1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đè một cái liền đính ước - Đường Dao (48C + 1NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 38: Muốn

      editor: Đông Sương

      Đâm lao phải theo lao kết quả chính là Lăng Nhuế bị mọi người xem như người ngoài hành tinh

      "Nhuế Nhuế, ra là tiến sĩ Tiêu là bạn trai cậu?" Nữ sinh ngồi ở đối diện Lăng Nhuế ói vẻ mặt lại thôi, rốt cuộc, nhịn nửa ngày còn là tiếp cười đùagiọng điệu hỏi lên. cho hết lời, vội vàng đưa tay che miệng, chợt dùng đặc biệt ánh mắt vô tội nhìn Lăng Nhuế, ý bảo chính mình là lúc vô ý lộ ra miệng.

      "Nhuế Nhuế?" người nữ sinh khác ngắn gọn gọi tên của , cố ý nữa ràng chỉ là.

      Này muốn mình trả lời làm sao? Chẳng lẽ là bạn trai còn cần phải chính miệng ra sao? Này sau khi ra, mọi người lại hỏi những thứ khác nữa làm sao?

      Liên tưởngđến hậu quả đúng là, Lăng Nhuế tự cho mình đống lớn giả thiết trả lời ravấn đề, dù sao thân phận của hai người kiểu, Lăng Nhuế trong lòng rốt cuộc vẫn còn có chút buông ra.

      Cái gọi là im lặng là vàng, Lăng Nhuế ngẩng đầu cười cười, sau đó cúi đầu chuyên chú dùng bữa. . . . . .

      Này cam chịu, là trả lời tốt nhất !

      Tiêu Hạo ngồi ở bên cạnh đem từng cử động Lăng Nhuếthấy rất ràng, tay tùy ý liên vỗ vỗđầu vai Lăng Nhuế, rất nhanh lại vì múc muỗng Hà Nhi (ko biết là gì), "Em thích, ăn nhiều chút!"

      Mọi người nhìn cử chỉ hai người như vậy, còn có cái gì nghi ngờ!

      Thu cái muỗng, Tiêu Hạo nho nhãlại gật đầu cái, coi như là thay Lăng Nhuế trả lời vấn đề của mọi người, sau đó mỉm cười dời ánh mắt hướng mọi người, "Các bạn học nên khách khí, hôm nay bữa ăn này coi như là tôi mượn sinh nhậtNhuế Nhuế, cùng mọi người lần nữa làm quen lần. Cám ơn mọi người hôm nay cũng đến dự sinh nhật Nhuế Nhuế, tôi mời mọi người ly!"

      "Ha ha, tiến sĩ ngài hào phóng" Hoàng Đào là người đầu tiên đứng lên hưởng ứng, sau đó, lục tục, nam sinh, nữ sinh từng bước từng bước liền đều đứng lên. . . . . .

      "Hoàng Đào, cậu sau khi tốt nghiệp tiếp tục học lên à?" Ngồi vào chỗ của mình, Tiêu Hạo tiếp tục gắp thức ăn cho Lăng Nhuế, hướng Hoàng Đào rất tùy ý liền hỏi.

      "Nha, tiến sĩ Tiêu ngài còn nhớ tên của tôi!" Hoàng Đào mặt hưng phấn, "Ha ha, chuẩn bị theocon đường tiến sĩ như ngài này, tiến tu bảo đảm giá trị tiền gửi!"

      Tiêu Hạo cười cười, " ra , tôi cũng so với các cậu lớn hơn vài tuổi, gọi tiến sĩ nghe quá khách khí, về sau mọi người gọi sư huynh hoặc là kêu tên cũng có thể, như vậy tôi nghecòn có thể cảm giác mình trẻ tuổi chút!"

      Lời này rất nhàng, hoàn toàn mang theo bất kỳ dáng vẻ, sau đó mọi người liền bắt đầu từ từ buông ra. . . . . .

      "Mẹ nó, Tiêu sư huynh cái người này sao đẹp trai, còn trẻ như vậy đều cảm thấy mình già rồi, vậy ngươi xem nhìn a, Hoàng Đào này đầu heo sau này làm sao tìm được lão bà a!" Uống mấy ly rượu, Ngô Vĩ bắt đầu ẩu tả, " trước kia còn thầm mến qua Lăng Nhuế đâu rồi, ha ha, chúng ta túc xá người biết tất cả, nhưng mà vẫn là sư huynh lợi hại. . . . . ."

      "Xem ra, nhà ta Nhuế Nhuế rất được hoan nghênh sao. . . . . ."

      Nhận được từ ngữ hướng dẫn như thế ,Ngô Vĩ chút nghĩ ngợi tiếp tục bổ sung, ". . . . . . Đó cũng là gì, năm nhất ấy được công nhận hoa khôi của khoa, năm đó, tôi còn nhờ vào số điện thoại của ấy gạt trận cơm !"

      ". . . . . ." Lăng Nhuế đầy mặt vạch đen, đây đều là những người ....!

      Tình huống trước mắt bắt đầu có chút hỗn loạn, mọi người bị Tiêu Hạo dẫn dắt, càng ngừng ở đó càng hang hái kể chuyện xưa của . . . . . . Có nhiều chuyện chính Lăng Nhuế cũng biết.

      Tiêu BOSS quả nhiên rất có tiềm chất quan hệ xã hội, nhanh như vậy liền làm cho các bạn học đem kể chuyện của . . . . . . Lăng Nhuế nhìn Tiêu Hạo cùng bạn học của mình chuyện trò vui vẻ, cảm thấy cần hảo hảo nhận thức người trước mắt lần nữa!

      Sau cuộc sinh nhật nhầm lẫn giải thích được, tình Lăng Nhuếcứ như vậy bị Tiêu Hạo lên giọngbộc quang. Trước kia mọi người suy đoán vẫn chỉ là dừng lại ở "Có thể", sau khi trải qua bữa này, Lăng Nhuế hoàn toàn bị dán nhãn “bạn " của người nào đó.

      Sau khi thuận lợi bảo vệ luận văn tốt nghiệp, tốt nghiệp rời trường là bắt đầu vào chương trình tìm công làm. Đầu tiên, dĩ nhiên là công việc các hạng chứng kiện thu về.

      Ngày này, Lăng Nhuế nhận được điện thoại của Trương Chiêu Dương, xin giúp tay xin thẻ sinh viên của nữ sinh bên này, huy hiệu trường cùng với phiếu ăn cơm. phiếu ăn cơm của Lăng Nhuế từ lúc trước đây lâu bị Tiêu Hạo lấy lý do đường hoàng đoạt , vì vậy, buổi trưa cùng nhau cơm nước xong, Lăng Nhuế mở ra tay hướng trước mặt Tiêu Hạo , "Đưa thẻ cho em."

      Tiêu Hạo lơ đễnh, chuyên tâm đưa tay vuốt mái tóc dài của . Lăng Nhuế phản ứng nhanh, đánh bay cái, "Làm gì nha, bị người nhìn thấy." Lăng Nhuế mặt mũi mỏng, cảm thấy hành động Tiêu Hạo vừa rồi quá mức thân mật.

      "Có mảnh hoa cây nhãn lồng." Tiêu Hạo vững vàng đem hoa mảnh đặt ở lòng bàn tay Lăng Nhuế, khẽ hừ tiếng, chợt bày ra bộ mặt "Em xem đó mà làm".

      ". . . . . . xin lỗi, chỉ là nếu là trước đó chút em cũng bị hiểu lầm nha!" Lăng Nhuế trách lầm người khác, có điểm tâm hư.

      "Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì, hiểu lầm em là bạn của ?" Tiêu Hạo lại hừ tiếng, thu tay lại □ túi.

      Lăng Nhuế nhìn giống như giận , vội vàng bước nhanh tới, khoác tay lên cánh tay của .

      "Ai u, nên tức giận, người ta sai rồi còn được sao?" Dứt lời, đôi tay Lăng Nhuế lôi cánh tay Tiêu Hạo qua lại bày sáng ngời, cười tươi như hoa nhìn nháy mắt, hiển nhiên là điệu bộ tiểu nữ sinh nũng nịu.

      "Lấy ra chút thành ý ." Tiêu Hạo dừng bước, thưởng thức vẻ mặt khó có được của người người nào đó, chút để ý .

      "Em mời ăn Cornetto nha?" xong, Lăng Nhuế nhanh chóng lộn trở lại phòng ăn, lúc ra trong tay quả nhiên nhiều hai cây Cornetto.

      Gặm Cornetto đường, Lăng Nhuế chợt cũng nhớ tới liên hoan đêm đó, "Rốt cuộc tại sao muốn giả mượn sinh nhật em mời bạn bè cùng khoa ăn cơm?"

      " phải nhầm sao?" Tiêu Hạo nắm đồ trong tay, rốt cuộc có thói quen vừa vừa ăn.

      "Gạt người." Lăng Nhuế cắn miệng lớn, mơ hồ, "Mặc dù em phải đặc biệt ràng, chỉ là khẳng định chỉ là lấy cớ!"

      Tiêu Hạo dừng bước, hai người vừa vặn đứng ở dưới tán cây. Gẩy gẩy sợi tóc thổi loạn gò má Lăng Nhuế, Tiêu Hạo cái liền nhìn vào đáy mắt Lăng Nhuế, " phải cảm thấy gần đây trong trường học con ếch, con cóc cái gì đặc biệt nhiều sao?"

      "Con ếch? Con cóc?" Lăng Nhuế tái diễn, giây kế tiếp, làm suy nghĩ, tất cả quả nhiên là như phỏng đoán kém chút nào!

      Mắt cong lại đánh lên vai Tiêu Hạo, Lăng Nhuế giống như hài lòng, "Cái người này là điển hình ý thức lãnh
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 39: Bắt nạt

      editor: Đông Sương

      Xét thấy hiệu suất xử lý việc xưa nay trong lịch sử trường học chuyển phát thất cũng là cùng đại học A trình độ lâu thành ngược lại , vì vậy, lúc Lăng Nhuế nhận được thư thông báo trúng tuyển nghiên cứu sinh, cách lễ tốt nghiệp cũng chỉ có hơn tuần lễ.

      Chủ nhật, Lăng Nhuế ôm laptop ở phòng làm việc của Tiêu Hạo chơi trò chơi để thăng cấp. Chỗ ngồi dĩ nhiên là có sẵn, là lúc trước Tiêu Hạo chuẩn bị cho bộ bàn ghế kia. Cũng biết chơi bao lâu, Lăng Nhuế chỉ cảm thấy cổ có ê, vặn vẹo uốn éo đầu, vừa định mình đưa tay vươn vai, bàn tay liền phủ tới.

      "Là nơi này đau?" Tiêu Hạo hai cái tay nắm cổ Lăng Nhuế, sau đó bắt đầu từng phát từng phát nhấn, mới đầu sức lực rất vừa phải, Lăng Nhuế vừa lòng hướng ghế dựa dựa vào, "Còn có phía dưới cũng đau, phía dưới!"

      Nghe vậy, tay Tiêu Hạo thoáng chuyển xuống chút, "Là nơi này?"

      "Đúng vậy, đúng vậy, ha ha, nhìn ra, còn có tay xoa bóp tốt vậy!"

      Lăng Nhuế thoải mái hưởng thụ nửa ngày, từ từ, cảm thấy sức lực bắt đầu đúng. . . . . .

      Tiêu Hạo nhìn hưởng thụ sức lực liền cố ý gia tăng, Lăng Nhuế mảnh cốt thịt non tự nhiên chịu nổi dùng sức như vậy, cũng lâu lắm liền bắt đầu kêu đau rồi, "Ai u đau, đau —— chút, chút. . . . . ."

      Ai ngờ, Lăng Nhuế càng kêu" chút" , lực đạo tay Tiêu Hạo càng gia tăng phần.

      "A —— dừng tay!" Rốt cuộc, Lăng Nhuế nhịn được hô lên tiếng, đôi tay vội vàng đè lại ngón tay Tiêu Hạo, đầu hơi ngưỡng về phía sau, lại nhìn thấy Tiêu Hạo trước mặt gò má còn treo cười yếu ớt.

      Biết là cố ý ở trêu chọc mình, Lăng Nhuế nhìn chằm chằm liền oán trách, " lại bắt nạt em!"

      Tiêu Hạo cúi đầu, mỉm cười, tay nâng lên cằm Lăng Nhuế, cúi người liền chiếm lấy môi , sau đó lại hôn hôn tức đỏ mặt, nghiêm túc cải chính , "Đây mới gọi là bắt nạt."

      Trải qua mấy ngày nay, Lăng Nhuế bị Tiêu Hạo "bắt nạt" ko ít, nũng nịu oán trách đôi câu, liền cũng kệ . . . . . .

      "Kết hạng báo cáo?" (kết thúc hạng mục)

      Pha cà phê trở lại, Lăng Nhuế ngồi ở đùi Tiêu Hạo, thuận tay liền cầm lên xấp tài liệu mặt bàn, "hạng mục của muốn kết hạng rồi hả?"

      "Em phải là đều thấy được sao?" Tiêu Hạo tay vòng quanh hông Lăng Nhuế, cả người nhả về phía sau ngửa mặt lên, Lăng Nhuế thuận thế gục ở trong ngực của .

      Chủ nhật tòa nhà thí nghiệm có người nào, Lăng Nhuế dịch chỗ ngồi thoải mái, cũng liền mặc cho Tiêu Hạo bất nhã ôm như vậy.

      "Sau đó sao? kết hạng xong rồi làm cái gì?" Lăng Nhuế miêu tả hình T-Shirt trước ngực, hơi thở thơm như hoa lan, lời êm ái tận xương.

      "Về Bắc Kinh trước, sau đó, có thể bị điều ra ngoài làm khảo sát khác, tạm thời còn chưa có nhất định." Tiêu Hạo vỗ vỗ mu bàn tay Lăng Nhuế, giống như là trấn an, "Cái này phải chuyện em cần lo lắng."

      "Hừ!" Lăng Nhuế nghiêng đầu, đôi tay dùng sức xoa gò má Tiêu Hạo trước mặt, làm ra bộ thèm để ý chút nào, "Cầu cũng được, thoát khỏi ma chưởng của , em liền rốt cuộc cần gặp lại cái người ghét này!"

      "A, sao?" Tiêu Hạo bắt được cái tay Lăng Nhuế, đưa đến khóe miệng hôn cái, "Vật ăn ở hai lòng, em có biết lúc dối, mắt còn tự giác hướng lên phía nghiêng mắt nhìn. . . . . . Chờ em sửa lại cái thói quen này rồi lại lừa !" Dứt lời, Tiêu Hạo hung hăng cầm cổ tay Lăng Nhuế, hít hà, mở miệng, "Cũng thấy em dùng chai nước hoa kia, thích à?"

      " có" Lăng Nhuế lắc đầu cái, nhíu mày cười đùa, vẻ mặt là nghịch ngợm, "Chỉ là nếu là Bắc Kinh, em có thể suy nghĩ ngày ngày phun cho ngửi, như thế nào?"

      " coi như Bắc Kinh, cũng có biện pháp ngày ngày ngửi tư vị Nhuế Nhuế chúng ta. . . . . ." còn chưa dứt lời, Tiêu Hạo vòng Lăng Nhuế ra trước mặt của mình, "Mới vừa rồi chúng ta lại uống cà phê rồi, đúng ko?"

      Nghe được ý tứ trong lời Tiêu Hạo, Lăng Nhuế mạnh mẽ tránh thoát, nhảy lên, " viết báo cáo , em. . . . . . em muốn chơi thăng cấp!" Mới cần canh giờ bị “bắt nạt” hai lần !

      "Chậm!" Tiêu Hạo vuốt lên áo, chợt lưu loát đứng lên, liếc nhìn gương mặt khẽ đỏ của Lăng Nhuế, khóe miệng kéo lên.

      Đè nén xuống ý nghĩ còn muốn hôn , Tiêu Hạo trước sau như dùng giọng điệu xa cách nghiêm túc giao phó, "cầm cái này về xem đọc hiểu nó."

      "Cái gì?" Lăng Nhuế nhận lấy đưa tới bàn chữ U, tò mò hỏi, thấy Tiêu Hạo có trả lời, liền trực tiếp cắm vào trong máy vi tính của mình. Vừa mở ra, lại là tràn đầy 10M văn bản điện tử!

      Nghiêng đầu, Lăng Nhuế vừa định mở miệng hỏi cái này làm cái gì, thanh Tiêu Hạo liền lại vang lên, rất tùy ý, nghe giống như giải thích, lại muốn cảnh cáo, "Ngày hôm qua giúp ngươi nghe được, điện tử chỗ nghiên cứu sinh khoa điện tử tốt nghiệp trong điều kiện —— chính là học kỳ thời gian ba năm bên trong phải phát biểu bài viết SCI, hai bài EI, trong đó phát biểu ở chương SCI này cũng chính là luận văn tốt nghiệp."

      "A ——" lần này Lăng Nhuế liền mắt cũng trợn tròn, "Nếu như mà em làm ra được, có phải hay liền tốt nghiệp à?"

      " sai, hiểu được rất đúng chỗ!"

      "Nhưng là, phải chỉ tiêu là của tiến sĩ sao?"

      nhàng đảo mắt nhìn cửa sổ trò chơi Lăng Nhuế, Tiêu hạo đạm mỉm cười, "Thăng cấp."

      Lăng Nhuế nào còn nhớ được cái gì thăng cấp trò chơi, trong đầu đầy tất cả đều là lo lắng có cách nào tốt nghiệp, "Vậy làm sao bây giờ? Vậy cũng tất cả đều là luận văn tiếng à!"

      "Dĩ nhiên, hơn nữa luận văn tạp chí phát hành phải dùng văn viết, nếu là trước dùng Trung văn viết, lại dùng cái gì phần mềm Google dịch, phiên dịch ra tuyệt đối đúng!"

      "À?" Giọng điệu lập tức giơ lên mấy Baidu.

      Hiển nhiên, đây là Lăng Nhuế trước kia chưa từng tiếp xúc với lĩnh vực xa lạ, lần nữa trước, thậm chí ngay cả SCI là cái gì cũng biết.

      "Cho nên, em phải vượt qua kiểm tra tiếng ." Cầm kẹp tư liệu tay, Tiêu Hạo rất hài lòng nhìn Lăng Nhuế cái, đứng dậy từ giá sách lấy ra quyển sớm chuẩn bị xong GRE từ ngữ, "Em xem trước cái này thi, sau đó từ ngữ căn bản cũng tính là quá khó!"

      "Đừng!" Lăng
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 40: Lúng túng

      editor: Đông Sương

      Gần tối, lúc Lăng Nhuế ở thư phòng dọn dẹp, mơ hồ liền nghe được Tiêu Hạo ở phòng khách gọi điện thoại Nghê Kiệt chuyện buổi tối tá túc. Nghe Tiêu Hạo từng chữ từng câu gọi điện thoại, chợt có loại cảm giác hạnh phúc xông lên đầu, ràng tại sao, chính là rất đơn thuần cảm động.

      Đem tất cả mọi thứ thu thập xong, Lăng Nhuế ra thư phòng mới phát Tiêu Hạo tắm rửa, đổi cái T-Shirt màu trắng rất nhàng khoan khoái đặt chân xem thi phát song trức tiếp song TV.

      Nghe tiếng Lăng Nhuế ra, Tiêu hạo đầu cũng có quay lại, phất phất tay, "Trước tắm rửa, sau đó ra ngoài ăn cơm tối."

      " tại à?" Lăng Nhuế rốt cuộc có chút ngượng ngùng, con ngươi đảo qua lại vòng vo tầm vài vòng, giọng trở lại, "để buổi tối về tắm thôi. . . . . ."

      Tiêu Hạo vừa nghe, xoay mặt nhìn chằm chằm từ xuống dưới. Ánh mắt chuyên chú nhìn đến Lăng Nhuế nhất thời càng khẩn trương , “Làm gì nhìn em kĩ như vậy?"

      "Em phải cảm giác chính mình bốc mùi sao?"

      Lăng Nhuế cúi đầu hít hà, người là có chút vị, hôm nay qua lại mệt mỏi mấy lần, nếu còn là thơm ngát quá kỳ quái!

      Nhìn Lăng Nhuế vẫn như cũ nhúc nhích đứng ở nơi đó, Tiêu hạo vẻ mặt buông lỏng cười cười, lại dựa vào trở về ghế sa lon, "Yên tâm, có hứng thú rình coi, lại ——"

      " cái gì nữa?"

      "Cửa nhà cần bão dưỡng." Ngụ ý, cửa nhà vệ sinh có hư, lúc tắm khóa lại.

      ". . . . . ."

      Tắm xong ra ngoài, Lăng Nhuế mặc chiếc đầm. Tóc ướt nhẹp nước, định dùng khăn trùm đầu trực tiếp bọc lại.

      TV trong màn hình, trận bóng vẫn còn tiếp tục, nhưng bóng người vốn là ngồi ở đó xem nhưng lại thấy rồi. Lăng Nhuế ở của phòng ngủ cửa thư phòng dò xét, cũng ko thấy , nghĩ chắc có lẽ là ra ngoài, vì vậy cầm lược trực tiếp liền tới ban công.

      Đổ xuống mái tóc dài, Lăng Nhuế ở trong gió đêm vừa lòng xử lý sợi tóc, giương mắt, nơi chân trời xa đỏ thắm tà dương rơi xuống từng cái kéo dài bóng cây, đường, mấy sinh viên tốt nghiệp nâng túi hành lý hướng cửa trường học mà . Nhìn bóng lưng mọi người rời , nhàn nhạt đơn liền từng điểm từng điểm dâng lên trong lòng. . . . . .

      Cứ như vậy, mình khi nào chào cáo biệt đại học? Lúc liên hoan chia tay, mọi người mượn rượu khóc bù lu bù loa, Lăng Nhuế lúc ấy chỉ là cảm động, nhưng nghĩ thế nhưng mình cũng là như thế cũng lưu luyến?

      Lúc Tiêu Hạo mở cửa vào, liếc mắt liền nhìn thấy Lăng Nhuế ngây ngốc đứng ở ban công, nhúc nhích, khăn lông lau tóc từ lâu rơi vào bên chân.

      Lặng yên tiếng động đến gần, Tiêu Hạo đưa tay từ phía sau ôm lấy , tựa đầu nhàng đặt tại vai . Gió đêm thổi tới, Lăng Nhuế người sau khi tắm mùi thơm ngát thanh nhã thoáng chốc tràn đầy chóp mũi, Tiêu Hạo nhắm mắt, chuyên chú ngửi. Mở mắt, tự tay lướt qua gò má trơn bóng tinh tế của , lông mi của như cánh bướm bình thường phủ xuống, che ở như trước hai mắt thông minh bướng bỉnh, linh xảo cái miệng nhắn khẽ vểnh lên, giờ phút này so bất cứ lúc nào đều muốn tới bình tĩnh, tới thuận theo.

      "Biết là về?" Tiêu Hạo cúi đầu, nhịn được nhắm mắt hôn cái gương mặt của Lăng Nhuế, " sợ là người khác ôm em?"

      Lời Tiêu Hạo mang theo điểm cưng chìu.

      Lăng Nhuế chép miệng cười cười, vừa lòng tựa vào trong ngực Tiêu Hạo, giọng , "Mùi vị giống người khác, huống chi, em nghe được tiếng bước chân."

      "Vậy em có thể cho biết giờ phút này em nghĩ cái gì ?"

      "Em cũng biết. . . . . . , nếu như mà em có gặp , có theo bước chân của , em bây giờ là phải cũng cùng bọn họ dạng, nâng hành lý đơn hướng cửa trường học ?"

      "Cuộc sống có nếu như." Tiêu Hạo hời hợt tiếp, giọng lại cực kỳ chắc chắn.

      "Nhưng là, nếu như phải là em, bây giờ cũng có thể ôm khác ưu tú hơn ấy chứ?"

      "Nhuế Nhuế cảm giác mình ưu tú?" Tiêu Hạo cách sợi tóc cọ xát mặt của , tay nắm chặt hai tay của , đợi Lăng Nhuế chuyện, nhàng vừa cười tiếng, "Chính là gặp gỡ tốt hơn thế nào, có em, nơi nào còn động lòng đối với những khác người nữa. Đối với thế giới mà , em chỉ là người; nhưng mà đối với , em chính là phần đẹp nhất trong sinh mệnh, cho nên, ừ, hiểu ?"

      Lúc màn trời dần dần đen, Tiêu Hạo vỗ vỗ cánh tay Lăng Nhuế, nhắc nhở nên ăn cơm tối, Lăng Nhuế lúc này mới nhớ tới dưới mình buổi trưa khoe khoang rằng làm cơm tối khao , kết quả vội sầu não, cho nên quên.

      "Tiêu Hạo. . . . . ." do dự làm như thế nào mở miệng hướng Tiêu Hạo giải thích, chuông cửa đột nhiên liền vang lên.

      " cần giải thích, đều biết, em trước đem tóc chải tóc." Nhặt lên khăn lông đất đưa cho Lăng Nhuế, Tiêu Hạo lại hôn hôn trán , xoay người hướng cửa.

      Lúc trở lại phòng khách, Lăng Nhuế hiển nhiên bị chân nến bàn ăn cho kinh ngạc.

      "Đây là. . . . . . Ở IKEA mua?" Vừa
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 41: Bái phỏng

      editor: Đông Sương

      Tắm xong ra ngoài, Lăng Nhuế còn có cái gì khó nghĩ nữa rồi, việc đến nước này, suy nghĩ nhiều vô ích, liền cũng chỉ có thể mặc cho số phận, hi vọng mẹ Tiêu thấy mới được.

      Thở dài, Lăng Nhuế tới thư phòng mở ra máy điều hòa khí liền nhảy ra khỏi đề thi GRE, dưới mắt có lẽ chỉ có mượn văn mới có thể thoáng dời chú ý của rồi. . . . . .

      Mới làm có mấy câu, điện thoại di động cũng rất an phận mà vang lên tiếng chuông, Lăng Nhuế có nhìn mà thò tay liền nhận.

      "Đến nhà?" Quả nhiên là tiếng của Tiêu Hạo.

      "Ừ." Lăng Nhuế cắn đầu bút, ánh mắt vẫn ở chỗ cũ đề thi.

      Đại khái cảm thấy bên này có chút an tĩnh, chuyện hăng hái bao nhiêu, Tiêu Hạo mở miệng lại hỏi, " bận?"

      "Ừ. Mới vừa tắm rửa, tại theo như chỉ thị của làm bài thi GRE."

      Bên đầu kia điện thoại "Nha" tiếng sau cũng yên tĩnh trở lại, sau vài giây, Lăng Nhuế điền xong bài thi, lực chú ý lại trở về trong điện thoại, ", vẫn còn chứ?" Lăng Nhuế biết còn nghe ko.

      "Ở đây." Lần này đổi lại Tiêu Hạo dừng chút, " chỉ là suy nghĩ Nhuế Nhuế em làm vậy là mục đích gì?"

      ". . . . . . Mục đích gì?" Lăng Nhuế nhất thời chưa hiểu được lời Tiêu Hạo.

      Tiêu Hạo ở bên đầu điện thoại kia cười yếu ớt hai tiếng, chế nhạo , "Áo ngủ, ở lại giường của , áo ngủ. . . . . ."

      "——" Lăng Nhuế vất vả bình tĩnh lại ngay lập tức lại bị đảo loạn rồi.

      Bút trong tay Lăng Nhuế 囧 nửa ngày, chợt nghĩ ra cách đáp lễ người kia, tâm tình chợt bình phục, dùng giọng điệu nhàng mở miệng, " phải cảm thấy áo ngủ quá cũ kỷ sao, cho nên làm phiền vứt !"

      "Chẳng lẽ Nhuế Nhuế phải là ý để nhìn vật nhớ người?"

      "Em. . . . . . em nào có!" Lăng Nhuế vừa nghĩ tới Tiêu Hạo trong tay cầm quần áo ngủ của mình vuốt ve, nhất thời liền vừa khẩn trương lên!

      Người khác hình như là càng ngày càng mặt dầy vô sỉ, ràng là chính nghĩ bậy, nhưng mà toàn bộ đổ thừa lên ? Cuối cùng, Lăng Nhuế trực tiếp câu ngắt thoại, "Chớ ảnh hưởng em làm GRE, nếu là có thi được 1500, toàn bộ là do !"

      "GRE. . . . . ."

      Tiêu Hạo cúp điện thoại, hính như đùa giỡn hơi nặng, nhìn áo ngủ trong tay, khóe miệng khỏi giương lên đường vòng cung. Cũng chung sống như vậy, lại còn là cấm trêu chọc nha!

      Liên tiếp mấy ngày, Tiêu Hạo quả nhiên tiếp tục tới quấy rầy Lăng Nhuế, chỉ ở lúc gần ngủ gởi nhắn tin cho , hỏi thăm chút.

      Cuộc sống như thế vừa qua gần hơn tháng, thứ bảy ba Lăng lái xe đưa con tham gia cuộc thi. Đối với Lăng Nhuế mấy ngày gần đây chăm chỉ cố gắng, ba mẹ Lăng gia nhưng ra là rất là nghi ngờ, này con từ trước đến giờ nhu cầu giải trí cùng du lịch kỳ nghỉ hè rất lớn, cư nhiên ở tốt nghiệp đại học thái độ lại khác thường?

      Lăng mẹ đón nhận trách nhiệm nặng nề ủy thác ba Lăng, quyết định ở đường đưa thi dò xét đến cùng, để hỏi cho .

      "Nhuế Nhuế, con gần đây bỏ công thi ngữ như vậy, có phải hay vì muốn ra nước ngoài du học?" Đây chỉ có chuẩn bị ra nước ngoài học mới cần thi lấy chứng chỉ này, ba Lăng là người làm ngành giáo dục , những thường thức này tự nhiên vẫn là có.

      Thấy Lăng Nhuế vẫn như cũ cúi đầu nhìn sách tiếng trong tay, ba Lăng hắng giọng cái, ngừng cố gắng, " ra , ba và mẹ của con đều cảm thấy khoa điện tử tệ, lúc này, Nhuế Nhuế chúng ta học nghiên cứu nên hảo hảo chuyện đương với bạn trai, chuyện nước ngoài này, mình con ra ngoài ba mẹ nhất định là yên lòng!"

      "Con phải ra khỏi nước?" Khép lại sách trong tay, Lăng Nhuế quay đầu lại bộ mặt kinh ngạc nhìn mình ba mình, chợt cười đùa, "Con chính là cùng người khác đánh cuộc."

      "Đánh cuộc?" Ba Lăng thể tin lặp lại, "Cái này vì cái đánh cuộc, con dụng công như vậy? Lại , con phải là chưa bao giờ bỏ đánh cuộc sao?"

      "Cũng hẳn là vậy á..., bởi vì Tiêu Hạo nghiên cứu sinh khoa điện tử phải có SCI mới có thể tốt nghiệp, cho nên, liền khuyên con nghỉ hè học thêm. Lại , con cũng vậy cảm thấy học thêm chút luôn là tốt, ba, người phải cũng vẫn giáo dục học sinh như vậy sao?"

      "Đúng. . . . . . Đúng. . . . . ." Ba Lăng trong miệng nơi này nghênh hợp, trong lòng cũng rất mau nghĩ tới chuyện khác, Tiêu Hạo cái tên này ông còn là có chút ấn tượng.

      Buổi tối, ba Lăng ba cùng mẹ Lăng ở phòng khách xem ti vi, Lăng Nhuế ở thư phòng tiếp tục gặm giáo trình SUB.

      Hơn bảy giờ, Tiêu Hạo thái độ khác thường gọi điện thoại tới đây.

      "Vẫn còn đọc sách?"

      "Ừ." Bình thường lúc Lăng Nhuế đọc sách, cũng thích chuyện.

      "Hôm nay thi rồi hả ?"

      "Ừ."

      "Mai tới nhà em chào hỏi, như thế nào?"

      "Ừ."

      Lăng Nhuế thói quen đồng ý, sau đó, bên đầu điện thoại kia truyền đến hai tiếng ho Tiêu Hạo, "Nhuế Nhuế, em xác định nghe lời của rồi hả ?"

      "À?" Lần này Lăng Nhuế đổi thán từ, ngừng tạm.

      Bên này điện thoại truyền đến thanh quyển sách khép lại, Tiêu Hạo xem chừng phải là làm xong đề mục, vì vậy lần nữa nhàng giọng điệu lặp lại, "Mai tới nhà em chào hỏi, Chủ nhật ba mẹ em đều ở nhà chứ?"

      "A ——"bút trong tay Lăng Nhuế "Xoạch" tiếng rơi mặt đất, đây cũng quá bất ngờ , nhưng cái gì cũng làm được nữa!

      Phòng khách, ba Lăng đề cao giọng hỏi, "Nhuế Nhuế, có chuyện gì vậy?"

      ". . . . . . có. . . . . . có việc gì á!" Lăng Nhuế che điện thoại di động,
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 42: Tá túc

      editor: Đông Sương

      Buổi tối, hai đấng mày râu ở phòng khách đánh cờ, mẹ Lăng bưng trái cây đến thư phòng cùng Lăng Nhuế tùy ý trò chuyện chút. Rất dễ nhận thấy, mẹ Lăng là có ý dò ý tứ mà tới.

      Ý trong lời , Lăng Nhuế cảm thấy ra được, ba mẹ đối với Tiêu Hạo rất hài lòng.


      Tắm xong, Lăng Nhuế theo thường lệ trở về thư phòng, sau đó ánh mắt liền khóa ở hộp quà trắng muốt ban ngày Tiêu Hạo tặng, là quà tặng gì mà nhất định phải tự mình trở về phòng mở đây?

      Lăng Nhuế vừa lấy hết ý định mà nghĩ, vừa lưu loát mà dùng cây kéo mở giấy bọc. Bởi vì chú ý lực toàn bộ đều ở tay, cho nên khi Tiêu Hạo hạ hết quân cờ chân tay vào gian phòng, Lăng Nhuế cũng có chú ý tới.

      "Bá ——" vất vả xé ra bên trong hộp giấy , Lăng Nhuế hoàn toàn bị đồ vật trước mặt cho kinh sợ.

      Vốn tưởng rằng là cái vật gì làm thủ công tinh mỹ, ai ngờ, cư nhiên. . . . . . Lại là cái áo ngủ mới!

      "Vật quy nguyên chủ." Tiêu Hạo đến gần, đem hai tay chống ở mặt bàn, cười như cười nhìn chằm chằm vẻ mặt Lăng Nhuế cảm thấy khó xử.

      Lăng Nhuế vội vàng luống cuống tay chân đem áo ngủ nhét vào, xoay người liền hỏi, "đồ của em đâu?"

      "Hả?" Tiêu Hạo nhíu mày làm ra vẻ mặt tò mò, "Em phải là ghét bỏ nó cũ, cho nên liền ném giúp em!"

      "——" Lăng Nhuế vừa giận vừa hờn, người này cư nhiên cầm áo ngủ cùng mình giỡn, tiện tay giơ tay lên bên quyển sách liền cầm lên.

      Tiêu Hạo nhàng linh hoạt chuyển cái, thuận tay liền đoạt quyển sách tay Lăng Nhuế, chợt lại làm động tác im lặng, "Thế nào, Nhuế Nhuế nghĩ tại nhà mình muốn đánh nhau à?"

      " biến thái!" Lăng Nhuế còn kế sách, chỉ có thể ngoài miệng chiếm chút tiện nghi.

      Tiêu Hạo cười lắc lắc đầu, cầm quả nho đặt ở trong miệng của mình, nghiêng đầu, hai lời, xoay người liền đánh úp về phía môi đào của Lăng Nhuế.

      Lăng Nhuế bị Tiêu Hạo nắm bả vai như vậy chuyển cái, liền vòng vào ở giữa và bàn đọc sách. lâu cảm giác mát lạnh người con trai lập tức đánh úp về phía toàn thân, làm máy điều hòa khí thanh hô hô, Lăng Nhuế cổ họng phải truyền ra hai tiếng bể tan tành ưm, sau đó lại toàn bộ cắn nuốt ở trong miệng Tiêu Hạo.

      Tiêu Hạo vây chặt quá đỗi, Lăng Nhuế cơ hồ bị áp đảo ở bàn. chỉ cảm giác đôi tay mình chống đỡ ở bộ ngực Tiêu Hạo càng ngày càng vô lực rồi, nhưng lại cảm giác được cách ràng đầu lưỡi Tiêu Hạo tại chính mình trong miệng khơi thông đoạt lấy quyền. . . . . .

      giây kế tiếp, Lăng Nhuế đột nhiên mở hai mắt ra, cảm giác Tiêu Hạo dùng sức chống đỡ chút cái ót của , có cái đó bị đưa vào trong miệng, ngọt ngào, mang theo điểm chua nhàn nhạt.

      Hôn chóp mũi Lăng Nhuế cái, Tiêu Hạo cười buông ra, Lăng Nhuế lúc này mới từ từ khôi phục vững vàng hô hấp, lông mi dính nước vụn, đôi môi càng thêm đỏ thắm ướt át.

      Tiêu Hạo nhìn nhịn được đưa tay kèm gò má ửng đỏ của , ma sa nửa ngày, mỉm cười lại hôn cái đôi môi của , "Em , tên biến thái có tâm địa tốt như thế cho em ăn quả nho. . . . . ."

      Cái nào biến thái có thể uy quả nho như vậy?

      Lăng Nhuế dùng tràn ngập hơi nước mắt nhìn chằm chằm Tiêu Hạo, lại biết giờ phút này đắm chìm trong trong ngọn đèn, xinh đẹp đến cơ hồ có thể để cho lòng người say.

      " ngủ sớm chút , cũng về!" Tiêu Hạo cúi người nhặt lên áo ngủ đưa cho , tận lực để cho mình giọng điệu vững vàng, "Ba em , ngày mai dẫn mọi người tây đường chơi, cũng phải cần mang áo ngủ sao!"

      "Ba ta phải để cho ——" ở nhà ta sao?

      "Trong lúc khảo sát cần phải thời khắc giữ vững tỉnh táo, kiên quyết chống lại tất cả viên đạn bọc đường" Tiêu Hạo đưa tay nhéo lỗ mũi Lăng Nhuế, lại hôn cái lên trán , "Chỉ là, ngoại trừ cái này!"

      Từ tây đường để hết hà đăng trở lại, Lăng Nhuế vừa đến nhà bao lâu liền nhận được điện thoại của giáo sư Tôn chủ nhiệm, là ông mới vừa nhận hạng mục mới đủ nhân lực, hi vọng có thể đến khoa điện tử trình diện trước thời gian.

      Trở lại đại học A là buổi chiều ngày thứ hai, bởi vì khoa điện tử cũng trước cho Lăng Nhuế an bài trụ sở, cách khác, kể từ bây giờ đến nửa tháng sau tựu trường đều cần ở trong căn hộ Tiêu Hạo tá túc.

      Buổi tối tắm xong, Lăng Nhuế đứng trong phòng khách bắt đầu do dự.

      Nếu như ngủ phòng ngủ như lời , như vậy Tiêu Hạo cũng chỉ có thể ngủ sofa. Nhưng là, ghế sa lon dù sao cũng lớn, kiểu này ngày hay hai ngày có gì, nửa tháng này. . . . . . Hình như cũng được nha!

      Làm thế nào? Nếu mình ngủ sofa, Tiêu Hạo ngủ phòng ngủ? Nhưng là, chủ nghĩa đàn ông của lớn như vậy, có thể đồng ý đề nghị của sao?

      Hay hoặc là, ngủ cùng phòng ngủ?

      giây kế tiếp, Lăng Nhuế chợt vỗ ngực của mình mấy cái, vội vàng đem ý tưởng gan lớn ngất trời này lấp trở về.

      Tiêu Hạo tắm xong lúc ra, nhìn thấy lăng Nhuế ngu ngơ đứng ở giữa phòng khách hướng về phía ghế sa lon ngẩn người. Đến gần, Tiêu Hạo từ phía sau vòng chắc eo thon của Lăng Nhuế, "Vật , suy nghĩ gì?"

      "Ngủ."

      "Sớm như vậy?" Tiêu Hạo cúi đầu lại gần cần cổ trắng nõn Lăng Nhuế cắn cái, đôi tay vừa dùng lực liền đem Lăng Nhuế ôm lấy trực tiếp đến gần phòng ngủ.

      " làm gì thế?" Lăng Nhuế ngã xuống giường, mặt kinh hoảng nhìn nằm ở Tiêu Hạo bên cạnh,
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :