1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích trưởng nữ - Hạ Nhật Phấn Mạt (c162) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 132: Chôn vùi mầm tai họa, tình cờ gặp được Lâm Tú Tú


      lâu sau, Triệu Tùng tuyên bố với mọi người, bởi vì thân thể Triệu Oánh khỏe, phải đến tông miếu để tu dưỡng, hơn nữa thời gian rất gấp gáp, ngày mai phải rồi. Thậm chí còn công khai tuyên bố, từ nay về sau, Thái sư phủ còn tam tiểu thư nữa. Tuy mọi người biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng đại khái cũng có thể đoán được là chuyện gì.

      Triệu Oánh bị nhốt trong phòng của mình, làm thế nào cũng ra ngoài được. Nàng ta muốn trút giận, muốn gào thét, nhưng có cách nào. chỉ Triệu Oánh, Trương thị bị nhốt ngoài cửa cũng vô cùng bất lực, biết phải làm thế nào mới giúp được nữ nhi của mình. Mẫu tử hai người đều biết phải làm sao.

      Xảy ra việc như vậy, tối này, trong Thái sư phủ có rất nhiều người cả đêm ngủ. Nhưng, dù là có ngủ được hay , thời gian vẫn trôi qua.

      Sáng sớm, sau khi dùng xong bữa sáng, Triệu Khả Nhiên dẫn Cầm Hương xuất môn. Vì ngày mai nàng phải tiến cung, nên hôm nay nàng muốn dạo phố chút, nhân tiện xem thử có gì cần mua hay . Nhưng thể , thế giới có câu rất đúng, đó chính là "Oan gia ngõ hẹp", vì lúc Triệu Khả Nhiên đến cổng gặp Trương thị và người sắp bị đưa là Triệu Oánh.

      Triệu Khả Nhiên rất muốn làm bộ nhìn thấy, nhưng đáng tiếc ông trời nghe được lời cầu nguyện của nàng, vì Triệu Oánh nhìn thấy nàng.

      Thấy Triệu Oánh, Triệu Khả Nhiên vô thức muốn né tránh, dù sao lúc này nếu xảy ra phiền toái gì cũng tốt. Nhưng Triệu Khả Nhiên lại cẩn thận suy nghĩ lại, dường như cảm thấy mình cũng làm sai điều gì, tại sao phải né tránh chứ? Nghĩ đến điều này, Triệu Khả Nhiên lại ngẩng đầu ưỡn ngực về phía cổng.

      Từ lúc xảy ra chuyện Triệu Oánh nín bụng tức giận, hơn nữa sáng sớm nay còn sắp phải đến tông miếu nữa. Tuy dễ nghe, nhưng tông miếu chính là nơi thấy mặt trời, hơn nữa tại bản thân bị xoá tên, còn là tam tiểu thư của Thái sư phủ nữa, bản thân có lẽ có cách nào quay về được nữa. Nghĩ đến đây, nàng ta cảm thấy vô cùng hoang mang, muốn cầu phụ thân xử lý , nhưng từ lúc phụ thân tuyên bố nghiêm phạt nàng, thấy mặt phụ thân nữa.


      Sáng sớm nay, Triệu Oánh bị ép tông miếu. Bây giờ nàng ta ở ngoài cổng, làm thế nào cũng chịu lên xe. Lúc nàng ta liều mạng giãy dụa, nhìn thấy đầu sỏ hại mình thành ra thế này. Bây giờ nàng ta thành ra thế này, nhưng kẻ đầu sỏ là Triệu Khả Nhiên vẫn nghênh ngang như vậy mà qua mình.

      Vừa nhìn thấy Triệu Khả Nhiên, Triệu Oánh trở nên hết sức kích động, liều mạng giãy giụa muốn tiến lên phía trước, miệng còn ngừng hò hét gọi, "Triệu Khả Nhiên, con tiện nhân này, ngươi còn dám xuất trước mặt ta."

      Nhưng dù Triệu Oánh có hận hơn nữa cũng có cách nào, bây giờ nàng ta bị hai thô sử bà tử áp giải, chẳng thể nào giãy thoát được.

      Thấy Triệu Oánh giãy dụa kịch liệt như vậy, Triệu Khả Nhiên phất phất tay, mở miệng , "Mấy người các ngươi buông tay ra trước ! Ta có vài lời muốn với nàng ta."

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, hai thô sử bà tử áp giải Triệu Oánh lộ vẻ khó xử, "Đại tiểu thư, cái này, lão gia có phân phó, ai cũng được chuyện với nàng ta."

      Sau khi nghe bà ta , Triệu Khả Nhiên mở miệng , "Ta chẳng qua là muốn mấy câu mà thôi, làm lỡ thời gian đâu, nếu xảy ra chuyện gì, ta chịu trách nhiệm."

      Lúc Triệu Khả Nhiên chuyện, thần tình nghiêm túc, người mang theo khí tức uy nghiêm như như , khiến hai thô sử bà tử thiếu chút là hít thở thông. Thấy tình hình như vậy, hai thô sử bà tử cũng nhủ thầm, thế nào bây giờ đại tiểu thư cũng là quận chúa, nếu đắc tội với nàng, những ngày tháng ở trong phủ sau này của bản thân e rằng dễ dàng. Sau khi cân nhắc tình thế, hai thô sử bà tử buông Triệu Oánh ra.

      trong hai thô sử bà tử hành lễ rồi mở miệng , "Đại tiểu thư, hai người chuyện trước , chúng nô tỳ đợi ở bên. Nhưng, xin tiểu thư hãy nhanh chóng, chúng nô tỳ cũng chỉ là phụng mệnh hành mà thôi, mong tiểu thư đừng làm khó chúng nô tỳ."

      Sau khi thấy biểu của hai thô sử bà tử, Triệu Khả Nhiên đưa mắt về phía Cầm Hương. Cầm Hương liền tiến lên, nhét cho hai thô sử bà tử mỗi người thỏi bạc. Sau khi thấy thỏi bạc trong tay, thần sắc mặt hai thô sử bà tử liền thả lỏng. Bọn họ chẳng qua chỉ là hai thô sử bà tử mà thôi, vốn có cơ hội nào được khen thưởng, đặc biệt là được thưởng hậu hĩnh như vậy. Vì vậy, chút bất mãn trong lòng bọn họ vừa rồi cũng biến mất tung tích. Bọn họ bây giờ chỉ cảm thấy sau khi đại tiểu thư làm quận chúa, thay đổi, ra tay rộng rãi như vậy.

      Triệu Khả Nhiên cười cười, "Đây là phần thưởng của các ngươi. Trước hết các ngươi hãy lui qua bên !"

      Từ sau khi sống lại, Triệu Khả Nhiên biết, rất nhiều chuyện, vẫn là có bạc dễ làm việc. Đặc biệt là tuy bây giờ mình là quận chúa, nhưng nếu muốn người ta lòng làm việc cho mình bạc là tuyệt đối thể thiếu được. Trong lòng số nô tài, địa vị của chủ tử là chuyện, chủ tử khen thưởng lại là chuyện khác. Nếu như ngươi chỉ có địa vị mà có bạc để khen thưởng, người ta chỉ bằng mặt bằng lòng đối với ngươi. Chỉ có cho bạc rồi người ta mới trung thành làm việc cho ngươi.

      Sau khi nhận bạc, hai thô sử bà tử hài lòng lui qua bên, bọn họ tuy nhìn thấy được hành động, nhưng lại nghe được Triệu Khả Nhiên các nàng chuyện.

      Vừa được thả ra, Triệu Oánh liền muốn xông về phía trước đánh Triệu Khả Nhiên, nhưng, có Cầm Hương ở bên, Triệu Oánh làm sao có thể được như ý! Vừa nhìn thấy động tác của Triệu Oánh, Cầm Hương lập tức tiến lên trước bước, trực tiếp bắt lấy tay Triệu Oánh bẻ ngoặc về phía sau, hạn chế hành động của Triệu Oánh.

      Thân thủ của Cầm Hương giống với mấy thô sử bà tử, Triệu Oánh bị bẻ ngoặc hai tay hề động đậy được, nhưng miệng lại vẫn mắng chửi sạch , "Triệu Khả Nhiên, ngươi là đồ tiện nhân. Đều là do ngươi hại ta, nếu phải ngươi, hôm nay ta sao lại trở thành thế này! Đều là lỗi của ngươi, dù thế nào ta cũng bỏ qua cho ngươi."

      Sau khi nghe Triệu Oánh , Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, tiến lên trước bước, dùng sức vung tay tát cho Triệu Oánh cái. Triệu Khả Nhiên đánh cái tát này, là dùng lực hết sức, thậm chí là làm cho tay mình đỏ cả lên. Tức khắc, mặt Triệu Oánh liền xuất dấu tay đỏ tươi.

      Bất thình lình bị cái tát khiến Triệu Oánh tỉnh người, nàng ta thể tin được mà nhìn Triệu Khả Nhiên, "Ngươi đánh ta, ngươi lại dám đánh ta."

      Sau khi thấy bộ dạng của Triệu Oánh, Triệu Khả Nhiên mỉm cười, "Đúng vậy, người ta đánh là ngươi. Ta cho ngươi biết, ta muốn đánh ngươi từ lâu. Thế nào, lẽ nào ta đánh được ngươi sao?"

      Thấy dáng vẻ đương nhiên của Triệu Khả Nhiên, Triệu Oánh tức giận, "Triệu Khả Nhiên, ngươi là đồ tiện nhân, ngươi dựa vào cái gì mà đánh ta, ngươi dựa vào cái gì. Đều là ngươi, nếu phải là ngươi, ta sao lại rơi vào tình cảnh như thế này cơ chứ! Ngươi hại ta thành thế này rồi, giờ ngươi còn dám đánh ta."

      Thấy dáng vẻ cuồng loạn của Triệu Oánh, Triệu Khả Nhiên lạnh lùng liếc nhìn Triệu Oánh, "Triệu Oánh, ngươi cho là tại vì sao ngươi trở thành bộ dạng như thế này, đó đều là do ngươi tự làm tự chịu. Nếu phải ngươi muốn hãm hại ta, bây giờ sao ngươi lại trở nên như thế này? Nếu muốn trách trách chính mình biết lượng sức, thế mà lại dám tính kế ta."

      "Triệu Khả Nhiên, ngươi đừng có cưỡng từ đoạt lý, nếu phải là ngươi từ chối ta trước, ta sao lại muốn hãm hại ngươi chứ?" Triệu Oánh rất hùng hồn.

      "Phải ?" Triệu Khả Nhiên mở miệng cười, nhưng trong mắt lại hoàn toàn có ý cười, chỉ có vẻ lạnh như băng, "Vậy ngươi , tại sao ta thể từ chối ngươi? Tại sao ta phải giúp ngươi? Lần trước ta giúp ngươi tránh được việc bị Triệu Khả Nhân tính kế, nhưng kết quả sao? Cái ta nhận được chính là bị ngươi hãm hại. Lẽ nào ngươi cảm thấy ta nên lấy đức báo oán, nhất định phải giúp ngươi?"

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên , sắc mặt của Triệu Oánh thoáng cái trắng bệch. Lời Triệu Khả Nhiên , trước giờ nàng ta nghĩ tới, nhưng, nàng ta tuyệt đối thừa nhận sai lầm của mình, "Nếu như ngươi từ chối ta, vậy ta tuyệt nhiên hãm hại ngươi."

      Nhưng tuy rằng ngoài miệng Triệu Oánh như vậy, nhưng giọng điệu lại dường như còn kiên định như vừa rồi.

      Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, "Triệu Oánh, vẫn là câu đó, tại sao ta phải giúp ngươi? Triệu Oánh, ngươi có biết, tại sao bản thân ngươi lại rơi vào bước đường như hôm nay ? Đó là bởi vì ngươi quá xuẩn ngốc, nhưng lại biết lượng sức muốn gây rối, nên mới biến thành bộ dạng như ngày hôm nay."

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên , Triệu Oánh trừng mắt lớn, tựa như nghe được tin tức dám tin tưởng nào đó.

      Triệu Khả Nhiên để ý đến Triệu Oánh, tiếp tục , "Dù là lần trước ngươi muốn uy hiếp Triệu Khả Nhân, hay là lần này muốn hãm hại ta, cũng đều chỉ có thể chứng tỏ ngươi quá xuẩn ngốc. Việc lần trước, tuy ngươi tránh được bị trừng phạt, nhưng đổi lại bị mẫu thân coi thường, dẫn đến hôn của ngươi bị cản trở. Bây giờ ngươi muốn hãm hại ta, lại khiến ngươi bị xóa tên. Ngươi phải biết, rốt cuộc là bản thân ngươi quan trọng bao nhiêu mới bắt đầu làm việc, nếu như vậy, mới rơi vào bước đường như thế này, phải sao?"

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên , Triệu Oánh vẫn thanh minh cho bản thân, "Triệu Khả Nhiên, thắng làm vua thua làm giặc, lần này chẳng qua là ngươi may mắn mà thôi. Ngươi đừng đắc ý, rồi ngày ngươi ăn quả đắng."

      Sau khi nghe Triệu Oánh , Triệu Khả Nhiên tuyệt tức giận, chỉ mỉm cười, "Việc này ngươi yên tâm được rồi, ta tuyệt đối . Vì ta thông minh hơn ngươi."

      Thấy dáng vẻ tự tin của Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Oánh tràn ngập nộ khí. Nàng ta nhìn Triệu Khả Nhiên với vẻ mặt căm hận, hận thể dùng ánh mắt mà giết chết Khả Nhiên.

      Triệu Khả Nhiên tới bên cạnh Triệu Oánh, giọng bên tai nàng ta, "Tam muội muội, xem ra bây giờ ngươi vẫn biết tình hình, phải ? Bây giờ chỉ là ngươi phải tông miếu, mà ngươi còn bị xóa tên nữa. Ngươi phải biết, tuy ngươi tông miếu, nhưng Trương di nương vẫn còn ở trong phủ. Tuy hôm nay Trương di nương bị nhốt trong phòng. Nhưng, sau này, nếu có thu xếp của di nương, ngày tháng ngươi ở tông miếu mới dễ chịu chút, phải sao? Nếu Trương di nương cũng xảy ra chuyện gì, đến lúc đó, cả đời ngươi tuyệt đối có cơ hội quay lại nữa. Cho nên, xem như vì Trương di nương, ngươi vẫn là đừng lung tung tốt hơn."

      Triệu Oánh nghe rất ràng ý uy hiếp trong lời của Triệu Khả Nhiên, nàng ta dám tin nhìn Triệu Khả Nhiên, nghiến răng nghiến lợi , "Triệu Khả Nhiên, ngươi dám."

      Thấy dáng vẻ của Triệu Oánh, Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, "Vì sao dám! Ta được làm được. Ngươi nên biết, chỉ bằng địa vị của ta hôm nay, muốn chỉnh di nương, cũng chỉ là việc dễ như trở bàn tay mà thôi. Nếu như hôm nay ngươi còn gây náo loạn, vậy chừng hôm nay chỉ có mình ngươi tông miếu đâu."

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên , Triệu Oánh giận mà dám gì. Triệu Oánh biết rốt cuộc Triệu Khả Nhiên hay giả. Nhưng mà, nếu như Triệu Khả Nhiên làm như vậy, chỉ bản thân mình mà cả di nương cũng phải tông miếu. Tuy di nương ở trong phủ cũng giúp được gì cho mình, nhưng, chỉ cần có di nương lo liệu, những ngày tháng ở tông miếu của mình quá chật vật, trong tương lai mình mới có khả năng được quay về thái sư phủ.

      Nhìn dáng vẻ giận mà dám của Triệu Oánh, Triệu Khả Nhiên hết sức hài lòng nở nụ cười, "Rất tốt, hi vọng sau này tam muội muội nên chuyện lung tung. Nếu , ta sợ rằng Trương di nương cũng phải theo ngươi tông miếu."

      Sau khi xong, Triệu Khả Nhiên vẫy tay, gọi hai thô sử bà tử qua, "Bây giờ các ngươi hãy mang tam tiểu thư, phải, bây giờ thái sư phủ còn tam tiểu thư nữa, nên gọi là Triệu Oánh mới đúng, các ngươi hãy mang nàng ta ! Có lẽ bây giờ nàng ta phản kháng nữa."

      Triệu Oánh thực phản kháng nữa, nhưng trong ánh mắt nàng ta nhìn Triệu Khả Nhiên lại tràn đầy oán hận. Lúc này trong lòng Triệu Oánh yên lặng lập lời thề, Triệu Khả Nhiên, rồi ngày, ta trả lại toàn bộ khuất nhục mà ngày hôm nay ta nhận được cho ngươi.

      Đối với oán hận của Triệu Oánh, Triệu Khả Nhiên tuyệt để ý. Vốn nàng muốn phát sinh xung đột với Triệu Oánh, nhưng vì Triệu Oánh mắng nàng quá khó nghe, nên nàng mới mở miệng.

      Sau khi giải quyết xong chuyện, Triệu Khả Nhiên quan tâm đến Triệu Oánh, cứ như thế mà dẫn Cầm Hương ra ngoài.

      Sau khi ra khỏi Thái sư phủ, Triệu Khả Nhiên dẫn theo Cầm Hương dạo phố. ra tuy chuẩn bị cho việc tiến cung vào ngày mai, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn cảm thấy bản thân mình chẳng cần chuẩn bị gì cả. Kỳ , tất cả đồ đạc cần mang khi tiến cung, Cầm Hương và Thi Hương đều chuẩn bị cho nàng rồi, nếu nàng có cái gì, Tư Đồ Húc cũng chuẩn bị cho nàng.

      Nhưng, nếu đến đồ mà Tư Đồ Húc chuẩn bị cho nàng, Triệu Khả Nhiên vẫn cảm thấy có chút buồn cười. Tư Đồ Húc chuẩn bị cho nàng xấp ngân phiếu, đều là loại mệnh giá năm mươi lượng, trăm lượng, nhưng cộng lại được con số , được khoảng năm vạn lượng. Tuy đến tiền có vẻ thô tục, nhưng Triệu Khả Nhiên cũng hiểu được, trong cung, chuyện gì cũng cần khen thưởng. Nếu có tiền, người khác tuyệt nhiên làm việc cho ngươi. việc sáng ngày hôm nay phải là ví dụ tốt nhất sao? Vì thế, đối với ngân phiếu mà Tư Đồ Húc đưa tới, Triệu Khả Nhiên vẫn nhận. Bây giờ những ngân phiếu đó đa phần là do Cầm Hương giữ, đến lúc tiến cung hảo dụng.

      ra, từ sau khi Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc thổ lộ tình cảm, đối với lễ vật mà Tư Đồ Húc tặng, phần lớn là nàng thu nhận. Triệu Khả Nhiên cảm thấy, nếu mình quyết định ở bên cùng với Tư Đồ Húc. Nếu nàng chịu nhận lễ vật mà Tư Đồ Húc mang tặng, vậy phải là quá làm kiêu rồi sao? Hơn nữa, những lễ vật kia đều là Tư Đồ Húc tỉ mỉ chuẩn bị cho nàng, nếu nhận phải là lãng phí tâm ý của chàng hay sao?

      Triệu Khả Nhiên là người thông minh, nên vì loại chuyện nhặt này mà gây với Tư Đồ Húc. Hơn nữa, ra những lễ vật mà Tư Đồ Húc tặng nàng, phải là vì muốn nàng vui vẻ hay sao? Cho nên, lúc Tư Đồ Húc tặng lễ vật, nàng chỉ cần vui vẻ nhận lấy, đó phải là báo đáp tốt nhất hay sao?

      Triệu Khả Nhiên cứ như thế dẫn theo Cầm Hương di dạo khắp nơi phố, có đích đến cố định nào. Sau khi thấy hành động của Triệu Khả Nhiên, Cầm Hương nhịn được lên tiếng, "Tiểu thư, người dạo lâu như vậy rồi, rốt cuộc người có đích đến nào ?"

      Tính tình Cầm Hương hoạt bát, nên lúc bình thường, thái độ đối xử với Triệu Khả Nhiên có đôi khi có chút tùy ý, mà Triệu Khả Nhiên đối với điều này ra cũng có để ý lắm. Đối với nàng mà , Cầm Hương và Thi Hương vốn cũng phải là nha hoàn thông thường, nên đối với thái độ tùy ý của Cầm Hương, cũng gì, ngược lại còn cảm thấy ra Cầm Hương có dáng vẻ thế này đáng .

      Cho nên sau khi nghe Cầm Hương , Triệu Khả Nhiên nhìn Cầm Hương, cười cười, "Kỳ thực ta có đích đến nào cả."

      "Cái gì?" Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Cầm Hương hét lớn tiếng, " có đích đến, vậy sao người còn dạo phố lâu như vậy!"

      Triệu Khả Nhiên nhìn Cầm Hương cười vô tội, " ra, ngươi cũng biết, ngày mai phải tiến cung rồi, hôm qua lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, nên hôm nay ta muốn dạo chút để giải khuây, nhân tiện xem thử có gì cần mua hay mà thôi."

      Thấy dáng vẻ dáng vẻ vô tội của Triệu Khả Nhiên, nghe câu trả lời của Triệu Khả Nhiên, Cầm Hương chỉ muốn ngửa mặt lên trời mà hét lên, hóa ra là bản thân mình bồi tiểu thư nhà mình giải khuây mà thôi.

      Sau khi thấy dáng vẻ của Cầm Hương, Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, mở miệng , "Nếu , Cầm Hương, ngươi đưa ra ý kiến ! Xem thử rốt cuộc chúng ta phải đâu?"

      Triệu Khả Nhiên cũng biết mình cứ dạo đích đến như vậy dường như có chút vấn đề, nhưng, nhất thời, muốn đến đâu, nàng cũng có chủ ý. Vì thế, vẫn nên giao quyền quyết định cho Cầm Hương ! Cầm Hương hẳn là có ý kiến hay!

      Đối diện với ánh mắt tín nhiệm của Triệu Khả Nhiên, sau khi Cầm Hương suy nghĩ chút, mở miệng đề nghị, "Tiểu thư, bằng chúng ta Trân Bảo trai xem thử. Tuy điện chủ tặng người ít trang sức. Nhưng thế nào trang sức của nữ nhân mãi mãi đều ngại ít. Hơn nữa, chúng ta xem, cũng nhất định phải mua, phải sao?"

      Thấy Cầm Hương hết sức phấn khởi như vậy, Triệu Khả Nhiên muốn đả kích nhiệt tình của nàng, đành phải gật đầu, "Vậy được rồi! Dù sao cũng có việc gì làm, chúng ta Trân Bảo trai xem chút."

      bao lâu, hai người đến Trân Bảo trai. Nhưng, khiến Triệu Khả Nhiên ngờ tới là, tại Trân Bảo trai, nàng lại gặp được người quen.

      Còn chưa tiến vào Trân Bảo trai, Triệu Khả Nhiên thấy có hai nữ tử lựa chọn trang sức. người trong đó mặc xiêm y hồng nhạt dáng vẻ có thể là xinh đẹp, mà người còn lại mặc xiêm y vàng nhạt, tuy mỹ mạo bằng nữ tử mặc xiêm y hồng nhạt, nhưng cũng vô cùng xinh đẹp khả ái. Triệu Khả Nhiên chú ý tới hai nữ tử này, phải vì mỹ mạo của hai người họ, mà vì nàng cảm thấy hai nữ tử này thoạt nhìn vô cùng quen mắt.

      Thế nhưng, lúc nàng còn chưa nghĩ ra hai nữ tử này là ai, nữ tử mặc xiêm y màu vàng nhìn thấy nàng, liền bước lên trước, "Triệu tiểu thư, là trùng hợp! Tiểu thư cũng đến lựa chọn trang sức à!"

      Nhìn nữ tử về phía mình, Triệu Khả Nhiên thấy mờ mịt, nàng vẫn nhớ ra, rốt cuộc nữ tử gọi tên mình này là ai.

      Sau khi thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, Cầm Hương liền biết tiểu thư nhà mình nhận ra người trước mặt, thế là nàng liền bên tai Triệu Khả Nhiên, "Tiểu thư, người về phía tiểu thư là thiên kim Lâm Tú Tú của Phiêu Kỵ đại tướng quân Lâm Uy. Còn nữ tử mặc xiêm y hồng nhạt là nữ nhi của Vân tướng - Vân Y Y, nàng ta cũng là trong tứ đại mỹ nữ của kinh thành! Đúng rồi, mẫu của nàng ta chính là Vân quý phi rất được đương kim thánh thượng sủng ái.

      Cầm Hương đúng hổ là người giỏi về thu thập tình báo, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra rốt cuộc người trước mắt là người nào.

      Sau khi được Cầm Hương nhắc nhở, Triệu Khả Nhiên liền tươi cười, " ra là Lâm tiểu thư! Trùng hợp ! ngờ gặp được tiểu thư ở đây."

      ra, Từ sau lần ở Tần quốc công phủ thấy Triệu Khả Nhiên làm thơ, Lâm Tú Tú vẫn muốn giao hảo cùng Triệu Khả Nhiên, chỉ là khổ nổi tìm được cơ hội mà thôi. Cho tới nay Lâm Tú Tú vẫn luôn vô cùng thích ngâm thơ đối đáp, cho nên đối với lần trước Triệu Khả Nhiên có thể làm được thơ như vậy, nàng rất khâm phục. Nên mới muốn cùng Triệu Khả Nhiên giao hảo, nhưng từ sau lần đó, hai người hề có cơ hồi nào gặp mặt. Khó có được ngày hôm nay gặp mặt, Lâm Tú Tú tự nhiên là rất vui vẻ tiến đến chào hỏi.

      Lâm Tú Tú bước đến, rất vui mừng kéo tay Triệu Khả Nhiên, hưng phấn mà rằng, "Triệu tiểu thư, từ sau lần gặp ở thọ yến của Tần lão phu nhân, chúng ta gặp lại nhau nữa. Lần trước tiểu thư làm thơ quá hay. Ta vẫn luôn muốn tìm tiểu thư, nhưng mãi mà có cơ hội."

      Thấy Lâm Tú Tú thân thiện như vậy, Triệu Khả Nhiên hề ghét, cười trả lời, " sao? Kỳ , gần đây có khá nhiều việc, hơn nữa ta còn qua về bổn gia chuyến, nên có thời gian!"

      "Đúng rồi!" Lâm Tú Tú vô cùng hưng phấn vừa cười vừa , "Triệu tiểu thư, ai da, ta vẫn nên gọi tiểu thư là Khả Nhiên hơn, đừng câu nệ như vậy!"

      "Tú Tú." Triệu Khả Nhiên liền theo lời Tú Tú mà gọi.

      Nghe Triệu Khả Nhiên gọi tên mình, Lâm Tú Tú hết sức vui vẻ, "Đúng rồi, ta còn chưa chúc mừng tiểu thư nữa! Bây giờ tiểu thư là quận chúa rồi."
      Last edited: 28/8/16
      thuytPhong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 133: Giao hảo (quan hệ thân thiết)


      Nghe được Triệu Khả Nhiên gọi tên của mình, Lâm Tú Tú rất vui mừng: "Đúng rồi, ta còn chưa chúc mừng ngươi nữa! tại ngươi cũng là Quận chúa."

      Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười: "Cám ơn, ra trắng ra là, Quận chúa chẳng qua chỉ đúng là danh xưng mà thôi, cần để ý quá."

      " sao?" Lâm Tú tú cười : "Khả Nhiên, ngươi đúng là nhìn thông, cho dù được phong làm Quận chúa rồi cũng hề kiêu ngạo."

      Nghe được Lâm Tú Tú khích lệ mình, Triệu Khả Nhiên chút cảm giác cũng có, chỉ cười cười, cũng trả lời.

      "Đúng rồi, Khả Nhiên ngươi tới Trân Bảo Trai là vì muốn chọn lựa trang sức sao?" Lâm Tú tú cười hỏi.

      "Đúng vậy!" Triệu Khả Nhiên cười : "Chẳng qua phải cố ý tới, chỉ là bởi vì ra đây, cho nên mới thuận tiện đến xem chút, nhìn có thích cái gì mà thôi."

      "Vậy là là đúng dịp." Lâm Tú Tú kéo Triệu Khả Nhiên liền vào bên trong: "Khả Nhiên, ngươi phải biết, hôm nay ta cũng là cùng mạt giao thủ (*) tới chọn lựa đồ trang sức, ngươi mau vào, ta giới thiệu các ngươi biết."
      (*) mạt giao thủ: nghĩa gần như bạn khuê mật nhưng thân hơn, bạn nào biết nghĩa đích xác xin chỉ giáo

      Đối với Lâm Tú Tú xưa nay vốn nhiệt tình như vậy, Triệu Khả Nhiên chống cự được, cho nên thể làm gì khác hơn là mặc cho Lâm Tú Tú lôi kéo tiến vào Trân Bảo Trai. Cầm Hương vẫn theo Triệu Khả Nhiên cũng có biện pháp gì, thể làm gì khác hơn là theo Lâm Tú Tú có cả Triệu Khả Nhiên tiến vào Trân Bảo Trai.

      Vừa tiến vào Trân Bảo Trai, nữ tử y phục màu phấn hồng mới vừa cùng Lâm Tú Tú nâng chọn lựa đồ trang sức, cũng chính là Vân Y Y, sau khi thấy Lâm Tú Tú vào mở miệng ai oán : "Tú Tú, ngươi là xảy ra chuyện gì chứ! Liền bỏ lại ta mình, bản thân liền chạy ra ngoài."

      Sau khi thấy được Vân Y Y bất mãn, Lâm Tú Tú cười hết sức ngượng ngùng, buông tay Triệu Khả Nhiên ra, lên phía trước, lôi kéo tay của Vân Y Y, làm nũng : " xin lỗi! Y Y, ta thấy người quen, cho nên mới phải chạy ra ngoài, ngươi đừng tức giận nhé!"

      Thấy Lâm Tú Tú làm nũng giống như con mèo con, Vân Y Y dù có nhiều hỏa khí hơn nữa cũng phát ra ngoài, nàng ta buồn cười dùng ngón tay điểm trán của Lâm Tú Tú cái: "Ngươi nha, chính là cái dáng vẻ này, bảo từ trước đến nay như thế nào phát cáu chứ!"

      Nghe Vân Y Y xong, Lâm Tú Tú cười hết sức vui vẻ, vội vàng giới thiệu: "Đúng rồi, Y Y, ta giới thiệu cho ngươi chút, vị này là Triệu Khả Nhiên, nàng là trưởng nữ của Triệu Thái Sư, cũng là trưởng tôn nữ của Trấn Bắc hầu."

      Sau khi xong, Lâm Tú Tú nhìn về Triệu Khả Nhiên giới thiệu: "Khả Nhiên, mạt giao thủ của ta, chúng ta cùng nhau lớn lên từ , nàng là Vân Y Y, phụ thân của nàng là Vân tướng."

      Nghe được Lâm Tú Tú giới thiệu xong, Triệu Khả Nhiên cười nhìn về Vân Y Y gật đầu cái, mở miệng cười : "Vân tiểu thư, rất hân hạnh được biết ngươi."

      Vân Y Y cẩn thận quan sát Triệu Khả Nhiên, cẩn thận tự hỏi, nàng ta cảm thấy tên rất quen tai, người thoạt nhìn cũng thấy rất quen mắt, nhưng chính là nghĩ ra rút cuộc là thấy ở nơi nào, nàng ta tự lẩm bẩm mình: "Triệu Khả Nhiên, sao cái tên này nghe quen tai như vậy!"

      Thấy Vân Y Y rơi vào trong trầm tư, Lâm Tú Tú cười : "Y Y, có thể ngươi nhớ ! Tại lúc yến hội trung thu, phải hoàng thượng khen về Khả Nhiên, hơn nữa còn phá lệ phong làm Quận chúa rồi sao?"

      "Nha. ra là ngươi!" Nghe được Lâm Tú Tú xong, rút cuộc Vân Y Y nghĩ đến: " trách được ta cảm thấy tên giống như rất quen tai, ra là đúng là nghe qua! Chỉ là, sao ta cảm giác giống như còn có từng thấy, nhưng đúng là nghĩ ra."

      Nhìn bộ dạng của Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên cũng biết, Vân Y Y nhất định là quên nàng, ra trước họ từng thấy qua, chỉ là đúng phải hồi ức gì tốt. Lần trước lúc gặp mặt Vân Y Y, vẫn còn đường cái! Vân Y Y đoạt trâm cài hồ điệp nàng nhìn trúng. Chỉ là sau Húc lại tặng mình cái giống nhau.

      Chẳng qua nhìn vẻ mặt mơ hồ của Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên cũng biết Vân Y Y đúng là quên mất chuyện lần đó rồi. Cũng biết vì sao Triệu Khả Nhiên cảm thấy Vân Y Y xem ra hình như giống lần trước. Lần trước khi nhìn thấy Vân Y Y, nàng ta giống như là đứa trẻ bị làm hư. Mà lần này thấy Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên cảm thấy như nhìn thấy tiểu nương đáng nhà bên cạnh.

      Nhìn dáng vẻ Vân Y Y như vậy, Triệu Khả Nhiên kìm lại được bật cười, "Tốt lắm, ngươi cũng cần nữa, ra có lẽ là bởi vì dung mạo của ta tương đối nhiều người. Cho nên ngươi mới có thể cảm thấy nhìn quen mắt mà thôi."

      " sao?" Vân Y Y cảm thấy vô cùng nghi hoặc: "Sao ta cảm giác hình như gặp qua ngươi, nhưng chính là thế nào cũng nhớ nổi."

      Thấy dáng vẻ nghi hoặc của Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên cười: "Nếu đúng vậy, vậy ngươi ngươi gặp qua ta ở nơi nào!"

      Vân Y Y nghĩ ra, cho nên thể làm gì khác hơn là hết sức khổ não nhìn Triệu Khả Nhiên.

      Thấy bộ dạng của Vân Y Y, Lâm Tú Tú cười lắc lắc cánh tay Vân Y Y, mở miệng : "Tốt lắm, Tú Tú, cần suy nghĩ nữa, có cái gì tốt, dù sao tại chúng ta là bằng hữu. Trước kia có thấy qua hay chưa, vậy có quan hệ gì đâu! Cái này có cái gì tốt."

      Nghe được Lâm Tú Tú xong, Vân Y Y suy nghĩ chút, cảm thấy cũng rất có đạo lý, vì vậy nàng ta cười cười, nhìn về phía Triệu Khả Nhiên, vô cùng thân thiện mở miệng : "Xin chào, rất hân hạnh được biết ngươi."

      Sau khi thấy được biểu của Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên cảm thấy rất kinh ngạc, rang lần trước khi nhìn thấy Vân Y Y, nàng ta rất vênh váo tự đắc, còn dám đoạt cái trâm cài kia mình nhìn trúng, hơn nữa vẫn còn lẽ thẳng khí hùng như vậy. Khi đó, mình cũng chút hảo cảm về nàng ta. Nhưng nghĩ tới lần này khi thấy nàng ta, nàng ta đối với mình lại là thân thiện như vậy, đúng là thể tưởng tượng nổi!

      Chẳng qua mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng mà mặt Triệu Khả Nhiên lại chút nào lộ vẻ, hết sức thân thiện nhìn về phía Vân Y Y như cũ. ra Triệu Khả Nhiên biết chính là ở trong lòng của Vân Y Y đối với nàng, thực ra là có oán hận gì, nếu vậy cũng quên nàng. ra lần trước Vân Y Y đối với nàng thân thiện, chẳng qua bởi vì Tư Đồ Dật mà thôi. Nữ nhân đều là bộ dáng này, chỉ cần đụng phải người mình thích, bất luận là nữ nhân lương thiện cỡ nào cũng mặt thể lý.

      Thấy có nữ tử dường như là danh tiểu thư nhà giàu đến, chưởng quỹ Trân Bảo Trai vội vàng đến chào hỏi: "Vị tiểu thư này thoạt nhìn hình như rất lạ mắt! Lần đầu tiên tới sao?"

      Đối với nhiệt tình của lão bản, trong trường hợp đó Triệu Khả Nhiên có vẻ rất bình tĩnh, cười sau đó trả lời: " phải, ta tới nhiều lần, chỉ là thời gian ở lại phải quá lâu, cho nên có thể chưởng quỹ ngươi biết ta mà thôi."

      Lâm Tú Tú mở miệng cười : "Chưởng quỹ, đây chính là ngươi kiến thức hạn hẹp! Ngươi phải chưa biết! Vị này cũng phải là tiểu thư bình thường gì, nàng thế nhưng là đương kim hoàng thượng thân phong Văn Quận chúa!"

      "Văn Quận chúa?" Nghe được Lâm Tú Tú giới thiệu xong, trong mắt chưởng quỹ nhanh chóng thoáng qua đạo tinh quang, trong ánh mắt nhìn về phía Triệu Khả Nhiên nhiều mấy phần tôn kính. Mặc dù chưởng quỹ chưa từng thấy qua Triệu Khả Nhiên, nhưng sau khi nghe được phong hào của Triệu Khả Nhiên, chưởng quỹ cũng biết người nữ tử trước mắt này tuyệt đối đơn giản. Mặc dù biết rút cuộc Văn Quận chúa này là quan hệ với lão bản như thế nào. Nhưng trước lão bản hạ xuống thêm mệnh lệnh, nếu như gặp phải vị Văn Quận chúa này nhất định phải chiêu đãi tốt. Nếu xảy ra điều gì may, vậy phải xa thait đơn giản như vậy được rồi.

      " ra là Văn Quận chúa!" Chưởng quỹ cười chào hỏi: "Văn Quận chúa, nhanh lên mời ngồi Ta lập tức cho người ta đem đồ trang sức nhanh lên cho các vị tiểu thư chọn lựa."

      Đối với ân cần của chưởng quỹ, Triệu Khả Nhiên cảm giác có được cái gì đúng, chỉ cho là hành động của lão bản vì lôi kéo khách mà thôi.

      Rất nhanh, ba người ngồi xuống, chưởng quỹ vội vàng phân phó người theo ba người dâng trà.

      Lâm Tú Tú cầm ly trà lên, uống ngụm trà sau đó mở miệng : "Đúng rồi, Khả Nhiên, ngươi có được mời hay ! Chính là sắp cử hành tuyển phi yến đó! Ta và Y Y đều có thánh chỉ, ngày mai chúng ta phải vào cung."

      Triệu Khả Nhiên cười cười, mở miệng : "Ta cũng vậy nhận được thánh chỉ. ra ta đoán chừng, đại khái tất cả những đại gia khuê tú tương đối khá bên trong kinh kia cũng nhận được thánh chỉ ! Dù sao lần này là vì thái tử, còn có mấy vị hoàng tử khác tuyển phi! Việc trọng đại như vậy, làm sao có thể ít người đây?"

      "Có ?" Nghe được Triệu Khả Nhiên trả lời xong, Lâm Tú Tú cười đến hết sức vui mừng: "Vậy là tốt quá, đến lúc đó chúng ta liền có thể tụ chung chỗ rồi. Hơn nữa nhiều người như vậy nhất định rất náo nhiệt."

      Sau khi nghe Lâm Tú Tú , Vân Y Y nhìn về phía nàng ta, làm động tác rất thục nữ, đó chính là trợn mắt lên chút: "Lâm Tú Tú, ngươi có phải đùa giỡn hay ! Làm sao ngươi cũng chỉ có thể nghĩ đến điểm này chứ! Rút cuộc gươi có biết chúng ta là làm cái gì hay ! Khi đó chúng ta tuyển phi, càng nhiều người, cạnh tranh lại càng lớn, ngươi vẫn chỉ là nghĩ đến tham gia náo nhiệt mà thôi."

      "Xì ——" sau khi nghe được lời quở trách của Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên nhịn được bật cười: "Các ngươi đúng là rất thú vị."

      Thấy tiếng cười của Triệu Khả Nhiên, Vân Y Y và Lâm Tú Tú đều cảm thấy hết sức mất thể diện, bởi vì bình thường hai người bọn họ thói quen náo như vậy, cho nên hôm nay nhất thời quên bên cạnh còn có người.

      "Ha ha ha." Lâm Tú Tú mở miệng cười : " xin lỗi! Khả Nhiên, để cho ngươi chê cười. Bình thường chúng ta đều quen như vậy, ngươi cần phiền lòng!"

      Triệu Khả Nhiên lắc đầu cái, mở miệng cười : " biết! Các ngươi tình cảm tốt như vậy, ta rất hâm mộ!"

      Triệu Khả Nhiên chính là lời lòng, mặc dù tỷ muội của mình ít, nhưng lại người nào là chân chính có thể thân cận. Mà mình bởi vì cho tới nay phần lớn thời gian đều là ở nhà, cho nên cũng có bằng hữu gì tương đối thân cận. Duy nhất vẫn bồi ở bên cạnh mình cùng lứa tuổi, cũng chỉ Linh nhi và Lung nhi, nhưng Linh nhi chỉ vì lợi ích phản bội mình. Mà Lung nhi đây? Vẫn từ cũng bị ảnh hưởng chủ tớ phân chia, cho nên mặc dù rất quan tâm mình, nhưng chơi đùa với mình như vậy. Cho nên ra sau khi thấy tình cảm của Lâm Tú Tú và Vân Y Y tốt như vậy, trong lòng nàng vẫn là rất hâm mộ.

      Sau khi thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, Lâm Tú tú cười : "Cái này có cái gì đáng hâm mộ. Về sau chúng ta cũng là bằng hữu tốt, cho nên ngươi cần hâm mộ. Như thế nào, ngươi có nguyện ý trở thành bằng hữu tốt của chúng ta hay !"

      "Đúng vậy! Đúng vậy!" Vân Y Y ở đây bên cũng phụ họa: "Ta nghe Tú Tú qua, tài hoa của ngươi rất tốt! Đến lúc đó nhớ phải gọi chúng ta tiếng!"

      Sau khi thấy được bộ dáng thành khẩn của Lâm Tú Tú và Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên cười đến hết sức vui mừng: "Được!"

      ra , Triệu Khả Nhiên thích hai nữ tử trước mắt này, Lâm Tú Tú chỉ có dáng dấp đáng , hơn nữa người cũng hết sức hoạt bát hướng ngoại, thoạt nhìn là người chung sống rất tốt. Về phần Vân Y Y sao! Lần trước lần đầu tiên lúc gặp mặt, quan điểm của mình về nàng ta tốt như vậy. Nhưng mà ngờ khi thực tiếp xúc, liền phát ra nàng ta cũng là nữ tử tệ, mặc dù thời gian có chút mơ hồ. Nhưng tổng thể mà vẫn là nữ tử rất thiện lương. Cho tới nay, hình như chính mình cũng có bằng hữu tốt gì tương đối thân, thế này như vậy lập tức thêm hai khuê mật, cũng rất tệ.

      Ba nữ hài tử vừa mới trở thành bằng hữu tốt thừa dịp khi đồ trang sức còn chưa đưa lên, cũng tán gẫu.

      "Ách, Khả Nhiên, ta hỏi ngươi!" mặt Vân Y Y thần bí nhìn về phía Triệu Khả Nhiên: "Ngày mai phải tham gia tuyển phi yến rồi, ra trong lòng ngươi rốt cuộc từng có đối tượng gì lý tưởng! đúng là, rút cuộc ngươi thích người hoàng tử nào đó!"

      "Cái gì?" Nghe được Vân Y Y xong, Triệu Khả Nhiên sợ hết hồn.

      Thấy bộ dáng giật mình của Triệu Khả Nhiên, Vân Y Y cười trêu : "Người này là phản ứng gì chứ! Mọi người đều là nữ hài tử, có cái gì ngượng ngùng. Lại , chúng ta cũng ra, chỉ là tán gẫu cái mà thôi, ngươi cần phải phản ứng lớn thế này!"

      Triệu Khả Nhiên liếc Vân Y Y cái: "Vậy tốt, ngươi trước cho ta biết, ngươi xem trúng người nào!"

      Nghe Triệu Khả Nhiên xong, ngược lại Vân Y Y xấu hổ chút nào, trực tiếp liền mở miệng : "Vậy tốt, cái này có cái gì ngượng ngùng, ta liền cho ngươi biết, ta thích chính là Tứ hoàng tử Tư Đồ Dật. Hồi ta thích . Khi còn bé Dật ca ca đối với ta khá tốt, rất sớm ta ưng thuận tâm nguyện, ngoài ra gả rồi."

      Sau khi nghe Vân Y Y , rút cuộc Triệu Khả Nhiên nhớ tới, lần trước khi mình nhìn thấy Vân Y Y, nàng ta chính là và Tư Đồ Dật chung với nhau. trách được trước mình cảm thấy Tư Đồ Dật nhìn quen mắt như vậy! ra là bởi vì lúc trước gặp qua!

      thể , Tư Đồ Dật lưu lại ở trong lòng của Triệu Khả Nhiên ấn tượng đúng là khắc sâu lắm. Cho đến lúc này, Triệu Khả Nhiên mới nhớ đến ra là trước gặp qua.

      "Này, ngươi nhớ cái gì chứ?" Thấy Triệu Khả Nhiên ngẩn người, Vân Y Y đẩy nàng chút: "Khả Nhiên, ta rồi, ngươi cũng phải ra, như vậy mới công bằng."

      Sau khi thấy bộ dạng của Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên buồn cười lắc đầu: "Tốt lắm, ta ra ta vẫn chưa có hoàng tử nào là đặc biệt thích. Lại đến lúc đó, cũng tới phiên chúng ta làm chủ!"

      Mặc dù Triệu Khả Nhiên rất thích Vân Y Y và Lâm Tú tú, nhưng trong lòng nàng cũng biết đến, chuyện giữa mình và Tư Đồ Húc, đó là tuyệt đối thể lung tung. Nếu đến lúc đó chính là có ảnh hưởng đối với khuê dự của mình. Cho nên Triệu Khả Nhiên chỉ có thể trả lời như vậy.

      Đối với trả lời của Triệu Khả Nhiên, Vân Y Y phải hết sức hài lòng, nhưng cũng gì nữa.

      Triệu Khả Nhiên cười cầm ly trà lên, mở miệng hỏi: "Này Tú Tú đây? Ngươi thích ai?"

      ra đối với tâm tình của Lâm Tú Tú, Triệu Khả Nhiên hoặc nhiều hoặc ít vẫn là biết chút. Dù sao trước mình và Lâm Tú Tú cũng sớm thấy ở thọ yến ngoại tổ mẫu. Khi đó hình như Lâm Tú Tú có chút hảo cảm với Húc, nhưng mà nàng ta phải thích Tư Đồ Húc, vẫn chỉ là lúc mê luyến mà thôi, mình cũng biết.

      Nghe được câu hỏi của Triệu Khả Nhiên, Lâm Tú Tú xấu hổ cúi đầu. Mặc dù Lâm Tú Tú cũng là hết sức hoạt bát hướng ngoại, nhưng hình như câu nệ tiểu tiết như Vân Y Y. Dù sao nàng ta cũng là nữ hài tử, vẫn là có chút nên lời. Nhìn Vân Y Y và Lâm Tú Tú, Triệu Khả Nhiên còn cảm thấy hai người có lẽ là đầu thai sai. Giống như Lâm Tú Tú tiểu thư khuê các như vậy, ra xem ra tương đối giống tiểu thư khuê các được bồi dưỡng trong nhà Vân tướng. Mà giống như Vân Y Y như vậy, ách, tính tình dung cảm, càng giống như thiên kim Phiêu kỵ đại tướng quân Lâm Uy. thể , hai người tính tình kém nhiều như vậy thế nhưng là thủ mạt giao, đúng là cái kỳ tích.

      Nhìn dáng vẻ mắc cỡ ngại ngùng của Lâm Tú Tú, Vân Y Y nhịn được, bật thốt lên: "Tú Tú, ngươi đừng dáng vẻ uốn éo! phải là hỏi ngươi coi trọng người nào sao? Có này khó sao? Ngươi nhất định phải , ta liền giúp ngươi ."

      Sau khi xong, Vân Y Y cũng lý tới Lâm Tú Tú, xoay đầu lại nhìn về phía Triệu Khả Nhiên liền mở miệng : "Khả Nhiên, ta cho ngươi biết nha! Tú Tú nàng! Thích là Tam hoàng tử Tư Đồ Húc."

      "Y Y."

      Thấy Vân Y Y đem bí mật của mình ra, Lâm Tú Tú lườm nàng ta cái. Chỉ là đối với Lâm Tú Tú cái nhìn như vậy hề có lực uy hiếp kia, Vân Y Y lựa chọn nhìn.

      Cầm Hương đứng hầu hạ ở bên Triệu Khả Nhiên, lúc nghe được cái tên Tư Đồ Húc, sợ hết hồn, nàng ta biết ra là người bằng hữu mới này của tiểu thư thế nhưng thích điện chủ. Trời ơi, đúng là có đủ khéo. Nghĩ tới đây, Cầm Hương lo lắng nhìn về phía Triệu Khả Nhiên cái, chỉ là Cầm Hương rất nhanh để tâm xuống.

      Nghe được Vân Y Y xong, trong lòng Triệu Khả Nhiên chút kinh ngạc, xem ra chính mình trong thọ yến thấy sai, Lâm Tú Tú chính là thích Tư Đồ Húc. Chỉ là đối với cái này nàng lại hoàn toàn chút nào tức giận, dù sao Lâm Tú Tú muốn thích ai, đó là mình khống chế được. Lại , Lâm Tú Tú thích Húc, dưới cái nhìn của chính mình, nhưng mà chỉ đúng là nhất thời mê luyến mà thôi. Nàng vừa có làm ra chuyện gì, hơn nữa Lâm Tú Tú là nữ tử thiện lương, dù là thích Tư Đồ Húc, vậy cũng có gì. Vậy chính là mình có phần ánh mắt sao!

      Bây giờ Triệu Khả Nhiên cho là Lâm Tú tú nhưng mà chỉ đúng là nhất thời mê luyến mà thôi. Nhưng mà nàng biết là chỉ cần vừa gặp phải tình , bất luận là nữ tử thiện lương cỡ nào cũng thay đổi. Khi đó biết, Triệu Khả Nhiên mới biết, ra mình đây là phán đoán là sai.

      Chỉ là tại Triệu Khả Nhiên vẫn cho là chẳng qua Lâm Tú Tú chỉ đúng là nữ hài tử ngây thơ mà thôi. Sau khi thấy được dáng vẻ xấu hổ của Lâm Tú Tú, Triệu Khả Nhiên cười cười: "Tú Tú, cái này có gì ngượng ngùng, chẳng qua chúng ta chỉ đúng là ở chỗ này chút mà thôi, cũng truyền , lại thời điểm chúng ta thảo luận những hoàng tử kia, chừng bọn họ cũng ở đây thảo luận chúng ta đây?"

      "Đúng vậy, đúng vậy!" Vân Y Y cũng ở bên đây phụ họa : "Cho nên, ngươi tuyệt cần cảm thấy rất ngượng ngùng, ra cái này cũng có gì ngượng ngùng."

      Nghe được Triệu Khả Nhiên xong, hình như Lâm Tú Tú cũng thở dài hơi.

      Rất nhanh ba người lại bắt đầu tùy tiện hàn huyên, chuyện trời đất. Cho đến khi chưởng quỹ mang người đem đồ trang sức đưa lên, ba người như cũ vẫn chưa thỏa mãn.

      Lại sau khi trải qua lần chọn lựa, Lâm Tú Tú và Vân Y Y chọn lựa vài món đồ trang sức, nhưng Triệu Khả Nhiên cái cũng chưa có chọn. Thứ nhất là bởi vì có thích, thứ hai ra đồ trang sức quý trọng của mình cũng ít, lần trước khi được sắc phong, liền ban thưởng ít, sau đó khi vào cung, lại được ban thưởng ít, hơn nữa Tư Đồ Húc cũng tặng mình ít đồ trang sức, cho nên nàng tuyệt thiếu. Hôm nay tới Trân Bảo Trai chẳng qua chỉ đúng là đồ mới mẻ mà thôi, cũng phải nhất định phải mua được đồ trang sức gì.

      Cho đến khi chia lìa, ba người vẫn là lưu luyến rời như cũ. Vì vậy, ba người ước định, đến lúc đó khi vào cung, mọi người nhất định phải mà tụ xuống tốt.

      đường trở về phủ, thấy khóe miệng Triệu Khả Nhiên vẫn giơ lên, Cầm Hương mở miệng cười hỏi: "Tiểu thư, hôm nay hình như người rất vui mừng."

      "Đúng vậy!" Triệu Khả Nhiên cười trả lời: "Ngươi cũng biết, cho tới nay ta cũng khuê mật gì tương đối tốt. Hôm nay gặp được Tú Tú và Y Y, ta đúng là rất vui mừng."

      Thấy Triệu Khả Nhiên vui mừng, tâm tình của Cầm Hương cũng tệ, chỉ là nàng ta còn có chút chưa phải hiểu rất : "Tiểu thư, cái Lâm Tú Tú đó giống như cũng thích Điện chủ ư! Người liền tức giận chút nào sao?"

      Sau khi nghe được câu hỏi của Cầm Hương, Triệu Khả Nhiên cười lắc lắc đầu: " biết! ra chẳng qua Tú Tú chỉ đúng là nhất thời mê luyến mà thôi. trắng ra là, kia chẳng qua chính là có chút hảo cảm về Húc mà thôi. Chỉ cần trong lòng Húc thích là ta, Tú Tú tuyệt đối tạo thành uy hiếp đối với ta. Lại , ta xem Tú Tú cũng là nữ hài tử tâm địa thiện lương, cho dù có biết ta và Húc ở chung chỗ, cũng chúc phúc của chúng ta."

      Nghe được Triệu Khả Nhiên xong, Cầm Hương nhún vai cái, thêm gì nữa.

      Hôm nay, Triệu Khả Nhiên là vô cùng vui mừng, bởi vì nàng kết giao hai bằng hữu tốt. Nhưng nàng biết là, có tương lai lâu đây, nàng cùng cái gọi là bằng hữu tốt này đoạn tuyệt. Phải biết có lúc, người thiện lương vừa gặp phải tình cảm, cũng tuyệt đối có cách nào thiện lương lên. Bởi vì bản thân tình là ích kỷ.



      Chương 134: Trước khi tiến cung, tranh chấp xe ngựa

      Thời gian trôi qua mau, bất tri bất giác, đến ngày tiến cung. Sáng sớm ngày này, trời còn mờ tối, trongThái sư phủ vô cùng bận rộn. ra, chỉ Thái sư phủ, thậm chí có thể , rất nhiều đại gia tộc ở kinh thành, trong ngày này đều bận rộn. Dù sao, tiểu thư của các gia tộc muốn tiến cung tham gia tuyển phi yến tuyệt đối ít, hơn nữa, việc lớn như vậy, mọi người sao lại coi trọng cơ chứ!

      Mới sáng sớm, Triệu Khả Nhiên bị đánh thức. Sau đó là làm loạt việc như tắm rửa thay y phục, trang điểm xong xuôi, Triệu Khả Nhiên mới có thể thở phào nhõm. Nhưng, lúc nàng vừa mới dùng xong bữa sáng, trong cung còn chưa phái người tới đón, đột nhiên nghe thấy có gã sai vặt đến truyền lời, là muốn nàng đến đại sảnh chuyến, lão gia có lời muốn dặn dò.

      Sau khi nghe gã sai vặt thông báo, Triệu Khả Nhiên nhíu mày. Bởi vì nàng biết, vào lúc này rồi, rốt cuộc phụ thân còn muốn cái gì. Nhưng, Triệu Khả Nhiên vẫn rất nhanh chóng đến đại sảnh.

      Vừa tiến vào đại sảnh, Triệu Khả Nhiên liền thấy Triệu Khả Nhân ở đó, chỉ nàng ta, mà phụ mẫu cũng chờ ở đại sảnh.

      Thấy Triệu Khả Nhiên đến, Triệu Tùng hiền hòa nhìn nàng, Tần Hương Hà như có chuyện gì xảy ra, uống trà, giống như người vừa vào đại sảnh phải là nữ nhi của nàng ta, mà là người xa lạ thông thường mà thôi. Nhưng Triệu Khả Nhân sao! Sau khi thấy Triệu Khả Nhiên, trong mắt lại tràn đầy đố kỵ, vì hôm nay Triệu Khả Nhiên ăn mặc trang điểm cao quý hơn nàng rất nhiều. Điều này, khiến nàng vô cùng bất mãn.

      ra, Hôm nay Triệu Khả Nhiên quả ăn mặc long trọng hơn ngày thường rất nhiều. Sáng sớm nay, sau khi tắm rửa thay y phục, Triệu Khả Nhiên mặc trang phục quận chúa của mình, còn mang trang sức được ban thưởng lần trước, thoạt nhìn hết sức cao quý trang nhã. thân khí chất như vậy, Triệu Khả Nhân làm sao bì được. Nhưng, điều này cũng thể trách Triệu Khả Nhiên. Vì lần trước lúc nhận thánh chỉ, đó viết ràng, lần này, khi tiến cung, thân phận của nàng là Tòng Nhất Phẩm Tôn Chính Trấn Quốc Văn quận chúa, chứ phải là đại tiểu thư Thái sư phủ, cho nên, lần tiến cung này, trang phục của nàng nhất định phải phù hợp với trang phục của quận chúa.

      Triệu Khả Nhiên chậm rãi vào. Triệu Khả Nhiên bây giờ hoàn toàn khác với Triệu Khả Nhiên trước kia, Triệu Khả Nhiên bây giờ tuy rằng vẫn khiêm tốn như cũ, thế nhưng, khí chất cao quý từ trong ra ngoài phát ra, người bình thường thể bằng được. Tuy bây giờ dung mạo của Triệu Khả Nhiên bằng Triệu Khả Nhân, nhưng Triệu Khả Nhiên có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người hơn so với Triệu Khả Nhân.

      Thấy Triệu Khả Nhiên tới, sau khi hắng giọng, Triệu Tùng mở miệng , "Khả Nhiên, Khả Nhân, hôm nay hai con sắp tiến cung rồi, vi phụ có vài lời muốn dặn dò các con."

      xong, Triệu Tùng liếc nhìn gã sai vặt ở bên cạnh. Rất nhanh, gã sai vặt đó liền đưa cho Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân hai cái hộp gỗ mà cầm tay. Khả Nhiên, Khả Nhân hai người nhìn cái hộp tay, biết bên trong chứa cái gì.

      Nhìn dáng vẻ mờ mịt của Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân, Triệu Tùng mở miệng , "Trong cái hộp gỗ này đựng ngân phiếu. Trong mỗi cái hộp tay các con đều có ngân phiếu vạn lượng. Hơn nữa, ta đổi thành ngân phiếu có mệnh giá rồi, cái này để tiện cho các con khen thưởng hạ nhân trong cung."

      Sau khi nghe Triệu Tùng , Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân cùng nhau cúi người hành lễ, đồng thanh đáp, "Cảm tạ phụ thân."

      Nhìn chiếc hộp tay, Triệu Khả Nhiên khỏi cảm thán trong lòng, xem ra trong cung cũng là nơi có bạc dễ làm việc! Đầu tiên là Húc đưa cho mình ít ngân phiếu, bây giờ ngay cả phụ thân cũng đưa cho mỗi người bọn họ ngân phiếu vạn lượng.

      Còn Triệu Khả Nhân lúc nhìn thấy những ngân phiếu này, trong lòng vô cùng vui vẻ. Bởi vì bây giờ bản thân nàng có bao nhiêu bạc trong người, từ việc lần trước mua Tôn Bạch Ngọc Quan , nàng gần như tiêu hết số tiền tích góp, chi phí của nàng cũng trở nên eo hẹp. Vốn là, lần tiến cung này, nàng vẫn luôn lo lắng chuyện tiền bạc. Sau đó, vào tối ngày hôm qua, mẫu thân đưa cho nàng ngân phiếu vạn lượng, bây giờ phụ thân lại đưa cho nàng ngân phiếu vạn lượng nữa. Xem ra, tại, bạc của mình dư dả."

      Nghĩ đến đây, Triệu Khả Nhân khiêu khích nhìn Triệu Khả Nhiên, bởi vì, theo như nàng ta biết, lần này mẫu thân hề đưa cho Triệu Khả Nhiên phân tiền nào. Điều này, làm nàng vô cùng đắc ý.

      Đối diện với ánh mắt của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cũng tức giận chút nào. ra việc mẫu thân đưa ngân phiếu cho Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên sớm biết, mà ra chuyện này cũng chẳng có gì to tát. Từ trước đến nay, nàng biết mẫu thân thiên vị, hơn nữa, bây giờ nàng và mẫu thân đoạn tuyệt rồi, mẫu thân càng có khả năng đưa ngân phiếu cho nàng. Việc này cũng chẳng có gì là lạ.

      Triệu Tùng nhìn Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân, mở miệng , "Khả Nhiên, Khả Nhân, trước khi các con tiến cung, ta có vài lời muốn nhắc nhủ. Các con phải nhớ kỹ, tuyển phi yến lần này phải là chuyện bình thường, chuyện lần này liên quan đến đại trong tương lai của các con, các con nhất định phải biểu tốt, biết ?"

      Sau khi nghe Triệu Tùng , Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân đồng thanh đáp, "Nữ nhi cẩn tuân lời dạy của phụ thân."

      Triệu Tùng gật đầu, tiếp tục , "À! Còn nữa, tất cả hành hành động ở trong cung của các con nhất định phải cẩn thận. Phải biết rằng quý nhân trong cung rất nhiều, nên phải vạn cẩn thận. Đừng xảy ra xung đột với người khác, dù gì đó cũng là trong cung, hơn nữa các tiểu thư tiến cung đó đều là khuê tú của các đại gia tộc, nếu có thể giao hảo với bọn họ, cũng vô cùng có lợi cho tương lai của các con."

      Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân cứ như vậy lẳng lặng nghe Triệu Tùng chỉ bảo. Ngoài mặt, hai người nghe rất nghiêm túc, nhưng rốt cuộc bọn họ nghe vào được mấy chữ, biết được.

      Triệu Khả Nhiên nhìn Triệu Tùng dùng quyền của phụ thân, mà cảm thấy nực cười, mười mấy năm trong quá khứ, phụ thân có lẽ cũng chưa từng chú ý đến mình giống như hôm nay! Nếu mình có cái danh hiệu quận chúa này, nếu mình được mời đến tham gia tuyển phi yến, phụ thân này của mình có lẽ quên ông còn có nữ nhi là mình!

      Còn Tần Hương Hà ngồi bên cạnh Triệu Tùng luôn nhìn Triệu Khả Nhân với ánh mắt hiền hòa. Nàng ta bây giờ, tựa như thấy được tương lai tốt đẹp của Triệu Khả Nhân. Còn về Triệu Khả Nhiên, ngay cả nhìn nàng ta cũng lười nhìn. Bây giờ trong mắt nàng ta, nàng ta chỉ có nữ nhi chính là Triệu Khả Nhân mà thôi.

      Nhưng, dù là lời dạy bảo của Triệu Tùng, hay xem của Tần Hương Hà, Triệu Khả Nhiên cũng chẳng hề cảm thấy gì.

      bao lâu, trong cũng phái xe ngựa đến. Rốt cục Triệu Tùng cũng ngừng lời dạy bảo, rất nhanh, tất cả mọi người trong Thái sư phủ đều tập trung ở cổng tiễn đưa. Dù gì, lần tiến cung này là chuyện đại , nếu may mắn, chừng lúc quay về thân phận hoàn toàn thay đổi.

      Vừa đến cổng, mọi người thấy hai chiếc xe ngựa dừng ở cổng. Nhưng, hai chiếc xe ngựa này khác nhau rất nhiều. chiếc trong đó thoạt nhìn tương đối sang trọng, hơn nữa khá lớn, có thể thấy được chiếc xe ngựa này rất thoải mái. Còn chiếc còn lại bằng, nó hơn, cũng sang trọng như vậy. Bên cạnh xe có thái giám đứng đợi.

      Sau khi thấy bọn Triệu Khả Nhiên ra, tên thái giám đó liền tiến lên, mở miệng , "Văn quận chúa, Triệu nhị tiểu thư, sắp đến giờ tiến cung rồi, mời hai vị lên xe!"

      Thời gian tiến cung sắp tới rồi, Triệu Tùng cũng biết tuyệt đối thể chậm trễ hơn nữa. Vì thế, sau khi dặn dò đơn giản vài câu, liền để cho Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân nhanh chóng lên xe ngựa.

      Triệu Khả Nhân cần suy nghĩ, tới chiếc xe ngựa sang trọng kia, muốn lên xe. Hai chiếc xe ngựa này vừa nhìn biết là khác nhau, nên Triệu Khả Nhân mới muốn giành lên xe ngựa sang trọng trước, theo nàng, chiếc xe ngựa này là chuẩn bị cho nàng. Mà Triệu Khả Nhiên sao! Sau khi nhìn thấy hành động của Triệu Khả Nhân, cũng so đo, đối với nàng, ra ngồi chiếc xe ngựa nào cũng quan trọng. Nhưng, ngờ, tên thái giám đợi ở bên lại tới ngăn cản Triệu Khả Nhân.

      Sau khi thấy người ngăn cản mình, Triệu Khả Nhân chau mày, "Vị công công này, thời gian sắp đến rồi, chúng ta phải tiến cung rồi, sao ngài lại ngăn cản ta vậy?"

      Sau khi hành lễ với Triệu Khả Nhân, công công đó mở miệng , "Đúng vậy, Triệu nhị tiểu thư, thời gian sắp đến rồi, cho nên, mời tiểu thư lên xe! Đừng làm chậm trễ nữa."

      Sau khi nghe thái giám này , Triệu Khả Nhân thấy rất vui, nhưng nàng ta cũng biết, thể lại phát sinh xung đột với thái giám trước mắt này, nên nàng ta nhẫn nhịn , "Ta biết, ta chính là muốn lên xe! Vì thế, vị công công này, mời ngài tránh ra chút, được ?"

      Triệu Khả Nhân cho là mình ràng như vậy rồi, tên thái giám này nhất định tránh ra. Nhưng khiến nàng ta ngờ là, tên thái giám đó vẫn đứng ở đó như cũ.

      "Triệu nhị tiểu thư, ta nghĩ, tiểu thư hiểu lầm rồi, chiếc xe ngựa này phải chuẩn bị cho tiểu thư. Tiểu thư nên lên chiếc kia mới đúng."

      "Cái gì?" Sau khi nghe tên thái giám , Triệu Khả Nhân cảm thấy rất vui, "Công công, ta kính ngài là người trong cung phái đến, nhưng ngài cũng thể như vậy được, phải sao? Thế nào, ngay cả ta ngồi xe ngựa nào, ngài cũng muốn quản, phải ?"

      "Nô tài dám." Sau khi nghe Triệu Khả Nhân , trong lòng thái giám này có chút vui, nhưng vẫn nhịn mà , "Triệu nhị tiểu thư, phải là ta muốn quản, nhưng ngồi chiếc xe ngựa nào phải do ta sắp xếp, ta chỉ là phụng mệnh hành mà thôi, tiểu thư cũng nên làm khó ta."

      Sau khi nghe tên thái giám , Triệu Khả Nhân tức giận mở miệng , "Thế nào, lẽ nào chiếc xe ngựa này ta được ngồi, phải ? Vậy ngươi , ta được ngồi, vậy ai được!"

      Thấy dáng vẻ cố tình gây của Triệu Khả Nhân, tên giái giám này thấy vô cùng phản cảm, nhưng vẫn thể để Triệu Khả Nhân lên chiếc xe này.

      Thấy bên này dường như xảy ra chuyện gì, Triệu Tùng vội vã tới. chỉ có Triệu Tùng, cả Tần Hương Hà và Triệu Khả Nhiên sau khi nghe được động tĩnh, cũng đều qua.

      Triệu Tùng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nên đành mở miệng hỏi, "Làm sao vậy, Khả Nhân, sao con còn chưa lên xe! phải thời gian sắp đến rồi sao?"

      Thấy Triệu Tùng tới, Triệu Khả Nhân vô cùng ủy khuất nhìn phụ thân mình, mở miệng , "Phụ thân, con cũng muốn lên xe, nhưng ta cho con lên!"

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhân , Triệu Tùng cảm thấy rất nghi hoặc, thế nhưng, ta vẫn hết sức ôn hòa nhã nhặn mở miệng hỏi, "Vị công công này, cho ta hỏi câu, tại sao ngài muốn ngăn cản tiểu nữ lên xe vậy?"

      Triệu Tùng nhìn tình toàn diện hơn so với Triệu Khả Nhân nhiều. Những người làm người hầu ở trong cung, có người nào mà tinh khôn! Bọn họ làm việc đều rất cẩn thận, vì thế bọn họ tuyệt đối phải cố ý làm khó dễ, hẳn là có nguyên nhân mới đúng.

      Sau khi thấy Triệu Tùng, tên thái giám đó cung kính hành lễ rồi mở miệng , "Triệu thái sư, phải ta muốn làm khó nhị tiểu thư, chiếc xe ngựa này thể để nhị tiểu thư ngồi. Chiếc xe ngựa này phải chuẩn bị cho nhị tiểu thư. Nhị tiểu thư nên lên chiếc xe ngựa kia mới đúng."

      Sau khi nghe tên thái giám , Triệu Tùng còn chưa kịp mở miệng, Triệu Khả Nhân cảm thấy bất mãn rồi, "Tại sao ta nhất định phải ngồi chiếc xe ngựa kia! ràng hai chiếc xe ngựa đều đến đón chúng ta. Ta chọn chiếc này, tỷ tỷ chọn chiếc kia, chúng ta đều có ý kiến gì, có gì mà được cơ chứ."

      Sau khi Triệu Khả Nhân , tên thái giám đó cảm thấy vô cùng khó xử, mở miệng , "Nhị tiểu thư, thực phải ta muốn làm khó tiểu thư, nhưng chuyện này được quyết định từ sớm rồi. Chiếc xe ngựa này là Phủ nội vụ chuẩn bị cho Văn quận chúa, tiểu thư thể ngồi. Tiểu thư nên lên chiêc xe ngựa kia mới đúng."

      Trong lòng tên thái giám này cũng cảm thấy rất vô tội, bản thân gây với ai rồi. trắng ra, chiếc xe ngựa này cũng phải do ta chuẩn bị, là do Phủ nội vụ chuẩn bị, chẳng qua là phụng mệnh hành mà thôi. Triệu nhị tiểu thư này phải rất ôn nhu thanh nhã hay sao? Sao lại cứ làm khó mình hoài vậy!

      Sau khi nghe được tên thái giám , Triệu Khả Nhân càng thêm bất bình. Dựa vào cái gì, xe ngựa mà Triệu Khả Nhiên ngồi lại tốt hơn xe ngựa của nàng ta! Triệu Khả Nhiên có giỏi giang gì chứ, lần đó chẳng qua là may mắn mới có thể làm ra bài thơ hay như vậy mà thôi. Hoàng thượng chẳng qua là nhất thời mê muội, mới phong Khả Nhiên làm quận chúa. Nếu luận về tướng mạo, luận tài học, cái nào bản thân nàng cũng đều vượt qua Triệu Khả Nhiên, dựa vào cái gì mà Triệu Khả Nhiên có được đãi ngộ tốt hơn nàng.

      Nghĩ đến đây, Triệu Khả Nhân muốn nhượng bộ, "Vị công công này, ngài xem, ta ngồi chiếc xe ngựa này, tỷ tỷ cũng có ý kiến, vậy có gì mà được! Hơn nữa, ta và tỷ tỷ là tỷ muội, tỷ để bụng, cho nên ngài hãy tránh ra ! Đừng làm lỡ thời gian tiến cung nữa."

      Triệu Khả Nhân kiên trì muốn ngồi xe ngựa này, lúc đầu là muốn kém hơn Triệu Khả Nhiên. Nhưng bây giờ Triệu Khả Nhân là tranh hơn thua. Nàng ta muốn ngồi chiếc xe ngựa này, chính là muốn chứng minh nàng ta cao quý hơn Triệu Khả Nhiên. Hơn nữa nàng ta chắc chắn Triệu Khả Nhiên mở miệng. Tuy rằng nàng ta và Triệu Khả Nhiên trở mặt. Nhưng ngoài mặt, hai người chính là hảo tỷ muội, nên Triệu Khả Nhiên tuyệt đối mở miệng.

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhân , Triệu Khả Nhiên ở bên thấy nực cười, rốt cuộc là nàng đồng ý đổi xe ngựa với nàng ta lúc nào vậy. Sao nàng lại hay biết! Xem ra Triệu Khả Nhân vẫn lợi hại! Có thể trợn tròn mắt mà dối ở đây. Nhưng tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Triệu Khả Nhiên hề ra. biết tại sao, Triệu Khả Nhiên nghĩ, tên thái giám đó dễ dàng thỏa hiệp như vậy, xem ra hôm nay Triệu Khả Nhân sắp xấu mặt rồi.

      tình cũng đúng như Triệu Khả Nhiên suy đoán, dù nghe Triệu Khả Nhân giải thích, tên thái giám đó cũng chịu tránh ra, mà vô cùng kiên trì, "Nhị tiểu thư, chuyện này là Phủ nội vụ sắp xếp, nô tài dám chống lại mệnh lệnh, mong tiểu thư nên làm khó nô tài. Hơn nữa, thời gian thực sắp đến rồi, tiểu thư vẫn nên nhanh chóng lên xe trước ! Nếu làm lỡ thời gian tốt đâu."

      Thấy mình cũng như vậy rồi mà tên thái giám này vẫn nhượng bộ. Triệu Khả Nhân càng thêm tức giận. Sau khi thấy thế, Tần Hương Hà ở bên cũng mở miệng , "Vị công công này, hai người bọn họ đều là nữ nhi của ta, ra ai ngồi chiếc xe ngựa này phải đều giống nhau sao? Đích đến của bọn họ cũng đều là trong cung mà thôi. Hơn nữa, ngài xem, sắp xếp như vậy, bọn họ cũng có dị nghị gì, phải sao? Nếu như vậy, ngài cũng đừng ngăn cản nữa. Hãy nhanh chóng để Khả Nhân lên xe ! Nếu , trễ giờ đó."

      Thấy ngay cả mẫu thân cũng đứng về phía mình, Triệu Khả Nhân vô cùng đắc ý. Nàng ta dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Triệu Khả Nhiên, dường như , nhìn xem! Ngay cả mẫu thân cũng giúp ta. Dù thế nào, ngươi cũng so với ta được.

      Thấy được ánh mắt của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên hề để ý. Theo nàng, tên thái giám này dễ dàng thỏa hiệp, Triệu Khả Nhân hình như vui vẻ quá sớm rồi.

      Sau khi nghe Tần Hương Hà , bất mãn trong lòng tên thái giám càng nhiều. ta thấy, Triệu Khả Nhân coi ai ra gì, chừng là do Tần Hương Hà dạy dỗ. Hai người bọn họ dễ dàng, chuyện này chỉ là đổi xe ngựa mà thôi sao? Chuyện xe ngựa chỉ là , thân phận địa vị mới là lớn, lần này tất cả xe ngựa đều là do Phủ nội vụ sắp xếp, bản thân nào có thể làm chủ! Đều là người muốn tiến cung tham gia tuyển phi yến, sao lại điêu ngoa tùy hứng như vậy chứ!

      Tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng vẫn rất cung kính , "Vậy được rồi! Nếu các ngươi đều như vậy, vậy ta đành phải đồng ý."

      Nghe thế, Triệu Khả Nhân hết sức đắc ý nhìn Triệu Khả Nhiên. Tuy Triệu Khả Nhiên là quận chúa, nhưng cũng so được với nàng ta phải sao! Còn cái gì mà xe ngựa chuẩn bị cho Triệu Khả Nhiên, vài lời của nàng phải tranh được rồi sao! Xem ra quận chúa Triệu Khả Nhiên này cũng chẳng có gì đáng ngại.

      Thế nhưng, khi Triệu Khả Nhân còn đắc ý về thắng lợi của mình, tên thái giám đó lại mở miệng , "Nếu nhị tiểu thư nhất định phải ngồi chiếc xe ngựa này, vậy nô tài cũng tiện ngăn cản. Thế nhưng, tin rằng nhị tiểu thư cũng biết, xe ngựa lần này đều do Phủ nội vụ sắp xếp. Hơn nữa, Phủ nội vụ là dựa vào tôn ti mà sắp xếp. Thế nhưng, nhị tiểu thư, tiểu thư là quý nhân, tiểu thư chịu tuân theo sắp xếp của Phủ nội vụ, về điều này nô tài cũng có cách nào."

      Sau khi nghe tên thái giám , sắc mặt của Triệu Khả Nhân từ từ trở nên tái nhợt, ý của mình biết phân biệt tôn ti dưới sao?

      Thấy sắc mặt của Triệu Khả Nhân thay đổi, tên thái giám cũng có dừng lại mà tiếp tục , "Chắc hẳn nhị tiểu thư cũng biết, lần này mời tiểu thư các gia tộc tham gia tuyển phi yến, chính là muốn chọn phi tử cho các vị hoàng tử, trong đó còn bao gồm cả chính phi của thái tử. Phải biết rằng, nếu muốn làm tức phụ (con dâu) của hoàng gia, vậy phẩm chất cần có là thể thiếu, phải sao? Nếu hôm nay nhị tiểu thư vẫn cứ muốn ngồi xe ngựa của Văn quận chúa, như vậy nếu hoàng thượng biết được chuyện này, biết nhị tiểu thư có còn cơ hội được chọn hay !"

      Sắc mặt của Triệu Khả Nhân lập tức trở nên trắng bệch, nàng ta chỉ là muốn cướp danh tiếng của Triệu Khả Nhiên mà thôi, lại chưa từng nghĩ tới hậu quả của hành động như vậy. Nàng ta rất muốn xem lời của tên thái giám này, nhưng nàng ta hiểu , ta rất có lý. Chuyện hôm nay nếu truyền ra ngoài, vậy bản thân nàng còn cơ hội làm thái tử phi. Nếu để hoàng thượng biết nàng tranh giành xe ngựa của tỷ tỷ mình như vậy, vậy cho dù thái tử có mở lời, hoàng thượng cũng tuyệt đối đồng ý. Đến lúc đó, nàng phải làm thế nào mới tốt đây!

      chỉ có Triệu Khả Nhân, ngay cả sắc mặt của Triệu Tùng và Tần Hương Hà đứng bên cạnh cũng đại biến. Vừa rồi Triệu Khả Nhân giành xe ngựa, ra Triệu Tùng cũng để ý lắm, nghĩ rằng chẳng qua là tiểu nương đùa giỡn mà thôi, mà Tần Hương Hà càng quan tâm, trong mắt Tần Hương Hà, chỉ có Triệu Khả Nhân mới là niềm kiêu ngạo của nàng ta. Vì thế đối với hành vi của Triệu Khả Nhân, Tần Hương Hà rất tán thành. Thế nhưng, bọn họ quên là, bây giờ là tham gia tuyển phi yến, nếu hành vi như vậy của Triệu Khả Nhân mà truyền ra ngoài, vậy lần này nàng ta chẳng có hi vọng nào rồi.

      Triệu Tùng vô cùng tức giận liếc mắt nhìn Tần Hương Hà, trong lòng ngừng oán giận, vì vừa rồi Tần Hương Hà ngầm đồng ý đối với hành vi của Triệu Khả Nhân. Thấy Triệu Tùng trách cứ, trong lòng Tần Hương Hà hết sức hối hận.

      Triệu Tùng liền vội vàng tiến lên, len lén nhét tấm ngân phiếu vào tay tên thái giám, mở miệng , "Vị công công này, chuyện mới vừa rồi đích là lỗi của tiểu nữ, nhưng mà tiểu nữ cũng phải cố ý. Lúc bình thường, ở nhà, nàng và tỷ tỷ đều ầm ĩ quen rồi, nên mới có hành động như thế. Nhưng mà, bây giờ, tiểu nữ cũng biết lỗi rồi. Ngài đại nhân chấp tiểu nhân, chuyện này, ngài hãy xem như chưa từng nhìn thấy là được rồi."

      Tên thái giám đó lại nhận ngân phiếu mà Triệu Tùng nhét vào. Thấy tình hình như vậy, Triệu Tùng vô cùng sốt ruột.
      Last edited: 28/8/16

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 135: Đối chọi gay gắt



      Đối mặt với ngân phiếu Triệu Tùng đưa tới, thái giám kia cũng nhận. Thấy tình hình như vậy, Triệu Tùng gấp đến độ xoay quanh.

      Chứng kiến phụ mẫu mình vì chuyện của Triệu Khả Nhân gấp đến độ xoay quanh, trong lòng Triệu Khả Nhiên cũng có cảm giác gì nhiều lắm, chẳng qua cảm thấy có chút buồn cười mà thôi. Xem ra, lần này Triệu Khả Nhân đúng là đá trúng cửa sắt rồi. Lúc nãy, nàng ta khí diễm kiêu ngạo như vậy, tại đương nhiên thái giám này mua món nợ của nàng ta. Lần này họa của Triệu Khả Nhân chính là xông lớn.

      Triệu Tùng vô cùng gấp gáp, vì vậy thái giám xong hết sức ràng rồi, tuyệt đối báo chuyện này lên. Đến lúc đó, danh tiếng của Khả Nhân bị hỏng, này đến lúc đó cho dù tham gia tuyển phi yến cũng tuyệt đối được tuyển lên. Mình tốn công phu lớn như vậy, mới giải trừ hôn ước của Khả Nhân, nếu lần này Khả Nhân được tuyển, vậy mình cố gắng phải tất cả đều uổng phí sao?

      Ngay lúc xung quanh căng thẳng, Triệu Tùng thấy Triệu Khả Nhiên đứng ở bên, đột nhiên nhớ tới lần trước Lý Phúc Toàn đối với Khả Nhiên tôn kính. Giống như thấy được hi vọng, Triệu Tùng nhìn về phía Triệu Khả Nhiên ra hiệu bằng mắt, ý bảo nàng mở miệng câu.

      nhìn đùa giỡn lâu như vậy Triệu Khả Nhiên cảm thấy cũng đủ rồi, hơn nữa nếu nhanh lên chút, có thể thời gian lại còn kịp. Nghĩ đến điểm này, Triệu Khả Nhiên tiến lên bước, mở miệng , "Vị công công này, tiểu muội tuổi còn , ngươi cần gì phải vì chút chuyện này tức giận! Lại thời gian sắp đến, đến lúc đó nếu là làm trễ nãi thời gian, vậy cũng tốt. Ngươi sao?"

      Đối mặt với Triệu Khả Nhiên, thái độ của thái giám này cùng với vừa rồi hoàn toàn khác nhau, trở nên hết sức cung kính, sau khi thi lễ với Triệu Khả Nhiên, vô cùng cung kính mở miệng : "Nếu Văn Quận chúa như vậy, nô tài cũng dám gì. Văn Quận chúa đúng, tại xin Quận chúa lên xe !"

      xong, thái giám này lập tức liền nhường ra, ý tứ hết sức ràng, chính là muốn xin Triệu Khả Nhiên tiến lên chiếc xe ngựa tương đối sang trọng. Sau khi thấy tình cảnh như thế Triệu Khả Nhân hận đến cắn răng nghiến lợi. Nhưng nàng ta lại dám lên tiếng nữa, dù sao nàng ta còn chưa quên chuyện vừa rồi.

      Chỉ là các nàng cũng được phép tiếp tục suy nghĩ tình nhiều hơn nữa, bởi vì nếu xuất phát, chỉ sợ thời gian còn kịp rồi. Bái biệt phụ mẫu xong, Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân mang theo nha hoàn, ngồi lên xe ngựa trong cung chuẩn bị. Lần vào cung này Triệu Khả Nhiên dẫn theo Cầm Hương Thi Hương, mà Triệu Khả Nhân dẫn theo Nhàn Vân và Nhàn Lạc.

      Bên ngoài xe ngựa, nhìn xe ngựa mang theo Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân dần dần xa, trong mắt của Triệu Lâm và Triệu Hồng ở lại tại đại môn phủ Thái Sư tràn đầy hâm mộ. ra trong lòng của các nàng cũng rất muốn tham gia tuyển phi yến, thử hỏi người nữ tử nào mộng vương phi đây? Họ cũng ngoại lệ.

      Mặc dù họ giống Triệu Oánh náo, nhưng mà ở tại chỗ sâu nội tâm của các nàng, cũng là vô cùng khát vọng có thể được tham gia tuyển phi yến. Nhưng trong lòng các nàng hiểu, căn bản là thể nào chuyện này, họ chỉ là tiểu thư thứ xuất của phủ Thái Sư mà thôi. Hơn nữa, di nương của các nàng vẫn còn địa vị thấp trong di nươn trong phủ. Lúc bình thường, họ đều chỉ có thể dựa vào mẫu thân che chở tới ngày mà thôi.

      ra trong lòng của các nàng vẫn hết sức ràng, tương lai của mình tuyệt đối thể nào tốt giống như Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân. Nhưng trong lòng các nàng vẫn là tràn đầy cam lòng.

      Lý di nương đứng ở bên người các nàng gặp bộ dạng của các nàng, trong lòng rất đau. Ở trong phủ Thái Sư, nàng ta chính là im lặng tồn tại. Nàng ta rất ràng thân phận của mình. trắng ra là nàng ta chẳng qua chỉ đúng là phu nhân là công cụ sủng mà thôi. Nhưng mình có tiền đồ, sinh hai người đều là nữ hài tử. Nhìn ánh mắt hâm mộ của nữ nhi mình như vậy, trong lòng của nàng ta vẫn là rất đau. Nhưng nàng ta cũng có cách nào, ở trong phủ nàng ta lại thấy quyền lực, cũng có sủng ái của lão gia, sinh kế chỉ có thể dựa vào phu nhân.

      Nhìn hai nữ nhi của mình, Lý di nương rất hoài nghi, rút cuộc mình nhiều năm trước tới nay im hơi lặng tiếng là đúng hay sai đây? Chính mình là mực tránh né, vậy nữ nhi của mình có chính là tương lai tốt đẹp sao? Lần đầu tiên Lý di nương bắt đầu suy nghĩ sâu xa cái vấn đề này.

      Triệu Khả Nhiên ngồi ở trong xe ngựa cảm giác tâm tình vẫn đủ phức tạp. Nàng biết, chính mình lần vào cung, sau khi trở về thân phận của khẳng định chính là giống như vậy rồi. Chỉ là trong lòng nàng cũng tin tưởng, cuộc sống tương lai của mình, nhất định càng thêm trở nên tốt đẹp. Mà Triệu Khả Nhân ngồi ở chiếc xe ngựa khác, tại như nhau cũng đắm chìm trong ảo tưởng tương lai tốt đẹp, tại nàng ta suy nghĩ, rất nhanh nàng ta có thể trở thành thái tử phi. Đến lúc đó, nàng ta bắt đầu đem tất cả người từng có lỗi với nàng ta toàn bộ đều giẫm ở dưới chân, mặc kệ là Triệu Khả Nhiên, Tần Y Miểu, hay là thái giám hôm nay, nàng ta đều bỏ qua.

      Chỉ là, mặc kệ người trong xe ngựa nghĩ thế nào, xe ngựa vẫn nhanh về phía trong cung tới.

      Rất nhanh, xe ngựa cũng tới trong hoàng cung. Vốn là theo quy định, xe ngựa thể lái vào trong hoàng cung. Nhưng bởi vì hôm nay là nhận mọi người đến tham gia tuyển phi yến, cho nên cho dù xe ngựa đến hoàng cung, cũng tiếp tục chạy.

      Cũng lâu lắm, xe ngựa cũng ngừng lại. Do Cầm Hương Thi Hương nâng đỡ, Triệu Khả Nhiên xuống xe ngựa. Vừa xuống xe ngựa, Triệu Khả Nhiên liền phát mình đến trong vườn hoa. Nhưng cụ thể là trong cung điện người nào, nàng phải vô cùng ràng rồi.

      Rất nhanh, Triệu Khả Nhân cũng xuống xe ngựa, nhằm về phía Triệu Khả Nhiên tới. ra cũng phải là nàng ta muốn đến gần Triệu Khả Nhiên, nhưng mà dù sao tại là trong cung rồi, tại đây trước mặt người ngoài nhất định hai người cần hải duy trì biểu tượng tỷ muội tốt mới được.

      Sau khi Triệu Khả Nhiên xuống xe ngựa, sau đó thái giám kia thi lễ với Triệu Khả Nhiên, cáo lui trước. Nhìn gã thái giám chỉ cung kính với Triệu Khả Nhiên, đối với mình cũng là chẳng thèm ngó tới, Triệu Khả Nhân cảm thấy hết sức tức giận, nhưng mà nàng ta cũng biết, bây giờ là ở trong cung mình tuyệt đối thể bốc đồng. Cho nên, nàng ta đành phải đem tất cả bất mãn đều nuốt vào trong bụng.

      Đối với Triệu Khả Nhân bất mãn hay , Triệu Khả Nhiên chút quan tâm. tại nàng tương đối muốn biết tại rút cuộc chính mình phát ở nơi nào. Triệu Khả Nhiên nhìn chung quanh bốn phía cái xong, cảm thấy an tâm ít, bởi vì ở chỗ này, nàng nhìn thấy ít người quen.

      bao lâu, Triệu Khả Nhiên cũng thấy được Lâm Tú Tú và Vân Y Y. Sau khi thấy được hai người, Triệu Khả Nhiên suy nghĩ có phải muốn lên chào hỏi hay , chỉ là lúc này, giọng từ phía sau nàng truyền đến.

      "Khả Nhiên biểu muội, Khả Nhân biểu muội, các ngươi cũng tới sao!"

      Nghe được thanh, sau đó Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân đồng thời xoay đầu lại, liền thấy được Tần Y Miểu về phía các nàng. Hôm nay Tần Y Miểu ăn mặc hết sức đẹp mắt, hoa màu hồng nhạt bao quanh thân, áo choàng sa y màu trắng, cổ lộ ra đường cong duyên dáng có thể thấy được xương quai xanh, váy phúc điệp như ánh trăng lưu động, vãn dĩ ba thước có thừa, khiến cho dáng càng thêm ung dung dịu dàng, ba ngàn tóc đen dùng dây cột tóc buộc lên, đầu cắm trâm hồ điệp, tóc đen rũ xuống trước ngực, thoa phấn , chỉ tăng màu sắc, hai bên má như như màu hồng tạo nên loại cảm giác mềm mại đáng như cánh hoa, cả người giống như bươm buớm tung bay theo gió, vừa tựa như băng tuyết thông minh.

      Tần Y Miểu vừa vào, nhất thời Triệu Khả Nhân liền trở nên ảm đạm thất sắc. Mặc dù đều là tứ đại mỹ nữ kinh thành, nhưng thể , tại hôm nay trang hoàng lên vẫn là hơn Triệu Khả Nhân chút. Chỉ là, mặc dù Tần Y Miểu Triệu Khả Nhân cái đầu, nhưng mà bởi vì Triệu Khả Nhiên là trang phục Quận chúa, cho nên đối mặt với mỹ lệ của Tần Y Miểu, như cũ kém chút nào. Cho nên, trong ba người đứng chung chỗ, Triệu Khả Nhân dĩ nhiên là người xuất sắc nhất.

      Đối mặt với đè ép chính mình là Tần Y miểu và Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Khả Nhân vô cùng bất mãn. Nghĩ đến nàng ta vẫn luôn là trong tứ đại mỹ nhân kinh thành, được tất cả tán tụng, nhưng ngờ có ngày nàng ta chỉ có thua bởi Tần Y Miểu, lại vẫn thua bởi Triệu Khả Nhiên. Nghĩ đến đây, Triệu Khả Nhân liền cảm thấy vô cùng bực bội.

      Mặc kệ Triệu Khả Nhân nghĩ như thế nào, sau khi thấy Tần Y Miểu đến gần, Triệu Khả Nhiên vẫn cười phúc thân cái, mở miệng : "Y Miểu biểu tỷ tốt lành."

      Sau khi thấy hành động của Triệu Khả Nhiên, Tần Y Miểu vội vàng ngăn lại, "Làm sao như vậy được! Khả Nhiên biểu muội, tại muội là Quận chúa rồi, tại sao có thể hành lễ với tỷ! Như vậy chính lá hợp lí đó!"

      Mặc dù Tần Y Miểu tự nhận là mình là nhận được lễ của Triệu Khả Nhiên, nhưng tại chính là ở trước công chúng, Triệu Khả Nhiên hành lễ với mình, nếu như bị người có lòng thấy, kia tốt đối với danh tiếng của mình! Nghĩ đến đây, Tần Y Miểu vội vàng ngăn Triệu Khả Nhiên hành lễ.

      Sau khi thấy hành động của Tầm Y Miểu, Triệu Khả Nhiên biết nàng ta cố kỵ, cho nên cũng có cưỡng cầu, hơn nữa mình chỉ đúng là lễ phép phải làm như vậy mà thôi, cũng phải tâm phải hành lễ với nàng ta.

      Nhìn Tần Y Miểu, Triệu Khả Nhiên cười cười, mở miệng ” "Y Miểu biểu tỷ, hôm nay tỷ đến đúng là sớm đó! Chúng muội vừa mới đến mà thôi."

      Tần Y Miểu cười cười, mở miệng : "Ta chỉ là cũng vừa tới bao lâu, chỉ là so với các ngươi sớm chút mà thôi.

      xong, Tần Y Miểu nhìn về phía Triệu Khả Nhân, ánh mắt nhất thời thêm phần ý lạnh” "Khả Nhân biểu muội, muội cũng tới rồi, đúng là ngoài dự liệu của ta đó!"

      Sau khi thấy bộ cạng của Tầm Y Miểu, trong lòng của Triệu Khả Nhân cảm thấy bất mãn hết sức. Khi vừa mới thấy nàng ta so sánh ăn mặc với Tần Y Miểu, trong lòng nàng cũng rất bất mãn. Nhưng bây giờ, Tần Y Miểu dám nàng tới là ngoài dự đoán. Chẳng lẽ, mình nên tới sao?

      Triệu Khả Nhân cười nhìn về phía Tần Y Miểu, trong mắt đồng dạng là tràn đầy ý lạnh: "Y Miểu biểu tỷ, tủ đây là ý tứ gì! Lần này tuyển phi yến chính là rất nhiều đại gia tiểu thư đều có được mời tới tham gia. Muội đến tham gia, cái này có cái gì kỳ quái đâu. Hay là Y Miểu biểu tỷ cảm thấy muội có tư cách tới tham gia!"

      Nhìn dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Tần Y Miểu cười như cười : "Khả Nhân biểu muội, muội hiểu lầm, ta có thể muội có tư cách tham gia sao? Phải biết, dượng nhưng khi hướng Thái Sư a! Ngươi như thế nào lại có mình tới tham gia đây? Chỉ là, tỷ có chút rất là hiếu kỳ. Khả Nhân biểu muội, phải là muội đính hôn rồi sao? Như nào đây đến tham gia lần tuyển phi yến này đây?"

      Nghe được Tần Y Miểu xong, Triệu Khả Nhiên ủng hộ ở trong lòng. Tần Y Miểu xong đúng là tốt! mũi tên thẳng trúng đích! Xem ra chuyện lần trước chính mình đối với Tần Y miểu nhắc tới chuyện là có tác dụng. tại Tần Y Miểu cũng biết chuyện giữa thái tử và Triệu Khả Nhân, nếu , nàng ta là biết cái này dạng nhằm vào Triệu Khả Nhân. Hơn nữa, Tần Y Miểu xem ra giống như biết Triệu Khả Nhân từ hôn được rồi. Nếu , mới vừa rồi vừa thấy mặt, mà phải chờ tới bây giờ mới dùng cái này câu tới châm chọc Triệu Khả người. Xem ra, giá hạ tử là có kịch hay nhìn.

      Nghĩ đến đây chút, Triệu Khả Nhiên liền quyết định, mình vẫn là nên lên tiếng, vẫn là lẳng lặng xem cuộc vui là được, tránh cho chiến hỏa thiêu đốt đến từ mấy đầu.

      Chỉ là thể , Tần Y Miểu đích xác là biết chuyện Triệu Khả Nhân từ hôn rồi. ra từ lần trước sau khi nghe được Triệu Khả Nhiên nhắc nhở, nàng ta trở về tìm người điều tra lần. Phát kết quả, Triệu Khả Nhiên có lừa nàng. Triệu Khả Nhân ở trong bóng tối quyến rũ thái tử điện hạ. Dù sao nàng là tuyệt đối thừa nhận là thái tử điện hạ trước đối với Triệu Khả Nhân sinh ra hứng thú. Theo ý nàng ta, chính là Triệu Khả Nhân mực quyến rũ thái tử điện hạ mà thôi.

      Sau khi biết chuyện này, Tần Y Miểu liền giận đến nổi trận lôi đình. Mình ràng từng cảnh cáo Triệu Khả Nhân, cần cố gắng đánh chủ ý lên thái tử điện hạ. Nhưng vậy mà Triệu Khả Nhân biết như vậy rồi mà còn cố phạm phải, mình nếu là phải nhịn xuống, vậy phải là Tần Y Miểu rồi. Nhất là biết Triệu Khả người thế nhưng vì quyến rũ thái tử điện hạ, hôn ước của nàng ta đều lui rồi, hỏa khí của mình càng thắng.

      Mà Triệu Khả Nhân khi vừa nghe đến Tần Y Miểu nhắc tới hôn trước kia của mình, trong mắt liền nhanh chóng thoáng qua tia ánh sáng oán độc, nàng tại mặc dù từ hôn rồi, hơn nữa sai lầm cũng đẩy tới người Lâm Khê Nhiễm. Nhưng vô luận là lỗi của ai, chuyện từ hôn này, rốt cuộc là nét bút hỏng trong cuộc đời nàng ta, cho nên nàng ta muốn bất luận kẻ nào nhắc tới.

      Chỉ là, Triệu Khả Nhân cũng biết, tại lúc này mình là tuyệt đối thể yếu thế, cho nên mạnh chống lên nụ cười, mở miệng : "Y Miểu biểu tỷ, hôn ước của muội cũng sớm lui, nếu hoàng thượng như thế nào lại hạ chỉ đến muốn muội tham gia tuyển phi yến đây?"

      Ý tứ của Triệu Khả Nhân hết sức ràng, nàng ta tới tham gia tuyển phi yến là hoàng thượng hạ chỉ, nếu Tần Y mMiểu có ý kiến gì đại khái có thể ra với hoàng thượng.

      Nghe được Triệu Khả Nhân trả lời xong, Tần Y Miểu nhướng mày, trong lòng càng thêm bất mãn, nàng ta biết Triệu Khả Nhân là có ý gì, đó chính là nếu tại tiếp lời , đó chính là đối với hoàng thượng quyết định bất mãn, sao?

      Chỉ là, Tần Y Miểu cũng phải hạng dễ chơi, nghe được Triệu Khả Nhân, Tần Y Miểu nhìn như cảm thán mở miệng : "Ai! đúng là ngờ Khả Nhân biểu muội, ngươi thế nhưng lại giải trừ hôn ước với Lâm thế tử. Phải biết, ban đầu cả bên trong kinh thành người đều ..., hai người các ngươi quả chính là đôi trời đất tạo nên a! đúng là ngờ, mới định ra hôn ước bao lâu, các ngươi cũng giải trừ hôn ước rồi, đúng là tạo hóa trêu ngươi a!"

      Sau khi xong, Tần Y Miểu nhìn như hết sức tiếc nuối nhìn về phía Triệu Khả Nhân, nhưng từ trong mắt của Triệu Khả Nhân cũng là thấy được xích lõa trắng trợn hài lòng.

      Vừa nghe đến Tần Y Miểu xong, Triệu Khả Nhân liền giận đến thiếu chút nữa hộc máu. Mặc dù nàng ta rất muốn phản bác, nhưng lại có cách nào phản bác, bởi vì Tần Y Miểu xong đều là . Ban đầu mình vì muốn đọt lấy hôn ước này mới đặc biệt thả ra lời đồn đãi như vậy, nhưng ngờ cũng là bê đá tự đập vào chân của mình. Ban đầu chuyện huyên náo quá lớn, bây giờ lại rơi xuống đầu đề câu chuyện. Mình ban đầu chính là quá qua loa. Mặc dù Triệu Khả Nhiên là từng lui cưới, nhưng chuyện này cũng có ai biết, bởi vì lúc đầu chỉ là người hai nhà ước định bằng miệng mà thôi. Nhưng mình ban đầu vì ổn thỏa, thế nhưng vội vàng định ra hôn ước, hơn nữa còn là dùng chính là phương pháp này.
      :
      Nghĩ đến đây chút, Triệu Khả Nhân hết sức hối hận, nhưng nàng ta biết bây giờ mình có đường lui, chỉ có thể tiếp tục về phía trước, cho nên, nàng mạnh chống lên nụ cười, mở miệng ” "Biểu tỷ đùa, ban đầu vậy qua chính là chút lời đồn đại mà thôi. Lời đồn dừng lại ở trí giả, tin tưởng biểu tỷ, ngươi là tin tưởng những lời đồn đãi kia, phải sao?"

      Nghe Triệu Khả Nhân xong, nhưng mà Tần Y Tiểu chút cũng có tức giận, chỉ là cười cười: “Đúng vậy! Ta là tin những lời đồn đãi này, nhưng ban đầu những lời đồn đãi này truyền nhanh như vậy, người khác tin tưởng, ta liền biết."

      Sau khi xong, Tần Y Miểu còn hả hê nhìn Triệu Khả Nhân cái. Đối mặt với ánh mắt khiêu khích của Tần Y Miểu, mặc dù trong lòng Triệu Khả Nhân tức giận, nhưng cũng là thể làm gì.

      bên Triệu Khả Nhiên sau khi thấy được bộ dáng khuất phục của Triệu Khả Nhân, trong lòng cảm thấy hết sức sảng khoái. Xem ra đúng là bước lỗi, từng bước lỗi a! Ban đầu Triệu Khả Nhân vì hôn ước với Trung Nghĩa hầu phủ, thế nhưng làm ra chuyện như vậy. Nhưng ngờ tại chuyện này thế nhưng thành điểm nhơ nàng ta vẩy ra rồi. Xem ra, lần này Triệu Khả Nhân vẫn là tự làm tự chịu!

      Chỉ là, tại Triệu Khả Nhân mộng đẹp làm thái tử phi đây? Nàng có như vậy điểm nhơ, hoàng thượng cùng hoàng hậu đó là tuyệt đối đồng ý nàng ta làm thái tử phi. Lần này nàng ta được mời phía trước nhưng mà chỉ đúng là lo ngại mặt mũi, hoàng thượng thể lướt qua nàng ta mà thôi. Lại , cho dù có cái điểm nhơ này, chỉ bằn gia thế của nàng ta, cũng tuyệt đối đấu lại Tần Y Miểu. Chẳng lẽ nàng ta cho là, chỉ cần Thái tử thích nàng ta, nàng ta ổn thỏa ngồi lên ngai vàng thái tử phi sao? Vậy là ở nằm mơ giữa ban ngày!


      Chỉ là, trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn là có biểu lộ ra mặt, mà là mở miệng cười ” "Tốt lắm, Y Miểu biểu tỷ, Khả Nhân, chúng ta vẫn là nên lại thảo luận chuyện này, dù sao chuyện này qua, phải sao?"

      Nghe Triệu Khả Nhiên xong, Triệu Khả Nhân hết sức khiếp sợ nhìn về phía nàng. Nàng ta hiểu, làm sao Triệu Khả Nhiên thay nàng ta chuyện.

      Tần Y Miểu cũng có quấn quýt đối với việc này, bởi vì tại cho dù , người khác trong lòng cũng ràng. Chỉ là, nàng vẫn có điểm cũng hiểu, Triệu Khả Nhiên làm sao thay Triệu Khả Nhân chuyện đây? Phải hai người các nàng tình cảm tốt, vậy mình là như thế nào cũng tin tưởng. Bởi vì chuyện của Triệu Khả Nhân và Thái tử điện hạ, nàng ta tự với mình, nếu hai tỷ muội tình cảm tốt, Triệu Khả Nhiên này là tuyệt đối nhắc nhở mình. Chỉ là mặc dù biết nguyên nhân, nhưng mình cũng vẫn vui lòng mua mặt mũi Triệu Khả Nhiên, dù sao chuyện kia chính là Triệu Khả Nhiên nhắc nhở mình. Tại chút chính là thân phận bây giờ củaTriệu Khả Nhiên bất đồng, mặc dù biết nàng có thể hay tuyển thượng, nhưng là cùng với nàng giao hảo, vẫn có chỗ xấu.

      Vì vậy, Tần Y miểu cười cười: "Đúng vậy! Chuyện này có cái gì nên thảo luận, cũng qua. Xem ra là ta muốn là chu đáo. Khả Nhân biểu muội, đúng là xin lỗi! Là tỷ quan tâm muội, cho nên mới phải nhắc tới chuyện này, muội cần trách móc a!"

      Nghe được Tần Y Miểu hề áy náy, Triệu Khả Nhân nhạt mở miệng : "Y Miểu biểu tỷ quá lời, làm sao muội trách móc !"

      Triệu Khả Nhiên nhìn về phía Tần Y Miểu, mở miệng : "Biểu tỷ, xem ra, lần tuyển phi yến này, tỷ là tình thế bắt buộc nữa à! Chỉ là cũng thế, dựa vào tài của tỷ, còn có gia thế, lần tuyển phi yến này, tỷ nhất định được như nguyện."

      Nghe được Triệu Khả Nhiên xong, Tần Y Miểu cười đến hết sức hài lòng, chỉ là ngoài miệng vẫn là hết sức khiêm tốn: "Khả Nhiên biểu muội quá khen, loại chuyện như vậy nơi nào xong nhất định chứ!"

      Triệu Khả Nhân là biết tâm ý của Tần Y Miểu, vì vậy mở miệng cười : "Đúng vậy! Tỷ tỷ, tỷ cũng phải biết, lần này tuyển phi yến ở đâu là chúng ta có thể quyết định. Đó là muốn thái tử điện hạ còn có các vị hoàng tử mình chọn."

      Nghe được Triệu Khả Nhân xong, nhất thời trong mắt Tần Y Miểu nhất thời tản mát ra hào quang cừu hận, Triệu Khả Nhân ý mình là làm được thái tử phi, đúng ? Bởi vì thái tử điện hạ thích mình.

      "Đúng ?" Tần Y Miểu cười cười: "Khả Nhân biểu muội, xem ra muội cũng là rất có tự tin đó! Chỉ là, rốt cuộc cuối cùng ai chết vào tay ai, chúng ta vẫn là muốn nhìn kết quả mới được."

      "Đó là đương nhiên." Triệu Khả Nhân cười tự tin, bởi vì nàng ta tin chắc thái tử điện hạ thích mình: "Mấy ngày nữa chính là tuyển phi yến rồi, đến lúc đó cũng biết kết quả, phải sao?"

      Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhân hai người đều ở đây nhìn mà chú lên đối phương, Triệu Khả Nhiên cảm giác mình giống như cũng chen vào lọt rồi. Chỉ là kết quả như thế, cũng là mình vui mừng, phải sao? Chính là muốn hai người kia đấu, chỉ có như vậy họ mới chú ý tới mình. Đến lúc đó, chính mình cũng là vui vẻ thanh nhàn!

      Nghĩ đến đây chút, Triệu Khả Nhiên vẫn là cảm thấy hết sức hài lòng.
      Last edited: 28/8/16

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 136: Họa Hương


      Ba người Triệu Khả Nhiên, Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu trò chuyện trong hoa viên. Người ngoài nhìn vào chỉ thấy là tình cảm của ba tỷ muội rất tốt! Nhưng, chỉ có ba người bọn họ mới biết, rốt cuộc chuyện phiếm như vậy là có mấy phần lòng.

      Triệu Khả Nhiên vốn định chào hỏi Lâm Tú Tú và Vân Y Y. Thế nhưng, có mấy ma ma tới, muốn dẫn các nàng về phòng của mỗi người. Mãi đến khi có người tới, Triệu Khả Nhiên mới biết được tại mình ở cung nào.

      ra, tòa cung điện mà nàng ở này được gọi là Trữ Tú Cung.Và trong mấy ngày này, tất cả tiểu thư tham gia tuyển phi yến đều ở tại cung điện này.

      Rất nhanh, Triệu Khả Nhiên theo ma ma đến tiểu viện trong Trữ Tú Cung. Tuy đây là tiểu viện, nhưng ra chẳng chút nào. Theo lời vị ma ma dẫn Triệu Khả Nhiên lần này chỉ có nàng ở tại tiểu viện này, mà còn có vài tiểu thư khác nữa. Nhưng, Triệu Khả Nhiên chưa biết rốt cuộc là có những ai ở cùng nàng, vì những người khác còn chưa đến.

      Triệu Khả Nhiên cũng có tâm tình gì mà dạo trong tiểu viện này, vì thế bảo vị ma ma đó dẫn nàng về phòng mình trước, sau đó quay đầu nhìn ma ma đó , "Ma ma, ngươi có thể rời trước, có hai nha hoàn của ta ở đây hầu hạ là được rồi.

      Triệu Khả Nhiên cảm thấy vẫn nên bảo vị ma ma này rời khỏi đây trước mới tốt, dù sao tại nàng ở trong cung, nếu ở trong tầm mắt của ma ma trong cung, nàng quen. Hơn nữa, còn có Cầm Hương và Thi Hương ở đây, so với vị ma ma trước mắt này, Triệu Khả Nhiên tự nhiên là tin tưởng nha hoàn thiếp thân của mình hơn. Hơn nữa, lát nữa còn thỉnh an hoàng hậu và thái hậu, trước hết nàng vẫn muốn nghỉ ngơi chút.

      Thế nhưng, khiến Triệu Khả Nhiên nghĩ tới chính là, nàng vừa xong, ma ma đó lại đột nhiên quỳ xuống, gọi tiếng, "Tiểu thư."

      Tiếng gọi tiểu thư này làm Triệu Khả Nhiên giật mình kinh ngạc. Vốn là gọi tiếng tiểu thư này có gì kỳ lạ, nhưng nếu lão ma ma khoảng 50 tuổi gọi ra tiếng này bằng tiếng thanh thúy của thiếu nữ mười mấy tuổi, thể khiến người ta giật mình. Đặc biệt là thanh mà vị ma ma này bây giờ hoàn toàn khác với thanh khi giới thiệu tiểu viện này với nàng. Triệu Khả Nhiên là quá kinh ngạc, thế nên nàng phát sắc mặt của Cầm Hương và Thi Hương trở nên cổ quái.

      Nhưng sau khi nhất thời giật mình, Triệu Khả Nhiên rất nhanh chóng bình tĩnh lại, nhíu nhíu mày, mở miệng hỏi, "Rốt cuộc ngươi là ai?"

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên hỏi, vị ma ma đó dập đầu rồi , "Thưa tiểu thư, nô tỳ tên là Họa Hương, là điện chủ muốn nô tỳ đến đây hầu hạ người."

      "Họa Hương?" Sau khi nghe vị ma ma trước mặt này , Triệu Khả Nhiên cũng tin lời của nàng, nhưng vì cẩn thận, nàng vẫn xoay đầu lại nhìn Cầm Hương và Thi Hương, "Cầm Hương, Thi Hương, các ngươi ."

      Sau khi nhìn người vẫn quỳ đất chút, Thi Hương cung kính trả lời, "Tiểu thư, nàng ấy đích là do điện chủ phái tới. Tên gọi là Họa Hương, chúng nô tỳ lớn lên bên nhau."

      Nhìn Họa Hương vẫn quỳ đất, Triệu Khả Nhiên mở miệng cười , "Được rồi, nếu như vậy, ngươi hãy đứng lên trước !"

      "Tạ ơn tiểu thư." Họa Hương rất nhanh liền đứng lên.

      Nhìn ma ma hơn 50 tuổi trước mặt này, thần sắc Triệu Khả Nhiên trở nên có chút kỳ quái, sau khi suy nghĩ chút, nàng hỏi, "Này, Họa Hương, ngươi cùng Thi Hương và Cầm Hương cùng nhau lớn lên, phải ?"

      Tuy biết tại sao phải Triệu Khả Nhiên lại hỏi như vậy, nhưng Họa Hương vẫn rất thành gật đầu.

      Triệu Khả Nhiên nhìn nàng cái, rồi mở miệng hỏi, "Nhưng mà, ngươi, tuổi của ngươi thoạt nhìn..."

      Triệu Khả Nhiên cẩn thận dùng tính từ. ra từ đến lớn, tuy Triệu Khả Nhiên trải qua đủ các dạng mưu quỷ kế, nhưng, cho cùng, nàng cũng chỉ là đại tiểu thư khuê các, cho nên, đối với số chuyện giang hồ nàng vẫn quen thuộc lắm. Tuy biết thanh của Họa Hương là ngụy trang, thế nhưng nàng lại biết tướng mạo của Họa Hương rốt cuộc là ngụy trang hay là , vì thế nàng có chút hiếu kỳ.

      Sau khi thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, cuối cùng Họa Hương cũng biết tiểu thư muốn hỏi gì. Hẳn là có hứng thú với tướng mạo của nàng rồi. Nhưng Cầm Hương và Thi Hương nghe Triệu Khả Nhiên xong, đều nhìn nhau cười. Từ trước tới nay, các nàng đều cho rằng tiểu thư nhà mình ổn trọng thành thục, mà quên mất rằng, tiểu thư nhà mình thế nào cũng chỉ là hài tử sắp mười bốn tuổi mà thôi. ra hôm nay có thể thấy được vẻ trẻ con của tiểu thư nhà mình, các nàng cảm thấy rất mới lạ.

      Họa Hương cười nhìn Triệu Khả Nhiên, đưa tay ra, sờ tới lui mặt hồi, bao lâu, tay nàng cầm vật mỏng như cánh ve. Sau khi thấy gương mặt của Họa Hương. Triệu Khả Nhiên khỏi thán phục, lại là mỹ nữ, làn da mịn màng mềm mại, cái miệng đào nhắn đỏ hồng, kiều diễm ướt át, lọn tóc hai bên má theo gió quất vào mặt khiến cho nàng thêm vài phần phong tình mê hoặc lòng người, còn đôi mắt lanh lợi chuyển động, có vài phần tinh nghịch, vài phần bướng bỉnh, thể , lại là giai nhân mỹ lệ, so với Cầm Hương và Thi Hương cũng kém chút nào.

      Nhưng, trái ngược với mỹ mạo của Họa Hương, Triệu Khả Nhiên càng thấy hứng thú với đồ vật mỏng manh tay Họa Hương. Sau khi nhìn vật tay Họa Hương, nàng mở miệng hỏi, " tay ngươi là vật gì vậy?"

      Họa Hương cười đưa vật trong tay qua, giải thích, "Tiểu thư, nô tỳ Họa Hương, am hiểu nhất là dịch dung. Đây là công cụ để dịch dung, mặt nạ da người."

      "Mặt nạ da người?" Triệu Khả Nhiên đối với vật trong tay cảm thấy hết sức hứng thú, vật nho này đúng là lợi hại! Có thể biến thiếu nữ tuổi thanh xuân thành lão ma ma hơn 50 tuổi trong nháy mắt.

      Triệu Khả Nhiên cầm chiếc mặt nạ da người bắt đầu xem xét tỉ mỉ tường tận, hoàn toàn chú ý tới Cầm Hương và Thi Hương ở sau lưng nàng lúc thấy nàng cầm chiếc mặt nạ đó nét mặt trở nên cổ quái.

      "Đúng vậy!" Cầm Hương gật đầu giải thích, "Đây chính là mặt nạ da người, dùng để dịch dung. Hơn nữa loại mặt nạ da người này rất mỏng, có thể dán chặt lên da, mà gây ra bất kỳ cảm giác khó chịu nào. Quan trọng nhất là, lúc mang loại mặt nạ da người này lên mặt, vẻ mặt cũng bị cứng nhắc."

      Sau khi nghe Họa Hương giải thích, Triệu Khả Nhiên càng thấy thích thú, "Vậy dùng vật liệu gì chế tạo nên chiếc mặt nạ này mà giống như vậy?"

      Họa Hương dám giấu diếm gì, mở miệng , "Thưa tiểu thư, loại mặt nạ da người này là loại tốt nhất trong tất cả mặt nạ, sau khi người chết rồi trực tiếp cắt từ mặt xuống, lúc cắt phải cẩn thận, chỉ cần phải đủ mỏng, mà còn tuyệt đối được gây ra chút tổn hại nào, nếu , công sức đổ sông đổ biển hết. Sau khi cắt xong, kỳ còn gia công chút nó mới thành kiểu như mình mong muốn. Tiểu thư, nếu người có hứng thú, nô tỳ có thể cho người xem vật báu mà nô tỳ cất giữ, nô tỳ còn có rất nhiều mặt nạ da người như vậy!"

      Vừa nhắc tới đồ vật mà mình am hiểu nhất, Họa Hương cảm thấy vô cùng hưng phấn. Lúc bình thường, tuy các tỷ muội sống với nhau rất tốt, nhưng bọn họ lại hứng thú với những chiếc mặt nạ mà mình cất giấu. Vì thế, khi thấy Triệu Khả Nhiên có hứng thú với những chiếc mặt nạ da người này, Họa Hương vô cùng vui vẻ chia sẻ với Triệu Khả Nhiên báu vật mà nàng cất giữ.

      Mà Triệu Khả Nhiên sau khi nghe Họa Hương , cảm thấy như nuốt phải ruồi chết. Chiếc mặt nạ da người vừa cầm tay, giờ như cầm tay mà bị phỏng, ném cũng được mà ném cũng được. Nhất là, chỉ cần nghĩ tới mặt nạ da người tay mình là cắt ra từ mặt người chết, Triệu Khả Nhiên thấy sợ nổi da gà.

      Thấy Họa Hương còn hết sức hưng phấn về các loại mặt nạ da người của nàng, Triệu Khả Nhiên vội mở miệng cắt đứt lời nàng, "Được rồi, cần giới thiệu nữa, ta biết rồi."

      Triệu Khả Nhiên vội đưa chiếc mặt nạ da người cầm trong tay trả lại cho Họa Hương, "Ngươi hãy mang mặt nạ lên trước ! Dù sao tại ở trong cung, vẫn nên cẩn thận mới được."

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên , Họa Hương suy nghĩ chút, thấy cũng có lý, liền nhận lấy chiếc mặt nạ da người trong tay Triệu Khả Nhiên đeo nhanh lên mặt. Thế là trong nháy mắt, thiếu nữ tuổi thanh xuân lập tức biến thành lão ma ma hơn 50 tuổi!

      Nhìn Họa Hương, Triệu Khả Nhiên khỏi cảm thán, xem ra thế giới rộng lớn, đúng là có chuyện lạ gì mà có! Tuy nguồn gốc chiếc mặt nạ da người kia khiến người ta sởn tóc gáy, nhưng thể , vật này rất thần kỳ.

      Nhìn Họa Hương đeo xong mặt nạ, Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, "Ngươi là Húc muốn ngươi đến đây, vậy những ngày này ngươi cũng ở lại hầu hạ bên cạnh ta phải ?"

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên , Họa Hương lắc đầu, " phải, tiểu thư, điện chủ dặn rằng, lần này nhiệm vụ chủ yếu của nô tỳ là giúp đỡ tiểu thư mà thôi. Bây giờ nô tỳ là ma ma chăm sóc các tiểu thư tiến cung tham gia tuyển phi yến, nếu luôn ở bên cạnh tiểu thư gây nghi ngờ, cho nên nô tỳ tiện ở lâu. Tiểu thư, nếu tiểu thư có việc gì, có thể cho Cầm Hương hoặc Thi Hương đến tìm nô tỳ, và nếu nô tỳ có tin tức gì cũng kịp thời báo cáo với tiểu thư."

      Sau khi nghe Họa Hương , Triệu Khả Nhiên gật đầu, "Được, ta biết rồi. Đúng rồi, còn chuyện ta muốn biết."

      "Tiểu thư cứ , nếu nô tỳ biết, nhất định giấu diếm."

      " ra cũng phải là chuyện lớn gì." Triệu Khả Nhiên cười , "Ta muốn biết, rốt cuộc là ai ở cùng viện với ta mà thôi."

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên hỏi, Họa Hương suy nghĩ chút rồi , "Thưa tiểu thư, ở cùng với người còn có ba vị tiểu thư. Bọn họ là Lâm Tú Tú - thiên kim của Phiêu kỵ đại tướng quân Lâm Uy, Tần Y Miểu - đại tiểu thư dòng chính Tần quốc công phủ và Triệu Khả Nhân - thân muội muội của tiểu thư. Nếu tiểu thư muốn ở cùng bọn họ, nô tỳ có thể sắp xếp lại."

      Sau khi nghe Họa Hương , sắc mặt của Triệu Khả Nhiên trở nên hết sức kỳ quái. Đúng là ý trời mà! ngờ người ở cùng viện với mình đều là người quen. Cũng biết đây có phải là duyên phận hay ! Nhưng, dù thế nào cũng được, Lâm Tú Tú qua lại thân thiết với mình, còn bây giờ Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu cũng là nhìn chằm chằm đối phương, hẳn là có thời gian chú ý mình. Vì thế, sắp xếp như vậy, Triệu Khả Nhiên cũng có dị nghị gì.

      Thế là, sau khi suy nghĩ chút Triệu Khả Nhiên mở miệng cười , " cần, ra ở cùng với các nàng ấy cũng phải là chuyện gì xấu, cứ như thế ! Nếu lúc này còn đổi người, e rằng bị nghi ngờ."

      Sau khi nghe quyết định của Triệu Khả Nhiên, Họa Hương gật đầu, "Tiểu thư yên tâm, nô tỳ cố gắng bảo vệ tiểu thư tốt, tuyệt đối để người mất cọng tóc."

      Triệu Khả Nhiên cười cười, phất tay, "Được rồi, ngươi hãy ra ngoài trước ! Nếu ngươi ở lại trong phòng ta lâu quá bị nghi ngờ."

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, Họa Hương hành lễ rồi ra khỏi phòng.

      Sau khi Họa Hương rời , Triệu Khả Nhiên suy nghĩ chút, mở miệng , "Cầm Hương, ta hỏi ngươi, chuyện ở trong cung, ngươi biết bao nhiêu?"

      Triệu Khả Nhiên cảm thấy, nếu mình tiến cung, vẫn nên tìm hiểu số chuyện ở trong cung tốt hơn, nếu , đến lúc gặp phải tình huống bất ngờ gì, mình cũng đến nỗi hoảng loạn! Nàng biết, Cầm Hương lợi hại nhất về phương diện thu thập tình báo, nên muốn hỏi chuyện Cầm Hương, tìm hiểu ít nhiều về số việc. Nhưng, biết Cầm Hương biết bao nhiêu. Tuy Cầm Hương rất giỏi về phương diện thu thập tình báo, nhưng dù gì cũng là chuyện trong hoàng cung, biết Cầm Hương có thể biết bao nhiêu.

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên hỏi, Cầm Hương suy nghĩ chút rồi mở miệng , "Tiểu thư, tình huống đại khái bên trong cung, nô tỳ biết, biết tiểu thư muốn biết chuyện gì."

      Triệu Khả Nhiên suy nghĩ chút rồi , "Vậy ngươi cho ta vài chuyện chung chung ! Đặc biệt là chuyện liên quan đến hậu cung."

      Triệu Khả Nhiên chọn muốn biết chuyện liên quan đến hậu cung, dù gì bây giờ nàng ở trong hậu cung, vì thế nàng vẫn nên biết số chuyện trong hậu cung tốt hơn.

      Cầm Hương gật đầu, mở miệng , "Người nắm quyền trong hậu cung bây giờ là Hoàng hậu nương nương, nhưng mà, tuy Hoàng hậu nương nương nắm quyền nhưng vẫn còn thái hậu nương nương, nên khi Hoàng hậu nương nương làm việc phải chú ý sắc mặt của thái hậu, rất nhiều chuyện đều thể làm quá. Nhưng, thể , Hoàng hậu nương nương quả có bản lĩnh. Hoàng hậu nương nương ở tại Tê Phượng điện. Nhiều năm nay, vẫn luôn quản lý hậu cung, trước giờ xảy ra sai sót gì, cả thái hậu và hoàng thượng đều hết sức tán thưởng nàng ta."

      Sau khi nghe Cầm Hương , Triệu Khả Nhiên nheo mắt, mở miệng hỏi, "Vậy Hoàng hậu nương nương là người thế nào?"

      Cầm Hương suy nghĩ chút rồi , "Mọi người đều , Hoàng hậu nương nương làm việc khéo léo, vừa cứng rắn vừa mềm dẻo, tính cách nghiêm cẩn, dù làm chuyện gì cũng vô cùng chu toàn, là người ngay thẳng chính trực."

      Sau khi nghe Cầm Hương , Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười, nếu là người ngay thẳng chính trực, sao có thể khôn khéo linh hoạt làm việc nhiều năm như vậy! Xem ra là mọi người biết khuôn mặt của nàng ta mà thôi! Nếu ngay thẳng chính trực, vậy vị trí hoàng hâu này sớm bị đổi người rồi.

      Sau khi thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, Cầm Hương cũng biết Triệu Khả Nhiên suy nghĩ thế nào, nên tiếp tục , "Tiểu thư, người ở trong hậu cung, nhất định phải đề phòng hoàng hậu."

      Sau khi nghe Cầm Hương nhắc nhở, Triệu Khả Nhiên gật đầu.

      Cầm Hương tiếp tục , "Trong hậu cung, ngoài thái hậu và hoàng hậu ra, người có địa vị cao nhất là Vân quý phi. Tin rằng tiểu thư cũng biết, Vân quý phi chính là của Vân tiểu thư, muội muội của Vân tướng. Có thể , tại Vân quý phi là phi tử được sủng ái nhất trong cung, lúc hoàng thượng đến hậu cung, phần lớn thời gian đều ở lại chỗ của Vân quý phi. Có thể , Vân quý phi ở trong hậu cung, là người đối kháng với hoàng hậu. Hơn nữa, Vân quý phi chính là mẫu thân của nhị hoàng tử Tư Đồ Hàn, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của thái tử."

      Nghe Cầm Hương nhắc tới Vân quý phi, ngược lại Triệu Khả Nhiên có chút hứng thú. Dù gì, bây giờ nàng và Vân Y Y có thể xem như là bằng hữu. Sau khi suy nghĩ chút, Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, "Vậy, Vân quý phi này, nàng ấy là người như thế nào?"

      Sau khi nghe câu hỏi này, Cầm Hương suy tư chút rồi mới trả lời, "Tiểu thư, có lẽ ra người tin, tuy Vân quý phi sống trong cung nhiều năm, nhưng tính cách vẫn khá nhã nhặn trầm tĩnh. Nhưng là như thế nào, chúng ta cách nào biết được."

      Sau khi nghe Cầm Hương , Triệu Khả Nhiên gật đầu, hỏi tiếp, "Vậy ngoài bọn họ ra, trong hậu cung còn có phi tử nào ta phải chú ý tới nữa ?"

      Cầm Hương tiếp, "Ngoài hoàng hậu và Vân quý phi ra, trong cung còn có hai phi tử mà tiểu thư cần phải chú ý là Lệ phi - Mẫu thân của tứ hoàng tử Dật vương. Địa vị của nàng ta trong cung thấp, nhưng, tính cách nàng ta lại rất tốt, trước giờ gây náo động, cũng tranh sủng với người khác, vì thế hoàng thượng rất tôn trọng nàng ta. Còn người nữa là Thục phi, tin rằng tiểu thư cũng biết, Thục phi ra còn là của tiểu thư! Nàng ta sinh được bát hoàng tử Tư Đồ Vân, bát hoàng tử đứng về phía thái tử. Nhưng, bát hoàng tử vẫn còn tuổi, hơn nữa được Thục phi nuông chiều quen rồi, vì thế triển vọng gì lớn, so với mấy vị hoàng tử khác mà thua kém nhiều. Trong hậu cung, địa vị của bốn nữ nhân này là cao nhất. Còn về những phi tử quý nhân khác, tiểu thư cần để ý. Dù gì bây giờ người là quận chúa rồi."

      Nghe Cầm Hương , Triệu Khả Nhiên biết đại khái tình hình hậu cung, nhưng, "Trong hậu cung chỉ có những nữ nhân này sao? Lẽ nào hoàng thượng có công chúa nào sao?"

      "Dĩ nhiên phải." Cầm Hương lắc đầu, giải thích tiếp, "Tiểu thư, người cũng biết, trong hoàng gia, hoàng tử mới là quan trọng nhất, còn về mấy vị công chúa, nếu được sủng ái, vốn có gì đáng phải chú ý. Nhưng, tiểu thư, có công chúa tiểu thư nhất định phải nhớ, đó là Thanh Linh công chúa. Thanh Linh công chúa là do hoàng hậu sinh ra, ở trong cung rất được sủng ái. Thêm vào đó nàng lại vô cùng xinh đẹp, hơn nữa còn đọc nhiều thi thư. Tin rằng tiểu thư cũng nghe qua về công chúa, phải sao?"

      Triệu Khả Nhiên gật đầu, "Đúng vậy, ta có biết số điều về nàng. Nàng ta là trong bốn đại mỹ nhân của kinh thành. Nhưng, tính cách nàng ta thế nào, ta lắm."

      Sau khi suy nghĩ chút, Cầm Hương mở miệng , "Nên như thế nào mới tốt nhỉ? Thanh Linh công chúa được nuông chiều từ đến lớn, tính tình quả có chút điêu ngoa tùy hứng. Nhưng, chung, nàng ấy cũng tệ lắm. biết là do được bảo vệ quá tốt hay mà tính tình của công chúa ra người hiền lành, và có chút đơn thuần."

      " sao?" Triệu Khả Nhiên cười hỏi lại, "Đơn thuần? người đơn thuần có thể sống ở trong cung lâu như vậy sao, hơn nữa còn rất được hoàng thượng sủng ái."

      Thấy Triệu Khả Nhiên dường như tin, Cầm Hương gật đầu rất chắc chắn, "Đúng vậy, nhưng, công chúa có thể có dáng vẻ như ngày hôm nay, suy cho cùng vẫn là kết quả do được hoàng hậu bảo vệ tốt. thế nào, hoàng hậu cũng là mẫu thân, tuy nàng phải tranh đấu trong cung, nhưng đối với Thanh Linh công chúa, hoàng hậu lại rất thương , nên mới dưỡng thành tính tình Thanh Linh công chúa như vậy. Vì thế, đối với Thanh Linh công chúa, tiểu thư cần quá lo lắng. Nhưng, cũng tuyệt đối đừng đụng chạm nàng ta. Phải biết rằng, nữ hài tử được sủng ái đến lớn như vậy, ít nhiều gì vẫn có chút tùy hứng bướng bỉnh."

      "Phải ?" Sau khi nghe Cầm Hương , Triệu Khả Nhiên muốn gặp vị công chúa này chút. Nhưng, đó cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, dù gì, bây giờ nàng ở trong cung, vẫn là nên nhớ kỹ, nhất định phải khiêm tốn mới được.

      "Tiểu thư, tình hình đại khái về hậu cung chính là như thế." Cầm Hương cười tiếp tục , "Nhưng, tiểu thư, người cũng cần lo lắng, dù xảy ra chuyện gì, cũng có điện chủ chống đỡ!"

      Sau khi nghe Cầm Hương , Triệu Khả Nhiên cảm thấy có chút buồn cười, cái gì gọi là có Húc chống đỡ. Nàng là đến tham gia tuyển phi yến, phải đến gây chuyện, nên nàng vốn lo lắng chút nào.

      "Được rồi, hôm nay đến đây thôi." Triệu Khả Nhiên cười , "Cầm Hương, Thi Hương, các ngươi trước hết hầu ta thu dọn chút! Lát nữa, ta muốn đến Tê Phượng điện."

      Rất nhanh, dưới giúp đỡ của Cầm Hương và Thi Hương, Triệu Khả Nhiên rất nhanh chóng trang điểm xong xuôi. lâu sau khi bọn họ trang điểm xong, có thái giám đến tuyên chỉ, muốn các vị tiểu thư tham gia tuyển phi yến đến Tê Phượng điện thỉnh an Hoàng hậu nương nương.

      Triệu Khả Nhiên cũng chậm trễ, nhanh chóng ra ngoài. Nàng thể mình đến Tê Phượng điện như vậy, cần phải cùng với mọi người. Cho nên, qua hồi lâu, mọi người mới có thể xuất phát. bao lâu mọi người đến Tê Phượng điện.
      Last edited: 14/9/16

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 137: Tê Phượng điện thỉnh an


      Mọi người đợi bên ngoài đại sảnh của Tê Phượng điện. Rất nhanh, có thái giám ra, dẫn mọi người vào chính điện của Tê Phượng điện.

      Sau khi được thông truyền, các tiểu thư đều rất có trật tự vào chính điện. Trong tất cả tiểu thư Triệu Khả Nhiên là người có thân phận cao nhất. Tuy gia thế của nàng phải là tốt nhất, nhưng chỉ có nàng là quận chúa có phẩm cấp có phong hào. Vì thế, Triệu Khả Nhiên đứng ở vị trí thứ nhất, và bên cạnh nàng là Tần Y Miểu.

      Vừa tiến vào chính điện Triệu Khả Nhiên thấy có vài người ngồi ở đó. Ngay cả Triệu Khả Nhiên cũng thể cảm thán, chiến trận lớn nha! Nhưng, ra cũng đúng thôi, lần tuyển phi này chủ yếu là để tuyển ra vương phi cho các vị hoàng tử. Cho nên các vị cung phi cần tuyển tức phụ tại lần tuyển phi này, tự nhiên bỏ qua cơ hội xem mặt tiểu thư các gia tộc.

      Ở vị trí cao nhất của chính điện, có nữ nhân mặc cung phục màu vàng sáng thêu phượng hoàng ngồi. Vừa nhìn là Triệu Khả Nhiên nhận ra đây chính là Hoàng hậu. Vì lần trước tiến cung, nàng gặp qua hoàng hậu, nên nhận ra được.

      nữ tử ngồi bên phải, dưới Hoàng hậu chút, nàng mặc cung trang thêu hoa xanh nhạt, bên ngoài khoác tầng sa mỏng màu vàng, vạt áo rộng thêu hoa văn màu tím, suối tóc được vén lên chút, còn lại thả buông xuống gáy, trán đeo rũ bảo thạch màu đỏ nho , điểm xuyết vừa vẹn. đầu cài chiếc trâm phượng hoàng được chạm rỗng, theo động tác gật đầu mà phát ra những tiếng tinh tang, mang dáng vẻ phong tình mỹ lệ động lòng người rất khác biệt. cần đoán, Triệu Khả Nhiên cũng biết, vị này chắc chắn là Vân quý phi - người có thể đối kháng ngang cơ với hoàng hậu trong hậu cung. Nhưng, biết tại sao, lúc nhìn thấy Vân quý phi, Triệu Khả Nhiên lại cảm thấy có chút quen thuộc. Nàng rất chắc chắn, trước đây nàng chưa từng gặp Vân quý phi, vì thế cảm giác quen thuộc đó từ đâu mà có, nàng cũng nữa.

      Hai bên phải trái bên dưới Vân quý phi là hai vị cung phi, người trong đó là danh nghĩa của Triệu Khả Nhiên - chính là Thục phi. Vị còn lại hẳn là Lệ phi - thân mẫu của Dật vương!

      Sau khi vào chính điện, các tiểu thư đều nửa quỳ xuống, đồng thanh , "Thần nữ tham kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."

      Hoàng hậu cười khẽ vài tiếng, rồi , "Được rồi, đứng lên hết !"

      Sau khi nghe hoàng hậu , các tiểu thư mới đứng dậy.

      Nhìn các nữ tử muôn hình muôn vẻ đứng phía dưới, sau khi nhấp ngụm trà, hoàng hậu cười , "Nhìn nhiều gương mặt trẻ tuổi như vậy, tâm tình của mình cũng tốt lên! Các vị muội muội, các muội có đúng hay !"

      Sau khi nghe hoàng hậu , các tần phi phía dưới liền phụ họa lời của hoàng hậu, chỉ có người là ngoại lệ, sau khi nghe hoàng hậu , Vân quý phi cười , " sao? Xem ra hôm nay Hoàng hậu nương nương cảm khái rất nhiều! Nhưng, thần thiếp lại thấy như vậy, có lẽ là vì thần thiếp còn trẻ, nên hề có cảm giác như vậy."

      xong, Vân Quý còn khiêu khích nhìn hoàng hậu cái, hoàng hậu hận đến cắn răng nghiến lợi, nhưng trước mặt mọi người, nàng thể chấp nhặt với Vân quý phi, bằng , ảnh hưởng đến mỹ danh của nàng.

      Nhìn động tĩnh điện, Triệu Khả Nhiên lần đầu tiên cảm thấy, xem ra lời đồn đãi đúng là đáng tin! Trước đây, Cầm Hương mới với nàng là Vân quý phi là người nhã nhặn trầm tĩnh. Trời ạ! Nhìn Vân quý phi, Triệu Khả Nhiên tưởng tượng được như thế này mà có thể là nhã nhặn trầm tĩnh sao, là khác xa quá.

      Sau khi bình tĩnh lại, hoàng hậu để ý đến Vân quý phi nữa, mà nở nụ cười nhìn những người bên dưới. Triệu Khả Nhiên rất muốn dấu mình lại, nhưng, nàng lại đứng ở vị trí đầu tiên, cho dù rất muốn mình mờ nhạt, nhưng cũng có khả năng.

      Hoàng hậu nhìn Triệu Khả Nhiên, mở miệng cười , "Văn quận chúa, lâu gặp, nhớ lần trước gặp mặt là lúc ngươi tiến cung tạ ân!"

      Thấy hoàng hậu chuyện với Triệu Khả Nhiên, ánh mắt của mọi người trong nháy mắt đều tập trung vào Triệu Khả Nhiên. Đặt biệt là Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhân, tại mục tiêu của các nàng đều là cái ghế thái tử phi. Phải biết rằng hoàng hậu là ai chứ! Nàng ta chính là mẫu thân của thái tử điện hạ! Vì thế nếu muốn làm thái tử phi, hoàng hậu chính là cửa ải. Bây giờ, mọi người thấy hoàng hậu chú ý đến Triệu Khả Nhiên như vậy, đều nhìn Khả Nhiên với ánh mắt ngạc nhiên nghi ngờ.

      Thấy ánh mắt mọi người nhìn mình, Triệu Khả Nhiên tự nhiên cũng chú ý tới, chẳng ngờ nàng muốn khiêm tốn nép mình, nhưng lại trở thành người đầu tiên bị chú ý.

      Thế nhưng, Triệu Khả Nhiên cũng hoảng hốt, nàng biết, hoàng hậu gọi nàng trước tiên, chẳng qua là vì thân phận của nàng mà thôi. trắng ra ra hoàng hậu có chút hảo cảm nào với nàng. Lần trước khi tiến cung tạ ân, nàng biết rồi, hoàng hậu đối với nàng hẳn là có cảm giác chán ghét. Nhưng người hoàng hậu chán ghét dường như phải là nàng, lúc đó hoàng hậu tựa như là từ nàng mà nhìn thấy người khác vậy.

      Triệu Khả Nhiên vô cùng bình tĩnh nở nụ cười, sau khi phúc thân, mở miệng , "Đúng vậy, nhưng mà, tuy lâu như vậy, nhưng Khả Nhiên vẫn còn nhớ Hoàng hậu nương nương, hôm nay gặp lại, phong thái của hoàng hậu vẫn như xưa!"

      "Ha ha!" Hoàng hậu cười vài tiếng, " sao? Văn quận chúa thích đùa."

      Tiếp đó, hoàng hậu vài câu khách sáo với Triệu Khả Nhiên. Nhưng, tuy hoàng hậu hết sức che giấu, Triệu Khả Nhiên vẫn có thể nhìn ra hoàng hậu thích mình.

      Rất nhanh, hoàng hậu để ý Triệu Khả Nhiên nữa, ánh mắt hoàng hậu hiền hòa nhìn Tần Y Miểu, mở miệng cười , "Tần Y Miểu! Bổn cung dường như lâu rồi gặp ngươi, gần đây sao ngươi lại tiến cung!"

      Ngữ khí chuyện của hoàng hậu với Tần Y Miểu so với những lời khách sáo khi với Triệu Khả Nhiên giống nhau, tràn đầy ân cần hiền hòa, tựa như là trưởng bối hòa ái. Lúc này, ánh mắt vừa tập trung vào Triệu Khả Nhiên của mọi người toàn bộ đều chuyển sang Tần Y Miểu.

      Đối với ánh mắt ngưỡng mộ lẫn đố kị của mọi người, Tần Y Miểu thấy mất tự nhiên chút nào, ngược lại còn vô cùng hưởng thụ. Nàng nhìn hoàng hậu cười, dịu dàng , "Phiền Hoàng hậu nương nương quan tâm lo lắng, gần đây thần nữ bận nhiều việc, nên thể nào tiến cung."

      " sao?" Hoàng hậu rất ôn nhu nhìn Tần Y Miểu, "Y Miểu, sau này, nếu ngươi có thời gian, có thể tiến cung nhiều chút, bổn cung rất thích ngươi."

      Hoàng hậu và Tần Y Miểu cứ như vậy ngươi câu ta câu mà chuyện, mọi người nhìn hai người vui vẻ trò chuyện, trong lòng cảm thấy hàng trăm tư vị. Các vị cung phi và các tiểu thư nhìn tình hình như vậy là biết, e rằng hoàng hậu chọn trúng Tần Y Miểu rồi. Đối với chuyện này, các cung phi đều hận là mình ra tay chậm. Dù gì cũng là người hoàng hậu nhìn trúng, bọn họ cũng dễ mà tranh giành. Còn ánh mắt của các tiểu thư đủ các kiểu, hâm mộ có, ghen ghét có. Nhìn tình hình như vậy, Triệu Khả Nhiên cảm thấy cao hứng. ra như thế cũng tốt, mọi người đều tập trung chú ý vào Tần Y Miểu, quên nàng rồi. Như thế này rất tốt. Phải biết rằng dưới tình hình thế này khiêm tốn mới là tốt nhất.

      Trong tất cả ánh mắt ánh mắt mãnh liệt nhất có lẽ là của Triệu Khả Nhân! Triệu Khả Nhân nhìn Tần Y Miểu, chỉ là ghen ghét, mà còn hơn thế nữa, đó chính là oán hận. Trong lòng nàng, cảm thấy mình chính là thái tử phi tương lai. tại thấy Tần Y Miểu và hoàng hậu trò chuyện với nhau vui vẻ như vậy, Triệu Khả Nhân cảm thấy giống như đồ của mình bị người khác nhìn trúng vậy. Nhưng Triệu Khả Nhân tự an ủi mình rằng tuyển phi yến còn chưa bắt đầu! Người quyết định cuối cùng là thái tử điện hạ, chỉ cần thái tử điện hạ thích mình, vậy mình cần lo lắng gì nữa. tại, cứ để Tần Y Miểu đắc ý vài ngày.

      Còn Tần Y Miểu sao! Đối mặt với ánh mắt của các tiểu thư, chỉ mất tự nhiên mà còn cảm thấy vô cùng đắc ý! Nhất là khi nhìn thấy ánh mắt của Triệu Khả Nhân, Tần Y Miểu khiêu khích nhìn lại Triệu Khả Nhân. Triệu Khả Nhân cho rằng mình có thể quyến rũ thái tử sao? Hừ, biết tự lượng sức, còn muốn tranh với mình vị trí thái tử phi, nàng ta có bản lĩnh này sao?

      Hoàng hậu có lẽ cũng biết hành động của mình rất gây chú ý, vì thế, rất nhanh liền trò chuyện với các tiểu thư khác. Các cung tần khác cũng tham gia chuyện trò. Nhất thời, khí trong chính điện rất hòa thuận vui vẻ.

      Triệu Khả Nhiên đứng trong đám người, mặt tươi cười, thỉnh thoảng gật đầu. Nhìn như nghiêm túc nghe mọi người chuyện, nhưng thực tế nàng thầm nhìn xem rốt cuộc là có bao nhiêu người đến đây. nhìn biết, ra, các tiểu thư đến tham gia tuyển phi yến ít! Trong đó có rất nhiều người nàng quen biết. Ngay cả đường muội của nàng, đích nữ của nhị thúc - Triệu Khả Bình cũng ở trong đó.

      Nhìn các tiểu thư nhiều như vậy, khóe miệng Triệu Khả Nhiên cong lên nụ cười, xem ra lần tuyển phi yến này phi thường náo nhiệt!

      Các vị tần phi ngồi phía cũng ngừng thầm quan sát các tiểu thư, xem thử rốt cuộc là tiểu thư nào được. Nhất là Thục phi, nàng biết rằng, nhi tử của mình tuy đứng về phiá thái tử, nhưng tương lai ai cũng được, vì thế nàng muốn chọn cho nhi tử của mình thê tử có bối cảnh hùng hậu, như vậy mới bảo đảm cho tương lai của nhi tử mình.

      Thế nhưng, vừa nhắc đến tuyển phi yến, Thục phi lại thấy đau đầu, vì điều gì khác mà là vì mẫu thân của nàng. Lần trước mẫu thân đề nghị rằng, muốn Vân nhi lấy Khả Bình. Lần trước nàng dễ gì mà tìm được lý do thoái thác. Cũng biết có phải nàng may mắn hay , lâu sau đó, hoàng hậu tổ chức tuyển phi yến. Lần này nàng có lý do quang minh chính đại từ chối mẫu thân rồi. Nhưng, mấy ngày nay mẫu thân cứ tìm nàng, nàng từ chối, gặp mặt. Nàng rất lần này mẫu thân muốn gì với mình, nhưng nàng muốn nhi tử của mình lấy thê tử giúp ích được gì.

      Nghĩ đến đây, Thục phi càng thêm nghiêm túc quan sát các vị tiểu thư phía dưới, cố tìm nữ tử thích hợp nhất cho nhi tử của mình.

      Dù người tại đây là tâm hay giả ý, thời gian vẫn qua rất nhanh. Sau hơn nửa canh giờ ở trong cung, hoàng hậu nhìn các tiểu thư, mở miệng , "Được rồi, các vị tiểu thư hẳn mệt rồi. Hôm nay mới vừa tiến cung, còn chưa nghỉ ngơi tốt, phải đến đây thỉnh an, là vất vả cho các ngươi."

      Sau khi nghe hoàng hậu , Tần Y Miểu liền rất cơ trí tiến lên trước bước, mở miệng , "Hoàng hậu nương nương quá lời. Có thể tiến cung, có thể thỉnh an hoàng hậu nương nương, đó chính là vinh hạnh của chúng thần."

      Sau khi thấy biểu của Tần Y Miểu, các tiểu thư đều cảm tiếc nuối, cơ hội tốt như vậy mất . Sớm biết thế, nhanh trí bước lên trước mới đúng! Các tiểu thư mất cơ hội này đều vô cùng hối hận. Nhưng lúc này cũng thể tiến lên trước. Phải biết rằng người đầu tiên mở miệng là nhu thuận hiểu chuyện, nhưng người thứ hai lên tiếng là kẻ phụ hoạ mà thôi.

      Thấy dáng vẻ nhu thuận khéo léo của Tần Y Miểu, hoàng hậu hết sức hài lòng gật đầu, tiếp, "Y Miễu, ngươi hiểu chuyện! Ai lấy được ngươi là có phúc."

      Nghe được ám chỉ trong lời của hoàng hậu, Tần Y Miểu mừng thầm trong lòng, nhưng mặt vẫn là vẻ đoan trang, nàng phúc thân mở miệng , "Tạ ơn Hoàng hậu nương nương khen ngợi."

      Sau khi thấy vẻ hài lòng của hoàng hậu đối với Tần Y Miểu, các tiểu thư đều cảm thấy nản lòng buồn bã. Nhưng rất bọn họ cũng hồi phục tinh thần rất nhanh, dù gì có được ưu ái của thái tử, vậy còn có các vị hoàng tử khác cũng muốn tuyển phi. Nếu như thế, mọi người vẫn còn cơ hội. Vừa nghĩ đến đây, mọi người liền cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

      Chỉ là ngoại trừ người, chính là Triệu Khả Nhân. Sau khi thấy tình xảy ra ngày hôm nay, Triệu Khả Nhân hiểu được, Hoàng hậu nương nương hết sức hài lòng với Tần Y Miểu. Vừa nghĩ đến đây, nàng cảm thấy vô cùng hoảng hốt. Để có thể ở bên thái tử, dường như nàng đánh cuộc tất cả rồi, vì thế, lần này, nàng thể thua được.

      Trong lòng Triệu Khả Nhân ngừng tự an ủi chính mình, cần lo lắng, cho dù Hoàng hậu nương nương có thích Tần Y Miểu cũng chẳng sao, chỉ cần thái tử thích mình là được rồi. Đến lúc đó, chỉ cần mình gả cho thái tử, hoàng hậu cũng từ từ thích mình thôi.

      Thế nhưng, Triệu Khả Nhân nghĩ thế nào, hoàng hậu cũng tuyệt quan tâm, hoàng hậu mỉm cười, tiếp tục , "Được rồi, hẳn là các tiểu thư mệt rồi, mọi người hãy về nghỉ trước ! Nhưng, trước khi các ngươi , bổn cung còn có vài lời muốn nhắc nhở."

      "Thần nữ nguyện nghe lời chỉ bảo của Hoàng hậu nương nương." Các tiểu thư đồng thanh đáp.

      Sau khi uống ngụm trà, hoàng hậu mở miệng , " ra, chuyện bổn cung muốn cũng có quan trọng lắm, nhưng bổn cung cảm thấy vẫn nên nhắc nhở các ngươi chút, vài ngày sau chính là tuyển phi yến rồi, vì để ảnh hưởng đến tâm tình của mọi người, nên mới đón mọi người tiến cung. Đồng thời cũng hi vọng các ngươi có thể tham gia tuyển phi yến với trạng thái tốt nhất.

      Hoàng hậu dừng chút rồi tiếp tục , "Nhưng trong thời gian mấy ngày ở trong cung này, các ngươi nhất định phải theo đúng khuôn phép. cái khác, các ngươi đều có khả năng trở thành tức phụ của hoàng gia, làm việc càng cần phải cẩn thận hơn. Bằng nếu xảy ra sai sót gì, đến lúc đó, đừng trách bổn cung nể tình."

      Sau khi nghe hoàng hậu , các tiểu thư vội phúc thân, đồng thanh đáp, "Thần nữ cẩn tuân lời giáo huấn của hoàng hậu."

      Sau khi thấy phản ứng của các tiểu thư, hoàng hậu hài lòng gật đầu, "Trong mấy ngày này, đều sắp xếp cho các ngươi ở trong Trữ Tú Cung, các ngươi có thể lại trong hoàng cung, nhưng nhất định phải hành cẩn thận, biết chưa?"

      "Thần nữ biết." Các tiểu thư đồng thanh đáp.

      Hoàng hậu gật đầu, mở miệng , "Được rồi, các ngươi đều mệt rồi, hãy về nghỉ ngơi sớm !"

      Dưới cho phép của hoàng hậu, các tiểu thư rất thức thời nhanh chóng quỳ thỉnh an rời . Sau khi các tiểu thư khỏi, các phi tần trong chính điện cũng mở miệng cáo lui.

      Sau khi rời Tê Phượng điện, các tiểu thư về tới Trữ Tú Cung, các tiểu thư tụ thành nhóm từ 3 đến 5 người du lãm ngự hoa viên. ra, trong số các tiểu thư tham gia tuyển phi yến có rất nhiều người chưa từng tiến cung. Dù gì phải ai cũng giống như Tần Y Miểu có tổ mẫu thân thiết với thái hậu. Vì thế, có rất nhiều người là lần đầu tiến cung nên đối với mọi chuyện trong cung đều cảm thấy rất mới mẻ.

      Triệu Khả Nhân cũng là lần đầu tiên trong đời tiến cung. Nhưng nàng ta có chút hứng thú nào mà du ngoạn. Chuyện xảy ra ỏ Tê Phượng điện vừa rồi làm nàng ta rất khó chịu, vì thế, nàng muốn về phòng nghỉ ngơi chút. Nhưng, chẳng ngờ khi vừa tới tiểu viện mình ở trong Trữ Tú Cung lại gặp được người mình muốn gặp nhất lúc này. Nàng ta thấy Tần Y Miểu cũng vào tiểu viện.

      Thấy Triệu Khả Nhân, Tần Y Miểu cũng rất ngạc nhiên, nhưng mặt lại tươi cười, tiến lên nghênh đón, "Khả Nhân muội muội! là trùng hợp! ngờ lại gặp muội ở đây. Xem ra chúng ta có duyên! Lại ở cùng nơi thế này!"

      Tâm tình Tần Y Miểu bây giờ rất tốt, vì thế nhìn Triệu Khả Nhân cũng thấy thuận mắt hơn. Nhưng trạng thái của Triệu Khả Nhân là hoàn toàn ngược lại, tâm tình nàng ta bây giờ vô cùng tốt. Nhưng nàng cũng muốn Tần Y Miểu xem thường, vì vậy cố gắng tươi cười, "Đúng vậy! Xem ra chúng ta là có duyên với nhau!"

      Sau khi nghe Triệu Khả Nhân , Tần Y Miểu tự tiếu phi tiếu mở miệng , "Đúng vậy! Nhưng, Khả Nhân biểu muội, việc ngày hôm nay muội cũng thấy đó, ta thấy hi vọng của muội e rằng thành rồi!"

      Lời ý của Tần Y Miểu làm Triệu Khả Nhân hết sức tức giận, nhưng nàng ta lại nở nụ cười , "Y Miễu biểu tỷ, tỷ quá lo lắng rồi. tại rốt cuộc là ai thắng ai, chúng ta còn chưa biết, phải sao? Tự tin là tốt, nhưng quá mức tự mãn được!"

      "Về điểm này cũng nhọc biểu muội phí tâm, muội vẫn nên lo lắng cho mình hơn."

      xong, Tần Y Miểu để ý đến Triệu Khả Nhân nữa, quay đầu về phòng của mình. Triệu Khả Nhân cũng thẳng về phòng mình.

      Triệu Khả Nhiên đứng ở nơi bí mật gần đó nhìn thấy hết màn này, nàng nở nụ cười xấu xa. Xem ra là thú vị nha! Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu ở cùng chỗ, rốt cuộc gây ra rắc rối gì! là đáng mong đợi!

      Lần đầu tiên Triệu Khả Nhiên cảm thấy, sắp xếp chỗ ở như vậy tệ.
      Last edited: 14/9/16
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :