1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 40 Thư Dao dùng kế cứu tổ mẫu

      Bởi vì Tần lão phu nhân phái người mời Phùng thái y chữa bệnh cho Lâm Bách, tại bệnh của Lâm Bách cũng khỏi hẳn. Cho nên hai ngày sau đó Lâm lão phu nhân đặc biệt đến nhà lời cảm tạ Tần lão phu nhân.

      Tính tình của hai người Tần lão phu nhân và Lâm lão phu nhân đều có chút tẻ nhạt, thế nhưng vẫn trò chuyện với nhau vui. Bởi vì Tần Thư Dao phủ trưởng công chúa nên ở trong phủ.

      Bởi vì uống hơi nhiều trà, Lâm lão phu nhân quá mót nên vệ sinh. Tần lão phu nhân phái Quế Hương mang Lâm lão phu nhân nhà xí, nhưng mới được nửa bị nha hoàn khác lao tới, cẩn thận làm nước nóng cầm trong tay hất lên người Quế Hương.

      Nha hoàn kia biết phạm vào sai lầm, lại thấy nha hoàn khác qua, liền cầu xin nha hoàn kia đưa Lâm lão phu nhân nhà xí, mà nàng mang theo Quế Hương trở về phòng thay quần áo.

      Tuy rằng Lâm lão phu nhân cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng lại để ở trong lòng. theo nha hoàn kia nhà xí, lại được đoạn đường, nha hoàn kia lại lấy cớ có việc vội vội vàng vàng rời .

      Lâm lão phu nhân càng cảm thấy hiểu, cũng biết dơ bẩn trong trạch viện rất nhiều. Cho nên liền dựa vào trí nhớ của chính mình hướng Vinh Thọ Đường, ai biết mới nửa, lại có nha hoàn bất thình lình ra, cúi người thi lễ với Lâm lão phu nhân, : "Lão phu nhân, để nô tì tìm cực khổ quá. nương nhà chúng nô tỳ chờ ngài ở phía trước, là có cái gì đó muốn đích thân đưa cho lão phu nhân!"

      Lâm lão phu nhân híp mắt nhìn, thấy người nha hoàn trước mắt này hình như là hầu hạ bên người Tần Thư Dao, nhân tiện : "Dao Nhi? Nó tìm ta có chuyện gì?"

      Trà Hương luôn hơi cúi đầu, giòn giã : " nương nhà chúng nô tỳ , lúc trước tuổi còn hiểu chuyện, cho nên muốn gặp mặt lão phu nhân tạ lỗi." Trà Hương thấy Lâm lão phu nhân tin, lại : " nương Phu nhân từng lưu lại cho ngài ấy vài thứ, bây giờ ngài ấy muốn tự tay giao cho Lão phu nhân."

      Trà Hương "Phu nhân" đó chính là Lâm thị, Lâm lão phu nhân vốn muốn , nhưng nghe câu đó cũng có chút dao động.

      Dù sao Lâm thị sớm nhất, Lâm lão phu nhân lại đau lòng nữ nhi này của bà nhất.

      Trà Hương thấy Lâm lão phu nhân dao động lại : " nương nhà chúng nô tỳ nghe lão phu nhân tới, nên vội vàng trở về từ phủ trưởng công chúa. Lúc này chờ ở phía trước cách đó xa, vẫn là lão phu nhân nên chạy nhanh thôi, nếu đến lúc đó bị nhiều người thấy tốt lắm!"

      Lâm lão phu nhân cũng biết tình cảnh Tần Thư Dao ở Tần gia, cũng biết tuổi nàng còn mà muốn kiếm sống ở dưới tầm mắt mẹ kế cũng cực kì dễ. Cho nên cũng do dự, theo Trà Hương hướng Tây.

      Quả thực Tần Thư Dao về tới Hinh Hương Viện trước thời gian, Lục Trúc nhìn thấy Tần Thư Dao trở về, liền vội vàng chuyện vừa rồi cho Tần Thư Dao nghe.

      Lúc này Tần Thư Dao mới hiểu được, cuối cùng Ngô thị muốn làm cái gì.

      Nàng vội vội vàng vàng kêu đám người Lục Trúc, cuống quít chạy tới Tịch Lạc Viện đổ nát ở phía Tây, vừa vặn nhìn thấy hai bà tử hai tay cầm theo bao tải ném vào trong hồ nước.

      Tần Thư Dao lập tức hô to: "Người đâu, bắt kẻ trộm!"

      Hai bà tử kia hoàn toàn ngờ giờ phút này có người vọt vào đến, hai người giật nảy mình, lập tức bỏ chạy theo hai hướng khác nhau.

      Tĩnh Nguyệt và Ngụy Tử luôn đuổi theo hai bà tử kia, Tần Thư Dao liều lĩnh nhảy xuống hồ nước, may mắn nơi bọn họ ném sâu, hơn nữa Tần Thư Dao cũng cứu kịp thời, hơn nữa bên người còn có Lục Trúc hỗ trợ với nhau, hai người cùng nhau mang bao tải kia lên bờ.

      Lại cởi bỏ dây thừng, thế nhưng thấy Lâm lão phu nhân bị trói ở bên trong bao tải. Chỉ là lúc này hôn mê bất tỉnh.

      Tần Thư Dao biết chuyện này là chuyện trọng đại, tại sợ là Trà Hương trở về phục mệnh, nàng vốn muốn giữ Trà Hương lại còn có chỗ hữu dụng, nghĩ tới Trà Hương lại biết hối cải. May mắn nàng sớm chuẩn bị kĩ càng.

      Lại sau lúc lâu, Tĩnh Nguyệt và Ngụy Tử bắt được bà tử.

      Ngụy Tử cảm thấy lập công lớn, vẻ mặt kiêu ngạo : "Thối bà tử này lại còn muốn trốn, may mắn buổi sáng nô tì làm cái bẫy ở đường. Bà ta đề phòng vấp phải dây thừng kia."

      Tần Thư Dao cười lạnh nhìn người bà tử trước mắt này, sau đó với Ngụy Tử: "Nhét bà ta vào trong bao tải, sau đó cột lại, ném vào trong hồ."

      Bà tử kia sớm bị hai người Tĩnh Nguyệt và Ngụy Tử làm cho im miệng, lúc này hoàn toàn kêu ra tiếng. Nghe thế chỉ có hoảng sợ trừng lớn mắt ngừng lắc đầu.

      Tần Thư Dao biết bọn họ rất nhanh tới, sau khi nhét bà tử kia vào bao tải, liền lập tức ném vào trong hồ nước. Mà Tần Thư Dao lại ra lệnh cho vài nha hoàn cùng giúp đỡ nàng mang Lâm lão phu nhân về Hinh Hương Viện.

      Bởi vì đường bọn họ cực ít có người qua lại, cho nên dọc theo đường cũng đụng phải những người khác.

      Đợi sau khi Tần Thư Dao sắp xếp cho Lâm lão phu nhân thỏa đáng, nha hoàn San Hô bên người Ngô thị cũng đến trong viện truyền lời.

      "Đại tiểu thư, phu nhân phái người mời chúng ta Tịch Lạc Viện."

      Tuy rằng việc vừa rồi đến quá mức đột ngột, cho nên đám người Tĩnh Nguyệt đều còn chưa phục hồi tinh thần lại.

      May mắn vài ngày nay tính cảnh giác của Tần Thư Dao rất mạnh, hôm nay thời điểm ra khỏi phủ đặc biệt để Lục Trúc ở trong sân canh chừng. Bảo nàng ta nếu nhìn thấy Lâm lão phu nhân có đến lập tức phái người báo cho nàng biết.

      Quả nhiên Ngô thị chịu nổi nữa, lại nghĩ ra biện pháp độc ác đến như vậy.

      Trong phủ ít người đều biết quan hệ giữa Tần Thư Dao và Lâm lão phu nhân được tốt lắm, tuy rằng vài ngày trước Tần Thư Dao đặc biệt vì Lâm Bách bạch mã tự cầu bùa bình an. Nhưng vẫn có ít nô tài lén lút thảo luận Tần Thư Dao chướng mắt thân thích Lâm gia nghèo nàn này.

      Mấy tin tức này Tần Thư Dao tự nhiên biết là ai thả ra, chỉ là nàng ngăn cản những ý kiến đó, ngược lại để đám người Tĩnh Nguyệt lại nhân cơ hội thả ra ngoài tin tức khác.

      Tần Thư Dao để hai người Tĩnh Nguyệt và Lục Trúc ở lại trong sân nhìn Lâm lão phu nhân, sau đó mang theo Ngụy Tử cùng đến Tịch Lạc Viện.

      Lúc này Tịch Lạc Viện cũng sớm vây đầy người, chỉ có Ngô thị, ngay cả Tần lão phu nhân và Tần Lương cũng đều ở đó, mà Trà Hương cũng sớm quỳ gối giữa bọn họ.

      Tần Thư Dao ra vẻ hốt ha hốt hoảng đến, cũng dám nhìn thẳng vào đám người Ngô thị, chỉ luôn khẩn trương nắm chặt khăn.

      "Vừa rồi bà ngoại cháu đến đây, chỉ là ở chỗ ta uống hơi nhiều trà, liền nhà xí chuyến. Nhưng ai biết lâu như vậy còn chưa thấy người. Nha hoàn bên cạnh cháu là cháu mời bà ngoại cháu đến nơi này..."

      Tần lão phu nhân tin lời Trà Hương , nhưng nhìn thấy bộ dạng hoảng hốt lại sợ hãi của Tần Thư Dao lúc này, có vài phần tin.

      Ngô thị nhíu chặt hai hàng lông mày, bộ dạng tận tình khuyên nhủ : "Ta biết con thích bà ngoại con, nhưng con cũng thể nhẫn tâm như vậy!"

      Tần Thư Dao ra vẻ kinh ngạc nhìn Ngô thị, lại câu cũng .

      Ngô thị thấy nàng như thế lại : "Vừa rồi con có gọi bà ngoại con tới nơi này?"

      Tần Thư Dao nghe vậy lập tức hoảng sợ ngẩng đầu, sau đó lại vội vàng lắc đầu.
      Last edited by a moderator: 18/11/15

    2. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 41 Ngô thị bị vấy thân nước bẩn

      Tần Lương cũng sớm tin lời Ngô thị , giờ phút này thấy bộ dạng này của Tần Thư Dao, càng buồn bực thôi: "Ngươi chút đến cùng là ngươi làm chuyện gì? Tính tình ngoại tổ mẫu ngươi ngoan cố, nhưng dù sao trong ngày thường cũng ít lui tới. Ngươi thích, cần gì phải về phía trước. tại lại làm ra loại việc thương thiên hại lý này!"

      Nghe thấy những lời này của Tần Lương, hai tròng mắt Tần Thư Dao như bị cắt đứt sợi dây chuyền hạt trân châu từng giọt từng giọt rơi xuống: "Lời này của phụ thân là có ý gì? Nữ nhi ?"

      " ? Vậy để thị nữ bên cạnh ngươi ." Vẻ mặt Tần Lương nghiêm nghị.

      Trong lòng Tần Thư Dao có chút mất mát, cho dù nàng biết Tần Lương tin tưởng nàng , nhưng tại nhìn thấy Tần Lương thậm chí ngay cả giải thích cũng cho nàng giải thích, định tội danh cho nàng.

      Trà Hương luôn cúi đầu quỳ, nghe thế, lập tức run rẩy : "Nô tì cũng chỉ nghe mệnh lệnh của nương, mời Lâm lão phu nhân đến bên trong Tịch Lạc Viện này. Nhưng nghĩ tới thế nhưng nương bởi vì cãi nhau với Lâm lão phu nhân, lại đem Lâm lão phu nhân..."

      tới đây Trà Hương che miệng khóc lên, cả người còn ngừng run rẩy, giống như vừa trải qua chuyện đáng sợ vậy.

      Tần Thư Dao cau mày: "Khi nào ta cãi nhau với ngoại tổ mẫu? Lại khi nào mời ngoại tổ mẫu đến nơi này? Ngươi cho ràng!"

      Sắc mặt Trà Hương có chút tái nhợt, nghe vậy thân thể càng run lợi hại hơn, dĩ nhiên câu cũng nên lời, chỉ lo cúi đầu thấp giọng nỉ non.

      Ngô thị cau mày kiên nhẫn ; "Ngươi cho ràng, đến cùng là đại tiểu thư làm chuyện gì?"

      Trà Hương kinh hoảng ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, cắn chặt hàm răng, khóc : " nương sai người nhét Lâm lão phu nhân vào trong bao tải rồi cột lấy, sau đó ném vào trong hồ!"

      Sau khi hai người Tần lão phu nhân và Tần Lương nghe xong, sắc mặt khó coi vạn phần.

      " bậy, sao đại tiểu thư có thể làm ra loại chuyện này?" Tần lão phu nhân lập tức lớn tiếng quát bảo dừng lại.

      Tần Lương nhìn Tần Thư Dao, lạnh lùng : "Nàng ?"

      Tần Thư Dao cười lạnh tiếng: "Phụ thân tin lời cẩu nô tài này ?"

      Tần Lương nhìn thấy ánh mắt xem thường của Tần Thư Dao, sắc mặt càng thêm khó coi.

      "Con biết phụ thân tin lời cẩu nô tài này , chỉ là phụ thân có từng nghĩ tới, cho dù con thích ngoại tổ mẫu, bà cũng là thân nhân của con, con cần gì phải dùng bao tải ném bà vào trong hồ!" Tần Thư Dao lạnh lùng .

      Tần lão phu nhân kiên quyết tin, Tần Lương cũng là bán tín bán nghi.

      "Lão gia, tuổi đại tiểu thư cũng lớn. Chỉ sợ chuyện này có kỳ quái, bằng mời người lặn xuống hồ vớt lên, nhìn thử tình hình!"

      Ngô thị sớm chờ kịp, vừa rồi Trà Hương báo lại, chuyện được làm ổn thỏa. Cho nên liền sai người mời bọn người Tần lão phu nhân đến Tịch Lạc Viện.

      Tần Lương đều luôn đen mặt, cuối cùng vẫn gật đầu.

      Tần lão phu nhân lại nhìn Ngô thị cười lạnh tiếng, sau đó đến bên người Tần Thư Dao, nhàng cầm tay nàng.

      Tần Thư Dao cảm giác được tay truyền đến độ ấm, trong lòng ấm áp. Nàng vẫn luôn cho rằng đời này chỉ có mình mình chiến đấu hăng hái, nghĩ tới tại thế nhưng còn có người quan tâm nàng, tin tưởng nàng như thế.

      " thôi, chúng ta đến ngồi trong đình. Mặc dù hồ này lớn, nhưng dưới nước bùn lại nhiều, muốn vớt lên sợ cũng nhanh như vậy." xong Tần lão phu nhân lôi kéo Tần Thư Dao vào trong đình hóng mát.

      Nhất định là Ngô thị thoải mái, chỉ là bà ta biết bà tử sớm hốt ha hốt hoảng trốn ra khỏi phủ, mà Trà Hương cũng hoàn toàn biết chuyện phát sinh sau đó.

      Vài tên bà tử chắc nịch mò ở bên hồ hồi lâu, rốt cục vớt lên được cái bao tải.

      Quý ma ma bên người Ngô thị lập tức chạy tới, sắc mặt khó coi : "Trong bao tải quả người..."

      Ngô thị cố hết sức che giấu vui mừng trong lòng mình, nỗ lực để cho mình biểu ra lo lắng cùng kinh ngạc: "Điều này sao có thể? Lâm lão phu nhân thân là ngoại tổ mẫu của đại tiểu thư, làm sao đại tiểu thư có thể..." xong lại nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, chỉ thấy vẻ mặt nàng bình tĩnh lại có chút nghi hoặc, lại nhìn thoáng qua Quý ma ma bên, mà vẻ mặt Quý ma ma lại cực kỳ khó coi, trong lòng Ngô thị càng thêm nghi hoặc.

      "Người nọ quả là Lâm lão phu nhân sao?" Tần lão phu nhân lạnh mặt hỏi.

      Quý ma ma đều luôn cúi đầu, trong lòng có chút khủng hoảng, do dự lát biết nên trả lời như thế nào.

      Tần Lương cũng sớm kiên nhẫn chờ nữa, nếu nữ nhi của chính mình tự tay giết ngoại tổ mẫu, chuyện này là , ông hoàn toàn thể ở lại trong triều được nữa. Hơn nữa thanh danh Tần gia cũng triệt để mất luôn.

      "Lão phu nhân hỏi ngươi, còn mau trả lời!"

      Quý ma ma khẩn trương ngẩng đầu nhìn thoáng qua Ngô thị, cuối cùng vẫn thấp giọng ; " phải, là bà tử, giống như là người trong phủ chúng ta!"

      Nghe vậy vẻ mặt Ngô thị khiếp sợ nhìn về phía Quý ma ma, chút cam lòng cùng kinh ngạc hoàn toàn kịp che giấu: "Làm sao có thể? ràng vừa rồi Trà Hương nhìn thấy ..."

      Tần Thư Dao cười lạnh tiếng: "Lời này của mẫu thân là có ý gì? Chẳng lẽ là hi vọng nữ nhi thực là người lãnh huyết vô tình sao?"

      Ngô thị lập tức cảm thấy bản thân có chút luống cuống, vội vàng cười : "Làm sao có thể, chỉ là ta tin lời xú nha đầu này . Nhưng người nọ phải là Lâm gia lão phu nhân, ta đây cũng yên tâm rồi!"

      tại Ngô thị cắn chặt răng bạc trong miệng cũng chỉ có thể nuốt vào trong miệng, mặt còn bày ra vẻ mặt vui sướng cùng may mắn.

      Vừa rồi Trà Hương nhìn thấy ràng Lâm lão phu nhân bị hai bà tử chế phục, bởi vì sợ hãi để lộ ra, cho nên mời bà tử phải là của Tần phủ.

      Trà Hương vội vàng tiến lên nhìn thoáng qua, trong bao tải lại là cái bà tử vừa nãy, trong lòng càng thêm kích động, nàng quỳ mặt đất khóc hô: "Là nô tì bị hoa mắt, chỉ là y phục của bà tử này và Lâm lão phu nhân tương tự, cho nên mới..."

      Tần Thư Dao hừ lạnh tiếng: "Tương tự? Ta nhớ được hôm nay ngoại tổ mẫu mặc xiêm y màu xanh lá chim Vũ, người bà tử này ràng là mặc xiêm y màu đỏ sậm. Tương tự chỗ nào? , vì sao phải vu khống ta như vậy!"

      Tần Lương thấy người nọ phải là Lâm lão phu nhân, cũng thở dài hơi nhõm, nhưng lại nghĩ tới vừa rồi Ngô thị mời đống người đến, liền là tận mắt thấy Tần Thư Dao đẩy Lâm lão phu nhân vào trong hồ. Mặt trầm xuống phẫn nộ quát: "Là ai sai sử ngươi làm như vậy?"

      Lúc này mặt Tần Thư Dao cũng sớm đầy nước mắt, nàng thấp giọng nỉ non : "Trong ngày thường bọn nha hoàn trong phủ đồn con bất hiếu bất kính với ngoại tổ mẫu. Vì chuyện này con đặc biệt chùa Bạch Mã cầu bùa bình an cho biểu ca và ngoại tổ mẫu. Nhưng nghĩ tới hôm nay vậy mà có nha hoàn con đẩy ngoại tổ mẫu vào trong hồ. Con vốn tưởng rằng loại chuyện này, mẫu thân và phụ thân tuyệt tin tưởng, nhưng nghĩ tới hai người lại tình nguyện tin tưởng lời của nha hoàn , cũng chịu tin tưởng nữ nhi!"

      xong liền tựa vào bờ vai Tần lão phu nhân thấp giọng khóc ồ lên.
      Last edited by a moderator: 18/11/15
      Phong Vũ Yên, tú cầusong ngư thích bài này.

    3. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 42 Bị đánh tráo khó thoát khỏi cái chết

      Tần Lương ân hận, lúc trước ông cũng nghe nha hoàn trong phủ truyền lời này, vốn để ý nhiều lắm. Nhưng hôm nay sau khi nghe Tần Thư Dao đẩy Lâm lão phu nhân vào trong hồ, liền lập tức tin lời nha hoàn này .

      "Đừng khóc, nhất định phụ thân làm chủ cho con!" Tần Lương áy náy trong lòng, cũng muốn bồi thường cho nữ nhi của ông tốt. Ông phẫn nộ quát Trà Hương: ", vì sao phải vu khống đại tiểu thư như vậy!"

      Trà Hương lảo đảo cái té ngã mặt đất, vừa rồi ràng nàng thấy hai bà tử kia nhét Lâm lão phu nhân vào bao tải, thế nhưng chỉ chớp mắt lại biến thành người khác. Nàng hoảng sợ ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, trong lòng càng thêm kích động. Hóa ra Tần Thư Dao luôn quản nàng, luôn trọng dụng nàng, chính là vì giờ khắc này.

      Ngô thị cũng hoảng loạn trận, ban đầu Trà Hương hầu hạ ở bên người bà ta, mà chuyện này cũng chính bà ta ra. Cho dù là Trà Hương khai bà ta ra, Tần Lương và Tần lão phu nhân cũng hoài nghi bà ta.

      "Người đâu, mau mang cẩu nô tài này xuống, thẩm vấn cho ràng!" Ngô thị quyết định nhanh, lập tức sai người trói Trà Hương lên.

      Tần Thư Dao hừ lạnh tiếng: "Mẫu thân đây là vì sao chứ? Vì sao mẫu thân dám thẩm vấn trước mặt mọi người, lại muốn mang người xuống? Chẳng lẽ là sợ chúng ta biết cái gì sao?"

      Sắc mặt Ngô thị khó coi vạn phần, chỉ là chuyện này chính bà ta khơi mào, chỉ hận bản thân trước đó lại phái người quan sát ở phụ cận phen, bằng cũng lộ ra kẽ hở lớn như vậy.

      Tần lão phu nhân sớm cảm thấy Ngô thị khả nghi, chỉ là bất hạnh có chứng cớ gì, tại thấy bà ta nóng vội như thế, hừ lạnh : “Trà Hương này là người trong phòng ngươi ? Người có tâm tư độc ác như vậy, vậy mà ngươi cũng dùng được! Chẳng lẽ là muốn dạy xấu đại tiểu thư?"

      Tần lão phu nhân có chứng cớ, nhưng Trà Hương này là người của Ngô thị, mặc kệ như thế nào chuyện này Ngô thị cũng thoát khỏi có liên quan.

      Ngô thị vừa nghe lập tức kích động: "Lão phu nhân, con dâu thấy nha hoàn này lúc trước làm việc lưu loát lại cơ trí, nghĩ tới lại như vậy..."

      Tần Thư Dao thấp giọng nỉ non : "Nhưng mẫu thân vì hai ba câu của nha hoàn này, liền kêu tổ mẫu và phụ thân đến nơi này. Nếu người nha hoàn này có lòng quấy rối, đẩy ngoại tổ mẫu xuống hồ, vậy có phải mẫu thân liền xác định là nữ nhi gây ra phải ?"

      Ngô thị bị hỏi á khẩu trả lời được, nếu như thế, bà ta tuyệt đối lại hung hăng giẫm cước. Nhưng giờ phút này sao bà ta dám như thế.

      Vẻ mặt Tần Lương cũng cực kỳ khó xem, ông lạnh mặt : "Nhốt nàng ta vào trong sài phòng trước, sau đó giao cho lão phu nhân xử trí!"

      Xem ra Tần Lương cũng tin lời Ngô thị , vốn tuổi của Tần lão phu nhân lớn, trong ngày thường cực ít xử lý việc này, nhưng chuyện này lại quan hệ đến thanh danh Tần Thư Dao, hơn nữa Tần lão phu nhân cũng hi vọng hỏi từ miệng Trà Hương ra ít chuyện khác.

      Ngô thị vừa nghe càng thêm kích động, chỉ là giờ phút này bà ta cũng có thể ngăn lại, trong lòng nảy ra kế lập tức : "Lão phu nhân tuổi tác cao, bằng con phụ tá mẫu thân cùng nhau thẩm tra xử lý!"

      Tần Lương vốn muốn gật đầu đáp ứng, nhưng Tần Thư Dao lại bi thương oán giận : "Trà Hương là nha hoàn bên người mẫu thân, về lý mẫu thân nên tránh nghi ngờ mới phải. Sao còn muốn ôm chuyện này vào, chẳng lẽ mẫu thân sợ chuốc thân nghi ngờ ư?"

      Lúc này Ngô thị ngậm bồ hòn làm ngọt, có nỗi khổ được.

      Tần Lương suy nghĩ cảm thấy Tần Thư Dao cũng có vài phần đạo lý, cúi chào Tần lão phu nhân, : "Phiền hà mẫu thân rồi, chỉ là ác nô như vậy nếu chỉ vì ân oán cá nhân, trực tiếp đánh chết. Chỉ sợ sau lưng nàng ta còn có người!"

      Ngô thị bị những lời này của Tần Lương làm giật nảy mình, chẳng lẽ Tần Lương cũng bắt đầu hoài nghi bà?

      Tần lão phu nhân lạnh lùng : "Dao Nhi là đại tôn nữ của ta, cho dù cần con , chuyện này cũng nên do ta xử lý. Được rồi, mọi người đều . Ở Tịch Lạc Viện này chỗ ngồi nào cho tốt, ngày mai cũng nên sửa chữa lại rồi!"

      Giờ phút này Ngô thị giống như nghĩ tới cái gì, vội vàng hỏi; "Vậy Lâm lão phu nhân nơi nào?"

      Tần Thư Dao thấy Ngô thị vẫn muốn từ bỏ ý đồ, nhân tiện : "Ngoại tổ mẫu ở chỗ con, con nghe ngoại tổ mẫu đến đây, liền vội vàng trở về gấp, nghĩ tới lại vừa vặn đụng phải ngoại tổ mẫu, liền mời bà đến chỗ con ngồi. nghĩ tới chỉ lát, nha hoàn Quế Hương bên người mẫu thân đến truyền lời, con còn tưởng rằng là có chuyện gì, liền hốt ha hốt hoảng tới. Lại nghĩ rằng cẩu nô tài Trà Hương này vậy mà ăn bừa bãi vu khống con, may mắn con trùng hợp gặp ngoại tổ mẫu, bằng nếu bị nha hoàn này lừa đến nơi này, lại đẩy ngoại tổ mẫu vào trong hồ, tại sợ là con cũng bị thân nước bẩn rồi!"

      Tần Thư Dao xong hướng mắt lạnh nhìn Ngô thị vài lần, ánh mắt Ngô thị lại thủy chung dám nhìn về phía Tần Thư Dao, nhưng mặt hay bộ dạng đều có phẫn nộ: "Ta lại tin lời tiện nhân này , nếu phải là bởi vì lúc trước nàng ta làm việc ở bên người ta coi như thỏa đáng, ta cũng đến mức mời mọi người đến nơi này!"

      tại Ngô thị đều đẩy tất cả trách nhiệm lên người Trà Hương, mà Trà Hương sớm biết phải chết thể nghi ngờ, hai tay cũng sớm bị trói chặt, cúi đầu câu cũng biện bạch.

      Tần Thư Dao muốn cứ buông tha như vậy, lại hỏi: "Trong ngày thường ta đối đãi với ngươi tệ, vì sao ngươi phải vu khống ta như vậy? Có phải là có người bức ngươi?"

      Trà Hương ngẩng đầu, hai tròng mắt mang theo nồng đậm cầu xin, nàng quỳ hướng Tần Thư Dao, khóc : "Đại tiểu thư cứu nô tì với..."

      Nhưng lời còn chưa hết, Quý ma ma lập tức giơ tay lên hung hăng đánh mặt Trà Hương bạt tai, mắng: "Ngươi, tiện nô tài này, bây giờ đến phiên ngươi chuyện sao?"

      Tần Thư Dao lạnh mặt, vui : "Ma ma, đây là có ý gì? Ta chỉ mới hỏi câu, ngươi liền như vậy, sợ cái gì vậy?"

      Quý ma ma lập tức giơ tay lên đánh bản thân bạt tai, vừa đánh vừa mắng: "Là lão nô đáng chết, lão nô đáng chết..."

      Tần Thư Dao im lặng đếm trong lòng, sau khi đánh hơn mười cái, mới lạnh lùng : "Ma ma vẫn nên dừng tay . Ngươi là người bên người mẫu thân, ở đây ta có tư cách giáo huấn ma ma. Chỉ là lần sau ma ma nhất định phải nhớ kỹ quy củ trong phủ này."

      mặt Ngô thị lúc xanh trắng lúc đỏ tím, nhưng lại nên câu phản bác.

      Tần lão phu nhân đều nhìn ở trong mắt, trong lòng càng thêm oán hận Ngô thị, cũng càng thêm hoài nghi bà ta.

      Bởi vì đây là việc riêng của Tần gia, Tần lão phu nhân cũng tiện tất cả cho Lâm lão phu nhân nghe. Nhưng vừa rồi Lâm lão phu nhân trải qua sinh tử, cho dù Tần lão phu nhân , bà cũng hiểu trong lúc này rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      tại thành kiến của bà với Tần Thư Dao cũng triệt để biến mất, ngược lại còn cảm thấy tuổi Tần Thư Dao còn , có thể có đủ tâm kế như thế dễ dàng.

      Ra đến phía trước phủ, Tần Thư Dao đặc biệt đưa Lâm lão phu nhân đến tiền viện, Lâm lão phu nhân thấy có người ngoài, liền nhàng nắm tay nàng, ôn nhu : "Cháu cũng dễ dàng gì, trong phủ này chuyện dơ bẩn rất nhiều, cháu cần phải chính mình cẩn thận chút!"

      Khóe miệng Tần Thư Dao khẽ nhếch cười khẽ gật đầu: "Ngoại tổ mẫu cần lo lắng. Bởi vì chuyện này sợ là mấy ngày nữa bà ta cũng dám lại hành động thiếu suy nghĩ, cháu cũng có thể sống vài ngày yên ổn!"

      Lâm lão phu nhân cũng biết lúc này Ngô thị bị đẩy lên đầu ngọn gió, giữ được dễ dàng rồi. Chỉ là nhớ đến gia cảnh mình sụp đổ, thở dài hơi : "Nếu ông ngoại và cậu cháu còn ở đây, bà ta cũng dám khi dễ chúng ta như vậy!"

      “Ngoại tổ mẫu cần lo lắng, biểu ca nhất định có thể thi đậu. Đến lúc đó bà ta cũng dám muốn làm gì làm như vậy nữa!"

      tại tất cả Lâm gia đều gửi gắm vào người Lâm Bách.
      Last edited by a moderator: 18/11/15

    4. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 43 Cúc hoa yến ba đào gợn sóng

      Đảo mắt đến tết Trung Thu, ngày đó Trà Hương bị nhốt ở sài phòng chỉ nửa ngày truyền ra gặp trở ngại tự sát bỏ mình. Chuyện này lại thành vụ án đầu mối. Bởi vì bà tử kia vốn phải là người Tần phủ, cho nên Tần lão phu nhân liền sai người ném tới bãi tha ma cho xong việc.

      Ngày hội Trung Thu, các phủ đều vây quanh đoàn viên. Tần gia cũng như thế, tuy rằng Tần Lương và Tần lão phu nhân có hoài nghi Ngô thị, nhưng dù sao có chứng cớ gì. Hơn nữa kế tiếp đó, Ngô thị càng thêm thân thiết với hai người Tần Thư Dao và Tần Khả Cầm, thường đưa tới vài thứ bày tỏ quan tâm.

      Mà Tiết Nhã cũng tiếp tục tránh ở trong viện của nàng ta, làm ít hầu bao và khăn, bắt đầu lại khắp nơi. Vốn nàng ta sống ở Thủy Vân Lâu cách Hinh Hương Viện tính là quá xa, sau khi qua Trung Thu càng siêng năng hơn.

      Vài ngày trước bởi vì chuyện Lâm gia, Tần Thư Dao cũng rất ít chú ý đến Tiết Nhã. Tần Thư Dao nhớ lại kiếp trước, dường như cũng là giờ phút này Tiết Nhã bỗng nhiên nhiệt tình với nàng.

      Tần Thư Dao ngồi ở kháng, tinh tế nhìn Tiết Nhã làm đai lưng vì nàng, chỗ nối được may rất chắc chắn, hình dạng cũng đẹp. Nàng đưa đai lưng cho Tĩnh Nguyệt, cười : "Biểu muội cũng quá khách khí, loại chuyện này để bọn hạ nhân làm là được rồi. Muội đừng để bản thân mệt, việc thêu thùa này làm nhiều làm hại đến mắt đó!"

      Tiết Nhã ngượng ngùng cúi đầu, giọng : "Muội thấy qua hai ngày nữa Hoa Yến ở phủ Ninh Hầu tới, cho nên mới đặc biệt làm đai lưng này cho biểu tỷ, hi vọng biểu tỷ ghét bỏ!"

      Ninh phủ chính là Hàn phủ, tại Ninh Hầu phủ còn chưa ở riêng, mà con trai trưởng duy nhất của lão Hầu gia cũng nhiều bệnh, tuy rằng mười bảy mười tám tuổi, thế nhưng lại thường xuyên uống thuốc, nghe thời gian trước bởi vì chịu mấy trận mưa, mà ngay cả giường cũng xuống được. Lần này Hoa Yến là Hầu gia phu nhân Hoàng thị vì nhìn nàng dâu cho nên mới đặc biệt thiết yến.

      Tần gia cũng nhận được thiệp mời, lần này Ngô thị quyết định mang theo tất cả các tiểu thư , chính vì tiểu thư của phòng hai phòng ba còn quá , thích hợp loại yến hội này, cho nên mới mang theo.

      Tuy rằng lần này Hầu gia phu nhân Hoàng thị vì nhìn nàng dâu của mình, nhưng những phu nhân bên trong cũng đều ôm mục đích này mang theo nữ nhi của mình đến dự tiệc, chỉ vì hi vọng có thể đẩy cao nữ nhi của mình lên trước mặt mọi người, vì nữ nhi của mình tìm kiếm nhân duyên tốt.

      Tần Tuyết Như cũng sớm bị Tần gia nhận định là phải gả nhập Hoàng gia, chỉ là Hoàng gia tuyển nàng dâu có đơn giản như vậy. Vì để Tần Tuyết Như học được cách giao tiếp với mọi người càng nhiều, Ngô thị cũng thường mang Tần Tuyết Như theo bên người.

      Tiết Nhã cũng mười hai tuổi, tuy rằng phụ mẫu nàng mới qua đời nửa năm, nhưng chờ ba năm nữa Tiết Nhã cũng cập kê. Đến lúc đó lại nhìn sợ chậm, cho nên Ngô thị cũng mang Tiết Nhã theo bên người.

      Mà Tần Thư Dao càng cần , năm nay Tần Thư Dao mười ba tuổi, sớm nên lại nhiều hơn, nhìn nhiều hơn. Chỉ là trước đó Ngô thị cố ý kéo dài, cho nên rất ít mang Tần Thư Dao ra ngoài.

      Kiếp trước Tần Thư Dao cũng trong lúc này gặp được Hàn Thế Quân, từ đây lên đường lối về.

      Tần Thư Dao nhìn Tiết Nhã, cười : "Biểu muội có lòng. Ta đây vừa vặn có trâm cài hoa cúc tệ, vừa vặn thích hợp mang mùa này. Ta thấy cũng rất thích hợp với biểu muội, trước hết đưa cho biểu muội ."

      xong liền ra hiệu bằng mắt với Tĩnh Nguyệt, Tĩnh Nguyệt lập tức lấy chiếc trâm cài hoa cúc từ trong hộp trang sức đến.

      Tiết Nhã nhìn đến chiếc trâm cài hoa cúc được chế tác tinh xảo kia, trong lòng cực kỳ vui mừng, nhưng mặt dám biểu ra, chỉ giọng cười : "Hoa nhi này được làm tinh xảo như thế, trái lại càng thích hợp biểu tỷ mang hơn!"

      Tần Thư Dao cười : "Biểu muội cần khách khí như vậy, ngày mai có thể có ít phu nhân và quý nữ, cài lên cũng càng tôn lên thân phận!"

      Sao Tiết Nhã nghe ra ý tứ trong lời của Tần Thư Dao chứ, gò má lập tức mảnh đỏ ửng, lại dám đắc tội Tần Thư Dao.

      Tần Thư Dao nhìn sắc mặt Tiết Nhã khó coi, trong lòng thống khoái trận, nàng ra hiệu bằng mắt với Tĩnh Nguyệt, Tĩnh Nguyệt lập tức dùng cái hộp để đồ trang sức tinh xảo để chiếc trâm cài hoa cúc vào trong đó, sau đó đưa đến trong tay nha hoàn Thủy Châu bên người Tiết Nhã.

      Bên người Tiết Nhã quả có trâm cài đẹp, mà nàng cũng quả thích trâm cài cúc hoa này, cũng biết người trong phủ Ninh Hầu đều là ít người phú quý, nếu người bản thân trang sức giống hình dáng trang sức, tuyệt đối bị người xem thường. Cho nên cũng nhận.

      "Đa tạ biểu tỷ. nghĩ tới cái đai lưng này của muội lại đổi được thứ tốt như vậy, lần sau làm nhiều thứ này nọ cho biểu tỷ, đổi nhiều thứ tốt ở chỗ của biểu tỷ hơn!"

      Tiết Nhã khéo léo che giấu chút xấu hổ và lúng túng vừa rồi.

      Ninh Hầu gia Hàn Nho chỉ có con trai gọi là Hàn Thế Hiên, chỉ tiếc tráng niên mất sớm, chỉ năm liền bị mất mạng.

      Kiếp trước Tần Thư Dao cũng từng gặp qua Hàn Thế Hiên lần, khi đó chỉ cảm thấy bệnh quá mức lợi hại, thân mình cực kỳ gầy yếu, mặt cũng chút màu máu. Cho nên thẳng đến năm nay mười tám tuổi đều có người nguyện ý gã cho , chỉ là dù sao phủ Ninh Hầu tài cao thế lớn, muốn cưới con dâu có khó khăn gì.

      Chỉ là Hầu gia phu nhân Hoàng thị cầu quá cao, vừa muốn thân thế tốt, vừa muốn gia giáo tốt, vừa muốn bộ dạng đẹp, người có điều kiện tốt như vậy đều đồng ý gả cho cái ấm sắc thuốc. Cho nên Hàn Thế Hiên mới kéo dài tới lớn như vậy mà vẫn chưa cưới thê tử nào.

      Trạch viện phủ Ninh Hầu cũng là trăm năm, bọn họ thừa kế lục đại, cố tình đến thế hệ Hàn Thế Hiên này cũng chỉ có con trai trưởng, mà lại là con ma ốm. Cho nên người Hàn gia rất sốt ruột, hai năm trước người trong tộc bắt đầu giựt giây bọn họ đưa đứa con của phòng khác đến làm con thừa tự. Nhưng Hoàng thị và Hàn Nho đều đồng ý.

      Khi Ngô thị mang theo ba tỷ muội Tần gia và Tiết Nhã tới phủ Ninh Hầu, ít phu nhân sớm tụ tập ở trong hoa viên bắt đầu tán gẫu.

      Chỉ thấy cách đó xa người thân mặc trường sam màu xanh lam thêu hoa văn mẫu đơn, phía dưới là váy dài trăm hoa khắp nơi, đầu búi tóc viên kế đoan chính cài trâm cài Minh Ngọc Điệp Luyến Hoa nghiêng nghiêng cùng sợi dây đính hồ điệp và ba đóa hoa đào, tay mang đôi vòng tay khảm minh đá hoa cương xanh lam nước biển. Toàn thân cao thấp phú quý bức người.

      "Tần phu nhân, sao bây giờ ngươi mới đến! Ai u, dáng vẻ nương này cũng xinh đẹp." Hoàng thị cười tới, nhìn ba tỷ muội Tần gia và Tiết Nhã vẻ mặt vui mừng.

      Hôm nay Ngô thị cũng mặc thân trường sam hoa văn hình mây kết hợp ngọc trai đối hoa văn Khổng Tước, búi tóc bách hoa kế, đầu cài trâm ngọc trai Triêu Dương chu sa điểm thúy, có vẻ đẹp lộng lẫy mà đoan trang.

      Nàng cười nắm tay Tần Thư Dao : "Đây là đại nữ nhi nhà ta, trong ngày thường đều nuôi dưỡng ở chỗ lão phu nhân, cho nên cũng rất ít xuất ." Tiếp theo lại giới thiệu Tần Khả Cầm: "Đây là nhị nữ nhi nhà ta, cũng được nuôi dưỡng ở chỗ lão phu nhân. Còn đây là nữ nhi của tỷ tỷ nhà ta, tên là Tiết Nhã. Đáng thương con bé lẻ loi hiu quạnh, hôm nay mang con bé ra ngoài giải sầu!"

      Hai người Tần Thư Dao và Tần Khả Cầm đều mặc trường sam màu vàng nhạt thêu hoa văn hoa cúc, chỉ là cái trường sam vạt áo cao cổ, còn cái còn là trường sam vạt áo nghiêng nghiêng, nhưng mỗi người đều có chút khác biệt.

      Tần Tuyết Như mặc thân trường sam hoa văn mẫu đơn vạt áo kết tơ vàng, thân dưới là váy Yên La trăm hồ điệp đùa hoa, búi tóc phi thiên kế, cài đôi trâm nhiều hoa văn hồ điệp cỏ dại, có vẻ đáng hoạt bát.

      thân trang phục này ở phía Tần Thư Dao và Tần Khả Cầm, mà Tiết Nhã chỉ mặc thân xanh ngọc thêu hoa văn cây trúc, đầu chỉ cài cây trâm hoa cúc, bên tai chỉ mang đôi khuyên tai dạng giọt nước, trang điểm đơn giản lại mất vẻ đáng của thiếu nữ. Bởi vì Tiết Nhã còn trong thời gian chịu tang, cho nên cũng trang điểm quá mức hoa lệ. Nhưng tinh tế vừa thấy cũng biết thân trang phục này cũng tốn ít tâm tư.
      Last edited by a moderator: 18/11/15

    5. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 44 Trước mặt mọi người tỷ muội bất hòa

      Hoàng thị cười nhìn đánh giá tỷ muội Tần gia lần, cuối cùng hai tròng mắt dừng ở người Tần Thư Dao: dღđ。l。qღđ"Ta nghe ngươi giỏi nhất nuôi dưỡng người, nhìn cái xem nhiều nương được nuôi dưỡng xinh đẹp nha, cũng biết là tiện nghi cho nhà ai!"

      Ngô thị nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, cười : "Nếu là lấy chồng tốt cũng là các nàng có phúc khí, ta đây làm mẹ phải là hi vọng bọn họ sau này trải qua tốt sao?"

      Mọi người vừa nghe lời này, lập tức ào ào thẹn thùng cúi đầu.

      Tần Thư Dao cúi đầu thầm cắn răng, chẳng lẽ Ngô thị định gả nàng cho ma ốm này? Theo nàng biết cuối cùng Hàn Thế Hiên cưới nữ nhi Trần gia, đương nhiên thành thân đến nửa năm Hàn Thế Hiên liền bệnh nặng bỏ mình.

      Hoàng thị thấy đám nương này đều thẹn thùng, cũng biết hôn này thể ngay trước mặt bọn họ. Hôm nay bà hợp ý vài người, cũng biết bọn họ khẳng định chịu. Nhưng nghĩ đến con trai của mình điều kiện cũng tệ, chỉ là thân thể lại là có chút tạm được, nhưng nếu sinh con nối dòng, như vậy bọn họ cũng có hậu rồi.

      Hoàng thị chỉ vào đình cách đó xa : "Các nương đều chơi đùa ở đó, các cháu cũng chỗ kia . Miễn cho ở chỗ này bị gò bó!"

      Tuy rằng Ngô thị cố ý Tần Thư Dao cho Hoàng thị, nhưng dù sao chuyện này cũng phải được Tần Lương và Tần lão phu nhân đồng ý, liền để bốn nương dạo chơi trong đình trước.

      Hôm nay đến đều là quý nữ, ngồi trong đình cũng đều là thiên kim tiểu thư phú quý. Trong đó Tần Thư Dao biết ít, còn có ít là chơi đùa tốt với Tần Tuyết Như.

      Bởi vì Tần Tuyết Như gần với hoàng tử công chúa, năm kia lại được phong hào đệ nhất tài nữ, cho nên nương trong đình vừa thấy Tần Tuyết Như lập tức vui mừng lôi kéo nàng ta ngồi xuống.

      "Tuyết Như tỷ tỷ, tỷ lâu ra ngoài chơi. Muội nhớ muốn chết!" Ngồi ở bên trái là tiểu nha đầu mặc xiêm y màu vàng, cười lôi kéo cánh tay Tần Tuyết Như .

      Mặc dù vẻ mặt Tần Tuyết Như mang theo ý cười, thế nhưng có chút lạnh nhạt: "Trước đó vài ngày bị phụ thân bắt học quy củ, cho nên mới rất ít ra ngoài."

      Nàng bất động thanh sắc rút tay ra, tiếp đó cũng giới thiệu tỷ tỷ muội muội của mình, liền ngồi ở đằng kia tán gẫu với những người khác.

      Tần Thư Dao cũng để ý, dù sao nàng cũng tính toán kết giao với những quý nữ này. Nhưng Tiết Nhã lại cảm thấy cực kì bối rối, đứng cũng được, ngồi cũng chẳng xong.diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn

      Tần Thư Dao thấy bộ dạng này của nàng ta, ra vẻ kinh ngạc : "Tam muội, biểu muội cũng chưa từng ngồi ở chỗ này, sao muội dành vị trí cho biểu muội vậy!"

      Thực ra chỉ có Tiết Nhã, chính hai người Tần Thư Dao và Tần Khả Cầm đều còn đứng. Dù sao ba người bọn họ ra ngoài ít, cho nên mọi người đều thể nào biết được.

      Những quý nữ này đều ở sâu bên trong trạch viện, sao biết loại tiểu kỹ xảo này, ít
      [​IMG]
      tú cầu, song ngưfujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :