1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt (c162) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 155: Khuyên Tôn di nương

      Editor: Thương Thương

      (tranh thủ trước lúc thi edit cho các nàng, lúc thi lại mất tích, moah moah)


      "Tôn di nương, ta cũng quanh co lòng vòng, ta chính là cũng muốn hỏi ngươi câu, ngươi đối với tương lai của Phong nhi, có tính toán gì đây?"

      Tôn di nương hết sức dịu dàng nở nụ cười: "Nô tỳ cũng có hy vọng xa vời khác, nô tỳ chỉ muốn Phong nhi có thể đạt được thành tích tốt trong cuộc thi sang năm, như vậy nô tỳ thỏa mãn."

      "Tôn di nương, ngươi có nghĩ đến hay đây? tại Phong nhi là nhi tử duy nhất của phụ thân." Triệu Khả Nhiên tiếp tục quanh co lòng vòng, mà trực tiếp mở miệng : " điểm này, tin tưởng ngươi cũng là vô cùng ràng, cho tới bây giờ ta cũng chưa có lừa gạt ngươi. Như vậy, tương lai Phong nhi chính là thừa kế tất cả của phụ thân, điểm này, ngươi có nghĩ đến hay đây?"

      Đột nhiên nghe Triệu Khả Nhiên nhắc đến vấn đề này, Tôn di nương ngẩn người chút, bà cười khổ cái, mở miệng : "Đại tiểu thư, , tất cả người đây nô tỳ đều biết đến, nhưng vẫn chưa từng có cân nhắc qua vấn đề này. Người cũng là biết đến, phu nhân cường thế như vậy, chuyện lâu dài như vậy, làm sao nô tỳ dám nghĩ!"

      Nhìn bộ dạng của Tôn di nương, Triệu Khả Nhiên tiếp tục : "Tôn di nương, chắc hẳn ngươi cũng vô cùng ràng, ta được chọn làm Húc vương phi rồi, mà Khả Nhân cũng được chọn làm thái tử trắc phi rồi, cho nên cho dù mẹ ruột của ta có nhi tử cũng được, trong nhà này địa vị của bà cũng vững như bàn thạch rồi, mặc kệ là ai, cũng có cách lay chuyển địa vị của bà được rồi. Cho nên, Tôn di nương, ngươi có từng tính toán vì tương lai của mình hay đây?"

      "Đại tiểu thư, người là có ý tứ gì?" Tôn di nương cảm thấy hiểu: "Vì mình tính toán?"

      " sai," Triệu Khả Nhiên cười cười, tiếp tục : " chỉ có ngươi, còn có Phong nhi, tương lai của hai người các ngươi. Tôn di nương, ngươi vốn chính là tiểu thư của quan lại, chỉ là bởi vì gia cảnh sa sút, mới có thể gả cho phụ thân làm thiếp. Chẳng lẽ cả đời này ngươi cam tâm đều là cái bộ dáng này sao?"

      " cái bộ dáng này, có thể như thế nào chứ ?" Tôn di nương cười nhạt: "Người cũng rồi, địa vị tại của phu nhân bền chắc thể phá được, ta lại có thể làm gì chứ? tại nô tỳ cầu gì khác, chỉ hy vọng Phong nhi của nô tỳ có thể bình an lớn lên, thành người là tốt, còn những chuyện khác, nô tỳ cũng muốn lo lắng nữa rồi."

      " ?" Triệu Khả Nhiên cười nhạt: "Tôn di nương, rốt cuộc cái thời đại này phân dòng chính thứ có bao nhiêu ràng, ngươi vô cùng ràng. Tựa như lần tuyển phi yến này, trong nhà cũng chỉ có ta và Khả Nhân có thể tham gia, bởi vì chúng ta là dòng chính nữ, nhưng Triệu Lâm và Triệu Hồng lại có cơ hội như vậy. Như vậy có thể thấy được, rốt cuộc là đích là thứ có bao nhiêu quan trọng. tại mặc dù Phong nhi là nhi tử duy nhất của phụ thân, cho nên tương lai nhất định thừa kế tất cả của phụ thân. Nhưng mà ngươi có nghĩ đến hay , cho dù tương lai thừa kế tất cả của phụ thân, nhưng thân phận con thứ của lại giống như đóng dấu, vĩnh viễn đều có biện pháp tiêu tan."

      "Đại tiểu thư, chuyện người nô tỳ đều vô cùng ràng, nhưng mà nô tỳ lại có thể phải làm gì đây?" Nghe từng chữ từng câu của Triệu Khả Nhiên, nước mắt Tôn di nương nhịn được chảy xuống: "Tất cả người , nô tỳ đều biết, nhưn, nếu là muốn Phong nhi biến thành con trai trưởng mà , cũng chỉ có thể đem nhi tử cho làm con thừa tự đến dưới đại phu nhân, chính là sinh mệnh của nô tỳ! Nô tỳ bỏ được."

      Nhìn bộ dạng đau lòng của Tôn di nương, Triệu Khả Nhiên hết sức bất đắc dĩ thở dài cái, sau đó mở miệng : "Tôn di nương, ra , ngươi cũng cần quá bi quan. Nếu ngươi tính toán vì tương lai của Phong nhi mà , ngược lại ta đây có biện pháp, cũng cần đem nhi tử làm con thừa tự cho mẫu thân, lại làm cho Phong nhi biến thành dòng chính."

      "Cái gì?" Nghe Triệu Khả Nhiên xong, bỗng nhiên Tôn di nương ngẩng đầu, hết sức kinh ngạc nhìn về phía Triệu Khả Nhiên: "Có ? Đại tiểu thư? Người có biện pháp sao?"

      Triệu Khả Nhiên hết sức khẳng định gật đầu cái: "Nhưng mà Tôn di nương, chuyện này vẫn còn cần phối hợp của ngươi ."

      "Chỉ cần có thể khiến Phong nhi biến thành dòng chính mà , cái gì nô tỳ cũng nguyện ý làm."

      Tôn di nương nhìn vô cùng ràng, ở trong xã hội nơi này, phân chia dòng chính thứ ràng như thế, chỉ cần là con thứ mà , vậy cũng muốn kém người bậc. Từ trong lần tuyển phi yến này, bà vẫn thấy được có nhiều vấn đề. ra trong kinh thành còn có rất nhiều nữ tử tài đức vẹn toàn, nhưng mà bởi vì là thân phận của thứ xuất, cứ như vậy cứng rắn ít cái cơ hội tốt như vậy, nhưng lại cũng thể tránh được. Cho nên, cho dù bà muốn tranh, nhưng mà bà cũng muốn con trai của mình biến thành cái dạng kia, tựa như theo lời của đại tiểu thư, cho dù Phong nhi là nhi tử duy nhất của lão gia đều tốt, nhưng vẫn là con thứ, chỉ cần là con thứ, vậy nhất định phải
      [​IMG]
      thienbinh2388Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 156: Tư Đồ Húc đến thăm

      Trở lại Thái sư phủ được mấy ngày, ngoại trừ ngày thứ hai có chút sóng gió ra trong thời gian mấy ngày này Triệu Khả Nhiên sống rất thoải mái, cũng biết trong mấy ngày này Triệu Khả Nhân bận chuyện gì, chung là nàng ta cũng đến làm phiền Khả Nhiên nữa. Nhưng tuy vậy Triệu Khả Nhiên vẫn cảm thấy mỗi người đều cần phải chịu trách nhiệm về những gì mình làm, vì thế, trong những ngày này, Triệu Khả Nhiên cũng vẫn luôn sắp xếp, tin rằng dưới tác động của bọn Cầm Hương, Trung Nghĩa hầu phủ rất nhanh biết được chân tướng việc từ hôn lúc ban đầu.

      Còn hôm nay Thái sư phủ đón vị khách quý. Sau bữa sáng lâu, vị hôn phu của Triệu Khả Nhiên, Tam hoàng tử - Húc vương điện hạ đến Thái sư phủ.

      Đối mặt với việc Tư Đồ Húc đến thăm, có thể là Triệu Tùng giật mình kinh ngạc, tuy ông sớm biết rằng, đại nữ nhi của mình được chọn làm Húc vương phi, nhưng khi thấy Húc vương đến Thái sư phủ, ông thích ứng được. Húc vương điện hạ là ai, mọi người đều rất ràng.

      Mọi người đều biết, Húc Vương điện hạ tuy tham dự vào đại trong triều, nhưng ngài ấy là con do Tiêu quý phi được hoàng thượng sủng ái nhất sinh ra, nhưng đáng tiếc là, Tiêu quý phi hồng nhan bạc mệnh, nhưng tuy vậy, hoàng thượng vô cùng thương nhi tử mà Tiêu quý phi để lại. Tuy Húc vương điện hạ có cơ hội tranh đoạt hoàng vị, nhưng gả cho ngài ấy sau này phú quý cả đời, rất nhiều nữ tử trong kinh thành đều muốn gả cho ngài ấy.

      Nhưng Húc vương trời sinh tính lạnh nhạt, đối với ai cũng đều có sắc mặt tốt, dù đối diện với hoàng thượng cũng với vẻ mặt lạnh nhạt. Cho nên các tiểu thư tuy có lòng nhưng đáng tiếc là giấc mộng thành.

      Thấy Tư Đồ Húc đến thăm, trong lòng Triệu Tùng rất loạn, tuy bây giờ Húc vương được tính là nữ tế tương lai của ông, nhưng Triệu Tùng dám xem ngài ấy như nữ tế bình thường, chỉ có thể cung kính mà chào hỏi, cứ như thế, hai người Tư Đồ Húc và Triệu Tùng ngồi trong đại sảnh uống trà. Tư Đồ Húc vốn dĩ vốn cũng phải là người nhiều, Triệu Tùng cũng biết nên cái gì cho phải. Hai người cứ như vậy mà im lặng ngồi.

      khí ở bên trong đại sảnh trầm mặc mãi đến khi bị tiếng bước chân bên ngoài truyền đến đánh vỡ. Theo tiếng bước chân truyền đến, Triệu Khả Nhiên nhanh chóng vào đại sảnh.

      Vừa vào đại sảnh, Triệu Khả Nhiên liền thấy Tư Đồ Húc ngồi ở vị trí chủ vị trong đại sảnh, còn phụ thân mình ngồi ở bên cạnh với khuôn mặt tươi cười. Nhưng Tư Đồ Húc chẳng hề để ý gì đến, chỉ lẳng lặng uống trà. Nhìn tình cảnh như thế, Triệu Khả Nhiên cảm thấy buồn cười.

      Vì lúc này có người ngoài, nên Triệu Khả Nhiên cũng dám tùy ý, sau khi vừa vào đại sảnh, liền cúi người hành lễ với Tư Đồ Húc, "Thần nữ Triệu Khả Nhiên kính chào Húc vương điện hạ."

      "Triệu tiểu thư cần đa lễ."

      Rất nhanh, Triệu Khả Nhiên cũng ngồi xuống, mở miệng hỏi, "Húc Vương điện hạ. biết hôm nay ngài đến đây là có chuyện gì?"

      "Hôm nay bổn vương đến đây chủ yếu là để thăm hỏi vương phi tương lai của bổn vương." Tư Đồ Húc nhàn nhạt mở miệng , "Đương nhiên, bổn vương còn có chút chuyện muốn thương lượng cùng Triệu tiểu thư."

      " sao?" Triệu Khả Nhiên mỉm cười, tuy rất quen chuyện như vậy, nhưng dưới tình huống này, bọn họ cũng chỉ có thể chuyện như thế, tránh bị mọi người chê trách, "Vậy rốt cuộc là có chuyện gì? Húc Vương điện hạ cứ đừng ngại."

      Sau khi Tư Đồ Húc nhìn xung quanh chút rồi , "Triệu tiểu thư, ta muốn thương lượng riêng với nàng, biết có được ?"

      Tư Đồ Húc cũng chịu nổi tình cảnh thế này, bây giờ chàng chỉ muốn ở riêng cùng Triệu Khả Nhiên.

      Sau khi nghe Tư Đồ Húc , Triệu Khả Nhiên ra vẻ khó xử nhìn Triệu Tùng, "Như thế hay đâu! Như thế dường như hợp quy củ lắm."

      " sao, Khả Nhiên, con với Húc vương điện hạ hãy cùng dạo chuyện trong hoa viên! Dù sao bây giờ hai con là hôn phu hôn thê rồi, người khác gì đâu."

      Thấy ánh mắt của Triệu Khả Nhiên đưa đến, Triệu Tùng liền mở miệng đề nghị, ra, thấy hai người Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc chuyện, ông ta chẳng chen vào được câu nào, ông ta sớm muốn rời , chỉ là tìm được cớ mà thôi. Vì thế vừa nghe bọn họ muốn thương lượng riêng với nhau, Triệu Tùng liền đưa ra đề nghị. Hơn nữa, Khả Nhiên và Húc vương giờ là phu thê chưa cưới, bọn họ lại chuyện trước mặt mọi người, vì thế cũng có vấn đề gì cả.

      lâu sau, Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên tới hoa viên, ngồi vào trong đình ở hoa viên. Cầm Hương và Thi Hương dâng trà và chút điểm tâm, rồi rất tự giác đứng canh ở phía ngoài đình.

      Cuối cùng hai người họ được ở riêng với nhau, cả Triệu Khả Nhiên lẫn Tư Đồ Húc đều thấy thoải mái hơn nhiều.

      Nhìn khuôn mặt kiều nhiều ngày gặp, biểu tình của Tư Đồ Húc thả lỏng hơn, cũng lạnh băng như lúc nãy ở đại sảnh, "Bé con (trước kia đều để là "vật ", nhưng giờ mình thấy thích từ bé con này hơn ^^), hình như đây là lần đầu tiên ta quang minh chính đại đến Thái sư phủ thăm nàng!"

      "Đúng vậy!" Triệu Khả Nhiên cười duyên nhìn chàng, "Chàng cũng biết là bản thân mình nên như thế rồi chứ! Trước đây lúc chàng đến đều là lén lén lút lút, hơn nữa đều là vào bằng cửa sổ giống như bọn đạo chích vậy, cũng may mà gan ta đủ lớn, bằng bị chàng hù dọa mất rồi."

      "Lá gan của nàng là khá lớn." Tư Đồ Húc gật đầu, "Còn nhớ lần đầu chúng ta gặp mặt, lúc đó vì sao nàng sợ chút nào vậy? Nửa đêm canh ba, nam tử xa lạ đột nhiên xuất ở trước cửa sổ của nàng, nàng sợ ta là người xấu à?"

      "Điều này chàng biết đâu!" Triệu Khả Nhiên cười trả lời, "Chỉ cần thấy chàng thân bạch y là ta trấn định nhiều rồi, bởi vì có ai ban đêm làm chuyện xấu mà cả người còn mặc áo trắng cả!"

      Sau khi nghe lời lý giải lộn xộn của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc buồn cười vươn tay ra, nhéo nhéo cái mũi của
      [​IMG]
      thienbinh2388Tôm Thỏ thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 157: Biết được chân tướng


      Editor: Thương Thương



      Nghe được câu hỏi của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc cảm thấy kinh ngạc, chỉ là nghiêm túc suy nghĩ chút, sau đó vẫn hết sức thành ra quan điểm của mình: "Mặc kệ là nhìn từ phương diện nào, cơ hội của phụ thân nàng lớn hơn chút. ra mà , nếu bàn về năng lực, vậy phụ thân của nàng tuyệt đối so ra kém nhị thúc của nàng, từ địa vị của bọn họ ở trong triều đình cũng có thể thấy được điểm này. Nhưng phụ thân của nàng vận mệnh tương đối tốt, thê tử tốt, còn có hai nữ nhi là nàng và Triệu Khả Nhân nữa. Đến lúc đó, Trấn Bắc Hầu chọn người thừa kế mà , nhất định nghĩ tới những thứ phương diện này. Cho nên, ta , phụ thân của nàng có cơ hội thừa kế tước vị cao hơn."

      " sao?" Nghe được Tư Đồ Húc xong, Triệu Khả Nhiên tự giác nhíu mày.

      ra chuyện như Tư Đồ Húc , Triệu Khả Nhiên cũng sớm nghĩ qua. Nhưng , đối với chính cái kết quả này, Triệu Khả Nhiên tuyệt đối thấy vui.

      Sau khi thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc cảm thấy có điểm kỳ quái: "Thế nào, chẳng lẽ phải nàng muốn phụ thân của nàng thừa kế kế tước vị sao?"

      Mặc dù Tư Đồ Húc cũng ưa thích Triệu Tùng người này. Trước kia Triệu Tùng coi thường với Triệu Khả Nhiên, mà bây giờ ông coi trọng Triệu Khả Nhiên như vậy, cũng chỉ là bởi vì thân phận của Triệu Khả Nhiên thay đổi, có thể mang đến chỗ tốt cho ông, ông mới có thể chăm sóc Triệu Khả Nhiên như vậy. Đối với người toan tính thiệt hơn như vậy, dĩ nhiên Tư Đồ Húc thích. Nhưng nếu là để cho lựa chọn, vẫn cảm thấy do Triệu Tùng thừa kế tước vị khá tốt. Bởi vì mặc kệ thế nào đều tốt, Triệu Tùng đều là phụ thân thân sinh của Triệu Khả Nhiên.

      Đối mặt với nghi ngờ của Tư Đồ Húc, ngược lại Triệu Khả Nhiên hết sức sảng khoái: "Húc, chàng chính là hiểu ta ư! Ta chính là nghĩ như vậy, ta căn bản có nghĩ qua muốn cho phụ thân của mình thừa kế tước vị."

      "A, sao? Vậy nàng nghĩ như thế nào?" Đối với trả lời của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc cảm thấy hết sức kinh ngạc. Nhưng càng thêm muốn biết chính là tại sao Triệu Khả Nhiên có ý nghĩ như vậy.

      Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười, mở miệng : "Húc, chàng biết ? ra ở trong lòng ta, nhân tuyển thừa kế tước vị thích hợp nhất phải phụ thân của ta, mà là người khác, kia chính là đệ đệ cùng cha khác mẹ của ta —— Triệu Khả Phong."

      "Cái gì, Triệu Khả Phong?" Nghe được tên ngoài dự đoán như vậy, Tư Đồ Húc nhịn được nhíu mày: "Nàng muốn nhảy qua phụ thân của nàng, còn có nhị thúc, trực tiếp để cho chính là cái đệ đệ kia của nàng lên tước vị."

      " sai" Triệu Khả Nhiên gật đầu cái: "Mặc kệ là phụ thân ta, hay là nhị thúc, người nào trong bọn họ lên tước vị, ta đều muốn thấy kết quả như thế. Cho nên, ta cảm thấy được, thay vì cái bộ dáng này, còn bằng khiến Phong nhi trực tiếp lên tước vị. Làm như vậy, đối với ta mà , tốt hơn."

      "Vật , hình như nàng hết sức tín nhiệm người em trai này của nàng!"

      "Đúng vậy!" Triệu Khả Nhiên cũng dứt khoát thừa nhận đúng: "Ta rất tin tưởng Phong nhi. Trong nhà này, ai cũng có thể phản bội ta, nhưng chỉ có . Ta vẫn tin chắc điểm này."

      "Cái tên nhóc kia có cái gì tốt, cứ như vậy đáng giá nàng tin tưởng?" Nghe được Triệu Khả Nhiên tin tưởng và bảo vệ tình cảm đối với Triệu Khả Phong, giọng của Tư Đồ Húc lúc chuyện đều hết sức chua.

      Tình ràng cũng điều tra qua rồi. Trong nhà này, ràng cái Triệu Khả Phong này và vật cũng chưa có cái gì cùng xuất quá nhiều. Hình như là kể từ sau khi vật rơi xuống nước ! Quan hệ giữa nàng và Triệu Khả Phong mới có chỗ cải thiện. cũng hiểu. Tại sao vật đối với cái đệ đệ di nương sở sinh thế nhưng tin tưởng như vậy.

      "Thế nào, chàng ghen?" Nghe lời của Tư Đồ Húc chua chát, Triệu Khả Nhiên cảm thấy buồn cười: "Húc, là đệ đệ của ta."

      "Đệ đệ thế nào? Còn phải là nam." Tư Đồ Húc ra lời, vẫn xông ghen tức như vậy: "Ta liền , sao nàng cứ tin tưởng như vậy đây?"

      Nhìn Tư Đồ Húc ghen Dương Tổng, Triệu Khả Nhiên cảm thấy chơi hết sức tốt, nhưng có ít chuyện, nàng cảm thấy vẫn phải ràng: "Húc, có số việc chàng cần hiểu. Phong nhi, đối với ta tuyệt đối phản bội. Chàng phải biết, khi ra vào chỗ ở tệ nhất của ta, khi tất cả người thân cũng chối bỏ ta, cũng chỉ có Phong nhi chịu đứng ở bên ta. Cho nên, ở trong lòng của ta, Phong nhi chính là ta người thân, trong nhà này thừa nhận ta là người thân. Cho nên, Húc, đồng ý ta, về sau nhất định phải chung sống tốt với Phong nhi, được ?"

      Triệu Khả Nhiên chính là chuyện tình đời trước, cũng là đoạn hồi ức hết sức thê thảm trong lòng nàng. đoạn hồi ức này, dĩ nhiên là Tư Đồ Húc cách nào biết được. Nhưng mà đối với với cầu của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc vẫn tuyệt đối cự tuyệt.

      "Yên tâm , là đệ đệ của nàng, vậy chính là đệ đệ của ta." Tư Đồ Húc vẫn nguyện ý mở miệng bảo đảm : "Về sau ta chung sống tốt với , chỉ cần phản bội nàng, vậy ta tuyệt đối làm thương tổn."

      Nghe được Tư Đồ Húc bảo đảm, Triệu Khả Nhiên nở ra nụ cười chân thành tha thiết.

      "Tốt lắm, cái này." Tư Đồ Húc tiếp tục đề tài vừa rồi: "Nàng muốn khiến Triệu Khả Phong thừa kế tước vị mà , này chỉ sợ là rất khó. Nàng cũng biết, Triệu Khả Phong chỉ là thứ tử của phụ thân nàng, thân phận như vậy, rất khó để cho tổ phụ của nàng đưa ra quyết định nàng muốn."

      "Ta hiểu biết , cho nên ta mới muốn tìm chàng giúp tay." Triệu Khả Nhiên cười cười, nhìn về phía Tư Đồ Húc: "Chàng giúp ta sao?"

      "Vậy nàng muốn ta giúp nàng thế nào đây?" Đối mặt với thỉnh cầu của Triệu Khả Nhiên, cho tới bây giờ Tư Đồ Húc cũng cự tuyệt: "Nhìn dáng vẻ của nàng, bây giờ nàng cũng có toàn bộ kế hoạch ! ! Nàng muốn làm như thế nào?"

      "Rất đơn giản." Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười: "Ta muốn đem Tôn di nương nâng đến địa vị bình thê, như vậy, Phong nhi danh chính ngôn thuận trở thành dòng chính. Đến lúc đó, Phong nhi có tư cách có thể ngồi lên chỗ ngồi đó."

      "Điểm này sợ rằng dễ dàng đâu!" Tư Đồ Húc phân tích , "Mẫu thân của của nàng chính là đại tiểu thư dòng chính của phủ Tần quốc công, chỉ bằng gia thế của Tôn thị, muốn ngồi lên vị trí bình thê này sợ rằng dễ dàng."

      "Ta biết ." Triệu Khả Nhiên cười đến hết sức tự tin: "Nhưng mà Tôn di nương sinh ra nhi tử duy nhất của phụ thân. Còn nữa, tại đại ca của Tôn di nương là Hộ bộ thị lang, chỉ cần có thể tiến thêm bước mà , đến lúc đó nếu muốn đem Tôn di nương lên bình thê, vậy dễ dàng hơn nhiều."

      "Nàng là muốn khiến đại ca Tôn thị ngồi lên vị trí Hộ bộ thượng thư, đúng ?" đột nhiên Tư Đồ Húc hiểu tính toán của Triệu Khả Nhiên.

      " sai" Triệu Khả Nhiên gật đầu cái, nhìn về phía Tư Đồ Húc mở miệng hỏi: "Húc, ta hỏi chàng, chàng cảm thấy cơ hội đại ca này của Tôn di nương ngồi lên vị trí Hộ bộ thượng thư cao sao? Chàng thực cho ta biết là được rồi."

      Sau khi nghe lời của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc suy nghĩ chút, sau đó mở miệng : "Ta đối với ca ca của Tôn thị cũng phải hết sức hiểu , cho nên có có biện pháp cho nàng biết. Ta về hiểu phen, nếu có năng lực mà , đến lúc đó, ta nghĩ biện pháp giúp . ra, đảm nhiệm Hộ bộ thượng thư lâu năm, sớm nên trở về hưởng hạnh phúc yên lặng rồi."

      "Húc, ta, có phải làm chàng khó xử hay đấy?" Triệu Khả Nhiên có xấu hổ: "Ta biết , tại chuyện ta cần làm để cho chàng khó làm rồi. Nếu có biện pháp, chàng liền trực tiếp ta trách chàng."

      Tư Đồ Húc nhàng cười tiếng: "Nàng cũng cần xin lỗi, chỉ cần là chuyện nàng muốn làm, ta đều giúp nàng. Chỉ cần là thứ nàng muốn, ta đều cho nàng. Cho dù là nàng muốn mạng của ta, ta đều tuyệt đối do dự."

      Lúc nhìn Tư Đồ Húc ra những lời nghiêm túc này, trong lòng của Triệu Khả Nhiên hết sức cảm động. Nàng biết, nam tử trước mắt này đều là , vì mình bỏ ra tất cả.

      "Húc, cám ơn chàng."

      "Vật . Nàng chỉ cần sống tốt ở bên cạnh ta, ta là được." Tư Đồ Húc mở miệng cười: "Như vậy cũng đủ rồi."

      "Được, Húc, ta chỉ có câu, nếu như chàng rời, ta liền chê." Triệu Khả Nhiên cười ra hứa hẹn của mình.

      "Tốt." Nghe được hứa hẹn của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc cười đến hết sức vui vẻ, mở miệng cười : "Vật , nàngi , nếu phụ thân của nàng biết, hai người chúng ta an vị ở trong hoa viên phủ Thái Sư nơi này, tán gẫu ở sau ông, nàng ông có cảm thụ gì đây?"

      "Ha ha ha ——" nghe được Tư Đồ Húc xong, Triệu Khả Nhiên nhịn được bật cười.

      Lúc này Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc chìm đắm trong mảnh trong vui mừng, nhưng cũng là vào lúc này, nhưng người trong phủ Trung Nghĩa hầu có tâm tình tốt như vậy.

      Kể từ vô cùng tỏa sáng Triệu Khả Nhiên tại tuyển phi yến, sau khi lấy được danh hiệu đệ nhất thiên hạ tài nữ, Lâm Khê Nhiễm có lúc nào hối hận. Ban đầu nếu mình có xúc động như vậy, vậy hôm nay cũng làm thành bộ dáng này. Cho tới nay, thích Triệu Khả Nhân, cũng là bởi vì cho rằng Triệu Khả Nhân là tài nữ khó được, là nữ tử có thể cùng
      [​IMG]
      Tôm Thỏthienbinh2388 thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 158: Quay về Hầu phủ

      Thấy Lâm Khê Nhiễm vẫn tự lừa mình dối người, Lâm Trí tiếp tục , "Nếu phải Triệu Khả Nhân ra, ngươi cho rằng có mẫu thân nào đồng ý phá hư hôn ước của nữ nhi mình. Ta cho ngươi biết, chuyện lần này, chỉ Tần Hương Hà có tham gia mà cả Triệu Tùng cũng thế. Bọn họ làm nhiều chuyện như vậy là để giải trừ hôn ước lần này. Chuyện này Triệu Khả Nhân có thể biết hay sao? Ta cho ngươi biết, chuyện này vốn là do Triệu Khả Nhân thiết kế. Hơn nữa, lúc các ngươi còn chưa giải trừ hôn ước, Triệu Khả Nhân thầm hẹn hò với thái tử rồi."

      "Cái gì?" Chuyện này làm cho Lâm Khê Nhiễm như bị sét đánh tơi bời, nhất là chuyện Triệu Khả Nhân và thái tử thầm hẹn hò càng làm thể chấp nhận được.

      "Đúng vậy, ngươi cũng thử nhìn xem, mặt giải trừ hôn ước với ngươi, mặt khác lập tức nhận lời tham gia tuyển phi yến." Thấy dáng vẻ của Lâm Khê Nhiễm, Lâm Trí cũng rất đau lòng, thế nhưng, ông cần phải để cho nhi tử của mình biết được rốt cuộc Triệu Khả Nhân là dạng người gì, " chỉ thế, hơn nữa còn làm thái tử trắc phi, lẽ nào ngươi còn cho rằng tất cả đều chỉ là trùng hợp mà thôi? thế giới này, nào có nhiều trùng hợp như vậy! Triệu Khả Nhân sớm dính dáng đến thái tử rồi, muốn đá ngươi , nhưng có cách nào, vì thế mới đạo diễn tất cả chuyện này. Ngươi thử xem xem, lần này sau khi giải trừ hôn ước, ngươi gánh hết tất cả trách nhiệm, giờ Triệu Khả Nhân yên tâm thoải mái mà làm thái tử trắc phi. Ta hỏi ngươi, nếu phải là Triệu Khả Nhân ở phía sau sắp đặt tất cả mọi chuyện tình sao lại trở thành như ngày hôm nay cơ chứ?"

      ", phải." Lâm Khê Nhiễm cực lực muốn phủ nhận, " phải, Khả Nhân, Khả Nhân nàng ấy phải là người như thế."

      "Nàng ta phải là người như thế, vậy nàng ta là người như thế nào." Lâm Trí lạnh lùng nhìn Lâm Khê Nhiễm, "Ngươi còn tỉnh táo lại! Rốt cuộc nàng ta là người như thế nào, ngươi chẳng hiểu chút gì, vì thế ngươi mới bị nàng ta chơi đùa trong lòng bàn tay."

      "Ta sớm biết Triệu Khả Nhân này chẳng phải là thứ tốt đẹp gì rồi." Lâm Chu thị bụng lửa giận, "Ban đầu nàng ta đem bức tranh giả đến gạt ta, vậy cũng thôi tính, nhưng chẳng ngờ, nữ nhân này lại ác độc như vậy, vì muốn ở bên thái tử mà ám hại Nhiễm nhi như vậy. Lúc ban đầu mắt ta bị mù, sao lại thấy nàng ta là nương tốt được cơ chứ!"

      "Bây giờ bà biết sai rồi chứ! Thấy dáng vẻ hối hận của Lâm Chu thị, Lâm Trí lại chẳng có chút đồng tình nào, "Đáng tiếc là bây giờ muộn rồi, vì cái nhìn thiển cận của bà, bà xem xem, bây giờ trong kinh thành, có tiểu thư nhà nào còn muốn gả cho Nhiễm nhi của chúng ta nữa. Bây giờ Triệu Khả Nhân nàng ta phong quang vô hạn, trở thành thái tử trắc phi, còn Trung Nghĩa hầu phủ chúng ta sao? Chính là tiếng xấu đồn xa. Thử hỏi còn ai đồng ý gả nữ nhi của mình cho nam nhân ra vào đôi với nữ tử thanh lâu!"

      Sau khi nghe Lâm Trí , Lâm Chu thi hận đến nghiến răng nghiến lợi, "Lòng dạ Triệu Khả Nhân này độc ác! Ngay cả độc kế như vậy mà cũng nghĩ ra được, phải là nàng ta muốn bám vào thái tử sao? Chúng ta lại có ngăn cản nàng ta, ta sớm muốn giải trừ hôn ước rồi. Thế nhưng, sao nàng ta lại hãm hại chúng ta như vậy? Nhiễm nhi cũng là vị hôn phu của nàng ta! Sao nàng ta lại ác độc thế chứ!"

      "Bà cho là nàng ta ngu ngốc à!" Lâm Trí mở miệng , "Nếu nàng ta tùy tiện giải trừ hôn ước, vậy người khác nàng ta thế nào! Vì thế nàng ta mới nghĩ ra kế sách như vậy, chính là muốn đem trách nhiệm đổ lên đầu chúng ta. Nếu như thế, dù cho giải trừ hôn ước, cũng tổn hại chút nào đến danh tiếng của nàng ta."

      "Nàng ta, lòng dạ nàng ta sao độc ác như vậy chứ!" Sau khi nghe Lâm Trí , Lâm Khê Nhiễm vô cùng đau đớn, "Con thích nàng ta, thế nhưng sao nàng ta lại đối xử với con như vậy! Nếu nàng ta dính dáng đến thái tử, muốn giải trừ hôn ước với con, con ngăn cản nàng ta. Dù thế nào, chúng con có tình cảm nhiều năm như vậy, ngờ nàng ta lại đối xử với con như thế."

      Tâm tình bây giờ của Lâm Khê Nhiễm vô cùng tồi tệ, người từng là nữ thần trong lòng ta, cuối cùng ngờ lại là người hại ta thê thảm như vậy. ra đều là sai lầm của bản thân, nếu bản thân lúc đầu giải trừ hôn ước với Khả Nhiên, vậy bây giờ nhất định rất hạnh phúc. Khả Nhiên thông minh như vậy, tài hoa hơn người như vậy, nếu bọn họ thành thân, nhất định có thể sống cuộc sống nguyện làm uyên ương làm thần tiên. Đều trách ban đầu bị Triệu Khả Nhân mê hoặc nêm mới hồ đồ như thế.

      Trải qua nhiều chuyện như vậy, trong lòng Lâm Khê Nhiễm chỉ có chữ "hận". Bây giờ ta nhớ lại những điểm tốt đẹp của Khả Nhiên, ngay cả những biểu ta thấy vô cùng chấc phác của Triệu Khả Nhiên trước đây, bây giờ cũng đều trở thành nhã nhặn ôn nhu.

      Thấy nhi tử biến thành bộ dáng như thế này, trong lòng Lâm Chu thị vô cùng thống hận Triệu Khả Nhân, "Lão gia, vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào mới tốt đây? Chúng ta để mặc Triệu Khả Nhân hãm hại nhà chúng ta như vậy sao? Triệu Khả Nhân là khinh người quá đáng, chuyện ác độc như vậy mà cũng làm được, hơn nữa Triệu Tùng và Tần Hương Hà giúp đỡ Triệu Khả Nhân làm ra chuyện này, bằng chỉ dựa vào mình Triệu Khả Nhân làm được chuyện này đâu."

      "Ta biết." Lâm Trí hung hăng đập bàn cái, "Triệu Tùng, Tần Hương Hà và Triệu Khả Nhân bọn họ là khinh người quá đáng rồi. xem người của Trung Nghĩa Hầu phủ chúng ta là quả hồng mềm, dám khi dễ chúng ta như vậy."

      "Đúng vậy, lão gia, chuyện này chúng ta tuyệt đối thể bỏ qua dễ dàng được." Lâm Chu thị nghiến răng nghiến lợi , "Bọn họ quá đáng ghét, dám hãm hại Nhiễm nhi của chúng ta như vậy, đặt Trung Nghĩa hầu phủ chúng ta trong mắt. Chuyện này chúng ta nhất định phải đòi lại công bằng cho Nhiễm nhi."

      "Chuyện này, ta tuyệt đối dễ dàng bỏ qua cho bọn họ." Lâm Trí cũng rất kiên định, "Trước đây ràng là Triệu Tùng tự mình đến với ta, muốn đem hôn ước chuyển qua cho Khả Nhân, thế nhưng bây giờ bọn họ chỉ giữ đúng hôn ước, mà còn vì để giải trừ hôn ước lại dùng cách như vậy hãm hại Nhiễm nhi, nhằm để Triệu Khả Nhân bám vào thái tử, ta xem Trung Nghĩa hầu phủ chúng ta là đá lót đường bằng. Ta lại phải là người dễ bị ức hiếp. Bọn họ khi dễ chúng ta như vậy, ta tuyệt đối bỏ qua cho bọn họ."

      "Vậy lão gia, bây giờ chúng ta phải làm thế nào?" Lâm Chu thị mở miệng hỏi, "Lão gia cũng biết đó, bây giờ Triệu Khả Nhân là trắc phi của thái tử rồi, chúng ta có thể làm gì? Nếu làm quá, vậy có đắc tội với thái tử điện hạ hay !"

      Tuy Lâm Chu thị vô cùng thống hận Triệu Khả Nhân, nhưng bà ta vẫn hiểu tình hình tại, dù thế nào bây giờ Triệu Khả Nhân là thái tử trắc phi rồi, nếu bây giờ bọn họ động đến Triệu Khả Nhân, vậy phải là gián tiếp đắc tội thái tử hay sao? Tương lai nếu thái tử đăng cơ, vậy bọn họ có gặp nguy hiểm ?"

      "Yên tâm ." Lâm Trí cũng phải là đồ ngốc, đối với tình hình tại, trong lòng ta cũng rất ràng, "Ta tuyệt đối tùy tiện làm chuyện gì. Chuyện này xem ra thể trực tiếp với bọn họ. Ta phải tìm người mà lời có trọng lượng đến thảo luận với ta chuyện này."

      "Lão gia, lão gia là..."

      "Hôn lần này là năm đó phụ thân ta và Trấn Bắc hầu phủ định đoạt, thế nhưng bây giờ bọn họ lại dám làm như vậy." Lâm Trí híp mắt lại, ánh mắt sắc bén, "Nếu tại thành ra như thế này rồi, xem ra, ta phải tìm Trấn Bắc hầu chuyện ràng mới được. Lần này nếu ta cho ta câu trả lời thỏa đáng, vậy ta tuyêt đối dễ dàng bỏ qua cho . Dù giờ Triệu Khả Nhân là thái tử trắc phi, ta cũng có gì phải sợ. Con thỏ nóng nảy còn biết cắn người! Huống chi, ta cũng tin, dựa vào địa vị của Trung Nghĩa hầu phủ chúng ta mà phải ngậm bồ hòn làm ngọt."

      "Đúng vậy, lão gia." Lâm Chu thị ở bên phụ họa, "Chúng ta tuyệt đối thể bỏ qua đơn giản như vậy được, lần này nếu bọn họ cho chúng ta câu trả lời thỏa đáng, chúng ta tuyệt đối hiền lành nữa."

      Lâm Trí bắt đầu suy tính nên làm như thế nào, còn Lâm Chu thị và Lâm Khê Nhiễm ở bên cạnh cũng dám mở miệng làm phiền nữa, chỉ có thể lẳng lặng đứng bên mà nhìn.

      ra chuyện này cho cùng
      [​IMG]
      Tôm Thỏthienbinh2388 thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 159: Trung Nghĩa hầu đến cửa

      (thêm chương dài cho cả nhà nhé)


      Editor: Thương Thương


      "Cái gì?" Sau khi nghe hạ nhân thông báo, Triệu Lâm cảm thấy hết sức kỳ quái, kể từ sau khi người hai nhà giải trừ hôn ước, cũng rất ít lui tới. Chỉ là cho cùng, chuyện lần này giải trừ chuyện hôn ước, lỗi ở phủ Trung Nghĩa hầu, cho nên bọn họ cũng có gì xấu hổ. Lại , Khả Nhân bây giờ kết quả tốt hơn, sắp vì phủ Trấn Bắc Hầu mang đến lợi ích lớn hơn nữa, cho nên đối với ít việc hôn trước đó, ông cũng muốn lại , cũng biết hôm nay Lâm Trí đến nơi này, rốt cuộc là vì cái gì.

      ra chỉ có Triệu Lâm, tất cả mọi người ở đây đối với Trung Nghĩa hầu đột nhiên đến đều cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Mà Triệu Khả Nhân từng có hôn ước với phủ Trung Nghĩa hầu mà , lúc nghe tin tức này, nàng ta nhịn được chau mày.

      Mà lúc này đây, ai cũng có chú ý tới, trong mắt Triệu Khả Nhiên lóe lên tia hứng thú. Người khác có lẽ biết, nhưng trong lòng nàng ràng, tại sao Trung Nghĩa hầu phải tới nơi này. Vốn nàng còn tưởng rằng lúc Trung Nghĩa hầu phải biết chân tướng tình lập tức đến cửa hưng sư vấn tội, nhưng ngờ thế nhưng có thể nhịn như vậy, liền chọn hôm nay lúc này đến. Xem ra ông cũng phải là nhân vật đơn giản!

      "Chỉ có mình tới sao?" Triệu Lâm mở miệng hỏi.

      " phải," hạ nhân thông báo kia cung kính trả lời: "Trung Nghĩa hầu và phu nhân đều tới, còn nữa, ngay cả Lâm thế tử cũng tới."

      Nghe được hạ nhân trả lời, Triệu Lâm nhịn được chau mày, đồng thời trong lòng cảm thấy vô cùng nghi hoặc, bọn họ hôm nay đến rốt cuộc là vì chuyện gì! Bọn họ lựa chọn vào hôm nay đến vào lúc này, chắc chắn vì chuyện , chỉ là, sau khi giải trừ hôn ước, người hai nhà còn có đại gì phải thương lượng sao?

      Mặc dù trong lòng vô cùng nghi hoặc, nhưng Triệu Lâm vẫn mở miệng : "Mau mời bọn họ vào."

      Mặc kệ là vì chuyện gì, Triệu Lâm đều cảm thấy trước tiên cần phải đem người mời tiến đến mới đúng. Bởi vì coi như tại người hai nhà vì chuyện hôn ước từng huyên náo phải rất vui vẻ, nhưng mặc kệ thế nào đều tốt, giao tình người hai nhà để ở nơi đâu, nếu thấy mà , thủy chung phải rất tốt.

      Sau khi nghe được Triệu Lâm phân phó, hạ nhân kia rất nhanh ra ngoài, chuẩn bị mời Trung Nghĩa hầu bọn họ tiến vào. Lúc này Triệu Khả Nhân vẫn ngồi ở trong đại sảnh, biết vì sao, trong lòng xẹt qua đạo dự cảm chẳng lành.

      Rất nhanh, Trung Nghĩa hầu Lâm Trí và cạnh ông thê tử Lâm Chu thị và nhi tử của ông Lâm Khê Nhiễm tiến vào bên trong đại sảnh. Chỉ thoáng, trong đại sảnh tràn ngập cỗ khí quỷ dị. Nhìn Lâm Chu thị và Lâm Khê Nhiễm tiến vào, Triệu Khả Nhân cảm thấy hết sức mất tự nhiên, hơn nữa biết có phải là ảo giác của nàng ta hay , nàng ta dường như cảm giác trong ánh mắt của Lâm Chu thị nhìn về phía nàng ta hình như tràn đầy hận ý.

      Nhìn Lâm Trí vào đại sảnh, Triệu Lâm mở miệng cười : "Hiền chất à! Hôm nay ngươi đến đây biết có phải là có cái gì chuyện gấp hay đây? Hôm nay trong nhà chúng ta cử hành cuộc họp quan trọng!"

      Đối với Triệu Lâm, Lâm Trí vẫn hết sức tôn kính, từ mà biệt, ông (Triệu Lâm) và phụ thân mình từng giao tình, mặt mũi ông (Lâm Trí) bộ dáng đều phải làm: "Triệu bá phụ, vãn bối biết nhà các người cử hành cuộc họp quan trọng như vậy, mời mà đến đích là lỗi của vãn bối. Chỉ là, vãn bối hôm nay tới, quả là có chuyện hết sức quan trọng muốn thương lượng với người. Hơn nữa chuyện này còn là quan hệ đến mặt mũi của hai nhà chúng ta, cho nên vãn bối cũng thể làm như vậy."

      ra , Lâm Trí lựa chọn hôm nay tới quả đúng là cố ý. Lúc biết Triệu Tùng hôm nay mang theo người nhà trở về phủ trấn Bắc Hầu, ông cũng tính toán tốt lắm. Ngày như vậy là thích hợp nhất, ngay cả Triệu Tùng bọn họ cũng ở tại chỗ, nếu là có cái gì ân oán mà , cũng vào hôm nay hiểu .

      Triệu Lâm nghe được Lâm Trí xong, vẫn nhịn được nhíu mày, ông biết Lâm Trí đến rốt cuộc là chuyện gì, nhưng xem ra hẳn phải là chuyện gì, nhất là Lâm Trí từ vào đến bây giờ mặt vẫn đen thui. còn , chuyện này đúng là quan hệ đến mặt mũi của hai nhà.

      Nghiêm túc suy tư chút, sau đó Triệu Lâm mở miệng : "Rốt cuộc là chuyện gì, hiền chất ngươi cứ ! Lão phu rửa tai lắng nghe."

      Nhưng Lâm Trí còn chưa mở lời trả lời, Lâm Chu thị ở bên nhịn được lên tiếng: "Hầu Gia, chuyện này người nhất định phải cho chúng ta cái công đạo, nếu , chúng ta tuyệt đối bỏ qua."

      "Câm miệng!" Lâm Trí trợn mắt nhìn Lâm Chu thị cái. Lâm Chu thị hết sức miễn cưỡng ngậm miệng lại!

      Mà sau khi nghe được lời của Lâm Chu thị, trong lòng Triệu Lâm hết sức vui, mặc dù ông biết Lâm Chu thị là có ý gì, nhưng rất ràng, hôm nay người cả nhà bọn họ chính là nhằm vào phủ Trấn Bắc Hầu mà đến. Nghĩ đến đây chút, trong tim của ông liền cảm thấy hết sức vui: "Hiền chất, nếu ngươi có chuyện gì, vậy thẳng, nên ở đây quanh co lòng vòng."

      ra chỉ có Triệu Lâm, trong lòng của người ở đây đều cảm thấy hết sức hiểu, bọn họ đều cảm thấy hết sức tò mò với mục đích của người nhà Trung Nghĩa hầu hôm nay tới nơi này. Nhưng mặc kệ là Triệu Tùng, Tần Hương Hà, hay là Triệu Khả Nhân, bọn họ hình như cũng cảm thấy có loại dự cảm chẳng lành, giống như là chuyện gì chịu khống chế của bọn . Mà Triệu Khả Nhiên trong trường hợp đó cái gì đều phát biểu, chỉ lẳng lặng nhìn đùa giỡn. Chỉ là, có chút để cho nàng cảm thấy bất mãn hết sức, đó chính là ánh mắt của Lâm Chu thị và Lâm Khê Nhiễm bọn họ ném đến bản thân, bên trong hình như tràn đầy tiếc nuối và nóng bỏng. Đối với chính cái ánh mắt này, Triệu Khả Nhiên tự nhận là mình chính là tiêu thụ.

      Lâm Trí nghe được Triệu Lâm xong, nhưng thẳng là chuyện gì, chỉ là mở miệng : "Triệu bá phụ, chuyện này liên quan rất rộng, ta vẫn hy vọng có thể trò chuyện thầm kín với người."

      Mặc dù biết là chuyện gì, nhưng mà đối với thỉnh cầu của Lâm Trí , Triệu Lâm vẫn đáp ứng: "Vậy được, nếu như vậy, kia chúng ta đến thư phòng tán gẫu !"

      "Tốt lắm." Lâm Trí đồng ý.

      "Này Lâm phu nhân, còn có Lâm thế tử, bọn ư?" Triệu Lâm mở miệng hỏi: "Bọn họ là cũng muốn cùng tán gẫu hay đây?"

      " cần." Lâm Trí lắc đầu cái: "Triệu bá phụ, sở dĩ bọn họ theo, chỉ là bởi vì liên quan đến chuyện này, hơn nữa cùng bọn họ cũng là có quan hệ trọng đại, cho nên bọn họ hết sức quan tâm. Nhưng chuyện này vẫn là ta cùng người là được, quá nhiều người, ta sợ loạn. Chờ chút, sau khi chúng ta có kết quả, cho bọn họ cũng gọi vào !"

      Lâm Chu thị ở bên cũng hết sức muốn cùng , nhưng nghe được Lâm Trí xong, lại cũng dám nhắc tới ý kiến gì. Bởi vì ban đầu chính là bà kiên trì muốn hứa hôn với Triệu Khả Nhân, hôm nay mới có thể đem chuyện biến thành tình trạng này, cho nên duới tình huống như thế, bà lại dám thêm cái gì.

      "Vậy tốt, trước hết để cho bọn họ ở bên trong đại sảnh chờ !" Triệu Lâm mở miệng : "Hai chúng ta trước vào thư phòng !"

      Tiếp, Triệu Lâm xoay đầu lại, phân phó : "Người tới, dâng trà cho Lâm phu nhân và Lâm thế tử. Linh nhi, ngươi cẩn thận chiêu đãi Lâm phu nhân bọn họ. Còn nữa, những người khác trước ở lại trong đại sảnh, giúp chào hỏi bọn họ phen !"

      "Lão gia, người yên tâm " Tiêu Linh vội vàng lên tiếng: "Nô tỳ thăm hỏi Lâm phu nhân và Lâm thế tử cẩn thận"

      Rất nhanh, Triệu Lâm dẫn Lâm Trí đến trong thư phòng. Sau khi đóng cửa lại, hai người đều ngồi xuống.

      "Hiền chất, biết ngươi hôm nay đến nơi này rốt cuộc là vì chuyện gì đây?" Triệu Lâm mở miệng hỏi: "Vừa rồi ta thấy được bộ dáng của ngươi hình như hết sức gấp gáp, hơn nữa, ngươi cũng , chuyện này còn liên lụy tới người hai nhà chúng ta. Ta rất tò mò, chuyện ngươi này rốt cuộc là cái gì chứ?"

      "Triệu bá phụ, người và gia phụ có giao tình nhiều năm, ta cũng hết sức tôn trọng người." Lâm Trí cũng quanh co lòng vòng, trực tiếp liền mở miệng : "Ta cũng biết, cũng bởi vì quan hệ giữa người hai nhà chúng ta tốt như vậy, cho nên lúc ban đầu hai nhà chúng ta mới có thể định ra hôn ước, tại mặc dù giải trừ hôn ước rồi, ta cũng vậy cho tới nay trách phủ Trấn Bắc Hầu các người, dù sao chuyện này vốn chính là lỗi của chúng ta, cho nên chúng ta cũng dám thêm cái gì. Nhưng đến gần đây, ta mới biết, ra là phủ Trung Nghĩa hầu chúng ta vậy mà lưng chịu oan ức như vậy."

      "Ngươi là có ý gì!" Triệu Lâm cau mày, mở miệng hỏi: "Rốt cuộc các ngươi chịu thiệt thòi gì! Theo ta được biết, chuyện giải trừ hôn ước lần này, vốn chính là bởi vì Lâm thế tử đứng đắn, mới có thể tạo thành hậu quả như thế."

      Đối với lời của Lâm Trí, Triệu Lâm cảm thấy có điểm vui. Trước, Lâm Khê Nhiễm ở trước mọi người, vì nữ tử lầu xanh, đả thương Khả Nhân, sau khi ông biết, trong lòng hết sức vui, cho đây là đánh mặt của phủ Trấn Bắc Hầu. Nhưng cho dù là như thế, vì giao tình của hai nhà, ông cũng chưa từng nghĩ tới muốn giải trừ hôn ước, chỉ là, sau lại mặc kệ là thê tử của mình, hay nhi tử của mình đều muốn giải trừ hôn ước, ông nghiêm túc suy nghĩ, về sau mới đồng ý.

      Vốn ông đối với chuyện giải trừ hôn ước này vẫn hết sức tiếc nuối. Nhưng cũng may, tại tuyển phi yến Khả Nhân chịu thua kém, được thái tử nhìn trúng, được chọn làm thái tử trắc phi. Đối với cái hôn ước có thể mang đến lợi ích lớn cho phủ Trấn Bắc Hầu, trong lòng của ông hết
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, Minhangthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :