1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đã cưỡi là phải cưỡi đến nơi đến chốn - Xá Niệm Niệm (chương 76- Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 55: Tắm (18+)
      Edit: Rika
      “A. . . .Ô. . . . chậm thôi. . . .” Xóc nảy từ xuống dưới, người này giống như muốn ép đến chết, cảm giác sau lưng đau nhói, Giản Lân Nhi kêu lên, giọng ràng, nghe vào tai như tiếng la mềm yếu nhu nhược, hơn nữa vì huấn luyện cho nên giọng có vẻ trầm thấp hơn thanh của các , quả nhiên nghe vào rất mê người.
      Cắn chặt răng, cảm giác cả người còn khí lực, xấu hổ.
      đưa tay ôm mông , sau đó đưa miệng cắn vành tai nhạy cảm của , cảm nhận tồn tại của trong lòng mình.
      Thở hồng hộc, toàn thân đều là nước, là do hơi nước trong phòng tắm, hai là do mồ hôi.
      “A. . . . được” “. . .Đúng rồi. . . .là chỗ đó. . . a. . . ngô. . .”. Trong phòng tắm trừ bỏ tiếng của chỉ còn có tiếng thở hồng hộc của . thanh này nghe vào trong tai kích thích, Dịch Nam Phong kiềm chế được mà động tác mỗi lúc nhanh mạnh hơn
      tại là cái cảnh gì nha, trong phòng tắm tràn đầy hơi nước, mênh mông mờ ảo, mơ hồ ràng, có thể thấp thoáng thấy bóng dáng người đàn ông lõa thể rắn chắc, đè người phụ nữ mà hoạt động. Theo động tác người người đàn ông đó, có thể nghe thấy tiếng rên khe khẽ của người phía dưới.
      “Á. . .” Tiếng kêu nhanh hơn, to hơn, thẳng đến hơn mười lần, luồng nhiệt nóng bỏng phụt sâu vào trong cơ thể., Giản Lân Nhi chợt cảm giác cả người giống như người chết .
      Vô ý thức mở to mắt, thất thần 2 phút, Giản Lân Nhi tỉnh lại, thấy Dịch Nam Phong cẫn vòng tay ôm , sau đó đứng dậy ôm mở cửa ra ngoài. Tiếp xúc với khí bên ngoài, rung mình cái, đầu óc thanh tỉnh vài phần, nước trong phòng tắm vẫn chảy róc rách.
      cẩn thận vết thương vai chút” lo lắng , đưa mắt nhìn vết thương vai rỉ máu. Dịch Nam Phong quan tâm, đứng dậy tới phòng tắm rửa vết thương, hạ quyết tâm, đêm nay nếu ăn no nê, còn là Dịch Nam Phong nữa. Mặc kệ cho vết thương muốn nứt muốn rách rách, huống hồ còn cảm thấy đau đớn vai còn mang đến kích thích cho .
      Nhận thấy chất lỏng của khi vào người giờ dang chầm chậm chảy ra, giữa hai chân đỏ hồng, cảm thấy xấu hổ, còn Dịch Nam Phong lại phấn chấn lên.
      Xốc chăn thả lên giường, thuận thế mở hai chân ra “Này, còn bị thương đó, ngủ , em mệt chết. . .”. Vòng tay kéo đầu xuống, hôn lên miệng .
      cần, vẫn còn đói” xong liền nuốt lấy đôi môi thơm hồng kia, bắt đầu hoạt động, chầm chậm, từ chậm đến nhanh, cuối cùng chuyện gì diễn ra cũng cần phải .
      Chiến đấu hăng hái đêm, cơ bắp Dịch Nam Phong cũng bắt đầu kháng nghị, cuối cùng bắn ra ngoài, cũng rút ra khỏi người , cứ như vậy mà ôm ngủ.
      Phòng ngủ im ắng, lông mi run run nhưng mở mắt ra được, cả người thoải mái, Giản Lân Nhi tưởng mình chết rồi. Chân hơi co co lại, cơ hồ có thể nghe thấy tiếng “rắc rắc” phát ra.
      Chậm rãi mở mắt, nhìn thấy tủ đầu giường quen thuộc, Giản Lân Nhi mới nhớ màn tối hôm qua, lập tức nổi giận, tên Dịch Nam Phong hỗn đản này muốn làm mệt đến chết phải?
      Xoay người cái “A. . .” liền kêu tiếng rồi im bặt, giọng khản đặc, trời ơi, thời điểm lần đầu tiên của cũng đến mức này.
      Động đậy thân mình, ánh mắt an tĩnh, đưa tay ôm vào trong lòng, thân thể tráng kiện lần nữa áp lên người , Giản Lân Nhi gào khóc thành tiếng.
      “Ba. . .” cái tát lên mặt Dịch Nam Phong, mang theo mười phần lực đạo, lúc này mặt liền in năm dấu tay. hề báo động, mở to mắt, nhìn chằm chằm, thấy nhăn mặt liền ổn định lại hô hấp, nhắm mắt lại.
      “Dịch Nam Phong, là tên hỗn đản, muốn giết em à. . .ô ô. . . toàn thân em đau.. . .” Giản Lân Nhi òa khóc.
      Lần nữa mở mắt ra, nhìn thấy như thế, bàn tay to liền xoa bóp cho được mắng chửi người, nếu lại tiếp tục vào”
      Mở to hai mắt, nước mắt tuôn rơi như mưa “Ô ô . . .A . . .a..a” dám mắng nữa, nhưng lại khóc, khóc cho hả giận. cách khác ngoài việc khóc ra, chẳng thể làm được gì vì cả người thể hoạt động được nữa.
      Nghe tiếng khóc, lại nhắm mắt, thế nhưng cả nửa ngày mà vẫn chưa ngừng, liền “Ngoan, ngủ thêm chút nữa , tỉnh dậy còn đau nữa”
      Nắm lấy tay , hôn cái sau đó đặt xuống tiểu Dịch, Dịch Nam Phong nhắm mắt lại, vỗ về còn mèo mít ướt này vào giấc ngủ.
      Cũng biết vì cái tật gì, lúc trước khi ngủ chung chỉ cho tay vào trong áo rồi xoa bóp. Nhưng sau khi khai trai, vất vả mới ăn được món ngon, huống hồ dường như ăn đủ no, thời điểm ngủ tiểu Dịch liền căng phồng lên. Có đôi khi nhịn được, lặng lẽ tiến vào, đợi đến khi giật mình lại như cung lên dây, dừng được.
      Sau đó tất nhiên là hồi quyền cước đấm đá ầm ĩ, cứ như vậy đến vài lần, trước khi ngủ đều nắm tiểu Dịch trong tay, để phòng ngừa người này nửa đêm giở trò xấu ép buộc chính mình. Vì thế ngày đẹp trời nào đó, mỗ nam nào đấy cảm thấy được mỗ nữ nào đó nắm tiểu mỗ nam của chính mình liền bất an ngủ được.
      Ở “Thợ săn”, buổi tối khi ngủ cũng sờ sờ xoa xoa đâm ra nghiện, Giản Lân Nhi sợ mỗ nam nào đó lại giở trò, cho nên khi ngủ lại tiếp tục cầm tiểu mỗ nam.
      Giản Chính rón ra rón rén lên lầu, đều giữa trưa rồi, hai người bọn họ như thế nào còn chưa dậy, vợ bác cả lên nhìn vài lần, lầu chẳng có động tĩnh gì cả, đồ ăn bàn cũng nguội lạnh mà còn chưa thấy người xuống, nhịn được liền chính mình lên xem.
      Lỗ tai dán lên cánh cửa cả nửa ngày mà chẳng nghe được chút thanh động tĩnh gì, hẳn là còn ngủ, đưa tay lên muốn gõ cửa, liền dừng lại. Thôi, huấn luyện khổ sở như vậy rồi, lại ngồi máy bay lâu như thế, vẫn là ngủ thêm nữa .
      Tới chiều, Giản Chính chỗ nào cũng , từ lầu đến lầu dưới, chạy tới chạy lui vài lần, nhưng duy nhất có cánh cửa kia dường như đối nghịch với ông, cả ngày có động tĩnh gì.
      Mắt thấy cơm tối sắp nguội, rốt cục ông cũng xông lên, nghĩ thế nào cũng muốn mọi người trong nhà cùng nhau ăn cơm.
      Giơ tay lên định gõ cửa, nhưng cánh cửa bỗng nhiên mở ra, Dịch Nam Phong bước ra, Giản Chính nhìn vào khe cửa sắp đóng lại, nhìn thấy cháu bảo bối tóc tai loạn xạ ngủ giường, vì thế ông nhịn mắng người.
      vất vả đợi cho Dịch Nam Phong xuống lầu, ông liền cầm lấy quải trượng (những cây gậy người già hay chống để đó) nện vào lưng Dịch Nam Phong “Cái tên tiểu tử hỗn đản này, Lân nhi còn như thế, ngươi như thế nào làm được cái loại chuyện vô liêm sỉ này!?”
      Lực đạo tay cũng chút nào, quải trượng vẫn nện lên lưng . Ở trong lòng Giản Chính, cháu bảo bối của ông phải là công chúa được cưng chiều, thế nhưng ngờ tên tiểu tử Dịch Nam Phong này lại cắn nuốt sạch công chúa của ông.
      Nhìn mặt Giản Chính, Dịch Nam Phong khỏi thở dài.
      “Ông nội, cháu bị thương nha” Dịch Nam Phong thình lình .
      “Cậu đừng có mà. . .” nhìn thấy vết máu loang ra vai liền dừng lại.
      “Bị làm sao vậy?” Vẫn còn tức giận, nhưng ông cũng buông quải trượng xuống.
      “Lân Nhi cho cháu ăn dao, giờ ông nội còn đánh cháu” Mặc dù dối, nhưng mặt Dịch Nam Phong vẫn rất tỉnh.
      Có quỷ mới tin lời của cậu ta, Giản Chính là người như thế nào, hừ tiếng, cũng hỏi nữa, nhất định là bị thương trong khi huấn luyện, lại nhìn thấy Dịch Nam Phong gầy và đen nhiều, trong lòng cũng mềm xuống.
      Cầm đũa lên gắp đồ ăn, liếc mắt nhìn Giản Chính cái, ánh mắt Dịch Nam Phong lúc này gian xảo như hồ ly.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 56.
      Edit: Snow
      Beta: Rika
      Ăn mấy món ăn khai vị, Dịch Nam Phong kêu dì giúp việc lấy cho mình chén cơm, từng miềng từng miếng ăn, Giản Chính ở bên tức giận đến thổi râu trừng mắt.
      “Cũng muộn, Lân Nhi chắc cũng đói bụng rồi, ông lên kêu nó xuống ăn cơm.”
      cần gọi, đợi lát nữa cháu bưng lên, ấy được khỏe.” Mơ hồ câu, Dịch nam Phong cũng ngẩng đầu lên, tiếp tục ăn cơm.
      “Như thế nào được khỏe, phải nó cũng bị thương đấy chứ?” Giản Chính vừa nghe Dịch Nam Phong liền khẩn trương.
      “Nga, bị thương, chính là mệt nhọc, mấy ngày ngủ được.” Mặt đổi sắc, Dịch Nam Phong gọi dì giúp việc lấy cho mình thêm chén cơm nữa, đêm tiêu hao thể lực, cần phải bổ sung.
      Bưng khay mở cửa vào, trước mặt Giản Chính đem tay đóng cửa, đem khay đặt lên tủ đầu giường, nhìn ngủ.
      Hai má khi ngủ đỏ ứng, cái miệng nhắn giương lên, Lân Nhi môi dày hơi mở ra thoạt nhìn như hình tròn, mấy sợi tóc mơn trớn trước mắt, Dịch Nam Phong ánh mắt thực chuyên chú, phảng giống như giờ phút này trước mặt chính là thỏa mãn người trước mắt này.
      Cúi đầu phủ xuống cái vòng tròn , mũi thở mấp máy, Giản Lân Nhi bị nghẹn tỉnh.
      “Ngô…Ân… làm sao?” Trừng ánh mắt, Giản Lân Nhi trong bắt bắn ra hai luồng hỏa.
      Xem Lân Nhi tỉnh, Dịch Nam Phong hợp tác ngẩng đầu “Lại ăn cơm, ông muốn lên xem em đó.” Giản Lân Nhi theo mùi cơm nhìn qua, đặt ở tủ đầu giường khay cơm vẫn còn nóng, cảm giác bụng cũng có cảm giác đói, liền dụi đầu vào gối “ ăn, đói bụng.” Mới chuẩn bị ngủ, bàn tay ấm áp sờ mông làm Lân Nhi cứng đờ.
      ăn xuống, được chứ?” Cúi đầu tiếng vang đến bên tai, cho hả giận đột nhiên còn đánh vào mông , Giản Lân Nhi chịu đựng đầu đau ngồi dậy, nhưng là khi ngồi dậy thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi mình.
      Dịch Nam Phong sờ qua phần Lân nhi bị chạm, cười đến vui vẻ, thấy Lân nhi mặt nhăn thành cái bánh bao, liền lo lắng “ người vẫn còn đau?”
      còn dám hỏi?!!!..Lấy quần áo cho em”. Dịch Nam Phong thấy thế liền nhanh chóng lấy quần áo ngủ đưa cho Lân nhi, được người ta tắm rửa cho xong lại còn ân cần hầu hạ cơm, tuy nhiên thời điểm ăn cơm vẫn là có chút thuận lợi.
      Mắt thấy Lân Nhi lau miệng lại tiếp tục ngủ, Dịch Nam Phong vội vàng dỗ “ ngủ nữa, buổi tối lại ngủ được.”
      Giản Lân Nhi vẫn cố vén chăn nằm xuống, nghỉ ngơi thời gian dài như thế, nhưng là cả người vẫn đau chịu nổi, thời điểm buổi chiều nhìn qua chính mình, khó trách đau được, nhìn thấy muốn sưng đỏ, trong lòng mang theo lửa giận, phía sau cũng nghĩ đến Dịch Nam Phong, người đàn ông này đúng là cầm thú, làm sao lại ép buộc như thế? Ha, đồng chí Giản Lân Nhi thế nhưng còn có nhận bản chất của Dịch Nam Phong, xem ra, đây chính là cái gọi là ôn nhu.
      Xoay người vào phòng tắm, Dịch Nam Phong chọn nửa ngày, cuối cùng này nọ, xốc chăn lên “ cho em xoa xoa?”
      Còn kéo chăn muốn ngủ Lân Nhi buông lỏng tay ra, Dịch Nam Phong điều khiển cùng chuyên môn luyện qua giống nhau, phía sau hầu hạ hồi, tư vị rất thoải mái, ngày trước ở “Xích Luyện” thời điểm hàng tháng Lân Nhi chờ đợi nhất là việc này. Vì thế ngoan ngoãn nằm úp sấp, chờ Dịch Nam Phong đến mát xa cho mình.
      Mới vừa rồi lúc Dịch Nam Phong xuống ăn cơm, vạch chăn xem tình trạng Lân Nhi, thấy toàn thân hồng hồng đầy vết tay, thầm chột dạ chút chính mình có chút khống chế. Lân Nhi ngủ, Dịch Nam Phong tinh tế xem qua, nhìn đến hai cánh hoa, nhịn được bắt tay vào lên, mượt mà đáng , tinh tế muốn hít tay vào, thân thể nhịn được dời xuống vài phần, đưa miệng hôn lên ngực , bàn tay khẽ đẩy hai chân ra. Vừa nhìn thấy liền giật mình, noie tư mật xinh đẹp của lúc này đỏ ửng, sưng lên, nhìn là biết rất đau, hẳn phải nghỉ ngơi mấy ngày mới khỏi.
      Vì thế trong lòng liền đau, an ủi nhàng liếm liếm hoa nhi, đầu lưỡi chậm rãi an úi, nghĩ trong chốc lát nhất định phải tìm thuốc mỡ để bôi cho . Hứa an ủi thời gian quá dài, Giản lân Nhi bắt đầu hừ hừ, Dịch Nam Phong lúc đó mới ngẩng đầu, nhìn nước miếng mình dính ở , chỉ cảm thấy khắp thiên hạ đẹp nhất chính là ở chỗ này.
      cần nghĩ người đàn ông này có sám hối về sau ăn ít , nhưng nhìn là biết Dịch Nam Phong có thể hay , lúc này áy náy khống chế, nhưng là lần sau liệu có thể bắt được cơ hội có thể ăn, liệu Dịch Nam Phong còn có thể nhịn xuống ?
      Trong lòng bàn tay chà xát nóng, đổ thêm chút chất lỏng tiếp tục chà xát từ vai theo cánh tay xuống, sứ dụng chút lực theo sợi cơ bắp, Lân Nhi thoải mái than thở tiếng, thả lỏng cánh tay, híp mắt bắt đầu hưởng thụ.
      Dịch Nam Phong buồn cười nhìn Lân Nhi như mèo con hưởng thụ, cảm thấy chính mình muốn thế này lâu, tức lúc này nhận được chính mình chăm sóc, siêu cấp vú em của được dịp thể . Lân Nhi lần đầu đến tháng vừa vặn sau thời điểm tiếp nhận đến nơi này năm, còn có thói quen con dâu nuôi từ , cũng nghĩ đến những vấn đề sau, còn phải giải quyết những vấn đề cá nhân của con .
      Kết quả cuối cùng ở trong toilet phát dắt giấy vệ sinh thành cuộn lau vết máu giữa hai chân, còn dọa khóc lớn, sau này tháng sau của cũng phải tự suy nghĩ, hơn mười tuổi cái kia tới rồi, còn biết sao lại thế này, bên người đến người cùng giới tính cũng có, tự nhiên là biết còn có thể làm chuyện đó.
      Dịch Nam Phong thấy thế mới kêu thư ký đừng nóng vội triệu tập mọi người, chính mình tiến đến phòng tắm dàn xếp mọi việc, vết máu dính quần áo nguyên bản nghĩ đem ném , xong nghĩ lại, liền đem ngâm ở bồn tắm. đợi cho tiểu nương ngủ xong chính mình tự tay giặt sạch, đầy tay màu đỏ giặt quần áo, làm xong để cho Giản Lân Nhi thấy mình bị ra ngoài quần áo.
      Lân Nhi kéo Dịch Nam Phong nuông chiều được , ở nhà cho tới bây giờ gì cũng làm, quần áo chỉ để ý đủ là được, ăn dùng đều là tốt nhất, khi đó Giản Lân Nhi thậm chí tìm thấy nội y cũng đều hỏi Dịch Nam Phong. Vì là quản gia tốt, trong nhà quần áo chỉ đưa đến địa điểm giặt, quần áo Dịch Nam Phong phải giặt bằng tay, Giản Lân Nhi cho dù thấy, cũng là thói quen Dịch Nam Phong như vậy. Mọi chuyện Dịch Nam Phong đều xử lý, người này hiệu suất cao, mỗi ngày trừ 10 phút Giản Lân Nhi rời giường, mọi chuyện lớn Dịch Nam Phong đều giải quyết ổn thỏa, quần áo mùa đông cũng là thuận tay làm, có lúc Lục Chấn Đông cùng Hình Huy thấy, trừng lớn tròng mắt cảm thấy đây phải là lão đại hồ ly giảo hoạt, có thể Dịch Nam Phong để cho bọn họ thấy được bộ dáng này về sau nếu có thể làm cho lão đại biến sắc chuyện gì, phỏng chừng chính là chuyện liên quan đến tiểu nương này, tình hình lại thành bộ dáng cấp bách, thực bốc đồng.
      Chuyện này nếu là người khác , đều Dịch Nam Phong cuồng chịu ngược, có việc gì lại rước vào chính mình phiền toái lớn như thế, khi đó Dịch Nam Phong tuổi trẻ, làm lúc này là cam tâm tình nguyện thực , nghiệp kiêu ngạo, cho dù có bận vẫn chăm sóc tốt cho Giản Lân Nhi.
      Nhưng là ở thời điểm kia Dịch Nam Phong thực còn trẻ tuổi, hết sức lông bông, tuy là so với người bình thường trầm ổn nhiều, nhưng là người như vậy, hết sức lông bông đứng lên lại càng khó với. Giản Lân Nhi làm lính, thực cứu bọn họ. Nếu như thực kết hôn, chuyện tình cảm với chuyện Dịch Nam Phong đơn phương chiều Giản Lân Nhi là giống nhau.
      Vợ chồng sống chung tràn ngập các chuyện vụn vặt, thân phận thay đổi, đơn phương trả giá kia thể thực được, muối tương dấm chua, lông gà vỏ tỏi, người nào làm chuyện người đó, huống hồ Lân Nhi vốn được nuông chiều, lấy Dịch Nam Phong chừng trong nhà chuyên môn quẹt thẻ, thực phải cuộc sống người con nên làm, ở thời điểm đó Dịch nam Phong đem mọi việc nghĩ đơn giản, cũng đối với bản thân tự tin quá. Cả đời dài như thế, chăm sóc người, riêng gì hy vọng ấy có cuộc sống tốt, mà tất cả thời gian đều hy vọng có thể được ở bên cạnh chăm sóc ấy, như thế người bình thường đâu thể làm được? Dịch Nam Phong hy vọng có thể quan tâm che chở Giản Lân Nhi, và cứ thế nuông chiều , hy vọng bé này phải bỗng dưng có.
      Mắt thấy dâu nuôi từ bé chạy loạn, đến lúc này mà Dịch Nam Phong ý thức được là vấn đề lớn, vì thế quyết tâm làm người bên cạnh quan tâm chứ phải là vú em của .
      Chính mình trải qua gian khổ, nhớ kỹ người khác đối với mình tốt như thế nào, huống hồ Giản Lân nhi vẫn là tính tình trẻ con, vừa ra ngoài, cái gì cũng đều dựa vào chính mình, cùng bùn đất giao tiếp, cùng người khác giao tiếp, bao giờ được người khác nâng niu trong tay như tiểu bảo bối, cứ để Giản Lân Nhi trải nghiệm qua, chút việc, về sau cũng nhàng, đây là Giản lân Nhi sau bao năm thể nghiệm.
      Từ xuống dưới chà xát, làn da màu mật ong bóng, Dịch Nam Phong nuốt nuốt nước miếng, theo kinh lạc, chậm rãi ở những điểm huyệt vị trọng yếu chà xát, như vậy đem cơ bắp toàn thân chà xát lần, Giản Lân Nhi thoải mái nhắm mắt ngủ. chỗ bên dưới bỗng nóng lên, Giản Lân Nhi tỉnh lại.
      làm sao?” Giản Lân Nhi như con nhím xù lông đứng lên, rất sợ Dịch Nam Phong lại đến lần.
      Dịch Nam Phong tay dính thuốc mỡ, bất đắc dĩ quơ quơ ngón tay, ý bảo Lân Nhi mở chân ra, đề phòng nhìn Dịch Nam Phong nửa ngày, hiểu ra mới cúi đầu, nhìn Dịch Nam Phong nhàng giúp mình bôi thuốc, ngón tay mềm bôi thuốc giúp , nuốt nuốt nước miếng, Giản Lân Nhi giương mắt xem Dịch Nam Phong cúi đầu. Cảm giác Giản Lân Nhi nhìn mình, Dịch Nam Phong ngẩng đầu cắn Lân Nhi ngụm, dám lại có động tác, mau mau kéo vào chăn.
      Gác mọi chuyện lại hai người tạm thời nghỉ ngơi, nhưng là Dịch hàn Sơn trừng mắt nhìn mỗi người ngồi trước mặt, trán gân xanh di động.
      “Chuyện này muốn bắt đầu, nhất định phải làm xuống, huống hồ tin tức khi công bố ra ngoài, Giản gia nơi đó dễ chọc.”
      “Hừ, các người biết là Giản gia ở quân đội bố trí ly kỳ, cũng sợ bán chính mình. Nhưng lần này là Giản gia lão đại, lão nhị tự mình đồng ý.” Đây là thanh ghen ghét.
      Dịch Hàn Sơn nhìn hình ảnh màn hình, suy nghĩ nủa ngày “Nếu như vậy, tôi tới Giản gia chuyện”

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 57:
      Edit: Rika
      Kéo rèm cửa phòng họp, bên trong có năm, ba người, vai sao vàng rực , Dịch Hàn Sơn là người đứng đầu, từ đầu đến cuối, ông chỉ câu, chính là: “Nếu quyết định như vậy, tôi tới Giản gia
      Vài người bị Hàn Dịch Sơn gọi họp, mở đầu , ngày thường các lão già ở đây ngươi câu ta câu, đại để là về Dịch Nam Phong, cho nên đợi Dịch Nam Phong gì, bọn họ liền tỏ thái độ trước. Có thể ngồi vào vị trí của Dịch Hàn Sơn lúc này, trong đó quyền lợi, lợi ích tất nhiên phải được cân nhắc ràng. Lẽ ra trong quân doanh có số đại gia tộc, nhưng thể chịu nổi phát triển của Giản gia, tại, trong quân doanh, những người ở Giản gia đều mang tới rất nhiều chiến công vinh dự, làm cho mọi người thực hâm mộ tới đỏ mắt.
      Đối với Giản gia, vì sao họ lại có phản ứng này, tất nhiên là thế lực của Giản gia quá lớn, Giản Chính là trụ cột, phía sau là các con trai, những đứa cháu bảo bối có tiền đồ rộng lớn, vài vị tướng quân, mắt thấy đầu tiên đó là Giản Khiêm Trạch dưới trướng đều có những nhân tài, nhưng tất cả đều bị Giản Chính giáo dục cách nghiêm khắc, cho nên bọn họ đều lộ ra khí phái cao quý, người như vậy ai ngưỡng mộ?
      tại có thể kéo bè kéo cánh trong này, kết quả Giản gia xếp vị trí số , cây to đón gió, cho nên người thích người ghét cũng khá nhiều.
      tại, trong quân doanh có tam đại gia tộc, Giản gia đứng đầu, còn lại là hai nhà Trương gia và Lưu gia. Lớn nhất tại là cấp bậc tướng quân, trong nhà người trẻ tuổi đều phải gia nhập bộ đội, tuy có nhiều người, nhưng vẫn kém Giản gia bậc.
      Ngồi xuống cùng thảo luận, vài người cho ra ý kiến, các chiến sĩ trẻ tuổi cần được bổ nhiệm đâu, làm gì, mấu chốt ở chỗ là biến họ thành người nhà.
      Thảo luận cả ngày trời, Dịch Hàn Sơn cũng gì nhiều, ông cũng có nhiều tâm tư, mặc kệ bọn họ thảo luận, hơn nữa vì con trai và ông cũng thích người Giản gia cho nên ông thiên về Giản gia nhiều hơn. Mấy người nhìn ra tâm tư của Dịch Hàn sơn, nhưng thấy con trai Dịch Hàn Sơn thường xuyên chạy tới Giản gia, cho nên trong mắt bọn họ cũng loáng thoáng đoán được, nhưng vẫn bắt buộc ông ký tên.
      Tình huống này xảy ra như thế nào, chẳng lẽ có liên quan tới Giản Lân Nhi, chẳng lẽ chuyện Giản Lân Nhi “Thợ săn” đúng là có tình, chỉ đơn giản là phái người sao?
      Chuyện này ra rất dài, vài người thâm, ác độc, chờ đợi Giản gia có phản ứng như thế nào, tạm thời ở đây họ đề cập tới, chờ đến kết quả cuối cùng, chuyện Giản Lân Nhi bị phái nằm vùng nhất định đó là chuyện định rồi.
      Dịch Hàn Sơn tiễn bọn họ , sau đó chậm rãi quay lại tựa người lên ghế, nghĩ đến phản ứng của Dịch Nam Phong khi biết chuyện, trong lòng đau khổ. Con mình ông tự , ông nhẫn tâm để con trai đau đớn, nếu như vì chuyện này mà hai cha con xảy ra tranh chấp, lỡ như Lân nhi có chuyện, sợ là Dịch Nam Phong oán trách ông suốt đời, nhưng có biện pháp, ngồi cao có nhiều việc rất khó xử, Dịch Hàn Sơn lúc này rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Ngồi lát, ông bảo thư ký mời bác cả và bác hai của Lân Nhi, chuyện này ông cần phải thương lượng với người của Giản gia.
      “Xoạt. . . .” Rèm cửa sổ phòng Giản Lân Nhi bị kéo ra, ánh mặt trời chiếu vào, Giản Lân Nhi bị ánh sáng chiếu vào chói mắt, nhíu nhíu mi vài cái, cau mày tới giường, vẫn là ổ chăn là ấm áp nhất, trèo lên giường, lại muốn ngủ tiếp.
      Biết tính tình Giản Lân Nhi, Dịch Nam Phong cũng kêu làm gì, gọi tiếng thấy trả lời, liền trực tiếp bước tới kéo chăn : “Ai nha, em còn muốn ngủ”. thèm mở mắt, ôm chăn tiếp tục cuốn vào muốn ngủ tiếp.
      “Nên rời giường rồi, thôi ông nội vào đấy” , hơi thở ấm áp thổi vào làn da, Giản Lân Nhi vẫn động đậy, sau đó hôn lên mặt , lúc này mới cam lòng mà mở to mắt ra.
      “Còn muốn ngủ nữa”, lúc huấn luyện giấc ngủ nào ra hồn, lần này ngủ, có thể mấy ngày mấy đêm. tay lau ghèn khóe mắt , nửa thân của mặc áo, ánh mắt gian xảo, Giản Lân Nhi chưa kịp phản ứng bàn tay liền mò vào trong áo ngủ.
      Hai người thu thập thỏa đáng chút rồi xuống, Giản Chính thấy bộ dạng này của hai người, trong lòng vừa vui mừng vừa chua xót, ai, ai có thể lý giải được tâm tư của nhà có con mới lớn như Giản Chính đây a?
      Vui vẻ bước tới, lôi kéo Lân nhi đống chuyện, ngồi nghe ông nội , Giản Lân Nhi quyết định tối nay hảo hảo bồi ông, nhưng đợi đến tối, ngồi ở máy bay.
      Dịch Nam Phong ở bên này, ăn điểm tâm, Giản Chính nhìn chằm chằm , mẹ của Dịch Nam Phong đến, vừa thấy liền kích động đến ôm chặt. Sau đó về nhà, thay đổi quần áo rồi lái xe đến công ty.
      Bảo an nhìn thấy liền kinh ngạc, bước vào công ty, những nhân viên gần bốn tháng nay chưa gặp Boss, giờ thấy trở lại, mọi người đều căng thẳng. Tin tức truyền nhanh, Dịch Nam Phong vừa mới tiến vào văn phòng, Văn Phong Hạ rồi Hình Huy và Lục Chấn Đông cơ hồ là trước sau tiến vào.
      “Ai nha. . .a, lão đại a. . . . thế nào mà trở lại, ôi xem này xem này, huynh đệ của chúng ta có phải hay gầy , ôi. . .. , là số khổ cơ mà, có lão đại như vậy, phong lưu khoái hoạt mấy tháng, để cho em chúng tôi mệt tới chết sống lại, a tôi sống nổi nữa, công bằng a. . .. lão thiên a. . . . Sao người lại nhẫn tâm tra tấn người đàn ông tuấn tiêu sái của tôi như thế này a. . . .” Coi như tồn tại, Hình Huy vừa vừa ôm đùi khóc, kêu trời kêu đất, mắt còn len lén nhìn Dịch Nam Phong, động tác nhìn thực khôi hài.
      Nhìn Hình Huy hành động khoa trương, thái dương Dịch Nam Phong giật giật, sau đó gào lên: “Câm miệng”, lúc này tiếng khóc mới dứt.
      Giả vờ khụt khịt, Hình Huy lúc này như con nít, bên này Lục Chấn Đông vẫn gì, nhìn mặt Dịch Nam Phong đen gầy, mặt có vẻ trưởng thành, kinh nghiệm, trực giác cho biết kỳ nghỉ phép này của lão đại thực tầm thường.
      “Công ty vẫn ổn chứ?”, đây chính là câu hỏi có lệ của Dịch Nam Phong, biết trước khi mình chuẩn bị tốt hết thảy, cho nên cũng có gì lo lắng.
      “Tốt” . “ tốt”
      Hai câu , hai người ra, ánh mắt Dịch Nam Phong lạnh lẽo.
      tốt là Lục Chấn Đông, à phải đó là Hình Huy, hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời đưa mắt nhìn Dich Nam Phong, mặt Dịch Nam Phong chút thay đổi, Hình Huy cảm giác sợ hãi, tự giác lui về phía sau, lui về phía Lục Chấn Đông, lời nào.
      Dịch Nam Phong cũng gì, chờ đợi. Qua lúc lâu Hình Huy mới mở miệng : “Tôi làm hỏng dự án Kiến Sơn Thực Nghiệp”
      “Cái gì?” giọng Dịch Nam Phong lạnh xuống, da đầu Hình Huy run lên, nhìn Lục Chấn Đông liếc mắt cái, năn nỉ lão Nhị cần tình hình thực tế, nguyên lai là do Hình Huy ngủ với con của người đứng đầu “Kiến Sơn Thực Nghiệp”, vừa vặn bị cha người ta bắt được, nổi giận, bởi vì con nhà người ta mới qua mười sáu tuổi.
      Đến lúc này, mắt thấy chuyện thành, Hình Huy biết Dịch Nam Phong tốn rất nhiều tinh lực và dự án này, lần này chắc chết chắc rồi. Kỳ Hình Huy cũng ủy khuất a, con nhóc kia nhìn làm sao biết mới mười sáu tuổi, nhìn chẳng khác gì hai sáu a.
      vài người biết đằng sau “Kiến Sơn Thực Nghiệp” có chỗ dựa to lớn, đối với họ dám chọc tới, biết vì sao lão đại lại chọn bọn họ chủ động hợp tác, tuy rằng khó hiểu nhưng vẫn làm theo, chính là lần này lại hỏng bét.
      Đợi nửa ngày thấy Dịch Nam Phong chuyện, mọi người dám thở mạnh, Hình Huy đợi chờ phán án tử, cũng ngờ Dịch Nam Phong lại hừ lạnh tiếng: “Chuyện này để sau tính, Phan Đổng tới đây làm sao?”
      Lúc này hai người gật đầu, ai dám hỏi gì nữa. Sau đó phát tay ý bảo mọi người ra ngoài, Hình Huy chung quy nhịn được liền hỏi: “Đại ca, đâu đấy?”
      Đáp lại ánh mắt đông lạnh đến chết người, theo bản năng rụt cổ ra ngoài. Dịch nam Phong hai tay vòng trước ngực, đứng trước cửa sổ nhìn phong cảnh bên ngoài.
      bàn, văn kiện chất cao như núi, tất cả vừa mới xem qua, lắc lắc cổ, gọi cú điện thoại, đầu dây bên kia vang lên giọng của , mọi mệt nhọc lúc nãy chợt tan biến hết, khóa miệng nở nụ cười: “Trưa nay ăn cơm ở đâu?”
      “Ở nhà, ăn cùng ông nội, có muốn trở về ăn chung ?”
      Nhìn thoáng qua văn kiện bàn chưa xử lý xong, Dịch Nam Phong mặc kệ, trở về đại viện ăn cơm. Gọi điện thoại dặn thư ký: “Cậu vào lấy văn kiện bàn đưa cho Hình tổng phê duyệt”
      Gọi người mang thêm chén cơm cho , Giản gia giờ ăn cơm, thấy Dịch Nam Phong về, mọi người kinh ngạc, nhìn Giản Khiêm Trạch lo lắng bên cạnh, lòng liền trầm xuống. Nhìn thoáng qua Lân nhi cười , ánh mắt sâu thấy đáy.
      Cùng Giản Chính chơi cờ rất ăn ý, mấy người đàn ông vào thư phòng ở lầu hai, trong tay kẹp nửa điếu thuốc, Dịch Nam Phong nghe được tin tức liền trầm mặc rất lâu. Sau đó trào phúng cười, rốt cục mở miệng: “ tại tôi là con rể của Giản gia”
      lời nào, Giản Khiêm Trạch nhìn cha mình bị làm khó, chịu được mở miệng : “Đại ca, chuyện này nghĩ tới lại dính vào Lân nhi, nhưng thực có biện pháp, nếu ngay từ đầu được, nhưng lúc này. . .”
      Dịch Nam Phong rít hơi thuốc dài, cảm thấy có phải hay số chuyện biết.
      tại là đâu?” có hỏi dư thừa từ nào, đánh thẳng vào trọng tâm.
      “Colombia”
      “Có ai ở đó?”
      “Pablo, Hans Wall, Willy”
      Ánh mắt khép lại chút, sau đó mở ra, là phong thái quen thuộc.
      Giản Khiêm Trạch , bảo Lân nhi khuyên ông nội ngủ sớm, đợi cho màn đêm xuống, xe đứng đợi ngoài cổng, biết giờ phút này phải , khảo nghiệm cuối cùng.
      Nhìn xuyên qua màn đêm, người đàn ông mặc âu phục đen, Giản Lân Nhi lo sợ, lúc này có Dịch Nam Phong ở bên mình. Tiến lên hai bước, gió đên thôi bay tóc , Dịch Nam Phong khẽ vuốt mặt : “Ngoan nào”
      Đưa tay ra, nhìn vào ngọn đèn, vào mắt , sau đó ôm vào lòng.
      có động tác gì, cũng gì, chỉ là rời mắt khỏi . Nhịn được kiễng mũi chân chạm vào môi , Giản Lân Nhi lên xe, người xe là Võ đại tá của “Thợ Săn”

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 58.
      Edit: Snow
      Beta: Rika
      người to như vậy ngồi ở cabin, ngoài cửa sổ u, nghiêng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ đến thất thần, theo phương hướng nhìn về phía Giản Lân Nhi, quả là xinh đẹp.
      Bỗng nhiên, máy bay xóc cái, tiến về phía trước, tay nắm chặt tay Lân Nhi, trước mắt có cái gì lóe sáng, Giản Lân Nhi tập trung nhìn vào, Dịch Nam Phong trước khi mang theo vài đồ dùng, lên tay sờ soạng phía dưới, chậm rãi định thần.
      Dưới chân tro tàn nêu lên họ làm việc này có biết bao nhiêu là nguy hiểm, mới vừa lên xe, trong tay chính là xấp tư liệu dày, đợi cho thời điểm lên máy bay cũng thấy hết, sớm có người dặn dò xem xong phải tiêu hủy tư liệu, thậm chí ngay lập tức nhét cái bật lửa vào tay, Giản Lân Nhi lúc này lên lời cảm giác của mình, chỉ thấy chính mình sống đến 20 tuổi, như thế nào cũng với đóng phim giống nhau.
      sợ là giả, tư liệu đại bộ phận là tư liệu về nhân vật Pablo, càng xem trong lòng càng kinh sợ. Toàn thế giới, đây là trùm thuốc phiện lớn nhất, thậm chí còn có quân đội, phú khả địch quốc, trang bị hoàn mĩ, khủng bố tập kích, bắt cóc, vơ vét tài sản, buôn bán nô lệ, chuyện ác nào là làm, chính là tư liệu kia còn có cái ảnh chụp của Pablo hồi trẻ. Giản Lân Nhi nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
      Giản Lân Nhi lần này được an bài tiếp cận phần tử phạm tội Pablo, biết thân phận cùng bối cảnh của mình được bịa đặt như thế nào cũng biết ai là người trung gian giới thiệu mình với Pablo, chính biết chính mình muốn nổi danh tự, đợi cho nhìn thấy người đó, họ tự an bài tên cho .
      Sớm biết làm chiến sĩ, làm nhiệm vụ là thể tránh khỏi, Giản Lân Nhi lấy tiêu chuẩn quân nhân chân chính cầu mình, chẳng sợ là lần đầu tiên làm nhiệm vụ thậm chí còn biết đến địa phương nguy hiểm như thế để làm nhiệm vụ gì.
      Phía sau Bắc kinh chuẩn bị đến mùa đông, máy bay bay đêm, đột nhiên hạ cánh xuống, cửa cabin vừa mới mở ra, luồng nhiệt lập tức ấp đến, đây là buổi sáng ở Colombia.
      Ở đất nước này phần lớn diện tích là cao nguyên và núi, nơi đây phần đông là Thiên Chú giáo. Người da trắng, người da đen, người da đỏ ở Bắc Mỹ, hỗn tạp ở cùng chỗ, nơi này trước mắt là dân tộc màu sắc.
      Ở quảng trường Wall, du khách đông đúc, tuy rằng nơi này có nhiều vấn đề nhưng vì hoàn cảnh địa lý đặc thù nên vẫn được nhiều người chọn làm điểm đến giải trí. Ngơ ngác đứng dưới tượng điêu khắc, Giản Lân Nhi chờ người giúp đỡ . Sau khi máy bay hạ cánh, có người đưa Lân Nhi tới nơi này, bởi vì người này tiếng Trung, Giản Lân Nhi chuyện, người ta mang đến đây rồi để đứng ở đây mình.
      Đưa tầm mắt theo hai cậu bé, Giản Lân Nhi ngây dại, 1015!!!
      Tuy rằng mang theo mắt kính, mặc trang phục dân tộc, nhưng Giản Lân nhi liếc mắt cái vẫn có thể nhận ra, kinh hô tiếng, nhìn người tới trước mặt mình.
      Cảnh giác nhìn bốn phía, phát điều gì bình thường, nhìn 1015 đến trước mặt mình, sau đó đứng nhìn , Giản Lân Nhi kéo kéo khóe miệng “Hi”. Hai cậu bé xinh đẹp sớm chạy ra, Giản Lân Nhi bỗng nhiên cảm giác lưng có cảm giác lạ lạ.
      1015gật đầu, sau đó kéo tay Lân Nhi xoay người bước . ngừng cùng du khách gặp thoáng qua, xem bộ dáng 1015, Giản Lân Nhi dám lời nào, đoán ra thân phận người này, cũng biết vì sao người này cũng ở nơi này, bỗng cảm thấy hoảng loạn.
      lúc lâu, đợi mãi cũng đến thời điểm dừng lại, Giản Lân Nhi phát mình ở khách sạn , tầng hai là gian phòng khách, nhìn 1015 đặt chén nước trước mặt mình, Giản Lân Nhi biết đây là chỗ của ta.
      rốt cuộc là ai?”. lặng lẽ chuẩn bị, chỉ còn chờ người này đưa ra đáp án bùng nổ. 1015 cười khẽ chút, nhìn Lân Nhi trong tư thế hùng hổ, rốt cuộc cũng mở miệng.
      “Tôi là Địch Mặc”.
      quyền nhanh chóng tung ra “ phải là người Ý sao?” Địch Mặc gật đầu, Giản Lân Nhi thực hoài nghi, bởi vì người này hiển nhiên đối với Bogota* vô cùng quen thuộc, người Ý làm sao có thể quen thuộc với thủ đô Colombia được?
      (*Bogotá, tên chính thức Bogotá, D.C. (D.C. viết tắt của Distrito Capital, “quận thủ đô” hay “đặc khu”) là thủ đôcủa Colombia, và cũng là thành phố lớn nhất quốc gia này với dân số 7,363,782 (năm 2010).[1]Từ năm 1991 đến 2000, thành phố còn có tên gọi khác là Santafé de Bogotá. Bên cạnh vai trò thủ đô, Bogotá còn là thủ phủ của khu hành chính Cundinamarca. Nếu tính cả các khu vực đô thị lân cận, thành phố Bogotá lên đến gần 11 triệu người.)
      “Nghe, nhiệm vụ lần này là tôi và cùng hợp tác, lúc cuối hiệu trưởng có phải trải qua lần khảo hạch đúng ? Đó chính là nhiệm vụ lần này.” Thấy Giản Lân Nhi vẫn dựng cả người đề phòng, đơn giản ra trọng điểm, Giản Lân Nhi ngạc nhiên.
      Biết đây chính là khảo hạch cuối cùng của mình, nhưng nguyên vốn tưởng rằng chỉ có mình chấp hành, bỗng nhiên phát còn có đồng đội, thể phủ nhận, Giản Lân Nhi lặng lẽ thở phào.
      Theo bản năng bưng lên cốc nước uống, Giản Lân Nhi ngồi xuống, chờ Địch Mặc ra nhiệm vụ lần này. Bên trong nhất thời chỉ có thanh đàn ông trầm thấp.
      Dịch nam Phong ngồi ở sau bàn công tác, trong văn phòng mảnh hắc ám, chỉ có ánh sáng máy tính thoáng , chiếu cả người mặt đen tối , nơi này là Bắc Kinh, văn phòng Dịch Nam Phong.
      Ngồi im lặng, Giản Lân Nhi chậm rãi tiêu hóa lời của Địch Mặc, hai người lần này thân phận đều là bác sĩ, bất quá người là thầy giáo, người là học sinh, hai người là quan hệ thầy trò, cũng là quan hệ đương, trước đây có lần lượng lớn thuốc phiện thâm nhập vào thị trường, nhưng hình cảnh quốc tế kinh ngạc phát loại thuốc phiện này thể ngừng, chỉ cần ngươi hấp hơi, trừ phi chết, nếu tuyệt đối ngừng được, cưỡng chế lại thổ ra máu rồi xuất tượng hôn mê, vì thế hai người lần mới vì thành phần thuốc phiện của chúng mà đến.
      là giáo sư Oxford?” Giản Lân Nhi vẫn là thể tin được, làm sao có thể, người này làm sao có thể là sao như, trăm ngày huấn luyện, người này biểu ra ngoài tố chất quân , làm sao có thể là giáo sư?!!!
      “ Đúng, tôi ngày thường là giáo sư.” Ngụ ý là gì, người này chưa Giản Lân nhi cũng hiểu được.
      “Nhưng là tôi như vậy, người ta khẳng định nghi ngờ.”
      yên tâm, tư liệu của tôi chuẩn bị tốt, tư liệu cũng đều được đệ trình qua, lần này người ta mời tôi, thân phận chỉ là trợ lý của tôi.”
      Giản Lân Nhi trong lúc nhất thời nghĩ ra cái gì cả, Địch Mặc này hai chữ ở miệng nhấm nuốt nửa ngày cũng kêu ra được, Giản Lân Nhi quen gọi ta là 1015.
      “ Từ giờ trở , tên Adelaide, cha mẹ chết sớm, được bác nuôi nấng lớn lên…” Địch Mặc đưa đến cho Lân Nhi mấy tờ giấy, Giản Lân Nhi cầm lấy, mặt biểu tất cả đều là bịa đặt cuộc đời của .
      Dịch Nam Phong ngồi lúc lâu, mở hòm thư ra bắt đầu viết bưu kiện, 1 phút sau, đồng dạng nội dung chia mười hai người, cùng thời gian nhận được mã hóa bưu kiện, bưu kiện nội dung liên tiếp là ký hiệu.
      Lặng lẽ ngồi ở ngoài phòng khách hoa lệ, trải qua loạt điều tra toàn thân, Giản Lân Nhi cuối cùng cũng gặp được trùm thuốc phiện thế giới Pablo trong truyền thuyết. Hoàn toàn có cảnh tường cao cùng người canh gác như trong phim, nếu có lúc vào bị điều tra phen, Giản Lân nhi thậm chí nghĩ đến đây là đến thăm nhà người bình thường.
      Chính là trước mắt chỗ ngồi quá mức hào hoa xa xỉ, vào thời điểm đó thấy cách xa có vài cái sân golf, đó ngừng có máy bay. “ cần nhìn loạn.” Địch Mặc giọng , Giản Lân Nhi vì thế cúi đầu, ánh mắt theo người bên cạnh Địch Mặc, hai người theo người dẫn dắt tiến . Thời điểm vào nhà, khóe mắt nhanh chóng phát ở mặt cỏ rừng cây có quân đội đặc hữu.
      Người đàn ông ngồi xem tư liệu tuổi tầm năm nươi, nhưng là Giản Lân Nhi hoàn toàn nhìn ra người trung niên khôi ngô trước mắt là hơn năm mươi tuổi. thân quân trang, mơ hồ thấy người khác kêu người này là tướng quân. Cho dù là cỡ nào cũng thấy Pablo liếc mắt nhìn họ cái, đột nhiên ánh mắt người nọ bắn lại chỗ .
      “Mặc, vị tiểu thư mỹ lệ này chính là trợ thủ của ?” Giản Lân Nhi theo bản năng thẳng lưng, bị Địch Mặc khoác tay lên vai dọa chút, quay đầu nhìn về phía người kia, khuân mặt tuấn.
      Địch Mặc đối với Giản Lân Nhi sủng nịnh cười, lại chuyển hướng Pablo “Adelaide, ấy là môn sinh giỏi nhất của tôi, đồng thời cũng là vị hôn thê của tôi.”
      Giản Lân Nhi biết, vừa rồi mới theo bản năng thẳng tắt lưng, người bên cạnh dọa thân ra mồ hôi lạnh, Giản Lân Nhi trong lúc vô tình lộ ra tư thế chỉ quân nhân mới có, hoàn toàn giống với thân thế nữ đệ tử, đúng vậy nhưng là ánh mắt Pablo có tối lại, Địch Mặc trong lòng bàn tay có mồ hôi.
      Sau màn chào hỏi, Pablo cùng Địch Mặc giỡn, hai người xem có vẻ vô cùng rất quen thuộc với nhau, cuối cùng đến lúc đến phòng khách , Giản Lân Nhi mới biết người này mời bọn họ đến là vì họ vừa tìm ra loại thuốc mới. biết có phải hay chính mình nhìn lầm, Giản Lân Nhi cảm thấy dù cố ý hay vô tình, ánh mắt của Pablo dừng ở người có tần suất quá cao.
      Dịch Nam Phong tiến hành nhìn tần số điện thoại, hình ảnh đó xuất vài người đàn ông ngoại quốc, mọi người nhìn thấy hình nhau đều hưng phấn, riêng chỉ có Dịch Nam Phong là im lặng..
      Rốt cục cũng cơm nước xong, vụng trộm thở ra, Giản Lân Nhi vừa mới vào nhà liền ngồi phịch ở cửa, tim đập mạnh và loạn nhịp bỗng nhiên bị thân ảnh làm kinh sợ.
      Địch Mặc đè nặng lên thân thể Lân Nhi, nghiêng đầu dán tại gáy Lân Nhi, cười lực ngăn chặn Giản Lân Nhi đá chân “Đừng nhúc nhích, có camara đầu.” Hô hấp ấm áp ở ngay bên cạnh Lân Nhi.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 59:
      Edit: Rika
      Thân thể cứng lại, ánh mắt theo bản năng bắt đầu nhìn xung quanh căn phòng: “ được nhìn, quay đầu lại đây”. Cảm giác có đôi môi của đàn ông chạm vào da mình, Giản Lân Nhi nổi da gà, như lời Địch Mặc , tiến vào trong lòng , từ góc độ của người khác nhìn vào, hai người phải thể cho người khác thấy hai người là người của nhau.
      dám nhúc nhích dù chỉ chút, hương vị xa lạ vây quanh , phải cố gắng thích nghi: “Đưa tay ôm tôi, vòng ra sau thắt lưng”. gì, đưa cánh tay ôm chặt thắt lưng Địch Mặc, Giản Lân Nhi ngừng với chính mình đây là chiến hữu, đây là hợp tác, đây là nhiệm vụ.
      Khẽ nắm chặt hai tay lại, mặt của Địch Mặt biểu thương, say mê, hạnh phúc.
      Lúc này, trong căn phòng khác cảu biệt thự, Pablo cầm trong tay điếu xì gà Brazil, rít hơi, sau đó phun ra làn khói, loạt từ tiếng Tây Ban Nha từ trong miệng người này phát ra, người phía sau nhận lệnh ra ngoài, híp mắt, biến hóa kỳ lạ trong khí dần dần dâng lên.
      Cùng lúc này, hòn đảo người ở Thái Bình Dương, mười hai người tập hợp đông đủ, chỉ còn chờ người cuối cùng.
      Cắn môi, tay nắm chặt thành quyền, tắt máy tính, tới bãi đậu xe, đợi cho đến khi ra khỏi thành phố, trang bị người thành người khác, thừa dịp trời tối, leo lên trực thăng chờ sẵn, bay thẳng đến đảo ở Thái Bình Dương.
      Bên cạnh mình là người đàn ông xa lạ, Giản Lân Nhi động cũng dám động, nằm cứng ngắt giường, trong đầu rối loạn, người đàn ông này là người Ý, vì sao lại quen thuộc với Pablo như vậy, ngày mai bọn họ có nhiệm vụ gì, nhiệm vụ này bao lâu mới hoàn thành, những suy nghĩ này cứ luẩn quẩn trong đầu , hơn nữa hơi thở mãnh liệt của đàn ông thỉnh thoảng phả vào người , dưới loại tình huống này nếu mà ngủ được quả gặp quỷ.
      Nhìn Địch Mặc ngủ, bỗng nhiên lưng bàn tay xoa xoa, kiềm tiếng thét chói tai lại, biết đây là làm nhiệm vụ. Ghé vào tai : “Ngủ , ông ta lại hoài nghi”
      Cố gắng nhắm mắt lại, dần dần, Giản Lân Nhi cũng ngủ thiếp , dù sao và Địch Mặc cũng là đồng đội của nhau, cũng ở chung thời gian, cho nên cũng có chút an tâm. Vì thế, cũng thả lỏng tinh thần. Ở nơi này có người đàn ông nhìn chằm chằm, biết cảnh này rơi vào trong mắt người ở nửa vòng Trái Đất kia sao?
      Ngoài cửa sổ, chim hót vang đánh thức dậy, bên cạnh có người, liền thanh tỉnh, lúc xoay người xuống giường có người tiến vào, nguyên lai là người hầu: “Tướng quân mời xuống dùng bữa sáng”. Người hầu dùng tiếng chuẩn với , Giản Lân Nhi rất nhanh đánh răng rửa mặt xong, liền xuống.
      Nhìn mới thấy Địch Mặc và Pablo giống như người dân bình thường ngồi trước bàn ăn sáng, theo bản năng nhìn qua Địch Mặc cái, nhìn thấy ánh mắt người nọ có gì khác lạ, mới an tâm đến, chào hỏi mọi người, sau đó cúi đầu ăn sáng, an phận sắm vai người trợ lý.
      “Hi, mỹ nhân Adelaide, tối qua ngủ ngon ?” Trong lòng ‘lộp bộp’,chẳng lẽ có điều gì bất thường sao, thế nhưng vẫn ngẩng đầu trả lời: “Ngủ rất ngon, giường rất thoải mái”. vừa vừa mang theo nụ cười tự nhiên.
      Mỉm cười gật đầu, Lân Nhi cúi đầu nên cổ lộ ra, Pablo bất động thanh sắc nuốt xuống miếng trứng ốp lết.
      Cơm nước xong, Pablo tự mình mang hai người tới nơi chuyên môn nghiên cứu thuốc phiện trong truyền thuyết kia, thế nhưng nó lại nằm ngay phía sau. đường theo phía sau Địch Mặc, thời gian cũng rất lâu rồi, phỏng chừng nơi này phải hơn 1000 mẫu, rốt cục chính phủ Colombia đối với người này có thái độ như thế nào, mới để cho trù ma túy ngang nhiên nuôi dưỡng quân đội để nghiên cứu thuốc phiện.
      Vừa mới qua rừng cây , liền phát ở sâu trong rừng cây có rất nhiều người, còn muốn nhìn kỹ liền bị Địch Mặc kéo . Trong lòng Giản LÂn Nhi hoảng hốt, cho dù chỉ là liếc mắt cái, cố cũng nhìn thấy được ánh mắt những người đó ngơ ngác, gầy trơ xương, tinh thần uể oải cực độ, Pablo đúng là dùng người sống để làm thí nghiệm.
      Rốt cục đến tòa nhà kiến trúc màu trắng phía trước mới dừng lại, đoàn người canh giữ bên ngoài toàn mang võ trang hạng nặng, người mặc đồ vô khuẩn, chỉ lộ ra hai con mắt, Giản Lân Nhi theo Pablo và Địch Mặc tới trước cửa phòng nghiên cứu.
      Cảm giác Pablo dừng lại chút, trong lòng vô quýnh lên, nhưng cuối cùng, cả ba người vẫn chung vào.
      Giản Lân Nhi biết Địch Mặc được tin tưởng như thế nào, trùm ma túy lớn như thế làm thế nào mà có thể cho người lạ là vào nơi này, biết địa phương này là cực kỳ trọng yếu, nhưng và Địch Mặc vẫn vào được, trong lúc nhất thời, cảm thấy sợ hãi.
      Trao đổi với đối phương vài vấn đề, sau đó hai người dùng giấy bút ghi lại, nhìn đến nghi vấn của mình được đối phương trả lời, Giản Lân Nhi sửng sốt nửa ngày: “ Tôi là bác sĩ nghiên cứu cho Pablo gần năm năm”. Khó trách Pablo tín nhiệm Địch Mặc như thế, khó trách ông ta lại dễ dàng mang hai người vào nơi này.
      Còn đống nghi vấn chưa kịp hỏi, nhưng xem ra Địch Mặc cũng muốn nhiều nên lựa chọn trầm mặc, phải vì vấn đề an toàn của cả hai, để cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ.
      “Làm xong cái này,tôi có thể nhìn thấy được ánh mặt trời, phải cố gắng đem phương pháp này mang ra ngoài”. giấy đưa cho truyền lại những lời này, mở to hai mắt nhìn Địch Mặc, trong lòng kinh hãi, chính là nên lời. Phương pháp điều chế này có bao nhiêu trọng yếu? Trọng yếu đến mức Pablo đem người nghiên cứu ra phương pháp này giết người diệt khẩu?
      “Adelaide tiểu thư, tướng quân cho mời”. Vừa mới rửa mặt chải đầu xong, Giản Lân Nhi được báo tin này, Địch Mặc có ở đây, lúc ăn cơm chiều xong liền thấy.
      còn cách nào khác, đành phải theo người tới gặp Pablo thôi.
      Vừa mới vào, Giản Lân Nhi bị khi dâm, mỹ làm cho kinh ngạc. Ba tóc vàng trần truồng vây quanh Pablo.
      Thảm trải màu đỏ sậm, giường lớn hình tròn, màu đen, mùi hương mê ly, phụ nữ đầy sức sống, Giản Lân Nhi biết làm sao, dám nhìn, nghĩ mình chỉ là nghiên cứu sinh nho , vội vàng cúi đầu nhìn chân, giọt mồ hôi chậm rãi chảy xuống.
      “Cạch kỷ cạch kỷ. . . .” Những thanh ngừng phát ra, là ba tóc vàng cùng nhau hôn, giao hoan với Pablo.
      Híp mắt nhìn nửa ngày, mồ hôi lạnh tuôn ra ướt đẫm, Giản Lân Nhi biết mình gọi tới làm gì, nhưng trực giác mách bảo, đêm nay khẳng định tốt.
      Cách nơi của Pablo 1000m, trong phòng khách sạn, lầu hai, Dịch Nam Phong cũng tuôn mồ hôi lạnh, chỉ sợ Pablo phát ra có người theo dõi ông ta.
      Lập tức phủ định ý nghĩa của mình, tuyệt có khả năng, trừ bỏ chính mình, tuyệt đối có người nào biết dùng máy giám sát mini, cố ý tìm người quấy nhiễu tín hiệu, che giấu thiết bị, có khả năng bị phát , bỗng nhiên, nhìn lại màn hình, cả người toát ra hơi thở lạnh lẽo.
      phen đẩy người phụ nữ nằm người mình ra, khuôn mặt xấu xa nhìn Lân Nhi, bàn tay đầy lông sờ sờ cằm , bắt ngẩng đầu, ngón cái còn chà xát qua lại mấy lần.
      Giản Lân Nhi dừng mắt mặt Pablo: “Tướng quân?” Cố nén suy nghĩ cước đá lên, Giản Lân Nhi vẫn luôn nhắc nhở mình chỉ là trợ lý nho .
      “Em đẹp!” Trong ánh mắt phát ra tia dâm dục, cả người tràn ngập hơi thở dục vọng.
      “Vừa nhìn thấy, tôi muốn hung hăng tra tấn em”. Đầu lưỡi liếm lên mặt , hét tiếng, Giản Lân Nhi lùi ra sau hai bước, lưng đụng vào tường, tự nhủ với chính mình, phải bình tĩnh, bình tĩnh, thể để bị phát được. nhớ kỹ đây là nhiệm vụ, đến phút cuối cùng được phản kháng, nhắc nhở mình tại phải là Giản Lân Nhi, phải là Giản Lân Nhi.
      Trong đầu nhanh chóng đảo quanh: “Tôi là vị hôn thê của Địch Mặc, ngài thể như vậy được!!!”
      Ánh mắt mê muội nhìn Lân Nhi thành bộ dáng hoảng sợ, Pablo thậm chí còn liếm liếm môi, hưởng thụ run rẩy của , phương Đông này nhìn kích thích. tới phía trước đè , thậm chí tay còn sờ đến bên đùi , Giản Lân Nhi giãy dụa: “Tướng quân, tướng quân, ngài thể như vậy…”
      phen xé toang quần áo của , nơi này là giữa mùa hè, mặc dù mới tắm xong, ăn mặc chỉnh tề, nhưng quần áo vẫn rất mỏng manh. Làn da đặc hữu của phương Đông lộ ra, thậm chí trước ngực còn bị ngăn bởi áo lót.
      “Địch Mặc? Vị hôn thê? Ha ha ha ha”. Người này thế nhưng cười to vài tiếng, bàn tay to ghê tởm chậm rãi phủ xuống, Giản Lân Nhi chuẩn bị hất ra đúng lúc này có tiếng đập cửa.
      Mơ hồ nghe ra chút, đại khái là Địch Mặc tìm , ánh mắt Pablo hung ác nham hiểm, chửi mắng vài câu, cuối cùng Lân Nhi cũng nghe được câu: “Kéo ra ngoài cho chó tha”. Môi trắng bệch, Địch Mặc bị quăng ra cho chó tha sao? Nhưng lúc này cả người được buông ra.
      Mặc áo lại, lúc rời cũng như lúc đến, hề báo động trước, bị kéo về căn phòng kia. Khi rời căn phòng dâm, mỹ này, tai Giản Lân Nhi nghe thấy thanh tát tai, rồi sau đó là tiếng rên của của phụ nữ.
      Kéo chặt quần áo nhanh chóng rời , vừa mới mở cửa ra liền nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Địch Mặc, trong lòng buông lỏng, cảm xúc chưa kịp khôi phục lại, bị Địch Mặc ôm vào trong lòng, Giản Lân Nhi có chút tự nhiên, trừ bỏ Dịch Nam Phong, tựa hồ có thói quen ôm ấp người đàn ông khác.
      có việc gì chứ?”
      Giản Lân Nhi lắc lắc đầu, trong lòng có chút an tâm, tại cái nơi nguy hiểm này, nhìn thấy người thân bên mình, tim đập loạn xạ cũng chậm rãi bình tĩnh trở lại.
      Qua hơn nửa ngày mới bị buông ra, hai người dám nhiều, đợi sau khi đèn giường tắt , Giản Lân Nhi mới biết được đêm nay rốt cục đến như thế nào.
      Giản LÂn Nhi biết, cuộc đời của ông trùm thuốc phiện thế giới này có ham muốn gì ngoài phụ nữ, trong tay ông ta chơi đùa vô số người, chỉ cần ông ta coi trọng, mặc kệ thân phận gì, dùng tất cả các biện pháp mang họ tới nơi này chơi đùa, sau đó thưởng cho đàn em. Tình hình vừa nãy, lão sắc quỷ nhìn trúng Giản Lân Nhi, trọng yếu nhất là người ta nhìn ra thân phận của Giản LÂn Nhi.
      Pablo này xuất thân quân nhân, đối với quân nhân có phản ứng như thế nào đều rất quen thuộc, trong lúc vô tình Giản Lân Nhi lộ ra làm cho ông ta phát được, cái này cũng coi như Địch Mặc có liên quan, nhưng dù sao Địch Mặc cũng còn có chỗ sử dụng, chờ cho đưa ra phương thuốc, phỏng chừng cái còn lại chỉ là các xác.
      Rốt cục kiềm chế đước, trước bước, chuẩn bị đêm nay hảo hảo hưởng thụ Giản Lân Nhi, kết quả Địch Mặc trong lúc nhất thời về phòng lấy đồ, phát Giản Lân Nhi có ở trong phòng, vì thế mới tìm.
      Con người ông ta háo sắc, nhưng cũng dám vội vàng, trước tiên ổn định Địch Mặc rồi tính tiếp, vì thế trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Giản Lân Nhi được thả ra.
      giọng lúc lâu, Giản Lân Nhi mới hiểu được chút: “Ngày mai rời giường, nhớ mang theo dao bên mình”.
      Giản Lân Nhi cảm giác thực vô vọng.
      Người quấy rối Pablo, theo Địch Mặc lúc này phỏng chừng bị chó cắn nát, người từng trận run rẩy, trợn tròn mắt, Giản Lân Nhi nhớ đến Dịch Nam Phong, trong lòng liền ấm áp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :