1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đã cưỡi là phải cưỡi đến nơi đến chốn - Xá Niệm Niệm (chương 76- Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 10: Quyết định
      Edit: Rika Nguyen
      ba…” Lân nhi kéo dài giọng , làm nũng qua điện thoại với Giản Khiêm Trạch.
      Giản Khiêm Trạch thấy tên điện thoại lên là “Tiểu bảo bối thân ái”, mặt khộng tự chủ được liền cười cái. “Tiểu bảo bối thân ái” là do Lân nhi tự lưu vào, mà đối với Giản Khiêm Trạch, may mà có bạn , nếu bị ăn dấm chua rất nhiều rồi.
      “Tiểu trứng thối, làm sao lại gọi điện thoại cho thế?”
      “Người ta nhớ mà” Thè lưỡi, Giản Lân Nhi hy vọng ba phát chột dạ.
      “A, hay giả thế, cái này giống với phong cáh của tiểu công chuad nhà chúng ta nhỉ?” Giản Khiêm Trạch biết đây là lời dối, nhưng vẫn cao hứng.
      mà, tới mức thể thạt hơn nữa”
      Giản Khiêm Trạch cười to “ Được rồi, tiểu bảo bối, sinh nhật em về”
      Giản Khiêm Trạch tại ở trong quân đội, bất quá cái này khác với quân khu, trong Tứ đại quân khu chỗ nào cũng có người của Giản gia, Giản Khiêm Trạch ở trong quân đội của thành phố, nơi đó là nơi sinh ra nhóm bộ đội đặc chủng đầu tiên của quốc gia, tại cũng là trại quân đội tập trung. Thế lực của Giản gia rất lớn, ai dám đối xử tốt với người của Giản gia?
      “A, ba, em muốn thương lượng chuyện này với
      “A, tiểu công chúa nhà chúng ta còn biết thương lượng nữa ư, là bất ngờ nha!”
      ba, em muốn gia nhập quân đội”. Hạ quyết tâm, Lân nhi vừa vừa , thực bình tĩnh mà ra những lời như thế này.
      “Khụ khụ…Em cái gì?” Giản KHiêm Trạch uống bia, nghe được lời này, liền phun hết bia trong miệng ra ngoài.
      “Em muốn gia nhập quân đội”
      Giản Khiêm Trạch xoa xoa mắt, vì bị sặc nên chảy cả nước mắt nước mũi, “Em có biết, đây là chuyện thể được, khẳng định ông nội đáp ứng đâu!”
      Giản Lân Nhi lời nào.
      “Còn nữa, chú ba để em di chịu khổ đâu, em có biết tham gia vào quân đội là điều dễ dàng”
      “Ba của em cần phải lo lắng, em biết tham gia vào quân đọi là làm những gì, em muốn
      Giản Khiêm Trạch nghe giọng điệu của Lân nhi, hiển nhiên biết quyết tâm rồi, hỏi “ là người đầu tiên được em thông báo chuyện này?”
      “Vâng, em chỉ với mình
      “Chưa với ???” Giản Lân Nhi biết “” trong miệng ba phải là cả hay hai, mà là Dịch Nam Phong.
      “Vâng, muốn với ta, giúp em , làm cho em được gia nhập quân đội”
      có khả năng, nhà mình ai đồng ý cho em tham gia quân đội đâu, cũng đồng ý”
      đồng ý cũng vô dụng thôi, nếu như giúp em, trước khi khai giảng để em vào được quân dooidij, đến lúc đó em bỏ cho tìm thấy luôn”
      Giản Khiêm Trạch được lời nào, tức muốn chết, muốn vòng vo nữa, chú hai , muốn tham gia bộ đội hay là tùy , nhưng Lân nhi là chính tận mắt nhìn lớn lên từng ngày, tính tình rất quật cường, ai có thể khống chế được.
      “Phải chăng đây là chuyện cười em kể nghe?”
      , em quyết định rồi mới với
      “Em muốn khi nào tòng quân?”
      “Ngày 28”
      “28 tháng sau?”
      , 28 tháng này”
      “Cái gì?!! Đó là ngày sinh nhật của em?!!!”
      “Đúng vậy, ngày đó em !”
      Giản Khiêm Trạch cảm tháy có điều gì đo thích hợp “ Vì sao lại ngày đoa, biết nào, em có biết là ông nội rất coi trọng ngày sinh nhật của em?”
      Giản Lân Nhi lời nào,tiểu ác mà trong lòng như cười thầm “Chuyện này cần xen vào,chỉ cần an bài chút, ngày đó em , nếu như ngày dó em được, chờ mà nặt xác em
      “Em, tiểu nha đầu lừa dảo, cái gì nhặt xác với nhặt xác?” Ở đầu ben này điện thoại, Giản Khiêm Trạch tức tới mức giơ tay giơ chân.
      “Chuyện này cần với ai hết, đến ngày đó em với ông nội là du lịch với bạn bè tháng, về chuyện tháng sau, ông phát rồi tính tiếp”
      Hít thở sâu mấy lần, Giản Khiêm Trạch ngăn cơn xúc động “ Nếu như để cho người khác biết được là do làm, đánh cho em ba ngày thể ngồi được”
      “Thôi mà ba” Lân nhi sợ nổi giận. liền kêu ngọt ngào, rốt cuộc cũng buông xuống được cục đá nặng trong lòng.
      Giản Khiêm Trạch kêu lên : “ Ông nội mà biết ta muốn đánh gãy chân Lân nhi, chắc lấy gia pháp ra xử lý mất” Giản Khiêm Trạch đùa giỡn, hy vọng chuyện lớn này là đùa giỡn.
      “Hi hi, đến lúc đó rồi tính, lúc ấy muốn đánh liền đánh, dù sao chuyện em muốn gia nhập quân đội quyết định xong”
      “A, nha đầu chết tiệt”
      Giản Lân Nhi biết ba giúp , vài câu, tắt điện thoại, suy nghĩ chút rồi liền quay trở về nhà.
      Bên này, Giản Khiêm Trạch buông điện thoại xuống, mặt trầm tư, chuyện này khó tin, tại sao Lân nhi lại có quyết định thế này? tại Giản gia là cây cao bóng cả, là kim cương trong mắt mọi người.Lân nhi là tiểu công chúa trong nhà, lại muốn bộ đội, thể tin được.
      Cầm điện thoại trong tay, muốn đánh người, lại nhớ tới lời của Lân Nhi, thời gian muốn tòng quân nhanh như vậy, nếu mình hỗ trợ, biết nó làm ra cái gì?
      Hớp ngụm bia to,Giản Khiêm Trạch biết, khi viecj này hoàn thành, chắc chắn là người có tội lớn nhất, Dịch Nam Phong kia bỏ qua cho .
      “Alo, Lân nhi…” Vừa mới suy nghĩ biện pháp đối phó cùng ông nội và Dịch Nam Phong, liền nhận được điện thoại của , tình nguyện bắt máy lên.
      “Sao thế?” trong lời của Lân nhi có vài phàn mềm yếu và bất đắc dĩ.
      Dịch Nam Phong cười, Pháp công tác vài ngày, mấy ngày nay em cần về nhà, qua chỗ ông nội
      Giản LÂn Nhi nén lại tiếng cười to, ông trời ơi, ông tốt, lại giúp ta “Ha ha, được được, , em trở về nhà ông nội”
      “Nhớ phải ngoan, được gây chuyện”
      “Ai nha, biết rồi, phiền phức”
      Dịch Nam Phong tưởng tượng đến bộ dáng cau mày của , khóe miệng lại cười, dạn dò vài câu liền tắt máy.
      Thao như trong lời của Dịch Nam Phong, nhà ở đây là cái nhà trọ to to mà Lân nhi ở, sát cạnh trường học, nơi đó là nơi trú ngụ của hai người.
      ơi, cho con lọ thuốc ngủ” Giản Lân Nhi lôi kéo Trần Thần đến hiệu thuốc.
      Người bán thuốc nhìn hai nửa ngày, dám bán thuốc cho hai , bởi vì thuốc ngủ phải muốn bán là bán được.
      “Có đơn thuốc của bác sĩ ?”
      Hai người liếc nhau, dồng thời lắc đầu.
      có đơn thuốc thể bán” Ủ rủ bước ra ngoài, Giản LÂn Nhi biết thuốc ngủ lại khó mua như vậy.
      chừng trong trạm y tế lại có thuốc ngủ”Trần Thần chợt đưa ra ý kiến, ý hay, nhưng dùng đúng lúc, cái ý tưởng này lại giúp LÂn Nhi làm chuyện xấu xa.
      Vỗ tay, hai người chui vào phòng y tế, hi, các mau chóng tìm kiếm, Lân nhi lấy được lọ thuốc ngủ.
      Lúc này Trần Thàn mới nhớ đến chuyện vì sao LÂn nhi lại muốn mua thuốc ngủ, hỏi “ Lân nhi, buổi tối ngủ được à?”
      có, có gì ?”
      “Thế sao mua thuốc ngủ?”
      Giản Lân Nhi cười thần bí “ cho bà biết đâu”. Trần Thần bĩu môi, lời nào, nếu Lân nhi mà ra, dám cam đoan, Trần Thần bị hù cho chết.
      Dịch Nam Phong nhìn hàng người đứng đó, vung tay lên “Mọi người giải tán”. nghĩ đễn bộ dáng của vào đêm sinh nhật ấy, lại mỉm cười. Đúng vậy, bỏ vài ngày làm ăn, tổng giám đốc công ty chạy đến nước Pháp chọn mua vài món đồ phù hợp cho LÂn nhi. chuẩn bị trước hơn tháng rồi, tại sinh nhật , muốn tuyên bố chuyện.
      Buổi sáng, ánh nắng chiếu vào, Giản Lân Nhi kéo rèm cửa ra, khỏi động máy tính, chỉ trong chốc lát từ trong máy tính phát ra số thanh nóng bỏng, chột dạ nhìn xung quanh, đem thanh vặn lại.
      Đỏ mặt nhìn màn hình, nhìn đôi nam nữ vận động kịch liệt, Giản LÂn Nhi cảm thấy nóng bức. Nhìn qua thân thể đàn ông, người việc như thế này, có kinh nghiệm, nghĩ đến ngày đó làm chuyện này, lại đưa mắt nhìn xuống màn hình.
      Bất chợt, chuông điện thoại reo lên, làm giật mình, vừa nhìn chằm chằm màn hình vừa tiếp điện thoại.
      “Alo…”
      về rồi, em ở đâu?”
      Trọng điện thoại truyền đến thanh của Dịch Nam Phong, Giản Lân Nhi bối rối, đưa điện thoại ra nhìn, sợ mình nhận nhầm, vội vàng bình tĩnh lại.
      “Em ở nhà chứ ở đâu” Giản LÂn Nhi xem video ở nhà sợ ông nội phát , cho nên liền quay về nhà trọ.
      Điện thoại vẫn còn chưa tắc. liền nghe “Cạch” tiếng, là thanh mở khóa, dĩ nhiên là Dịch Nam Phong đứng trước cửa nhà gọi điện thoại cho .
      Mai Trinh, trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 11: Cường bạo
      Edit: Rika Nguyen


      “Xoạch” đây là thanh rớt điện thoại, “Ba” đây là thanh tắt vội máy tính.
      Dịch Nam Phong cau mày nghe thanh truyền trong điện thoại, nha đầu kia làm gì, tai sao nghe máy nữa! Bỏ hành lý xuống, liền vào, Lân nhi bước ra từ phòng ngủ, khuôn mặt ửng hoonff, trán còn có mồ hôi, ha ha, đó là biểu khẩn trương nha.
      cảm thấy, nhóc này hẳn làm chuyện xấu.
      “A, về rồi, có mệt hay ?” Giản Lân Nhi nhanh tới ngăn cản , kéo ngồi lên sô pha. “Để em mang nước cho uống nha, nghỉ ngơi chút ” Vụng trộm lau mồ hôi, ôi sợ quá .
      Dịch Nam Phong đưa mắt nhìn phòng ngủ, bên trong tối thui, trong lòng bồn chồn,nhưng vẫn gì, hưởng thụ hầu hạ của LÂn nhi.
      .Uống ngụm nước, tuy là nước lọc bình thường, nhưng sao lại có vị gì đó? Lân nhi ngồi sô pha liếc nhìn về phía phòng ngủ.
      Ngồi nhìn uống nước, gì, giả bộ đứng lên vào phòng ngủ. Chân trước vừa mới bước vào, Dịch Nam Phong liền theo. Đứng ngoài cửa, lén nhìn vào, nhìn hình ảnh máy tính, sắc mặt trầm xuống, liền quay về sô pha.
      Khi LÂn nhi ra, Dịch Nam Phong vẫn là bộ dáng thản nhiên, nhưng thời gian ở chung lâu như vậy,Giản LÂn Nhi liền biết tâm tình của tốt. Vừa rồi còn vui vẻ, sao mới lát liền trở mặt, trong lòng Lân nhi ảo não, muốn hỏi nhưng dám, trong lòng cũng chột dạ.
      Dịch Nam Phong đương nhiên thoải mái, là người nắm quyền hành to lớn, tính chiễm hữu cao, làm sao có thể chấp nhận được việc người trong lòng mình ngắm nhìn thân thể trần truồng của người khác.
      nào đâu biết rằng, con mèo của nay lớn rồi, muốn cường bạo đó!
      “Lại đây”
      Giản LÂn Nhi bất động, bởi vì nghe giọng của tốt lắm, càn qua a.
      “Ngoan nào, lại đây” Giọng xuống, mang theo tia bất đắc dĩ.
      cam lòng mà đứng lên, bĩu môi, người kia dựa vào gì mà ra lệnh cho ? Giản Lân Nhi vừa mới được vài bước bị kéo ngã ngồi lên đùi , đưa tay giữ chặt hai má , cắn cái vào đôi môi nhắn của , khẽ cười.
      “Mấy ngày nay em có ngoan ?”
      Gật đầu, ánh mắt xoay chuyển, nhớ tới hình ảnh vừa xem được, trong lòng chột dạ, dám nhìn vao mắt .
      ?”
      mà, ngoan lắm, ngon vô cùng”
      “Vừa rồi kéo rèm của lại làm gì đó?”
      “Ngủ”
      nhếch miệng cười bí hiểm, cũng gì, đôi bàn tay to lớn chậm rãi vuốt eo , rồi sau đó dựa vào sô pha, nhắm mắt ngủ.
      Đây là ôm nhiều rồi, giống như nuôi dưỡng tình nhân, cũng như nuôi con , nhưng nhìn động tác của , là muốn di chuyển xuống dưới? cần a, nếu ràng, cũng cần nữa. Đương nhiên, nghĩ tới chàng trai có gương mặt tuấn tú này, mang theo chút quyền lực thần bí, người đứng đỉnh cao danh vọng, trog trường hẳn chẳng có ai như , cho nên rất để ý .
      Nhưng xem thái độ của , rất sủng , muốn gì là cho nấy, dù cần, cũng suy nghĩ rất chu đáo. cảm thấy được nuôi dưỡng như nuôi sủng vật, hừ, Giản Lân Nhi ta sắp 18 tuổi rồi, chuyện của ta nếu tự làm chủ được, có thể làm sủng vật cảu cả đời.
      Dịch Nam Phong suy nghĩ, cảm thấy sắp có được bảo bối liền cảm thấy hưng phấn.
      Vì sao mỗi lần LÂn nhi là con , liền cảm thấy trong lòng xao động, cảm thấy giống như với người khác rằng đây là vợ bé mà nuôi dưỡng?
      Từ khi ba năm rồi trở về, năm đầu tiên, hành động của rất mờ ám, ai biết làm cái gì. năm sau, khi về , là về vầng hào quang xung quanh .
      Dịch Nam Phong muốn nhớ lại những năm tháng kia nữa, lần LÂn nhi bị bắt cóc đối với là đủ rồi, tuy việc thànhnhưng vẫn đề phòng.
      Lúc đến nơi, thản nhiên ngồi xuống rồi : “Đây là con tôi”, mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm, nhất là tên cầm đầu. Những người đó biết nên chọc tới , nhưng nghĩ bé này lại có thân phận như thế. Về sau, để đảm bảo an toàn cho , chỉ có thể là con , tuy rằng thân phận này cảm thấy tốt lắm, nhưng cũng có ai dám động đến nữa, bởi vì nhóm người muốn động đến , bốc hơi đâu mất rồi.
      Khi thủ hạ của mang tới cho Giản Chính, Dịch Nam Phong cũng gì, cũng đuổi Lân nhi , bởi vì đây là con của ông.
      để cho người khác có cơ hội, trong sáu năm, Dịch Nam Phong dọn dẹp hết các thế lực có uy hiếp đến , sau đó tùng bước , đem mọi thứ nắm trong tay, sau đó, trở thành truyền kỳ ở thành Tữ Cửu.
      Rốt cục, khát vọng chờ đợi mười năm nay sắp được hoàn thành, Dịch Nam Phong cảm thấy đại não như muốn nổ tung, rung động kịch liệt
      Nguyên bản có thể cùng với LÂn nhi làm sớm hơn, nhưng muốn chờ co hội thích hợp để tuyên bố, nên dự đinh hoàn thành vào ngày sinh nhật của .Nhưng, trong lòng của laijn biết, biết kiềm chế bao nhiêu năm rồi, biết chờ mong của , vì thế khẩn trương muốn là của
      Vài ngày sau đó, Giản LÂn Nhi luông trong tâm trạng hưng phấn, thường thường tự giác mà nhìn rồi đỏ mặt, Dịch Nam Phong cảm thấy kỳ quái, cảm thấy có điểm thích hợp,nhưng lại biết thích hợp ở điểm nào?
      Mơ mơ màng màng lắc đầu, Dịch Nam Phong mở to mắt, cảm thấy toàn thân bị trói giường.
      “Chết tiệt em Giản Lân Nhi,em giải thích cho tôi, rốt cuộc mấy ngày nay em làm cái gì!” rất tức giận, ngữ khí trầm thấp,.Lúc này muốn bùng nổ.
      Giản LÂn nhi lời nào, nhìn thân thể Dịch Nam Phong,trong mắt tràn đầy ánh sáng, nam nhân to lớn nằm giường, bị chính cường bạo, cảm thấy thỏa mãn.
      “Lân nhi?”
      “Em muốn cường bạo ” Dịch Nam Phong sửng sốt, hoài nghi mình nghe nhầm.
      “CÁI GÌ?!!”
      “EM MUỐN CƯỜNG BẠO !” Tăng thêm can đảm cho mình, to.
      Dịch Nam Phong bỗng nhiên cảm thấy kinh khủng, suy nghĩ nhiều như thế, nhưng nghĩ nhóc này muốn cường bạo , đột nhiên cảm thấy vận mệnh trêu đùa bọn họ.
      Cảm thấy như có dòng điện xẹt qua, đầu óc cấp tốc suy nghĩ, thầm động tay dộng chân, khóe miệng cười cười: “ A, em muốn thế à?”
      Ngữ khí khinh thường, chọc tức, hoàn toàn phẫn nộ, cảm thấy bị xem thường, hừ hừ, hãy chống mắt mà xem.
      Hai tay xoa xoa thắt lưng, nước miếng như muốn chảy ra “ Bà đây hôm nay cường bạo ngươi, bà đây tên là Giản Lân Nhi”
      Nghe , đây là lời của nhóc ngày mai mới tròn 18 tuổi, mạnh miệng nha! Ha, Lời này nếu để cho mọi người nghe được, bảo đảm cười to, đây chính là lão đại bị nhóc cường bạo?
      Nhưng trong lúc này, Dịch Nam Phong cần suy nghĩ là có ai biết , nhìn biểu của , sau đó quay đầu, giả bộ tình nguyện cần làm loạn nữa, mau thả ra!” Nhưng tiểu nương chỉ nhận biết được tình nguyện của , chứ nghe được giả dối của .
      Ha ha, biết là người càng phản kháng càng thích làm ngược lại.
      được! Hôm nay hãy ngoan ngoãn để cho em ăn !” Hào khí ngút trời, Giản Lân Nhi cảm thấy mình như nữ vương, tầm mắt dừng lại người Dịch Nam Phong, từ lúc cởi quần áo ra, liếc cái dám nhìn lại lần hai nữa.
      Dịch Nam Phong quay đầu, ánh mắt bí hiểm, nhìn tiểu nương trước mắt.
      Giản Lân Nhi vẫn là tiểu công chúa, thời trung học hay mặc quân bò, đem váy công chúa nhét sâu trong tủ, thèm mặc. Bởi vì lúc ấy đối nghịch với .
      Khuôn mặt nhắn, trắng noãn tỳ vết, lông mi đen như mực, ánh mắt say mê, cái mũi cao cao,đôi môi nhắn hồng hào, nhìn như tiểu thần tiên. Lúc này chỉ mặc áo ngủ ngắn ,đôi chân trần, hiển nhiên là chuẩn bị tất cả rồi.
      thầm tán thưởng , Dịch Nam Phong giả vờ vài giọt nước mắt “Nếu hôm nay em dám làm như thế, liền đánh nát mông em”
      “Hừ, trước khi đánh nát mông em, em đánh cho mông nở hoa rồi!” Xem kìa, Giản Lân Nhi đắc ý, lời ra mạnh, ngày thường dám như thế.
      Mai Trinh, trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 12: Ai cường bạo ai 1 ?(18+)
      Edit: Rika Nguyen
      Dịch Nam Phong rốt cục câm miệng, gì nữa, nhìn sắp sửa trèo lên người mình, Lân nhi to câu, chờ đợi đáp lại. Nhưng bây giờ lại gì, cũng im lặng, trong phòng nhất thời yên tĩnh, hai người đứng nằm, sợi dây , nhìn cảnh trong phòng quái dị.
      lạnh” thanh thở dài, đánh vỡ yên tĩnh là giọng của Dịch Nam Phong.
      “A? Vậy sao?” Theo bản năng, lấy cái chăn cho .
      Mới vừa được hai bước, liền ý thức được mình làm cái gì, vội lui trở về “ chờ chút”, chạy nhanh ra ngoài, lúc trở về, miệng đầy mùi rượu.
      Nguyên lai nhóc này chạy ra tìm chai rượu để uống, lúc này hai má bắt đầu đỏ hồng, trán mồ hôi lấm tấm.
      Dịch Nam Phong cố gắng chế cơ bắp toàn thân, phòng ngừa chính mình vì hưng phán quá độ mà cơ bắp run rẩy.
      Hít hơi sâu, hai bước nhảy len giường, nhưng vừa lên liền ngây ngốc, biết bắt đầu như thế nào, tầm mắt vô ý thức nhìn xuống hạ thân của , nhìn vùng đen đen, giữa hai chân còn có cái gì đó …. ( Rika: hic……….ta ăn sáng nha)
      “Lân nhi, hôn ” Dịch Nam Phong nhìn ngây ngốc, liền mở miệng .
      có lòng tốt hướng dẫn, Giản Lân Nhi làm theo, chạm vào môi . Đôi môi nhắn chạm vào môi nhưng biết làm gì, tuy bị hôn nhiều rồi, nhưng đây là lần đầu tiên chủ động hôn , cẩn thận mân mê môi , thân thể còn ngồi người , chỉ chốc lát sau liền cảm thấy mỏi.
      “Nằm lên người thanh từ tính vang lên, vừa nhưng cũng quên hôn , Lân nhi hé hai chân ra, trực tiếp ôm lấy .
      lần nữa hôn lên môi , Giản Lân Nhi cảm thấy hôn môi dường như trở thành nghiện rồi, hơi thở mang theo vị bạc hà, cắn môi dưới của , rồi sau đó nhả ra, cảm giác thân thể phía dưới run rẩy, đắc ý.
      Dịch Nam Phong thầm hít mạnh, nâng dầu lên chút, hôn lên cái miệng làm loạn cái. Nhưng cái chưa đủ, liên tiếp hôn, đầu lưỡi tách răng ra, sau đó tấn công vào bên trong cách mãnh liệt, Lân nhi cảm tháy choáng váng.
      Đưa tay chống lấy đầu , thở nổi nữa rồi, lấy hơi “ Em muốn chủ động” Giọng kiều mị, nũng nịu, xong còn liếm liếm môi như dã thú nhìn thấy con mồi.
      Dịch Nam Phong nằm xuống trở lại, nhìn Lân nhi chằm chằm, cũng gì, chờ chủ động.
      Dịch Nam Phong rất muốn tháo bỏ các sợi dây cột tay chân của , nhưng nghĩ đến muốn chủ động, liền buông tha ý định. là ai, dù người ta có buộc chặt cỡ nào vẫn có biện pháp thoát ra, huống chi là Lân nhi, chỉ cần dùng tí lực là có thể làm đứt các sợi dây này. Sau khóa huấn luyện chuyên nghiệp kia, thuốc ngủ đối với có tác dụng gì nhiều, cho nên tỉnh rất sớm, nếu , phỏng chừng tối nay Lân nhi đối mặt với người đàn ông ngủ say như chết.
      Theo bản năng, cũng như học tập được trong các phim xxx mà xem, Lân nhi hôn dọc xuống cổ . Đưa lưỡi liếm liếm làn da của , lưu lại vùng da ướt sũng.
      Dịch Nam Phong run rẩy, cơ bắp như muốn co rút,tiểu nương liếm cắn giống như đàn ông, lực đạo rất , giống như bị kiến cắn, rất ngứa, cái ngứa này thấm sâu vào trong xương tủy của .
      Hôn hồi, tự nhiên Lân nhi dừng lại nhìn rất lâu, rồi sau đó hôn tới ngực , ngực rất cường tráng, chứ phải như mấy diễn viên trong phim, cắn vào cái, có cảm xúc.
      Giản Lân nhi vẫn tiếp tục hôn, cảm thấy giữa hai chân của ẩm ướt, quả nhiên bị Dịch Nam Phong dạy cho hư, rất nhạy cảm. Thân mình tự giác vặn vẹo, Dịch Nam Phong cắn răng.
      tay tự giác nắm được vật gì đó, nắm nắm nửa ngày, nhưng chỉ có thể nắm được phần , đưa tay vuốt ve, rồi lại ma sát.
      Lúc nãy tỉnh dậy thấy tình huống này cũng có phản ứng gì nhiều lắm, nhưng lúc này, thể chế được, phía dưới căng cứng lên. Mùi rượu bay lên, Lân nhi ngơ ngác nhìn lúc, đưa tay gẩy gẩy, cái kia dường như có ý thức mà giật giật, lại có xu hướng to lên…
      “A, nó động đậy kìa!” Ngữ khí hồn nhiên, làm cho người ta muốn phạm tội.
      Nhịn xuống cảm giác này, đưa mắt nhìn LÂn nhi. Cơ thể rắn chắc lúc này của , hơi thở nam tính cảu làm cho cảm thấy bị thu hút. Lân nhi biết nên làm cái gì, nhớ đến các cảnh trong phim, a, có thể ngồi trước hạ thận của .
      Nhớ tới hình ảnh đó, Giản Lân NHi cảm thấy có thể làm được, tay lột phăng áo ngủ ra, ném xuống đất.
      Khi cởi hết quần áo, hình ảnh kiều diễm xuất , bộ ngực sữa đong đưa, Dịch Nam Phong kiềm được đẩy ra rồi sau đó kéo đứt dây trói.
      “A, hẳn là nên vào” Ngồi trước hạ thân , ra câu như thế, cảm thấy dường như say rượu rồi.
      Nhìn phía dưới dựng thẳng đứng, Giản LÂn Nhi cứ tưởng ngồi xuống là được, mới đưa tay cầm lấy tiểu đệ đệ của điều chỉnh cho nằm đúng chỗ của , liền nghe “păng” tiếng, đôi bàn tay to lớn liền chụp lấy mông .
      , làm sao lại cắt được dây trói?” Giản Lân Nhi thể tin được.
      “Nếu làm như thế có chuyện tốt xảy ra”, Dịch Nam Phong đưa tay vỗ mông , hoạt động tay chân, gạt bỏ dây thừng xuống, còn Lân nhi trợn tròn mắt.
      ôm mông , chuẩn bị áp lên người Lân nhi bỗng mở miệng : “Em muốn nằm , em muốn nằm người !” xong còn trịnh trọng gật đầu cái.
      Ha, là, vào thời khắc mấu chốt như thế này vẫn chịu thua kém.
      Cũng thèm tranh với , ôm vào trong ngực, muốn ở , nên thỏa mãn .
      Làm cho đệ đệ chạm vào nơi ấm nóng của , Dịch Nam Phong tự chủ muốn tiến vào, nhưng nghĩ đến đây là lần đầu tiên của Lân nhi, vẫn là nhịn xuống.
      Rất muốn ăn , để hoàn toàn thuộc vè mình, nhưng vẫn lo sợ. Vẫn nằm im, ôm chặt vào trong ngực, Lân nhi đưa bàn tay bé sờ loạn người ,Dịch Nam Phong mặc kệ , còn thỏa mãn để cho khiêu khích .
      Hơi ngẩng đầu lên, chân hơi mở ra, nhìn non mịn trắng trẻo trước mặt
      Ánh mắt nhuốm màu đỏ, đưa hai chân kẹp lấy người . Đưa ngón trỏ tách phần thịt trước nụ hoa của , cũng có nhiều chiêu thức, tiến nhanh vào trong. Ngón cái vừa vặn chạm vào hạt đậu phía trước, khẽ động liền có dòng nước ấm nóng chảy ra.
      Ngón trỏ kia tiếp tục thám hiểm, bởi vì ẩm ướt, cho nên ngón tay dễ dàng di chuyển. Vừa vào bên trong, tầng tầng lớp thịt ép chặt vào, bên ngoài ngón cái chơi đùa nụ hoa.
      Ẩm ướt, nóng nóng, hương vị tản ra rất mê người, Dịch Nam Phong cảm thấy bây giờ mình còn tỉnh táo quả là kỳ tích. Lân nhi như mê man, nhìn vào mắt bỗng giật mình, mặt gân xanh như nổi lên, ánh mắt đỏ rực, nhìn giống quái vật nha.
      Lên lên xuống xuống chút, Lân nhi quên mất chính mình phải cường bạo rồi, hai tay chống lên, mở rộng chân ra thêm, mặc kệ như thế nào, phát sinh quan hệ.
      Lại cho thêm ngón tay vào, liên tục ra vào trong người , là khó khăn nha. tay đặt lên , Dịch Nam Phong hôn vào chỗ mê người của .
      Ngẫm nghĩ lại, cánh tay rắn chắc, chỉ tay nhấc lên. Cố gắng liếm mút hết mật ngọt của , Lân nhi chịu đựng được nữa, phát ra tiếng ngân khe khẽ, về sau khống chế được, kêu to hơn.
      Liếm mút, đầu lưỡi thỉnh thoảng liếm qua đùi rồi cắn cái, cảm giác tuyệt. Dịch thủy cũng ra nhiều, chảy dọc theo hai chân , Dịch Nam Phong nử nằm nửa ngồi, nhắm ngay chính giữa nụ hoa của , chuẩn bị tấn công.
      Mai Trinhlinhdiep17 thích bài này.

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 13: Ai cường bạo ai 2? (18+)
      Edit: Rika Nguyen


      Vừa mới tiến vào chút, đầu tiểu đệ đệ bị kẹp chặt, Lân nhi chịu được, : “ Chật, vào được?” , ánh mắt còn nhìn xuống chỗ tiếp xúc thân mật của hai người.
      “Ngoan, vào ”Huy động thêm lần nữa, Dịch Nam Phong tà ác, dùng lực mạnh tiến vào, cùng với thanh kêu rên, Dịch Nam Phong tiến vào được nửa.
      Lân nhi cắn môi dưới, mặt trắng bệch, nắm chặt cánh tay Dịch Nam Phong, mắt chứa đầy hơi nước. Dịch Nam Phong chế để tiến vào nữa, của còn quá bé để tiếp nhận phần to lớn của .
      Lân nhi cảm nhận thân mình như bị xé rách ra, vốn có kinh nghiệm, giờ tốt rồi, giờ việc xảy ra rồi, có gì thoải mái hết?
      “Đau…” Mồ hôi rơi xuống, Dịch Nam Phong khó chịu nha, câu mong cho bên trong mau mau thích ứng, chứ nếu thế này khổ. Mới vào chút, liền cảm giác bên trong khít, chỉ chờ cơn đau xuống là được.
      Qua hồi lâu, Dịch Nam Phong từ từ di chuyển, móng tay Lân nhi cắm vào trong thịt , chần chừ nữa, động thân, gắt gao tiến vào, tốt thôi, đau nữa…” đưa tay xuống xoa nắn bộ ngực của .
      Đầu óc có chút thanh tỉnh, lập kế hoạch phát sinh quan hệ với trong thời gian dài, tuyệt đối thể bỏ dở nửa chừng. Lúc này thân thể thích ứng, còn đau đớn nữa, dịch thủy cũng chậm rãi chảy ra, cảm thấy chật chội nhưng đau, Lân nhi vội vàng nâng mông.
      Dịch Nam PHong hút ngụm khí, Lân nhi giật mình, cảm giác này dễ chịu nha, vì thế bắt đầu vặn vẹo mông. Dần dần, tê dại tăng lên. Dịch Nam Phong sớm đỏ mắt, thấy thân thể LÂn nhi ửng hồng, biết từ từ thưởng thức cảm giác sung sướng này.
      “A, thoải mái…” Eo liên tục di động,cái miệng nhắn lại thốt lên, dường như muốn kích thích Dịch Nam Phong.
      Cắn răng, Dịch Nam Phong đưa tay nâng mông lên, rồi hạ xuống, sau đó mạnh vào, khung xương va vào nhau, làm cho khóc thét lên.
      “A, sâu …” Giản Lân Nhi cảm thấy bản thân như bị xuyên qua, khó chịu quay đầu, vặn vẹo, vén tóc tai bị rối loạn lên, nhìn thấy tình cảnh cảu hai người, trắng, đen, còn có điểm đỏ, cảnh tượng đẹp mắt.
      Dịch Nam Phong điên cuồng, phen đè xuống, dùng sức mạnh, tiến vào chỗ sâu kín nhất của .
      thanh nức nở cũng vang lên, lông mi nhíu lại, bàn tay bé cắm chặt vào cánh tay .
      Dục vọng thiêu đốt, bao đêm chờ đợi, nay Dịch Nam Phong như tu thành chính quả, điên cuồng vận động.Nhanh, mạnh, ẩm ướt, ấm nóng, thịt chạm thịt, da chạm da, tiến ra tiến vào, Dịch Nam Phong làm loạt độngt ác thuần thục, cơ bắp sôi sục, mạch máu cơ hồ muốn nứt ra, cảm giác dưới thân có chất dịch phóng ra, chỉ còn lưu lại tia lý trí.
      Dòng máu đỏ chảy ra, nụ hoa nở rộ, bắt đầu khoe sắc, toàn thân Lân nhi phiếm hồng, thần sắc bắt đầu mê ly.
      Hỗn loạn, nóng bức, đêm kích tình trôi qua, huyết mạnh vẫn còn sôi sục, trong phòng, còn lưu lại hương vị hoan ái, Lân nhi mê man. lần nữa xuất ra dịch trắng lên bụng, Dịch Nam Phong mới nằm xuống, thở hổn hển, nghiêng đầu tinh tế ngắm nhìn.
      Ngắm nhìn xong, dưới thân lại có động tĩnh, hô tiếng, đem kéo từ trong chăn ra, lại tiếp tục công việc.
      Sáng hôm sau, người đàn ông lõa thể, nửa nằm nửa ngồi ghế, sau đó cầm loạt tập san báo chí bàn đem vứt. Rất nhiều năm về sau, Dịch Nam Phong bị Lân nhi truy hỏi về các tạp chí này, cười thần bí, còn mặt lại đỏ bừng.
      Sau khi giải nhiệt xong, vén của sổ ra, cho bình minh chiếu thẳng vào phòng khách, đêm hưng phấn, cảm giác thỏa mãn. Nhưng nghĩ đến bữa tiệc tối nay, cố nén hưng phấn, quay trở về phòng ngủ.
      Kỳ muốn ngủ, người từng được huấn luyện chuyên môn như , đối với giấc ngủ quan trọng lắm, nhưng nhìn Lân nhi ngủ say, nằm lên giường, ôm lấy , nhắm mắt lại, Lân nhi giống như thuốc ngủ của , cảm thấy mệt rồi ngủ thiếp .
      Bên này, Giản Khiêm Trạch lo lắng, hôm sau, rốt cuộc cũng tìm cả là Giản Khiêm Hải thương lượng chút, đem Lân nhi đưa tới quân khu Bắc Kinh, đây là nơi mà bác hai quản lý, cả cũng ở qua, cho dù có chuyện gì, gần nhà cũng có thể dễ dàng giải quyết. nhóc kia cũng to gan lớn mật lắm, được nuông chiều quen rồi, nay lại bộ đội, biết có gây ra chuyện gì đây?
      Gần đến 11h, ném điều thuốc trong tay xuống, giờ này còn chưa thấy Lân nhi xuất , Giản Khiêm Trạch phiền chán, biết tiểu nãi nãi kia lại làm chuyện gì ròi? Nghĩ lại, nếu có chuyện gì hi vọng nhóc quên chuyện nhập ngũ là tốt. Trước của đại viện đậu chiếc xe Jeep, Giản Khiêm Trạch ngồi chờ Lân nhi, dám vào nhà, sợ ông nội phát được kế hoạch này.
      Ngồi lát, lấy điện thoại ra.
      “Đing….đing….” Lân nhi bị cuỗi thanh này đánh thức, mở mắt ra, mới giật mình la lên, tròng mắt giật giật, chỉ có mắt là đau, còn lại toàn thân đều đau nhức, chuông điện thoại còn reo vang ngừng.
      Ngồi dậy lấy điện thoại ở đầu giường, thấy màn hình lân tên “ ba”, mới giật mình nhớ đến đại , nghe điện thoại của ba gọi tới.
      “Lân nhi, sao?” Giản Khiem Trạch cầu mong cho đừng , đáng tiếc, LÂn nhi lại ”, nhưng giọng có vẻ lạ.
      Giản Khiêm Trạch mẫn cảm nghe được giọng hơi khan, liền hỏi : “Bị cảm sao?”
      có, ba đợi em chút, chờ em tắm rửa lát rồi qua ngay, ở đâu?”
      ở đối diện bên đường, ra là có thể thấy
      Nghe điện thoại xong, Lân nhi gian nan đứng dậy, biết Dịch Nam Phong đâu, chăn bên cạnh lạnh lẽo, hiển nhiên là người rất lâu rồi.
      Bỏ điện thoại xuống, Giản Lân Nhi ngồi ngốc giường lát, cảm giác cả người đau nhưng cũng thoải mái, hiển nhiên là được lau người cho rồi. Nhớ lại tối hôm qua, than trí mơ hồ, chỉ nhớ là cơ thể nóng rực, chảy nhiều mồ hôi, còn có cả ướt át nữa, đương nhiên cũng thiếu cảm giác như điện giật.
      Cuối cùng hình như là khóc ngất , tuy muốn cường bạo ,nhưng kết quả lại khong như thế, Giản Lân Nhi có chút thoải mái, có lẽ là do tỉnh dậy chỉ có mình.
      Vịn mép giường đứng dậy, toàn thân rã rời đau nhức, cắn răng bước vào phòng tắm, thả mình vào trong nước ấm.
      Đầu óc chậm rãi thanh tỉnh trở lại, nếu như vậy, khởi đầu mới, muốn nắm giữ trong tay vận mệnh của mình.
      Mai Trinh, trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 14: Rời
      Edit: Rika Nguyen
      Nhìn vào trong gương, chỉnh lại quần áo, xoa xoa mặt mình, Giản Lân Nhi thu dọn phòng ngủ, sau đó rời , dù sao đến bộ đội cũng cần dùng tới mấy thứ này.
      Xuống lầu, gọi xe chạy đến chỗ hẹn, từ xa thấy xe của Giản Khiêm Trạch, bảo tài xế dừng lại ven đường, mở cửa xe bước xuống, tới nơi thấy tàn thuốc rơi đầy đất, liền mở của xe vào.
      “Lân nhi, sao giờ mới tới…em…am làm sao vậy?” Giản Khiêm Trạch nhìn , thấy tinh thần uể oải.
      có gì đâu, tối qua mất ngủ mà thôi”
      “Bảo bối, chúng ta được ?”
      Lân nhi lời nào, nhìn chằm chằm , ánh mắt lên cương quyết, nhất định phải .
      Hai an hem nhìn nhau lúc, chợt quay đầu, thở dài “ ba sợ em khổ sở khi gia nhập quân đội”
      Lân nhi chủ động ôm cánh tay “Em biết mà, ba, Giản Lân Nhi lớn rồi, sợ khổ đâu”
      Giản Khiêm Trạch cười khổ, sợ, muốn tiểu công chúa phải chịu khổ sở. Huống hồ, chuyện này mà đến tai người lớn trong nhà, chắc chắn ai đồng ý, Giản Khiêm Trạch bỗng nhiên có ý nghĩ muốn đem tới chỗ của Dịch Nam Phong.
      thôi, ba, em nhất định phải ” Nhìn cổng chính của đại nhi viện, Giản LÂn Nhi vừa hy vọng được tháy ông nội, lại vừa hy vọng gặp ông, mâu thuẫn hồi, đâm ra chán nản.
      “Ông nội biết ?”
      biết, hôm qua em với ông là em du lịch với bạn, tháng nữa mới về”
      Giản Khiêm Trạch trầm mặc lái xe, khi xe chạy , hy vọng có thể được nhìn thấy Dịch Nam Phong. Nhưng nào đâu biết rằng, tất bật chuẩn bị cho bữa tiệc mừng tròn 18 tuổi.
      Xe chạy ra ngoại ô, cảnh vật xung quanh biến đổi.
      Lân nhi suy nghĩ đến chuyện của mình, rời lúc này, sống trong môi trường hoàn toàn mới, có ai bên cạnh che chở cho . Xa rời cuộc sống nhung lụa, sống cuộc sống thô ráp, có thể chịu được, lớn rồi, dã 18 tuổi rồi, còn bé nữa, biết đây phải là trò chơi, mà là quyết định của .
      hối hận việc từ bỏ thân phận cao quý, cũng hối hận chuyện tối hôm qua, tự tạo cho mình cuộc sống mới, rời lúc này là quyết định đúng đắn. Ha ha, xem bản lĩnh của Dịch Nam Phong, trừ bỏ thế lực của Dịch Hàn Sơn, với , chuyện gì cũng có thể làm được.
      Nếu như để biết được, cho dù người ta là quân trưởng, cũng có cách khiến ngườ ta ngoan ngoãn làm nữ nhân dưới thân .
      Nghĩ đến thành công bước đầu này, cao hứng, sáng nay xem như là tạm biệt nhau rồi, coi như trốn chạy, biết phải đối mặt với như thế nào, cũng hề biết tạo cho điều bất ngờ vào tối nay.
      Xe chạy đến của quân khu, Giản Khiêm Trạch dừng lại, hỏi lần nữa : “Em xác định muốn gia nhập quân đội?”
      “Em xác định”
      Nghe được câu trả lời của , Giản Khiêm Trạch móc điện thoại ra gọi, lát sau Giản Khiêm Hải xuất . Bởi vì hơn kém nhau mười tuổi, Lân nhi cũng qua thân thiết với cả, dù gì cũng là trưởng tôn, trách nhiệm gia tộc đè nặng, cho nên tạo cho phong thái chững chạc. Lân nhi nhìn thấy Giản Khiêm Hải có hơi bất ngờ, chắc là ba dã chuyện này với cả rồi, trong lòng có dự cảm chuyện này thất bại.
      “Hai em đến đây” Chỉ câu đơn giản, trong lòng căng thẳng, thầm mắng Giản Khiêm Trạch vạn lần.
      “Vâng, cả, chiếu cố cho tiểu Lân nhi” Giản Khiêm Hải nhìn cậu em trai thao thao bất tuyệt, đưa mắt nhìn Lân nhi, nở nụ cười.
      “A, tiểu công chúa nhà chúng ta trưởng thành rồi, có thể tự quyết định chuyện của mình”. Ngữ khí thân mật, trong lòng cũng rất đỗi thương em này.
      Lân nhi nở nụ cười, Giản Khiêm Hải tiếp : “Nếu như muốn nhập ngũ, hi vọng để ý đến em nhiều, cần bôi nhọ mặt của ông nội, em muốn vào bộ đội, em hãy luôn ghi khắc trong lòng mình là người của Giản gia”
      Lân nhi nghe cả thế, thao bản năng, đứng thẳng người, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Giản Khiêm Hải, “Em nhớ kỹ”
      Sắc mặt Giản Khiêm Trạch hòa hoãn dần, đưa tay xoa đầu , mang hai người vào.
      Lần này, trong tuyển chọn tân binh, kế hoạc triển khai, nhưng còn số nơi chưa hoàn thành, bọn họ còn chuẩn bị gì đó, cũng bởi vì có chút anhe hưởng của Giản Khiêm Hải, để cho thích ứng được với môi trường mới,liền dẫn tới đội Liên nữ binh làm vài động tác cơ bản, đợi cho tân binh vào đầy đủ, chính thức sắp xếp lại.
      Lúc này, Giản Khiêm hải dẫn Lân nhi lấy dồ dùng hằng ngày, bao gồm giầy, balo… từ xuống dưới đều lấy bộ, bởi vì có liên lạc từ trước, cho nên dẫn tới đội Liên nữbinh.
      thể rằng, mặc dù trong quân dội, nhưng đặc quyền vẫn có, dựa vào ít quan hệ có lợi hơn là có gì.
      “Rầm rầm rầm…” Mặc thân quân trang, Lân nhi chạy đến, Giản Khiêm TRạch vừa xoay người nhìn thấy , nhất thời ngây ngẩn. Sớm biết rằng tiểu công chúa nhà mình rất xinh xắn, nhưng khi mặc quân trang vào, nhìn xinh xắn rạng ngời hẳn lên, đúng là sinh ra để mặc quân trang.
      Đôi mắt to, lông mi dày và đen, mặc quân trang vào, làm cho càng xinh đẹp, cho dù chỉ đứng chỗ, vãn mang đến cho người khác cảm thấy khí thế trang nghiêm, làm cho hai người của nhìn mà ngây ngẩn.
      Xem ra, gia nhập quân đội là điều đúng đắn, thân trang phục như thế này, Giản Khiêm Trạch muốn phản đối nữa. Quân trang chọn người, tuy rằng nhiều người cho dù rất đỗi bình thường, khi mặc quân trang vào liền toát lên uy nghiêm, đối với Lân nhi, bộ đồ này thích hợp với .
      Dẫn Lân nhi tới hiệu cắt tóc, ngồi lên ghế, thợ cắt tóc hỏi vài lần, xác định việc muốn cắt tóc? biết , vào quân đội tất cả phải để tóc ngắn, nhưng rất tiếc cho mái tóc đẹp xủa .
      Nhìn mái tóc dài đen mượt này, ai nỡ lòng nào mà cắt cho được.
      “Cắt , sao đâu” thanh kiên quyết, hai lời.
      thanh “Xoẹt xoẹt” vang lên, sau đó, mái tóc dài vĩnh viễn ra .
      Cột lại đuôi tóc, đưa cho Giản Khiên Trạch, thợ cắt tóc muốn lưu giữ lại phần tóc này để làm kỷ niệm, đồng thời thở dài, than thở cho mái tóc xinh đẹp.
      “Phanh…” Trong chốc lát, trong gương lên hình ảnh tiểu mỹ nhân tóc ngắn xinh đẹp.
      Đem Lân nhi giao cho đội trưởng nữ binh, Lân nhi xem như chính thức bắt đầu kiếp sống quân nhân.
      Bên này, rốt cuộc Dịch Nam Phong cũng chuẩn bị xong hết mọi thứ, kích động chạy về nhà, chuẩn bị mang Lân nhi ăn, nhưng khi về nhà, lại thấy trong nhà vắng vẻ, lạnh lùng.
      Bước vào phòng ngủ, xác định có chuyện gì xảy ra, đưa tay sờ lên giường, ra giường lạnh lẽo, nguyên bản Lân nhi dậy rất lâu rồi. nhăn mặt lại, nghĩ hẳn còn ngủ, dù sao tối qua làm suốt đêm, hẳn rất mệt, giờ người đâu sao thấy?
      Nghĩ đến việc chắc về lại đại nhi viện, nhấc điện thoại gọi cho Giản Chính, nhưng điện thoại reo nửa ngày mà ai bắt máy, trong lòng lên bất an.
      “Hôm qua, Lân nhi là muốn du lịch với bạn bè, tháng sau mới về, nó với cháu sao?” Giản Chính có chút đắc ý, cho dù có bắt cóc cháu của ta, nó vẫn coi trọng , mà chuyện này nó với cậu ta, Giản Chính nghĩ đến liền vui vẻ.
      Dịch Nam Phong ngẩn ra, tối qua còn điên cuồng với đêm, rốt cuộc muốn làm cái gì?
      Dịch Nam Phong nhăn trán lại thành hình chữ “xuyên”, chuyện quái gì đây, kỳ lạ, có xảy ra chuyện gì hay ? Vội vàng tắt máy.
      Mở tủ quần áo ra, áo quần vẫn còn, tìm cung quanh, thiếu vật gì cả, bắt buộc mình phải tỉnh táo, trong phòng cũng hề có dấu vết gì, có dấu hiệu bị bắt cóc, nhưng nếu có người muốn động thủ, làm sao mà có thể vô thanh vô thức bắt cóc được.
      Xem lại camera, thấy tầm 11g ra ngoài, bộ dạng bình thường, chẳng qua tư thế bước có chút quái dị, Dịch Nam Phong biết đó là kết quả của đêm phóng túng.
      lát sau, thư ký gọi điện thoại tới “Dịch tổng, tìm được Giản tiểu thư”
      vị trí cụ thể”
      “Ở ngoại ô:
      “Tra cho tôi địa chỉ cụ thể”
      “Ở quân khu”
      mặt rớt xuống giọt mồ hôi,được lắm, Giản Lân Nhi.
      trạch nữlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :