1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ông xã phải được dỗ dành - Bạo Táo Đích Bàng Giải (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lamhang

      Lamhang New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      17
      Tần hoài với sở vận kiểu môn đăng hộ đối nên quen nhau nhưng xem ra mắt nhìn của me con tần hoài cũng k chuẩn vì sở vận bản chất tham lam nông cạn lộ , mà sao thấy 2 tiểu thư trong truyện này gd giàu có học cao mà cư xử thiếu văn hoá thấy , ăn học cho lắm chả biết để làm gì
      đem người vậy vô nhà k khác nào dẫn sói vào, sau này rủi bất hoà hay gì thế nào cũng phản bội
      haimap2346 thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 62


      Mặc dù là cuối tuần nhưng biết người già và trẻ con phải ngủ sớm nên Tần Qua và Ngô Đồng cũng về sớm.

      Tần Hoài đưa mắt nhìn trai và chị dâu rời rồi mới giúp Sở Vận mở cửa xe.

      đưa em về sao?” Sở Vận hỏi dò.

      “Em lái xe đến mà.”

      “Vậy lần sau … đến đón em được ?” Sở Vận đứng trước cửa xe, mắt nhìn Tần Hoài muốn chia tay.

      “Sau này hãy .” Tần Hoài trả lời thẳng.

      Sở Vận biết Tần Hoài phải là bạn trai tiêu chuẩn, nhưng có cách nào khác đâu? Người đàn ông thành đạt thường bận rộn, dù sao cũng tốt hơn mấy tên công tử chơi bời trác táng.

      “Vậy em về trước nhé, hôm nào chúng ta gặp sau.” Sở Vận cho Tần Hoài cái hôn tạm biệt.

      đường cẩn thận.” Tần Hoài đóng cửa xe.

      “Tạm biệt.” Sở Vận cười vẫy vẫy tay, khởi động xe rời khỏi biệt thự nhà họ Tần.

      Tần Hoài nhìn đèn xe của Sở Vận dần biến mất nơi góc rẽ, lúc này mới quay về biệt thự. Trong đầu nhớ lại cuộc chuyện trong thư phòng với trai.

      “Khi phát mình thích chị dâu chú, hận thể 24 giờ ở chỗ cùng ấy. Nếu phải là sợ cho ấy làm ấy vui cho ấy ở nhà luôn rồi.”

      “Đưa Phi Phi học cũng là do chị dâu đề nghị ạ?” Tần Hoài hỏi.

      “Đúng vậy đó, ấy nếu còn chuyên quyền độc đoán, ấy ly hôn với .” Thực ra bà xã tức giận, nhưng mà bà xã tức giận muốn mình đưa đơn thỏa thuận ly hôn. Cái đơn thỏa thuận ly hôn này có ba trang, sao có thể tùy tiện mà đưa ra được.

      “Trước kia … sao em và ba mẹ thế nào cũng nghe?”

      “Sao có thể giống nhau cơ chứ.”

      Có gì mà giống? Sao chị ấy lại làm được cơ chứ. Chị dâu có thể chữa khỏi di chứng cho trai, sao họ lại thể. Chị dâu có thể làm Phi Phi chuyện, sao họ lại thể.

      “Đây là khác nhau giữa tình thân và tình sao?” Tần Hoài hỏi.

      thế nào bây giờ nhỉ, chính cũng biết chuyện gì xảy ra.” Tần Qua đại khái “Tóm lại là, nếu muốn thay đổi điều gì đó, vì vợ của , vui vẻ và cố gắng làm theo.”

      “Dù cho đó là việc thích?”

      “Vợ bắt buộc làm điều thích.” Tần Qua ngừng khoe ân ái “Giống như chủ động thay đổi, chỉ cần thấy ấy cười là biết mình làm đúng.”

      “Thích người tự nhiên vì ấy mà thay đổi.” Tần Hoài nhớ đến câu trong cuốn sách nào đó.

      sai.” Tần Qua vỗ đùi, cảm thấy em trai là hiểu mình.

      ---

      Xe rời khỏi Hoàn Sơn Phỉ Thúy, Ngô Đồng hơi do dự rồi với Tần Qua “Mẹ hình như rất thích bạn của Tần Hoài.”

      ta phải người tốt đâu, sau này em đừng tiếp xúc nhiều với ta.” Tần Qua dặn dò.

      “A??” ràng Ngô Đồng bị bất ngờ.

      ta đúng là đồ hay làm ra vẻ, tự cho mình là đúng, chuyện quanh co lòng vòng, tham lam lại còn háo danh.” Tần Qua độc mồm độc miệng “ vậy lại còn xấu xí nữa chứ.”

      Ngô Đồng thấy bất ngờ vì Tần Qua có thể ác miệng như vậy “ Sở Vận đó ràng rất xinh đẹp mà.”

      “Khuôn mặt rất đáng ghét.”

      “Dù sao ấy cũng là bạn của em trai đó.” Ngô Đồng dở khóc dở cười.

      “Mặc dù muốn thừa nhận, nhưng mà hình như mắt của em trai … có vấn đề.”

      Ngô Đồng bị lời của Tần Qua làm cho bật cười, cuối cùng những uất ức vì bị Sở Vận o ép trong tối nay cũng vơi dần.

      “Em thấy … Sở Vận đó rất để ý đến việc có vào Tần thị làm hay đó.” Khi Sở Vận dò hỏi, mặc dù Ngô Đồng nhưng ý tứ của ta, Ngô Đồng hiểu .

      ta cho rằng mình hỏi rất khéo sao? Lúc đó ngoại trừ mẹ , chắc ngay cả Phi Phi cũng biết tâm tư của ta.” Tần Qua châm chọc “Còn chưa vào cửa nhà họ Tần nữa đâu, tướng ăn cũng khó nhìn.”

      “Vậy … về Tần thị làm sao?” Ngô Đồng hỏi cẩn thận.

      Phía trước là đèn đỏ, Tần Qua đạp phanh, quay đầu nhìn Ngô Đồng “ đâu, từ khi tham gia quân ngũ, quyết định thừa kế Tần thị.”

      “Lúc và Tần Hoài năm tuổi, ba cho mỗi người 5% cổ phần. Sau này học trường quân đội, Tần Hoài học quản lý, trong nhà phân công ràng.”

      rất lâu về nhà, Tần Hoài học xong về công ty giúp ba . Chú ấy rất có năng lực ở phương diện kinh doanh, giống như rất có năng khiếu về súng ống đạn dược.” Tần Qua cười .

      “Đèn xanh kìa.” Ngô Đồng nhắc.

      Tần Qua lại nổ máy xe “Tần Hoài làm rất tốt, mới có mấy năm mà chú ấy làm giám đốc. Ba lại cho chú ấy 10% cổ phần. Chuyện này ba cũng riêng với , biết ba muốn giao lại Tần thị cho Tần Hoài. Lúc đó cũng với ba, có ý kiến.”

      “Sau đó chúng ta kết hôn …” Tần Qua nhớ lại “Ba bỗng nhiên chuyển toàn bộ cổ phiếu trong tay ông cho , giờ là cổ đông lớn nhất của Tần thị.”

      “Vậy Tần Hoài …” Ngô Đồng cũng nghe trong các nhà giàu có danh giá, đáng sợ nhất là ganh ghét và ngờ vực lẫn nhau.

      “Tần Hoài biết, chuyện chuyển nhượng cổ phần là ba Tần Hoài làm cho ông.”

      “Người nhà … đối với rất tốt.” Ngô Đồng cảm động.

      biết.” Tần Qua mắt nhìn phía trước, đưa tay phải lặng lẽ nắm tay Ngô Đồng “Cho nên … nếu như mẹ có làm gì khiến em thoải mái, em cũng đừng để trong lòng.”

      “Mẹ đâu có làm gì khiến em thoải mái” Ngô Đồng vội vàng phủ nhận.

      “Mẹ bị người ta nịnh nọt quen nên có chút thanh cao ngạo mạn, trước đây thấy chuyện này là bình thường. Nhưng mà giờ thấy bà đối xử với em như vậy, lại thấy đau lòng.” Tần Qua áy náy.

      có mà. Chắc là do em … biết chuyện.”

      “Thực ra em đừng quá căng thẳng. Em muốn cái đó, muốn gì cũng sao, nếu mẹ tức giận … Tức giận có sao đâu? Dù sao em cũng đâu có sống chung với bà.” Tần Đại thiếu gian xảo .

      “Vậy nếu em tức giận sao?” Ngô Đồng cố ý hỏi.

      “Vậy em nể mặt đừng giận mẹ .” Tần Qua “Dù sao nếu có mẹ làm sao em tìm được ông xã tốt như chứ.”

      “Vậy có phải em cũng nên cám ơn chú Hai ?” Ngô Đồng cười hỏi.

      “Mặc dù muốn … nhưng mà cho cùng cũng phải cám ơn ông ta, cám ơn công ty của ông ta chút nữa phá sản.” Tần Qua rầu rĩ.

      Ngô Đồng trợn mắt nhìn Tần Qua nhưng khóe miệng che được ý cười.

      ---

      Ba mẹ Tần dỗ Phi Phi ngủ xong trở về phòng mình nghỉ ngơi.

      Ba Tần đặt điện thoại ở bàn tủ đầu giường, thấy điện thoại sáng lên cầm lên xem.

      (Ba, nhắc nhở mẹ chút!) – Tần Qua.

      Ba Tần hừ tiếng, mắng “Thằng nhóc thúi!”

      “Sao thế ông?” Mẹ Tần ngồi giường hỏi.

      có gì.” Ba Tần để điện thoại xuống, vén chăn ngồi vào giường, cùng mẹ Tần chuyện phiếm trước khi ngủ. “Bà cảm thấy Sở Vận thế nào?”

      “Rất tốt, xinh đẹp, hào phóng, giỏi giang, còn làm quản lý cho Sở thị nữa đó.” Mẹ Tần khen ngợi.

      “Vậy Ngô Đồng sao?”

      “Ngô Đồng?” Thái độ của mẹ Tần lạnh nhạt hơn rất nhiều “ , lúc trước vì muốn cho Tần Qua nhanh chóng kết hôn, tôi cũng chưa tìm hiểu kĩ con bé Ngô Đồng, tôi chỉ muốn theo lời bác sĩ Lý như vậy làm Tần Qua nhanh chóng bình phục.”

      “Bây giờ Tần Qua gần như bình phục hoàn toàn, bà lại ghét bỏ Ngô Đồng vì hoàn cảnh gia đình của nó?”

      phải.” Mẹ Tần giải thích “Mặc dù nhà con bé có hơi kém chút, nhưng mà Tần Qua cũng cưới rồi. Chỉ là, con bé Ngô Đồng này, thực biết giao tiếp chút nào, mỗi lần đến nhà đều quá câu nệ, được tự nhiên chút nào.”

      “Sao tôi cảm thấy chút nào vậy, tôi cảm thấy Ngô Đồng rất hào phóng, lễ phép, nhưng mà giống như Sở Vận lúc nào cũng nịnh nọt bà, đưa bà may quần áo do Mr Wang thiết kế.” Ba Tần chế nhạo.

      “Ngô Đồng là gia cảnh bình thường, mấy kiến thức đó chắc chắn bằng Sở Vận, tôi cũng đâu để ý mấy chuyện đó.” Mẹ Tần .

      “Nhưng sao tôi cảm thấy bà đối xử với Ngô Đồng rất lạnh nhạt?”

      “Từ khi con bé gả vào nhà họ Tần chúng ta nửa năm, nó đến nhà chúng ta được mấy lần?” Mẹ Tần hơi nóng “Nó chưa từng chủ động hẹn tôi dạo phố, uống trà hay spa thư giãn. Ông xem con dâu nhà người khác người ta như thế nào? Được, con bé tìm tôi tôi tìm nó. Tôi chủ động gọi điện hẹn nó nhưng nó lại đưa điện thoại cho Tần Qua để Tần Qua từ chối tôi. Tôi là mẹ chồng của nó, là người lớn trong nhà mà còn mặt nóng dán lên con bé … cái gì đó.” (Mặt nóng dán mông lạnh í)

      “Bà còn biết con trai bà, nó là người để người khác điều khiển hay sao?” Ba Tần hỏi (thực ra là cũng phải đâu).

      “…” Mẹ Tần cũng biết tính tình của con trai mình, nhưng vẫn có chút giận dỗi.

      “Với lại, lúc mới kết hôn, tính tình của Tần Qua như thế nào bà sao, chúng nó là liên hôn, còn phải bồi dưỡng tình cảm. Ngô Đồng vừa chăm sóc cho Phi Phi vừa phải quan tâm Tần Qua, còn đâu sức lực và thời gian để chú ý mẹ chồng nữa chứ.” Ba Tần khách quan phân tích.

      “…” Mặc dù biết những điều chồng đều đúng nhưng trong lòng mẹ Tần vẫn cứ thoải mái.

      “Bà còn nhớ, lúc Tần Qua kết hôn bà ?” Ba Tần hỏi “Bà , chỉ cần Ngô Đồng có thể làm Tần Qua và Phi Phi tốt hơn, bà còn muốn tạ con bé.”

      “Tôi …” Mẹ Tần cũng nhớ đến những lời mình , có chút được tự nhiên “Vậy … sau này tôi đối xử với con bé tốt hơn.”

      cần bà đối xử tốt với con bé, chỉ cần bà đừng làm mặt lạnh với nó là được rồi.” Ba Tần thấy vợ buông lỏng, “Với lại, Sở Vận còn chưa vào cửa đâu, bà đừng đối xử với nó như là con dâu rồi.”

      “Chuyện này phải là chuyện sớm hay muộn sao?” Mẹ Tần thèm để ý.

      “Bây giờ mấy đứa trẻ đương, chia chia hợp hợp là bình thường.”

      “Tần Hoài nhà chúng ta phải là người như vậy.” Mẹ Tần lắc đầu .

      “Tôi hi vọng nó như vậy.” Ba Tần cảm thán “Thằng nhóc Tần Hoài từ hiểu chuyện, nhiều chuyện nó làm phải vì chính bản thân nó thích mà vì nó cảm thấy đây là chuyện nó nên làm mà thôi.”

      “Ông có ý gì? Ông muốn là Tần Hoài thích Sở Vận sao?”

      “Chuyện của mấy đứa trẻ, chúng ta cần quan tâm quá.” Ba Tần cầm điện thoại di động, ấn ấn mấy cái rồi lại thả lên đầu giường “Thôi, chúng ta ngủ . Ngày mai còn dẫn Phi Phi ra ngoài chơi.”

      ---

      Đinh!

      Vừa bước vào nhà, Tần Qua nghe tiếng chuông tin nhắn kêu. lấy điện thoại ra nhìn, khóe miệng lập tức cong lên

      ( giải quyết) – Ba Tần.

      “Có chuyện gì mà vui vẻ vậy ?” Ngô Đồng cầm áo khoác treo lên.

      Tần Đại thiếu ngẩng đầu nhìn bà xã, mặc áo khoác, dáng người thướt tha, uyển chuyển của đều , Tần Đại thiếu lập tức cười xấu xa “Bà xã, hôm nay có Phi Phi ở nhà.”

      muốn làm gì?” Ngô Đồng lui về sau bước.

      Tần Đại thiếu cười hắc hắc hai tiếng, tay phải ném điện thoại di động, tay trái ném áo khoác, như sói ác nhào tới, ôm bà xã lăn vào ghế sô pha.

      buông ra coi.” Ngô Đồng uốn éo thân mình tránh cánh tay làm loạn của người đàn ông, người này càng ngày càng quá đáng, muốn làm bậy ở phòng khách sao?

      “Bà xã, chúng ta sinh em bé .”

      Ngô Đồng lập tức ngừng động tác giãy dụa, nhìn người đàn ông, hơi sửng sốt “Em bé?”

      “Con của chúng ta.” Tần Qua lặp lại.

      “Nhưng mà, chúng ta có Phi Phi rồi.”

      ”Phi Phi , con thích có em .” Tần Qua hôn lên môi Ngô Đồng.

      Ngô Đồng hé miệng, nhiệt tình đáp lại.

      Cuối cùng, ngay tại chỗ này, những gút mắc giữa Ngô Đồng và Tần Qua cuối cùng được gỡ bỏ. Mặc dù có lẽ Tần Qua cũng biết, bên trong Ngô Đồng vẫn còn vướng mắc này.


      Tác giả có lời muốn :

      Nhiều năm sau

      Con : Mẹ ơi con từ đâu đến.

      Ngô Đồng: Mẹ nhặt được …

      Con chạy tìm ba.

      Con : Ba ơi, mẹ là nhặt được con, vậy ba mẹ nhặt con ở đâu?

      Tần Qua: Chắc là ở phòng khách.
      Last edited: 4/11/18
      HienCitrine1412, Nun Kun, Parvarty39 others thích bài này.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Tác giả này đáng :v
      Vương Nhược Nhấthaimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Tần lão đại đòi lương!!!
      Chương 63


      Như thường ngày, Tần Đại thiếu lái xe Jeep làm.

      “Chào , lão đại.” Cũng giống câu chào hỏi thường ngày nhưng lại là vẻ mặt hết sức mừng rỡ, đây là của người phụ trách gác cổng-Tiểu Vương.

      “Ông chủ, đến rồi.” Cũng là câu chào hỏi, nhưng nụ cười so với ngày trước rực rỡ hơn nhiều, đây là của người phụ trách đổ rác-bác Lưu.

      “Ông chủ, hôm nay đẹp trai.” Đây là lời của nhân viên văn phòng, mỗi lần nhìn thấy đều bị dọa dám lời nào – Văn Bí.

      “Lão đại …” Tiếu Tử vừa trông thấy Tần Qua bước vào văn phòng, theo thói quen chào hỏi.

      “Hôm nay mọi người bị làm sao vậy?” Tần lão đại bị loạt nhân viên nhiệt tình chào hỏi mù mờ “Làm sao cả đám giống như mới hút thuốc phiện vậy?”

      “Có thể là vừa mới được nhận lương ạ.” Tiếu Tử phân tích.

      “Hôm nay là ngày phát lương?” Tần lão đại nghi ngờ.

      “Dạ, đúng vậy. Ngày 15 hàng tháng đều phát lương mà.” Tiếu Tử cũng vui mừng “Với lại, hôm nay chỉ phát lương mà còn phát thưởng cuối năm nữa, cho nên tất cả mọi người đều cao hứng.”

      “Thưởng cuối năm?” Tần Đại thiếu thầm “Ai là người chịu trách nhiệm phát lương?”

      “Bộ phận nhân ạ.”

      “Người đâu rồi?”

      “Đây ạ.” Tiếu Tử chỉ chỉ văn phòng quản lý nhân .

      Dưới ánh mắt khó hiểu của Tiếu Tử, Tần Qua gõ cửa văn phòng nhân .

      “Chào ông chủ.” Chị Trương thấy ông chủ chủ động đến tìm mình kinh ngạc thôi.

      “Ừ.” Tần Qua vào, kéo ghế ngồi đối diện chị Trương, do dự lúc rồi “Tôi nghe hôm nay phát lương và phát thưởng cuối năm.”

      Chị Trương thở dài, cực kì bất đắc dĩ “Giám đốc Tần, chuyện thưởng cuối năm hôm thứ hai đầu tuần tôi tìm xin chữ kí, có nhớ ?”

      “Có chuyện này hả?” Tần Qua cố gắng nhớ lại lúc lâu, chút ấn tượng đều có.

      “Giám đốc Tần, tôi cảm thấy làm ông chủ phải có trách nhiệm đối với mỗi chữ ký của mình.” Giọng của chị Trương nghiêm khắc hẳn lên “Mỗi lần tôi đưa văn kiện cho kí, ít nhất cũng nên liếc mắt nhìn chút chứ.”

      “A, a, tôi nhớ rồi, tôi nhớ được rồi, đúng là có chuyện này, tiền thưởng cuối năm, tôi đồng ý phát.” Tần Qua qua loa , rồi lần nữa sang chuyện khác “Tôi đến hỏi chị cái này, tôi muốn hỏi … Vì sao tôi có tiền lương.”

      Chị Trương dùng ánh mắt cực kỳ quái dị nhìn Tần Qua, dường như muốn hỏi chuyện này hỏi là thực nghiêm túc chứ.

      “Chị nhìn … nhìn tôi làm gì? Tôi hỏi chị vì sao tôi có lương?” Tần Đại thiếu chột dạ hỏi tiếp.

      cũng muốn có tiền lương?”

      “Tất nhiên rồi, tôi cũng làm mà nên tôi đương nhiên cũng muốn nhận lương.” Tần Đại thiếu còn muốn nộp thẻ lương cho bà xã nữa mà.

      “Giám đốc Tần, toàn bộ công ty này đều là của , muốn có lương đến bộ phận kế toán giải quyết cho .” Chị Trương .

      “Vậy nên, tiền lương của tôi do chị phụ trách mà tôi phải tìm kế toán.” Tần Đại thiếu nghe .

      “Đúng vậy.”

      Tần Qua ra khỏi phòng nhân , gõ cửa phòng kế toán kế bên.

      “Giám đốc Tần, đến rồi, đúng lúc tôi có việc muốn tìm .” Kế toán Hà Cầm thấy ông chủ chủ động xuất ở cửa phòng làm việc của mình, lập tức thể chờ đợi mà muốn ra kế hoạch phát triển công ty của mình.

      “Rồi rồi, chuyện công việc sau, tôi có chuyện muốn hỏi chị trước .” Tần lão đại khẽ cười.

      .” Hà Cầm đặt bản kế hoạch xuống.

      “Vì sao tôi lại có lương?”

      Hà Cầm trưng ra bộ mặt thể hiểu được.

      “Là như vậy.” Tần Qua cho là Hà Cầm nghe chưa ràng, thế là đem việc bên phòng nhân lại lần, rồi “Chị Trương nếu tôi cần tiền, có thể để chị chuyển trực tiếp vào tài khoản của tôi. Nên sau này tôi muốn mỗi tháng chị chuyển cho tôi số tiền coi như là tiền lương của tôi, được ?”

      “Giám đốc Tần.” Hà Cầm đưa bản báo cáo bàn cho Tần Qua “ xem trước báo cáo tài vụ của công ty chúng ta trước .”

      Tần Đại thiếu liếc mắt nhìn chút, tiêu đề là hàng chữ Báo cáo tài chính, bảng báo cáo cùng với những con số chi chít làm đau cả mắt Tần Qua.

      “Tháng trước mặc dù lợi nhuận của chúng ta nhiều nhưng tốt xấu cũng được tám vạn. Nhưng mà tháng này, nhìn xem, đổi mới thiết bị của công ty, tăng lương cho nhân viên, rồi tiền thưởng cuối năm, rồi chi phí chuẩn bị cho tất niên cuối năm, vân vân những khoản chi tiêu, cho nên chi phí tháng này của chúng ta …” Hà Cầm kích động cầm bút hận thể gõ vào đầu Tần Đại thiếu “ thâm hụt như thế này đây.”

      “Đúng, công ty này là của , lợi nhuận của công ty đều là của , nhưng công ty thua lỗ như thế này mà còn muốn nhận tiền lương, tôi lấy đâu ra để phát cho .” Hà Cầm càng càng kích động “Cứ theo đà này hai ngàn vạn đầu tư của chẳng mấy chốc cũng chẳng còn.”

      Tôi chỉ muốn nhận lương thôi mà? Tôi cực cực khổ khổ làm việc lâu như vậy, muốn được nhận lương mà cũng có lỗi sao? Người ta làm nông dân mà còn có tiền lương, tốt xấu gì cũng là ông chủ của công ty mà.

      Tần Đại thiếu thận trọng bỏ lại bảng báo cáo bàn Hà Cầm, hiếm khi thấy hiểu người biết mình mà “Vậy khi nào công ty có lợi nhuận chị phát lương cho tôi.”

      Hà Cầm thấy cuối cùng Giám đốc Tần của mình cũng ý thức được nguy cơ của công ty, thế cầm xấp văn bản khác đưa cho “Giám đốc Tần, đây là kế hoạch dự toán trong năm mới mà tôi dự thảo. Đầu tiên chúng ta phải tăng phí quản lý bất động sản. Tôi làm cuộc điều tra, phí quản lý bất động sản ở Đế Đô Hào Đình chỉ bằng nửa các khu chung cư cùng loại. Bởi vì khi khu chung cư mới được xây dựng, nhà đầu tư đưa ra chính sách ưu đãi trong vòng ba năm, tuy nhiên, khoản ưu đãi này được nhà đầu tư chuyển cho công ty quản lý bất động sản trước rồi.”

      “Vậy … sang năm chúng ta cũng có khoản ưu đãi này?”

      “Đúng vậy. Cho nên tôi kiến nghị trong năm tới chúng ta phải tăng thu phí quản lý bất động sản lên gấp đôi.”

      “Tăng giá?”

      “Giám đốc Tần, xuất thân là quân nhân chuyên nghiệp, các bảo vệ của chung cư chúng ta mỗi người đều có kỹ năng, có thể đánh trăm người. Chất lượng bảo vệ cao như thế, thấy phí bảo vệ chung cư như vậy có hợp lý ?”

      “Chị như thế …”

      “Đúng vậy, rất hợp lý.” Hà Cầm căn bản là quan tâm đến câu trả lời của Tần Qua “Trước đó, tôi lên diễn đàn của các hộ trong khu chung cư để khảo sát, trong vòng hai tháng ngắn ngủi, chúng ta bắt được 36 tên trộm, 6 lần bắt giữ được đối tượng bắt cóc trẻ em, trợ giúp chủ hộ sửa xe 12 lần … Từ những kết quả này, các hộ gia đình cũng có kiến nghị gì với việc tôi đề nghị tăng phí quản lý bất động sản lên gấp đôi, chỉ cầu được thay đổi đội bảo vệ.”

      “Chị là, họ đồng ý với mức phí quản lý bất động sản tăng lên gấp đôi?” Tần Qua có chút tin hỏi.

      “Đúng vậy, đây chỉ là bước đầu trong kế hoạch của tôi.” Hà Cầm tiếp tục “Sang năm, tôi tiếp tục bàn với các Đại Hữu và Tiểu Tống – đội bảo vệ lập ra các đội bảo vệ với những tiêu chí khác nhau, như vậy mới có thể gia tăng lợi ích cho công ty …”

      “Ha ha …”

      “Đúng rồi, chủ nhiệm Lưu của công ty quản lý bất động sản trước có liên lạc với công ty chúng ta. Họ hi vọng có thể học tập cách lập hệ thống bảo vệ của công ty ta. Tôi có suy nghĩ, chúng ta có thể cử người đến các công ty quản lý bất động sản để huấn luyện cho họ, đây cũng là hạng mục có thể mang đến thu nhập cho công ty …”

      “Ha ha …”

      Nghe xong kế toán Hà Cầm giảng giải dãy các phương pháp có thể kiếm ra tiền, Tần Đại thiếu cảm thấy bị đả kích lớn, trở về phòng làm việc gọi điện ngay cho em trai.

      , có chuyện tìm em sao?”

      Tần Đại thiếu liền kể cho Tần Hoài nghe danh sách các phương pháp kiếm tiền mà kế toán Hà Cầm vạch ra cho xem, sau đó cảm thán “Lần đầu tiên mới thấy được nhiều cách kiếm tiền từ việc như vậy, còn rất ràng hợp tình hợp lý nữa chứ, có phải học kế toán tài chính là có thể biết nhiều cách kiếm tiền như vậy ?”

      …” Tần Hoài cười ha ha “Lương năm của kế toán Hà ít hơn trăm vạn đâu. Những người như họ, cho phép những ý tưởng sáng tạo của mình có giá trị thấp hơn tiền lương mà họ nhận được.”

      “Tiền lương cao như vậy sao?” Vừa mới biết công ty thua lỗ, Tần Đại thiếu cũng có chút khái niệm về tiền “Vậy lợi nhuận năm của công ty đủ để trả tiền lương cho ấy.”

      , yên tâm. Em rồi, bọn họ nhận tiền lương cao như vậy, đương nhiên vì công ty mà kiếm nhiều tiền hơn. cần sa thải, họ cũng chủ động từ chức.”

      Tần Qua vừa cúp điện thoại, Đại Hữu vô cùng mừng rỡ đẩy cửa văn phòng vào, hưng phấn “Lão đại, hôm nay nhận thưởng cuối năm, mọi người vô cùng vui vẻ tối nay phải liên hoan bữa, có tham gia .”

      …” Trong toàn công ty, người duy nhất nhận được tiền lương – ông chủ Tần, , phải chỉ có lương mà còn thua lỗ rất nhiều tiền.

      Đại Hữu vô tình chạm vào gương mặt thối của lão đại, nhưng vì mới nhận được tiền thưởng nên Đại Hữu cũng để bụng, thế là sờ sờ gáy, ra cửa tìm Tiếu Tử.

      Tần Đại thiếu vừa mới từ phòng kế toán cầm bản kế hoạch, lần đầu tiên cầm lấy đọc cẩn thận. Mặc dù hi vọng công ty đạt lợi nhuận cao nhưng ít nhất cũng thể để thua lỗ.

      Nếu cổ tức của Tần thị đều bị thua lỗ, lấy gì nuôi gia đình đây?

      Tần Đại thiếu vừa tưởng tượng đến khả năng mình có tiền phải dựa vào bà xã nuôi, lập tức muốn mắng người.

      được, muốn kiếm tiền.

      Thế là người luôn tan tầm đúng giờ-Tần Đại thiếu, hiếm khi lại tăng ca.

      “Sao hôm nay về muộn vậy?” Lúc ăn cơm, Ngô Đồng hỏi “Cuối năm bận rộn nhiều việc sao ?”

      “Cũng có chút.” Tần Đại thiếu nhìn xấp văn kiện đọc nãy giờ, đau cả đầu, cả người ỉu xìu.

      sao thế?” Ngô Đồng nhận thấy cảm xúc của Tần Qua xuống thấp, vội vàng hỏi.

      “Bà xã …” Tần Đại thiếu như trẻ làm sai nhận lỗi “Công ty của thua lỗ nhiều tiền …”

      Ngô Đồng sững sờ, lúc sau mới phản ứng lại “Công ty chỉ mới hoạt động được hai tháng mà.”

      “Đúng vậy, nhưng mà vẫn thua lỗ …” Là người cầm toàn bộ của cải xây dựng nghiệp (thực ra chỉ là năm cổ tức), còn bị thua lỗ, Tần Đại thiếu cảm thấy uất ức.

      “Chuyện này cũng bình thường mà .” Ngô Đồng hề để ý “Công ty nào mới mở cũng như vậy mà, có công ty phải 2-3 năm mới hồi phục như ban đầu, giai đoạn đầu thua lỗ là chuyện bình thường.”

      ra như thế.” Được bà xã cho uống bát canh gà (cổ vũ), tinh thần của Tần Đại thiếu được khôi phục trong nháy mắt “Bà xã, em yên tâm, nhất định sang năm làm công ty kinh doanh có lãi, sau đó nộp tiền lương hàng tháng cho em.”

      Nộp tiền lương hả, Ngô Đồng nhịn được cười vui vẻ, trong mong đợi của Tần Đại thiếu, “Vậy em chờ .”

      Thấy bà xã cười, Tần Đại thiếu hăng lên như đánh máu gà, “Em yên tâm, ăn cơm xong nhắn Wechat cho Tần Hoài.”

      “Nhắn Wechat cho chú ấy làm gì?”

      “Để chú ấy giới thiệu cho mấy cuốn sách về quản lý kinh tế.”

      đọc sách á?” Ngô Đồng cho là mình nghe nhầm.

      ---

      Quán bar Dạ Sắc.

      Thỉnh thoảng sau khi tan tầm, Tần Hoài cũng đến đây ngồi, quần áo nghiêm chỉnh hàng ngày được cởi bớt nút, thả lỏng cà vạt, xắn tay áo, gọi ly rượu mình ngồi yên tĩnh ở chỗ, suy nghĩ gì, chỉ buông lỏng.

      “Em biết ở đây mà!” Sở Vận đột nhiên xuất trước mặt Tần Hoài.

      “Em hả.” Tần Hoài hơi sửng sốt, vì Sở Vận xuất làm gián đoạn yên tĩnh của mà tức giận, chỉ hơi nhíu mày, gần như thể phát .

      cho em ly.” Sở Vận ngồi đối diện Tần Hoài.

      “Em uống gì?”

      “Giống .”

      Tần Hoài gật đầu, giơ tay ra hiệu cho phục vụ đem đến cái ly nữa.

      Khi Tần Hoài giơ tay, Sở Vận liếc mắt liền nhìn thấy mặc áo sơ mi trắng nhưng lại có điểm hài hòa, con vịt màu vàng ấu trĩ.

      cũng mặc nó nữa hả.” Sở Vận “Cái áo trẻ con như vậy, nhận là được rồi, mặc ra ngoài đâu có hợp.”

      Tần Hoài có chút vui, nhưng thẳng, chỉ “Hình vẽ ở bên cổ tay, nếu kéo lên nhìn thấy.”

      “Nhưng mà nhìn rất trẻ con mà, hợp với khí chất của chút nào.” Sở Vận cười .

      cảm thấy rất đẹp.”

      “Vậy thỉnh thoảng mặc cũng được.” Sở Vận nghĩ nghĩ rồi đổi giọng.

      Đinh!

      Tần Hoài nhìn nội dung tin nhắn Wechat, khóe miệng chậm rãi cong lên.

      “Có chuyện gì vui vẻ vậy ?” Sở Vận hỏi

      của ấy muốn học cách quản lý công ty, muốn giới thiệu cho ấy mấy cuốn sách.” Tần Hoài chắc chắn trai bị việc công ty thua lỗ mà bị đả kích.

      của muốn học quản lý công ty?” Sở Vận lo lắng “Có phải ấy định về Tần thị?”

      Ý cười khóe miệng Tần Hoài dần dần biết mất, ánh mắt nhìn Sở Vận cũng dần lạnh lẽo.


      Tác giả có lời muốn :

      Tần Qua: Bà xã, công ty bị thua lỗ, làm sao bây giờ?

      Ngô Đồng: Em nuôi

      Tần Qua: Nhưng phải tiểu bạch kiểm.

      Ngô Đồng: Da quá đen, làm tiểu bạch kiểm được.

      Tần Đại thiếu bị đả kích, cuối cùng cũng biết tầm quan trọng của việc kiếm tiền.
      Last edited: 6/11/18
      HienCitrine1412, Nun Kun, Parvarty40 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Haha, Tần đại thiếu cho em góp chút cổ phần vs nha.
      haimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :