1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 177: Hoàng hậu uy hiếp Thư Dao trúng độc

      Cho dù Mộ Thiếu Dục bị trọng thương, nghi ngờ trong lòng hoàng thượng cũng biến mất.

      "Ngươi ngay tại đây xem vết thương thế nào." Trong lòng hoàng thượng vẫn nghi ngờ, tín nhiệm. Muốn đích thân xem vết thương của Mộ Thiếu Dục.

      Đợi sau khi thái y đến đây, xác định miệng vết thương rất sâu, hơn nữa còn đáng ngại, hoàng thượng mới có chút tin.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn

      "Thời gian này, con cũng vất vả rồi. Trước đó vài ngày Tần gia muốn lùi lại hôn , là bị thương. Vỗn Trẫm cũng muốn chờ con trở về rồi bàn bạc, nhưng mắt thấy ngày thành thân của con cũng đến gần rồi, nên cũng đồng ý. Về phần hai Trắc phi của con, vẫn ngày đó cưới vào cửa!"

      Mộ Thiếu Dục nghe xong hồi lâu, mới hiểu được, hôn của và Tần Thư Dao phải kéo dài tới sang năm, mà hai Trắc phi kia lại bước vào cửa trước chính phi.

      Loại chuyện này cho dù dân thường cũng làm, chuyện này đối với chính thê mà là nỗi sỉ nhục rất lớn. Nhưng hoàng thượng lại đồng ý, điều này làm cho Mộ Thiếu Dục ngẩn ra, sau đó lập tức hiểu , chuyện này sợ là mưu kế của hoàng hậu.

      Chỉ là bà ta làm như vậy để làm gì, lúc trước khi đồng ý cưới Tần Thư Dao, hoàng hậu lại cứng rắn đưa cho , tại đợi đến khi muốn thành hôn với nàng, hoàng hậu lại cố ý hãm hại hơn nữa còn lấy độc hại nàng.

      Mộ Thiếu Dục nghĩ ra liên quan gì trong đó, nhưng biết từng hành động của hoàng hậu, đơn giản là làm cho khó chịu.

      Lúc này dĩ nhiên có tâm tình giải thích với hoàng thượng, sau khi nghe xong, mặt biểu cảm, mà trong lòng lại sớm bay ra tới bên ngoài, muốn vội vàng ra khỏi cung giải thích với Tần Thư Dao phen.

      Hoàng thượng thấy như thế, cho rằng để ở trong lòng, vỗ vai cái : " nương Tần gia là người tệ, đợi nàng lành bệnh, trẫm lập tức sai người để con cưới nàng vào cửa!"

      Mộ Thiếu Dục hơi vuốt cằm, cũng muốn ở lại lâu. Chỉ là nếu hoàng thượng hoài nghi, đương nhiên cứ như vậy mà dễ dàng buông tha cho , để trực tiếp ở Dưỡng Tâm điện tĩnh dưỡng.

      Mộ Thiếu Dục cũng phải người ngu, đương nhiên có thể nghe ra được ý tứ trong lời của hoàng thượng, trong lòng trầm xuống, cũng dần dần bắt đầu tính kế.

      Lại qua mấy ngày, vết thương của Mộ Thiếu Dục tốt sai biệt lắm, mà độc của Tần Thư Dao cũng khống chế được. Lúc này là cuối tháng mười , qua mười ngày nữa chính là ngày Mộ Thiếu Dục thành thân.

      Bởi vì Mộ Thiếu Dục còn ở trong cung, cho nên hôn lễ cũng cử hành ở trong cung, nô tài bên ngoài đều bắt đầu bố trí này nọ.

      Vài ngày nay, Mộ Thiếu Dục luôn đợi ở trong Dưỡng Tâm điện, thẳng đến khi vết thương đỡ hơn, nghi ngờ trong lòng hoàng thượng với cũng bớt chút ít, mới đưa ra khỏi cung.

      Mộ Thiếu Dục cũng giấu diếm, trực tiếp nguyên do ra.

      Hoàng thượng cũng cảm thấy chuyện này thua thiệt Tần Thư Dao, cũng gật đầu đồng ý cho ra khỏi cung.

      Chính là Mộ Thiếu Dục mới vừa ra khỏi Dưỡng Tâm điện, đụng phải hoàng hậu.

      Mộ Thiếu Dục hành lễ với hoàng hậu, muốn từ bên người bà ta ra ngoài, lại nghe thấy hoàng hậu cười lạnh tiếng.

      "Dục Nhi, con sốt ruột như vậy, sợ là lo lắng cho Tần nha đầu nhỉ! Chỉ là con cũng cần quá mức lo lắng, lấy thực lực của người bên cạnh con, có lẽ độc của nàng cũng được khống chế rồi."

      Mộ Thiếu Dục nghe vậy cảm thấy trầm xuống, sớm đoán được chuyện này là hoàng hậu gây nên, lại nghĩ rằng hoàng hậu lại to gan như thế, lại hề cố kỵ, dám trước mặt nhiều người nhắc tới. Tuy rằng hoàng hậu , nhưng loại chuyện này cũng phải chuyện quan minh lỗi lạc.

      "Mẫu hậu muốn làm gì?"

      Hoàng hậu trầm nở nụ cười: "Bản cung muốn cái gì, chắc hẳn ngươi rất ràng! Bản cung cho ngươi thời gian ba ngày, nếu ngươi còn chịu giao binh quyền ra, như vậy Tần nha đầu kia, sợ là cũng còn sống lâu nữa!" (editor: lúc này hoàng hậu trở mặt rồi nên mình để ngươi mà phải con như câu trước)

      Lúc trước hoàng hậu cho rằng người trong lòng Mộ Thiếu Dục là Trịnh , hơn nữa bà ta cũng biết quan hệ giữa hai người Tần Thư Dao và Mộ Thành Hi phải bình thường, vì làm cho hai huynh đệ bọn họ tương tàn, mới cố ý ban Tần Thư Dao cho Mộ Thiếu Dục. Lại nghĩ rằng Mộ Thành Hi và Mộ Thiếu Dục vẫn huynh đệ tình thâm, mà Mộ Thiếu Dục có tình cảm với Tần Thư Dao.

      Chỉ là như vậy đối với hoàng hậu mà rất tốt, trong tay bà ta cũng có nhiều biện pháp, có Tần Thư Dao ở đó, cho dù Mộ Thiếu Dục muốn động, cũng dám động loạn.

      Thẳng đến khi hoàng hậu , Mộ Thiếu Dục vẫn đứng tại chỗ, hai tay gắt gao nắm thành quyền, trước kia cho rằng chỉ cần có thể phụ tá hoàng thượng đánh bại thống nhất giang sơn này, đó là tâm nguyện của . Lại trước giờ đều chưa hề nghĩ tới bản thân cũng ngày, vì nữ nhân bị người áp chế.

      Chùa Thanh Phong.

      Tần Thư Dao được bố trí trong tiểu viện, đám người Thi Vận ở trong sân dựng phòng bếp, nấu thuốc hoặc làm ít đồ ăn sáng cho Tần Thư Dao.

      Bởi vì mỗi ngày Mặc Kiếm đều đến giúp Tần Thư Dao giải độc, cho nên từ sau ngày đó Tần Thư Dao cũng tái phát nữa, chỉ là từ sau lần đó, thân thể cũng trở nên suy yếu, mà vết thương chân cũng tốt lắm.

      Mộ Thiếu Dục ra roi thúc ngựa chạy tới chùa Thanh Phong, để Mặc Kiếm dẫn đường lập tức tới trong tiểu viện Tần Thư Dao.

      Vừa vào cửa nhìn thấy sắc mặt Tần Thư Dao tái nhợt, người cũng gầy ít, trầm xuống, bước lên phía trước hai bước, ngồi ở mép giường, giọng : "Sao lại biến thành như thế!"

      Tần Thư Dao nở nụ cười, giọng : " có việc gì, chỉ là thân thể suy yếu."

      Mộ Thiếu Dục nhìn thoáng qua Mặc Kiếm, lại : "Rốt cuộc nàng trúng độc gì, lại biến thành như thế?"

      Mặc Kiếm cũng biết độc này là gì, chỉ là biện pháp của cũng dùng được, dù sao từ sau khi Tần Thư Dao uống thuốc giải của , cũng lại phát độc.

      "Thuộc hạ vô năng!"

      Mộ Thiếu Dục nhíu chặt hai hàng lông mày, phất phất tay ý bảo đám người Mặc Kiếm lui ra ngoài.

      Về phần hôn của hai người bọn họ, Mộ Thiếu Dục quyết định vẫn đề cập tới, dù sao giờ phút này Tần Thư Dao còn suy yếu như thế, nếu bị kích thích bệnh dậy nổi, vậy càng thêm khó khăn.

      Chỉ là Mộ Thiếu Dục vẫn xem Tần Thư Dao, sau khi Ngô thị nhận được tin tức, sớm phái người đến truyền đạt, cho nên Tần Thư Dao sớm biết.

      Tần Thư Dao thấy Mộ Thiếu Dục , bản thân cũng muốn nhắc tới, dù sao hai Trắc phi kia sớm hay muộn cũng phải cưới vào cửa, sớm hơn nàng thế nào, nếu Mộ Thiếu Dục có tình cảm với nàng, cũng tất nhiên để bọn họ sinh hạ con nối dòng trước nàng.

      Hai người im lặng lát, ai cũng mở miệng chuyện, cuối cùng vẫn là Mộ Thiếu Dục than dài tiếng: "Nơi này đâu phải nơi tĩnh dưỡng, Tần gia đưa nàng đến đây, cũng là do sợ hoàng hậu, chỗ ta có biệt viện, tĩnh dưỡng rất tốt!"

      Tần Thư Dao muốn cự tuyệt, Mộ Thiếu Dục lại : " có việc gì, ta sai người ở lại chỗ này, nếu người Tần gia có đến, nàng thoải mái, muốn gặp khách. Bọn họ cũng thể nghĩ đến nàng được mang !"

      Tần Thư Dao thấy Mộ Thiếu Dục như vậy, cũng nỡ cự tuyệt , cho nên cũng lại lên tiếng.

      Cuối cùng, Mộ Thiếu Dục để lại hai người Thi Vận và Tuyết Ảnh trong chùa Thanh Phong, bảo bọn họ vẫn như ngày thường, bị ni trong chùa phát . Mà Ngưng Sương theo Tần Thư Dao cùng đến biệt viện của Mộ Thiếu Dục.

      Bởi vì hoàng thượng hoài nghi, cho nên Mộ Thiếu Dục cũng ở trong đó lâu, đợi đến khi cửa cung sắp đóng lập tức trở về cung.

      Chính là ở đường, lại gặp được người muốn gặp.
      Last edited by a moderator: 10/5/16
      Hale205 thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Mình ghét con mụ hoàng hậu

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 178 Ngô thị phá rối nhân duyên của Thư Dao

      Đám người Bạch Tu Sinh cũng sớm bị chiêu an, tại cũng là người của hoàng hậu. Độc kia của hoàng hậu cũng đều do Bạch Tu Sinh đưa, mà vị thái y ngày đó cũng chính là Liêu Phong môn sinh đắc ý của Bạch Tu Sinh.

      Tuy rằng Bạch Tu Sinh thống hận Mộ Thiếu Dục, nếu phải bởi vì Mộ Thiếu Dục, ông ta cũng đến mức lưu lạc đến tận đây. Chỉ là nữ nhi của bản thân lại thích Mộ Thiếu Dục, mặc kệ thế nào cũng đồng ý gả cho Liêu Phong.

      Hôm nay ông ta đặc biệt đứng ở cửa cung chờ Mộ Thiếu Dục, thẳng đến khi nhìn thấy bóng người của Mộ Thiếu Dục, lập tức phóng ngân châm ra.

      Võ công của Mộ Thiếu Dục rất cao, tuy rằng đột nhiên bị tập kích, nhưng ngân châm kia vẫn bị bắt vào trong tay. lập tức nhìn về hướng ngân châm bay tới, đến khi nhìn thấy bóng người lén lút. Mộ Thiếu Dục lập tức đuổi theo

      Bạch Tu Sinh dẫn dụ Mộ Thiếu Dục tới nơi có bóng người, mới dừng bước lại.

      Mộ Thiếu Dục cũng sớm nhận ra người trước mắt là ai, thấy ông ta ngừng lại, chạy nữa, lạnh lùng : "Ông dẫn ta đến nơi này là có mục đích gì?"

      Bạch Tu Sinh quay đầu, nhìn thấy người hận muốn bằm thây thành vạn đoạn, áp chế lại hận ý trong lòng, thẳng vào vấn đề : "Nữ nhân của ngươi trúng độc, chẳng lẽ ngươi muốn cứu?"

      Mộ Thiếu Dục lạnh lùng nhìn ông ta, gì, mà Bạch Tu Sinh cũng để ý, lại : " tại ta là người của Hoàng hậu, mà Hoàng hậu cũng phải là người lương thiện, nếu có ngày cảm thấy ta có giá trị lợi dụng, nhất định xử trí tránh tai họa về sau."

      Bạch Tu Sinh dừng chút lại : "Nữ nhân của ngươi trúng độc phải tùy tiện là có thể giải, người có thể giải độc chỉ có mình Thiển Nhi. Nếu như ngươi muốn cứu nàng, như vậy phải đáp ứng ta cầu!"

      Tuy rằng Mộ Thiếu Dục biết cầu của Bạch Tu Sinh tuyệt đối đơn giản, nhưng vẫn nhịn được hỏi: " cầu gì?"

      Bạch Tu Sinh cười lạnh tiếng, lại : "Nữ nhi kia của ta ngoại trừ ngươi, những người khác đều muốn gả. Tuy rằng từng bị ta bức bách, thế nhưng lại lấy cái chết uy hiếp. Nếu như ngươi muốn cứu nữ nhân kia, như vậy phải cưới nữ nhi của ta làm chính thê, hủy hôn của ngươi với nữ nhân kia!"

      Lúc trước, khi Bạch Thiển đưa Mộ Thiếu Dục đến trước mặt Bạch Tu Sinh, Bạch Tu Sinh cũng rất thích Mộ Thiếu Dục, cảm thấy cũng quả xứng đôi nữ nhi, chỉ là nghĩ tới sau này phát sinh nhiều chuyện như vậy, làm cho ông ta hoàn toàn muốn gả Bạch Thiển cho .

      Nhưng sau khi Bạch Thiển cùng với ông ta ra khỏi Nam Tĩnh, đều luôn trầm mặc ít . Sao Bạch Tu Sinh tâm tư của Bạch Thiển, chỉ vì ông ta đáp ứng với mẫu thân của Bạch Thiển, sau này phải để cuộc sống của Bạch Thiển hạnh phúc vui vẻ, cho nên mới bắt buộc nàng gả cho Liêu Phong.

      Bạch Tu Sinh tin hoàng hậu, đương nhiên cũng tin Mộ Thiếu Dục. Cho nên mới giúp hoàng hậu hạ độc Tần Thư Dao, tại lén lại đến đây tìm Mộ Thiếu Dục, là vì Bạch Thiển.

      Mộ Thiếu Dục nghe xong ngẩn người, nảy sinh tình cảm với Tần Thư Dao, hơn nữa Tần Thư Dao ở trong lòng cũng sớm là thê tử của . Hai người bọn họ chỉ còn thiếu lễ thành hôn nữa mà thôi.

      nhớ tới ban ngày nhìn thấy sắc mặt Tần Thư Dao tái nhợt, thân thể gầy yếu, trong lòng đau đớn.

      "Loại chuyện này ta làm chủ được!"

      Quả hôn nhân đại , là mệnh của cha mẹ. làm chủ thế nào được.

      Ai biết, Bạch Tu Sinh lại cười : "Chuyện này cũng sao, chỉ cần ngươi đáp ứng ta sau này đối xử tốt với nữ nhi của ta là được!"

      Mộ Thiếu Dục mâu thuẫn thôi, qua mười ngày nữa phải cưới hai Trắc phi, chuyện này cảm thấy vô cùng có lỗi với Tần Thư Dao, nghĩ tới tại Bạch Tu Sinh lại bức cưới Bạch Thiển.

      trầm tư lát, rốt cục : "Thuốc giải kia khi nào đưa tới!"

      "Chỉ cần ngươi đáp ứng, ta tự mình phối thuốc giải, cam đoan trong vòng nửa năm nàng phát độc!"

      Bạch Tu Sinh lần trực tiếp chữa khỏi cho Tần Thư Dao, bởi vì Tần Thư Dao là con tin trong tay ông ta, tùy thời đều có thể trói buộc Mộ Thiếu Dục.

      Mộ Thiếu Dục biết bản thân cũng chỉ có thể đáp ứng trước, dù sao ngay cả Mặc Kiếm cũng biết độc kia nên giải như thế nào, cho nên gật đầu : "Vậy ngày mai ông hãy đưa thuốc giải đến. Về phần hoàng thượng có đáp ứng hay , như vậy cũng phải ta có thể định đoạt!"

      Bạch Tu Sinh giống như chắc chắn hoàng thượng nhất định đồng ý, cười gật đầu : "Vậy lời định!"

      Quả nhiên ngày hôm sau, Bạch Tu Sinh đúng hẹn mà đến, đưa thuốc giải cho Mộ Thiếu Dục. Cũng trong ngày đó, hoàng hậu nêu ý kiến với hoàng thượng, là Tần Thư Dao bị bệnh nguy kịch, nữ tử như vậy cưới vào, cũng thể giúp Mộ Thiếu Dục sinh con cái, sao tìm nhà khác cho !

      Sao hoàng thượng có thể đồng ý, lập tức sai người Tần phủ chất vấn.

      Nhưng mà Ngô thị ước gì Tần Thư Dao bị người từ hôn, nên miệng chừng mực, khóc Tần Thư Dao mệnh khổ thế nào, phúc bạc được hưởng thụ hoàng ân, kính xin hoàng thượng hủy hôn .

      Đợi đến khi Tần Lương và Tần lão phu nhân phản ứng, sai người che miệng của bà ta lại, muộn rồi.

      Đợi sau khi thái giám rời , Tần lão phu nhân mới trầm giọng : "Lão đại, ngươi làm cái gì vậy?"

      Lúc này Ngô thị mới khóc : "Lão phu nhân, con dâu cũng vì tốt cho cái nhà này! Lúc trước hai người cũng đều nhìn thấy, hoàng hậu đâu có tốt với Dao Nhi, ràng là hạ độc. Hai người nhìn thấy tại Dao Nhi thành cái dạng gì sao. Vài ngày trước, Quý ma ma còn chuyến đến chùa. Dao Nhi bệnh thành còn hình người, nếu Dao Nhi gả qua, còn biết bị hoàng hậu tra tấn thành cái dạng gì nữa!"

      Tần lão phu nhân vừa nghe, trong lòng lập tức lộp bộp chút, vội vàng đứng lên: "Ngươi đều là ?"

      Ngô thị cầm lấy khăn lau mặt, bộ dạng thê lương : "Tuy rằng Dao Nhi phải con dâu sinh ra, nhưng nếu phải nhìn thấy Dao Nhi biến thành như vậy. Con dâu cũng dám làm ra loại tình này, ra chuyện kia!"

      Lúc này Tần lão phu nhân mới hồi phục lại tinh thần, trong lòng dường như có tảng đá ngàn cân đè lên, qua nửa ngày mới : "Nhanh sai người chuẩn bị xe ngựa cho ta, ta muốn chùa Thanh Phong nhìn xem! Nha đầu kia từ có người thương, tại nàng bệnh nặng, các ngươi chế giễu, đưa nàng đến trong chùa. Trong chùa là nơi có thể dưỡng bệnh được sao, các ngươi sợ bị hoàng hậu trách tội, ta cũng sợ, dù sao ta cũng sống hơn nửa đời người, có chuyện gì mà chưa từng thấy qua!"

      Tần Lương đứng ở bên nghe xong cũng cảm thấy hối hận thôi, vốn là hôn tốt đẹp, tại lại bị phá thành thế này. Chẳng lẽ nữ nhi của ông phúc bạc, có cách nào khác hưởng thụ được.

      Chính là tại sắc trời còn sớm, Tần Lương cũng thể để Tần lão phu nhân già rồi mà phải vất vả, vội vàng ngăn lại: "Sắc trời tối muộn, bằng đợi sai người , ngày mai chúng ta lập tức đón Dao Nhi trở về!"

      Ngô thị vừa nghe trong lòng càng thêm buồn bực, chỉ là những lời vừa rồi của bà ta làm Tần Lương và Tần lão phu nhân cực kỳ bất mãn, cho nên giờ phút này dù tình nguyện cũng dám chữ.
      Last edited by a moderator: 10/5/16
      Hale205 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 179: Hôn thay đổi có người bi thương

      Tần Thư Dao ở trong biệt viện của Mộ Thiếu Dục tĩnh dưỡng ngày, phải lập tức trở về chùa Thanh Phong. Bởi vì Tần phủ cũng có người của Mộ Thiếu Dục, đương nhiên cũng ràng nhất cử nhất động của Tần gia. Hơn nữa Tần Thư Dao cũng uống thuốc giải mà Bạch Tu Sinh đưa, khí sắc cũng tốt hơn trước đó nhiều, Mộ Thiếu Dục cũng yên tâm ít.

      Cho nên khi biết được Tần Lương đón Tần Thư Dao trở về, lập tức đưa Tần Thư Dao trở về chùa Thanh Phong. Chuyện phát sinh đêm qua coi như có gì!

      Vài ngày nay Tần Thư Dao đều luôn mơ màng, chỉ cảm thấy thân thể của chính mình rất suy yếu, hoàn toàn biết đến rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      Sau khi trở lại Tần phủ, cảm thấy ánh mắt người trong phủ nhìn nàng đều là lạ, nàng cảm thấy nhất định có chuyện gì đó nàng biết.

      Quả nhiên qua hai ngày, hoàng thượng hạ thánh chỉ, đưa Tần Thư Dao xuống làm Trắc phi, đợi đến khi bệnh Tần Thư Dao lành mới nâng vào cửa. Mà chính phi là tiểu nương biết tên, Tần Thư Dao nghe được tin tức này kinh ngạc thôi.

      Nhưng mà lúc này, Hàn Thế Quân lấy lý do đến thăm hỏi, mua chuộc được nha hoàn Tần gia, tặng phong thư đến trong tay Tần Thư Dao.

      Tần Thư Dao mở tờ giấy ra nhìn, hận ý trong mắt càng ngày càng đậm. Nàng cho rằng nàng hủy hôn của hai người Tần Khả Cầm và Hàn Thế Quân, Hàn Thế Quân phải bó tay.

      Nhưng nghĩ tới Hàn Thế Quân lại chừa đường lui cho mình.

      Tần Thư Dao nhắm mắt lát, lại mở mắt ra, lại nhìn kỹ phong thư này, sau đó mới hỏi Thi Vận: "Ngươi xác định người đưa thư này là Hàn công tử?"

      Tuy rằng Thi Vận kinh ngạc vì sao Tần Thư Dao lại có bộ dạng này, nhưng vừa nãy nha hoàn đưa tin ràng.

      Tần Thư Dao nắm chặt phong thư, sau đó ra lệnh cho Thi Vận lấy chậu than đến, đốt phong thư này , thẳng đến khi đốt thành tro, Tần Thư Dao vẫn còn chưa bình tĩnh.

      Nàng đuổi tất cả mọi người ra ngoài, sau đó ngồi mình trong phòng.

      Ngày hôm qua nàng trở về, Mộ Thiếu Dục từng cho nàng uống chén thuốc, sau khi uống xong Tần Thư Dao lập tức cảm thấy thân thể dường như đỡ hơn nhiều, mà ngày nay nàng cũng càng thêm tỉnh táo.

      Ngày hôm qua nàng còn cảm thấy tò mò, Mộ Thiếu Dục tìm được thuốc giải thế nào. Nhưng hôm nay nghe được nàng bị đưa xuống làm Trắc phi, mà Mộ Thiếu Dục lại cưới người khác, nàng mới dần dần hiểu được.

      Nếu như nàng suy nghĩ, như vậy nàng cũng trách được Mộ Thiếu Dục. Chỉ là Hàn Thế Quân cầu hơi quá đáng chút, do lúc trước bản thân nhìn lầm ta, ta cũng lòng theo Mộ Thiếu Dục như kiếp trước, lúc trước sở dĩ hành động như thế kia, hoàn toàn là muốn làm nội gián cho Mộ Tử Liệt.

      tại xem ra Hàn Thế Quân sớm thông đồng với Bạch Tu Sinh, bằng Hàn Thế Quân có được độc Tương Tư Dẫn từ đâu.

      Chính là làm sao Hàn Thế Quân chắc chắn, uy hiếp từ Tần Khả Cầm, bản thân giúp ta, chẳng lẽ là nhìn thấy bản thân bị đưa xuống làm Trắc phi?

      Tần Thư Dao bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại, nàng khẽ đưa tay lên, nhìn bàn tay gầy yếu, giống như cảm thấy cuộc sống này quá mệt mỏi.

      Tần Tuyết Như nghe hôn của Tần Thư Dao, lập tức mang theo Tiết Nhã cùng đến Hinh Hương Viện, muốn châm chọc khiêu khích chút, lại nghĩ rằng đóng cửa, Tần Thư Dao hoàn toàn muốn thấy bọn họ.

      Tần Tuyết Như cũng tức giận, ở cửa lớn tiếng : "Tỷ tỷ, tỷ an tâm dưỡng thân thể cho tốt, tuy rằng Tam hoàng tử lại tìm kiếm người khác, nhưng dù sao cũng từ hôn."

      Lời như vậy, Tần Thư Dao cũng nghe đến phát ngấy, chỉ cảm thấy rất đáng ghét.

      Thẳng đến khi Tần Tuyết Như mang theo Tiết Nhã xa, Tần Thư Dao mới lại mệnh Thi Vận tiến vào.

      "Ta đứng tiện, thể ra khỏi phủ. Ngươi giúp ta mời Ngũ hoàng tử đến, nhớ kỹ thể để người ta nhìn thấy!"

      Hẹn gặp riêng nhau như vậy, kiếp trước Tần Thư Dao làm được. Nhưng hôm nay tình khẩn cấp, nàng cũng bất chấp nhiều như vậy.

      Thi Vận đương nhiên thận trọng, qua đại khái nửa canh giờ sau, Mộ Thành Hi vụng trộm trèo tường vào Hinh Hương Viện, đến khuê phòng Tần Thư Dao.

      Vừa mới bắt đầu Tần Thư Dao còn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng vừa nghĩ đến việc cấp bách, cũng bất chấp nhiều như vậy.

      "Hôm nay, ta gọi Ngũ hoàng tử tới chỗ này, là có chuyện quan trọng muốn nhờ!"

      Mộ Thành Hi thấy sắc mặt của Tần Thư Dao tốt hơn nhiều, giọng cũng yếu ớt, cũng yên tâm ít.

      " , chuyện gì!"

      Tần Thư Dao lại trầm tư lát mới : "Ngũ hoàng tử còn nhớ Tình Họa nương ở Quần Phương lâu ?"

      Mộ Thành Hi nghe được tên này ngẩn ra, nhưng vẫn gật đầu.

      Nếu Tần Thư Dao đoán sai, Tình Họa cũng sớm là người của Hàn Thế Quân, về phần vì sao Hàn Thế Quân chậm chạp thu Tình Họa vào trong phòng, sợ cũng bởi vì lúc này Hàn Thế Quân giống với kiếp trước.

      "Ngươi có thể tặng nương kia cho ta !"

      Tình Họa chỉ là nữ tử thanh lâu, tuy rằng nàng giữ mình trong sạch, nhưng sớm còn tấm thân xử nữ, huống chi nữ tử ở trong thanh lâu, làm sao so được với tiểu thư khuê các.

      Tần Thư Dao thấy Mộ Thành Hi do dự, lại : "Ta lấy nàng có tác dụng khác, hơn nữa tuyệt tổn thương đến nàng phần!"

      Chuyện này đối với Mộ Thành Hi mà , có gì khó. Chỉ kinh ngạc vì sao Tần Thư Dao làm như thế.

      "Nàng chỉ là nữ tử thanh lâu, làm sao có thể hầu hạ nàng!"

      Tần Thư Dao hơi nở nụ cười: " phải muốn nàng đến hầu hạ, mà là ta có dụng ý khác!"

      Nàng biết nếu Hàn Thế Quân biết, Tình Họa ở trong tay mình, sợ tự tin như vậy.

      Mộ Thành Hi thấy Tần Thư Dao muốn , cũng có hỏi lại, gật đầu : "Nàng muốn, ta sai người đưa qua đây!"

      Tần Thư Dao lại lắc đầu : " cần gấp như vậy, chờ Tam hoàng tử thành thân rồi đưa qua!"

      Mộ Thành Hi nghe vậy kinh ngạc nhìn Tần Thư Dao, thấy nàng im lặng, có chút kinh ngạc cũng có chút nỡ, nắm chặt tay, bỗng nhiên giống như hạ quyết tâm, ôn nhu : "Dao Nhi, tuy rằng Tam ca có nỗi khổ, nhưng nếu như nàng đồng ý gả cho huynh ấy..."

      "Ngũ hoàng tử lo lắng nhiều rồi, Tam hoàng tử thành thân như thế nào, ta thèm để ý. Đa tạ Ngũ hoàng tử hôm nay đặc biệt tiến đến, chỉ là lúc này canh giờ cũng còn sớm, kính xin Ngũ hoàng tử trở về!"

      Tần Thư Dao biết Mộ Thành Hi gì kế tiếp, cho nên nàng kịp thời ngăn lại.

      Mà Mộ Thành Hi cũng biết cho dù nguyện ý, Tần Thư Dao cũng đồng ý. Huống chi hoàng thượng cũng đồng ý, cho nên ngượng ngùng gật đầu, lại dặn vài câu mới rời .

      Thời gian cực nhanh, khi vết thương của Tần Thư Dao cũng dần dần khôi phục, mà hoàng gia cũng nghênh đón việc vui.

      Ngày hôm đó, Mộ Thiếu Dục mặc xiêm y đỏ thẫm, người cũng mang đóa hoa đỏ thẫm, cưỡi con tuấn mã dũng mãnh, từ từ.

      Mọi người trong kinh thành ào ào tò mò, lúc trước còn truyền ra Mộ Thiếu Dục cưới nữ tử Tần gia, lúc này lại thay đổi, là muốn thành thân với nữ tử Bạch gia biết tên.

      Chỉ nghe nương kia từng cứu Mộ Thiếu Dục mạng, cho nên Mộ Thiếu Dục mới nhịn đau bỏ những thứ thích, lấy nàng về nhà. Chỉ có thể thương hại cho nương Tần gia, vốn là chính thê, tại lại thành thiếp.

      Mọi người đều tò mò với lễ thành thân này, ào ào vây quanh ở hai bên ngã tư đường xem. Mà lúc này ở lưng ngựa, Mộ Thiếu Dục có nửa điểm vui mừng của tân lang chút nào, mặt vẫn lạnh lùng, giống như phải đón dâu mà là tang .

      Lúc này có nhiều người , Mộ Thiếu Dục làm bẩn thân thể nương nhà người ta, cho nên mới bị ép cho bất đắc dĩ. Chỉ là loại chuyện này làm sao dám trước mặt mọi người, cũng chỉ lưu truyền phố mà thôi.
      Last edited by a moderator: 10/5/16
      Hale205 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 180: Thư Dao thương tâm Tình Họa làm phản

      Bên ngoài đều là tiếng pháo nổ ầm ầm, mà Tần phủ lại rất yên tĩnh.

      Hai ngày nay, Hinh Hương Viện lại tới người mới, nha hoàn kia lộ ra mị hoặc từ trong xương, mặc kệ cười hay nhăn mày, đều chọc cho tất cả gã sai vặt trong phủ nhìn ngẩn người.

      Tần Thư Dao biết những chuyện đó, nàng đuổi tất cả mọi người ra khỏi phòng, chỉ chừa lại mình Tình Họa.

      "Ta biết ngươi phải muốn làm thiếp cho Ngũ hoàng tử, chỉ muốn giúp cho nam tử khác mà thôi!"

      Tần Thư Dao cũng cố ý thử, mà thẳng vào vấn đề.

      Hai ngày trước, Tình Họa nghe bản thân bị Mộ Thành Hi chuộc ra ngoài, cho rằng bản thân lên như diều gặp gió, trong lòng tuy vui mừng, nhưng lại càng đơn hơn. Nam tử nàng luôn nhớ thương, phải Mộ Thành Hi, mà là Hàn Thế Quân, vì nam nhân này, chuyện gì nàng cũng nguyện ý làm.

      Chỉ là nàng cũng bị đưa đến bên người Mộ Thành Hi, mà bị đưa đến trước mặt nữ tử xa lạ.

      Nữ tử này rất xinh đẹp, cho dù là Tình Họa cũng hâm mộ thôi.

      "Ngươi là ai? Rốt cuộc muốn ta tới nơi này làm gì?"

      Nàng phải người ngu, đương nhiên Mộ Thành Hi đưa bản thân đến đây, tuyệt đối phải làm nha hoàn bình thường.

      Tần Thư Dao cũng muốn lại quanh co lòng vòng, gọn gàng dứt khoát : "Ta gọi ngươi tới, chính là để ngươi giúp ta làm chuyện!"

      Vết thương đùi nàng lành hơn phân nửa, chỉ là vẫn chưa lại được, thái y cũng phải tĩnh dưỡng hai tháng, chính là nàng chờ kịp.

      Tình Họa kinh ngạc nhìn nàng, trong đôi mắt đều là do dự và tính kế.

      "Ta biết ngươi luôn thân mật với Hàn công tử, ngươi vì ta chuyện gì cũng nguyện ý làm. Chỉ là ta coi trọng ngươi, gọi đến, đuổi !"

      Tình Họa nghe vậy trợn to đôi mắt kinh ngạc nhìn Tần Thư Dao.

      Tần Thư Dao rất hài lòng nhìn thấy nàng phản ứng như vậy, khóe miệng nở nụ cười lạnh, lại : "Mấy năm nay, ngươi cũng ngầm giúp ta ít việc nhỉ. Chỉ tiếc ngươi già, mà ta lại luôn đồng ý nâng ngươi vào cửa."

      Trong mắt Tình Họa thoáng qua chút kiên nhẫn, lạnh lùng : "Rốt cuộc ngươi muốn cái gì!"

      "Ngươi bây giờ còn nguyện ý giúp ta bán mạng, cho dù sau này ta nể tình giết ngươi. Ngươi cũng nguyện ý!"

      Tình Họa nghe vậy lập tức lắc đầu : " , chàng chàng ta! Chàng tuyệt đối làm như vậy."

      Tần Thư Dao hừ câu, lại : "Nếu như ta ngươi, vậy sao lại để ngươi ở trong thanh lâu, bị ngàn người cưỡi?"

      Tình Họa nghe xong sắc mặt tái nhợt, vẫn lắc đầu, nhưng lại được câu phản bác.

      "Ta biết cho ngươi làm việc này, chưa chắc ngươi đáp ứng. Chỉ là mạng ở trong tay ngươi, nếu như ngươi vẫn nguyện ý theo ta như trước, cuối cùng rơi vào cái chết, như vậy ta cũng ép ngươi."

      Lúc này Tình Họa mới hiểu chút, nàng nỗ lực đề khiếp sợ cùng với bi thương trong lòng xuống, lạnh giọng hỏi: "Ngươi muốn ta làm cái gì? Giết chàng? Hay..."

      "Giết ta? Đó là tiện nghi cho ta! Nhiều người như vậy, ta cũng chỉ tin mình ngươi. Cho dù ta ngươi, mà ta lại biết ngươi vì ta chuyện gì cũng nguyện ý làm." Tần Thư Dao hừ lạnh tiếng, lại : "Nếu như ngươi nguyện ý, như vậy giúp ta bỏ viên độc này vào trong ly trà của ta. Ngươi rót nước trà, ta uống. Nếu như ngươi đồng ý, như vậy ta cũng ép buộc. Dù sao ta có rất nhiều biện pháp, lấy xuống cái mạng chó kia của !"

      Tình Họa im lặng nhìn bình trong tay Tần Thư Dao, rốt cuộc tò mò hỏi: "Sao ngươi lại biết nhiều chuyện của chàng như vậy? Chẳng lẽ bởi vì như thế, lúc trước chàng mới muốn thành thân với ngươi?"

      "Thành thân với ta? Đó cũng chỉ là nhìn trúng gia thế bối cảnh cùng với đồ cưới mẹ đẻ ta lưu lại mà thôi. Về phần ngươi, ngươi cũng đừng si mê nằm mơ nữa, ta muốn là người nữ tử có gia thế bối cảnh cường đại, có thể giúp ta nửa đời sau áo cơm lo!"*******************

      Tình Hoạ biết những lời Tần Thư Dao đều là , bản thân ở trong mắt Hàn Thế Quân chẳng qua là bụi cỏ , nếu cảm thấy vừa mắt, lập tức trừ bỏ.

      Nàng ta tiến lên hai bước, sau đó tiếp nhận bình thuốc trong tay Tần Thư Dao, ngẩng đầu, nhìn Tần Thư Dao : "Vì sao phải ta làm?"

      "Bởi vì ngươi là người được chọn tốt nhất!"

      Ngoại trừ nàng ta, Tần Thư Dao cũng thể nghĩ được những người khác có thể tiếp cận Hàn Thế Quân.

      Tình Họa nhìn bình thuốc trong tay, qua nửa ngày mới gật đầu : "Ngươi muốn ta giúp ngươi cũng được, chỉ là ngươi cũng phải đáp ứng ta chuyện!"

      "Ngươi muốn chuộc thân, hay muốn tiền?"

      Tình Họa cười lạnh tiếng: "Hai chuyện đó ta đều muốn, hơn nữa ngươi phải đưa ta ra khỏi kinh thành."

      Chuyện này cũng phải việc khó, Tần Thư Dao cũng có thể làm, nàng khẽ gật đầu, coi như đồng ý.

      Buổi chiều hôm đó, Tình Họa bị người tặng ra ngoài. May mắn Tình Họa cũng mới đến hai ngày, lại rất ít khi lại với mọi người trong phủ, cho nên dù bị tặng , mọi người cũng đều để ở trong lòng.

      Kế tiếp, Tần Thư Dao luôn ở trong Tần phủ chờ đợi tin tức.

      Chính là chờ lâu, cũng chưa từng nghe tới chuyện gì về Hàn Thế Quân. Tần Thư Dao biết Tình Họa nhất định làm theo chuyện nàng , nhưng lại thành thành chuyện này cho Hàn Thế Quân nghe.

      Chỉ là, đây mới là điều nàng muốn. Hàn Thế Quân cho rằng ta bắt được nhược điểm của Tần Thư Dao, nhưng sau khi trải qua chuyện này, Hàn Thế Quân cũng kiêng kị bản thân.

      Quan hệ giữa ta và Tình Họa, người ngoài hoàn toàn biết. Nếu phải Tần Thư Dao sống lại, Tần Thư Dao cũng hoàn toàn đoán được Hàn Thế Quân lại ở chung với nữ tử thanh lâu, còn lợi dụng nàng giúp ta làm ít chuyện.

      Ngày kế tiếp, Tần Thư Dao rất bình thản và thoải mái. Từ sau khi sống lại, rất ít có ngày yên tĩnh như vậy.

      Rất nhanh liền đến cuối năm, trong phủ cũng có rất nhiều việc. Mà Tần Thư Dao cũng có thể ngẫu nhiên xuống giường vài bước, cũng có thể nghe được mọi người giọng thảo luận chuyện của nàng, chỉ là nàng cũng để ở trong lòng, dù sao mặc kệ nàng bằng lòng hay bằng lòng, việc này đều xong rồi, nàng cũng thể thay đổi được.

      Năm nay Tần gia có chút đơn giản, dù sao thời điểm cuối năm xảy ra chuyện kia, nhà bọn họ lập tức bị đẩy lên đầu ngọn gió. Mà Ngô thị cũng bởi vì ngày ấy miệng bà ta chừng mực, mà bị Tần Lương hung hăng mắng trận, liên tục tháng vào phòng bà ta.bạn đag dọc truyện tại ******************* những trang khác chỉ là hàng ăn cắp, copy.

      Nếu phải bởi vì mừng năm mới, ông cũng đồng ý lại ở trong phòng Ngô thị.

      Nhưng mà Ngô thị cảm thấy buồn bực thôi, dù sao đa số thời gian Tần Lương ở trong phòng bà ta. Lần này bà ta làm tiểu súc sinh kia mất hôn , còn bị đưa xuống làm thiếp. Trong lòng bà ta mừng thôi, làm chuyện mừng năm mới cũng nhiệt tình thôi.

      Trong lòng Tần lão phu nhân luôn cảm thấy áy náy thôi, thường xuyên phái người đưa đồ bổ cho Tần Thư Dao. Trong lòng Tần Thư Dao hiểu, từ xuống dưới ở trong phủ này, người đau lòng cho bản thân vẫn chỉ có mình Tần lão phu nhân.

      Cho nên đêm giao thừa, Tần Thư Dao luôn ở bên người Tần lão phu nhân, tuy rằng vết thương đùi nàng còn chưa lành, nhưng vài bước cũng đáng ngại.

      Đợi sang năm mới, lúc các nhà. Bởi vì thân thể Tần Thư Dao còn chưa lành hẳn, cho nên Ngô thị mang Tần Thư Dao ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 10/5/16
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :