1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích Nữ Có Thai: Phụ Thân Phúc Hắc Thiên Tài Bảo Bảo - Tố Tố Tuyết (119) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 116: Cảm giác tim đập nhanh.

      Editor: tieudangnhi




      Thượng Quan Gìa hít sâu hơi, nổ lự làm cho cảm xúc của mình bình thường lại, đôi mắt nhàn nhạt liếc hướng bên cạnh :”Long Cửu, sáng sớm ngày mai ngươi phải đem người mà nhị phu nhân kia tìm đến đây để đối chất, tối nay tất cả đều giải tán hết !”

      Nghe vậy, Liễu Tâm Lan khỏi ngầm thở dài hơi, có lẽ đêm nay nàng thổi thổi bên gói của *(ý đại khái là xoa dịu làm nũng), nhìn nhị phu nhân cùng tứ phu nhân đều thức thời lui ra ngoài, nàng đè thấp tiếng , :”Thiếp thân đưa lão gia trở về…”

      cần! Lão phu đêm nay ở lại Lê Hoa uyển.” Thượng Quan Gìa lạnh giọng đánh gãy ý niệm của nàng ta, Liễu thị nao nao, mắt hạnh của Vân thị cũng mở lớn hơn nữa, vừa rồi là muốn ở lại Lê Hoa uyển qua đêm? Nàng có nghe lầm chớ?

      Mặc dù cùng sống chun trong phủ Thừa tướng, nhưng phu thê bọn họ gần như hơn mười năm có ngủ củng nhau, Vân Tử Mạn chỉ cảm thấy tâm mình sắp sửa từ trong cổ họng nhảy ra mất rồi, đối với dáng vẻ đỏ ửng gò má của nàn nhìn như thấy, nhàn nhạt bỏ lại câu :”Long Cửu, đưa tam phu nhân trở về.”

      Tiếng cung kính trả lời của Long Cửu từ phía sau truyền đến, bóng dáng của hướng tới phòng của Vân Tử Mạn mà đến, nhìn thấy màn này, con ngươi của Liễu thị giống như sắp phun ra lửa, hung tợn trừng vế phía Vân Tử Mạn, ánh mắt ngoan lệ lại nhìn về phía Thượng Quan Khinh Vãn.

      Thượng Quan Khinh Vãn lười nhác duỗi thắc lưng, quên hướng về phía Vân thị hô :”Nương, nữ nhi trở về phòng đây, ngài cũng sớm chút trở về phòng nghỉ ngơi , phụ thân còn chờ ngài đó!”

      Nhìn dáng vẻ chật vật chịu nổi của hai mẹ con Liễu thị lúc này, thực khiến cho Thượng Quan Khinh Vãn hả giận vô cùng, nhưng nàng ngoài ý muốn là ngờ Thượng Quan Gìa ngủ lại ở Lê Hoa viện, chuyện này đối với Vân thị mà , hẳn nên xem như là chuyện vui cực lớn !

      --- ------Dãy phân tuyến hoa lệ---- ----

      Nhìn theo bóng dáng của mọi người đều biến mất ở trong đình viện, Thượng Quan Khinh Vãn mới chậm rãi thong thả bước vào phòng, ngờ, vào phòng liền nhìn thấy nam tử miễn cưỡng dựa ở bên cửa sổ, tư thái ưu nhã, phiêu dật như tiên, bàn tay trắng nõn vẽ lên chiếc lá cây bên cửa, ngón tay bạch ngọc làm nổi bật lên chiếc lá xanh biếc, vẻ đẹp mông lung tựa như mỹ nam tử bước ra từ trong tranh.

      Như nghe thấy tiếng động vào của nàng, Bạch Hoa Trần lười nhác động đậy thân mình, sườn mắt liếc nhìn nàng, gió thổi tới, tay áo màu đen của hơi hơi phiêu đãng, hơi thở kia giống như Satan từ địa ngục, giảm nửa phần mị hoặc, càng tăng thêm vài phần thần bí.

      “Vãn nhi nương quả thực trình diễn màn rất hay, chỉ là…Chuyện ở chỗ nhị phu nhân là thế nào vậy? Tại hạ thức có hứng thú muốn biết, Vãn nhi nương rốt cuộc dùng biện pháp gì, lại có thể khiến cho nhị phu nhân nguyện ý đứng ra giúp ngươi chuyện.” Khoé môi của Bạch Hoa Trần gợi lên nụ cười tà mị, xem ra tình tối nay được nàng bố trí chu đáo, có thể coi là vạn vô nhất thất, khỏi lần nữa làm cho tăng thêm vài phần kính trọng, quả nữ tử trí tuệ lanh lợi.

      Đôi mi thanh tú của Thượng Quan Khinh Vãn hơi nhíu, giọng :”Bạch công tử đúng là xem diễn sợ đài cao, ngươi đứng ở bên cửa sổ như vậy, nếu như bị người khác nhìn thấy, bổn tiểu thư chỉ sợ nhảy vào hoàng hà cũng rửa sạch.”

      “Cho dù có bản công tử, thanh danh của Vãn nhi nương chỉ sợ cũng khá hơn chút nào ?” Ý cười xấu xa khoé môi của Bạch Hoa Trần khuếch đại vô hạn, giống như viên đá quăng vào tâm hồ của nàng, nổi lên từng gợn sóng, tạo nên loại cảm giác tim đập nhanh.

      Thượng Quan Khinh Vãn đến bên cửa sổ, mắt nhìn như lơ đãng về hướng ánh trăng khuyết, lưu lại dấu vết che giấu cảm giác khác thường vừa rồi, lại có thể ràng cảm nhận được ánh mắt nóng rực bỏng cháy của nam tử bên cạnh.

      “Trò hay cũng xem xong rồi, Bạch công tử còn chưa sao?” Thượng Quan Khinh Vãn có liếc mắt nhìn , giả bộ lạnh lùng lên tiếng.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 117: Nữ nhân thiện biến, lời này giả
      Editor: VTVT



      Ánh trăng như nước, chấm thâm thúy lộng lẫy, lẳng lặng trút xuống bóng cây, ánh hạ ngưng bích thanh vết, lờ mờ chiếu vào chung quanh bích mặt, chiếu vào gò má Thượng Quan Khinh Vãn càng thêm nõn nà thanh thấu, cặp mắt ưng màu hổ phách trong suốt của Bạch Hoa Trần, cũng càng thêm thâm thúy u ám.

      "Đều nữ nhân thiện biến, lời này quả thực giả, tối hôm nay tại hạ vừa mới giúp Vãn Nhi nương đại ân, ngươi nhanh như vậy liền muốn trở mặt?" Khóe môi Bạch Hoa Trần khẽ nhếch, phác họa độ cong xinh đẹp.

      Thượng Quan Khinh Vãn chậm rãi thu hồi ánh mắt ngưỡng mộ, liếc sườn mắt cái, bất đắc dĩ khẽ thở dài : "Bạch công tử hảo... Bổn tiểu thư nhớ trong lòng, chỉ là ta đáp ứng Tam hoàng tử thể thân cận với ngươi, cho nên..."

      "Cho nên... Đêm nay chuyện ngươi lợi dụng tại hạ, kỳ thực trong lòng ngươi cho tới bây giờ đều xem tại hạ là bằng hữu, phải ?" Thanh nam nhân như rượu ngon bàn thuần hương mê người, trầm thấp truyền đến.

      Thượng Quan Khinh Vãn vốn tưởng tức giận, nghĩ tới vậy, khóe môi cười yếu ớt, tia ý cười lan tràn đến đáy mắt, căn bản nhìn ra dấu hiệu tức giận.

      Thượng Quan Khinh Vãn lắc đầu: "Bổn tiểu thư tuyệt đối có ý lợi dụng Bạch công tử, lần này ngươi giúp ta nhiều như vậy, trong lòng ta ngươi và Tam hoàng tử đều là bằng hữu, chính là... tại hai người các ngươi nháo đến nông nỗi này, thực làm ta khó xử."

      Nghe vậy, mắt ưng Bạch Hoa Trần u ám căng thẳng, khóe môi tươi cười hơi cứng đờ, nhưng rất nhanh liền khôi phục thần sắc tự nhiên, giọng trầm thấp nhàn nhạt cất lên: " đến thác, ... Gần đây tốt ?"

      Lúc này Thượng Quan Khinh Vãn có bỏ qua biểu tình biến hóa rất mặt , nghe hỏi Nam Cung Nguyên Thác, trong lòng khỏi nghiền ngẫm trong lòng hẳn cũng còn lo Nam Cung Nguyên Thác, mà Nam Cung Nguyên Thác căn bản cho phép nàng nhắc tới tên Bạch Hoa Trần, cũng thuyết minh sâu, hận chi thiết đạo lý.

      " nhiều ngày bởi vì Tam hoàng tử giúp ta thu xếp chuyện y quán, cảm xúc thoạt nhìn tạm ổn chút, chính là biết qua thời gian vội vàng này lại rảnh rỗi, tâm tình có phải lại biến hóa hay ..." Thượng Quan Khinh Vãn nhún nhún vai, bộ dạng ăn ngay .

      " tại chuyện y quán ở La Đắc như thế nào? Tại hạ nghe...rất nhanh thôi Vãn Nhi nương hòa thân gả đến Bắc Minh Quốc, giờ phút này thu xếp y quán, vạn nhất..." Giọng Bạch Hoa Trần trầm thấp lộ ra nhè thăm dò.

      còn chưa dứt lời, Thượng Quan Khinh Vãn liền hiểu ý , ý ngoài lời của là, nếu như Thượng Quan Khinh Vãn thực gả đến Bắc Minh, chuyện y quán chẳng phải tốn công vô ích sao.

      " có vạn nhất... Bổn tiểu thư tuyệt hòa thân đên Bắc Minh Quốc , Tam hoàng tử đáp ứng ta rồi, chuyện này thu phục, kế tiếp ta chỉ cần an tâm thu xếp chuyện y quán." Thượng Quan Khinh Vãn chắc chắn , bộ dáng định liệu trước.

      Nghe vậy, Bạch Hoa Trần cười mà , chậm rãi gật đầu, ánh mắt thâm thúy u ám lóe ra mũi nhọn bí hiểm.

      Thượng Quan Khinh Vãn nhìn , mắt thủy mắt lướt qua tia nghi hoặc, lên được là cảm giác gì, vị Bạch công tử này trước mắt có đôi khi làm cho người ta cảm giác rất kỳ quái, ràng chính là lão bản Ngưu Lang điếm, võ công lại cao cường, trong Ngưu Lang điếm này chỉ có bộ dạng tuấn mỹ, tựa hồ thân thủ cũng kém cỏi chút nào, thí dụ như tượng Cao Hùng như vậy ...

      "Bạch công tử trừ bỏ kỹ viện, có phải còn có sinh ý khà hay ?" Thượng Quan Khinh Vãn nhịn được hỏi, bằng làm sao có thể có nhiều bạc như vậy, thậm chí so với Tam hoàng tử còn muốn nhiều tiền hơn.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 118: Sau này còn gặp lại.

      Editor: tieudangnhi




      mỉm cười, hơi trêu tức :”Tiền kiếm được từ kỷ viện đủ cho tại hạ tiêu dùng, cần phải làm thêm chuyện khác nữa. Vãn nhi nương… Nếu còn tiếp tục chuyện nữa trời sáng mất, nam quả nữ ở chung chỗ cả đêm, biết chừng khi Thừa tướn đại nhân cùn phu nhân thấy tại hạ từ trong phòng ngươi ra, biết có cảm tưởng gì?”

      “Khụ… Bạch công tử nhanh !” Thượng Quan Khinh Vãn nghe nhắc nhở, mới nhất thời phát ra, liên tục xua tay thúc giục nhanh chóng rời , đúng lúc tối nay Thượng Quan Gìa ngủ lại ở Lê Ho uyển, vạn lần thể xảy ra phiền phức được.

      “Sau này còn gặp lại!” Khoé môi nâng lên, nhàn nhạt bỏ lại câu, dáng người cao lớn trong nháy mắt liền nhảy ra ngoài cửa sổ, giống như con cá trong biển sâu, rất nhanh liền biến mất ở tron bóng đêm.

      --- -----Dãy phân tuyến hoa lệ---- ---

      Nhìn theo bóng dáng của nam tử biến mất trong bóng đêm, Thượng Quan Khinh Vãn thấy thế mới nằm lại giường, mơ mơ màng màng mới vừa ngủ thoáng, liền nghe thấy Long Cửu đứng ngoài hành lang giọng kêu Thượng Quan Gìa :”Lão gia, trời canh tư, nên vào triều!”

      hồi lâu sau, mới nghe thấy tiếng động của Thượng Quan Gìa từ trong phòng Vân Tử Mạn ra, Vân Tử Mạn hình như cũng rời giường, mực đưa đến cửa viện, tiếng chuyện vụn theo yên tĩnh trong viện truyền đến, giọng điệu của hai người là ôn hoà.

      Mới vừa ngủ trời sáng hẳn, Thượng Quan Khinh Vãn ban đầu còn muốn tiếp tục ngủ thêm hồi, nhưng mà bởi vì trong lòn còn lo lắng chuyện quan trọng, cho nên chút cũng dám trì hoãn, rất nhanh liền từ giường đứng lên.

      “Nương, buổi sáng tốt lành!” Thượng Quan Khinh Vãn rửa mặt xong từ trong phòng ra ngoài, liếc mắt liền nhìn thấy Vân Tử Mạn tưới nước cho cây cảnh, mặt phụ nhân đỏ ửng, khí sắc thoạt nhìn rất tốt, nhất định là đêm qua phát sinh chuyện rất hoan hỷ.

      “Vãn nhi, buổi sáng tinh mơ con lại muốn đâu?” Vân Tử Mạn thấy dáng vẻ của nàng như muốn ra ngoài, đôi mi thanh tú khỏi nhíu lại, vẻ mặt liền đổi sang nghiêm nghị, tế nhu :”Phụ thân ngươi hôm qua qua, hôm nay con đừng đến chỗ nào hết…”

      “Vì sao?” Thượng Quan Khinh Vãn nao nao, Thượng Quan Gìa hôm nay đột nhiên giam cầm nàng, thực tại làm cho người có chút nghi hoặc, phải trước kia chỉ cần nàng đồng ý chuyện hoà thân, tuỳ ý cho nàng ra vào Thừa tướng phù hay sao?

      “Nương cũng biết vì sao, nhưng đây là ý của phụ thân con, con chỉ cần làm theo đó là được rồi.” Giọng của Vân Tử Mạn tuy là mềm , nhưng lại lộ ra tràn đầy chắc chắn, đối với mệnh lệnh của Thượng Quan Gìa cho tới bấy giờ nàng hề chất vấn, lấy phu vi thiên là bổn phận của người làm vợ.

      Thượng Quan Khinh Vãn khỏi đảo cặp mắt trắng dã, nàng thực hiểu được nữ nhân thời cổ đại vì sao chấp nhất như thế, bất luận là đúng hay sai, bất luận là có hợp lý hay , liền mù quáng thuận theo, giống như mẫu thân của nàng, cho tới bây giờ đều là nhẫn nhục chịu đựng, có nửa lời phản kháng.

      biết. Nữ nhi chỉ là muốn đến Đỗ Uyên uyển cảm tạ nhị nương, đêm qua nếu phải nhờ nàng đứng ra giúp nữ nhi chuyện, chỉ sợ phụ thân vẫn tin tưởng nữ nhi là trong sạch.” Thượng Quan Khinh Vãn giống như quả cà tím bị đánh, nhất thời liền ủ rũ, ban đầu còn tính buổi chiệu ra ngoài tìm tam hoàng tử cùng đến cửa tiệm mới nhìn thử, tại nàng cũng muốn bắt tay vào chuyện của y quán.

      Nghe nàng muốn đến Đỗ Uyên uyển đáp tạ nhị phu nhân, Vân Tử Mạn liên tiếp gật đầu :”Vãn nhi, chuyện này con lo lắng đúng là chu toàn, đêm qua nhị nương con có thể đứng ra chuyện giúp con, đúng là dễ, lát con tới đó nhất định phải cảm tạ nàng ấy tốt.”

      “Nữ nhi hiểu, nương, ngài cứ yên tâm .” Thượng Quan Khinh Vãn xem như ứng phó .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 119: Lén giao dịch.

      Editor: tieudangnhi




      Đỗ Uyên uyển, Thượng Quan Khinh Vãn mới đến nơi liền nhìn thấy Long Cửu, mắt thuỷ lướt qua tia kinh ngạc, bởi vì phía sau Long Cửu là hai gã thị vệ, hai gã thị vệ trái phải áp giải người, là nam tử tướng mạo trẻ tuổi, ánh mắt lộ ra cổ tà khí nhàn nhạt, chỉ thấy khi ánh mắt của nam tử từ người nàng xẹt qua, đáy mắt toát ra vẻ kinh diễm.

      “Đại tiểu thư buổi sáng tốt lành.” Long Cửu khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.

      “Long Cửu, ngươi phải theo giúp phụ thân ta lâm triều sao?” Ánh mắt Thượng Quan Khinh Vãn nghi hoặc, khỏi hỏi.

      “Lão gia lệnh thuộc hạ về phủ trước, kiểm tra chuyện tên côn đồ mà nhị phu nhân tối hôm qua…” Vẻ mặt Long Cửu đổi sắc đáp.

      Thượng Quan Khinh Vãn gật đầu, thuận thế lại nhìn đánh giá tên nam tử trẻ tuổi kia, trong lòn thầm nghiền ngẫm, tốc độ này của Thượng Quan Gìa đúng là quá mau, chỉ là biết ở chỗ nhị phu nhân có chuẩn bị chu toàn hay .

      --- -----Dãy phân tuyến hoa lệ---- -----

      Hoa quế toả hương, cả toà tiểu uyển đều tràn ngập hương vị thơm mát dễ chịu, Thượng Quan Khinh Vãn được nha hoàn dẫn vào thiên thính, Xuân Hồng ngồi ở nơi này thưởng trà, thoạt nhìn càng giống như là đợi người.

      “Đại tiểu thư đến! Ngồi ---“ Ánh mắt Xuân Hồng lộ ra tia dị sắc nhàn nhạt, lườn nha hoàn cái, nha hoàn kia liền thức thời lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại nàng cùng Thượng Quan Khinh Vãn, tiếng của phụ nhân lại vang lên :”Chuyện kia.. Đại tiểu thư cho những người khác biết chứ?”

      “Nhị nương yên tâm, chuyện này Khinh Vãn chôn nó vào trong bụng, cũng tuyệt đối đối với bất luận kẻ nào thổ lộ dù chỉ là nửa lời.” Ánh mắt của Thượng Quan Khinh Vãn lướt qua tia giảo hoạt, nếu phải bởi vì trong tay của nàng có nhược điểm của nhị phu nhân, Xuân Hồng làm sao có thể vào tối hôm qua ở trước mặt mọi người nêu tội của tam phu nhân, cũng muốn đứng ra giúp nàng chuyện.

      “Hi vọng đại tiểu thư có thể lời giữ lời.” Xuân Hồng nhàn nhạt, nhìn như rất thoải mái uống trà, mặt mày lưu chuyển lại có thể nhìn ra được nội tâm phức tạp của nàng, nàng làm sao cũng ngờ bí mật của mình bị Thượng Quan Khinh Vãn phát , hơn nữa nha đầu kia còn chút nào che lấp mà đối với mình đưa ra cầu, muốn Xuân Hồng ngay trước mặt Thượng Quan Gìa đứng rat hay nàng ta chuyện.

      Chuyện này nếu là lên kế hoạch, đương nhiên chỉ là chuyện đơn giản như vậy, nữ nhân khôn khéo như Xuân Hồng, làm việc quan trọng nhất chính là chu toàn, nếu lưu dấu vết chứng tỏ Thượng Quan Khinh Vãn là trong sạch, cũng còn phải làm cho tình thoạt nhìn chân có thể tin tưởng, cho nên trước đó nàng cũng phải phí công sức chuẩn bị, chuyện tối hôm qua tất cả đều là do nàng tự biên tự diễn.

      “Bổn tiểu thư tuyệt đối là người giữ chữ tín, nhị nương cứ việc yên tâm. Chỉ là… Tên côn đồ vừa rồi… Lại là chuyện gì xảy ra vậy?” Thượng Quan Khinh Vãn trong lòng có chút nghi hoặc, nếu phải vì lòng nàng biết , cũng bị lời kia của nhị phu nhân lừa mất rồi, bất quá nghe qua quả rất chân .

      đời này… Đa số mọi chuyện đều có thể dùng bạc xử lý, người kia chẳng qua là ta dùng bạc thuê đến thôi, nhiều lắm cũng chỉ là chịu chút đau đớn về da thịt, nhưng nhà già trẻ đều còn chờ miếng cơm!” Xuân Hồng bình thản trả lời nghi vấn của nàng, giớng như đến chuyện liên quan gì cả.

      Giờ khắc này, Thượng Quan Khinh Vãn cũng thể dùng ánh mắt khác đánh giá phụ nhân trước mắt lần nữa, nhìn nàng ta thường ngày lộ sâu cạn, kỳ thực thê thiếp trong tứ phòng người có thủ đoạn nhất chắc hẳn cũng chính là vị nhị phu nhân này, khó trách Thượng Quan Gìa lại đem chuyện làm ăn giao cho nàng nắm giữ, nam nhân này quát tháo bên ngoài mấy năm nay, ánh mắt nhìn người dùng người cũng quả là rất độc đáo.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :