1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Đồng nhân Harry Potter - Xuyên không] Màu xám đen - Hổ Bán Liên (112/248)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 6: Ký túc xá

      Bởi vì là học sinh mới có vẻ có đồng cảm, chúng tôi trò chuyện khá lâu, Marcus uể oải nằm bàn nghe chúng tôi chuyện phiếm, thỉnh thoảng xen vài câu.

      Longbottom : "Mình chỉ sợ vàoHufflepuff.......".

      Granger giật mình : "A, tại sao? Mình nghenói Gryffindor mới là tốt!" Marcus rất cao hứngnói: "Đúng vậy".

      Longbottom lo lắng bấm ngón tay : "Nhưngmà mình khôn ngoan.......".

      Marcus vỗ vỗ cậu ta : "Ký túc xá phải nhìn thành tích, hiểu chưa, chỉ cần em có camđảm, có táo bạo là có thể!" ta vỗ vỗ bộngực : "Gryffindor chỉ cần người dũng cảm nhất!".

      Tôi nhìn Longbottom, thực ra, tôi cảm thấy cậu ta những điều đó có.......

      Bọn họ hỏi tôi: "Còn bồ?".

      Tôi chần chừ, nhớ tới giáo sư McGonagall giới thiệu cho tôi bốn ký túc xá: " là, có lẽ là Ravenclaw , hoặc là Gryffindor. tới,ngược lại khá hiếu kỳ bốn ký túc xá rốt cuộc là như thế nào. Marcus, có thể với chúng em chút ?".

      Ba người chúng tôi cùng nhìn về phía Marcus. ta ho khan tiếng, nhìn chúng tôi nháy mắt vài cái: " nghĩ rằng, cho bọnem bầu khí mới có kinh ngạc vui mừng,các em nghĩ sao?".

      Tuy ta như vậy, nhưng mà chúng tôi vẫn có chút thấp thỏm yên.

      "Đừng như vậy, kỳ bốn ký túc xá trừ bỏ Slytherin, tất cả đều tốt phải ?" ta : "Phân vào Slytherin đều là người hư hỏng, bọn em đáng như vậy, cần lo lắng cái này".

      đường con cóc của Longbottom thấy nữa, cậu ta ra ngoài tìm vòng khôngtìm thấy, chán nản về toa lại, trông như muốn khóc lên, Granger xung phong đảm nhận giúp đỡ cậu ta ra ngoài tìm tiếp. Cái bé này tính tình tuy là vênh váo chút, nhưng mà tấm lòng rất tốt.

      Cùng học năm thứ ba vói Andy Marucs, là em sinh đôi Weasley chạy tới, chơi trò "Đoánxem ai", theo Marcus đây là tiết mục cổ điển của bọn họ. Thành bộ dáng bọn họ giống nhau như đúc, đều có màu tóc như ngọn lửa sống động, trông rất đáng , hết sức thú vị. Nếu Gryffindor đều là Marcus và em sinh đôi Weasley như vậy, tôi nghĩ rằng tôi nhất định cực kỳ thích Gryffindor.

      "Này! Mọi người biết mình thấy người nào ?" người .

      "Chúa Cứu Thế của chúng ta!" người khác .

      "Đánh bại Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó(*) ------".

      (*)Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó: nguyên văn là người thần bí.

      "Harry Potter!" Hai người cùng .

      Cơ thể Marcus căng lên, giật mình : "HarryPotter?" ta hưng phấn mà : " biết lần này ký túc xá nào có thể có được cậu ta?".

      "Điều này phải sao ------".

      "Đương nhiên là chúng ta ------".

      "Gryffindor!" Hai người cùng .

      Tôi biết Harry Potter là ai, nhưng mà tôi cảm thấy hai em sinh đôi này cách thức chuyện rất thú vị, nhịn được cười rộ lên.

      Marcus cực kỳ hứng thú chạy tới toa kế của em sinh đôi Weasley bàn bạc cái gì đó, toa chỉ còn lại có mình tôi. Tôi đứng lên duỗithắt lưng, ra, chuẩn bị nhà vệ sinh.

      Tôi hướng đuôi xe đến, cúi đầu suýt nữa đụng vào người khác.

      Tôi vội vàng : "Thực xin lỗi thực xin lỗi" Sau đó ngẩng đầu lên.

      cậu bé sắc mặt nhợt nhạt, cả hai ngườiđứng sau lưng cậu bé mập lùn to lớn. mặt ủ rũ bọn họ nổi lên hai điểm hồng nhạt, tóc bạch kim gọn gàng được chải lại. thực ra kiểu tóc có phần quá trưởng thành, nhưng mà xứng với khuôn mặt trung hòa dịudàng, xem ra giống tiểu đại nhân rất đángyêu.

      Cậu ta nhìn quần áo của tôi, hừ tiếng: "ĐồMáu bùn!".

      Tuy là tôi hiểu "Máu bùn" là gì, ngược lại có thể nghe ra trong lời ý ác độc của cậu ta.Tôi ngây người, cậu ta dẫn đầu và hai tùy tùng ra, hai người này ngang qua còn cố ý gạt chân tôi.

      Tôi lảo đảo, thiếu chút nữa té ngã đất, maymắn có người đỡ.

      Tôi ngẩng đầu vừa nhìn, là Marcus.

      ta nhìn bóng lưng cậu bé tóc bạch kim kia hừ tiếng, : "Này khẳng định là Slytherinđúng chuẩn!".

      Xem ra, Slytherin ở trong mắt mọi người rấtxấu.

      Marucs nhìn tôi đứng dậy, xong xuôi hỏi tôi:" sao chứ?".

      Tôi : " sao, Cám ơn".

      Granger theo đuôi xe tới, thấy chúng tôiđứng ở chỗ này, nhắc nhở chúng tôi : "Chúngta đến, nên mặc áo choàng vào".

      Chúng tôi trở về toa thay áo choàng, còn hànhlý để lại toa.

      Đoàn tàu tốc độ từ từ chậm lại, cuối cùng dừnglại.

      Chúng tôi chịu đựng mọi người chen chúc đôngđúc, thanh to : "Học sinh năm thứ nhất! Học sinh năm thứ nhất đến bên này!".

      Tôi ngẩng đầu hướng thanh đầu nguồn nhìnlại, thấy người, cao ít nhất bằng hai người bình thường, rộng bằng năm người, mái tóc đen và bộ râu đen quấn cùng chỗ, che khuất nửa gương mặt. Tôi khỏi hít vào hơi.

      Chúng tôi loạng choạng theo đến chỗ bên hồ, ngồi thuyền hướng về phía lâu đài Hogwarts,xuống thuyền lại con đường hầm đá, cuối cùng, chúng tôi rốt cuộc tới Hogwarts.

      Chương 7: Chiếc nón phân loại và phân loại nhà

      Trong phòng ăn lộng lẫy các học sinh bốn ký túc xá chiếm bốn bàn dài, nhóm giáo sư ngồi ở bàn khác.

      Đặc cái ghế bốn chân giữa chúng tôi những học sinh mới và nhóm giáo sư. Chiếc nón phân loại giống như là được lấy từ tòa nhà đổ nát, ghế bốn chân quay tới quay lui ca hát, giọng điệu quái lạ vô cùng. Tôi nhìn nó ca hát xong toàn thể vỗ tay như tiếng sấm cách hiểu.

      Giáo sư McGonagall về phía trước vài bước, cầm trong tay quyển tấm da dê : "Ta gọi tên ai, người đó đội mũ lên, ngồi ghế, chờphân loại".

      Những học sinh mới bất an xì xào bàn tán, thực ra, tôi cũng nhịn được có chút hồihộp.

      "Hermione Granger!" Giáo sư .

      Granger theo trong đội ngũ trong đám người đira, mái tóc nâu rậm ngẩng cao cùng với đầu, xem ra vẫn rất vênh cáo. Nhưng mà lúc quatôi, tôi ràng nghe thấy tiếng hít sâu.

      bé ở ghế ngồi xuống, đội mũ phân loại, chiếc mũ phân loại nhàng mấp máy, xem ra giống như miệng khi đóng khi mở. Sau lát: "Nhà Gryffindor!" Nó tuyên bố.

      Granger mang theo nụ cười hướng bàn dài Gryffindor, các học sinh bàn vỗ tay hoan hô, có học trưởng ngồi ở bên cạnh cùng chuyện thân thiết với nhau.

      "Draco Malfoy!".

      cậu bé tóc màu bạch kim lên, màu da nhợt nhạt, cằm nhọn hoắt. Tôi phát đóchính là người ở tàu mắng tôi là "Máu bùn".

      Chiếc mũ cơ hồ mới vừa đụng tới đầu của cậu ta hô to: "Nhà Slytherin!".

      Nhà Slytherin vỗ tay.

      Học trưởng Marucs "Chỉ có hư hỏng mới bịphân đến Slytherin" có phải hay sựtôi biết, nhưng mà ít nhất tôi có thể chứng minh hư hỏng quả có thể tiến vào Slytherin.

      "Susan Bones!".

      "Nhà Hufflepuff!" Mũ lại kêu hô.

      Bàn dài Hufflepuff hoan hô, vỗ tay.

      "Terry Boot!".

      "Nhà Ravenclaw!".

      Những học sinh mới từng người ngồi vàonhà của mình, tất cả mọi người gia nhập bàn dài, nhóm học trưởng tình nhiệt tình hoan nghênh. Bây giờ, học sinh mới ở lại càng ngày càng ít .

      Giáo sư McGonagall nhìn tấm da dê.

      "Harry Potter!".

      Tất cả đại sảnh ngưng trệ phen, sau đó mộttrận thanh thầm với nhau, giống như trong đại sảnh đột nhiên xuất đám ong mật to lớn. Học sinh ngồi ở phía sau thậm chíđứng dậy, ràng muốn thấy bộ dáng Chúa CứuThế trong truyền thuyết.

      cậu bé gầy trắng xám ra, tóc màu đen rối tung lên, ánh mắt màu xanh giấu ở phíadưới mắt kính lộ ra bất an. Tất cả mọi người sôi nổi và mong đợi nhìn cậu ta.

      Chiếc mũ đầu cậu ta nán lại lâu, cậu ta nhắm mắt lại, giọng : " phải Slytherin, phải Slytherin, phảiSlytherin.......".

      : "........Nhà Gryffindor!".

      Tôi cho rằng, có lẽ trừ bỏ tính cách và phẩm đức, lựa chọn của mình đối với chiếc mũ phân loại có chút ảnh hưởng.

      Potter giành được cổ vũ nhiệt tình nhất, hai em sinh đôi Weasley ném mũ như điên:"Chúng ta có Potter rồi! Chúng ta có Potterrồi!".

      Tiếp theo ------

      "Sylvia Hopper!".

      Tôi khẩn trương ngồi ghế, đội mũ phân loại.

      "A" thanh tinh tế của chiếc mũ phân loại ởbên tai tôi : "Mi có thông thái củaRavenclaw. Hừm, tâm địa cũng xấu. A, có thể nhìn thấy mi có người muốn bảo vệ, tốttốt, cực kỳ dũng cảm, như thế Gryffindor có lẽ sai? A, ....... Thích hợp nhất của mi đương nhiên là ------".

      Tôi lộ ra nụ cười vui mừng, Ravenclaw và Gryffindor, chỉ cần phải Slytherin cái nàođều tốt cả. Tôi học Harry Potter cố gắng đem ý nghĩ của chính mình truyền đạt cho chiếc mũ phân loại: " phải Slytherin, phảiSlytherin, phải Slytherin.......".

      Chiếc mũ phân loại hô to: "Nhà Slytherin!".

      Vài tiếng vỗ tay ít ỏi. Rất nhanh, mấy học sinh phát khí kỳ lạ, ngừng vỗ tay lại.

      Bàn Slytherin mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người mang theo ngoài ý muốn và chán ghétnhìn chằm chằm vào tôi. Có người giật mình thìthào : "Làm sao có thể ------".

      Tóc bạch kim Malfoy vẻ mặt kinh ngạc, miệnghá to. Tôi cảm thấy, tôi tuyệt đối so với cậu ta càng kinh ngạc hơn.

      Tôi gượng cười, lôi kéo áo dài người, hướng bàn các thiếu gia các tiểu thư quý tộc đến. Tôi nhạy cảm phát mỗi người đều lùi xa tôi, lộ ra tia vui.

      Tôi rất tự giác ngồi ở phía sau.

      Nhìn nhóm học trưởng Gryffindor cười lớn vỗ vai Potter, nhìn học sinh Slytherin bên người cố gắng coi như thấy tôi, ------ A, thậm chítrên mặt vài người nhịn được lộ ra tia xấuhổ.

      Tôi cảm thấy tâm tình của tôi, hết sức phức tạp.......

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 8: Thuần huyết

      Rừng Cấm được phép bước vào, được làm ma thuật ở hành lang, được vào lầu bốn ở hành lang bên phải.

      Đây là sau khi ăn xong, hiệu trưởng Dumbledore nhắc nhở chúng tôi. Tiếp đó dàn hợp xướng ca hát ----- mỗi người có thể chọn tự do điệu hát mình thích, nhóm người Gryffindor xướng rất thỏa chí.

      Tôi hâm mộ nhìn Gryffindor vui vẻ, thầy Dumbledore cảm động lau lau ánh mắt.

      "Bây giờ đến lúc ngủ rồi. Mọi người về ký túc xá ".

      "Như vậy" Đứng lên ở bàn dài Slytherin là tóc hoe, nam sinh vẻ mặt lạnh nhạt, chính là người tôi gặp tàu Hogwarts: "Tôi là huynh trưởng của Slytherin Hugh Coffery. Học sinh mới theo tôi ".

      "Tôi hy vọng các em nhanh chóng quen thuộc đường đến phòng ngủ Slytherin" Huynh trưởng Hugh Coffery mang theo những học sinh mới qua hành lang quanh co, hướng phía dưới tới, Baron Đẫm Máu trôi nổi bên cạnh ta: "Baron Đẫm Máu là linh hồn người chết của Slytherin chúng ta, buổi tối ông ta thường xuyên ở bên ngoài phòng ngủ lảng vảng. Các em có lẽ gặp Peeves, đặc biệt khi là các em đến trễ, nhưng mà dưới tình hình bình thường trêu chọc Slytherin, bởi vì Baron Đẫm Máu là duy nhất đánh bại ".

      ta ở tường đá phía trước dừng lại, tường đá ẩm ướt này mọc đầy rêu xanh.

      "Mật khẩu là" ta xoay người lại lạnh lùng liếc những học sinh mới hồi hộp hưng phấn, ánh mắt tinh vi dừng lại người tôi: "Thuần huyết".

      Tường đá giấu bên trong theo tiếng trả lời từ từ mở ra.

      Tôi vào cùng học sinh mới, bậc thang rộng rãi, bước vào phòng ngủ chung của Slytherin.

      Phòng ngủ Slytherin hẹp dài, nhưng có dự liệu rằng tầng hầm thấp bé như vậy, trần nhà cao mặt trường là dùng tảng đá màu xám thô ráp xây nên, có đèn treo Hoàng Đồng lộng lẫy đầy dây xích dài rũ xuống, phía ánh sáng cây nến màu trắng u lay động. Xung quanh đại sảnh đầy ghế sofa bằng da màu đen, bên cạnh là bàn gỗ trang trí công phu được bao phủ màu bạc, đèn bàn màu xanh mặt yên lặng. lò sưởi lớn chạm trổ tinh xảo đồm độp bốc cháy, chiếu vào ở trong đại sảnh tập trung những khuôn mặt học sinh mới lúc sáng lúc tối.

      Nhóm học sinh cũ tốp năm tốp ba đến, tùy ý ngồi ghế sofa mềm mại, tuy có thích thú thảo luận nhìn chúng tôi, đến khi huynh trưởng Hugh Coffery xoay người nhìn chúng tôi, mới ngừng lại.

      "Slytherin, cao quý, quyền thế, tham vọng, chân thành......" ta lạnh lùng nhìn chúng tôi: "........ Tôn kính thuần túy, dã tâm, sức mạnh. Các em phải ở chỗ này trải qua bảy năm. Như vậy, tôi ở chỗ này xin khuyên các vị, làm Slytherin, cần tuân thủ nghiêm ngặt phép tắc Slytherin, chú ý đúng mực, Slytherin chưa bao giờ cho phép vượt qua. Các em có thể tuân thủ nội quy trường học, chỉ cần các em bị tóm được. Slytherin cũng hoan nghênh Gryffindor thô lỗ, trước khi các em sử dụng sức mạnh, tôi hy vọng thế" ta giật khóe miệng: "Điều đầu tiên sử dụng những gì cổ của các em".

      Những học sinh mới bị giọng lạnh lùng của ta làm run rẩy.

      "Chủ nhiệm chúng ta là giáo sư Độc dược giáo sư Snape. Nếu các em làm cái gì để cho giáo sư Snape thể trừ điểm Slytherin, như vậy tôi hy vọng người đó tốt nhất là chuẩn bị hứng chịu tất cả lửa giận Slytherin".

      "Thang gác Hogwarts rất nhiều. Có chỉ tại thời gian cố định mới xuất , có lúc biến mất, toàn bộ đều ngừng di động. Bản đồ đơn giản và thời khóa biểu ở bên cạnh bàn, khi các em có thể sử dụng. Tuần đầu tiên nhập học, có huynh trưởng giúp các em dẫn đường. Nhưng mà các em tốt nhất mau chóng học xong bản đồ của mình, tôi chấp nhận lý do buồn cười bởi vì muộn mà trừ điểm".

      "Chỗ ngồi Slytherin là có quy tắc, đương nhiên thân là thuần huyết và quý tộc các em biết vị trí mình nên ngồi ở đâu. Cho nên, đây là đặc biệt nhắc nhở".

      Dù rằng ta , nhưng mà người nào cũng biết đặc biệt nhắc nhở là cho người nào, những học sinh mới đồng thời nhìn về phía tôi, ánh mắt khinh thường lại chán ghét.

      Tôi cúi đầu trong ánh mắt của mọi người. Kỳ người nào ngồi sai chỗ tôi cũng ngồi sai, bởi vì tôi chỉ cần ngồi ở sau cùng là được rồi.

      "Bên trái là ký túc xá nam sinh, Bên phải là ký túc xá nữ sinh. Hai người gian, cửa ký túc xá có tên các em. Bởi vì năm nay nữ sinh rất ít, cho nên mỗi người gian. Tôi cho là, mỗi người gian, cho, người đến từ....... thế giới Muggle, chỉ sợ cùng thuần huyết và các quý tộc có mâu thuẫn" Khóe miệng ta vểnh lên, đôi mắt nâu vàng nhìn về phía tôi: "........ Hopper tiểu thư".

      Những học sinh mới cười khẽ, tôi cúi đầu, vẫn nhúc nhích.

      "Như thế đấy" ta lão luyện nhìn chúng tôi gật đầu: "Đó là tất cả".

      Những học sinh mới bắt đầu nhúc nhích, tôi nhìn thấy ánh mắt Malfoy hướng về phía tôi có ý tốt, vàng lấy bản đồ và thời khóa biểu vào ký túc xá nữ sinh, cuối cùng tìm được cửa viết có tên tôi.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 9: Nỗ lực, khiêm nhường

      Ký túc xá của tôi hề tồi tệ như tôi tưởngtượng, thực tế, tôi thành đó là khá tốt.

      Có lẽ vì tôi sống mình nên to lắm,tuy nhiên trần nhà rất cao, vì vậy nó rất rộng rãi. tường đá màu xám đặt khăn trải giường màu xanh sẫm, bên giường có cái tủ quần áo, cái bàn , phòng sinh hoạtchung với ghế sofa . Bên kia là phòng rửa mặt. Màn che bằng nhung màu đen theo trần nhà rũ xuống, ở khắp mọi nơi được trang trí con rắn bạc , phong cách điển hỉnh của Slytherin.

      Rương hành lý của tôi lẳng lặng nằm ở thảm trảisàn màu xám.

      Tôi đem hành lý mở ra phân loại, hai tay sáchgiáo khoa sử dụng và hai tay khác mang sách cũđể bàn, sau đó đặt quần áo vào trong tủ quần áo ------ tủ quần áo so với trong tưởngtượng của tôi lớn hơn nhiều, hiển nhiên có thểdùng cái gì là Gian Ma Pháp, bất quá tôi dùng đến. Cho dù là lớn , quần áo của tôi cũng thể lấp đầy nó.

      Thu xếp xong hành lý tôi thống khoái tắm rửa, leo lên giường nằm.

      Tốt lắm. Bây giờ tôi có thể yên lặng suy nghĩ tôi rốt cuộc là như thế nào tiến vào Slytherin.

      Lúc trước tôi từng đọc qua《Hogwarts, lịchsử》, tôi biết từ trước đến nay Slytherin chỉ chọn thuần huyết, hoặc là số ít hỗn huyết có tài năng và dã tâm.

      Trước khi đến trường Hogwarts tôi có hỏiBlasie, có phải biết chính xác những điều mình biết. khó xử nhăn mày, sau đó ôm tôi: "Thậtxin lỗi, mẹ cho rằng bây giờ còn phải làlúc cho con".

      Tôi luôn luôn nghĩ muốn làm khó xử,hơn nữa người rất miễn cưỡng vềviệc xem xét.

      Tôi cũng từng cẩn thận quan sát , nhưng mà cho ra kết luận là, căn bản chưa nhìn thấyHẻm Xéo, quả tia ma lực, phải là xuất thân trong gia đình là phù thủy, Muggle.

      Như vậy khả năng duy nhất chính là, người ba chưa từng gặp mặt của tôi, là phù thủy . Có lẽ chính là phù thủy ở Slytherin, mặc dù có thể tôi là hỗn huyết, nhưng mà chỉ sợ điểm dã tâm cũng có, cũng tự coi mình là xấu có khuynh hướng chống đối xã hội, rất phù hợp tiểu chuẩn tuyển sinh của Slytherin, mà tôi nghe thành viên giađình phù thủy đến trường học.

      Nhưng mà tôi căn bản nghĩ muốn tới Slytherin, loại tình trạng tệ nhất này tôi khônghề nghĩ đến. Tôi đoán tôi cũng phải làhỗn huyết duy nhất ở Slytherin, nhưng mà tôi chỉ sợ là duy nhất là hỗn huyết được nuôi dưỡng bởi Muggle, hành vi của tôi, toàn bộđều khắc dấu vết Muggle, ở trong trường học códòng máu thuần huyết khinh bỉ Muggle này quả như hải đăng trong đêm rất nổi bật.

      Slytherin sẵn lòng theo Hắc Ám, theo đuổi sức mạnh, thậm chí có nhiều con cháu thành TửThần Thực Tử. Tôi cũng sợ bọn họ loạitrừ tôi coi khinh tôi hoặc dùng ngôn ngữ đả kích tôi, những điều này ở kiếp trước tôi quenkhông để tâm. Nhưng mà tôi sợ đau, sợ chết, tôisợ rốt cuộc bọn họ thể chịu đựng đượcdùng bạo lực làm tổn thương tôi. Cho dù sống lại làm người, tôi trước sau thói quen bạo lực. Tôi bây giờ chỉ là bé mườimột tuổi thân thể gầy yếu, đánh đập có thểkhiến tôi dễ dàng chịu thua.

      Trong nháy mắt tôi nghĩ muốn thôi học, thực ra lúc nhận được thông báo tôi tuy là tôi đối vớiphép thuật có hứng thú, nhưng mà cũng muốn rời xa Blasie, từ trước đến nay chúng tôiđều dựa với nhau mà sống. chân tay vụngvề, khả năng từ lo liệu cũng xong, cho tới nay đều là tôi chăm lo cuộc sống sinh hoạt chúng tôi. Tôi sợ tôi rời , thành mớ hỗnđộn.

      Nhưng mà giáo sư McGonagall cho tôi biết, nếu ai dạy bảo tôi cách kiềm chế phép thuật, ngày nào đó tôi làm tổn thương những người xung quanh.

      Tôi nghĩ đến người đàn ông tôi giết hôm đó, thudọn hành lý tới Hogwarts.

      Các học sinh lớn khing thường tôi, lại ỷ lớn hiếp , cho nên căn bản lười phải đối với tôi làm chuyện gì, nhưng mà những đứa này, tôi có thể nhìn ra trong mắt bọn họ nóng lòng muốnthử.

      Phản kháng thể nghi ngờ là tìm chết.

      Muốn sinh sống ở trong này, tôi chỉ có cố gắnghạ thấp diện của mình, cố gắng, giảmbớt dấu vết Muggle người mình.

      Nỗ lực, khiêm nhường.

      Mang theo môi trường khắc nghiệt và lo lắng,tôi rất khó ngủ bình thản, dậy sớm vào ngàyhôm sau.

      Tuy huynh trưởng Hugh Coffery tuần đầu năm học có huynh trưởng khác dẫn đường,nhưng mà tôi cũng thừa nhận hưởng thụ loại đối xử này. Vì phòng ngừa muộn, cũng vì tránh học sinh năm thứ nhất, tôi mang theo bản đồ, xuất phát trước giờ, trước khi bắt đầu cuối cùng tìm thấy lớp học.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 10: Khuynh hướng tự kỷ của giáo sư nào đó

      Tôi ngồi ở hàng ghế cuối cùng, góc khuất nhất.

      Hai tay sai đắc lực Goyle và Crabbe đứng bêncạnh Malfoy, Malfoy từ hàng trước xoaycổ nhìn về phía sau, nhìn tôi rất có ý tốt mà cười.

      Tôi cúi đầu, mắt xem mũi, mũi xem tâm.

      Kẽo kẹt...... tiếng cửa bị đẩy ra, Harry Potter cùng người bạn tóc đỏ rực vội vã chạyđến.

      Malfoy dựa vào quyền thế Quý tộc nhà mình, ở Slytherin năm nhất thành lập địa vị người dẫn đầu cho mình. Cho nên , bây giờ trừ khi Malfoy làm nhục nhã tôi trước, nếu có ai tìm tôi gây rắc rối. Các bài học gì đó là điều người cầm đầu hưởng thụ quyền lợi vànghĩa vụ.

      Vì thế với tôi mà chuyện may mắn nhất là, giờ học Slytherin, là cùng chỗ với Gryffindor. Trường học hai bên đều thù địch với nhau, khiến nhóm con rắn Slytherin bất chấp mâu thuẫn người bên trong, đồng lòng vớinhau. Mà nhóm con sư tử Gryffindor luôn luôn phụ kích thích của tôi, dẫn đến mỗi tiết nhất định cố nho phát sinh.

      Nhất là, Gryffindor có cậu bé vàng Potter.

      Mỗi lần Malfoy bắt đầu nhàm chán, chuẩn bịthế nào đến lúc của tôi, Potter kịp thời xuất , đem lực chú ý cậu ta thu hút qua.

      Cậu ta hổ là Chúa Cứu Thế.

      Tôi ngầm cảm ơn theo dõi bóng lưng cậu ta.

      Mỗi lớp học buổi tối thứ tư của chúng tôi là lớpThiên văn học, dùng kính viễn vọng quan sát đánh giá trời sao, học tên khác nhau ngôi sao và quỹ đạo vận chuyển hành tinh. Ba lần tuầnđến phòng ấm nghiên cứu Thảo dược học, thực vật ở phòng ấm rất kỳ lạ, chúng tôi cần học làm thế nào chăm sóc những thực vật kỳ lạ này và các loài nấm, và hiểu công dụng của chúng.Giáo sư Lịch sử pháp thuật cư nhiên là hồn ma, có vẻ như lớn tuổi, chuyện rất nhàm chán. Tôi thích giờ học này, bởi vì lớp này rấtan toàn, nhóm sư tử và con rắn luôn luôn nhịnkhông được bàn ngủ say, có sứclực đối đầu gay gắt.

      Cơ hồ có thể , giờ học này ngoại trừ tôi còncó Granger Gryffindor, còn có vẻ mặt buồn ngủ gắng chống đỡ Malfoy ------ tôi bày tỏ ngạcnhiên.

      Giáo sư Flitwick chủ nhiệm Ravenclaw là ngườidạy môn Bùa mê, vóc người ông ta cực kỳ ,có cái khuôn mặt nhắn so đượccái mũi to, tai nhọn. Quan sát mấy tiết của ôngta, tôi cho rằng ông ra tựa hồ có huyết thống Tinh.

      Giáo sư Quirrell dạy môn Phòng chống nghệ thuật Hắc ám làm cho người ta đau lòng, chuyện lắp bắp, toàn thân đều có mùi của tỏi, nghe là bởi vì gặp Ma cà rồng.

      Giáo sư McGonagall đưa chúng tôi vào Hẻm Xéo rất cũ, khiến tôi giật mình bà ấy cư nhiên làchủ nhiệm Gryffindor, ra tôi cuối cùng cho rằng nhóm con sư tử Gryffindor đều lànhững người nhiệt huyết và tình cảm mãnh liệt. Bà ấy luôn luôn nghiêm khắc, giống vớichủ nhiệm tự kỷ của tôi, cho dù là Gryffindorphạm sai lầm cũng chút lưu tình trừ điểm.

      Trong trường học rất nhiều kiến thức lý thuyết,làm rất nhiều bài ghi chép, giáo sư McGonagallrốt cuộc bắt đầu hướng dẫn chúng tôi như thếnào biến diêm thành cây kim.

      Hoặc cách khác là, ma thuật trong cùng điều kiện, hiệu quả ma thuật lớn mạnh hay khôngquyết định bởi ở tâm linh trưởng thành. Tôicộng lại sống 41 năm, đại khái đúng là bởi vì như vậy, cho nên, tôi rất thoải mái, cũng trở nên cực kỳ đơn giản, là cây kim thông thường.

      Trước mặt tôi con rắn Slytherin vẫn cố gắng vung đũa thần, muốn biến ra bông hoa kim .

      Cậu ta đến khi tan học cũng chưa biến ra. chỉ có cậu ta, ai ở lớp học có thể biến ra, tiểu thư Granger thông minh bất quá cũng chỉ khiến diêm bé nổi lên chút biến hóamà thôi.

      Nhìn cậu chủ Malfoy mặt dài ra, tôi lặng lẽ đem kim thu lại.

      trước đó "Khuynh hướng tự kỷ của giáo sư nào đó", chính là chủ nhiệm Slytherin, giáo sư Độc dược giáo sư Snape.

      Giáo sư Snape cao gầy, luôn luôn mặc áochoàng màu đen cài nút đến tận cổ, tóc dài màu đen nhờn dài ngang vai, ánh mắt đen lại lạnh lùng lại trống rỗng, mũi ưng, vẻ mặt tái nhợt.

      Ngày đầu tiên của trường, tôi còn cho rằng cách thức chuyện huynh trưởng Hugh Coffey làm cho người ta lạnh, đến khi gặp giáo sư Snape, tôi mới phát thái độ huynh trưởngHugh Coffey cơ bản coi như là dịu dàng.

      Giáo sư Snape là người ý thức mạnh mẽ về sựtồn tại, chỉ cần ông ấy ở đây cũng khiến người ta áp lực ông ấy mang đến. Đông tác dị thườngnhanh chóng, ngắn gọn, mạnh mẽ, đường luôn luôn rất nhanh, giống như muốn lãng phíthời gian ở đường, áo choàng ở sau ngườimãnh liệt tung qua tung lại. Ông ấy chuyện chính xác là Slytherin, kéo dài giọng, ác độc mang theo chữ thô tục làm tổn thươngngười.

      Quan sát có thể thấy thích của ông ấy,chính là trừ điểm Gryffindor, nếu là trừ điểmChúa Cứu Thế Potter vậy càng làm ông ấyvui thích rồi. Hơn nữa bất kể như thế nào, ông ấy có thể tìm được cớ trừ điểm.

      Mỗi khi đến lớp Độc dược nhóm con sư tử Gryffindor luôn luôn áp lực, dẫn đến bọn họ vốn có thể làm tốt cũng liên tiếp phát sinh cố.

      xe lửa biết Neville Longbottom (cậu talại có thể vào Gryffindor!), bởi vì buổichiều lớp Độc dược bị phá hủy ba cái nồi, đượcngưỡng mộ đối với người thử thách. Độc dượccủa ông ấy biết nên xưng là tai nạn hay là kỳ tích, tóm lại cùng vật liệu, ông ấy có thểlàm ra hiệu quả cùng dạng, mới lớp đầu tiên ông ấy làm chúng tôi điên đảo rồi.

      Điều đáng sợ nhất, ông vẫn thường xuyên vàoxem xét.

      Giáo sư Snape ông là "Bộ não con quái vật"hoặc "Đầu nghiền nát lũ quỷ nhàGryffindor", khuôn mặt ông luôn luôn đen, vì phòng ngừa phát sinh ngoài ý muốn cho nên thường xuyên tại bên cạnh cậu ta tới lui. Longbottom áp lực lớn hơn nữa, vì thế càng dễ dàng phá nổ.

      Cho dù là nhóm con rắn Slytherin, cũng dám tùy tiện ở trước mặt giáo sư Snape lỗmãng. Ông ấy là phù thủy mạnh, mọi người đều biết ông ấy nghiên cứu Ma thuật đen, học sinh Slytherin rất kính nể ông ấy.

      Nếu có thể coi như bỏ qua nọc độc xung quanh và kiên nhẫn của ông ấy, như thế thể phủ nhận, học lớp Độc dược của ông ấy là cực kỳ may mắn, bởi vì ông ấy là trong số ít tại, xuất chúng, Độc dược sư xuất sắc.

      Kiếp trước tôi chính là bác sĩ ----- tuy là bác sĩ thú y, bởi vậy đối với Độc dược học cực kỳ cảmthấy hứng thú. Vài loại vật liệu dựa theo phươngpháp nhất định tăng thêm, sản sinh biến hóa, tựanhư hóa học làm cho người ta say mê.

      Tôi cực kỳ cố gắng học nó, bởi vì Độc dược học cần có liên kết với Thảo dược học, tôi thậm chívẫn sao lưu các 《 3000 loại thảo dược thần bí》.

      Trong lớp học này, tôi chỉ gặp khó khăn: Giáo sư Snape lạnh lùng nghiêm khắc, cùng với, vậtliệu vô cùng kỳ quặc.
      Nhiên Nhiên, Tuyết Liênthuyt thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 11: Cuối cùng đến......

      Khiến người ta vô cùng phấn khởi, cho dù có nhóm huynh trưởng dẫn đường, bản thân tôi so sánh với bản đồ, cũng thành côngnhớ kỹ mấy đường thường . Phải biết rằng kiếp trước tôi là đứa mù đường, có vẻ như người buộc đường chính là rất dễ nổi điên.

      Mỗi buổi sáng tôi dậy sớm, lặng lẽ qua phòng sinh hoạt chung có ai tới bên hồ đọcsách, khó khăn lắm đến phòng học trước khi giờhọc, ngồi gần cửa ở hàng cuối cùng. Tan học lập tức vượt qua nhóm con sư tử rời .

      Bình thường bất đắc dĩ phải xuất ở nơi công cộng, tôi mỗi lần đều bảo đảm "Thu hút Malfoy" Harry Potter vẫn ở trong khả năng nhìn.

      Lúc có giờ học, trốn ở thư viện đọc sách.

      Tôi có bạn bè, cần thời gian giao tiếp, cho nên thời gian lớn đều ở thư viện. Trong này tôi như cá gặp nước, tựa như kiếp trước lầnđầu tiên háo hức đọc sách.

      May mắn cậu chủ Malfoy hề thíchthư viện. Nhưng mà tôi ở thư viện ngược lại thỉnh thoảng gặp Blaise Zabini.

      Cậu ta và tôi cùng nhà Slytherin, tóc dài, làn da đen, đôi mắt màu vàng dẹp dài, khóe mắt như khiêu khích. Cậu ta ở năm thứ nhất có bối cảnh gia đình gần với Malfoy, bất quá từ trước đến nay cùng Malfoy lại lại.

      Ban đầu tôi bởi vì sợ hãi dám vào thưviện, nhưng mà thăm dò vài lần phát cậu ta căn bản là quan tâm tới tôi, cũng nhõm hẳn.

      Còn có người thường xuyên gặp, chính là bị phân đến Gryffindor ----- Granger. Bởi vì từng ởcùng trong chuyến tàu, lại trao đổi tên, mặc dù ở trong trường học thể trở thành bạn bè gắnbó với nhau, đến hai cũng quen nhau gật đầu chào hỏi.

      bé rất ngạc nhiên mỗi lần đến thư viện đềucó thể gặp tôi, tôi ngược lại càng ngạc nhiên hơn cư nhiên giống như tôi có nhiều thời gian ở thư viện, nhưng mà nhìn bộ dáng bé lẻ loi mình, dường như nhóm con sư tử đánh giá cao thái độ cả vú lấp miệng em của côbé.

      Giọng của cực kỳ đáng tiếc với tôi:"Thành , mình cảm thấy bồ nên ở Ravenclaw. hy vọng lúc đó mình cũng lựachọn Ravenclaw".

      Tôi nhớ tới phòng sinh hoạt chung Ravenclawtrong truyền thuyết sách chiếm giữ bứctường lớn, cảm tưởng giống nhau gật đầu.

      Mỗi lần đến chỗ ăn cơm, tôi luôn luôn chầmchậm sắp kết thúc mới nhà ăn. Lúc đó, cơ bản tất cả mọi người ăn no về phòng sinhhoạt chung. Hối tiếc duy nhất chính là đồ ăncũng chỉ còn lại mọi người thích ăn rồi.

      Tối đối với đồ ăn ngược lại kén chọn, hơnnữa tôi nghi ngờ ánh mắt dụng ý xấu của Malfoy cùng bàn Slytherin, cho dù tôi ăn chỉ sợ tôikinh hồn bạt vía nuốt trôi cơm.

      Tôi cảm thấy tôi sống giống như tên trộm, hoặc là tội phạm truy nã chạy trốn. Có điều chương trình học rất thú vị, tôi là phát ra từ nội tâm nhiệt tâm với chúng.

      Trong cẩn thận của tôi, tôi lại có thể yên ổn qua gần tháng.

      Nhưng mà con người thể luôn luôn may mắn, tôi cuối cùng muốn xui xẻo rồi.

      Nguyên nhân việc là giờ Bay.

      Malfoy và Potter tranh chấp hoàn toàn khiến người ta bất ngờ, nhưng mà lần này có vẻ nghiêm trọng, bởi vì rất nguy hiểm.

      Làm đứa bé cho tới bây giờ chưa có bay qua, Potter thể bốc đồng nhà Gryffindor,bị Malfoy khiêu khích bay lên cao, làm ra độngtác khó khăn nguy hiểm, sau đó bọn họ bị giáo sư McGonagall nổi giận đùng đùng gọi .

      Malfoy cực kỳ vui vẻ, cho rằng lần này Potter nhất định là bị trừ điểm.

      Nhưng mà Potter có.

      Vì thế Malfoy giao hẹn cùng cậu ta quyết đấu, nửa đêm ở phòng truyền thống. Sau đó cậu ta ----- cậu ta đem tin tức Potter vào ban đêm cho giám thị Filch.

      hãm hại người ta hèn hạ hoàn mỹ.

      Nhưng mà ngày hôm sau, Malfoy quả thực thể tin được hai mắt của mình, Potter,cùng với người bạn tóc đỏ rực Ron Weasley, lạitốt lành, hài lòng vui vẻ ngồi chỗ bọn họ.

      Cho nên Malfoy rất tức giận, cực kỳ tức giận.

      Hôm nay tôi giống bình thường ở thư viện lâu đến mức bà Pince bắt đầu đuổi , sau đó ra phía ngoài chờ lệnh giới nghiêm ban đêm Slytherinmở cửa.

      Ngoài dự đoán của tôi, phòng sinh hoạt chungcòn có người.

      Cậu chủ Malfoy cùng hai tùy tùng cậu ta.

      Malfoy như quý tộc dựa ghế sofa dài, hai tay đặt ở mặt sau ghế sofa, khuôn mặt nho nhã rất u. Vẻ mặt ngu ngốc của Goyle và Crabbe ngồi đối diện cậu ta. Theo thanh mở cửa ầm ầm, bọn họ cùng nhìn qua đây.

      Lúc này muốn rời khỏi còn kịp rồi......Tôi cúi đầu cùng Malfoy đối diện ánh mắt, yên lặng tiếng động từ từ về phía ký túc xá nữ sinh.

      Tuy là có nhìn cậu ta, nhưng mà tôi biếtcậu ta vẫn hung hặng trừng mắt tôi.

      "Đứng lại!".

      Trái tim tôi chìm xuống dưới. Cuối cùng đến.

      Tôi ngoan ngoãn đứng lại.

      "Qua đây" Cậu ta (Editor: Khúc này i như dụ dỗ con nhà lành vậy =D)
      ThiênMinh, Nhiên Nhiên, vo tam4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :