1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt (c162) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 29: Cảm thấy.

      Sáng sớm, Linh Nhi cùng Lung Nhi còn chưa đến gõ cửa, Triệu Khả Nhiên cũng tỉnh. Triệu Khả Nhiên cũng biết vì sao, hôm nay nàng lại tỉnh sớm như vậy, nhưng nếu tỉnh, vậy rời giường thôi! Triệu Khả Nhiên chậm rãi đứng lên, duỗi thẳng người.
      Trong lúc lơ đãng, Triệu Khả Nhiên thấy chiếc trâm cài đầu giường. Triệu Khả Nhiên cầm lấy chiếc trâm cài, xem biết, vừa thấy dọa nàng nhảy dựng. Triệu Khả Nhiên cẩn thận tỉ mỉ nhìn trâm cài tay, trâm cài được điêu khắc từ mặc ngọc tốt nhất, thân trâm tối đen, phía cuối trâm cài là đóa hoa mai, phía dưới còn treo con bươm bướm màu đen, tất cả đều dùng mặc ngọc điêu khắc thành. Trâm cài này vô cùng tinh mỹ, nhưng điều làm Triệu Khả Nhiên giật mình là, trâm cài này giống hệt chiếc trâm cài nàng nhìn thấy chợ, khác là trâm cài kia khắc bằng gỗ, mà trâm cài nàng cầm tay được khắc bằng mặc ngọc tốt nhất, tuyệt đối giá trị hơn nhiều so với chiếc trâm cài nàng nhìn thấy ngày hôm đó.

      Nhưng điều này cũng phải điều quan trọng nhất, trọng yếu nhất là sao chiếc trâm cài này lại xuất đầu giường nàng? biết là ai để lại đây? Triệu Khả Nhiên nhíu mày, suy tư mãi cũng nghĩ ra điều gì. Đột nhiên, Triệu Khả Nhiên nghĩ tới nửa đêm ngày hôm qua khi nàng mơ màng tỉnh dậy dường như nhìn thấy bóng dáng màu trắng. Nghĩ vậy, Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu nhìn vị trí cửa sổ, nhất thời liền phát hoảng, cửa sổ dĩ nhiên là mở ra. Nàng ràng nhớ được, đêm qua trước khi ngủ, nàng kêu Linh Nhi đóng cửa sổ lại rồi a!

      Đến cùng là ai mở cửa sổ ra? biết bóng dáng màu trắng kia là , hay là do nàng mơ thấy? Nếu là , vậy biết là ai? Có mục đích gì? Trâm cài này có phải do để lại hay ? làm sao mà biết nàng thích chiếc trâm cài này?
      Liên tiếp nghi vấn lên trong đầu Triệu Khả Nhiên, nhưng có đáp án. Nhưng có điều Triệu Khả Nhiên hiểu , nàng được để cho người khác nhìn thấy trâm cài này, và chắc hẳn cũng chưa ai nhìn thấy nó, nếu như bị người khác thấy được, đến lúc đó sợ phát sinh chuyện hay ho gì.

      Nghĩ đến điều này, Triệu Khả Nhiên lập tức cầm trâm cài đến trước bàn trang điểm, lấy ra cái hộp trang sức, mở hộp ra, đem trâm cài đặt ở tầng thấp nhất trong hộp.
      Làm xong tất cả, Triệu Khả Nhiên mới thở dài nhõm hơi. Đúng lúc này, Triệu Khả Nhiên dường như cảm thấy có điều gì đó thích hợp. Triệu Khả Nhiên suy nghĩ cẩn thận lần. Đột nhiên, nàng linh quang chợt lóe, lập tức đem hộp trang sức mở ra.

      Triệu Khả Nhiên vội vàng đem tất cả đồ trang sức trong hộp bỏ ra, nhìn hết lượt, rốt cục cũng phát tại sao nàng cảm thấy thích hợp, nguyên lai là thiếu chiếc trâm cài, nhưng phải là trâm cài bình thường, trâm cài kia nhưng là --

      biết là ai lấy đây? Triệu Khả Nhiên nheo mắt lại, nghiêm cẩn tự hỏi. Có thể tùy tiện vào khuê phòng nàng, ngoài người nhà nàng, cũng chỉ có Linh Nhi, Lung Nhi cùng Nguyệt .

      Liên tưởng đến điều này, khóe miệng Triệu Khả Nhiên cong lên nụ cười châm chọc. Đời trước dường như thỉnh thoảng nàng cũng mất , hai món trang sức, nhưng mỗi lần Linh Nhi đều ở bên cạnh kêu nàng nhớ lầm. Dù sao đánh mất cũng phải trang sức gì đặc biệt quý trọng, cho nên nàng cũng tra xét kỹ càng. Xem ra chuyện lần này, tám chín phần mười là Linh Nhi làm.

      Đời trước Linh Nhi trộm đều là vài trang sức quý trọng lắm, nhưng nghĩ tới, tại nàng còn lớn mật hơn đời trước, ngay cả chiếc trâm cài kia cũng dám trộm, hẳn là nàng ta muốn sống nữa !

      Triệu Khả Nhiên nhìn trang sức bên trong hộp, những thứ này bình thường nàng đều dùng. Mà nàng theo bản năng đem chiếc trâm cài mặc ngọc này bỏ vào trong hộp, ngoài việc nàng thường mang ra, còn có nguyên nhân trọng yếu hơn, đó là những món đồ trong hộp trang sức này đều vô cùng quý trọng, mỗi món đều vô giá, nếu phải trong các trường hợp lớn, căn bản là dùng được.

      Xem ra Linh Nhi hẳn là thấy bình thường nàng dùng đến, mới nổi lên lòng xấu xa, biết nàng dùng là bởi vì rất quý trọng.

      Nhưng cũng thể , Linh Nhi rất tinh mắt, trâm cài kia là món đồ quý giá nhất trong hộp trang sức này, thậm chí có thể là món đồ quý giá nhất nàng có, phải giá của nó, mà bởi vì lai lịch. Người bình thường cũng dám tùy tiện động vào, nghĩ tới, Linh Nhi đúng là biết a, cũng dám trộm chiếc trâm cài này.

      Vốn là nàng còn suy nghĩ nên trừ bỏ Linh Nhi như thế nào, nghĩ tới nàng còn chưa bắt đầu hành động, nàng ta cũng tự mang đến rắc rối cho mình.

      Triệu Khả Nhiên cẩn thận nghĩ, nên làm thế nào mới bắt được trộm tại trận đây? Linh Nhi trộm được trâm cài này, tuyệt đối có chuyện nàng ta dùng, vậy chỉ có thể mang ra bên ngoài cầm, nếu vậy chắc hẳn nàng ta đem cầm ở Duyệt các, bởi vì danh tiếng ở nơi đó là tốt nhất.

      Nhưng nàng nên phái ai bây giờ? Dù sao muốn ra phủ cũng dễ dàng. Nghĩ đến việc này, Triệu Khả Nhiên cảm thấy ủ rũ, nàng trọng sinh, nhưng có rất nhiều việc nàng có phương tiện thực , dù sao nàng cũng là tiểu thư khuê các, có số việc phải tìm người ra mặt mới được, xem ra nàng phải tìm cách bồi dưỡng nhân tài cho chính nàng dùng.

      Triệu Khả Nhiên trong lòng có quyết định thành lập thế lực của mình. Chuyện khác có thể chậm rãi giải quyết, nhưng lúc này đây phải lập tức thăm dò. Cuối cùng ai có thể giúp nàng đây? Đột nhiên, Triệu Khả Nhiên nghĩ tới người, thứ xuất đệ đệ của nàng - Triệu Khả Phong.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 30: mưu.

      Dùng xong đồ ăn sáng, Triệu Khả Nhiên với Nguyệt : “Nguyệt , ngươi tìm người sang Phong viên tiếng, sau giữa trưa ta muốn bái phỏng Tôn di nương cùng Phong nhi, hỏi xem bọn họ có rảnh hay ?”

      “Cái gì, tiểu thư, người muốn đến Phong viên?” Nguyệt còn có đáp lại, ở bên Linh Nhi khẩn trương ngắt lời. “Tiểu thư, người gặp Tôn di nương cùng Phong thiếu gia, sợ phu nhân tức giận sao?”

      Nhìn biểu vô lễ của Linh Nhi, trong lòng Triệu Khả Nhiên lạnh lùng cười, xem ra lần trước giáo huấn, nàng vẫn học ngoan được a! Nhưng tại cũng phải thời điểm xử phạt nàng. Việc quan trọng nhất bây giờ là phải tìm được chiếc trâm cài mẫu đơn kia, phải mấu chốt là trừ bỏ Linh Nhi, trọng yếu nhất là do đặc thù của nó, nếu đánh mất, sợ rằng xảy ra chuyện tốt.

      “Linh Nhi!” Nguyệt quát lớn. “Chuyện của tiểu thư, đến lượt ngươi tùy tiện lung tung sao?”

      “Nguyệt , ta phải có ý này, ta chỉ muốn nhắc nhở tiểu thư, cần chọc phu nhân tức giận mà thôi.” Linh Nhi cho rằng Triệu Khả Nhiên vẫn nể trọng nàng giống như trước kia, cho nên bộ dạng đúng lý hợp tình như trước trả lời.

      Vốn Triệu Khả Nhiên định tính toán chuyện lần này của Linh Nhi, nhưng nghĩ tới Linh Nhi chỉ lần mà lại mà ba, bốn lần khiêu chiến mức độ dung túng của nàng, vậy nàng đành chiều theo nàng ta thôi.

      “Nga, phải ?” Triệu Khả Nhiên gợi lên nụ cười châm chọc. “Linh Nhi, xem ra ngươi hiểu mẫu thân còn hơn ta a! Người biết còn tưởng rằng ngươi mới là Đại tiểu thư phủ Thái sư nha!”

      “Tiểu thư!” Nhìn sắc mặt Triệu Khả Nhiên, trong lòng Linh Nhi có chút khiếp đảm.

      “Phách --” tiếng, Triệu Khả Nhiên nặng nề vỗ lên bàn.

      “Linh Nhi, xem ra ngươi càng lúc càng lớn mật, thế nhưng bắt đầu sai bảo ta.” Triệu Khả Nhiên nheo mắt lại, biểu tình giận mà uy. “Ta tìm Tôn di nương cùng Phong nhi, vì sao mẫu thân lại tức giận? Ý của ngươi chính là mẫu thân lòng dạ hẹp hòi, dung được Tôn di nương cùng Phong nhi sao? Ý của ngươi chính là đương gia chủ mẫu của phủ Thái sư chúng ta keo kiệt ghen tị, dung được thiếp thất, phải ? Ngươi xấu phủ Thái sư chúng ta như vậy, nếu như bị Ngự sử đại nhân biết, dâng tấu chương lên hoàng thượng, đến lúc đó, ngươi muốn đẩy phủ Thái sư chúng ta vào tình cảnh nào a?”

      “Nô tì dám. Xin tiểu thư hãy tha thứ cho nô tì.” Linh Nhi vội vàng quỳ xuống, sợ tới mức liên tục dập đầu vang lên côm cốp, bởi vì những gì tiểu thư rất nghiêm trọng, nếu chuyện này bị phu nhân hoặc lão gia biết, nàng nhất định bị phạt nặng.

      “Ai, quên , xem ra ngươi cũng phải cố ý, ngươi về phòng trước , hôm nay ta cần ngươi hầu hạ, phạt ngươi đóng cửa tự suy ngẫm, nhớ lần sau được những lời thế này nữa.” Nhìn biểu của Triệu Khả Nhiên dường như cũng muốn truy cứu chuyện này nữa.

      “Cám ơn tiểu thư.” Linh Nhi vội vàng đứng lên, trong mắt lên quang mang đắc ý, nàng biết rằng tiểu thư rất nể trọng nàng, tuy rằng ở mặt ngoài là phạt đóng cửa tự suy ngẫm, nhưng nàng cũng bị tổn thất gì, còn có thể nghỉ ngơi ngày.

      Sau khi Linh Nhi rời , Triệu Khả Nhiên mới dỡ xuống ngụy trang, nhìn hướng Linh Nhi lạnh lùng cười, nàng ta cho rằng nàng luyến tiếc muốn xử phạt nàng ta sao? ra những lời Linh Nhi nghiêm trọng như nàng miêu tả, chẳng qua hôm nay nàng phải tìm Phong nhi nhờ giúp đỡ, nên để Linh Nhi biết, mới nghĩ ra biện pháp khiến nàng ta trở về phòng.

      “Nguyệt , thôi!” Triệu Khả Nhiên với Nguyệt . “Lung Nhi ở trong này hầu hạ là được rồi.”

      “Vâng, tiểu thư!” Nguyệt theo sau Triệu Khả Nhiên rời .

      “Đúng rồi, Lung Nhi, từ bây giờ ngươi phải giúp ta chú ý Linh Nhi, xem nàng có điều gì khác thường hay .” Triệu Khả Nhiên phân phó. “Nếu có chuyện gì xảy ra phải bẩm báo ngay với ta, biết ?”

      “Vâng, tiểu thư, nô tì biết.” Lung Nhi tuy rằng cảm thấy hiểu, nhưng vẫn tuân theo mệnh lệnh của Triệu Khả Nhiên như trước, thêm gì.

      Buổi chiều hôm nay Triệu Khả Nhiên muốn nhờ Triệu Khả Phong giúp đỡ, hy vọng có thể mau chóng tìm lại được trâm cài mẫu đơn kia. Triệu Khả Nhiên lên kế hoạch tốt, nhưng tục ngữ cũng , kế hoạch vĩnh viễn cản nổi biến hóa. Có việc phát sinh, quấy rầy kế hoạch của nàng.

      Ngay tại khi Triệu Khả Nhiên tìm Triệu Khả Phong giúp đỡ, Triệu Khả Nhân thầm sắp đặt hồi mưu tốt.

      Trong Hạ Vũ viên.

      Triệu Khả Nhân bộ dáng khí định thần nhàn uống trà, chút cũng còn dáng vẻ phiền chán giống mấy ngày hôm trước, có vẻ phá lệ dương dương tự đắc. Mà Nhàn Vân bên quạt mát cho Triệu Khả Nhân.

      “Tiểu thư, người phải làm như thế sao?” Nhàn Vân lo lắng hỏi. “Làm như vậy có nguy hiểm hay a?”

      “Yên tâm, có việc gì.” Triệu Khả Nhân cười vô cùng tự tin. “Ta đều tính toán tốt, chỉ cần làm xong chuyện này, những có thể giải quyết chuyện Triệu Oánh, hơn nữa, hôn với Trung Nghĩa hầu phủ cũng tuyệt đối là của ta.”

      “Nhưng là --” Nhàn Vân vẫn rất lo lắng. “Tiểu thư cũng cần mạo hiểm như vậy a!”

      trả giá, làm sao thu hoạch được việc tốt a!” Triệu Khả Nhân mảy may xúc động. “Chuyện lần này chỉ cho phép thành công, được thất bại, biết chưa?”

      biết, tiểu thư.” Nhàn Vân bất đắc dĩ trả lời. “Nô tì nhất định làm tốt .”

      “Đúng rồi, ngươi xác định được khi nào Khê Nhiễm đến chưa?” Triệu Khả Nhân hỏi.

      “Dạ, tiểu thư, nô tì hỏi ràng, sau giữa trưa Thế tử gia tới.”

      “Vậy là tốt rồi, đến lúc đó y kế hoạch làm việc.”
      Phong Vũ Yên, tú cầu, huyendo9 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 31 : Lâm Khê Nhiễm đến

      Sau giữa trưa, Triệu Khả Nhiên đúng hẹn chuẩn bị tới Từ Phong viên, nhưng là ngay tại lúc nàng chuẩn bị xuất môn gã sai vặt tới Xuân Huy viên

      " Như thế nào? Có chuyện gì sao ? " Xem gã sai vặt vào, Triệu Khả Nhiên kỳ quái hỏi.

      " Thưa đại tiểu thư , Lâm thế tử phủ Trung Nghĩa hầu đến chơi " . Tên sai vặt kính cẩn trả lời .

      " Cái gì , Lâm thế tử đến " Triệu Khả Nhiên nhíu mày, đến cùng là tới làm cái gì đây?

      Triệu Khả Nhiên khỏi oán giận ở trong lòng , lúc nào đến đến , cố tình lại đến vào thời điểm này , bản thân ta còn có chính muốn làm đây! Xem ra kiện kia hôm nay là được , chỉ có thể đợi lần khác tìm Phong nhi hỗ trợ.

      " Tốt lắm , biết, ngươi lui xuống trước ! Ta lập tức đến liền " Triệu Khả Nhiên kiên nhẫn phân phó.

      Đối với thái độ phiền chán của Triệu Khả Nhiên gã sai vặt cảm thấy thập phần kỳ quái , phải Lâm thế tử là hôn phu của Đại tiểu thư sao? Tuy rằng còn có tổ chức qua nghi thức đính thân gì , nhưng đây chính là chuyện mọi người đều biết ràng trong lòng. Hơn nữa, mỗi lần thời điểm Lâm thế tử tới, Đại tiểu thư ràng đều là cao hứng , như thế nào hôm nay thoạt nhìn lại như vậy kiên nhẫn đâu! Bất quá cho dù đầy bụng nghi vấn , tiểu nhân tâm lý tố chất vẫn là mạnh mẽ , mặt dấu vết gì cũng đều nhìn ra mà thi lễ cái rồi mới ly khai.

      Tựa như lần trước cũng như vậy , Lâm Khê Nhiễm ở tiền thính chờ Triệu Khả Nhiên , bất quá cũng có điểm giống với lần trước là có Triệu Khả Nhân làm bạn. Nghĩ đến Triệu Khả Nhân, trong lòng Lâm Khê Nhiễm thấy ngọt tựa như ăn mật đường. Kỳ thực, từ cho tới lớn , đối với đối tượng đính thân của mình đều là thập phần bất mãn , vì sao cùng đính thân phải là Triệu Khả Nhân mà lại là Triệu Khả Nhiên đây? Khả Nhân lớn lên dung mạo khuynh quốc khuynh thành , có đầy bụng thi thư , ôn nhu hiền thục , tài mạo cùng tồn tại. Tuyệt đối là tình nhân trong mộng của nam tử kinh thành.

      Kỳ thực , so với mỹ mạo của Triệu Khả Nhân , Lâm Khê Nhiễm càng là Triệu Khả Nhân đầy bụng tài hoa. trắng ra là Lâm Khê Nhiễm cũng là gã tài tử , tự nhiên hi vọng nửa kia tương lai của bản thân tài hoa hơn người , có thể cùng cầm sắt hòa minh . lúc trước chính là bị nhất thủ thi " Vịnh mai " của Triệu Khả Nhân hấp dẫ mới có thể sâu thượng nàng.

      Có đôi khi , thậm chí oán trách Triệu Khả Nhiên vì sao muốn sinh ra sớm như vậy . Nếu Triệu Khả Nhiên sinh ra trễ chút, kia tại cùng đính thân chính là Triệu Khả Nhân mà phải là Triệu Khả Nhiên dung mạo bình thường lại hề tài hoa . Nhất là lần trước nghe đến chuyện tìm việc hôn nhân cho Khả Nhân, lại càng sốt ruột. Ngay tại lúc nghĩ đến hết sức nhập thần TRiệu Khả Nhiên nhàng tới.

      " Thế tử , hôm nay như thế nào cao hứng đến thái sư phủ a ? "

      Nhìn đến Lâm Khê Nhiễm như trước đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân , Triệu Khả Nhiên đầu tiên mở miệng

      " Hôm nay đến , là có chuyện gì sao ? "

      " , có chuyện gì . Chính là có chút thời gian rảnh cho nên mới đến xem Khả Nhiên chút " Lâm Khê Nhiẽm theo suy nghĩ bừng tỉnh lại vội vàng trả lời .

      " Phải ?" Triệu Khả Nhiên thẹn thùng cúi đầu , ở địa phương Lâm Khê Nhiễm nhìn tới , trong mắt thoáng qua châm chọc.

      " Đúng vậy !" Nhìn đến Triệu Khả Nhiên biểu tình thẹn thùng , Lâm Khê Nhiễm nhíu nhíu đầu mày , trong lòng thoáng qua chán ghét , mặt vẫn là bộ biểu cảm vui vẻ.

      Hai người ngồi xuống sau , Lâm Khê Nhiễm nhịn được nhìn ra bên ngoài xem . Bởi vì thời điểm bình thường nếu đến phủ thái sư , Triệu Khả Nhân nhất định rất nhanh liền xuất . Nhưng là hôm nay biết vì sao đều đợi lâu như vậy mà TRiệu Khả Nhân vẫn là có xuất .

      Nhìn đến động tác của Lâm Khê Nhiễm, Triệu Khả Nhiên nương theo ly trà che khuất gợi lên chút mỉm cười châm chọc . Lâm Khê Nhiễm này cũng quá che giấu thôi! Nàng ở ngay trước mắt , thế nhưng liền như vậy khẩn cấp nhìn ra bên ngoài xem , nghĩ Triệu Khả Nhân nhanh chút đến, đúng là biết xấu hổ. Trước kia bản thân là làm sao có thể bị hấp dẫn đây ? Xem ra trước kia mình đúng là có mắt tròng a !

      " Như thế nào , thế tử, ngươi nhìn cái gì a ? " Triệu Khả Nhiên buông ly trà làm bộ mặt như tò mò hỏi.

      " , có gì , ta chính là cảm thấy hôm nay thời tiết rất tốt " . Nghe được Triệu Khả Nhiên hỏi , Lâm Khê Nhiễm cầm ly trà nương theo động tác uống trà che lấp bản thân mất tự nhiên.

      " Nga, phải ? " TRiệu Khả Nhiên tựa tiếu phi tiếu xem Lâm Khê Nhiễm, tựa hồ giống nhau có thể nhìn thấu nội tâm .

      " Đúng rồi , hôm nay như thế nào thấy Khả Nhân đâu ? " Lâm Khê Nhiễm tránh né ánh mắt Triệu Khả Nhiên , uyển chuyển hỏi ra vấn đề mà luôn luôn muốn mở miệng hỏi.

      Nghe được câu hỏi của Lâm Khê Nhiễm , Triệu Khả Nhiên bỗng cảm thấy có chút thíchh hợp. Bình thường nếu Lâm Khê Nhiễm đến, Triệu Khả Nhân nhất định lập tức xuất , như thế nào hôm nay Triệu Khả Nhân còn có xuất đâu!

      Nghĩ vậy, Triệu Khả Nhiên nhíu mày , đến cùng là chuyện gì ? Thế nhưng có thể làm cho Triêu Khả Nhân đến bây giờ còn chưa có xuất trước mặt Lâm Khê Nhiễm. Hơn nữa, từ lần trước bản thân mình cho Triệu Khả Nhân chuyện cha mẹ vì nàng tìm việc hôn nhân sau, thế nhưng hành động gì cũng đều có, bình tĩnh như vậy tuyệt đối là bất bình thường.

      TRiệu Khả Nhân đến cùng là có cái kế hoạch gì đây? Lúc này TRiệu Khả Nhiên thoáng qua trong lòng trận bất an.

      " Khả Nhiên, Khả Nhiên, ngươi nghĩ cái gì đâu ? " Nhìn đến TRiệu Khả Nhiên bộ dáng thất thần, Lâm Khê Nhiễm trong lòng thập phần hờn giận , bản thân mình đứng ngay trước mặt nàng nhưng là suy nghĩ của nàng lại bay đến chín tầng mây, chính là coi trọng vị hôn phu .

      " , ta nghĩ Khả Nhân bởi vì cái gì có tới mà thôi " Triệu Khả Nhiên cười trả lời .

      Đúng vào lúc này, Nhàn Vân đột nhiên đến , hướng về Lâm Khê Nhiễm cùng TRiệu Khả Nhiên hành lễ.

      " Như thế nào? Nhàn Vân, Khả Nhân đâu ?" Nhìn đến chỉ có Nhàn Vân mình vào đây, Triệu Khả Nhiên tựa hồ cảm thấy có chuyện gì dường như muốn phát sinh.

      " Lâm thế tử, Đại tiểu thư , Nhị tiểu thư ở trong Liên Hoa đình bày tiệc , bảo ta lại đây mời hai vị " Nhàn Vân kính cẩn trả lời .

      " Tốt lắm, chúng ta lập tức qua "

      Triệu Khả Nhiên còn chưa cái gì Lâm Khê Nhiễm lập tức đáp ứng rồi đứng dậy.
      Vì thế, ở Nhàn Vân dẫn dắt, hai người hướng phương hướng Liên Hoa đình đến
      Phong Vũ Yên, tú cầu, huyendo8 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 32 : Triệu Khả Nhân rơi xuống nước

      Liên Hoa đình lý , Triệu Khả Nhân nhàn nhã uống trà, chung quanh người cũng có. lúc lâu sau , trận tiếng bước chân từ xa xa truyền đến.

      " Đến " Triệu Khả Nhân quay đầu liền mở miệng hỏi.

      " Kia là đương nhiên, nhị tỷ tỷ cho mời muội muội như thế nào có thể phó ước đâu ?" trận nữ thanh thúy truyền đến, theo thanh , Triệu Oánh đùa đùa từ chỗ hành lang gấp khúc tới.

      Triệu oánh cười vào Liên Hoa đình ngồi xuống, lại tự vì bản thân rót ly trà. Liên Hoa đình cũng chỉ có Triệu Khả Nhân cùng Triệu Oánh hai người. Triệu Oánh thoạt nhìn tâm tình sai, bởi vì vừa mới nàng tiếp nhận lời mời của Triệu Khả Nhân , có việc muốn cùng nàng mình chuyện. Nàng tin tưởng Triệu Khả Nhân tìm nàng nhất định là vì chuyện lần trước, cho nên nàng cũng nghe theo lời Triệu Khả Nhân mình đến phó ước. Nàng chút cũng lo lắng Triệu Khả Nhân có ý đồ gì , dù sao tay nàng nhưng là có nhược điểm của Triệu Khả Nhân, vậy Triệu Khả Nhân vì băn khoăn điểm này mà dám hành động thiếu suy nghĩ.

      " Như thế nào ? Nhị tỷ tỷ hôm nay tìm muội muội ta tới là có chuyện gì sao?" Triệu Oánh cười đến sáng lạn, tựa hồ như nhìn thấy Triệu Khả Nhân đáp ứng điều kiện của nàng.

      " Ngày đó ngươi đến cùng là nhìn thấy cái gì?" Triệu Khả Nhân thoạt nhìn chút cũng sốt ruột, nhàng buông ly trà , lạnh nhạt hỏi.

      " Nhị tỷ tỷ cảm thấy ta hẳn là nhìn đến cái gì đâu ?" Triệu Oánh quay đầu lại , nhìn về phía Triệu Khả Nhân cười hỏi lại .

      " Kia xem ra muội muội cũng có muốn cùng Kim mama học tập !" Triệu Khả Nhân bỗng chốc liền đánh trúng nhược điểm của Triệu Oánh
      " Tin tưởng lấy thông minh tài trí của muội muội , liền là thể cùng Kim mama học tập tương lai cũng nhất định có thể nghĩ biện pháp vì bản thân mà có được mối hôn nhân hoàn hảo "

      " Triệu Khả Nhân , ngươi..." Triệu Oánh vỗ bàn , đứng lên.

      " Kia muội muội vẫn là mời trở về !" Triệu Khả Nhân bất vi sở động, lại như trước tự nhàn nhã phẩm trà có nhận đến tia ảnh hưởng.

      " Triệu Khả Nhân, ngươi sợ ta đem chuyện ngày đó cho người khác sao ?" Nhìn đến bộ dáng nhàn nhã của Triệu Khả Nhân, Triệu Oánh phát hỏa mở miệng uy hiếp.

      " Hừ !" Triệu Khả Nhân cười lạnh tiếng: " Ngươi có chứng cớ gì sao ? Liền tính là ngươi ra cũng có người có thể chứng minh lời ngươi . Đến lúc đó, nếu có chứng cớ, ngươi chính là vu hãm đích tỷ phải nhận gia pháp "

      " Ngươi sợ, vậy ngươi muốn hẹn ta tới làm chi ?" Triệu Oánh cũng phải ngu ngốc " Liền tính người khác tin ta, ta còn có thể cho tỷ tỷ ngươi - Triệu Khả Nhiên a ! Nếu là đại tỷ tỷ biết , như vậy cho dù nàng hoàn toàn tin , nhưng là về sau chỉ sợ cũng có điều hoài nghi mà cẩn thận đề phòng ngươi "

      " Xem ea ngươi cũng phải là đồ ngu ngốc !" TRiệu Khả Nhân đứng lên, hướng Triệu Oánh qua làm cho Triệu Oánh từng bước lui về sau " Bất quá, đáng tiếc ngươi uy hiếp ra được "

      " Ngươi..." Nhìn đến bộ dáng khí thế bức người của Triệu Khả Nhân, Triệu oánh chán nản.

      " Cho nên, người tốt nhất ràng vị trí của mình, cần có ý đồ chọc giận ta , như vậy đối với ngươi có ưu việt gì " TRiệu Khả nhân mặt ngoan nhìn về phía Triệu Oánh.

      " Vậy ngươi đến cùng muốn thế nào ?" Triệu Oánh phẫn nộ hỏi : " Ngươi sợ ta đem chuyện này ra, vậy ngươi tìm ta tới là vì cái gì ?"

      " có gì?" Triệu Khả Nhân vẻ mặt biểu tình " Bất quá chính là cảm giác nhàm chán , nghĩ tìm ngươi đến giải buồn mà thôi "

      " TRiệu Khả Nhân , ngươi cần khinh người quá đáng " Triệu Oánh tức giận đến ánh mắt đều bốc hỏa.

      " Phách .."

      để ý tới tình huống, Triệu Khả Nhân bỗng chốc đánh Triệu Oánh cái tát. Triệu Oánh dưới tình huống phản ứng được có thể bị đánh cái tát, nhất thời mê man hồi lâu mới phản ứng lại .

      " Triệu Khả Nhân, ngươi..." Triệu Oánh giơ tay lên muốn đánh lại.

      Triệu Khả Nhân phen nắm giữ tay Triệu Oánh, tay kia nhanh chóng hạ xuống , lại đánh Triệu Oánh cái tát.

      " Triêu Khả Nhân, ngươi cũng dám đánh ta !" TRiệu Oánh nổi trận lôi đình

      " Vì sao dám ?" TRiệu Khả Nhân mặt lộ ra tươi cười châm chọc : " Ta là tiểu thư con vợ cả phủ thái sư , ngươi bất quá chính là cái thứ nữ mà thôi. Mẫu thân ngươi lúc trước bất quá chính là ký sinh trùng sống nhờ ở hầu phủ chúng ta mà thôi. Nếu có tổ mẫu từ bi , thay cha nạp nương ngươi , nương ngươi có thể trở thành di nương thái sư phủ sao ? Ngươi tại ở trong này giả dạng đại tiểu thư cái gì a ! Nương ngươi dễ nghe là nửa chủ tử, xuôi tai bất quá chính là cái nô tì. Ngươi cho rằng bản thân là cái gì thiên kim đại tiểu thư sao ? Bất quá chính là cái thứ nữ, ta muốn đánh ngươi liền đánh , cần lý do , càng có gì là có dám hay "

      " Triệu Khả Nhân , ta liều mạng với ngươi " Triệu Oánh triệt để bị chọc giận , lập tức xông lên muốn đánh Triệu Khả Nhân.

      Rất nhanh , TRiệu Khả Nhân liền cùng Triệu Oánh đánh lên . TRiệu Khả Nhân bên cùng TRiệu Oánh xô đẩy , bên chú ý chỗ rẽ gấp khúc hành lang.

      Đột nhiên, Triệu Khả Nhân hô to : " Tam muội muội , cần a ! cần đẩy ta "

      Vừa dứt lời , Triệu Khả Nhân liền từ chỗ bảo hộ Liên Hoa đình rơi xuống hồ sen. Nhìn đến Triệu Khả Nhân rơi vào trong nước, Triệu Oánh chân tướng. ràng bản thân có dùng lực, TRiệu Khả Nhân làm sao có thể ngã xuống. Nhưng là rất nhanh nàng liền minh bạch là mình bị thiết kế.

      Ngay tại thời điểm Triệu Khả Nhân rơi xuống nước khắc kia " Bùm " tiếng , đạo bóng dáng lập tức nhảy xuống nước cứu người. TRiệu Oánh nhìn lại , Triệu Khả Nhiên cùng Nhàn Vân ở bên cạnh hồ sen, lo lắng xem tình cảnh trong hồ.

      Giờ khắc này , Triệu Oánh rốt cuộc minh bạch bản thân bị thiết kế. Nhất thời cảm giác cả người lạnh như băng

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33 : Lâm Khê Nhiễm xuống nước cứu người

      Lâm Khê Nhiễm cùng TRiệu Khả Nhiên ở dưới Nhàn Vân dẫn dắt , phương hướng Liên Hoa đình đến . Nhìn xem lộ tuyến quen thuộc, Triệu Khả Nhiên chợt cảm giác rất kỳ quái. Phía trước, mình chính là ở nơi này bị Triệu Khả Nhân đẩy xuống nước. Cũng tại lúc đó bản thân trọng sinh, bất quá biết Triệu Khả Nhân lần này kêu nàng đến , đến cùng là vì cái gì? Nhất là tại , biết vì sao bản thân lại thấy trong lòng là lạ. Vô luận thế nào đều thể bình tĩnh, tựa giống như có chuyện gì muốn phát sinh.

      Ngay tại thời điểm bọn họ sắp tiến vào Liên Hoa đình, tựa hồ giống như liền nghe thấy trận tiếng ồn ào. Triệu Khả Nhiên nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ , biết Triệu Khả Nhân lại thiết kế cái gì đâu? Lâm Khê Nhiễm thời điểm nghe đến tiếng ồn ào lại phi thường sốt ruột, bởi vì biết Khả Nhân ở Liên Hoa đình đó, sợ Triệu Khả Nhân xảy ra chuyện gì , vì thế cước bộ nhanh hơn.

      Thời điểm bọn họ tới hành lang gấp khúc, thấy đựa trong Liên Hoa đình tựa hồ có hai bóng người xô đẩy, đột nhiên bọn họ chợt nghe Triệu Khả Nhân hô tiếng " Tam muội muội , cần a! cần đẩy ta " rồi lập tức bóng dáng liền rớt xuống hồ sen. Ngay sau đó , Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy trước mắt đạo bóng dáng bay nhanh từ trước mặt tránh qua , nhảy vào trong nước. Nguyên lai là Triệu Khả Nhân rơi vào trong nước, mà Lâm Khê Nhiễm nhìn đến tình cảnh như vậy lập tức nhảy xuống nước cứu người.

      Nhìn đến tình cảnh này Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười. Mấy ngày hôm trước nàng mới bị Triệu Khả Nhân đẩy rơi vào trong nước, nghĩ tới hôm nay thế nhưng liền nhìn đến Triệu Khả Nhân ngã xuống. Đây là báo ứng sao ?
      TRiệu Khả Nhiên suy nghĩ , nhưng là , nàng vừa ngẩng đầu nhìn đến Triệu Oánh trong đình , lập tức liên đem ý niệm này bác bỏ. Triệu Oánh bộ mặt si ngốc xem trong hồ sen hai người , ở cùng nàng đối diện sau , ảnh mắt lập tức trở nên hoảng loạn. Nhưng là rất nhanh lại bị phẫn nộ thay thế. Tiếp theo Triệu oánh liền mặt phẫn hận nhìn về phía Triệu Khả Nhân ra sức giãy dụa trong nước.

      Nhìn đến tình cảnh như vậy, Triệu Khả Nhiên đại khái minh bạch là chuyện gì xảy ra. Triệu Oánh hẳn là bị thiết kế, bởi vì trừ bỏ ban đầu hoảng loạn, về sau Triệu Oánh biểu phẫn hận ra tuyệt đối giả. Vậy thuyết minh chuyện này là nàng bị thiết kế mới có thể tức giận như vậy. Bất quá, Triệu Khả Nhiên là , Triệu Khả Nhân là vì cái gì muốn thiết kế Triệu Oánh đâu?
      Thời điểm bình thường Triệu Khả Nhân mặc dù thích các thứ xuất tỷ muội , nhưng là ở mặt lại thủy chung duy trì hòa thuận. Xem ra Triệu Oánh là làm chuyện gì đắc tội Triệu Khả Nhân mới có thể bị nàng thiết kế. Bất quá, Triệu Khả Nhân cũng quá ngoan ( ngoan tuyệt ) chỉ có đối với TRiệu Oánh, dù sao mưu hại đích tỷ tội danh này cũng a ! Vẫn là đối với bản thân, nàng thế như liền rơi xuống nước như vậy, sợ gặp chuyện may sao?
      Lúc trước nàng rơi vào hồ sen này, tự nhiên là ràng nước trong hồ sen đến cùng có bao nhiêu sâu. Nếu như cẩn thận cái, kia tuyệt đối là tai ương ngập đầu. Xem ra Triệu Oánh đắc tội a ! Bằng Triệu Khả Nhiên tuyệt đối thiết kế nàng như vậy. Bất quá Triệu Khả Nhân vì cái gì muốn mình cùng Lâm Khê Nhiêm làm chứng đâu? Triệu Khả Nhiên đối với điểm này vẫn là cảm thấy thập phần ko hiểu.

      Ngay tại thời điểm Triệu Khả Nhiên ko nghĩ ra, Lâm Khê Nhiễm thân ướt sũng về tới bờ, trong lòng ôm Triệu Khả Nhân cũng đồng dạng thân ướt sũng.

      Nhìn đến bọn họ đều từ trong nước lên, Triệu Khả Nhân cùng Nhàn Vân lập tức đón nhận. Chỉ thấy Lâm Khê Nhiễm thân ướt sũng nhưng nhìn qua có gì trở ngại . MÀ trong lòng Triệu Khả Nhân sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhắm nghiền. Nếu phải trong longnanfg còn có phập phồng người ta đều cho rằng nàng được .
      " Nhị tiểu thư, nhị tiểu thư mau tỉnh lại " Nhàn Vân sốt ruôjt hô Triệu Khả Nhân, trong điệu còn mang theo tiếng khóc nức nở.

      " Khả Nhân , Khả Nhân " Lâm Khê Nhiễm cũng sốt ruột kêu to.

      " Đừng kêu nữa, nhanh buông Khả Nhân xuống trước " Triệu Khả Nhiên cau mày mở miệng : " Trước đem Khả Nhân thả mặt đất, giúp nàng đẩy nước trong bụng ra , bằng liền hỏng bét "

      " Hảo " Lâm Khê Nhiễm vốn cũng bị dọa choáng váng, nghe đến lời của Triệu Khả Nhiên rốt cuộc tỉnh táo lại, vội vàng đem Triệu Khả Nhân thả mặt đất liền bắt đầu ấn bụng của nàng.

      Nhìn đến tình cảnh như vậy, Triệu Khả Nhiên nhíu mày, cảm thấy làm như vậy ổn nhưng là lại chưa cái gì. Dù sao cứu người quan trọng hơn thôi ! Mà ở thời điểm Triệu Khả Nhiên có chú ý tới, sốt ruột mặt Nhàn Vân có chợt lóe qua sắc đắc ý.

      " Khụ " tiếng, Triệu Khả Nhân trong miệng hộc ra ít nước, người cũng thanh tỉnh chút. Nhìn đến người trước mắt, Triệu Khả Nhân trong mắt rất nhanh thoáng qua đạo quang mang đắc ý , đáy lòng cười thầm mà mặt cũng là bộ suy yếu biểu cảm.

      " Ta đây là như thế nào ?" TRiệu Khả Nhân suy yếu hỏi

      " Khả Nhân, ngươi quên sao ? Ngươi vừa mới rơi vào trong nước " Lâm Khê Nhiễm ôn nhu nhìn về phía TRiệu Khả Nhân, hoàn toàn quên vị hôn thế chính quy của còn đứng ở bên người .

      Nhìn đến thần thái Lâm Khê Nhiềm quan tâm, Triệu Khả Nhân e thẹn cúi đầu.

      Thấy tình cảnh như vậy Triệu khả Nhiên trong lòng cười lạnh, hai người kia đúng là đem mình làm trong suốt a ! cái danh nghĩa là vị hôn phu của nàng, cái là muội muội nàng , thế nhưng ở ngay trước mắt nàng quang minh chính đại tán tỉnh, cũng quá đem nàng để vào mắt a !

      " Tốt lắm , mau , trước đem muội muội đưa về hạ vũ viện " Triệu Khả Nhiên mở miệng đánh gãy khí ái muội , giống như có việc gì : " Nhàn Vân, ngươi nhanh thỉnh đại phu , nếu nhiễm phong hàn tốt "

      " Hảo, nô tì lập tức thỉnh đại phu " . Nhàn Vân lậo tức chạy ra ngoài, Triệu Khả Nhiên muốn đem Triệu Khả Nhân nâng dậy , nhưng là Lâm Khê Nhiễm lại ôm lấy Triệu Khả Nhân rất nhanh hướng phương hướng Hạ Vũ viện đến.

      Nhìn đến bòn lưng Lâm Khê Nhiễm, mặt Triệu Khả Nhiên xuất châm chọc tươi cười, cái này trong phủ xem ra lại yên. Nhìn bầu trời, đáy lòng Triệu Khả Nhiên thở dài , thời tiết tốt như vậy đúng là đáng tiếc .

      Rất nhanh , Triệu Khả Nhiên cũng ly khai , ai cũng có chú ý tới Triệu Oánh. Tại thời điểm mọi người đều ly khai sau, Triệu Oánh tâm vừa sợ lại vừa hận. Sợ là chuyện lần này chỉ sợ thể tốt, có Lâm thế tử cùng Triệu Khả Nhiên làm chứng , tội danh mưu hại đích tỷ sợ là trốn thoát. Hận là Triệu Khả Nhân thế nhưng như vậy thiết kế mình. Triệu Oánh ở trong lòng thầm thế : TRiệu Khả Nhân, ta buông tha ngươi .

      Sau đó , TRiệu oánh liền xoay người , nhanh về phía Sướng các . Nàng nhất định phải nhanh trở về cùng di nương thương lượng chút xem nên làm cái gì bây giờ mới tốt

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :