Chương 5.2
Editor: Linh.
nhận điện thoại? Vậy mà lại nhận điện thoại?
Chuyện này là quá đáng nghi rồi?!
Người đàn ông bình thường gọi điện thoại quá năm giây tuyệt đối nhận điện thoại, cũng là bạn trai thân ái của , vậy mà để gọi điện dưới mười lần vẫn chưa tìm được người?
Quan trọng hơn là, đây phải là lần đầu tiên!
Từ hai tuần trước sau khi bọn họ ngắm hoa trở về, liền thường xuyên trong thời gian làm việc tìm được người, đến công trường cũng thường chụp hụt, cho dù may mắn nhận điện thoại, cũng là bận để trả lời .
công nhân đến công trường làm việc, vì sao lại bận đến như vậy?
Mặc dù rất muốn nghĩ vậy, nhưng trực giác của phụ nữ cho biết, trong đó nhất định có quỷ.
Chỉ có điều, hoàn toàn có liên tưởng gì với việc có phải hai người xảy ra quan hệ, cho nên bắt đầu lạnh nhạt hay . Bởi vì hiểu tính có mười phần, cũng nắm được bảy tám phần, loại chuyện thất đức này làm được cũng làm.
Cho nên, tới cùng là nguyên nhân gì đây?
Tình địch!
Bỗng hai chữ làm người ta rất vui lên trong đầu , khiến Nguyên Tiểu Thu nhịn được trầm mặt xuống, trong lòng bốc lên từng cơn ghen tuông.
Chính xác! Tuy rằng từ khi hai người kết giao đến nay, chưa từng thấy qua có người phụ nữ nào xuất bên cạnh , thậm chí lúc trước từng vì chuyện này mà cười trộm trong lòng, nhưng suy nghĩ chút mà , từ khi bọn họ kết giao cho tới bây giờ chưa từng xuất nửa tình địch mới đúng là lạ nhỉ!
Dù sao bộ dạng chút cũng xấu, nghiêm túc mà , cũng có thể coi là loại hình đàn ông, càng miễn bàn tuy nghề nghiệp của chỉ là quản đốc công trường, nhưng cũng là nghề gia truyền. Ở tay cũng có cân nặng nhất định, giống công nhân chỉ có thể làm việc chuyên môn, mà là có thể tự mình nhận thầu công việc, đến mùa thịnh vượng tiền lương kiếm được chừng còn cao hơn .
người đàn ông bề ngoài kém, gia đình thuộc hạng trung, cá tính lại ôn hòa trung hậu, ở trong mắt phụ nữ, căn bản chính là cổ phiếu đáng đầu tư và phiếu cơm dài hạn thôi!
Tuy rằng gần đây có đủ loại thích hợp là vì bị tình địch quấy rối mà , cũng nên quá bất ngờ mới đúng.
Nhưng nếu có người phụ nữ khác chú ý đến chỗ tốt của , muốn cùng tranh giành, tính sao?
Nguyên Tiểu Thu cũng phải là người dễ dàng nhượng bộ.
Đáy mắt lộ ra thần sắc kiên định, lấy địa chỉ Sài Ngạn Quân cho mình ra rồi bỏ vào trong túi sách, còn thần tốc viết giấy xin phép, đợi ông chủ phê chuẩn rời .
đùa! vẫn còn ghi hận chuyện lần trước, nếu nhìn phần tên đầu heo kia dám lên lầu quấy rầy, mới lười trở về làm.
Bây giờ tình cảm của có khả năng xuất nguy cơ, so sánh hai cái với nhau, công việc và tình cái nào quan trọng hơn, căn bản là cần cũng biết.
Nghĩ tới đây, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười có vẻ đăm chiêu, Nguyên Tiểu Thu đôi giày cao gót, bước chân kiên định như nữ chiến sĩ hành quân.
Nếu gọi điện thoại tìm thấy người, vậy cũng chỉ có thể dùng chiêu thối nát nhất—
Đến nhà đánh lén thôi!
~*~
Lần đầu tiên đến nhà đánh lén, Nguyên Tiểu Thu so đo giá cả đắt đỏ quyết tâm gọi taxi, thẳng đến cửa nhà ở vùng ngoại thành.
Cả dãy nhà có vẻ cũ kĩ còn mang đậm phong cách cổ phong tình, phòng ốc thấp bé mặc dù có dấu vết của năm tháng, nhưng phía trước nhà xinh xắn trong sân đủ loại thực vật còn tươi tốt um tùm.
Đối chiếu địa chỉ trong tay và số nhà, Nguyên Tiểu Thu bảo người lái xe chậm chậm bên đường , ánh mắt tìm kiếm số nhà.
Số 189…. 100…
“ ơi, tìm thấy số 189 rồi!” Bỗng lái
xe hô to rnột tiếng, làm ánh mắt phần tốc lướt sang.
“Chỗ nào?”
“Chính là cái nhà mà có người đàn ông mặc tây trang ra đó! Tôi cho xe qua để thấy ràng.” xong, tài xé liền muốn lái xe đến trước cửa.
“Chờ chút! Trước đừng có ngừng, về phía trước chút rồi dừng lại là được.” Nhìn theo phương huướng tài xế chỉ, NguyênTiểu Thu càng thấy người đàn ông mặc tây trang kia.
ngờ lại là Sài Ngạn Quân người muốn tìm.
vậy mà mặc tây trang, toàn thân để ý cẩn thận tỉmỉ, giống như tham gia tiệc rượu quan trọng gì đó, quan trọng hơn là, cái xe vận tải nát của chính mình, mà là đến chỗ người phụ nữ khí chất tao nhã đứng rồi bước vào cánh cửa xe bên cạnh.
... quả nhiên bị phụ nữ bò lên sao?
Tài xế tắc xi bị ra lệnh dừng xe sang bên, thấy Nguyên Tiểu Thu bên che che lấp lấp, bên lại lộ ra ánh mắt giết người nhìn đôi nam nữ kia, ở trong lòng lên tình tiết trong vở kịch chồng có tiểu tam, vợ tức sùi bọt mép đến bắt gian.
Ông chú ấy lòng đầy căm phẫn :“ ơi, chồng có tiểu tam ở bên ngoài phải sợ, bắt gian tôi cũng rất lànhnghề, muốn theo dõi hay là gọi cảnh sát xông vào rống, tôi đều có thể phối hợp.”
Nguyên Tiểu Thu nghe xong lời của ông ta, tức giận , “Cái gì là có tiểu tam? Đó là do người phụ nữ kìa quấn lấy ấy, ấy mới có tiểu tam đâu!”
Nguyên Tiểu Thu hoàn toàn tin tưởng thái độ, nhân cách và hành vi thường ngày của .
Cho nên tuyệt đối có tiểu tam, tuyệt đối là do người phụ nữ kia quấn lấy .
Cái gì? Khôngphải có tiểu tam? Nhưng là... Kia ràng là đúng mà! “Vị tiên sinh kia còn giúp ta mở cửa xe và cầm áo khoác, thấy cùng dịu dàng.”
Nguyên Tiểu Thu bỗng cảm thấy mình đủ xui xẻo, muốn im lặng quan sát động tĩnh của hai người kia cũng được, còn phảibồi vịtài xế có tưởng tượng phong phú này thảo luận nội dung trong vở kịch.
“Đó là lễphép, mới phải có tiểu tam, cũng chỉ là mở cửa xe và cầm áo khoác, là đàn ông đều nên làm như vậy, chẳng lẽ chúchưa từng giúp vợ mình mở cửa xe và cầm áo khoác sao?” Trả về cho ôngng chú ấy câu, tiếp tục quan sát.
Hô hô! Tài xế xấu hổ cười gượng. Bởi vì ông đúng là chưa từng giúp vợ cầm áo khoác và mở cửa xe!
Chỉ có điều, mặc dù miệng với tài xế như vậy, nhưng khi nhìn đến động tác dịu dàng săn sóc của đối ta, cho dù là lễphép, vẫn khiến lòng Nguyên Tiếu Thu ngừng bốc lên vị chua.
phủ nhận mình là người phụ nữ keo kiệt lại thích ghen tị, nhưng đây lại như thế nào?
Dịu dàng của là của , tươi cười của cũng là của , chính là muốn để người phụ nữ khác chia sẻ độc quyền thuộc về mình.
Dùng tư thế bất nhã ghé vào ghế ngồi phía sau xe, cẩn thận lấy góc độ để người khác phát , nhìn lén đôi nam nữ hình như vói nhau gì đó.
Bọn họ rốt cuộc là chuyện gì? Nguyên Tiểu Thu liều mình áp sát vào cửa kính vừa nhìn vừa nghe lén, nhưng là khoảng cách khá xa mà bọn họ chuyện thanh lại lớn, khiến chỉ nghe được chút xíu.
“Cảm thấy như thế nào?” co thẹn thùng hỏi.
“Rất tốt...” Người đàn ông cúi đầu biết nhìn cái gì, sau đó trả lời lại câu như vậy, còn cái gì đó, làm nở nụ cười.
Cái gì tốt? tốt chút nào hết! Nguyên Tiểu Thu nghethấy mấy câu rời rạc vậy cũng chuẩn bị phát hỏa rồi.
còn chưa nghe thấy khen ngợi được mấy lần, thế nhưng lại dễ dàng với người khác?! còn để bạn như ở trong lòng ?
Lúc sắp bị tức giận đến nội thương, xe của hai người kia qua xe , Nguyên Tiểu Thu hít hơithật sâu, sắc mặt khócoi với tài xế: “Cẩn thận theo sau, đừng để bọn họ phát ra.”
muốn xem rốt cuộc là bọn họ muốn đâu? Muốn làm cái gì?
“ thành vấn đề, toàn bộ đều giao cho tôi!” Lái xe vẻ mặthưng phấn .
Ha! ‘bắt khỉ’ thôi! Còn cái gì mà có tiểu tam, người trẻ tuổi ăn qua cơm sao bằng ông ăn qua muối, ông vừa nhìn biết hai người kia nhất định là có gian tình.
Còn muốn lừa gạt ông? có cửa đâu!
Láixe còn cao hứng nghĩ,bỗngNguyên Tiểu Thu vẻ mặt giận dữ lại gần, nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Tài xế, có thể lái xe ?” Tiếp tục đểông ta lề mề nữa, cần phải theo xe, chính là ngay cả tro bụi phía sau xe cũng đuổi kịp.
“ , ngồi vững, tôi lập tức đuổi theo.” Tài xế vẻ mặt hứng phấn.
xong, chiếc xe lao ra như viên đạn, đuổi sát chiếc xe cao cấp phía trước, đồng thời trong xe truyền ra tiếng thét chói tai của Nguyên Tiểu Thu... lâu... lâu.
Last edited by a moderator: 14/12/14