1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 117: Hoàng hậu châm ngòi ly gián tình cảm huynh đệ tình

      Đương nhiên Tần Thư Dao có thể hiểu, tại có thể giúp nàng cũng chỉ có hai người Mộ Thành Hi và Mộ Thiếu Dục, mà Mộ Thiếu Dục có thành kiến với nàng, muốn giúp sợ là khó càng thêm khó.

      May mắn lần này cầu của Hàn Thế Quân cao, cho nên Tần Thư Dao cũng có thể làm được.

      Về phần ta có thể được Mộ Thiếu Dục khen ngợi hay , cũng nằm trong phạm vi Tần Thư Dao lo lắng. tại việc cấp bách đó là tìm kiếm Thiên Tằm Hồng Đậu thuốc giải của độc Tương Tư.

      Nghe Thiên Tằm Hồng Đậu từng xuất ở Nam Tĩnh, đến nay cũng chưa có người gặp qua. Tuy rằng Tần Thư Dao biết hi vọng này cực kì xa vời, nhưng nàng vẫn đồng ý cứ buông tha như vậy.

      Nàng thể để cho Tần Khả Cầm lại đau khổ sống cả đời, nàng muốn để muội ấy trải qua cuộc sống lo nghĩ gì, làm cho muội ấy có thể gặp được nam nhân lòng muội ấy.

      Thiên Tằm Hồng Đậu có hình dạng như thế nào, nàng biết, thế nhưng phải lập tức có được. Chính là nàng biết mọi chuyện gấp được, phải bình tĩnh. Như vậy mới loạn trận đầu.

      Hội thi chỉ có tài tử tham gia, cả ít nữ tử bên trong kinh thành cũng tham gia. Đương nhiên bao gồm cả Tần Tuyết Như.

      Nàng ta cũng sớm chuẩn bị tốt, lần này nàng ta nhất định phải để thanh danh của mình nổi lên. Nàng ta nhất định phải dẫm nát Tần Thư Dao dưới chân.

      Cho nên trong khoảng thời gian này, nàng ta cũng rảnh quan tâm Tần Thư Dao và Tiết Nhã.

      Lúc này Tiết Nhã còn chưa lập gia đình, tuy nàng ta muốn hủy hôn, nhưng mà cũng biết chuyện này đối với nàng ta mà cũng có lợi gì, ngược lại còn tệ hơn. Dù sao thanh danh bản thân thối nát, muốn tái giá cho nhà phú quý sợ là khó càng thêm khó.

      Nhưng mà đều làm thiếp, vậy vì sao phải làm thiếp cho thứ tử. Chính thê nhà phú quý, Tiết Nhã sợ là khó khăn, nhưng mà thiếp nhà phú quý, quả rất đơn giản, chỉ là muốn xem loại người nào mà thôi.

      Cho nên nàng ta cũng giống như Tần Tuyết Như, chuẩn bị cho hội thi lần này. Nàng ta nhất định phải đạt được tước vị tài nữ, như vậy mới có thể lau sạch vết bẩn của bản thân.

      Nhưng mà đối với hội thi lần này, Tần Thư Dao có chú ý gì. Nàng chỉ muốn Tần Khả Cầm bình an.

      Vài ngày nay, mỗi ngày nàng đều ở cùng với Tần Khả Cầm, người Tần Khả Cầm đều chút ổn nào, chỉ ngẫu nhiên ngẩn người, Tần Thư Dao hỏi nàng, nàng cũng chỉ có gì, nhưng mà mặt lại lộ ra đỏ ửng xấu hổ.

      Nàng biết Tần Khả Cầm động lòng, hơn nữa người động lòng là Hàn Thế Quân.

      Nàng nhìn ấn ký màu đỏ tay trái của Tần Khả Cầm, ấn ký màu đỏ kia, chùi thế nào cũng biến mất. Tần Thư Dao hỏi nàng, Tần Khả Cầm cũng biết, hơn nữa nàng cũng để ở trong lòng.

      Dù sao ấn ký màu đỏ kia, chỉ lớn bằng ngón tay, hoàn toàn nhìn ra có gì ổn.

      Lại qua hai ngày, Tần Thư Dao tùy tiện tìm cái cớ, đưa Thanh Liên . Mà trước khi Thanh Liên rời , cũng là vẻ mặt ủy khuất.

      Hôm đó Mộ Thành Hi đưa tới người, gọi là Thi Vận, tên rất tao nhã, bộ dạng cũng tệ, nhưng lại có thân võ nghệ, cũng có thể đủ bảo vệ Tần Thư Dao.

      Sau khi Thanh Liên bị đuổi về trong cung, Hoàng hậu lập tức nhận được tin
      [​IMG]
      Phong Vũ Yêntú cầu thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 118: Hội thi ngâm ba năm lần

      Hoàng hậu đứng ở bên cạnh Hoàng thượng, bỗng nhiên cười : " ra là thế, lời đồn quả nhiên là lời đồn. Chỉ là các con cũng phải chú ý chút, dù sao Tần thị là vị hôn thê của Tam ca con. Mà Tần thị cũng là nữ tử chưa lấy chồng, làm việc lỗ mãng như vậy cũng cực kì ổn. Dục Nhi cũng nên chút!"

      Vẻ mặt của Mộ Thiếu Dục vẫn biểu cảm như trước, giống như chuyện này hoàn toàn liên quan gì đến .

      "Đa tạ mẫu hậu quan tâm. Chỉ là Tần thị làm ra chuyện gì ổn, mà ngày trước nàng cũng có quen biết với ngũ đệ, lại cùng hợp tác với ngũ đệ mở trà lâu. Hai người bọn họ chỉ về mặt sinh ý là có lui tới, đều phải là chuyện kinh khủng như mẫu hậu tưởng tượng."

      Hoàng thượng nghe vậy lập tức vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc : "Nàng còn cùng mở trà lâu với Hi Nhi?"

      Mộ Thành Hi cười gật gật đầu, lại chuyện Tần Thư Dao cứu trợ nạn dân vào năm ngoái, ngay cả biện pháp Hàn Thế Quân nghĩ ra được, cũng đều thực người dân như Tần Thư Dao.

      Hoàng thượng càng nghe càng hài lòng, càng nghe càng cảm thấy con dâu này của ông tệ. Mà Hoàng hậu càng nghe càng buồn bực, cố tình phải chịu đựng những cảm xúc này, tươi cười mặt đều cứng ngắc vô cùng.

      "Lần trước nàng tìm Nhi thần, đều phải kinh khủng như Phụ hoàng tưởng tượng. Tần thị chỉ có tâm địa thiện lương, mà còn băng tuyết thông minh. Tuyệt làm ra cái loại chuyện kinh khủng kia!"

      Nghe ra được hai nhi tử của mình đều rất bảo vệ Tần Thư Dao, Hoàng thượng cũng tiếp tục đa nghi, ngược lại phân phó thái giám, được nghị luận thị phi phải trái chuyện này, nếu lại bắt được, lập tức cắt lưỡi bọn họ.

      Sau khi hoàng hậu trở lại cung Tê Phượng, tức giận ném bộ dụng cụ pha trà, Ỷ Cầm cũng dám tiến lên khuyên can, chỉ có thể lẳng lặng cúi đầu đứng ở bên.

      Hội thi ba năm lần, là tiến hành ở hồ Vọng Minh trong kinh thành. Hồ Vọng Minh là hồ nước lớn nhất kinh thành, xung quanh hồ đều là từng dãy cây Thanh Liễu. Lá liễu theo gió đung đưa, cái bóng mặt hồ, giống như Thiên Thượng Nhân Gian.

      Bên cạnh hồ Vọng Minh có tòa thư viện lớn , chỗ đó chuyên dùng để tổ chức hội thi ba năm lần. Diện tích thư viện lớn, tảng đá, hành lang dài, núi giả, nhà thủy tạ, bố trí bên trong phong nhã mà lại cổ điển.

      Kiếp trước Tần Thư Dao chưa từng tới nơi này, nàng từng hướng về, từng chờ mong. Nhưng mà cuối cùng nàng lại có dũng khí vào thư viện này.

      Kiếp này khí chất và phong thái người nàng đều khác kiếp trước trời vực. lại yếu đuối và nhút nhát như kiếp trước.

      "Đại tỷ, vì sao để muội ! tại thân thể của muội tốt hơn trước kia ít. Hơn nữa trong khoảng thời gian này muội đều nghiêm cẩn học tập, hội thi muội cũng nhất định kém hơn người ta!" Vẻ mặt Tần Khả Cầm cam lòng, vểnh môi oán trách .

      Tần Thư Dao bất đắc dĩ thở dài hơi, nàng biết hội thi lần này, Hàn Thế Quân nhất định biểu ra tài năng, hơn nữa nàng cũng biết Tần Khả Cầm khẳng định sớm gặp qua Hàn Thế Quân. Hơn nữa nảy sinh tình cảm với , nàng sợ Tần Khả Cầm thấy Hàn Thế Quân, tình cảm này càng lún sâu, cuối cùng đến có biện pháp tự kềm chế.

      Tuy Mộ Thành Hi qua với Tần Thư Dao, tác dụng của độc Tương Tư, chỉ có làm cho người ta nghe theo mệnh lệnh của người hạ độc, người bị hạ độc trùng, càng nảy sinh tình cảm với người hạ độc, hơn nữa cam nguyện vì trả giá hết thảy. Nhưng mà trong lòng Tần Thư Dao vẫn ôm chút hi vọng, nàng hi vọng bản thân bảo vệ muội muội, có thể tìm về lý trí, bị độc trùng mê hoặc.


      Nhưng mà độc trùng sớm nhận được chỉ thị của chủ nhân Tần Khả Cầm, làm cho Tần Khả Cầm đặc biệt nhớ nhưng muốn ra khỏi phủ gặp Hàn Thế Quân lần.

      Cố tình Tần Thư Dao cho nàng ra khỏi phủ, từ khi lớn cho tới nay, vẫn là lần đầu tiên nàng cãi lại Tần Thư Dao. Tuy rằng trong lòng nàng có bất an và áy náy, nhưng mà suy nghĩ nhớ nhung nồng đậm trong lòng, cách nào giảm bớt, làm cho nàng khó chịu hết sức.

      "Chỗ kia nhiều người, muội nữa ta chăm sóc tốt được cho muội. Hơn nữa hai ngày trước phải muội bị phong hàn sao? Muội vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, chuyện với tổ mẫu chút. Chờ muội khỏi phong hàn, tỷ mang muội ra ngoài được ?"

      Giọng điệu Tần Thư Dao dịu dàng, lộ ra cưng chiều nồng đậm.

      Nhưng mà Tần Khả Cầm cũng chịu, phục, nàng vểnh môi tức giận ngồi ở ghế, hừ lạnh tiếng: "Muội biết, tỷ cảm thấy muội , khẳng định làm tỷ mất mặt. Cho nên mới để muội !"

      Tần Thư Dao biết đây là độc trùng mê hoặc muội ấy, nhưng mà thấy muội ấy khác biệt với bình thường, tính tình cũng có chút kinh ngạc, tuy trong lòng khổ sở, nhưng mà vẫn dồn hết tâm tư muốn để muội ấy vui vẻ như trước.

      "Tỷ cảm thấy như vậy, chỉ là..."

      "Chỉ là cái gì? Muội rồi, muội ngoan ngoãn đứng ở bên, gây rắc rối cho tỷ, cũng làm tỷ mất mặt. Vì sao tỷ còn cho muội !"

      tại Tần Khả Cầm dịu dàng động lòng người như trước kia nữa. Ngược lại trở nên có chút kiêu căng.

      Tần Thư Dao nghĩ đây là do độc Tương Tư. Nàng nghĩ muội ấy muốn , như vậy bản thân ngăn cản cũng vô dụng. Còn bằng để cho muội , chỉ cần để muội ấy ra khỏi phạm vi tầm mắt của mình, như vậy cái gì cũng được.

      "Được rồi. Chỉ là muội phải nghe lời, được chạy loạn khắp nơi!"

      Nhìn thấy Tần Thư Dao gật đầu đồng ý, Tần Khả Cầm lập tức hoan hô kêu lên: "Muội tuyệt đối chạy loạn khắp nơi, nhất định ngoan ngoãn theo tỷ!"

      Tần Khả Cầm thay đổi như vậy, trong lòng Tần Thư Dao có nồng đậm lo lắng, nếu tính tình Tần Khả Cầm như thế, như vậy Tần Thư Dao cũng rất cao hứng, cố tình lại vì do độc Tương Tư.

      Hội thi ba năm lần hấp dẫn ít người tham gia, thư viện lớn đầy ấp người.

      Nơi này nam nữ phân chia mà ngồi, chủ trì hội thi lần này, là trưởng công chúa Hoa Phượng.

      Vốn mấy năm trước đều là Phương đại phu nhân phủ Vinh Quốc, nhưng mà năm nay Phương đại phu nhân vội vàng chọn nàng dâu cho nhi tử của mình, cho nên cũng rảnh xen vào những chuyện này. Nên giao cho trưởng công chúa Hoa Phượng.

      Trưởng công chúa Hoa Phượng đều luôn rất nhàn rỗi, cho nên cũng vui vẻ nhận.

      Tần Thư Dao mang theo Tần Khả Cầm đến thư viện Bích Lạc, mà Tần Tuyết Như mang theo Tiết Nhã. Dù sao Tiết Nhã còn chưa lấy chồng, cho nên cũng đương nhiên tham gia.

      Nam quyến ở Phương Thảo viên của thư viện Bích Lạc, mà nữ quyến lại ở Bách Thảo viên của thư viện Bích Lạc. Hai viện cách nhau rất gần, cho nên thường xuyên có thể nhìn thấy cả nam lẫn nữ cùng tỷ thí.

      Vì phòng ngừa làm ra việc bất nhã, trưởng công chúa Hoa Phượng sớm sai người canh giữ ở các nơi. Cho nên tuy giữa nam nữ cũng có cùng tỷ thí, thế nhưng cũng chỉ giao tiếp như quân tử, chưa từng có hành vi vượt quá gì.

      Tần Thư Dao ở Bách Thảo viên gặp được ít người quen, ngay cả Trịnh và Trịnh Uyển Uyển cũng đều đến.

      Tuy rằng nàng ta biết hôn của bản thân và Mộ Thiếu Dục, bản thân cũng là thân bất do kỷ. Nhưng mà luôn cảm thấy thẹn với Trịnh , cho nên sau khi gặp được, cũng chỉ gật đầu cười cười, tiến lên chào hỏi.

      Trịnh gầy ít, khi nhìn thấy Tần Thư Dao ngơ ngác, sau đó mới lộ ra chút cười nhạt, tiếp đó lập tức xoay người nắm tay Trịnh Uyển Uyển về hướng khác.

      Tần Thư Dao bất đắc dĩ thở dài hơi, sau đó quay đầu, cười với Tần Khả Cầm: "Chúng ta xem quy tắc thi trước."

      Tuy tại Tần Khả Cầm bị độc trùng khống chế, nhưng mà bản tính vốn có của nàng cũng là người ôn nhu nhát gan, bỗng nhiên nhìn thấy nhiều người như vậy, gò má đỏ ửng thôi, mặt cũng lộ ra vẻ thẹn thùng.

      Tần Thư Dao nhìn thấy bộ dạng này của nàng, trong lòng ỷ đau xót, cũng càng thêm oán hận Hàn Thế Quân.
      Phong Vũ Yêntú cầu thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 119: Trong hội thi lời đồn đãi bay đầy trời
      Hội thi lần này chia làm ba bước sàng lọc, bước đầu tiên vẫn là mỗi người tùy ý làm bài thơ hoặc là từ*, mà từ là do trưởng công chúa Hoa Phượng chỉ định người chọn lựa từ trong những từ cho sẵn. Bước này đương nhiên tốn thời gian ngày.

      (*từ: cũng gọi là 'trường đoản cú', thể loại văn vần thời Đường, Tống ở Trung Quốc)

      Đợi đến ngày thứ hai mới công bố người được chọn, mà từ trong bước đầu tiên chỉ chọn ra mười lăm người vào bước thứ hai mà thôi.

      Bước thứ hai vẫn là do trưởng công chúa Hoa Phượng ra đề, đề này chỉ có thơ hoặc là từ, còn cần phải dung hợp đặc biệt của thơ ca bản thân làm ra vẽ thành bức tranh. Bước này chỉ chọn ba người.

      Ngày thứ ba, cũng chính là ngày quan trọng nhất. Vẫn là trưởng công chúa Hoa Phượng ra đề như trước, chỉ là đề lần này còn khó hơn đề của hai bước trước rất nhiều, hơn nữa chỉ phải vẽ, còn phải đánh cờ, mỗi bước đều có liên quan đến nhau.

      Cho nên muốn thắng đến cuối cùng, dễ dàng như vậy, cần phải vượt qua từng cửa .

      Hôm nay là để cho mọi người tự do phát huy, cho nên ít người đều tụ thành từng nhóm cùng chơi đùa, hoặc là cùng nhau kết bạn hồ Vọng Minh ngắm phong cảnh, hoặc là du thuyền.

      Dù sao phải tất cả mọi người đều muốn tranh danh hiệu tài nữ, bên trong khuê phòng rất đơn lạnh lẽo, cũng chỉ có cơ hội như vậy, mọi người mới có thể kết bạn đồng hành, chơi vui chút.

      Bách Thảo viên lớn, trong viện bày ra mười cái bàn , còn có ít ghế tròn , ít người an vị ngồi ở ghế tròn, viết thơ của mình.

      Tần Thư Dao tìm chỗ hơi xa, nàng cầm lấy bút lông tùy ý viết bài thơ, mà vẻ mặt của Tần Khả Cầm cũng nghiêm túc viết.

      Sau khi hai người viết xong, liền giao cho thị nữ bên cạnh.

      Lúc này mọi người có thể dạo chơi quanh Vọng Minh hồ trước mắt, cũng có thể trở về nhà nghỉ ngơi.

      Chỉ là Tần Thư Dao muốn nhìn, rốt cuộc Hàn Thế Quân muốn làm gì.

      Phương Thảo viên và Bách Thảo viên cách nhau quá gần, Tần Thư Dao sớm biết Mộ Thành Hi đến, về phần Mộ Thiếu Dục nàng cũng , cũng chưa từng mời.

      Sau khi Tần Thư Dao làm xong thơ, liền mang theo Tần Khả Cầm muốn Phương Thảo viên nhìn xem.

      Lúc này xung quanh truyền đến thanh chỉ trỏ.

      "Vị này chính là vị hôn thê của tam hoàng tử?"

      "Nhưng ta nghe Tam hoàng tử hoàn toàn thích nàng, là nàng thầm lừa gạt, để hoàng thượng tứ hôn!"

      "Hừ, cũng nhìn lại bộ dạng này của nàng, làm sao so được với tiểu thư Trịnh gia."

      Câu như vậy, vẫn là lần đầu tiên Tần Thư Dao nghe được. Chỉ là nàng cũng để ở trong lòng, khóe miệng nàng chứa tươi cười, quay đầu lôi kéo tay Tần Khả Cầm, giọng : "Cầm Nhi, muội có ngửi được ở đây giống như có mùi chua phải?"

      Dù sao tâm tư Tần Khả Cầm đơn thuần, nhất thời ý trong lời của Tần Thư Dao.

      Tần Thư Dao cũng chờ nàng đáp lại, cười lạnh : "Ăn được nho nho chua. Cũng nhìn lại xem bộ dạng của mình là loại mặt hàng gì!" xong lập tức mang theo Tần Khả Cầm nghênh ngang rời .

      Xung quanh vang lên trận tiếng tranh cãi, Tần Thư Dao cũng quản bọn họ, lập tức hướng Phương Thảo viên.

      Chỉ là bỗng nhiên có người chắn ở trước mặt nàng, hai tay chống nạnh lớn tiếng : "Vừa rồi ngươi ai đó?"

      Tần Thư Dao nhìn nữ tử trước mắt, nàng nhớ loáng thoáng hình như gặp qua ở đâu đó, nhưng mà nghĩ ra. Khóe miệng nàng nâng lên nụ cười lạnh: " nương cảm thấy ai, chính là người đó!"

      Nữ tử chắn ở trước mặt Tần Thư Dao, là Lan Chỉ đích trưởng nữ của Hộ bộ thượng thư, nàng ta tự nhận diện mạo của bản thân xinh đẹp, trong lòng sớm hết lòng cảm mến Mộ Thiếu Dục thôi. Nhưng mà cố tình cho tới bây giờ Mộ Thiếu Dục cũng chưa từng quan tâm đến bản thân. tại nhìn thấy Tần Thư Dao, càng muốn trước mặt mọi người xé bộ mặt của nàng, để mọi người biết nàng là nữ nhân thế nào. Tốt nhất là có thể làm cho Mộ Thiếu Dục cũng ghét bỏ nàng.


      Hôm nay là ngày đầu tiên của hội thi, thời điểm người đến nhiều nhất. Trong Bích Lạc thư viện hề thiếu nữ nhi nhà quan lại cũng có ít hoàng thân quốc thích. Cho nên Lan Chỉ mới có thể cố ý kéo bè kết phái, cố ý đứng ở chỗ có nhiều người nhất, xấu Tần Thư Dao.

      Vốn nàng ta còn cho rằng Tần Thư Dao gặp người đông thế mạnh, dám . nghĩ tới nàng lại còn dám ở trước mặt mình kêu gào.

      Lan Chỉ nhìn nữ tử có vẻ mặt lạnh lùng trước mắt, hai tròng mắt phun lửa, giơ tay lên muốn hung hăng đánh Tần Thư Dao trước mặt, nhưng mà tay mới đưa đến giữa trung, bị Tần Thư Dao vững vàng giữ chặt, nàng ta hoàn toàn thể động đậy!


      "Ngươi buông tay ra! Bằng đừng trách ta khách khí!" Lan Chỉ trừng lớn hai con mắt, nàng ta nghĩ tới Tần Thư Dao lại gan lớn như thế.

      Lúc này xung quanh tụ tập ít người xem kịch vui, nhìn hai người Tần Thư Dao và Lan Chỉ lôi kéo nhau, lại ai dám đứng ra khuyên can.

      Tần Thư Dao lạnh lùng nhìn nàng ta, làm trong lòng Lan Chỉ sợ hãi trận, chỉ là tay nàng ta bị nắm chặt, muốn lui về phía sau cũng được.

      " nương, kính xin tự trọng." xong liền hất tay Lan Chỉ ra.

      Lan Chỉ tức giận làm gương mặt đỏ bừng, cố tình lại có đám người đều ở bên xem. Làm sao mà nàng ta cam tâm cứ buông tha Tân Thư Dao như vậy, cho nên sử dụng ánh mắt ra lệnh cho thị nữ bên cạnh.


      Bốn thị nữ lập tức vọt vào, muốn bổ nhào vào người Tần Thư Dao. Mà Thi Vận bên cạnh Tần Thư Dao vừa thấy liền biết tốt, tiện tay nhặt nhánh cây đất, sau đó phi thân nhảy lên, đánh cho bốn thị nữ ngã mặt đất.

      Chuyện này cũng chỉ trong nháy mắt, vẫn là lần đầu tiên Tần Thư Dao nhìn thấy công phu của Thi Vận, nhìn mà suy nghĩ đến xuất thần, sau đó tươi cười mặt cũng càng sâu, có thị nữ như vậy, nàng cũng yên tâm ít.

      mặt Lan Chỉ lúc tái xanh lúc đỏ bừng, nàng ta tức giận nghiến răng, nhưng mà toàn bộ thị nữ bên cạnh nàng ta bị đánh ngã, đến kêu đau. Mà nàng ta cũng dám lại vội vàng tiến lên, chỉ có thể hắng giọng hô to: "Đánh người rồi! Tần gia trưởng nữ đánh người rồi!"


      Tần Thư Dao lạnh mặt hờ hững nhìn Lan Chỉ bên, sau đó mang theo Tần Khả Cầm tiếp tục đến Phương Thảo viên.

      Vốn là làm thành vòng người, từ từ nhường ra đường .

      Sau khi Tần Thư Dao ra ngoài, liền ít người sau lưng nàng chỉ trỏ, nàng cũng để ý. Nhưng mà khuôn mặt nhắn của Tần Khả Cầm bên cạnh nhăn nhó, gắt gao lôi kéo tay Tần Thư Dao.

      Mộ Thành Hi ở Phương Thảo viên nghe Tần Thư Dao bị người vây công, tâm tư rối loạn, lập tức bỏ lại bút trong tay, về phía Bách Thảo viên. Nhưng mà mới tới cửa, thấy Tần Thư Dao vẻ mặt bình tĩnh đứng ở trước mặt .

      "Sao nương ở trong này?" Mộ Thành Hi vội vã đầu đầy mồ hôi, nhìn thấy Tần Thư Dao bình yên vô đứng ở trước mặt mình, mới thở phào nhõm.

      Tần Thư Dao mỉm cười, nhìn vẻ mặt tái xanh của Lan Chỉ ở phía sau lưng, sau đó lắc đầu: "Ta tới tìm ngài!"

      Mộ Thành Hi nghe trong lòng vui mừng trận, tim đập cũng giống như nhanh hơn vài phần.

      Tần Thư Dao phát vui mừng mặt Mộ Thành Hi, chỉ khẽ cười : "Ngài còn nợ ta trăm lượng, nếu có thời gian Vọng Hương lâu nhìn chút."

      Mộ Thành Hi nghe vậy trong lòng có chút mất mát, nhưng mà mặt vẫn nở nụ cười như trước: " thành vấn đề." xong muốn lập tức lấy ra trăm lượng đưa cho Tần Thư Dao, may mắn kịp thời được Tần Thư Dao ngăn lại.

      "Ngài nhìn mọi người xung quanh xem, nếu như bị người khác thấy được. Chẳng phải là muốn bị người ta phê bình sao!"

      Mộ Thành Hi cũng cảm thấy bản thân lo lắng chu toàn, cười mỉa hai tiếng.

      Tần Thư Dao lại nhìn bên trong Phương Thảo viên, có bóng dáng của Mộ Thiếu Dục, cũng có bóng dáng của Hàn Thế Quân, mày khỏi cau lại, hỏi: "Tam ca của ngày tới sao?"

      Nàng sở dĩ gọi Mộ Thiếu Dục, là vì nàng biết Mộ Thiếu Dục có hảo cảm gì với nàng. Hơn nữa cảm thấy loại hội thi này, Mộ Thiếu Dục hẳn đến.

      Tần Thư Dao bất đắc dĩ cười cười, lần này đúng là Hàn Thế Quân uy hiếp sai người rồi, dù sao Mộ Thiếu Dục thích nàng. Hơn nữa hôn của hai người bọn họ khả năng còn có thể có thay đổi.

      Mộ Thành Hi nhìn bộ dạng mất mát của Tần Thư Dao, chỉ cảm thấy trong lòng chua xót vạn phần, lại lập tức muốn chỉ cần nàng có thể hạnh phúc là tốt rồi. Tuy rằng chua xót trong lòng còn tồn tại, nhưng mà tươi cười mặt cũng càng tăng lên.
      Phong Vũ Yêntú cầu thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 120: Xấu mặt nghe thấy tỷ muội tương tàn

      Trời tháng tư mưa vẫn rơi lác đác, Tần Thư Dao ngồi ở trước cửa sổ, trong tay cầm quyển sách, ánh mắt lại nhìn chằm chằm mưa ngoài cửa sổ.

      Bỗng nhiên Tĩnh Nguyệt vội vã chạy tiến vào, thân thể của nàng còn mang theo hơi ẩm, vừa vào cửa cũng quên hành lễ, vội vã : " tốt ... tốt rồi ... Nhị tiểu thư vừa hộc máu!"


      Tần Thư Dao vừa nghe vội vàng bật từ ghế dậy, sốt ruột : "Sao lại thế này?"

      ràng nàng làm theo những gì Hàn Thế Quân bảo rồi, vì sao Hàn Thế Quân còn muốn làm như vậy? đúng, tuy rằng Hàn Thế Quân là tiểu nhân ti bỉ, nhưng mà giờ phút này Tần Khả Cầm xảy ra chuyện, đối với tuyệt đối có lợi ích gì, hẳn phải là .

      Nàng hơi híp mắt, gắt gao cắn chặt răng: " xem trước!"

      tại phải là lúc truy cứu ai hạ độc, phải xem tình hình của Tần Khả Cầm trước.

      Trong phòng Tần Khả Cầm tràn ngập mùi thuốc, Tần lão phu nhân và Ngô thị ngồi ở trong phòng.

      Tần lão phu nhân ngồi ở bên, cũng nhanh cau mày: "Đứa này đến cùng là tạo nghiệt gì chứ."

      Ngô thị đứng ở bên vội vàng khuyên nhủ: "Lão phu nhân, người cũng đừng khổ sở. Thân thể nhị nương luôn như thế, vài ngày nay sợ là vì do thời tiết, cho nên mới như thế!"

      "Ngày hôm qua là ai đưa thuốc cho Cầm Nhi?"

      Vừa rồi đại phu đến xem xét qua, là do Tần Khả Cầm trúng độc mà ra.

      Tần Thư Dao vừa vào cửa liền nghe câu đó, ánh mắt khỏi giật giật.

      Nàng hành lễ với hai người Tần lão phu nhân và Ngô thị trước, sau đó mới đến bên giường nhìn sắc mặt Tần Khả Cầm tái nhợt như tờ giấy. Nàng cắn chặt răng, nàng nhất định phải báo thù cho Tần Khả Cầm.

      Nàng lau khô nước mắt nơi khóe mắt, sau đó mới ngẩng đầu, nhìn Tần lão phu nhân giọng : "Vài ngày nay thân thể Cầm Nhi đều luôn tốt, cho nên cháu để Tĩnh Nguyệt bên người cháu qua chăm sóc Cầm Nhi. Độc trong chén thuốc cũng chỉ sợ là nàng nhất thời sơ sẩy, mới để cho người ta thừa dịp mà bỏ vào."


      Tần Thư Dao biết lần này người mà những người đó chân chính muốn hại phải Tần Khả Cầm, mà là nàng. Tần Khả Cầm chỉ là hòn đá kê chân của bọn họ thôi.

      Nàng thầm nắm chặt nắm tay, nàng tin bản thân đấu lại bọn họ.

      Lúc này Tĩnh Nguyệt lập tức bịch tiếng, quỳ rạp xuống đất, dập đầu: "Đêm qua nô tì đều luôn canh lửa, trong lúc đó hề rời khỏi. Chỉ có nha hoàn Ngọc Bích bên người Tam tiểu thư từng đến xem qua nô tì, trả lại cho nô tì bánh Cao Hoa Quế. Nô tì cũng chưa ăn."

      xong lập tức lấy bánh Cao Hoa Quế từ trong ống tay áo ra.

      Tần Thư Dao nhìn giấy dầu gói bánh Cao Hoa Quế, trong lòng cười lạnh tiếng, mặt lại càng thêm nghiêm túc: "Vậy vì sao hôm nay Cầm Nhi hộc máu!"

      Tĩnh Nguyệt lại dập đầu cái, sốt ruột : "Nô tì cũng biết. Lúc đó cảm thấy mùi vị của bánh Cao Hoa Quế này, giống như bình thường. Cho nên có ăn ngay. Sau này Ngọc Bích lại chuyện với nô tì hai ba câu, mới rời . Nhưng mà cũng lâu lắm, nô tì lại ngửi thấy mùi hương kỳ lạ, tiếp đó lập tức mê man ngủ mất!"

      Tần lão phu nhân nhíu chặt hai hàng lông mày, với Ngô thị: " gọi nha hoàn Ngọc Bích và Tam tiểu thư tới!"

      Ngô thị chỉ cảm thấy việc này sợ là đơn giản như vậy, nhưng mà lại dám nghe theo, chỉ có thể kiên trì gọi Tần Tuyết Như tới.

      Bởi vì thân thể Tần Khả Cầm khoẻ, cho nên Tần lão phu nhân ra lệnh cho mọi người đến bên trong chính sảnh.

      Hai người Tần Thư Dao và Tần Tuyết Như đều quỳ gối trong sảnh.

      "Các cháu xem độc này là ai hạ!" Vẻ mặt của Tần lão phu nhân cũng như thường ngày, chỉ là giọng điệu có vài phần lạnh lùng.

      Trong lòng Tần Tuyết Như khẽ run, mặt lại bình tĩnh như nước: "Ngày hôm qua cháu đều luôn ở trong Như Ý Uyển, về phần Ngọc Bích. Nàng chỉ là tiểu nha hoàn, tìm nha hoàn của trưởng tỷ chuyện phiếm cũng kỳ quái!"

      Tần Thư Dao ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tần Tuyết Như, sau đó cười lạnh : "Tam muội, Ngọc Bích nhà muội sợ là chỉ tìm nha hoàn nhà ta chuyện phiếm đơn giản như vậy đâu!" xong nàng lại chỉ vào Cao Hoa Quế đất : "Vừa rồi ta sai người thăm dò qua, trong Cao Hoa Quế này bỏ *** . Chỉ cần ăn vào mê man canh giờ. Ngọc Bích muốn nha hoàn của ta mê man làm gì?"

      Tần Tuyết Như nghĩ tới Cao Hoa Quế này lại còn được giữ lại, hơn nữa ngờ hành động của Tần Thư Dao nhanh như vậy, chỉ trong chốc lát điều tra ra được trong Cao Hoa Quế này có vấn đề.

      Nàng ta nhíu chặt mày, bĩu môi : "Đại tỷ, Cao Hoa Quế này chưa chắc là nha hoàn nhà muội làm. Tỷ đừng tùy tiện đưa ra lý do là có thể vu oan cho người khác. Hơn nữa bệnh tình của nhị tỷ đều luôn ổn định, lại đều tự tay nha hoàn nhà tỷ chăm sóc. Chẳng lẽ tại nhị tỷ xảy ra chuyện, đại tỷ muốn đổ trách nhiệm lên người muội rồi sao?"

      "Tam muội, ngày hôm qua có người thấy Ngọc Bích hạ độc trong thuốc, chẳng lẽ muội cũng nghĩ ta vu oan cho muội sao?" Tần Thư Dao xong lập tức với Tần lão phu nhân: "Tổ mẫu, nha hoàn Hoàng Oang bên cạnh người là nhân chứng!"

      Lông mày Tần lão phu nhân nhíu càng chặt.

      Lúc này Hoàng Oang cũng tới, quỳ mặt đất, giòn tan : "Tối hôm qua nô tì tận mắt thấy mình Tĩnh Nguyệt tỷ tỷ hôn mê bất tỉnh nằm mặt đất, mà Ngọc Bích tỷ tỷ lại lén lút hạ độc vào trong thuốc!"

      Tần lão phu nhân nghe vậy lập tức tức giận vỗ lên bàn, chỉ vào Ngọc Bích mắng: "Ngươi chút, vì sao muốn mưu hại chủ tử!"

      Ngọc Bích chỉ cho rằng bản thân làm sạch , nghĩ tới lại có người nhìn thấy, nàng ta nhất thời biết nên dối như thế nào. Đưa mắt nhìn Tần Tuyết Như.

      Nhưng mà Tần Tuyết Như lại bỗng nhiên đứng lên, nâng chân lên đạp người Ngọc Bích cước, lớn tiếng mắng: "Cái đồ nha hoàn chết tiệt biết tốt xấu này, cũng dám hạ độc. là chán sống rồi!"

      xong vừa mạnh mẽ đánh Ngọc Bích bạt tai, trực tiếp đánh văng cái răng của Ngọc Bích ra, khóe miệng cũng chảy máu.

      Tần Tuyết Như còn sợ Ngọc Bích tiếp, lại với bà tử bên: "Còn nhanh vả miệng cho ta, loại nô tài có ý nghĩ xấu này giữ lại có tác dụng gì!"

      Tần Thư Dao cũng đứng lên, đứng ở bên cạnh Ngọc Bích, giọng : "Tam muội gấp gáp xử lý nàng ta như thế để làm gì. Nàng ta chỉ là nha hoàn, cho nàng ta trăm lá gan, nàng ta cũng dám mưu hại chủ tử của mình. chừng còn có người sai khiến nàng ta, hay là tam muội hỏi cẩn thận chút. Dù sao cũng là người của tam muội, nếu như bị người khác xấu có lẽ tốt lắm."

      Muội muội mưu hại tỷ tỷ, nếu lời này truyền ra ngoài, sợ là Tần Tuyết Như muốn xoay người càng thêm khó khăn.

      Tình thế chuyển biến quá nhanh, làm Tần Tuyết Như hoàn toàn còn chưa suy nghĩ cẩn thận.

      "Đại tỷ có ý gì đây?"

      "Ta cũng vì tốt cho tam muội, thanh giả tự thanh, tam muội sợ thẩm vấn xảy ra vấn đề gì sao!" Khóe miệng Tần Thư Dao nâng lên nụ cười lạnh.

      Giờ phút này Ngô thị vội vàng đứng lên, cười : "Hai tỷ muội các con lại gây gỗ làm gì, chuyện này là chuyện của Cầm Nhi. Tuy rằng Hoàng Oanh tận mắt nhìn thấy, nhưng mà Cầm Nhi và Ngọc Bích đều chưa thấy mặt nhau được vài lần, vì sao Ngọc Bích phải hại nàng. Như Nhi lại đều luôn đến gặp Cầm Nhi, chẳng lẽ nó còn có thể hại tỷ tỷ nhà mình?"

      Gừng càng già càng cay, bỗng chốc phủi sạch .

      Nhưng mà Tần Thư Dao cũng sợ, cười như trước: "Vậy ý của mẫu thân là?"

      "Mang nha hoàn này xuống thẩm vấn trước, sau đó lại !" Trong lòng Ngô thị làm tính toán nhặt, tươi cười mặt cũng càng sâu.
      Phong Vũ Yêntú cầu thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 121: Dùng độc bảo vệ Cầm Nhi bình an
      Ngọc Bích quỳ mặt đất vẫn còn run rẩy, nàng ta biết hôm nay bản thân sống được. Nếu ra chân tướng, như vậy người nhà của nàng ta cũng gặp tai ương.

      Cho nên nàng ta thừa dịp mọi người chưa phản ứng kịp, vội vàng đứng lên, tiếp đó nhanh chóng chạy đến đụng đầu vào cột tử tự.

      Tần Thư Dao cũng nghĩ tới Ngọc Bích lại tự sát, hơn nữa vừa rồi đám người Tần Tuyết Như và Ngô thị cố ý ngăn cản. Vì chính là để tự bản thân Ngọc Bích kết thúc.

      Tần lão phu nhân nhíu đầu mày, lại cúi đầu niệm câu "A di đà phật".

      Ngô thị cũng theo niệm câu, sau đó lại : "Nha hoàn này trong ngày thường xem như là thông minh lanh lợi, nghĩ tới thế nhưng lại nổi lên tâm tư như vậy. Con dâu thấy là nàng ta nhìn thấy thân thể Cầm Nhi luôn yếu kém nhiều bệnh, trong phòng lại có người chiếu cố, cho nên mới hạ độc, vì chỉ muốn vào trộm thứ gì đó đáng giá. Lúc trước con dâu nghe Như Nhi , đại ca nàng ta thua sạch những gì có trong nhà, tại mọi người đều bị nhốt ở trong đại lao!"

      tại người chết, mặc kệ nàng ta vì nguyên nhân gì mà hạ độc, đều ai có thể ràng được nữa rồi.

      Tần Thư Dao nắm chặt nắm tay, xem ra nàng phải đề phòng chỉ có mình Hàn Thế Quân, mà còn có hai mẫu tử bọn họ.

      May mắn tối hôm qua Tĩnh Nguyệt cảnh giác thận trọng, đưa chén thuốc cho Tần Khả Cầm uống vào. Sở dĩ Tần Khả Cầm hộc máu, đó là bởi vì độc Tương Tư tống máu đen bên trong người nàng ra.

      Mà thái y sở dĩ chẩn đoạn Tần Khả Cầm trúng độc, đó là bởi vì bên trong cơ thể nàng vốn có độc Tương Tư.

      Tần Thư Dao bố trí kế hoạch chờ Tần Tuyết Như nhảy vào, nghĩ tới nha hoàn bên người nàng ta lại trung thành và tận tâm, tình nguyện chết cũng ra .

      "Chuyện này trước hết dừng lại ở đây, sau này thuốc của Cầm Nhi đều do người bên cạnh ta nấu, những người khác được nhúng tay vào!" Sắc mặt của Tần lão phu nhân vẫn khó coi vạn phần như trước.

      Tần Thư Dao biết chuyện lần này, để Tần lão phu nhân mang theo cảnh giác với mọi người. Tuy rằng Tần lão phu nhân biết nàng hạ độc Tần Khả Cầm, nhưng mà lần này Tần Khả Cầm hộc máu, vẫn để Tần lão phu nhân lo lắng cực kì.


      Sau khi trở lại Hinh Hương Viện, Tĩnh Nguyệt lập tức quỳ mặt đất: "Lần sau nô tì bao giờ phạm vào sai lầm như vậy nữa!"

      Tần Thư Dao cũng muốn phạt nàng, dù sao chuyện này cũng phải mình nàng có lỗi, hơn nữa Tĩnh Nguyệt cũng coi như cơ trí đưa chén thuốc cho Tần Khả Cầm uống vào, nếu hậu quả thể nào chịu nổi.

      Chỉ là sau khi phát sinh chuyện, Tần Thư Dao càng thêm hiểu , bản thân chỉ muốn để Tần Lương đồng ý, đề phòng Hàn Thế Quân trừ khử, còn có chuyện càng quan trọng hơn là mưu kế của hai người Tần Tuyết Như và Ngô thị.

      "Ngươi đứng lên , chuyện này cũng phải là lỗi của ngươi." Tần Thư Dao cầm lấy ly trà lên uống ngụm, lại tiếp tục : "Ngươi mời Tiết biểu muội đến đây, ta thêu bình phong, có chỗ hiểu, muốn thỉnh giáo nàng chút!"

      Tĩnh Nguyệt vội vàng gật đầu, giọng : "Nô tì hiểu !" xong lập tức đứng lên, sau đó xoay người ra ngoài.

      Thi Vận luôn ít , trừ khi Tần Thư Dao lên tiếng, thời điểm bình thường nàng đều lẳng lặng đứng ở bên cạnh Tần Thư Dao.


      Tần Thư Dao nhìn nàng cái, giọng cười : "Ngươi học võ bao lâu? Trong nhà có còn người thân ?"

      Thi Vận tiến lên bước, sau đó cúi người thi lễ, : "Nô tì học võ từ , trong nhà còn người thân!"

      "Biết dùng độc ? Chẳng hạn như độc châm?"

      Thi Vận lập tức gật đầu: "Sở trường của nô tì chính là Cửu Dương Thần Châm!"

      "Nhưng mà độc chết người ?" Tần Thư Dao nghe xong rất hài lòng, lại giọng hỏi.

      "Vậy , chỉ làm người ta thể động đậy!"

      Bởi vì dù sao cũng ở bên trong hoàng cung, nếu tùy tiện giết người, bị người phát , cũng gây ra phiền phức. Cho nên độc Thi Vận bôi ở đầu kim châm phải mạnh nhất.

      Tần Thư Dao khẽ gật đầu: "Đợi lát nữa Tiết Nhã đến đây, ngươi dùng châm, kế tiếp nghe lệnh của ta làm việc!"

      Sau lúc lâu, Tiết Nhã mang theo Thủy Châu cùng vào.

      "Biểu tỷ, tài thêu thùa của tỷ là tuyệt đỉnh nhất. Muội cũng tự ti đấy!"

      Hôm nay sở dĩ nàng ta đến, toàn là vì Tần Tuyết Như muốn để nàng ta cố ý nhét ít thứ bẩn thiểu vào trong phòng Tần Thư Dao.

      Tần Thư Dao lập tức đứng lên, cười : "Nhanh ngồi xuống. Người trong phủ ai chẳng biết khả năng thêu thùa của muội là tốt nhất. Ta tìm muội tìm ai chứ!" xong lại bảo Thi Vận rót trà.


      Tiết Nhã ngồi xuống, lại uống trà, cười : "Biểu tỷ, tỷ thêu bình phong đâu? Ở đâu chứ?"

      mặt Tần Thư Dao vẫn tươi cười như trước, quay đầu nhìn thoáng qua Thi Vận.

      Thi Vận hành động nhanh chóng, chỉ trong thời gian nháy mắt. Hai người Tiết Nhã và Thủy Châu lập tức thét chói tai ra tiếng.

      Hai người Tiết Nhã và Thủy Châu chỉ cảm thấy người đau xót, sau đó thân thể lập tức cứng ngắc, thể động đậy. Hơn nữa toàn thân còn như bị kiến cắn vậy, vừa tê dại vừa ngứa, cố tình lại thể động đậy, trong lòng khó chịu vạn phần.

      "Biểu muội, đừng có gấp." Tần Thư Dao nhìn bộ dạng sợ hãi và đau đớn của Tiết Nhã, cười lạnh tiếng: "Hôm nay mời muội muội đến đây, cũng có chuyện muốn muội muội hỗ trợ!"

      Tiết Nhã há miệng thở dốc, phát bản thân còn có thể chuyện, lập tức lo sợ : "Rốt cuộc tỷ muốn làm gì?"

      "Đừng có gấp. Chỉ cần muội ngoan ngoãn nghe lời ta , ta tuyệt đối làm muội lập tức có việc gì!"

      "Tỷ muốn muội làm cái gì?" Tiết Nhã sợ hãi run rẩy, cố tình thân thể lại thể động đậy.

      "Cũng có gì. Qua lát nữa, ta muốn ra khỏi phủ chuyến. Hôm nay bệnh nặng của nhị muội tái phát, sợ là thoát khỏi liên quan đến tam muội. tại ta cũng chỉ hy vọng lúc ta ra khỏi phủ, xin biểu muội chiếu nhị muội nhiều hơn."

      Tiết Nhã cố gắng trấn định, hừ lạnh tiếng: "Có người nhờ vả người khác như tỷ sao?"

      "Muội đồng ý cũng sao. Dù sao vừa rồi muội trúng độc, sợ là tính mạng cũng còn bao lâu nữa!" Tần Thư Dao thản nhiên ngồi ở ghế, cầm lấy ly trà chậm rãi uống ngụm, sau đó nhìn vẻ mặt Tiết Nhã vừa sợ hãi vừa biết thế nào.

      Lúc trước nàng nghĩ tới tra tấn Tiết Nhã như vậy đâu!

      Tiết Nhã lập tức sợ hãi, nhưng mà vẫn còn mạnh miệng : "Ta mà chết, nhất định mợ cũng bỏ qua cho ngươi!"

      "Muội nghĩ rằng ta sợ bà ta? Muội cũng nhìn xem tại trong phủ là thiên hạ của ai, chỗ nào có phần cho bà ta giương oai!" Tần Thư Dao cười : "Hôm nay muội đáp ứng cũng sao, dù sao tính mạng của muội cũng xem như là mất rồi. Mẫu thân cũng thể làm gì được ta!"

      Bản thân Tiết Nhã rất ràng, địa vị của nàng ta trong lòng Ngô thị. Lúc trước Ngô thị mang Tiết Nhã đến trong nhà, cũng chỉ nhìn tình cảm của tỷ tỷ. Nhưng mà năm qua, quyền trong tay Ngô thị chậm rãi suy yếu, mà Tần Lương lại càng ngày càng muốn gặp bà ta. Cho nên Ngô thị cũng càng thích Tiết Nhã, cảm thấy từ khi nàng ta vào cửa Tần gia, Ngô thị mới càng ngày càng xúi quẩy.

      Cho nên chỉ cần Tần Thư Dao xử lý thỏa đáng, nếu bản thân chết, Ngô thị cũng truy cứu!

      "Ngươi... Ngươi... Cuối cùng ngươi muốn làm gì?" Tiết Nhã mở to hai mắt, vẻ mặt hoảng sợ vô cùng.

      "Vừa rồi ta , ta chỉ muốn lúc ta ở trong phủ, ngươi phải giúp ta nhìn đám người tam muội. Nếu bọn họ động thủ, lập tức bẩm báo lão phu nhân!" Tần Thư Dao dừng chút, lại : " tại chỉ cần qua nửa canh giờ nữa muội phát độc mà chết. Chỉ là, ta chỉ cho muội nén nhang thời gian suy nghĩ. Nếu đồng ý, tại ta lập tức sai người ném muội đến bãi tha ma!"
      Phong Vũ Yêntú cầu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :