chỉ là em chỉ làm vợ thôi... nếu như muốn sinh con, em muốn tăng thêm giá."

      Bên môi Cố Bắc Thần ý cười nồng đậm, hướng về phía môi Giản Mạt hôn lên, giọng điệu trầm thấp tình từ vang lên: "Được, tùy ý em xoát người... muốn lấy cái gì đều chiều theo ý em."


      Trong tâm Giản Mạt khống chế được rung cái, người đàn ông này luôn biết cách làm ý loạn tình mê.

      " có bản lĩnh làm bụng em có em bé ... Bất quá, nếu có em giữ lại... nhưng mà lỡ như giữ được em rất buồn cho coi!"

      Nhìn Giản Mạt làm ra bộ dáng điềm đạm đáng , dù biết người phụ nữ này giả vờ, dù vậy vẫn làm tâm trạng vẫn rất thoải mái.

      Cố Bắc Thần nhéo cái mũi của Giản Mạt, nhàn nhạt mở miệng: "Chị hai kêu qua chỗ chị ấy để ăn tối, dẫn em cùng."

      Giản Mạt vừa nghe xong, cả người trong nháy mắt cứng ngắc, trong mắt thoáng vẻ do dự cùng kháng cự... rất nhanh, giây lát lại biến mất, nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ vô tư khi nãy.

      "Được..." Giản Mạt cười nhìn Cố Bắc Thần, rồi vươn tay đẩy sang bên. "Vậy em liền lên lầu thay đồ."

      "Ừ." Cố Bắc Thần gật đầu, buông Giản Mạt ra.

      Giản Mạt trước khi còn cố ý hôn lên mặt Cố Bắc Thần cái, làm xong xoay người hấp tấp chạy lên lầu...

      Có điều vào khoảnh khắc lúc vừa mới xoay người , tất cả vẻ ngụy trang mặt như bị nứt ra, tựa như bị cái gì hung hăng đâm vào, tạo ra vết thương sâu...

      Ánh mắt thâm sâu của cố Bắc Thần nhìn bóng lưng của biến mất ở trước phòng ngủ, sau đó thu hồi lại tầm nhìn. cầm ly rượu đỏ lên, để sát bên miệng, bên miệng từ từ uống từng ngụm... ý cười môi, trông vô cùng gian xảo.

      Giản Mạt rất nhanh liền xuống lầu, hoàn toàn bỏ vẻ ăn mặc thường ngày, thay bằng cái váy màu trắng chỉ dài đến đầu gối, cánh tay áo ngắn đến vai, cổ áo hõm sâu, ngay cả mái tóc vừa nãy còn cột lên giờ tùy ý xõa dài xuống, cả người xinh đẹp quyến rũ chẳng khác nào tiểu tinh mê hoặc.

      " giờ muốn nữa..." Cố Bắc Thần tới, đột nhiên ôm lấy eo Giản Mạt, rồi xoay vài vòng rồi đặt ngồi lên mặt bàn quầy bar, đáy mắt thâm thúy dần dần lên ngọn lửa nóng rực đầy mùi dục vọng.

      Giản Mạt đột nhiên bị hơi thở nam tính phủ lấy toàn thân, nhịp tim hiểu sao càng lúc càng đập nhanh...

      Mặc dù lúc trước kết hôn là vì hai bên có lý do riêng, cần người vợ, mà lại cần tiền.

      Hơn nữa hôn nhân cũng kéo dài được hai năm, còn nhớ vào ngày đầu tiên khi bọn họ kết hôn, chính là liền lên giường...

      Nhớ tới việc trước đây ngoài ý muốn bị thất thân, khi đó còn phải trải qua việc đáng sợ khác, mà khi ấy rất cần tiền, nên khi được gả cho Cố Bắc Thần là rất biết ơn.

      Ít ra.. người đàn ông này có ghét bỏ .

      mặc dù đối với tiền là rất xem trọng, nhưng dù thế nào bây giờ cũng phải làm tốt nghĩa vụ làm vợ của mình.

      "Em có ý kiến gì cả..." Giản Mạt khẽ đảo mắt, ngón tay ngực Cố Bắc Thần vẽ vài vòng. ”Chỉ sợ lúc đó chị hai lại nghĩ là em cố tình cho , phải làm sao giờ?"

      Dứt lời, ngước ánh mắt vô tội lên, chớp chớp hai hàng mi dài.

      Cố Bắc Thần! , mau ...

      Giản Mạt ngừng kêu gào trong lòng, trong mắt phảng phất chút nóng lòng, nhưng hề biết bản thân vì nôn nóng, nên ánh mắt khi nhìn Cố Bắc Thần lại biến thành ý khác...


      Bộ dạng này của rơi vào trong mắt Cố Bắc Thần, lại chính là trực tiếp quyến rũ mời gọi .

      "Tiểu tinh..." Cố Bắc Thần cúi người xuống, ngay môi trằn trọc hôn lên, bá đạo công kích vào vào tận miệng . đưa đầu lưỡi ra cùng quấn quýt dây dưa chỗ, say mê đến cách nào dừng lại, làm đầu óc của cả hai cũng bắt đầu choáng váng.

      Bởi vì do hơn năm qua cùng Cố Bắc Thần ân ái ít lần, nên thân thể sớm trở nên rất mẫn cảm đối với ... mà lại nắm rất những điểm này cơ thể của .

      Trong nháy mắt, cả hai người đốt cháy lên ngọn lửa nóng rực khó mà dập tắt, nên trình diễn cảnh mây mưa quầy bar...

      "Ong ong... Ong ong..."

      Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên, đúng lúc cắt đứt màn ân ái diễn ra. thấy Cố Bắc Thần còn chưa có ý định dừng lại, ngược lại động tác càng gấp gáp hơn. chịu được, nhanh lên tiếng cắt đứt.

      "Nghe điện thoại..." Giản Mạt khó khăn lấy lại hơi thở, miệng chuyện ràng.

      Cố Bắc Thần rời khỏi môi Giản Mạt, cúi nhìn bị hôn đến cả gương mặt đều ngượng ngùng, đôi mắt nhanh chóng tối lại. bất đắc dĩ cầm điện lên thoại đặt quầy bar, liếc nhìn cái tên lên màn hình, trầm ngầm lúc rồi đặt bên tai nghe.

      "Được, nữa tiếng sau em đến... Được rồi... em cúp máy đây..."

      Cúp điện thoại xong, Cố Bắc Thần sẵn tiện bỏ điện thoại vào túi, rồi quay sang nhìn Giản Mạt, vươn tay ra, vuốt bên bờ môi , ngón tay trơn tru lau vết son môi bị lan ra ngoài da. Cánh môi nhàng cất tiếng trầm thấp êm ái như đàn violon, lời lại vô cùng ám muội. "Tối trở về, xem thế nào trừng phạt em..."

      Đầu óc Giản Mạt chỉ vừa mới thoát khỏi cảnh mê mang vừa rồi, giờ lại nghe Cố Bắc Thần xong, lập tức cãi lại:

      "Thần thiếu bên ngoài phải ăn no rồi mới trở về sao? Liệu có còn khí lực để trừng trị em?"

      Cố Bắc Thần cười: "Mỗi lần nhìn em ăn dấm chua như thế, rất thích."


      "..." Giản Mạt nhìn ý cười tràn ngập dưới đáy mắt của Cố Bắc Thần, muốn mắng người.

      Con mắt của ta nào thấy ghen? ràng là xem thường, là xem thường đó!

      Dù bản thân bị hiểu lầm, cũng cách nào thẳng ra được!

      Giản Mạt bị Cố Bắt Thần nhét vào bên trong xe, đây là cái xe mới đổi gần đây, nghe số lượng của chiếc xe này thế giới hiếm vô cùng... Mặc kệ là vẻ bên ngoài hay là vẻ bên trong, cái xe này cũng chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung... xa hoa.


      trắng ra là đây chính là khoe khoang!



      Nhưng với khí chất người Cố Bắc Thần, hoàn toàn phù hợp với xa hoa này...

      Giản Mạt cố gắng suy nghĩ đến chuyện khác, để bản thân để ý tới việc kia nữa... Hơn năm nay cùng với Cố Bắc Thần sống trong hôn nhân bí mật, cái gì cũng đều có thể thích ứng, nhưng chính là có cách nào chịu được khi cùng về nhà gặp Cố Từ, chính là chị hai của Cố Bắc Thần.

      sợ, sợ gặp lại người kia...

      Vừa nghĩ đến người kia, trong nháy mắt Giản Mạt liền cảm thấy tim đau đớn vô cùng.

      Lúc trước khi Cố Bắc Thần xuất , hề biết cùng với người kia lại có quan hệ với nhau... nếu như biết...

      Nếu như khi ấy biết được sao chứ? gả cho sao?

      Khi đó còn có quyền lựa chọn ư?

      "Em suy nghĩ cái gì?" Cố Bắc Thần như hoàn toàn thay đổi, còn vẻ mị hoặc như khi nãy lúc cả hai ở nhà. lúc này lạnh lùng mà xa cách, nâng tầm mắt sắc bén nhìn thẳng vào Giản Mạt, cái nhìn ấy như có thể nhìn xuyên thấu người khác.

      " nghĩ tới người đàn ông nào ư?"


    3. Bạch Tiểu Ngọc

      Bạch Tiểu Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      527
      Chương 4:
      Người ngày xưa, giờ thành mợ
      "Nếu như em là em nghĩ về , liệu có tin ?" Giản Mạt quay sang, cười nhìn Cố Bắc Thần, chợt lên tiếng hỏi.

      Cố Bắc Thần nghe xong, cũng suy nghĩ trả lời: " tin."

      "Nhưng em nghĩ về mà..." Giản Mạt khéo léo rời lực chú ý của Cố Bắc Thần về hướng khác. "Em nghĩ, lỡ như có ngày, tiểu tam tiểu tứ nào đó tới cửa tìm em, rồi tạt axit lên mặt em sao đây... "

      Giản Mạt khẽ thở dài, mặt mang đầy vẻ đau thương: "Mặc dù em phải loại phụ nữ dựa vào gương mặt để kiếm cơm... nhưng mà nếu có ngày cần em nữa, em cũng phải nhờ vào gương mặt này để tìm người tốt để dựa vào chứ, phải sao?"


      Cố Bắc Thần nghe người kế bên ngừng lải nhải, miệng líu ríu đến tận nam sang bắc, cũng lên tiếng cắt ngang lời .

      Cố Bắc thần cũng biết tại sao, đối với cái miệng lưỡi dẻo mồm chuyện đâu vào đâu của người phụ nữ này, hề cảm thấy phiền, có đôi khi còn cảm thấy khi nghe cũng rất vui tai.

      Lúc trước khi chọn trúng Giản Mạt làm vợ, là vì cảm thấy hiểu vị trí của mình...

      Mà chung sống với nhau trong hai năm qua, càng xác định ràng.

      Người phụ nữ này lâu lâu lại nổi hứng bày ra vẻ ghen tuông, nhưng cũng biết chừng mực gây rắc rối gì lớn, hơn nữa cũng rất biết điều thường lấy lòng .

      Bình thường làm cái gì ở bên ngoài, cũng chưa từng hỏi tới... Hơn nữa tin đồn xấu về có thể là lan tràn khắp nơi, vậy mà vẫn rất bình tĩnh xem như có chuyện gì, lúc nào cũng là dáng vẻ vô tư thay đổi.

      phải là biết bây giờ ở bên ngoài, khắp nơi đều đồn đại về vị Cố phu nhân thần bí mà cưới về, nhưng lại chưa từng lộ mặt. Đa số người đều phỏng đoán đây là câu chuyện về bé lọ lem may mắn được gả vào nhà giàu, dù bây giờ có đưa người ra để giải thích cũng có cách nào để chuyện êm xuôi xuống được.

      Nhưng cho dù như vậy, cũng chưa từng biểu vẻ vui... cũng y như vào lúc khi hai người họ mới gặp nhau, đó là... chỉ cầu về tiền.

      Mà hơn năm nay, quả chỉ cầu tiền của .

      Nghĩ tới đây, trong lòng Cố Bắc Thần lại có chút thoải mái... Người phụ nữ này hoàn toàn giống với những người phụ khác, dù mục đích cũng chỉ là vì tiền, nhưng trong lòng phải chăng giống như vậy?


      Người lái xe là trợ lý của Cố Bắc Thần, gọi là Tiêu Cảnh, từ lúc lái xe dọc đường tới giờ, những lời Giản Mạt đều nghe . Thỉnh thoảng lái xe, nhìn qua kính xe để xem tình hình phía sau. Khóe môi chợt nhếch lên...

      Kỳ , rất thích vị phu nhân hợp đồng này của Thần thiếu. Vóc người xinh đẹp, lại chưa bao giờ gây phiền phức cho Thần thiếu.

      Xe chạy từ Lam Trạch Viên đến biệt thự của hai là Cố Từ ở Lệ Sơn, cũng quá mất nhiều thời gian, chỉ vừa nữa tiếng là đến nơi. Sau khi tới chỗ xong, đậu xe phía sau trong vườn. Từ trong xe, Cố Bắc Thần và Giản Mạt liền mở cửa xuống xe.

      Giản Mạt vừa xuống xe, thấy toàn thân bắt đầu căng thẳng thôi...

      Mặc dù biết , người kia nước ngoài, ước tính là năm nữa mới trở về, nhưng bản thân chính là vẫn kìm nén được mà khẩn trương.

      "Sao thế?" Cố Bắc Thần liếc nhìn vẻ khác thường mặt Giản Mạt. "Em có chỗ nào thoải mái ư?"

      Giản Mạt giật mình, vội vàng che giấu vẻ sợ sệt trong lòng lại, giật khóe miệng, lắc đầu: "Em chỉ có chút mệt thôi, có gì nghiêm trọng đâu."

      Cố Bắc Thần hơi trầm mặt: "Công việc kia có gì tốt mà em lại cố sức làm như thế? Chẳng lẽ tiền đưa cho em đủ xài?"

      "Em làm vất vả như vậy, phải là vì muốn phòng ngừa việc sau này sao?" Giản Mạt hờn dỗi : "Lỡ như có ngày ném cho em tờ ly hôn, mà ly hôn rồi em thể ngày nào cũng xin tiền của được, nên giờ em cũng nên chuẩn bị tiền riêng để lo cho bản thân sau này chứ! Đúng ?"

      Cố Bắc Thần nghe Giản Mạt dùng lý do đàng hoàng để , nghe xong, trong lòng rất khó chịu... Người phụ này có cần phải chuyện là phải vạch quan hệ như vậy ?

      Tuy rằng, đây là điều trước đây mong muốn...

      "Được rồi, thôi." Mặt Cố Bắc Thần lạnh vài phần, hai chân bước lên, về phía trước.

      Giản Mạt ủ rũ mím chặt môi, trong lòng bồi hồi lúc, ràng muốn kháng cự, nhưng vẫn phải chậm rãi theo sau... giờ cũng xem như gặp may, vì lúc trước Cố Từ hề quen .

      bây giờ dám tưởng tượng, nếu Sở Tử Tiêu biết bây giờ trở thành mợ của ấy, có bộ dạng kích động ra sao...

      Lúc trước bởi vì cần tiền nên mới quyết định gả cho Cố Bắc Thần, khi đó liền biết, giữa và Sở Tử Tiêu hoàn toàn chấm dứt.

      chỉ bởi vì lập gia đình, mà còn là vì từng hứa đợi trở về, rồi cùng trải qua đêm đầu tiên, nhưng thể thực được điều đó... bây giờ, còn xứng đáng để được nữa.

      ...

      "Tiểu Giản gần đây nhìn gầy quá..." mặt Cố Từ mang quan tâm biết là hay giả, làm người khác vừa nhìn cách nào biết được. Chị ta vừa xong, liền gấp miếng bào ngư bỏ vào đĩa của Giản Mạt.

      Giản Mạt cười "cảm ơn", rồi lại đáp vài câu cho có lệ, sau đó chỉ im lặng chuyện.

      Hôm nay Cố Từ gọi Cố Bắc Thần về nhà ăn cơm, chủ yếu chính là bàn về việc làm ăn. Gần đây Tập đoàn Đế Hoàng vừa mới lấy được dự án lớn từ chính phủ, nên họ mong muốn có thể để tập đoàn Sở Thị cùng nhau hưởng chén cơm lớn này.

      Có điều ai ở đây mà biết, Cố Bắc Thần ở phương diện làm ăn chính là loại người đầy lắm thủ đoạn, mỗi lần mà người này ra kế hoạch, rồi vung tay lên ra lệnh, có đối thủ nào mà bị đánh gục... ngay cả đối với công ty của người rể, cũng chưa từng nhượng bộ.


      Cho nên Cố Từ mới nghĩ đến việc sắp xếp gặp nhau ở nhà, để Cố Bắc Thần có thể vì nể mặt , mà đồng ý chuyện cùng tập đoàn Sở Thị hợp tác.

      Nhưng Cố Bắc Thần lại như cố ý, cách hai ba câu liền liên tục đổi chủ đề cuộc trò chuyện, làm Sở Thiên Tần cùng Cố Từ mấy lần muốn đem việc hợp tác ra cũng đều thất bại.


      "Ọe..."

      Đột nhiên Giản Mạt buồn nôn, tay vội vàng che miệng lại, kịp lời nào liền đứng dậy, chạy về hướng nhà vệ sinh...

      Tất cả mọi người có mặt ở bàn cơm tối, ai nấy nhất thời đều quên mất phải cái gì, cứ thứ, mắt lớn trừng mắt , bọn họ đều cùng lúc phản ứng kịp.

      "Tiểu Giản đây là..." Cố Từ giữa chừng lại dừng lại, quay sang nghi hoặc nhìn Cố Bắc Thần. "Có?"

      Cố Bắc Thần nghe xong, hai mắt nhanh chóng sáng lên, bản thân cũng giật mình.... Vội vàng đứng dậy về phía phòng vệ sinh.

      Qua tới hai phút sau, cả hai người cùng nhau ra, sắc mặt Giản Mạt ràng so với khi nãy kém rất nhiều...
      " rể, chị hai. Em đưa Giản Mạt tới bệnh viện khám." Cố Bắc Thần vừa mới xong, cả người đỡ lấy Giản Mạt ra ngoài.

      Sở Thiên Tần cùng với Cố Từ đối với mục đích thành hôm nay, dù khó chịu, cũng có ý dám ngăn lại... Nếu như mang thai, đây chính là đứa con đầu lòng của Cố Bắc Thần, bọn họ còn dám gì?

      ...

      đường trở về, Giản Mạt mang biểu cảm vô tư như thường, có chỗ nào giống với vẻ yếu ớt khi nãy?

      "Em giúp chuyện lớn như thế, định cảm ơn em như thế nào đây?" Giản Mạt đưa bộ mặt lấy lòng ra hỏi, thầm nghĩ tranh thủ cơ hội, có thể cùng về chuyện bản thiết kế.

      "Thế phải là giúp em sao?" Cố Bắc Thần hỏi lại.

      "..." Giản Mạt câm nín tại chỗ.


      Ánh mắt Cố Bắc Thần bỗng trở nên thâm trầm. "Là ai tự tiện diễn trò? phối hợp với em, có thể rời ư? Thế phải là em nên cảm ơn sao?"

      "..." Giản Mạt hết chỗ để .

      Cố Bắc Thần đột nhiên lấn người tiến tới, cất giọng trầm thấp mê hoặc lên, mập mờ : "Tăng thêm việc trả ơn, nên đêm tay em hãy chuẩn bị tốt..."

      " đúng là có bản lĩnh đổi trắng hay đen mà... đúng là thương nhân có khác." Khóe miệng Giản Mạt run rẩy. "Cái lợi ích đen tối này chắc chỉ có mới nghĩ ra?"


      Cố Bắc Thần làm lơ người lái xe phía trước, tay ôm lấy Giản Mạt vào trong ngực.

      "Cảm ơn em khích lệ!"

      còn Tiêu Cảnh cảm nhận được bầu khí phía sau xe càng lúc tăng cao, trong lòng mặc niệm "phi lễ chớ nhìn".


      "..." Giản Mạt đối với da mặt dày của Cố Bắc Thần, giờ phút này tìm lời nào có thể phản bác.


      Và điều cuối cùng là kết cục Giản Mạt vô cùng thảm...


      Ban đêm sau khi trở về biệt thự, liền nhanh chóng bị Cố Bắc Thần áp đảo phía dưới, lăn qua lăn lại, ăn sạch hết toàn bộ.

      chỉ có suy nghĩ... Tại sao mỗi lần Cố Bắc Thần trở về liền y như con sói đói bụng tìm thức ăn vậy chứ?

      "Còn rảnh rỗi nghĩ đến chuyện khác?" Cố Bắc Thần nhìn người dưới thân hề tập trung, cánh môi mỏng khẽ cong lên, chậm rãi :

      "Xem ra chúng ta phải làm thêm nhiều lần mới được."

      ...

      Lời người dịch: Woa~ bất ngờ chưa! Người cũ của Giản Mạt là con trai của Sở Thiên Tần, tức là cháu của Cố Bắc Thần a! ^^

    4. Bạch Tiểu Ngọc

      Bạch Tiểu Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      527
      Chương 5: Đáp ứng điều kiện, em thế nào báo đáp lại ?

      Đúng là cầm thú!

      Giản Mạt ngồi trong phòng làm việc, sắc mặt cực kì tồi tệ, toàn thân như rã rời, đau tới mức tay chân đêu tê cứng. Vừa nghĩ đến việc này là lại thấy tức giận. có chỗ phát tiết, đành phải tự mắng vài câu trong miệng.



      Cái gì mà ông chủ lạnh lùng nghiêm túc?

      Vì cái gì khi ở giường, lại biến thành cầm thú!

      Cố Bắc Thần có chỗ nào giống với lời đồn bên ngoài, lãnh khốc tàn nhẫn gì đó, đều là giả!



      ta ràng chính là kẻ đội lốt người, để che bản tính cầm thú của mình... Lúc ăn mặc quần áo chỉnh tề như người nho nhã, còn lúc cởi quần áo ra ngay lập tức biến thành cầm thú!

      "Chị Mạt, đừng dùng lực mạnh như vậy, gãy bút mất..."

      Hướng Vãn từ lúc vào phòng thiết kế đến giờ cũng trôi qua năm phút. phát chị Mạt hề biết vào phòng, ngược lại cầm chặt cây bút trong tay bằng sức rất mạnh, bộ dạng như muốn phân tranh cao thấp với nó vậy!

      "Hả?" Giản Mạt chợt bừng tỉnh, não bộ nhanh phản ứng kịp, giờ mới để ý thấy biểu quá lố của mình, liền nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, hỏi:

      "Có chuyện gì sao?"

      Hướng Vãn cầm tập tư liệu đưa qua, : "Cái này là bộ nghiệp vụ mới đưa tới, trong đây đều là đơn đặt hàng của khách. Chị xem thử có ý tưởng nào để thiết kế hay ?"

      Giản Mạt cầm lấy nhìn lúc rồi mở ra, lúc nhìn thấy cái tên giấy khỏi kinh ngạc. "Lục Mạn?" nâng mắt nhìn về phía Hướng Vãn.

      Hướng Vãn gật đầu: "Đúng vậy, chính là đại minh tinh nổi tiếng Lục Mạn, nơi ở của ấy chính là khu chung cư Tân Lạc do tập đoàn Đế Hoàng mới xây đó!"

      " là..." Hướng Vãn lắc đầu cảm thán. "Thần thiếu đúng là ra tay rất hào phóng, nghe giá tiền ở khu chung cư đó so với thị trường càng cao hơn gấp ba lần, có tiền cũng chưa chắc là mua được."

      xong, liền ghé mặt vào mặt bàn, mặt lên vẻ nhiều chuyện.

      "Chị Mạt, chị xem, liệu có phải Cố Bắc Thần dùng khu chung cư này để nuôi ¹kim ốc tàng kiều ?"

      Giản Mạt chỉ cười cười, từ chối trả lời.

      "Chị Mạt, nếu chị chọn đơn đặt hàng này để thiết kế ." Đôi mắt Hướng Vãn chợt sáng lên. " chừng có thể nhờ vào quan hệ với Lục Mạn, mà được chú ý của Cố Bắc Thần đó!"

      Giản Mạy thầm cụp mắt xuống, tuy rằng chỉ là vì bất đắc dĩ nên mới đồng ý làm con dâu của gia đình đó, nhưng vẫn là vợ của Cố Bắc Thần... Điều này vốn dĩ thể thay đổi!

      Việc của Cố Bắc Thần ở bên ngoài làm cái gì, xen vô được ư?



      "Cố bắc Thần nhìn thấy chị ở trong phòng thiết kế, sau đó hai mắt ta sáng lên! Rồi ... " Hướng Vãn nhìn thấy vẻ buồn bực của Giản Mạt, ngược lại còn hăng say tưởng tượng ra kịch bản lãng mạn trong đầu, hai mắt cứ thế mà phát sáng chói loà. "Oa... thiết kế giỏi!"

      Hướng Vãn như nhập vào thành nhân vật, vung tay lên cái, khí thế cực kỳ uy nghiêm, bắt chước theo cách của Cố Bắc Thần : "Dự án mười tám tầng lầu trong khu giải trí sắp xây lần này, do phòng thiết kế Giản Mạt nhận thầu!"

      Trước mắt như ra cảnh tượng mình tưởng tượng, giống như bị chính mình chọc cười, ngửa đầu lên, cười ha hả mất kiểm soát...

      " em.... hôm nay ra ngoài quên uống thuốc rồi ư?" Giản Mạt bị làm phiền tới mức chịu được phải lên tiếng, hai mắt hơi mệt chớp chớp vài cái, bất đắc dĩ thở dài, ngay sau đó, tiếp tục rũ mắt xuống, xem tài liệu đơn hàng do khách đặt.

      Hướng Vãn bĩu môi, đứng thẳng lưng lên, tay kia xoa lấy bờ vai, nhanh miệng đáp: "Chị Mạt, em đây là ..." chu môi ra, tiếp tục .

      "Lần họp lần này khi nhắc đến dự án thiết kế, ²Boss chính miệng là muốn đề cử chị sang ³UCL, đây chính là cơ hội hiếm có đó, có thể có hào quang chói loà vây xung quanh!"

      "Lục Mạn nhìn trúng công ty của chúng ta, bởi vì trình độ làm việc của nhân viên của công ty rất chuyên nghiệp, hơn nữa còn có độ bảo mật thông tin nghiêm ngặt của khách hàng." Giản Mạt cũng ngẩng đầu lên : "Nếu biết chị vì muốn tiếp cận Cố Bắc Thần mà đồng ý thiết kế cho ta, em nghĩ thử ... chúng ta là được lợi nhiều, hay là mất càng nhiều hơn đây?"

      Dứt lời xong, Giản Mạt nhìn về phía Hướng Vãn, thấy bộ dạng khi nghe xong liền ỉu xìu, chỉ có thể thở dài.

      " tới nếu như làm tốt, còn ảnh hưởng đến cả danh tiếng của của công ty..." Giản Mạt cố gắng phân tích vấn đề. "Cứ coi như là Cố Bắc Thần có coi trọng khả năng thiết kế của chị, nhưng em cho rằng liệu Lục Mạn ngốc tới mức đem người phụ nữ tới để giới thiệu cho ta?"



      Hướng Vãn vừa nghe đến đây, thái độ càng thêm nản chí.

      "Chắc là rồi..." hơi nâng mắt lên quan sát Giản Mạt. Lại càng xác định đúng.

      Huống chi chị Mạt đây chính là đại mỹ nhân!



      "..."

      Giản Mạt im lặng gì tiếp, lại lắc đầu, bất đắc dĩ lần nữa thở dài, cảm thấy quan điểm và cách suy của mình với Hướng Vãn đều cùng tiếng chung, cũng còn gì khác để , tiếp tục cúi xuống xem tài liệu.

      Hướng Vãn ghé mặt lên bàn làm bằng từ thủy tinh, vẻ mặt ngượng ngùng, ấp úng : "Thần thiếu ở bên ngoài nuôi kim ốc tàng kiều, muốn biết Cố phu nhân có suy nghĩ như thế nào đây? Cái này rất là quan trọng! Cực kì quan trọng lắm đó!"

      Giản Mạt vừa nghe xong cũng liền thất thần trong giây lát, trong đầu cũng hơi suy nghĩ...

      nhìn trúng Cố Bắc Thần chính là vì tiền, cũng phải là vì con người của ta... Bây giờ vừa có tiền xài, lại có thể giải quyết nhu cầu sinh lý, có thể có suy nghĩ gì thêm nữa chứ?

      "Đàn ông đôi khi cũng là ⁴họa thủy..." Giản Mạt hừ lạnh tiếng, trong lòng lại có cảm giác bực bội thoáng xẹt qua, chỉ là cảm giác qua rất nhanh, ngay cả chính cũng phát ra.

      Lật qua trang tiếp theo, Giản Mạt lấy ra tờ đơn đặt hàng. "Chị nhận đơn hàng này..."

      Giản Mạt còn chưa xong, điện thoại di động của chợt vang lên... Mắt liếc nhìn cái tên màn hình, là Đường Hạo Dương. nhanh chóng cầm lên nghe máy.

      "Tổng giám đốc?"

      " mau qua phòng làm việc của tôi..."

      "Được!" Giản Mạt trả lời xong liền cúp điện thoại, sau đó quay sang giao công việc lại cho Hướng Vãn.

      "Chị nhận đơn hàng này, em cụ thể liên lạc với ông chủ công tỷ này, rồi hẹn thời gian để xem qua văn phòng muốn thiết kế."

      "Vâng!" Hướng Vãn nhìn dãy số giấy, bèn gật đầu hiểu .

      "Em lập tức liên lạc ngay."

      ...

      "Cốc cốc!"



      "Mời vào." Đường Hạo Dương ký tên trong tập hồ sơ, lúc ngẩng đầu lên thấy Giản Mạt, đưa mắt ra hiệu. "Ngồi xuống ."

      Giản Mạt ngồi xuống đối diện với Đường Hạo Dương, đợi ký xong rồi đưa cho thư ký, mới nhanh chóng hỏi.

      "Tổng giác đốc, có chuyện gì sao?"



      "Dự án bên Đế Hoàng, tính từ chỗ nào để bắt đầu ra tay?" Đường Hạo Dương hỏi.

      Giản Mạt có chút suy tư, chột dạ : "Tạm thời còn chưa có..."

      Đường Hạo Dương lấy từ trong ngăn kéo ra tờ danh thiếp.

      "Đây là tôi nhờ vào quan hệ mới lấy được danh thiếp của trợ lý bên cạnh Thần thiếu. hãy thử liên lạc thử xem sao."

      Giản Mạt nhíu mày, bản thân bất đắc dĩ kêu oán trong lòng. Vấn đề phải là có liên lạc được với người của Đế Hoàng hay , mà vấn đề chính là nằm ở Cố Bắc Thần, ta chịu đồng ý.

      Ngay cả rể trong nhà còn có thể thẳng thừng từ chối, còn chỉ là người vợ hợp đồng, có thể làm được gì chứ?

      "Tiểu Giản... Tôi tin tưởng ..." Vẻ mặt Đường Hạo Dương nghiêm túc nhìn Giản Mạt, cho thêm động lực.

      "Vì dự án lần này, mà giới doanh nghiệp như hổ rình mồi. Nếu như lần này Tường Vũ có thể được tuyển chọn, bất kể là việc công hay việc tư, tôi đều mong muốn có thể đạt được thành quả cao."

      Trong lòng như có vạn tiếng gào thét, Giản Mạt buồn rầu tới mức muốn tìm cách trốn .





      Nhưng dù thế nào, vẫn phải mang ơn nghĩa mà nhận lấy danh thiếp, rồi cố nặn ra nụ cười. "Tổng giám đốc, tôi nhất định cố gắng hết sức."

      Mang theo mớ suy nghĩ hỗn loạn ra khỏi văn phòng Đường Hạo Dương, cả người Giản Mạt bắt đầu kiệt sức. Nhất là khi nhìn thấy tên Tiêu Cảnh danh thiếp, qủa là dở khóc dở cười.



      Phòng họp nằm ở tầng cao nhất ở tập đoàn Đế Hoàng.



      Ngón tay Cố Bắc Thần nhàng gõ thên mặt bàn, thanh dần dần vang lên khắp cả căn phòng họp, khiến bầu khí vốn lạnh ngắt căng thẳng, giờ lại càng làm người khác cảm thấy áp lực hơn.

      " có người nào có phương án giải quyết ư?" Giọng điệu Cố Bắc Thần nhanh chậm vang lên, thanh hẫng nhưng lại lạnh lẽo, mí mắt hơi nâng lên, ánh mắt sắc lạnh lướt qua Cao Quản.

      Cao Quản câu cũng dám , chỉ biết câm như hến. Lúc này ai mà dám lên tiếng, chỉ sợ vô tình thốt ra câu cũng chết ngay... Cùng lắm là bọn họ lời nào, để bị chửi trận cũng sao.

      Trong phòng họp lại rơi vào vẻ yên tĩnh, bầu khí này gần như là ép từng người ở đây phải hít thở khó khăn, giống như là nơi đây khí để sống vậy.

      "Chủ tịch." Tổng giám đốc khó khăn mở miệng: "Chuyện lần này..."

      Đúng vào lúc này tự nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên. Mọi người đều đồng thời giật mình, đồng loạt khẩn trương cứ tưởng là điện thọai của bản thân reo.

      Nhưng nghĩ lại đúng, lúc bắt đầu họp đều là im lặng, ngay cả điện thoại cũng phải tắt .

      Tầm mắt của mọi người đều cùng nhau nhìn về phía Cố Bắc Thần, thấy người đàn ông này cầm điện thoại lên, mày hơi nhíu lại.

      Là Giản Mạt nhắn tin.

      Giản Mạt: Bà xã làm rất vất vả... làm chồng người ta, có phải hay là nên giúp đỡ chút trong công việc.

      Ánh mắt Cố Bắc Thần chợt sâu như thấy đáy, mãi lúc mới nhắn lại:

      Được, nghỉ việc , nuôi em.

      Khóe miệng Giản Mạt co giật liên hồi, nhanh tay nhắn lại:

      Đừng có hởi tí là liên kêu em từ chức chứ?

      còn cố ý thêm vài cái biểu cảm.

      Cố Bắc Thần nhếch môi lên:

      ", có việc gì?

      Giản Mạt: Nghe Đế Hoàng gần đấy có dự án thiết kế, em chỉ là bà xã của , cũng là nhà nhà thiết kế kiến trúc sư đó!

      Cố Bắc Thần cơ hồ có thể tưởng tượng ra đến dáng vẻ của Giản Mạt khi nhắn cái tin này, trong mắt chợt lóe ra ánh sáng giảo hoạt như hồ ly:

      Muốn đáp ứng cũng được, vậy em tính lấy cái gì đền đáp đây?

      Giản Mả vừa đọc xong hết tin nhắn, tức khắc tức giận nghiến răng ken két, nhưng nghĩ đến đại , vẫn gắng nịnh nọt nhắn lại:

      "Cho ăn thịt có được ?"

      ***

      [1] Kim ốc tàng kiều: Nghĩa là chỉ những đàn ông giàu có xây ngôi nhà lớn tình nhân của mình ở.

      [2]Boss: Cấp .

      [3] UCL: Trường đại học danh tiếng ở Luân Đôn.

      [4] Họa thủy: Chỉ những người mang lại xui xẻo.

      ...

    5. Bạch Tiểu Ngọc

      Bạch Tiểu Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      527
      Chương 6: Bồi thường thịt? Đây chính là nghĩa vụ của vợ chồng!

      ¹ Thịt: Ám chỉ việc quan hệ thể xác.

      ² Bát quái: Ý chỉ tám chuyện.

      Cố Bắc Thần nhìn tin nhắn của Giản Mạt, khóe môi tự chủ được nhếch lên, ánh mắt cũng trở nên thâm thúy vô cùng....

      Bản thân phát giác ra điều gì lạ, nhưng cả phòng hội nghị im lặng tiếng động, vẻ mặt ai nấy cũng đều như gặp quỷ... Bọn họ bao lâu rồi chưa thấy Cố Bắc Thần cười vui như vậy?

      Đây đúng là thời khắc gian nan, đặc biệt là bây giờ, có người muốn giảm biên chế hoặc là chuẩn bị mắng người, những lời đó đều bị nuốt xuống.

      đám người nhịn được, mà thầm nuốt nước bọt ực tiếng, ràng biết Cố Bắc Thần là bởi vì nhìn điện thoại trong tay mới có biểu cảm như vậy mặt, nhưng bọn họ vẫn cứ có cảm giác bản thân chính là con cá nằm trong chậu, bị người khác làm thịt vậy.

      Cố Bắc Thần có nhắn tin gửi lại cho Giản Mạt, chỉ cầm di động lên rồi nhấn nút tắt. Lúc này cặp mắt sắc bén liếc qua từng người ở đây, "Còn chưa có phương án?"

      Khác hoàn toàn với vẻ cười tà mị vừa rồi, bây giờ vẻ mặt của Cố Bắc Thần chỉ có nghiêm túc khó gần, gương mặt cương nghị như được điêu khắc kia cũng có nửa điểm biểu tình.

      "Chủ tịch, có thể hay cho tôi thêm thời gian ngày..." Vị tổng giám đốc kia chỉ cảm thấy sau gáy thấm ướt đầy mồ hôi lạnh, "Ngày mai nhất định có phương án giải quyết."

      Bờ môi mỏng Cố Bắc Thần nhàng cong lên, tạo thành độ cong hoàn hảo, " ngày?"

      Hầu kết của vị tổng giám đốc kia liên tiếp chuyển động, "Vậy nửa, nửa này... Hôm nay trước giờ tan việc, nhất định lấy ra phương án đưa cho ngài."

      "Được!" Cố Bắc Thần đáp, "Hy vọng đừng làm tôi thất vọng... Tan họp." Dứt lời, nhanh chóng đứng lên, hai tay chắp sau lưng rời khỏi phòng họp.

      Cho tới khi rời , mọi người trong phòng hội nghị mới thầm thở ra, nhóm người đều vì khẩn trương mà sau lưng áo ướt mảnh.

      tay Giản Mạt chống đầu, tầm mắt cứ nhìn chăm chú vào di động... Sau khi gửi tin nhắn đền bù ¹thịt, Cố Bắc Thần liền có nhắn lại, cũng biết ta có ý gì.

      "Ôi..." Giản mạt thở dài tiếng, lẩm bẩm tự , "Có đồng ý hay cũng phải trả lời chứ... lễ phép!"

      Buồn bực cầm điện thoại di động tùy ý ném tới bàn, Giản Mạt quyết định nghĩ đến chuyện này nữa.

      Gần đây ít nhân viên ra vào liên tục trong phòng, từ người cũ đến người mới ở trong công ty kiến trúc mà bận rộn nghỉ.

      Cũng mặc kệ bận như như thế nào, nơi nào có phụ nữ nhất định có bát quái!

      "Tôi cảm thấy dân chúng bây giờ đối với Lục Mạn chỉ tò mò hai việc!" Đinh Đương kéo tay người bên cạnh, ngừng, ", ta có hay dùng quy tắc ngầm để leo cao. Còn hai là có cùng với Thần thiếu có tai tiếng? Hay là ta muốn lăng xê mình nên tạo tin đồn?"

      "..." Vẻ mặt Giản Mạt oán niệm nhìn nhóm người hăng say bàn luận bát quái, lại còn liên quan đến Cố Bắc Thần. có chút bất đắc dĩ , "Chỉ cần về Cố Bắc Thần, chị với em xem như nghe thấy."

      Hướng Vãn nhếch miệng cười, "Đúng đó, chị Mạt, chị cần cố gắng suy nghĩ quá nhiều, đừng để áp lực tổng giám đốc làm cho ảnh hưởng, mà nếu chị có thể bắt được đơn thiết kế vào trong tay, tiền đồ chính là con đường sáng lạn trải rộng!" chớp chớp mi,"Như vậy chị có động lực cố gắng tiếp chưa?"

      Giản Mạt vỗ bả vai, tiếp tục ai oán nhìn Hướng Vãn,"Hoàn toàn có..."

      "Mạt Mạt, chị đừng tạo áp lực lớn cho mình mà." Mạc Tiểu Nhã có chút nhíu mày nhìn , "Có thể gặp Cố Nhiên Hảo, chúng ta cũng có tổn thất gì, phải sao?"

      Khóe môi Giản Mạt mấp mé lúc cũng gì, chỉ gật đầu, rồi đứng dậy tới chỗ pha nước, tự mình làm tách cà phê.

      Bên ngoài mấy người phụ nữ kia vẫn còn nghiên cứu lão công quốc dân Cố Bắc Thần, Giảm Mạt dựa vào bàn làm việc, nghe mấy chữ đại gia cùng với tiếng vui đùa hi ha hi ha của mọi người, tâm tư bỗng trở nên trầm xuống...

      Tan việc xong, thân thể Giản Mạt có chút mệt mỏi, nên nhanh chóng về Lam Trạch Viên. Mỗi thứ vẫn như thế... Hoa viên vẫn trống rỗng, ngoại trừ ra còn người nào khác.

      Giản Mạt chuẩn bị bữa tối đơn giản để ăn, sau đó liền tắm rồi leo lên giường.

      Ngồi ở giường, nghĩ có hay nên nhắn tin gửi qua hỏi Cố Bắc Thần chút...

      Chỉ là nhìn xem thời gian, cũng biết vị kia cùng với mỹ nữ nào dùng cơm, hoặc là trực tiếp ôm người đẹp mây mưa, nếu lúc này cố quấy rầy tốt lắm đâu nhỉ?

      Ngẫm lại vẫn là thôi !

      Giản Mạt là người nhàm chán, có gì làm, liền mở ra diễn đàn Lạc Thành, nhìn xem các vòng kiến trúc thiết kế.

      Ai ngờ vừa lúc có người của Tường Vũ đem chụp ảnh của các khu chung cư đăng lên, trong đó còn có hình chung cư Tân Lạc mà Lục Mạn ở...

      thế giới này có bí mật vĩnh viễn, đặc biệt là đối với nhân vật của công chúng như Lục Mạn.

      Những tấm hình của khu chung cư Tân Lạc đều được đăng lên, ngay sau đó có người khẳng định Lục Mạn xuất ở chung cư Tân Lạc... hư hư thực thực về vụ Cố Bắc Thần nuôi kim ốc tàng kiều có vài phần giống nhau về cảnh chụp này, nên ở diễn đàn mọi người đều hưng phấn thôi.

      Bởi vì hai người kia có tai tiếng với nhau, người ở diễn đàn bắt đầu nghiên cứu về vị Cố phu nhân kia...

      người tò mò trong lòng bành trướng lên, càng là thể biết, càng tò mò hơn, mà càng tò mò, mà vẫn biết được đáp án... Vậy càng tò mò gấp đôi, rồi mới sinh ra đủ loại phỏng đoán!

      Nguyên bản là lên xem các vòng thiết kế kiến trúc, cuối cùng Giản Mạt lại bị mấy câu bình luận chọc cho cười ngừng được...

      Bởi vì lão công Cố Bắc Thần là người của quốc dân kính mến, cho nên những đám fan kia trực tiếp đem Lục Mạn mắng đến đáng đồng.

      Mà việc này cuối cùng bị fan Lục Mạn đánh trả lại, Cố Bắc Thần chính là tự nguyện mua bất động sản cho Lục Mạn, chỉ sợ vị Cố phu nhân kia khó mà giữ được địa vị, việc ly hôn cũng là việc sớm hay muộn.

      Giản Mạt đúng là dở khóc dở cười... giờ tiểu tam so với vợ lớn ra còn có trọng lượng lớn như vậy, có người yểm trợ ủng hộ sau lưng, ngay cả địa vị còn được nâng cao hơn! Đây rốt cuộc là cái đạo lý gì đây?

      sung sướng xem, gian vốn yên tĩnh, đột nhiên truyền đến tiếng động.

      Trong lòng rùng mình, cả người Giản Mạt ngồi bật dậy... phải là trộm chứ?

      Nghĩ như vậy, Trong lòng kìm chế được càng thêm khẩn trương.

      Giản Mạt thầm nuốt nước bọt, xốc chăn lên, xuống giường, rón ra rón rén đến cửa phòng ngủ, nghĩ có nên mở cửa ra nhìn thử hay , tự nhiên then cửa đột nhiên phát ra tiếng... phản xạ lui lại vài bước.

      Tay Cố Bắc Thần còn nắm then cửa, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Giản Mạt khi nhìn thấy , mày hơi nhíu lại.

      ", như thế nào giờ về rồi..." Giản Mạt hỏi.

      Cố Bắc Thần trả lời, chỉ là đôi mắt thâm thúy trở nên trầm hơn, tầm mắt từ từ rũ xuống...

      Chỉ thấy Giản Mạt mặc áo ngủ tơ lụa trong suốt, bởi vì mới tắm rửa xong, nên có mặc nội y, trước ngực kia có hai viên đậu màu đỏ loáng thoáng ...

      Ánh mắt Cố Bắc Thần càng sâu thêm vài phần, Giản Mạt đột nhiên ý thức được cái gì, phản xạ hai tay che ngực lại.

      "Phi lễ chớ coi, biết sao?"

      Cánh môi Cố Bắc Thần tà mị cười, " biết... chỉ biết là xem cũng trắng trợn xem rồi." Dứt lời xong, cánh tay dài vươn tới, chớp mắt cái, đem Giản Mạt đứng gần ở bên giường, "Huống chi, nhìn chính là bà xã của ."

      Hai mắt nhắm lại, mũi ngửi hít sâu, người Giản Mạt là mùi đầu gội quen thuộc khi tắm, mùi hương hề nồng đậm, nhàn nhạt còn có chút giống mùi nước hoa, thêm mùi thơm cơ thể , rất mê người.

      Giản Mạt nghĩ rằng khi tới gần, tự nhiên tim lại đập nhanh liên tục, "Trở về hồi nào, sao tiếng?"

      Khóe miệng Cố Bắc Thần chợt cười lên, thâm ý càng thêm sâu, "Người nào đó phải tính toán bồi thường thịt sao? như thế nào sao về được chứ..."

      "..." Giản Mạt vừa nghe, tâm tư nhanh chuyển động. Sau đó, cánh tay như ngó sen vòng qua ôm lấy cổ Cố Bắc Thần, hai mắt hạnh hờn dỗi khẽ chớp, mở miệng hỏi,"Vậy tính trả phí thế nào cho em?"

      Cố Bắc Thần lời nào, chỉ cúi người, hôn lên môi Giản Mạt... Môi của mềm mại, mỗi lần vào thời điểm khi liếm mút, đều cảm thấy thỏa mãn cách lớn lao.

      Chỉ chốc lát sau, Giản Mạt bị ôn nhu cùng với nụ hôn bá đạo của Cố Bắc Thần làm cho toàn thân mềm nhũn, nếu phải ôm lấy , chỉ sợ ngay cả đứng cũng vững.

      Lúc này Giản Mạt bị hôn đến sắp có cách nào hố hấp để thở, Cố Bắc Thần mới buông ra.

      Nhìn thở được mà gương mặt đều đỏ ửng lên, cúi người, ở bên tai trầm thấp màu đầy tình tứ , "Chỉ bồi thường thịt... chỉ như thế mà có thể coi như là điều kiện để trao đổi ư? Đây chính là nghĩa vụ vợ chồng..."

      xong, Giản Mạt còn chưa kịp gì, cả người cũng bị Cố Bắc Thần phen bế lên, hướng về phía giường đến...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :