1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đã cưỡi là phải cưỡi đến nơi đến chốn - Xá Niệm Niệm (chương 76- Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 75:
      Edit: Rika
      Nhắm mắt, cả người sớm mềm nhũn, nằm bẹp giường, quần áo bị cởi ra hơi lạnh, miệng khống chế mà phát ra tiếng rên.
      Dưới lớp quần áo là phong cảnh thực mê người, Dịch Nam Phong chăm chú qua sát cơ thể , cả người toát ra hương vị mê người, làm cho dục hỏa của càng tăng.
      Miệng hôn lên ngực , có cảm giác có vị là lạ trong miệng, giật mình, phía dưới hạ thân muốn căng cứng lên.
      Nắm chặt tay, Dịch Nam Phong cảm giác có gì đó thích hợp, lúc đầu còn tưởng là nước miếng làm cho ẩm ướt, nhưng đưa tay lau vài cái cảm thấy phải, kề sát mặt vào, tựa hồ ngực có ít chất lỏng ẩm ướt.
      phen ôm lấy vặn cao đèn, Dịch Nam Phong nghĩ đến lúc này Lân Nhi hẳn có sữa, nhưng nhìn cả nửa ngày, chất lỏng ẩm ướt đó nhìn giống sữa.
      “Làm sao vậy?” Giản Lân Nhi mở mắt nhìn , liền thấy vẻ mặt phán khởi của nhìn ngực chằm chằm, sau đó còn lấy tay chà qua chà lại mấy lần, vươn đầu lưỡi nếm thử, sau đó mới ôm đặt xuống giường lại, hai chân nửa quỳ phía , lần nữa cắn xuống trước ngực.
      xem thử có sữa hay . . . .” Hàm hồ câu, Dịch Nam Phong vùi đầu tiếp tục cắn, bộ dáng lúc này thực bỏ qua cho .
      Mới có mấy tháng, làm sao có sữa được, nhưng trước ngực truyền đến trận tê dại làm nghĩ được nhiều.
      Cắn mút cả nửa ngày, phát có sữa chảy ra, vẫn chưa từ bỏ ý định, tay bóp ngực vài cái: “Á. . .”, ngực bị làm đau, la lên.
      có sữa. . .” Giương mắt nhìn , Dịch Nam Phong thầm táp lưỡi, phụ nữ có thai mẫn cảm, chỉ có vài động tác thôi mà thực động tình. đưa tay lên vỗ vỗ mặt : “Mới có mấy tháng. . . . . .. . .”
      Nhìn thấy động tác của , Dịch Nam Phong cũng nghiên cứu có sữa hay nữa, dời lực chú ý sang việc khác.
      cúi người, hôn lên cái bụng to của , sau đó : “Cục cưng, ngoan nha, đêm nay ba ba thương mẹ, con cần giở trò xấu”, sau đó rốt cục vào trong người .
      màn kích tình trôi qua, vùi đầu vào gối, tụa hồ vẫn có thể ngửi được hương vị ái muội đặc trưng.
      Phía sau truyền đến tiếng cười của “Có thích ?”, Giản Lân Nhi xấu hổ và giận dữ muốn chết, quay đầu đỏ mắt nhìn . Thấy Dịch Nam Phong cầm quần áo đưa cho , nhiệt độ mặt lại tăng lên cao vài phần.
      “Đều tại , em mà. ..” Vừa tức vừa giận, nhìn chằm chằm.
      “Trách sao, chẳng lẽ em có. . .Cục cưng vừa rồi cũng rất ngoan ngoãn đấy.” Xoay người ôm lại, để cho tức giận nữa.
      Vừa nãy lúc mới bắt đầu rất nhàng, lại nghĩ khi chạm vào lại kích động đến thế, may mà còn chưa làm quá mạnh.
      Trong phòng ngủ đống hỗn đỗn, đủi loại mùi hỗn tạp, đến trước cửa sổ mở cửa ra, gió đêm thổi vào mang cảm giác thoải mái. Dịch Nam Phong vào phòng tắm lấy khăn lau ngươi cho , sau đó tắm rồi ôm ngủ.
      Mệt mỏi đêm, vừa lên giường, dựa vào người tí là ngủ thiếp , Dịch Nam Phong chờ ngủ hẳn rồi mới đứng dậy đóng cửa, gió đêm thổi rất mát, nhưng sợ bị trúng gió mà nhiễm bệnh. Nằm giường nhìn , thấy ngủ rất say, liền nở nụ cười.
      Được lần này, càng thích, mỗi tuần làm lần mới chịu, nhưng mỗi lần đều rất chú ý động tác của mình, nhằm tránh động đến bụng .
      Ngoài cửa sổ tiếng chim hót khiến cho người ta tỉnh táo, bụng Lân Nhi lúc này cũng tám tháng, bụng rất to, Dịch nam Phong cũng dám ở giường làm chuyện đó với nữa. giờ rất quan tâm chăm sóc .
      Phụ nữ có thai có rất nhiều phiền não, thời tiết nóng nực, muốn ăn cơm, nhưng đứa bé trong bụng cần phải ăn, thế bé khi đói còn đạp bụng , mỗi lần như thế, rất đau, Dịch Nam Phong lúc này dường như dời văn phòng công ty về nhà, đem toàn bộ tài liệu làm tại nhà, còn lệnh cho Hình Huy và Lục Chấn Đông mau mau trở về, nếu về luôn đừng về nữa. Vì thế lúc này công ty cũng có Lục Chấn Đông và Hình Huy .
      Lần trước khám thai, là con , quay sang thấy cười toe toét, xem ra quan trọng con là trai hay . Nhưng nghĩ Dịch gia lượng người đơn bạc như thế, sinh con ra làm sao bây giờ.
      Lo lắng trở về cho mọi người biết, Giản Chính cần phải , ông rất thích con , mẹ Dịch có con , bà cũng quan tâm lắm, chỉ cần được ôm cháu là được. Chỉ có Dịch Hàn Sơn hơi tiếc nuối chút, nhưng cũng , nhìn mang thai cực khổ, ông cũng lo lắng.
      tại, Giản Lân Nhi ngồi trong toilet cố gắng nửa ngày cũng có kết quả, lại khó chịu, phiền chán, còn chưa sinh con, mà thắt lưng đau, chân tay phù thũng, buổi tối còn bị chuột rút, khó chịu cũng làm bực mình, nhưng tối trọng yếu bây giờ là bắt đầu bị táo bón.
      Mặt đỏ bừng, trán chảy mồ hôi, bụng cũng đau, thực thoải mái, càng nghĩ càng khó chịu, nước mắt trào ra, nhưng cố gắng vẫn được.
      Dịch Nam Phong ở bên ngoài lo lắng, bắt đầu gọi , nhưng thấy trả lời, liền mở cửa vào thấy ngồi bồn cầu, vẻ mặt tội nghiệp
      ra ngoài”
      Dịch Nam Phong vừa nhìn thấy liền hiểu được, Lân Nhi mỗi lần khám thai đều theo, bác sĩ dặn dò các tượng của các bệnh đều nhớ kỹ, phụ nữ có thai nhiệt độ cơ thể cao, bị táo bón cũng là bình thường.
      được nhìn, ra ngoài”, thấy đến trước mặt , Giản Lân Nhi chuẩn bị đứng dậy kéo quần lên, mặc dù thân mật nhưng chẳng có ai mà dám ngoài cả.
      “Đừng nhúc nhích, ngồi xuống xem”. Ấn bả vai cho ngồi xuống, Dịch Nam Phong nhăn mày lại, thấy khó chịu như thế, làm sao có thể khó chịu cho được.
      Người bình thường bị táo bón, trừ bỏ hằng ngày ăn uống chú ý chút, ngoài ra còn có thể uống thuốc xổ hoặc dùng dầu bôi trơn là đươc, nhưng phụ nữ có thai kiêng kỵ số thức ăn, thuốc xổ lại càng là điều cấm kỵ, nhưng bị táo bón làm sao bây giờ, chỉ có thể dung dầu bôi trơn.
      , định làm gì đó?” Giản Lân Nhi nhìn thấy muốn chạm vào mông mình, sợ hãi kêu tiếng, kẹp chặt lại cho có bất cứ hành động gì.
      “Ngoan, buông ra nào”, ánh mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào , Giản Lân Nhi vừa nhìn thấy ánh mắt , tự chự buông lỏng hai chân ra, trong mắt kiên định.
      Giản Lân Nhi ngồi bồn cầu, Dịch Nam Phong ngồi ở phía trước, cái bụng to chặn tầm mắt của , nhưng xúc cảm vẫn có, lấy tay tách hai đùi co, ngón sờ chỗ cúc hoa của .
      Sau đó đứng dậy, cũng rửa tay, nhìn thấy khó chịu, mím môi nhìn chung quanh, thấy giá có chai dầu dưỡng tóc, cầm đổ ra tay, cái này có thể sử dụng được.
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 76:
      Edit: Rika
      Ước chừng là hiểu được ý đồ của Dịch Nam Phong, nhưng Lân Nhi vẫn cảm thấy xấu hổ, ràng toilet được rất là khó chịu, nhưng cũng dám động đậy, để tùy làm.
      Dịch Nam Phong lấy dầu bôi loạn lên tay, sau đó bôi vào hậu môn của .
      “Thử lại xem sao?”
      Người bình thường, nguyên nhân gây ra táo bón là do đại tràng đủ chất bôi trơn, tại có bôi trơn nhân tạo, tự nhiên thoải mái hơn chút, cảm giác bớt đau rát hơn, Dịch Nam Phong nhìn thấy sắc mặt của , biết là có thể được, vì thế rửa đứng dậy rửa tay sạch rồi ra ngoài.
      Sau này gặp Ngưu Bảo Nhi, hai người phụ nữ mang thai chụm lại chuyện, đều về các đức ông chồng của mình bá đạo như thế nào khi hai người mang thai, khi Lân Nhi đến chuyện Dịch Nam Phong giúp ngoài, Ngưu Bảo Nhi hâm mộ nửa ngày.
      Ở trong cả nửa ngày, sau khi xong Giản Lân Nhi càng nghĩ càng mất mặt, nhưng thời điểm ăn cơm chiều phải xuống, tại hầu như người Dịch gia đều ở nhà , cho nên thể xuống ăn cơm được.
      Mọi người bàn cơm tíu tít bàn chuyện làm mẹ của Lân Nhi, vụng trộm liếc mắt nhìn cái, thấy sắc mặt vẫn bình thường, vụng trộm thở ra hơi rồi ngồi xuống.
      Theo thường lệ chiếc đũa của mọi người thường dừng trong chén cơm của , Giản Lân Nhi cũng gì, ăn hết món ăn mọi người gắp, Dịch Nam Phong ngồi bên cạnh thấy dám nhìn , liền gắp cho ít rau rồi nhìn cười trìu mến, cả người có cái gì mà chưa thấy qua, việc gì phải tự làm khổ mình như thế.
      Ăn cơm xong, mẹ chồng còn kéo tìm thầy thuốc, nghe ông thầy thuốc này có cách chữa táo bón cho phụ nữ có thai rất hay, nguyên lai là mấy ngày trước chuyện này với bà, cho nên giờ tìm được bà dắt . Lân Nhi nhớ tới tại bản thân thể uống thuốc, nhưng bà hỏi hồi, mới là Dịch Nam Phong giúp , lúc này bà ngây người, trong đầu nghĩ tới hình ảnh kia, sau đó thần sắt cổ quái tìm Dịch Hàn Sơn.
      “Ôi, thời tiết hôm nay tốt”. Dịch Nam Phong nắm giường nhìn đứng trước cửa sổ luôn miệng như đứa trẻ, bất đắc dĩ xoay người.
      “Bên ngoài gió lớn lắm, mau đóng cửa sổ lại”
      Mấy ngày nay trời luôn mưa to, thời tiết oi bức cũng được trời mưa gột rửa làm cho mát mẻ, vào thu rồi, tiết trời se lạnh, ở thủ đô khi vào thu gió thổi mang theo bụi bay tán loạn, được trong lành cho lắm, gió thổi vù vù, mà lại mở cửa sổ ra đứng nhìn, Dịch Nam Phong giật mình, ngày sinh dự tính sắp đến, đứa bé cũng đạp khá nhiều, cho nên những ngày gần đây rất hay cáu.
      Buổi tối, gần ba giờ, Dịch Nam Phong vất vả lắm mới dỗ ngủ được, vừa thiếp chút, lại bị lay tinh.
      Ôm bụng, vẻ mặt khó chịu dọa Dịch Nam Phong tới mất hồn, ngồi dậy ôm xuống dưới, hô to gọi , Giản Chính vội rời giường, gọi xe tới bệnh viện, kiểm tra có gì mới trở về lại nhà.
      Mấy ngày nay, mọi người đều lo lắng, Dịch Nam Phong khi ngủ cũng thay đồ, đôi khi nửa đêm đòi ăn, chạy mua, có khi mua về lại ngủ mất, cho nên nhiều khi còn giả vờ nhắm mắt ngủ dậy.
      “Dịch Nam Phong. .. “ Chỉ kêu tiếng như vậy, Dịch Nam Phong thở dài, đứng dậy mặc quần áo, xuống lầu lặng lẽ bưng chén lên, kết quả ăn chưa được vài miếng lăn ra ngủ. Ép buộc đêm như thế, rốt cục cũng ngủ được chút trời sáng
      ra ngoài chút , hôm nay trời rất đẹp”. Đỡ thắt lưng, Lân Nhi rất nhanh ôm bụng quay lại giường.
      Dịch Nam Phong thường lấy tay vuốt bụng , lúc này đưa tay vuốt cảm thấy có gì đó đúng liền hỏi: “Bị trướng sao?”
      “Ừ, có chút”, Dịch Nam Phong , Giản Lân Nhi chút nữa quên, Dịch Nam Phong hôm nay còn chưa giúp .
      Thêm ba bốn ngày nữa, thân thể cũng tốt hơn, nhưng ngực lúc này lại khó chịu.
      Ngực trướng trướng, thân mình ngày càng nặng nề, cả người thoải mái, ngực càng ngày càng đau, tựa hồ như có cái gì muốn phá vỡ ra vậy. Trùng hợp lúc Dịch Nam Phong giúp tắm, bóp ngực , lúc này liền có cái gì đó chảy ra.
      Buông tay, nhìn thấy đó là dòng sữa trắng đục, chậm rãi chảy ra bên ngoài, hai người nhìn nhau “Em có sữa?” Giản Lân Nhi , nhìn điều kỳ diệu trước ngực mình, con còn chưa sinh ra cơ mà.
      Dịch Nam Phong cúi đầu hôn lên ngực , phát được biểu tình của lúc này đúng. Bụng lại đau lên, nhớ lại mấy ngày trước, chắc cũng giống như thế, bác sĩ sắp tới ngày sinh bụng rất hay đau, nên cũng cho , đợi tắm xong cho .
      Kết quả Dịch Nam Phong định mặc đồ cho , vuốt tay xuống bụng thấy cả người toàn mồ hôi, ngẩng đầu nhìn thấy mím môi, : “Dịch Nam Phong, đau . . .”. cơn đau kịch lieetjd dánh úp lại, rốt cục nhịn được mà hô to lên.
      thấy sắc mặt trắng bệch, cũng hoảng hốt, mặt biến sắc, vội vàng thay đồ, ôm xuống dưới lầu.
      “Ông nội, ông nội, Lân Nhi muốn sính”. Mấy ngày nay, người trong nhà đều sợ hãi câu này, mặc dù như thế, nhưng trong nhà cũng chuẩn bị chu toàn, thấy sắc mặt trắng bệch mọi người đổ mồ hôi lạnh, nhanh chóng lái xe đến bệnh viên.
      Xe chạy đường tới bệnh viện quân y, lúc này gọi điện thoại cho người chờ sẵn, lần này, Lân Nhi là sắp sinh.
      có việc gì, có việc gì đâu. . .”
      Bụng đau từng cơn, bệnh viện còn chưa tới, mà người đầy mồ hôi, dưới chân có ít chất lỏng chảy ra, hẳn là vỡ ối rồi, Dịch Nam Phong mặc dù trải qua sóng to gió lớn cũng bị dọa cho sợ hãi, nhìn thấy đau đớn như thế, còn đau hơn , miệng an ủi , mồ hôi cũng chảy theo.
      “Mau lên, mau lên. . .” ngừng lau mồ hôi lạnh người , trong xe chỉ có ôm Lân Nhi, lái xe phía trước, còn người trong nhà xe sau.
      Rốt cục đến bệnh viện, xe trực tiếp dừng ở cửa, lúc ôm ra có người tiếp đón sẵn sàng, đưa vào phòng sinh, Dịch Nam Phong theo bị bác sĩ chặn ở bên ngoài.
      tới lui trước phòng bệnh, Dịch Nam Phong muốn phá cửa vào, người ta phải phụ nữ sinh con tới thời điểm chín muồi rất nhanh sao, nhưng vợ vào cả nửa ngày con chưa thấy trở ra. đến trước cửa, bên trong tiếng động cũng nghe thấy, đằng sau cũng là đám người đứng ngồi yên, Dịch Nam Phong bực tức chịu được.
      Vào những thời điểm như thế này, sắc mặt lại càng thay đổi, chính là trong mắt kéo đầy tơ máu, sợ Lân Nhi gặp chuyện gì đó may, thời gian này đúng là tra tấn người làm cha như quá mất. bao lâu, y tá ra “Dịch tiên sinh, chúc mừng, là tiểu công chúa, mẹ tròn con vuông”
      còn chưa dứt lời, Dịch Nam Phong quan tâm mà chạy vọt vào trong, bên bàn sinh, phía dưới hạ thân máu chảy đầm đìa, Dịch Nam Phong sợ hãi, nhìn mặt trắng bệch, tóc ướt bết lại, nằm giường mở mắt nhìn . Có thể là do trường kỳ huấn luyện cho nên khả năng chịu đau của khá tốt, hoàn toàn tỉnh táo, nhưng khi nhìn thấy , nhịn được mà chảy nước mắt.
      Dịch Nam Phong cảm thấy chính mình như thở nổi, bước dài hai bước, thẳng tới trước mặt , bác sĩ và ý ta nào đám đuổi ra ngoài, nhìn đến chỗ khẽ vào tai , vẻ mặt cẩn thận, mang theo đau lòng, cùng hạnh phúc ngập tràn.
      tháng sau
      “Công chúa sinh đẹp của ba”. Trong bọc , Dịch Nam Phong cầm đống đồ đem tới khoe khoang trước mặt con.
      Hôm nay là đầy tháng tiểu công chúa của tổng giám đốc “Dịch Phong”, Dịch Nam Phong lúc này ôm bảo bối nhà mình chuyện, mọi người đến đây ngoại trừ những người em thân thiết của , còn có vài người từ nơi khác chạy đến góp vui.
      Tô Kham hâm mộ tiểu công chúa của Dịch Nam Phong, tuy còn nhưng bộ dáng rất xinh đẹp, mắt to giống mẹ, lông mi cong cong, chiếc mũi cao thanh tú, cái miệng giương lên như muốn khóc, miệng phấn nộn, nhìn muốn cắn. Nhớ tới tiêu bá vương ba tháng tuổi nhà mình, Tô Kham thở dải, mỗi ngày cậu nhóc và mẹ đều oanh tạc nhà cửa, làm cho sống nỗi.
      Dịch Nam Phong nhìn thấy hâm mộ xuất mặt Tô Kham, liền tới chuyện với Tô Kham.
      thân mặc sườn xám gấm bạc, dáng người cao gầy của cũng được lấy lại, mới tháng, thân thể của cũng khôi phục được khá tốt. Thời điểm đẩy cửa vào, Dịch Nam Phong liền tới trước mặt hôn cái.
      Bên ngoài, ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ, chiếu vào mặt và con , mọi chuyện hết thảy giống như , nhìn gương mặt tuấn của , rồi gương mặt phấn nộn của con , bức tranh này tuyệt đẹp và tràn đầy hạnh phúc, Giản Lân Nhi ngây người lúc lâu, sau đó mới thầm cảm ơn ông trời ưu ái , cho gia đình thực hạnh phúc.

      HOÀN

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :