1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ông xã phải được dỗ dành - Bạo Táo Đích Bàng Giải (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 53


      Để dạy Phi Phi chuyện, Ngô Đồng và Tần Qua đều nghỉ làm hai ngày, đưa Phi Phi đến nhưng nơi cậu nhóc thích, dạy bé nhận biết những vật khác nhau, gọi tên của những vật đó. Về đến nhà hai người cùng Phi Phi chơi ghép hình, cùng gợi ý cho Phi Phi nhiều lên. Thậm chí ba người lại chơi đấu bài địa chủ lần nữa, đến mức khi chơi bài Phi Phi ngoài hai từ “ba, mẹ”, từ bé nhiều nhất là “Vương tạc, phi cơ, liên đội, con thắng rồi” (các từ liên quan đến đánh bài, mình chịu biết dịch sao nên đành để nguyên phiên , các bạn thông cảm)

      Nhưng hai người đều phải làm việc nên thể nghỉ nhiều ở bên Phi Phi, sau hai ngày nghỉ, hai người quyết định đưa Phi Phi đến lớp năng khiếu, nghĩ đến có bạn Lý Tử Hào ở bên cạnh lảm nhảm, Phi Phi càng mau tiến bộ hơn.

      Ngô Đồng đưa Phi Phi đến cửa lớp học, ngồi xuống dặn con “Mẹ để trong túi xách của con mấy gói bánh, chút nữa nhớ chia cho các bạn ăn nhé, nhưng nhớ là đừng ăn nhiều quá nha con.”

      Phi Phi ngoan ngoãn gật đầu.

      “Hả??”

      “Phi Phi biết rồi ạ.” Nhớ đến lời mẹ bé phải nhiều hơn, Phi Phi cười ngượng ngùng rồi đáp lại mẹ.

      “Phi Phi giỏi nhất.” Ngô Đồng vuốt vuốt mái tóc mềm mại của Phi Phi, khen “Khi nào tan làm, mẹ đến đón con, con ở đây chơi với Tiểu Hào và Lượng Lượng nha.”

      “Vâng, con biết rồi ạ.” Phi Phi gật đầu.

      “Còn nữa … tay con là đồng hồ điện thoại, hôm qua mẹ chỉ cho con rồi đó. Có việc gì gọi điện liền cho ba mẹ, có biết .” Trước kia, Ngô Đồng đều dùng chức năng nghe lén để nghe biết hoạt động của Phi Phi ở đây, giờ Phi Phi chuyện được, nếu có việc gì Phi Phi có thể gọi điện cho và Tần Qua.

      “Vâng ạ.” Phi Phi nâng đồng hồ tay, ngập ngừng lại lời mẹ chỉ cho cậu vào tối qua “Số 1 là ba, số 2 là mẹ, nếu cả hai đều gọi được… nhấn số 3 là số nhà … của ông bà nội.”

      “Còn gì nữa nào?” Ngô Đồng khích lệ.

      “Nếu gặp nguy hiểm … nhấn số 4 … là số 110.” Phi Phi trả lời.

      “Còn nữa là?”

      “Con phải nhớ … số điện thoại của ba, mẹ … địa chỉ nhà chúng ta.”

      “Vậy con có nhớ ?”

      “Phi Phi … nhớ rồi ạ.” Trí nhớ của Phi Phi khá tốt, hôm qua ba mẹ vừa số điện thoại cho cậu nhóc, Phi Phi nhớ được, địa chỉ nhà cũng nhớ .

      “Phi Phi của chúng ta là em bé thông minh nhất.” Ngô Đồng ôm Phi Phi hôn cái.

      Khuôn mặt của Phi Phi đỏ lên, thẹn thùng cười.

      “Phi Phi, cậu đến rồi, mấy ngày gặp cậu rồi đó.” Bạn Lý Tử Hào được ba đưa đến, từ xa trông thấy Phi Phi, liền hất tay ba ra chạy đến kêu. Sau đó lại quay sang Ngô Đồng lễ phép chào hỏi.

      “Tiểu … Hào.” Phi Phi nhớ tên của bạn chơi với mình, mặc dù chưa gọi lần nào.

      “Phi Phi, Phi Phi, cậu vừa gọi tớ hả?” Tiểu Hào thấy người bạn mình quen hơn tháng nay cuối cùng cũng gọi tên cậu, lập tức kích động nhảy tưng tưng “Phi Phi, rốt cuộc cậu vui rồi hả, cậu chịu chuyện rồi hả.”

      Ba của Lý Tử Hào – Lý Nhiên lúc này cũng tới, nghe thấy tiếng Phi Phi gọi con mình bất ngờ nhìn về phía Ngô Đồng.

      Ngô Đồng vô cùng vui vẻ nhìn Lý Nhiên gật đầu, Lý Nhiên lập tức hiểu được, tuy biết vì lý do gì, nhưng cuối cùng Phi Phi cũng trở lại bình thường, đó là chuyện đáng chúc mừng, vì thế cũng rất vui vẻ với Ngô Đồng “Chúc mừng gia đình chị.”

      “Cám ơn .”

      Phi Phi cũng nhìn thấy ba của bạn, nhớ đến lời mẹ dặn, nhìn thấy người lớn phải chào hỏi, vì thế chờ đến khi ánh mắt của Lý Nhiên nhìn cậu, Phi Phi lập tức nở nụ cười tươi tắn, lễ phép “Con chào chú.”

      “Chào con, Phi Phi.” Nhìn đứa bé ngoan ngoãn gấp mấy lần con trai nhà mình, Lý Nhiên cũng nhịn được mà xoa xoa đầu cậu nhóc.

      “Phi Phi, cậu gặp chuyện gì vui lắm sao? Có phải chú dì dẫn cậu công viên chơi nên cậu mới vui vẻ mà chuyện . Vậy sau này cậu có vui mà chuyện nữa ? Tớ hi vọng cậu lúc nào cũng vui vẻ, tớ thích chuyện với cậu.” Bạn Tiểu Hào nắm tay Phi Phi liên miên liên tu bất tận ngừng.

      Phi Phi có chút theo kịp lời của Tiểu Hào, chỉ có thể trọng điểm “Vui vẻ, chuyện.”

      Bạn Tiểu Hào dễ thỏa mãn, lập tức cười híp mắt.

      “Phi Phi, mẹ làm nhé. Con và Tiểu Hào vô lớp .” Ngô Đồng thấy hai bạn ở bên nhau rất hòa hợp nên vô cùng yên tâm.

      “Mẹ … hẹn gặp lại. Phi Phi ngoan mà.” Phi Phi vẫy vẫy tay .

      “Dì Ngô, dì yên tâm, con quan tâm Phi Phi.” Bạn Tiểu Hào vỗ vỗ ngực đảm bảo.

      “Nhóc thúi, con lo cho chính mình , chững chạc vào.” Lý Nhiên chọc con mình.

      “Ba thúi có, con chuyện với ba. Phi Phi, chúng ta vào lớp .” Bạn Tiểu Hào tức giận, dắt tay Phi Phi vào lớp học.

      “Tiểu Hào là đứa đáng tin cậy.” Ngô Đồng vì bạn Lý Tử Hào mà tiếng.

      “Thằng nhóc này rất dễ kiêu ngạo, thể thường xuyên khen nó được, bằng cái đuôi của nó vểnh lên đến trời.” Lý Nhiên hiểu con mình nhất.

      “A … Lượng Lượng còn chưa học nữa. Vậy tớ chuyện được cậu trước cậu ấy rồi.”

      Trong phòng học bỗng vang lên tiếng reo hò của bạn Tiểu Hào, Ngô Đồng và Lý Nhiên cùng nhìn nhau rồi lắc đầu cười.

      ---

      Trong văn phòng công ty quản lý bất động sản Đế Đô Hào Đình.

      Công ty vẫn hoạt động bình thường trước sau như , dường như bởi vì việc cách đây hai ngày ông chủ Tần Qua bỗng nhiên phát bệnh mà bị ảnh hưởng bất cứ vấn đề gì.

      cố hai ngày trước, bởi vì được xử lý rất nhanh, vả lại lúc đó trong giờ làm việc nên có nhiều người chứng kiến. Cho dù thấy rồi đến hỏi, cũng thể cạy ra lời nào từ miệng của lính đặc chủng. Cho nên việc này truyền ra bên ngoài cũng tạo bất kì ảnh hưởng gì đến hoạt động của công ty.

      “Lão đại.” người vội vã chạy .

      “Lão đại.” người khác cũng vội vã chạy .

      ….

      Từ khi bước vào văn phòng, đám nhóc này thấy mình vội chạy mất là sao. Tần Qua bắt được người hàng năm vẫn đóng giữ văn phòng – Tiếu Tử hỏi “Chuyện gì xảy ra?”

      “Chuyện gì xảy ra là sao ạ?”

      “Sao mấy thằng đó thấy như thấy ma mà chạy mất dép vậy?” Tần Qua hỏi.

      có đâu, sao có chuyện như vậy được, lão đại, suy nghĩ nhiều rồi.” Tiếu Tử cười ha ha, tính cho qua chuyện.

      “Cậu cười giả tạo.” Tần lão đại ghét bỏ.

      Tiếu Tử lập tức ngậm miệng.

      “Hôm nay cậu còn mặc âu phục, giày da nữa?” Tần lão đại kinh ngạc “Sao thế, cậu đương rồi hả?”

      “Lão đại, cái gì đâu , làm gì có nào chịu em chứ.” Tiếu Tử liên tục khoát tay.

      đương, vậy cậu thành khai báo xem xảy ra chuyện gì?” Tần Qua trừng mắt nhìn Tiếu Tử.

      có việc gì … Đâu có việc gì đâu .”

      !” Tần Qua gác mạnh chân lên bàn trà, suýt chút nữa làm rơi chén trà.

      “Em … Bọn em …” Tiếu Tử biết thể gạt được, đành phải thành khai báo “Bọn em sợ … kích thích … .”

      “Kích thích tôi?” Tần Qua hơi sửng sốt, rất nhanh nghĩ đến việc hai ngày trước mình phát bệnh trước mặt mọi người, tức thần sắc có chút phức tạp

      “Lão đại, bọn em có ý gì khác, chỉ là … bọn em … lên mạng hỏi bác sĩ tâm lý chút, ta để tránh cho bị kích thích …nên bọn em … Bọn em quyết định ít xuất trước mặt để tránh cho nghĩ tới những ngày trước kia.” Tiếu Tử ấp a ấp úng, nhưng Tần Qua nghe cũng hiểu được.

      “Còn cậu vì tránh được việc gặp nên mới thay đổi hình tượng?” Tần Qua hỏi.

      Tiếu Tử mặc âu phục, cứng ngắc gật đầu.

      “Các cậu làm vậy mệt mỏi quá ha, năm mươi người trốn tránh người, vậy đừng để tôi đến văn phòng làm việc là được rồi, đỡ rách việc.” Tần Qua lạnh lùng .

      “Bọn em có ý này, bọn em …” Tiếu Tử biết lão đại tức giận, nôn nóng muốn giải thích.

      “Câm miệng!” Tần Qua tức giận cầm ly trà đập xuống đất, Tiếu Tử bị dọa nhưng dám tránh, may quá chỉ rớt bên cạnh chân mà thôi “ mày nếu bởi vì các cậu mà có thể phát bệnh mở công ty này làm cái gì. mày rảnh rỗi lắm hả! Thế mà đây suốt ngày còn phải suy nghĩ cho các cậu!”

      “Tại … tại ngày hôm đó, … quả làm người ta sợ hãi.” Tiếu Tử nghe lời Tần Qua , hiểu được, Lão đại bởi vì xuất của những đồng đội cũ của mà phát bệnh, cậu yên tâm rồi, đồng thời suy nghĩ thứ nhất nảy lên là, ngày mai cậu phải mặc âu phục đến công ty nữa rồi.

      “Cậu còn dám !” Tần Qua cả giận .

      Tiếu Tử lập tức đứng nghiêm, dám lời nào.

      Tần Qua rót cho mình ly nước, rồi liếc nhìn Tiếu Tử, nghĩ đến thái độ tránh tránh né né của các em, do dự chút rồi hỏi “Hôm đó, … nhìn rất dữ tợn sao?”

      “Vâng, vâng.” Tiếu Tử liên tục gật đầu “ lúc đó sát khí đầy người, mặt mày dữ tợn …”

      Tiếu Tử kể lại, gặp ánh mắt vui của Tần Qua ngậm miệng.

      “Mặt mày dữ tợn?” Tần Qua lặp lại.

      có, có. Lão đại, cũng biết em trình độ văn hóa cao, dùng từ chính xác đâu, đừng để trong lòng.” Tiếu Tử lại bắt đầu ha ha cười lả giả.

      cậu đừng giả vờ cười nữa.” Tần Qua tiếp tục ghét bỏ.

      Tiếu Tử lập tức điều chỉnh thái độ.

      “Các cậu nhìn đều sợ hãi … Vậy bà xã phải cũng nhìn thấy.” Tần Qua tự lầm bầm.

      đến đây, bọn em đều bái phục chị dâu từ đáy lòng, thực là ‘nữ trung hào kiệt’ mà.” Tiếu Tử dựng ngón tay cái “Năm người bọn em đều kéo được , vậy mà người phụ nữ yếu đuối, mảnh mai như chị dâu lại dám mình chạy đến ôm . Lúc đó, em liền nghĩ đến bộ phim, cái gì mà ‘Người đẹp và …’” (mọi người nghĩ là bộ phim gì, hí hí)

      “Cậu lăn ra ngoài .” Tần lão đại nghe nổi nữa, ly trà lại hi sinh.

      Đến khi trong phòng chỉ còn mình , Tần Đại thiếu yên lặng lấy điện thoại di động ra, mở chế độ tự chụp ảnh, cẩn thận xem xét, ngắm nghía khuôn mặt mình, xem trái, xem phải, ngoại trừ ở khóe mắt có vết sẹo ra mình hẳn cũng coi là đẹp trai, sao lại dọa người cơ chứ?

      Tần Đại thiếu suy tư lát, khóe miệng treo nụ cười cứng ngắc, cầm điện thoại bắt đầu thử điều chỉnh các loại góc độ, lúc lâu sau mới tự chụp cho mình bức chụp chân dung tương đối hài lòng, sau đó gửi đến cho bà xã nhà mình.

      “Đinh” tiếng, đây là tiếng tin nhắn Wechat của bà xã, Tần Đại thiếu nhanh chóng mở ra.

      (Cười giả.)

      Khuôn mặt tươi cười của Tần Đại thiếu trong nháy mắt biến mất tăm hơi.

      Lại đinh tiếng nữa.

      (Bỏ qua nụ cười, ông xã em vẫn rất đẹp trai.)

      “Hi hi …” Tần Đại thiếu ôm điện thoại cười ngây ngô lúc mới trả lời tin nhắn

      (Ông xã nếu đẹp trai làm sao xứng với người xinh đẹp như bà xã của .)

      (sến chảy nước)

      cùng Lý Mẫn ăn cơm, Ngô Đồng nhịn được mà phì cười.

      “Cậu cười gì vậy?” Lý Mẫn nghi ngờ hỏi.

      có gì.” Ngô Đồng cầm đũa lần nữa, chợt phát đồ ăn của nhà hàng này hôm nay ăn ngon hơn mọi lần.

      ---

      Nhà hàng Kemi.

      Tần Hoài và bạn Sở Vận ăn cơm trưa.

      Nhìn người bạn trai đẹp trai, nhiều tiền lại có năng lực xuất sắc trước mắt, trong lòng Sở Vận rất kiêu ngạo, người đàn ông hot nhất Đế Đô này là bạn trai của ta.

      “Gần đây công việc của có bận rộn lắm ?” Sở Vận quan tâm hỏi.

      “Cũng được.” Tần Hoài trả lời.

      “Hạng mục của Tần thị ở phía nam thành phố chắc chín phần rồi, chờ mấy ngày nữa chính thức công bố là lại bắt đầu bận rộn rồi. Lúc đó, thời gian gặp mặt của chúng ta ít , nhưng mà … Em vẫn muốn chúc mừng .” Sở Vận biết Tần Hoài rất coi trọng dự án phía nam thành phố, chuẩn bị hơn ba tháng, cuối cùng sắp đạt được.

      Tần Hoài hờ hững “Hạng mục này bỏ rồi.”

      “Cái gì?” Giọng của Sở Vận tự chủ mà cao lên.

      “Việc này phải rất tốt sao? có thời gian ở cùng em.” Tần Hoài .

      “Nhưng mà … Đây là cơ hội rất tốt mà, sao lại từ bỏ.” Sở Vận nghĩ nghĩ vẫn cảm thấy thích hợp, đây phải là tác phong từ trước đến nay của Tần Hoài “ có khả năng, lần trước gặp em vẫn còn nhất định phải có được dự án này trong tay mà, có phải xảy ra chuyện gì ?”

      tặng lại cơ hội này cho Nhậm thị.”

      “Nhậm thị?” Sở Vận cũng là người thông minh, hơi liên tưởng chút đến chuyện buôn dưa lê mấy ngày nay về việc Tần Qua suýt chút nữa bóp cổ chết Nhậm Giai Kỳ, liền đoán “Cho nên việc trai suýt nữa bóp cổ chết Nhậm của tập đoàn Nhậm thị là đúng . cố ý nhường dự án này cho Nhậm thị là để bồi thường?”

      “Chúng ta đến chuyện này nữa, ăn cơm cho ngon .” Tần Hoài cầm dao nĩa lên.

      “Vì sao lại thế?” Sở Vận bất bình cho Tần Hoài “ ràng mới là Tổng Giám đốc Tần thị, Tần thị sau này là do thừa kế, nhưng cổ phần của chỉ được có 15%. Mà trai của cần làm mà lại cầm đến 20% cổ phần. Điều này công bằng. tại cũng chỉ vì ấy vô cớ phát bệnh mà có thể phá hỏng tâm huyết ba tháng nay của .”

      ( này chưa là dâu nhà người ta mà nhòm ngó tài sản nhà người ta rồi, thế làm sao mà Hoài chịu.)

      “Còn trai vì sao lại phát bệnh? Mọi người phải tìm cho ấy người vợ để giúp chữa bệnh cho ấy sao? Lúc đó ta ở đâu? ta có biết …”

      “Sở Vận!” Tần Hoài vô cùng vui.

      Tuy rằng vẫn còn bất mãn nhưng thấy Tần Hoài vui nên Sở Vận cũng thông minh tiếp nữa, dù sao ta cũng chưa gả vào nhà họ Tần.

      “A…” Phía sau lưng Tần Hoài bỗng nhiên truyền đến tiếng cười khẽ.

      Dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người, Thẩm Tây Minh lau miệng, bình tĩnh xoay người nhìn Tần Hoài gật đầu “Tổng giám đốc Tần, là đúng dịp.”

      ra Thẩm Tây Minh ngồi ăn cơm sát bàn của hai người Tần Hoài.

      “Tổng Giám đốc Thẩm, cũng đến đây ăn cơm hả?” Tần Hoài hỏi.

      “Tôi rất thích món bò bít tết ở đây.” Thẩm Tây Minh nhìn về phía Sở Vận hỏi “Vị này là?”

      “Đây là bạn tôi, Sở Vận.” Theo lời giới thiệu của Tần Hoài, Sở Vận nở nụ cười tiêu chuẩn.

      Sở, con lớn của tập đoàn điện gia dụng Sở thị?” Thẩm Tây Minh hỏi.

      “Vậy chắc hẳn chính là Tổng Giám đốc của tập đoàn MK mới từ nước Mỹ về đầu tư gần đây, Thẩm Tây Minh ?” Sở Vận vừa cười vừa “Rất hân hạnh được biết .”

      Thẩm Tây Minh chậm rãi đứng dậy, đến trước Sở Vận, vô cùng ga lăng cùng người đẹp bắt tay, cười hòa nhã dễ gần “Tôi cũng rất hân hạnh được biết người đẹp như Sở đây.”

      Sở Vận lại cười rất tự nhiên.

      “Xem như người đẹp, tôi có đề nghị nho với đây.” Thẩm Tây Minh cười tủm tỉm.

      cứ .”

      mà còn như vậy, vào được nhà họ Tần đâu.”

      xong câu này, cũng thèm để ý đến vẻ biến sắc nét mặt của Sở Vận, Thẩm Tây Minh ung dung rời .

      Thẩm Tây Minh nghĩ, cũng chính vì những người phụ nữ như vậy trong cái thế giới hào môn này mà lười chuyện đương.


      Tác giả có lời muốn :

      Sở Vận: Thẩm Tây Minh, chuyện kiểu gì vậy?

      Thẩm Tây Minh: Ai bảo khinh thường bạn cũ của tôi.

      Sở Vận: Tần Hoài, ta mơ tưởng chị dâu của kìa.

      Tần Hoài: ta thể qua được trai đâu.

      Thẩm Tây Minh: Người phụ nữ hay ngồi lê đôi mách, nên coi lại .

      Tần Hoài: Tôi biết rồi.
      HienCitrine1412, Nun Kun, Parvarty41 others thích bài này.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Sở Vận chắc suất out rồi
      cá cơm, DIEN MIhaimap2346 thích bài này.

    3. Lamhang

      Lamhang New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      17
      hiểu sao mấy tiểu thư trong truyện này gd gia thế,ăn học cho lắm mà cư xử năng như kiểu thất học
      A fanghaimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 54


      Kết thúc ngày làm việc, Tần Qua định lái xe về nhà, kết quả vô cùng khéo là chiếc xe Jeep của bị kẹt với chiếc Maserati ngã ba rẽ vào khu chung cư.

      Tần Qua thò đầu ra xem xét tình hình, hai chiếc xe chen chúc giữa đường, ai chịu nhường ai. Tần Qua bấm còi, hướng về phía chiếc xe kia kêu lên “ lùi về sau chút, tôi ra được.”

      Thẩm Tây Minh từ từ hạ kính xe xuống, liếc nhìn Tần Qua hỏi ngược lại “Tại sao phải là lui lại, tôi cũng vào được.”

      cố ý hả.” Tần Đại thiếu tức giận.

      “Tôi nhớ là … công ty quản lý bất động sản của khu chung cư này là công ty của ?” Thẩm Tây Minh hỏi.

      “Đúng, vậy sao?”

      “Như vậy … Tôi là chủ hộ ở chung cư này, cũng chính là khách hàng của .” Thẩm Tây Minh chưa từng nghe qua câu ’khách hàng là Thượng Đế’ hay sao?”

      “Thượng Đế?” Tần lão đại bỗng nhiên cười to, cách cửa sổ xe hơi, hỏi thăm Thẩm Tây Minh rất thân thiết “Có muốn tôi tiễn lên thiên đường hay , Thượng Đế?”

      “…” Khuôn mặt lạnh lùng của Thẩm Tây Minh bị tức giận chút nữa kiềm được.

      “Mau nhường đường cho tôi, tôi còn về nhà với bà xã nữa.” Tần Đại thiếu liên tục khoát tay, dáng vẻ ’tôi muốn nhiều lời với ’.

      nhắc tôi đúng lúc.” Thẩm Tây Minh bỗng nhiên cười “Tần Đại thiếu phải về nhà đúng . Nhưng mà tôi vội, dù sao tôi cũng về đến nhà rồi.”

      …” Tần Qua chỉ vào Thẩm Tây Minh, tức giận đây là ghen ghét với tôi, nên cố ý cho tôi về nhà đúng .”

      “Tôi ghen ghét với ? Cứ cho là vậy , tùy nghĩ sao nghĩ. Giờ muốn về nhà lui xuống phía sau .” Thẩm Tây Minh phất phất tay.

      “Coi như là tôi thương cảm cho .” Tần Qua xong, đem xe lui về sau. ta sai, nếu tiếp tục đôi co, người bị thiệt . Cái tên nhóc này vẫn còn đơn, khác, vợ con vẫn còn chờ ở nhà kìa.

      Thẩm Tây Minh chuyển tay lái điều chỉnh tốt hướng , mở ra khoảng cách phía trước, khi qua chiếc xe Jeep bỗng nhiên đạp phanh dừng lại.

      còn có việc gì?” Tần Qua hỏi.

      “Nghe …” Thẩm Tây Minh nhớ lại những điều nghe được lúc buổi trưa tại nhà hàng Kemi, nhịn được hỏi “Gần đây phát bệnh?”

      “Liên quan gì đến !”

      “Nếu như thích Ngô Đồng, đừng làm gì liên lụy đến ấy.” Thẩm Tây Minh .

      “Chuyện của vợ chồng chúng tôi, cần nhọc lòng quan tâm đến.” Giọng của Tần Qua lạnh lùng, thằng cha Thẩm Tây Minh này đáng ghét nhất chính là quá bao đồng.

      “À… Là hộ trong khu chung cư này, tôi hi vọng ông chủ của công ty quản lý bất động sản khu chung cư, Tần Đại thiếu …” Thẩm Tây Minh từ từ nở nụ cười châm chọc “có bệnh phải trị.”

      có ý gì?”

      Thẩm Tây Minh nhún vai, đạp chân ga, xe liền chạy .

      Tần Đại thiếu tức giận đập hai cái lên tay lái rồi mới tiếp tục lái xe về nhà. Muốn làm cho tôi tức giận khi về nhà hả, tôi còn lâu mới mắc bẫy.

      Khi Tần Qua về đến nhà, Ngô Đồng đem món cuối cùng dọn lên bàn ăn, ngẩng đầu nhìn Tần Qua về mới trở về, cười về rồi, mau rửa tay là có thể ăn cơm.”

      Lúc này Phi Phi ôm ba bộ bát đũa cẩn thận từ bếp ra, nhón chân bày lên bàn ăn.

      Tần Qua nhìn thấy liền vội vàng đến giúp con.

      “Buông tay, ba, bỏ tay ra.” Phi Phi thấy mình sắp hoàn thành việc bày bát đũa ra bàn bị ba đoạt mất, gấp gáp kêu lên.

      “Sao vậy con, ba giúp con xếp mà.” Tần Qua rồi tiện tay bày xong bát đũa.

      “Con, tự con giúp, mẹ.” Phi Phi .

      “Phi Phi muốn giúp em tay, lại đoạt mất việc tốt của con rồi.” Ngô Đồng buồn cười .

      “A?” Tần Qua sửng sốt, cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy Phi Phi bĩu môi, dáng vẻ vui “Là ba tốt, ba nhìn thấy. Sau này ba như vậy nữa, được con.”

      “Dạ, sao.” Thầy giáo , nếu người ta nhận lỗi cậu phải tha thứ cho người ta.

      Tần Qua thấy Phi Phi bày ra gương mặt nhắn lại mang vẻ nghiêm túc, chững chạc đàng hoàng, thực là rất đáng . nhịn được liền đưa tay xoa xoa đầu con trai, vò đầu xoa tóc làm đầu cậu nhóc lắc như trống bỏi.

      chút coi.” Ngô Đồng thấy vậy đau lòng, ôm Phi Phi cứu khỏi móng vuốt của Tần Qua.

      “Mẹ, Phi Phi choáng quá à.” Phi Phi chóng mặt, tựa đầu vào người Ngô Đồng.

      xem, ai bảo dùng sức lớn như vậy chứ.” Ngô Đồng oán giận.

      “Ha ha, thằng nhóc thúi, sao trước kia cũng vậy mà thấy con kêu choáng đầu hả.” Tần Qua .

      “Trước kia con được ra sao.” Ngô Đồng trợn mắt nhìn người đàn ông.

      “…” Tần Đại thiếu đột nhiên cảm thấy Phi Phi còn đáng như trước nữa rồi.

      Ăn cơm tối xong, dỗ Phi Phi ngủ, hai người lại bắt đầu trao đổi tâm tình như thường lệ. Tần Qua vô cùng thích thời gian này, nó làm cho cả thể xác và tâm hồn đều cảm thấy an tâm và vui vẻ. Đây là thời điểm độc nhất thuộc về thế giới hai người của và Ngô Đồng, từ thân thể đến cả linh hồn.

      “Bà xã, có phải lúc hôm phát bệnh, nhìn đặc biệt dữ tợn ?” Ngay cả bọn Tiếu Tử cũng cảm thấy biểu lộ lúc đó của mình dữ tợn, đáng sợ, vậy hẳn là rất đáng sợ rồi. Vì thế Tần Đại thiếu bận tâm hỏi.

      Ngô Đồng hơi sửng sốt, từ thái độ thấp thỏm của người đàn ông rồi liên tưởng đến lúc sáng gửi hình tự chụp cho , Ngô Đồng dường như đoán được cái gì, vì thế hỏi “Sao vậy ? Hôm nay làm có người gì với hả?”

      “Các cậu ấy đều khen em can đảm, lúc đó đáng sợ như vậy mà em cũng dám xông vào ngăn cản .” Tần Qua giả bộ tùy tiện

      Ở bên nhau cũng lâu, Ngô Đồng phát người đàn ông này tuy ngoài mặt vô cùng tùy tiện, thèm để ý, thậm chí EQ cũng cao nhưng ra nội tâm vô cùng mẫn cảm, nhất là những chuyện liên quan đến bản thân .

      có biết em vì sao dám xông vào ngăn cản ?” Ngô Đồng cười hỏi.

      Tần Đại thiếu lắc đầu.

      “Bởi vì em biết làm tổn thương đến em.” Ngô Đồng đáp.

      Nghe được câu trả lời, hai mắt Tần Qua lập tức sáng lên, mình đương nhiên tổn thương bà xã rồi.

      “Còn việc hỏi em có phải hôm đó trông đặc biệt dữ tợn hay ?”

      Tần Qua yên lặng chờ đợi câu trả lời.

      “Em nhớ .” Ngô Đồng giơ tay lên, giống như buổi chiều hôm đó, bưng lấy khuôn mặt người đàn ông, vẻ mặt dịu dàng mà nghiêm túc “Em chỉ nhớ , khi thấy em, rất nhanh trở lại dáng vẻ bình thường, giống như bây giờ … đặc biệt đẹp trai.” (ngọt quá )

      “Bà xã …” Tần Qua nghe xong, cảm động cầm tay Ngô Đồng, cam đoan “Mặc dù chưa bao giờ chủ động với em điều này, nhưng đảm bảo với em, nhất định phối hợp điều trị tốt, sau này bao giờ phát bệnh nữa.”

      “Ông xã, đồng ý với em việc được ?” Ngô Đồng bỗng nhiên .

      “Em .” Tần Đại thiếu chiều vợ liên tục gật đầu.

      “Sau này nên là mình có bệnh nữa.”

      Tần Qua hiểu nhìn Ngô Đồng.

      “Em kết hôn với cũng thời gian rồi, mặc dù thỉnh thoảng nổi nóng, làm việc xúc động chút, nhưng những điều này phải là bệnh. Đây chỉ là cảm xúc bình thường của con người.” Ngô Đồng “Bao gồm ngày đó, cẩn thận làm bị thương Nhậm cũng là vì thấy em và Phi Phi xảy ra chuyện, bị mất khống chế mới là lạ. Nếu đổi là em, nếu và Phi Phi xảy ra chuyện gì, em cũng có thể làm như vậy.”

      có bệnh sao?” Từ khi xuất ngũ trở về, Tần Qua liền được đưa vào bệnh viện, trải qua hai năm trời điều trị, cho đến bây giờ thỉnh thoảng vẫn phải hỏi ý kiến bác sĩ tâm lý. Tất cả mọi người xung quanh đều có bệnh, đều thận trọng để tránh kích thích đến , sợ lại phát bệnh.

      thời gian dài, Tần Qua cảm thấy quả chính là có bệnh.

      Cho đến giờ phút này, bỗng nhiên Ngô Đồng với , có bệnh, rất bình thường.

      Tần Qua ôm Ngô Đồng, nhận định của bản thân chỉ vì vài câu của Ngô Đồng mà biến đổi, có lẽ hàng vạn câu của người khác cũng thể bằng câu của bà xã nhà .

      ---

      Hoàn Sơn Phỉ Thúy.

      Tần Hoài đầy mỏi mệt về đến nhà, áo khoác tùy tiện ném ghế sô pha, sau đó cả người thả lỏng nằm dài ghế.

      Nửa đêm xuống uống nước, ba Tần phát con trai mới về, thế là quay người tới.

      “Ba, ba vẫn chưa ngủ sao.” Tần Hoài ngồi dậy .

      “Ba xuống uống nước.” Ba Tần hỏi “Còn con, sao lại về muộn vậy?”

      “Con phải tăng ca.”

      “Tăng ca, gần đây phải con bận rộn triển khai dự án phía nam thành phố sao? tại dự án chuyển cho Nhậm thị, con còn bận rộn cái gì?” Ba Tần hiển nhiên là tin lý do tùy tiện mà Tần Hoài với mẹ Tần.”

      “Phòng kế hoạch mới đề ra dự án mới, con thấy khá tốt nên quan tâm chút.”

      “Dự án mà thôi, cần phải gấp gáp như vậy sao?” Ba Tần Hỏi “Con có chuyện gì phiền lòng phải ?”

      “Ba …”

      “Cãi nhau với Sở Vận?” Đứa con trai này của ông từ trước đến nay đều là người khôn khéo, quyết đoán trong công việc, có thể khiến nó buồn bực như vậy tuyệt đối phải chuyện công việc.

      “Ba, ba hi vọng con kết hôn với Sở Vận sao?” Tần Hoài đột nhiên hỏi.

      “Vấn đề này con hỏi ngược rồi phải, hẳn là ba hỏi con câu này mới đúng.” Ba Tần cười .

      “Ba, ba cảm thấy Sở Vận thích hợp làm vợ con trai ba ?” Tần Hoài hỏi.

      “Sở Vận rất tốt, trẻ tuổi, xinh đẹp, lại có năng lực, gia thế cũng tệ, mẹ con rất thích nó.” Ba Tần cười cười, lại “Nhưng mà những điều này phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là con muốn kết hôn với ấy.”

      “…”

      “Cuối tuần đưa Sở Vận về nhà ăn cơm .” Ba Tần thấy con trai im lặng, thế là “Đúng lúc trai chị dâu con cũng về ăn cơm.”

      “Vâng.”

      ngủ sớm chút .” Ba Tần vỗ vỗ vai Tần Hoài, đứng lên “Đến cuối tuần trai con đến, con tham khảo chút với nó .”

      trai?” Tần Hoài nhớ đến trai mình, nhịn được cười “Đúng là gần đây trai thay đổi rất nhiều.”

      ---

      Trời mùa đông, thời tiết càng ngày càng lạnh, cũng may trong phòng trải thảm sưởi điện, bằng với thời tiết lạnh như vậy, Ngô Đồng tuyệt đối dậy sớm nổi.

      Ngô Đồng sớm ăn mặc tươm tất, liếc nhìn đồng hồ, thể chờ được nữa mà hướng về phòng ngủ gọi to “Ông xã, Phi Phi, nhanh lên.”

      “Tới đây, tới đây.” Tần Qua ôm Phi Phi nhìn vào gương lần nữa, cúi đầu hỏi “Con trai, hôm nay ba đẹp trai ?”

      “Đẹp trai.” Phi Phi gật đầu.

      “Vậy con cảm thấy, cậu con thích chúng ta ?” Vừa nghĩ đến việc hôm nay phải gặp cậu em vợ có thể thích mình, trong lòng Tần Đại thiếu cũng hơi run sợ.

      “Cậu, thích? Vì sao?” Phi Phi mở đôi mắt to, nghi ngờ hỏi.

      “Hai ba con chưa xong sao?” Ngô Đồng chờ nổi mà vào phòng.

      “Mẹ ơi.” Phi Phi trong thấy mẹ lập tức vui sướng kêu.

      “Hai ba con …” Ngô Đồng ngẩn người, nhìn hai cha con mặc âu phục ngơ ngác trong ba giây rồi mới hỏi “ làm gì mà mặc trang trọng như này?”

      “Ba, đẹp trai.” Gần đây Phi Phi chuyện càng ngày càng lưu loát, luôn luôn giành trước.

      phải chúng ta đón Tiểu Nguyên sao? Chính thức ra mắt em vợ phải tươm tất chứ.” Tần Qua cười ha ha.

      “Đâu phải tham dự tiệc tùng gì chứ, sao phải trịnh trọng như vậy.” Ngô Đồng nhịn được cười “Với lại, đây đâu phải là phong cách của .”

      “Nhưng mà …”

      “Đừng nhưng mà, thời tiết lạnh thế này, mau đổi áo lông . Để em thay đồ cho Phi Phi.” xong Ngô Đồng dắt tay Phi Phi về phòng thay quần áo.

      Tần Đại thiếu nhìn thoáng mình trong gương, thất bại thở dài.

      mặt mình có vết sẹo thế này có vẻ nhìn giống người tốt, biết vậy tháng trước làm phẫu thuật xóa sẹo cho rồi.
      HienCitrine1412, Nun Kun, Parvarty34 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Đúng đó, Tần đại thiếu, nên phẫu thuật thẩm mỹ nha. Đảm bảo đến lúc đó đẹp trai hết phần thiên hạ lo mất vợ mà còn đánh bại tình địch trong nháy mắt đó.
      cá cơmhaimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :