1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 78 Hai tranh hơn thua Thư Dao bại

      Đối với Tần Thư Dao, Tiết Nhã cũng mang theo vài phần địch ý. Tuy rằng việc ngày đó Tiết Nhã có chứng cứ gì, nhưng trong lòng cũng hiểu được chuyện này tuyệt đối thoát khỏi liên quan đến Tần Thư Dao.dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

      "Vậy bây giờ muội muốn làm sao?"

      Nàng ta cũng phải người ngu, tự nhiên nghe được ý tứ trong lời của Tần Tuyết Như. Cho nên nàng ta cũng giả bộ hồ đồ, trực tiếp sảng khoái hỏi.

      Tần Tuyết Như cười khẽ hai tiếng: "Muội thích tính tình sảng khoái như biểu tỷ vậy!"

      Nàng ta cầm lấy ly trà sứ men xanh, thổi thổi lá non nổi mặt nước, uống ngụm sau đó mới : "Trong khoảng thời gian này cha muội cực sủng vị Vân di nương kia, nếu Vân di nương xảy ra chuyện, lại là đại tỷ làm, tỷ cha muội thế nào?"

      Người từ xuống dưới trong phủ đều biết đến, Tần Lương xem vị Vân di nương kia như bảo bối.

      Tiết Nhã nghe xong cười lạnh : "Chủ ý này của muội ngược lại rất tốt, nhất tiễn song điêu*. Chỉ là liệu có mưu kế gì hay?"

      (*Nhất tiễn song điêu: công đôi việc)


      "Mưu kế tự nhiên cũng sớm nghĩ xong, bằng cũng gọi biểu tỷ tới!" Khóe miệng Tần Tuyết Như nở nụ cười "Sau khi xong chuyện, mẫu thân muội cho biểu tỷ vạn lượng đồ cưới. Tỷ vừa lòng chứ?"

      vạn lượng đồ cưới đây chính là số lượng lớn, người Tiết Nhã gả là thứ tử Hàn gia, lại chỉ là thị thiếp, Ngô thị cho hai ba ngàn lượng bạc cũng được rồi. Đây vạn lượng bạc, cho tới bây giờ Tiết Nhã đều có hy vọng xa vời qua!

      Tiết Nhã lộ ra vẻ mặt tham lam, nàng ta quả cực kỳ cần tiền. Lúc trước ở Tiết gia sống túng quẫn, nhưng sau khi tới Tần gia nàng ta mới biết được cẩm y ngọc thực (ăn ngon mặc đẹp), nàng ta cũng muốn trở lại những ngày trước đây.

      Cho nên sau khi Tiết Nhã suy nghĩ lát, gật đầu : "Vậy, biểu muội nên làm như thế nào đây?"

      Tần Tuyết Như hài lòng cười cười, sau đó tay ngoắc ngoắc, để Tiết Nhã cúi người xuống, nàng ta ở bên tai Tiết Nhã nhàng vài câu. Sắc mặt Tiết Nhã lập tức đại biến, nhưng mà rất nhanh trong đôi mắt lại lộ ra vẻ độc ác.

      Sau khi tháng giêng qua, thời tiết bắt đầu từ từ trở nên ấm áp hơn, Tần Thư Dao bảo Cẩm Tú Các mua vào ít lụa mỏng, nàng nhớ được kiếp trước vài năm tới lụa mỏng đều cực kỳ phổ biến, hơn nữa giá càng bán càng mắc.

      Chính là tại lụa mỏng vẫn chưa bắt đầu chân chính phổ biến, cho nên khi Lí chưởng quầy Cẩm Tú Các nghe muốn mua vào lụa mỏng, hơn nữa vừa mua vào chính là mấy trăm cân, là nghi hoặc.

      "Đại tiểu thư, lụa mỏng này giá cực kỳ rẻ, bên trong kinh thành vốn có ai thích, ngài bỗng nhiên mua vào nhiều hàng như vậy, chẳng lẽ sợ bán được sao?"

      Tần Thư Dao cúi đầu xem sổ sách, nghe vậy ngẩng đầu cười : "Lụa mỏng này giá mắc, hơn nữa làm sao mà ông biết những thứ này nhất định bán được? Ông hãy làm theo những gì ta , chừng qua nửa năm nữa, giá những thứ này xoay chuyển!"

      Trong lòng Lí chưởng quầy nghi hoặc, nhưng mà từ năm trước Tần Thư Dao mua vào đám bông vải, còn bởi vậy mà buôn bán lời khoản. Nhưng mà dù sao cửa hàng này cũng phải là của ông ta, hơn nữa Tần lão phu nhân cũng lên tiếng, tất cả chuyện trong cửa hàng này đều để Tần Thư Dao chịu trách nhiệm.

      Tần Thư Dao ra khỏi Cẩm Tú Các, ngay lập tức thẳng tới Dật Tiên lâu.

      Dật Tiên lâu là Ngũ hoàng tử Mộ Thành Hi mở, chỗ kia trừ bỏ trà ngon ở mặt ngoài, điều kiện cũng tốt.

      tại trong tay Tần Thư Dao ít bạc, nàng muốn mở trà lâu.

      Tần Thư Dao rất ít đến Dật Tiên lâu, nhưng mà chưởng quầy Dật Tiên lâu vẫn còn nhận ra Tần Thư Dao.

      "Tần nương, mời ngài nhã gian!"

      Tần Thư Dao khẽ gật đầu, hôm nay nàng chỉ nghĩ đến Dật Tiên lâu nhìn thử các dụng cụ và các loại trà.

      Quả nhiên là hoàng tử mở, Trà Lâu bố trí xa hoa, nước trà cũng trong veo ngon miệng. Chính là chi phí ở đây cực cao, người có địa vị nhất định là hoàn toàn dám vào uống trà.

      Tuy rằng kinh thành hề thiếu quý nhân quan to, nhưng vẫn hề thiếu dân chúng bình dân.

      "Tĩnh Nguyệt, ngươi cũng ngồi xuống nếm thử chút!"

      tại chỉ có hai người bọn họ, Tần Thư Dao cũng quá câu nệ.

      Tĩnh Nguyệt vội vàng lắc đầu : "Tiểu thư, làm sao nô tì có thể ngồi được!"

      "Ta định mở cửa hàng nữa, ngươi giúp ta nếm thử những loại trà này trước, sau đó chờ thời điểm cửa hàng khai trương, ta giao cửa hàng cho ngươi quản lý."

      Tĩnh Nguyệt nghe vậy vẻ mặt kinh ngạc, cho tới bây giờ nàng đều có hy vọng xa vời là được cái gì, chỉ muốn toàn tâm toàn ý chăm sóc Tần Thư Dao, mới có thể có.

      "Tiểu thư..."

      Lời còn chưa hết, bị Tần Thư Dao đánh gãy: "Tuy rằng Lục Trúc cũng trung thành, nhưng mà ngươi theo bên người ta lâu nhất. Cho nên chuyện này ta chỉ có thể giao cho ngươi làm!"

      Tĩnh Nguyệt cắn chặt răng, cuối cùng vẫn gật đầu : "Nô tì nhất định tận tâm vì tiểu thư làm việc!"

      Tần Thư Dao khẽ gật đầu, sau đó rót cho Tĩnh Nguyệt ly trà: "Ngươi nếm thử những loại trà này, những loại trà này đều là trà ngon nhất kinh thành."

      Tĩnh Nguyệt cũng khách khí, nhấm nháp từng ngụm , quả nhiên lưu lại hương thơm trong miệng, sau đó cười : "Nô tì là người thô kệch, những loại trà này có được hay cũng biết đánh giá, nhưng mà những loại trà này uống vào cổ họng thoải mái. Chỉ là Trà Lâu này quá mức xa hoa, người bình thường cũng dám tiến vào!"

      " sai, những lá trà này quả tệ. Nhưng mà chi phí lại quá mức thái quá. Ngày mai, ngươi theo giúp ta ra đây tìm gian cửa hàng ở xung quanh đây, sau đó chúng ta cũng làm gian trà lâu!"

      Tĩnh Nguyệt kinh ngạc : "Tiểu thư, chẳng lẽ người sợ Ngũ hoàng tử làm khó dễ người sao?"

      Mở cửa hàng ở ngay bên cạnh Mộ Thành Hi, là ai cũng đều tức giận.

      Khóe miệng Tần Thư Dao mỉm cười: "Mọi người đều mở cửa làm ăn buôn bán, huống chi ta làm ăn khác biệt với

      Tần Thư Dao làm là dân chúng phổ thông, mà Mộ Thành Hi làm lại là quý nhân quan to.

      Hai loại đẳng cấp giống nhau rồi!

      Lúc này cửa két tiếng bị mở ra, thấy Mộ Thành Hi mặc thân trường bào màu xanh thẫm, đầu đội tử ngọc kim quan.

      " nghĩ tới Tần nương cũng muốn mở trà lâu! Bổn hoàng tử có biết gian cửa hàng ở đối diện muốn bán trao tay, biết Tần nương cảm thấy như thế nào?"

      Vừa đến phía trước cửa, Tần Thư Dao chú ý đến cửa hàng đối diện Dật Tiên lâu.

      tại nghe Mộ Thành Hi như thế, trong lòng cũng có vài phần động tâm, nàng ngẩng đầu cười : " biết Ngũ hoàng tử tới lúc nào? Thế nhưng đều bị Ngũ hoàng tử nghe được, may mắn Ngũ hoàng tử khoan dung đại lượng, bày mưu tính kế cho dân nữ, bằng dân nữ khủng hoảng cực kỳ!"

      Ngoài miệng khủng hoảng, nhưng vẻ mặt lại mang theo thoáng thanh cao.

      Mộ Thành Hi chưa từng gặp nữ nhân nào dám đối nghịch với hăn, vừa nãy chỉ ngang qua mà thôi, vừa vặn nghe được Tần Thư Dao muốn mở cửa hàng, cho nên mới dừng bước lại tiếp tục nghe.

      Mộ Thành Hi cũng chỉ muốn thăm dò thử lá gan của Tần Thư Dao đến cùng có bao lớn, cho nên mới thuận miệng . nghĩ tới Tần Thư Dao cự tuyệt, ngược lại còn có chút động tâm.

      "Bổn hoàng tử nghe cuối năm vừa rồi ngươi buôn bán lời ít bạc, lại còn giúp nạn dân." Mộ Thành Hi ngồi xuống.

      Tĩnh Nguyệt vội vàng đứng lên, tiểu nhị bên vội vàng lau cái bàn, sau đó lại đổi bình trà mới.

      Mộ Thành Hi cầm lấy ly trà sứ men xanh, chậm rãi uống ngụm, cười : "Lần này Tần nương lại muốn mở trà lâu, nhưng lại muốn mở gần Dật Tiên lâu của Bổn hoàng tử. Chẳng lẽ sợ bổn hoàng tử làm khó dễ sao?"
      Last edited by a moderator: 29/12/15
      Phong Vũ Yên, tú cầu, song ngư2 others thích bài này.

    2. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 79 Trong lòng có quỷ thành nhược điểm

      Vẻ mặt Tần Thư Dao bình tĩnh: "Dân nữ cũng chỉ là muốn dính chút ánh sáng của Ngũ hoàng tử mà thôi, về phần cửa hàng đối diện, dân nữ cũng dám mơ tưởng!"

      Mộ Thành Hi nghĩ tới Tần Thư Dao thế nhưng đúng là chút cũng sợ, lộ ra chút tươi cười tà mị: "Bổn hoàng tử đúng là có vài phần chờ mong, biết Tần nương mở dạng trà lâu gì!"

      "Dân nữ cũng chỉ là kẻ nữ lưu, mở cửa hàng đương nhiên cũng kém hơn Ngũ hoàng tử." Từ đầu đến cuối giọng điệu của Tần Thư Dao đều nhàn nhạt.

      "Tần nương quả nhiên khác biệt với tiểu thư khuê các. Trừ bỏ dám thanh lâu ở mặt ngoài, thế nhưng còn có ý tưởng như vậy. biết sau này ai có phúc khí có thể cưới được Tần nương!"

      Tần Thư Dao muốn đắc tội Mộ Thành Hi, dù sao là hoàng tử. Hôm nay bản thân đến Dật Tiên lâu, quả là muốn nếm thử trà của Dật Tiên lâu như thế nào, sau đó bản thân lại mở gian cửa hàng ở gần đây.

      Chính là nàng muốn dùng danh nghĩa của bản thân khai trương, hoặc là nàng muốn tránh ở phía sau màn, muốn để cho bất kỳ kẻ nào biết.

      Nhưng mà hôm nay cố tình lại bị Mộ Thành Hi nghe được, điều này ngược lại làm cho nàng có vài phần hối hận.

      Lần trước ở phủ trưởng công chúa, Tần Thư Dao đắc tội Mộ Thành Hi, nàng cũng muốn để cho Mộ Thành Hi cho rằng bản thân cố ý đối nghịch với .

      "Dân nữ nghe Tình Họa nương nghiêng nước nghiêng thành, dân nữ cũng chỉ là là nhất thời tò mò. Về phần trà lâu, dân nữ cũng chỉ suy nghĩ mà thôi. Hơn nữa, nếu mở, cũng dám mở ở đối diện Ngũ hoàng tử." Ngoài miệng Tần Thư Dao như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ như thế.

      Bao nhiêu người ước gì muốn nhìn mặt đám hoàng tử, nếu mở ở đối diện Dật Tiên lâu, như vậy hiệu quả nhất định tệ.

      Chỉ là nàng có chút hối hận, nên thảo luận chuyện này ở địa bàn của người khác.

      Mộ Thành Hi tự nhiên biết mục đích chân chính của Tần Thư Dao khi thanh lâu, cũng muốn tìm hiểu. tại chỉ cảm thấy hứng thú với nữ tử trước mặt này mà thôi.

      " tại canh giờ còn sớm, bổn hoàng tử ở thành Nam mở tửu lâu, biết Tần nương có thể nể mặt hay ." Mộ Thành Hi khẽ cười .

      Tần Thư Dao nghĩ , dù sao tại nàng vẫn là nữ tử chưa lấy chồng, cũng tốt khi quá thân mật cùng với nam nhân bên ngoài.

      Ai biết Mộ Thành Hi lại bỗng nhiên : "Thời gian trước Bổn hoàng tử từng nhìn thấy Tần nương vào miếu đổ nát ở thành Nam, biết Tần nương nương vì sao loại địa phương hẻo lánh đó!"

      Tần Thư Dao nghe vậy sắc mặt lập tức thay đổi, Tĩnh Nguyệt đứng ở bên cũng lộ ra vẻ mặt bất an.

      "Ngài muốn cái gì?"

      Tần Thư Dao sợ hãi nhất chính là có liên quan đến thích khách ám sát Hoàng thượng ngày đó, nếu có liên quan, lại bị Mộ Thành Hi nhìn thấy mà , như vậy bản thân cũng chỉ có đường chết.

      Mộ Thành Hi thấy sắc mặt Tần Thư Dao thay đổi, khóe miệng nâng lên thoáng ý cười yếu ớt: " bằng Tần nương bồi Bổn hoàng tử đến tửu lâu chuyến, Bổn hoàng tử lại cho Tần nương biết thế nào?"

      Tần Thư Dao biết Mộ Thành Hi biết bao nhiêu, trong lòng càng hối hận ngày đó bản thân quá mức lỗ mãng.

      Chỉ là nàng cũng phải người dễ bắt nạt, nàng khẽ cười : " Ngũ hoàng tử, ngày đó miếu đổ nát ở thành Nam chỉ là vì có việc gấp, Ngũ hoàng tử cho rằng chuyện này có thể đủ áp chế dân nữ sao!"

      Nếu Mộ Thành Hi có ác ý, hoàn toàn có thể vu tội cho Tần Thư Dao, ngày đó từng nhìn thấy Tần Thư Dao hẹn họ cùng với người khác trong miểu đổ nát ở thành Nam.

      Nhưng mà Tần Thư Dao lại muốn để cho Mộ Thành Hi bắt lấy được nhược điểm của nàng, hơn nữa nàng cũng biết Mộ Thành Hi biết bao nhiêu.

      Mộ Thành Hi cầm lấy ly trà, khẽ cười : " nương cần gì phải căng thẳng như vậy, chẳng qua phải ăn bữa cơm mà thôi."

      Tần Thư Dao biết Mộ Thành Hi từ bỏ ý đồ như vậy, tại nàng bắt đầu hối hận ngày đó ở phủ trưởng công chúa, nên đắc tội . Hôm nay càng nên đến trà lâu của lấy kinh nghiệm.

      "Dù sao dân nữ còn chưa cập kê, dân nữ sợ ra bôi nhọ danh dự của dân nữ!"

      Cái này là lý do tồi.

      Nhưng mà Mộ Thành Hi lại mặc kệ: "Nhìn Tần nương giống như là người cố kị danh dự, bằng ngày đó làm sao lại dám lớn mật Quần Phương lâu của Bổn hoàng tử!"

      Tần Thư Dao thấy Mộ Thành Hi luôn chịu buông tay, trong lòng thầm mắng vài câu, mặt vẫn lộ ra tình cảnh khó xử, chỉ là cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng: "Vậy dân nữ chỉ có thể cung kính bằng tuân mệnh."

      Mộ Thành Hi luôn ham chơi, cũng thích kiếm tiền, chỉ là hơn phân nửa tiền kiếm được đều đưa vào trong quốc khố. Cho nên Hoàng thượng cũng chưa từng trách mắng qua.

      Mặc kệ là ngành nghề gì, đều có bóng dáng của Mộ Thành Hi. Như Trà lâu, Thanh lâu, Tửu lâu.

      Túy Tiên lâu.

      Mộ Thành Hi cầu gian nhã gian, ngoài cửa sổ là hồ nước xanh lam, ngồi ở trong phòng có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh sắc bên ngoài.

      Khó trách tửu lâu này sinh ý thịnh vượng, nơi này trừ bỏ rượu và thức ăn ngon ở mặt ngoài, còn có chính là vị trí lựa chọn rất tốt, phía bên ngoài cửa sổ phong cảnh động lòng người.

      Nếu chờ đến buổi tối, như vậy càng thêm hấp dẫn người khác.

      Bởi vì đối diện bờ hồ là Quần Phương lâu, ngồi ở bên trong nhã gian cũng có thể thưởng thức được dáng múa đến động lòng cách đó xa.

      Tần Thư Dao đều luôn cúi đầu ăn thức ăn, nàng muốn tiếp xúc nhiều với nam tử trước mặt này.

      Mà Mộ Thành Hi lại mang theo lòng hiếu kỳ lớn với Tần Thư Dao, ái muội gắp thức ăn cho Tần Thư Dao, cười : "Đây chính là thức ăn chiêu bài của Túy Tiên lâu, nương ở tửu lâu khác cũng ăn được đâu!"

      Màu sắc thức ăn ở tửu lâu này quả rất đặc sắc, có ít thức ăn đều là trong Hoàng cũng dùng

      Điểm này có thể đủ hấp dẫn ít thực khách đến nhấm nháp, Tần Thư Dao thể thừa nhận, Mộ Thành Hi là thương nhân khôn khéo.

      Chính là biết có đủ tư cách làm hoàng đế hay !

      Tuy rằng tại thấy Hoàng cung gió êm sóng lặng, nhưng mà mọi người đều biết tại Hoàng thượng già , đám hoàng tử đều trưởng thành rồi, ở mặt ngoài mọi người đều hòa thuận, nhưng sau lưng cũng sơm phong trào gợn sóng rồi.

      "Nghe đầu bếp Túy Tiên lâu này đều là người Ngự thiện phòng, Ngũ hoàng tử đúng là bỏ được, thế nhưng chuyển mọi người trong Ngự thiện phòng ra. Cũng khó trách nơi này thức ăn ăn ngon, mà khách nhân lại nhiều!"

      Màu sắc thức ăn ở Túy Tiên lâu này đều là làm theo tiêu chuẩn của Hoàng thượng, thể Mộ Thành Hi quả thương nhân khôn khéo. Nơi này dân chúng bình thường đủ khả năng để trả nổi, nhưng mà quý nhân quan to đều có thể tới nơi này ngồi xuống, dù sao tuy nơi này chi phí cao, nhưng mà mọi người đều muốn hưởng thụ đãi ngộ mà chỉ có Hoàng thượng mới có.

      Tần Thư Dao để đôi đũa xuống, nhìn Mộ Thành Hi cười : "Chỉ là Ngũ hoàng tử sợ Hoàng hậu làm khó dễ ngài sao?"

      Tuy rằng Mộ Thành Hi mở những tửu lân này kiếm bạc đều đưa vào trong quốc khố, nhưng mà uy nghiêm của Hoàng gia cũng thể tùy tiện bị người nhòm ngó. Tuy rằng chiêu này của Mộ Thành Hi hấp dẫn ít khách nhân, nhưng mà cũng để Hoàng hậu nắm được nhược điểm của bọn ở trong tay.

      Hai tròng mắt của Mộ Thành Hi hơi nheo lại: "Đây là Tần nương lo lắng bổn hoàng tử sao?"

      "Lo lắng? Dân nữ chỉ tò mò thôi!"

      Nàng biết Mộ Thành Hi mang bản thân đến nơi này, cũng phải để nàng nhấm nháp thức ăn đơn giản như vậy, khẳng định còn có việc khác.

      Bỗng nhiên Mộ Thành Hi ngửa đầu ra phá lên cười: "Quả nhiên Tần nương là người thú vị, Mậu Điền sai!"

      "Mậu Điền?"

      Tần Thư Dao hơi nhíu đầu mày lại, cái tên này nàng có chút quen thuộc, hình như nghe qua ở đâu đó.

      Mộ Thành Hi phất phất tay, ý bảo những người khác ở trong phòng đều lui xuống. Tĩnh Nguyệt lo lắng nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, Tần Thư Dao biết Mộ Thành Hi nhìn như phong lưu thành tính, nhưng mà lại dính đến nữ tử đàng hoàng, hơn nữa bây giờ còn có kẻ địch, trong lúc này có khả năng xuất bất kỳ sai lầm nào.

      Cho nên Tần Thư Dao phất phất tay, cũng ý bảo Tĩnh Nguyệt lui xuống.
      Last edited by a moderator: 29/12/15
      Phong Vũ Yên, tú cầu, song ngư3 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 80 Trở thành minh hữu trong lòng nghi hoặc

      Sau khi tất cả mọi người xuống, Mộ Thành Hi mới lại : "Tần nương còn nhớ năm trước ở trong ngõ từng cứu người?"

      Trong lòng Tần Thư Dao cả kinh, mặt lại biến hóa nhiều, vừa nãy Mộ Thành Hi người nọ hẳn là người ngày đó nàng cứu, chỉ là Tần Thư Dao còn nhớ ngày đó người nọ là vì tránh né quan binh đuổi bắt, cho nên mới cầu bản thân cứu .

      Nàng biết Mộ Thành Hi là địch hay bạn, cho nên cố ý giả ngu: "Năm trước ta từng cứu ít người, biết Ngũ hoàng tử là người phương nào?"
      Giống như Mộ Thành Hi sớm đoán được Tần Thư Dao như vậy, cầm lấy ly rượu bàn, sau đó chậm rãi nhấp ngụm, cười : "Tần nương cần lo lắng, Mậu Điền với ta, ngày đó Tần nương cứu giúp, mới có thể thoát thân, ngọc bội ngọc hoa lan kia cũng biết Tần nương còn giữ ?"

      Xem ra là Mộ Thành Hi biết tất cả mọi chuyện, chính là Tần Thư Dao vì sao lúc này Mộ Thành Hi nhắc tới chuyện này, chẳng lẽ còn có tình khác?
      "Ngũ hoàng tử có ý gì?"

      Sắc mặt Tần Thư Dao có chút khó coi, sau khi nàng trọng sinh, rất nhiều chuyện đều khác với kiếp trước, kiếp trước nàng hoàn toàn tiếp xúc với hoàng tử, lại càng chưa từng làm qua nhiều chuyện như vậy.

      Mộ Thành Hi cũng quanh co lòng vòng nữa: "Tần nương cần lo lắng, lần này ta tìm đến Tần nương cũng là có chuyện muốn nhờ?"

      Khóe miệng Tần Thư Dao nâng lên thoáng cười lạnh: "Dân nữ cũng chỉ là nữ tử yếu đuối, lại có cái gì có thể giúp được hoàng tử chứ?"

      "Tần nương còn nhớ ngày nương từng hẹn Hàn Thế Quân hẹn hò, nhưng mà cuối cùng lại để cho biểu muội của nương đến."

      Tần Thư Dao nghĩ tới chuyện này thế nhưng Mộ Thành Hi lại điều tra ra ràng, mặt nàng thoáng qua chút kinh ngạc, chỉ là rất nhanh lại bình tĩnh: "Chẳng lẽ Ngũ hoàng tử cảm thấy dân nữ làm hơi quá đáng?"

      Mộ Thành Hi thấy Tần Thư Dao có hoảng sợ, vẫn là vẻ mặt bình tĩnh như trước, Hứa Mậu Điền quả nhiên sai, nữ tử này khác biệt với những người khác. cười khẽ hai tiếng, lại : "Hàn Thế Quân lòng muốn quyến rũ Tần nương, nhưng mà Tần nương lại sớm chuẩn bị tốt, chỉ có mắc mưu còn đưa người nha hoàn phản bội của nương đến trong phủ của ta, cuối cùng biến thành chết thảm. Có thể là Tần nương mưu tính sâu xa!"

      Tần Thư Dao nghĩ tới Mộ Thành Hi lại có thể hỏi thăm tỉ mỉ như vậy, người duy nhất biết chuyện này chỉ có mình Tĩnh Nguyệt, tuy rằng trong lòng nàng cũng có chút hoài nghi, nhưng mà lại càng thêm tin tưởng Mộ Thành Hi cũng sớm phái người theo dõi nhất cử nhất động của mình, bằng cũng biết kỹ càng đến như vậy.

      "Ngũ hoàng tử cũng dụng tâm, lại biết mọi chuyện của dân nữ như thế, chỉ là giờ phút này Ngũ hoàng tử với dân nữ việc này lại có ý gì? Chẳng lẽ là muốn uy hiếp dân nữ sao?"

      Tần Thư Dao lộ ra chút cười lạnh, khẽ hừ tiếng: " ta mang lòng gây rối, hơn nữa biểu muội dân nữ và nha hoàn kia cũng đều là cam tâm tình nguyện, việc này cũng trách được dân nữ!"

      Hai hàng lông mày của Mộ Thành Hi khẽ nhếch lên, giọng : "Tần nương cần căng thẳng, bổn hoàng tử với nương việc này phải là muốn uy hiếp nương, chỉ cảm thấy nương và ta đều có chung kẻ địch, sao liên thủ?" (hợp tác)

      Tần Thư Dao nghe vậy lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lại cười lạnh : " ta chỉ là thứ tử Hàn gia, cho dù tại chiếm được Hoàng Thượng tán thưởng, sợ là cũng uy hiếp đến Ngũ hoàng tử!"

      " nương có điều biết, tuy ràng ta có uy hiếp gì đến Bổn hoàng tử, nhưng mà ta cùng phe với Tứ ca. Lúc trước ta muốn đầu nhập vào Tam ca, nhưng mà Tam ca cảm thấy ta tâm thuật bất chính, cho nên mới chậm chạp trọng dụng, nghĩ tới ta chỉ có tâm thuật bất chính, nhẫn nại cũng được, mới chỉ có mấy tháng ngắn ngủn, đầu phục Tứ ca. Tính tình Tứ ca lỗ mãng, nóng nảy lại hay bùng nổ, có hỗ trợ của ta lại thu liễm ít, tại Phụ hoàng cũng càng thêm thích huynh ấy!"
      ra đây là đấu tranh trong đám hoàng tử, Tần Thư Dao chỉ lòng muốn dẫm nát Hàn Thế Quân dưới chân, nhưng mà nghĩ tới ở trong mắt Mộ Thành Hi, lại trở thành minh hữu tốt nhất.

      Tần Thư Dao khẽ cười thành tiếng: "Ngũ hoàng tử đùa rồi, dân nữ chỉ là nữ tử yếu đuối, làm sao có thể giúp được ngài. Hơn nữa Hàn công tử có mưu đồ bất chính với dân nữ, cho nên dân nữ mới phản kích!"

      Mộ Thành Hi cười lại rót thêm cho Tần Thư Dao chút rượu, sau đó bản thân cũng cầm lấy ly rượu uống hơi cạn sạch, cười : " nương vô tình giúp chúng ta ít, cho nên hôm nay ta mới tìm đến nương!"

      Lúc trước Tần Thư Dao loáng thoáng cảm thấy tờ giấy lúc trước có chút liên quan đến Mộ Thành Hi, nghĩ tới hôm nay Mộ Thành Hi lại tìm bản thân đến tửu lâu này uống rượu, càng muốn để cho mình trở thành minh hữu của .

      "Dân nữ ý tứ của ngài!"

      Mộ Thành Hi thấy Tần Thư Dao dè dặt cẩn thận như thế, cười : "Năm trước nương từng cứu Mậu Điền, mà trước đó lâu ở miếu đổ nát thành Nam nương cũng giúp việc cho ta."

      ngờ chuyện này quả nhiên có liên quan đến Mộ Thành Hi, trong lòng Tần Thư Dao kinh ngạc, mặt lại lộ ra thay đổi quá lớn, chỉ cầm lấy ly rượu chậm rãi nhấp ngụm, lúc đó trong miệng lập tức cảm thấy ngọt lành nhàng khoan khoái.

      "Nếu dân nữ đáp ứng ngài?"

      Sau khi trọng sinh, Tần Thư Dao ngoài muốn báo thù ở mặt ngoài ra chỉ muốn để Tần Khả Cầm gả đến chỗ tốt, sau đó chính mình kiếp này bình bình đạm đạm sống qua ngày. Cho tới bây giờ nàng đều chưa hề nghĩ tới muốn nhấc lên quan hệ gì với hoàng gia.

      Mộ Thành Hi cảm thấy Tần Thư Dao thú vị cực kỳ, nếu là nữ tử khác nghe đến đó, sợ là mặt sớm lộ ra kinh ngạc hoặc là vẻ mặt vui mừng, mà từ đầu đến cuối Tần Thư Dao lại luôn lạnh lùng nhàn nhạt, dường như hoàn toàn e ngại .

      "Ta biết nương còn có muội muội, nếu nương nguyện ý đáp ứng, như vậy ta vì nàng tìm kiếm hôn tệ!"

      Chuyện này quả điều kiện tồi, kiếp trước Tần Thư Dao thiếu nợ Tần Khả Cầm nhiều lắm, cho nên kiếp này nàng muốn dùng hết tất cả năng lực của bản thân bồi thường cho muội ấy. *******************

      Nhưng mà việc hôn này, lại phải chỉ có mình Mộ Thành Hi có thể làm chủ. tại Tần Khả Cầm muôi dưỡng ở dưới gối Tần lão phu nhân, chắc chắn Tần lão phu nhân cũng tuyệt đối lại để Ngô thị làm xằng làm bậy.

      "Điều kiện này quả mê người, nhưng mà ngoại trừ Ngũ hoàng tử, dân nữ nghĩ chuyện này vẫn có rất nhiều người có thể làm được!"

      xong Tần Thư Dao lập tức đứng dậy khỏi ghế, sau đó khom người với Mộ Thành Hi, giọng : " tại canh giờ còn sớm, dân nữ cũng cần phải trở về."

      Sau đó Tần Thư Dao lại nhìn Mộ Thành Hi, lập tức tới cửa, nhưng mà mới tới cửa, bị cánh tay cường tráng của Mộ Thành Hi ngăn lại.

      Tần Thư Dao khẽ cau mày, vui : "Ngũ hoàng tử, đây là có ý gì?"

      Bỗng nhiên Mộ Thành Hi vươn tay dùng sức kéo Tần Thư Dao vào trong lòng mình, đến khi ngửi được hương thơm độc đáo người nàng, cảm thấy thất thần trận.

      Mà Tần Thư Dao ngửi thấy hơi thở nam tử dày đặc, mặt lập tức xuất chút đỏ ửng, sau đó lại dùng sức đẩy Mộ Thành Hi ra. Nhưng mà sức lực của nàng làm sao có thể địch nổi Mộ Thành Hi, cho nên nàng cố sử dụng sức lực toàn thân, mà vẫn thoát khỏi trói buộc của Mộ Thành Hi.
      Last edited: 29/12/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 81 Mừng thọ yến ở phủ Vinh Quốc

      Tần Thư Dao tức giận trừng hai mắt, hừ lạnh : "Buông dân nữ ra!"

      Mộ Thành Hi thấy vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tần Thư Dao, bỗng nhiên biến thành con mèo hoang, tâm tư đùa giỡn càng sâu. Khóe miệng nâng lên ý tươi cười tà mị, sau đó vươn ngón tay thon dài, nhàng gảy vài sợi tóc vai Tần Thư Dao, cúi người nhàng ở bên tai nàng câu.

      Sau khi Tần Thư Dao nghe xong sắc mặt lập tức đại biến, cũng muốn giãy dụa kịch liệt như vừa rồi nữa, chỉ cười lạnh tiếng: "Xem ra Ngũ hoàng tử cũng sớm muốn kéo dân nữ xuống nước, hôm nay mặc kệ là dân nữ đồng ý hay đồng ý, cũng phải đáp ứng Ngũ hoàng tử."

      Lúc này Mộ Thành Hi cũng buông Tần Thư Dao ra, khóe miệng vẫn lộ vẻ tươi cười hoa mỹ như trước: "Tần nương đừng như thế, chuyện này đều là chuyện tốt cả với ta và nương!"

      "Chỉ hy vọng như thế!"

      Tần Thư Dao vòng qua Mộ Thành Hi, mở cửa ra, sau đó ra ngoài.

      Sau khi trở lại Tần phủ, Tần Thư Dao giữ Tĩnh Nguyệt lại, cau mày nghiêm nghị : "Trong khoảng thời gian này, ngươi có từng gặp qua người nào khả nghi ?"

      Tĩnh Nguyệt suy nghĩ, sau đó lắc đầu: "Chưa từng thấy!"

      Tần Thư Dao ngẩng đầu lẳng lặng nhìn Tĩnh Nguyệt, thẳng đến khi da đầu Tĩnh Nguyệt tê dại, nàng mới phất phất tay: "Ngươi xuống trước ."

      Kiếp trước nàng từng bị người thân cận nhất bên người mình phản bội qua, nếu như nghi ngờ đó là giả, chính là thà rằng nàng tin tưởng Tĩnh Nguyệt.

      Tĩnh Nguyệt biết hôm nay ở Túy Tiên lâu xảy ra chuyện gì, nàng chỉ cho rằng tâm tình Tần Thư Dao tốt.

      Như thế yên ổn qua hai ngày, ngày hôm đó Tần Thư Dao trở về từ Vinh Thọ viện, Thanh Liên quét dọn trong phòng, dường như nghĩ tới cái gì đó, sau đó lập tức bảo những người khác lui ra ngoài trước, chỉ để lại mình Thanh Liên.

      Thanh Liên cúi đầu đứng ở trước mặt Tần Thư Dao, thấp giọng hỏi: "Đại tiểu thư có gì cần phân phó?"

      Nếu Tần Thư Dao nhớ sai, Thanh Liên này chính là bản thân mua về từ năm ngoái, tuy rằng người là bản thân chọn, nhưng mà cũng có khả năng là nội gián.

      Tần Thư Dao cầm lấy ly trà sứ men xanh, nhàng thổi lá trà nổi ở mặt ra hai bên, sau đó chậm rãi nhấp ngụm: "Ngươi vào phủ lúc nào?"

      "Tháng sáu năm ngoái nô tì vào phủ!"

      Tuy rằng Thanh Liên là tam đẳng tiểu nha hoàn, nhưng làm việc lại lão luyện mà khôn khéo, nha hoàn như vậy quả được chủ tử thích. Cho nên lúc trước Tần Thư Dao vừa thấy Thanh Liên mua nàng.

      Tháng sáu năm ngoái, ngày đó Mộ Thành Hi đều là chuyện sau tháng sáu năm ngoái. Chẳng lẽ lúc trước Mộ Thành Hi nhìn chằm chằm vào bản thân rồi?

      Phòng trong im lặng, Tần Thư Dao lâm vào trầm tư, mà Thanh Liên vẫn là vẻ mặt trấn định như trước.

      Tần Thư Dao cúi đầu bỗng nhiên nhìn thấy mặt hầu bao của Thanh Liên thêu cây trúc tinh xảo, ngày đó nàng cũng từng nhìn thấy Mộ Thành Hi mang theo hầu bao như vậy.

      "Cái hầu bao kia ngươi đưa cho ta xem chút!" Khóe miệng Tần Thư Dao nâng lên chút ý cười yếu ớt.

      Thanh Liên lập tức có chút phòng bị, chỉ là dù sao Tần Thư Dao cũng là chủ tử, mà Mộ Thành Hi cũng qua sau này hết lòng hết dạ nghe theo mệnh lệnh của Tần Thư Dao.

      Cho nên Thanh Liên chỉ do dự lát, rồi lấy hầu bao bên hông xuống, sau đó đưa tới trong tay Tần Thư Dao.

      Tần Thư Dao tiếp nhận hầu bao tinh tế nhìn lần, ngày đó nàng bị Mộ Thành Hi ôm trong ngực, bởi vì dám nhìn thẳng mà chỉ nhìn chằm chằm vào cái hầu bao bên hông của , cho nên nàng thấy ràng cách thêu ở hầu bao.

      Hầu bao này của Thanh Liên và hầu bao của Mộ Thành Hi hoàn toàn được làm từ tay người.

      "Ngày trước ngươi từng làm qua ở đâu?"

      Tần Thư Dao nhớ được năm ngoái bản thân cũng từng hỏi qua, Thanh Liên chỉ là làm việc ở tòa biệt viện. Mà tòa biệt viện kia cũng vô cùng có khả năng là tòa biệt viện Mộ Thành Hi mua ở kinh thành.

      "Chủ tử ban đầu của ngươi họ gì?"

      Thanh Liên cũng muốn giấu diếm, Mộ Thành Hi cũng qua tìm cơ hội thỏa đáng, thân thế của bản thân ra.

      "Chủ tử ban đầu của nô tì là Ngũ hoàng tử, sau đó nô tì cẩn thận phạm vào sai lầm , cho nên Ngũ hoàng tử mới đuổi nô tì ra ngoài. . ."

      "Đuổi ra ngoài?" Tần Thư Dao cười lạnh tiếng: "Thực ra ngươi là người Ngũ hoàng tử phái tới, chắc hẳn là cái gì đó cũng muốn ngươi truyền lời lại cho ta!"

      tại quan hệ của bọn họ, chỉ có thể tính tạm thời làm minh hữu, sau này tình phát triển như thế nào, ai cũng ràng.

      Dù sao kiếp này khác với kiếp trước nhiều lắm, rất nhiều việc kiếp trước cũng chưa từng xảy ra.

      Thanh Liên vội vàng quỳ xuống, cúi đầu : "Kính xin đại tiểu thư thứ tội, quả là nô tì nghe theo mệnh lệnh của Ngũ hoàng tử, nhưng mà nửa năm đến nay nô tì cũng tận tâm tận lực hầu hạ đại tiểu thư!"

      Mặt Tần Thư Dao trầm xuống, lạnh lùng : "Chắc hẳn Ngũ hoàng tử cũng với ngươi rồi, sau này cũng cần lại lén lút như vậy. Ta cũng trách ngươi, chính là sau này nếu làm ra việc gây bất lợi cho ta, chắc chắn ta bỏ qua cho ngươi!"

      Thanh Liên vẫn luôn biết Tần Thư Dao phải là thiên kim đại tiểu thư có bề ngoài nhu nhược, cho nên vội vàng lắc đầu : "Cho dù nô tì có vạn cái lá gan cũng dám."

      Tần Thư Dao vừa lòng gật đầu, xem ra Thanh Liên này tuy là người của Mộ Thành Hi, nhưng mà cũng có thể trọng dụng, chỉ là lại muốn xem dùng người như thế nào.

      "Chủ tử nhà ngươi có nhắn nhủ gì ?"

      Lúc này Thanh Liên mới nghĩ đến lời Mộ Thành Hi hai ngày trước, nàng lập tức giọng : "Ngũ hoàng tử ở phủ Vinh Quốc Công có yến hội, Tứ hoàng tử và Hàn công tử đều , Ngũ hoàng tử ngày đó ngài cũng phải trình diện."

      Yến hội này Tần Thư Dao cũng nghe qua, Tần lão phu nhân cũng được mời, chỉ là nghĩ tới lần đầu tiên Mộ Thành Hi ra trận lại chính là trận yến hội này.

      Tần Thư Dao suy nghĩ rồi gật đầu cười : "Ta biết, ngươi trở về bẩm báo với chủ tử của ngươi, bọn họ cần lo lắng!"

      Thanh Liên khẽ gật đầu, giọng : "Đại tiểu thư cần lo lắng, Ngũ hoàng tử đại tiểu thư cần làm gì, chỉ cần đại tiểu thư có thể đúng giờ tham dự là tốt rồi!"

      Tần Thư Dao khẽ hừ tiếng, sau đó phất phất tay, ý bảo Thanh Liên xuống.

      Sau khi tra ra người của Mộ Thành Hi ở bên người mình là ai, trong lòng Tần Thư Dao thở dài nhõm hơi. trọng sinh lần, nàng cũng hy vọng sinh hoạt mỗi ngày của mình đều bị người giám thị.

      Lúc trước là bản thân sơ sẩy, nghĩ tới Mộ Thành Hi cũng sớm nhìn chằm chằm vào mình. Kế tiếp Tần Thư Dao nhất định càng thêm dè dặt cẩn thận, để Mộ Thành Hi bắt được nhược điểm.

      Tuy rằng tại nàng và Mộ Thành Hi là minh hữu, nhưng mà Tần Thư Dao cũng có coi Mộ Thành Hi là người chân chính tín nhiệm.

      tại tuy là đầu mùa xuân, nhưng mà khí hậu vẫn rét lạnh thôi. Tần lão phu nhân thấy Tần Thư Dao gần đến tuổi cập kê, cảm thấy có chút sốt ruột, tuy rằng trong ngày thường luôn tĩnh dưỡng, nhưng mà mỗi lần yến hội Tần lão phu nhân đều mang theo ba tỷ muội Tần Thư Dao.

      Phủ Vinh Quốc Công là nhà ngoại của Hoàng hậu, Vinh Quốc Công Phương Hoa là phụ thân thân sinh của Hoàng hậu, Thái hậu còn là tỷ tỷ ruột của Vinh Quốc Công, cho nên mặt mũi của Vinh Quốc Công rất lớn, hoàn toàn có ai cự tuyệt.

      Tuy rằng thế lực của Trịnh gia nhà ngoại Hiền phi đủ cường đại rồi, nhưng lại sánh bằng phủ Vinh Quốc Công. Chính là mấy năm nay người Phương gia càng ngày càng kiêu ngạo, mà người Trịnh gia lại cực kỳ nhẫn.

      Vài năm nay trong phủ Vinh Quốc Công xảy ra ít đại , ngay cả Hoàng thượng cũng có chút thất vọng với Vinh Quốc Công.

      Ngay cả như vậy quyền lợi của Vinh Quốc Công cũng đều bị Hoàng thượng áp chế, nhưng mà dù sao sau lưng của ông cũng chỉ có mình Hoàng hậu, mà còn đứng Thái hậu nữa.
      Last edited: 29/12/15
      Phong Vũ Yên, song ngưfujjko thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 82 Phong trào gợn sóng ở phủ Vinh Quốc

      Vinh Quốc phu nhân đại thọ năm mươi tuổi, mời đều là người có máu mặt bên trong kinh thành.
      Mộ Tử Liệt là ngoại tôn của Vinh Quốc phu nhân, đương nhiên là muốn đến trong phủ chúc mừng trước tiên. Hoàng hậu bởi vì có việc vặt quấn thân, cho nên thể ra khỏi cung ngay lập tức để chúc mừng.

      Hôm nay Tần Thư Dao mặc thân xiêm y màu hồng phấn thêu trăm hoa, tôn lên làn da trắng nõn, búi tóc Vân kế cài chiếc trâm hoa Hải Đường, tai đeo đôi khuyên tai vàng ròng dạng giọt lệ, theo nhịp bước của nàng phác họa ra đường cong hoàn mỹ.

      Hai người Tần Khả Cầm và Tần Tuyết Như cũng đều mặc thân hồng phấn, chỉ là hoa văn người và kiểu tóc đầu đều giống nhau. Nhưng mà ba tỷ muội đứng chung chỗ vẫn hấp dẫn ít người chú ý.

      Tần lão phu nhân mang theo ba người bọn họ lên phía trước, cười với Vinh Quốc phu nhân: "Đây là ba cháu của ta, vẫn là lần đầu đến nơi này của bà!" xong liền nháy nháy mắt với ba người bọn họ.

      Tần Thư Dao là trưởng tỷ nên dẫn đầu, tiến lên cúi người thi lễ với Vinh Quốc phu nhân, giòn tan : "Chúc phu nhân thọ tựa Nam Sơn, phúc như Đông Hải!"

      Tiếp theo đó là hai người Tần Khả Cầm và Tần Tuyết Như từng người lời chúc thọ.

      Hôm nay tâm tình của Vinh Quốc phu nhân rất tốt, nhìn đến ba tỷ muội này đều mặc y phục có màu sắc giống nhau, cực kỳ vui vẻ. Vẫy tay, cười : "Đều lớn như vậy rồi! Chạy nhanh lại đây cho ta nhìn chút!"

      Tần lão phu nhân thấy Vinh Quốc phu nhân cảm thấy hứng thú với ba tỷ muội bọn họ, trong lòng rất vui mừng.
      Phía dưới Vinh Quốc phu nhân có ba tôn tử, tuổi đều hơi lớn hơn Tần Thư Dao chút, trừ bỏ đại tôn tử định ra hôn ở ngoài, còn lại hai người đều còn chưa có hứa hôn.

      Vinh Quốc phu nhân lôi kéo tay Tần Thư Dao, cười làm nếp nhăn mặt tăng gấp đôi: "Nhìn nha đầu này cái, sinh ra là giống Thủy Linh." Sau đó lại liếc mắt nhìn Tần lão phu nhân cái: "Bà cũng biết giấu, đến lúc này mới mang ra đây."

      Trước kia Tần lão phu nhân đều cư cực ít ra ngoài, rất ít tham dự yến hội như vậy. Lần này sở dĩ ra ngoại trừ là vì mặt mũi của Vinh Quốc phu nhân đủ lớn, còn chính là bà cũng muốn tự mình chọn cho hai người Tần Thư Dao và Tần Khả Cầm cửa hôn vững chắc.

      Tần lão phu nhân thấy Vinh Quốc phu nhân giống như cực thích Tần Thư Dao, trong lòng cũng vui mừng, mặt tươi cười cũng càng nhiều: "Ta đây xương cốt sớm già được, nếu phải hôm nay là đại thọ của bà, sao ta lại dẫn ba tỷ muội bọn nó xuất ."

      Hôm nay trong phủ khách nhân rất nhiều, sau khi Tần lão phu nhân hai ba câu, lại có khách tiến vào. Lúc này ba tỷ muội Tần Thư Dao thối lui đến bên, lẳng lặng nhìn.

      Sau khi khách nhân đều đến sai biệt lắm, còn chưa có khai tiệc, Tần Thư Dao cảm thấy trong căn nhà này ngột ngạt , câu với Tần lão phu nhân, liền mang theo hai người Tĩnh Nguyệt và Thanh Liên ra ngoài.

      Thanh Liên là người của Mộ Thành Hi, Tần Thư Dao biết yến hội hôm nay nhất định gặp phải Mộ Thành Hi, cho nên nàng mới đặc biệt mang theo.

      Tòa nhà phủ Vinh Quốc là tiên đế ban cho, trạch viện lớn, qua thủy tạ* sau núi giả, lại qua hành lang dài, mới đến chỗ hoa viên.

      (Thủy tạ (水榭): nhà cửa xây cất đài, bệ)

      Bởi vì khách nhân đều ở sảnh trước và hậu viện, cho nên trong hoa viên này cực ít người lại.

      Tần Thư Dao cũng muốn tìm nơi yên tĩnh để dừng lại, trong hoa viên có ít loại hoa cỏ, cho dù tại chưa tới mùa hoa nở, trong hoa viên cũng ít hoa biết tên nở rộ.

      Trong hoa viên có ngôi đình bát giác, Tần Thư Dao đến bên trong đình, ngồi xuống lẳng lặng thưởng thức cảnh sắc trong hoa viên.

      "Ngươi là Ngũ hoàng tử bảo ta ở chỗ này chờ ?" Tần Thư Dao ngồi ở ghế đá, giọng .

      Thanh Liên hơi cúi đầu, thấp giọng : "Đúng vậy, hẳn là qua lát nữa đến!"

      Ngày ấy sau khi Tần Thư Dao biết Thanh Liên là người của Mộ Thành Hi, liền chuyện này với Tĩnh Nguyệt. Cho nên Tĩnh Nguyệt có kinh ngạc bao nhiêu, chính là vẻ mặt cảnh giác nhìn xung quanh, sợ bị người ngoài nhìn thấy Tần Thư Dao hẹn hò cùng với nam tử khác.

      Quả nhiên lát sau, chỉ thấy Mộ Thành Hi mặc thân trường bào màu xanh thẫm, đầu buộc quan tử ngọc, khoanh tay về phía này.

      Tần Thư Dao đứng lên, Mộ Thành Hi cũng vào bên trong lương đình.

      "Ngài hẹn dân nữ tới chỗ này có chuyện gì?"

      mình nam nữ hẹn hò, nếu như bị người nhìn thấy, như vậy thanh danh của Tần Thư Dao cũng bị hủy. Mà Mộ Thành Hi chưa hẳn cưới Tần Thư Dao làm chính thê, dù sao là hoàng tử, Hoàng thượng lại làm sao có thể để nữ tử đồi phong bại tục làm hoàng tử phi.

      So với Tần Thư Dao căng thẳng, Mộ Thành Hi lại rất tự tại thản nhiên: "Hôm nay gọi nương đến chính là muốn cho nương xem màn kịch hay..."

      Sau khi trở về từ hoa viên trở, cũng khai tiệc.

      Tần Tuyết Như liếc mắt nhìn Tần Thư Dao cái, hừ lạnh : "Sao tỷ lại chạy loạn khắp nơi, nếu lạc, phải là chúng ta đều phải mất mặt cùng với tỷ sao!"

      Tần Thư Dao coi như nhìn thấy nàng ta, chỉ giải thích với Tần lão phu nhân: "Vừa rồi cháu cảm thấy có chút buồn, cho nên lại khắp nơi, nghĩ tới mới lát, vậy mà khai tiệc rồi!"

      Tần lão phu nhân có trách tội, chỉ là dù sao cũng ở trong phủ người khác, chạy loạn khắp nơi quả tốt, cho nên cũng giọng hai câu, mới để Tần Thư Dao ngồi xuống cùng dùng bữa.

      bàn này đều là nương chưa lấy chồng, trong ngày thường cũng có lui tới. Trịnh kéo Tần Thư Dao đến bên người mình ngồi xuống, cười : "Muội vừa mới nhìn thấy hai muội muội của tỷ, lại thấy được tỷ đâu. Còn tưởng rằng tỷ có tới chứ!"

      Tần Thư Dao cười : "Vừa rồi trong sảnh có rất nhiều người, ta nhàn rỗi lại cực kỳ buồn chán, phải bên ngoài hít thở chút gió, nghĩ tới lúc trở về khai tiệc rồi!"

      Trịnh cũng gật đầu : "Hôm nay Vinh Quốc phu nhân đại thọ năm mươi, mời ít người đó." Nàng chỉ vào mặt bàn khác lại : "Tỷ nhìn cái bàn kia chút, đều là công chúa đó." Sau đó lại lặng lẽ lôi kéo ống tay áo của Tần Thư Dao, thấp giọng : "Vừa rồi tam muội của tỷ cũng muốn lại gần phía trước, lại bị người ta trận. Hừ, biết xấu hổ!"

      Tần Thư Dao lại nghĩ tới vừa rồi còn có trò hay vừa ra như vậy, khó trách sắc mặt Tần Tuyết Như khó coi như vậy.

      Dù sao cũng là muội muội của mình, cho dù Tần Thư Dao thích, cũng thể cùng với người khác cùng thảo luận thị phi của nàng ta, cho nên sau khi nhàng cười xong, nhân tiện : "Sao hôm nay đại tỷ nhà muội tới?"

      "Tỷ ấy định hôn rồi, tại ở nhà thêu giá y!"

      Tần Thư Dao lại hàn huyên với Trịnh vài câu, yến hội cũng đến nửa, nàng biết tại trong hoa viên màn kịch hay. Trịnh đúng là nhân tuyển tốt để cùng.

      "Ta muốn nhà xí, muội muốn cùng hay ?"

      Trịnh cũng cảm thấy nơi này buồn chán, liền gật đầu : "Được, cùng !"

      Tần Thư Dao muốn để cho Tần Khả Cầm nhìn thấy mưu này, cho nên để Tần Khả Cầm tiếp tục ở lại bàn cơm.

      Các nàng là ở phía hậu viện, đều là nữ quyến, nam quyến đều ở sảnh trước.

      Các nàng do tiểu nha hoàn mang nhà xí, Tần Thư Dao lại lôi kéo Trịnh con đường khác.

      "Chỗ kia buồn chán cực kỳ, ta thấy cảnh sắc ở phủ Vinh Quốc tồi, bằng chúng ta vòng trước, đợi lát nữa lại trở về!"

      Trịnh luôn ham chơi cực kỳ, nghe thấy Tần Thư Dao đề nghị lập tức gật đầu cũng được.
      Last edited by a moderator: 9/1/16
      Phong Vũ Yên, song ngưfujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :