1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 293: Chính phi bị phế, trắc phi bị giáng xuống
      Hiền phi xử lý hai người Đinh Văn Tĩnh và Tần Thư Dao, làm Tần Thư Dao khỏi nhíu mày cái, nàng hiểu Hiền phi muốn để Linh Lung và Mạt Nhi làm nha hoàn thông phòng cho Mộ Thiếu Dục.

      Nàng nhớ tới ngày hôm qua Mộ Thiếu Dục với nàng, trong lòng có chút thấp thỏm, cũng có chút mất mát!

      Nàng vẫn luôn khẽ cúi đầu, đối với xử trí của Hiền phi, nàng dị nghị gì, cũng thể có dị nghị gì, bởi vì nàng chỉ là trong những nữ nhân của Mộ Thiếu Dục, mà Hiền phi chỉ là phi tử của hoàng thượng, mà còn là mẫu thân của Mộ Thiếu Dục, có quyền xử trí bọn họ!

      Sau khi Hiền phi , Linh Lung vênh váo : "Các vị nương nương... À, phải, là Đinh phu nhân và Tần phu nhân, có nhiều chuyện như thế, sau này hai người các ngươi cũng chỉ có thể ủy khuất ở trong viện tử rồi! Về phần Bạch nương, mặc dù Hiền phi nương nương viết hưu thư, nhưng chúng ta cũng phải là người mọn, cho nên vẫn có thể để cho Bạch nương thong thả thêm hai ngày!"

      Bạch Thiển liếc mắt nhìn Linh Lung, hừ lạnh tiếng, giễu cợt : " coi mình là chủ tử rồi! Ta muốn xem, chờ sau khi Tam hoàng tử trở về, xử trí các ngươi như thế nào!"

      Linh Lung tức giận thôi, mới vừa rồi Hiền phi nương nương , ràng. Sau này nàng ta là nữ nhân của Mộ Thiếu Dục, thân phận và địa vị còn cao hơn Bạch Thiển rất nhiều!

      lúc nàng ta muốn phản kích, lại bị Mạt Nhi ngăn lại, Mạt Nhi nhíu chặt mày, cúi người thi lễ với đám người Bạch Thiển và Tần Thư Dao, thấp giọng : "Các vị phu nhân đắc tội rồi, xin hãy tha lỗi!"

      Bạch Thiển cười nhìn Mạt Nhi, với Linh Lung: "Nhìn tiểu muội của ngươi mà xem, còn thông minh hơn ngươi đấy! Sau này coi như ngươi bò được lên giường của Dục ca ca, kết quả sợ còn thảm hơn ta nữa đấy! Ngươi cần phải học tập nàng nhiều chút!"

      Linh Lung tức giận cắn chặt răng, muốn đánh trả lại bị Mạt Nhi kiềm chế!

      Tần Thư Dao liếc mắt nhìn Linh Lung, vừa liếc nhìn Mạt Nhi, khóe miệng nở nụ cười, sau đó với Bạch Thiển: " thôi, tại mặc dù chỗ của ta chật chội, nhưng cũng có thể chen lấn được!".

      Bạch Thiển cười hì hì theo Tần Thư Dao cùng ra khỏi đại sảnh!

      Đinh Văn Tĩnh vẫn luôn lo âu bất an, mới vừa rồi ý tứ của Hiền phi ràng. Mặc dù nàng hiểu tại sao Bạch Thiển lại có cầu như thế, nhưng nàng biết Tần Thư Dao có thai, cho nên Tần Thư Dao cũng cần lo lắng! Mà mình đây? Cho tới bây giờ Mộ Thiếu Dục đều chưa từng vào phòng của mình, sao mình có thể mang thai đây? Đến lúc đó, Mộ Thiếu Dục lại cưới chính phi, như vậy mình càng thêm có cơ hội!

      Nàng liếc mắt nhìn Linh Lung tức giận và Mạt Nhi lạnh nhạt, khỏi nhíu chặt mày, nàng biết hai người kia là nữ nhân Hiền phi phái tới, là Hiền phi chỉ định cho Mộ Thiếu Dục, lại sau này có thể hai người bọn họ được sủng ái, chỉ nhìn cách đơn thuần tại Hiền phi ân sủng hai người bọn họ mình cũng phải nịnh bợ rồi!

      Cho nên, Đinh Văn Tĩnh do dự lát, cuối cùng tháo đôi vòng tay tay xuống, lại tháo xuống đôi tai hình giọt lệ, cười nhét vào trong tay của bọn nọ, : "Sau này nhờ hai vị tỷ tỷ chiếu cố nhiều hơn!".

      Từ Linh Lung làm nô tỳ, tuy bản thân làm người bên cạnh Hiền phi lâu, cũng chưa từng có người nịnh bợ nàng ta như vậy, vừa rồi nàng ta còn bị đám người Bạch Thiển làm nhục, tại hành động như vậy của Đinh Văn Tĩnh thể nghi ngờ làm cho nàng ta càng thêm kiêu ngạo, càng làm nàng ta cho rằng là đúng!

      Nàng cười thu xuống, lấy lệ : "Phu nhân cái gì vậy! Mặc dù được Hiền phi nương nương sủng ái, nhưng cũng chỉ là tiểu nha hoàn. Phu nhân như vậy là quá đề cao nô tỳ rồi! Chỉ là nếu có ngày nô tỳ được sủng ái, nhất định nhớ tới phu nhân!"

      Mạt Nhi khỏi nhíu chặt mày, cảm thấy Linh Lung có chút biết thẹn, lúc trước còn cảm thấy Linh Lung là nữ nhân cẩn thận có tâm kế, thế nào tại lại phát Linh Lung chỉ là người mang não heo, nàng quyết định sau này phải cách Linh Lung xa chút! Chỉ là nàng cũng cự tuyệt lễ của Đinh Văn Tĩnh, bởi vì nàng biết nếu mình nhận, nhất định Đinh Văn Tĩnh cho rằng mình cố ý làm nhục nàng!

      Cho nên nàng nhận lễ của Đinh Văn Tĩnh, chỉ hơi cúi người thi lễ, câu cũng !

      Đinh Văn Tĩnh thấp thỏm bất an trở về viện tử của mình, chỉ là vừa trở về, liền có ít nha hoàn tới thu dọn đồ đạc, điều này làm cho Đinh Văn Tĩnh càng thêm bất an!

      Sau khi Tần Thư Dao trở lại viện tử, Linh Lung tự mình mang người đến trong sân nàng, bảo những nha hoàn kia thu dọn đồ đạc!

      Ngược lại Tần Thư Dao rất bình tĩnh, ngồi ở trong sân, uống trà trò chuyện với Bạch Thiển.

      Linh Lung thấy bọn họ tự nhiên thoải mái như vậy, trong lòng tức giận vô cùng, liền nở nụ cười, sau đó lên phía trước, cười cúi người thi lễ: "Phu nhân, xin lỗi! Những thứ gì trong viện tử này, có người mang rồi! Trước kia ngươi là trắc phi nương nương, tại chỉ là phu nhân, cấp bậc giống nhau, cho nên những thứ đồ này cũng thể mang !"

      Nếu là người khác bị Hiền phi cho giáng chức vị, lại bị đứa nha hoàn gây khó khăn như vậy, sợ cũng sớm lửa giận ngút trời rồi. Nhưng hết lần này tới lần khác mặt Tần Thư Dao vẫn mang nụ cười thản nhiên, bộ dạng sao cả: " sao, như vậy xin mời!"

      Những đồ vật trong viện tử này đều là Mộ Thiếu Dục đưa cho nàng, coi như Linh Lung lấy như đồ kia, chỉ cần Mộ Thiếu Dục có lòng, cuối cùng vẫn trở lại bên cạnh mình!

      Linh Lung thấy khuôn mặt Tần Thư Dao vui vẻ, trong lòng hừ lạnh tiếng, nụ cười mặt cũng mang theo khinh miệt: "Phu nhân là lớn!" xong, vừa liếc nhìn Bạch Thiển bên, lại cười lạnh : "Chỉ là đáng thương nhất là Bạch nương, tuy Tam hoàng tử là người hào sảng, nhưng Bạch nương có quan hệ khá sâu với hoàng hậu, những thứ kia sợ cũng thể mang !"

      Bạch Thiển quan tâm gì đến những thứ kia, chẳng qua là nàng ưa bộ dạng tiểu nhân đắc chí của Linh Lung này: "Ôi, ta còn tưởng là ai đây? Hóa ra là thông phòng còn chưa leo lên được giường của nam nhân!"

      Linh Lung nghe vậy mặt lúc trắng lúc xanh, khi muốn phản kích, lại thấy Tần Thư Dao ngăn lại, nàng ta cho rằng Tần Thư Dao giúp đỡ nàng ta chuyện, lại nghĩ rằng Tần Thư Dao câu sau đó, làm làm cho nàng ta đất dung thân!

      "Thiển Nhi, cần gì so đo với tiểu nha hoàn chứ! Nàng muốn nam nhân đến điên rồi, ngày nào cũng mơ ước mình có thể làm chủ tử! Hôm nay để nàng nằm mơ làm chủ tử chút, tránh cho ngày sau rơi từ xuống còn chưa từng hưởng thụ thử!"

      Bạch Thiển vừa nghe thấy lời của Tần Thư Dao , lập tức vui mừng cười : "Ha ha, tỷ sai! Chỉ là nô tài, cần gì so đo quá nhiều!"

      Tần Thư Dao khẽ vuốt cằm, sau đó quay đầu thấy vẻ mặt Linh Lung khó chịu, lại : "Hiền phi nương nương gọi ngươi tới là thu dọn đồ đạc trong viện tử này, cũng gọi ngươi tới nơi này theo chúng ta chuyện!"

      Linh Lung hừ lạnh tiếng: "Các ngươi chờ coi!" xong, lập tức xoay người rời !
      Chương 294: Đuổi Linh Lung , Thư Dao thành chính phi
      Chuyện trong phủ hoàng tử hoàn toàn truyền ra ngoài, Mộ Thiếu Dục kịp thời đè xuống, sau đó vội vàng vào cung chuyến, sau khi trở lại phủ hoàng tử, sai người gọi hai người Linh Lung và Mạt Nhi tới!.

      Bởi vì lần trước Linh Lung quyến rũ Mộ Thiếu Dục, cuối cùng bị đuổi ra, cho nên tại nhìn thấy Mộ Thiếu Dục vẫn còn có chút hoảng hốt! Chẳng qua là lại nghĩ đến lời Hiền phi nương nương ngày đó, trong lòng lại khỏi có vài phần mong đợi!

      "Là ai cho các ngươi sắp xếp Tần trắc phi và Đinh trắc phi vào viện tử?" Sắc mặt Mộ Thiếu Dục khó coi vô cùng, khi ra khỏi phủ có thông báo, mặc kệ Hiền phi sắp xếp chuyện nhà của thế nào, tất cả mọi người nhất định phải đợi đến lúc trở lại, mới có thể thi hành!

      Nhưng nghĩ tới hai tiểu nha hoàn này ỷ vào sau lưng có Hiền phi nương nương làm chỗ dựa, để ý đến mệnh lệnh của , cố ý sai người đuổi Tần Thư Dao và Đinh Văn Tĩnh ra khỏi viện tử, mà Bạch Thiển càng thêm hỏng bét, lại vẫn phải chen chung phòng với Tần Thư Dao, làm hại sau khi Mộ Thiếu Dục trở về cũng thể trong phòng Tần Thư Dao, cũng có thể ôm nàng cái!

      Trong lòng Linh Lung có chút thấp thỏm, nàng ta biết Mộ Thiếu Dục đau lòng Tần Thư Dao, hơn nữa có dạy dỗ lần trước, nàng ta cũng dám tùy tiện nữa, chẳng qua là lẳng lặng nhìn Mạt Nhi bên cạnh!

      Mạt Nhi lại nhíu chặt mày, hôm đó sau khi Hiền phi tới, nàng liền trở về phòng của mình, để ý đến chuyện bên ngoài, im lặng trải qua cuộc sống tạm ổn của mình. tại Mộ Thiếu Dục đột nhiên đen mặt lại tới chất vấn bọn họ, nàng cũng cảm thấy rất vô tội. tại lại thấy Linh Lung bên cạnh, lại vẫn dùng ánh mắt kia nhìn mình, làm nàng nhíu chặt mày!

      Mạt Nhi cúi người thi lễ, thấp giọng : "Hồi bẩm Tam hoàng tử, chuyện này quả do Hiền phi nương nương ra lệnh, chẳng qua là nô tỳ suy nghĩ dù sao trong phủ này cũng là do Tam hoàng tử làm chủ, cho nên hai ngày này nô tỳ vẫn luôn đợi trong phòng, chưa từng ra khỏi phòng!"

      Ý tứ trong lời của nàng, làm Linh Lung có chút oán hận, chẳng qua là nàng ta cũng biết bản thân trốn thoát được, huống chi hai ngày này bản thân còn làm cao như vậy nữa!

      Mộ Thiếu Dục liếc mắt nhìn Linh Lung, sắc mặt khó coi vô cùng.

      Linh Lung vội vàng quỳ mặt đất, cũng càng oán hận Mạt Nhi hơn: "Tam hoàng tử, nô tỳ chỉ dựa theo ý của Hiền phi nương nương mà làm thôi!"

      " sao, như vậy ngươi trở về cung tiếp tục hầu hạ mẫu phi!"

      Giọng của Mộ Thiếu Dục rất , lại mang theo nồng đậm uy nghiêm và khí phách, làm cho người nào có thể nhìn!

      Linh Lung cả kinh, vội vàng dập đầu cái, khóc : "Tam hoàng tử, nô tỳ cũng bị bất đắc dĩ! Kính xin Tam hoàng tử tha cho nô tỳ lần này!"

      Mộ Thiếu Dục sớm chán ghét nữ nhân này, ban đầu có thể giữ lại, cũng bởi vì nhìn thể diện của Hiền phi, nghĩ tới nữ nhân này lại nhiều lần vâng lời mình như vậy. Hơn nữa từ xuống dưới trong phủ này đều có tai mắt của , hai ngày nay Linh Lung làm chuyện gì, cũng trốn thoát khỏi ánh mắt của !

      nhịn được nhíu mày cái, sau đó phất tay cái. Thị vệ bên cạnh lập tức vọt lên, muốn mang Linh Lung xuống!

      Linh Lung đâu ngờ bản thân còn chưa làm được chủ tử bị đuổi về cung, nếu nàng ta trở lại bên người Hiền phi nương nương, như vậy cả đời này cũng cần ra khỏi cung nữa, cũng có ngày nổi danh!

      Nàng ta gắt gao quỳ mặt đất, khóc : "Tam hoàng tử, tha nô tỳ lần này! Nô tỳ dám làm bừa nữa!"

      Mộ Thiếu Dục hơi phất phất tay, những thị vệ kia gia tăng sức lực, kéo Linh Lung từ đất dậy, sau đó để ý nàng ta giãy giụa và phản kháng, ném nàng ta ra khỏi đại sảnh!

      Mạt Nhi vẫn luôn cúi đầu, nhìn Linh Lung cái, nàng sớm nhắc nhở Linh Lung, bảo nàng ta đừng làm mọi việc quá nóng vội, tại Linh Lung có kết quả như vậy, hoàn toàn là do nàng ta tự tìm!

      Mộ Thiếu Dục liếc mắt nhìn Mạt Nhi, cũng thích nữ nhân Hiền phi đưa tới, phải thích của mẹ đẻ của mình, mà là thích người khác an bài nữ nhân cho !

      "Về phần ngươi..."

      Mạt Nhi vội vàng ngước mắt lên, mặt có chút bất đắc dĩ và lo lắng!

      Mộ Thiếu Dục dừng chút, mới : "Về phần ngươi, trước hết phòng giặt y phục!"

      Cái này cũng coi như là trách phạt, nàng vốn là nha hoàn cần làm việc nặng, tại lại trở thành thô sử nha hoàn! Mặc dù Mạt Nhi cam lòng, nhưng vẫn cắn răng, gật đầu cái, lui ra ngoài!

      Tần Thư Dao nghĩ tới Mộ Thiếu Dục trực tiếp làm ngược với Hiền phi nương nương như vậy, ban đầu khi hoàng hậu cứng rắn chỉ cưới cho Mộ Thiếu Dục, Mộ Thiếu Dục vẫn luôn bị động, chưa từng câu nào!

      Từ sau ngày Hiền phi rời , Mộ Thiếu Dục liền quyết định hòa ly với Bạch Thiển, mặc dù đối với Bạch Thiển mà , bị hưu và hòa ly là giống nhau, nhưng mà đối với nữ nhân mà , hai cái này là khác biệt, là làm nhục là bất đắc dĩ!

      Về phần Đinh Văn Tĩnh, Mộ Thiếu Dục trả Đinh Văn Tĩnh lại cho Đinh gia, còn đưa thêm rất nhiều tiền bạc, hơn nữa tuyên bố với bên ngoài mình và Đinh Văn Tĩnh vẫn luôn tương kính như tân, chưa từng từng có gì bất mãn, cho nên đưa nàng về Đinh gia là muốn làm trễ nãi cuộc đời của nàng, mà cũng chưa từng chạm vào Đinh Văn Tĩnh!

      Người cuối cùng chính là Tần Thư Dao, Mộ Thiếu Dục chuyện của Hiền phi với hoàng thượng, lấy cớ trong bụng Tần Thư Dao còn mang thai, trực tiếp nâng Tần Thư Dao từ phu nhân lên chính phi.

      Chuyện này vừa ra, làm mọi người trong kinh thành sôi trào, ai nghĩ đến đường đường là hoàng tử, là tướng quân xuất chinh sa trường, nâng Tần Thư Dao làm chính phi, hơn nữa trực tiếp bỏ qua Hiền phi và hoàng thượng!

      Sau khi Hiền phi nghe được tin tức, tức giận cắn chặt răng, vội vàng đến chỗ hoàng thượng, hơn nữa ủy khuất chuyện này ra, ai ngờ đến hoàng thượng hoàn toàn quan tâm, ngược lại cười to : "Con lớn, tùy bọn nó !"

      Lời này vừa ra, Hiền phi tức giận nhịn được mắng đôi câu, mắng xong, liền cảm giác mình thất lễ, lại vội vàng khóc : "Hoàng thượng, tại sao người có thể để mặc nó như vậy!"

      Làm sao mà hoàng thượng biết tính toán trong lòng Hiền phi chứ, Bạch Thiển và Mộ Thiếu Dục hòa ly, như vậy Hiền phi lợi dụng sơ hở, lập tức tìm cho Mộ Thiếu Dục nương Trịnh gia! Ông luôn g thích loại thông gia này, cũng thích nhà ngoại chuyên quyền, cho nên hoàng thượng nghe được câu này, lập tức nghiêm mặt : "Dục Nhi cũng còn tuổi nữa, chuyện của nó, tự nó xử lý! Bà nhìn mà xem bà làm trong phủ của nó thành chướng khí mù mịt rồi đấy!"

      Hiền phi thấy hoàng thượng giận , ngay cả cam tâm nữa, cũng dám câu, chỉ có thể cắn răng câu nào nữa, dù cam lòng hơn nữa cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng!

      Nếu tin tức này truyền , vui vẻ nhất chính là Tần phủ!

      Ban đầu Tần Thư Dao vốn là chính phi của Mộ Thiếu Dục, sau lại bởi vì là hoàng hậu cố ý làm Mộ Thiếu Dục khó chịu, cho nên mới hạ Tần Thư Dao xuống làm trắc phi, tại Tần Thư Dao lại thăng làm chính phi, dĩ nhiên là vui mừng thôi! Hơn nữa trong bụng Tần Thư Dao còn mang cốt nhục của Mộ Thiếu Dục, Mộ Thiếu Dục lấy cớ này rất thích hợp, làm cho người ta ít lòng nghi ngờ!
      Chương 295: Trở về Tần phủ, hai bên giải hòa
      Tần Thư Dao cũng có chút khiếp sợ với tin tức này, mặc dù hôm đó Mộ Thiếu Dục từng với nàng, tìm thêm những nữ nhân khác! Lại nghĩ rằng Mộ Thiếu Dục dứt khoát làm như vậy, để đám người Hiền phi hoàn toàn còn kịp quấy nhiễu nữa, thành kết quả cuối cùng!

      Bởi vì sợ Tần lão phu nhân lo lắng, cho nên ở mấy ngày trước lễ mừng năm mới, Tần Thư Dao đặc biệt trở về nhà mẹ chuyến!

      Vinh Thọ đường.

      Tần lão phu nhân nắm chặt tay Tần Thư Dao, giọng thở dài : "Vốn lo lắng cháu bị phế, lại nghĩ rằng cháu nhân họa được phúc!"

      Tần Thư Dao cười : "Tổ mẫu đừng lo lắng, phải cháu tốt sao!"

      Trong Vinh Thọ đường cũng chỉ có hai bà cháu bọn họ, chuyện cũng có kỵ gì!

      Từ lần Mộ Thiếu Dục sai người bắt giam Tần Tuyết Như đó, Ngô thị muốn lại thấy Tần Thư Dao, mỗi lần Tần Thư Dao trở về phủ bà ta cố ý giả bộ bệnh. Về phần Tần Tuyết Như, có lẽ là bởi vì bị dạy dỗ, hoặc là bởi vì cam lòng, nàng ta cũng giống Ngô thị, mỗi lần Tần Thư Dao trở về phủ, cả hai đều giả bộ bệnh!

      Tần Thư Dao cũng có ý kiến gì, rất nhiều chuyện ngay cả nàng làm gì, chỉ là quyết định của nàng, cũng thay đổi rất nhiều so với kiếp trước!

      Kiếp này Tần Tuyết Như thể nào tương kính như tân với Mộ Phượng Thiên được nữa, cũng biết là người nào, chuyện ác của Tần Tuyết Như làm ra ngoài, vốn Mộ Phượng Thiên muốn từ hôn, nhưng vẫn khổ nổi tìm được bất kỳ lý do gì, tại chuyện ác của Tần Tuyết Như bay đầy trong kinh thành, Mộ Phượng Thiên cũng nhân cơ hội để hoàng thượng hạ chỉ hủy cửa hôn này!

      Bây giờ Tần Tuyết Như buồn bực thôi, tại nàng ta hối hận, ban đầu nên chán ghét Mộ Phượng Thiên phương Bắc, tại ngay cả muốn nàng ta cũng được! Mà tuổi của nàng ta cũng càng lúc càng lớn, muốn tìm thêm mối hôn thích hợp sợ là khó càng thêm khó!

      Mặc dù trong khoảng thời gian này, Ngô thị vẫn mang theo nàng xuất trong các buổi yến tiệc, nhưng người khác luôn Tần Tuyết Như sau lưng, ai cũng hy vọng con dâu tương lai hoặc là thê tử từ bị vũ nhục, hay nữ nhân muốn giết đại tỷ của mình cả!

      Ngô thị vì chuyện này mà cũng ốm vòng, mà Tần Lương cũng oán hận Ngô thị, cảm thấy Ngô thị bá đạo vô lý, dạy dỗ nữ nhi cũng được, gần như mỗi ngày đều ở trong phòng Vân di nương!

      Về phần chuyện có liên quan đến Tần Tuyết Như ở bên ngoài, đương nhiên là do Tần Thư Dao thả ra ngoài.

      Tần lão phu nhân vì chuyện này cũng có chút hao tổn tinh thần, vuốt vuốt chân mày, giọng : "Quả Như Nhi đáng đời, nhưng dù sao nó cũng là nữ nhi Tần gia!"

      Tần Thư Dao lập tức hiểu ý tứ của Tần lão phu nhân, nàng cũng trách cứ Tần lão phu nhân, dù sao Tần Tuyết Như cũng là cháu của Tần lão phu nhân, ngay cả Tần Tuyết Như làm sai nhiều hơn nữa, Tần lão phu nhân cũng muốn cháu của mình đau khổ cả đời!

      Tần Thư Dao nhíu mày cái, nàng muốn giúp Tần Tuyết Như, Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, Tần Tuyết Như vẫn luôn muốn để cho nàng tốt hơn.

      "Tổ mẫu, qua hết năm cháu cũng phải Định Châu rồi! Tuy tại cháu là Tam hoàng tử phi, nhưng phu nhân trong kinh thành, người gia thế kém chúng ta! Cháu cũng thể ra sức!"

      Coi như Tần Thư Dao có năng lực, nàng cũng giúp Tần Tuyết Như!

      Tần lão phu nhân nhíu mày cái, thở dài tiếng: "Aizz, đây cũng là vận mệnh của nó, nếu phải nó quá được nuông chiều cũng trở thành như thế! Thôi thôi, tuổi ta cũng lớn, cũng quản những thứ này nữa!"

      Tần Thư Dao biết Tần lão phu nhân cũng thân thiết với Tần Tuyết Như, chỉ là dù sao cũng là cháu của Tần lão phu nhân, cũng thể bỏ mặc, cho nên mới với Tần Thư Dao chuyện này! Tần Thư Dao cũng rất ràng, cho nên cũng làm khó Tần lão phu nhân, lý do, để Tần lão phu nhân cũng có thể chặn miệng Ngô thị!.

      "Tổ mẫu, người cũng đừng lo lắng những thứ này! Có câu , con cháu có phúc của con cháu! Cháu lo lắng sau khi cháu Định Châu, Cầm Nhi gả cho Tô gia, bà phải đơn!" Tần Thư Dao cười đùa.

      Tần lão phu nhân khẽ cười gõ trán Tần Thư Dao cái, cười mắng: "Đồ tim phổi, dưới gối ta còn có tôn tử, sợ!"

      Thấy Tần lão phu nhân thoải mái như vậy, Tần Thư Dao cũng yên tâm, lại tán gẫu với Tần lão phu nhân trong chốc lát nữa, nha hoàn bên cạnh Tần Lương tới truyền lời, để Tần Thư Dao chuyến đến thư phòng!

      Tần Thư Dao và Tần Lương có tình cảm thâm sâu, kể từ khi Tần Thư Dao gả cho Mộ Thiếu Dục, Tần Lương cũng càng ít quan tâm Tần Thư Dao.

      Cho nên khi Tần Thư Dao nghe được Tần Lương muốn thấy mình, khỏi ngẩn người, sau đó hiểu được, lần này trở về phủ, tại sao Tần Lương lại gọi mình, nàng đứng lên, cười với Tần lão phu nhân: "Đợi lát nữa cháu về, lần này sau khi trở về phải chờ tới qua hết năm mới có thời gian tới lại!"

      Tần lão phu nhân cũng có chút nỡ, vừa nghĩ tới qua hết năm Tần Thư Dao phải theo Mộ Thiếu Dục đến Định Châu, càng cảm thấy nỡ, chẳng qua là nước mắt chứa trong mắt, nhưng chảy xuống, bà khẽ vỗ vỗ lên tay Tần Thư Dao, cười : " sao, !"

      Tần Thư Dao khẽ gật đầu, sau đó mang theo Thi Vận và Tuyết Ảnh ra khỏi Vinh Thọ đường!

      Tần Lương vẫn luôn ở trong thư phòng chờ Tần Thư Dao, khi ông nghe được tiếng gõ ngoài cửa, lập tức lên tiếng : "Vào !"

      Tần Thư Dao đẩy cửa ra, sau đó vào.

      Tần Lương lại bảo Tần Thư Dao đóng cửa lại.

      Sau khi Tần Thư Dao đóng cửa lại, liền cúi người thi lễ, hỏi: "Phụ thân tìm con tới là có chuyện gì?"

      Tần Lương hơi ngẩn ra, mới nhớ tới hai phụ tử bọn họ rất ít tâm , khỏi có chút tiếc nuối: "Tìm con tới cũng có chuyện gì quan trọng, chẳng qua là có mấy chuyện muốn dặn dò!" xong, Tần Lương dừng chút, lại : "Ta biết bây giờ con là Tam hoàng tử phi, mặc dù Tam hoàng tử bổ sung nghi thức gì, nhưng cũng nhớ lấy thể vì vậy mà ngang ngược càng rỡ, tránh cho chọc Tam hoàng tử bất mãn!"

      Đối với chuyện này, trong lòng Tần Thư Dao sớm nghĩ đến, chẳng qua là nghĩ tới Tần Lương tìm mình tới là vì dặn dò chút chuyện này! Trong lòng nàng vẫn có chút cảm động, dù sao đối với những người khác mà , có thể từ trắc phi lên làm chính phi, là vinh hạnh đặc biệt trời ban.

      Tần Thư Dao khẽ gật đầu, lại cười : "Phụ thân rất đúng, nữ nhi xin nghe!"

      Tần Lương thấy thế mới khẽ vuốt cằm: "Lần này Tam hoàng tử đột nhiên làm quyết định kia, nhất định làm Hiền phi hoặc hoàng thượng bất mãn! Nếu con theo Tam hoàng tử vào cung, nhớ lấy, nhất định phải nhẫn nhịn, ngay cả Hiền phi gây khó khăn cho con thế nào nữa, con cũng phải cẩn thận ứng phó!"

      Tần Lương là đại thần trong triều, mặc dù là quan văn, nhưng đối với tình thế trong cũng ràng! Đương nhiên ông hiểu tính toán trong lòng Hiền phi, vì để tránh cho Tần Thư Dao cẩn thận gặp , cho nên vẫn cẩn thận dặn dò câu!

      Trong lòng Tần Thư Dao ấm áp, mặc dù kiếp này Tần Lương tốt hơn kiếp trước rất nhiều, tuy nhiên chưa từng thân thiết chuyện như vậy, hốc mắt nàng có chút nóng lên, nụ cười mặt cũng càng sâu: "Phụ thân khỏi quá mức lo lắng, nữ nhi ràng!"
      Last edited: 12/7/16
      huyenlaw68tú cầu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 296: Thư Dao vào cung, hoàng thượng ân sủng
      Những chuyện đó, cũng phải chút râu ria. Tần Thư Dao biết Tần Lương xong, nàng ngẩng đầu lên thấy tóc bạc thái dương Tần Lương, khỏi nhíu chặt mày, sau khi sống lại, nàng chỉ lo từng bước từng bước lên, chỉ lo oán giận năm đó Tần Lương công bằng thế nào, lại quên Tần Lương cũng già !

      Sau khi sống lại, có chuyện cũng thay đổi, ngay cả có số việc Tần Thư Dao động vào, cũng thay đổi!

      Sau khi trở lại phủ hoàng tử, Tần Thư Dao liền nhận được phong thư, trở lại phủ hoàng tử Lục Sam cười : "Hoàng tử phi, Ngũ hoàng tử chỉ phái người đưa thư cho người, còn tặng cho người đống quà đấy!"

      Tần Thư Dao nhìn phòng đầy quà tặng, khỏi nhíu chặt mày, tại nàng và Mộ Thành Hi còn quan hệ phương diện làm ăn nữa, nếu thân thiết chút, nàng là đại tẩu của Mộ Thành Hi, mà Mộ Thành Hi là tiểu thúc của nàng!

      Tần Thư Dao mở thư ra xem chút, bên trong viết đều là lời chúc mừng, có ý gì khác, Tần Thư Dao cũng yên tâm!

      Mộ Thiếu Dục từ ngoài cửa vào, thấy phòng đầy quà tặng, khỏi nhíu mày, hỏi: " phải nàng trở về nhà mẹ sao? Sao mang nhiều đồ về như vậy!"

      Ngay trước mặt Mộ Thiếu Dục, Tần Thư Dao cũng muốn giấu giếm cái gì, cầm thư trong tay nhét vào trong tay Mộ Thiếu Dục, cười : "Chàng nhìn chút, những thứ này đều là của Ngũ đệ chàng đưa tới chúc mừng thiếp đấy!"

      Mộ Thiếu Dục nghe vậy khỏi ngẩn người, đối với ý định của Mộ Thành Hi, Mộ Thiếu Dục hiểu rất ràng, nhưng mà lại nghĩ rằng Mộ Thành Hi tặng những quà tặng này, khỏi nhíu chặt mày, thư trong tay lại chữ cũng xem, chẳng qua là nắm lại, sau đó hai tay ôm bả vai Tần Thư Dao, cười : "Hoàng thượng hạ chỉ, ngày mai bảo ta dẫn nàng vào cung chuyến!"

      Tần Thư Dao sớm biết mình phải vào cung chuyến, dù sao nàng từ trắc phi thăng làm chính phi, đều do mình Mộ Thiếu Dục tự chủ trương, ràng, ngay cả nghi thức cũng có, nếu như ngay cả hoàng thượng đều công nhận, như vậy hoàng tử phi nhưng nàng, cũng có người công nhận!

      Cho nên Tần Thư Dao khỏi nhíu mày cái, có chút lo lắng liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục: "Nếu như ngày mai, hoàng thượng phản đối sao?"

      Nếu như là lúc trước, Tần Thư Dao cảm thấy sao, nhưng bây giờ tâm trạng thay đổi, nàng buông tay được, cũng bỏ được người trước mặt này, cho nên khỏi cũng có chút lo lắng!

      Mộ Thiếu Dục thấy dáng vẻ hơi khẩn trương của Tần Thư Dao, khỏi cười cười, trong lòng cũng càng thêm đắc ý và yên tâm: " cần lo lắng, phụ hoàng phản đối, nếu ông cũng bảo ta mang nàng vào cung!"

      Nghe Mộ Thiếu Dục những lời này, Tần Thư Dao cũng yên tâm.

      Suốt đêm chuyện!

      Ngày hôm sau, Tần Thư Dao thay đổi trang phục lộng lẫy, bởi vì sợ bị người xoi mói, cho nên nàng cũng mặc vào trang phục của chính phi, vẫn mặc cung phục trắc phi. Mặc dù Mộ Thiếu Dục có chút vui, nhưng cũng biết Tần Thư Dao làm như vậy cũng đúng!

      Hai người dùng qua điểm tâm, rồi cùng nhau lên xe ngựa, sau đó về phía hoàng cung!

      Tần Thư Dao có chút lo lắng, từ trước đến nay nàng luôn đọ sức với hoàng hậu, nhưng khi sau khi hoàng hậu chết, lòng của nàng lại vì vậy mà yên ổn lại! Hiền phi vẫn luôn thích nàng, mặc dù đến nổi muốn đẩy nàng vào chỗ chết như hoàng hậu, nhưng vẫn chán ghét thôi!

      Sau khi đến hoàng cung, Mộ Thiếu Dục và Tần Thư Dao liền đường đến ngự hoa viên, lúc này là trời đông giá rét, trong ngự hoa viên đủ loại mai vàng, mà đình nghỉ chân trong ngự hoa viên cũng sớm được phủ tầng vải bố dày, chẳng qua là cắt mấy cửa sổ , có thể thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ, cũng có thể ngăn cản gió lạnh!

      Mộ Thiếu Dục và Tần Thư Dao theo cung nữ dẫn đường cùng vào lương đình, sau đó Tần Thư Dao giọng : "Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn tuế vạn tuế, Hiền phi nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"

      Mà Mộ Thiếu Dục ôm quyền : "Phụ hoàng, mẫu phi cát tường!"

      Hoàng thượng nhìn hai người bọn họ, khẽ vuốt cằm, sau đó gật đầu : "Tất cả đứng lên !"

      Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục đứng lên, sau đó ngẩng đầu lên lại phát bên cạnh hoàng thượng lại là Tĩnh Thu, trong khoảng thời gian này, Tần Thư Dao bởi vì chuyện Mộ Thiếu Dục, bận rộn thể tách ra, cho nên thiếu chút nữa quên mất Tĩnh Thu!

      Tĩnh Thu vẫn luôn khẽ cúi đầu, nghiêm túc đứng ở bên, giống như hoàn toàn biết Tần Thư Dao!

      Hoàng thượng liếc mắt nhìn Tần Thư Dao, sau đó cười Hiền phi bên cạnh: "Dục Nhi chung tình với mình nàng, trẫm cũng lớn tuổi, đối với nghiệp của bọn họ cũng muốn xen vào quá nhiều, chẳng qua là từ trắc phi thăng làm chính phi, như vậy cần phải có lễ nghi nên có! Tránh cho người ngoài chê cười hoàng gia chúng ta hẹp hòi!"

      Ngồi ở bên, Hiền phi nghe vậy, khỏi nhíu mày cái, mặc dù bà biết ý tứ trong lòng hoàng thượng, lại nghĩ rằng hoàng thượng vẫn muốn cử hành nghi thức cho Tần Thư Dao, chiêu cáo thiên hạ. Tuy trong lòng bà bất mãn, tuy nhiên cũng dám nữa bác bỏ ngay trước mặt, chỉ có thể cười khẽ : "Hoàng thượng đúng, chẳng qua là tại sắp tới mừng năm mới, tất cả mọi người bận rộn vô cùng, sợ có thời gian..."

      Còn đợi Hiền phi cho hết lời, hoàng thượng cười : " sao, tại các hoàng tử cũng ra bên ngoài sống, phải trong cung có người rảnh rỗi ít việc! Chuyện này cũng khó khăn, chỉ là nghi thức mà thôi, cũng dùng quá nhiều người."

      Hiền phi biết hoàng thượng quyết, nếu bản thân ngăn trở nữa, chỉ làm hoàng thượng bất mãn, cho nên ngay cả trong lòng bất mãn hơn nữa, cũng chỉ có thể cười : “Như vậy dựa theo ý của hoàng thượng mà làm!”

      Làm sao mà Tần Thư Dao biết bất mãn trong lòng Hiền phi, chẳng qua là nàng làm như thấy, nghe thấy, chẳng qua là lại quỳ mặt đất, cám ơn hoàng ân!

      Hoàng thượng cười : "Đứng lên , bây giờ trong bụng con có cốt nhục của Dục Nhi, quỳ tới quỳ lui như vậy cũng làm bị thương đến đứa bé trong bụng con. Đều là người nhà, cũng cần khách khí như vậy!"

      Hiền phi nghe được câu này, ngược lại cảm thấy hài lòng chút, hoàng thượng quan tâm cháu mình, chính là quan tâm đến nhi tử của bà, cho nên khi bà nhìn lại Tần Thư Dao, mặt cũng nở nụ cười!

      Tần Thư Dao vội vàng cười : "Đa tạ hoàng thượng!"

      "Cái gì hoàng thượng, tại nên gọi trẫm là phụ hoàng! Chẳng qua là sang năm theo Dục Nhi đến Định Châu nên chăm sóc tốt bản thân và đứa bé trong bụng."

      Hoàng thượng già rồi, chuyện cũng càng hiền từ.

      Tần Thư Dao biết hoàng thượng trước mắt là minh quân của Đại Minh triều, cho nên cũng càng thêm kính trọng!

      Tần Thư Dao liếc mắt nhìn Tĩnh Thu bên cạnh hoàng thượng, lấy dũng khí : "Phụ hoàng, con dâu muốn người bên cạnh người, chẳng biết có được ?"

      Hoàng thượng nghe vậy khỏi ngẩn ra, vội vàng híp mắt, nghi ngờ : "Con muốn người nào bên cạnh trẫm?"
      Chương 297: Vui vui vẻ vẻ qua năm
      Tần Thư Dao cười : "Trước đó con dâu ở cung Tịch Nguyệt, vẫn luôn được Tĩnh Thu chiếu cố! Con dâu cảm thấy Tĩnh Thu tệ, cho nên muốn mang nàng theo!"

      Vẫn lẳng lặng đứng ở bên, Tĩnh Thu nghe vậy khỏi ngẩn ra, Tần Thư Dao xuất cung hơn mười ngày, vẫn luôn có tin tức, Tĩnh Thu cũng coi như hết hy vọng, lại nghĩ rằng Tần Thư Dao ngay trước mặt hoàng thượng, mang nàng xuất cung!

      Tĩnh Thu ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìn Tần Thư Dao, trong lòng cũng có chút mong đợi!

      Hoàng thượng quay đầu liếc mắt nhìn Tĩnh Thu, sau đó cười : "Đây cũng phải là việc gì khó, Tĩnh Thu theo bên người trẫm cũng nhiều năm rồi. tại nàng cũng lớn tuổi, cũng nên thả ra ngoài rồi!"

      Tần Thư Dao nghe vậy lập tức cúi người thi lễ, cười : "Đa tạ phụ hoàng!"

      Hiền phi liếc mắt nhìn Tĩnh Thu, vốn bà cho rằng Tĩnh Thu muốn leo lên long sàng, chẳng qua là những năm này Tĩnh Thu cũng làm hành động gì, cho nên bà cũng bỏ nghi ngờ, lại nghĩ rằng Tĩnh Thu lại muốn xuất cung! Mặc dù bà hiểu dựa vào số tuổi của Tĩnh Thu cũng ra khỏi cung rồi, vì sao vẫn ra khỏi cung, nhưng bà cũng biết chút ân oán của Tĩnh Thu và hoàng thượng!

      Mọi người lại ở trong lương đình tán gẫu trong chốc lát, cho đến khi hoàng thượng có chút mệt mỏi, mới phất tay cái, ý bảo tất cả mọi người lui xuống!

      Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục cũng chuẩn bị xuất cung, chẳng qua là còn chưa xuất cung, nha hoàn bên cạnh Hiền phi chạy tới, để Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục cung Hiền phi chuyến!

      Tần Thư Dao có chút lo lắng liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục, Mộ Thiếu Dục lại khẽ mỉm cười, ý bảo nàng yên tâm!

      Hai người cùng nhau đến cung điện Hiền phi, mặt Hiền phi sớm còn nụ cười ôn nhu của vừa rồi, bà nhìn Mộ Thiếu Dục, sau đó nhìn về phía Tần Thư Dao, qua lát, khi Tần Thư Dao cho rằng Hiền phi chuẩn bị bắt đầu nổi giận chợt nghe Hiền phi thở dài tiếp, làm nàng ngẩn người!

      "Thôi, vốn Bổn cung cũng muốn tìm người vợ như ý cho con, nghĩ tới con lại chỉ chấp nhận người này! Tuy Bổn cung thế nào thích nàng, nhưng thấy nàng phải người hư hỏng, người ra vẻ ta đây, cho nên thành toàn các con! Chẳng qua là hôm nay, Bổn cung gọi các con tới nơi này, cũng phải chỉ những chuyện đơn giản này!"

      Tần Thư Dao ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Hiền phi, nàng nghĩ tới Hiền phi thỏa hiệp nhanh như vậy! Chỉ là suy nghĩ chút thấy cũng đúng, hoàng thượng cũng ra lệnh, Hiền phi thể phản kháng được, còn bằng làm người tốt, như vậy cũng có thể để cho hoàng thượng vui mừng, cũng trở mặt với Mộ Thiếu Dục!

      Sắc mặt Mộ Thiếu Dục khẽ biến thành hơi trầm xuống, đương nhiên hiểu vì sao Hiền phi thích Tần Thư Dao, chẳng qua là lúc ban đầu với Trịnh chỉ là tình huynh muội, chỉ có đối với Tần Thư Dao mới là tình cảm phu thê.

      "Mẫu phi, Mặc kệ người gì! Chuyện nhi thần quyết định thay đổi!" Thái độ của Mộ Thiếu Dục rất kiên quyết, khi thấy sắc mặt Hiền phi khó coi, lại : "Chỉ là, lời của mẫu phi, nhi thần cũng nhớ ở trong lòng!"

      Hiền phi nghe vậy sắc mặt mới khá hơn chút: "Bổn cung gọi các con tới nơi này, cũng muốn làm chút trách nhiệm của người mẹ! Ban đầu Bạch thị là hoàng hậu cứng rắn nhét cho con, cho nên Bổn cung cũng chuẩn bị lễ tặng cho nàng ta!" xong, liền nhìn nha hoàn bên cạnh cái, nha hoàn bên cạnh lập tức tới bàn trang điểm lấy ra cái hộp tinh xảo, sau đó đưa cho Hiền phi, Hiền phi nhận lấy, sau đó đưa tới trước mặt Tần Thư Dao, khóe miệng nở nụ cười: "Mặc dù con phải là con dâu Bổn cung lựa chọn, nhưng mà Dục Nhi lại thích con. Cho nên Bổn cung cũng coi như chấp nhận con, thứ trong hộp này, vốn Bổn cung định để lại cho con dâu Bổn cung, thậm chí ngay cả hoàng thượng cũng chấp nhận con, như vậy Bổn cung cũng cố ý làm khó dễ các con nữa! Những thứ đồ này con cũng nhận lấy !"

      Tần Thư Dao nghĩ tới Hiền phi thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, nàng kinh hoảng nhìn Hiền phi, còn có chút chưa phục hồi lại tinh thần, cho đến khi Mộ Thiếu Dục khẽ đụng nàng cái, nàng mới vội vàng cúi người thi lễ, ôn nhu : "Đa tạ Hiền phi nương nương!"

      Hiền phi thấy Tần Thư Dao chút thất thần, nhưng lễ nghi vẫn cẩn thận, cho nên cũng khẽ vuốt cằm: "Nhưng mà, nếu để cho Bổn cung biết ngươi dám làm ra chuyện bất kính với Dục Nhi, nhất định Bổn cung tha cho ngươi!"

      Tần Thư Dao chỉ cảm thấy trán đầy tầng mồ hôi lạnh mỏng, Hiền phi cảnh cáo mình, chỉ có thể làm cho Hiền phi chấp nhận, cũng coi như dễ, Tần Thư Dao lại cúi người thi lễ, lại thêm mấy câu tốt đẹp!

      Trong lòng Hiền phi hoảng loạn, mặc dù tặng quà, nhưng cuối cùng vẫn có chút cam lòng, chỉ hàn huyên mấy câu liền phất tay cái, ý bảo tất cả bọn họ lui ra ngoài!

      Thời gian cực nhanh, rất nhanh đến năm mới, hai ngày trước đêm ba mươi hoàng thượng còn đặc biệt làm lễ sắc phong cho Tần Thư Dao, mặc dù long trọng lắm, nhưng cũng coi như cho toàn bộ trong thiên hạ biết, Tần Thư Dao là chính phi danh chính ngôn thuận!

      Sau khi qua hết năm, Tần Thư Dao cũng bắt đầu bận rộn, các phu nhân trong kinh thành vẫn nhìn chằm chằm vào, biết Tần Thư Dao có thể ngồi vị trí chính phi này bao lâu. Lại nghĩ rằng, hai ngày trước lễ mừng năm mới hoàng thượng làm lễ sắc phong lớn cho Tần Thư Dao, làm các phu nhân trong kinh thành cũng kinh ngạc thôi.

      Chẳng qua là dù sao cũng cuối năm, muốn tặng lễ cũng có chút đúng lúc, cho nên đợi đến đêm ba mươi vừa qua, tất cả mọi người bắt đầu rối rít đến phủ hoàng tử, Tần Thư Dao mới mang thai ba tháng đầu, ngoại trừ những trường hợp tình cờ thấy ở bên ngoài, còn lại đều lấy cớ thân thể khó chịu mà từ chối!

      May mắn là Tần Thư Dao mang bầu, người trong kinh thành đều biết, cho nên nàng dùng cớ này, cũng quá kiêu ngạo!

      Khi hoàng hậu tạo phản là trước tết, vì trấn an lòng người, cho nên hoàng thượng vẫn luôn hạ chỉ xử phạt bọn họ, Tần Thư Dao cũng bởi vì mang thai mà chưa từng thiên lao xem Hàn Thế Quân!

      Nàng có thể tưởng tượng ra được, Hàn Thế Quân trải qua cuộc sống như thế nào, cũng có thể tưởng tượng ra được, Hàn Thế Quân sắp sửa gặp phải khốc hình như thế nào! Đối với tương lai của Hàn Thế Quân, Tần Thư Dao biết ràng!

      Hàn gia cũng coi như hoàn toàn xuống dốc, dù sao Phương Sơ Vũ cũng là nữ nhi Phương gia, mặc dù Hàn gia xuống dốc, nhưng Phương Sơ Vũ còn có người của Phương gia giúp đỡ nàng ta. Chẳng qua là nàng ta vẫn có mấy phần tình cảm với Hàn Thế Quân, lại muốn thừa dịp ngày vui của Tần Thư Dao, muốn tìm đến Tần Thư Dao giúp tay, để cho Mộ Thiếu Dục bỏ qua cho Hàn Thế Quân!

      Cho nên vào ngày mùng sáu tết, Phương Sơ Vũ mang theo Tiết Nhã, cùng đến phủ hoàng tử.

      Lục Sam với Tần Thư Dao nằm ở nhuyễn tháp: "Nghe Hàn phu nhân còn mang theo biểu muội của ngài!"

      Tần Thư Dao khỏi nhíu mày cái, bởi vì Hàn Thế Quân mang binh làm phản, cho nên hoàng thượng bỏ vị trí Hầu gia – cha truyền con nối của Hàn gia, bởi vì Hàn gia sớm suy sụp, từ xuống dưới của Hàn gia cũng biết chuyện Hàn Thế Quân làm phản, cho nên hoàng thượng tha cho từ xuống dưới của Hàn gia mạng, chỉ là cho người của Hàn gia trở lại làm quan, mà cũng lấy lại tổ trạch ban thưởng.
      Chương 298: Kiếp trước kiếp này viên mãn cả đời: Đại Kết Cục
      Tuy Hàn gia còn chút của cải, mua trạch viện hơi lớn chút cũng được, nhưng vĩnh viễn trở về thời gian huy hoàng lúc trước được nữa rồi!

      Tần Thư Dao do dự chốc lát, cuối cùng gật đầu : "Để cho bọn họ vào !"

      Nàng muốn nhìn chút Tĩnh Nhã phản bội nàng, hãm hại nàng, rơi vào dạng kết quả gì! Tần gia ả trở về được, mà Hàn gia cũng thể thể dễ dàng khoan dung cho thiếp thất. Hôm nay Phương Sơ Vũ mang Tiết Nhã theo, chỉ là thấy Tiết Nhã là biểu muội của Tần Thư Dao mà thôi!

      Sau lúc lâu, Lục Sam liền mang theo Tiết Nhã và Phương Sơ Vũ vào.

      Chỉ thấy Phương Sơ Vũ mặc thân trường sam màu xanh thẫm, đầu qua loa búi kiểu đồng tâm kế, đeo trang sức nhiều, ngay cả tay cũng rỗng tuếch! Vậy mà Tiết Nhã theo bên cạnh Phương Sơ Vũ, lúc này Tiết Nhã gầy gò thôi, cằm nhọn hoắc, mặt hoàn toàn nhìn ra có chút thịt nào, lúc trước đôi mắt to sáng ngời, lõm sâu vào, giống như xác khô!

      Tần Thư Dao thấy bộ dạng này của Tiết Nhã, khỏi ngẩn người, sau đó cười lạnh tiếng, Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, Tiết Nhã cũng có kết quả gì tốt!

      Phương Sơ Vũ và Tiết Nhã thấy Tần Thư Dao, rối rít thi lễ, Phương Sơ Vũ là nữ nhi Phương gia, mặc dù tại Phương gia cũng suy sụp, nhưng dù sao cũng là thế gia trăm năm, càng trải qua nhiều hơn Hàn gia!

      Tần Thư Dao cười : " cần khách khí như thế!" xong, liền với Lục Sam: " mang ghế cho Hàn phu nhân ngồi!"

      Tần Thư Dao chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tiết Nhã cái, sau đó nhìn ả nữa.

      Phương Sơ Vũ nghe vậy trong lòng có chút bất an, liếc mắt nhìn Tiết Nhã bên, nháy mắt với ả!

      Mấy ngày này, Tiết Nhã bị Phương Sơ Vũ hành hạ cũng sớm sợ hãi, cho nên chỉ cần ánh mắt của Phương Sơ Vũ, làm cho Tiết Nhã nhịn được mà run lên. Sau đó vội vàng tới trước mặt Tần Thư Dao, cúi người thi lễ, mặt nở nụ cười: "Biểu tỷ, nghe bây giờ tỷ thăng làm chính phi, đáng mừng!"

      Tần Thư Dao híp mắt, liếc mắt nhìn Tiết Nhã, lạnh lùng : "Biểu tỷ? Ai là biểu tỷ của ngươi, hả?"

      Lời này vừa ra, Phương Sơ Vũ và Tiết Nhã đều ngẩn ra.

      Tần Thư Dao đứng lên, lạnh lùng nhìn Tiết Nhã, kiếp trước nàng bị Tiết Nhã hãm hại, hủy trong sạch, bị thiêu chết, mặc dù đều là Hàn Thế Quân ra lệnh, nhưng những chuyện kia chủ yếu là do Tiết Nhã mà ra!

      Kể từ sau khi sống lại, hàng đêm nàng đến muốn báo thù, muốn thấy Tiết Nhã và Hàn Thế Quân bị nàng hành hạ, bị nàng làm nhục! Rốt cuộc, nàng chờ đến ngày này rồi.

      Nàng cười, làm Tiết Nhã khỏi hơi ngẩn ra, trong lòng cũng có dự cảm bất thường!

      Ả biết Tần Thư Dao luôn thích ả, nhưng cũng nghĩ tới Tần Thư Dao gây bất lợi cho ả, cho nên mới xung phong nhận việc theo Phương Sơ Vũ đến phủ hoàng tử, lại nghĩ rằng vừa đến phủ hoàng tử, Tần Thư Dao lạnh lùng, hoàn toàn biết ả!

      Tiết Nhã vội vàng cười : "Biểu tỷ, tỷ biết muội sao? Muội là Tiết biểu muội đây!"

      Tần Thư Dao lạnh lùng, với Lục Sam bên cạnh: "Vả miệng cho ta, ta có biểu muội này. Vẫn có người dám giả mạo thân thích của ta!"

      bên, Phương Sơ Vũ thấy rất nghi ngờ, nhưng nàng ta có thể khẳng định, Tần Thư Dao thích Tiết Nhã, thậm chí hoàn toàn để ý tới sống chết của nàng!

      Tần Thư Dao liếc mắt nhìn Phương Sơ Vũ, cười : "Ngươi là phu nhân chính thất của Hàn gia, vừa là nữ nhi Phương gia, mang theo nữ nhân đứng đắn như vậy tới, sợ làm nhục thân phân của ngươi sao!" Tần Thư Dao dừng chút, lại tiếp: "Ngươi là nữ nhi Phương gia, coi như ngươi trở về Phương gia, cũng trải qua tốt hơn khi ở Hàn gia!"

      Phương Sơ Vũ lập tức hiểu ý tứ trong lời của Tần Thư Dao, nàng ta lạnh lùng nhìn Tiết Nhã cái, nụ cười mặt càng sâu hơn, nàng ta phải người ngu, cũng phải là người si tình, nàng ta cũng oán giận Hàn Thế Quân làm việc bất lợi, hại nàng ta ở trong tình thế khó xử!

      Làm sao mà Tần Thư Dao nhìn ra được Phương Sơ Vũ do dự, Phương Sơ Vũ rối rắm, nàng cười : "Hàn gia cứu, Hàn Thế Quân gần chết! Ta muốn ngươi, nhanh tìm cho mình con đường sống hơn!"

      Làm phản chính là hoàng hậu và Hàn Thế Quân, Hàn gia bị dính líu, nhưng Phương gia có, chỉ vì lần làm phản này, Phương gia giống tay vào, coi như hoàng thượng cũng kiêng kỵ, như vậy Phương gia cũng đến mức hoàn toàn xuống dốc giống như Hàn gia!

      Đương nhiên Phương Sơ Vũ hiểu ý tứ trong lời của Tần Thư Dao, nàng ta có tình cảm gì sâu với Hàn Thế Quân, ban đầu nàng ta mất tích ba ngày, Hàn Thế Quân quan tâm gì, chỉ biết oán giận nàng ta làm mất mặt ! Chẳng qua là ngay cả như thế, Hàn Thế Quân cũng là trượng phu của nàng ta, nàng ta cũng muốn xem thử có hi vọng hay . Chẳng qua là bây giờ nghe Tần Thư Dao những lời này, cũng hiểu Tần Thư Dao thể giúp đỡ Hàn Thế Quân, coi như Tần Thư Dao giúp đỡ Hàn Thế Quân, như vậy hoàng thượng cũng thả Hàn Thế Quân! Trước đó bản thân và Tiết Nhã chung mục đích, nên mới phải tới phủ hoàng tử cầu xin!

      Phương Sơ Vũ suy nghĩ chút, cười : "Hoàng tử phi sai, mang binh tấn công hoàng cung, chỉ tội danh này, là có thể để cho chết trăm lần rồi!"

      Tần Thư Dao nghe vậy cười cười, sau đó liếc mắt nhìn Tiết Nhã.

      Tiết Nhã sợ hãi lui về phía sau, ả bắt đầu sợ hãi, ả chợt kêu lên: "Biểu tỷ, tỷ cũng thể thấy chết mà cứu! Muội là biểu tỷ của tỷ đấy!"

      Tần Thư Dao nhíu chặt mày, với Phương Sơ Vũ: " nữ tử như vậy, ngươi mang theo bên người, cũng chỉ gây thêm phiền toái cho ngươi!"

      Phương Sơ Vũ lập tức hiểu ý tứ của Tần Thư Dao, cười gật đầu cái: "Đa tạ hoàng tử phi nhắc nhở!" Sau đó Phương Sơ Vũ liền liếc mắt nhìn Triệu ma ma: "Chặn miệng tiện nhân này lại cho ta, đừng để ả kêu loạn!"

      Tiết Nhã kinh hoảng thôi, còn chưa kêu to gọi bị người nhét mảnh vải vào, sau đó hai tay cũng bị người trói lại!

      Phương Sơ Vũ cúi người thi lễ với Tần Thư Dao, cười : "Vậy ta cũng quấy rầy hoàng tử phi nữa!" xong cúi người thi lễ, rồi lập tức dẫn người !

      Tần Thư Dao nhìn Tiết Nhã bị trói, cũng biết chờ đợi ả chắc chắn là kết quả thê thảm. Chẳng qua là Tần Thư Dao thấy đáng thương, ngược lại trong lòng rất thống khoái!

      Thù kiếp trước, rốt cuộc mình báo! Hơn nữa còn làm bẩn tay mình!

      Kết quả cuối cùng của Tiết Nhã, rất nhiều năm sau khi Tần Thư Dao trở về kinh mới biết được. Ả bị Phương Sơ Vũ bán cho thanh lâu, cuối cùng lại vọng tưởng có gã phú thương có tiền giúp ả chuộc thân, nghĩ tới thê tử của phú thương này là con cọp mẹ, còn chưa được chuộc thân, bị cọp mẹ này bắt lại, lại bị bán trao tay đến những thanh lâu xa xôi. Về phần sau này Tiết Nhã như thế nào, Tần Thư Dao cũng hỏi thăm, bởi vì nàng biết mặc kệ Tiết Nhã sống hay chết, ả sống thê thảm!

      Về phần Hàn Thế Quân, sau khi hết tết nguyên tiêu, hoàng thượng liền hạ lệnh, chém đầu răn chúng!

      Tần Thư Dao từng đứng phía xa nhìn tới, Hàn Thế Quân cũng sớm bị hành hạ thành người tàn tật, còn phong lưu, tự do thoải mái như trước, chỉ còn lại cái xác làm người ta chán ghét!

      Trong lòng của nàng có quá nhiều vui mừng, cũng có quá nhiều bi thương. Kiếp trước và kiếp này, là hai con đường khác biệt, cuộc đời của nàng càng thêm tốt đẹp!

      Hoàng thượng cầu qua hết tháng, để bọn họ bắt đầu lên đường, mà khi đó Tần Thư Dao cũng trải qua giai đoạn ba tháng đầu nguy hiểm, Mộ Thiếu Dục cũng yên tâm ít!

      Trước khi rời kinh, Tần Thư Dao còn từng Tần phủ mấy lần, mấy lần nàng này cũng nhìn thấy hai người Tần Tuyết Như và Ngô thị, về phần hôn của Tần Tuyết Như, chút tin tức!

      Lúc Tần Thư Dao theo Mộ Thiếu Dục đến Định Châu, khí trời ấm áp, mà bụng của nàng cũng to lên, nàng sờ bụng to của mình, mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.

      Mộ Thiếu Dục từ phía sau lưng ôm lấy Tần Thư Dao, sau đó nhàng cúi đầu, hôn cái lên tóc của, ôn hòa : "Thích nơi này chứ?"

      Tần Thư Dao quay đầu lại, chống lại ánh mắt của Mộ Thiếu Dục, vuốt bụng của mình, cười : "Chỉ cần chúng ta đều ở đây, như vậy thiếp cảm thấy hạnh phúc!"

      Mộ Thiếu Dục cũng cúi đầu sờ sờ bụng của Tần Thư Dao: "Nàng đây là nữ hài (bé ) hay nam hài (bé trai)?"

      Tần Thư Dao nghiêng đầu : "Thiếp hy vọng là nam hài (bé trai)!"

      "Tại sao? Bản thân ta thích bé !"

      Tần Thư Dao hơi ngẩn ra, nàng nhớ tới Kỳ Nhi kiếp trước, nàng cảm giác cái thai này là Kỳ Nhi chuyển thế, cho nên nàng cảm thấy là bé trai!

      Bạch Thiển theo nàng cùng đến Định Châu, chẳng qua là nàng ngây ngô ở Định Châu quá lâu, mà sau khi dừng lại mấy ngày, liền lưu lại phong thư rồi mất!

      Mộ Thiếu Dục buông Tần Thư Dao trong ngực ra, sau đó lấy phong thư Bạch Thiển để lại đưa cho Mộ Thiếu Dục, khẽ cau mày : " biết nàng nơi nào? Có lẽ là trở về Nam Tĩnh!"

      Mộ Thiếu Dục lại lộ ra nụ cười thoải mái: "Đừng lo lắng, nàng vô cùng tốt! Mặc Kiếm đuổi theo rồi!"

      Tần Thư Dao nghe vậy khỏi ngẩn ra, ngay sau đó lập tức cười : "Thiếp còn dọc theo đường , Thiển Nhi muốn chuyện Mặc Kiếm, nghĩ tới hai người bọn họ..."

      Mộ Thiếu Dục để thư trong tay xuống, sau đó ôm lấy Tần Thư Dao, cười : "Bây giờ chừng hai người bọn họ tìm thôn trải qua cuộc sống cư rồi, mấy năm tiếp theo chừng phía sau mông còn theo mấy đứa nữa! Nàng xem có phải chúng ta cũng nên tăng tốc hay !"

      Tần Thư Dao hơi đỏ mặt, cười : “ tại trong bụng thiếp người đấy!”

      Chợt, Mộ Thiếu Dục ôm ngang Tần Thư Dao lên, cười : " đủ thế nào, tối thiểu phải năm sáu đứa!"

      Tần Thư Dao kinh hoảng vội vàng ôm lấy cổ Mộ Thiếu Dục, vỗ vào : "Chàng cho ta là heo mẹ à!"

      Bên trong phòng hài hòa, làm cho người ta ngừng hâm mộ...

      Mùa hè năm này, quả nhiên Tần Thư Dao sinh bé trai!

      Năm sau, hoàng thượng băng hà. Bởi vì Mộ Thiếu Dục hứng thú với ngôi vị hoàng đế, nên để Mộ Thành Hi thượng vị lên ngôi!

      Trong lúc đó, Tần Thư Dao theo Mộ Thiếu Dục trở về kinh chịu tang, phát Tần Khả Cầm cũng mang thai, sắc mặt tốt hơn trước nhiều. Về phần Tần Tuyết Như, cũng có hôn ước, chẳng qua là cửa hôn kia cũng vẻ vang lắm, cửa hôn này là Ngô thị tìm, chỉ vì gia thế đối phương tương đối với Tần gia, nam tử kia cũng là người thích ăn chơi đàm điếm! Ngô thị nhìn trúng chỉ vì gia thế của đối phương, mà Tần Tuyết Như cũng biết danh tiếng và số tuổi của bản thân cũng thể đợi thêm nữa, cho nên cũng chấp nhận gả qua!

      Chẳng qua là lập gia đình tới ba năm, nam tử kia nhét đầy hậu viện, Tần Tuyết Như từ tròn tròn cũng thay đổi thành gầy trơ xương, còn hình người!

      Đây cũng là sau khi Tần Thư Dao trở lại kinh thành từng xem Tần Tuyết Như.

      Năm Đức Hi thứ ba, Tần Thư Dao nâng cao bụng bự, ngồi ở trong sân nhì hai cha con chơi đùa, mặt cũng tràn đầy nụ cười hạnh phúc.

      đứa bé mập mạp nhìn thấy Tần Thư Dao, lập tức đứng lên, chạy chậm đến bên người Tần Thư Dao, nâng khuôn mặt bé mập mạp lên, lôi kéo tay Tần Thư Dao, cười : "Mẫu phi, người mau tới giúp con tay. Phụ thân lại ăn vạ!"

      Tần Thư Dao nhìn Mộ Thiếu Dục, khỏi hơi nhíu mày cái, cáu, : "Chàng cũng nên nhàng chút, nhìn xem, con chơi đến thân mồ hôi rồi đấy!"

      Khuôn mặt nhắn của Mộ Tử Minh nhăn như tờ giấy, vui : "Con mới phải là con nít đâu! ràng phụ thân thua còn ăn vạ! Hừ... Còn đáng tin hơn cả con nít!"

      Tần Thư Dao cười xoa đầu của Mộ Tử Minh, Mộ Thiếu Dục tới bên người Tần Thư Dao, khẽ sờ sờ bụng của nàng, cười : "Hai ngày nữa sinh rồi!"

      Mộ Tử Minh bên cạnh lập tức cười hoan hô : "Oa... Con muốn có tên tiểu đệ đệ rồi... Như vậy nó có thể chơi với con, sau đó tùy tiện đánh con!"

      Tần Thư Dao nghe khỏi đen lại, liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục bên, có chút trách cứ nên dạy con võ công từ , mà Mộ Thiếu Dục lại ôm Mộ Tử Minh chạy mất.

      Cả phủ đệ đều là tiếng cười của đứa bé và Mộ Thiếu Dục...

      Nhìn bóng lưng hai cha con bọn họ cười vui vẻ, Tần Thư Dao cũng rất thỏa mãn, nàng cúi đầu nhìn bụng bự, nàng biết kiếp, có thể được sống hạnh phúc như vậy...
      HOÀN
      Last edited: 12/7/16
      huyenlaw68tú cầu thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :