1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích nữ bận rộn - Vũ Tịch Nhan (24/300) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 21: Thủ Cung Sa

      Ninh thị và Thẩm Tĩnh Sơ trở lại Cẩm Uyển, Ninh thị liền hạ lệnh Bảo đến Điệp Uyển gọi Trương di nương và Thẩm Tĩnh Di đến. Đợi Trương di nương cùng Thẩm Tĩnh Di vào gian trong, Ninh thị liền phân phó người gác bảo mật, tránh người nghe thấy, đợi tất cả nha hoàn lui ra, rồi lớn tiếng quát “Quỳ xuống!”

      Trương di nương vừa đến thấy sắc mặt Ninh thị u ám, biết có chuyện nhưng chưa từng thấy Ninh thị nghiêm khắc như hôm nay, sợ tới mức hai chân mềm nhũn, nhanh chóng quỳ xuống, nghi hoặc nhìn Ninh thị. Thẩm Tĩnh Di mặc dù cũng khó hiểu nhưng chỉ phải cùng quỳ xuống.

      “Phu nhân, biết thiếp làm sai chuyện gì ạ?” Trương di nương cẩn thận hỏi

      Chẳng lẽ việc kia bị phu nhân phát ?

      Ninh thị nhìn nàng mà chằm chằm nhìn Tĩnh Di, ngữ điệu nghiêm khắc “Di nhi, hôm nay ngươi có ra khỏi cửa ?”

      Thẩm Tĩnh Di trong lòng kinh hoảng, nửa người đổ mồ hôi lạnh, cũng may nàng chuẩn bị vẹn toàn “Bẩm mẫu thân, hôm nay Tĩnh Di quả ra ngoài chút”

      Ánh mắt Ninh thị lại sắc bén thêm “Vậy ngươi có từng đến khách sạn Duyệt lai?”

      Thẩm Tĩnh Di cố gắng trấn tĩnh “Vâng, Tố Xảo giúp con mua ít đồ, đường con thấy mệt nên nghỉ tạm ở khách sạn lại, ngờ gặp cháy, Tĩnh Di bị xô đẩy nên có chút mất dáng vẻ…”

      Nàng ta ngẩng đầu, nghi vấn hỏi lại “Mẫu thân làm thế nào biết được?”

      Hoàn hảo là nàng ta dự tính trước, hôm nay hỗn loạn như vậy, nàng ta cũng dám chắc bị người khác nhìn thấy, nếu có việc gì là tốt nhất nhưng nếu bị nhìn thấy cũng có ứng phó được.

      sắc bén trong mắt Ninh thị giảm vài phần, hay chỉ là chuyện hiểu lầm? Di nhi vừa vặn đến khách sạn, lại vừa gặp cháy nên mới chạy ra làm quần áo chỉnh tề?

      Duyệt lai khách sạn quả là chỗ ăn uống, lầu hai mới là phòng tạm nghỉ.

      Chỉ là, quần áo chỉnh tề…

      Ninh thị trong mắt u vài phần, đem Tố Xảo gọi đến, kêu nàng ta tường thuật lại chuyện xảy ra hôm nay.

      “Hôm nay Bát tiểu thư dẫn nô tỳ đặt mua chút đồ, đường Bát tiểu thư kêu mệt nên đến Duyệt Lai khách sạn nghỉ chân chờ nô tỳ. Nô tỳ đặt mua xong quay lại khách sạn gặp tiểu thư” Tố Xảo đem tình từ đầu đến cuối lại.

      Chỉ là Tố Xảo trong thời gian này ở bên, Di nhi rốt cuộc là cùng người hẹn hò tư tình hay chỉ là nghỉ chân uống trà, vẫn thể biết được. Lại thể nào đến Khách sạn Duyệt Lai mà điều tra tiểu nhị được. Nếu việc này truyền ra ngoài, Di nhi hẳn là có mặt mũi nào gặp người khác được.

      Ninh thị trầm ngâm “Bảo , ngươi kiểm tra cánh tay của Bát tiểu thư”

      Bảo nhận lệnh, hiểu ý của nàng. Trương di nương quỳ cảm thấy hốt hoảng, phu nhân người hoài nghi trong sạch của Di nhi?
      Bảo đến trước mặt Tĩnh Di “Bát tiểu thư, đắc tội” liền vén tay áo nàng ta lên xem xét cẩn thận.\

      Nhìn thấy chấm đỏ này, dùng sức chùi cũng phai nhạt, tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái nhưng vẫn nghi ngờ được, bèn buông tay nàng ta ra, quay lại bẩm với Ninh thị “Bẩm phu nhân, thủ cung sa vẫn còn”

      Tĩnh Sơ nhìn chằm chằm động tác của Bảo , nàng vốn dĩ cho là thủ cung sa của Thẩm Tĩnh Di sớm còn, thông thường trải qua chuyện kia hẳn là phải từ từ biến mất chứ, chẳng lẽ Tĩnh Di và Lý Thế Hành còn chưa thân mật đến thế?

      có khả năng? Đừng Thẩm Tĩnh Di từng với nàng, cho dù nàng chưa từng chứng kiến nhưng chuyện hôm nay ngoài dự đoán của nàng.

      Thẩm Tĩnh Di rốt cuộc làm thế nào.

      Ninh thị ngược lại thở phào nhõm, nếu biết phải phòng chuyện kia lộ ra, liên lụy Tĩnh Sơ thanh danh “Như vậy là tốt rồi”. Nàng nghiêm mặt “Di nhi, hôm nay ngươi quần áo chỉnh tề chạy ra khỏi khách sạn Duyệt Lai, ngươi cũng biết nếu bị người khác nhìn thấy, danh dự của ngươi ra sao? Danh dự Thẩm phủ như thế nào? Ngươi sau này còn phải lập gia đình? Nữ nhân phải biết chú trọng thanh danh chứ? Ngươi có hiểu ?”

      Thẩm Tĩnh Di cắn chặt hai môi, giống như bị ủy khuất lớn , rưng rưng “Tĩnh Di biết”

      Ninh thị phất tay “Lui , về suy nghĩ lại cho kỹ

      Trương di nương cùng Thẩm Tĩnh Di đứng dậy rời .

      Trở lại Điệp uyển, Trương di nương cho người lui xuống hết, trong phòng chỉ còn hai mẹ con, lớn tiếng hỏi “Di nhi, hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vì sao phu nhân phải kiểm tra thủ cung sa của ngươi? Ngươi nhất định được làm ra chuyện tổn hại thanh danh đâu đấy!”

      Trương di nương rất ít khi nghiêm khắc với nàng ta, nhưng Ninh thị hôm nay dã hoài nghi, nàng cũng để cho Trương di nương lại hoài nghi mình, bèn cắn răng “Ta cũng biết, chỉ sợ là mẫu thân cố ý làm khó dễ thôi”

      “Cố ý làm khó dễ?” Trương di nương biết đươc thủ đoạn làm sao lên được giường của Thẩm Hoằng Uyên, tự dưng cũng phải dễ bị lừa “Nếu phu nhân cố ý làm khó, cho lui hết hạ nhân ra, cách khác, ngươi mới là thanh danh khó giữ…”

      Thẩm Tĩnh Di oán hận “Mẫu thân đương nhiên là vì Thẩm gia thể diện thôi, Sơ tỷ nay đối xử với ta khác xưa, khẳng định là nàng trước mặt mẫu thân xấu ta…”

      Trương di nương suy nghĩ lại chút, từ lúc Tĩnh Sơ tỉnh lại về sau, quả có điểm giống trước kia, sắc mặt giãn ra vài phần,
      “Mặc kệ nàng ta thế nào, ngươi phải làm tốt chuyện của mình, đừng cho người ta bắt được nhược điểm, biết chưa?”

      Thẩm Tĩnh Di cúi đầu, trong mắt hận ý càng đậm “Tĩnh Di biết”

      “Còn nữa, ngươi…” trương di nương vẫn có vài phần nghi ngờ “Ngươi hôm nay quả mua đồ? có hẹn hò nam nhân?”

      “Di nương!” Thẩm Tĩnh Di đánh gãy lời “Người khác tin ta cũng được, nhưng ta là do người sinh ra mà…”

      Trương di nương thế này mới chớp chớp mắt, mặc kệ thế nào, thanh danh nữ nhi là quan trọng nhất, tuy rằng nữ nhi nàng ta sinh ra chỉ là thứ nữ, nhưng tốt xấu cũng là nữ nhi Thẩm gia, tương lai vẫn có thể gả cho người trong sạch, chỉ cần nàng ta hầu hạ phu nhân tốt, phu nhân hẳn bạc đãi Tĩnh Di.

      “Di nương biết ngươi ngoan, có là tốt nhất” nghi ngờ nữ nhi của mình, Trương di nương có chút áy náy “Hôm nay ngươi cũng mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi

      “Vâng” Thẩm Tĩnh Di vâng lời.

      Vừa trở lại phòng, Thẩm Tĩnh Di liền đem hết bộ ấm trà bàn quăng xuống, nghe được tiếng đổ vỡ va chạm mới thở hổn hển, giải tỏa được oán khí trong lòng. Tố Xảo thấy vậy liền nhanh tiến tới “Tiểu thư à, người đừng nóng giận, ồn ào quá coi chừng phu nhân biết được”

      Thẩm Tĩnh Di nghe vậy mới cố gắng nén nhịn, nghiến răng nghiến lợi “Khuất nhục hôm nay ngày sau ta nhất định hoàn trả gấp bội lần!”

      Tố Xảo nhíu mày, có chút lo lắng “Tiểu thư, cứ như vậy cũng phải là biện pháp, chỉ sợ ngày nào đó phu nhân biết được. Về phía điện hạ bên kia, vẫn là tạm thời gặp, tránh đầu sóng ngọn gió”

      “Ta tự có chừng mực” Lý Thế Hành bên kia chắc chắn gần đây thể gặp rồi, chờ thời gian này qua . bực mình là chuyện gì hôm nay cũng suôn sẻ, vất vả lắm mới có cơ hội gần gũi Lý Thế hành, lại bị người khác làm cho thành, trở về phủ còn bị Ninh thị chất vấn suýt bị lộ.

      Nếu phải từ lúc cùng Lý Thế Hành thân mật, nàng ta phát thủ cung sa dần biến mất, Tố Xảo dùng châm đâm thủng da, lấy huyết đỏ lên, tạo thành cái màu đỏ tươi ngụy tạo, chỉ sợ là ngày hôm nay qua được đây, nàng cũng bị gia pháp Thẩm gia xử lý!

      THẩm Tĩnh Sơ này, ngày càng chấp nhận được. Nhớ tới chuyện Lý Thế Hành phân phó, trong lòng lại phiền chán.
      Nàng ta quả lo lắng Sơ tỷ tỷ này cướp Điện hạ thương của nàng.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 22: Ngất

      “Mẫu thân” Đợi mẹ con Trương di nương rời , Thẩm Tĩnh Sơ nhíu mày “Con dám khẳng định nàng ta còn tấm thân xử nữ đâu”

      “Cái gì?” Ninh thị kinh hoảng, sắc mặt trầm xuống “Tĩnh Sơ, lời này vạn lần thể bậy, thanh danh nữ nhân rất quan trọng, huống chi nàng là muội muội ngươi”

      Thẩm Tĩnh Sơ sắc mặt nghiêm nghị, thận trọng “Mẫu thân, Tĩnh Sơ tự nhiên dám oan uổng muội muội, vô duyên vô cơ khiến thanh danh nàng ta bị tổn hại, chỉ là việc hôm nay, giải thích quá gượng ép. Cho dù là cháy cũng đến mức quần áo chỉnh, lệch lạc như thế. Tại sao thấy những người khác bối rối như vậy?”

      “Nhưng mà…” Tĩnh Sơ quả có lý, nhưng mọi việc đều phải có chứng cứ “Thủ cung sa của nàng ta vẫn còn mà…”

      Tĩnh Sơ cũng có chút khó hiểu vì sao thủ cung sa của nàng ta vẫn nguyên vẹn. Nàng ta rốt cuộc dùng phương pháp gì?

      Bảo lúc này mới mở miệng bẩm “Phu nhân, nô tỳ mới vừa rồi kiểm tra thủ cung sa của Bát tiểu thư, tuy rằng còn nhưng lại có điểm giống với thủ cung sa bình thường, quái dị được”

      “Sao?” Ninh thị ngẩng đầu nhìn Bảo , trong mắt có chút khác thường “quái dị là sao?”

      “Dường như…” Bảo cố gắng nhớ lại hình ảnh vừa rồi “ hơn bình thường, màu sắc cũng quá mức ràng”

      “Nhưng khi nô tỳ xoa cũng bị phai …” Bảo giải thích tiếp.

      “nếu có thể kêu mama nghiệm thân là tốt nhất…Là là giả, nghiệm thân là biết chính xác nhất” Thẩm Tĩnh Sơ thấp giọng.

      Ninh thị nghe được lời nàng “Vạn vạn thể!”

      Hôm nay sai Bảo kiểm tra thủ cung sa của Di nhi là làm tổn thương thể diện của nàng ta rồi, huống hồ thủ cung sa của nàng ta vẫn còn, nếu lại cho mama kiểm tra thân thể nàng ta, chỉ sợ làm bị thương Di nhi, rồi từ đó về sau sứt mẻ tình cảm hơn nữa.

      Đương nhiên bản thân Ninh thị cũng chẳng có bao nhiêu tình cảm với thứ nữ này, nhưng bản thân là chính thất, dù đối xử với thứ nữ như con ruột cũng thể xử như vậy, chắc chắn bị trách móc nặng nề vì làm tổn hại thanh danh thứ nữ.

      Huống chi mặc kệ kết quả ra sao, đều là sai ở mẫu thân nàng. Nếu Di nhi còn là xử nữ nàng bị gán danh ác phụ tâm tư tàn nhẫn, ý đồ vu oan trong sạch thứ nữ, nếu là Di nhi còn là xử nữ

      Chỉ sợ là Thẩm phủ trận phong ba bão táp, mà nàng là mẹ cả nhưng biết cách quản giáo, làm nhục gia phong Thẩm gia, mà nỗi nhục này vô phương cứu vãn.

      Thẩm Tĩnh Sơ đương nhiên hiểu lo lắng của Ninh thị, nàng cũng biết lúc này nên hành động thiếu suy nghĩ, chỉ khuyên nhủ “Mẫu thân tuy rằng lúc này nghiệm thân nhưng hẳn là nên tìm người quan sát hành động của muội muội, tránh nàng ta làm ra chuyện gì sai lầm. Mẫu thân, nếu nàng ta còn trong sạch, tương lai gả tới nhà chồng bị phát chẳng phải còn tổn hại mặt mũi Thẩm gia hơn sao, đến lúc đó là thể cứu vãn được đâu!”

      Ninh thị ngẫm lại, thấy Tĩnh Sơ cũng có lý, bèn thở dài “Giám thị ra sao? thể nào phái thêm người hầu hạ nàng ta được? Như vậy quá lộ liễu, nha hoàn bên người nàng ta lại thể thu mua…”

      Thẩm Tĩnh Sơ nhìn về phía Bảo , “Cẩm Uyển có người nào thân thích hầu hạ bên chỗ mặt Di muội?”

      Bảo suy nghĩ lát “Quất Hồng, biểu muội của Cam Thảo, đều là hầu hạ Bát tiểu thư nhưng bất quá chỉ là nha hoàn tam đẳng, có tư cách hầu hạ thân cận”

      Thẩm Tĩnh Sơ ngại, chỉ cần là nha đầu hầu hạ trong viện Di muội là được. cần là người hầu hạ quá gần gũi, ngược lại càng dễ khiến người ta nghi ngờ. Bảo , ngươi với Quất Hồng đến thuyết phục Cam Thảo

      “Chẳng qua…” Bảo có hơi do dự: “Quất Hồng là ban đầu lão phu nhân ban cho phu nhân, nô tỳ lo là…”

      Bảo còn chưa dứt lời, Ninh thị cũng thấy được nỗi lo này, Quất Hồng thực tế là nha hoàn lão phu nhân an bài làm thông phòng cho Thẩm Hoằng Uyên, cũng là cơ sở ngầm bà xếp vào Cẩm Uyển, Cẩm Uyển gió lay cỏ động gì Quất Hồng đều báo cho lão phu nhất biết, tự nhiên là trung thành với lão phu nhân.

      sao?” Tĩnh Sơ hai mắt sáng “Nếu như vậy càng nên dùng Quất Hồng”

      “Vì sao?” Ninh thị nghi hoặc “Tĩnh Sơ sợ Quất Hồng giữ bí mật sao?”

      Nàng mỉm cười “Nàng ta giữ bí mật, làm cho lão phu nhân biết được càng tốt, như vậy mẫu thân cần phải gì, tránh bị tiếng là xấu người khác. Nếu tổ mẫu biết việc này, nhất định bỏ qua, vì danh dự Thẩm gia, sao có thể bị bôi nhọ bởi thứ nữ nho được…”

      Ninh thị ngẫm lại thấy cũng hợp lý, nếu lão phu nhân ngầm biết được hoài nghi của bản thân, hẳn cần mình phải làm gì cả, Tĩnh Sơ chiêu này quả là cao chiêu!

      Nghĩ đến đây, nàng hạ lệnh Bảo nhanh thực , khoan khoái giải được nỗi sầu lo.

      Vừa ngồi vào chỗ lại nghe tiếng thét chói tai.

      “A…”

      Trong chốc lát lại là thanh hỗn loạn lộn xộn.

      “Ngươi là mẫu thân ác độc….ngược đãi kế nữ…” Tiếng kêu càng thê lương

      Ninh thị nhíu mày, sai Hương Thảo xem xem chuyện gì xảy ra, bên tay cầm miếng mứt ô liu mà Trương di nương mang tặng hôm trước bỏ vào miệng, bên “Hôm nay là ngày có lắm chuyện, Minh uyển kia náo loạn lớn vậy cũng biết là vì sao…May mắn Di nhi có người theo dõi, Lam nhi có Nghiêm mama quản giáo, Thu nhi là nương biết nghe lời, mấy thứ nữ này chắc làm ra được chuyện gì nghiêm trọng…Chỉ là Lam nhi kia hiểu quy củ, ta nếu là quản giáo quá nghiêm ngặt lại bị lên án là trách móc nặng nề thứ nữ”

      Thẫm Tĩnh Sơ cười “mẫu thân hôm qua làm tốt lắm mà. Hơn nữa ngay cả tổ mẫu cũng ưa Lưu di nương, mẫu thân chỉ cần tỏ ra hào phóng dịu dàng, chỉ có tổ mẫu phải nhìn người với con mắt khác mà ngay cả phụ thân cũng đối đãi với người khác xưa!”
      Nhắc tới Thẩm Hoằng Uyên, Ninh thị buồn bã “Nhưng Lưu di nương kia mang thai…”

      Thẩm Tĩnh Sơ bĩu môi “Bất quà là di nương mang thai thôi mà, di nương có sinh nhiều con cũng là thứ nữ, cũng thể trèo lên đầu mẫu thân được, huống chi mẫu thân cũng còn có thể sinh nở được, tại sao phải lo lắng?”

      Mấu chốt lúc này là làm cho Ninh thị điều dưỡng thân mình tốt lên , mẫu thân của nàng nhất định phải khỏe mạnh sống lâu, tuyệt đối được lặp lại bi kịch kiếp trước!

      Ninh thị bỗng nhớ tới ôn nhu và hòa hợp với Thẩm Hoằng Uyên hôm qua, khỏi đỏ mặt, trong lòng vẫn lo lắng “Cũng biết phụ thân ngươi khi nào lại đến nữa…”

      Nếu Lưu di nương mang thai, có lẽ còn đến Cẩm uyển được vài lần nữa, nhưng hôm nay…

      nghĩ ngợi, Hương Thảo vào thấp giọng thưa “Thất tiểu thư ở Minh uyển chống đối Nhị phu nhân, vừa bị Nhị phu nhân trách phạt…”

      Ninh thị khẽ nhíu mày, chống đối huyên náo như vậy sao? Lại hỏi thêm “Hình như là Thất tiểu thư đồng ý hôn Nhị phu nhân an bài cho nàng…”

      Ninh thị hiểu , chi thứ hai Thích thị phải là nguyên phối của Nhị lão gia, chỉ là kế thất, là người sắc bén khôn khéo, thường chèn ép gắt gao nhóm thứ nữ, với kế nữ Thẩm Tĩnh Tuyết tuy đến mức “tệ bạc” thanh danh nhưng người sáng suốt đều thấy Thích thị ngầm chèn ép Thẩm Tĩnh Tuyết, lúc này chắc chắn là cho nàng ta hôn tốt, mới làm cho nàng ta náo loạn lớn như vậy.
      Trong vừa nghĩ, bụng lại quặn đau, đau còn mãnh liệt hơn so với hôm qua.

      Ninh thị cuộn người lại, muốn đè bụng lại mà người cũng có sức, run rẩy toàn thân. Thẩm Tĩnh Sơ thấy vậy liền sai Hương Thảo gọi thầy thuốc, sai nha hoàn chuẩn bị nước ấm, Ninh thị đau đớn ngừng, trong bụng quặn lại dứt, trán và toàn thân rịn mồ hôi. Ninh thị cắn môi đến chảy máu nhưng đau đớn vẫn giảm, cuối cùng chịu nổi nữa ngất .

      “Mẫu thân!” Thẩm Tĩnh Sơ kinh hoảng

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 23: Thẩm Hoằng Uyên ôn nhu

      Thẩm Hoằng Uyên vừa hồi phủ nghe tin Ninh thị đau đến ngất , bèn vội vàng hướng đến Cẩm uyển. Vào buồng trong, thấy Ninh thị mặt mũi tái nhợt nằm giường, đoi mi thanh tú nhíu lại, dường như chịu đựng đau đớn kinh khủng.

      Thẩm Tĩnh Sơ thấy vào bèn đứng dậy hành lễ “Phụ thân”

      Thẩm Hoằng Uyên lên tiếng “Mẫu thân ngươi bị sao vậy? Thầy thuốc sao?”

      Nàng rưng rưng nước mắt, cắn môi “Thầy thuốc xem qua nhưng cũng được lý do, chỉ mẫu thân bị tổn hại nguyên khí, châm cứu lát rồi cho thuốc uống”

      Kiếp trước mẫu thân chính là bị như vậy, đầu tiên là đau bụng, sau đó là đau tim, rồi thân thể ngày kém, thỉnh rất nhiều thầy thuốc xem bệnh nhưng cũng phát được gì, chỉ mẫu thân thân thể tốt, dương khí suy giảm, uống thuốc bổ cỡ nào cũng chữa được.

      Chẳng lẽ kiếp này mẫu thân vẫn tiếp tục bị tra tấn hay sao?

      nguyên nhân?” Thẩm HOằng Uyên nhíu mày “Nếu thầy thuốc này chữa được liền đổi người khác chữa trị cho mẫu thân ngươi

      “Phụ thân…” Tĩnh Sơ cúi đầu bẩm “Kỳ tối qua mẫu thân bắt đầu đau bụng, chẳng qua phụ thân khó có lúc rảnh đến Cẩm uyển nên người muốn làm phụ thân mất hứng, cho Tĩnh Sơ bẩm với người…”

      Tối hôm qua? Thẩm Hoằng Uyên chau mày.

      Tối qua Ninh thị nhu thuận mềm mại nghe theo , mà tối qua biết có bị trúng tà mà cực thích Ninh thị, buông tay, chưa từng ăn ý tận hứng như vậy, làm cho có chút cầu quá đáng.

      Vậy mà lúc này, nghe Tĩnh Sơ lại hôm qua Ninh thị bị đau bụng. Vậy là hôm qua nàng ta nhịn đau để hầu hạ ?

      Nhìn ánh mắt Ninh thị, khỏi thương tiếc nàng thêm vài phần.

      Thẩm Hoằng Uyên ngồi xuống mép giường, lấy chăn đắp lên người Ninh thị, nhìn sắc mặt nàng xanh trắng, bỗng phát quả
      Ninh thị cũng rất xinh đẹp, da thịt như ngọc, đôi mi thanh tú, môi đào mọng đỏ, chỉ tiếc là sắc mặt hơi tái nhợt.

      Ninh thị chợt rung rung lông mi, khó khăn mở mắt ra.

      “lão gia”

      Nàng dự đoán được mở mắt ra lại nhìn thấy đầu tiên là Thẩm HOằng Uyên, có chút mê mang, thoạt nhìn càng có vẻ kiều mềm mại.

      “Thư Hủy, tỉnh lại là tốt rồi” Thẩm Hoằng Uyên cầm bàn tay lạnh ngắt của nàng “Ngươi phải bảo dưỡng thân thể cho tốt, nhớ lần sau phải cho ta biết, đừng cố miễn cưỡng”

      Ninh thị quay đầu nhìn Tĩnh Sơ, hiểu được Thẩm Hoằng Uyên biết chuyện hôm qua, bỗng thấy bối rối, sắc mặt ửng đỏ, càng xinh đẹp hơn vài phần “Thiếp thân… có miễn cưỡng…”

      Thẩm Hoằng Uyên bất giác “Tối nay ta ở đây với nàng…”

      Ninh thị thụ sủng nhược kinh “Như vậy sao được? Theo lý là thiếp phải hầu hạ lão gia…”

      Thẩm Hoằng Uyên vỗ vỗ bàn tay nàng “ sao, nàng cứ nghỉ ngơi cho tốt .”

      Thẩm Tĩnh Sơ lặng lẽ lui ra, để lại gian riêng cho hai người, lại sai người bẩm lão phu nhân bệnh tình của Ninh thị, cũng vì Ninh thị khỏe nên nàng cần phải hầu hạ, thể dùng bữa cùng lão phu nhân, xin lão phu nhân thứ tội. Lão phu nhân tất nhiên thể trách nàng, khen ngợi nàng có hiếu, còn phái người tặng thêm thuốc bổ linh chi, dặn dò Ninh thị cố gắng dưỡng bệnh, miễn cho Ninh thị thỉnh an ngày mai.

      Thẩm Tĩnh Sơ đứng ở sân chờ Thẩm Nguyên Huân về hỏi chuyện tối qua nhờ tìm Long Ngâm Nguyệt xem bệnh cho mẫu thân.Hôm nay mẫu thân bệnh tình có biến, chỉ sợ là cần phải giục ca ca nhanh chóng tìm Long Ngâm Nguyệt xem bệnh, nếu kéo dài hơn sợ rằng có thần y cũng bất lực chữa khỏi.

      Nghĩ tới bệnh tình của mẫu thân, tim nàng đau thắt. biết mẫu thân bị bệnh nặng cỡ nào nàng cũng muốn chữa khỏi cho mẫu thân, nhất định để bản thân phải tiếc nuối!!

      mình đứng trầm tư dưới tàng cây quế, bắt gặp Trương di nương và Tĩnh Di tới thỉnh an, Trương di nương nhìn thấy nàng vội hỏi “Lục tiểu thư, thân thể phu nhân sao chứ?”

      Khuôn mặt ưu tư giống như quả rất lo lắng cho Ninh thị.

      Thẩm Tĩnh Sơ thản nhiên quét mắt nhìn nàng “ sao rồi, trương di nương có lòng”

      Tĩnh Di phía sau Trương di nương hoảng sợ “Sơ tỷ tỷ”

      Thẩm Tĩnh Sơ mặc kệ nàng ta “Mẫu thân tại cần tĩnh dưỡng, các ngươi đừng quấy rầy”

      Thẩm Tĩnh Di tính gì đó bị Trương di nương giành “Lục tiểu thư, hôm qua Di nhi có khuyên được Tứ tiểu thư, làm cho Lục tiểu thư kinh hoảng là Di nhi lỗi, thỉnh tiểu thư khoan hồng đại lượng, tha thứ cho lỗi lầm của Di nhi. việc hôm nay cũng chỉ là hiểu lầm, Lục tiểu thư xin đừng để bụng”

      Thẩm Tĩnh Di giống như trước ki, bộ dáng vâng lời và vô tội.

      Nếu là kiếp trước, nàng sớm cùng nàng ta so đo mấy việc nhặt này, nhưng chính là kiếp này như vậy, Thẩm Tĩnh Di là kẻ phản bội, thu mua nha hoàn bên cạnh nàng, lòng dạ ác độc ràng như thế, nàng làm sao tha thứ được?

      Tĩnh Sơ ngoài miệng vẫn thản nhiên “Việc này liên quan gì đến Di muội, ta trách nàng”

      Trương di nương nhàng thở ra, bên nắm tay Thẩm Tĩnh Di bên tính nắm tay Tĩnh Sơ, muốn hay người cùng nắm tay nhau
      “Như vậy là tốt, hai tỷ muội sau này vẫn đồng lòng…”

      Thẩm Tĩnh Sơ lại đổi sắc mặt, nhàng rút tay khỏi tay Trương di nương, Trương di nương nhất thời đứng lặng, biết nên tiếp tục thế nào, Thẩm Tĩnh Di cũng ngẩn người.

      Lục tiểu thư bắt đầu từ khi nào nảy sinh khúc mắc với mẹ con nàng ta?

      Thẩm Tĩnh Sơ lướt mắt nhìn qua mẹ con Trương di nương, tươi cười “KHương di nương, Thu muội tới”

      Trương di nương ngượng ngùng thu tay, Thẩm Tĩnh Di khôi phục nụ cười, trong mắt lóe qua cơn giận.

      Khương di nương tiến lên hành lễ, cung kính “Phu nhân thân mình có tốt ?”

      Thẩm Tĩnh Sơ “Mẫu thân ngủ rồi”

      KHương di nương tiếp lời “Biết phu nhân thân mình tốt, thiếp mượn hoa kính phật, đem ít tổ yến hôm qua phu nhân ban cho chế biến thành ít cháo, hi vọng phu nhân thân mình sớm hồi phục”

      Nha hoàn bên người tiến đến, Tĩnh Sơ sai nàng ta đem vào buồng trong, “Khương di nương có lòng, Tĩnh Sơ thay mẫu thân đa tạ”
      Khương di nương chỉ Thẩm Tĩnh Thu phía sau “Thu nhi tỉnh lại rồi đều quên hết chuyện trước kia, ngay cả quy củ cũng hiểu, hôm nay mới làm ra chuyện xấu hổ như vậy, thỉnh xin Lục tiểu thư tức giận, hi vọng về sau tiếp tục chỉ bảo cho Thu nhi”

      Thẩm Tĩnh Sơ thoáng nhìn qua Tĩnh Thu ngoan ngoãn vâng lời, ấn tượng đối với nàng ta kém, gật đầu “Ta thân là tỷ tỷ, đương nhiên chiếu cố muội muội”

      Khương di nương nhàng thở ra, nhanh cảm ơn “Cảm ơn Lục tiểu thư. Thiếp quấy rầy nữa” rồi dẫn Tĩnh Thu cáo lui.

      Trương di nương hơi ghen tỵ nhìn mẹ con KHương di nương, đồng thời cảm thấy khó hiểu, vì sao Thẩm Tĩnh Sơ lại đối xử với bọn họ có phần kính trọng? Mà lại lạnh nhạt với mẹ con nàng dù quan hệ trước kia rất tốt?

      Thẩm Tĩnh Sơ thấy mẹ con Trương di nương vẫn chưa , bèn lạnh lùng “Còn thất thần gì đó?”

      Trương di nương thấy vậy mới tỉnh táo lại, dẫn Thẩm Tĩnh Di rời . Tĩnh Di cắn môi, vừa vừa nghĩ , Thẩm Tĩnh Sơ, hôm nay ngươi đối xử với ta như vậy sau này đừng trách ta lưu tình…

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 24: Vòng tay ngọc Dương chi

      Trời chạng vạng tối, Thẩm Tĩnh Sơ rốt cuộc chờ được Thẩm Nguyên Huân quay về, biết chuyện Ninh thị đau bụng đến ngất , với Thẩm Tĩnh Sơ là chuyện với Long Ngâm Nguyệt. Long Ngâm Nguyệt bảo có sư muội y thuật còn cao minh hơn, đợi tìm cơ hội với sư muội đến xem qua bệnh tình cho Ninh thị.

      Đồ đệ của Đông Phương Khanh chắc chắn là nổi tiếng, Tĩnh Sơ vui mừng, thúc giục Nguyên Huân nhanh chóng lấy tin tức từ Long Ngâm Nguyệt. Bệnh cần có thầy giỏi, nàng hi vọng có thể trị tận gốc bệnh tình của Ninh thị, mà bệnh của Ninh thị bình thường như vậy, nàng mơ hồ cảm nhận có mưu bên trong.

      Hôm sau Ninh thị vẫn kiên trì đứng dậy dẫn nhóm di nương thứ nữ đến chỗ lão phu nhân thỉnh an. Mới vào liền nghe được giọng nghiêm khắc của lão phu nhân “Ngươi sao có thể vì cháu ngoại trai bên nhà ngươi mà quan tâm đến cháu của Thẩm gia? Nếu Tuyết nhi có gì ổn, ta xem kế mẫu như ngươi thể diện như thế nào! Nếu là bị cái danh “ngược đãi kế nữ” ngươi làm sao mà ngẩng đầu lên nhìn mặt phu nhân qua đời đây!”

      Thích thị quỳ mặt đấy, ủy khuất “Con dâu biết sai.”

      “Ngươi phải nhớ kỹ, ngươi chỉ là nữ nhi Thích phủ, mà còn là con dâu Thẩm phủ! Nữ nhi Thẩm phủ phải tùy tiện đem gả cho kẻ khác! Cháu ngoại trai nhà ngươi kém cỏi thế kia, làm sao xứng đôi với Tuyết nhi được!” Lão phu nhân nghiêm khắc .

      Thích thị lo sợ yên “Ngày ấy chị dâu năn nỉ con dâu mãi nên con dâu lay chuyển được… Vốn dĩ con dâu cũng muốn xin chỉ thị của mẫu thân, chỉ là Tuyết nhi chưa gì vội tới thỉnh an con dâu, con dâu chỉ mới ý định thôi mà ai ngờ…”

      Ai ngờ Thẩm Tĩnh Tuyết lại là nữ tử ngoan cường như vậy.

      Lão phu nhân cắt ngang lời nàng ta “về sau được tự chủ trương như thế nữa!”

      Lão phu nhân tức giận chỉ bởi vì cháu trai bên họ nhà Thích thị dám trèo cao tới nữ nhi Thẩm gia, mà càng tức là Thích thị chưa được nàng đồng ý mà dám mình đám ứng đem nữ nhân Thẩm gia gả ra ngoài, lướt qua mặt lão phu nhân.

      Người tuổi tác cao, mấy năm nay cũng đem ít chuyện vụn vặt giao cho con dâu chi thứ hai, nhưng quyền chính vẫn trong tay mình. Dựa theo quy củ vụ của gia đình, chính xác phải do Ninh thị xử lý, nhưng Ninh thị tính tình quá thẳng thắn, thích hợp quản gia, cần mất thời gian dạy dỗ, Thích thị chi thứ hai tuy xứng với vị trí này nhưng cũng khôn khéo sắc bén, có làm hỗn loạn gì nhiều. Chẳng qua là vậy nhưng Thích thị cũng chưa từng chính thức là chân chính quản gia, lại dám qua mặt lão phu nhân để định việc hôn nhân của kế nữ, kẻ đính ước lại thấp kém, Thích thị thiên vị nhà mẹ đẻ, việc này làm sao lão phu nhân nuốt trôi cho được?

      Thích thị nức nở “Con dâu xin nghe lời mẫu thân dạy bảo”

      Lão phu nhân nhìn lướt qua “Tuyết nhi hôm nay khỏe chưa?”

      Thích thị cố gắng trấn an đáp lời “Tuyết nhi hôm nay khỏe, vốn dĩ muốn tới thỉnh an mẫu thân nhưng mẫu thân kêu nàng tĩnh dưỡng hai ngày nên con dâu mới gọi lại đây”

      Kỳ là Thích thị muốn Thẩm Tĩnh Tuyết xuất chọc lão phu nhân thêm tức giận, nhắc nhở lão phu nhân là Thích thị phạm sai lầm, đợi qua hai ngày, khi việc này phai nhạt sau.

      Lão phu nhân giương mắt nhìn Ninh thị và nhóm người tới sau, thu lại tức giận, liếc mắt với Thích thị còn quỳ, giọng lạnh lùng “Còn mau đứng dậy! Chẳng lẽ muốn bọn hậu bối chê cười?”

      Thích thị vâng dạ đứng lên, lão phu nhân thấy Ninh thị chú trọng quy củ như vạy, trong lòng cao hứng, càng bất mãn với Lưu di nương hơn. Người ta chính thê bị bệnh vẫn kiên trì tới thỉnh , Lưu di nương bất quá chỉ là di nương nhưng lại ỷ vào mang thai liền bỏ qua thỉnh an này, hừ.

      Thỉnh an xong, lão phu nhân tạm thời áp chế vui vừa rồi, tâm tình tốt lên “Hôm nay nãi nãi đến thăm lão thái bà này, các ngươi dùng bữa sáng xong đến đây giúp vui

      nãi nãi trong miệng lão phu nhân chính là nữ nhi con vợ cả Thẩm Chi Nhu, gả chính thất Trấn Quốc công Dương thế tử, nhưng vẫn sinh ra trưởng tử, trước đó vài ngày mới nạp con trai di nương thành con thừa tự.

      Lão phu nhân quy củ vốn dĩ là trừ bỏ lúc thỉnh an, nhóm thứ nữ thể ở lại, dù sao cháu trai cháu con vợ cả cũng ít, nhưng hôm nay lão thái thái vì nãi nãi phá lệ, có thể thấy được lão thái thái thích nữ nhi này thế nào.

      Thích thị cười lấy lòng “Chắc là vì ngày mai là sinh nhật mẫu thân, trước lại đến đây ăn mừng với mẫu thân, nãi nãi quả là có hiếu”
      Nhắc tới nữ nhi nhà mình, lão phu nhân tươi cười “Nàng chẳng qua chỉ là thích náo nhiệt thôi” mặt che giấu được vui sướng.

      Mọi người đều tự trở về sân dùng bữa, sau đó quay lại Vinh uyển.

      Thẩm Tĩnh Sơ vừa vào gian trong liền nghe được tiếng cười ngừng, hành lễ xong rồi, Dương phu nhân Thẩm thị liền cười cười vẫy nàng “Sơ nhi càng trưởng thành càng trỗ mã đẹp ra!”

      Thẩm Tĩnh Sơ nhu thuận tiến lên, Dương phu nhân cẩn thận đánh giá, vừa cười vừa kêu nha hoàn mở hộp lấy ra trâm vàng khảm hồng ngọc bích thành hoa, khảm phỉ thúy ngọc thạch.

      Dương phu nhân mỉm cười lấy bộ trâm cài lên mái tóc Thẩm Tĩnh Sơ, chậc lưỡi “Sơ nhi là bộ dạng càng lớn càng đẹp, đeo bộ trang sức này càng đẹp mắt”

      Thẩm Tĩnh Sơ lắm tươi cười vừa ý của nãi nãi là như thế nào, nàng mơ hồ nhớ là Thẩm Tĩnh Thu mới là con dâu của nàng ta, nhưng lúc này đây…?

      Hình như bộ trâm cài đầu nàng quý trọng hơn những cây trâm khác nhiều.

      Bỗng nhiên cảm thấy hình như đầu càng nặng thêm.

      Chẳng lẽ nãi nãi muốn mình làm con dâu nàng ta?

      Đừng chuyện con trai nàng ta chỉ là con thừa tự con di nương ghi dưới danh nghĩa trưởng tử con mẹ cả, với thân phận này, đừng lão phu nhân, ngay cả Thẩm lão gia cũng tuyệt đối đồng ý cho Thẩm gia đích nữ gả qua đó, huống chi, Thẫm Tĩnh Sơ ngoại trừ là danh nghĩa An Viễn hầu Thẩm gia, còn đại diện cho Uy viễn đại tướng quân Ninh gia, dựa theo Thẩm Tĩnh Sơ thân phận, dù làm hoàng hậu, lấy hoàng tử sau này cũng đủ.

      Thẩm Tĩnh Sơ đổi sắc mặt, ngọt ngào cười “Cám ơn

      Thẩm Tĩnh Liên bên cạnh lẩm bẩm “Dựa vào cái gì mà trâm cài của nàng ta lại quý hơn của ta chứ.”

      Giọng mặc dù lớn nhưng mọi người ở đây đều nghe thấy, Dương phu nhân mặt có chút xấu hổ, vốn dĩ nàng có tính toán, đưa trang sức có chút thiên vị, nhưng nghĩ là Thẩm Tĩnh Sơ là đích nữ, những người khác dám hé răng, ai ngờ lại có kẻ tiểu bối hiểu chuyện trắng ra như thế, hại nàng bây giờ biết sao cho phải.

      Thích thị ho hai tiếng nhanh phân phó bọn nha hoàn đem trái cây lên, che lấp ngượng ngùng vừa rồi.

      Dương phu nhân lại đơn giản từ bỏ như vậy, cười “Trước đó vài ngày Sơ nhi sinh nhật, ta vốn dĩ đặt cái vòng tay Dương chi bạch ngọc, ai biết ngọc kia lại mất thời gian chế tác khá nhiều , nên mới sửa tặng thành dây đeo tay, nay vòng làm xong, tuy rằng chậm chút nhưng cũng thực đẹp lắm, Sơ nhi đừng có ghét bỏ nha!”

      Lão phu nhân thấy vậy bỗng nhiên tươi cười nữa “Chi Nhu, ta thấy ngươi còn đối với mẫu thân tốt được như vậy đấy!”

      Dương phu nhân sắc mặt hơi kém, vừa cười vừa lay tay lão phu nhân “Mẫu thân à, sinh nhật của người, Chi Nhu tất nhiên chuẩn bị lễ vật tốt nhất rồi…”

      Lão phu nhân tiếp, sắc mặt vẫn khá lên mấy.

      Thẩm Tĩnh Sơ nhanh lên tiếng “, Tĩnh sơ tính tình hoạt bát, dám đeo vòng tay bạch ngọc này đâu, lỡ may làm hỏng phụ tâm ý của .”

      Dương chi ngọc vòng tay này cũng phải là vật tầm thường, Dương phu nhân đưa cho Thẩm Tĩnh Sơ cũng phải chỉ mang ý nghĩa là lễ vật sinh nhật, vòng tay kiểu này thường là tín vật đính hôn. Đương nhiên còn phải cỡ hoàng thân quốc thích mới dám dùng đến.

      Dương phu nhân ràng nhìn trúng nàng làm con dâu, nhưng , muốn dùng chiếc vòng này thử tâm ý của nàng, nếu Thẩm Tĩnh Sơ nhận lấy

      Lão phu nhân cũng hiểu ý tứ nhưng muốn trước mặt người nhà bôi bác mặt mũi nữ nhi của mình nên mới sắc mặt tốt, lại chỉ điểm cho Thẩm Tĩnh Sơ, nếu nàng ta còn hiểu ý tứ Dương phu nhân cũng phải thấy được lão phu nhân vui, được phép nhận vòng tay này.

      Kiếp trước Thẩm Tĩnh Sơ quả là thấy sắc mặt lão phu nhân tốt mà muốn lấy vòng ngọc này, kiếp này tái thế làm người, đương nhiên nàng sớm hiểu dụng ý, tất nhiên là nhanh chóng cự tuyệt.

      Dương phu nhân chưa từ bỏ ý định, lấy vòng ngọc ra khỏi tráp, ướm vào tay Tĩnh Sơ, “Sơ nhi làn da trắng nõn, quả vô cùng xứng với vòng ngọc thượng đẳng này.”

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :