1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ông xã phải được dỗ dành - Bạo Táo Đích Bàng Giải (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Suýt chết chưa nhà họ Nhậm kia mình sai trc còn già mồm
      haimap2346 thích bài này.

    2. cá cơm

      cá cơm Active Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      155
      Hự, lâu lắm rồi mới đọc được truyện đáng như vậy. Lại được bạn edit rất mượt nữa :))
      Đọc lèo đến đây luôn rồi :v
      Cảm ơn Editor nhe, mong chờ truyện này và hố mới của bạn
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 52


      Phi Phi nằm ở phòng VIP, phòng bệnh rất lớn, có ghế sô pha rộng rãi có thể cho người nhà nằm nghỉ ngơi, nhưng Tần Qua và Ngô Đồng chỉ ngồi sát giường Phi Phi, ai nghĩ đến việc ra ghế sô pha nằm nghỉ.

      “Tất cả là tại em để ý coi con.” Chỉ cần nhìn khuôn mặt tái nhợt của Phi Phi, Ngô Đồng lại tự trách bản thân mình lần.

      “Em đừng lo lắng, bác sĩ rồi, giờ con chỉ còn sốt thôi, sáng mai con tỉnh lại mà.” Tần Qua vỗ vỗ tay Ngô Đồng động viên.

      “Chỉ trong nháy mắt mà con sốt cao như vậy, xem buổi chiều lúc đó con hẳn là sợ hãi biết bao nhiêu.” Ngô Đồn đau lòng “Đứa khác sợ hãi khóc lóc, mà Phi Phi …”

      “Thực ra … Phi Phi có phản ứng lớn như vậy, khả năng chỉ do sợ hãi lúc buổi chiều đâu.” Tần Qua .

      Ngô Đồng nghi ngờ quay đầu.

      “Lúc trước kể cho em rồi, Phi Phi là được người ta đưa đến nhà họ Tần.” Tần Qua “Trước đó, Phi Phi vẫn sống cùng mẹ ruột của con.”

      “Vậy mẹ của Phi Phi …” Ngô Đồng biết ba ruột của Phi Phi hi sinh khi làm nhiệm vụ, nhưng Tần Qua chưa bao giờ đến mẹ ruột của Phi Phi.

      “Ba mẹ của Phi Phi đều là nhi, bọn họ lớn lên từ nhi viện.” Tần Qua nhớ lại “Tình cảm của hai người rất tốt, vừa đủ tuổi hai người họ kết hôn, rất nhanh sau đó có Phi Phi.”

      Ngô Đồng chưa bao giờ chủ động hỏi về chuyện ba mẹ của Phi Phi, bởi vì biết ba của Phi Phi là người có cha mẹ lại là đồng đội của Tần Qua. Câu chuyện đau thương này nghĩ Tần Qua hẳn là muốn nhắc đến.

      “Mấy người bọn đều rất hâm mộ Tiểu Ngũ, khi đó bọn vẫn là những tên đàn ông độc thân Tiểu Ngũ có vợ đẹp, con ngoan.” Tần Qua “Khi Phi Phi được tuổi, bọn đến chơi nhà Tiểu Ngũ, khi đó Phi Phi là đứa bé trắng trẻo, mập mạp, gặp ai cũng nhếch miệng cười, miệng lúc nào cũng bi bô gọi bọn là chú … chú.”

      Qua hồi ức của Tần Qua, Ngô Đồng cũng có thể tưởng tượng được hình ảnh Phi Phi tuổi nhìn Tần Qua kêu chú, vô thức cũng mỉm cười theo.

      “Mẹ của Phi Phi là người phụ nữ độc lập, kiên cường. Bởi vì nghề nghiệp của chồng đặc thù nên mình ấy nuôi Phi Phi, vừa làm việc, vừa chăm sóc Phi Phi, rất là vất vả.” Giọng của Tần Qua ngừng lại chút, tràn ngập bi thương “Sau đó, Tiểu Ngũ hi sinh, đối với ấy là đả kích vô cùng lớn.”

      “Ông xã.” Nghe giọng đầy bi thương của , Ngô Đồng giọng an ủi.

      Tần Qua nắm chặt tay Ngô Đồng, cười miễn cưỡng, tiếp tục “Đưa Phi Phi đến nhà là viện trưởng viện mồ côi, bà ấy , lúc đó Phi Phi quấn lấy mẹ đòi gặp ba, mẹ Phi Phi đưa con đến nghĩa trang, đường về gặp tai nạn, xe buýt bị lật.”

      Khi nghe Tần Qua kể đến đây, hai mắt Ngô Đồng lập tức ửng đỏ.

      “Mẹ của Phi tử vong tại chỗ, còn Phi Phi được ấy ôm trong ngực, bị xây xát chút nào.” Tần Qua “Nhưng cũng từ đó, Phi Phi chuyện nữa.”

      “Hu … hu…” Ngô Đồng cũng thể chế được nữa, dùng tay che miệng khóc nức nở.

      Cảm xúc của Tần Qua cũng chìm xuống, nổi lời an ủi , chỉ có thể kéo Ngô Đồng dựa vào ngực mình, để khóc.

      Khóc lúc lâu, Ngô Đồng từ từ bình tĩnh lại, từ trong ngực Tần Qua ngẩng đầu lên “Hôm nay … có phải Phi Phi nhớ ra cái gì ?”

      cũng biết.” Tần Qua lắc đầu “Dù gì lúc đó Phi Phi chỉ mới được ba tuổi.”

      “Đúng vậy ha, lúc đó Phi Phi mới có ba tuổi.” Còn như vậy mà trải qua nhiều biến cố của cuộc đời, nước mắt của Ngô Đồng lại lần nữa khống chế được mà rơi xuống.

      “Em đừng khóc, sau này Phi Phi có chúng ta.” Tần Qua dùng ngón tay lau nước mắt nơi khóe mắt của Ngô Đồng.

      “Vâng.” Trong lòng Ngô Đồng thầm quyết định, sau này nhất định đối xử với Phi Phi tốt hơn, quan tâm đến bé nhiều hơn.

      ….

      Qua đêm nhiều lo âu mà dài dằng dặc, nhưng cuối cùng mặt trời cũng xuất , ánh nắng buổi sớm xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng bệnh, cũng là đối tượng đầu tiên chứng kiến Phi Phi tỉnh lại.

      Phi Phi mở to mắt, chớp chớp mắt nghi ngờ, dường như biết mình ở đâu, trong mắt lộ ra lo âu và bất an. Phi Phi hốt hoảng nhìn xung quanh phát bóng người quen thuộc nằm sấp giường.

      Phi Phi động đậy thân mình muốn ngồi dậy, nhưng động tác này cũng đánh thức người ngủ sâu – Ngô Đồng.

      Ngay lập tức, Ngô Đồng nhìn về phía đầu giường, thấy Phi Phi tỉnh dậy. ngồi bật dậy, nắm tay Phi Phi hỏi dồn “Phi Phi, con tỉnh rồi hả, con có thấy chỗ nào khó chịu ?”

      Phi Phi lắc đầu.

      được, mẹ vẫn yên tâm. Để mẹ tìm bác sĩ.” Phi Phi xem xét thân hình của Phi Phi lúc nhưng vẫn an lòng, định đứng lên tìm bác sĩ.

      “Mẹ ơi.”

      tiếng gọi trong trẻo, non nớt của trẻ con bỗng nhiên vang lên trong phòng bệnh.

      Thời gian như ngừng trôi, khí trong phòng bệnh tĩnh lặng. lúc lâu sau, Ngô Đồng từ từ xoay người, vẻ mặt thể tin được “Phi Phi, vừa lúc nãy … là con gọi mẹ hả?”

      “Mẹ ơi.” Đôi mắt Phi Phi đen nhánh, to tròn, khóe miệng mỉm cười, nhìn Ngô Đồng kêu tiếng nữa.

      “Phi Phi …” Ngô Đồng kích động, hai tay che miệng, mắt ửng đỏ.

      “Mẹ ơi, khóc nha.” Phi Phi vươn tay , muốn xuống giường.

      “Phi Phi, con đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích.” Ngô Đồng phản ứng lại, đến bên giường, ôm Phi Phi vào lại trong chăn.

      “Mẹ khóc.” Phi Phi nghiêm túc , bàn tay đưa lên xoa nước mắt mặt Ngô Đồng.

      “Được, được, mẹ khóc, khóc.” Ngô Đồng ôm Phi Phi vào lòng, vừa khóc vừa cười.

      “Sao vậy em?” Sáng sớm ra ngoài mua bánh bao về ăn sáng, Tần Qua bước vào phòng bệnh thấy Ngô Đồng ôm Phi Phi ngồi bên giường, vui mừng “Phi Phi tỉnh rồi hả?”

      Ngô Đồng vội vàng buông Phi Phi ra, xoay người nhìn Tần Qua liên tục gật đầu.

      “Phi Phi.” Tần Qua bước nhanh đến bên giường.

      Phi Phi ngửa đầu, cười cười gọi “Ba ơi.”

      “Phi Phi??” Phản ứng của Tần Qua cũng tốt hơn so với Ngô Đồng, bị dọa đứng hình, túi bánh bao cũng rơi xuống đất.

      hồi hoảng hốt, hồi vui mừng, Tần Qua tìm bác sĩ để kiểm tra lại cho Phi Phi lần nữa.

      Vẫn chưa bàn giao ca, bác sĩ Phó lại làm loạt các kiểm tra, sau đó với hai người “Bé bớt nóng rồi, có gì nguy hiểm nữa, hôm nay có thể xuất viện. Sau khi về nhà, mấy ngày đầu chị nhớ cho cháu ăn mấy món thanh đạm chút.”

      “Vâng, chúng tôi biết rồi, cám ơn bác sĩ.” Ngô Đồng liếc Tần Qua, lúc này mới yên tâm.

      “Vừa rồi chị là cháu chuyện trong thời gian dài, buổi sáng hôm nay lại đột nhiên lại?” Bác sĩ Phó hỏi.

      “Đúng vậy.” Tần Qua gật đầu.

      “Chuyện này … Chắc là do vấn đề về mặt tâm lý, có thể là cháu mở được khúc mắc trong lòng, cũng có thể là nguyên nhân khác, nhưng đây là việc tốt, chị yên tâm.” Bác sĩ Phó “Nhưng mà đứa này lâu chuyện, bây giờ lại cháu những câu đơn giản, chưa được các câu phức tạp đâu. chị về nhà từ từ hướng dẫn, dạy cho cháu, nên nóng vội. Mọi chuyện cháu đề có thể hiểu nhưng việc biểu đạt chưa tốt lắm, chị cứ kiên nhẫn chút.”

      “Vâng, chúng tôi biết rồi. Còn cần chú ý gì nữa ạ?” Ngô Đồng hỏi.

      còn gì nữa đâu.” Bác sĩ Phó nghĩ nghĩ rồi thêm “Lứa tuổi này là thời điểm tốt nhất cho các cháu học , chỉ cần chị kiên nhẫn chỉ dạy, tôi nghĩ rất nhanh cháu theo kịp các bạn khác cùng tuổi.”

      sao? Vậy tốt quá rồi, cám ơn bác sĩ.”

      Bác sĩ Phó dặn dò xong . Ngô Đồng với Tần Qua “Có cần gọi điện thoại báo cho mẹ cần qua bệnh viện nữa .”

      Hôm qua mẹ Tần hôm nay đến bệnh viện thăm Phi Phi, nhưng Phi Phi có thể xuất viện, Ngô Đồng muốn mẹ Tần mất công đến đây.

      “Để gọi điện xem ba mẹ chưa.” Tần Qua gật gật đầu, xoay người gọi điện cho mẹ Tần, đôi ba câu liền cúp máy.

      “Sao rồi ?” Ngô Đồng hỏi.

      “Ba mẹ đường rồi.” Tần Qua nhún vai.

      “Vậy …”

      sao đâu, để làm thủ tục xuất viện trước. Khi nào ba mẹ đến gặp Phi Phi xong chúng ta về nhà.” Tần Qua cười cười.

      Sau đó, Tần Qua thu dọn đồ đạc rồi ra ngoài làm thủ tục xuất viện. Ngô Đồng ở lại phòng bệnh, chuyện với Phi Phi.

      “Phi Phi à, chút nữa ông bà nội đến đây thăm con, ông bà rất thương con đó, nếu biết con chuyện lại rồi chắc ông bà rất vui mừng.”

      “Nội … Ông nội?” Phi Phi nhìn mắt mẹ, thấy Ngô Đồng nhìn mình cười cổ vũ gật đầu tiếp “Bà … bà nội?”

      “Phi Phi giỏi quá.” Ngô Đồng hào phóng dựng ngón tay cái khen ngợi cậu nhóc.

      Phi Phi càng vui vẻ hơn, cười hì hì kêu thêm mấy lần nữa.

      Khoảng ba mươi phút sau, ba mẹ Tần mang theo cà men đựng canh đến, nhìn thấy Phi Phi ngồi dậy giường bệnh, mẹ Tần kích động kêu “Phi Phi, nhanh cho bà nội xem con chút nào.”

      Ngô Đồng vội vàng nhường vị trí cho mẹ Tần ngồi.

      “Ba ạ.” Ngô Đồng nhận lấy cà men từ tay ba Tần.

      “Con vất vả rồi.” Ba Tần gật đầu, nhìn đôi mắt sáng của Ngô Đồng, .

      “Dạ, đâu có gì ba, con mệt đâu.” Ngô Đồng lắc đầu.

      Phi Phi được Ngô Đồng dặn dò kĩ càng, nên khi thấy mẹ Tần đến bên cạnh mình, lập tức ngoan ngoãn kêu “Bà … bà nội”

      “Phi Phi?” Khi Tần Qua gọi điện thoại vẫn chưa kịp thông báo cho ba mẹ Tần việc Phi Phi có thể chuyện, cho nên mẹ Tần nghe được tiếng gọi này kinh ngạc thôi, ba Tần cũng lật đật chạy đến.

      “Ông nội.” Lần này Phi Phi gọi lưu loát hơn nhiều.

      “Ôi, Phi Phi gọi bà nội này, gọi mẹ là bà nội này.” Ba Tần mẹ Tần vô cùng cao hứng, vây xung quanh Phi Phi để cậu nhóc gọi ông nội, bà nội.

      Ngô Đồng ngồi bên cạnh nhìn cũng cười ngừng.

      Khi Tần Qua hoàn tất các thủ tục xuất viện, ba Tần mẹ Tần nỡ xa Phi Phi, ôm Phi Phi với con trai để Phi Phi đến Hoàn Sơn Phỉ Thúy ở mấy hôm, nhưng Tần Qua cương quyết từ chối, ông bà đành lưu luyến chia tay Phi Phi.

      “Chăm sóc tốt cho Phi Phi nhé.” Mẹ Tần dặn dò Ngô Đồng.

      “Mẹ, mẹ yên tâm, con biết mà.” Ngô Đồng cười, .

      Ba Tần vỗ vỗ vai con trai “Rảnh thường xem đưa Phi Phi về nhà thăm chúng ta.”

      Tần Qua cười gật gật đầu.

      “Chuyện kia còn đừng quan tâm, Tần Hoài xử lý.” Ba Tần còn thêm.

      “Chuyện này …” Tần Qua cũng hối hận về hành động của mình lúc đó, nếu như Ngô Đồng và Phi Phi thực có chuyện gì, cho dù là lúc tỉnh táo, Tần Qua cũng thể đảm bảo mình làm như vậy nữa. Chỉ là trong mắt người ngoài, đó chỉ là việc ngoài ý muốn, mà lại vì thế mà bóp cổ ta, việc đó cho cùng vẫn đuối lý hơn.

      là con đừng bận tâm.” Ba Tần ngăn cản “Tần thị và Nhậm thị có rất nhiều hạng mục hợp tác, quan hệ giữa hai nhà cũng khá tốt, hơn nữa trước đó con còn cứu Nhậm. việc xảy ra cũng có nguyên nhân, ba tin tưởng nhà họ cũng biết suy xét.”

      “Vâng” Tần Qua do dự chút rồi gật đầu. “Ba, mấy năm nay con luôn làm ba mẹ lo lắng nhiều. Con, sau này … chắc chắn tốt hơn.”

      “Được, được.” Mấy năm nay, hai ông bà cùng Tần Hoài làm nhiều việc như vậy còn phải vì những lời như thế này của Tần Qua sao, ba Tần kích động lại vỗ vỗ mạnh vào vai con trai.

      Cho đến khi lái xe xa, còn nhìn thấy hình dáng cả nhà Tần Qua, ba Tần vẫn còn xúc động “Tần Qua khá hơn nhiều so với trước đây rồi.”

      “Vâng, đúng thế . Phi Phi cũng có thể chuyện, Tần Qua của chúng ta chắc chắn tốt lên.” Mẹ Tần gật đầu đồng ý.

      “May mắn là có Ngô Đồng.” Ba Tần .

      “Chờ đến Tết tôi cho con bé bao lì xì lớn.” Mẹ Tần cũng rất vui vẻ.

      Bên này, ba người nhà Tần Qua về đến nhà, Phi Phi ngừng chỉ tay vào đồ đạc trong nhà gọi tên. Cậu nhóc dường như rất thích thú với việc chuyện đầy mới lạ này.

      “Cây”

      “Xích đu.”

      “Cỏ”

      “Cái ghế”

      “Tảng đá.”

      Sau đó chỉ vào bao cát ngừng lại, suy nghĩ lâu cũng nhớ được vật này gọi là gì, cuối cùng chỉ có thể hình dung “Ba, đánh.”

      “Phì, đây là bao cát, ba con thích nhất là đánh bao cát.” Ngô Đồng xoa đầu Phi Phi .

      “Bao cát, ba đánh, bao cát.” Học được từ mới, Phi Phi vô cùng vui vẻ.

      “Đừng nghe mẹ con bừa, ba thích nhất phải là đánh bao cát.” Tần Qua ôm Phi Phi nghiêm túc sửa lại “Ba thích nhất là Phi Phi và mẹ.”

      “Ba, đánh, bao cát, Phi Phi, mẹ.” Hai mắt Phi Phi phát sáng, .

      “Con sai rồi, phải như vậy.” Tần Qua nóng nảy.

      Ngô Đồng vừa cười vô cùng vui vẻ vừa đừng nóng, bác sĩ , Phi Phi hiểu rất chỉ là chưa thôi, từ từ chỉ cho con.”

      Tần Đại thiếu muốn cái khác có thể từ từ dạy nhưng duy nhất điều này là phải dạy ngay mới được, thế là bắt đầu lần lần dạy Phi Phi câu này “Người ba thích là Phi Phi và mẹ.”

      “Thích nhất.”
      A fang, HienCitrine1412, Nun Kun45 others thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Để đẩy nhanh tiến độ edit truyện này, giành thời gian lấp hố mới. Mình quyết định cách ngày đăng chương nha. Vậy là lịch đăng tuần này là T2,4,6,CN nha mọi người. Nhớ đón đọc ủng hộ nha.=D=D=D
      HienCitrine1412, ly sắc, Lamhang14 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Nhiệt liệt hoan nghênh tinh thần vì reader phục vụ của ed. Ôi Phi Phi đáng được rồi
      haimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :