1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt (c162) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Edit: momo hoho + Thương Thương

      Chương 150: Xuất cung hồi phủ



      Buổi tối sau cùng ở trong hoàng cung, Triệu Khả Nhiên ngủ ngon vô cùng, vì giờ tất cả mọi việc đều được giải quyết, tâm tình của nàng rất thoải mái, nên ngủ rất ngon lành.

      Sáng sớm lúc thức dậy, Cầm Hương và Thi Hương vội vã giúp Triệu Khả Nhiên rửa mặt chải đầu, vì hôm nay là ngày các tiểu thư xuất cung. Tuyển phi yến kết thúc, những tiểu thư vì tham gia tuyển phi yến mà tiến cung hôm nay được đưa về nhà. Hôm nay thấy Họa Hương, Triệu Khả Nhiên cũng thấy kỳ lạ. tại tuyển phi yến kết thúc vì thế chắc xảy ra chuyện gì, lúc này thấy Họa Hương xuất cũng là điều bình thường. Hơn nữa, có lẽ Họa Hương là quân cờ Húc an bài ở trong cung, nếu cứ luôn xuất quanh nàng, lỡ bị phát hay.

      Sau khi rửa mặt chải đầu thay trang phục xong, Cầm Hương và Thi Hương nhanh nhẹn thu thập hành lý, vì đồ đạc cũng nhiều. Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Triệu Khả Nhiên rời khỏi phòng mình.

      Vừa ra khỏi phòng, Triệu Khả Nhiên thấy Lâm Tú Tú cũng vừa lúc thu dọn xong và ra khỏi phòng. Vừa thấy Lâm Tú Tú, Triệu Khả Nhiên liền gọi nàng ta lại, "Tú Tú, đợi chút."

      ra, từ sau khi tuyển phi yến kết thúc, Triệu Khả Nhiên vẫn luôn tìm cơ hội chuyện với Lâm Tú Tú. Tuy nàng và Húc là lưỡng tình tương duyệt, nhưng biết tại sao, Triệu Khả Nhiên dường như luôn cảm thấy mình có lỗi với Lâm Tú Tú. Trước đây Lâm Tú Tú xem nàng là hảo bằng hữu, nàng ta cho nàng tâm thích Húc của nàng ta, nhưng giờ nàng lại là người bên cạnh Húc. Nếu có thể, Triệu Khả Nhiên muốn mất tình bạn này, bởi vì dù là trước khi trùng sinh hay là sau khi trùng sinh, Tú Tú là người bạn cùng trang lứa đầu tiên bày tỏ thân thiện với Khả Nhiên. Vì thế vừa thấy Lâm Tú Tú, Triệu Khả Nhiên liền gọi nàng ta lại.

      Nghe thấy có người gọi mình, Tú Tú theo bản năng quay đầu lại nhìn, nhưng lại thấy Triệu Khả Nhiên về phía mình. Sau khi thấy Triệu Khả Nhiên, trong mắt Lâm Tú Tú rất nhanh ánh lên tia oán hận, nhưng cũng rất nhanh chóng biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tươi cười xán lạn, "Khả Nhiên, có chuyện gì ?"

      Ánh mắt oán hận đó lóe lên rất nhanh, hơn nữa tại tâm tư của Triệu Khả Nhiên đều đặt vào việc hòa hảo với Lâm Tú Tú, vì thế nàng cảm thấy được. Thế nhưng Thi Hương trước giờ luôn cẩn thận ổn trọng lại cảm giác được, nàng chau mày nhìn Lâm Tú Tú, nhưng gì.

      Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Lâm Tú Tú, tâm tình của Triệu Khả Nhiên được thả lỏng rất nhiều, "Tú Tú, chúng ta chuyện chút, có được ?"

      "Được thôi! Khả Nhiên, muốn cứ ." Lâm Tú Tú cười đầy vẻ ngây thơ, thế nhưng chỉ cần nhìn kỹ là có thể thấy được vẻ tăm tối ở sâu trong đáy mắt của nàng ta.

      Thấy dáng vẻ Lâm Tú Tú tựa như trách cứ gì mình, Triệu Khả Nhiên thở phào nhõm, xem ra suy đoán trước đây của nàng là đúng, Lâm Tú Tú đối với Húc, có lẽ là loại mê luyến mà thôi! Bằng , giờ đối mặt với mình, nàng ấy sao có thể bình tĩnh như thế này? Hơn nữa Tú Tú tiếp nhận Vân vương rồi, vậy chứng tỏ nàng ấy từ bỏ được mê luyến với Húc rồi!

      Hai người rất nhanh đến bên hành lang, bọn họ đều để nha hoàn ở lại, chỉ có hai người họ chuyện riêng mà thôi. Đối với việc này, Thi Hương có chút lo lắng, thế nhưng, nàng thấy bây giờ ở trong cung, nên có lẽ xảy ra chuyện gì. Vì thế nàng cũng đành thuận theo Triệu Khả Nhiên, chỉ là nàng luôn chú ý đến nhất cử nhất động của bọn họ.

      Vốn định chuyện ràng với nhau, thế nhưng đến lúc hai người chuyện riêng Triệu Khả Nhiên lại biết mở miệng thế nào mới tốt, "À, Tú Tú, ngươi, ngươi vẫn tốt chứ!"

      "Ta rất tốt!" Lâm Tú Tú bày ra vẻ mặt hiểu, "Khả Nhiên, rốt cuộc ngươi muốn gì! Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?"

      Thấy dáng vẻ của Lâm Tú Tú, Triệu Khả Nhiên cũng biết thế nào mới được, nhưng mà, trong lòng nàng vẫn hiểu rằng, có số việc vẫn cần được giải quyết, cho dù trong tương lai bọn họ có thể trở thành bạn bè hay , có số việc vẫn cần hai người đối diện ràng với nhau.

      Sau khi hít sâu hơi, Triệu Khả Nhiên mở miệng , "Tú Tú, ta cảm thấy vẫn nên chuyện ràng với ngươi mới được. Ta biết ngươi thích Húc vương, việc ở tuyển phi yến, xin lỗi, ta..."

      Triệu Khả Nhiên còn chưa hết, Lâm Tú Tú cắt ngang, "Khả Nhiên, ngươi có lỗi với ta."

      Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu nhìn lên, Lâm Tú Tú cười hi hi nhìn nàng, " , ái tình là chuyện của hai người, ta thích Húc vương, đó chẳng qua là mình ta đơn phương thích, nếu Húc vương thích ta, vậy ta cũng cưỡng cầu. Nếu Húc vương chọn ngươi, vậy ta cũng trách ngươi, vì đó phải lỗi của ngươi."

      Sau khi nghe Lâm Tú Tú , Triệu Khả Nhiên như buông được tảng đá trong lòng, cười , " sao? Ngươi nghĩ như vậy sao? Vậy ngươi thấy chúng ta sau này vẫn có thể là bạn chứ?"

      Lâm Tú Tú cười gật đầu, "Đương nhiên, tình bạn giữa chúng ta sao thay đổi được? Ngươi lại có lỗi gì với ta, ta vì Húc vương chọn ngươi mà tùy ý vứt bỏ tình bạn giữa chúng ta."

      Lúc này Triệu Khả Nhiên thở phào nhõm, cười vô cùng chân thành, "Vậy tốt rồi, ta còn tưởng sau chuyện lần này, chúng ta thể là bạn bè được nữa. Ngươi là người bạn đầu tiên của ta, vì thế ta muốn mất ngươi."

      Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, ánh mắt của Lâm Tú Tú mịt mờ bất định, nhưng mặt lại đầy ý cười, "Điều này là đương nhiên rồi, sau này chúng ta nhất định thường xuyên gặp mặt mới được. bây giờ chúng ta là bạn tốt, bao lâu nữa, chúng ta còn là chị em dâu nữa."

      Nếu là bình thường, Triệu Khả Nhiên nhất định phát cảm xúc của Lâm Tú Tú đúng lắm, nhưng vì hôm nay nàng quá cao hứng, nên hề phát ra.

      Lâm Tú Tú cười cười, mở miệng , "Khả Nhiên, giờ cũng còn sớm nữa, ngươi cần xuất cung sao?"

      "Đúng rồi." Nghe Tú Tú nhắc nhở, Triệu Khả Nhiên cười lắc lắc đầu, "Vừa lúc ta chuẩn bị xuất cung! Vì gặp ngươi, nên muốn chào ngươi tiếng mà thôi."

      "Vậy ngươi hãy nhanh !" Lâm Tú Tú cười , "Dù sao bây giờ ta cũng phải xuất cung rồi. Đến lúc đó, lúc nào ngươi cũng có thể đến tướng quân phủ tìm ta, nếu có thời gian, ta cũng tìm ngươi."

      "Được." Triệu Khả Nhiên gật đầu, quay người rời , "Vậy ta trước, tạm biệt."

      Nhìn bóng lưng rời của Triệu Khả Nhiên, ý cười mặt của Lâm Tú Tú liền biến mất, chỉ còn lại vẻ u ám lạnh lẽo. Triệu Khả Nhiên, hôm nay ngươi dám diễu võ dương oai trước mặt ta. Bây giờ ngươi hẳn rất đắc ý! Nhưng mà, ngươi đừng đắc ý quá sớm, tuy bây giờ ngươi tạm thời thắng ta, thế nhưng vẫn chưa phân thắng bại đâu, đến lúc đó ai là người cười cuối cùng còn chưa biết. Chúng ta hãy chờ xem, ta tuyệt đối dễ dàng bỏ qua cho ngươi.

      Với người rời trước là Triệu Khả Nhiên đương nhiên là nàng nhìn thấy vẻ mặt hung ác của Lâm Tú Tú, nhưng Thi Hương phía sau Triệu Khả Nhiên lại quay đầu lại, tựa như có điều suy nghĩ nhìn Lâm Tú Tú.

      Giống như lúc tiến cung, Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân chia ra ngồi xe ngựa, trước sau về hướng Thái sư phủ. Nhưng dường như có chút giống như khi tiến cung, bây giờ thân phận của hai người bọn họ hoàn toàn giống nhau. tại Triệu Khả Nhiên là Húc vương phi có thân phận tôn quý, còn Triệu Khả Nhân cũng là Trắc phi của thái tử. Kết quả như thế này đối với thái sư phủ mà , tuyệt đối là loại vinh hạnh, nhà mà có hai người được gả cho hoàng gia, thế nhưng việc này đối với Triệu Khả Nhân mà lại là điều nhục nhã, bởi vì nàng ta chỉ là trắc phi mà thôi.

      Xe ngựa của Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân còn đường , trong Thái sư phủ vô cùng bận rộn. Mọi người đều dậy từ
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 151: Căm hận của Triệu Khả Nhân

      Editor: Thương Thương


      Vào lúc sau khi Triệu Tùng và Tần Hương Hà cáo lui, Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân cùng nhau về hậu viện. bao lâu hai người cũng đến hành lang.

      Sau khi nhìn bốn phía chút người nào, đột nhiên Triệu Khả Nhân đến phía trước, ngăn cản đường của Triệu Khả Nhiên.

      Bởi vì hành động bất ngờ của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên thể dừng lại. Nhìn Triệu Khả Nhân phía trước mặt ngăn cản đường của mình, Triệu Khả Nhiên cũng hề có chút tức giận nào, chỉ mở miệng cười : "Sao vậy, Khả Nhân, chẳng lẽ muội vẫn chưa bỏ được tỷ tỷ của muội, cho nên mới muốn giữ tỷ lại sao? Chỉ là rất đáng tiếc, tại tỷ hết sức mệt mỏi, muốn trở về Xuân Huy viên nghỉ ngơi cho khỏe chút, cũng có thời gian chuyện với muội!"

      Thấy dáng vẻ vui mừng của Triệu Khả Nhiên, trong lòng của Triệu Khả Nhân nhịn đượ nổi giận tên: "Triệu Khả Nhiên, tại ngươi đắc ý thôi! Chẳng qua, ngươi cũng cần quá ngông cuồng, ngươi cũng có gì đặc biệt hơn người. Ngươi cho rằng như ngươi vậy thắng sao? Ta cho ngươi biết, dễ dàng như vậy."

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhân , Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy giải thích được, nếu Triệu Khả Nhân muốn chuyện hòa nhã với nàng, vậy nàng cũng có gì kiêng dè rồi.

      "Triệu Khả Nhân, ngươi ngăn ta lại, chẳng lẽ chính là vì muốn với ta những lời này sao? Nếu đúng chính là lời , vậy cần lãng phí thời gian của ta, ngươi mệt mỏi, nhưng ta mệt mỏi, tại ta chỉ muốn trở về gian phòng, thuận tiện mà nghỉ ngơi chút."

      Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, hỏa khí trong lòng Triệu Khả Nhân càng tang thêm: "Triệu Khả Nhiên, đều là lỗi của ngươi, nếu phải là ngươi, làm sao hôm nay ta lại biến thành tình trạng này đây? Ngươi hại ta thành cái bộ dáng này, sau đó ngươi vẫn dám yên tâm làm ngươi Húc vương phi như vậy."

      Nghe Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cảm thấy đúng là dở khóc dở cười: "Triệu Khả Nhân, rốt cuộc ngươi phát điên vì cái gì chứ! Ngươi , ta làm cái gì chứ! Còn nữa, chẳng lẽ ngươi cho là chuyện xảy ra tuyển phi yến, ta có thể làm chủ sao? Là ta kêu thái tử chọn Tần Y Miểu sao?"

      Từng câu của Triệu Khả Nhiên ép Triệu Khả Nhân thể lui về phía sau, nhưng nàng ta như cũ theo quan điểm của mình: "Triệu Khả Nhiên, nếu phải ở tại tuyển phi yến ngươi khắp nơi áp đảo danh tiếng của ta. Sao tại ta lại biến thành cái bộ dáng này đây? Nếu ngươi có lấn át danh tiếng của ta, vậy bất kể là hoàng hậu, hay là Thái Tử cũng nhìn đến điều tốt của ta, nếu như vậy, tại ta là thái tử phi danh chính ngôn thuận, mà phải thái tử trắc phi."

      "Cũng bởi vì ta lấn át danh tiếng của ngươi, cho nên tại ngươi mới có thể biến thành cái bộ dáng này sao? Ngươi là cho là như vậy sao?" Triệu Khả Nhiên cười như cười nhìn về phía Triệu Khả Nhân: "Vậy theo cách của ngươi, vậy Thái tử chọn thái tử phi phải là ta mới đúng chứ! Mà phải Tần Y Miểu mới phải!"

      "Triệu Khả Nhiên, ngờ ngươi có Húc vương rồi, lại vẫn dám nghĩ thái tử điện hạ như vậy." Hiển nhiên Triệu Khả Nhân có bắt được ý tứ trong trong giọng của Triệu Khả Nhiên, chỉ coi Triệu Khả Nhiên còn muốn làm thái tử phi mà thôi: "Ta cho ngươi biết, ngươi đừng nghĩ, thái tử điện hạ thích ngươi, ngươi chính là bỏ cái ý nghĩ đó !"

      Nghe được Triệu Khả Nhân xong, Triệu Khả Nhiên vẫn là dở khóc dở cười: "Triệu Khả Nhân, rốt cuộc ngươi có biết ta muốn biểu đạt là có ý gì hay ! Ta cho ngươi biết, ngươi thể như nguyện lên làm thái tử phi, cái đó có quan hệ gì với ta. Còn nữa, ta cho ngươi biết, ta đối với vị trí thái tử phi chút hứng thú cũng có."

      "Ngươi...ngươi cần nghĩ rằng cãi chày cãi cối." Trong giọng của Triệu Khả Nhân tràn đầy oán hận: "Triệu Khả Nhiên, rốt cuộc ngươi có biết hay , đến cùng lần tuyển phi yến này ta hi sinh thứ gì, nhưng cũng bởi vì ngươi, tất cả cố gắng của ta cũng hóa thành hư rồi."

      Nhìn Triệu Khả Nhiên thuận lợi làm chính phi Húc vương, trong lòng của Triệu Khả Nhân cảm thấy hết sức thăng bằng. Theo ý nàng ta, nếu ban đầu lúc ở tuyển phi yến, Triệu Khả Nhiên vô cùng nổi trội hơn mà , nàng thay đổi thành cái bộ dáng này. Nếu ban đầu bộc lộ tài năng ở tuyển phi yến chính là mình, mà phải Triệu Khả Nhiên, vậy hôm nay thái tử phi chính là mình, mà phải Tần Y Miểu rồi.

      Nhìn bộ dáng cố tình gây của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên khách khí với nàng ta, nàng cười lạnh, mở miệng : "Triệu Khả Nhân, vậy dựa theo lời của ngươi, chuyện ở tuyển phi yến, vẫn là lỗi của ta."

      " sai, là lỗi của ngươi." Triệu Khả Nhân hết sức kiên định trả lời.

      "Đúng ?" Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi ngược lại: "Nếu việc này vậy, vậy tại sao ngươi đại xuất danh tiếng ở tuyển phi yến đây? Chẳng lẽ ban đầu ở lúc tuyển phi yến, là ta kéo ngươi, để cho ngươi bộc lộ sao? phải ngươi luôn luôn đều cho rằng mặc kệ là phương diện nào ngươi đều tốt so với ta sao? Nếu như vậy, tại lúc tuyển phi yến, ngươi liền biểu diễn ra toàn bộ! Thế nào, mình có vốn liếng cho nên mới muốn tới trách ta sao? Triệu Khả Nhân, ngươi đúng là thất bại! Như là thua, vậy tốt tốt nhận thua, tốt sao? Ngươi biết ? tại bộ dáng thất bại của ngươi, chính là khó coi!"

      "Ngươi ——" Triệu Khả Nhân giận đến ra lời rồi.

      "Triệu Khả Nhân, ta cho ngươi biết ! Xem ra ngươi vẫn còn quá ngây thơ." Triệu Khả Nhien để ý đến Triệu Khả Nhân, mà là tiếp tục mở miệng : "Triệu Khả Nhân, ngươi cho là quyền quyết định lần tuyển phi yến này là ở tay các hoàng tử sao? Nếu như ngươi là cho là như vậy, vậy ta cũng chỉ có thể , ngươi chút đầu óc cũng có."

      "Ngươi...ngươi là có ý gì." biết vì sao, Triệu Khả Nhân có cỗ dự cảm chẳng lành, nàng ta cảm thấy lời kế tiếp, mình cũng nghĩ nghe đến, nhưng chính là chân của nàng ta bước nổi bước chân rời .

      Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười, nhưng ra lời cũng là hề dịu dàng: "Triệu Khả Nhân. Ngươi biết, ngươi có được làm thái tử phi rốt cuộc đầu sỏ gây nên lớn nhất là người nào ? Ngươi nhất định phải biết, vậy ta cho ngươi biết tốt lắm, đó chính là phụ thân của chúng ta."

      Sau khi nghe lời của Triệu Khả Nhiên, tròng mắt của Triệu Khả Nhân cũng trừng lớn, trong ánh mắt tràn đầy dám tin: "Ngươi...ngươi là có ý gì."

      "Ngươi biết tại sao Tần Y Miểu có thể làm được thái tử phi sao? Chẳng lẽ cũng bởi vì nàng biểu xuất sắc sao?" Khóe miệng Triệu Khả Nhiên lộ ra vẻ mỉm cười, nhưng trong mắt cũng là tràn đầy châm chọc: "Ngươi vẫn cho rằng như vậy sao? Vậy ta có thể cho ngươi biết, ngươi chính là sai quá bài bản. Tần Y Miểu có thể làm thái tử phi, là bởi vì nàng có người rất được hoàng thượng tin tưởng Tần quốc công làm phụ thân của nàng. Ngươi cho rằng thái tử qua Tần Y Miểu, đó là bởi vì thích Tần Y Miểu sao? Vậy chẳng qua cũng là bởi vì quyền thế của phủ Tần quốc công mà thôi. Nếu Thái tử muốn thuận lợi lên ngôi, vậy tuyệt đối đủ các đại thần ủng hộ. Trong đó, cậu ủng hộ, đó là quan trọng nhất. Chỉ cần cưới Tần Y Miểu, cữu cữu liền nhất định đứng ở bên thái tử này."

      "Ngươi...ngươi có ý tứ là, bất luận như thế nào cũng được, tại tuyển phi yến, thái tử cũng lựa chọn Tần Y Miểu, đúng ?" Triệu Khả Nhân vẫn muốn tin tưởng này, "Nhưng hoàng thượng ràng qua, có thể để cho các vị hoàng tử mình lựa chọn nữ tử mình thích!"

      Nhìn Triệu Khả Nhân tới bây giờ còn tin tưởng, Triệu Khả Nhiên tiếp: "Đúng vậy! Hoàng thượng có qua như vậy, nhưng nếu muốn lên ngôi vị hoàng đế, Tần Y Miểu nhất định phải là thái tử phi. Hoàng hậu và thái tử sớm chọn trúng Tần Y Miểu rồi, chẳng qua là ở tuyển phi yến danh chính ngôn thuận ra mà thôi. Chẳng lẽ ngươi nhìn thấy sao? Thời gian chúng ta ở trong hoàng cung mấy ngày nay, hoàng hậu chỉ lần truyền đòi Tần Y Miểu rồi, đây chính là thuyết minh tốt nhất."

      Nghe được Triệu Khả Nhiên xong, cho dù nguyện ý tin tưởng, Triệu Khả Nhân cũng có cách nào mình lừa gạt mình nữa rồi. ra là, thái tử cũng sớm chọn xong Tần Y Miểu rồi, mình còn giống như là vai hề, nghĩ đến muốn thế nào lấy lòng hoàng hậu. Xem ra Triệu Khả Nhiên sai, mình chính là quá ngu rồi.

      Nhìn dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cũng hề có chút mềm long nào, mà tiếp tục : "Cho nên rồi rồi ta , ngươi được làm thái tử phi, đó phải là lỗi của ta, nếu ngươi muốn tìm người tới trách cứ, vậy ngươi trách phụ thân của chúng ta tốt lắm. Nếu là ông cũng có quyền thế như cữu cữu, vậy ngươi cũng có thể lên làm thái tử phi!"

      Lúc này Triệu Khả Nhân đột nhiên nhớ tới cảnh thái tử thổ lộ về phía mình. sai, thái tử qua thích mình, nhưng lại chưa từng có qua để mình làm thái tử phi. Cho tới nay, chỉ là đều là chính mình bên tình nguyện mà thôi. sai, thái tử có lẽ là thích mình ! Nhưng trong lòng của , quyền thế nên càng thêm trọng yếu nhỉ!

      Triệu Khả Nhiên cười cười, tiếp tục : "Cho nên , Triệu Khả Nhân,
      [​IMG]
      thienbinh2388Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 152: Thi Hương nhắc nhở


      "Cái gì, có liên quan đến Lâm Tú Tú?" Sau khi nghe Thi Hương , Triệu Khả Nhiên giật mình kinh ngạc, "Lời ngươi vừa rốt cuộc là có ý gì? Ngươi Lâm Tú Tú có gì bình thường sao?"

      "Đúng vậy." Thi Hương gật đầu, "Tiểu thư, người cảm thấy sau tuyển phi yến, thái độ của Lâm tiểu thư đối với người như thế nào? Lẽ nào người cảm thấy có gì lạ sao?"

      "Ý của ngươi là..." Triệu Khả Nhiên tựa hồ loáng thoáng biết Thi Hương muốn gì.

      Thi Hương mở miệng tiếp tục , "Tiểu thư, tin rằng người cũng biết, trước đây Lâm tiểu thư vẫn luôn thích điện chủ. Thế nhưng, trong tuyển phi yến, điện chủ chọn người trước mặt tất cả mọi người, lẽ nào nàng ta có chút oán hận nào sao? Hơn nữa, điện chủ chỉ chọn người mà còn trước mặt mọi người hứa hẹn với người " đời kiếp đôi người". oán hận ! vậy lẽ nào trong lòng Lâm tiểu thư có chút đố kị nào sao?"

      "Ngươi là , ra trong lòng Lâm Tú Tú hận ta, chỉ là thể ra mà thôi, phải ?" Sau khi suy nghĩ chút, Triệu Khả Nhiên mở miệng , "Ý của ngươi là, ra Lâm Tú Tú vẫn luôn diễn kịch với ta, phải ?"

      " phải." Thi Hương lắc đầu, "Tiểu thư, nô tỳ phải Lâm tiểu thư vẫn luôn diễn kịch với người, trước đây tình bạn của nàng ta với người có lẽ là . Thế nhưng, từ sau khi có kết quả trong tuyển phi yến, nàng ta rốt cuộc là tâm hay giả ý với tiểu thư, vậy khó lắm."

      "Có phải ngươi phát được gì rồi?" Triệu Khả Nhiên hỏi.

      So với người bạn mới quen bao lâu là Lâm Tú Tú, trong lòng Triệu Khả Nhiên tự nhiên là nghiêng về Thi Hương. Dù gì thời gian nàng và Lâm Tú Tú ở chung dài, hơn nữa nếu về tín nhiệm Thi Hương đáng để nàng tin tưởng hơn. Bình thường, Thi Hương là người cẩn thận, làm việc ổn trọng, tuyệt đối năng và hành động ràng, vì thế nàng tin rằng Thi Hương nhất định phát được gì rồi nên mới như vậy.

      Thi Hương gật đầu , "Tiểu thư, trước đây lúc người chuyện với Lâm tiểu thư, nô tỳ phát , dường như Lâm tiểu thư có tia oán hận tiểu thư, nhưng nàng ta che giấu rất nhanh, vì thế người mới phát ."

      "Oán hận?" Sau khi nghe Thi Hương miêu tả, Triệu Khả Nhiên nhịn được nhíu mày, "Nàng ta oán hận ta, vì chuyện của Húc sao?"

      "Về điều này nô tỳ ràng lắm." Thi Hương lắc lắc đầu, "Nhưng mà có điểm này nô tỳ thấy rất ràng, đó là bây giờ Lâm tiểu thư đối với người tuyệt đối phải là lòng. Tiểu thư, trước đây nô tỳ được huấn luyện đặc biệt, vì thế đối với số cảm giác nô tỳ đặc biệt nhạy bén."

      "Aizzz..." Sau khi nghe Thi Hương , Triệu Khả Nhiên thở dài hơi, "Thi Hương, ta tin tưởng ngươi. ra biểu của Lâm Tú Tú khiến ta có chút nghi ngờ, chỉ là vì nàng ta là người bạn đầu tiên chủ động làm quen với ta, nên ta vẫn luôn suy nghĩ về mặt tốt đẹp mà thôi. Hơn nữa, ta cũng ngờ, người đơn thuần như Lâm Tú Tú lại diễn kịch với ta mà thôi."

      "Tiểu thư." Thi Hương cười , "Điều này người sai rồi, rốt cuộc Lâm tiểu thư có phải đơn thuần hay còn phải bàn luận thêm! Tiểu thư, người trưởng thành trong đại gia tộc như thế này phải sao? Nữ tử xuất thân từ đại gia tộc như vậy, có người nào là đơn thuần, đặc biệt là trong phủ Tướng quân."

      Sau khi nghe Thi Hương , Triệu Khả Nhiên thấy hết sức kỳ lạ, "Thi Hương, ngươi có ý gì? Tướng quân phủ như thế nào?"

      "Tiểu thư, trước đây người lòng xem Lâm tiểu thư là bằng hữu, nô tỳ thấy được, lúc đầu, Lâm tiểu thư có ác ý gì với người, vì thế chúng nô tỳ cũng tỉ mỉ với người." Thi Hương , " ra Lâm tiểu thư tuyệt đối đơn giản như vẻ bề ngoài. Thân sinh mẫu thân của Lâm tiểu thư chỉ là thiếp thất của Lâm tướng quân mà thôi."

      "Cái gì?" Sau khi nghe Thi Hương , Triệu Khả Nhiên giật mình kinh ngạc, "Thế nhưng tuyển phi yến lần này, phải là chỉ có đích nữ mới có tư cách tham gia hay sao?"

      "Tiểu thư, có điều người biết rồi." Thi Hương cười , "Thủ đoạn của Lâm tiểu thư rất cao, nàng ta làm cho chính thất của Lâm tướng quân vô cùng vui vẻ, thêm vào đó chính thất của Lâm tướng quân chỉ có nhi tử, có nữ nhi, bà ta cũng cần có nữ nhi lót đường cho nhi tử của mình, vì thế dù lúc đầu hai người họ có tâm tư thế nào Lâm phu nhân vẫn để cho Lâm tiểu thư làm nữ nhi của bà ta, vì thế Lâm tiểu thư mới trở thành đích nữ của Lâm tướng quân, chẳng qua là việc này có mấy người biết."

      " ra là thế." Triệu Khả Nhiên suy nghĩ chút rồi , "Vậy xem ra Lâm Tú Tú này có bản lĩnh! Có thể từ thứ nữ trở thành đích nữ, hơn nữa còn trở thành khuê mật của Vân Y Y - nữ nhi duy nhất của Vân tướng. Dù nàng ta trong lòng thích Húc, nhưng Vân vương đề thân nàng ta vẫn có thể đáp ứng do dự, hơn nữa chút tình nguyện."

      "Đúng vậy" Thi Hương tiếp tục , "Vì thế, tiểu thư, sau khi người được chọn làm Húc vương phi, Lâm tiểu thư lại có thể bình tĩnh như vậy, ngay cả câu nặng lời cũng với người, mà còn thân mật với người như vậy, vì thế nô tỳ mới cảm thấy bình thường. Đặc biệt là lúc nhìn thấy tia oán hận trong mắt nàng ta, nô tỳ mới cảm thấy nên với người tiếng.

      Sau khi nghe Thi Hương , Triệu Khả Nhiên cười khổ, "Xem ra ta còn quá sơ sót, luôn cho rằng có thể kết giao người bạn tốt, nhưng ngờ lại là thế này."

      Nhìn dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, Thi Hương mở miệng cười , "Tiểu thư, tuy Lâm tiểu thư đáng để người
      [​IMG]
      thienbinh2388Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 153: Tố cáo

      Editor: Thương Thương


      Lúc về đến Hạ Vũ viên, nửa bên mặt của Triệu Khả Nhân đều sưng đỏ lên. cái tát đỏ tươi cứ lẳng lặng nằm ở mặt Triệu Khả Nhân như vậy, có vẻ cực kỳ dọa người. Triệu Khả Nhân mang theo khuôn mặt sưng đỏ, mặt đen thui đến phòng mình. Các nô tỳ ở Hạ Vũ viên sau khi thấy được tình cảnh như vậy, đều kinh hồn bạt vía, ngay cả thở cũng dám thở mạnh cái.

      Người hầu ở trong Hạ Vũ viên đều cảm giác vận số của mình là hết sức kém mới có thể phân tới nơi này. Tất cả mọi người nhị tiểu thư dịu dàng nhàn thục, cao quý hào phóng, nhưng theo các nàng nhìn đến nhị tiểu thư cũng là hỉ nộ vô thường. Ngay cả trước Bình nhi cũng chính là cái dạng này, ràng cũng có làm gì, tuy nhiên lại bị nhị tiểu thư dùng ly trà đập vào hủy dung rồi. Mà lần này sau tuyển phi yến, ràng nhị tiểu thư cũng được chọn rồi, nhưng biết làm như vậy, sau khi trở về tâm tình của nhị tiểu thư vẫn luôn tốt, bầu khí trong Hạ Vũ viên vô cùng ngột ngạt. Mọi người đều chỉ có thể làm việc thận trọng, chỉ sợ lại xuất sơ xuất nào đó.

      Trước nghe , đại tiểu thư trở lại, liền thưởng các nô tỳ của Xuân Huy viên mỗi người đại hồng bao rồi. Lúc vừa nghe đến tin tức này, mọi người đều hết sức hâm mộ. ràng mọi người đều là khi nô tỳ, thế nào mà Xuân Huy viên và Hạ Vũ viên hoàn toàn khác nhau! tại họ cũng dám van xin đại hồng bao gì rồi, họ chỉ muốn tâm tình của nhị tiểu thư tốt chút, cần mỗi ngày đều nổi giận đùng đùng như vậy, như vậy mọi người hết sức chịu nổi.

      Triệu Khả Nhân vừa về đến trong phòng của mình liền bắt đầu ném đồ vật, lên cơn. Nhìn dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Nhàn Vân và Nhàn Lạc cũng dám ngăn lại, chỉ có thể để cho nàng ta đem tức giận trong lòng phát tiết ra ngoài.

      Qua lúc lâu sau, Triệu Khả Nhân từ từ bình tĩnh lại. Thấy Triệu Khả Nhân bình tĩnh, Nhàn Lạc hết sức cơ trí tiến lên, rót cho Triệu Khả Nhân chén nước, mở miệng khuyên nhủ: "Tiểu thư, cần tức giận nữa. Tức giận đối với thân thể tốt."

      Triệu Khả Nhân nhận lấy chén nước, sau đó uống hớp to, bốp cái, liền hung hăng đem cái ly đập xuống đất: " tức giận, ngươi tại sao ta có thể tức giận, tại sao Triệu Khả Nhiên, nàng ta lại dám đánh ta. Nàng ta cho mình là ai chứ! Từ đến lớn, cũng chưa từng có người dám đánh ta đấy. Ngay cả phụ mẫu cũng chưa từng đánh ta cái đây? Nàng ta Triệu Khả Nhiên là thứ gì chứ! Lại dám đối xử với ta như thế."

      Thấy Nhàn Lạc lên trước trước, Nhàn Vân hết sức hối tiếc, chỉ là nàng ta cũng lập tức liền tiến lên hiến kế: "Tiểu thư, ra người cũng cần tức giận với đại tiểu thư, nếu bị chọc tức thân thể của mình, vậy đáng giá. Theo nô tỳ thấy, đây cũng là cơ hội tốt."

      "Cơ hội tốt?" Sau khi nghe lời của Nhàn Vân, Triệu Khả Nhân cảm thấy nghi ngờ: "Ngươi có ý gì, tạm thời ngươi tỉ mỉ."

      Nhàn Vân mở miệng cười : "Tiểu thư, trước chúng ta phải có nghe đến có chút tin đồn, đại tiểu thư và phu nhân từng ầm ĩ tranh cãi sao?"

      "Cái này ta biết." Triệu Khả Nhân cau mày : "Chỉ là, rốt cuộc chuyện này là hay giả chúng ta cũng biết. Ta thể chạy hỏi mẫu thân, ‘mẫu thân, có phải người tranh cãi với Triệu Khả Nhiên hay !’ Còn nữa, chuyện này, và ngươi cơ hội rốt cuộc có quan hệ gì."

      Nhàn Vân nở nụ cười, mở miệng : "Tiểu thư, mặc dù chuyện này chúng ta cũng biết rốt cuộc là hay giả, nhưng mấy ngày nay, chúng ta đều nhìn ra được thái độ của phu nhân đối với đại tiểu thư. Còn nữa, chẳng lẽ người cũng có phát sao? Ngay cả lần này đại tiểu thư được chọn làm Húc vương phi rồi, lúc phu nhân nhìn về phía đại tiểu thư, cũng có cảm xúc vui mừng gì. Nếu như tiểu thư, tại người đem chuyện đại tiểu thư đnáh người, cho phu nhân, người , có kết quả gì đây!"

      Nghe được Nhàn Vân xong, trước mắt Triệu Khả Nhân sáng lên: " sai, mặc kệ tại mẫu thân và Triệu Khả Nhiên có phải cãi nhau hay đều tốt, chỉ cần ta đem chuyện này cho mẫu thân biết, thế mẫu thân nhất định rất ghét Triệu Khả Nhiên. chừng trừng phạt nàng đây?"

      "Đúng vậy!" Nhàn Vân tiếp tục : "Đến lúc đó, tiểu thư, người chỉ cần ở bên quạt gió thổi lửa là được. như vậy, cho dù giữa đại tiểu thư và phu nhân có ngăn cách, chúng ta đều tạo ra cho nàng ngăn cách."

      Triệu Khả Nhân cười gật đầu, tức giận vừa rồi toàn bộ trở thành hư , ánh mắt của nàng ta nhìn về phía Nhàn Vân tràn đầy tán thưởng: "Nhàn Vân, tệ đó! Có thể thoáng cái nghĩ đến cái biện pháp này."

      Nghe được lời khen ngợi của Triệu Khả Nhân, Nhàn Vân hết sức hả hê nhìn Nhàn Lạc cái. Chú ý tới Nhàn Vân quăng tới ánh mắt khiêu khích, trong lòng Nhàn Lạc hết sức tức giận, tuy nhiên lại có cách nào, ai bảo lần này đầu mình mình xoay chuyển được nhanh như Nhàn Vân.

      "Vậy tiểu thư, chuyện này có nên cho lão gia biết hay đây?" Nhàn Lạc mở miệng hỏi. Bởi vì nàng ta cảm thấy cho lão gia, chừng nếu so với cho phu nhân tốt hơn nhiều, dù sao lão gia mới là nhất gia chi chủ.

      Nhưng ngờ, sau khi nghe được lời của Nhàn Lạc, Triệu Khả Nhân vẫn lắc đầu cái: " cần, nếu cho phụ thân mà , chừng Triệu Khả Nhiên còn cần chịu phạt! Rốt cuộc phụ thân là dạng người gì, trong lòng của ta ràng. Có lẽ ông thương ta đấy! Nhưng mà ở trong mắt của ông, thứ gì cũng quan trọng bằng quyền thế. tại Triệu Khả Nhiên chính xác là Húc vương phi rồi, chỗ phụ thân tuyệt đối trách phạt nàng."

      Nghe được Triệu Khả Nhân giải thích xong, Nhàn Lạc cũng nữa.

      "Tốt lắm, như quyết định, vậy tại chúng ta phải Thanh Hà các."

      Triệu Khả Nhân đứng lên, lập tức mang theo Nhàn Vân và Nhàn Lạc cáo trạng. Bởi vì nàng ta cảm thấy chuyện này vẫn là cành nhanh càng tốt. Dù sao tại mặt của nàng ta in lên vết bàn tay đỏ tươi, cái này chính là chứng cớ tốt nhất, bằng đến lúc đó, nếu vết thương mặt tốt, vậy chút lực thuyết phục cũng có.

      Lúc này trong Thanh Hà các, tâm tình của Tần Hương Hà cũng bất ổn. Vừa rồi bà thấy sắc mặt của Khả Nhân, cho nên trong lòng vô cùng lo lắng. Vốn lần này họ tham gia tuyển phi yến, nằm trong dự liệu của chính mình, Khả Nhiên có biện pháp trúng tuyển, mà Khả Nhân cũng được chọn làm thái tử phi. Nhưng kết quả lại lệch ra ngoài dự đoán của bà, Khả Nhiên được chọn làm Húc vương phi, nhưng mà Khả Nhân chỉ được chọn làm thái tử trắc phi. Chênh lệch như vậy, đúng là bà có chút lo lắng Khả Nhân chịu nổi.

      Nhìn bộ dạng của Tần Hương Hà, Tần ma ma ở bên nhịn được lên tiếng: "Phu nhân, tại đại tiểu thư được chọn làm Húc vương phi rồi, ngươi có phải nên tìm cái cơ hội hòa hảo với nàng hay đây?"

      Kể từ khi biết Triệu Khả Nhiên được chọn làm Húc vương phi, Tần ma ma vẫn muốn khuyên Tần Hương Hà và Triệu Khả Nhiên hòa hảo được rồi. Theo ý bà, hai mẹ con nào có thù hận ngăn cách gì chứ! Mặc dù trước, các nàng ầm ĩ hết sức dữ dội, nhưng thế nào, đều là hai mẹ con. Lại , tại đại tiểu thư là Húc vương phi rồi, hòa hảo với đại tiểu thư, hết sức có trợ giúp đối với củng cố địa vị của phu nhân. Cho nên bà vẫn là nhịn được mở miệng muốn khuyên giải.

      Nghe được Tần ma ma xong, Tần Hương Hà cười lạnh: "Hòa hảo với nàng, tại sao chứ! Ngươi cũng phải là nhìn thấy đức hạnh lần trước của nàng, nàng đều dùng địa vị của nàng tới dọa ta, làm sao ta còn dám giao hảo với nàng! tại nàng chính là quận chúa nữa đấy! đúng, tại nàng chỉ có là Văn quận chúa rồi, hơn nữa còn là Húc vương phi tương lai rồi, hết sức cao cao tại thượng như vậy, làm sao ta còn dám tìm nàng đây!"

      Thấy dáng vẻ cố chấp của Tần Hương Hà, Tần ma ma cảm thấy hết sức bất đắc dĩ: "Phu nhân, đại tiểu thư còn chưa hiểu chuyện, cho nên mới xung đột với người, người là bề , nên so đo với đại tiểu thư. Người cũng rồi, tại đại tiểu thư là Húc vương phi tương lai rồi, lại đối tốt với đại tiểu thư, đối với người mà , tuyệt đối là trăm lợi mà hại. Hơn nữa, hai mẹ con nào có cái gì thâm thù đại hận, chỉ cần người mở miệng trước, nhất định đại tiểu thư cũng cự tuyệt."

      "Tần ma ma, ta biết ngươi vì tốt cho ta." Tần Hương Hà mở miệng : "Nhưng mà mặc kệ thế nào đều tốt, nhất định ta cũng mở miệng trước. Nếu nàng là có nghĩ thầm muốn lại tốt với ta, vậy nàng nên đến tìm ta. Giống như lần trước ta , ta coi như có người nữ nhi này."

      "Phu nhân" nhìn bộ dạng của Tần Hương Hà khăng khăng mực, Tần ma ma còn muốn khuyên nhủ, nhưng vừa lúc đó, Á Nhi vào. Đích xác phá lệ vào.

      Thấy Á Nhi vào, Tần ma ma cũng ngưng đề tài vừa rồi, cau mày, mở miệng hỏi: "Á Nhi, có chuyện gì sao?"

      Á Nhi thi lễ rất cung kính, sau đó mở miệng : "Trình phu nhân, nhị tiểu thư đến, là muốn gặp người, tại ở bên ngoài."

      "Khả Nhân?" Nghe Á Nhi xong, Tần Hương Hà cảm thấy kỳ quái, vừa rồi sắc
      [​IMG]
      Tôm Thỏthienbinh2388 thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 154: Chỉ bảo Triệu Khả Nhân

      Editor: Thương Thương



      "Vậy mẫu thân, người còn muốn như thế nào đây?" Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười: "Triệu Khả Nhân chính là con đánh, cái này con thừa nhận. Thế kế tiếp cho biết? Người là muốn đánh lại con, báo oán cho Triệu Khả Nhân sao?"

      Nhìn dáng vẻ vân đạm phong kinh của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà cười lạnh: "Thế nào, chẳng lẽ con đánh muội muội của mình, con còn dám đúng lý hợp tình như vậy, chính là đoán chắc ta phạt con, đúng ? Ta cho con biết, ngay cả hôm nay ta muốn phạt con, người khác cũng dám gì?"

      "Đúng ?" Nghe được Tần Hương Hà xong, Triệu Khả Nhiên vẫn hề sợ: "Mẫu thân, đại khái người đúng là quên ! Sáng sớm hôm nay thánh chỉ cũng đến, tại con có thể tính được là người trong hoàng thất rồi, người cho rằng người còn có tư cách trừng phạt con sao?"

      "Con, cho dù con là Húc vương phi tương lai cũng được, tại con còn chưa xuất giá." Trong mắt của Tần Hương Hà tràn đầy tức giận, bà cảm thấy quyền uy của mình bị khiêu chiến rồi: "Chỉ cần con ngày vẫn chưa xuất giá, vậy con chính là nữ nhi của ta, ta chính là tự tay giáo huấn con. Người tới! Bắt đại tiểu thư lại."

      Nghe Tần Hương Hà xong, mấy ma ma cũng vọt tiến vào, nhưng vẫn dám đụng Triệu Khả Nhiên chút nào. Lần trước, Triệu Khả Nhiên từng , họ vẫn nhớ , nhưng phu nhân, họ cũng dám chống lại, cho nên bọn họ chỉ vọt vào, nhưng lại chậm chạp dám có bất kỳ động tác gì.

      Tần ma ma ở bên hết sức gấp gáp, lần trước vì tình hình như vậy, phu nhân mới trở mặt với đại tiểu thư. Cho nên bà liền mở miệng khuyên Tần Hương Hà, nhưng Tần Hương Hà cũng có chút chú ý nào.

      Nhìn tình hình như vậy, Triệu Khả Nhiên cũng cảm thấy buồn cười, xem ra mẫu thân quên mất chuyện lần trước !

      "Mẫu thân, có lẽ người quên !" Triệu Khả Nhiên vẫn có tức giận: mà là mở miệng cười : "Quả , con còn chưa xuất giá, cho nên vẫn tính là là Húc vương phi. Nhưng mẫu thân, người cần quên, cho dù con vẫn chưa phải Húc vương phi, con cũng vậy vẫn là Văn quận chúa, người có tư cách phạt con."

      "Con ——" Tần Hương Hà tức giận ra lời.

      Nhìn bộ dạng của Tần Hương Hà, Triệu Khả Nhiên để ý đến, mà trực tiếp thi lễ, sau đó mở miệng : "Xem ra mẫu thân vậy cũng có chuyện gì muốn với con, vậy con quấy rầy."

      Sau khi xong, Triệu Khả Nhiên thi lễ về rồi trực tiếp rồi rời khỏi. Nhìn bóng lưng của Triệu Khả Nhiên, lửa giận trong mắt của Tần Hương Hà hừng hực tức giận, nhưng câu cũng , chỉ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Triệu Khả Nhiên.

      Nhìn tiến triển của tình hình, trong lòng của Triệu Khả Nhân hết sức cao hứng. Mặc dù có có thể trừng phạt đến Triệu Khả Nhiên chút, làm cho nàng ta cảm thấy có chút bất mãn. Nhưng nhìn thấy tình hình mẫu thân và Triệu Khả Nhiên hoàn toàn trở mặt, trong lòng của nàng ta cảm thấy hết sức vui mừng. Hôm nay trải qua ầm ĩ vậy mà , tình cảm của mẫu thân đối với Triệu Khả Nhiên sợ là dần biến mất hầu như còn ! Như vậy về sau, vô luận xảy ra chuyện gì, mẫu thân cũng tuyệt đối đứng ở bên này của mình.

      Chỉ là, mặc dù trong lòng hết sức vui mừng, nhưng Triệu Khả Nhân vẫn còn giả trang ra bộ dáng vẻ khổ sở, nhìn về phía Tần Hương Hà, mở miệng : "Mẫu thân, đều là con tốt, nếu phải là con mà ... người cũng ầm ĩ với tỷ tỷ."

      bên mặt của Triệu Khả Nhân vẫn là hết sức sưng đỏ, hơn nữa bộ vẻ mặt khổ sở, xem ra làm bộ đáng thương, nhìn dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Tần Hương Hà hết sức đau lòng sờ sờ đầu của nàng ta, mở miệng an ủi: "Khả Nhân, chuyện này phải là lỗi của con."

      "Ai ——" Tần Hương Hà thở dài hơi, tiếp tục : " ra , con phải biết, kể từ sau khi Khả Nhiên được hoàng thượng phong làm quận chúa, nàng cả người cũng thay đổi. Nàng ràng biết, ta thích mấy cái kia thiếp thất của cha con, nhưng nàng vẫn muốn thân thiết với Thùy Phong viên cái tiện nhân ấy như thế, lần trước ta qua với nàng lần, nhưng ngờ, nàng chỉ có chút ý ăn năn cũng có, ngược lại còn dùng danh hiệu Quận chúa áp chế ta."

      "Trời ơi!" Mặc dù trước đó Triệu Khả Nhân cũng sớm nghe được chút tin đồn, nhưng sau khi nghe được lời của Tần Hương Hà, nhưng vẫn giả trang ra bộ biểu tình hết sức kinh ngạc: "Mẫu thân, tại sao tỷ tỷ có thể đối với người như vậy đây? Mặc kệ thế nào, nàng đều là nữ nhi của người đấy!"

      Nhìn dáng vẻ nhu thuận của Triệu Khả Nhân, trong lòng của Tần Hương Hà cảm thấy hết sức vui mừng: " tại địa vị của nàng cao như vậy, cũng sớm đem ta để vào trong mắt. Khả Nhân! tại ta chỉ có con, nhất định con phải chịu thua kém đấy!"

      "Mẫu thân, người yên tâm ." Triệu Khả Nhân lau khô nước mắt, sau đó cười nhìn về phía Tần Hương Hà: "Mặc kệ tương lai như thế nào đều tốt, người vĩnh viễn đều là mẫu thân của con, con giống như tỷ tỷ vâng lời như vậy."

      Nghe được Triệu Khả Nhân xong, Tần Hương Hà mở miệng cười : "Ta biết ngay Khả Nhân con tuyệt đối cái bộ dáng này. Đúng rồi, ta còn có ít chuyện muốn với con."

      Vốn sau hôm nay, cũng cơ hội tốt gì chuyện, nhưng thừa dịp hôm nay có cơ hội, Tần Hương Hà vẫn là suy nghĩ muốn thuận tiện phen với Triệu Khả Nhân.

      Tần Hương Hà phất phất tay, sau khi sai toàn bộ mọi người ra ngoài, phân phó : "Tần ma ma, tại ngươi phải giữ cửa, ai tới đều phải thông báo trước, biết ?"

      Đối với hành động hôm nay của Tần Hương Hà, Tần ma ma cảm thấy hết sức thất vọng, nhưng mà đối với phân phó của Tần Hươn Hà, bà vẫn làm theo.

      Sau khi tất cả người đều rời khỏi chính sảnh, Triệu Khả Nhân hết sức hiểu nhìn về phía Tần Hương Hà: "Mẫu thân, rốt cuộc người có chuyện gì muốn với con! Tại sao thần bí như vậy!"

      Tần Hương Hà suy nghĩ chút, sau đó nhìn về phía Triệu Khả Nhân, mở miệng hỏi: "Khả Nhân, ta hỏi con, trước phải là con thái tử thích con sao? Nhưng tại sao lần tuyển phi yến này, thái tử chọn con đây?"

      Đối với điểm này, Tần Hương Hà cảm thấy hết sức hiểu. Ban đầu bà cho là Triệu Khả Nhân có cơ hội gả vào hoàng thất làm chính phi, thậm chí là có thể lên làm thái tử phi, mới có thể nghĩ biện pháp phải giúp Triệu Khả Nhân đem hôn ước kia giải quyết. Nhưng ngờ, tại, Khả Nhân căn bản cũng có lên làm thái tử phi, chỉ là thái tử trắc phi mà thôi. Mặc dù địa vị thái tử trắc phi là vẫn so với phu nhân thế tử phủ Trung Nghĩa phẩm cấp cao hơn. Nhưng mà mặc kệ thế nào đều tốt, thái tử trắc phi, cũng chỉ là thiếp mà thôi, mặt còn có thái tử phi áp chế, vẫn tốt bằng chính phi thế tử Trung Nghĩa hầu. tại ở thời đại này, làm chính thê, mặc kệ thế nào đều tốt, nếu so với làm thiếp thất tốt hơn. Nhất là có giao tình của Trung Nghĩa hầu và Trấn Bắc hầu ở đây, nếu Triệu Khả Nhân gả cho Lâm Khê Nhiễm mà , đó là tuyệt đối làm ra bất kỳ ủy khuất gì . Nhưng tại Triệu Khả Nhân chỉ là thái tử trắc phi mà thôi, hơn nữa thái tử phi Tần Y Miểu tuy chỉ là cháu của bà, nhưng bà vẫn hết sức lo lắng Triệu Khả Nhân phải chịu uất ức gì .

      Mặc dù tâm của Tần Hương Hà trọng công lợi, nhưng bà đối với Triệu Khả Nhân nữ nhi này là thương . Cho nên mới phải trăm phương ngàn kế muốn Triệu Khả Nhân trôi qua tốt hơn.

      nghe được Tần Hương Hà xong, nhất thời Triệu Khả Nhân liền cảm thấy hết sức uất ức, vốn nàng ta cũng cho là mình lên làm thái tử phi, nhưng nghĩ tới bây giờ cũng chỉ là thái tử trắc phi mà thôi. Nhất là hôm nay lúc Lý Phúc Toàn đến tuyên chỉ, nàng ta ngay cả đạo thánh chỉ chính thức cũng có.

      "Mẫu thân, ra thái tử thích con đấy." sắc mặt của Triệu KhảNhân hết sức chán nản: "Cho nên mới chọn con làm trắc phi. Nhưng nếu thái tử muốn lên ngôi vị hoàng đế mà , vậy thiếu ủng hộ của cữu cữu cho nên mới chọn Y Miểu biểu tỷ làm thái tử phi."

      Sau khi trải qua lời trước kia của Triệu Khả Nhiên, cho dù Triệu Khả Nhân nguyện ý thừa nhận, đều phải thừa nhận, mình là thua, liền thua ở gia thế. Chỉ là, nàng ta phục lắm, cũng bởi vì điểm gia thế này, dĩ nhiên nàng ta cũng làm chỉ có thể làm trắc phi, mà phải chính phi.

      Thấy dáng vẻ uất ức của Triệu Khả Nhân như vậy, ở bên trong lòng của Tần Hương Hà cũng hết sức đau lòng, nhất là sau khi biết nguyên nhân, bà đối với Triệu Khả Nhân càng thêm đau lòng: "Ai, Khả Nhân, chính là uất ức con. Chỉ là, vẫn tốt, thái tử là thích con, như vậy, tương lai tuyệt đối con có cái gì khó trôi qua."

      "Mẫu thân." Triệu Khả Nhân cười cười: "Mặc kệ thế nào đều tốt, tại tất cả mọi chuyện cũng thành định cục. tại con phải làm phải ở chỗ này ăn năn hối hận, mà là nên nghĩ hồi về sau nên làm như thế nào mới đúng."

      Sau khi trải qua vụ ầm ĩ, ngược lại Triệu Khả Nhân nghĩ thông rồi. Nếu tại chính mình là thái tử trắc phi cái này là sửa đổi được rồi. Vậy nàng phải làm chính là, làm như thế nào để đường sau này tốt.

      Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Tần Hương Hà hết sức hài lòng: " sai, Khả Nhân, tại con muốn làm chính là suy nghĩ chút về sau nên làm như thế nào mới đúng, con là thái tử trắc
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :