1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã dân chơi không yêu tôi - Lâu Doanh Doanh ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10 :

      Dường như toàn bộ tinh thần của đều tập trung vào khe hở , thậm chí còn nghe được nội dung người đường bàn tán, thanh giày cao gót của nữ sinh nện mạnh xuống mặt đất, tiếng cười của nam sinh, dường như bọn họ đứng ngay bên cạnh , có thể nhìn thoáng qua theo bước chân bọn họ.

      Trời ạ, xấu hổ quá! Nửa người của hoàn toàn trần trụi, nếu như bị người khác nhìn thấy, làm sao có thể gặp ai đây!

      Lăng Nguyên Ái đem lực chú ý động tĩnh ở bên ngoài xe, lúc này mới cảm thấy hạ thân chợt lạnh, quần Jeans bị cởi xuống đầu gối quấn quanh chân , giống như dây thừng, trói buộc hai chân của . làm sao mà làm được, làm sao có thể dùng tay mà cởi được quần jeans của !
      ………..
      Mật ngọt sánh mịn ngừng tuôn trào ra khỏi hai cánh hóa, dính ướt ghế da phía dưới hai người, cuộc ác chiến vừa mới bắt đầu……

      Về đến nhà, Hoắc Nhật Ninh ôm vợ cạn kiệt thể lực bởi vì hoan ái, Lăng Nguyên Ái hôn mê bất tỉnh trong khi làm tình trở về phòng, đặt an trí giường,

      Thân thể vừa đụng tới giường, mới vừa rồi còn ngủ say lập tức xoay người, cánh tay mảnh khảnh vắt lên cổ Hoắc Nhật Ninh, nửa tỉnh nửa mê miệng ràng, lảm nhảm bắt đầu làm nũng:”Vậy …..vậy còn ?”

      ….. cái gì?” Hoắc Nhật Ninh hiểu ra sao, nhưng thân thể động đậy, hưởng thụ vợ khó có khi chủ động như vậy, thân thể mềm nhũn, hơi thở ngọt ngào, khiến vừa mới đánh trống thu binh mà “Người em” lại rục rịch ngóc đầu dậy.

      đó, có hay có……bạn ?” Lăng Nguyên Ái đột nhiên lớn tiếng, vẻ mặt ủy khuất nhìn Hoắc Nhật Ninh, trong đôi mắt tựa trăng rằm ngập nước, nước mặt dường như lập tức chảy ra, giống như ai bắt nạt .

      Hoắc Nhật Ninh biết nên khóc hay cười, là người đàn ông có vợ, làm sao có thể có bạn ?

      có, có bạn .” Chẳng qua chỉ có bà xã thôi.

      Những tạp chí khắp nơi đưa tin gần đây cũng có nghe được, giữa và Diêu Tình trong sạch có bí mật gì thể cho người khác biết, cho là mặc dù vợ hay mơ hồ, nhưng có thể hiểu phải trái, tin những thứ báo chí giả dối có thực này.

      Nhưng tại nhìn thấy hình như phải vậy, chừng này đối với tin tức này tin mà rất nghi ngờ, lần này, đến lượt Hoắc Nhật Ninh bắt đầu phiền não.

      “Ha hả, ha hả, có là tốt rồi.” nghiêng đầu sang bên mềm nhũn, lại ngủ rồi, mặt nụ cười sáng lạn, lo lắng lên giữa hai lông mày, tại biến mất dấu vết.

      Vấn đề là gì, ràng ở thời điểm hỏi ngay trước mặt tỉnh táo, biết phải làm sao, đây có được coi là say rượu ? Rượu vào lời ra? Nhưng căn bản uống giọt rượu nào, hay là trong mơ lời lòng? thế mà lại biết người vợ cùng giường chung gối ba tháng với lại có thói quen kì quái này.

      “Hoắc Nhật Ninh gượng cười vào nhà tắm, biết vợ đưa lưng về phía cười vui vẻ.

      Gần đây tâm tình Lăng Nguyên Ái rất tốt, hôm đó giả bộ ngủ hỏi linh tinh ra được vấn đề lo nghĩ lâu, hơn nữa nhận được câu trả lời mình mong muốn – có bạn .

      có bạn , tảng đá đè nặng trong lòng rốt cuộc cũng được dời , tất cả mọi chuyện dường như sáng tỏ.

      “Cậu ngu ngốc, ta có, cậu tin? Chẳng lẽ cậu biết tất cả đàn ông đều là kẻ lừa gạt hay sao?”

      Lãnh Diệp Tĩnh tay bưng cà phê, tay lật giở văn kiện mang theo bên mình, là luật sư, công việc trong sở của là đặc biệt phụ trách giải quyết ly hôn, gần đây biết sao, người tới ly hôn đặc biệt nhiều, làm hại chút thời gian ra ngoài thả lỏng cũng có, còn phải mang theo công việc chưa hoàn thành xong.

      , Nhật Ninh tuyệt đối gạt mình.” Lăng Nguyên Ái vừa đưa bánh ngọt vào miệng, vừa giúp chồng mình phản bác.

      mặc dù khôn khéo như Lãnh Diệp Tĩnh, nhưng tin tưởng trực giác của , Hoắc Nhật Ninh là người đàn ông giống ba, tuyệt đối dối, lại càng dùng lời dối để lừa gạt người phụ nữ của mình, nếu như có người phụ nữ khác, nhất định thừa nhận.

      “Nguyên Ái, cậu đừng nghe Diệp Tĩnh càn, cậu ấy gần đây tiếp quan tòa quá nhiều, nên thiếu hụt năng lực suy đoán.”

      Lý Văn Tuệ từ trước tới nay luôn lấy đại cục làm trọng an ủi tâm tình đột nhiên sục sôi của Lăng Nguyên Ái, ấy mang thai, nếu quá kích động, ảnh hưởng tốt tới đứa bé.

      Như lệ cũ nửa tháng lần tụ hội trà chiều, lần này mọi người mười phần ăn ý muốn mời Thẩm Thiến Thanh, nhưng dường như vẫn thiếu người.

      “Luyến Luyến thế nào còn chưa tới?” Ăn xong phần bánh ngọt của mình, Lăng Nguyên Ái dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn phần xoài ướp đường của Lãnh Diệp Tĩnh cách nào rời .

      Lãnh Diệp Tĩnh liếc mắt thể làm gì, phụ nữ mang thai là lớn nhất, dù sao cũng thích ăn đồ ngọt, đem phần xoài ướp đường chưa hề động tới trước mặt Lăng Nguyên Ái.

      “Diệp Tĩnh, cậu ăn sao? Cám ơn cậu!” cặp mắt hạnh phúc cong cong híp thành đường, giờ có gì có thể thỏa mãn hơn đồ ngọt.

      Cốc cốc tiếng đôi giày cao gót hướng bàn Lăng Nguyên Ái tới, bóng dáng nhắn nghiêng trái lệch phải bước đến, cuối cùng dừng lại ở trước mặt mọi người.

      “Cậu…..cậu là Luyến Luyến sao?” Lăng Nguyên Ái trợn to cặp mắt thể tin người mang giày cao gót, áo đầm bó sát, lại còn son phấn đậm, nửa tháng trước vẫn còn là bộ dáng công chúa, ăn mặc, đeo giày con nít – Thượng Quan Luyến Luyến!

      “Luyến Luyến, như thế này phù hợp với cậu?” Khuôn mặt thanh tú nhắn của Thượng Quan Luyến Luyến , bị tầng mỹ phẩm đủ loại che lấp, lại thêm kiểu ăn mặc dở dở ương ương này, Lý Văn Tuệ hoàn toàn thể tiếp nhận.

      “Mình……” Thượng Quan Luyến Luyến vội vàng mở miệng, lại bị Lãnh Diệp Tĩnh hơi chặn lại.

      “Ngoài vì đàn ông ra, mình thể tìm được lý do thứ hai.” Lãnh Diệp Tĩnh hừ mũi coi thường, đối với phụ nữ đàn ông có thực quan trọng như vậy ?

      “Chẳng lẽ là bởi vì Giang Mạch Nhiên?” Lăng Nguyên Ái đột nhiên lóe lên ý tưởng này, nhớ lại người đàn ông đó, cũng bởi vì ta, bị Hoắc Nhật Ninh hung hăng “Giáo dục” phen.

      Bị Lăng Nguyên Ái trúng tim đen, hai gò má của Thượng Quan Luyến Luyến ửng hồng nhàn nhạt,” A, phải…..Đúng vậy, Mạch Nhiên ấy thích phụ nữ thành thục.”

      Quả nhiên đàn ông là nguyên nhân ảnh hưởng chết người với phụ nữ, cho nên Lãnh Diệp Tĩnh , tuyệt đối muốn kết hôn.

      Hai tay Lãnh Diệp Tĩnh vòng trước ngực, dùng ánh mắt “Trẻ con thể dạy nhìn Thượng Quan Luyến Luyến, nhàn nhạt mở miệng:” ta nhìn thấy cậu mặc trang phục này, ta như thế nào?”

      Lăng Nguyên ái cũng Lý Văn Tuệ đồng thời nhìn Thượng Quan Luyến Luyến, đợi lâu ấy bình tĩnh trở lại, ngược lại khuôn mặt nhắn từ từ nhíu lại, nước mắt từ hốc mắt phiến hồng từ từ chảy xuống.

      “Đừng khóc, đừng khóc, Luyến Luyến đừng khóc mà.” Lăng Nguyên Ái luống cuống chân tay đưa khăn giấy cho Thượng Quan Luyến Luyến, mặc dù lá gan của ấy rất , nhưng đây là lần đầu tiên Lăng Nguyên Ái nhìn thấy ấy khóc.

      “Ô………..”Được bạn bè quan tâm, cố nén bi thương bèn vỡ òa, Thượng Quan Luyến Luyến nhào vào trong ngực Lăng Nguyên Ái, khóc lóc giống như bé năm, sáu tuổi.

      “Nguyên Ái, ấy thích mình, ấy mình rất xấu, oa oa….” Ở trong ngực ấm áp, Thượng Quan Luyến Luyến vừa lớn tiếng khóc, vừa thút thít kể lể tủi thân ra sao.

      “Tên đàn ông quá đáng, Luyến Luyến dáng dấp xinh đẹp như vậy, xấu là thế nào? Nhất định ánh mắt của ta có vấn đề, cho nên nhìn thấy Luyến Luyến của chúng ta xinh đẹp đáng .” Lăng Nguyên Ái lòng đầy căm phẫn giúp bạn tốt cùng mắng Giang Mạch Nhiên,”Cậu đừng lo lắng, trở về mình nhất định giúp cậu tố cáo với Nhật Ninh, để ấy xử lý tên Giang Mạch Nhiên kia.”

      cần…..” Thượng Quan Luyến Luyến yếu ớt cự tuyệt.

      “Cái gì?” Là nghe nhầm , Thượng Quan Luyến Luyến muốn?

      “Ô ô….Mặc dù Mạch Nhiên mình xấu xí, nhưng mà…..Nhưng mà mình còn rất thích ấy…..Oa oa, Nguyên Ái, cần làm khó ấy có được ? Chúng ta…Chúng ta có thể mắng ta, các cậu giúp tớ mắng ta có được !” ràng bản thân đau lòng đến hồ đồ, vãn còn cầu xin giúp người khác, trong các người lương thiện nhất vẫn là Thượng Quan Luyến Luyến a.

      “Được, chúng ta làm khó ta, chúng ta mắng ta là tốt rồi, làm khó.” Lăng Nguyên Ái thuận theo thỉnh cầu của Thượng Quan Luyến Luyến, vừa trấn an , cảm xúc bi thương giống như phần tử phát tán trong khí, dường như cảm hóa người , thậm chí ngay cả cũng bắt đầu có lòng từ bi.

      “Nguyên Ái, cậu khóc cái gì?” Lần này ngay cả Lý Văn Tuệ cũng tròn mắt, đây là tình huống gì?

      “Đừng khóc!” cái bóng đen bao phủ người khóc lóc.

      Lãnh Diệp Tĩnh thể nhịn được nữa gập văn kiện lại, ném lên bàn, giống như tại thịnh hành nhất loạt phim truyền hình mẹ chồng ăn hiếp con dâu , nhìn chằm chằm hai người ôm nhau khóc thút thít.

      “Diệp Tĩnh….Diệp Tĩnh….” ấy muốn là gì?Tiếng khóc ngưng bặt, hai bị dọa sợ ôm nhau chặt hơn, Lãnh Diệp Tĩnh đáng sợ nha.

      “Diệp Tĩnh, đừng nóng giận, ngồi xuống, có gì từ từ .” Lý Văn tuệ hòa hoãn khí kéo Diệp Tĩnh ngồi xuống,”Hai người các cậu cũng là, lau nước mắt , ngồi yên ở đó.”

      Lãnh Diệp Tĩnh biết làm sao trở mặt, hai người bạn này của , nhu nhược khiến người ta chịu nổi, nhưng mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt biết gì lúc này của các ấy, tận sâu trong nội tâm thấy ấm áp, nếu có các , có những loại tính cách khác người này cũng làm bạn, khi làm bạn chính là mười mấy năm trời.

      “Diệp Tĩnh, cậu đừng tức giận, chúng tớ khóc, khóc nữa.” Lau khô nước mắt, Lăng Nguyên Ái cẩn thận nhìn Lãnh Diệp Tĩnh, lộ ra nụ cười lấy lòng, Diệp Tĩnh mặc dù tính khí tốt, chuyện rất nhiều lới ác độc, nhưng các biết, Lãnh Diệp Tĩnh đều rất tốt với mỗi người các .

      “Các cậu rốt cuộc có não hay ? người đàn ông, còn là kẻ trăng hoa vô sỉ, có thể khiến các cậu khóc lóc sướt mướt. có đầu óc ít nhất còn có mắt nhìn, tối thiểu cũng phải chọn người có nhân cách tốt đẹp, tên Giang Mạch Nhiên đó nổi danh thay phụ nữ như thay áo, biết như vậy mà còn nhảy vào hố lửa.”

      Hai cùng nhau im lặng, mặc cho Lãnh Diệp Tĩnh giảng dạy, bình thường Lãnh Diệp Tĩnh rất ít , khó có được cơ hội nghe ấy nhiều lời như vậy.

      “Diệp Tĩnh, uống ngụm trà.” Cặp mắt của Thượng Quan Luyến Luyến đỏ hoe, khẩn trương rót ly trà lài đặt tước mặt Lãnh Diệp Tĩnh.

      “Ai…..” Chỉ nghe thấy tiếng im lặng thở dài, Lãnh Diệp Tĩnh nâng trán, biết hai người kia căn bản hiểu, tại sao còn phải lãng phí miệng lưỡi của mình.

      Nhìn Lãnh Diệp Tĩnh uống ngụm trà, hai người khẩn trương cuối cùng thở ra hơi, uống là tốt rồi, uống là tốt rồi.

      Chủ đề các vẫn tiếp tục, chỉ là chuyển từ người đàn ông này đến người đàn ông khác mà thôi, có người tâm tư xuất thần, người toàn tâm toàn ý, vừa hưởng thụ nhàn nhã, vừa nhìn văn kiện, có gì có thể ảnh hưởng tới tình bạn thân thiết của các .
      ………………………
      Mang thai bốn tháng, Lăng Nguyên Ái cảm giác mình là người phụ nữ mang thai hạnh phúc nhất thế giới.

      là tháng năm, trời nóng nực chịu được, phạm vị hoạt động rộng nhất của Lăng Nguyên Ái cũng chỉ giới hạn trong mỗi góc phòng có điều hòa nhiệt độ, hơn nữa mang thai trở nên lười biếng, căn bản muốn ra khỏi cửa.

      Ngày đó chẳng qua chỉ thuận miệng muốn ăn bánh bao hấp Thái Phong, nghĩ tới buổi tối khi Hoắc Nhật Ninh làm về, những xách theo bánh bao hấp Thái Phong, còn có sủi cảo nóng, cơm rang và điểm tâm ngọt, mỗi món đều là thứ mà Lăng Nguyên Ái thích ăn nhất.

      Bốn giờ chiều ngày hôm sau, thời điểm con sâu ham ăn trong bụng vượt qua lý trí, khẩn trương đè xuống phím call điện thoại di động.

      “Nguyên Ái?” ràng là thời gian làm việc mà lại nhận điện thoại của !

      “Nguyên Ái, trong nhà xảy ra chuyện gì sao? Giọng có chút trầm thấp, dường như có chút khẩn trương.

      có, có, trong nhà có xảy ra chuyện gì.”

      “Có phải muốn ăn gì mua về giúp em?” Ở đầu dây điện thoại bên kia Hoắc Nhật Ninh nghe được hồi nhẹn ngào, nhớ nét mặt bây giờ của vợ nhất định vô cùng thú vị.

      Oa, là thần kì nha!

      “Kia….. phiền toái chứ, nếu được cũng sao.” Đè nén trái tim rung động, Lăng Nguyên Ái cố ý khước từ .

      “Buổi tối ăn mì thịt bò Vĩnh Khang ở quán mì thịt bò ăn đêm đó, có được ?” mở miệng trước giúp .

      “Được, mì của bọn họ ăn rất ngon.” Chỉ mới nghe thôi, nước miếng Lăng Nguyên ái bắt đầu chảy ra, giống như tại trước mặt bát mì thịt bò nóng hổi.

      “Còn gì nữa ?” Hoắc Nhật Ninh vừa kí tên ở công văn, vừa dẫn dụ ra tất cả nhu cầu.

      “Còn có bánh vừng ướp rượu của chợ đêm ở trường học.” phòng bị chút nào đề phòng liền bị dụ dỗ ra mong muốn của mình.

      “Được, em ăn chút đồ để lấp bụng trước, buổi tối chờ cũng ăn cơm.”

      “Vâng.” Trong đầu xoay quanh mì thịt bò với bánh vừng ướp rượu, Lăng Nguyên ái vừa chảy nước miếng, vừa cúp điện thoại.

      A, đúng a! Người đàn ông vừa dịu dàng chuyện điện thoại với , nhất đinh phải ông xã lạnh nhạt của , nhất định có người nhận nhầm điện thoại, nhưng mà giọng giống nhau như đúc mà.

      Lăng Nguyên ái lấy điện thoại di động ra, nhìn chằm chằm số điện thoại, sai, đây chính là số của Hoắc Nhật Ninh.
      Phong nguyet thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 11 :

      Bảy giờ tối, khi Hoắc Nhật Ninh trở về mang theo hai tô lớn mì thịt bò cùng với bánh vừng ướp rượu, tất vả vấn đề được giải quyết dễ dàng, mặc dù gương mặt tuấn nhìn thấy nụ cười, nhưng ánh mắt của dịu dàng.

      Sau lần đó, buổi chiều nào Lăng Nguyên Ái cũng gọi điện cho Hoắc Nhật Ninh, đem hôm nay muốn ăn gì cho biết, sau đó ngồi ở nhà chờ ông xã thân trở về, mang theo bữa tối cầu, đưa đến trước mặt .

      Bọn họ cùng ở phòng khách, vừa xem DVD vừa ăn tối, có lúc thậm chí vì cánh gà cuối cùng mà tranh giành, dĩ nhiên mỗi lần thắng đều là Lăng Nguyên Ái, đắc ý gặm cánh gà nên chú ý ở sau lưng , vào thời điểm đó ánh mắt cười đặc biệt dịu dàng.

      Hoắc Nhật Ninh còn rất nhiều việc phải làm, sau bữa tối vào thư phòng, thậm chí ngay cả khi ngủ thiếp vẫn chưa về phòng, gần đây có nghe mẹ qua, ba muốn mang mẹ du lịch thế giới, tính về hưu sớm, bắt đầu chuyển công việc của Lăng thị cho Hoắc Nhật Ninh, so với trước kia càng bận rộn hơn, nhưng mỗi ngày đều kiên trì về nhà ăn tối.

      Suy nghĩ chút, Lăng Nguyên Ái cảm thấy hạnh phúc vô cùng, người đàn ông như vậy tuyệt đối muốn buông tay.

      Có thể hay …… ra cũng có chút thích ?

      Hạnh phúc của phụ nữ có thai, là hạnh phúc nằm mơ giữa ban ngày, đó là có bất kì phản ứng mang thai nào, ngay cả bà Lăng nhìn thấy con mình cũng thể tin được, nhớ ngày đó bà mang thai Lăng Nguyên Ái, mang thai từ tháng thứ ba tới tháng thứ năm vẫn bị nôn, khiến bà bị hành hạ rất thảm, nhưng con bà hình như bị di truyền ở điểm này, mỗi ngày vui vẻ ăn ăn uống uống, bụng còn chưa nổi lên, ngược lại người mập lên vòng rồi.

      “Nguyên Ái, con có khám thai ?” Bà Lăng giúp con dọn dẹp phòng, nhìn con nằm ghế salon ăn khoai tây chiên mà lắc đầu biết làm gì.

      “Có ạ, hơn nữa hai tuần phải lần.” Trong miệng Lăng Nguyên Ái chứa toàn đồ ăn vặt, mồm miệng .

      “Bác sĩ bảo con kiểm soát trọng lượng cơ thể sao?” Mới mang thai bốn tháng, mập lên như vậy, sau tháng thứ năm, nếu cứ tiếp tục tăng cân, chỉ đối với người lớn mà cả đứa bé đều tốt.

      Lăng Nguyên Ái suy nghĩ chút, mỗi lần khám thai, chỉ việc nằm ghế, để cho y tá khám giúp , nhưng chuyện khác đều do Hoắc Nhật Ninh cùng Âu Dương Cổ Nguyệt ở bên thảo luận, dĩ nhiên có hứng thú nên chú ý nghe.

      “Chắc là có, nếu như bác sĩ có , Hoắc Nhật Ninh nhất định lại với con, mẹ, người yên tâm , con chăm sóc bản thân tốt.” Lăng Nguyên Ái đem đồ ăn vặt nhét vào miệng, tiến tới bên cạnh mẹ , nhào vào ngực bà lãm nũng.

      “Tốt lắm, tốt lắm, con bé này chưa trưởng thành, con muốn làm ngã mẹ sao?” Bà Lăng bị cử chỉ đột ngột này của con chọc cho mặt mày hớn hở, có thể nghĩ nhiều, nhưng vẫn muốn dặn dò Hoắc Nhật Ninh chút, để cho con rể chú ý nhiều hơn.

      “Con mới nỡ, mẹ, ở lại đây ăn cơm tối , hôm nay Nhật Ninh mang về lẩu uyên ương, hợp với nguyên liệu nấu ăn mẹ mang đến, vừa đúng lúc làm nồi lẩu.” Mới hai giờ chiều, Lăng Nguyên Ái mong đợi nồi lẩu buổi tối.

      Lại ăn…….Bà Lăng bất đắc dĩ thở dài.

      “Mẹ quấy rầy các con, chút nữa còn có chuyện, mẹ phải trước, mình con ở nhà chú ý cửa sổ, cần ở mãi trong nhà, rảnh rỗi ra ngoài tản bộ, đối với con và đứa trẻ đều tốt. “Bà Lăng dặn dò đống lớn, nhìn thấy con gật đầu từng cái, lúc này mới yên tâm rời .

      Bất kể là người phụ nữ nào, nhất là phụ nữ mang thai, đến vẫn đề “Mập mạp”, là vấn đề nhạy cảm dường như đều rất khẩn trương cùng xúc động.

      Chờ bà Lăng rồi, Lăng Nguyên Ái lập tức vào phòng thay quần áo, kể từ sau khi mang thai, Hoắc Nhật Ninh mua tặng đống lớn trang phục của phụ nữ có thai cho mặc, lâu chưa đến phòng này.

      AAAA! Người phụ nữ này là ai? chiếc gương to ở phòng thay quần áo, lên hình ảnh chân thực của Lăng Nguyên Ái, mặt tròn trịa, bộ ngực tròn trịa, bụng tròn trịa, cái mông nhìn qua cũng tròn trịa bị chiếc váy bà bầu che lại, bắp chân lộ ra bên ngoài mặc dù gầy, nhưng còn mảnh khảnh như trước kia.

      A! Người phụ này phải là , người này sao có thể là , nhất định là gương có vấn đề, đúng vậy, nhất định là gương có vấn đề, nhất định nhưng chiếc gương này bị biến dạng!

      Lăng Nguyên Ái tin từ trong phòng thay quần áo tới phòng tắm, nửa người hướng về phía gương phòng tằm nhìn quanh, vẫn là tròn trịa, thấy thế nào vẫn là tròn trịa, cằm nhọn của thấy, thắt lưng mảnh khảnh thấy, bây giờ trông giống viên phấn, tròn trịa!

      Bất lực từ phòng tắm tới ghế salon, nhìn đồ ăn vặt đặt khay trà, theo quán tính Lăng Nguyên Ái đưa tay cầm gói, vừa xuất thần lại vừa chính xác đưa đồ ăn vào miệng bị nhầm, xem ra trong lúc vô thức tạo nên tình trang tại nguyên nhân là do đâu.

      biết thương tâm hay là thần kinh của phụ nữ mang thai quá nhạy cảm, nước mắt ức chế được từ vành mắt của trượt xuống.

      muốn, muốn biến thành người mập tròn trịa!

      Từ lúc bắt đầu bốn giờ chiều, Hoắc Nhật Ninh liên tiếp nhìn đồng hồ đeo tay, từ trước đến nay Lăng Nguyên Ái vô cùng đúng giờ, kể từ khi trở thành “Đường tàu riêng mua đồ ăn bên ngoài” của , bốn giờ chiều hàng ngày, điện thoại của vang lên tiếng chuông cài riêng cho Lăng Nguyên Ái, nhưng bây giờ là bốn giờ rưỡi, thế nào chưa có gọi điện thoại tới, có chuyện gì xảy ra sao?

      khí trong phòng họp theo vẻ mặt ngưng lạnh của Hoắc Nhật Ninh mà giảm xuống, bắt đầu đóng băng từ từ, tổng giám đốc của bọ họ vẫn luôn là vẻ mặt lạnh băng, nhưng kể từ khi truyền ra tin tổng giám đốc phu nhân mang thai, mọi người xung quanh ít nhiều đều cảm nhận vẻ mặt tổng giám đốc dường như hòa tan, đặc biệt gần đây, tâm trạng vô cùng tốt.

      Nhưng mà hôm nay….. Đây là lần thứ hai mưới tám tổng giám đốc nhìn đồng hồ đeo tay.

      Giám đốc kinh doanh khẩn trương trình bày tình hình tiêu thụ gần đây, kết quả so với năm ngoái tăng ba phần trăm, tổng giám đốc phải cao hứng, nhưng tại sao vẻ mặt của tổng giám đốc càng ngày càng có gì đó đúng, trình bày xong ba phút rồi, vậy mà hội nghị ăn tĩnh đến ngay cả tiếng hít thở cũng có.

      Hai hàng mi của tổng giám đốc nhíu chặt, thõa mãn với doanh thu tiêu thụ gần đây sao?

      Hoắc Nhật Ninh nhín đồng hồ lần thứ ba mươi, bốn giờ rưỡi, chẳng lẽ ấy còn ngủ trưa, hoặc là xảy ra chuyện gì tốt? Suy đoán như vậy khiến cho tâm Hoắc Nhật Ninh trầm xuống.

      “Tổng giám đốc, tổng giám đốc.” Thư kí Lâm giọng nhắc nhờ Hoắc Nhật Ninh, biết gần đây chiều nào tầm bốn giờ tổng giám đốc phu nhân cũng gọi điện, hôm nay biết thế nào, tổng giám đốc phu nhân còn chưa gọi điện thoại tới.

      Hoắc Nhật Ninh lúc này mới phát mình thất thần ở cuộc họp, nhìn xung quanh, người nào mở miệng, lạnh lùng nặn ra hai chữ:”Tan họp”

      Thân hình cao lớn dẫn đầu ra khỏi phòng họp, thư kí Lâm lúc sau mới phản ứng kịp vội vội vàng vàng theo, lưu lại đoàn nhân viên cấp cao kinh ngac há miệng to.

      Tan….Tan họp? Bọn họ nghe được là ý này sao? Nhưng mà cuộc họp mới tiến hành được nửa, thế nào đột nhiên kết thúc?

      vào phòng làm việc, Hoắc Nhật Ninh lấy điện thoại di động gọi cho Lăng Nguyên Ái, thanh chờ đợi tút tút tút, dường như cho tới bây giờ cũng dài như thế.

      Điện thoại di động vang lên, Lăng Nguyên ái hồn nhiên khóc đến quên tất cả, bới điện thoại di động của mình từ đống đồ ăn vặt.

      “Alo.” Kèm theo tiếng khóc nức nở.

      “Em khóc?” Nhiệt độ mặt Hoắc Nhật Ninh giảm mấy phần.

      Lăng Nguyên Ái xoa xoa lỗ mũi mạnh mới lên tiếng:”Nhật Ninh, phải làm việc sao, thế nào còn rãnh rỗi gọi điện thoại cho em?” Đau lòng quá……Có người nào đó quên mất mỗi ngày mình gọi điện thoại gọi đồ ăn.

      “Buổi tối muốn ăn gì nào?” Chuyển đề tài, Hoắc Nhật Ninh cũng muốn truy cứu điện thoại, dù sao cuối cùng buổi tối cũng biết.

      Người mập tròn trị, Người mập, tròn trịa….. trong đầu Lăng Nguyên Ái lên hình ảnh mập mạp chiếu vào gương, được, thể phóng túng chính mình như thế!

      “Buổi tối em muốn ăn.”

      muốn ăn? Những lời này làm sao từ trong miệng của vợ gần đây ăn như mạng ra.

      “Hôm nay có người tới nhà sao?” Hoắc Nhật Ninh bắt đầu thu thập đầu mối cùng nhân chứng có liên quan.

      “Hôm nay mẹ đến thăm em, còn cũng em ăn cơm trưa, sửa sang lại trong nhà chút rồi mới .”

      “Hai người chuyện gì?”
      “Mẹ em chú ý vẫn động, muốn em ngồi im chỗ, còn em….” Tiếng Lăng Nguyên Ái khẽ ngừng.

      cái gì?” Xem ra vấn đề ở người mẹ vợ.

      có….. có gì? bận gì làm , em ngắt điện thoại đây.”

      “Vậy ngắt máy đây, em nghỉ ngơi .”

      “Ừ, bái bai.” Ngắt điện thoại, Lăng Nguyên Ái lập tức gào khóc, ngay cả Hoắc Nhật Ninh cũng bắt đầu quan tâm , ràng nghe thấy khóc cũng hỏi tại sao, làm sao bây giờ? Nếu Hoắc Nhật Ninh cần nữa, phải làm gì bây giờ?

      Bởi vì câu của bà Lăng, Lăng Nguyên Ái quên chỉ có mỗi ngày gọi cầu thức ăn bên ngoài mà còn buổi tụ họp trà chiều của mấy chị em nửa tháng lần.

      Vừa ngắt điện thoại của Hoắc Nhật Ninh, điện thoại lại vang lên, người gọi tới là Lý Văn Tuệ.

      “Lăng Nguyên Ái! Cậu biết chúng tớ đợi cậu bao lâu rồi ? Cậu đến cũng gọi điện tới, có biết là chúng tớ rất lo cho cậu ?” Bất ngờ tiếng Lãnh Diệp Tĩnh gào thét từ đầu điện thoại bên kia truyền đến.

      Lo lắng….Còn có người lo lắng cho , oa oa, vẫn có người quan tâm !

      “Diệp Tĩnh…..” Lăng Nguyên Ái ôm điện thoại, giống như người bị đắm chìm dưới biển tìm được chiếc phao cứu sinh.

      “Lăng Nguyên Ái, mình còn chưa mắng cậu, cậu khóc cái gì?” Mặc dù ở phòng ăn cao cấp, Lãnh Diệp Tĩnh chú ý chút nào bàn luận viển vông, quan tâm mình trở thành tiêu điểm của mọi người.

      Lý Văn Tuệ khẩn trương đoạt lấy điện thoại di động của mình,”Alo, Nguyên Ái, mình là Văn Tuệ, Diệp Tĩnh cậu khóc, xảy ra chuyện gì sao?”

      “Văn Tuệ, ô ô….Văn Tuệ, mình là khổ sở……” Lăng Nguyên Ái vừa khóc vừa than vãn, trong mấy người chị em, Lý Văn Tuệ là người dịu dàng nhất và cũng là người có quan hệ tốt nhất với .

      “Ngoan, Nguyên Ái đừng khóc, cậu rất khổ sở, vì sao khổ sở, hay là có người bắt nạt cậu?” Lý Văn Tuệ an ủi Lăng Nguyên Ái, gần đây biết thế nào, lần trước là Thượng Quan Luyến Luyến, lần này là Lăng Nguyên Ái, hơn nữa gần đây cảm xúc cửa Diệp Tĩnh cũng ổn định, dường như tủ lạnh biến thành kho đạn, chút liền nổi nóng, giống Lãnh Diệp Tĩnh mà biết,

      “Ô ô…..Văn Tuệ, mình mập….” Lăng Nguyên Ái đứt quãng.

      “Mập? Vì chuyện này?” Lần này ngay cả Lý Văn Tuệ cũng trợn tròn mắt, mặc dù có nghe tâm tình phụ nữ có thai ổn định, rất nhạy cảm, dễ dang suy nghĩ lung tung, nhưng lí do như vậy, cũng quá vớ vẩn !

      chỉ là mập, ô ô…..Là rất rất mập….” Lăng Nguyên Ái nhấn mạnh , trong lời tăng thêm hai chữ “rất rất”.

      Vào lúc này Lý Văn Tuệ biết khuyên Lăng Nguyên Ái như thế nào, Lãnh Diệp Tĩnh đoạt lại di động, đầu dây bên kia truyền đến tiếng khóc đứt quãng của Lăng Nguyên Ái.

      “Cậu thử khóc nữa cho mình xem!” Lãnh Diệp Tĩnh hung dữ , nếu phải người là trang phục chỉnh tề, nếu nhất định có người nhầm là Nữ Đại Ca xã hội đen!

      “Diệp Tĩnh……” Lăng Nguyên Ái đột nhiên bị gào that run run sợ, lập tức quên cả việc khóc thút thít.

      “Mình đếm tới ba, cậu nuốt nước mắt về cho mình, nếu cậu biết tay!” Lãnh Diệp Tĩnh uy hiếp , vừa bẻ mấy ngón tay, khiến tiếng xương vang khanh khách qua điện thoại truyền tới.

      “Tốt, tốt, mình khóc, Diệp Tĩnh cậu đừng giận, mình khóc.” Lãnh Diệp Tĩnh nổi giận rất kinh khủng, năm đó Lăng Nguyên Ái trở thành bạn của Lãnh Diệp Tĩnh, vào giờ tan học bị nhóm học sinh vây quanh, Lãnh Diệp Tĩnh vừa đúng lúc qua, gặp chuyện bất bình nên ra tay giúp , tận mắt thấy Lãnh Diệp Tĩnh địch bảy, đem đám học sinh sinh lưu manh kia chảy máu đầu, nằm đất khóc lóc kêu cha gọi me.

      “Nước mắt ngưng chưa?”
      ngưng, ngưng.” Lăng Nguyên Ái giống như học sinh, Lãnh Diệp Tĩnh vừa hỏi, trả lời ngay.

      tại từ từ , mời vừa rồi tại sao khóc? từ đầu tới cuối!” mặc dù lúc các chuyện phiếm Lãnh Diệp Tĩnh tham gia bàn tán, thậm chí có lúc còn dội gáo nước lạnh, nhưng đối với các vẫn là bạn tốt hiểu nhau. Ví dụ như trong tình huống của Lăng Nguyên Ái, để cho khái quát vấn đề trong hai câu là thể, mặc dù phiền toái, nhưng là để cho ấy từ đầu tới cuối là biện pháp duy nhất có thể được.
      “Buổi trưa hôm nay mẹ mình tới đây ăn cơm, mẹ làm món cá chua ngọt và gà ướp rượu cho mình ăn, buổi trưa mình chỉ ăn sạch thức ăn uống cạn canh mà còn ăn hai bát cơm lớn, sau đó cũng mẹ làm việc nhà, cuối cùng mẹ còn giúp mình dọn dẹp phòng.” Lăng Nguyên Ái vừa hồi tưởng, vừa đến êm tai, năng lực kể lại giống như học sinh tiểu học.

      “Ừ___ sau đó sao?” Giọng điệu vô cùng bình thường.
      Phong nguyet thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 12

      “Sau đó lúc mẹ rời đột nhiên hỏi mình có khám thai , hỏi bác sĩ có cầu mình khống chế cân nặng , mặc dù mẹ gì, nhưng lại dặn dò mình ra ngoài vận động chút, nhất định là mẹ cảm thấy mình quá mập. Sau đó mình phải soi gương, Diệp Tĩnh, mình với cậu, gương là đáng sợ, mình ở trong gương, cái gì cũng tròn trịa, mình giống như viên phấn, sau đó mình liền khóc.”

      “Mang thai mập lên, mỗi người đều như vậy, có gì phải khóc?” Lãnh Diệp Tĩnh bất đắc dĩ trợn mắt, hiểu tại sao phụ nữ đều phải coi trọng vấn đề cân nặng của mình như vậy.

      “Nhưng mà mình rất đau lòng, sau lại…..Sau lại, thời điểm mình khóc, Nhật Ninh gọi điện tới, ấy hỏi mình có phải khóc , mình trả lời, còn hỏi mình buổi tối muốn ăn gì, mình muốn ăn, sau đó mình ngắt điện thoại, ấy ngắt điện thoại.” Trong hai mắt của Lăng Nguyên Ái lại nổi lên nước mắt.

      Quả nhiên, vấn đề còn ở người đàn ông.

      “Có cái gì đúng sao? Là cậu trả lời ta có khóc hay , là cậu buổi tối muốn ăn, là cậu muốn ngắt điện thoại ta liền ngắt, rất bình thường nha.” Lấy mắt luật sư chuyên nghiệp của mà xem xét, nhìn ra có vấn đề ở đâu.

      “Dĩ nhiên là đúng!” Lăng Nguyên Ái lần đầu tiên lớn tiếng phản bác Lãnh Diệp Tĩnh, “ ràng nghe thấy mình khóc, tại sao hỏi mình, ấy phải quan tâm mình, sau đó hỏi xem vì sao mình khóc mới đúng! Còn có, mặc dù nghe thấy mình muốn ăn bữa tối, nhưng ấy nên biết tại người ăn cho hai người, nếu như ăn bữa tối băn bản ngủ được, ấy phải cho dù muốn ăn cũng phải ăn chút, nếu tốt cho cơ thể. Cuối cùng, làm sao có thể ngắt điện thoại, tại sao cứ như thế ngắt điện thoại, vợ của ấy là ai, nhất định ấy bắt đầu chê mình mập, cần mình, ô ô……”

      Tiếng khóc lại bắt đầu, Lãnh Diệp Tĩnh dau mày, phụ nữ đúng là sinh vật phiền toái, đặc biệt phụ nữ , cho nên tuyệt đối để bản thân vào tình , vào hôn nhân, nếu như cũng biến thành người phụ nữ khẩu thị tâm phi, tuyệt đối giết mình trước!

      Đại tiểu thư của ta, nếu cậu muốn được quan tâm, tại sao thẳng?”

      “Làm sao có thể thẳng, loại chuyện như vậy dĩ nhiên thể thẳng, thẳng ra còn gì lãng mạn, ô ô….” Lăng Nguyên Ái lại bắt đầu ôm điện thoại khóc thút thít.

      “Mình Đại tiểu thư của mình, cậu rốt cuộc là nội tiết tố mất cân bằng hay là chưa thỏa mãn, lãng mạn trị giá mấy phân tiền, thẳng thắn lần chết sao?”

      “Chưa……chưa thỏa mãn?” Lời của Lãnh Diệp Tĩnh lại khiến Lăng Nguyên Ái hồi tưởng chuyện khác, kể từ ngày kết hôn cùng Nhật Ninh tới nay, mặc dù đối với ôn hòa, nhưng mà giường lại tương đối ham thích vận động, đặc biệt là ba tháng sau khi kết hôn, chỉ cần hết ngày(đèn đỏ ý ạ), cơ hồ mỗi buổi tối, đều đối với như vậy ở giường, nhưng kể từ khi mang thai, sau lần ở quầy rượu về, dường như…..

      phải là dường như, mà là căn bản, bọn họ chưa lần làm như vậy nữa!(*làm gì, làm gì, làm gì???*) Nhất định là bởi vì mập lên, vóc người biến dạng, bắt đầu chán ghét mới có thể như vậy!

      “Oa oa….”Lăng Nguyên Ái lần này khóc lơn tiếng hơn.

      Lãnh Diệp Tĩnh vuốt vuốt lỗ tai bị giày xéo, đưa điện thoại trả lại cho Văn Tuệ,” cho đứa ngốc kia, nếu như muốn ly hôn mình nhất định miễn phí giúp lên tòa, hơn nữa tuyệt đối lấy được phí nuôi dưỡng kếch xù.”

      Lý Văn Tuệ cầm lấy điện thoại, để cho Lăng Nguyên Ái nghe thấy Lãnh Diệp Tĩnh nhảm.

      “Alo, Nguyên Ái, mình là Văn Tuệ, đừng khóc, mới vừa rồi Diệp Tĩnh cũng , mang thai mập lên là chuyện bình thường, bây giờ cậu ăn cho hai người, dĩ nhiên mập lên, ngoan, đừng khóc, chờ sinh con xong, chúng mình cũng đăng kí khóa học Yoga, cùng nhau giảm cân có được hay , bây giờ cậu mà khóc đối với mắt của cậu cùng với đứa bé đều tốt.”

      Hiển nhiên, quả tuyến lệ của phụ nữ cũng làm người khác phải ghé mắt nhìn.

      Sáu giờ tối, Hoắc Nhật Ninh về nàh trước, vừa vào cửa thấy vợ vùi mình ghế salon ngủ thiếp , cau mày, lông mi dài ẩm ướt, khóe mắt sót lại những giọt nước mắt, cặp mắt sưng mọng, trong tay còn cầm điện thoại di động, biết rốt cuộc khóc bao lâu, vợ của đa sầu đa cảm.

      Đem chăn mỏng đặp lên người , đứng nhìn hồi lâu rồi mới xoay người vào phòng bếp, đem lẩu mua sẵn để vào nồi, từ trong tủ lạnh lấy ra nguyên liệu mới đặt mâm, sau đó sắp xếp đặt bàn ăn.

      Khi chuẩn bị hoàn tất mọi thứ, mới trở lại phòng khách, Lăng Nguyên Ái còn ngủ, ngủ rất yên ổn, xoay người ghế salon hẹp.

      Nguy hiểm ! Thời điểm sắp rơi xuống khỏi ghế salon, được Hoắc Nhật Ninh nhanh tay tiếp được, chắc phải giáo dục tốt vợ chút, tại còn ôm đứa trong bụng, thế mà còn dám làm loại chuyện nguy hiểm như thế này.

      về….” Lăng Nguyên Ái dần dần tỉnh lại, cặp mắt mở ra khe hở chua xót, nhìn thấy gương mặt tuấn tú quen thuộc, nhất thời đại não chưa kịp hồi tưởng chuyện xảy ra hồi chiều, chẳng qua là cảm thấy có gì đó đúng, từ lúc nào nằm trong ngực ?

      “Tỉnh chưa?” Hoắc Nhật Ninh nhìn khuôn mặt nhắn mơ hồ của vợ, ở khóe mắt của hôn say đắm, này, tại nhất định mắt đau đến khó chịu .

      “Ừ…..” Ánh mắt là đau, dường như mở ra được, từ từ lấy lại suy nghĩ, buổi chiều…..…..Lăng Nguyên Ái dám nhìn thẳng vào tầm mắt của Hoắc Nhật Ninh, cúi đầu, cảm giác chua xót trong ngực bắt đầu trở lại.

      “Tỉnh rồi chuẩn bị ăn cơm.”

      Hoắc Nhật Ninh vỗ khuôn mặt nhắn của Lăng nguyên Ái, chuẩn bị vào lúc này cởi bỏ khúc mắc trong lòng , buổi chiều cùng mẹ vợ chuyện, biết nguyên nhân khóc thút thít, nhưng vì trừng phạt giấu diếm , , quyết định hành hạ vợ thêm chút, để cho biết ông xã của phải dễ bắt nạt.

      Lại dám lừa gạt , hiểu chịu đựng.

      Tối nay nồi lẩu đặc biệt phong phú, nồi canh ngào ngạt, nguyên liệu tươi ngon, Hoắc Nhật Ninh ăn đến ngon miệng, nhưng mà Lăng Nguyên Ái có khẩu vị tốt như vậy.

      yên lặng cúi đầu, vô ý thức nuốt nước miếng nhìn Hoắc Nhật Ninh gắp đồ ăn trong bát của , ngay cả tôm Hùm Hokkaido thích nhất cũng ăn mấy con, cuối cùng đều vào miệng Hoắc Nhật Ninh.

      Lần đầu tiên sau bữa tối, Hoắc Nhật Ninh tới thư phòng xủa lý công việc, thời điểm khi lau mái tóc ướt sũng ra khỏi phòng tắm, vợ của ngồi ngẩn người ở giường hồi lâu.

      vẩy tóc cho khô nửa, ngồi ở mép giường xoay người Lăng Nguyên Ái, để cho hai người đối mặt, có thể nhìn ánh mắt của đối phương.

      Lăng Nguyên Ái thất thần phát người của mình bị lệch vị trí, hai tròng mắt đen nhánh của Hoắc Nhật Ninh nhìn thẳng hai ánh mắt của , vừa định quay đầu, cằm lại bị nắm được, giống như báo cho biết, được phép trốn tránh.

      tại có thể cho biết, tại sao hôm nay lại khóc?” Hoắc Nhật Ninh vừa nâng đầu lên, hốc mắt Lăng Nguyên Ái lập tức nổi hơi nước, nước mắt lớn chừng hạt đậu chảy xuống, giống như búa sắt nặng nề đập vào lòng của .(Ta nhịn được phải lên tiếng * sao mĩ nhân ta thấy đều tả nước mắt như trân châu mà em này lại như hạt đầu *đủ thô hắc hắc*)

      Lăng Nguyên Ái cắn môi dưới, chịu ở miệng, chỉ cần mở miệng, nước mắt như đê vỡ khống chế được.

      “Tại sao lại khóc?” Hoắc Nhật Ninh đau lòng mi tâm nhăn lại thành đường, Lăng Nguyên Ái lời nào, chỉ là nước mặt yên lặng rơi xuống, tựa như cứa từng nhát dao vào tâm .

      ôm vào ngực, vô lưng ,”Ngoan, đừng khóc, khóc mắt lại biến thành hột đào, như vậy đẹp.”

      xinh đẹp, tại xinh đẹp!

      Trước kia ba ba khen là tiểu mỹ nữ, cũng gọi là tiểu mỹ nữ, mà Hoắc Nhật Ninh bất kể bận rộn công việc đến đâu vẫn dùng “Phương pháp” của đem từ trong giấc mộng tỉnh lại, sau đó lại đối với như vậy như vậy(như vậy là như nào O~O), mặc dù thích , cũng , nhưng lúc đầu thân thể còn có sức hút với .

      Nhưng là bây giờ….Quả nhiên ghét bỏ mập lên, kể từ sau lần ở quầy rượu trở về, cũng thấy Hoắc Nhật Ninh chạm vào nữa, bây giờ còn chê xinh đẹp.

      , ! cảm thấy em đẹp, liền , tại sao còn phải trở lại?” Cũng thử nghĩ xem tại sao trở nên xinh đẹp, nếu phải bởi vì mang thai, cũng đột nhiên ngấu nghiến thức ăn mãnh liệt, lập tức mập lên nhiều như vậy!

      Hoắc Nhật Ninh ôm Lăng Nguyên Ái chặt, để cho từng nắm đấm nhắn của rơi từng cái ngực , dù sao cũng là hời hợt, thích gõ mấy cái . (^_^”)

      “Em là vợ , làm sao lại ghét bỏ em, hơn nữa bà xã của đáng lại mê người như vậy, xinh đẹp khiến người ta chảy nước miếng…….” Hoắc Nhật Ninh theo bản năng nuốt nước miếng, kể từ sau khi mang thai, Lăng Nguyên Ái thích ăn nhiều hơn, rốt cục có nhiều thịt hơn, sờ mềm nhũn, mềm mại siêu cấp thuận tay, đặc biệt là bộ ngực, dường như to lên mấy phần, càng khiến thích buông tay.

      tại người ở trong ngực, bộ ngực đầy đặn tựa người , mềm mại khiến lòng người say mê.

      lung tung, em bây giờ căn bản chút cũng đẹp, hơn nữa lại mập lại mập, nơi nào cũng tròn trịa, thịt thịt, chút cũng đẹp!” Lăng Nguyên Ái mang theo tiếng khóc, lần nữa nhấn mạnh mình hề xinh đẹp là .

      Hoắc Nhật Ninh bất đắc dĩ thở dài, xem ra câu của mẹ vợ, đưa tới cho sóng gió lớn.

      cùng cãi cọ nữa, dứt khoát bế lên.

      muốn dẫn emđi nơi nào?” Đột nhiên bị ôm cao, Lăng Nguyên Ái bị dọa sợ đến mức quên cả khóc thút thít, hạ mí mắt đầy nước hỏi .

      “Đợi chút em biết.” Hoắc Nhật Ninh hướng Lăng Nguyên Ái cười mê hoặc, càng làm cho Lăng Nguyên Ái hoảng hồn.

      Vừa rồi cười sao? Là cười với sao? Mời vừa rồi ràng Lăng Nguyên Ái còn ở trong bi thương, hai gò má ửng hồng nhàn nhạt.

      Hoắc Nhật Ninh ôm Lăng Nguyên Ái vào phòng thay quần áo, gương bên trong là chủ ý sau khi cùng Lăng Nguyên Ái kết hôn, cố ý mời người chế tạo lại, ba mặt gương hợp thành góc độ nhất định, đem toàn thân từ phía trước đến hai bên người ra chân trong gương, cần xoay người, có thể nhìn thấy mình ở mọi góc độ,

      Đến trước gương, Hoắc Nhật Ninh để Lăng Nguyên Ái xuống, để cho đứng trước mình.

      muốn!” Lăng Nguyên Ái bị dọa cho sợ dúi đầu vào bả vai Hoắc Nhật Ninh, buổi chiều chính ở chỗ này, gặp đả kích cũng ác mộng lớn nhất của cuộc sống, tuyệt đối muôn ôn lại màn như vậy, tại gương mình nhất định rất xấu.

      Hoắc Nhật Ninh nhớ bao lâu, từng nghe qua câu , “Thê tử tự tin là nguyên do trượng phu sủng ái”, nhìn Lăng Nguyên Ái vùi mặt người mình giống như đà điểu, chẳng lẽ là bởi vì làm chưa đủ tốt?

      “Em biết trong gương nhìn thấy gì ?” Hoắc Nhật Ninh dán vào lỗ tai , giọng hỏi. Lăng Nguyên Ái lắc đầu, chịu trả lời , nếu là nhưng lời độc ác kai từ miệng ra, nhất định chịu nổi.

      nhìn thấy người phụ nữ, đứng trước đưa lưng về phía gương, mặc áo ngủ voan mỏng màu trắng,làn váy áo ngủ cho đến mông ấy, mông vểnh lên, rất tròn, đem làn váy ngủ voan mỏng khua lên.” Hoắc Nhật Ninh vừa , vừa vuốt ve mông Lăng Nguyên Ái, mười ngón tay vùi lấp trong mềm mại,”Mông của ấy chỉ vểnh lên, hơn nữa còn co dãn mềm mại, làm cho người ta thích nỡ buông tay.”

      Mới phải như vậy đâu! ràng mông của trở nên mập lại lớn, những thứ như quần Jeans trước kia đều mặc vừa, là nhiều thịt dồn ra bên ngoài, nào có đẹp như .

      Lăng Nguyên Ái tin, len lén ngẩng đầu từ bờ vai , nhìn vào gương, vừa vặn nhìn thấy hình ảnh hai bàn tay ngăm đen lưu luyến ở gương, quả thích buông tay nha!

      “Người phụ nữ trong gương có đôi chân thẳng, lộ ra trong làn váy voan mỏng, màu da tuyết trắng, da thịt trơn mềm, dường như tinh khiết nhất giống như Bạch Tuyết, có thể sờ lên cái, nhất định là mộng đẹp của đàn ông, đáng tiếc họ có cơ hội, bởi vì những thứ này đều là của !” Hoắc Nhật Ninh lộ ra nụ cười đắc ý, lòng bàn tay dọc theo đường cong từ mông Lăng Nguyên Ái xuống dưới, vuốt ve hai chân trắng noãn, lòng bàn tay thô ráp khiến thần kinh nhạy cảm của xúc động, tự chủ được kẹp chặt hai chân, giống như có thứ gì đó từ giữa hai chân chảy xuống.

      Hoắc Nhật Ninh cảm nhận Lăng Nguyên Ái căng thẳng, đây là khởi đầu tốt, lại cố ý ở bên tai giọng :”Nếu như có thể được hai chân kẹp ngang hông, người đàn ông kia nhất định hạnh phúc hơn lên trời.”

      chỉ muốn vén chiếc váy mỏng lên, là có thể nhìn thấy quần lót màu trắng ôm trọn mông ấy, làm cho người ta có xúc động muốn hủy hoại thuần khiết của .” Hoắc Nhật Ninh tà ác lôi kéo quần lót của Lăng Nguyên Ái xuống dưới, khiến cho phần lớn mông tuyết trắng lộ ra, đem quần lót của chà xát thành hình dây thừng, dừng song song ở giữa khe hở….

      Ngón tay xẹt qua cánh hoa hơi dính ẩm ướt, bắt đầu ướt….

      Hoắc Nhật Ninh rất hài lòng với biến hóa thân thể của , có thể khiến thay đổi như vậy cũng chỉ có !
      Phong nguyet thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 13 :

      “Chỉ cần vén lên cao chút nữa, từ trong gương có thể nhìn thấy phần eo thon gọn cùng với lưng tuyết trắng, da thịt trắng nõn nhẵn nhụi, ngay cả vết cũng có, eo tinh tế mềm mại.”

      “Mới phải đâu, hông của ấy tinh tế chút nào, hơn nữa còn có thịt thừa.” Lăng Nguyên Ái cắt đứt lời , bĩu môi , làm gì đẹp như chứ!

      “Em nhìn thấy, làm sao em biết? mảnh mai tức là mảnh mai!” Hoắc Nhật Ninh phản bác.

      “Ai em thấy.” hồn nhiên biết mình trúng phép khích tướng, bực tức từ trong lòng xoay người lại, vén làn váy lên, hướng về phía gương lộ ra bụng hơi nổi lên,”Nhìn , này nhưng có eo, hơn nữa bụng nổi lên, phần giữa thắt lưng đều là thịt thừa.”

      “Sai, sai hoàn toàn!”Hoắc Nhật Ninh vòng quanh sau lưng Lăng Nguyên Ái, bàn tay đặt lên phần bụng hơi nhô ra, chỉ vào bụng , hông của , cùng nơi bị gọi là thịt thừa, ,”ở đây, ở đây, còn cả ở đây nữa, những nơi này là nơi xinh đẹp nhất của trong gương, bởi vì mang thai, trong bụng ấy có có đời sau của chúng ta, những thứ này, những thứ này, cả đây nữa đều là vì tạo nơi cho bảo bối sinh sống khỏe mạnh nên mới to ra, cho nên những thứ này là đẹp nhất.”

      lâu nữa, nơi này càng lúc càng lớn, những thứ mềm mại này từ từ lộ ra bên ngoài, biến thành khối cầu to, tạo gian cho bảo bối lớn lên, khiến cho nó lớn lên khỏe mạnh trong bụng mẹ, em xem, những thứ này có phải là đẹp nhất ?” Hoắc Nhật Ninh chuyên tâm vuốt ve bụng mềm mại của Lăng Nguyên Ái, ở trước mắt miêu tả hình ảnh xinh đẹp cảu phụ nữ có thai.

      “Là như vậy phải ?” giống như nhìn thấy người khác, toàn thân trần truồng, mặc dù tròn vo nhưng mặt là nụ cười dịu dàng, bản năng làm mẹ rực rỡ mười phần.

      Hoắc Nhật Ninh từ từ cởi váy ngủ của Lăng Nguyên Ái xuống, phía là áo lót màu trắng, kiểu dáng đơn giản, thậm chí ngay cả đóa hoa cũng có.

      Lăng Nguyên Ái xấu hổ che ngực mình lại, nếu như biết trước bị cởi sạch như vậy, tuyệt đối mặc chiếc áo lót quyến rũ nhất.

      Hoắc Nhật Ninh kéo hai tay Lăng Nguyên Ái xuống rồi tiếp tục kể lể:” tại trong gương lên bộ ngực xinh đẹp của người phụ nữ, bộ ngực của được bao bọc bởi áo lót mỏng, cho dù có vòng thép, có đệm lót, chỉ đơn giản như vậy lên bộ ngực xinh đẹp, cho dù là bàn tay đàn ông cũng có cách nào nắm hết.”

      chỉ có động tình, ngay cả hô hấp của cũng tăng lên, cách áo lót, hai bàn tay của giống như nắm giữ quả bóng da đùa giỡn hai bên ngực của , đem hai quả mềm mại từ trong nội y ra ngoài,”Chỉ cần nhàng kéo là có thể đem hai nụ hoa đỏ tươi xinh đẹp của ấy ra ngoài nội y, ở ngọn núi tuyết trắng chính là đóa hoa mai xinh đẹp, chỉ cần vừa tiếp xúc với khí, hoa mai nở rộ.”

      Đầu ngón tay thon dai kẹp điểm cứng rắn, vuốt ve cánh hoa xinh đẹp, theo động tác của mà đậm màu hơn, kiều diễm ướt át.

      “Thấy , dường như có kêu gọi hôn lên nó, Nguyên Ái, em có đúng ?” tay Hoắc Nhật Ninh nắm lấy bên ngực Lăng Nguyên Ái, ngón tay kẹp chặt nụ hoa của , tay cởi móc khóa áo lót phía sau, động chạm khiến áo rơi xuống, hai bầu ngực có gì trói buộc lộ ra bên ngoài.

      cần, nên như vậy……”Rất xấu hổ, đứng trước gương làm chuyện như vậy rất xấu hổ……Lăng Nguyên Ái xấu hổ mắt hơi híp lại, lén nhìn mình trong gương, cả người da thịt tuyết trắng đều ửng hồng, mặt tràn ngập ham muốn tình dục, nhìn mình như bị mê hoặc, người này là sao? Người này sao?

      cảm giác mình là nụ hoa đợi trở thành đóa hoa, nở rộ xinh đẹp, chờ đợi người hái xuống, cái nhìn này với người mập mạp trong gương buổi trưa là hai người hoàn toàn khác nhau, chẳng lẽ tất cả thay đổi cái nhìn đều bởi vì ?

      nâng cằm lên, để cho cả gương mặt cũng chiếu vào gương.

      “Chúng ta tiếp tục lên, có thể nhìn thấy gương mặt người phụ nữ, đôi môi đầy đặn, chóp mũi khéo léo, đôi mắt ti hí cong cong, lông mi dài, lông mày thanh mảnh, vừa xứng ở khuôn mặt ấy, mỗi thử đều vừa đúng, hợp thành gương mặt thích nhất.”

      Thích nhất…. thích gương mặt ?

      “Nhưng ấy còn có hai cằm.” Lăng Nguyên Ái được tự nhiên, lúc trước mang thai, đừng là hai cằm, cằm lúc nào cũng nhọn, dáng vẻ bây giờ mơ hồ toàn là thịt.

      “Cằm đôi thế nào, em thấy nó đáng sao?” Hoắc Nhật Ninh trêu chọc thịt dười cằm , hình như rất giống tơ lụa mềm mại nhất thế giới, lại vuốt ve,”Em xem, phải nó rất hợp với tay sao?”

      Lăng Nguyên Ái nhìn về phía gương xung quanh, hình như…….dường như……Rất đáng .

      Nhìn khóe miệng Lăng Nguyên Ái từ từ lên nụ cười, Hoắc Nhật Ninh biết mình thành công, vẫn cảm thấy Lăng Nguyên Ái quá gầy, trước kia ăn thế nào cũng béo, khó có được thời điểm ép mập lên, mỗi tối ngủ đều vuốt ve bụng mềm mại của , có cảm giác rất thành tựu.(HNH: Đương nhiên là thành tưu, khổ công cày cấy mà*toát mồ hôi*)

      “Em xem người phụ nữ này có phải rất đẹp hay , chút cũng xấu.”

      Hai người cùng nhìn về gương, tầm mắt chạm nhau trong gương, xấu hổ gật đầu.

      “Có thể trả lại quần áo cho em ?” Chỉ mặc chiếc quần lót đứng trước gương, ánh đèn lại sáng như vậy, rất xấu hổ nha!

      “Bà xã, trấn an trái tim của em, chẳng lẽ em nên an ủi em của ông xã chút sao?” cúi đầu, ghé sát vào lỗ tai , dán lên những cái hôn vụn vặt.

      em?” phải là con sao? em ở đâu ra?

      em này phải là người, đem lửa nóng áp lên mông , để cho cảm nhận được động tình.

      giống như bị điểm huyệt, mặc cho tay kéo xuống khối vải cuối cùng người , thân thể trần trui lên trong đôi con người đen láy, trong bóng tối đốt lên ngọn lửa.

      Lần này, mặt Lăng Nguyên Ái càng đỏ hơn.

      Từ sau lần trước được Hoắc Nhật Ninh an ủi, Lăng Nguyên Ái bắt đầu an tâm, tiếp tục làm con sâu gạo ngồi ăn chờ ngày sinh, nhưng phát , sớm bái bái với cuộc sống như thế.

      Mang thai vào khoảng tháng thứ năm – chậm hai tháng so với phụ nữ có thai, rốt cuộc Lăng Nguyên Ái bắt đầu có phàn ứng mang thai.

      Hoắc Nhật Ninh ngủ mơ mơ màng màng, giống như có cái gì đó từ người đè qua, vừa mở mắt ra nhìn thấy bóng lưng vợ cuống quít chạy vào phòng tắm, sau đó truyền tới những tiếng nôn mửa.

      “Ọe….”

      Lúc này mới hốt hoảng từ giường nhảy xuống, chạy vào phòng tắm, nhìn thấy vợ ngồi gạch men lạnh như băng tay ôm bồn cầu bằng sứ buông, vội vàng ôm lấy thân thể .

      “Đừng ngồi đất, rất lanh, có đỡ hơn chút nào ? Có phải ăn đồ gì sạch ?” Hoắc Nhật Ninh vỗ lưng giúp , nghĩ lại bữa ăn tối qua, kể từ lần mập lên gây mùi thuốc súng kia, mặc dù Hoắc Nhật Ninh bày tỏ để ý, nhưng Lăng Nguyên Ái bắt đầu khống chê ham muốn của bản thân với thức ăn – hơn nữa còn mang đầu bếp đặc biệt của Lăng gia tới, giúp chuẩn bị những món ăn dinh dưỡng và ăn vặt.

      Rốt cuộc cũng khống chế được thể trọng tăng vọt của , gần đây bụng lớn lên rất nhanh, vậy mà ăn thế nào tứ chi cũng mập lên, Hoắc Nhật Ninh cảm thấy có phải gầy quá rồi ?

      “Ọe….” Lăng Nguyên Ái đè xuống nút xả bồn cầu, cuốn những thứ vừa nôn hôi chua, nhưng thân thể vừa động dạ dày cuộn lại, tiếp tục gục đầu bồn cầu, nôn biết trời đất gì.

      Hoắc Nhật Ninh cau mày, cảm thấy cứ như vậy phải là biện pháp, kéo khăn trong phòng tắm đệm phía dưới Lăng Nguyên Ái, ra bên ngoài cầm điện thoại di động của mình.

      “Alo, ai đấy, dám quấy rầy mộng đẹp của ông, muốn sống à!” Điện thoại vừa kết nối, tiếng Âu Dương Cổ Nguyệt kêu la mang nồng đậm buồn ngủ truyền đến.

      “Là tôi.”

      “Nhật Ninh? Lão Đại của tôi ơi, cậu có biết tại là mấy giờ , năm giwof rưỡi, mới năm giờ rưỡi! Cậu là hồn ma à mà dậy sớm vậy.” Âu Dương Cổ Nguyệt hầm hè, nhưng vẫn ngắt điện thoại, ai bảo bọn họ là em kết nghĩa đây.

      Hoắc Nhật Ninh them quan tâm tại là mấy giờ, quan tâm nhất chính là vợ của nôn đến mức thở nổi,”Buổi sáng Nguyên Ái bắt đầu nôn mửa, nguyên nhân là gì?” trực tiếp vấn đề chính.

      Nguyên Ái……Nguyên Ái là người nào? Âu Dương Cổ Nguyệt sửng sốt hồi mới nhớ tới hiên tại người an hem này có bà xã, em.”Đây là phản ứng khi mang thai, mỗi phụ nữ mang thai đều phải trải qua, nghĩ tới bình thường vợ cậu phản ứng chậm chạp, ngay cả phản ứng khi mang thai cũng chậm hơn hai tháng so với phụ nữ mang thai khác.”

      “Nguyên nhân là gì?”

      Mẹ nó! tốt nghiệp lâu như vậy mà tại có người đến kiểm tra kiến thức chuyên nghiệp của .

      “Nguyên nhân của phản ứng khi mang thai có rất nhiều, phần lớn là sau khi mang thai, cuống rốn cung cấp chất dinh dưỡng cho phôi thai từng lớp tế bào sản sinh lớp lông mao kích thích tuyến sinh dục, loại kích thích này bắt đầu xuất ở ngày mang thai thứ bốn mươi, chu kì mang thai tăng lên, huyết dịch dạ dày tăng lên, có thể kích thích dịch dạ dày gây nôn mửa. Chỉ số kích thích càng cao, tình trạng nôn mửa càng nghiêm trọng, chỉ số kích thích cao nhất khi mang thai vào tháng thứ hai, sau đó giảm dần vào tháng thứ ba, còn trường hợp nữa, đó là chu kì mang thai vào tháng thứ sáu đến tháng mười hai là thời kì chỉ số gây nôn mửa cao nhất.”

      “Mỗi người có tình huống khác biệt, bà xã của cậu hiển nhiên là gần đây mới sinh ra lông mao kích thích tuyến sinh dục, cho nên dẫn tới buồn nôn, tượng nôn mửa nghiêm trọng, cũng chính là phản ứng có thai, loại phản ứng này tùy mỗi người mà mức độ nặng đồng nhất, thi thoảng nôn mửa, nặng thể ăn gì hoặc nếu ăn nôn ra hết. Ngoài nguyên nhân , sau khi mang thai hooc mon sản sinh rất nhiều, vỏ đại não của phụ nữ có thai giảm kích thích hưng phấn, quá trình kích thích bị ức chế, dẫn đến chức năng thần kinh mất cân đối, cũng có thể dẫn tới nôn mửa, ngoài ra, phụ nữ có thai hay lo lắng, sợ hãi cũng có thể dẫn tới phản ứng mang thai.”

      Đại não Hoắc Nhật Ninh ghi nhớ nhanh những kiến thức chưa từng tiếp xúc qua,”Có biện pháp gì để giảm bớt triệu chứng?”

      “Bởi vì thân thể phụ nữ có thai rất đặc thù, chúng tôi cầu phụ nữ có thai sử dụng thuốc, điều duy nhất có thể làm là nhẫn nại! gắng hết sức để cho tâm tình thoải mái, khiến cho ấy nghĩ nhiều tới đứa bé, giảm bớt áp lực nôn mửa trong lòng . Ngoài ra việc lựa chọn nguyen liệu nấu ăn cũng có trợ giúp nhất định, đồ ăn có tác dụng giảm bớt phản ứng có thai, vị chua có thể giúp làm ổn dạ dày….”

      Âu Dương Cổ Nguyệt mọt tràng, nhưng tương đối vô ích, lại còn chỉ có thể nhịn! Ở thời điểm Âu Dương Cổ Nguyệt thao thao bất tuyệt Hoắc Nhật Ninh ngắt điện thoại.

      “Alo. Alo! Nhật Ninh, cậu có nghe mình ?” Trả lời Âu Dương Cổ Nguyệt là tiếng tút tút tút.

      Mặc dù tìm hiểu hết các loại sách, nữ đầu bếp cũng phối hợp sửa đổi thực đơn, nhưng sức mạnh tình dành cho đồ ăn của Lăng Nguyên ái càng ngày càng ít, có lúc chỉ ngửi thấy mùi thịt, chạy thẳng vào phòng vệ sinh nôn cả buổi sáng, có thể ăn duy nhất là khoai tây xào chua và ô mai, nhưng món này có nhiều chất dinh dưỡng, lần này hành hạ chỉ có Lăng Nguyên Ái mà còn cả Hoắc Nhật Ninh.

      tỉnh lại, gối bên cạnh thấy người, liền thẳng vào phòng vệ sinh, quả nhiên nhìn thấy LĂng Nguyên Ái nằm bồn cầu, bụng của càng lúc càng lớn, nhưng thể trọng lại dần, thấy vậy Hoắc Nhật Ninh rất đau lòng.

      xin lỗi, em làm thức giấc.” Khuôn mặt nho thon gầy áy náy gượng cười yếu ớt, làm gì còn cằm đôi nữa, cũng gầy vòng lớn rồi.

      ôm lấy Lăng Nguyên ái, để cho súc miệng, ra khỏi phòng vệ sinh,”Em ngủ tiếp , ngủ cùng em.”(oa oa oa , cảm động *long lanh*)

      Lăng Nguyên Ái rúc vào ngực Hoắc Nhật Ninh, ngửi mùi xạ hương nhàn nhạt của đàn ông người , khóe miệng cười nhợt nhạt, mặc dù bị giày vì, ăn được gì, nhưng vừa nghĩ tới trong bụng là con của mình và , Lăng Nguyên Ái cảm thấy rất hạnh phúc, đây là cảm giác cốt nhục tương dung.

      Phản ứng có thai của Lăng Nguyên Ái đến tháng thứ sáu mới cải thiện, trải qua ba tháng cuộc sống như địa ngục, rốt cuộc Lăng Nguyên Ái lại tay trái cầm trà sữa chân trâu, tay phải cầm bánh kem dây tây thoải mái qua ngày, nhưng bụng của càng lớn, những vấn đề khác cũng theo đó mà kéo đến.

      Ví dụ như nội tạng bị đẩy lên , tim, phổi bị chèn dẫn đến khó thở, dạ dày bị đè ép dẫn tới chán ăn, ví dụ như thắt lưng cứng ngắc đau nhức, chân dưới phù nề.

      Mà vấn đề Lăng Nguyên Ái cực kì khó chấp nhận được là xuất tượng dãn mô liên kết, những vằn đỏ tím bắt đầu xuất , mặc dù bây giờ có các sản phẩm dưỡng da giành cho người mang thai, nhưng mỗi lần nhìn thấy những đâu vết này lòng lại nổi lên hồi bi thương.

      Hoắc Nhật Ninh từ phòng tắm ra ngoài, nhìn thấy vành mắt vợ mù quáng hướng về phía gương,”Thế nào, có phải bảo bảo đá em ?” Mặc dù biết nguyên nhân, Hoắc Nhật Ninh cố sang chuyện khác.
      Phong nguyet thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 14 :

      "Những thứ này, những thứ này, cả những thứ này, dù thế nào cũng vẫn xấu.” Lăng Nguyên Ái cau mày, chỉ vào những vết rạn bụng mình, thực ra tình huống cũng nghiêm trọng như Lăng Nguyên Ái lo lắng, chẳng qua là mấy vết rạn da, nếu nhìn kĩ thấy, nhưng là phụ nữ, luôn luôn để ý mỗi chi tiết cơ thể,

      “Để cho xem chút, đâu, nhìn nó rất đáng .”

      Hoắc Nhật Ninh cúi đầu đưa mắt nhìn bụng lớn của vợ, mấy tháng gần đây to lên rất nhanh, hoạt động cũng thường xuyên hơn, hai vợ chồng cũng càng ngày càng cảm nhận được tồn tại của bảo bảo.

      Hoắc Nhật Ninh nửa đẩy nửa ôm vợ đến nằm giường, chuẩn bị xoa bóp chân bị phù của , đột nhiên cúi người hôn những vết rạn kia,” Đừng lo lắng, nhìn chúng nó rất đáng .”

      Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lăng Nguyên Ái, nghe nhưng lời âu yếm, mỗi ngày Lăng Nguyên Ái oán trách, ra là làm nũng, hi vọng được ông xã chú ý nhiều hơn.

      tại hai chân gác lên hai chân của , bàn tay của hai chân từ từ nắn bóp, giống như người chồng bình thường, đau lòng nhìn vợ của mình,

      Mỗi lần nghĩ như vậy, trái tim Lăng Nguyên Ái cũng trở nên ấm áp.

      Hoặc là lựa chọn của ba là chính xác, mặc dù cho tới bây giờ chưa làm nghi hoặc của , nhưng nếu như hai người cứ sống thoải mái như vậy cả đời, dường như cũng rất hạnh phúc.

      Mang thai vào tháng thứ chín, cách ngày sinh càng gần Hoắc Nhật Ninh lại càng bận rộn.

      Lăng thị gần đây bắt đầu bán ra mấy khu dân cư cao cấp, từ khi tiếp quản Lăng thị cả người Hoắc Nhật Ninh ngập đầu trong công việc, mỗi buổi sáng rời khỏi nhà lúc Lăng Nguyên Ái còn ngủ, buổi tối khi trở về Lăng Nguyên Ái còn thức, trừ thời gian ngắn ngủi ôm nhau ngủ, hai người hầu như nhìn thấy mặt nhau.

      Thuận tiện cho việc đẩy mạnh tiêu thụ các căn nhà trong khu dân cư, Lăng thị mời công ty quan hệ công chúng Diêu Tình thay mặt công ty xử lý hoạt động lần này, cũng vì vậy mà tin đồn đủ kiểu về Hoắc Nhật Ninh và Diêu Tình càng nổi lên. mặc dù mỗi lần nhìn thấy đều có cảm giác vui nhưng dựa vào tin tưởng của với Nhật Ninh Lăng Nguyên Ái cũng cho rằng nhưng tin đồn này buồn cười, chính miệng với có bạn , mà lựa chọn tin tưởng .

      Mỗi ngày hoạt động của Lăng Nguyên Ái cũng chỉ là làm bạn với người giúp việc ra ngoài tản bộ, giúp sinh đẻ dễ hơn, còn phần lơn thời gian đều nằm ở trường kỉ của ban công nghỉ ngơi, chỉ có điều tụ họp trà chiều nửa tháng lần của mấy chị em đều bỏ lỡ.

      nhàng từ chối cầu theo của nữ giúp việc, Lăng Nguyên Ái vác bụng chính tháng ngồi lên taxi, đến nơi tụ tập của bọn họ, phòng ăn của nhà hàng mới mở cửa, biết ông chủ tiền tài quá nhiều hay còn có độc đáo riêng, mỗi ngày phòng ăn quá mười hai giờ trưa mới mở của buôn bán, hơn nữa đồ ngọt nhà hàng bọn họ ngon tới mức muốn nuốt lưỡi.

      Lăng Nguyên Ái vừa xuống taxi, đúng lúc này gặp Lãnh Diệp Tình từ hướng bên kia tới."

      "Tất cả mọi người đều đổi địa điểm đến nhà cậu tụ tập, hết lần này tới lần khác chịu nghe, còn vác bụng to chạy loạn khắp nơi." Mặc dù Lãnh Diệp Tĩnh vừa mở miệng là quở trách, nhưng cánh tay đỡ thắt lưng Lăng Nguyên Ái lại nhàng ngờ.

      Mặc dù mỗi lần Lãnh Diệp Tĩnh đều hỏi tại sao người khác lại khẩu thị tâm phi(nghĩ đằng nẻo), làm người phụ nữ ngay thẳng, nhưng chính ấy lại làm như vậy.

      "Nhà hàng này đồ ăn rất ngon, mình rất thèm ăn." Lăng Nguyên Ái cười, dù sao cũng biết Lãnh Diêp Tĩnh là người khẩu thị tâm phi.

      Lý Vắn Tuệ và Thương Quan Luyến Luyến ngồi ở vị trí cố định của các , dùng ấm trà lài.

      "Nguyên Ái, cậu đến rồi." Thượng Quan Luyến Luyến lôi kéo Lăng Nguyên Ái tới ngồi bên cạnh mình, chắc lại muồn sờ sờ bụng Lăng Nguyên Ái, từ lần trước sau khi sờ bụng Lăng Nguyên Ái cảm nhận được đứa bé đạp, Thượng Quan Luyến Luyến tựa như bị nghiện, chỉ cần Lăng Nguyên Ái ở gần, nhất định phải sờ bụng .

      "Nguyên Ái, cậu thích nhất bánh ngọt Pháp, mình gọi giúp cậu rồi.... ..." Lý Văn Tuệ vẫn là người dịu dàng nhất, quan tâm nhất, đem bánh ngọt đến trước mặt Lăng Nguyên Ái, để cho ăn dễ dàng hơn. Chẳng qua hôm nay nhìn Lý Văn Tuệ có chút khác thường, nhìn về phía Lăng Nguyên Ái muốn lại thôi, đôi môi mấp máy yên tâm.

      "Văn Tuệ, mình cậu nhất." Lăng Nguyên Ái tặng nụ hôn gió to, bánh ngọt ở đây do chính chủ nhân của của nhà hàng ba sao này tự tay làm, hơn nữa số lượng mỗi ngày có hạn, đến chậm được ăn.

      "Luyến Luyến, Nhật Ninh với mình cậu và Giang Mạch Nhiên bắt đầu qua lại, có , tại sao thấy cậu nhắc tới?" Lăng Nguyên Ái vừa ăn, vừa đặt câu hỏi, ra phải nghe được tin đó từ Hoắc Nhật Ninh, gần đây bọn họ cả thời gian ở gần nhau lâu chút cũng có, làm sao có thể bàn tán tin tức này, đương nhiên là nghe được tin này từ miệng Âu Dương Cổ Nguyệt.

      "Khụ, khụ, khụ ....!" Thượng Quan Luyến Luyến bị sặc nước trà, nghĩ bản thân che giấu như vậy mà vẫn bị các ấy phát .

      "Luyến Luyến, vậy là sao?" Lý Văn Tuệ đồng ý cau mày, lúc mới đầu Thượng Quan Luyến Luyến theo đuổi Giang Mạch Nhiên đồng ý, hai người bất kể là khí chất hay tính tình mà , kém nhau quá nhiều, căn bản cùng thế giới, thế mà lại ở chung chỗ.

      "Nhớ uống thuốc tránh thai, nếu muốn giống như thế này!" Lãnh Diệp Tĩnh chỉ vào bụng Lăng Nguyên Ái, tốt bụng nhắc nhở Thượng Quan Luyến Luyến, Giang Mạch Nhiên cũng phải là hòa thượng ngồi , hai người nam nữ trưởng thánh ở chung chỗ có xảy ra chuyện gì mới là lạ.

      "Tại sao mình, mình đây là mua vé trước sau đó mới lên xe nha." Lăng Nguyên Ái bảo vệ con mình, để cho nó "còn tuổi" lại bị Lãnh Diệp Tĩnh kì thị.

      " phải là kết tinh của tình , phải là sau khi kết hôn sinh con có gì khác nhau?" Lãnh Diệp Tĩnh lạnh lùng .

      Cho đến bây giờ vẫn hiểu rốt cuộc ba mẹ Lăng Nguyên Ái nghĩ như thế nào, ban đầu buộc Lăng Nguyên Ái kết hôn với Hoắc Nhật Ninh, khác gì đẩy Lăng Nguyên Ái vào hố lửa, ngay cả bác Lăng thương trường là Lão Hồ Ly cũng bị tên Hoắc Nhật Ninh sói đội lốt cừu lừa?

      "Diệp Tĩnh, ít chút." Lý Văn Tuệ ngăn cản Lãnh Diệp Tĩnh thêm gì nữa, Diệp Tĩnh chỉ nhún nhún vai, uống cà phê của mình.

      phải kết tinh tình ........Lãnh Diệp Tĩnh về con của ư? Mặc dù dám chắc Hoắc Nhật Ninh coi đứa bé này ra sao, nhưng kể từ khi mang thai tới nay, Lăng Nguyên Ái khẳng định thích người đàn ông ba mẹ lựa chọn cho , thích Hoắc Nhật Ninh!

      "Diệp Tĩnh, có phải cậu biết chuyện gì .... ..." biết giọng của run run, cũng biết muốn tốt cho bản thân và con, nên tiếp tục đề tài này, nhưng mà....... rất muốn biết đối với có giống như đối với .

      " có gì, Nguyên Ái, đừng nghe Diệp Tĩnh bừa." Lý Văn Tuệ vỗ vỗ vai Nguyên Ái an ủi,"Đừng khẩn trương, có chuyện gì xảy ra, chúng ta tiếp tục về chuyện của Luyến Luyến và Giang Mạch Nhiên, hôm nay nhất định phải hỏi cho ra chuyện của bọn họ ở chung chỗ là sao, cậu có đúng ?"

      Hai mắt Lăng Nguyên Ái nhìn chăm chú vẻ mặt Diệp Tĩnh,"Diệp Tĩnh, cậu chưa bao giờ dối, cậu cho mình biết ?"

      Lãnh Diệp Tĩnh nhìn sắc mặt trắng bệch của Lăng Nguyên ái và vẻ mặt của Lý Văn Tuệ phản đối ra , khó xử, phiền não lấy từ trong túi hay mang bên mình điếu thuốc vị Bạc Hà - loại dành cho nữ giới.

      "Diệp Tĩnh, Nguyên Ái mang thai, cậu chú ý chút." Lý Văn Tuệ biết loại thuốc lá này giống với những loại thuốc lá khác, nhưng vân phải nhắc nhở Lãnh Diệp Tĩnh chỉ cần là khói thuốc đều tốt.

      "Văn Tuệ, cậu , mình muốn Diệp Tĩnh cho mình biết, Diệp Tĩnh, cậu cho mình biết được hay , cậu là người thẳng thắn nhất trong số chúng ta, cũng là người thoải mái nhất, cậu cũng phải là người phụ nữ khẩu thị tâm phị, dây dưa dứt, cậu cho tớ biết được hay ?"
      Lăng Nguyên Ái cau mày, vừa rồi bụng co rút chút, đau quá.

      "Nguyên Ái, cậu sao chứ?" Tay của Luyến Luyến đặt bụng Lăng Nguyên Ái, ràng cảm giác được vừa rồi bụng co rút. Lăng Nguyên Ái cau mày lắc đầu, tầm mắt chưa từng rời khỏi người Diệp Tĩnh, đôi mắt ngập nước giống như , xin cậu, van xin cậu, cho mình biết .... ....

      Rốt cuộc Lãnh Diệp Tĩnh nhìn được, vỗ mạnh xuống bàn,"Văn Tuệ, chuyện như vậy trước sau gì Nguyên Ái cũng biết, đau dài bằng đau ngắn, nên để cho cậu ấy thấy bộ mặt của tên đàn ông kia tốt hơn. Nguyên ái, đàn ông thôi mà, ngoài đường còn rất nhiều, với nhân sắc như cậu, gia cảnh, cần gì phải lo có người thích cậu, cậu!"

      Lăng Nguyên Ái gật đầu, bày tỏ rằng hiểu, chờ Diệp Tĩnh xong rồi tính.

      "Vừa rồi mình và Văn Tuệ lái xe qua đây, khi qua khách sạn Lệ Tinh, đúng lúc gặp chồng cậu với bạn thời đại học của ta Diêu Tình do dự ở cửa, sau đó hai người cùng vào khách sạn, mình cũng Văn Tuệ vào, thấy bọn họ cùng vào căn phòng." Lãnh Diệp Tĩnh dùng tốc độ nhanh nhất có thể kể lại, xong nhìn thấy sắc mặt Lăng Nguyên Ái càng lúc càng trắng.

      "Nguyên Ái, có lẽ giống như mình và Diệp Tĩnh nhìn thấy, cậu trở về hỏi Hoắc Nhật Ninh, khả năng là hiểu lầm gì đó."

      "Ừm, đừng lo lắng, mình sao." có việc gì.... ..... Chuyện gì cũng có.

      Lăng Nguyên ái tỏ ra có việc gì ngồi chuyện phiếm với các , sau đó từ chối Lý Văn Tuệ đưa về, tiện tay vẫy chiếc taxi về nhà.

      Vừa lên xe, rời tầm mắt khỏi bạn bè, nước mắt của Lăng Nguyên Ái theo hốc mắt chảy xuống.

      "Tiểu thư, đừng khóc, chưa cho tôi biết muốn đâu?" Lái xe taxi giống như bà tám, nhìn thấy Lăng Nguyên Ái khóc liền khóc.

      "Bác tài, tôi muốn bao chiếc xe này." Lăng Nguyên Ái lấy xấp tiền trong túi mang theo bên minh đưa ra trước mặt lái xe.

      "Tiểu thư, với số tiền này của có thể thuê được vài ngày đó, muốn đâu, tôi nhất định đưa đến nơi an toàn." Lãi xe vỗ ngực hào phóng .

      "Tôi muốn đến khách sạn Lệ Tinh."

      "Được, tiểu thư, ngồi yên nha."

      Xe quay đầu, chạy như bay đến khách sạn Lệ Tinh, Lăng Nguyên ái cầu lái xe dừng xe tại vị trí đối diện bên kia đường, ngồi trong xe, nhìn chằm chằm cửa khách sạn Lệ Tinh.

      "Tiểu thư, xuống xe sao? Tôi nhận tiền của , nhất định ở đây chờ , yên tâm!" Lái xa nhìn vẻ mặt tái xanh của Lăng Nguyên Ái, tới những nơi như thế này nhất định là bắt gian, nhìn bụng vị tiểu thư này lớn, đáng thương.

      Lăng Nguyên Ái lên tiếng, ngẩn ngơ nhìn của khách sạn.

      cần, ngàn lần cần cho nhìn thấy, cần.... ....Cho dù là lừa dôi cũng được, ngàn vạn lần đừng để cho phải nhìn thấy.

      Quá 15 phút.......30 phút.... ...... .... giờ.... ...... giờ nữa trôi qua.... ...(*lâu thía*)

      Khi sắc trời ngả màu, rốt cuộc cũng đợi được bóng dáng quen thuộc kia, còn có, bên cạnh cái bóng kia là bóng dáng người khác.

      trong lòng người đànnông, vui vẻ ôm nhau rời khỏi khách sạn, bắt taxi nghênh ngang rời .

      Từng giọt nước mắt giống như chân trâu, chảy dài gương mặt Lăng Nguyên Ái, trong mắt có đau thương, nhìn mọi vật đều .

      "Tiểu thư, người đàn ông kia là chồng ? Đáng xấu hổi, người đàn ông như vậy gặp phải báo ứng!" Lái xe taxi nhìn vẻ mặt Lăng Nguyên Ái thấy càng ngày càng thích hợp,"Tiểu thư, khỏe sao?"

      "Bệnh viện.... .........Đưa tôi bệnh viện.... ........" Dưới chỗ ngồi, biết từ khi nào, ướt sũng mảng lớn rồi.

      Lái xe phản ứng rất nhanh chạy tới bệnh viện gần nhấy.

      Hai mắt Lăng Nguyên Ái trống rỗng nhìn phong cảnh ngoài phố vụt qua như bây, hai ta ôm chặt bụng co rút.

      Con , ngàn vạn lần phải cố gắng, là mẹ tốt, mẹ mạo hiểm mang con ra ngoài, mẹ còn gì, con , nhất định phải chịu đựng, cần rời bỏ mẹ.......

      Rất nhanh Lăng Nguyên Ái được đưa vào phòng cấp cứu, lái xe đặc biệt nhiệt tình, vội vội vàng vàng đưa Lăng Nguyên Ái , vẫn quên tìm điện thoại di động của Lăng Nguyên Ái gọi điện cho người nhà .

      Nhận được điện thoại, người đầu tiên đến phải bà Lăng, bà du lịch hai ngày đêm ở suối nước nóng, cũng phải Hoắc Nhật Ninh, di động của bị ướt, có cách nào sử dụng được.

      Người đến đầu tiên, vẫn là người dạy dỗ con nghiêm khắc nhất Lăng Thiên Tường.

      Lăng Nguyên Ái sinh non, đứa bé ra đời sớm hơn so với dự tính hai tuần, quá trình sinh nở rất thuận lợi, hình như đứa bé biết mẹ gặp phải mối nguy hiểm lớn, nên rất nghe lời, khiến cho Lăng Nguyên Ái mất quá nhiều sức ngoan ngoãn ra ngoài.

      bé trai cực kì đáng , mặc dù là sinh non nhưng rất khỏe mạnh, vừa mới lọt lòng nặng 3.5kg, trách được bụng Lăng Nguyên ái lại lớn như vậy.
      Lăng Thiên Tường vẫn ở bên cạnh chăm sóc con , thậm chí vào phòng sinh với , nắm tay giúp vượt qua khó khăn, thời điểm nghe được tiếng khóc của cháu ngoại, hai mắt của người mới làm ông ngoại rưng rưng.

      Vội vàng nhìn qua con trai, thể lực Lăng Nguyên ái cạn kiệt hôn mê bất tỉnh, trước khi ngất , giọng hàm chứa nước mắt cầu xin ba mình:"Ba ba, con muốn ly hôn."
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :