Chương 26: Tâm của (1)
Ôn Nghiên khe khẽ trở mình, Ôn Ngọc bị hù làm trái tim nhảy dựng.
Còn Ôn Nghiên trở nên bất tỉnh, Ân Lục Hiển căn bản quan tâm, nếu như Ôn Ngọc ngại, biết xấu hổ, rất vui lòng ở trước mặt mọi người biểu diễn.
Ôn Ngọc thủ tay trước bộ ngực của , ý muốn cả hai cách ra khoảng cách an toàn, nhưng Ân Lục Hiển đứng trơ như núi, da mặt dày,“Sợ cái gì? Nếu tỉnh lại coi như giới thiệu bạn trai với gia đình, sáng mai còn có thể tổ chức liên hoan ăn mừng, em có thể phân quyền sở hữu.”
“ uống nhằm thuốc à? Nửa đêm nổi điên tới nhà tôi, có tin tôi báo cảnh sát, kiện xâm nhập nhà để ăn trộm.”
Ân Lục Hiển thản nhiên,”Em nếu , tốt nhất nên kiện tôi thông gian cưỡng ép. Bất quá làm cho tôi thích thú, nếu truyền là mất thể diện?”
dể dàng lột quần dài của , tách ra đôi thon dài căng đầy, tời gian là đáng sợ, lúc còn trẻ da thịt căng đày, khe hở chào đón, chứa đầy nước co rút, ngón tay vuốt qua vuốt lại khiêu gởi dục vọng của đàn ông, xoay chuyển tình ái đột nhiên tăng cao.
Đem chân giắt qua bên hông, thẳng lưng xâm nhập, đè ép thân thể mềm mại nằm chổ. Khóe miệng trào dạt nụ cười hứng thú, ác ý làm cho người ta phải cắn răng.”Tối nay Tần Tử Sơn trở mặt hoàn toàn, tin tức sáng mai được truyền bá, Hắc bang sống chết với nhau ở ngoại ô thành phố, cảnh sát giúp tôi thống kê số người chết, Tần Tử Sơn bị thương ở cánh ta, nhưng lại di chuyển mau lẹ, chớp mắt thấy bóng dáng. Hứ---- đồ bất lực, chỉ xứng làm kẻ lau giày!”
Hai mắt sáng lên, ngậm thuốc, càng càng hưng phấn.
Ôn Ngọc tạt cho gáo nước lạnh, cắn răng hỏi:”Xin hỏi tôi có quan hệ gì? Lục quý nhân bận rộn mọi chuyện, cần gì phải phiền toái tìm đến tôi?”
“Tôi giết người, viên đạn bắn trúng đầu người! Máu phun ra tôi liền nghĩ đến em, nghĩ đến khuôn mặt của em, thân thể cua em, nghĩ đến tôi như muốn nổ tung-----“ Ân Lục Hiển trở mình, thân thể cao lớn cản trở ánh sáng của ánh trăng, trở thành đạo ảnh, đem bao phủ hoàn toàn, nhận thức giới hạn tình lên tiếng ,” Ôn ngọc, giải quyết như thế nào đây? Lỗi cũng là ở em.”
Ôn Ngọc bị ánh mắt nhiệt tình của làm kinh sợ, Ân Lục Hiển uống rượi say, sung máu não, vừa quá hưng phấn..., giống như nuốt cả lọ viagra, có thuốc nào cứu chữa. Giờ phút này, biết càng phản kháng càng làm mất chế, dụ dỗ,
tạm lánh, mới chính là phương án tốt nhất.
Thái độ khác thường, mềm giọng, dụ dỗ , “ trước đứng lên có được ? Tôi sợ chị tỉnh lại thấy lại la to, thể diện của tôi mất hết, còn muốn cạo trọc đầu rồi bị đuổi ra khỏi nhà.”
Ân Lục Hiển say men trở mình dậy, vừa ngu vừa ngốc, lông mày khẽ nhíu, nhưng lại thay đổi theo cuộc vui, “Có tôi ở đây, ai dám đụng đến em!”
Ôn Ngọc muốn kêu ra cửa quẹo trái, đến phía trước soi gương, xem lại bộ dáng bị xuân tình dạt dào dẫn đến ngu xuẩn của mình.
“Biết tài giỏi nhất, nhưng… Lục cần phải có ý tốt với tôi? Chẳng lẽ thể chờ lâu hơn đêm?”
Ân Lục Hiển nhíu mày có vẻ như suy tư, tiếp tục phóng túng: “Người xảo quyệt như em, lúc nào cũng đều vậy, thể tin được.”
Ôn Ngọc từng bước dụ dỗ, “ tin tôi? tin tôi hiến thân, hay là tin tôi…” ngẩng đầu, nhàng hôn mi tâm của đáng nhíu chặt, vẫn ôn nhu giống như gió xuân phe phẩy, “ tin tôi cũng thích Lục?”
Người say rượu đơn thuần chính là tế bào động vật, Ân Lục Hiển bị câu này làm cho tâm tình trong nháy mắt chuyển tốt, đầu nàng dựa vào bộ ngực to lớn, đàn ông uống rượu say, chỉ số thông minh giảm xuống rơi vào giá trị . “Em chưa bao giờ chủ động hôn tôi.”
Ôn Ngọc lên tiếng: “ trở lại cửa sổ tôi chủ động hôn .”
Ân Lục Hiển suy nghĩ chút, xem như giao dịch có lợi, quên phía dưới quần “cây súng” nhô lên, đứng thẳng ở bên cửa sổ đợi đến thực lời hứa.
Đáng sợ nhất chính là có thể chấp nhận ở bất kì vị trí nào… chịu khom lưng chịu thiệt, cho thêm vài vấn đề khó khăn.
Ôn Ngọc thể nào làm khác hơn là tự mình, làm chính mình cao hơn những loại đàn ông to lớn chọc trời. Khẽ nghiêng mặt, cúi đầu, in lại đôi môi mặt .
Hình thôi, hơi bạc, khi cười xấu xa, chốc chốc lại nhếch môi.
tựa hồ ngủ, nhúc nhích, nàng mừng rỡ tưởng dễ dàng, lập tức rời khỏi.
như có dấu vết môi hôn, sáng sớm tỉnh lại ai có thể còn nhớ được, cái nhóc Ôn Ngọc này đứng ở ghế hôn lấy người khổng lồ Ân Lục Hiển.
Hư ----------- trăng sáng nhìn thấy hết.
“ rốt cuộc có hay ?” Ôn Ngọc dời đầu qua khỏi , nhìn ngó ra ngoài.
Ân Lục Hiển đột nhiên tỉnh táo, đưa tay ra sau lưng ôm , mang ngồi ghế vừa cảm thấy buồn cười dịch chuyển, ôm chặt khủy tay . với , “Này bảo vẫn làm.”
cái tay mạnh mẽ nâng mông lên, cái tay để sau ót khống chế ý đồ chạy trốn của , môi liền biết điều đưa lên, mặc cướp lấy, bình phẩm.
Khổ sở bởi mùi thuốc lá, hương rượu mạnh, mùi máu tanh giết người liều mạnh của bá đạo xâm nhập đầu lưỡi, say mê, điên cuồng như cơn bão dữ dội, lướt nhanh qua miệng , từng chút ngọt ngào, hưởng thụ qua lưỡi giọng the thé khẽ.
Vẫn như tồn tại muôn thuở, thời gian vô hạn.
cười : “Đây mới là “hôn”. Bất quá chỉ có thể làm theo, ở trước mặt tôi cởi quần áo, ở trước mặt tôi uống rượu say đối với tôi dang rộng chân mà phát tiết.”
Ôn Ngọc đỏ bừng mặt, chỉ cảm thấy giả đến câu cũng thể tin nổi. khỏi sinh giận trong lòng, quyền đánh vào vai , tiếc rằng có nửa điểm hiệu quả, cuối cùng đành phải thúc giục, khẽ mắng: “ rốt cuộc có hay ?”
Ngón tay xuyên qua , ánh mắt nhìn , trịnh trọng : “Tôi , là bởi vì tôn trọng em. Nhưng mà Ôn Ngọc, em có thể chạy trốn cho tới lúc nào?”
Ôn Ngọc đáp: “Trốn thêm ngày tốt ngày.”
Ân Lục Hiển hứa hẹn, “Chờ tôi cùng em chuyện, kết hôn với em mang về làm phu nhân Long Hưng.”
đợi phản bác, liền trở về dọc theo đường cũ.
Đáng thương phía dưới* tiểu huynh đệ nhận thức được đành phải chịu “đứng” cả đời.
Ân Lục Hiển hình bóng, tình chớp cái đổi thành phim võ hiệp, Phi Diêm Tẩu Bích nửa đêm huyết chiến.
Chờ chút, mới vừa rồi phải lần sau trở lại cưới ??
Quả nhiên uống rượu say như uống nhầm thuốc, cả người cũng tỉnh táo.
Nhưng mà Ôn Ngọc, buộc mình phải bình tĩnh kiềm chế, nghe qua câu thổ lộ nửa nửa giả kia, cũng ngoại lệ. Trong bóng đêm quyến rũ, lặng lẽ giơ tay lên khóe miệng, ánh trăng lưỡi liềm cong cong, nghe điều khiển, vẫn tiết lộ tâm của .
Có lẽ chỉ là thoáng động tâm, giây áy náy ngắn ngủi, thậm chí thể gọi là tình .
Có lẽ vượt qua tòa nhà phồn hoa đô thị, bay qua tường rào cao, chỉ để câu “Tôi nghĩ đến em”, bất quá nguyên nhân do rượu cồn kích thích, ni tin dụ dỗ, cùng với tối nay ánh sao say mê, nỗi nhớ lờ mờ, tình cảm triền miên đều có quan hệ.
Có lẽ đây chỉ là chuyện thể xảy ra sau khi tỉnh giấc.
Last edited by a moderator: 15/10/14