Chương 259: Hoàng thượng ra mặt, Thư Dao đắc thắng
Mộ Phương Hoa lại mím miệng, cáo trạng kẻ xấu trước: "Phụ hoàng, người tới! Mới vừa rồi Tần trắc phi chân nàng bị thương, nữ nhi đành lòng nàng khó chịu, cho nên gọi thái y tới giúp nàng xem chút. Ai ngờ nàng cảm kích con cũng sao, lại vẫn ra lệnh cho nha hoàn bên cạnh hành hung thái y." xong, Mộ Phương Hoa lại chỉ vào cung nữ và thái y giả quỳ mặt đất: "Người nhìn chút, bọn họ đều bị thương!"
Tần Thư Dao vẫn luôn cúi đầu, giải thích cũng khóc lóc kể lể. Chỉ là mực yên tĩnh cúi đầu, bởi vì nàng biết mặc kệ Mộ Phương Hoa gì, hoàng thượng cũng tin tưởng nàng ta.
Quả nhiên hoàng thượng nghe thế phẫn nộ quát: "Hồ nháo! Lại là thái y đến khám bệnh, thế vì sao còn mang theo chủy thủ, vì sao còn muốn đâm nó bị thương? Chẳng lẽ đây chính là chữa bệnh mà con sao?"
Xem ra mới vừa rồi, hoàng thượng cũng thấy ràng tất cả, coi như Mộ Phương Hoa muốn láo, cũng khó!
Sắc mặt Mộ Phương Hoa thay đổi, sau đó lại đáng thương : "Đây còn phải là bởi vì nàng đả thương cung nữ của con sao!"
Ngay cả Mộ Phương Hoa vẫn lôi kéo canh tay của hoàng thượng ngừng làm nũng, hoàng thượng vẫn lạnh lùng, coi như Mộ Phương Hoa có gan hơn nữa, nhìn thấy bộ dạng này của hoàng thượng cũng dám lỗ mãng.
Hoàng hậu cũng có chút chột dạ, cười ôn nhu : "Hoàng thượng, chuyện này quả theo như lời Hoa Nhi . Mặc dù Hoa Nhi của chúng ta là người có chút điêu ngoa tùy hứng, chẳng qua là vẫn đến mức lỗ mãng như thế!"
Tần Thư Dao liếc mắt nhìn hoàng hậu, trong lòng cười lạnh, mặt cũng lộ ra chút kinh hoảng và luống cuống, nàng cúi người thi lễ, thấp giọng : "Hồi bẩm Hoàng thượng, quả Hoàng hậu và Công chúa có ác ý. Chẳng qua là thái y này muốn xem bệnh cho thiếp thân, vừa vào Thiên Điện ra lệnh cho cung nữ nhanh chóng đóng cửa lại, lại đột nhiên lấy chủy thủ ra..."
Tần Thư Dao biết thái y này là thái y giả, nhưng mà hoàng thượng nghiêm túc nhìn vẻ bề ngoài của thái y kia, hiển nhiên ông cũng biết. Cho nên Tần Thư Dao cũng chỉ mũi nhọn vào người thái y kia.
Nếu như nàng chỉ mực chỉ trích hai người hoàng hậu và Mộ Phương Hoa, chuyện này chỉ làm hoàng thượng càng thêm hoài nghi, cũng cảm thấy Mộ Phương Hoa là .
Quả nhiên sau khi Hoàng thượng nghe thấy, ánh mắt nhìn về phía người thái y, mà sắc mặt của Mộ Phương Hoa và hoàng hậu đều khó coi, bà ta muốn giải thích, nhưng mà biết nên như thế nào.
Mộ Phương Hoa thấy hoàng thượng tới bên người thái y, nàng ta vội vàng tới, lôi kéo cánh tay hoàng thượng : "Hoàng thượng, tên thái này y là nữ nhi mời tới, chẳng lẽ còn hại nàng sao! ràng là nàng chuyện bé xé ra to, mới phải xảy ra chuyện như vậy!"
Vốn hoàng thượng có mấy phần hoài nghi, bị Mộ Phương Hoa lôi kéo như vậy, càng tin lời của Tần Thư Dao. Nữ nhi của mình mình ràng nhất. Mộ Phương Hoa là người như thế nào, hoàng thượng rất ràng, lúc trước ông vẫn để mặc, là bởi vì ông cảm thấy Mộ Phương Hoa là công chúa, coi như có chút ngang ngược ương ngạnh cũng có quan hệ gì.
Nhưng mà bây giờ Mộ Phương Hoa cũng đến tuổi lấy chồng rồi, trong kinh thành có người nguyện ý cưới nữ nhi của mình. Mới vừa rồi đường ông tới, có gặp mấy phu nhân, cũng nghe thấy bọn họ xì xào bàn tán thảo luận về Mộ Phương Hoa, tất cả mọi người dám cưới công chúa như vậy.
Hoàng thượng lạnh mặt, liếc mắt nhìn Mộ Phương Hoa, lạnh lùng : "Thái y này là con mời tới?"
Nhìn bộ dạng nghiêm túc của hoàng thượng, Mộ Phương Hoa cũng hơi sợ, nàng ta cắn răng theo bản năng, cuối cùng vẫn nhắm mắt gật đầu cái, sau đó cười : "Chẳng lẽ phụ hoàng cảm thấy nữ nhi hại nữ nhân của Tam ca sao?"
Nếu lúc trước, quả hoàng thượng cảm thấy Mộ Phương Hoa cần thiết làm chuyện này, nhưng nhìn thấy màn vừa rồi, lại nghe được những phu nhân kia xì xào bàn tán, ông cũng bắt đầu dần dần hoài nghi nữ nhi này của mình!
Ông để ý đến Mộ Phương Hoa, mà vẫn nhìn thái y còn quỳ mặt đất, cũng run lẩy bẩy, hỏi: "Ngẩng đầu lên, để trẫm nhìn chút!"
Toàn thân của thái y giả cũng run rẩy ngừng, đầu lại luôn dám ngẩng lên.
Như vậy, càng làm hoàng thượng hoài nghi tên thái y này là giả, ông lần nữa: "Ngẩng đầu lên!"
Hoàng hậu biết nếu tiếp tục như vậy, coi như tên thái y này là của Thái Y viện, hoàng thượng cũng trách cứ ta. Bà ta vội vàng tới trước mặt hoàng thượng, cười với thái y kia: " cần lo lắng, ngẩng đầu lên là được. Nơi này có hoàng thượng vì ngươi làm chủ, ngươi chỉ cần ràng chuyện vừa xảy ra là được!"
Có những lời này của hoàng hậu, tên thái y giả kia mới có gan, chỉ là bởi vì trong lòng vô cùng khẩn trương, cho nên thân thể vẫn ngừng run rẩy. Chẳng qua là đầu cũng hơi ngẩng lên.
Hoàng thượng cũng chỉ liếc mắt nhìn, liền hỏi: "Sao lúc trước chưa từng thấy ngươi?"
Hoàng hậu sớm ngờ tới hoàng thượng hỏi như thế, vội vàng cười : "Đây là thái y mới tới, chắc Hoàng thượng còn chưa biết đâu!"
Lúc này, Mộ Thiếu Dục vẫn đứng ở bên gì, rốt cuộc lên tiếng : "Tên gọi là gì? Đến đây lúc nào?"
Đây chỉ là câu hỏi bình thường, nhưng tên thái ý giả kia bởi vì những lời này thiếu chút nữa sợ đến hôn mê bất tỉnh. Chẳng qua là cố bình tĩnh, nhưng mà vẫn khống chế được thân thể còn run rẩy.
Mộ Phương Hoa thấy thế vội vàng : "Tam ca làm cái gì vậy? Làm quan thẩm án? Chẳng lẽ huynh cũng hoài nghi ta?"
mặt Mộ Thiếu Dục nở nụ cười thản nhiên: "Đây chỉ là câu hỏi bình thường? Chẳng lẽ Bát muội chột dạ mới khẩn trương như thế?"
Mộ Phương Hoa tức giận, muốn phản bác tuy nhiên bị hoàng thượng cắt đứt!
"Lại là mới tới, bao giờ cũng có người hướng dẫn. Người hướng dẫn của ngươi là ai? Là thái y chuyên về gân cốt?"
Thái y giả kia cầm tay áo lên lau mồ hôi trán, nghe được câu hỏi của hoàng thượng, vội vàng gật đầu : "Vâng, đúng vậy, sai!"
Hoàng thượng lại hỏi: "Thái y chuyên về gân cốt là ai?"
Câu hỏi này cũng làm cho thái y giả kia càng khẩn trương hơn và biết làm sao, hoàng thượng thấy bộ dạng này của , trong lòng càng thêm tin lời Tần Thư Dao .
"Người đâu, lôi tên tặc tử cả gan giả mạo thái y lừa gạt công chúa, còn muốn đâm trắc phi bị thương ra ngoài chém cho trẫm!"
Lời này vừa ra, đám người Mộ Phương Hoa và hoàng hậu kinh hoảng thôi, chẳng qua là hoàng hậu cũng dám lại giải thích, bởi vì hoàng thượng cũng Mộ Phương Hoa làm, mà tên thái y giả kia lừa gạt công chúa.
Tên thái y giả kia vẫn còn muốn giải thích, nhưng mà thái giám bên cạnh hoàng thượng là người tinh tường, chỉ ánh mắt của hoàng thượng, hiểu nên làm như thế nào. vội vàng xông tới, ra lệnh cho thị vệ che kín miệng ta lại, sau đó trói ta lại.
Tên thái y giả kia cũng chỉ kịp kêu lên tiếng, miệng bị chặn lại.
Sau khi mang thái y giả kia , Mộ Phương Hoa cam lòng, còn muốn giải thích. Tuy nhiên bị hoàng hậu lôi kéo, Mộ Phương Hoa quay đầu thấy tuy mặt hoàng hậu mang theo nụ cười, nhưng ánh mắt lại ra hiệu cho nàng ta. Nàng ta cũng biết dám càn rỡ nữa.
"Vẫn là Hoàng thượng minh! Nếu phải Hoàng thượng kịp thời phát , sợ là thiếp thân và Hoa Nhi cũng bị tên kia lừa gạt! Hẳn vừa rồi Tần trắc phi cũng bị tên lừa gạt kia uy hiếp, mới đả thương cung nữ!"
Chương 260: Hoàng hậu giải thích, Hiền phi tâm
Tần Thư Dao thể bội phục ánh mắt và tốc độ thay đổi sắc mặt của hoàng hậu, chỉ câu đầu tiên lau sạch nước bẩn người mình và Mộ Phương Hoa, giống như chuyện vừa rồi chỉ là chuyện hiểu lầm, hoàn toàn liên quan gì đến hai người bọn họ!.
Mộ Thiếu Dục lại cười : "Mẫu hậu cũng nên dạy dỗ Bát muội chút, thứ người như thế thể mang vào trong cung. Hôm nay làm kinh sợ trắc phi của Nhi thần cũng sao. Nếu ngày nào đó làm bẩn trong sạch của Mẫu hậu và Bát muội, đây chính là xảy ra chuyện lớn!"
Hoàng hậu nghe lời này sắc mặt khó coi vô cùng, tuy nhiên lại được câu phản bác, dù sao mới vừa rồi Mộ Phương Hoa luôn miệng người nọ là nàng ta mang đến.
Sắc mặt Hoàng thượng vẫn rất khó coi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ông cũng ràng. Chẳng qua là bận tâm danh dự của hoàng hậu và Mộ Phương Hoa, cho nên toạt ra.
"Trẫm còn có chuyện quan trọng phải làm gấp! Hãy về trước !"
Hoàng thượng xong, liền vén long bào lên sãi bước ra ngoài.
Sau khi hoàng thượng xa, Mộ Thiếu Dục cũng ôm quyền với hoàng hậu: "Nhi thần quấy rầy Mẫu hậu và Bát muội nữa!"
Tần Thư Dao cũng cúi người thi lễ, sau đó cùng ra khỏi cung với Mộ Thiếu Dục!
xe ngựa, Mộ Thiếu Dục nắm chặt tay của Tần Thư Dao: " cần lo lắng, sau này ta tuyệt đối để cho mình nàng vào cung!"
Tần Thư Dao lắc đầu cười : "Hoàng hậu còn muốn thiếp dạy Bát công chúa múa!"
" cần lo lắng. Những thứ kia đều cần . Tự ta với hoàng hậu!"
Có những lời này của Mộ Thiếu Dục, trong lòng Tần Thư Dao cũng kiên định ít.
Chẳng qua là nghĩ tới bởi vì chuyện lần trước, để hoàng hậu càng thêm thống hận Tần Thư Dao, hoặc là bà ta bất mãn hoàng thượng, cũng trút oán hận với Mộ Thiếu Dục lên người Thư Dao.
Từ lần trước vào cung cũng chỉ mới qua ba ngày, ở trong sân, Tần Thư Dao nghe đám người Thi Vận , khỏi nhíu mày cái.
" tại chàng còn trong phủ?"
Thi Vận gật đầu cái: "Tam hoàng tử ở chỗ đó uống trà, chẳng qua là thái giám kia chút cũng thức thời, xé cổ họng ngừng là ý của Hoàng hậu nương nương, nếu Tam hoàng tử thả người, tối nay ta ở lại đây! Tam hoàng tử ngài ngã bệnh, nên vào cung. Nhưng mà hết lần này tới lần khác ta muốn dẫn phu nhân cùng vào cung xem thái y!"
xong, Thi Vận còn bĩu môi: "Chuyện thái y giả lần trước đó, bọn họ còn học được bài học, lại muốn lừa ngài vào cung, sau đó nghĩ hết biện pháp hành hạ ngài!"
Tần Thư Dao bất đắc dĩ thở dài tiếng, tại cũng chỉ có thể để Mộ Thiếu Dục ở trong đại sảnh ứng phó trước.
Chẳng qua là qua bao lâu, Lục Sam cũng vội vàng chạy tới, kể từ sau khi Lục Sam giúp đỡ mình mật báo, liền tự tiến cử ở lại bên người Tần Thư Dao hầu hạ. Tần Thư Dao cảm thấy mặc dù Lục Sam vì tiền tài bán đứng Hàn Thế Quân, nhưng mà coi như biết giữ chữ tín, cầm tiền của nàng cho Hàn Thế Quân.
Nếu như phải là Lục Sam, tại Tần Thư Dao vẫn biết ở nơi nào nữa. Cho nên Tần Thư Dao cũng đáp ứng giữ Lục Sam lại, hơn nữa chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày của mình.
Lục Sam vội vàng chạy tới, thở gấp : "Phu nhân, xong rồi! Nghe Hiền phi nương nương tới!"
Mặc dù Tần Thư Dao biết Hiền phi nương nương vẫn luôn thích Tần Thư Dao, nhưng người đó là mẹ đẻ của Mộ Thiếu Dục, cho nên Tần Thư Dao cũng dám vô lễ với bà.
"Nhanh trở về phòng!"
Lại là bệnh nhân, như vậy phải có dáng vẻ của bệnh nhân.
Tần Thư Dao bảo Thi Vận hầm đá lấy khối đá, sau đó bản thân cũng trở về phòng, cởi y phục người, cũng lấy toàn bộ trâm đầu xuống.
Sau đó cầm khối đá Thi Vận đưa vân vê trong tay chút, cho đến khi cảm thấy lạnh, mới vào chăn.
lúc ấy , bên ngoài truyền đến loạt tiếng bước chân, Thi Vận gấp gáp giấu khối đá kia , Lục Sam cũng giúp đỡ Tần Thư Dao thổi chén thuốc mới vừa lấy từ phòng bếp.
Cửa “két” tiếng bị mở ra, Hiền phi nương nương liếc mắt nhìn bố trí trong phòng, mặc dù quá hoa lệ, nhưng mà cũng đơn giản hào phóng, làm cho người ta vừa nhìn vào thấy thích.
Sau đó liếc nhìn Tần Thư Dao mang vẻ mặt tái nhợt nằm ở giường, Hiền phi khỏi nhíu mày cái. Ít ngày trước, chuyện xảy ra trong cung bà cũng biết, vốn hoàng hậu bị thua thiệt ở chỗ hoàng thượng, bà cũng rất cao hứng. Chẳng qua là bà nghĩ ra vì sao hoàng hậu lại nhiều lần gây khó khăn cho Tần Thư Dao, bà sợ hoàng hậu ngộ thương nhi tử của mình
Mặc dù Hiền phi biết hoàng hậu cực kỳ bất mãn với nhi tử của mình, chẳng qua là bà ta cũng dám làm ra chuyện tổn thương đến Mộ Thiếu Dục. Dù sao trong tay Mộ Thiếu Dục còn nắm binh mã, hoàng hậu cũng dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tần Thư Dao vừa thấy được Hiền phi lập tức muốn ngồi dậy, mà Hiền phi nhìn thấy bộ dạng này của Tần Thư Dao, cũng chỉ lạnh lùng : "Chớ ngồi dậy, nằm ở giường nghỉ ngơi !"
Tần Thư Dao khẽ gật đầu, Hiền phi liếc mắt nhìn Lục Sam bên, sau đó phất tay cái, ý bảo bọn họ xuống.
Mộ Thiếu Dục vẫn luôn sau lưng Hiền phi, kể từ khi Mộ Thiếu Dục chuyển ra khỏi cung, đây là lần đầu tiên Hiền phi tới phủ hoàng tử. Chẳng qua là nghĩ tới lần đầu tiên tới là đến xem Tần Thư Dao.
"Dục Nhi, con cũng ra ngoài trước !"
Hiền phi thấy Mộ Thiếu Dục vẫn khẩn trương đứng ở bên cạnh mình, trong lòng khỏi có chút buồn cười.
Cho tới bây giờ bà cũng chưa từng thấy nhi tử lo lắng cho người nào như vậy, cho dù là người mẹ này, Mộ Thiếu Dục cũng chưa từng biểu như vậy.
Mộ Thiếu Dục thấy Tần Thư Dao có chút dáng vẻ bị bệnh, trong lòng vẫn có chút lo lắng, chỉ là thấy Tần Thư Dao thừa dịp Hiền phi chú ý, trừng mắt nhìn mình, trong lòng liền hiểu đây là Tần Thư Dao giả bộ bệnh, chẳng qua là nghĩ tới kỹ thuật giả bộ bệnh của nàng cao như thế, ngay cả bản thân cũng bị gạt.
Hiền phi thấy Mộ Thiếu Dục cũng ngoài, mới đến mép giường Tần Thư Dao, ngồi xuống, sờ sờ tay của nàng, quả nhiên là lạnh lẽo: "Nghe từ lần hài tử còn, thân thể của con vẫn tốt lên được!"
Mặc dù tại Hiền phi dịu dàng hòa ái, nhưng mà Tần Thư Dao cũng dám lộ ra chút.
"Tuy ăn thuốc bổ nhiều tốt, nhưng mà chẳng biết tại sao thân thể luôn tốt!"
ra Hiền phi chán ghét Tần Thư Dao lắm, chẳng qua là lúc trước bởi vì nàng dâu bà vừa ý là Trịnh , mới phải thích Tần Thư Dao. tại thấy Tần Thư Dao cũng phải là chính phi, mà chính phi kia còn bằng Tần Thư Dao, cho nên ý chán ghét với Tần Thư Dao của Hiền phi cũng giảm bớt.
"Bổn cung từng nghe Hoàng thượng , chưa tới hai tháng nữa để Dục Nhi đất phong, chờ các con đến đất phong cũng tốt lên rất nhiều!"
Tần Thư Dao nghĩ tới hoàng thượng để Mộ Thiếu Dục đất phong, nàng từng nhớ kiếp trước, Mộ Thiếu Dục vẫn luôn ở trong kinh thành, thẳng đến sau khi Mộ Thành Hi lên ngôi vị hoàng đế, Mộ Thiếu Dục mới đến đất phong.
Hiền phi thấy Tần Thư Dao lộ vẻ kinh ngạc, lại cười : "Bổn cung cũng muốn, chẳng qua là Bổn cung thấy nếu các con có thể đất phong cũng tồi, dù sao chỗ đó cách hoàng hậu cũng xa."
Chương 261: Hiền phi đưa hai thị nữ thiếp thân
Cho tới bây giờ, Tần Thư Dao mới tin tưởng lần này Hiền phi tới gặp mình là có ác ý gì, chẳng qua là Tần Thư Dao cũng biết là bởi vì chuyện gì mới làm Hiền phi thay đổi thái độ nhanh như vậy.
Hiền phi cũng phải là người dài dòng. Cho nên rất nhanh mục đích mình tới đây: "Mặc dù Dục Nhi xuất chinh từ , cực ít ở bên người Bổn cung. Nhưng mà Bổn cung nhìn thấy nó rất để ý đến con. Chẳng qua là con cũng thể được cưng chìu mà kiêu, nếu thân thể khó chịu cũng cần hầu hạ bên cạnh Dục Nhi!"
Tần Thư Dao dần dần hiểu mục đích Hiền phi đến, xem ra lần này Hiền phi cho mình cảnh cáo.
"Thiếp thân hết lòng chăm sóc tốt Tam hoàng tử!"
Hiền phi hài lòng gật đầu, hôm nay bà tới là tới xem nhi tử của mình chút, hai cũng là cảnh cáo Tần Thư Dao, để cho nàng biết trong phủ này nàng phải nữ chủ nhân chân chính.
Làm sao mà Tần Thư Dao hiểu ý định của Hiền phi chứ, mặc dù trong lòng có chút bất an, nhưng biểu cũng coi như đúng mực.
"Thân thể con khó chịu, Bổn cung cũng quấy rầy nữa." Hiền phi đứng lên, cười : "Bên người Bổn cung có hai cung nữ, hầu hạ bên người Bổn cung từ , tại cũng đến tuổi, Bổn cung nỡ để bọn họ ở bên cạnh Bổn cung cả đời, cho nên đưa cho Dục Nhi!"
Trong lòng Tần Thư Dao có chút khổ sở, càng thêm hiểu dụng ý của Hiền phi, nàng cố gắng lộ ra chút ý cười: "Người bên cạnh nương nương nhất định là động lòng người, chắc Tam hoàng tử cũng thích!"
Hiền phi thấy Tần Thư Dao biểu ra chút cam lòng và oán hận, cũng hài lòng cười.
Bởi vì có Hiền phi tự mình đến thăm, cho nên thái giám hoàng hậu phái tới cũng dám làm quá mức, sau khi biết Tần Thư Dao ngã bệnh, mới mang người trở về cung.
Lần này Hiền phi tặng hai cung nữ, người tên là Linh Lung, người tên là Mạt Nhi. Hai người đều có dáng dấp xinh xắn, đáng thông minh.
Những chuyện này đều là Tần Thư Dao nghe từ Bạch Thiển, mặc dù Bạch Thiển và Mộ Thiếu Dục chỉ là hữu danh vô , nhưng mà nàng hy vọng Mộ Thiếu Dục đón thêm những nữ nhân khác, cho nên nhìn thấy hai nữ nhân này phản ứng đầu tiên là muốn đuổi bọn họ ra ngoài.
Chỉ là bởi vì hai người bọn họ đều là người của Hiền phi nương nương, Bạch Thiển mới dám quá càn rỡ.
Bạch Thiển tay cầm dao , tay khác cầm nửa quả táo mới gọt, bĩu môi : "Hừ, hai người kia mỗi ngày ăn mặc trang điểm xinh đẹp, mỗi ngày đều chui vào trong thư phòng của Dục ca ca, lát đưa nước trà, lát lại đưa điểm tâm. Dục ca ca cần, bọn họ còn đưa mỗi ngày. Người sáng suốt cũng nhìn ra được Dục ca ca thích hai người bọn họ."
Tần Thư Dao nằm ở giường giả bộ bệnh ba ngày rồi, từ sau ngày Hiền phi nương nương tới, hai cung nữ như hoa như ngọc này cũng ở lại. Tần Thư Dao cũng dám lập tức “tốt” lên, cho nên dứt khoát tiếp tục giả vờ bệnh!
Nàng ngồi ghế thái sư ở gần cửa sổ, cầm lấy dao và quả táo trong tay Bạch Thiển, cũng gọt sạch vỏ còn dư lại nửa, sau đó đưa tới trong tay Bạch Thiển, cười : "Nếu hai người bọn họ được Tam hoàng tử thích, đó cũng là chuyện tốt!"
Bạch Thiển hung hăng cắn cái, trợn to hai tròng mắt : "Tỷ ngốc à! Muốn hai người bọn họ được Dục ca ca thích, vậy tỷ sao?"
Tần Thư Dao rũ mắt xuống, nữ nhân luôn chỉ là đồ chơi của nam nhân, kiếp trước Tần Thư Dao còn tin tưởng tình , nhưng mà kiếp này Tần Thư Dao ngu như vậy nữa, tin cái gọi là tình nữa.
Mặc dù tại Mộ Thiếu Dục lòng dạ với nàng, nhưng mà mười năm, hai mươi năm sau sao. thương của với nàng thay đổi sao? Nàng muốn làm đố phụ, còn bằng do tự Mộ Thiếu Dục lựa chọn.
"Nếu như người nam nhân thích nữ nhân khác, muội có cản thế nào cũng ngăn được!"
Kiếp trước nàng trải qua quá nhiều, cách bao lâu bên người Hàn Thế Quân xuất nữ nhân mới, lúc bắt đầu nàng ghen tỵ tức giận, nhưng sau đó nàng từ từ chết lặng. Thậm chí nàng cảm thấy đúng, nam nhân tam thê tứ thiếp vốn chính là bình thường. Chỉ cần Hàn Thế Quân bỏ nàng. Nhưng mà sau đó lấy được cái gì đây?
Kiếp này trừ quyền lợi và kim tiền, những thứ khác nàng tranh giành, hề chém giết nữa. Bởi vì nếu là của bạn coi như bạn tranh giành bể đầu cũng ở trong tay của bạn mà chảy mất.
Bạch Thiển vẫn bỏ qua, lôi kéo tay Tần Thư Dao : "Chuyện này giống nhau, tối thiểu tỷ từng tranh thủ. Huống chi Dục ca ca cũng thích tỷ, chỉ cần tỷ Dục ca ca đuổi hai nữ nhân kia , đương nhiên Dục ca ca cũng đáp ứng!"
Hai nữ nhân kia ra là cơ sở ngầm của Hiền phi để ở chỗ này, cho nên thể đuổi . Nếu như Tần Thư Dao làm như vậy, chỉ làm Hiền phi càng thêm chán ghét nàng.
Tần Thư Dao ràng ý kia, mà cười với Bạch Thiển: "Muội và Tam hoàng tử ràng cũng gần năm rồi nhỉ, nếu như còn như vậy nữa, muội phải đến nơi nào để tìm lang quân như ý của muội đây!"
Đề tài đột nhiên chuyển sang người Bạch Thiển, mặt của nàng khẽ ửng đỏ, cười mỉa : "Muội cảm thấy như vậy tốt vô cùng!"
Tần Thư Dao cũng để ý nàng chiếm danh phận Tam hoàng tử phi, chẳng qua là sợ như vậy làm dung nhan nàng già , tìm được lang quân như ý.
Đề tài này đối với nương mà quả có chút nhạy cảm, Tần Thư Dao cũng gì thêm nữa.
Cấm những con chó chuyên copy truyện mà người khác bỏ công sức ra edit.
Truyện chỉ đăng duy nhất tại . Những trang khác chỉ là đồ chuyên copy truyện.
Khi hai người vừa vừa cười, tiểu nha hoàn canh giữ ở cửa chợt lớn tiếng cười : "Linh Lung nương, Mạt Nhi nương, sao hai người lại tới đây vậy?"
Tần Thư Dao và Bạch Thiển nghe vậy lập tức liếc mắt nhìn nhau, sau đó cũng rối rít nhíu mày cái.
Mặc dù Linh Lung và Mạt Nhi đến phủ hoàng tử ba ngày, nhưng cũng tới chỗ Tần Thư Dao, coi như Bạch Thiển mang danh phận chính phi, bọn họ cũng chỗ Bạch Thiển.
Cho nên Tần Thư Dao tò mò, hai người bọn họ đột nhiên cùng tới đây làm gì?
Bạch Thiển bĩu môi, thấp giọng : "Nhất định là bọn họ chiếm được chỗ tốt ở chỗ Dục ca ca, cho nên mới nghĩ đến nịnh bợ tỷ!"
Tần Thư Dao làm động tác chớ có lên tiếng, bên ngoài truyền đến giọng thanh thúy.
"Nghe Tần trắc phi vẫn luôn bị bệnh dậy nổi, tỷ muội chúng ta đặc biệt xuống bếp nấu chén canh gà, muốn đến hiếu kính Tần trắc phi!"
Nha hoàn bên ngoài đều được Tần Thư Dao dạy bảo, cho nên cũng vô cùng có ánh mắt: "Đúng lúc vô cùng, mới vừa rồi trắc phi nương nương còn hai ngày nay ăn đồ có chút đạm bạc, muốn thay đổi khẩu vị."
vừa mới xong, cửa liền “két” tiếng bị mở ra.
Linh Lung và Mạt Nhi nghĩ tới Bạch Thiển cũng ở bên trong phòng, đứng tại chỗ ngẩn ra, chỉ rất nhanh liền cúi người thi lễ, phóng khoáng : "Hoàng tử phi cát tường, Tần trắc phi cát tường!"
Bởi vì Bạch Thiển thích hai người bọn họ, cho nên sắc mặt có chút tốt.
Hai người bọn họ người chỉ cho rằng bởi vì hai người bọn họ chỗ Bạch Thiển thỉnh an trước, mặc dù trong lòng thầm hối hận, nhưng mà mặt vẫn là nụ cười như hoa.
Chương 262: Mộ Thiếu Dục đòi mỹ nhân chơi đùa
"Nghe Hoàng tử phi thích bánh ngọt nhất, cho nên nô tỳ cũng làm mấy điểm tâm mới."
may là bọn họ sớm chuẩn bị đầy đủ, Linh Lung lấy từ trong hộp đựng thức ăn ra ba chồng điểm tâm tinh xảo. Bạch Thiển thấy lập tức muốn ăn, nhưng có bất kỳ tiếng động gì.
Sau đó bọn họ mới lấy từ hộp đựng thức ăn khác ra chén canh gà, hướng về phía Tần Thư Dao cười : "Cũng biết trắc phi nương nương thích mùi vị gì, nhưng nghe thân thể ngài khó chịu, nên đặc biệt nấu chén canh gà này, hi vọng để trắc phi bồi bổ thân thể!"
Tần Thư Dao liếc mắt nhìn chén canh đen như mực kia, cười : "Hai người các ngươi là hồng nhân bên cạnh Hiền phi nương nương, tại sao có thể làm việc nặng này!" xong lập tức với Lục Sam bên: "Nhanh mang ghế ra cho hai người bọn họ ngồi."
Mặc dù trong lòng hai người Linh Lung và Mạt Nhi đắc ý, nhưng mà mặt vẫn còn khiêm tốn: "Đa tạ Tần trắc phi!"
"Vốn nên chăm sóc nhiều hơn, chỉ là bởi vì những ngày qua thân thể của ta khó chịu, cho nên kéo dài. nghĩ tới hai vị tỷ tỷ lại tới trước!"
Tần Thư Dao rất khách khí, hoàn toàn xem bọn họ là nha hoàn để đối xử. Trong lòng hai người Linh Lung và Mạt Nhi càng thêm vui mừng và đắc ý, cảm thấy có Hiền phi nương nương làm núi dựa, ngay cả Tần Thư Dao luôn được cưng chìu cũng phải kiêng kỵ bọn họ ba phần.
"Trắc phi nương nương khách khí rồi, hai người chúng ta đều là nô tài."
Ngược lại trong lòng Mạt Nhi còn có mấy phần hiểu biết, trừ trong lòng đắc ý ra, cũng mấy câu khách sáo.
Tần Thư Dao cười khẽ vuốt cằm, với Lục Sam bên cạnh: " lấy hộp đồ trang sức của ta ra đây!"
Lục Sam lấy hộp để đồ trang sức tinh xảo từ bàn trang điểm đưa cho Tần Thư Dao, Tần Thư Dao từ bên trong chọn hai đồ trang sức đeo tay tinh xảo đưa vào trong tay Linh Lung và Mạt Nhi, cười : "Trong khoảng thời gian thân thể ta tốt, cũng chuẩn bị lễ ra mắt cho hai người các tỷ. Chút tâm ý này, các tỷ cũng chớ khách khí!"
Mặc dù Linh Lung và Mạt Nhi vẫn luôn theo bên người Hiền phi nương nương, nhìn thấy rất nhiều đồ tốt. Nhưng mà lại nghĩ rằng Tần Thư Dao hào phóng như vậy, lễ ra mắt lại cho đồ quý trọng như vậy. Hai đồ trang sức đeo tay này được làm rất tinh xảo, vừa nhìn biết thượng đẳng, ra ngoài cầm cũng phải được mấy trăm lượng.
Mặc dù trong lòng hai người bọn họ vui mừng, nhưng dù sao cũng là hầu hạ bên cạnh Hiền phi nương nương, biết giấu tâm tình ở trong lòng. Cho nên cũng có biểu lộ ra, thoải mái nhận lấy.
"Đa tạ Tần trắc phi!"
Bạch Thiển hoàn toàn bị tay nghề của hai người nha hoàn này mua chuộc, ba chồng điểm tâm này bị nàng “tiêu diệt” hơn phân nữa rồi.
Tần Thư Dao thấy bộ dạng này của Bạch Thiển, bất đắc dĩ lắc đầu cái, xem ra nàng còn chưa thích hợp để sống trong nội viện, nếu lúc trước cũng thôi. tại Hiền phi nương nương phái hai cơ sở ngầm tới đây, những hành động nên của Bạch Thiển động cũng dần dần lộ ra, đến lúc đó nhất định làm Hiền phi nương nương hoài nghi.
may là năm này, Bạch Thiển cũng uổng phí, cũng hiểu chút ít hạn chế quy củ trong cung. Nàng thấy Tần Thư Dao đưa xong lễ ra mắt, liền cố làm tao nhã cầm khăn lên lau miệng của mình, sau đó tháo đôi vòng phỉ thúy tay xuống, lại sai người trở về lấy cây trâm thủy tinh bươm bướm, đưa cho Linh Lung và Mạt Nhi làm lễ ra mắt.
Vốn là Linh Lung và Mạt Nhi còn có chút ngạc nhiên, tại thấy Bạch Thiển đưa lễ còn quý hơn Tần Thư Dao, ngược lại cũng yên tâm bên trong tò mò.
"Nghe Tam hoàng tử sủng ái nhất là Tần trắc phi, cho nên muốn tới hỏi những thứ Tam hoàng tử thích!"
Bên trong phòng im lặng trong chốc lát, rốt cuộc Linh Lung nhịn được nghi ngờ trong lòng, trước ngẩng đầu lên hỏi. Chẳng qua là sau khi hỏi xong lại cảm thấy đề tài này khó xử, lại cúi đầu giọng : "Hiền phi nương nương bảo hai nô tỳ hầu hạ Tam hoàng tử, chẳng qua là những ngày qua mặc kệ chúng nô tỳ hầu hạ ngài ấy thế nào, ngày ấy đều hài lòng, cho nên mới muốn đến thỉnh giáo Tần trắc phi!"
Mạt Nhi thầm tức giận trong lòng, cảm thấy Linh Lung cũng quá mức càn rỡ.
Bạch Thiển để tâm, cũng suy nghĩ nhiều.
Tần Thư Dao vẫn cười sáng rỡ: "Tam hoàng tử thích yên tĩnh, thích có người quấy rầy!"
Linh Lung và Mạt Nhi nghe thế trong lòng thầm oán thầm, thích người quấy rầy, làm sao bọn họ có cơ hội tới gần Mộ Thiếu Dục chứ.
Ban đầu Hiền phi để cho hai người bọn họ hầu hạ Mộ Thiếu Dục, ý tứ trong lời này ai cũng hiểu.
Đột nhiên Bạch Thiển cảm giác được Tần Thư Dao bây giờ khôn khéo vô cùng, thậm chí ngay cả loại đáp án này cũng được!
vất vả Linh Lung mới lấy hết dũng khí hỏi câu, liền bị câu của Tần Thư Dao làm nghẹn lại. Mặc dù trong lòng nàng ta cam lòng, nhưng mà cũng dám lần thứ hai.
Tần Thư Dao lại tán gẫu với bọn họ trong chốc lát, sau đó liền mượn cớ thân thể khó chịu, đuổi bọn họ ra ngoài.
Đợi đến khi bọn họ , Thi Vận mới mang chén canh gà xuống.
"Hai người bọn họ cũng thiếu kiên nhẫn, lại dám chạy đến chỗ phu nhân thăm dò tin tức."
Thi Vận luôn ít, nhưng mà hôm nay cũng thích, cho nên mới phải như thế.
Lục Sam cười : "Hai người bọn họ làm cách gì Tam hoàng tử cũng để ý, cho nên mới như thế! Chỉ là Tam hoàng tử để ý phu nhân, mỗi ngày đều thay đổi các loại trò tới dụ dỗ phu nhân vui vẻ!"
Những ngày qua, mặc dù Tần Thư Dao giả bộ bệnh trong phòng, nhưng mà mỗi ngày Mộ Thiếu Dục đều ở bên người Tần Thư Dao. Chẳng qua là Hiền phi nương nương từng hạ lệnh, nếu như Tần Thư Dao bệnh còn chưa tốt, thể để cho Mộ Thiếu Dục qua đêm trong phòng.
Cho nên mặc kệ Mộ Thiếu Dục muốn lưu lại, Tần Thư Dao đều đuổi ra ngoài cửa.
Tần Thư Dao giả bộ tức giận: "Là chàng biết... khua môi múa mép mà thôi."
Đám người Lục Sam và Thi Vận đều nở nụ cười.
Những ngày qua Tần Thư Dao ở trong phòng cũng chán vô cùng, chỉ là bởi vì giả bộ bệnh, cho nên mới vẫn ra khỏi cửa. Mộ Thiếu Dục sợ Tần Thư Dao nín đến hỏng, cho nên cho Tần Thư Dao mua con chim sáo đá, mỗi ngày đùa với Tần Thư Dao.
Khi mọi người đùa, bên ngoài truyền đến trận thanh trầm ổn.
" cái gì vậy? Vui vẻ như thế!"
Lời này vừa ra, trong phòng lập tức yên tĩnh lại, đám người Lục Sam thấy là Mộ Thiếu Dục, liền cũng rối rít thi lễ cái, sau đó lặng lẽ lui ra ngoài.
Tần Thư Dao cũng cười đứng lên, rót cho Mộ Thiếu Dục ly trà, : " chàng mua con chim đó, phải chàng nó học người ta sao? Mua về nhiều ngày như vậy, thiếp cũng chưa từng nghe thấy nó câu, tất cả mọi người chàng bị gạt!"
Mộ Thiếu Dục ngồi ở ghế, cầm ly trà lên uống hớp, cười : "Vậy đợi lát nữa làm thịt, bồi bổ thân thể cho nàng!"
Vốn vẫn đứng ở trong lồng, con chim sáo đá lập tức kêu lớn: " muốn... muốn..."
Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục lập tức khiếp sợ, rối rít nhìn vào trong lồng tre, thấy con chim sáo đá xanh biếc kia ngừng vỗ cánh.
"Nhìn chút mà xem, là động vật được thuần hóa!"
Last edited by a moderator: 12/7/16