1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đã cưỡi là phải cưỡi đến nơi đến chốn - Xá Niệm Niệm (chương 76- Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 40. “ Đừng ầm ĩ, là .”
      Edit: Snow
      Beta: Rika
      Dựa lưng vào cột, Giản Lân Nhi bị nghẹn, làm thế nào cũng thể nuốt xuống được, bỗng nhiên có ai đó giúp vỗ lưng hai cái. Mặt Lân Nhi bị nghẹn đỏ bừng, cuối cùng đồ ăn cũng được nuốt xuống.
      “Cảm ơn.” Lân Nhi lễ phép rồi sau đó liền bước rời xa người này, 1015, đêm đó khi vừa đến đây liền gặp người Italy này.
      Giản Lân Nhi cảm thấy , ràng lúc trước thái độ người này vô cùng chán ghét , vì sao đột nhiên bây giờ lại quay sang giúp , Giản Lân Nhi cũng nhớ chính mình khi nào cùng với người này lại có quan hệ tốt như thế.
      Mặc kệ ở chỗ nào, kéo bè kéo cánh là tượng vĩnh viễn tồn tại, ở trong này cũng có gì khác biệt, cứ việc mới tới nơi này thời gian, việc bất đồng với người này người kia cũng ngay lập tức hình thành.
      Lúc tới đây, trễ, có người ngủ, có người ôm súng gác bên ngoài. Vừa mới tới nên cũng hiểu , tại biết, người nào hoàn thành nhiệm vụ về ký túc xá ngủ, ai hoàn thành có nhiệm vụ gác đêm hoặc tiếp tục nhận các bài huấn luyện khác.
      Bộ đội tôn trọng kẻ mạnh, mà con trời sinh là phái yếu, bao gồm cả huấn luyện viên, nơi này có để vào mắt phụ nữ nào, thậm chí có người cho rằng đưa đàn bà đến huấn luyện cùng chính là vũ nhục chính mình.
      Năm ngày này của Giản Lân Nhi quá tốt, chịu được huấn luyện, cơ thể dường như vượt qua cực hạn của cường độ huấn luyện, về đến ký túc xá lại còn phải chịu những ánh mắt có ý tốt, thường xuyên lúc ngủ gật có người sờ mông. Lúc ở ký túc xá, lúc nào là thần kinh của được thả lỏng; Giản Lân Nhi hoài nghi chính mình có thể chịu được sáu tháng hay .
      Việc tắm rửa cũng là vấn để, thời gian chỉ có 10 phút, chỉ có thể đợi cho mọi người xong hết ra mới vào tắm rửa qua loa chút, đủ loại khó khăn phải chịu. Đêm qua lại chứng kiến thượng úy nhìn quốc kỳ của mình bị đánh với ánh mắt thống khổ, tại cái khiến kiên trì duy nhất chỉ còn lại là để cho quốc kỳ của mình bị đánh, hiểu sao lại tới nơi này nữa.
      Nhắm mắt lại, Giản Lân Nhi khẽ ngồi xuống, thả lỏng cơ thể, hít sâu vào hơi. “Tạch” tiếng bẻ tay cùng với giọng đàn ông kêu rên vang lên.
      cần chọc tôi.” Nghiêm mặt câu, hất hết những bàn tay tiến đến gần mình, chán ghét xoa xoa đầu đến chỗ có người ngồi xuống.
      Người đó hung ác nheo mắt lại, 1032 chịu đau đớn cổ tay chính mình, được lắm, này biết tốt xấu, đáng chết…
      tại hệ thống phòng ngự người Giản Lân Nhi đều mở ra, cả người đều trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, nếu như thế, cảm thấy thể sống được ở đó.
      Giản Lân Nhi bây giờ cũng còn là người mới, huấn luyện ở “Xích Luyện” hai năm cho rất nhiều, bao gồm thành thạo khống chế người, nhưng lại là con cho nên về phương diện thể lực vĩnh viễn thua so với những người con trai.
      Cắn răng nhớ lại những lời Võ đại tá khi đưa đến, Giản Lân Nhi biết chỉ có thể kiên trì.
      Tập hợp mọi người lại, mặt Rose có chút thay đổi hạ lệnh, chạy , chạy , dọc theo mạn bờ sông cần biết làm gì, chạy .
      Cho đến khi tầm nhìn còn thân ảnh khiến cho mình run sợ, Dịch Nam Phong mới thu hồi ánh mắt, bên ngoài còn nghe được thanh của Rose.
      1015 rũ mắt xuống, nghe bên cạnh 1032 tập kết mọi người thương lượng việc tối nay đối phó thế nào với người con còn lại trong đội. Ở trong này, đánh nhau là được cho phép, chỉ cần họ có thời gian và tinh lực, nhưng Mạn Địch cho phép đánh nhau dẫn đến chết người, ông ta cũng qua , ông ta tình nguyện huấn luyện người chết, nếu lén lút gây ra tai nạn chết người đưa lên tòa án quân .
      Quay đầu nhìn đứng ở bên cạnh bờ sông, ánh mắt 1015 vô cùng chuyên chú. Nữ binh phương Đông kia, từ khi đặt chân đến đây bị khinh thường, vốn cho rằng con là kẻ yếu, xứng đáng ở cùng chỗ với họ. Nhưng khi huấn luyện chung chỗ, nhìn thấy đó bị huấn luyện đến mức bùn lấy bám đầy người nhưng ánh mắt vẫn vô cùng kiên cường, bỗng nhiên liền cảm thấy coi trọng nữ binh này. Chính bản thân ta cũng hiểu vì sao mình đổi giường ngủ đến giường cách vách. ở trong này, nếu đến việc thương hoa tiếc ngọc đều tồn tại, ngươi càng giỏi người ta càng tin phục ngươi, bao gồm cả con . 1015 tìm ra được lý do thuyết phục mình.
      “Ê, 1015, mày cho ý kiến , tao thấy mày đối xử tốt với kia, tao cảm thấy thực hứng thú, chậc chậc, nhìn xem kia, oa nga, ta muốn bổ nhào vào cái mông kia cắn cái, ha ha.” Thu hồi tầm mắt, 1015 có đáp lại những lời kia. Cao hứng phấn chấn hòa đồng chuyện cùng với mọi người, 1015 gia nhập, đêm nay kế hoạch của bọn họ định rồi.
      Chạy dọc con đường, nếu về trễ bữa tối bị đổ vào thùng rác, Giản Lân Nhi ngang qua, mệt mỏi té ngã, dùng sức nâng người dậy, cố gắng kìm nén nhưng vẫn nôn ra. miếng pho mát, thịt bò chin năm phần, nửa cái bánh ngô nướng, tất cả đều dùng để bổ sung năng lượng cho cường độ huấn luyện dày đặc, nhưng lúc này Giản Lân Nhi ăn vô.
      thể đủ năng lượng huấn luyện, chạy xong, xong, bùn lầy quá nhão, nhưng mới có năm ngày trôi qua, tinh thần và áp lực đè nặng, mọi thứ đều cạn kiệt, Giản Lân Nhi cảm thấy càng ngày mình càng yếu .
      Cách đó xa có binh sĩ nhận súng cao áp bắn nước đánh vào, Giản Lân Nhi nhận ra đó là thiếu tá Mexico, mấy ngày nay lúc nào cũng chỉ có mình ta, toàn bộ đội ngũ đều lập ta, Giản Lân Nhi cảm thấy hoàn cảnh của người này với có chút gì đó giống nhau. Ép buộc chính mình cầm lấy bánh ngô ăn miếng, ăn gì có điều gì xảy ra Giản Lân Nhi ràng.
      Ăn được mấy miếng, cảm thấy thực ăn được nữa, buông bàn tay, lặng lẽ bỏ miếng bánh ngô xuống, Giản Lân Nhi nhìn xung quanh, thấy có ai mới nhàng thở ra.
      Ở trong này, cho ăn cơm là thường bị trừng phạt, còn nếu mà bỏ đồ ăn tuyệt đối là được phép, nếu mà bị phát , ký túc xá rẽ trái 10km.
      Có người thấy Giản Lân Nhi có động tác, chỉ lần, 1015 ra hiệu cho người bên canh, dùng ánh mắt muốn bảo 1017 cần lộ ra, người nọ nuốt nước miếng xuống, chuyển qua chỗ khác, căn bản muốn hô lên tiếng nuốt xuống .
      Híp mắt vui vẻ, 1015 lên tiếng.
      Đêm nay khí là quỷ dị, đầu tiên Mạn Địch gọi Rose lại, bỗng nhiên giờ bắn súng cao áp trước lễ rửa tội bỗng nhiên bị hủy bỏ, Rose đành phải làm cho trợ lý huấn luyện viên nhìn bọn họ chạy 10km việt dã rồi về ký túc xá ngủ. Lúc mặt trời lặn, Giản lân Nhi chạy trở lại, cũng là đến thời gian tắm rửa nhưng mà đợi mãi lại chẳng thấy ai tắm. còn biện pháp nào khác, Giản Lân Nhi bèn tắm trước, lúc ra, may đụng phải thiếu tá Mexico.
      “Hi.” Người nọ bỗng chủ động chào hỏi với , Giản lân Nhi sửng sốt mất mấy giây sau đó chào lại “Hi”.
      Ký túc xá bên ngoài có nhiều cọc gỗ, Giản Lân Nhi tạm thời biết những cái cọc này dùng vào làm gì, chủ động qua ngồi bên cạnh thiếu tá Mexico.
      “Xin chào, 1024”. Giản Lân Nhi chủ động chào hỏi.
      “Xin chào, Trung Quốc, cứ xưng hô tên, cần gọi danh hiệu có được ?” Ngữ khí của ta như là cầu xin.
      Giản Lân Nhi bỗng nhiên như tìm được người bạn có cùng cảm giác, bởi vì cũng vô cùng chán ghét gọi người ta bằng danh hiệu. Nở nụ cười , Giản Lân Nhi từ trong túi lấy ra mẩu bánh ngô đưa cho người bên cạnh.
      “Ăn ”. Vừa đưa tay ra liền tiếp được vật gì đó ở trong tay, bỗng nhiên ánh mắt ta toát ra ánh sáng gì đó làm cho Lân Nhi dám nhìn, cảm thấy sợ, hiểu đến tột cùng ánh mắt này là có ý gì.
      “Đêm nay cần đến ký túc xá.”
      “Vì sao?”
      “Bọn họ, tôi là bọn họ ở bên trong chờ .”
      “Chờ tôi làm gì.”
      “1032 muốn làm hại .”
      Giản Lân Nhi cắn răng, người Mỹ kia ư? “Ân”. Nở nụ cười trấn an mình và người bên cạnh, Giản Lân Nhi phát ánh mắt người Mexico này luôn thực mềm mại, nếu như tới nơi này, người này hẳn là người tốt.
      Đáng tiếc, cuối cùng họ vẫn phải quay trở lại ký túc xá, bởi vì giám thị cho phép lúc ngủ có người ở bên ngoài.
      Từng bước bước về chỗ của mình, ở ký túc xá là yên tĩnh, loại yên tĩnh đến bình thường, Giản Lân Nhi cảm thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung ở người của , nhàng nắm chặt ống tay áo, đáng tiếc đến chỗ giữa, người tiến đến. Giản Lân Nhi tiếp tục hướng đến vị trí của mình đến, cố gắng để ý đến xung quanh.
      “Xôn xao” ở cửa ký túc xá, ánh sáng duy nhất cũng có, sờ soạng vị trí của mình, Giản Lân Nhi khẽ lới lỏng giầy, chật vật ghé lên giường có cảm giác người mình có đến hơn mười mấy cánh tay.
      Quay người giường, tạm thời người còn có cánh tay nào, Giản Lân Nhi cảm thấy người ở giường bên cách vách thân hình cũng chưa động đậy chút nào, trong bóng đêm lờ mờ có bóng người hướng phía đến, thầm đánh giá có năm người.
      thầm nắm chặt tay, nhưng Giản Lân Nhi đánh giá cao mình, đợi cho đến lúc bị người ta bịt chặt miệng ở giường, trong lòng ngay lập tức muốn hô to lên nhưng thanh thoát ra được, tay chân đều bị ghìm chặt, cả người thể nhúc nhích. Lúc này hối hận chính mình lỗ mãng có thể phải là muộn, nhưng là cho dù đêm nay kết quả ra sao, Giản Lân Nhi chắc chắn vẫn ra tay.
      Bỗng nhiên bên phía cách vách có bóng người ngồi dậy, đồng thời, cánh cửa ký túc xá mở ra, người bên cách vách cũng định ra cũng lui trở về.
      Hai người vào, Giản Lân Nhi cảm thấy những người khống chế mình buông tay ra, những người đó thấy huấn luyện viên tiến vào, nhanh chóng lui về vị trí của mình, nghĩ mà sợ chỉnh sửa lại quần áo của mình, chú ý đến hai bóng người đứng ở phía trước giường mình.
      “1048, cậu ngủ nơi này.” Đây là thanh của Rose.
      “Báo cáo huấn luyện viên, nơi này có người.” Giản Lân Nhi nghe ra được đây là giọng của 1015.
      “Cậu dịch ra vị trí, 1048, về sau cậu ngủ ở chỗ này.” lúc sau, Giản Lân Nhi cảm giác được 1015 chuyển sang bên cạnh, 1048 mới tới đứng ở phía trước giường nhúc nhích. Đợi cho đến khi huấn luyện viên ra ngoài, cánh cửa lần nữa đống lại, 1032 thấy có người mới đến bèn quyết định tạm thời buông tha Lân Nhi.
      Mọi chuyện qua , người mới chậm rãi lên giường, người nọ nằm ở phía cách vách Lân nhi, ánh mắt tựa hồ tuần tra người vòng. vân ngồi im ở góc tường dám nằm xuống, đợi cho đến khi mọi người bắt đầu ngáy, hô hấp người ở bên cạnh cũng trở lên có quy luật, Giản Lân Nhi mới hướng đến phía sát tường nằm xuống.
      Nằm ngủ mông lung, Lân Nhi chưa kịp ngủ sâu giấc bỗng nhiên phía sau có người áp lên thân thể , thân thể Lân nhi ngay lập tức cứng đờ, ánh mắt nhanh chóng mở ra, theo phản xạ có điều kiện chân còn chưa kịp cử động hai chân bị hai cái chân dài kẹp lấy, cánh tay cũng nhanh chóng bị chế trụ, lúc này Giản lân Nhi dường như muốn ho to lên, lỗ tay bỗng nhiên truyền đến gióng trầm thấp. “ Đừng ầm ĩ, là .”
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 41: Khóc
      Edit: Rika
      Phản ứng đầu tiên, những từ này là Hán ngữ, cách thời gian dài như vậy, Giản Lân Nhi lần đầu tiên nghe được tiếng mẹ đẻ ở trong cái địa ngục này. Thần kinh căng thẳng vẫn chưa thả lỏng, hơn nữa người đó còn cố ý hạ thấp giọng , trong lúc nhất thời, Giản Lân Nhi mới có phản ứng, là ai vậy?
      Cứ việc nghe thấy Hán ngữ, thân thể theo bản năng cứng lại, cả người động đậy được,hô hấp khó khăn, tim đập dồn dập trong lồng ngực, có cảm giác, chỉ tý nữa thôi, chắc nó vỡ tung ra mất.
      “Lân nhi, là ” Lồng ngực Giản Lân Nhi bớt phập phồng, cảm giác người nọ khi chuyện, hơi thở ấm nóng phả lên tai , ẩm ướt, ấm áp, vội vàng mở to hai mắt, Giản Lân Nhi cảm thấy mí mắt mình sắp nứt toạt ra, có khả năng, làm sao, làm sao người nọ lại gọi tên .
      Dịch Nam Phong ôm rất chặt, chẳng bao lâu, bảo bối của có phản ứng, ít nhất cũng thả lỏng người, thần kinh bớt căng thẳng, lúc đầu như con thú đối mặt với kẻ địch, biểu này làm cho đau lòng.
      “Bảo bối, hít vào” ôm chặt , giọng khàn khàn, đưa tay chậm rãi vuốt ve hai gò má .
      Từng giọt, từng giọt nước mắt rớt xuống, Giản Lân Nhi bổ nhào vào người ,bàn tay bé tìm tới thắt lưng của , móng tay hung hăng cấu vào da thịt, nước mắt cứ chảy, Giản Lân Nhi thấy tầm mắt mình ngày càng mơ hồ, cố gắng kiềm chế cảm xúc lại, nhưng nhịn được, cách nào kiềm chế được ca. Thong thả hô hấp, hi vọng làm thế này ổn định được cảm xúc, nhưng hít thở, hít thở, hít thở nhàng…nước mắt vẫn cứ tuôn.
      giống như quả bóng, đột nhiên bị ai đó vụng trộm chọt thủng lỗ, khí bên trong lập tức chui ra ngoài, Giản Lân Nhi cật lực kiềm chế, nhưng nước mắt của vẫn cứ trào ra, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? tự nhủ với chính mình, đừng khóc, đừng khóc, có tiền đồ, nhưng vẫn khồn được. Nước mắt, nước mũi cứ thế mà tuôn rơi.
      Hít hơi sâu, giãy dụa, xoay người, nhìn vào ánh mắt tối đen phía sau, mặc dù trời tối nhưng vẫn nhìn thấy đó là ánh mắt quen thuộc, Giản Lân Nhi lắc đầu, nghĩ chắc cho mình khóc nên nhìn .
      Đưa tay lên, lau nước mắt, nhìn gương mặt đối diện mình, đưa tay lên sờ từng tấc, từng tấc , sờ rất cẩn thận, đo đạc từng ly từng tý, chính là .
      Sau đó, nước mắt chảy ra càng nhiều hơn, nhưng cố nén tiếng khóc để cho người khác nghe được, thân hình bé bắt đầu run rẩy. Dịch Nam Phong cảm giác được bàn tay bé lạnh lẽo kia sờ khắp mặt mình, đời cho đến lúc khóc tới mặt đỏ ửng, liền ôm áp vào trong ngực mình, dám nhìn .
      Rốt cuộc nên cho tới nơi này, cho dù đánh gáy chân cũng nên để , cho dù oán trách cả đời cũng được, còn tốt hơn là cảnh gặp trong tối nay. lần lại lần đưa tay vuốt vuốt lưng , Dịch Nam Phong hận thể đem khảm vào trong người mình, để mãi mãi bao giờ rời xa nửa bước.
      Chung quy là nín khóc được, liềng ngoác miệng cười, mở miệng rất to nhưng phát ra tiếng, năm ngày nay, đối với là năm ngày kinh khủng nhất cuộc đời, vừa nãy, rất tuyệt vọng, đói bụng, thống khổ, từng giây từng phút khẩn trương, sợ bị đánh hạnh kiểm xấu, tuy trước mọi người, vẫn kiên cường, nhưng giờ phút này đây, chỉ muốn khóc mà thôi.
      Nhận thấy giường đối diện có chút tiếng động, cắn chặt răng, dám phát ra tiếng.
      Nhìn thấy động tác của như thế, giờ khắc này Dịch Nam Phong muốn cắn xuống cánh môi của .
      Hai tay đưa xuống, kéo chân của gác lên người mình, chính cũng cuộn người lại, hai tay ôm lấy mông , hoàn toàn sát vào, tư thế mờ ám.
      Rốt cục, rốt cục khóc đến mệt mỏi, cũng ngừng được, Dịch Nam Phong đưa tay vuốt dọc lưng , người, ít mồ hôi rịn ra ngoài.
      Nằm lúc lâu, cảm giác vẫn cứ chiu vào trong lòng , Dịch Nam Phong nắm chặt tay lại, nhưng vẫn cứ như con sâu chui vào, Dịch Nam Phong liền ôm lại.
      Nhưng thế còn chưa đủ, Giản Lân Nhi như muốn dính chặt vào người , vung tay vung chân lung tung, sau đó còn xé áo của chính mình.
      cởi, cởi” Giọng mang theo tiếng nức nở, Dịch Nam Phong cảm giác cổ họng mình khô rát, gì, cởi bỏ quần áo của chính mình, đợi cho cả người Lân nhi được cởi hết, Dịch Nam Phong còn 1 cái cuối cùng chưa cởi, nắm lấy tay , đặt lên cái quần lót của mình, lúc này, cánh tay liền nhanh chóng chui tọt vào trong, nắm lấy vật đàn ông tráng kiện của .
      Hai thân thể trần truồng, dính sát vào nhau kẽ hở, vẫn cái tư thế vừa rồi, Dịch Nam Phong gắt gao bao trọn Lân nhi. Hai cánh tay đặt ở thắt lưng , ban ngày huấn luyện. ban đêm đánh nhau, thế khi nãy còn khóc trận, Giản Lân Nhi rốt cuộc cũng mệt mỏi, rốt cuộc cũng an tâm, cảm thấy bây giờ, dù trời có sập xuống vẫn còn có chống đỡ, buồn ngủ.
      Đắp chăn lên, Dịch Nam Phong tinh thần tỉnh táo, hề buồn ngủ, ánh mắt sáng rực khiến người ta sợ hãi, đó là ánh mắt thị huyết (mắt đỏ rực, khát máu)
      Trong bóng tối, có ánh mắt lẳng lặng chăm chú nhìn qua bên này, sau đó xoay người lại, nhắm mắt, nhưng dường như hề ngủ.
      Tiếng còi cảnh báo vang lên, Giản Lân Nhi vội vào xốc chăn lên, đợi cho đến lúc mang giày, mới nhớ tới chuyện đêm qua, nhưng vị trí bên cạnh mình có ai, áo quần cũng chỉnh tề. buồn bã lắc đầu, Giản Lân Nhi cảm thấy dường như tối qua nằm mơ, nhưng cảm giác đau đớn và đôi mắt sưng húp vẫn cảm nhận được. Thôi, nghĩ nhiều, nơi này là “Thợ săn” , huấn luyện viên gầm rú bên ngoài.
      Giản Lân Nhi chạy nhanh ra ngoài, đứng phía cuối hàng.
      “Số 1048, bước ra khỏi hàng” Giọng Rose vang lên.
      Người nọ bước ra khỏi hàng, Giản Lân Nhi buồn bực, phải là đội ngũ đủ người rồi sao, hôm nay sao lại xuất thêm người nữa? 1048 đưa lưng về phía , cho đến khi quay mặt lại chào mọi người, Giản Lân Nhi hít hơi dài, chuyện đêm qua, hết thảy là .
      dám tin, Dịch Nam Phong dùng thân phận gì để gia nhập vào đội ngũ này, đâu phải là người trong quân đội. Võ đại tá lần này có ba người phụ trách tập huấn ở đây, vì đặc thù chuyên môn nên mới đưa thêm người mới, trong này tuyệt chưa bao giờ xuất bai bính lính cùng quốc tịch Trung Quốc, nhưng, Dịch Nam Phong vì sao lại đến đây?
      Mặt Dịch Nam Phong chút thay đổi, ánh mắt thẳng tắp, đúng tiêu chuẩn quân nhân, lúc này, giọng Rose lại vang lên “Đồng bọn mới tới, 1048, vì vinh dự, mọi người hãy sống tốt với nhau”. Vẫn câu như vậy, ngữ khí bình thường, tất cả đều bình thường làm cho Giản Lân Nhi cảm thấy bình thường.
      Cảm giác phía bên phải mình có ánh mắt quan sát, Rose lại tiếp “1048 đứng vào hàng ngũ”, lơ đãng lắc đầu, liếc mắt cái, nhìn bằng ánh mắt sắc bén rồi vội thu hồi lại ngay, Dịch Nam Phong thầm ghi nhớ.
      Tối hôm qua, lúc đám người này vây khốn Lân nhi, biết bé, trong hoàn cảnh này bị như thế nào, Dịch Nam Phong cơ hồ xông ra, dựa vào chút ánh sáng ít ỏi, cũng ghi nhớ được vài người.
      Ánh mắt như ra đa quét vòng, thấy những con số của bọn họ, tay nắm chặt thành quyền.
      đỉnh đầu, viên đạn ‘hưu hưu’ bay qua, Giản Lân Nhi cúi đầu, Dịch Nam Phong vẫn duy trì khoảng cách với xa, cắn chặt răng, cố gắng chống cánh tay.
      tại, bọn họ sát hạch , đạn đàu cũng là đạn , duy trì độ cao nhất định là 50 cm, đầu đạn dày đặc, phía sau cũng có, vừa nãy có viên trúng vào gót chân , làm đau tột cùng, dám ngẩng đầu lên nữa.
      Ở nơi này, nếu bị thương trong khi tập luyện, cũng có phương pháp cứu chữa đại, cũng có cái gì gọi là diễn tập, tất cả đều diễn ra như . Nếu như chết trong này, cũng coi nhu biến mất khỏi thế giới này, tới nơi này huấn luyện, mọi người đều xác định sống sót hai là chết.
      Bởi thế, ‘Xích Luyện’ chưa phải là nơi ngược đãi đệ nhất, mặc dù cũng trải qua gian khổ, nhưng khi đến đây, vẫn chưa thích ứng được. Cắn răng chịu đựng con đau, bỗng nhiên, phía trước vang lên tiếng thét thảm thiết,trong lòng căng thẳng, đưa mắt tìm kiếm hình bóng của Dịch Nam Phong.
      Tìm hoài, nhưng vẫn thấy, hơi ngẩng đầu lên tí, viên đạn liền xẹt qua da đầu , lập tức truyền đến mùi cháy khét của tóc, cả người toát mồ hôi lạnh, lập tức cúi đầu xuống, trấn tĩnh, lúc này, thấy bóng dáng Dịch Nam Phong cấp tốc tới đây.
      Thời điểm vùi đầu xuống, mùi máu tươi càng lúc càng nặng, tới chút, lúc này mới phát cánh tay trái của 1032 bị chảy máu khá nhiều. Nhưng có chút động tình nào cả, cảm thấy ông trời có mắt.
      Trong khi huấn luyện, nấu bị thương, trừ khi chết, nếu vẫn phải kiên trì tới cùng, 1032 của nước Mỹ kéo thân mình cùng cánh tay đẫm máu trườn về phía trước.
      Giản Lân Nhi cảm thấy bồn chồn, độ cao như vậy, lẽ ra có khả năng bắn trúng tay, mà còn là cánh tay trái nữa, thôi mặc kệ, quan tâm, vội vàng hướng về phía trước.
      Lúc gặp Dịch Nam Phong, khóe miệng hơi gợi lên nụ cười lãnh khốc, có nửa phần tình cảm, nhìn chăm chú vào vết máu.
      linhdiep17 thích bài này.

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 42. “Bảo bối, huấn luyện có khổ hay ?”
      Edit: Snow
      Beta: Rika
      Thở hổn hển, cả người giống như mới tắm xong, Giản Lân Nhi kiệt sức ngã xuống điểm đích . Mặc kệ số 1032 bị thương, phía sau súng đạn vẫn bắn phá ngừng. Tất cả mọi người nhìn theo vết máu dính dưới đất rồi cứ tiến về phía trước, rốt cục cũng đặt tay lên cột đích, số 1032 cũng vì mất máu mà ngất , được mọi người đỡ lấy.
      Rose lớn tiếng kêu quân y đến đưa 1032 , Dịch Nam Phong dường như có việc gì tiêu sái bước qua kéo người ngồi dưới đất lên, thực tự nhiên lại còn vô cùng chu đáo với Giản lân Nhi, tuần tra vòng, nhìn đến phía trước chút bắt gặp ánh mắt nhìn mình, sau đó lại như có việc gì quay chỗ khác, rồi hai bước tựa vào cái cột phía trước đưa mắt nhìn bốn phía.
      Mọi người thấy vô cùng kỳ quái, nơi này tất cả mọi người đều lười biếng mồ hôi đầm đìa thở hồng hộc, nhưng chỉ có Dịch Nam Phong trừ bỏ người dính bùn đất với sắc mặt hơi đỏ còn lại vẫn ung dung, cả người thấy được nửa phần chật vật, so sánh cùng với mọi người, xem ra người này có vẻ vô cùng thoải mái, đáng tiếc mọi người ở phía sau còn vội vàng thở chú ý đến điểm này, nhưng vẫn có người chú ý đến.
      Dịch Nam Phong quét ánh mắt nhìn xung quanh, chạm đến ánh mắt thâm thúy, buổi sáng hôm nay, nhìn thấy cũng là ánh mắt này. Miễn cưỡng tựa lưng vào cây cột ở phía trước, ngửa đầu lên , tư thế thay đổi, chỉ có ánh mắt người đó thay đổi, Dịch Nam Phong hướng theo tầm nhìn của đối phương phát người nọ vừa có chút động tác .
      Tuy thế vẫn là thực hiếm thấy, Dịch Nam Phong cảm thấy có chút kỳ quái, người này vì sao lại lộ ra. Người này rất mạnh, Dịch nam Phong lấy kinh nghiệm của mình cùng thầm đánh giá người này.
      Dịch Nam Phong nghĩ ra là 1015 hành động, nhưng tại ánh mắt kia chuyển động, Dịch Nam Phong thế nhưng lại thấy loại căm tức hoặc là thù hận. Cố ý nhìn kỹ quốc tịch người này chút, là Italy, có lẽ người này mới vào, trừ bỏ điều này ra, Dịch nam Phong tìm ra lý do nào người này thù ghét mình. Im lặng thu mình lại, hai nam nhân thầm đánh giá lẫn nhau, Dịch Nam Phong nhanh chóng phân tích tình huống trước mặt.
      Trung Quốc, đỉnh đầu ngươi bị bỏng kìa.” Giọng tiếng đậm chất Nam Mĩ cắt đứt đánh giá thầm của hai người đàn ông. Thân thể Dịch Nam Phong theo bản năng cứng đờ, 1015 đầu tiên mở mắt nhìn, Dịch Nam Phong theo ánh mắt 1015 phát người này ràng nhìn Lân Nhi, ngạc nhiên hơn ánh mắt của người này có tia khẩn trương. Dịch Nam Phong giật mình, ánh mắt nhanh chóng trở lên hung ác.
      có việc gì đâu, đau, có bị bỏng.” Giản Lân Nhi sờ sờ đỉnh đầu, quả đau, tuyệt đối có việc gì, viên đạn mới chỉ sượt qua đỉnh đầu . Đối với mọi người nở nụ cười chút, Giản Lân Nhi khắc chế chính mình cần đem ánh mắt nhìn về phía Dịch Nam Phong.
      Lăn lộn như thế vài ngày, Giản Lân Nhi ngốc, ở trong này, người bị vây bị người khác chiếu cố hoặc là thương hại, người này tốt quá, dễ bị khinh thường vì là kẻ yếu, hoặc là rằng ở trong này có chuyện đồng tình với ai hết. Hiển nhiên Dịch Nam Phong biết rất điểm này, cho nên ở trước mặt người khác, Dịch Nam Phong biểu ra là quen biết Giản Lân Nhi.
      Cơm trưa lại là thịt bò tái, thậm chí tái nhưng còn mang theo tơ máu, ở Trung Quốc cũng toàn là ăn thực phẩm chín khi nuốt xuống mang theo nửa mùi thịt nào, vụng trộm liếc mắt nhìn Dịch Nam Phong ở phía đối điện, ấy vậy mà ta vẫn nhàng xé rách thịt bò, Giản Lân Nhi áp chế từng trận buồn nôn, cảm thấy lại kiên trì tuyệt đối để chính mình nôn hết ra ở chỗ này.
      Mọi người có 8 phút để ăn cơm, đây là huấn luyện viên có tâm tình tốt nên thời gian ăn cơm được kéo dài chứ như mọi lần có khi thời gian ăn cơm cũng chỉ có 2 phút, đợi đến lúc huấn luyện viên kêu tập hợp, Giản Lân Nhi miếng cơm trưa cũng chưa được ăn.
      Từ lúc 5 phút Dịch Nam Phong ăn xong rồi đâu đó, Giản Lân Nhi phát thần bí mất tích hai phút, đợi đến khi huấn luyện viên kêu tập hợp biết từ đâu lại xuất .
      Buổi chiều phải chạy 20km việt dã, hơn nữa còn phải mang theo 40kg, chạy dọc theo rừng mưa nhiệt đới tươi tốt, theo bờ sông, đoàn người bắt đầu chạy, đây là mang theo tuyệt vọng chạy nhưng mỗi ngày, loại tuyệt vọng này đều phải tiến hành.
      Bước chân bắt đầu trở lên nặng nề, Giản Lân Nhi chính là dựa vào bản năng cất bước, trước mắt bắt đầu mờ , Giản lân Nhi biết bữa trưa chưa ăn gì hết nên chắc hẳn xuất di chứng. Đột nhiên, có người chạy đến bên , mùi hương chocolate quen thuộc làm cho Giản Lân Nhi nhận ra ngay đây là chocolate Thụy Sĩ cao cấp nhất. Khóe mắt thoáng ý cười, Dịch Nam Phong mặt chút thay đổi chạy tới, đỉnh đầu trực thăng bay qua, Giản Lân Nhi trong tay cầm hơn hai thỏi chocolate lớn.
      thừa tâm tình để ý, thừa dịp người khác chú ý đến Giản Lân Nhi đem hai thỏi chocolate nhét vào miệng, trong đầu chỉ có cất bước lại cất bước.
      Nhóm “Thợ săn” ngồi phi cơ quan sáy, Giản lân Nhi hy vọng ánh mắt bọn họ chú ý đến miệng mình nhai.
      Phía sau trực thăng quan sát, Rose cảm thấy buồn bực hiểu vì sao hôm nay hiệu trưởng lại muốn đích thân quan sát nhóm người này chạy bộ, Mạn Địch chính là lão thủ trưởng, Rose chỉ có thể buồn bực, chứ thể hỏi được gì. Mạn Địch rốt cục cũng biết hôm nay giữa trưa có người xông vào văn phòng của mình lấy đồ ăn vặt mà mình thích nhất để dùng làm gì.
      Đứng mặt đấy, phụ trọng người cũng có cởi xuống, cùng ngày xưa giống nhau, Giản Lân Nhi chạy việt dã hoàn toàn hao hết thể lực. Vô ý thức nhìn cách đó xa bữa tối được chuẩn bị, tinh thần Giản Lân Nhi bị chấn động, tất cả đều được sắp xếp, bàn ăn thậm chí còn được trang trí mấy đóa hoa Zeeland.
      Ôm quần áo giặt, Giản Lân Nhi ngồi ở chỗ cọc gỗ bên ngoài ký túc xá cùng đợi người khác tắm rửa. Có ánh mắt nhìn tỏ vẻ khinh thường, đưa lưng về phía cửa nhà tắm, vô cùng mệt mỏi và muốn khiêu chiến chút nào, chưa từng chịu thống khổ nhưng cũng chưa có lúc nào nhàng.
      “Này, đến lượt .” Phía sau truyền đến thanh, ngay lập tức Giản Lân Nhi cảm thấy thanh này quen thuộc. Người này là người mà Giản Lân Nhi vụng trộm đem miếng bánh ngô cho, cũng có thể là người đàn ông này ánh mắt vẫn thực mềm mại, có vẻ lãnh khốc như những người khác, cho nên Giản Lân Nhi nguyện ý cùng người này thân cận.
      Gật gật đầu, Giản Lân Nhi chạy như bay vào bên trong, vào bên trong cửa, Giản Lân Nhi cởi nhanh quần áo, khi nước vừa mở ra, cửa “Răng rắc” tiếng, tiếng nước rơi vang rất , cổ Giản Lân Nhi có cảm giác.
      Đưa lưng vế phía thân thể chính mình, vùng trung lộ tinh tế rắn chắc, ngửa đầu, thân thể tự giác đưa về phía trước, phía sau thắt lưng cùng mông hình thành nên đường cong tuyệt đẹp. Màu da mật ong, cần cổ trắng, chỉ cần nhìn qua là biết da thịt cỡ nào non mịn.
      “A…” Ngực Lân Nhi bỗng bị bàn tay trùm lấy làm cả kinh, cho tới bây giờ mỗi lần tắm rửa đều cẩn thận đề phòng, như thế nào lần này có người tiến vào mà cũng biết. tay với lên tắt vòi nước, rất nhanh xoay người lại, muốn nhanh chóng bước ra ngoài.
      Nhìn đến khuôn mặt quen thuộc, chân muốn bước ra ngoài, Dịch Nam Phong sau này chắc cũng nghĩ đến chân Giản Lân Nhi làm ra động tác biên độ quá lớn, nhanh chóng bị trượt chân, Dịch Nam Phong tay chưa kịp vươn , Giản Lân Nhi ngã sấp xuống, ngã thực thảm, chính là tư thế vô cùng khó coi..
      Hai chân cái duỗi thẳng, cái co lại, tay còn ở chỗ vòi nước, cả người úp sấp, tưởng tượng cảnh tượng như thế chút mắt nháy mắt muốn nóng lên. Dịch Nam Phong vội vàng ngồi xổm xuống “ Ngã đau , làm sao ngốc như thế, nếu như là người khác em phải làm sao bây giờ hả?” Miệng mặc dù mắng Lân Nhi nhưng tay lại cẩn thận xem xét từng bộ phận của Lân Nhi, thấy có trở ngại gì mới yên tâm.
      Lần này so với bị vòi nước cao áp xối vào, so với bị chân huấn luyện viên đá quả đau, nhưng là hiểu sao Giản lân Nhi lại cảm thấy lần này rất đau, lông mi bắt đầu rũ xuống. Dịch Nam Phong hoảng hốt, quỳ mặt đất, ánh mắt xem xét xung quanh “ Em làm sao thế, chỗ nào đau, sao lại khóc?…” Ngữ khí vô cùng bối rối.
      làm em sợ!” Hôm nay, cả ngày trong lòng cất giấu biết bao nghi vấn, rất muốn hỏi tại sao đến đây, có quân tịch vào bằng cách nào, vì sao có thể lực tốt như thế, nhưng là Giản Lân Nhi nghĩ tới khi mình lại trở thành thanh làm nũng như thế.
      Tâm Dịch Nam Phong lúc bấy giờ mới buông xuống, cũng , chỉ là ánh mắt sáng quắc nhìn tiểu bảo bối của mình. Cứ đứng như thế nhìn tiểu nương hơn hai mươi tuổi, trừng mắt to mắng mình, trong lòng bắt đầu rung động. Nếu như hỏi Dịch Nam Phong thế nào là , khả năng cùng với mọi người trong tưởng tượng tình tuyệt đối phải là loại chuyện để tâm, biết vì sao kêu là , nhưng là lúc này nhìn trìu mến, đau lòng là có, cảm xúc của bây giờ phức tạp, thậm chí nên lời.
      “Bảo bối, huấn luyện có khổ hay ?” Giản Lân Nhi ngây người chút, người này đột nhiên hỏi câu như thế là có ý gì đây.
      Trầm mặc nửa ngày Giản Lân Nhi gật gật đầu, hai người ngồi quỳ, đều lõa thể, trong lúc nhất thời cũng chỉ có thanh nước chảy.
      “ Cùng rời khỏi nơi này có thể hay ?”
      Giản Lân Nhi cúi thấp đầu xuống rồi đột nhiên ngẩng lên “ được, tuyệt đối được, em nhất định phải kiên trì đến cùng.” Ánh mắt của bỗng trở lên trong suốt, ngữ khí cũng vô cùng vội vàng.
      Biểu tình Dịch Nam Phong trở lên nghiêm túc đứng lên “ Vậy là tốt rồi, cố gắng kiên trì, quan sát em, nhìn em trưởng thành, nhưng là thể thay thế em trưởng thành.”
      “ Ân”. Giản Lân Nhi gật đầu mạnh, thực ngoan ngoãn, cho dù Dịch Nam Phong có ở lại, Giản Lân Nhi cũng hy vọng giúp đỡ , mơ hồ hiểu được có người quen ở nơi này, bằng tại sao có thể đến là đến.
      Dịch Nam Phong thở dài tiếng, trong lòng có chút chua xót. Nhìn xem, nhìn xem, vốn là bảo bối mà Dịch Nam Phong vô cùng cưng chiều, đám người hậu duệ quý tộc gì đó, có người nào so được với bảo bối nhà chứ. Nhưng là cảm thấy là đau lòng, chính mình là người mà ở giây phút cuối cùng thay thế được bảo bối của mình ăn khổ.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 43: Tắm (18+)
      Edit: Rika
      Nhéo nhéo gương mặt , Dịch Nam Phong cảm giác đầu gối mình phát đau, hai tay cơ hồ có sức lực. Đầu gối đập vào nền gạch men phía dưới phát đau, nhưng mặc kệ, hô hấp của dồn dập, hoi thở nóng rực phun lên mặt , khuôn mặt nhắn của bắt đầu đỏ lên.
      “Đừng, còn phải huấn luyện nữa. . . .” Chỉ được nửa câu, liền tránh mặt , dám nhìn vào mắt .
      biết chừng mực, ngoan…” Giọng gần như là nỉ non, thanh trầm thấp kêu gợi, câu dẫn người nghe.
      nghiêng đầu cúi xuống, lập tức áp đôi môi của mình lên đôi môi mềm mại của . Như chuồn chuồn lướt nước, chỉ hôn cái rồi dời , lại hôn chút, nhìn vào mắt , lại rời , đợi cho cái miệng nhắn của mở ra, Dịch Nam Phong cười , sau đó cắn môi , đưa đầu lưỡi vào, rốt cuộc rời nữa.
      Trao đổi hương vị ngọt ngào trong miệng , lưng bị bàn tay của vuốt, cổ họng phát ra thanh vui sướng, Dịch Nam Phong biết con mèo nhà mình giận dỗi. càng tấn công chinh phạt trong miệng , đầu lưỡi đảo quanh cái miệng nhắn, hấp thụ hết mật ngọt trong miệng, đầu lưỡi tiến sâu vào, cảm giác như đụng chạm vào cổ họng, đảo quanh cái, sau đó đầu lưỡi dây dưa với nhau, quấn quít, chơi đùa, thỉnh thoảng cắn cắn chút.
      Dịch Nam Phong vốn cao hơn Lân Nhi Rất nhiều, hơi quỳ người xuống, lưng hơi cong, đơn giản ngồi xuống, đem hai chân của tiến vào trong phạm vi thế lực của mình, cái chân dương như chạm vào vật gì đó nóng rực, cứng rắn, từ trong miệng phát ra thanh <hừ hừ>, chứng tỏ cũng động tình.
      “A, vù vù….” Miệng há to hít lấy khí, rốt cục cũng buông ra, tai, mặt, bụng cả người đều bắt đầu nóng lên, ánh mắt cũng trở nên kiều mị. Lặng lẽ cúi đầu nhìn thoáng qua tiểu Dịch, nghĩ sao cái người này dễ dàng kích động như vậy, còn chưa vào, mà căng cứng như thế, nhìn dọa người.
      Hai tay ôm lấy mông , xoa bóp phen, rồi sau đó nâng mông lên cao so với bụng mình. Độ cao này, lập tức bộ ngực của gần như ngay trước mặt, Dịch Nam Phong khách khí, há miệng ra ngậm lấy.
      “A. . .” Ngửa đầu ra sau, nước chảy ngừng xối lên người, nước ấm làm cho thân thể nóng lên, cả người đỏ hồng, nhìn rất đẹp mắt. Dịch Nam Phong quan tâm, vẫn há miệng ngậm lấy ngực , mặc kệ nước chảy cũng ngừng.
      tay đặt ở mông mát xa, day đặt ở eo vuốt vuốt, miệng cắn bên này, sau đó lại sang bên kia.
      Hai chân khóa chặt bụng , động hoa giữa hai chân cũng mở ra, nằm đúng vị trí bụng .
      “Ba. . .” tiếng phát ra “Ngoan, đừng cử động” Tiếng nhẫn phát ra từ trước ngực .
      Cảm giác trước bụng mình ướt sũng, Dịch Nam Phong đưa mắt nhìn, thấy dòng chất lỏng màu trắng dính ấy. liền đưa tay nhàng vào.
      “A, đau” Lân nhi nắm lấy đầu tóc ngắn của , nguyên bản hai ngón tay vào, Dịch Nam Phong dò xét bên trong, cơ bắt căng thẳng, mẫn cảm.
      Buông tay ra, đè tựa vào vách tường, bàn tay bắt đầu đưa vào tiếp, hai ngón tay liên tục di động “A…” nước lạnh lẽo từ đâu tuông ra, Giản Lân Nhi co quắp chân ôm lấy .
      Thời điểm dục vọng dâng cao, đột nhiên bị nước lạnh xối vào, quả thực dập tắt lửa dục, bị kích thích quá lớn, cả người mềm nhũn, ánh mắt vẫn mang theo mở mịt, Dịch Nam Phong cắn răng, đè lại bàn tay nỏ bé muốn làm loạn của .
      “Kẽo kẹt….” tiếng động rất vang lên, lỗ tai Dịch Nam Phong liền nghe thấy, nghiêng đầu lắng nghe, bất chấp chính mình sắp vào trạng thái bùng nổ, đưa tay ôm lấy đứng dậy. Cảm giác có tiếng bước chân tới gần, cách phòng tắm của hai người phòng, cơ bắp Dịch Nam Phong căng thẳng.
      Nín thở, lặng lẽ để Lân nhi xuống, đem giấu sau người, “hừ” tiếng, có bàn chân đá tới, mau lẹ tránh .
      “Ngươi vào đây bằng cách nào?”
      “Ngươi sao lại ở trong này?” Cơ hồ là cả hai cùng lên tiếng, đều dùng tiếng mà hỏi.
      Nhìn vào mắt Dịch Nam Phong có chút dục vọng, sắc mặt 1015 rất khó coi “Ngươi làm gì?”
      “Hừ” tiếng, Dịch Nam Phong lời nào, người này vào đây bằng cách nào quan trọng, nhưng nghĩ con người nguy hiểm này luôn bên cạnh thầm quan sát Lân nhi, trong mắt lên hung ác.
      Thoải mái dựa người vào cửa, Dịch Nam Phong tại phải là muốn dập lửa, mà muốn giết người.
      ra ngoài” Giọng rất lạnh, sắc mặt cũng rất lạnh.
      Liếc mắt nhìn số của Dịch Nam Phong giày, 1015 giống như muốn chứng thực suy đoán của mình, hung hăng trừng mắt nhìn Dịch Nam Phong “Ngươi rốt cục là ai?”
      “Ngươi xứng để biết” Tùy ý ra những lỡi này, Dịch Nam Phong thản nhiên nhìn những giọt nước đọng người. Người Italy, có cốt cách ngạo mạn, tự cho mình là người có chủng tộc ưu tú nhất thế giới, đột nhiên bị người khác kinh bỉ đánh giá, trong ngực tực giận phập phồng, phẫn nộ.
      Giản Lân Nhi đứng sát góc tường nghe được mà mất hồn mất vía, nếu 1015 dịch tới nửa bước, khẳng định bị phát .
      Lẽ ra mặc quần áo, khẳng định khí thế cũng bị giảm sút chút, nhưng Dịch Nam Phong lại hề như vậy, thái độ quá mức tự nhiên, vẻ mặt quá mức thản nhiên, tất cả mọi thứ đều làm cho người ta có cảm giác bị áp bức.
      ấy là người mà ngươi thể chạm vào, nhớ kỹ điều này” Ngữ khí cuồng ngạo, Giản Lân Nhi cảm thấy người chuyện phải là Dịch Nam Phong mà quan biết. Bỏ quần áo chỉnh chu, cái người này còn có bản chất công tử nữa, đây có lẽ mới chân chính là con người của , cường thế, bá đạo, cuồng ngạo. Trong này chỉ có ba người, hoàn toàn che giấu con người của mình, cái con người mà phù hợp với thế giới xa hoa quyền quý trước kia.
      người đàn ông, khẳng định chịu nỗi nhục nhã này, 1015 giơ nắm đấm lên, Dịch Nam Phong cũng tập trung tinh thần, vừa vặn mượn cơ hội này thu thập ta luôn, để cho khỏi tơ tưởng đến bảo bối nhà mình.
      “Nha đầu, ở bên trong sao, oa nhi….” Dịch Nam Phong vừa nghiêng người nghênh đón cú đấm thẳng tới, ngoài cửa liền vang tới giọng . Thân hình 1015 dừng lại, Dịch Nam Phong thừa dịp đạp cước, chỉ nghe “oành” tiếng, thân thể 1015 liền văng xa, ngã xuống kèm theo tiếng đỗ vỡ của giá treo đồ.
      Giọng bên ngoài lo lắng gọi to “Nha đầu, xảy ra chuyện gì thế, tôi vào được….” Cửa phòng tắm được mở ra. 1015 cắn chặt răng, hai người đàn ông hẹn mà dừng động tác lại.
      Dịch Nam Phong cười ta mị, quân tử chấp kẻ tiểu nhân, nhưng trước giờ chưa từng nhận mình là quân tử.
      Măt thấy khí trong phong có vẻ là lạ, Thái Ân liền xông vào, Giản Lân Nhi gập đến độ biết phải làm thế nào cho phải.1015 phía sau mở cửa trốn , tốt lắm, trận này đánh thành, nhưng hai người biêt trước sau gì họ cũng đánh lần nữa.
      muốn phá cửa vao, Thái Ân liền ngây dại, từ bên trong, người ra dĩ nhiên là sô 1015, cảm thấy kinh hãi, tiểu nha đầu Trung Quốc bị thương tổn? Nhưng ngàn vạn lần người ra là người này cũng có khả năng nha?
      cần vào, tôi sao” Giản Lân Nhi thấy 1015 ra ngoài, nhanh chóng chạy tới lấy quần áo mặc vào. Dịch Nam Phong cũng mặc quần áo, nhưng bối rối giống Giản Lân Nhi, liếc mắt nhìn rồi em cũng đào hoa, nếu ở đây, thế nào?”
      Giản Lân Nhi biết gì, im lặng mặc đồ.
      Nhìn cảnh tượng trước mặt, Thái Ân lại ngây người lần nữa, trong phòng tắm sao lại có hai người đàn ông, hơn nữa người này ra còn vỗ vai mình, Thái Ân cảm thấy rồi loạn, nha đầu làm gì bên trong, sao chỉ tắm chút, trong nhà tắm lại xuất hai người đàn ông, lại là trước sau xuất , đây là có chuyện gì?
      Há miệng thở dốc, rất muốn gì đó nhưng sợ gặp rắc rối như 1032, vì thế Thái Ân liền ngậm miệng lại.
      Giản Lân Nhi vừa vào ký túc xá, liền cảm thấy khí bên trong quỷ dị, cúi đầu lên tiếng bước , Dịch Nam Phong dựa vào tường cúi đầu, thấy biểu tình.
      Hôm nay, trong phòng tựa hồ quá mức bình tĩnh, Giản Lân Nhi phát từ khi ăn xong, trừ bỏ chuyện phát sinh ngoài ý muốn trong phòng tắm, huấn luyện viên cũng có động tĩnh, mọi người cũng có, quả là chuyện lạ. Mỗi ngày, huấn luyện viên quản ngươi có ăn cơm được , vẫn ép buộc mọi người luyện tập, nhưng hôn nay lại có. Huống chi bữa tối hôm nay giống như là ban ân, làm cho người ta lo sợ, cuối cùng đây có phải là yên lặng trước cơn bão tố hay , rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi?
      linhdiep17 thích bài này.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 44. Huấn luyện
      Edit: Snow
      Beta: Rika
      “ Ngủ?” Cơ hồ tất cả mọi người ngủ đều thấy, chỉ có Dịch Nam Phong nằm thảng, Giản Lân Nhi cơ hồ cảm thấy cánh tay của 1032 vẫn hướng về chỗ mình.
      Trừng mắt nhìn ngừng, Giản Lân Nhi ngồi dựa vào tường bất động, cảm giác Dịch Nam Phong ở phía sách vách vẫn hướng tầm mắt nóng rực về chỗ , Giản Lan Nhi cần ngẩng đầu cũng biết 1015, người nọ chừng biết ngày hôm đó trong phòng tắm chỉ có , biết nếu như người ta thấy và Dịch Nam Phong ở cùng nhau thế nào, kỳ Giản Lân Nhi có phần xấu hổ, bị người khác bắt gặp mình cùng với người đàn ông khác ở trong cùng phòng tắm, chỉ nghĩ đến thôi cũng cảm thấy được tự nhiên. Nhưng nghĩ lại mình cùng người ta chẳng có chút quan hệ gì, người ta nghĩ sao có ảnh hưởng gì đến đâu.
      “ Hôm nay làm sao mà lại tham gia huấn luyện?” Giản Lân Nhi lay lay Dịch nam Phong hỏi.
      “ Làm sao vậy, em hy vọng mỗi ngày theo em gây phiền toái hay sao?” Dịch Nam Phong ánh mắt cũng buồn mở, miễn cưỡng trả lời.
      “Mau nằm xuống
      Bĩu môi, nằm xuống.
      Mặt hướng tới phương hướng Lân Nhi, Dịch Nam Phong đưa lưng về phía sau đám người, nghe thấy vài thanh khẽ khẽ , thầm bài xích, chú ý , vậy đừng trách .
      “Oành…” thanh kinh thiên động địa đánh thức Giản Lân Nhi, lại thanh nữa vang lên, cùng tiếng nổ mạnh ở bên tai, khói cuồn cuộn lên nhanh chóng len vào mắt.
      Bị người tung chăn ra, Giản Lân Nhi còn xảy ra chuyện gì, liền thấy đám người liều mạng chạy ra, mơ hồ nghe thấy “ mau”. vội vàng bò dậy giày chạy ra phía ngoài.
      Đến khi chạy ra bên ngoài, khói trong phòng theo hướng cửa bay ra, đám người lao nhao hoảng sợ biết có chuyện gì phát sinh, Giản Lân Nhi đưa ánh mắt thầm quan sát Dịch Nam Phong. Khác với vẻ khẩn trương của mọi người Dịch Nam Phong lại vô cùng ung dung, muốn hỏi xem chuyện gì xảy ra Giản Lân Nhi lại nghe thấy tiếng “Oành”, cuối cùng là tiếng nổ mạnh nữa, tất cả mọi người im lặng vài giây, sau đó bắt đầu nổ tung ra.
      “Sao lại thế này, có người đến đánh lén chúng ta sao…”
      “Làm sao có thể có tiếng nổ mạnh?”
      Tiếng chuyện, ho khan, nước mắt chảy ra, có vài người nước mắt nước mũi khống chế được cũng chảy ra, đoàn người nhốn nháo lộn xộn, lúc này có hai người canh gác phía bên ngoài, mọi người ngẩng đầu nhìn trời, đại khái giờ này chỉ mới khoảng ba giờ sáng.
      “Toàn thể mọi người, tập hợp.” thanh của Rose vang lên, mọi người đều do dự lập tức trở lại tư thế nghiêm trang.
      “ Vừa rồi, phải là địch tập kích, cũng phải là cố ngoài ý muốn, đây là muốn các ngươi rời giường.”
      “Báo cáo, thanh vừa rồi là thanh nổ gas sao?”
      “Sao, có vấn đề gì sao?”
      Câu hỏi đưa ra, Rose nhìn chằm chắm người câu kế tiếp, ra, phải đơn thuần là gas, nơi đó còn có lựu đạn hơi cay, làm cho mọi người tán loạn rời giường là như thế này sao?
      Lạnh lùng đảo mắt qua đám người tham gia huấn luyện, giải thích, Rose nhàn nhạt hạ lệnh
      Giản Lân Nhi giầy cũng chưa vào xong, bĩu môi, quả nhiên dự cảm là huấn luyện viên tốt như thế mà buông tha cho các . Kỳ , vào buổi tối cảm thấy được khí vô cùng kỳ quái, ngày thường trước khi ngủ mọi người ồn ồn mà chuyện, nhưng ở buổi tối này thế mà lại có, cho nên Lân Nhi cảm thấy bình tĩnh này có vẻ bình thường, nhưng mà, bão táp chân chính có khả năng là huấn luyện viên bắt đầu ép buộc , đương nhiên huấn luyện viên tạm thời bình tĩnh cũng có thể là chuẩn bị cơn gió lốc cho đám người đệ tử đáng thương này.
      “ Nhóm thợ săn tương lai, nghe tốt lắm, cho các người thích ứng trôi trước, sau này, chúng ta liền tiến vào giai đoạn huấn luyện chính thức, vì vinh dự, tôi mỏi mắt trông chờ.” Mấy trản đại đăng đồng thời mở ra, ánh sáng trắng chói mắt chiều vào, bộ râu quai nón của Rose thoạt nhìn dày đặc phát ra ánh sáng, Giản Lân Nhi cảm thấy, Rose có thể lưu lại bộ râu xồm kia vì càng nhìn càng thấy dọa được ít người. Rose mặt chút thay đổi nhìn qua mỗi người, sau đó gọi trợ lý huấn luyện viên tới.
      Đơn giản mấy câu, Giản Lân Nhi cảm giác được ràng xung quanh mọi người nổi lên ít tiếng bàn tán xôn xao. phía trước ngừng nhìn trợ lý huấn luyện viên mấp máy môi, Giản Lân Nhi cảm thấy ngày mai có vẻ tăm tối, , chỉ sợ là bọn họ có cơ hội mà nhìn ngắm mặt trời lặn.
      Quả nhiên đúng như cái người ta gọi là giai đoạn thích ứng, hạng mục huấn luyện đạt tiêu chuẩn lũy thừa lập tức trở lên hà khắc. Hạng mục hôm nay, cầu mỗi người mang theo võ trang hạng nặng, đầu tiên chạy 2400 mét, sau đó tiến vào gara, đem xe chạy đến quốc lộ sau đó quay đầu, trong quá trình quay đầu thể áp chạm vào vạch trắng đường, sau đó đem xe đỗ ở gara, tiếp theo chạy đến sân bay sắp xếp, chạy vượt chướng ngại vật 300 mét, đặt lên 4 tầng lầu, sau đó mang theo bao cát 50kg xuống dưới lầu. Kế tiếp tiến vào bãi bắn, tiến hành bắn từ súng trường đến súng lục. Sau đó, từ sân bắn ra, mọi người cần hoàn thành lần phá định hướng, lại đột nhập cabin tiến hành phân biệt để bắn, cầu ở trong khoảng thời gian ngắn khống chế được bọn cướp giả. Cuối cùng, còn phải hoàn thành lượt huấn luyện tổng hợp các chướng ngại vật và chạy tiến lên đến 50 mét. là huấn luyện ở bên ngoài, trong vòng 19 phút phải hoàn thành.
      ( Snow: cái này mà gọi là huấn luyện sao, là mình mình ngất ngay từ mục đầu tiên rồi. Sợ quá T_T)
      Giản Lân Nhi thầm tính toán thời gian chút, sau đó liền cảm thấy nếu tăng tốc hết sức hoàn toàn có thời gian. Lân Nhi cắn răng chịu đựng, cảm thấy việc này đối với mình có khó khăn, những người kháccũng khác gì, vẫn là nên tin tưởng chính mình để vượt qua thử thách khó khăn này.
      “ Bữa tối được chuẩn bị, nếu 19 phút nữa mọi người hoàn thành, bữa tối có, buổi tối tiếp tục luyện tập.” Chờ đợi trợ lý huấn luyện viên xong câu cuối cùng, Rose bổ sung câu chấn động này.
      Mọi người bắt đầu tiến hành, hôm nay huấn luyện với nhiều hạng mục như thế, mỗi ngày tiến hành chạy việt dã đều kiên trì.
      Trực thăng bắt đầu khởi động để giám sát mọi người, Rose bỗng nhiên phát nhóm người vẫn đứng chỗ, Rose bất động nhìn màn hình, thấy thân ảnh đứng ở phía trung gian, trong lòng càng ngày càng cảm thấy hoài nghi.
      Nhìn thấy người ở phía dưới, lấy tiêu chuẩn dùng ít sức nhấc tay nhấc chân chạy, nhìn bên cạnh, xung quanh vẫn là mấy người như thế. Duy trì tốc đố, hơn nữa lúc này vừa mới bắt đầu còn phải duy trì thời gian, lúc này thực tế nhất vẫn là việc đáng sợ, lúc này nếu có người chuyên môn tính toán tốc độ chạy của Dịch Nam Phong, đưa ra kết luận làm chấn động.
      Nguyên lai phải chạy việt dã đường đến nơi đậu trực tăng, thế nhưng vài người bị Dịch Nam Phong ngáng chân té ngã.
      ****
      Ngay sau khi Dịch Nam Phong vừa mới đến ký túc xá, ngay lập tức vài cái đầu nhìn ra, nhíu mày, Dịch Nam Phong đến phía giường ngủ của mình, đến lúc đến phía giữa gian phòng, 1032 căm giận chỉ tay “ Đồ con chó, nuôi dưỡng tạp chúng.” Dịch Nam Phong nhìn ánh mắt người nọ cái, nhìn xung quanh, đoán Lân Nhi sắp ra, bèn chớp mắt tiêu sái qua.
      Vừa mới ăn xong cơm trưa, cái bánh bột ngô rất lớn, chén nước trong, ở trong này cho dù là bọn họ ăn cơm trưa, cũng có thông báo gì. Buổi sáng sau khi huấn luyện xong, Dịch Nam Phong liền nhanh chóng ăn ngay cái bánh lớn, bên trợ lý huấn luyện viên dạy dỗ người đệ tử đòi ăn cơm, nhưng với Dịch Nam Phong cho dù gặp cảnh tượng hơn thế này sắc mặt cũng chút biến hóa. Nhưng ra có vài người bên ngoài bao gồm cả Giản Lân Nhi nhìn người bị đè ra chỉ bảo kia, người nọ sau khi bị ép buộc nhét lượng thức ăn mặt vẻ căm giận sâu sắc.
      Thong thả qua người nọ, Dịch Nam Phong giọng câu “ cần xen vào việc của người khác.” Giản Lân Nhi trấn định ngồi dưới đất, nhìn bắt gặp đệ tử chạy bênh vực kẻ yếu bị huấn luyện viên đưa lên rồi luân phiên đá, nhắm mắt lại, Giản Lân Nhi thấy được, nếu ở trong này phải học được phục tùng, nếu muốn chống lại, hẳn đó là kết cục mong muốn nhất.
      Chẳng hiểu tại sao vì cái gì mà mọi người muốn trở thành quân nhân, ở trong này bắt đầu cảm thấy mê man, tất cả mọi người khát vọng khi vào đây huấn luyện cho mình trở nên tài giỏi, vượt qua những gì có được ở quân đội trước kia.
      Hai người đều dựa vào cây cột, muốn dùng cột để che dấu, Dịch Nam Phong lặng lẽ nắm tay Giản Lân Nhi, cảm giác có bàn tay lôi kéo tay , bàn tay rất to, lặng lẽ truyền đến cảm giác an toàn, Giản Lân Nhi giọng “Em sao.” cố gắng hít vào hơi sâu, cũng may mà có ở trong này, cảm ơn vì tại thời điểm mấu chốt có thể cho chính mình bàn tay, cảm giác an toàn.
      Dịch Nam Phong cũng nhìn Giản Lân nhi, chính mình đến nơi này, chính mình vào thời điểm tiểu nương tâm tình ổn định có thể làm chỗ dựa cho , dù sao chính bản thân cũng từng trải qua, biết nơi này có vài thứ làm cho người ta lên con đường xa lạ.
      Vừa mới từ toilet ra, nhìn thấy trước mắt mình có vài người, Dịch Nam Phong biết họ để yên chuyện tối hôm qua, tại muốn tiếp tục.
      “ Thằng chó, vì sao muốn hãm hại tao.” 1032 cầm đầu vài người ngăn chặn đường của Dịch Nam Phong.
      1032 cho đến bây giờ cũng hiểu vì sao người này vừa tới nơi này muốn chọc , quân đội Mỹ xa quân đội Trung Quốc, cho nên đánh nhau mâu thuẫn cũng là chuyện bình thường, 1032 đến trường học “Thợ săn” nhưng luôn luôn bảo người khác tìm hiểu về , bao lâu từng có người bị hãm hãi, lúc này chính lại là người bị Dịch Nam Phong hại, kiểu gì cũng phải đem Dịch Nam Phong xử lý.
      Ngày hôm qua vào thời đểm huấn luyện, vốn lẽ ra độ cao viên đạn có khả năng đánh tới , nhưng ở thời điểm Dịch Nam Phong đột nhiên từ phía sau chạy lên, hai người cùng chung ý định đuổi kịp và vượt qua trong chốc lát, đột nhiên Dịch Nam Phong hướng tới chống đỡ thân thể 1032 tay phải có cử động chút, bị vây bất ngờ theo phản xạ có điều kiện, 1032 nâng tay trái, nhưng xem viên đạn đỉnh đầu, kết quả là, viên đạn xuyên vào thịt, thanh lập tức liền vang lên. Đợi tiếng kêu rên xong, 1048 đứng cách đến 10 thước.
      Nghẹn hơi người này tại muốn xả giận, Dịch Nam Phong hai tay tự nhiên rủ xuống, cả người thả lỏng, chờ những người này phản ứng thế nào.
      Thấy Dịch Nam Phong lời nào, những người kia lửa giận nín được, chỉnh lại tư thế, 1032 cùng mấy người kia đồng loạt tiến lên. phen luyện quyền, nhìn như nhàng đẩy, thoải mái hóa giải những quyền hung mãnh hướng tới. Có thể đến căn cứ, phải là kẻ yếu, mỗi chiêu thức xuất ra đều là vững chắc, lực đạo mười phần, kỹ xảo cũng mười phần. Đáng tiếc bọn họ gặp phải Dịch Nam Phong, người này mỗi lần xuất chiêu đều có kết cấu, nhìn tựa hồ là thách đấu, nhưng là sau khi tiếp chiêu phát ra giữa họ là có khoảng cách. Có chút Taekwondo, nhưng những chiêu tiếp theo lại là thái cực quyền.
      núp trong nơi bí mật gần đó, Chân Chân là người thu thập tin tức, thầm khen ngợi Dịch Nam Phong. Quá cừ!
      Cầm lấy dụng cụ liên lạc bên hông. “Tít…tít…” Tiếng vang tập hợp vang lên, tuy rằng xem hồi biểu diễn như thế thực phấn khích, nhưng là nhóm đệ tử cũng thể mãi ở trong này.
      Thừa dịp người bị bắt, Dịch Nam Phong qua ấn cánh tay trái 1032, sắc mặt 1032 đỏ lên, tiến đến lỗ tai “Muốn phế cánh tay này sao?”
      Thân thể 1032 cứng đờ, mồ hôi trán đều chảy ra, vừa rồi thân thủ của người đàn ông này tận mắt thấy “ cho ngươi, ngươi nên động đến ta.” Ngữ khí vô cùng mềm mại, nhưng nghe vào trong tai 1032 hiểu sao lại vô cùng đáng sợ.
      “A…” Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Dịch Nam Phong dẫn đầu ra ngoài, lưu lại 1032 sắc mặt trắng bệch cầm cánh tay mình, suýt chút nữa đứng nổi.
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :