1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 152: Chuẩn bị về kinh, Bạch Thiển rời khỏi nhà

      Sau khi Bạch Thiển thấy Tần Thư Dao đồng ý, cũng lập tức rời . Lúc này trong lòng nàng mâu thuẫn thôi, nàng vừa hận những người này, vừa Mộ Thiếu Dục.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn

      tại quê hương của nàng bị Mộ Thiếu Dục tấn công, mà phụ thân của nàng lại bị bắt lại, nàng cũng biết nên nơi nào.

      Mộ Thiếu Dục đợi đến khi bên ngoài tối đen mới trở về, nhìn thấy Bạch Thiển nhưng cũng kinh ngạc, hơn nữa lập tức tình hình của Bạch Tu Sinh ra.

      "Ta chưa bắt được phụ thân nương, ông ta biến mất! Mấy ngày nay ta tìm ông ta!"

      Cùng biến mất với Bạch Tu Sinh còn có Liêu Phong, hai người kia người là cao thủ dùng độc, người thổi sáo mê hoặc người khác. Cho nên mấy ngày nay, Mộ Thiếu Dục đều sai người cố gắng tìm kiếm.

      Chỉ là Nam Tĩnh núi nhiều cây nhiều, muốn tìm người cũng dễ dàng như vậy.

      Bạch Thiển nghe xong, khỏi sửng sốt, chờ nửa ngày mới : "Huynh bắt bọn họ sao?"

      Mộ Thiếu Dục gật đầu.

      Vẻ mặt Bạch Thiển có chút cứng ngắc, lát sau, mới : "Ta về trước đây!"

      Mộ Thiếu Dục cũng có ý muốn tiễn nàng, chỉ hơi gật đầu. Sau đó ngồi xuống, tự rót cho mình ly trà.

      Bạch Thiển quay đầu lại nhìn thoáng qua Mộ Thiếu Dục, lòng tràn đầy thương tâm cùng với khổ sở, vì nam nhân này nàng ngay cả lời của phụ thân mình cũng nghe theo, nếu nàng gả cho Liêu Phong, như vậy phụ thân của mình cũng đến mức biến mất tung tích.die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on

      Tuy rằng tính tình Bạch Thiện lương thiện, nhưng mà bỗng nhiên gặp biến cố lớn như vậy. Trong lòng cũng nổi lên chút oán hận, chỉ là chút oán hận này phải với Mộ Thiếu Dục, mà là với Tần Thư Dao.

      Khi nàng biết Mộ Thiếu dục dùng máu trong tim mình làm thuốc dẫn cho Tần Thư Dao, nàng biết bản thân ở trong lòng Mộ Thiếu Dục hoàn toàn chút địa vị. Tuy rằng nàng quen biết với Mộ Thiếu Dục chỉ tháng mà thôi, nhưng mà nàng vì Mộ Thiếu Dục ngay cả lời của phụ thân cũng nghe. Thậm chí biết ràng những người này tới là tấn công quê hương nàng, nhưng nàng lại ngừng giúp đỡ bọn họ.

      Lúc này oán hận trong lòng Bạch Thiển càng ngày càng sâu, nàng nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, có thể loáng thoáng nhìn thấy nhiều dấu màu đỏ cần cổ.

      Bỗng nhiên nàng chạy đến bên cạnh Mộ Thiếu Dục, hai mắt phủ kín nước mắt, cầu xin : "Dục ca ca, nể tình ta giúp các huynh nhiều chuyện như vậy, huynh hãy bỏ qua cho phụ thân ta!"

      Mộ Thiếu Dục ngẩn ra, cuối cùng vẫn khoát tay, : " tại có khả năng ông ta chạy vào bên trong vùng khí độc rồi, cho dù ta muốn tìm cũng dễ dàng như vậy, sống hay chết cũng chỉ có thể nghe theo ý trời mà thôi!"

      Bạch Thiển biết Mộ Thiếu Dục định đuổi theo giết phụ thân của mình, tảng đá trong lòng mới hạ xuống. Nàng lại nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, trong lòng phần nhiều là cam lòng, cuối cùng cũng chỉ có thể xoay người rời .

      Tần Thư Dao thấy Bạch Thiển rời khỏi, bảo mọi người đều lui xuống, sau đó đứng lên, với Mộ Thiếu Dục: "Cần phải thay y phục?"

      Vừa mới xong, nàng lập tức vươn tay, muốn thăm dò vào bên trong xiêm y Mộ Thiếu Dục.di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

      Đây là lần đầu tiên dưới trạng thái tỉnh táo, Tần Thư Dao chủ động cởi áo cho Mộ Thiếu Dục.

      Trong lòng Mộ Thiếu Dục ngẩn ra, chỉ là rất nhanh bắt lấy tay Tần Thư Dao, lạnh lùng : " cần!"

      Tần Thư Dao vội vàng đuổi theo, trầm giọng hỏi: "Ngài vì ta cắt máu trong tim?"

      Đêm qua nàng mơ mơ màng màng, hoàn toàn chú ý tới ngực Mộ Thiếu Dục. Hôm nay nghe Bạch Thiển như vậy, lập tức muốn nhìn ngực Mộ Thiếu Dục có vết dao cắt hay .

      Mộ Thiếu Dục cũng phủ nhận, chỉ nhàng gật đầu.

      Tần Thư Dao thấy, hai mắt phủ kín hơi nước, nàng khẽ cắn chặt hàm răng, sau đó ra phía trước, ôn nhu : "Để ta nhìn xem, được ?"

      Mộ Thiếu Dục hơi vuốt cằm, sau đó kéo áo mình ra. đường vết thương màu đỏ xuất trước mặt Tần Thư Dao, nàng kinh ngạc hơi há hốc mồm.

      Nàng của kiếp trước, vì người nam nhân trả giá nhiều như vậy, cuối cùng lại bị mất trong sạch, hàm oan mà chết. Nàng của kiếp này, cho rằng đời này nam nhân tốt, chỉ muốn báo thù. Nhưng mà nghĩ tới lại người nam nhân, nguyện ý vì nàng cắt máu trong tim.

      Khi nhìn thấy vết thương ngực Mộ Thiếu Dục, cho dù trái tim của Tần Thư Dao có lạnh giá đến cỡ nào, trong mắt vẫn chảy nước mắt xuống.

      Bảy bảy bốn mươi chín ngày, mỗi ngày đều phải cắt dao. Đau đớn như vậy có ai có thể cảm nhận được.

      Tần Thư Dao nhàng sờ vào xung quanh vết thương của lát, rồi thấp giọng : "Đau ?"

      Mộ Thiếu Dục khẽ lắc đầu, sau đó bắt lấy cổ tay Tần Thư Dao, lại kéo áo của mình vào lại.

      Tần Thư Dao ngẩng đầu, nhàng lau nước mắt cho Tần Thư Dao, tiếp đó ôm nàng vào trong ngực.

      Cũng biết từ lúc nào, bất tri bất giác nữ tử này. Lúc trước quả chán ghét nàng, cảm thấy nàng là nữ nhân tâm kế sâu đậm. Nhưng mà từ sau khi ra khỏi kinh thành, ấn tượng của với nàng thay đổi rất nhiều. Cảm thấy nàng ngoan độc như biểu ở bên ngoài.

      Mộ Thiếu Dục cúi đầu khẽ hôn lên đôi môi đỏ thẫm của Tần Thư Dao, hai tay cũng bắt đầu an phận di chuyển lên. Nhưng mà Tần Thư Dao cũng đẩy ra, mà chậm rãi đáp lại .

      Trong phòng nhất thời cảnh xuân lộ ra ngoài...

      Sau khi tấn công thành Nam Tĩnh xong, người thành Ninh Châu phái tới tiếp ứng cũng đến. Đám người Mộ Thiếu Dục và Tần Thư Dao ở chỗ này tháng rồi, trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Mộ Thiếu Dục đều lấy máu trong tim mình cho Tần Thư Dao uống, mà dung nhan của Tần Thư Dao cũng dần dần khôi phục lại.

      Ngày hôm đó, binh mã hoàng thượng phái tới cũng đến. Ngoại trừ mang theo thánh chỉ của hoàng thượng ra, còn mang theo ngàn binh lính đóng quân ở trong này.

      tìm được Bạch Tu Sinh và Liêu Phong, mà từ sau ngày đó Bạch Thiểu cũng tìm đến bọn họ nữa rồi.

      Tần Thư Dao thẹn ở trong lòng, nhưng cũng tìm nàng.

      "Phụ hoàng để chúng ta nhanh chóng về kinh!"

      Tần Thư Dao biết hoàn thương sợ binh mã của Mộ Thiếu Dục càng ngày càng nhiều, sợ tạo phản.

      Nhưng cũng chỉ có Tần Thư Dao biết, Mộ Thiếu Dục hoàn toàn có khả năng tạo phản. Kiếp trước ngôi vị hoàng đế vốn thuộc về Mộ Thiếu Dục, nhưng mà biết bởi vì nguyên nhân gì, Mộ Thiếu Dục lại thoái vị nhường cho ngũ hoàng tử Mộ Thành Hi.

      Tần Thư Dao cũng muốn nhanh chóng trở về kinh, bọn họ ra ngoài cũng gần bốn tháng rồi. Từ giữa hè đến đầu thu, nàng cũng muốn nhanh về kinh, để Tần Khả Cầm sớm ngày bình phục, cần lại bị Hàn Thế Quân mê hoặc.

      "Khi nào chúng ta lên đường?"

      Nơi này phủ kín binh mã của Đại Minh triều, ngay cả dân chúng thành Nam Tĩnh đồng ý quy thuận, lúc này cũng bất lực.

      Mộ Thiếu Dục trầm tư lát, khẽ : "Sau khi trời sáng chúng ta lên đường, nàng bảo bọn họ nhanh thu dọn chút!"

      Tần Thư Dao gật đầu, bảo đám người Tĩnh Nguyệt bắt đầu thu thập đồ đạc.

      Ngày hôm sau, Tần Thư Dao nghĩ nên tạm biệt với Bạch Thiển, dù sao đoạn đường này, Bạch Thiển vẫn giúp bọn họ ít. Hơn nữa nếu phải Bạch Thiển giúp đỡ, tại độc của Mộ Thiếu Dục cũng thể giải được. Mà nàng có lẽ cũng sớm chết rồi.

      Nàng mang theo Tuyết Ảnh và Ngưng Sương tới chỗ nhà trúc chờ Bạch Thiển, nhà trúc vẫn như trước đây, yên tĩnh và xinh đẹp.
      Last edited: 16/3/16
      tú cầu thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 153: đường trở về kinh gặp phải thích khách

      Tần Thư Dao gõ cửa, đợi lâu vẫn thấy có người đáp lại. Nàng nghĩ có lẽ Bạch Thiển vào núi hái dược thảo, cho nên để lại tờ giấy.di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn.

      Kế tiếp Mộ Thiếu Dục dẫn theo đám người ngựa chậm rãi trở về kinh, đường tới chỉ có mấy người bọn họ, nhưng khi trở về lại mang theo mấy mươi thị vệ.

      Chuyện này cũng vì đề phòng Dạ Quân bỗng nhiên tập kích.

      Rốt cuộc đợi đến bảy bảy bốn mươi chín ngày sau, độc người Tần Thư Dao được giải hết. Mà ngực Mộ Thiếu Dục để lại vô số vết sẹo .

      Tần Thư Dao nhìn có chút đau lòng, mà quan hệ của hai người bọn họ cũng càng thêm cởi mở. Tĩnh Nguyệt thấy tuy ngoài miệng gì, nhưng trong lòng cũng vui mừng cực kỳ.d♡iễn‿đàn‿l♡ê‿quý‿đ♡ôn.

      đường này cũng rất thuận lợi, đường cũng gặp chuyện gì ổn.

      ngày này, bọn họ tìm kiếm khách điếm nghỉ ngơi trước. Sau khi Tần Thư Dao tắm rửa thay y phục xong lập tức giường nghỉ ngơi, đám người Mộ Thiếu Dục và Mặc Kiếm chuyện chính lát, sau đó đến phòng Tần Thư Dao.

      Sau khi Tần Thư Dao trúng độc, Mộ Thiếu Dục đều tùy ý ra vào phòng Tần Thư Dao. Lúc mới bắt đầu Tần Thư Dao còn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng dần dà cũng che giấu.

      Chỉ là khi đợi đến nửa đêm, trong phòng bỗng nhiên bay tới mùi hương, tính cảnh giác của Mộ Thiếu Dục cực cao, cho dù là ngủ, ngửi thấy mùi hương này lập tức mở hai mắt ra, tiếp đó vội vàng bịt mũi lại.dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

      Bởi vì Tần Thư Dao ngủ rất sâu, cho nên lúc này cũng hít vào ít. Mộ Thiếu Dục biết mùi hương này tạo nên thương tổn gì quá lớn với thân thể, nhưng lại làm cho người ta hôn mê trận.

      Mộ Thiếu Dục im lặng theo dõi biến hóa, nằm giường giả bộ như hôn mê.

      Lại lát sau, rốt cuộc bên ngoài có động tĩnh.

      Có người nhảy vào từ cửa sổ, hơn nữa phải người.

      "Đôi cẩu nam nữ này, hôm nay ta chém đầu của hai người bọn ngươi!"

      Bạch Tu Sinh hung dữ mang theo đao, xông vào trước giường.

      Nhưng lại bị Liêu Phong ngăn lại: "Chậm chút, người này rất xảo quyệt, chúng ta ngàn vạn lần đừng trúng kế!"

      Bạch Tu Sinh nghe vậy ánh mắt trầm xuống, lập tức cẩn thận hơn. Ông ta đến trước giường, cầm cây đao nghĩ muốn chém vào cổ Mộ Thiếu Dục. Nhưng đao này còn chưa hạ xuống, Mộ Thiếu Dục xoay người cái, sau đó đánh quyền vào bụng Bạch Tu Sinh.

      Động tác của cực nhanh, Bạch Tu Sinh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, bản thân té ngã mặt đất.di✣en✤danlequyd☼n☀c☼m

      Liêu Phong nhìn thấy Mộ Thiếu Dục trúng kế, vội vàng ném rắn độc ra. Mộ Thiếu Dục lại từ bên giường rút kiếm ra, tiếp đó vèo vèo hai tiếng, chém chết con rắn trăm năm tại chỗ.

      Vũ khí độc môn của ta ngoài những con rắn độc này, còn cây sáo. Chỉ là tại cây sáo hoàn toàn sử dụng được.

      Bạch Tu Sinh làm sao mà có thể trốn thoát như vậy, trong đôi mắt của ông ta mang theo oán độc, sau đó bay ra đám ngân châm từ trong tay, chỉ là ngân châm này đều bị Mộ Thiếu Dục dùng kiếm ngăn lại, ngân châm nào đâm trúng Mộ Thiếu Dục.

      Võ công của hai người bọn họ đều cao, rắn độc với châm độc có tác dụng gì với Mộ Thiếu Dục. Hai người Bạch Tu Sinh và Liêu Phong lập tức tìm đường trốn chạy, vội vàng nhảy xuống cửa sổ, chạy thoát.

      Mộ Thiếu Dục lại vội vàng bảo đám người Mặc Kiếm và Thanh Ngọc đuổi theo, chỉ là hai người bọn chạy cực nhanh, hoàn toàn đuổi kịp.

      Lúc này Mộ Thiếu Dục mới biết được, hóa ra hai người bọn đều luôn theo dõi mình, chỉ chờ tìm được cơ hội giết bọn họ. May mắn hôm nay Mộ Thiếu Dục ngủ chưa sâu, nếu , lúc này đầu của và Tần Thư Dao cũng lệch vị trí rồi.

      Ngày hôm sau, Tần Thư Dao thức dậy, nhìn thấy Mộ Thiếu Dục vẫn còn ngủ bên cạnh nàng, khỏi có chút kinh ngạc.

      Nhiều ngày trước Mộ Thiếu Dục đều dậy sớm hơn nàng, dù sao Tần Thư Dao còn chưa chân chính gả cho Mộ Thiếu Dục, cho nên hai người bọn họ cũng thể cùng vào phòng, hoặc cùng ra khỏi phòng.

      Cho nên Tần Thư Dao thấy Mộ Thiếu Dục còn nằm ở bên cạnh nàng nhất thời có chút kinh ngạc.

      Lúc này Mộ Thiếu Dục cũng mở hai mắt ra, nhìn thấy Tần Thư Dao nhìn , mặt cũng lộ ra chút ý cười yếu ớt: "Sao dậy sớm như vậy!"

      Lần đầu tiên hai người bọn họ cùng thức dậy, chuyện như vậy.

      Tần Thư Dao nghe xong, mặt đỏ lên, lập tức cúi đầu khẽ : "Thiếp giúp chàng thay y phục!"

      Tuy rằng nàng chưa gả cho , nhưng tại nàng là thê tử của , vậy nên việc này cũng nên làm.

      Mộ Thiếu Dục cũng cự tuyệt, tùy ý để Tần Thư Dao giúp thay y phục.

      Hai người cùng ra khỏi phòng, đám người Tuyết Ảnh canh giữ ở cửa nhìn thấy, hai mặt nhìn nhau, mặt đều lộ ra chút ý cười yếu ớt.

      Bởi vì có lần đánh lén kia, Mộ Thiếu Dục càng cẩn thận hơn trước nhiều. Chỉ là ngay cả như thế, cũng có người đến đánh lén bọn họ.

      Chính là lúc này đây phải Bạch Tu Sinh mà là Dạ Quân.

      Mộ Thiếu Dục cũng biết Dạ Quân sớm hay muộn xuất , cho nên sớm chuẩn bị kỹ càng.

      Dạ Quân cũng nghe Mộ Thiếu Dục dẹp xong Nam Tĩnh, hơn nữa còn từng ở Nam Tĩnh biến mất vài ngày, ta biết nhất định là Mộ Thiếu Dục Nam Tĩnh tìm thuốc giải, chừng còn gặp kỳ ngộ gì đó, để tìm được hoa Liên Vụ.

      Tuy rằng Dạ Quân ôm nhiều hi vọng, nhưng ta biết Mộ Thiếu Dục tuyệt đối phải là nhân vật đơn giản.

      Cho nên sau khi nghe được tin tức Mộ Thiếu Dục trở về kinh, lập tức đuổi theo binh mã Mộ Thiếu Dục.

      Tuy rằng lần này Mộ Thiếu Dục mang theo mấy mươi tên thị vệ, nhưng Dạ Quân đều để ở trong mắt. Khinh công của ta rất cao, thậm chí Mộ Thiếu Dục. Cho nên hoàn toàn cần đánh lén buổi tối, thậm chí là mình ở nửa đường chặn bọn họ lại.

      Mộ Thiếu Dục thấy mình Dạ Quân đứng giữa đường, khỏi nhíu mày, biết người này võ công cao cường, hơn nữa chiếm được chỉ lệnh đến giết bản thân của hoàng hâu.

      Trong tay cũng quả có hoa Liên Vụ, chỉ là hoa Liên Vụ này giao cho Dạ Quân.

      Bởi vì Dạ Quân làm việc quái đản, thế nhưng cầm bạc của hoàng hậu, nhưng vì hoàng hậu làm việc. Người như vậy thể trở thành kẻ địch, nhưng cũng thể trở thành bằng hữu. Mà lúc này Mộ Thiếu Dục đối địch với ta.

      Mộ Thiếu Dục nhảy xuống từ lưng ngựa, gọn gàng dứt khoát : "Thứ ngươi muốn, có ở chỗ ta!"

      Dạ Quân vừa nghe lập tức biến sắc, lạnh lùng : "Chẳng lẽ ngươi sợ mỗi khi đến ngày trăng tròn nhận hết đau đớn vạn độc trùng cắn?"

      Mộ Thiếu Dục cười lạnh tiếng: " tính sao?"

      xong lập tức giơ tay lên, sau đó thị vệ lập tức cầm cũng tiễn lên bắn về phía người Dạ Quân.

      Những thị vệ này trải qua huấn luyện, cũng đều do tay Mộ Thiếu Dục bồi dưỡng. Võ công cao hơn thị vệ bình thường rất nhiều.

      Dạ Quân nghĩ tới Mộ Thiếu Dục lại sợ độc phát tác, lại muốn bắn chết mình.

      May mắn võ công cao cường, nhưng cũng là người ít đánh lại được nhiều người, hơn nữa bên người Mộ Thiếu Dục có ít võ lâm cao thủ. Dạ Quân đánh mấy trận, có chút cố hết sức.

      Mặc Kiếm cũng là cao thủ dùng độc, võ công chỉ cao cường, mà còn liên tục phi ra mấy chục thanh phi đao tẩm độc phía ra ngoài, rốt cuộc có thanh bắn trung cánh tay Dạ Quân.

      Dạ Quân cắn chặt răng, trán cũng phủ kín mồ hôi, ta biết bản thân thể đánh tiếp, nếu bị những người này bắt sống. Cho nên ta cắn răng cái, quyết định rời , đến lúc đó lại đến đánh lén.

      Mộ Thiếu Dục thấy Dạ Quân , cũng ra lệnh cho đám thị vệ đuổi theo bỏ, mà nhanh chóng trở về kinh thành.
      Last edited: 16/3/16
      tú cầu thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 154: Khải hoàn trở về kinh Tần gia vui mừng
      *Khải hoàn: chiến thắng trở về

      Đoạn đường tiếp theo xem như thuận lợi, gặp người nào.

      Mộ Thiếu Dục khải hoàn trở về, đương nhiên hoàng thượng tự mình nghênh đón.

      Mà Tần Thư Dao cũng cùng Mộ Thiếu Dục trở về kinh, nàng muốn để cho người kinh thành biết bản thân theo Mộ Thiếu Dục Nam Tĩnh. Hơn nữa người Tần gia cũng thả ra tin tức, Tần Thư Dao tĩnh dưỡng ở trong thôn trang.๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m


      Thẳng đến sau khi Mộ Thiếu Dục trở về cung, Tần Thư Dao mới vào cửa thành, sau đó lại do chiếc xa ngựa hộ tống trở về Tần phủ.

      Tần Lương và Tần lão phu nhân sớm chờ ở nhà, vừa nghe Tần Thư Dao trở về, lập tức vui mừng thôi.

      Vinh Thọ Đường tụ tập ít người, Tần Thư Dao cúi người thi lễ với từng người .

      Ngô thị nhìn thấy Tần Thư Dao tổn hao gì trở về, trong lòng phức tạp trận, nhưng mặt vẫn cười : "Ta đại nương có cát nhân phù trợ, ngài nhìn chút tại Tam hoàng tử khải hoàn trở về, chừng hoàng thượng cũng ban thưởng cho đại nương!"

      Lời này dễ nghe, Tần lão phu nhân nghe xong ý cười ngoài miệng cũng càng đậm.

      Đám người Lại thị cũng vài câu khách khí, lại hỏi chút phong thổ Nam Tĩnh.

      Tần Thư Dao đáp lại từng lời .

      Tần Tuyết Như ngồi ở bên bày ra vẻ mặt thèm để ý, nhưng dù sao trưởng bối trong nhà đều ở chỗ này, nàng ta cũng thể bày sắc mặt, cũng tùy ý hỏi vài câu, khi nàng ta nghe Mộ Thiếu Dục chiếu cố nàng, trong lòng vừa tức giận vừa oán hận.diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.

      Đương nhiên nàng ta biết chuyện hai người Mộ Thiếu Dục và Trịnh , còn tưởng rằng Mộ Thiếu Dục bởi vì Trịnh mà ghi hận Tần Thư Dao. nghĩ tới lại còn chiếu cố chăm sóc nữa, Tần Tuyết Như vui bĩu môi, sau đó lại nghĩ đến có thể là Tần Thư Dao giả bộ, cố ý như vậy, trong lòng mới thoải mái hơn chút.

      Tần Thư Dao thấy Tần Khả Cầm càng thêm suy yếu hơn trước đây nửa năm, nhịn được hỏi: "Nhị muội muội làm sao vậy? Mới mấy tháng thấy, sao trở nên gầy yếu như vậy!"

      Lúc này cuối thu, Tần Khả Cẩm mặc áo vừa dày vừa nặng, nhưng ngay cả như vậy thân thể của Tần Khả Cầm vẫn mảnh khảnh vô cùng. Giống như gió thổi qua đổ vậy.

      Tần Thư Dao nhìn mà đau lòng thôi, nghĩ đến trong tay mình có Thiên Tằm Hồng Đậu, trong lòng cũng yên tâm hơn chút.

      Lúc này Ngô thị cũng nở nụ cười: "Ta rồi, thân thể nhị cương rất yếu, nên ăn nhiều chút, bằng sau này lập gia đình làm thế nào mà sinh con dưỡng cái cho tốt được!"

      Tần Khả Cầm nghe vậy sắc mặt khẽ đỏ lên, hơi cúi đầu xuống.

      Loại lời này trước mặt nữ tử chưa lấy chồng, trừ khi đính hôn rồi.diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Tần Thư Dao vừa nghe lập tức nghi hoặc : "Nhị muội đính hôn rồi sao?"

      Nàng ra khỏi nhà nửa năm, nếu Tần Khả Cầm đính hôn cũng phải có khả năng.

      Ngô thị và đám người Lại thị đều gật đầu.

      Tần Thư Dao càng thêm tò mò, hói: "Gia cảnh người kia là người ra sao?"

      Ngô thị cười : "Con tại ở kinh thành ai nở mày nở mặt nhất, phải Hàn công tử vừa mới ngồi lên vị trí Ninh Viễn Hầu sao?"

      Tần Thư Dao vừa nghe trong đầu lập tức ong cả lên, kiếp này nàng cố gắng thoát khỏi ta, nghĩ tới Hàn Thế Quân sau khi thành công, lập tức chuyển mục tiêu sang muội muội của nàng.

      " được! thể gả cho ta!"

      Tần Thư Dao nghĩ cũng nghĩ, trực tiếp rống lên.

      Lời này vừa ra, người xung quanh lập tức kinh ngạc nhìn Tần Thư Dao.

      Lúc này Tần Thư Dao cũng có chút xấu hổ, nàng biết mình đính hôn rồi, nhưng mà hôn của muội muội cũng tới phiên nàng đến làm chủ. Nàng suy nghĩ, rồi lập tức : "Tác phong của Hàn công tử tốt, lại cực kỳ phong lưu. Người như thế, nếu nhị muội gả qua, nhất định chịu khổ!"

      Ngô thị vừa nghe lập tức cười : "Ôi, nam nhân tam thê tứ thiếp là rất bình thường. tại phụ thân của con cũng phải có mỹ thiếp đấy thôi."

      Sau khi Tần Lương nghe, được tự nhiên ho khan tiếng.

      Ngô Thị lại tiếp: "Hơn nữa tại rất được hoàng thượng trọng dụng, lại ngồi lên vị trí Hầu gia. Tương lai nhất tiền đồ vô lượng!"

      Tần Thư Dao sớm dự đoán được khi nàng rời , Hàn Thế Quân thành công ngồi lên vị trí Hầu gia. Chỉ là khi đó nàng lòng muốn tìm thuốc giải cho Tần Khả Cầm, cho nên hoàn toàn để ý.

      Chỉ là nghĩ tới mới chỉ nửa năm, Hàn Thế Quân đưa sính lễ đến Tần gia, hơn nữa Tần lão phu nhân cũng đồng ý.

      Hôn này tuyệt đối thể thành!"

      tại Tần Thư Dao biết trước mặt nhiều người như vậy, chính mình nhiều cũng vô dụng. Lời bọn họ gì tiếp đó, Tần Thư Dao cũng có hứng thú nghe, chỉ ừ ừ vài tiếng, tùy ý cho xong.

      Mọi người cũng đều biết tính tình của Tần Thư Dao luôn lạnh lùng, cho nên cũng để ý.

      Đợi sau khi mọi người ăn cơm xong, Tần lão phu nhân lại đặc biệt giữ Tần Thư Dao lại.

      Việc này cũng hợp ý Tần Thư Dao.

      "Chuyến này chính là nửa năm, lễ cập kê của cháu cũng kịp là. Qua nửa tháng nữa, nội tổ mẫu bổ sung cho cháu."

      Tần Thư Dao cảm thấy sao cả, chỉ là Tần lão phu nhân kiên trì, nàng cũng ngăn cản.

      Nàng ít chuyện lý thú ở Nam Tĩnh cho Tần lão phu nhân nghe, Tần lão phu nhân nghe xong cũng vui mừng thôi.

      Tần lão phu nhân vẫn nắm tay Tần Thư Dao, giọng thở dài: "Cũng khó cho cháu rồi, mình chạy đến nơi xa như vậy."

      "Chuyện này cũng là do bản thân cháu cầu, trách được người khác!"

      Tần lão phu nhân nhàng vỗ vỗ tay nàng, khẽ : "Ta biết cháu có nỗi khổ." xong Tần lão phu nhân lại thở dài tiếng: "Tiểu tử Hàn gia kia, thực ta ta cũng chướng mắt, vừa thấy là biết tiểu tử Hàn gia kia tâm kế sâu đậm. Chỉ là mẫu thân cháu bị mê hoặc tâm hồn, ngay cả phụ thân cháu cũng..."

      Đương nhiên Tần Thư Dao hiểu, tại Hàn Thế Quân được hoàng thượng trọng dụng, lúc trước có thể là phong lưu thành tính. Chuyện này cũng tính là gièm pha gì, nam nhân nào tam thê tứ thiếp.

      Chỉ là làm sao nàng có thể trơ mắt nhìn muội ruột của mình nhảy vào hố lửa, cho nên nàng vội hỏi: "Chẳng lẽ thể hối hôn sao?"

      Tần lão phu nhân khẽ lắc đầu.

      Tần Thư Dao giận tái mặt, : " được, nhân phẩm của Hàn công tử tốt, tâm kế sâu đậm. Tâm tư của nhị muội đơn thuần, nếu gả qua, tuyệt đối bị ăn ngay cả xương cũng nhổ ra!"

      Tần lão phu nhân ngờ chuyện xa như vậy, dù sao lúc trước khi Hàn Thế Quân đến cầu hôn, cũng rất chân thành.

      Tần Thư Dao biết loại chuyện này như đinh đóng cột, muốn thay đổi rất khó khắc. Nhưng làm sao nàng có thể trơ mắt nhìn muội muội ruột của mình gả cho loại người này được.

      Nàng chuyện Hàn Thế Quân làm cho Tần lão phu nhân nghe, bởi vì nàng biết Tần lão phu nhân tin, dù sao trong tay nàng cũng có chứng cứ. Chỉ là độc Tương Tư Dẫn người Tần Khả Cầm, Tần Thư Dao cũng có chứng cớ chứng minh Hàn Thế Quân làm.

      Cho nên nàng cùng chuyện vài câu với Tần lão phu nhân xong, mệt mỏi, trở về phòng nghỉ ngơi trước.

      đêm chuyện.

      Ngày hôm sau, vào buổi sáng tinh mơ, hoàng thượng hạ thánh chỉ.

      Già trẻ lớn bé của Tần gia đều ra ngoài nghênh đón thánh chỉ, quả nhiên lần thánh chỉ này là ban thưởng cho Tần Thư Dao, nhưng cũng định xuống ngày thành thân với Mộ Thiếu Dục. Chỉ là thời gian có chút gấp gáp, ngày mồng tám tháng mười hai, cách tại chỉ còn chưa tới hai tháng.

      Chỉ là ngoại trừ những tin tức tốt này, đối với Tần Thư Dao mà còn có tin tức xấu hơn.*Níu tay áo* này này, nợ còn chồng chất mà chưa chi trốn trả là sao????
      Last edited: 16/3/16
      tú cầu thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 155: Lúng túng trong yến tiệc có người bi thương

      Hoàng thượng rất hài lòng với chiến tích lần này của Mộ Thiếu Dục, cho nên chỉ có phong thưởng, mà còn ban thêm hai trắc phi. Hai trắc phi này, người nữ nhi Phương gia, người còn lại là nữ nhi Đinh gia. Hơn nữa còn cùng ngày cưới vào cửa với Tần Thư Dao.di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn

      Ban thưởng như vậy, làm cho tất cả mọi người cực kỳ kinh ngạc.

      Nữ nhi Đinh gia cần phải , chỉ là dòng chính nữ của viên quan , có thể được phong thưởng làm trắc phi, đó là việc vui trời ban. Mà Phương gia và Trịnh gia vốn bất hòa, sau lưng đều có thế lực.

      Hơn nữa thân phận của Phương gia cao hơn địa vị của Tần gia và Đinh gia rất nhiều, nghĩ tới dòng chính nữ của Phương gia cũng chỉ được làm trắc phi, cùng ngồi ăn với nữ nhi của viên quan ngũ phẩm.๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n

      Điều này làm Phương gia cực kỳ bất mãn, nhưng thánh chỉ hạ. Cho dù bọn họ tình nguyện, cũng thể kháng chỉ theo.

      Sau khi Tần Tuyết Như nghe được tin tức này, châm chọc chế giễu trận, nhưng mà Tần Thư Dao đều luôn thờ ơ.

      Nàng biết Mộ Thiếu Dục là hoàng tử, cho dù giống hoàn thượng liếc mắt cái hậu cung giai lệ tam thiên, nữ tử duyên dáng xinh đẹp cũng vô số kể, hơn nữa ngay cả nam nhân Mộ Thiếu Dục hoa tâm, tam thê tứ thiếp, nhất thời thích nàng, nhưng thế gian này, thích cũng trở nên nhạt nhẽo.

      "Ta còn tưởng rằng nhà chúng ta xuất Phượng Hoàng, nghĩ tới mặt còn có người đè ép. Tuy nữ nhi Phương gia là trắc phi, nhưng thế lực nhà mẹ đẻ hùng hậu, đến lúc đó con gả qua, cũng phải cẩn thận chút, đừng đắc tội người ta!" Ngô thị cười .

      Tần lão phu nhân cau mày, vẻ mặt vui: "Nào có đạo lý chính thê sợ thiếp, thế lực nhà mẹ đẻ nàng hùng hậu như thế nào? Trắc phi khó nghe chính là thiếp." xong bà với Tần Thư Dao: "Sau khi cháu gả qua đó, cần phải nhanh chóng hạ sinh con nối dòng, đây mới lẽ phải, đến lúc đó người ta có chỗ dựa cứng rắn như thế nào, cháu là vợ cả, lại có con nối dòng, chỗ dựa nàng có cứng rắn thế nào cũng thể cưỡi đầu con!"

      Tần Thư Dao biết Tần lão phu nhân là lời , chỉ có sớm hạ sinh con nối dòng, như vậy mới có thể đứng vững chân.

      Chỉ là nàng bây giờ còn chưa xuất gia, cho dù xuất giá nghe đến mấy chuyện đó, cũng thẹn thùng đỏ mặt, cho nên Tần Thư Dao cúi đầu, làm bộ ngượng ngùng.

      Ngô thị thấy Tần lão phu nhân khắp nơi bảo vệ Tần Thư Dao, trong lòng cực kỳ bất mãn, nàng lại nghĩ đến nữ nhi của mình, cười : "Sang năm Như Nhi và Cầm Nhi cũng đều muốn xuất gia, đến lúc đó trong nhà bỗng chốc thiếu ba người!"di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn

      Làm sao Tần Thư Dao có thể đồng ý gả Tần Khả Cầm cho Hàn Thế Quân, hôm nay nàng bảo Tĩnh Nguyệt dùng Thiên Tằm Hong Đậu nấu thuốc, sau đó đưa cho Tần Khả Cẩm uống, lại tự mình nhìn Tần Khả Cầm uống hết.

      Đợi đến khi nhìn dấu vết độc Tương Tư Dẫn cổ tay dần dần biến mất, nàng mới yên lòng.

      tại Tần Khả Cầm giải được độc, như vậy tại nàng hoàn toàn cần sợ Hàn Thế Quân nữa.

      Sau khi mọi người hàn huyên lát, Ngô thị thấy Tần Thư Dao đều luôn lạnh nhạt, nên cũng cảm thấy thú vị, mang theo người rời .

      Mà Tần Thư Dao còn có việc khác, sau khi báo cáo với Tần lão phu nhân, Tần lão phu nhân gật đầu để nàng ra khỏi phủ.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn

      Mộ Thành Hi bố trí yến tiệc, chúc mừng Mộ Thiếu Dục khải hoàn trở về, cũng mời vài bạn tốt.

      Chuyện này đương nhiên có Tần Thư Dao, Trịnh và Trịnh Uyển Uyển.

      Lần yến tiệc này chỉ là gặp gỡ giữa bằng hữu với nhau, vốn Tần Thư Dao muốn , bởi vì có Trịnh ở đó, khí xấu hổ. Nhưng mà Mộ Thành Hi lại , lâu chưa gặp nhau. Tần Thư Dao biết lúc này nếu phải Mộ Thành Hi đưa cho nàng nhiều cao thủ, bản thân cũng thể bình yên vô trở về.

      Túy Tiên lâu, nhã gian.

      Mộ Thành Hi ngồi bên tay trái Mộ Thiếu Dục, mà Trịnh ngồi bên tay phải. Tần Thư Dao vừa vào cửa, khí vốn hòa hợp bỗng nhiên trở nên có chút ngượng trọng.

      Nàng mỉm cười, khẽ : "Xem ra ta tới chậm!"

      Ánh mắt của nàng chỉ lướt qua người Mộ Thiếu Dục, sau đó lại nhìn xung quanh, phát có mấy người nàng chưa từng gặp qua.

      "Những người này là bằng hữu của Ngũ hoàng tử?"

      mặt của nàng mang theo nụ cười đúng tiêu chuẩn, có người nào nhìn ra nàng vui hay khổ sở.

      Vốn mọi người bàn cho rằng Tần Thư Dao xuất , thấy màn như vậy xấu hổ, buồn bực, hoặc là quay đầu rời . Nhưng mà ai cũng nghĩ tới nàng lại nhàng như thường như vậy, giống như Mộ Thiếu Dục và nàng hoàn toàn có quan hệ gì.

      Hai người Mộ Thiếu Dục và Tần Thư Dao sớm có hôn ước, mà chuyện Mộ Thiếu Dục và Trịnh , ít người trong Kinh Thành đều biết. Tuy rằng bọn họ biết Tần Thư Dao Nam Tĩnh cùng với Mộ Thiếu Dục, nhưng mà Mộ Thiếu Dục mới và trở về từ Nam Tĩnh, ngồi ở bên cạnh Mộ Thiếu Dục tới phiên Trịnh .

      Ngược lại Trịnh có chút khẩn trương, có chút xấu hổ, nàng ta gắt gao nắm chặt khăn, mặt còn nụ cười xinh đẹp vừa rồi nữa.

      Tần Thư Dao nhìn dáng vẻ này của Trịnh , bất đắc dĩ than trong lòng tiếng, sau đó chọn chỗ ngồi bên cạnh Trịnh Uyển Uyển ngồi xuống.

      Bởi vì chỉ gặp gỡ bình thường, hơn nữa nam nữ Đại Minh Triều khắt khe với nhau, cho nên nam nữ có thể ngồi cùng bàn.

      Mộ Thành Hi đứng lên, cười với Tần Thư Dao: "Ta giới thiệu trước, vị này là Tô công tử Tô Thư Hoài, đây là công tử của Hình Bộ Thượng Thư, vị còn lại là Phương công tử, là đại ca của Phương Văn Thanh, Phương Văn Hùng!"

      Tần Thư Dao cười hơi vuốt cằm.

      Gặp gỡ như vậy đối với Tần Thư Dao mà có chút buồn tẻ thú vị, bởi vì đám người Mộ Thành Hi và Phương Văn Hùng đều hỏi Mộ Thiếu Dục chuyện ở Nam Tĩnh. Mộ Thiếu Dục đều trả lời từng câu , Trịnh và Trịnh Uyển Uyển cũng hỏi ít vấn đề, ví dụ như ở Nam Tĩnh có địa phương đặc biệt nào để dạo chơi .

      Mộ Thiếu Dục lại ở Nam Tĩnh có con sông, bờ sông đủ loại Bỉ Ngạn Hoa đỏ tươi, chỗ kia phong cảnh đẹp nhất rồi.

      Tần Thư Dao nghe đến đó khỏi nhìn thoáng qua Mộ Thiếu Dục, mà Mộ Thiếu Dục cũng đúng lúc nhìn nàng, hai người bốn mắt nhìn nhau, Tần Thư Dao cười cười. Mộ Thiếu Dục cũng nở cụ cười.

      Mọi người ngồi ở bên cũng đều nhìn ra được tình huống tế nhị này, đều lộ ra chút tươi cười ý vị thâm trường.

      Mà Trịnh khẽ cắn chặt hàm răng, nắm khăn tay càng chặt.

      Sau khi cuộc gặp gỡ chấm dứt, Mộ Thành Hi đuổi tới, Tần Thư Dao nghi hoặc nhìn Mộ Thành Hi, : "Sao ngài lại ra đây? Còn có việc khác?"

      Mộ Thành Hi sờ mũi của mình, do dự lát mới : "Nghe tỷ bị thương!"

      Tần Thư Dao hơi sững sờ, lập tức hiểu . Đám người Thi Vận và Tuyết Ảnh là người của Mộ Thành Hi, từng hành động của nàng ở Nam Tĩnh, Mộ Thành Hi tự nhiên biết .

      "Sớm còn gì đáng ngại nữa rồi!"

      Mộ Thành Hi gật đầu, lại : "Tuy nương Phương gia kia có chút kiêu căng ngang ngược, nhưng mà tỷ là chính thê, nàng cũng dám làm thế nào với tỷ. Về phần người kia, gia thế bối cảnh bằng tỷ, đương nhiên cũng dám xằng bậy!"
      Last edited: 24/3/16
      tú cầu thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 156: tuân thủ ước hẹn muốn thay đổi ngày cưới.

      Thực ra Mộ Thành Hi muốn phải những chuyện này, có nhiều chuyện chôn dấu ở trong lòng mình. Thậm chí hối hận, cùng nàng Nam Tĩnh. Cũng có chút ngoài ý muốn Mộ Thiếu Dục vì nàng, mỗi ngày lấy máu trong tim cho nàng uống.die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on

      Trong lòng luôn có cảm giác chua xót, tại nghĩ muốn ôm Tần Thư Dao vào trong ngực, sau đó dịu dàng hỏi ở Nam Tĩnh có sợ ? Có nghĩ tới ?

      Nhưng mà thể làm như vậy, chỉ có thể cố gắng khống chế cảm xúc của bản thân, cuối cùng lại chỉ ra những lời này.

      mất mát cúi đầu, cảm giác chua xót càng ngày càng đậm, đậm như thế làm bản thân suýt chút nữa có biện pháp hít thở.

      Đương nhiên Tần Thư Dao cũng biết ý tốt của Mộ Thành Hi, cười gật đầu : "Đa tạ quan tâm, hoàng thượng tứ hôn đương nhiên có đạo lý của ngài, ta để ở trong lòng!"

      Khi mỗi ngày Mộ Thiếu Dục vì nàng lấy máu trong tim cho nàng uống, nàng cũng từng mê hoặc, cũng từng muốn làm cho trái tim đóng băng của mình từ từ tan chảy. Nhưng mà hôm nay, khi nào nhìn thấy Trịnh ngồi bên cạnh Mộ Thiếu Dục, nàng mới tỉnh ngộ lại, khi đó Mộ Thiếu Dục chỉ vì cứu nàng mà thôi, có ý nghĩa gì.

      Xem ra vẫn là nàng tự mình đa tình rồi. Tần Thư Dao tự giễu cười cười.

      Tần Thư Dao xong cúi người thi lễ, sau đó xoay người rời .

      Mộ Thành Hi còn muốn đuổi theo, nhưng mà lại phát bản thân có lý do để đuổi theo, biết lần này bản thân nên tìm cớ gì. bất đắc dĩ cười, khẽ lắc đầu, sau đó mới xoay người chuẩn bị trở lại tửu lâu.

      Nhưng mà vừa mới quay người lại phát Mộ Thiếu Dục đứng sau lưng , hơi sững sờ, lập tức lộ ra nụ cười thoải mái: "Tam ca, sao huynh cũng ra đây? Chẳng lẽ luyến tiếc tẩu tử?"

      Ánh mắt của Mộ Thiếu Dục vẫn lạnh lẽo như trước, liếc nhìn Mộ Thành Hi cái, sau đó gật đầu.

      Nhất thời Mộ Thành Hi có chút hoang mang, đây là có ý gì? Chẳng lẽ Tam ca động tâm với Tần Thư Dao rồi? Chỉ là bọn họ có da thịt thân thiết, động tâm là cũng bình thường. Nghĩ đến đây trong lòng Mộ Thành Hi cứng lại, nỗi buồn phiền càng ngày càng đậm.di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

      Sau khi trở về Tần phủ, Tần Thư Dao nghe có khách quý đến thăm, Tần lão phu nhân sai người mời nàng đến Vinh Thọ Viện gặp khách.

      Lúc bắt đầu Tần Thư Dao còn chút tò mò, rốt cuộc là ai. Đợi sau khi đến Vinh Thọ Viên, nàng lại khiếp sợ lần nữa.

      Hàn Thế Quân nhàn nhã ngồi ở bên trong Vinh Thọ Viện, mà phu nhân lão hầu gia cũng ngồi ở bên trong, bà ta và Tần lão phu nhân trò chuyện vui vẻ. Tần Khả Cầm cũng ngồi ở trong đó, muội ấy ngượng ngùng cuối đầu, mặt vẫn nở nụ cười thỏa đáng.

      Tần Thư Dao nhìn thấy màn này nhịn được lộ ra vẻ chán ghét, nếu phải ở Vinh Thọ Đường, nếu Tần Khả Cầm định ra việc hôn nhân với Hàn Thế Quân, nàng xông lên đuổi hai người kia .

      Tần lão phu nhân vừa thấy Tần Thư Dao đến, lập tức : "Dao Nhi, sao lúc này cháu mới trở về! Nhanh lại đây!"

      Tần Thư Dao giấu vẻ chán ghét mặt , nhưng mà nàng che giấu quá mức, cho nên vừa rồi Hàn Thế Quân cũng nhìn thấy.

      "Bá mẫu tốt lành!" Tần Thư Dao hơi cúi người thi lễ.

      Phu nhân lão hầu gia Hoàng thị nhìn thấy Tần Thư Dao, lập tức cười : "Khuê nữ nhà các ngươi người đẹp hơn người, vị này chắc là Tam hoàng tử phi tương lai!"di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn

      Trong giọng của Hoàng thị mang theo ý lấy lòng và lôi kéo.

      Tần Thư Dao nghe xong lại càng cực kỳ chán ghét, kiếp trước nàng vì lấy lòng Hoàng thị, hao tổn ít tâm tư. Nhưng mà cuối cùng sao, Hoàng thị đối xử với nàng luôn hờ hững, ngay cả Kỳ Nhi bà ta cũng chưa từng nhìn nhiều thêm vài lần, thậm chí cuối cùng sau khi Kỳ Nhi chết, Hoàng thị an ủi nàng, ngược lại còn quở trách nàng, nàng là khắc tinh. Muốn để Hàn Thế Quân hưu nàng.

      Khi đó Hàn Thế Quân luôn an ủi bản thân, nàng cho rằng bản thân được người nam nhân tốt, cũng thương ta. Nhưng mà nghĩ tới Hàn Thế Quân sớm bày ra màn kịch vui, chỉ còn chờ bản thân bước vào cạm bẫy.

      mặt Tần Thư Dao mang theo nụ cười nhàn nhạt, ai cũng đều thấy nàng thích vị Hoàng thị này, nàng che giấu, là vì nàng biết thân phận của mình tôn quý hơn Hoàng thị nhiều.

      được Tần Thư Dao đáp lại, mặt Hoàng thị có chút xấu hổ. Tần lão phu nhân lại lần đầu tiên nhìn thấy Tần Thư Dao vô lý như vậy, nhịn được nhíu mày, sau đó mới cười : "Đây là đại tôn nữ của ta, trong ngày thường bị ta cưng chiều quá."

      Tần Thư Dao cười : "Đúng vậy, nếu phải tổ mẫu cưng chiều, cháu cũng dám lớn mật như vậy đâu!"

      xong mọi người cũng nở nụ cười, khí cũng còn ngưng trọng như vừa rồi.

      Tần Thư Dao biết thân phận tại của nàng tôn quý hơn kiếp trước rất nhiều, nhưng mà cũng thể vô duyên vô cớ làm khó dễ như vậy, hơn nữa thân phận nàng tôn quý là dựa vào Mộ Thiếu Dục.

      Nếu nàng làm ô uế danh dự của hoàng gia, như vậy bất cứ lúc nào hoàng thượng cũng có thể từ hôn.

      Tuy rằng Tần Thư Dao biết Mộ Thiếu Dục thích nàng, cũng biết sau khi nàng gả , nhận được coi trọng gì. Nhưng mà nàng biết, nếu nàng muốn dẫm nát Hàn Thế Quân dưới chân, chỉ có cửa hôn này mới có thể giúp nàng.

      Bởi vì cửa hôn này làm cho thân phận và địa vị của nàng đều nâng lên ít, có đôi khi nàng cũng cảm thấy đáng buồn, nữ nhân chỉ có thể luôn dựa vào người nam nhân. Nhưng mà nàng biết, chỉ cần bản thân lòng, chỉ cần bản thân có thể có được quyền lực, thế tính sao?

      Nam nhân muốn có được vui vẻ từ người nữ nhân, nữ nhân muốn có quyền lực từ người nam nhân, Những thứ này là màn giao dịch công bằng.

      "Hôm nay ta đến đây, cũng là vì hôn của Quân Nhi. tại Quân Nhi cũng còn tuổi nữa, xương cốt phụ thân nó yếu , ta cũng muốn nhanh chóng ôm tôn tử!"

      Tần Thư Dao nghe vậy càng thêm chán ghét, Hàn Văn Hiên vừa mới mất bao lâu, bọn họ ước gì muốn ôm tôn tử rồi. Thậm chí ngay cả để tang cũng làm, xem ra bọn họ để ý chỉ là quyền lực, chỉ có Hàn Thế Quân sinh hạ đứa con, như vậy Hàn gia có thể tiếp tục kế thừa rồi.

      Loại chuyện này vốn nên trước mặt nương chưa lấy chồng, nhưng mà Hoàng thị sốt ruột, tuổi bà ta cũng lớn rồi, xương cốt càng tốt, bà ta còn muốn ôm tôn tử trước khi chết.

      Tần Khả Cầm nghe thế ngượng ngùng cúi đầu, mà Tần lão phu nhân hơi nhíu mày: " phải sang năm sao? Sao lại muốn đổi ngày khác rồi?"

      Hoàng thị xấu hổ gật đầu: "Ngài nhìn chút bằng cuối năm nay thế nào, song hỉ lâm môn luôn!"

      Sắc mặt của Tần lão phu nhân cũng có chút khó coi, cưới vợ đương nhiên là vui vẻ, nhưng bọn họ là gả nữ nhi, sau khi gả ra ngoài bắt đầu lo liệu việc vặt trong nhà, nơi đó có thoải mái như trong nhà đâu.

      "Việc này ta cũng làm chủ được." Tần lão phu nhân cầm lấy ly trà chậm rãi uống, nàng còn tưởng rằng đám người Hoàng thị đến, là vì chuyện phiếm thôi, nghĩ tới là vì chuyện này.

      Tần Thư Dao nghe vậy cũng có chút sốt ruột, nàng còn chưa nghĩ ra biện pháp, hủy hôn này đâu, Nếu sửa lại ngày cưới, như vậy Tần Khả Cầm gả qua đó phải chịu khổ cực vất vả sao.
      Last edited: 24/3/16
      tú cầu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :