1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt (c162) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 143: Hiển thị tài hoa, mọi người ghen tỵ


      Đối mặt với tình cảnh như thế, Triệu Khả Nhiên nhíu mày. Lúc này mình làm bài từ, có cái gì ổn chứ! Tại sao vẻ mặt của mọi người đều như nhau thế này? Hơn nữa, nàng cảm thấy mình làm bài từ, ra cũng phải là hết sức kém! Về phần vẻ mặt của mọi người như thế là sao?

      Kế đó qua lúc lâu sau đó, mọi người mới phục hồi lại tinh thần. Nhất là Tư Đồ Lăng Chí, càng thêm lập tức đứng lên từ long ỷ, xem ra hết sức kích động: "Hay, hay, chính là là khéo. bài từ của Văn Quận chúa đây, có thể có thể này là tác phẩm kiệt tác rồi."

      Lúc nghe được Tư Đồ Lăng Chí xong, Triệu Khả Nhiên mới thở dài hơi, ra phải là bởi vì mình làm bàu từ là quá kém, cho nên mọi người mới có thể thốt nên lời. Chỉ là đối với đánh giá của Tư Đồ Lăng Chí đối với bài từ này của mình, Triệu Khả Nhiên cười lắc lắc đầu, chỉ sợ là hoàng thượng nhìn mặt mũi của Húc mới có thể như vậy!

      Mà lúc này, mọi người cũng bắt đầu phục hồi tinh thần lại rồi. Mọi người đều hết sức kinh ngạc nhìn về phía Triệu Khả Nhiên, căn bản cũng dám tin tưởng, bài thơ tốt như vậy, do nữ tử trước mắt sang tác sao? Lúc bình thường, tất cả mọi người chỉ biết muội muội song sinh Triệu Khả Nhân của nàng mà thôi. Dù sao, Triệu Khả Nhân ở bên trong kinh thành vẫn tính là hết sức nổi danh. Có rất nhiều lúc, mọi người thậm chí quên mất, trong phủ Thái Sư còn có vị đại tiểu thư. Dung mạo của nàng cũng phải hết sức xuất chúng, tài học cũng phải là hết sức xuất sắc, rất ít xuất ở trước người khác.

      Nhưng mà hôm nay Triệu Khả Nhiên, cũng phá vỡ nhận thức ban đầu của mọi người. Lạnh nhạt đứng ở giữa đại điện ấy, nữ tử chậm rãi ra bài từ có thể xem như kỳ tài có hai, là Triệu Khả Nhiên sao?

      bài từ vận dụng hình tượng miêu tả thủ pháp, buộc vòng quanh loại trăng sang trời, mỹ nhân ngàn dặm, vùng khí cao ngạo xa xăm trống trải, làm nổi bật thế giới dư lại mình lẻ loi cao ngạo và dung hợp chỗ với thần thoại xưa kia, ở trăng tròn giữa tháng, ngấm đượm nồng đậm ý vị triết học, có thể tác phẩm đem tự nhiên và xã hội rất phù hợp.

      Từ nghệ thuật thành tựu thượng khán, bài ca này cấu tứ kỳ rút ra, huề kính độc tích, vô cùng phong phú chủ nghĩa sắc thái lãng mạn. Từ biểu phương diện mà , từ nửa trước viết phóng túng, phần sau ngang tàng. bức họa mạnh như thác đổ, dưới bức họa quanh co khúc khuỷu. Nửa trước là đúng lịch đại thần thoại sửa cũ thành mới, cũng là đối với Ngụy Tấn lục triều tiên thơ lần lượt thay đổi phát triển. Phần sau tinh khiết dùng tranh thuỷ mặc, người trăng song cùng. Nó được đặt tên là diễn dịch vật lý, kì thực giải thích nhân . Phong cách viết thác tống quanh co, chập chờn nhiều vẻ. Từ bố cục phương diện mà , thượng phiến bay bổng lên, vào nơi tựa như hư; hạ phiến gợn sóng trùng điệp, phản hư chuyển thực. Cuối cùng hư lần lượt thay đổi, chậm chạp làm kết. Toàn bộ từ thiết Cảnh Thanh lệ hùng vĩ, lấy vịnh tháng làm trung tâm biểu đạt Du Tiên"Trở về" cùng thẳng vũ"Nhân gian", cách muốn cùng nhập thế mâu thuẫn và khốn hoặc, cùng với khoáng đạt thanh thản, cuộc sống lâu dài lạc quan rộng lượng tốt đẹp tốt nguyện vọng, vô cùng phong phú triết lý cùng người tình. Lập ý Cao Viễn, cấu tứ mới mẻ độc đáo, ý cảnh mát mẻ như vẽ. Cuối cùng lấy khoáng đạt tình hoài kiềm chế, là tác giả tình hoài tự nhiên lộ ra. Tình vận kiêm thắng, cảnh giới tráng lệ, có rất cao thẩm mỹ giá trị. Này từ toàn bộ thiên đều là câu hay, điển hình thể ra này bài từ thanh hùng khoáng đạt phong cách.
      (mình thề là mình thể edit đoạn giải nghĩa thơ, đọc ngán… ahuhu)


      Tất cả mọi người dùng hết sức kinh ngạc ánh mắt lần nữa xem xét kỹ lưỡng nữ tử đứng nghiêm trong đại sảnh. biết vì sao, tất cả mọi người cảm thấy, bây giờ thoạt nhìn Triệu Khả Nhiên cao quý thanh lịch, cực kỳ thoát tục, thoạt nhìn liền giống như là tiên tủ thánh khiết trăng sáng. Hình như nữ tử trong đại, có người nào là so ra mà vượt nàng.

      Tư Đồ Húc ngồi ở phía dưới, trong ánh mắt nhìn về phía Triệu Khả Nhiên, càng thêm tràn đầy kiêu ngạo. nữ tử xuất sắc như vậy, là của . Rất nhanh, nữ tử này đến đứng ở bên cạnh , đến lúc đó, muốn tất cả mọi người biết, nữ tử này, nữ tử đủ để rất xứng đôi với , rút cuộc là có bao nhiêu xuất sắc.

      Qua lúc lâu sau, vị đại thần đứng lên, bái cái về phía Triệu Khả Nhiên sau đó mới mở miệng : "Văn Quận chúa, cựu thần Văn Tư, xin hỏi Quận chúa câu, bài từ là Quận chúa làm, có đúng ?"

      Thấy được người đứng lên tóc trắng bệch, thoạt nhìn hơn năm mươi tuổi, sau đó Triệu Khả Nhiên cũng biết người này là ai, nhưng mà từ tên, nàng vẫn có thể biết, người này đương triều Văn Tư Đại học sĩ, cũng có thể là người học vấn tốt nhất trong Đại Lịch hoàng triều.

      Mặc dù ý tứ trong lời của có chút kỳ quái, hơn nữa, thời điểm người này hỏi chính mình, mặc dù biết rút cuộc là muốn hỏi gì, nhưng mà giọng cũng là tràn đầy tôn kính, cho nên, đối với Văn Tứ này, Triệu Khả Nhiên cũng ghét.

      Triệu Khả Nhiên cười cười, mở miệng : "Văn đại học sĩ, phải ngươi cũng vừa mới ở đây sao? Làm sao hỏi ra lời như vậy đây? bài từ đích xác là ta làm, xin hỏi có vấn đề gì ?"

      " có bất cứ vấn đề gì" Văn Tứ hỏi tiếp: "Cựu thần cả gan, xin hỏi Quận chúa, kế nghiệp thầy nơi nào đây?"

      Lúc này Triệu Khả Nhiên, còn chưa ý thức được, bài từ của nàng khiến cho toàn trường kinh hãi, cho nên tự nhiên cũng có chú ý tới mọi người nhìn về phía ánh mắt của nàng rút cuộc là có thâm ý dường nào. Nàng cười cười, mở miệng : " ra , tài học của ta đều là cùng ông ngoại của ta, cũng chính là học Tần quốc công qua đời. Cũng chỉ là đơn giản hai mà thôi."

      "Ha ha ha, khó trách, khó trách." Sau khi nghe được Triệu Khả Nhiên trả lời, cấu tứ đột nhiên bật cười: "Khó trách văn Quận chúa mới vừa từ trong bài từ, chỗ thể ra ý chí rộng lớn, cùng với khí độ siêu phàm, chính là bài thơ tốt. Tần quốc công qua đời chính là người khí độ xuất chúng như vậy, hơn nữa tài hoa cũng vô cùng tốt, khó trách có thể dạy dỗ ra văn Quận chúa như ngươi vậy vị tài hoa, khí độ cũng xuất chúng kỳ nữ tử như này. Hôm nay, ngươi làm bài từ, ngay cả có thể , chỉ là lão phu hôm nay nghe được bài từ xuất sắc. Văn Quận chúa quả nhiên là phụ phong hào Văn này. Tài hoa của ngươi đích xác là hết sức xuất chúng."

      Nghe được Văn Tư khen ngợi mình, Triệu Khả Nhiên cũng phải hết sức để ý, bởi vì nếu là tốt như vậy, mới vừa mọi người cũng sớm lên tiếng khen ngợi rồi. Tựa như mới vừa Tần Y Miểu ngồi được ít bài thơ dạng, vừa mới xong, mọi người liền rối rít lên tiếng khen ngợi rồi. Nhưng mà bài từ của mình vừa ra, tất cả mọi người có phản ứng gì. Vốn là, mình đối với mình văn thải vẫn có nhất định lòng tin, bây giờ nhìn lại, mình chính là xem trọng mình.

      Vì vậy, Triệu Khả Nhiên cười cười: "Văn đại học sĩ khách khí, Khả Nhiên dám nhận."

      Thấy Triệu Khả Nhiên hình như phải đặc biệt tin tưởng lời của mình, Văn Tư tiếp tục mở miệng : "Văn quận chúa, lão phu , đều có thể lời tâm huyết. Đối với tài hoa của ngươi, lão phu là bội phục. Mới vừa rồi thời điểm thơ của Tần đại tiểu thư vừa ra, lão phu xác thực cũng cảm thấy đó là bài thơ hay. Trong từng người nữ tử, có thể cũng coi là đứng đầu chế tác được rồi. Nhưng mà ngờ, Văn quận chúa, bài từ của ngươi vừa ra, lão phu đầu tiên cảm thấy đúng là khiếp sợ. Bởi vì, bài thơ tốt như vậy, trong đó biểu ra ngoài khí độ, thế nhưng từ chỗ nữ tử làm. Thậm chí lão phu có thể , sợ rằng tại chỗ có người nào có thể làm ra bài từ, có thể so sánh với mội bài từ vừa mới của ngươi. Thậm chí lão phu có thể khoa trương chút nào, Văn quận chúa, chỉ bằng bài từ vừa rồi của ngươi, ngươi coi như Đệ nhất tài nữ Đại Lịch hoàng triều rồi."

      Lời của Văn Tư vừa ra, mọi người đều là hết sức khiếp sợ nhìn về phía Triệu Khả Nhiên. Phải biết, Văn Tư chính là người có học vấn nhất trong Đại Lịch hoàng triều. Đối với tài học của , ngay cả Đương kim hoàng thượng đều là khen ngợi có thêm, nhưng mà ai cũng nghĩ tới, Văn Tư thế nhưng đối với Triệu Khả Nhiên có đánh giá cao như thế.
      Last edited: 11/10/16
      Tôm Thỏthienbinh2388 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 143 (tiếp)

      Editor: ThươngThương


      "Ha ha ha." Nghe Văn Tư xong, Tư Đồ Lăng Chí ngồi ở ghế rồng cười to: "Xem ra ánh mắt của trẫm đúng là tệ! Cho Văn Quận chúa phong hào này, chính là xứng đáng cái tên! tại ngay cả Văn đại học sĩ đương triều của chúng ta cũng như vậy. Xem ra, Văn Quận chúa đích xác là nữ tử có tài văn chương hơn người của Đại lịch hoàng triều chúng ta!"

      Vừa mới nghe được Văn Tư xong, Triệu Khả Nhiên cũng biết nên có phản ứng gì mới tốt nữa, nhưng ngờ tại ngay cả hoàng thượng cũng như vậy. tại Triệu Khả Nhiên vẫn còn cảm thấy rất khó xử.

      Mà Văn Tư và Tư Đồ Lăng Chí trước sau lên tiếng, khiến cho tất cả mọi người cực kỳ khiếp sợ, ai cũng nghĩ tới, hoàng thượng và Văn đại học sĩ có đánh giá cao về Triệu Khả Nhiên như vậy. Nhưng hiểu ra chút, sau khi Triệu Khả Nhiên vừa mới làm bài từ, dường như lại cảm thấy tất cả ấy đều là chuyện đương nhiên.

      Triệu Khả Nhiên vừa mới làm bài thơ đứng đầu, đích xác là hết sức xuất chúng, thể đơn giản dung hai chữ xuất sắc mà có thể hình dung. khung cảnh trăng rằm, trong lòng bắt đầu tang niềm nhớ, hay nhận thấy , mà lại làm đến nơi đến chốn, từ có độ lượng rộng rãi cao thượng. Dưới khung cảnh nhớ người, bởi vì trung thu trăng tròn liên tưởng đến nhân gian ly biệt, đồng thời cảm động và nhớ nhung cuộc sống hợp tan vô thường.

      Nhất là giữa hai câu cuối bài từ: "Nhân hữu bi hoan ly hợp, nguyệt hữu tình viên khuyết (người có vui, buồn, ly, hợp, trăng có mờ, tỏ, đầy, vơi), xưa nay đâu có vạn toàn." Người tất nhiên có vui buồn lẫn lộn, mỗi tháng trăng cũng có lúc tròn khuyết, nó có lúc bị mây đen che kín, có khi hao tổn trọn vẹn, nó cũng có tiếc nuối của nó, từ xưa tới nay đời khó có chuyện thập toàn thập mỹ. như vậy, cần gì phải vì tạm thời ly biệt mà cảm thấy ưu thương đây? Nhưng tác giả dù sao cũng là khoáng đạt, lập tức nghĩ đến ánh trăng cũng là vô tội. như vậy, cần gì phải vì tạm thời ly biệt mà ưu thương đây? Này ba câu từ người đến trăng, từ cổ chí kim làm rất khái quát. Từ trong giọng , dường như là trả lời ràng thay câu hỏi phần đầu, từ kết cấu, vừa đẩy ra cái khác, theo người, trăng đối lập chuyển qua người, trăng dung hợp. Vì trăng sáng giải vây, thực chất vẫn là vì cường điệu đối với việc đời lạc quan, đồng thời ký thác hi vọng đối với tương lai. Bởi vì, trăng có tròn người cũng có lúc gặp nhau. Rất có ý vị triết lý.

      (edit đoạn giải nghĩa thơ này mình muốn ngất, ai đọc hiểu chỉ cần hiểu là bài thơ này của Khả Nhiên rất hay, hay đến mức người ta khó tin là do nữ tử chỉ mười bốn tuổi làm ra)

      bài thơ như vậy, mang lòng dạ rộng đến như vậy, là nữ tử trước mắt chỉ có mười bốn tuổi này làm sao? Tất cả mọi người muốn tin tưởng, Nhưng mà lại là thể tin tưởng.

      "Nhân hữu bi hoan ly hợp, nguyệt hữu tình viên khuyết (người có vui, buồn, ly, hợp, trăng có mờ, tỏ, đầy, vơi)." Thái hậu thở dài cái: "Văn quận chúa chỉ có tài văn chương xuất chúng, hơn nữa trí tuệ khí phách như vậy, sợ là rất nhiều nam tử cũng so ra kém, cũng biết, người nào có phúc khí tốt như vậy, có thể lấy được Văn quận chúa mà thôi."

      Nghe được mọi người hết sức khen ngợi đối với mình, Triệu Khả Nhiên cũng hề cảm thấy có chút tự mãn nào, ngược lại hết sức khiêm tốn thi lễ, cười nhạt, mở miệng : "Thái hậu nương nương, ra cũng chỉ là trăng sáng cũng tốt, người cũng được, sao có thể cả đời đều là thập toàn thập mỹ! Ngay cả thần nữ chẳng qua cũng chỉ là xúc động mà biểu đạt thôi, thái hậu nương nương chính là quá khen."

      Sau khi nghe được câu nhàn nhạt này của Triệu Khả Nhiên, hảo cảm của mọi người đối với nữ tử này lập tức ngoại lệ liền trở nên hết sức cao. nửa tử có tài văn chương xuất chúng như vậy, cũng khiêm nhường như vậy, đúng là khó có được!

      "Các ngươi nhìn, xem ra lời đồn đãi trước đó đều là , ở thọ yến của Tần lão phu nhân, bài vịnh thơ về cây mai kia của Văn quận chúa làm toàn trường khiếp sợ. ra là tài học của Văn quận chúa tài học đúng là cao như thế!"

      "Ngay cả Văn đại học sĩ cũng đánh giá đối với văn Quận chúa cao như này, xem ra Văn quận chúa chính là lên tiếng thôi, khi lên tiếng ai nấy đều kinh ngạc!"

      "Tài học của Tần đại tiểu thư mặc dù cũng rất tốt, nhưng mà dường như đối với Văn quận chúa mà , chính là gặp sư phụ. Ngay cả
      [​IMG]
      thienbinh2388Tôm Thỏ thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 144: Biểu diễn tài nghệ ()

      Sau khi nghỉ ngơi lát, các tiểu thư sắp bắt đầu vòng thi thứ hai là biểu diễn tài nghệ. Vì vòng thi này khá mất thời gian, cho nên, các nàng cũng ngồi xuống. Dù gì mỗi người tiết mục, nhiều người như vậy, nhất định mất ít thời gian, vì thế vẫn nên để mọi người ngồi xuống trước mới được.

      Nhìn các tiểu thư, Tư Đồ Lăng Chí cười , "Ha ha ha, vừa rồi các tiểu thư đều thể tài học của mình rồi, bây giờ chúng ta hãy xem thử sở trường của các tiểu thư nào!"

      "Đúng vậy." Thái hậu ở bên cạnh cũng phụ họa vào, " ra từ chuyện vừa rồi cũng có thể thấy được các tiểu thư đều là những nữ tử tài hoa xuất chúng, tin rằng trong lòng các vị hoàng tử cũng có ấn tượng đại khái rồi. Còn về phần đến cuối cùng, các vị tiểu thư có thể đạt được vị trí thứ nhất, trở thành hoàng tử phi hay , phải xem biểu tiếp theo của các nàng."

      Tư Đồ Lăng Chí xoay đầu lại, nhìn các tần phi ở phía dưới, mở miệng cười , "Vậy các ái phi sao? Trong lòng các nàng có quyết định rồi phải ? Các nàng hi vọng hoàng nhi của các nàng chọn tiểu thư nhà nào vậy?"

      Sau khi nghe câu hỏi của Tư Đồ Lăng Chí, hoàng hậu mở miệng cười , "Hoàng thượng, thần thiếp là thông suốt nhất. Thiên nhi thích tiểu thư nhà nào, thần thiếp ngăn cản, dù gì, đến lúc đó là phu thê chúng nó sống với nhau, thần thiếp ở bên cũng tiện xen vào!"

      Triệu Khả Nhân ngồi ở đó rất vui vẻ sau khi nghe được lời của hoàng hậu, vì nàng ta cảm thấy, nếu như vậy chính là , lát nữa dù thái tử chọn ai, hoàng hậu đều can thiệp, phải , nếu như đúng như vậy, vậy lát nữa, thái tử điện hạ chọn nàng, hoàng hậu cũng phản đối mới đúng. Nếu chẳng phải là tự vả vào miệng mình hay sao? Nghĩ đến đây, Triệu Khả Nhân thầm vui vẻ, Tần Y Miểu được lòng hoàng hậu có tác dụng gì chứ? nghe hoàng hậu nương nương rồi sao? Quyền quyết định cuối cùng là ở trong tay thái tử điện hạ!

      Triệu Khả Nhiên thấy dáng vẻ đắc ý của Triệu Khả Nhân, trong lòng lại cười lạnh, xem ra Triệu Khả Nhân là ngây thơ! Lời hoàng hậu , câu nào là , câu nào là giả cũng phân biệt được, xem ra lát nữa Khả Nhân sắp chịu thiệt thòi lớn rồi!

      Còn Tư Đồ Lăng Chí sau khi nghe hoàng hậu , mặt tràn đầy ý cười, "Xem ra hoàng hậu là rất độ lượng đó! Nhưng mà, hoàng hậu cũng đúng, đến lúc đó, là phu thê chúng nó sống với nhau, vì thế vẫn là để cho chúng nó tự mình lựa chọn người mình thích là tốt nhất, phải sao?"

      "Hoàng thượng rất đúng." Nghe Tư Đồ Lăng Chí khen ngợi, hoàng hậu hết sức vui vẻ.

      Sau khi thấy hoàng hậu được hoàng thượng tán thưởng, các tần phi khác cũng vội vàng thể mình là người độ lượng. Đều là mình can thiệp vào quyết định lần này, để
      [​IMG]
      Tôm Thỏthienbinh2388 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 145: Biểu diễn tài nghệ (hai)

      Edit: ThươngThương


      Nghe thái giám thông báo xong, mọi người đều ngầm hiểu nở nụ cười. Đối vớ việc muốn biểu diễn múa kiếm của Lâm Tú Tú này, dường như mọi người vẫn có thể lý giải, hơn nữa cảm thấy rất hứng thú. Dù sao, phụ thân của Lâm Tú Tú chính là Phiêu kỵ đại tướng quân, cho nên từ Lâm Tú Tú phải là văn võ song toàn mới đúng. Cho nên Lâm Tú Tú muốn biểu diễn màn múa kiếm này, trong lòng của mọi người vẫn tràn đầy mong đợi.

      Lâm Tú Tú hết sức tự tin tới sàn diễn, sau khi thi lễ với hoàng thượng, bắt đầu màn diễn của mình. Lâm Tú Tú vừa mới thay đổi bộ hồng y, nàng ta thân áo đỏ, tay cầm thanh bảo kiếm, dáng người mạnh mẽ bắt đầu múa kiếm của nàng ta.

      đài kiếm quang lấp lánh, như mặt trời lặn khắp nơi; kỹ thuật nhảy mạnh mẽ nhanh nhẹn, giống như điều khiển bầy rồng bay lượn bình thường; lúc điệu múa bắt đầu tiếng trống dạo đầu đột nhiên dừng, dường như lôi công ngưng tức giận; vũ điệu kết thúc kiếm ảnh trong tay lại như song gió mặt sông lớn yên lặng trở lại. Thế hào phóng hùng tráng, kinh hồn động phách, điệu múa rất bày tỏ lòng hăng hái chiến đấu, khiến cho người xem dưới đài nhìn như thay đổi sắc màu, thần diệu dễ dàng hoa mắt, cảm thấy ngừng xoay tròn. thân hồng y, cầm bảo kiếm trong tay, ngừng huy đao ngay tại chỗ, khi dịu dàng, khi điên cuồng, khi phô trương, khi kín kẽ.

      tại người sàn diễn dường như phải nhảy múa, nỗ lực và xinh đẹp này, dịu dàng kết hợp với hào phóng, để cho người nhìn nhịn được đắm chìm trong đó. Cái này chỉ là điệu múa bình thường, này căn bản liền là nghệ thuật rồi.

      điệu múa kết thúc, toàn trường lập tức phát ra tiếng vỗ tay như sấm.

      "Tốt tốt tốt." số võ tướng nhịn được kích động, đứng lên, ngoài miệng luôn miệng tốt.

      Đối với điệu múa của Lâm Tú Tú, mọi người đều đánh giá hết sức cao. Ngay cả khi Tư Đồ Lăng Chí nhìn đến cũng nhịn được mở miệng khen ngợi: "Lâm tiểu thư hổ là nữ nhi của tướng quân Lâm Uy! Xem ra đúng là nữ tử văn võ song toàn! Ha ha ha, điệu múa này đúng là hay! đúng là ‘ điệu múa lay động tứ phương’!"

      Sau khi nghe hoàng thượng khích lệ, Lâm Tú Tú hơi hành lễ, sau đó mở miệng cười : "Hoàng thượng quá khen, những thứ này cũng chỉ là chút tài mọn của thần nữ mà thôi, dám nhận."

      Mặc dù ngoài miệng như vậy, nhưng ở bên trong lòng của Lâm Tú tú ở bê vẫn hết sức hả hê, nàng ra chính là nàng muốn tất cả mọi người biết, mình cũng kém so với Triệu Khả Nhiên. Cho dù tài hoa của mình so ra kém Triệu Khả Nhiên, nhưng ở những phương diện khác mình so với Triệu Khả Nhiên, đúng ra kém. Nàng ta muốn Húc vương điện hạ thử nhìn kỹ, so với Triệu Khả Nhiên, mình tuyệt đối thua, cho dù tài hoa của Triệu Khả Nhiên khá hơn nữa có ích lợi gì, như chính mình nữ tử văn võ song toàn như vậy, mới đúng là lương phối của .

      Nghĩ đến đây chút, Lâm Tú Tú liền nhịn được len lén nhìn sang phía Tư Đồ Húc, vừa hay nhìn thấy Tư Đồ Húc nhìn về phía nàng ta, hơn nữa mặt thưởng thức. Vừa nhìn thấy Tư Đồ Húc thưởng thức đối với mình, ở bên trong lòng của Lâm Tú Tú liền nhịn được từng trận vui sướng. Xem ra là kết quả cố gắng của chính mình, Húc vương điện hạ thấy mình tốt rồi. như vậy, phải là mình còn có cơ hội sao? Nghĩ đến đây chút, trong lòng của Lâm Tú Tú nhịn được tuôn ra từng tia ngọt ngào.

      thể , ra Lâm Tú Tú đúng là suy nghĩ quá nhiều. Đối với biểu diễn của nàng ta, Tư Đồ Húc là tâm cảm thấy thưởng thức, nhưng cũng hơn. Tư Đồ Húc chính là đơn thuần đứng ở lập trường người xem, đối với diễn xuất phấn khích của người biểu
      [​IMG]
      Alice Huynh, Tôm Thỏthienbinh2388 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 146: Khẽ múa động lòng người

      Editor: Thương Thương



      Mặc dù biết Triệu Khả Nhân muốn biểu diễn cái gì, nhưng mà Triệu Khả Nhiên nhìn ra được, Triệu Khả Nhiên hết sức tự tin. Nhìn Triệu Khả Nhân tràn đầy bộ dáng tự tin, trong lòng Triệu Khả Nhiên mới hết sức tò mò, tại toàn bộ suy nghĩ của Triệu Khả Nhân đều ở người thái tử, cho nên nhất định là muốn làm những gì tới hấp dẫn lực chú ý của thái tử.

      Đối với bản lĩnh của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên biết chút. Nếu là cầm kỹ, sợ là tuyệt đối so ra vượt Tần Y Miểu, nếu là vũ kỹ, chỉ sợ cũng tuyệt đối so với hơn Lâm Tú Tú vừa mới múa kiếm, như vậy, rút cuộc nàng ta muốn làm gì được đây? Nếu nàng ta muốn chiến thắng, chỉ sợ cũng chỉ có chiêu, đó chính là thắng vì đánh bất ngờ.

      Chỉ là vẫn được, ở sau Tần Y Miểu, bao lâu chính là Triệu Khả Nhân. Mà Triệu Khả Nhân biểu diễn, đích xác là ngoài dự liệu của mọi người, nàng ta biểu diễn lại là họa kỹ. Chỉ là, vẫn thể , Triệu Khả Nhân vẫn là hết sức thông minh, nàng ta biết sở trường của mình ở nơi nào. ra , trong lòng của Triệu Khả Nhiên cũng vô cùng ràng, họa kỹ của Triệu Khả Nhân đích xác là hết sức xuất chúng, bằng ban đầu bộ 《 xuân ca đạp tuyết đồ 》của nàng ta cũng lừa gạt nhiều người như vậy rồi.

      Trước hết Triệu Khả Nhân để cho người thả cái bàn sàn, phía dọn lên tấm giấy trắng. Triệu Khả Nhân vừa vào sân, sau đó cũng để ý đến người khác, trực tiếp bắt đầu vẽ tranh. Triệu Khả Nhân nhấc bút lên, chấm màu son mà vẽ cánh hoa, lấy màu trắng vẽ trăng, chấm son mà vẽ hoa đỏ, chấm màu trắng đầy mặt ngọc; chấm đại (*) vẽ búi tóc lông mày, chấm màu đen cho con ngươi của mắt; chấm ngân sa dung làm y phục, chấm màu vàng óng cho vòng tay; chấm màu ngà làm đai lưng, chấm màu đen biểu đạt màu sắc, chấm màu hồng cánh sen làm chuỗi ngọc, chấm màu ngọc bích làm ngọc trâm, chấm xanh ngọc cho chân cánh tay, chấm hổ phách làm chuông, khóe môi dâng lên chút ý cười, giống như con sông băng vừa tan vào mùa xuân.

      (*) đại: thuốc đen mà người xưa dùng vẽ lông mày

      Rất nhanh, Triệu Khả Nhân cũng hoàn thành. Đợi thái giám cầm lên để cho mọi người nhìn. Mọi người lập tức lấy làm kinh hãi, ra là, Triệu Khả Nhân vẽ đấy lại là hoàng hậu nương nương. Thấy hoàng hậu nương nương bức họa này trông rất sống động, trong lòng mọi người đều hết sức giật mình.

      "Ha ha ha, xem ra họa kỹ của Nhị tiểu thư Triệu gia đúng là cao siêu!" Tư Đồ Lăng Chí mở miệng khích lệ : "Nhìn người bức họa, trông rất sống động như vậy, là khó có được! Hoàng hậu, ngươi , có phải hay ?"

      Đối với khích lệ của Tư Đồ Lăng Chí, hoàng hậu hết sức muốn tán thành, nhưng lại cũng dám dỡ xuống mặt mũi của Tư Đồ Lăng Chí, cho nên, thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng cười : "Đúng vậy! ngờ họa kỹ của Triệu nhị tiểu thư đúng là rất tốt, hoàn toàn vẽ hình dạng nô tì!"

      Sau khi nghe được hoàng hậu khích lệ, trong lòng của Triệu Khả Nhân hết sức cao hứng, nàng ta cho là rốt cuộc cố gắng của mình có hồi đáp. Nàng ta biết hoàng hậu thích nàng ta, cho nên hôm nay vẽ bức họa này chính là vì muốn khiến cho hoàng hậu mến. Nàng ta biết, mặc kệ là cầm kỹ của mình, hay là vũ kỹ sợ đều phải là vượt trội nhất, cho nên nàng mới chọn cái khác họa kỹ này, vì chính là vừa có thể nổi lên riêng biệt của mình, có thể lấy lòng hoàng hậu, chính là công đôi việc.

      Thấy bộ dạng dự tính của Triệu Khả Nhân, trong lòng Triệu Khả Nhiên cảm thấy hết sức buồn cười. Xem ra Triệu Khả Nhân cảm giác mình chính là rất tốt đẹp, hoàng hậu miễn cưỡng cười vui như vậy, vậy mà nàng ta có thể xem thành khen ngợi chính mình, chính là lợi hại.

      Chỉ là, mặc kệ thế nào đều tốt, đối với biểu diễn của Triệu Khả Nhân, ra trong lòng Triệu Khả Nhiên vẫn có chút thất vọng. Nàng vốn còn tưởng rằng Triệu Khả Nhân có vũ khí bí mật gì, nhưng ngờ, cũng là cái bộ dáng này. Xem ra chính là hi vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn!

      Chỉ là, tâm tình của Triệu Tùng ở dưới cũng hoàn toàn bất đồng, khi nhìn đến biểu diễn của Triệu Khả Nhân, sau đó trong lòng của ông hết sức kiêu ngạo, nhất là moog nữ nhi này luôn luôn làm cho ôn g vẻ vang, lần này biểu diễn, chỉ có lấy được tán thưởng của hoàng thượng, còn chiếm được thích của hoàng hậu nương nương. Xem ra Khả Nhân của mình vẫn là hết sức lợi hại, thế nhưng biết chỗ cầu tiến lấy lòng hoàng hậu nương nương. Chỉ là chính là thể , Triệu Tùng và Triệu Khả Nhân vẫn hổ là ai cha con, ngay cả ý nghĩ đều là tự luyến như vậy.

      Cũng lâu lắm, liền đến phiên Triệu Khả Nhiên rồi, tự mình đến chỗ, Triệu Khả Nhiên chầm chậm đến đài. Nhìn Triệu Khả Nhiên về phía đài, trong lòng mọi người vẫn hết sức mong đợi. Nhất là vừa mới kiến thức qua tài hoa của Triệu Khả Nhiên rồi, cho nên trong lòng mọi người tràn đầy mong đợi đối với biểu diễn sau của Triệu Khả Nhiên.

      Chỉ là, sau khi Triệu Khả Nhiên lên đến sân đấu, cũng có bất kỳ động tác gì, chỉ là cười hết sức tự tin, cong cong thân thể, thi lễ về sau đó mở miệng : "Khởi bẩm hoàng thượng, thần nữ biểu diễn là vũ điệu, nhưng mà thần nữ biểu diễn, trước phải làm chuẩn bị chút, còn phải có ít người đến giúp tay, biết có thể hay ."

      "Ha ha ha, đứa bé này biết muốn làm gì, chẳng lẽ là có kinh hỉ gì sao?"

      (*) kinh hỉ: ngạc nhiên vui mừng

      Thái hậu thần sắc bộ mặt vui vẻ, còn đợi hoàng thượng mở miệng cũng ý cười đầy mặt nhìn về phía long ỷ Tư Đồ Lăng Chí ngồi, bộ dáng vẻ mặt cảm thấy hứng thú mong đợi. Tỏ ra tâm nguyện nhìn như vậy.

      "Cũng được, mẫu hậu, người đều nhìn các tiểu thư biểu diễn nhiều như vậy, cũng có chút mệt mỏi, vừa đúng thừa dịp trong khoảng thời gian này, để choVăn quận chúa chuẩn bị chút, xem thứ gì đó được làm ra, mẫu hậu, người nghỉ ngơi ở phía sau chút cũng được"

      Hoàng hậu hết sức hiền huệ nhìn về phía Tư Đồ Lăng Chí: "Hoàng thượng, ngươi , cứ như vậy được chứ?"

      "Ừ, đúng. Văn quận chúa, nhân tiện ngươi xem chút, ngươi cần chuẩn bị vài thứ, ngươi để cho những cung nữ thái giám chuẩn bị giúp tay là được. Về phần nếu muốn người hỗ trợ cái gì, cũng có thể ." Sau khi Tư Đồ Lăng Chí nghe được lời của hoàng hậu, vung tay lên, cũng ân chuẩn rồi.

      Bên trong hoàng cung làm việc hiệu suất sựn đúng là rất tốt, ngay cả Triệu Khả Nhiên đều thể thừa nhận điểm này. Sau đó cũng lâu lắm, trận cũng trải lên tơ lụa màu trắng từng tầng rồi, mà ở trung tâm, bốn nữ tử cũng đứng ở nơi đó rồi. ra , bốn nữ tử trong sân này chính là bốn tỳ nữ Cầm Kỳ Thi Họa rồi. Vốn Triệu Khả Nhiên là muốn tìm bạn nhảy, nhưng chỉ biết là ba, đó chính là Cầm Hương, Thi Hương và Họa Hương mà thôi, còn có , nàng thế nào chọn cũng chọn được, sau lại vẫn là Cầm Hương đề nghị muốn tìm Kỳ Hương. Bởi vì, bốn người này ăn ý là tốt nhất, chắc hẳn ở tại chỗ, cũng biểu diễn hết sức tốt. Sau lại, với Tư Đồ Húc, Tư Đồ Húc liền cho Kỳ Hương lặng lẽ vào cung. Chỉ là, tại có mặt bốn người cũng dịch dung, cũng là bởi vì sợ rước lấy phiền toái cần thiết.

      Chỉ là, để cho mọi người cảm thấy vui mừng chính là, điệu múa này, ngườin đệm nhạc lại là đương kim Tam hoàng tử, Húc vương điện hạ. ra vốn Triệu Khả Nhiên muốn muốn Tư Đồ Húc đệm nhạc, nhưng mà bởi vì Tư Đồ Húc hết sức kiên trì, hơn nữa, nàng tìm được người thích hợp đệm nhạc, cho nên thể làm gì khác hơn là đồng ý.

      Sau khi thấy người đệm nhạc lại là Húc vương, mặc dù mặt mọi người , nhưng trong lòng vẫn hết sức tò mò. Rút cuộc cái Văn quận chúa này và Húc vương là quan hệ thế nào đây? Tại sao Húc vương điện hạ lại vì Văn quận chúa đệm nhạc trong trường hợp này đây? Chỉ là, mọi người suy đoán cũng có duy trì bao lâu. Vũ điệu vừa bắt đầu, tiếp đó mọi người cũng bất tri bất giác, hãm vào rồi.

      Trong lúc bất chợt, sân từng trận khói trắng bắt đầu tràn ngập. khúc tiếng tiêu rung động lòng vang lên, tứ nữ tay áo dài trong sân tự do múa, vô số cánh hoa kiều diễm nhàng tung bay trong trời đất, mùi hoa thấm tận đáy lòng làm người ta mê say. Bốn nữ tử này như bông hoa tràn ra, tản ra về bốn phía, trong cơn mưa hoa đầy trời, thiếu nữ bạch y, loại xuất mở ảo, nàng thuận tiện uyển chuyển ưu mỹ, mơ hồ kỹ thuật nhảy như tiên, váy dài rộng rãi che giấu khép mở, làm nổi bật lên muôn vàn dáng vẻ của nàng hơn. Mọi người như si như say nhìn điệu múa uyển chuyển của nàng, cơ hồ quên được hô hấp. Nữ tử kia đảo đôi mắt đẹp, nhịp tim mỗi người ở đây đều dứt, hẹn mà cùng nghĩ đến nàng nhìn mình. biết vì sao, tất cả mọi người cảm thấy Triệu Khả Nhiên chính lúc này, xem ra đúng là hết sức mỹ lệ.

      Lúc này tiếng tiêu đột nhiên chuyển sang cấp bách, thiếu nữ lấy chân phải làm trụ. Dãn ống tay áo, thân thể mềm mại tùy theo xoay tròn, càng chuyển càng mau. Bỗng nhiên bay lên từ mặt đất. Bốn nữ tử vây thành vòng, tay ngọc quơ múa, hơn mười mảnh lụa màu lam giương ra, trong sân giống như dâng lên sóng lớn màu lam, thiếu nữ bay lên cao đến đầu dải lụa kia, mũi chân điểm , y phục vỡ tung phấp phới, giống như Lăng Ba tiên tử.

      Nữ tử sân giống như Nguyệt Lượng tiên tử, cả người mặc y phục màu trắng, nhàng tung bay. Khiến tất cả mọi người bị mỹ lệ của nàng cuốn hút hãm sâu trong đó, cách nào tự kiềm chế.

      Nhìn kỹ thuật nhảy của nữ tử trong sân, trong lúc vô tình mọi người cũng hãm vào rồi. Giống như uống bầu mỹ tửu ngon, hình như cảm thấy mình cũng say, có ít lâng lâng rồi.

      Nhìn toàn thân áo trắng trong sân, nữ tử ngừng bay múa, dường như mọi người cũng cảm thấy, nữ tử như vậy, tuyệt đối nếu so với bất kỳ mỹ nữ đều muốn hấp dẫn người.
      [​IMG]
      Tôm Thỏthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :