1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 162: Khéo dùng kế điệu hổ ly sơn

      Mộ Thiếu Dục cởi y phục người Tần Thư Dao ra, sau đó lại thay y phục sạch cho nàng. Nhưng mà ý thức của Tần Thư Dao còn tỉnh táo, tuy rằng nhắm mắt, nhưng hai tay nhưng vẫn tham lam hướng với bên trong xiêm y của Mộ Thiếu Dục.๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n

      Lúc này Mộ Thiếu Dục sớm cảm thấy hạ thân căng cứng, nhưng cũng dám động loạn.

      "Nàng tỉnh lại!"

      Mộ Thiếu Dục dùng sức lắc lắc Tần Thư Dao.

      Rốt cục làm Tần Thư Dao trong u mê thoáng có chút tỉnh táo, nàng hơi mở hai mắt, chỉ cảm thấy người trước mắt mơ hồ thôi, nàng cắn chặt răng, giọng : "Là chàng sao..."

      Mộ Thiếu Dục biết nàng nhìn thấy ai, nhưng vẫn gật đầu.

      Tần Thư Dao hơi nở nụ cười yếu ớt, sau đó dựa vào người Mộ Thiếu Dục, sờ đôi môi của , nhàng hôn xuống.

      Mộ Thiếu Dục ngẩn ra, tuy rằng biết Tần Thư Dao vì trúng độc mới có thể như thế, nhưng vẫn điên cuồng ôm lấy vòng eo mềm mại của Tần Thư Dao...

      Đêm đó cực kỳ điên cuồng, thậm chí Tần Thư Dao biết Mộ Thiếu Dục muốn làm bao nhiêu lần, cũng biết bản thân tỉnh táo khi nào, khi nào mơ hồ.

      Nàng chỉ biết khi bản thân mở mắt ra, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào từ song cửa sổ, mà bên cạnh nàng cũng sớm trống , cuối giường là bộ y phục cung nữ được xếp gọn. Mà bàn cũng có tờ giấy.di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn

      Tần Thư Dao cầm lấy tờ giấy tỉ mỉ nhìn, sau đó mặc bộ y phục cung nữ mà Mộ Thiếu Dục .

      Sau khi mặc xong, cửa bị mở ra.

      Mộ Thiếu Dục mặc thân trường bào màu đen, nhìn thấy Tần Thư Dao thay cung phục, hơi sửng sốt, lập tức cúi đầu khẽ ho tiếng, che giấu bản thân xấu hổ: "Canh giờ còn sớm, vẫn nhanh ra khỏi cung thôi!"

      Tần Thư Dao khẽ gật đầu, rốt cuộc đêm qua xảy ra chuyện gì nàng cũng biết, nhưng mà nàng cũng biết bản thân mất tích đêm, nếu người Tần gia biết khẳng định loạn lên.

      Nhưng mà Mộ Thiếu Dục bình tĩnh như vậy, chứng tỏ chỗ Tần gia giúp bản thân đối phó rồi.

      Giờ phút này nàng cảm giác giống như đương vụng trộm vậy, làm cho người ta cảm thấy kích thích cũng làm cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ.

      đường ra khỏi cung gặp bất kỳ trở ngại gì, bởi vì việc đêm qua, hoàng hậu bị hoàng thượng hung hăng quở trách chút, hơn nữa bà ta cũng hoàn toàn ngờ được bọn họ dùng kế điệu hổ ly sơn, Tần Thư Dao chân chính đều luôn ở bên trong hoàng cung.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn

      Mộ Thiếu Dục lại dùng lý do đến hỏi thăm để vào Tần phủ, dù sao cũng là Tam hoàng tử, đám người Tần Lương đương nhiên rất chiêu đãi. Mà Tần Thư Dao nhân cơ hội vào Hinh Hương Viện.

      Hinh Hương Viện

      Thi Vận mặc y phục Tần Thư Dao, vẻ mặt sốt ruột tới lui trong phòng. Bỗng nhiên nhìn thấy Tần Thư Dao mặc thân trang phục cung nữ chạy vào, giật nảy mình, đợi sau khi thấy , mới vội vàng : "Ai u, đại tiểu thư của ta, sao lúc này ngài mới trở về! Vừa rồi chỗ lão phu nhân và đại phu nhân đều đến đây gọi vài lần, nếu ngài xuất , như vậy nhất định bọn họ hoài nghi!"

      Tần Thư Dao vội vàng tháo kiểu tóc cung nữ xuống, : "Lấy y phục của ta ra đây, thay nhanh cho ta. Ta còn phải lại Vinh Thọ viện!"

      Tốc độ của đám người Thi Vận và Tĩnh Nguyệt cũng cực nhanh, chỉ lát thay y phục cho Tần Thư Dao xong. Lại trang điểm cho nàng, đợi sau khi nhìn thấy có gì khác thường, mới khẽ thở phào nhõm hơi.

      Lúc này Tần Thư Dao mới có thời gian hỏi kỹ chuyện đêm qua, sau khi nàng thay xong, lập tức mang theo Thi Vận và Tĩnh Nguyệt đến Vinh Thọ viện.

      Trong Vinh Thọ viện cũng sớm ngồi đầy người, dù sao Mộ Thiếu Dục cực ít đến Tần gia, hơn nữa tại Mộ Thiếu Dục cũng là nữ tế (con rể) tương lai của Tần gia, lại là Tam hoàng tử, thân phận như vậy có chút đặc thù.

      Tần Thư Dao vào Vinh Thọ viện, nhìn Mộ Thiếu Dục cái, mặt bày ra vẻ mềm mại đáng , sau đó lại cúi người thi lễ với từng người .

      Đứng ở bên, ngay từ đầu Tần Tuyết Như vẫn hoài nghi Tần Thư Dao có ở trong phòng hay , dù sao sáng sớm nàng ta Hinh Hương Viện, lại bị người ngăn cản.

      Vốn tính toán nếu Tần Thư Dao lại xuất , muốn đích thân Hinh Hương Viện nhìn cái. Nhưng mà nghĩ tới lúc này nàng lại xuất .

      "Đêm qua uống quá nhiều rượu, ngủ giấc đến lúc này. Kính xin tổ mẫu và mẫu thân thứ lỗi!" Tần Thư Dao hơi cúi đầu, ra vẻ ngượng ngùng.

      Tần lão phu nhân vui vẻ, cười : "Đêm qua bà còn nghĩ là xảy ra chuyện gì lớn nữa? Hoàng thượng lại còn phái người tới hỏi. Cháu cũng là, biết uống rượu uống ít chút, còn làm hại Tam hoàng tử đặc biệt chuyến!"

      Tần Thư Dao nghe vậy mới giật mình ra đêm qua bình yên như nàng tưởng tượng, chỉ là tại Mộ Thiếu Dục và bản thân đều bình yên vô , như vậy chuyện đêm qua, có ai điều tra ra được chút sơ hở gì.

      "Chuyện này còn phải Tam hoàng tử coi trọng Dao nha đầu chúng ta sao, bằng làm sao có thể mới sáng sớm tới đây!" Lại thị cười .

      Ngô thị nghe xong biết là nên cao hứng hay nên tức giận, sắc mặt có chút cổ quái, qua nửa ngày mới : " sai, Dao nha đầu là người có phúc, còn chưa qua cửa, Tam hoàng tử nhiệt tình như vậy rồi!"

      Người sáng suốt đều nghe được, trong lời này có chút ghen tuông với cam lòng. Chỉ là mọi người đều làm như nghe thấy.

      Tần Thư Dao nhìn Mộ Thiếu Dục, sau đó cúi đầu, làm người đầu gỗ.

      Mộ Thiếu Dục thấy Tần Thư Dao có gì trở ngại, hơn nữa người Tần gia cũng có hoài nghi, cũng đứng lên, cáo từ.

      Dù sao cũng là hoàng tử, hơn nữa Tần Thư Dao còn chưa qua cửa. Cho nên Tần lão phu nhân cũng giữ lại, để Tần Thư Dao tự mình tiễn khách.

      Tần Thư Dao còn rất hoài nghi chuyện tối hôm qua, nghe được mệnh lệnh của Tần lão phu nhân, vui mừng trong lòng, nhưng mặt vẫn ra vẻ đáng .

      Đợi đến khi đưa đến cửa, thấy có người ngoài, Tần Thư Dao mới giọng hỏi: "Đêm qua xảy ra chuyện gì?"

      Mộ Thiếu Dục giọng : " tại có việc gì nữa rồi, sau đó ta còn tới nữa. Nàng chỉ cần ở trong viện của nàng chờ ta là được!"

      Bên trong Tần Thư Dao là độc hoa mê tình, tuy rằng biết nàng lại trúng độc khi nào, nhưng độc này chỉ có thể để đến giải, thuốc giải khó khăn, mỗi ngày lấy máu trong tim cũng khó khăn, dù sao lúc trước cũng làm qua rồi, cho dù lại cắt thêm bảy bảy bốn mươi chín ngày, cũng cảm thấy có gì.

      Nghe được lời Mộ Thiếu Dục , Tần Thư Dao cảm thấy ấm áp trong lòng, kiếp trước nàng ngừng vì Hàn Thế Quân bôn ba, sợ ta té từ cao xuống. Vì ta mặc kệ làm chuyện gì cũng đều nguyện ý, nhưng cuối cùng vẫn chết thảm.

      Kiếp này nàng trả giá cái gì, cho dù nàng biết Mộ Thiếu Dục thích nàng, nhưng mà tất cả hành động của , đều làm cho nàng động lòng, làm cho nàng cảm thấy ấm áp.

      Sau khi tiễn bước Mộ Thiếu Dục, Tần Thư Dao trực tiếp trở về Hinh Hương Viện, sai người canh giữ cửa tốt, sau đó hỏi chuyện đêm qua ràng.

      Hóa ra sau khi độc Tần Thư Dao phát tác, Mộ Thành Hi cảm thấy thích hợp. Dù sao Mộ Thành Hi cũng từng uống rượu với Tần Thư Dao vài lần, cũng biết tửu lượng của nàng, làm sao có thể chỉ mấy chén mà say được.

      Cho nên ngầm sai người theo dõi Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục, quả nhiên thấy hành tung của hai người bọn họ có chút quỷ dị. cũng biết chuyện này nhất định là cạm bẫy của hoàng hậu. Cho nên ra lệnh cho hai người Tuyết Ảnh và Ngưng Sương đều luôn chờ ở ngoài tẩm cung Mộ Thiếu Dục, mà Thi Vận giả trang làm Tần Thư Dao theo Tĩnh Nguyệt cùng nhau về phủ.
      Last edited: 24/3/16
      tú cầu thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 163: Thư Dao làm bổ sung lễ Cập Kê

      Tĩnh Nguyệt là nha hoàn bên người Tần Thư Dao, cho dù thấy mặt của Tần Thư Dao, như vậy khi thị vệ canh cửa nhìn thấy Tĩnh Nguyệt cũng tưởng là Tần Thư Dao trở lại.diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Quả nhiên sau lúc lâu, hoàng hậu hạ lệnh điều tra tẩm cung Mộ Thiếu Dục, mà hai người Tuyết Ảnh và Ngưng Sương nhìn thấy có đám thị vệ và cung nữ tới, lập tức mang Tần Thư Dao từ trong Hàn Đàm ra, hơn nữa tránh ở mái hiên.d∞đ∞l∞q∞đ

      Những người đó tìm vòng cũng tìm được người, đều mất.

      Chuyện kế tiếp, Tần Thư Dao cũng đều biết đến, hoàng hậu tìm được người, Tần gia tìm người, nghĩ tới người Tần gia lại Tần Thư Dao cũng sớm về phủ.

      Đám thị vệ này nhất định phải nhìn thấy người mới , đám người Tĩnh Nguyệt ngăn cản, cuối cùng Thi Vận vội vàng thả màn giường xuống, hơn nữa ra vẻ vui gầm lên vài câu.

      Bởi vì giọng có vẻ tức giận, cho nên mọi người cũng nghe cẩn thận.

      Cuối cùng đám thị vệ kia cũng cho rằng Tần Thư Dao trở về phủ, mà Tần lão phu nhân cũng cho rằng Tần Thư Dao uống say, bảo tất cả mọi người được quấy rầy.

      Chuyện này cũng hữu kinh vô hiểm*, may mắn Mộ Thành Hi sớm có chuẩn bị, bằng thanh danh của Tần Thư Dao xem như bị hủy. Hoàng thượng cũng khẳng định từ hôn, đến lúc đó Tần Thư Dao nhất định bị Tần gia đuổi ra khỏi phủ, đưa đến trong thôn trang ngoại thành tĩnh dưỡng. Mà Mộ Thiếu Dục triệt để mất tín nhiệm và sủng ái của hoàng thượng.

      (*Hữu kinh vô hiểm: Bị kinh sợ nhưng gặp nguy hiểm)

      Xem ra lần trúng độc này của Tần Thư Dao vẫn có liên quan đến hoàng hậu, bằng làm sao hoàng hậu có thể bỗng nhiên bảo nàng múa, vì làm cho nàng xấu mặt trước mặt mọi người.

      Chỉ là đám người Bạch Thiển liên lạc với hoàng hậu nhanh như vậy sao? Hay hoàng hậu đều luôn thầm phái người giám thị bọn họ, từng hành động cử chỉ của bọn họ đều ở trong mắt hoàng hậu. Cho nên hoàng hậu mới có thể lập tức mượn sức đám người Bạch Tu Sinh, sau đó lại thiết kế làm cho nàng trúng độc.

      Tần Thư Dao cảm thấy khả năng này rất lớn, xem ra thực lực của hoàng hậu cũng rất mạnh, bằng làm sao biết được từng hàng động cử chỉ của bọn họ ở Nam Tĩnh.

      "Tiểu thư, kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Tĩnh Nguyệt lo lắng nhìn Tần Thư Dao.

      tại Tần Thư Dao lại trúng độc, nếu lại bỗng nhiên phát tác, vậy phải làm như thế nào cho phải? Tuy rằng Tĩnh Nguyệt nhìn thấy bộ dạng Tần Thư Dao phát độc, nhưng cũng có thể tưởng tượng ra, hoàng hậu lại dùng độc kế như vậy, xem ra sau này Tần Thư Dao càng phải cẩn thận hơn mới được!๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn

      Tần Thư Dao cười yếu ớt : "Chuyện đó cũng sao, chỉ là lại làm khổ Tam hoàng tử rồi!"

      Nếu cảm động, đó là giả! Chỉ là nàng biết Mộ Thiếu Dục làm như vậy, cũng vì phải là người lãnh huyết vô tình. Lại như thế nào bọn họ cũng có da thịt thân thiết.

      Mộ Thiếu Dục luôn giữ lời , qua nửa canh giờ sau, biết từ nơi nào xông ra, tay cầm theo hộp đựng thức ăn, đẩy cửa đến.

      Tần Thư Dao nhìn Mộ Thiếu Dục bỗng nhiên đến mà ngẩn người, lập tức hiểu là trèo tường vào.

      tại cuối mùa thu, tuy rằng tuyết còn chưa rơi, nhưng ngoài cửa sổ có gió bấc gào thét.

      "Sao ngài lại tới đây?" Tần Thư Dao đứng lên, kinh ngạc .

      Nha hoàn trong phòng đều là tâm phúc của Tần Thư Dao, lúc này đều hiểu trong lòng gì lui xuống.

      Cửa bị đóng lại, trong phòng lại ấm áp lên.

      Mộ Thiếu Dục đặt hộp đựng thức ăn lên bàn tròn, sau đó lấy ra chén thuốc từ trong hộp, lại thêm chén máu, lạnh lùng : "Uống hết tất cả thứ này!"๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn

      tại Tần Thư Dao thể ở với bất cứ lúc nào, hơn nữa Tần phủ cũng có ít ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tần Thư Dao.

      Tần Thư Dao nhìn chén thuốc còn nóng, trong lòng ấm áp, mày liễu cũng nhăn càng chặt: "Miệng vết thương còn đau ? Rất khó khăn mới kết sẹo, lúc này lại vỡ ra. May mắn lúc này thời tiết lạnh, nếu mùa hè cũng biết có thối rữa nữa!"

      xong nàng cũng tự giác mà về phía Mộ Thiếu Dục, hai tay lại kìm lòng đậu muốn mò vào trong áo . Động tác này thuần thục lại nhu thuận, dường như nàng làm quen rồi.

      Chỉ là tay vừa mới chạm vào lồng ngực ấm áp của , Tần Thư Dao mới hồi phục tinh thần lại, kịp thời thu tay, mặt cũng trở nên đỏ ửng thôi, cúi đầu cũng biết nên cái gì cho phải.

      Mộ Thiếu Dục chút cũng để ý, thậm chí nhìn thấy Tần Thư Dao thu tay, còn có chút mất mát.

      Về kinh kia hơn tháng, hai người bọn họ đều cùng giường chung gối, bỗng nhiên bên người thiếu mất người, Mộ Thiếu Dục còn có chút khoẻ. May mắn chỉ cần qua tháng nữa, có thể cưới nàng.

      biết bắt đầu từ khi nào, tâm trạng cũng thay đổi, dường như càng quan tâm đến người trước mắt. Có lẽ đây là thói quen, Nam Tĩnh hơn nửa năm, quen có Tần Thư Dao bên cạnh rồi.

      khí trong phòng có chút xấu hổ, cũng có chút ái muội.

      Mộ Thiếu Dục khẽ ho tiếng, giảm bớt xấu hổ: "Nhân lúc còn nóng mau uống cho hết. Về sau vào canh giờ này mỗi ngày, ta đều đưa thuốc cho nàng. Nàng cũng đừng chạy loạn, miễn cho ta tìm thấy người!"

      Tần Thư Dao nhớ kỹ canh giờ, cầm lấy chén thuốc cau mày uống hết, kế tiếp chính là chén máu kia, lúc trước uống nhiều lần như vậy, cũng quen rồi, chỉ là khi cầm lấy chén máu kia, vẫn nhịn được nhìn thoáng qua Mộ Thiếu Dục.

      Nhưng mà Mộ Thiếu Dục lại quay đầu, xem như thấy.

      Mộ Thiếu Dục lại ở trong phòng ngồi lát, tìm ra lý do ở lại, mới ra cửa.

      Tần Thư Dao cũng giữ lại, dù sao nàng còn chưa lấy chồng, ngay cả có da thịt thân thiết, cũng thể quá mức vô cùng thân thiết. Hơn nữa nếu như bị người ngoài nhìn thấy, như vậy thanh danh của nàng cũng còn.

      Nàng biết chỉ cần Mộ Thiếu Dục đúng hạn mỗi ngày đưa thuốc đến, như vậy độc của nàng cũng lại phát tác.

      Tần lão phu nhân đau lòng Tần Thư Dao, cảm thấy làm cho Tần Thư Dao lễ Cập Kê, cho nên nhất định phải làm bổ sung cho Tần Thư Dao.

      Tuy rằng trong lòng Ngô thị bất mãn, nhưng cũng dám theo. Chỉ là khi làm việc này, khó tránh khỏi chậm trễ vài phần, nha hoàn bà tử phía dưới thấy, cũng bắt đầu lười.

      Tần lão phu nhân buồn bực thôi, hung hăng phạt đám nha hoàn, mới yên tĩnh.

      Ngô thị thấy Tần lão phu nhân làm như thế, cũng dám chậm trễ, cũng để bụng vài phần.

      Tần lão phu nhân chọn ngày mồng tám tháng làm lễ Cập Kê cho Tần Thư Dao, coi như là ngày lành.

      Ngày hôm đó trời trong nắng ấm, ngàn dặm mây, cũng là thời tiết tốt hiếm thấy.

      Tần Thư Dao mặc thân màu đỏ Thạch Lựu viền tơ vàng khoác cái áo gấm Vân Nam, búi tóc kiểu Vân Kế, đầu cài chiếc trâm có nhánh hoa Mẫu Đơn, nghiêng nghiêng là cây trâm khảm ngọc bích, tai đeo đôi khuyên tai tua vàng ròng, tay đeo đôi vòng tay phỉ thúy màu xanh lục, toàn thân hoa lệ và phú quý.

      thân này là Tần lão phu nhân tỉ mỉ vì Tần Thư Dao chuẩn bị, nghe trâm khảm ngọc bích kia, là năm đó Tần lão phu nhân cập kê, mẫu thân bà tặng trong lễ cập kê.

      Quà tặng này đối với Tần Thư Dao mà quả rất nặng, trong lòng nàng vừa cảm động, vừa hổ thẹn.

      Lúc trước sở dĩ nàng tiếp cận Tần lão phu nhân, hoàn toàn là vì nàng biết được có Tần lão phu nhân che chở, nàng có thể né tránh rất nhiều nguy hiểm. Ngay lúc đó nàng bị lợi ích mê muội, mà Tần lão phu nhân đối xử với nàng tình thực lòng.

      Bằng hữu của Tần Thư Dao nhiều lắm, cho nên cũng mời, nhưng mà những bậc trưởng bối Tần lão phu nhân mời đến đều tồi, lễ cập kê long trọng, đây là điều Tần Thư Dao ngờ.

      Kiếp trước lễ cập kê của nàng gần như có ai nhớ, vẫn là sau này Ngô thị sợ bị người nhắc tới, tùy tiện làm cho nàng cái. Lần đó người được mời cũng được tôn quý như tại, y phục và trang sức cũng quý như tại.
      Last edited: 24/3/16
      tú cầu thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 164: Mộ Thiếu Dục đưa lễ cập kê

      Bởi vì Tần Thư Dao có bằng hữu, cho nên nàng mời nương Tô Nhã Hạm Tô gia, còn có nương Đinh Thiều Hoa Đinh gia.

      Hai người kia tính là bạn tốt, thế nhưng cũng gặp qua vài lần. Ấn tượng của Tần Thư Dao với hai người bọn họ tệ, hơn nữa nàng cũng biết Tô Nhã Hạm cũng là người của Mộ Thành Hi.๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m

      Về phần Đinh Thiều Hoa, cũng cuối năm lập gia đình. Chỉ là gả cho người tốt lành gì. Lại nghĩ rằng muội muội của nàng thành trắc phi tương lai của Tam hoàng tử. Bởi vì qua tháng nữa Tần Thư Dao phải gả cho Mộ Thiếu Dục, cho nên Đinh Thiều Hoa cũng càng khách khí với Tần Thư Dao, ngược lại cảm thấy có chút xa lạ.

      Cho nên Tần Thư Dao chuyện với Tô Nhã Hạm nhiều hơn, càng chuyện càng phát Tô Nhã Hạm là người thông minh. Cũng khó trách Mộ Thành Hi hợp tác với nàng, chỉ là biết nữ tử này có phải là mối tình mãi mãi của Mộ Thành Hi hay . Nếu đúng vậy, nhưng mà đáng tiếc. Bởi vì sau này Mộ Thành Hi chỉ cưới Trịnh Uyển Uyển!

      Lễ cập kê này làm Tần Thư Dao rất hài lòng cũng rất bất ngờ, Tần lão phu nhân còn mở tiệc chiêu đãi mười bàn.

      Những phu nhân này đều biết Tần Thư Dao gả cho Mộ Thiếu Dục, cho nên lễ tặng cũng rất quý. Lời cũng càng dễ nghe và khách khí.

      Cho dù những thứ này ở kiếp trước đều nhìn đến chán, chỉ là sống lại thêm lần, gặp lại trường hợp như vậy, vẫn nhịn được có chút cảm khái.

      Sau khi yến hội chấm dứt, Tần Thư Dao tự mình đưa tiễn Tô Nhã Hạm và Đinh Thiều Hoa ra cửa.

      tới cửa thấy nam tử dịu dàng đứng ở cửa, Tần Thư Dao ngẩn ra, chỉ cảm thấy nam tử này có vài phần nhìn quen mắt, dường như gặp qua ở đâu đó.

      Mà Tô Nhã Hạm bên cạnh nàng qua, cười : "Đại ca đến cũng khéo."

      xong hai tay cũng ôm lấy cánh tay Tô Nhược Hoài, sau đó kéo đến bên cạnh Tần Thư Dao, giới thiệu : "Vị này là đại ca của ta, Tô Nhược Hoài!"

      Tô Nhược Hoài cười : "Lễ cập kê của Tần nương quả nhiên xa hoa, tiếng pháo này vang đến cả mấy ngã tư rồi!"diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.

      Tô Nhã Hạm tò mò nhìn hai người bọn họ, nghi hoặc hỏi: "Hai người biết nhau?"

      "Gặp qua lần!"

      Lúc này Tần Thư Dao cũng nghĩ tới, ngày ấy ở Túy Tiên lâu từng gặp qua lần.

      Nữ tử Tô gia quả nhiên cũng tồi, Tô công tử này vừa thấy làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái. Nếu Tần Khả Cầm gả cho , tốt quá! là đáng tiếc!

      Tần Thư Dao thầm đáng tiếc, bỗng nhiên suy nghĩ kia thoáng qua trong đầu nàng, sau đó lại nhíu mày, nếu làm như vậy, mạo hiểm quá lớn. Hơn nữa chưa chắc Tần Khả Cầm có thể chấp nhận.

      Tô Nhược Hoài và Tô Nhã Hạm phát Tần Thư Dao khác thường, Tô Nhã Hạm càng cười : " ra là thế! Vậy ngày khác Tần nương lại đến nhà chúng ta ngồi chơi."

      Tần Thư Dao mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn theo bọn họ rời .

      Đinh Thiều Hoa cũng ở lâu, hai câu với Tần Thư Dao xong, lập tức lên xe ngựa rời .

      Đợi tất cả mọi người rời , Tần Thư Dao trở về Vinh Thọ viện, ngồi ở bên cạnh Tần lão phu nhân.

      "Tổ mẫu tốt, vậy mà chuẩn bị lễ cập kê tốt như vậy cho cháu! biết lão phu nân có gì tốt nữa, đều thưởng cháu !"

      Lễ cập kê của nữ tử cũng có thể biết được địa vị của nữ tử đó ở trong nhà như thế nào. Tần lão phu nhân dụng tâm như vậy, cũng hi vọng Tần Thư Dao bị người coi thường.

      Hơn nữa ở trong lòng Tần Thư Dao cũng có gì tiếc nuối, dù sao cả đời cũng chỉ có lần cập kê.

      Tần lão phu nhân cười dí cái trán Tần Thư Dao, cười : "Đồ quỷ tham, còn muốn cắn cả lão già khọm bà đây nữa hả?"

      Tần Thư Dao cười : "Cũng là tổ mẫu đau cháu , cháu mới dám chứ ạ!"

      Bỗng nhiên Tần lão phu nhân than tiếng, nhìn Tần Thư Dao : "Qua tháng nữa con phải lập gia đình, bà đây cũng có thứ gì. Chỉ còn chút giống như trang sức, cháu cũng cầm . Sau này muốn trở về cũng dễ dàng nữa rồi!"

      Vốn trong phòng là tiếng tiếng cười, Tần lão phu nhân vừa như thế, Tần Thư Dao cũng có chút thương cảm. Bản thân kiếp trước là người chịu để tâm, lại làm cho người thích. Cho nên đều luôn cảm thấy toàn bộ người Tần phủ đều thích nàng.

      Nhưng sau khi trùng sinh nàng mới hiểu được, phải có người quan tâm nàng, mà là chính nàng tốt, người bên người cũng từng nỗ lực muốn bảo vệ nàng, nhưng mỗi lần đều trúng bẫy.

      Tần Thư Dao khịt khịt mũi: "Đều ở kinh thành mà, muốn trở về vẫn dễ dàng!"

      "Quỷ nha đầu này, đến lúc đó chờ cháu thành thân cháu biết!" Tần lão phu nhân cười nhéo mũi Tần Thư Dao.

      Hai bà cháu lại đùa trận, lễ cập kê hôm nay Tần lão phu nhân cũng có chút mệt, Tần Thư Dao cũng ở lâu, hầu hạ Tần lão phu nhân nghỉ ngơi, trở về Hinh Hương Viện của mình.

      Sau khi trở lại Hinh Hương Viện, Tần Thư Dao phát Mộ Thiếu Dục sớm chờ ở trong phòng, mà hai người Tuyết Ảnh và Ngưng Sương trông coi ở chỗ này cũng thấy bóng dáng đâu, xem ra đều bị Mộ Thiếu Dục đuổi rồi.

      "Nàng nơi nào? Sao lúc này mới trở về?"

      Mộ Thiếu Dục lạnh lùng , nhưng giọng điệu có chút lo lắng. Xem ra đến đây lát.

      Tần Thư Dao nhìn cái hộp bàn, cười qua, lấy chén thuốc và chén máu trong hộp ra, có chút lạnh rồi.

      "Sao ngài cho người gọi ta tiếng, đến đây bao lâu rồi?" Tần Thư Dao uống xong, cũng ngồi xuống.

      Mộ Thiếu Dục lấy ra cái hộp tinh xảo từ trong ống tay áo, sau đó đặt ở bàn, lạnh nhạt : "Ta biết hôm nay phải sinh nhật của nàng, thế nhưng là lễ cập kê của nàng."

      Tần Thư Dao biết Mộ Thiếu Dục ít, nhìn thấy cái hộp bàn cũng có chút kinh ngạc, nghĩ tới để bụng như vậy, còn tặng lễ vật cho nàng.

      Trong lòng nàng ấm áp, lập tức mở hộp ra xem, chỉ là khi nhìn vào bên trong cũng vui rồi.

      Đẩy cái hộp bàn ra xa, mặt cũng còn tươi cười như vừa rồi, lạnh lùng : "Đồ này cần, mới đưa cho ta. Chẳng lẽ ta là người nhặt đồ vứt ? Lại nhặt đồ người ta cần?"

      Đây là cây trâm hoa Thạch Lựu, tất cả mặt đều dùng hồng ngọc khảm thành, mỗi đóa hoa đều óng ánh trong suốt, trông rất sống động. Trâm hoa này, Tần Thư Dao ràng, trâm hoa này là Trịnh thích nhất.

      Sau này biết vì sao đánh mất, trước khi Tần Thư Dao Nam Tĩnh, vì lấy lòng Mộ Thiếu Dục, cũng từng bảo người phía dưới làm cây trâm giống y đúc.di✣en✤danlequyd☼n☀c☼m

      Nhưng mà nghĩ tới khi nàng cho rằng Mộ Thiếu Dục động lòng với nàng, nàng cho rằng Mộ Thiếu Dục tâm nàng. Lại tặng đồ này. Chuyện này giống như đánh cái tát mạnh lên mặt Tần Thư Dao.

      Mộ Thiếu Dục nhìn thoáng qua trâm hoa này, lúc lấy đến cũng cảm thấy có gì ổn, chỉ cảm thấy bóng đẹp cực kỳ, hơn nữa ngày thường Tần Thư Dao ăn mặc đều có chút thanh nhã, kết hợp với đóa hoa Thạch Lựu sáng đẹp này cũng có phen đặc sắc khác. Nhưng mà nghĩ tới Trịnh cũng từng có cây trâm hoa này!
      Last edited: 24/3/16
      tú cầuCố Huân Nhiên thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 165: Nhân khe hở của người khác bày mưu kế

      Trong phòng ấm áp như mùa xuân, nhưng khí lại lạnh lẽo như băng.

      Vài ngày nay, Tần Thư Dao quen Mộ Thiếu Dục đều xuất mỗi ngày. Hôm nay nàng làm lễ cập kê, nàng cũng từng ảo tưởng Mộ Thiếu Dục đưa lễ vật cho nàng, lại nghĩ rằng lại là đồ này!diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn

      Tần Thư Dao nở nụ cười lạnh: "Lúc trước ta từng qua với ngài, nếu ngài đáp ứng mang ta Nam Tĩnh, ta chủ động từ hôn..." tới đây giọng của nàng có chút nghẹn ngào, nghĩ tới nàng muốn.

      Nàng hít sâu hơi, lại tiếp: "Mấy ngày nay ta bận đến đầu óc choáng váng, cũng quên mất. Ngày mai ta với phụ thân, để phụ thân chỗ hoàng thượng từ hôn. Cho nên ngài cũng cần lo lắng, ta bội ước!"

      Mộ Thiếu Dục ngẩn ra, nghĩ tới chuyện lúc trước, Tần Thư Dao còn nhớ như vậy.

      " được!"

      hề nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt, vừa ra ngay cả chính cũng có chút kinh ngạc.

      Mộ Thiếu Dục cau mày, lạnh lùng : " thể từ hôn, thánh chỉ hạ, nếu lúc này nàng hối hôn, là cãi lại thánh mệnh. rước lấy họa mất đầu!"

      Vừa nãy nếu Tần Thư Dao nghe thế vui mừng, nhưng mà nghĩ tới Mộ Thiếu Dục bởi vì sợ cãi lại thánh mệnh mới từ hôn với nàng.

      "Gặp họa mất đầu cũng là ta, ta cũng đẩy đến người ngài!"

      Mộ Thiếu Dục thấy Tần Thư Dao còn khăng khăng mực, lại : "Nàng sớm là người của ta, ta phụ trách. Ước hẹn lúc trước bỏ , hơn nữa cho dù nàng dám từ hôn, Tần đại nhân cũng dám. Nàng nên thành thành đợi ở trong nhà, chờ ta cưới nàng!"

      xong Mộ Thiếu Dục cũng đứng lên, cầm lấy trâm hoa bàn, : "Trâm hoa này ta cũng quên mất là cũng có cái, chỉ là nhìn thấy nó rất hợp với nàng, cho nên mới lấy đến đưa cho nàng. Nàng thích, vậy ta ném . Những lời vừa rồi, được với người khác!"di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

      xong Mộ Thiếu Dục cũng giải thích, xoay người ra khỏi phòng.

      Trong phòng chỉ còn lại mình Tần Thư Dao mờ mịt ngồi ở ghế, thẳng đến khi ngoài cửa vang lên tiếng, nàng mới hồi phục lại tinh thần.

      Lúc trước Tần Thư Dao cho rằng Mộ Thiếu Dục làm nhiều việc vì nàng như vậy, là vì động lòng với nàng. nghĩ tới cũng chỉ vì đụng vào nàng, cho nên mới muốn hoàn thành trách nhiệm. Nếu lúc trước gặp phải tình huống giống như vậy phải nàng, mà là Trịnh sao? Có phải Mộ Thiếu Dục cũng làm như vậy ?

      Tần Thư Dao bỗng nhiên cả kinh, nàng đột nhiên ý thức được, Mộ Thiếu Dục đối xử với bản thân phải tình, ngược lại bản thân cẩn thận tiến vào cạm bẫy ôn nhu kia.

      Xem ra nàng cần phải thoát khỏi bên trong vũng bùn sâu này mới được, nếu nàng lại giống như kiếp trước.

      Tần Thư Dao thầm cắn răng, tại nàng có thời gian bận tâm vào tình cảm nam nữ, nàng còn có việc quan trọng hơn phải làm.

      Túy Tiên lâu, nhã gian

      Mộ Thành Hi ngồi ở ghế thái sư khắc hoa đỏ thẫm, tay cầm ly trà sứ men xanh, chỉ là mới uống ngụm, bởi vì lời của Tần Thư Dao, mà phun ra.

      " nương cái gì?"

      Tần Thư Dao nhìn thấy bộ dạng khoa trương này của Mộ Thành Hi, mày liễu nhíu lại, sau đó lặp lại lần nữa.

      Mộ Thành Hi vội vàng để ly trà xuống, lại hỏi: " nương ? Nhưng nàng là thân muội muội của nương? Nào có ai tính kế thân muội muội như nương!"di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn.

      Tần Thư Dao cau mày, bất đắc dĩ : "Hàn Thế Quân phải là người tốt gì, lúc trước ta hạ độc Tương Tư Dẫn cho muội muội ta, tại lại muốn cưới muội ấy, làm sao mà muội ấy được, ràng là mốn cưới muội ấy về để mà lợi dụng. Chỉ là muội muội ta ngốc, trái tim thiếu nữ sớm bị mất rồi!"

      "Vậy cũng thể dùng loại biện pháp này. Nếu muội muội nương biết, còn hận chết nương!" Mộ Thành Hi tao nhã cầm lấy khăn, lau nước trà người sạch .

      "Nếu có biện pháp khác tốt hơn, ta cũng mạo hiểm bước này. Hơn nữa mỗi ngày người Hàn gia đều bức tỗ mẫu ta, để muội muội ta năm nay phải gả qua, liều thuốc mạnh, làm sao bọn họ có thể hết hy vọng!"

      Mộ Thành Hi nhíu mày, Tần Thư Dao cũng đúng, nếu làm như vậy quả Hàn gia chết tâm. Chỉ là mưu kế như vậy, Mộ Thành Hi có chút lo lắng!

      Tần Thư Dao thấy Mộ Thành Hi do dự, lại : "Ngài chỉ cần giúp ta hoàn thành. Hơn nữa, lúc trước ta với tam ca của ngài, lúc đó chẳng phải cũng như vậy mới thành sao. làm loại biện pháp này, người Hàn gia còn chưa từ bỏ ý định, kế mẫu của ta cũng được ít lợi ích từ bọn họ đâu."

      Mộ Thành Hi trầm ngâm lát lại : "Chỉ là Tô công tử đồng ý sao?"

      Dù sao Tô Nhược Hoài là người thông minh, nếu biết bản thân bị tính kế, sau này Tần Khả Cầm cũng tốt lắm!

      Chỉ là tại Tần Thư Dao cũng để ý đến nhiều chuyện như vậy, người nàng biết nhiều lắm, hơn nữa nàng cảm thấy Tô gia và Mộ Thành Hi cùng hợp tác, chỉ cần Mộ Thành Hi việc lớn hóa , việc hóa , như vậy Tô gia cũng nhất định truy cứu.

      Đây là nguyên nhân vì sao nàng tìm đến Mộ Thành Hi.

      " đồng ý cũng phải đồng ý. Hơn nữa, muội muội ta ngoại trừ thân thể có chút yếu ớt ra, có kém với người khác chỗ nào đâu."

      Mộ Thành Hi suy nghĩ, cũng gật đầu : "Như vậy ta sắp xếp thời gian và địa điểm, đến lúc đó lại báo cho nương!"

      Có Mộ Thành Hi hỗ trợ, Tần Thư Dao cũng yên tâm.

      "Tốt nhất càng nhanh càng tốt. Qua tháng nữa ta phải lập gia đình, đến lúc đó gả rồi, cũng được tự do!"

      Tần Thư Dao nghĩ đến Mộ Thiếu Dục, trong lòng như bị kim đâm phải, làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu.

      Nhưng mà Mộ Thành Hi nghe như thế, cũng nhịn được nhíu mày, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ than tiếng.

      Hàng động của Mộ Thành Hi rất nhanh, chỉ hai ngày, chuẩn bị đầy đủ tất cả kế hoạch, ngay cả thời gian và địa điểm cũng đều chuẩn bị thỏa đáng.

      Đầu mùa đông, mây trắng tích tụ thành những đám mây xám, bên ngoài tuyết rơi như lông ngỗng.

      Bên trong thôn trang bên ngoài thành, treo đèn lồng, trong phòng truyền đến tiếng tiếng cười.

      Mộ Thành Hi hẹn mấy vị công tử đến đây săn thú, con mồi trong đầu mùa đông cũng ít, bọn họ ra ngoài ngày săn được con hươu, lúc này đám người nướng thịt hươu ăn.

      Cả phòng toàn mùi thịt.

      Lần săn thú này, Tần Thư Dao cũng được mời , vì giải buồn cho Tần Khả Cầm, cũng đặc biệt mang Tần Khả Cầm theo đến. Vốn Tần Khả Cầm cũng đồng ý ra ngoài, nàng cảm thấy bản thân cũng gần lập gia đình, nên ở trong nhà thêu giá y. Nhưng chịu được Tần Thư Dao quấn quýt làm phiền, cuối cùng chỉ có thể kiên trì theo đến.

      Chuyện săn thú là của nam nhân, vài nương bọn họ đợi ở trong thôn trang thưởng tuyết. Đợi đến khi bọn họ săn trở về, cũng mượn chút ánh sáng, ăn mấy miếng thịt nướng.

      May mắn thời tiết lạnh lẽo, ăn thịt nướng cũng cảm thấy nóng.

      Thân thể Tần Khả Cầm yếu ớt từ , lúc trước bởi vì điều kiện cho phép, sau này lại bởi vì Tần lão phu nhân rất cẩn thận. Cho nên cũng chưa từng ăn qua mấy thứ này, liên tục ăn vài miếng mới ngừng.

      Tần Thư Dao thấy bộ dạng nàng cao hứng, cũng rót cho nàng vài ly rượu!

      "Hôm nay khí lạnh, uống chút rượu để ngủ ngon giấc!"

      Rượu này phải rượu trái cây mà mấy nương hay uống, mà là rượu mạnh. Sau khi Tần Khả Cầm uống hai ly, vẻ mặt lập tức đỏ bừng, toàn thân nóng lên. Hơn nữa lại còn muốn uống tiếp nữa, xem ra có vài phần say.
      Last edited by a moderator: 24/3/16
      tú cầuHale205 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 166: Hai người hợp mưu bố trí cạm bẫy

      Gió lạnh gào thét, cảnh xuân phòng trong lộ ra ngoài.

      Tô Nhược Hoài bị Mộ Thành Hi rót cho rất nhiều rượu, cũng sớm uống đến ngã trái ngã phải. chỉ cảm thấy bên người rất mềm mại, làm cho người ta rất thoải mái.d♡iễn‿đàn‿l♡ê‿quý‿đ♡ôn.

      Đợi đến lúc sáng sớm, hơi mở mắt, đột nhiên phát giường nhiều hơn người. Vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng là Mộ Thành Hi gọi nha hoàn hoặc là Tả Nhi trong kỹ viện tới.

      Nhưng mà khi cẩn thận nhìn lại, càng phải. Người trước mắt này dường như có chút quen thuộc, từng gặp qua ở đâu đó.

      Tiểu mỹ nhân trước mắt ngủ cực kỳ yên tĩnh, nhìn thấy làm cho người ta thoải mái hết sức.

      May mắn xiêm y của bọn họ coi như hoàn chỉnh, nghĩ đến cũng phát sinh chuyện gì.

      Tô Nhược Hoài che cái trán phủ tầng mồ hơi mỏng, người cũng nhàng muốn bò xuống giường, sợ đánh thức tiểu mĩ nhân trước mắt này.

      nương này nhận ra, là nhị tiểu thư Tần gia. Nghe có hôn ước, may mắn hai người bọn họ làm ra chuyện gì vượt rào, thừa dịp nàng còn chưa tỉnh lại nhanh trốn, bằng sau này phải phiền toái rồi.

      Tô Nhược Hoài khẽ bước xuống giường, sau đó lại khẽ nhặt xiêm y đất lên, muốn nhanh mặc vào.

      Nhưng mà vừa mới nhặt y phục lên, cửa "két" tiếng bị mở ra, giọng trong trẻo cũng vang lên.

      "Cầm Nhi, còn sớm, dậy thôi..."

      Tần Thư Dao mở cửa, vừa vặn nhìn thấy Tô Nhược Hoài mặc bộ áo lót trong màu trắng, chật vật đứng ở đằng kia. Nàng kinh ngạc há hốc mồm, qua nửa ngày, mới lớn tiếng kêu lên: "Ngươi... Sao ngươi lại ở chỗ này?"dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

      Tô Nhược Hoài xấu hổ, vẻ mặt đau khổ biết nên cái gì.

      Lúc này tiểu mĩ nhân giường cũng bị tiếng kêu này đánh thức, nàng khẽ mở hai mắt, sau đó vẻ mặt mê man đứng lên, muốn hỏi làm gì mà hô to gọi . Bỗng nhiên nhìn thấy trong phòng nàng có nam tử xiêm y chỉnh tề, nàng vội vàng cúi đầu nhìn bản thân mình, phát người bản thân cũng chỉ mặc bộ áo lót trong, nhịn được thét chói tai ra tiếng.

      "Ngươi... Ngươi sắc lang... Ngươi..."

      Tần Khả Cầm khóc che tai trốn ở trong chăn, nàng và Hàn Thế Quân có hôn ước, chỉ cần hết năm là có thể gả cho chàng. Vì sao cố tình trong lúc này, lại xảy ra loại tình này. Điều này làm sau này nàng làm người thế nào đây!

      Tần Thư Dao sợ hãi vào phòng, dù sao chuyện này người biết càng ít càng tốt, nàng lạnh mặt, hỏi: "Ngươi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

      Nàng đóng cửa phòng lại, miễn cho người ngoài xông vào.

      Vẻ mặt Tô Nhược Hoài đau khổ: "Ta cũng biết, vừa ngủ dậy ở trong này ." Sau đó giơ tay phải lên, thề: "Ta thề với trời, tuyệt đối làm ra chuyện này. Ta và Tần nhị nương trong sạch!"

      "Cái gì trong sạch. Hai người các ngươi ngủ đêm, cho dù ta tin, người khác cũng tin. Huống chi muội muội ta băng thanh ngọc khiết, làm sao có thể cứ công như vậy cho ngươi làm bẩn!"

      Tần Khả Cầm ở trong chăn khóc lên, đau đớn mà khóc. Làm sao có thể phát sinh loại tình này, chẳng lẽ có người hại nàng? Vừa rồi Tần Thư Dao , câu nàng cũng nghe lọt, cho dù hai người bọn họ làm gì, như vậy cũng ngủ cùng nhau. Trong sạch của nàng cũng còn, điều này làm sau này nàng làm người thế nào đây!di✣en✤danlequyd☼n☀c☼m

      Tần Thư Dao nghe được tiếng khóc của Tần Khả Cầm, cũng có chút đau lòng và khó chịu, nhưng việc này phải giải quyết dứt khoát, ngàn lần thể dây dưa kéo dài, bằng danh dự của Tần Khả Cầm hoàn toàn bị hủy.

      Nàng cúi đầu ra vẻ trầm tư, thực ra chuyện kế tiếp nàng chuẩn bị hết cả rồi, chỉ là lúc này nàng cũng thể biểu quá mức nóng vội. Miễn cho bị Tô Nhược Hoài nhìn ra sơ hở.

      "Vậy phải làm thế nào cho phải... Nếu Tần nhị nương có hôn ước, vậy tại hạ cưới nàng. Nhưng mà nàng cũng sớm có hôn ước, tại hạ... Ai, đều do đêm qua uống nhiều rượu, bằng cũng làm ra chuyện lỗ mãng bực này!" Tô Nhược Hoài tự trách .

      Tần Thư Dao nghe xong trong lòng rất hài lòng, xem ra chính mình cũng nhìn lầm người.

      Qua nửa ngày, nàng mới lạnh lùng : "Tuy rằng muội muội ta có hôn ước, nhưng chưa gả . Hai người các ngươi có da thịt thân thiết, chuyện này nếu truyền ra ngoài, muội muội ta cũng cần làm người nữa. Chỗ Hàn gia kia, ta ràng với tổ mẫu , để tổ mẫu hối hôn. Về phần ngươi... Ngươi cũng thể cứ như vậy mà vỗ mông chạy lấy người, ngươi phải chịu trách nhiệm với muội muội ta!"

      Tần Khả Cầm khóc ở trong chăn vừa nghe, lập tức nóng nảy, bỏ chăn ra, khóc : " được... thể hối hôn..."

      Tần Thư Dao nhíu đầu mày, lạnh lùng : " tại muội thành ra như vậy, chẳng lẽ còn muốn gả qua. Nếu người Hàn gia biết chuyện này, còn cho phép muội gả qua, làm mất mặt bọn họ sao!"

      Giờ phút này, Tô Nhược Hoài cũng bắt đầu bình tĩnh, suy nghĩ tất cả lợi hại trong chuyện này. Tuy Tần Khả Cầm có hôn ước, nhưng cũng giống Tần Thư Dao vừa rồi, nàng chưa thành thân, còn có thể hối hôn, chỉ cần tìm lý do thích hợp là được.

      Nhưng mà và Tần Khả Cầm có da thịt thân thiết, bản thân nghĩ lại mà thấy tồi tệ. Sao dám làm mà dám chịu, hơn nữa gia thế bối cảnh của Tần gia cũng tương đương với Tô gia. Tần Khả Cầm lại được nuôi dưới gối lão phu nhân, nghĩ đến cũng kém chỗ nào.

      Chỉ là chuyện này ngàn lần thể bị người khác phát , bằng con đường làm quan của bản thân, trong sạch của Tần Khả Cầm, đều bị hủy.

      "Tần nương rất đúng, việc này ta xử lý." xong lại xoay người khom người chào Tần Khả Cầm, : "Tần nhị nương cần khổ sở, tại hạ cũng phải loại hoa hoa công tử, việc hôm nay tại hạ tuyệt đối cho nương câu trả lời thuyết phục!"

      xong muốn ra ngoài, nhưng lại nhìn y phục người bản thân lại cảm thấy ổn. Nên vội vàng mặc y phục hoàn chỉnh lại, nghĩ tới thời điểm này, cửa bị mở ra, giọng thẳng thắn cũng vang lên.

      "Tô công tử, đêm qua ngủ ngon giấc ..."

      Mộ Thành Hi đẩy cửa ra, nhìn thấy Tần Thư Dao ở trong phòng, trong lòng sớm sáng tỏ, mặt vẫn còn ra vẻ kinh ngạc : "Di... Sao Tần nương ở trong này?" Lại quay đầu nhìn thoáng qua Tô Nhược Hoài xiêm y chỉnh, lại nhìn thoáng qua Tần Khả Cầm, đôi mày kiếm nhăn càng chặt, vẻ mặt cũng trở nên càng thêm nghiêm túc: "Đây là có chuyện gì? Tô công tử..."

      cũng phải người chưa từng trải qua chuyện này, chỉ suy nghĩ chút hiểu . Diễn trò cũng thể làm quá giả dối, lập tức hô to : "Ai nha... Sao Tô công tử hồ đồ như vậy..."

      Sở dĩ Mộ Thành Hi xuất , là vì Tần Thư Dao sợ Tô Nhược Hoài đổi ý, cho nên mới để Mộ Thành Hi sau khắc nàng vào, lại tiến vào.

      Tô Nhược Hoài buồn rầu : "Tại hạ cũng biết, vừa ngủ dậy vậy mà... Ai... Đều là tại hạ lỗ mãng, tại hạ nguyện ý phụ trách..." Sau đó kinh ngạc : "Đêm qua phải Ngũ hoàng tử đưa tại hạ vào sao? Chẳng lẽ Ngũ hoàng tử cũng biết đây là phòng của Tần nhị nương?"

      Mộ Thành Hi biết Tô Nhược Hoài rất thông minh, trong lòng sớm chuẩn bị đối sách: "Ai u, đêm qua ta cũng uống đến hồ đồ. Những phòng này đều giống nhau. Hoàn toàn biết phòng này là của Tần nhị nương, đều là ta sai, đều là ta sai, mới gây nên chuyện này!"
      Last edited by a moderator: 24/3/16
      tú cầuHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :