1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Đồng nhân Harry Potter - Xuyên không] Màu xám đen - Hổ Bán Liên (112/248)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Quyển thứ năm: Hội Phượng Hoàng

      Chương 133: Biệt thự nhà Sadie



      Blaise mặc chiếc áo màu xanh thẫm có tay áo được làm từ vải lưới, ôm tôi chặt. còn muốn cầm hành lý của tôi nhưng tôi đoạt lại được, giữ trong tay.

      bực bội thở dài, nhéo cánh tay tôi, vừa vừa cằn nhằn: “Mẹ cũng phải là làm được.”

      “Thực là nó nặng, con phóng bùa Trôi nổi vào nó mà.” Tôi cười, “Hơn nữa con sắp cao hơn mẹ rồi, con nên tự mình cầm nó thôi.”

      “Đúng là thế.” liếc nhìn đỉnh đầu tôi rồi quay ra quan sát cả người tôi, “Con vẫn... gầy như thế. Hồi mười ba tuổi mẹ vẫn mập mạp hơn con. Con nên kế thừa các ưu điểm của mẹ mới đẹp.”

      “Mẹ nhìn cũng vẫn béo đấy. Sắc mặt cũng tốt lắm.” Tôi nhìn , “Con còn nghĩ là mẹ bị công việc vụn vặt ở nhà Sadie mà tiều tụy vô cùng cơ.”

      “Những chuyện này làm xong – bởi vì thời gian qua có ai giải quyết chúng nên mới có thể chất đống đến thế.” Blaise cười mỉm , “ tại mẹ rảnh vô cùng. Con , nghỉ hè này mẹ thường xuyên ở cạnh con.”

      Chúng tôi xuyên qua cây cột, vào Ngã tư Vua, ra phía ngoài.

      “Có thể thường xuyên ở bên con?” Tôi tỏ vẻ ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn , “Chẳng lẽ mẹ có hẹn sao? Con muốn là, giáo sư Snape nghỉ hè. Hai người có thể... à, ví dụ như dạo phố?”

      “A.” Blaise buồn cười , “ dạo phố là ý kiến hay.”

      Tôi nghĩ đến cảnh tượng Blaise và giáo sư Snape dạo phố, nhịn được rùng mình.

      “Bỏ .” Tôi lầu bầu, “Ông ấy lãng phí thời gian cho dạo đâu. Cho dù là thầy xuất đường... nhưng sắc mặt của thầy làm cho những người được thầy ấy dạy gặp bất hạnh, nên buông tha cho mọi người khỏi chạy mất.”

      “Con , đừng như thế,” Blaise ngọt ngào , “Con nghĩ đấy là điểm đáng của ấy sao?”

      Tôi khụ tiếng, “Có vẻ hai người hình như là... ở chung rất ổn.”

      “Cũng gần như thế.” Blaise nhăn mặt, “Chẳng qua là gần đây ấy...”

      lập tức im lặng, nhàng thở dài, xoa xoa đầu tôi. “Có lẽ mẹ nên cho con biết. Chúng ta nhanh lên.”

      Blaise và tôi lên xe taxi, báo địa chỉ Muggle của quán Cái Vạc Lủng.

      “Quán Cái Vạc Lủng?” tôi liếc nhìn lái xe, xác định ông ta chú ý đến cuộc chuyện của khách mới kinh ngạc , “Con cho là chúng ta đến căn biệt thự của gia tộc Sadie.”

      “Đúng là chúng ta phải đến đó,” Blaise , “Nhưng rất tiếc là biệt thự Sadie cũng chuẩn bị đường vào cho chúng ta. Vốn chúng ta có thể sử dụng mạng Floo của người nào đó... Nhưng tại, chúng ta vẫn dùng lò sưởi của quán Cái Vạc Lủng là được rồi.”

      Xe taxi dừng lại, Blaise kéo tôi vào quán Cái Vạc Lủng, quen thuộc xuyên qua vài bà lão ngồi uống rượu bàn, tới hành lang ở mặt sau của quán.

      Cuối hành lang là cái lò sưởi tường bẩn kinh khủng, bên cạnh là cái hộp hình vuông có cái cửa để tiền. Blaise bỏ vào đó vài đồng sickle, phía dưới lập tức xuất vốc bột phấn.

      Blaise đón lấy, đưa nửa cho tôi.

      “Mẹ nghĩ là con chưa bao giờ sử dụng bột Floo nhỉ? Hãy nhìn mẹ làm như thế nào, nhớ là phải phát biệt thự nhà Sadie nhé.”

      “Mẹ đừng lo mà.” Tôi trả lời, “Con biết rồi.”

      Blaise gật đầu, vẩy dúm bột vào trong lò sưởi, bước vào ngọn lửa màu xanh biếc, câu “Biệt thự Sadie” rồi biến mất.

      Cho dù là tôi biết nguyên lý hoạt động của mạng Floo nhưng đây là lần đầu tiên tôi sử dung nó nên có chút hồi hộp.

      Tôi vẩy bột Floo vào lò sưởi, tiến vào rồi lớn tiếng : “Biệt thự Sadie.”

      Lập tức tôi cảm thấy như mình bị hút vào cái ống lớn ngừng xoay tròn trong đấy – sau đó bị phun ra ngoài, ngã sấp cái thảm.

      Tôi ngẩng đầu thấy Blaise xoa khuỷu tay của mình, hai con gia tinh nuôi trong nhà ra sức phủi bụi váy – mà thực tế là hề có.

      Tôi đứng lên, phát cái trần nhà vô cùng cao trong đại sảnh. Tất cả các đèn trong sảnh đều sáng, làm cho các đồ kim loại đều lóe sáng. Ánh sáng buổi chiều chiếu vào qua các cửa sổ cao cao, tạo mảng ánh đỏ vách tường màu xám.

      Tôi ngạc nhiên nhìn chăm chú vào đại sảnh, phát đèn này cũng phải là nến mà Hogwarts hay sử dụng hoặc là đèn măng sông mà nhà Black sử dụng, chúng là đèn điện.

      “Con thích chứ?” Blaise . thấy tôi chú ý đến đèn điện, “Vì cải tạo sửa chữa lại đèn thắp sáng mà để thay đổi phong cách của ngôi nhà, mẹ mất rất nhiều sức lực đấy.”

      “Ồ. Con còn tưởng rằng cho dù là ngày nghỉ con cũng tạm biệt những thiết bị điện rồi chứ.” Tôi nhìn phía dưới tường để chiếc điện thoại bàn màu mâu đậm, “Còn có cả điện thoại nữa?”

      “Thói quen của thế giới Muggle gì đó, con biết mà,” nhún nhún vai, “Chúng rất tiện lợi. Mà dùng điện tiện lợi hơn dùng nến hoặc các thứ khác. Để chiếu sáng cả căn biệt thự trong đêm, con có biết cần dùng bao nhiêu ngọn nến ?”
      cười tủm tỉm bổ sung, “Mẹ dòng dây điện từ thôn trang bên cạnh đến đây.”

      Tôi nghẹn họng nhìn .

      “Ý mẹ là...”

      “Haha, mẹ cũng muốn đăng ký theo quy định,” Blaise chẳng hề để ý , “Nhưng mà mẹ biết làm thế nào để giải thích cho bọn họ về ngôi nhà thể thấy?”

      Cái cục tròn tròn mà tôi tưởng là đồ trang trí màu nâu lăn lộn nhanh như chớp về phía tôi, tôi ôm lấy mới phát đó là Gadda. Nó có vẻ béo lên rất nhiều, hiển nhiên là cuộc sống khá dễ chịu. Tôi vuốt ve nó, vô lực : “Mẹ thế là lấy cớ có lệ thôi.”

      “Có lẽ thế.” Blaise ôm tôi, “ tại mẹ có thể với con... Hoan nghênh về nhà. A, đúng rồi,” chỉ chỉ hai con gia tinh đứng quy củ hai bên người , “Đây là Dolly, đây là Mia.”

      Hai con gia tinh mặc tấm khăn trải bàn trắng tinh, cung kính cúi đầu chào tôi. Con gia tinh gọi là Dolly có vẻ già hơn, mà Mia có vẻ còn , cơ thể bằng phần ba Dolly, những nếp nhăn mặt nó còn ít hơn những con gia tinh tôi từng thấy, màu da còn có sắc hồng hồng.

      Mia nâng mắt lên, cực kỳ nhiệt tình nhìn tôi, bên cạnh Dolly bực bội dẫm lên chân bé.

      có quy củ tí nào!” Dolly bực bội gào lên, “ thể nhìn chủ như thế!”

      Tôi nhìn con gia tinh thút thít khóc đầy ấm ức mà mỉm cười.

      “Dolly” Blaise , “Mang Mia chuẩn bị cơm chiều .”

      Dolly lại chào, tay cầm lấy hành lý của tôi, tay túm lấy Mia, “bùm” tiếng biến mất.

      “Đến đây.” Blaise vươn tay về phía tôi, “Đầu tiên chúng ta xem phòng của con nhé? Con có thể thay quần áo trước.”

      Tôi đặt Gadda lên vai, chậm rãi theo cầu thang tròn lên tầng hai.

      Cuối hành lang là phòng ngủ của người đứng đầu trong nhà, Blaise mở cánh cửa bên cạnh.

      “Đó là phòng mẹ.” Blaise chỉ chỉ vào cánh cửa kia, “ ra phòng con đáng lẽ ở đây, cũng đơn giản như thế này... nhưng mẹ nghĩ là con muốn cách mẹ quá xa.”

      “Mẹ đúng rồi đấy ạ.” Tôi vào căn phòng.

      Căn phòng lấy ánh sáng tự nhiên rất tốt, hai cánh cửa sổ to, qua cửa sổ có thể nhìn thấy màn đêm biến mặt cỏ và khu rừng phía xa xa giống như những bóng ma. Đồ đạc trong phòng đều là gỗ màu trầm, những tay cầm của ngăn kéo cũng như của tủ đều là con rắn màu bạc. bên mặt tường là giá sách kéo từ mặt sàn lên đến trần nhà, quần áo của tôi được các gia tinh treo mắc áo, sách giáo khoa cũng được đặt mặt bàn.

      “Con thích ?” Blaise nhìn mặt tôi, “Có chỗ nào thích chúng ta có thể thay đổi.”

      “Thay đổi ạ? Trời ơi, tuyệt vời.” Tôi thở dài, “Nếu vào ban ngày tuyệt. Ánh sáng chiếu vào qua cửa sổ làm con say mê. Tại Slytherin phòng ngủ rất tuyệt nhưng tiếc là nó ở đáy hồ, ánh sáng đều là màu xanh biếc.

      Blaise cười , “Nghe là thấy rất đẹp.”

      “Đúng là rất đẹp, nhưng nếu ở đó bốn năm... con luôn hi vọng là phòng ngủ của mình có ánh sáng mặt rời.” Tôi nhún nhún vai, đặt Gadda lên mặt bàn học, tìm quần áo thay, sau đó cùng Blaise xuống lầu ăn tối.

      Sau bữa tối, Blaise : “Con vừa ngồi tầu hỏa ngày, con cần nghỉ ngơi... Ngủ giấc, ngày mai mẹ đưa con thăm quan.”

      Tôi cũng có chút mệt nhọc, gật đầu đồng ý.

      Nhưng sau khi tắm thoải mái, nằm chiếc giường lớn tôi lại thể nào ngủ được.

      Tôi có thói quen ngủ mình, nhưng khi ở cùng Blaise chúng tôi chưa bao giờ phân phòng.

      Dù đây là căn phòng ngủ “Đơn giản” nhưng so với trước kia phòng rất lớn.
      hiểu vì sao, tôi bắt đầu thấy nhớ căn phòng nho , căn phòng áp mái ấy.

      Gadda nhảy xuống khỏi bàn học, nhảy lên đầu tôi. Tôi thở dài, đẩy Gadda ra, ôm chăn vào phòng ngủ của Blaise.

      Blaise sắp ngủ, mặc áo ngủ tựa lên đầu giường, nhìn chăm chăm vào cái đèn, mái tóc quăn dài buông xuống, làn da trắng nõn dưới ánh đèn mờ mờ nhìn vô cùng dịu dàng.

      Tôi buông Gadda, lên giường, chui vào chăn ôm .

      “Con ngủ được.” Tôi rầu rĩ , “Nơi này rất tuyệt, nhưng con cảm thấy như nơi này thuộc về mình.”

      “Nơi này đương nhiên là thuộc về con,” Blaise buông lá thư xuống, vỗ vỗ lưng , giống như tôi vẫn còn bé, “Con là con của mẹ.”

      Tôi nhích vào lòng .

      “Nếu ngủ được, hãy với mẹ chút cuộc sống của con ở trường .” Blaise nhàng , “Cuộc thi Tam Pháp thuật thế nào? Mẹ nghe là Harry Potter chiến thắng? là giỏi mà. Cậu nhóc đó là quán quân tuổi nhất đúng ?”

      “Vâng, đúng thế, Harry là bạn con. Mẹ, cậu ấy là con đỡ đầu của chú Sirius.” Tôi nhắm mắt lại khi Blaise vỗ lưng , “Quán quân của Dumstrang là Victor Krum, ta là bạn trai của Hermione. Quán quân của Beauxbatons là Fleur Delacour là tiên nữ, ấy kiêu ngạo... nhưng Harry ấy rất thẳng tính, Cedric...”

      Tôi nghẹn lại.

      “Cedric? Cậu ấy làm sao?” Blaise .

      “Mẹ biết?” Tôi kinh ngạc mở mắt , “Nhật báo tiên tri cũng gì về chuyện này?”

      , nó chỉ đơn giản tên người chiến thắng thôi.” Blaise nghi ngờ hỏi, “Chuyện gì xảy ra?”

      “Vâng,” Tôi chỉnh lại tư thế, nghiêm túc , “Cedric chết.”

      “Blaise nhíu mày, “ chết?”

      “Là Voldemort giết cậu ấy.” Tôi hít hơi sâu, “Hạng mục cuối cùng có mưu, Harry cùng Cedric bị truyền tống ra khỏi Hogwarts. Cedric bị giết, Harry mang theo thi thể của cậu ấy trốn thoát trở về. Blaise, Voldemort sống lại.”

      “Voldemort sống lại?” Blaise ngạc nhiên , “Bộ Pháp thuật có phản ứng gì?”

      “Có lẽ là có,” Tôi cười nhạt, “Bọn họ tạo áp lực để Nhật báo tiên tri đến điều này. Thậm chí Cedric chết đều đến. Bọn họ căn bản tin điều Harry .”

      “Điều này quả là mọi người thể tin nổi” Blaise than , “Sylvia, con trải qua cuộc chiến đó nên biết được Chúa Tể Hắc Ám là tồn tại đáng sợ đến thế nào... ai muốn tin tưởng trở lại.”

      “Nhưng con tin tưởng Harry.” Tôi kiên định , “ trở lại, ngay ngày hai mươi sáu tháng tư. nhìn thẳng vào điều này chỉ làm thế giới phù thủy càng thêm bị động.”

      Blaise gì.

      “Còn có việc.” Tôi nghĩ nghĩ, “Mẹ có biết giáo sư Snape từng là Tử Thần Thực Tử. Ông ấy là gián điệp, làm việc cho Hội Phượng Hoàng.”

      Tay Blaise dừng lại chút rồi lại làm như có việc gì vỗ vỗ lưng tôi : “Mẹ biết.”




      Chương 134: Ngoại truyện Snape



      27.6.1995

      người mặc áo choàng màu đen rách nát vô cùng đột ngột xuất trước ngôi nhà ở quảng trường Grimmauld. Dáng người gầy yếu đứng nghiêng bên trong chiếc áo choàng, ta đứng ở tư thế này lúc, giống như nhánh cỏ dại, giống như là có đồ vật gì đó đáng để ta cẩn thận.

      Sau đó ta lấy xuống cái tắt đèn.

      Các ngọn đèn đường cũ nát mờ nhạt, lập lòe ổn định tất cả đều bị tắt phụt.
      Lập tức cái cánh cửa đột ngột ra giữa hai căn phòng bẩn thỉu, tiếp theo là bức tường, cửa sổ, cái đỉnh nhọn của ngôi nhà cũng xuất . Nhà Black nhìn còn sạch khí phái như mấy hôm trước. Bây giờ mặt tường cùng với cửa sổ đều là bùn bẩn thỉu cùng với những đồ vật linh tinh. Con gia tinh nuôi trong nhà còn thêm sức vào việc làm bẩn ngôi nhà.

      Bóng đen dừng lại bước lên đến bậc cùng gần cánh cửa, rút đũa phép điểm vào cánh cửa cái, vào. hơi dừng chút ở cánh cửa, lưng càng thẳng hơn, bỏ mũ chùm đầu ra, ra khuôn mặt tái nhợt gầy gò.

      Trong bóng đêm, Severus Snape về phía căn phòng sáng duy nhất.

      Thoạt nhìn tất cả mọi người đều ở trong căn phòng này. Tonks ngồi tay vịn ở góc sáng sủa, khẩn trương làm đổ cái ghế. Mắt điên Moody nhàng gõ cái chân gỗ, tay kia nắm cây trượng gỗ. Kingsley ngồi ghế salon cạnh Moody, cơ thể cao lớn ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế mềm, hình như là ngủ. Black đứng đối diện họ, tức giận cái gì đó. Remu Lupin với khuôn mặt mệt mỏi sau khi trải qua kỳ trăng tròn, hề khó chịu khi bạn tốt luôn luôn cáu gắt.

      “Dumbledore tại sao lại để Harry đến nhà Dusley chết tiệt đó. Ở đấy Harry khổ sở như thế nào chẳng lẽ cụ biết sao? Huống hồ Harry vừa trải qua chuyện tệ hại ở cuộc thi Tam Phép thuật!” Black lớn tiếng , “Tôi quan tâm mọi người gì. Ngày mai tôi đến chăm sóc nó. Tôi là cha nuôi của nó, tôi phải có trách nhiệm với nó, ai có thể ngăn cản người giám hộ cả.”

      mặt Snape lên nụ cười châm chọc.

      Có thể nghe thấy Black thể trách nhiệm chuyện dễ dàng... Con chó ngu ngốc này còn biết bản thân đánh mất thứ gì. Cho dù là thế giới phù thủy, đánh mất người thừa kế là trong những chuyện khó tin.

      Snape thấy lòng mình thanh thản hơi kinh ngạc, bước từng bước vào phòng.

      “Đương nhiên, phải thôi, cẩu cha nuôi của Harry Potter.” nhàng , “Ngươi có thể biến thành chó cùng cậu ta sống mà. Tôi chỉ biết thể rời khỏi khuôn mặt của James Potter, đúng ?”

      Tonks lật mình khỏi chiếc ghế dựa, chật vật đứng lên khỏi chiếc ghế.

      Kingsley ngủ nhảy dựng lên, cảnh giác khua cây gậy, thấy là Snape mới thở ra.

      “Đồ điên,” ta , “ đường chẳng lẽ thể phát ra tiếng động sao?”

      “Tôi nghĩ nên để thêm bùa chú Cảnh báo ngoài nhà Black nữa.” Moody .
      Black ngạc nhiên chút, ngay sau đó vì giọng ác độc của Snape lập tức vang lên. khuôn mặt tuấn nổi đầy gân xanh, phẫn nộ trong đôi mắt màu xám, giống như sắp nổi điên. Nhưng Lupin lập tức lảng sang chuyện khác: “Đêm nay thế nào Severus?”

      “Kẻ... à, thuốc làm kẻ đó sống lại... Ý tôi là đó cũng phải là phương pháp chế tạo thông thường, vậy mà có thể biết.” Tonks tiếp, “Mọi người ý là đến cái đó sao?”

      Peter Pettinggrew cho tới bây giờ chưa bao giờ về phương pháp chế tạo dó, nhát gan nên vô cùng cẩn thận, biết cái gì có thể , mà cái gì ra có thể làm đau đớn. Ngoài ba loại thuốc dẫn... ai biết thuốc kia còn cần những gì.

      Snape cả đời ngâm trong độc dược cũng chưa bao giờ nghe qua có phương pháp chế tạo đó.

      Nhưng Snape cũng ngạc nhiên.

      Trước kia cũng như thế, từ phép thuật Hắc Ám, độc dược, thậm chí là số vấn đề khác, những hiểu biết của Chúa tể Hắc ám còn nhiều hơn so với những gì mọi người tưởng tượng, gần như là đem nửa tri thức cùng sách vở của thế giới phép thuật vào đầu . Khi đó điên cuồng cùng mất lý trí như sau này, ngẫu nhiên chỉ điểm lập tức đủ để cho người khác được lợi lớn.

      “Cho dù đến bây giờ có người nhắc đến, nhưng Chúa tể Hắc ám cũng là vị đại sư độc dược.” Snape lạnh nhạt , “ vui mừng khi có thể nhận thấy thuốc sống lại cũng phải là cách chế tạo thuốc nâng cao tinh thần. Nhưng nhắc đến nó, điều này làm tôi kinh ngạc... Nếu là , chỉ sợ dùng hết đầu óc cùng vận may của cả đời cũng thể chế tạo ra nó.”

      từng nao núng ở Hufflepuff khi nhận được ánh mắt lạnh lùng của giáo sư độc dược. Kingsley buồn cười ho khan.

      “Nếu tôi là , Snape, tôi chuyện với Dora như vậy.” Black cảnh cáo, trong giọng có chút kiên nhẫn nữa rồi.

      Snape nhíu mày mà Black cực kỳ ghét.

      “Xin lỗi,” như đột nhiên hiểu ra , “Tôi quên là cậu của ta... tôi nên thông cảm tại giống như con chó hoang cần phải bày ra trân trọng với vãn bối.”

      Con chó ngu ngốc, còn biết con nhóc có tư cách trở thành đối tượng bảo vệ của còn thèm để ý đến .

      môi Snape nở nụ cười châm biếm.

      Black tức giận trừng mắt với Snape. Khi chuẩn bị xóa sạch khuôn mặt với nụ cười đáng ghét kia Lupin yếu ớt nắm tay .

      nhàng ho khan vài tiếng, sắc mặt Người Sói còn trắng bệch mệt mỏi hơn.

      “Severus,” thở hổn hển vài cái, “Đêm nay có thông tin gì cần báo cáo gập với cụ Dumbledore ?”

      Snape liếc nhìn người Sói cực kỳ yếu đuối dường như là dựa toàn bộ cơ thể vào con chó ngu ngốc kia, mà người kia bởi vì lo lắng cho cơ thể bạn tốt mà nén giận.

      “Trụ sở mới của Tử Thần Thực Tử.” .

      Lupin hơi ngồi thẳng lên. Moody mắt điên lập tức hỏi: “Nơi nào?”

      Snape hơi ngập ngừng.

      “Biệt thự Malfoy.”

      Tonks phát ra tiếng rên rỉ.

      đáng lẽ phải sớm cho chúng tôi biết.” Black dằn cơn giận dữ xuống.

      “Tiếp theo?” Snape khẽ nhếch miệng.

      “Tiếp theo?” Black hiểu , “Chúng ta có thể sớm chuẩn bị để sẵn sàng...!”

      “Chuẩn bị tốt ...?”

      “Chúng ta tiến vào biệt thư Malfoy, giết chết Voldemort. vừa mới có cơ thể mới, đúng ?” Black nghiến răng nghiến lợi , “Những Tử Thần Thực Tử hưởng ứng lời kêu gọi của cũng nhiều giống như mười mấy năm trước...”

      “Giống như ngươi có biện pháp xử lý những phòng ngự của biệt thự Malfoy vậy.” Snape châm chọc chút khách khí.

      “Ừ...” Tonks vội vàng đánh gãy thù hận của hai người, chen vào , “Có lẽ chúng ta có thể báo cho Bộ Phép thuật. Nếu Bộ có thể phái các Thần Sáng ...”

      “Tonks, nghĩ , tôi cho là...” Kingsley .

      ý kiến tuyệt vời, tôi nghĩ là cụ Dumbledore nên đem nhiệm vụ thuyết phục Bộ Pháp thuật giao cho nhỉ?” Snape lạnh lùng , “Có lẽ bọn chúng chỉ vào chỉ khi nào xác định được Chúa tể Hắc ám ở tại biệt thự Malfoy, thể tìm thấy được trợ giúp nào của bọn họ đâu.”

      Cho dù là con chó ngu ngốc này có biện pháp với các phép thuật phòng ngự này, cho dù nhóm Thần Sáng đồng ý tấn công nơi ở công dân, những bố trí ở đó cũng đủ để vợ chồng bạch kim bình tĩnh rời cùng với những Tử Thần Thực Tử khác đồng thời cũng để lại manh mối nào.

      “Được rồi.” Black bực bội , “Vậy ngươi có ý kiến hay hơn?”

      Snape thở phì đầy khinh bỉ , “Nghĩ biện pháp là việc của Dumbledore. Mà những thứ các ngươi đều phải là biện pháp mà là ngu ngốc.”

      là gián điệp hai mang của Hội Phượng Hoàng và Tử Thần Thực Tử, đây là công việc chỉ có vô tận nỗ lực mà có báo thù, chạy sống chết vì công việc này. Vì chuộc tội mà Snape tình nguyện làm việc này, nhưng cũng vì điều này mà để mình toi mạng vì đồng bạn ngu xuẩn.

      Cho dù bọn họ tìm được trụ sở của Tử Thần Thực Tử, cho dù bọn chúng tóm được những kẻ râu ria Tử Thần Thực Tử, Snape cho rằng bọn họ có thể dựa vào người đông mà tiêu diệt Chúa tể Hắc ám.

      Chúa tể Hắc ám trở lại.

      Chúa tể Hắc ám vẫn cường đại như xưa.

      Snape vẫn còn nhớ thời điểm lần đầu tiên gặp Chúa tể Hắc ám... khi đó khuôn mặt Chúa tể Hắc ám giống xà như bây giờ, con mắt vĩnh viễn đỏ rực, khuôn mặt trắng bệch luôn vặn vẹo.

      Nhưng chỉ nhìn thấy , có ai để ý đến tướng mạo của . thể nào bỏ qua lực uy hiếp của , hiểu biết cùng cường đại làm người ta phải ngước nhìn. Là Slytherin, còn có việc gì hơn việc theo người như vậy?

      Sau đó là gặp gỡ, Lily đoạn tuyệt quan hệ, tốt nghiệp, gia nhập Tử Thần Thực Tử. Lily gả cho Potter, mà dần phát Chúa tể Hắc ám càng ngày càng trở nên cố chấp và điên cuồng. có cảm tình đối với Muggle nhưng là người lai, cũng thể nhiệt liệt ca ngượi lý luận cực đoan về thuần huyết của Chúa tể Hắc ám. thấy bứt rứt khi giết người nhưng thích máu cùng với những kẻ điên khốn khổ.

      Sau đó, là việc hối hận nhất.

      Lily chết làm vô cùng đau đớn. Lily là người quan trọng nhất của , biết từ năm chín tuổi. Cho dù phải là người , Lily từ lâu trở thành người nhà của , là xương của , là máu của . tiếc trở thành kẻ phản bội Chúa tể Hắc ám vậy mà cũng thể cứu được .

      Snape cho rằng bản thân sống trong đau khổ cùng dày vò suốt quãng đời còn lại.

      Sau khi gặp Blaise. phù thủy bị tước đoạt phép thuật. mình mang theo đứa gian nan sinh tồn trong thế giới Muggle.

      người yếu ớt nhưng cứng đầu, vừa thô lỗ vừa giảo hoạt.

      chưa bao giờ kể cho về quá khứ của mình, cũng chưa bao giờ hỏi qua, giống như là những việc muốn nhớ tới đều biết vậy. công khai lấn chiếm thế giới của , nhưng cũng can thiệp quá nhiều; phải là coi là người chính nghĩa, là thưởng thức toàn bộ con người , cả phần u trong con người .

      Trừ bỏ thời gian đầu kia, bọn họ ở chung rất bình thản. Đôi khi cho là bọn họ bình thản như thế qua cả đời, cho đến khi...

      “Chúng ta cần báo cho cụ Dumbledore.” Lupin xong đứng lên, “Severus, có lẽ cần cùng chúng tôi.”

      ... cho đến khi Chúa tể Hắc ám sống lại. lại trở thành gián điệp cho Hội Phượng Hoàng.

      . Tin tức có giá trị nhất đêm nay biết, tôi có chuyện gì khác muốn .” Snape chậm rãi , “Thám thính tin tức báo cho Hội Phượng Hoàng là nhiệm vụ của tôi. Tôi nghĩ mình hoàn thành nó. tại tôi cần phải trở về nhà, ngủ giấc hoặc xem quyển sách.”

      “Được rồi,” Lupin cười , “Nghỉ ngơi tốt nhé.”

      Snape thoáng nhìn đầy địch ý cùng hoài nghi ý tốt của Lupin, lại đội mũ lên, rời khỏi nhà Black.

    2. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      truyện ngày càng hấp dẫn thank nàng nhiều

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 135: Ngoại truyện Snape (hai)


      Snape dùng đũa phép gõ vào để đóng cửa, cảm nhận thấy bùa chú khóa cửa sứt mẻ tí nào. Đương nhiên. từ trước đến nay đều kiên nhẫn với loại xã giao ngủ xuẩn lại nông cạn này. Người biết nơi ở cùng hứng thú đến nhà cũng có mấy người.

      Từ khi đuổi cũng qua hai ngày.

      Sau hai ngày ở bên cạnh Chúa tể Hắc ám về đây. Chúa tể Hắc ám vô cùng khó chịu khi đến muộn, cho dù cuối cùng vẫn tín nhiệm nhưng Chúa tể Hắc ám vẫn trừng phạt nương tay.

      Blaise lo lắng quan tâm lại dùng biện pháp ngắn gọn cùng hữu hiệu nhất cầu rời .

      Khi rời nơi này, liền bố trí số bùa chú quanh nhà. Khi đến quanh đây bùa chú Xua đuổi làm theo bản năng là muốn đến đây; cho dù bản thân phát có chỗ thích hợp nhưng với ma lực chỉ hơn Squip của chỉ sợ cũng thể thấy bùa chú Chướng mắt bao phủ cả căn nhà, lại càng thể động tay vào bùa chú Khóa cửa mà thiết lập.

      Snape biết là tạm thời chấp nhận, đơn giản là nhìn cần nghỉ ngơi mà phải là tranh luận. biết là vô cùng khó hiểu nhưng cho cơ hội chất vấn.

      Chết tiệt, giống như có thể làm cho hiểu vậy. Chúa tể Hắc ám sống lại lại trở thành gián điệp? Mà quan hệ thân thiết với có thể đem lại nguy hiểm cho ?

      Hai ngày trước gửi thư đến Cục quản lý mạng Floo cầu chặn giữa nơi này và biệt thự Sadie, mà Hogwarts... Dumbledore đương nhiên là biết làm thế nào.

      Làm gián điệp hai mang là sống chết trong khi làm nhiệm vụ. cố gắng hết sức cẩn thận, cũng khéo léo đưa đẩy, nhưng đến bây giờ cũng thể là mình rất thành thạo. Chúa tể Hắc ám là thể xem thường.

      Cho dù là chết cũng là thiếu Lily.

      Nhưng phải là Blaise.

      Nếu ngày bại lộ mối quan hệ giữa họ, làm người khác chú ý... Điều này cũng lên là quan tâm bao nhiêu đến sống chết của .

      Chờ đến khi tìm thấy , có lẽ khiếp sợ, tức giận nhưng so với tương lại có ngày chết trong đau đớn do bị liên lụy tốt hơn. Nhân từ bao giờ hữu trong Chúa tể Hắc ám.

      Snape nhàng thở ra, bước đến cửa chính, cởi áo choàng bên ngoài, treo nó lên. Sau đó cầm lấy cái ly, đến quầy rượu. Sau khi bắt phải chịu đựng ngu ngốc của các đồng bọn trong Hội Phượng Hoàng, cần chút rượu để làm dịu tâm tình của mình.

      lắc lắc ly chứa rượu màu vàng óng, uống ngụm, về phòng làm việc hàng ngày, ngồi ghế dựa mềm mại.

      Sau đó là cửa phòng bếp mà bình thường có ai sử dụng mở ra.

      Vừa mới nghĩ đến ấy, muốn giữ khoảng cách với lại mạnh mẽ đầy tinh thần từ phòng bếp ra.

      “A?” giống như là người phụ nữ của gia đình, dùng cái chén hay uống cà phê , “ về?”

      Snape trừng mắt nhìn , cảm thấy đại não mình tiếp cận cảnh giới cực kỳ tức giận.

      “Sao thế?” khó hiểu nhìn lại bản thân, “Ồ... Có gì ổn à?”

      Gặp quỷ đương nhiên là ổn rồi.

      “Em là...” vào bằng cách nào?

      Snape ngậm miệng lại. Nếu phép thuật bị xáo trộn đương nhiên là chết tiệt đến bằng mạng Floo. Chết tiệt Cục quản lý mạng Floo. Chết tiệt cái hiệu suất làm việc.

      “Sáng sớm uống rượu phải là thói quen tốt.” Blaise nhướn mi, “ chưa ăn sáng?”

      đợi Snape trả lời, vào phòng bếp bưng ra đĩa sandwich, ngồi đối diện , “Đến đây, ăn chút nào.”

      Snape tức giận nhìn trừng trừng , tình huống này mang đến tức giận xâm chiếm đầu óc .

      “A. Đây là Dolly làm, em mang từ nhà đến. Yên tâm, mùi vị tuyệt lắm.” Blaise nhìn bất động lúc lâu, dường như là lập tức hiểu ra bổ sung. đưa miếng cho , “Em đoán là trong trạng thái tụt huyết áp là cảm xúc bị đơ. Nhưng mà Severus này... có thể để tức giận của phát tác sau được ? Cầm lấy này.”

      Snape đứng lên, cầm lấy miếng bánh sandwich – quăng lên cái đĩa, mạnh mẽ ấn lên bức tường trước lò sưởi.

      “Rời khỏi nơi này.” khàn khàn .

      “Cái gì?” Blaise kinh ngạc .

      “Ngay lập tức.” kiên trì .

      “Đương nhiên là rồi.” Blaise mỉm cười , “Sau khi em làm gì? Để em đoán... lại gửi thư cho Cục quản lý mạng Floo, khiển trách hiệu suất làm việc của bọn họ?” (Ó_ò, mẹ Syl bá đạo, nhưng mà edit chương này thấy buồn cười quá cơ. Haha)

      Snape trừng mắt nhìn .

      lấy bức thư từ trong túi ra – Snape nhận ra bức thư mà hai ngày trước vừa viết.

      “Làm em đau lòng quá.” lắc đầu làm ra vẻ đau lòng, “ lại dùng cú mèo của em để ngăn cản em. Merlin ơi... Tôi còn biết gì về chuyện này đâu. Nhưng may mắn Gadda cũng được huấn luyện nghiêm khắc về việc đưa thư, nó chính là con cú mèo óc đậu.”

      “Em hủy thư của ?” Snape lạnh lùng .

      “Ồ, hình như việc này đúng phải.” Blaise nhàng bâng quơ nới. dời trọng điểm , “May mắn là Gadda làm thế. Điều này làm cho em phải hỏi trực tiếp . Vậy, Severus... có thể cho em biết, tại sao lại làm vậy? muốn đoạn tuyệt quan hệ với em.”

      Snape gì.

      “Từ lúc nhìn thấy bức thư này, em liền tự hỏi, Severus.” Blaise thở dài , “Hai ngày qua em luôn nghĩ về điều này, về thái độ đột ngột thay đổi của . Em nghĩ là cuối cùng em hiểu là vì sao còn kịp làm cho chuyện này giống như mà lại khẩn cấp đoạn tuyệt quan hệ với em.”

      Snape ngồi trở lại ghế dựa, nhìn Blaise thong thả bước từng bước, nở nụ cười lạnh nhạt.

      “Cho đến hôm qua, Sylvia cho em biết, Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy sống lại. Mà từng là gián điệp của Hội Phượng Hoàng.” Blaise cúi người xuống, gần như hờ hững nhìn chăm chú vào Snape, “ lại tiếp tục làm thế sao? Trở lại đội ngũ Tử Thần Thực Tử tiếp tục làm việc cho Hội Phượng Hoàng?”

      Dấu hiệu cánh tay Snape giống như lại nóng lên. kiềm chế muốn dừng lại nó, giống như người thường bị vạch trần kinh ngạc, lại có chút buồn cười, châm chọc : “Tử Thần Thực Tử và Hội Phượng Hoàng?”

      hận Dumbledore. Việc là gián điệp của Hội Phượng Hoàng có rất nhiều người biết – những bồi thẩm đoàn năm đó, thuyết phục Voldemort chuyện tình năm đó là để bảo tồn thực lực, bởi vậy ai có thể dùng chuyện này để đả kích ... Nhưng cũng nên để cho đứa trẻ mười lăm tuổi biết nguyên nhân.

      Blaise hơi kéo khóe miệng, nở nụ cười nhàn nhạt, giống như là hiểu thấu mà đến cả Chúa tể Hắc ám đều nhìn thấu ngụy trang của : “ tiếc là em ngu ngốc như nghĩ, Severus.”

      đứng thẳng dậy, lại bắt đầu bước thong thả: “Em hiểu là người như thế nào hơn tất cả những người khác. Em cũng biết được những cảm giác rối rắm của đối với em trong vài năm qua. Đột nhiên đơn phương đoạn tuyệt quan hệ... nên hiểu được là nó quá đột ngột. Em thể nào mà suy nghĩ. Đến hôm qua nghe được Sylvia , nghĩ , chân tướng lập tức xuất trước mắt em.”

      Đúng vậy, quá đột ngột, thể mong ăn ý giữa họ lập tức biến mất. Có lẽ nếu cho thời gian, có thể xử lý tốt.

      Nhưng lại có nhiều thời gian. đương nhiên là chủ động hoặc bị động lộ ra mối quan hệ của hai người với Chúa tể Hắc ám, nhưng mà mọi nơi đều an toàn, đến cả mạng Floo cũng an toàn.

      tại gặp nguy hiểm. dùng cách này để bảo vệ em?” Blaise nheo mắt lại, giọng có chút bực bội, “Merlin ơi, em cảm động quá, vĩ đại giống Slytherin chút nào. Em đáng thương vì chẳng biết gì mà cả đời chỉ căm hận tuyệt tình tuyệt nghĩa, sau đó còn vướng mắc gì mà làm hùng?”

      Snape vì câu “ làm hùng” mà khẽ kéo khóe miệng.

      “Đương nhiên là nên làm thế!” tức giận chỉ trích, “Em cũng phải là người muốn sống với người giả dối còn tỏ vẻ bình tĩnh. nên tin tưởng em... Ít nhất em đem tới phiền toái cho .”

      Mà Snape cho rằng tại chính là phiền toái lớn nhất.

      “Tiểu thư Sadie, em nên nghĩ đến bùa chú Làm sạch mà em còn dùng tốt, ma lực đáng thương.” Snape bình tĩnh , “Em cho rằng em phải là phiền toái?”

      , có lẽ em thể giúp ... Cho dù ma lực của em có cường đại hơn em cũng thể giúp gì cho trong việc này.” Blaise ngồi đối diện , “ cũng cần sau cuộc chuyện này phóng bùa Quên vào em đâu.”

      thẳng lưng lên, nhìn giống nữ vương cao ngạo – kết hợp với tro bụi còn dính mặt có vẻ buồn cười hơn, “Từ lúc sinh ra em học thuật phong bế.”

      “Phong bế đầu óc...” Snape nở nụ cười châm chọc, “ cần bùa nhiếp hồn, chỉ cần vài cái bùa Xuyên tâm cũng có thể làm bất cứ kẻ nào lộ bí mật ra.”

      “Nhưng vì sao họ lại phóng bùa Xuyên tâm lên em đâu?” Blaise bực bội , “ , em hiểu công việc của , sau này em cũng xuất ở phòng của . Cảm ơn Merlin, cả hai chúng ta từ trước tới nay đều rất bận rộn, ai biết được quan hệ của chúng ta. Nhưng vậy chúng ta có thể tiếp tục giấu diếm. Vì sao lại phải đoạn tuyệt quan hệ? Em thể tìm được khi nào cảm thấy an toàn có thể tìm tới em.”

      Dừng lại chút, giọng dịu dàng hơn, “Chúng ta ở chung rất ổn... Cho tới bây giờ đều chưa có thiệt hại gì. Mà ngược lại, chúng ta lại có được rất nhiều. thể rằng cảm thấy sung sướng khi đoạn tuyệt mối quan hệ này, đúng ? Có lẽ muốn với em là hưởng thụ cảm giác ở mình, nhưng biết điều này phải là . Có lẽ khi chấp nhận em, làm em càng thêm cẩn thận hơn, mà em cho rằng có người vướng bận hạnh phúc hơn là có.”

      “Severus.” Cuối cùng , “Em nguyện ý làm vướng bận của .”

      Snape nhìn , con mắt đen kịt.

      “Mạng Floo thể tiếp tục sử dụng.” lát sau , “Trong Bộ Pháp thuật có Tử Thần Thực Tử.”

      Blaise nhõm thở dài, biết là Snape nhượng bộ. mỉm cười, “Nếu nhớ em, vậy có thể dùng xe đến nhà – xe của Muggle, đến thôn Kense. Cho dù dùng phương tiện của Muggle cũng xa.”

      thể viết thư.” Snape , “Cú mèo thể tuyệt đối tin cậy.”

      “À, chúng ta có thể sử dụng điện thoại – đường dây điện thoại bị bỏ em nối lại rồi.” Đôi mắt đen của Blaise lóe ánh sáng tinh nghịch, “Tử Thần Thực Tử chắc chắn biết đây là cái gì. Em biết nhóm thuần huyết đều như thế.”

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 136: Bế quan bí thuật

      Tôi tỉnh dậy thấy Blaise ở đây.

      Tôi chán nản ôm chăn trở lại phòng ngủ của mình, rửa mặt chải đầu đơn giản. Sau khi tôi ra khỏi phòng rửa mặt, áo ngủ rộng thùng thình bị lấy thay vào đó là bộ quần áo Muggle mặc ở nhà – bộ quần áo mới và rộng rãi, tôi nghĩ là Blaise cầu lấy bộ này.

      Gadda trở mình bàn hướng cái bụng lên , cái bụng ăn no cứ phình phình, cực kỳ thỏa mãn kêu về phía tôi.

      Tôi xoa lớp lông mềm bụng nó, cầm bộ quần áo kia đến phòng để đồ. Từ trước đến giờ tôi mặc áo choàng phù thủy mỗi khi tôi nghỉ ở nhà. Blaise chuẩn bị cho tôi chỉ có quần áo Muggle. Những bộ quần áo này đều được ủi rồi được treo lên, nhưng hiển nhiên là chúng phù hợp với thẩm mỹ của nhóm gia tinh – quần đùi cùng áo ngắn tay giống như thể mặc ra đường bị treo trong cùng, để phía bên ngoài là số quần áo nhìn có vẻ nghiêm túc.

      Tôi nghĩ đến năm thứ ba, Blaise cùng Parkinson đều kiên trì cho rằng quần đùi của tôi là quần lót góc bẹt... Mà hình như các Phù thủy đều cảm thấy nóng bức hay sao, dù trong mùa hè cũng mặc áo choàng.

      Cuối cùng tôi lựa chọn cái quần dài cùng áo sơ mi. Nếu tôi gia nhập vào cuộc sống của thế giới phù thủy, vậy có lẽ việc ăn mặc ở nhà tôi nên thỏa hiệp chút, quần áo Muggle tiện lợi hơn nhiều.

      đến nhà ăn, bàn dọn đồ ăn xong, để trong những chiếc đĩa sứ xinh, đồ ăn mỗi đĩa nhiều nhưng lại rất đa dạng, bát canh còn tỏa hơi nóng.

      Tôi chép miệng. Tôi biết các gia tinh trong nhà đều chăm chút chủ nhân và coi đó là vinh quang của bản thân hoặc là gia tinh để cho chủ nhân nhìn thấy nó, nhưng cảm giác của việc nghe với việc được đối xử như thế khác nhau.

      Tôi nghĩ, S. P. E. W của Hermione thể phát triển thêm được – cũng phải tôi có chờ mong gì ở nó. Các quý tộc từ lúc sinh ra được những con gia tinh này chăm sóc, nếu bỏ chúng nó , tôi cho rằng đó phải là cuộc sống của họ. Bọn họ để cho các con gia tinh được tự do đâu... S.P.E.W của Hermione là kẻ địch của toàn bộ giai cấp quý tộc.

      Nhưng điều tôi thắc mắc là vì sao chúng luôn biết khi nào phù thủy cần, mà có thể chuẩn bị trước. Chẳng lẽ chúng luôn bí mật ở bên cạnh phù thủy, chờ đợi phục vụ bất cứ lúc nào?

      Nghĩ thế tôi đột nhiên rùng mình... Tôi thử kêu: “Dolly, Mia?”

      “Bùm” tiếng, Dolly xuất , bên hông là sợi dây thừng, đó treo đầy những miếng vải rửa chén. Cùng lúc đó, Mia ở bên cạnh vui vẻ kêu “ chủ !” lại kéo cái ghế dựa bên cạnh tôi ra.

      Tôi bình tĩnh : “Blaise đâu?”

      Dolly bực bội nhìn chằm chằm Mia, Mia nhát gan giấu mình sau chiếc ghế dựa. Nó quy củ thi lễ, thanh the thé : “Chủ nhân ra ngoài từ lúc năm giờ. thời gian trở về nhà.”

      “Được rồi,” Tôi , “Các ngươi làm việc của mình . Nếu tôi cần tôi gọi hai người. Thời gian còn lại... À, tôi muốn được ở mình.”

      chủ muốn ở mình!” Dolly lập lại lời tôi , nghiêm khắc nhìn Mia, “Mia hư đốn, làm chủ cảm thấy thoải mái! chủ nên trừng phạt nó!”

      Con mắt màu xanh nhạt to như bóng đèn của Mia bắt đầu có nước mắt, cái lỗ tai nó rủ xuống đến vai, móng tay bấu tai, bộ dạng chán nản cùng tuyệt vọng làm người ta đành lòng.

      , tôi trừng phạt nó.” Tôi đồng ý. Nhưng tôi cũng cũng cố gắng nhìn đến nó. Có lẽ các phù thủy quen với tồn tại của nó, cũng cảm thấy thiếu tự nhiên trước mặt chúng... Nhưng tôi thể nào làm được. Nghĩ đến thời điểm làm việc, có lẽ tôi để ý thấy con gia tinh quan sát tôi... Cho dù điều đó xuất phát từ ý tốt tôi cũng chấp nhận được.

      “Chủ nhân nhân từ!” Dolly véo con gia tinh bên cạnh, the thé , “Nếu chủ nhân từ muốn trừng phạt Mia, Mia nên tự trừng phạt bản thân! Đem lỗ tai áp và lò nướng! Dùng bàn ủi ủi bàn chân của mình !”

      Nước mắt trong mắt Mia nhanh chóng tăng lên, nó bắt đầu gào khóc lớn, giống như đứa khi bị mắng. Lo lắng đến cơ thể bé của nó, có lẽ nó cũng chỉ là đứa thôi.

      “Dolly, dừng lại! Mia, nín khóc!” Tôi buộc phải .

      Tiếng khóc của Mia đột nhiên biến mất giống như bị nắm cổ vậy, bây giờ là những tiếng nức nở.

      “Mia, giờ ngươi phải làm sạch bản thân , sau đó giúp Dolly làm việc.” Tôi đau đầu , “Hai ngươi .”

      Sau khi hai con gia tinh biến mất, tôi thăm nhà.

      Hôm qua chúng tôi về quá muộn, hôm nay nhìn cảnh xung quanh nhà. Phía trước nó là mặt cỏ rộng lớn, cỏ là rừng cây mọc theo quy tắc nào. Từ khu rừng có thể nhìn thấy cái hồ nước trong xanh ở bên. Mặt sau là hoa viên, ở giữa là cái suối phun khắc hoa cạn. Những cây hoa và cây cảnh được chăm sóc tốt lắm, hàng rào dựng bằng cây sồi xanh cũng được chỉnh sửa rất đẹp.

      Những căn phòng bên trong so với căn phòng đơn giản của tôi còn to hơn rất nhiều. Tòa nhà có ba tầng, tổng cộng có 12 phòng, có 7 phòng ngủ, phòng tiệc, phòng vũ hội, phòng cất rượu vô cùng đầy đủ. Tôi và Blaise ở lầu hai về phía đông, căn bản là thể sử dụng hết tất cả, nên hầu hết các căn phòng đều được khóa lại, phía sau những cánh cửa là các mảnh vải phủ lên đồ dùng trong phòng để chống bụi.

      Tôi cũng tìm thấy thư phòng, nó ở phía tây lầu ba. Hai mặt tường đều là sách và sách.

      Lúc đầu tôi còn cảm thấy sung sướng, nhưng khi đọc tôi lại thấy khó hiểu. Nơi này có rất nhiều sách cũ, hoặc là những bản sách lẻ tại còn. Nhưng theo thời gian chúng được xuất bản mà suy tính qua... ít nhất ở thời điểm ấy, chúng cũng phải là quá khó tìm.

      giống thói quen cất giữ sách của các gia đình quý tộc từ xưa đến nay, giống như là nhà giàu mới phất cất giữ sách, tìm lung tung những quyển sách quý. Ai cũng có thể biết, loại trừ việc huấn luyện phép thuật, các quý tộc coi trọng nhất là văn hóa cùng với tu dưỡng tài nghệ. Đối với quý tộc mà thể vận dụng luật sáng tác ra những bài thơ duyên dáng thể tha thứ được.

      Cũng bởi thế tôi khẳng định đây phải là thư phòng của gia tộc Sadie... ít nhất nó phải là thư phòng duy nhất. Nhưng tôi thể tìm thấy cái thư phòng kia.

      Sau khi dạo qua các phòng, tôi trở lại phòng ngủ của mình, kéo ghế ra viết thư cho Draco, đơn giản là viết cảm nhận của tôi về căn nhà mới, cũng tùy ý để vào cánh hoa dại màu trắng mà tôi ngắt thảm cỏ.

      Cuối thư là lời tha thiết mong nhận được thư của cậu ấy.

      Nhìn quả cầu Gadda lắc lắc bay từ cửa sổ, tôi lo lắng nó bay đến đích...

      “Gửi thư?” Blaise từ phía sau tôi.

      “Vâng... mặc dù là con thích gọi điện thoại hơn. Nhưng nhà cậu ấy có điện thoại.” Tôi quay đầu thấy mỉm cười với mình, “Mẹ về?”

      “Cậu ấy?” Blaise , “A, để mẹ đoán xem là ai nào... là người con thường xuyên nhắc tới là Malfoy, Hermione hay vẫn là người bạn mới Potter?”

      “Là Draco Malfoy.” Tôi nghĩ nghĩ rồi thấy đây là thời điểm nên với , “À... chúng con nhau.”

      nhau, à...” Blaise ngạc nhiên . suy nghĩ lúc, cẩn thận , “À... nếu mẹ nhớ lầm sinh nhật trước của con, cậu ấy là người tặng váy ngủ cho con đúng ? Hai con... ...”

      “A.” Tôi cảm thấy mặt nóng lên, “ là cái gì cũng chưa có, đây chỉ là hiểu lầm thôi.”

      sao?” Blaise tin . nhàng ho khan , “Nếu con muốn mẹ can thiệp vào. Nhưng Sylvia, mẹ hi vọng con cẩn thận hơn.”

      “Mẹ đương nhiên là có thể can thiệp mà!” Tôi đồng ý “Nếu mẹ cảm thấy con nên làm hãy cho con biết. Con nhớ mẹ ngày xưa mẹ chịu quản lý rất chặt chẽ, nhưng tại con thấy mẹ để con tự do quá. Con biết mẹ cho rằng con lớn, cũng tự mình quyết định được rồi, đúng là thế nhưng cũng có nghĩa là con coi trọng ý kiến của mẹ. thực tế là con rất coi trọng điều đó.”

      Dừng chút, tôi lại hờn dỗi bổ sung, “Nếu lần trước con nhận được váy ngủ mà mẹ luôn cho con biết, con nghĩ là chuyện xấu hổ sau đó cũng có xuất ...”

      Blaise nhìn tôi rồi khẽ cười.

      “Con từ nhìn có vẻ người lớn... Mẹ quen với tính độc lập tự chủ của con rồi. Nhìn cách con làm việc... mẹ nghĩ mình thể tham gia vào. Merlin, mẹ quên mất con vẫn chỉ là đứa trẻ mười lăm tuổi.” Blaise xoa đầu tôi, “Mấy năm mẹ ra ngoài làm việc, gặp được rất nhiều đứa cùng tuổi con, bọn chúng giống con. Có đôi khi mẹ nghĩ mẹ là người mẹ có trách nhiệm... Đúng là mẹ thất trách nên con mới phải nhanh chóng trưởng thành như thế.”

      “Đương nhiên mẹ phải là người mẹ có trách nhiệm.” Tôi lớn tiếng , “Nếu như có mẹ, con có dáng vẻ như bây giờ. Mà con cảm thấy con như bây giờ rất tuyệt.”

      “Con oán trách mẹ cho con gia đình bình thường?” Blaise ôm tôi .

      “Gia đình bình thường... con rất hâm mộ điều đó. Nhưng tình mẹ dành cho con cũng rất nhiều. Con có thể oán trách mẹ điều gì được. Nhưng mà,” tôi mỉm cười , “Nếu mẹ muốn cùng giáo sư Snape tạo thành gia đình con rất vui vẻ.”

      Blaise vỗ đầu tôi, “Có con, mẹ và Severus, ba người chúng ta tạo thành gia đình.”

      “A,” Tôi nghiêm trang thề, “Tôi thề nhanh chóng gả ra ngoài để cho hai người được hưởng thụ thế giới riêng của mình.”

      “Nhanh chóng gả ra ngoài?” Blaise lắc đầu , “Con mới mười lăm tuổi thôi.”

      “Mẹ mười lăm tuổi sinh con rồi.” Tôi phản bác lại.

      “Merlin ơi!”Blaise ngạc nhiên , “Con nghĩ đến vấn đề này sao?”

      nghĩ tới ạ.” Tôi nhún vai , “Tất cả Slytherin đều cho rằng con có xuất thân từ Muggle, mẹ biết đấy, ở trong nhà toàn những người thuần huyết điều này quả là bắt mắt. Khi con và Draco nhau, bạn bè còn cố ý nhắc nhở, bởi vì gia tộc quý tộc như Malfoy đồng ý khi là có xuất thân từ Muggle đâu.”

      “Vậy?” Blaise bình tĩnh cười tủm tỉm, “Vậy cậu nhóc đấy con sao?”

      “Đương nhiên, cậu ấy sớm biết con là thuần huyết. Thời điểm chúng con chưa nhau cũng là bạn tốt của nhau.” Tôi nhớ lại thời gian rối rắm qua đó, thở dài, “ thực tế địa vị chênh lệch lúc đó cũng làm con lo lắng... Nhưng cậu ấy làm con yên tâm.”

      “Gia tộc Sadie tuy rằng xuống dốc, nhưng vẫn là quý tộc. Nếu cậu nhóc đó con, thân phận đương nhiên thành vấn đề.” Blaise hào hứng tưng bừng , “Mẹ quên mất... , chúng ta viết thư mời thợ chụp ảnh đến, ngàu mai mẹ thông báo Nhật báo tiên tri... Mẹ muốn làm cho toàn bộ thế giới phù thủy biết con là người gia tộc Sadie.”

      Ngay lập tức tôi nhớ đến việc Voldemort sống lại, thế giới phù thủy sắp tạm biệt êm đềm, trong lòng tôi có chút lo lắng.

      “Blais, con cần cái đấy...” Tôi .

      “A, đương nhiên là con cần!” Blaise cười tủm tỉm cắt đứt lời tôi, “Để mẹ tìm địa chỉ của thợ chụp ảnh.”

      xoay người ra cửa lại quay đầu lại .

      “Chút nữa quên cho con biết.” Blaise , “Nghỉ hè này Severus dạy con học. Học Bế quan bí thuật.”

      “Bế quan bí thuật?” Tôi kinh ngạc , “Vì sao lại muốn con học cái đấy?”

      “À... Là truyền thống của gia đình quý tộc thôi.” Blaise giống như là vô cùng ghét mà nhăn mũi lại, “Tuy rằng ma lực của mẹ cũng yếu, nhưng mẹ có thể đảm bảo mẹ là Đại sư Bế quan bí thuật. đáng tiếc là dậy môn này cần thi triển bùa chú... Bằng mẹ rất mong mình là người dạy con.”

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 137: Học tập (Sửa đổi sai lầm)


      7.3.1995

      “Súc sinh! Đồ đê tiện! Nghiệt chủng dơ bẩn! Tạp chủng, quái thai, kẻ quái dị, mày cút khỏi nhà tao! Chúng mày làm sao dám làm bẩn căn nhà của ta mà tổ tiên...”

      Lupin từ lầu xuống, kéo mành che lại, ngăn lại phu nhân Black mắc bệnh tâm thần thét chói tai.

      nhìn lại người bạn thân ngồi trong đại sảnh – như bình thường Sirius Black mới là người kiên nhẫn khi phu nhân mắng chửi.

      Đèn tường mờ mờ chiếu lên bên mặt tuấn tú của Sirius. cau mày, hai tay chống lên bàn, nhìn tờ báo để trước mặt mà tâm nặng nề, giống như là có tâm tư để ý tới mẹ mình gào thét.

      Lupin mang theo chút thản nhiên tới.

      xem... báo?” từ phía sau lên, chú ý tới thông báo mà người bạn mình chăm chú nhìn.

      ảnh chụp là người phụ nữ búi tóc, mặc trường bào thắt lưng đen, đội đầu là chiếc mũ lông chim, nụ cười rụt rè lại đoan trang giống như bất kỳ quý tộc nào được gia tộc giáo dục. Bên cạnh là bé có mái tóc đen xoăn mặc áo choàng dài đeo huy chương nhà Slytherin, ánh mắt có chút lo lắng, quay đầu nhìn mẹ mình.

      “Sylvia Hopper?” Giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám nhận ra học trò của mình. nhìn lên dòng chữ phía , “Con của tiểu thư Sadie? Sirius... Tôi nhớ là , mẹ của con bé là Muggle.”

      “Tôi nghĩ thế.” Sirius yên lòng trả lời, ngón trỏ gõ gõ lên mặt bàn như suy nghĩ đến điều gì đó.

      === =====

      “Thay con bỏ những chướng ngại trong tình ?” Snape để tờ báo lên bàn, cười nhạt , “ nghĩ đến tình hình tại em mong gia tộc Sadie ít người chú ý hơn chứ... Đúng là người mẹ tuyệt vời.”

      “A.” Blaise kêu lên, ngồi bên của cái bàn dài, tránh ánh mắt hờn giận của người , “ biết là phải như thế mà.”

      Snape im lặng nhìn .

      “Cho dù là công bố thân phận của Sylvia, em cho là cũng có nhiều tác dụng với tình của nó...” Blaise cười, “Đúng vậy, em với con bé là thân phận phải là vấn đề, nhưng là, với gia tộc Malfoy... Đây phải là cuộc hôn nhân làm người ta vừa lòng.”

      Nếu gia tộc Malfoy giống như trong lời đồn là chỉ có lợi ích.

      “Là con bé nhắc em... Bọn họ đều cho rằng nó có xuất thân từ Muggle, đúng ? Trong nhóm thuần huyết Slytherin, biết là con bé vô cùng đặc biệt.” Blaise tiếp tục , “Như vậy em cho bọn họ biết rằng con bé là phải thế.”

      “Em cho rằng thể chăm sóc con bé?” Snape .

      “Em tin là chăm sóc con bé rất tốt.” Blaise dịu dàng , “Nhưng biết đấy, vị đại nhân kia vẫn có những chủ ý đến Hogwarts, từng có ý định sống ở đấy. Trước khi biến mất, nhóm Slytherin cấp cao đều ủng hộ ... Đừng kinh ngạc thế, biết là điều này cũng phải là bí mật mà.”
      Dừng chút, lại , “Em thể tha thứ cho việc xuất thân của con bé làm nó gặp nguy hiểm.”

      Snape biết đúng, thời điểm còn là học sinh, từng tham gia nhiều bữa tiệc cho những Tử thần Thực tử dự bị.

      đồng ý để con bé kết giao với Draco.” Im lặng lúc, Snape .
      “Thằng bé là con đỡ đầu của .” Blaise nhíu mày .

      “Lucius vẫn là bạn tốt của ,” Snape kiên nhẫn , “Nhưng em biết là điều này cũng là gì.”

      Blaise hiểu được ý của .

      “Trong tình của những đứa , hiển nhiên là người lớn phản đối có tác dụng gì” Blaise nheo mắt lại nhìn ra cửa sổ, xa xa là rừng cây xanh tốt, “Ai mà biết được chứ, có lẽ trong tương lai thay đổi?”

      ======

      Chiết tâm trí thuật là phương pháp lấy ra xem, sửa chữa hoặc thay đổi trí nhớ của người nào đó. thực tế, sau khi tôi biết đến loại nguyền rủa này, tôi xem rất nhiều sách có ghi lại nó - xét thấy trạng thái bất thường trong trí nhớ của tôi, tôi buộc phải hiểu bùa chú đó.

      Đối với người chưa được tập luyện, phải là thể kháng cự lại Chiết tâm trí thuật, nhưng điều này là rất khó. Người phóng bùa chú, sau đó tiến vào đầu óc người khác, tùy theo mà xem xét được trí nhớ có tình cảm mãnh liệt của người đó... Cám ơn trời đất, chỉ là thuận theo mà có thể xem được, mà phải tự tiện xem được bất cứ trí nhớ nào giống như xem sách.

      Cho nên nếu mọi người muốn biết đối phương giấu giếm bí mật gì, thường là hỏi thẳng. Cho dù người đó có thể tự nhiên bình tĩnh dối, nhưng trong tiềm thức và đầu óc lại ra trí nhớ về nó.

      Biết điều này làm tôi có chút yên tâm; cuộc sống kiếp trước của tôi có thể coi là mệt mỏi, lương thiện, bình thường, cũng có tình cảm mãnh liệt gì đó, bất kỳ người nào cũng hỏi tôi có kiếp trước hay .

      Theo quan điểm của Muggle, trí nhớ chính là tin tức được tiến hành mã hóa rồi chỉnh sửa được chứa đựng trong tế bào thần kinh của con người, thời điểm nhắc lại có liên quan đến quá trình lưu lại tin tức. Tôi cũng có thể đoán ra được chút rằng:

      Tin tức mà cơ thể mới có được được lưu trữ tại cơ thể mới, vậy cơ thể mới trải qua kiếp trước vì sao trí nhớ còn có thể tồn tại?

      Trí nhớ kiếp trước của tôi có thể là thuộc loại trí nhớ của linh hồn càng thêm cao thâm khó lý giải chăng?

      Đầu óc tôi có thể nhớ lại ký ức của kiếp trước, vậy nó có thể lấy ra ký ức của kiếp trước mà trí óc của cơ thể này lưu trữ sao? Giả sử là có thể, vậy ký ức này có thể bị đọc ?

      Trí nhớ của tôi theo luận chứng của Muggle và Phù thủy coi như an toàn, nhưng tôi cũng thể chủ quan - luận chứng mà có thực thế chỉ có thể là luận chứng mà thôi.

      Tôi rất cần người có thể giúp đỡ tôi biến luận chứng này thành .

      Nghỉ hè, Hermione cũng nghỉ tại Hungary, đến việc kẻ đó sống lại làm cho người khác rúng động, chỉ bằng trạng thái tinh thần của Harry cũng đủ làm cho ấy hết hứng thú du lịch. ấy gào thét trong điện thoại giống như con sư tử cái phẫn nộ về việc gia đình Dursley vô lễ cùng với cụ Dumbledore vô tình - bọn họ cách ly người vô cùng cần bạn tốt an ủi ra khỏi bạn của ta và cả thế giới phù thủy nữa.

      Người bạn tôi dễ dàng có thể gặp nhất trong kỳ nghỉ hè, tôi ban đầu rất mong muốn Hermione thi triển phép Chiết tâm trí thuật, nhưng tôi lại vô cùng tiếc nuối mà buông tha điều đó. Hermione rất thông minh, nhưng phép thuật Chiết tâm trí thuật phải là phép có thể học trong hai ngày, hơn nữa con sư tử cái tràn đầy chính nghĩa, chỉ sợ ấy muốn thi triển phép thuật xấu xa này với bất cứ ai kể cả người đó có đồng ý.

      Cuối cùng tôi cũng lo lắng cho Draco, là con trong gia đình phù thủy Hắc ám, từ cậu ấy nắm giữ phép thuật này. Tôi vô cùng hi vọng cậu ấy có thể ra ở Hẻm Xéo hay bất kỳ chỗ nào tôi nhìn.

      Nhưng lập tức tôi ý thức được Gadda còn chưa trở lại.

      Điều này lạ. quận Wiltshire cách đây xa, cho dù Gadda có cơ thể , ngày đêm cũng đủ để nó tới lui rồi.

      Tôi có chút bất an, với việc Blaise kiên trì muốn đăng thông báo báo Nhật báo tiên tri tôi vẫn lo lắng. Đồng thời tôi cũng suy đoán…

      … Có thể là cơ thể Gadda quá béo cho nên đến cả bức thư hều mà cũng thể đưa đến nơi?

      Cuối cùng tôi cũng thể tìm ra câu trả lời trước khi giáo sư Snape đến.

      Vài ngày sau, giáo sư Snape trực tiếp sử dụng phép độn thổ để xuất trước cửa biệt thự Sadie. Ông ấy vô cùng khí thế qua cánh cổng tự động mở ra, cởi áo choàng, Dolly lập tức xuất ở bên cạnh cung kính nhận lấy - xem thái độ của nó, hiển nhiên đây cũng phải là lần đầu tiên giáo sư Snape đến, hơn nữa có lẽ nó biết đó là chủ nhân khác.

      Ông cùng Blaise tiến vào thư phòng, hình như có chuyện cần bàn bạc. lát sau Blaise ra, xoa đầu tôi cười : “Vào , chú Severus đợi ở bên trong.”

      “Mẹ cùng con vào đấy sao?” Tôi sợ hãi cầm tay .

      “Mẹ nghĩ rằng ở đây càng ít người hiệu quả học tập tốt hơn.” Blaise kiên trì .

      Tôi tuyệt vọng nhìn bóng lưng của Blaise, đẩy cửa thư phòng, nhìn vị giáo sư gầy yếu ngồi phía sau bàn học, tôi lấy lại bình tĩnh.

      Được rồi, xét thấy mối quan hệ đặc biệt giữa Blaise và giáo sư độc dược, có lẽ từ giờ tôi phải cố gắng thích ứng thôi, cho dù có bản năng của Slytherin là vô cùng kính sợ vị chủ nhiệm nhà mình.

      “Ta giả sử rằng khi Blaise báo với trò là ta đến, trò cũng có hiểu biết nhất định đối với Chiết tâm trí thuật.” Giáo sư Snape tràn đầy uy hiếp .

      “Đúng thế, thưa Giáo sư.” Tôi để ý đến đầu của mình càng lúc càng cúi xuống, chết tiệt, tôi hận uy nghiêm của người đàn ông trước mặt mà thể ngẩng đầu để tổng hợp lại điểm quan trọng.

      Khóe miệng giáo sư Snape vừa lòng nhếch lên.

      “Tốt lắm. Trò cất đũa phép của mình ,” ông ,” Tiếp theo trò được phép sử dụng đũa phép.”

      Sau khi tôi cất đũa phép , giáo sư Snape rút đũa phép ra, vung đũa phép, chiếc ghế dựa mềm mại rộng rãi bay đến phía sau tôi, nhưng ông cũng cho tôi ngồi xuống.

      “Ta tiến vào trí óc trò,” ông giọng , “Ta cần xem khả năng chống cự lại Chiết tâm trí thuật của trò… Trò cần tăng ý chí bài trừ ta ra khỏi trí óc của trò. Chuẩn bị… Chiết tâm trí thuật!”

      Năm hai tuổi khi tôi cố gắng chống đỡ đôi chân ngắn củn mềm nhũn, dùng tiếng lắp bắp để cam đoan với Blaise là tôi có thể tự chăm sóc mình… Hồi năm tuổi, ngày nào đó vào buổi tối, Blaise ôm tôi đứng trong cửa hàng sách cùng với cửa hàng băng đĩa, mắt nhìn chăm chăm xuyên qua quán Cái Vạc Lủng… Năm chín tuổi chỉ ở trong thư viện… Mười tuổi nghe được Blaise “Đừng làm tôi bị thương, tôi còn có đứa con ” đau đớn cùng tức giận… cái mũ phân nhà “Slytherin”… nhìn hình ảnh đau đớn khi thấy quả cầu tuyết bị Draco đánh vỡ... cánh tay cứng rắn mạnh mẽ của giáo sư Snape làm cho người ta có thể yên tâm dựa vào…

      Sau đó thư phòng xuất trong tầm nhìn của tôi.

      Tôi mơ màng lắc lắc đầu, phát mình ngã ngồi lên chiếc ghế phía sau. Giáo sư Snape nghiêm mặt nhìn tôi.

      “Được lắm, trong đầu có tí phòng vệ nào!” Ông ấy tức giận , “Trò chút ý chí chống cự nào, ta rất kinh ngạc.”

      “Em biết làm như thế nào.” Tôi .

      Tôi yên tâm là trí nhớ kiếp trước xuất , mà cuộc sống của tôi từ lúc sinh đến giờ đều bằng phẳng, nghĩ có điều gì mà người khác thể xem. Tôi đoán đây là nguyên nhân mà tôi có ý thức chống cự.

      Giáo sư Snape dữ tợn trừng mắt nhìn tôi.

      “Bỏ hết mọi suy nghĩ,” ông , “Thả lỏng cảm xúc. Bỏ qua mọi tình cảm. Để cho đầu óc trống rỗng…”
      Nhiên Nhiên, Kindlove, ly sắc2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :