1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ông xã phải được dỗ dành - Bạo Táo Đích Bàng Giải (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Chết cười với . Cái gì mà thích sờ cơ ngực chứ.
      Chị lại còn lẫy kiểu đấy tưởng nhốt chị trong nhà luôn toi :))
      Thanks editor!
      haimap2346 thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 20


      Ngô Đồng cảm thấy Tần Qua giáo viên kém cỏi, cũng may mà có năng khiếu, mỗi ngày vùng vẫy dưới nước tiếng đồng hồ, vượt qua mọi khó khăn gian khổ, rốt cục tuần sau bơi được. Khi hai người từ bể bơi trở về, nhìn mắt Tần Qua vằn tia máu đỏ, che dấu được vẻ mệt mỏi, lo lắng hỏi “Tần Qua, tinh thần thoải mái hả?”

      “Đâu có.” Tần Qua lắc đầu phủ nhận.

      “Nhưng em thấy rất mệt mỏi, mắt đầy tia máu kìa.” Ngô Đồng nhíu mày “Có phải ban đêm ngủ ngon ?”

      “Đúng là đêm ngủ ngon …” Vẻ mặt Tần Qua đau khổ “Ôm vợ xinh đẹp như hoa trong lòng, làm sao mà ngủ được.”

      … vậy đừng ôm nữa.” Người này sao lúc nào cũng đứng đắn như vậy.

      “Vậy được.”

      “Mấy ngày nay lúc nào cũng chê em ngốc hả.” Mấy ngày nay học bơi rất mệt lại còn bị Tần Qua ghét bỏ, trong bụng đầy cơn tức “ người khác học nửa ngày là có thể bơi, còn em phải học mất tuần.”

      “Nhưng mà trước đây huấn luyện tân binh, mấy đứa đó nửa ngày là học xong.” Tần Qua đạp tụi nó xuống sông, lâu sau là bọn nó bơi được.”

      “Sao cũng đạp em xuống nước luôn cho rồi.” Ngô Đồng khó thở, chuyện với người này đúng là muốn tức chết.

      nỡ mà.”

      “Có gì mà được, dù sao em cũng ngu ngốc.” Ngô Đồng cười nhạt.

      “Vợ ngốc nhưng mà là ngốc đáng nha.” Tần Qua cuối cùng phát mình chuyện quá thẳng nên cố gắng làm dịu khí.

      “Tối nay ngủ ghế sô pha .” Ngô Đồng hất cằm, vào phòng ngủ, nhốt Tần Qua ngoài cửa.

      Tần Qua nhìn cửa phòng đóng chặt, bất đắc dĩ cười, tiếp tục dỗ Ngô Đồng nữa mà xoay người toilet ở phòng khách. nhìn chính mình trong gương mặt mũi đầy vẻ mệt mỏi, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, tuần lễ qua, ôm Ngô Đồng ngủ muốn để cho mình sớm quen thuộc với việc có Ngô Đồng ở bên, nhưng cuối cùng vẫn thể ngủ được.

      Hôm nay nếu Ngô Đồng , cũng định nửa đêm lén ra ghế sa lon ngủ giấc. Tần Qua vào phòng khách, cũng kịp tắt đèn, ngã người xuống ghế sô pha, thỏa mãn nhắm mắt lại.

      Trong phòng ngủ, Ngô Đồng thay áo, đắp mặt nạ, thấy hơi bất ngờ vì Tần Qua thực ngoan ngoãn ở bên ngoài mà vào mè nheo chơi xấu. nhè mở cửa phòng ngủ liền nhìn thấy người đàn ông nằm ghế sô pha ngủ say sưa. Ngô Đồng vô thức nhíu mày, đứng yên nhìn lúc lâu rồi qua tắt đèn trong phòng, nhàng đến gần sô pha nhìn vẻ mặt mệt mỏi của .

      ràng là mệt muốn chết rồi mà vẫn còn mạnh miệng.” thanh giọng của Ngô Đồng pha chút đau lòng, đắp chăn lông lên cho , tắt đèn bàn bên cạnh ghế sô pha rồi mới vào phòng ngủ.

      Đồng thời với lúc Ngô Đồng đóng cửa, Tần Qua ngủ say bỗng nhiên mở mắt. Vốn là lúc Ngô Đồng đến gần, Tần Qua bị đánh thức nhưng mở mắt mà thôi. Tần Qua nhìn chăn lông đắp người mình, trong đôi mắt mệt mỏi ánh lên tia ấm áp, mỉm cười rồi nhắm mắt lại.

      Trải qua đêm ngủ ngon giấc, Tần Qua tinh thần phấn chấn, đánh thức Ngô Đồng, kéo ra ngoài chạy vòng rồi mới về sắp xếp lặn biển.

      Hôm qua, Tần Qua thuê du thuyền, qua tuần khổ cực dạy vợ mình biết bơi, hôm nay rốt cục có thể tiến hành kế hoạch du lịch thứ hai.

      “Vẫn chưa tới sao ?” Ngô Đồng thấy du thuyền gần giờ, qua hai ba hòn đảo mà vẫn chưa dừng lại.

      “Sắp đến rồi.” Tần Qua chỉ vào phía trước xa xa “Vùng biển phía trước kia.”

      “Chỗ đó là chỗ nào?” Ngô Đồng tò mò.

      “Vùng biển đó có rặng san hô đẹp nhất ở đây.”

      dẫn em xem san hô hả?” Ngô Đồng dám tin nhìn Tần Qua, người đàn ông này thế mà lại có tế bào lãng mạn.

      Tần Qua cười, trả lời, rất nhanh du thuyền đến vùng biển định, Tần Qua thay bộ đồ lặn, thấy Ngô Đồng vẫn còn chưa xong, “Để xuống nhìn thử trước.”

      “Dạ” Ngô Đồng vừa trả lời vừa xỏ chân vào bộ đồ lặn.

      Tần Qua từ phía sau du thuyền xuống nước, bơi tới bơi lui dưới rặng san hô rực rỡ sắc màu, cuối cùng chọn cụm san hô màu hồng để chiếc hộp mình chuẩn bị sẵn lên. Khi mới nhìn nếu để ý thấy nhưng nếu chú ý tìm phát ra, hài lòng gật gật đầu, chân đạp cái từ từ trồi lên.

      mặc xong đồ lặn, thấy Tần Qua, Ngô Đồng hỏi “Thế nào rồi ?”

      “Rất an toàn, có cá mập.”

      Ngô Đồng nhịn được liếc mắt “Vậy em xuống nha.”

      xong Ngô Đồng ngậm ống dưỡng khí rồi tụt xuống nước, Tần Qua kéo tay Ngô Đồng lặn xuống đến bãi san hô. Ngô Đồng bị cảnh đẹp trước làm cho ngỡ ngàng. Đủ loại san hô, hình dạng, có cái giống như đóa hoa, có cái phân nhánh như sừng hươu, màu sắc rực rỡ, đẹp đến kỳ ảo. Xung quanh là hàng đàn cá biết tên cũng có những màu sắc đa dạng, bơi qua lại linh hoạt đáng .

      được nhìn qua ảnh, hoặc xem TV nhưng cũng bì kịp cảnh tượng sinh động, rực rỡ tại vùng biển nước trong xanh này. Ngô Đồng vô cùng thích thú, vui vẻ nhìn Tần Qua.

      Cảm nhận được tâm trạng vui vẻ của Ngô Đồng, Tần Qua tiếp tục kéo Ngô Đồng lặn xuống tiếp, khi đến địa điểm cây san hô mà mình cất giấu chiếc hộp. Ngô Đồng nhìn rặng san hô như đóa hoa hồng đỏ thẫm, quan sát lúc phát đồ vật khác thường. kinh ngạc vươn tay, nhánh cây màu đỏ, treo chiếc hộp màu đen. Ngô Đồng nhìn chiếc hộp, nghi ngờ quay đầu nhìn Tần Qua.

      Tần Qua làm động tác mở ra.

      Dường như đoán ra được điều gì, Ngô Đồng nhàng mở hộp, bên trong là chiếc huy chương màu vàng. ngẩng đầu, Tần Qua bỗng nhiên tháo ống dưỡng khí của mình, rồi tháo ống của Ngô Đồng, ôm lấy eo , dưới cảnh sắc mỹ lệ dưới đáy biển, hôn .

      Cùng với vô số bọt khí từ bình dưỡng khí bao quanh, hai người ôm nhau từ từ nổi lên, cảnh tượng đẹp như trong chuyện cổ tích. Sau nổi lên mặt nước, Tần Qua mới buông Ngô Đồng ra, Ngô Đồng tháo bình dưỡng khí rồi giơ chiếc hộp trong tay lên, chiếc huy chương màu váng sáng lấp lánh dưới nắng mặt trời.

      để cái này ở dưới đó hả?”

      “Ừ, đây là huy chương khi lần đầu tiên lập công.” Tần Qua “Nó chứng nhận cho khát vọng và vinh quang của .”

      “…” Ngô Đồng cảm thấy chiếc huy chương tay mình nặng trĩu “ cho em cái này sao?”

      “Thích ?” Tần Qua cười gật đầu.

      “Cám ơn, em rất thích.” Ngô Đồng cảm động .

      Tần Qua thấy Ngô Đồng thích huy chương mình tặng, vui vẻ tiến lên cho cái hôn sâu nữa rồi mới quay thuyền vào bờ.

      “Xem ra lãng mạn của lính đặc chủng bọn phải cái nào cũng đáng sợ.”

      ra …” Tần Qua nhớ lại “Khi năm em bọn thảo luận quyết định bỏ cái gì vào trong hộp cũng tranh cãi rất nhiều, có người đề nghị bỏ đầu đạn vào, đầu đạn găm vào cơ thể mình lần đầu tiên.”

      Ngô Đồng nhíu mày, từ lời tựa như nhàng của Tần Qua nhưng cũng có thể hình dung những nguy hiểm mà các trải qua.

      “Có người đề nghị bỏ huy chương vào, sau đó phải bỏ phiếu, 3-2, huy chương thắng.”

      bỏ cho cái nào?” Ngô Đồng tò mò.

      “À …” Tần Qua chớp chớp mắt.

      “Thôi, khỏi cần , em khẳng định là bỏ phiếu cho đầu đạn rồi.” Nhìn thái độ của Tần Qua, Ngô Đồng đoán được.

      Tần Qua cười “Lúc đó, và Hói Đầu chỉ cảm thấy đầu đạn soái hơn chút.”

      “Cậu ấy là người muốn mang vợ xem rắn ý hả?” Ngô Đồng đối với người tên Hói Đầu này vẫn còn ấn tượng mạnh.

      “Đúng vậy.” Tần Qua gật đầu.

      “Sao em chẳng thấy ngạc nhiên tí nào.” Ngô Đồng chế giễu.

      Tần Qua thấy Ngô Đồng có vẻ rất thích chiếc huy chương, bèn hỏi “Khi chưa mở hộp ra, em nghĩ bên trong có gì?”

      Ngô Đồng nhìn thoáng qua Tần Qua, giọng đáp “Nhẫn.”

      Tần Qua sững sờ, nhìn bàn tay trống của hai người, lúc này mới nhớ ra, hai người kết hôn cũng khá lâu rồi mà còn có nhẫn cưới.

      “Giờ chúng ta mua .” Tần Qua nổ máy, quay đầu du thuyền vào bờ. Ngô Đồng cười , cất chiếc huy chương vào hộp, ôm chân ngồi thưởng thức cảnh đẹp ven bờ biển, giờ phút này tâm tình còn rạng rỡ hơn ánh nắng mặt trời, có cảm giác được thương.

      Tần Qua là người hành động, quay về khách sạn, thay quần áo xong, lái xe đưa Ngô Đồng đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố, trực tiếp đến quầy mua bán trang sức.

      “Dạ, chị muốn mua nhẫn ạ?” Nhân viên bán hàng liếc mắt là đoán được hai người muốn mua gì.

      mang hết tất cả các nhẫn có trong cửa hàng cho tôi xem.”

      “Dạ thưa , ở đây nhẫn đôi chúng tôi có mấy trăm loại, nếu đưa ra hết có lẽ làm khó chọn, biết là muốn kiểu dáng như thế nào?” Nhân viên bán hàng mỉm cười.

      Tần Qua nhìn Ngô Đồng “Em thích kiểu dáng gì?”

      Ngô Đồng nhìn nhân viên bán hàng “ làm ơn cho xem mấy kiểu đơn giản, trang nhã.”

      “Vâng, xin chị chờ lát.” Nhân viên bán hàng nhanh chóng lấy ra bốn năm kiểu phù hợp với cầu của Ngô Đồng, bày ra trước mắt hai người. Tần Qua xem xem lại thấy những kiểu nhẫn này chả có gì khác nhau, nhưng thấy Ngô Đồng cúi đầu lựa chọn tỉ mỉ, lần này thông minh phát biểu ý kiến.

      thấy hai cái này, cài nào đẹp hơn.” Ngô Đồng chỉ hai cái nhẫn cho Tần Qua nhìn.

      “Chúng … chúng nó có khác nhau sao?” Tần Qua khó khăn .

      Ngô Đồng cảm thấy mình hỏi ý kiến của đúng là ngớ ngẩn, cuối cùng vẫn tự mình lựa chọn tỉ mỉ rồi chọn cặp nhẫn kim cương có thiết dây leo “ lấy cho tôi cặp nhẫn này.”

      “Vâng ạ” Nhân viên bán hàng tiếp tục “Dạ, ở đây chúng tôi có dịch vụ khắc chữ miễn phí lên nhẫn, chị có muốn làm ạ?”

      Ngô Đồng liếc Tần Qua rồi gật đầu. Tần Qua để Ngô Đồng ở lại chờ lấy nhẫn, còn mình tính tiền, khi quẹt thẻ kí tên, thấy TV phát đoạn clip quảng cáo về nhẫn cưới, người đàn ông cao lớn, đẹp trai chân quỳ đất giơ nhẫn lên cầu hôn bạn . Tần Qua như suy nghĩ điều gì đó rồi quay trở lại bên Ngô Đồng. Hai chiếc nhẫn khắc chữ xong, nhân viên bán hàng mở hộp cho Ngô Đồng xác nhận, Ngô Đồng gật đầu hài lòng.

      “Vậy để tôi gói lại giúp chị.” Nhân viên bán hàng .

      cần đâu.” Tần Qua đột nhiên ngăn cản, rồi dưới ánh mắt kinh ngạc của Ngô Đồng, cầm lấy chiếc nhẫn của nữ, quỳ chân xuống trong tiếng reo hò của mọi người xung quanh, có thể đeo chiếc nhẫn này cho em ?”

      Ngô Đồng sững sờ lúc lâu đến nỗi người đàn ông thể chờ nổi mà tự mình kéo tay rồi đeo nhẫn lên, đến lúc ấy Ngô Đồng mới hồi thần, chốc chốc lại nhìn chiếc nhẫn tay mà ngẩn người.

      “Em đừng ngơ ngẩn nữa, em còn phải đeo cho nữa nè.” Tần Qua thấy Ngô Đồng cứ nhìn chiếc nhẫn ngẩn người mà để ý đến mình, nóng lòng thúc giục. Vừa mới còn cảm động, Ngô Đồng nhịn được trừng mắt nhìn , nhưng vẫn cầm chiếc nhẫn nam đeo lên tay . Thấy bộ dạng ngốc nghếch của mắng đúng là đồ đầu gỗ.”

      chị là xứng đôi.” Nhân viên bán hàng hâm mộ .

      “Tôi cũng cảm thấy như vậy đấy. Hì hì.” Tần Qua nắm tay Ngô Đồng, nhìn tay hai người là bộ nhẫn cặp bỗng nhiên hiểu ra vì sao người ta kết hôn nhất định phải mua nhẫn. Nó chính là hình thức khác của giấy đăng ký kết hôn, với mọi người xung quanh chúng tôi là đôi.

      “ Bây giờ người ta nhìn chúng ta cái là biết chúng ta là vợ chồng rồi, đúng ?” Tần Qua hỏi.

      “…” Ngô Đồng đau đầu, che trán lại “Chúng ta là vợ chồng rồi.”

      Tần Qua dĩ nhiên biết hai người là vợ chồng, chỉ hy vọng mình và Ngô Đồng càng ngày càng giống đôi vợ chồng bình thường. Hi vọng ngày xa mình trở thành người bình thường cùng bà xã trải qua những ngày vui vẻ, hạnh phúc. Đêm nay lại về ôm vợ, xem có thể ngủ được .
      HienCitrine1412, Nun Kun, Parvarty46 others thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 21


      Hành trình ở nước T kết thúc, hai người định đến nước N để nhảy dù. Lúc nghe Tần Qua , Ngô Đồng kinh ngạc “Vì sao nhất định phải đến nước N nhảy dù?”

      Tần Qua đáp ngay chút nghĩ ngợi “Nếu du lịch trăng mật chỉ ở nước, làm sao làm nổi bật được khí thế nhà giàu lắm của của .”

      “Lời giống của chiến sĩ quân đội vì nước vì dân.” Ngô Đồng liếc .

      “Vợ à, em đừng quên chồng em xuất thân từ gia đình danh giá giàu có.”

      “Em chẳng nhìn ra.”

      Mặc dù vậy nhưng sáng hôm sau, Ngô Đồng vẫn dậy sớm để thu dọn hành lý. Khi thu dọn được nửa tiếng điện thoại di động bỗng vang lên. Ngô Đồng cầm điện thoại lên xem phát người gọi là bạn tốt Lý Mẫn của mình, Ngô Đồng cười bắt cuộc gọi video “Mẫn Mẫn, cậu về nước rồi à?”

      Đầu video bên kia xuất với mái tóc ngắn đại, vui vẻ đáp lại “Bạn , có nhớ tớ hay ?”

      “Đương nhiên là … nhớ rồi.” Ngô Đồng vui vẻ cười.

      “Đừng nhảm, nước ngoài du lịch mà chờ tớ cùng , cậu đâu chơi, sao vòng bạn bè thấy tấm hình nào, phải là cậu lừa tớ đó chứ.”

      tin tớ hả, giờ tớ ở khách sạn nè, để tớ cho cậu coi.” Ngô Đồng cầm di động dạo vùng quanh phòng, sau đó đến chỗ cửa sổ sát đất, quay ống kinh về phía biển.” lừa cậu chứ.”

      “Oa, cậu còn ở phòng khách sạn cao cấp, … í, phải là cậu Tiểu Nguyên bị bệnh phải tốn nhiều tiền chữa bệnh lắm sao? Làm sao mà có tiền du lịch, ở khách sạn hạng sang thế này?” Lý Mẫn truy hỏi “Mặt mũi lại tươi cười hồng hào thế kia, cậu đương phải ?”

      “Khi nào về tớ kể cho cậu.” Vì việc liên hôn này quá đột ngột mà cũng muốn người khác biết chuyện, lại thêm thời gian đó Mẫn Mẫn lại công tác nước ngoài nên Ngô Đồng vẫn chưa chuyện với bạn thân.

      “Trở về mới kể, tớ hỏi cậu, giờ bên cạnh cậu có đàn ông phải ?” Lý Mẫn híp mắt hỏi.

      Lúc này Tần Qua thu dọn gần xong, thông báo cho khách sạn trả phòng và đặt xe ra sân bay, đẩy cửa vào giục Ngô Đồng “Em thu dọn xong chưa? Chúng ta sắp phải khởi hành rồi.”

      “A, gần xong rồi.” Ngô Đồng đáp.

      “Giọng của đàn ông?” Đầu bên kia, Lý Mẫn còn bình tĩnh, làm Tần Qua kinh ngạc nhìn sang.

      “Về rồi tớ với cậu.” Ngô Đồng để ý giọng của Mẫn Mẫn biến đổi, cúp điện thoại rồi lấy túi xách theo Tần Qua xuống lấu trả phòng.

      Đế Đô, phòng làm việc của công ty thiết kế thời trang KISS.

      Bị Ngô Đồng cúp điện thoại, Lý Mẫn tức giận đập bàn, đứng lên “Dám cúp điện thoại của tở, trở về xem tớ thu thập cậu thế nào.”

      “Ai mà to gan dám cúp điện thoại của người đẹp Lý của chúng ta vậy?” Giám đốc Lưu Viễn của công ty KISS đứng ở cửa phòng, cười hỏi.

      “Đàn ạ?” Lý Mẫn thấy đàn học cùng trường đại học với mình kiêm ông chủ công ty mình oán trách “Còn ai vào đây nữa ạ, Ngô Đồng chứ ai, con đó thấy sắc quên bạn.”

      “Ngô Đồng?” Lưu Viễn kinh ngạc “ phải ấy xin nghỉ phép để du lịch sao?”

      “Đúng vậy đó, vừa rồi em gọi video với cậu ấy, ràng nghe giọng của người đàn ông, em hỏi cậu ấy là ai, thế mà nó trực tiếp cúp điện thoại của em.” Lý Mẫn suy đoán “Chắc là người của cậu ấy.”

      “Ngô Đồng có người rồi?” Lưu Viễn đột nhiên lớn tiếng.

      làm gì mà sốt sắng như vậy?” Lý Mẫn giật nảy mình, chắc hỏi lại “ phải là thầm Ngô Đồng đó chứ.”

      “Em đừng bậy.” Lưu Viễn vội vàng phủ nhận.

      “Em cũng nghĩ thế, nếu thích Ngô Đồng sao nhiều năm như vậy theo đuổi cậu ấy.” Lý Mẫn thở phào nhõm “Nhưng cũng rất quan tâm đến cậu ấy đó.”

      cũng rất quan tâm đến em mà.” Lưu Viễn .

      vốn nên quan tâm em.” Lý Mẫn được tự nhiên, giọng lẩm bẩm.

      Nhưng đáng tiếc Lưu Viễn để ý, mà tiếp tục hỏi “Em mới Ngô Đồng đương? phải chứ, mấy tháng nay em trai Ngô Đồng bị bệnh mà ấy bận tối mắt tối mũi, cũng may nhờ em họ ấy hiến tủy mà sức khỏe của Tiểu Nguyên hồi phục xuất viện. Sau đó ấy xin nghỉ phép du lịch thư giãn, chưa nghe ấy ai.”

      quan tâm Ngô Đồng kĩ quá nhỉ!” Dáng vẻ Lý Mẫn nghiễn ngẫm.

      “Em tầm xàm gì đâu.”

      “Vậy phải chờ cậu ấy về rồi hỏi là biết thôi, cũng có khi là đương bất ngờ khi du lịch.” Lý Mẫ “Dù sao sau khi chia tay với người đó, Ngô Đồng vẫn mình, em ủng hộ cậu ấy tìm tình mới.”

      Lưu Viễn nghe xong, cúi đầu suy nghĩ.

      “Nè!” Lý Mẫn thấy ông chủ vẫn đứng ở cửa ngây ngốc, nhịn được “Đàn , tìm em có việc gì ?”

      “À, nhà máy đem trang phục mẫu đến, em kiểm tra xem thế nào.”

      “Nhanh như vậy xong rồi, có làm ẩu chứ, em xem thế nào.” xong, Lý Mẫn đến phòng thiết kế xem trang phục mẫu nhà máy gửi đến.

      Lưu Viễn nhớ lại lời Lý Mẫn , là bạn thân của Ngô Đồng, lời của Lý Mẫn chắc sai đâu, chẳng lẽ Ngô Đồng thực đương. Nghĩ đến đây, Lưu Viễn lấy điện thoại di động gửi cho người nào đó phía bên kia đại dương.

      (Tình hình ổn rồi, hình như Ngô Đồng đương)

      Bên kia rất nhanh có tin hồi đáp

      ( phải cậu ấy thân cận với người đàn ông nào sao?)

      (Tớ vẫn chưa thấy, nhưng mà Lý Mẫn vừa cùng Ngô Đồng chuyện Video nghe được giọng của người đàn ông, nghi là gặp nhau khi du lịch)

      ( phải đâu, Ngô Đồng dễ dàng thích người như vậy).

      (Cậu cứ ở đó mà yên tâm, nếu cậu trở lại, nếu lần này đúng sớm muộn gì Ngô Đồng cũng chạy mất)

      (Tớ sắp về rồi)

      “Cậu cứ kiêu ngạo lắm vào.” Lưu Viễn hừ tiếng, cất điện thoại, dù sao mình cũng báo tin, có về hay tùy cậu.

      Khi máy bay đáp xuống sân bay nước N, có xe của khách sạn chờ sẵn. Hai người ngồi xe về khách sạn, Ngô Đồng nhìn Tần Qua có vẻ mặt mệt mỏi “Vừa rồi máy bay sao tranh thủ chợp mắt chút?”

      “Trời cũng sắp tối rồi, sợ ngủ nhiều đế đêm lại ngủ được, đâu phải ai cũng giống người nào đó, đặt người xuống là ngủ giống heo quá .” Tần Qua trêu ghẹo.

      … em ngủ là để dưỡng da.” Ngô Đồng xấu hổ.

      “Da em đẹp rồi, cần lấy đó làm cớ.”

      Mặc dù biết Tần Qua cố ý nhưng đột nhiên nhận được lời khen Ngô Đồng vẫn vui vẻ, còn giận vì mình là heo.

      “Đúng rồi, chút nữa đến khách sạn nhớ gọi cho Phi Phi.” Ngô Đồng dặn dò.

      cần đâu, cu cậu cũng chuyện, lúc nào cũng chỉ chơi ghép hình thôi.” Tần Qua “Với lại, mấy ngày nữa là chúng ta về rồi.”

      “Dù Phi Phi chuyện, nhưng càng như vậy con càng nhạy cảm, gọi cho con, nhóc nghĩ cần con nữa.”

      đâu.” Tần Qua lắc đầu “Trẻ con nhà khác biết nhưng Phi Phi nhà mình rất thông minh, suy nghĩ ấu trĩ như vậy.”

      cảm thấy nghĩ như vậy là bình thường hay suy nghĩ của em mới bình thường.”

      “Đương nhiên là em rồi.” Tần Qua khăng khăng “Nhưng Phi Phi cũng bị bệnh giống .”

      “…” Ngô Đồng tức đến nỗi muốn chuyện gì với , quả nhiên đối với người như Tần Qua, thể dùng cách thông thường mà thuyết phục. Nhưng ở chung thời gian, Ngô Đồng rất nhanh điều chỉnh lại tâm tình bị Tần Qua làm chết khiếp. Sau khi tới khách sạn, hai người ăn tối đơn giản, cuối cùng dưới thuyết phục của Ngô Đồng, Tần Qua vẫn gọi video của Phi Phi, mặc dù cả buổi Phi Phi đều cúi đầu chơi ghép hình.

      Tắm xong, Ngô Đồng ra thấy Tần Qua dựa vào đầu giường đọc tạp chí giới thiệu về khách sạn, ngủ sớm thôi , xem mắt thâm quầng hết rồi kìa.”

      Tần Qua buông tạp chí, thấy Ngô Đồng mặc áo ngủ nằm bên cạnh mình, mảng da thịt trắng như tuyết như như làm choáng váng, kìm chế nổi mà xoay người đè lên.

      Trong nháy mắt, người Ngô Đồng cứng đờ “ mệt sao?”

      Tần Qua cảm nhận được Ngô Đồng cứng người lại, nội tâm chua xót, xem ra lần trước dọa vợ mình sợ quá rồi, tuy ngoài miệng ấy sao, nhưng phản ứng của thân thể vẫn là thành nhất.

      “Đúng là mệt, nhưng mà hôn em ngủ được” Tần Qua cúi đầu cười.

      Ra là chỉ hôn cái thôi, Ngô Đồng thả lỏng người. Thấy Ngô Đồng thả lỏng, Tần Qua cúi người, như mọi ngày hôn lên môi Ngô Đồng mà thong thả chen vào trong cổ áo ngủ của , khẽ hôn lên gò bồng đảo no đủ của vợ mình. Thân thể Ngô Đồng vô thức cong lên, cả người tê dại như bị điện giật. Tần Qua cũng động tình, hai mắt đỏ lên, mong chờ nhìn Ngô Đồng. Ngô Đồng thấy biểu cảm quen thuộc của người đàn ông, sắc mặt lập tức trắng bệch, hình ảnh của đêm hôm đó lại lên, thân thể bắt đầu khống chế được mà run lên. Cảm giác người trong ngực mình run rẩy, ham muốn trong mắt Tần Qua lui dần, chống thân thể lên, định rời khỏi người Ngô Đồng ra ngoài.

      “Tần Qua.” Ngô Đồng bỗng nhiên đưa tay kéo lại, giống như hạ quyết tâm “Em sao.”

      Mặc dù, đêm đó những việc qua vô cùng hỏng bét, nhưng Ngô Đồng cũng biết đó là do Tần Qua khống chế được cảm xúc của mình. Sau lần đó, Tần Qua mặc dù hay động tay động chân chiếm tiện nghi của mình, nhưng trừ hôn ra cũng có hành động gì khác. Ngay cả khi mình mượn cớ đuổi ra phòng khách ngủ, cũng thành thành chấp hành.

      Ngô Đồng biết trong thâm tâm Tần Qua cũng muốn tổn thương mình, chỉ sợ mình khống chế nổi bản thân. Nhưng hai người là vợ chồng sinh hoạt vợ chồng là tránh khỏi. Mặc dù Ngô Đồng sợ hãi nhưng hiểu , việc này mình cần dũng cảm hơn chút, ai bảo ông xã mình lại có bệnh như vậy chứ.

      chỉ hôn em thôi.” Tần Qua định bỏ tay Ngô Đồng ra.

      …” Ngô Đồng đỏ mặt lên “Em đồng ý rồi mà là đàn ông mà còn lằng nhà lằng nhằng cái gì.”

      Người đàn ông bị Ngô Đồng kích thích, thân hình chống bên người trầm xuống làm Ngô Đồng hoảng sợ mà kêu lên. Mặt Tần Qua chôn ngực Ngô Đồng, hô hấp nóng bỏng phun ngực , làm nổi cả da gà, kích thích da thịt đỏ hồng mảnh. Tần Qua cố gắng khắc chế dục vọng của bản thân, hai tay chống bên hông Ngô Đồng nắm lấy ga giường. được, vẫn chưa được, Tần Qua có cảm giác mình thể chờ đợi mà muốn xé quần áo của Ngô Đồng sau đó đoạt lấy , xâm phạm , chà đạp . Trong đầu, dục vọng và lý trí ngừng luân chuyển, Tần Qua cố gắng khống chế mà ngẩng đầu.

      “Tần … Tần Qua.” Ngô Đồng thấy hai mắt người đàn ông đỏ ngầu, nhịn được mà run rẩy. Tần Qua nhắm mắt lại, trong lòng cố hết sức tia lý trí cuối cùng mà rời khỏi thân mình , vọt vào nhà tắm. Rất nhanh bên trong truyền đến tiếng nước chảy.

      Ngô Đồng nằm giường, thở dài hơi, nhìn vào phòng tắm ánh mắt vừa đau lòng vừa có chút may mắn khi thoát nạn. Tần Qua ở phòng tắm tắm nước lạnh lâu, lâu, lâu đến lúc ra khỏi phòng Ngô Đồng ngủ. Tần Qua ở trần, đứng bên giường ngắm nhìn vợ mình say giấc nồng. Đây là vợ của nhưng lại dám đến gần . Lúc nãy, khi gần như khống chế nổi hình ảnh thân thể đầy vết thương của trong đêm đó đánh thức . Tần Qua nhớ bác sĩ Lý , thể chịu được khi người khác ở gần vì thời gian dài mình trong hoàn cảnh nguy hiểm nên có cảm giác an toàn. Nếu có người tự nguyện ở cạnh , người là nửa của cuộc đời , chấp nhận cách tự nhiên. Như vậy giờ nửa của cuộc đời mình, phải làm thế nào để đến gần đây? Tần Qua đơn xoay người, ra khỏi phòng khách.

      Có lẽ ban ngày máy bay ngủ nhiều nên rạng sáng đột nhiên Ngô Đồng tỉnh giấc, phát giác nửa giường bên cạnh mình trống , chậm rãi xuống giường, cẩn thận mở cửa phòng ngủ. Nhìn thấy thân hình cao lớn của người đàn ông chen chúc chiếc ghế sô pha, Ngô Đồng bỗng nhiên cảm thấy khó chịu nhưng cũng chỉ biết giả vờ như có gì, lần nữa khép cửa phòng lại.

      Mà Tần Qua bị đánh thức cũng ngủ lại, cho đến khi tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng, Tần Qua điềm nhiên như có việc gì đánh thức Ngô Đồng dậy chạy bộ. hi vọng mỗi ngày tốt hơn.
      HienCitrine1412, Nun Kun, Parvarty37 others thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 22


      Mặc xong trang phục nhảy dù, ký giấy cam đoan, Tần Qua kéo tay Ngô Đồng lạnh ngắt lên máy bay.

      “Đừng sợ, có ở đây.” Tần Qua trấn an.

      “Em … em hồi hộp quá.” Máy bay chậm rãi khởi động, Ngô Đồng căng thẳng nắm chặt tay Tần Qua, hai mắt bất lực nhìn người đàn ông cao lớn.

      “Để giúp em thả lỏng.” Tần Qua cười kỳ quái, ôm Ngô Đồng cho nụ hôn nóng bỏng làm mọi người xung quanh la lên ồn ào.

      Ngô Đồng ngại ngùng chôn mặt trong ngực Tần Qua, thấy nhướng mày nhìn xung quanh đắc ý khoe khoang, nhéo mạnh lên cánh tay . Người đàn ông bị nhéo cũng cảm thấy đau, chỉ lặng lẽ nắm lấy tay , gãi vào lòng bàn tay mềm mại của . Ngô Đồng tức giận liếc mắt, nhưng đúng là còn hồi hộp như lúc đầu nữa. Máy bay rất nhanh lên đến độ cao 7000m, huấn luyện viên ra hiệu có thể bắt đầu nhảy dù. Trong máy bay, những người thích nhảy dù lần lượt nhảy xuống, Ngô Đồng và Tần Qua là người cuối cùng.

      Huấn luyện viên hỏi Tần Qua lần cuối cùng “ khẳng định cần tôi cùng vợ nhảy dù?” Huấn luyện viên biết Ngô Đồng tự mình nhảy dù.

      Tần Qua lắc đầu nghiêm túc “Vợ của tôi sao lại để nhảy cùng?”

      Huấn luyện viên cười ha ha, đánh phát lên vai rồi hỏi lại.

      “Lại đây với .” Tần Qua đưa tay về phía Ngô Đồng hồi hộp, vẫy vẫy.

      Ngô Đồng nuốt từng ngụm nước bọt, từ từ bước đến.

      Tần Qua để Ngô Đồng quay lưng về phía mình, sau đó lấy dây an toàn cột hai người với nhau, sau khi sẵn sàng, hai người tới bên cạnh cửa khoang. Từng luồng gió cực mạnh thổi làm Ngô Đồng thể đứng vững, Ngô Đồng nhìn ra bên ngoài, cảnh tượng gian rộng lớn làm muốn nhụt chí, quả nhiên vẫn đánh cao sức chịu đựng của bản thân mình.

      “Đừng sợ, cho dù bị ngã xuống dẹp lép như nhân bánh, cũng làm đệm đỡ cho em.”

      …” Ngô Đồng bị dọa sợ muốn chết mà còn xui xẻo.

      đùa em thôi.” Tần Qua cười sờ lên đầu Ngô Đồng “Chồng của em dù sao cũng là lính đặc chủng được huấn luyện chuyên nghiệp, nhảy dù chỉ là chuyện như con thỏ.”

      Ngô Đồng nhìn Tần Qua, trong mắt vẫn còn sợ hãi.

      “Nếu , chúng ta nhảy nữa.” Tần Qua thấy Ngô Đồng thực sợ hãi, nhớ lần trước sợ rắn, đành lòng.

      Ngô Đồng quay đầu nhìn xuống dưới chân, hít sâu hơi “Nhảy thôi.”

      “Em sẵn sàng rồi?” Tần Qua ngạc nhiên.

      “Muốn chết cùng chết.” Ngô Đồng lấy hết dũng khí, .

      thích câu này của em.” Tần Qua xoay người, đưa lưng về phía khoang cửa ngồi xuống, rồi ôm Ngô Đồng lao ra khỏi cabin, thời khắc thân thể mất điểm tựa tiếng hét của Ngô Đồng bắt đầu vang lên.

      Tần Qua lại vô cùng thích thú thưởng thức cảm giác rơi tự do như vậy, cùng với cảm giác xuyên qua bầu khí quyển và tầm nhìn từ cao, tốc độ rơi càng lúc càng nhanh, chỉ là tiếng hét bên tai quá to làm hư bầu khí. Tần Qua lấy tay xoay cằm Ngô Đồng lại, đặt lên cái miệng ồn ào nụ hôn. Cảm giác hôn môi giữa gian bao la quả quá kích thích, Ngô Đồng cũng mạnh mẽ hôn trả lại làm hết sức vui vẻ nheo mắt lại, nhưng Tần Qua cũng dám nấn ná quá lâu vì việc rơi nhanh như vậy vốn dĩ dễ thiếu dưỡng khí. thả môi Ngô Đồng ra, ghé vào tai hét to “Em xem phía dưới kìa!”

      Ánh mắt Ngô Đồng lập tức bị phong cảnh tuyệt đẹp cuốn hút, từ trung rơi xuống nhìn ngắm cảnh vật so với ngắm nhìn qua cửa kính của máy bay quả là trời vực “Mặt đất đẹp quá!”

      “Bầu trời cũng rất tuyệt!” xong Tần Qua ôm Ngô Đồng khẽ động, vị trí của hai người thay đổi biến thành Ngô Đồng ở , Tần Qua ở dưới. Ngô Đồng chưa bao giờ có được cảm giác ở giữa trung nhìn lên bầu trời, chỉ cảm thấy như mình trôi lơ lửng chín tầng mây, rồi chậm rãi rơi xuống, xuyên qua từng tầng từng tầng mây, cảm giác choáng ngợp. Tốc độ rơi càng lúc càng nhanh, mặt đất càng gần, Tần Qua đưa tay mở dù nhảy, lực kéo ngược lên mạnh mẽ làm tốc độ rơi giảm dần. Ngô Đồng cảm giác như mình có thêm đôi cánh để bay lượn trung, vui sướng ngẩng đầu lên nhìn, thấy ngay cả chiếc dù này cũng đẹp.

      “Em thích cảm giác này ?” Tần Qua nhìn vẻ mặt rạng rỡ của vợ mình, cố tình hỏi.

      “Vô cùng thích luôn.” Ngô Đồng cũng thành trả lời.

      “Vậy .. lần sau có cơ hội chúng ta lại nhảy dù nữa nhé.”

      “Vâng.” Ngô Đồng vui vẻ, Tần Qua cũng cười sung sướng, cảm giác giữa trời xanh bay lượn này cuối cùng cũng có người sẵn lòng chia sẻ với mình.

      “Bên kia đẹp quá!” Ngô Đồng chỉ về phía rừng cây gần đó.

      “Chúng ta qua đó ngắm cảnh .” xong Tần Qua muốn điều chỉnh vị trí tiếp đất.

      “Có thể bị vướng ?” Ngô Đồng nhớ muốn hạ cánh phải hạ xuống vùng đất trống.

      sao đâu.” Tần Qua cười, sau đó thực thao tác điều chỉnh vị trí tiếp đất phía rừng cây.

      Người ta là người nên thành , khiêm tốn nếu có ngày mắc quai, đến khi hai người bị treo lơ lửng thân cây cao gần mười mét, Ngô Đồng khóc ra nước mắt.

      phải sao mà?”

      Tần Qua nhìn xuống dưới, vẫn thản nhiên “Đúng là sao mà.”

      có đem máy phát tín hiệu cấp cứu hay là chúng ta phải chờ đến khi họ phát ra chúng ta.” Vẻ mặt Ngô Đồng đau khổ.

      cần phiền phức như vậy đâu.” Tần Qua ôm chặt Ngô Đồng, tay lấy từ đùi con dao gấp , dưới ánh mắt hoảng sợ của Ngô Đồng cắt đứt sợi dây thừng vướng vào thân cây.

      Hai người từ từ từ cao hạ xuống, nửa chừng Tần Qua dùng sức lật người qua đổi vị trí với Ngô Đồng, trong tiếng hét chói tai của , ôm Ngô Đồng ngã xuống đồng cỏ. Khi Ngô Đồng lấy lại được tinh thần hai người mặt đất, dưới là lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Khi cả hai ngã xuống Ngô Đồng nghe tiếng hự lớn, vội vàng bò dậy, hốt hoảng kiểm tra thân thể của Tần Qua “ có sao , có bị thương ở chỗ nào hay ?”

      Tần Qua cười, bắt lấy tay Ngô Đồng sờ loạn người mình, đứng đắn “Em còn chiếm tiện nghi của khách khí đâu đó.”

      “Giờ này mà còn đùa được hả.” Ngô Đồng bị chọc tức chết rồi.

      đùa.” Tần Qua bắt lấy tay Ngô Đồng “Em mà sờ nữa là khách khí đâu.”

      …” Ngô Đồng vừa tức vừa ngượng rút tay về “ là, em hay là cứ treo như thế rồi chờ người đến, vậy mà lại có việc gì.”

      “Bây giờ phải là có việc gì sao?” Tần Qua cười.

      “Thế này mà tính là có việc gì hả?” Ngô Đồng chỉ vào chiếc dù nhảy.

      “Chỉ cần em sao nghĩa là có việc gì.” Tần Qua chăm chú nhìn Ngô Đồng. biết có phải vừa cùng nhau trải qua giờ phút “sinh tử” hay mà nghe thấy lời của , trong lòng Ngô Đồng tràn ngập cảm động “Vậy còn , vừa mới từ cao như vậy rơi xuống.”

      “Vợ ngốc, người đàn ông của em được huấn luyện qua, độ cao ấy nhằm nhò gì.”

      Ngô Đồng liên tục hỏi Tần Qua bị làm sao, lúc ấy mới thả lỏng người cùng nằm đồng cỏ, hai người nhìn lên bầu trời, Ngô Đồng đột nhiên hỏi “Đồng đội của có năm người hả?”

      “Ừ”

      người đề nghị xem rắn, người đề nghị lặn biển, người đề nghị nhảy dù, còn hai cái nữa là gì?”

      Tần Qua nhìn bầu trời, nhớ lại buổi chiều hôm ấy sau khi nhảy dù về, các tụ tập tán gẫu “Bọn đều thích khoảng khắc từ trung nhảy xuống này, dường như mọi vật trong trời đất đều là của mình.”

      “Người thứ nhất Mục Địch sau này có người nhất định phải dẫn ấy cùng nhảy để cùng cảm thụ loại cảm giác đó.” Tần Qua cười “Đại Vệ đại dương vô cùng đẹp, phụ nữ có khả năng càng thích biển hơn, ngắm san hô và cá đều rất hấp dẫn. Cuối cùng là Hói Đầu, sở thích của cậu ấy tương đối hiếm thấy.”

      Ngô Đồng cũng thấy đem bạn xem rắn đúng là hiếm có.

      “Còn cái khác sao?” Ngô Đồng chưa nghe thấy nguyện vọng của Tần Qua.

      “Còn Lâm Tử, trong năm người bọn cậu ấy nhất nhưng lại kết hôn sớm nhất. Cậu ấy là cha ruột của Phi Phi. Cậu ấy kết hôn cần gì phải màu mè, hai người cùng sống hạnh phúc là nhất rồi. Cậu ấy dự định sau khi xuất ngũ cùng vợ và Phi Phi sống ở quê làm vườn.”

      Ngô Đồng đau lòng “Vậy còn ?”

      …” Tần Qua sửng sốt, quay sang nhìn Ngô Đồng, cười có ý tốt “ hi vọng vợ chủ động hơn chút.”

      Ngô Đồng chớp mắt cái, thân thể so với suy nghĩ của đại não hành động nhanh hơn, đến khi định thần lại thấy mình chỉ động hôn lên môi Tần Qua. Tần Qua hưởng thụ việc vợ mình hiếm khi mới chủ động lần, cười mở miệng, chờ vợ mình tiến quân thần tốc. Hai người vẫn nhìn nhau, thấy cười vui vẻ, Ngô Đồng để ý, nhắm mắt lại, chủ động làm sâu hơn nụ hôn này.

      Tần Qua thỏa mãn ôm vợ nhưng rồi cái hôn đủ để thoản mãn , bèn lật người qua đem Ngô Đồng đặt dưới thân, đôi môi từ bờ môi của Ngô Đồng chạy đường xuống dưới, bàn tay cũng quy củ ở thân mình Ngô Đồng đốt lửa khắp nơi làm khó chịu né tránh, cuối cùng ý loạn tình mê mà trầm luân.

      ngay bây giờ muốn em.” Tần Qua khó chịu thở hổn hển, nhưng cuối cùng vẫn buông Ngô Đồng ra.

      Ngô Đồng bị Tần Qua giày vò đầu óc vẫn chưa thanh tỉnh, vì sao lại buông nửa chừng, đến khi bên tai loáng thoáng nghe tiếng kêu, Ngô Đồng mới đỏ mặt ngồi dậy, luống cuống tay chân sửa sang lại quần áo. Cuối cùng trong ánh mắt ái mộ của nhân viên cứu hộ, hai người quay trở về địa điểm tập kết, suốt đường Ngô Đồng vô cùng xấu hổ, đỏ mặt dám ngẩng đầu nhìn ai.

      “Bà xã của dễ thẹn thùng quá.” Nhân viên trêu ghẹo Tần Qua.

      “Tôi thích ấy cũng vì cái tính dễ thẹn thùng đó.” Tần Qua cười.

      Trải qua ngày vừa hồi hộp vừa kích thích, hai người mệt mỏi trở về khách sạn, Ngô Đồng chờ Tần Qua tắm xong, xả đầy nước vào bồn tắm to trong phòng tắm hoành tráng của khách sạn, dự định thong thả ngâm bồn tắm thư giãn.

      Trong khi chờ nước chảy đầy bồn, bước ra ngoài phòng khách uống nước. Lúc này Tần Qua đứng trước quầy bar uống rượu, phần lưng trần của trừ mấy vết sẹo cũ xuất thêm mấy vết sưng đỏ. Ngô Đồng cần nghĩ cũng biết những vết thương này từ đâu có, hơi đau lòng bước đến, ngón tay tự chủ vuốt lên. Tần Qua nhịn được mà thân thể hơi run rẩy.

      “Em làm bị đau hả?” Ngô Đồng lập tức giảm lực.

      “Đau, nhưng phải lưng.” Tần Qua xoay lưng, dưới ánh mắt nghi ngờ của , đứng đắn thêm “Phía dưới mới đau.”

      Ngô Đồng lúc này mới nhận ra, mặt đỏ như trái cà chua.

      Người đàn ông cười ha ha, cảm thấy mỗi lần trêu chọc vợ dễ thẹn thùng của mình đều khiến đặc biệt vui sướng, còn hơn là chạy bộ mười cây số.

      Ngô Đồng mím môi, nghĩ đến lúc từ nhảy dù xuống, người đàn ông này luôn săn sóc, nuông chiều mình, khi gần rơi xuống đất còn theo bản năng bảo vệ mình. còn hi vọng vợ chủ động hơn.”

      Toàn bộ hành trình du lịch này là làm theo nguyện vọng của các đồng đội khuất của . Như vậy, nếu đây là nguyện vọng của , Ngô Đồng ngẩng đầu, cầm lấy ly rượu trong tay , hơi uống hết. Tần Qua kinh ngạc nhìn vợ mình bị rượu đế làm cho ho sặc sụa, mặt mũi đỏ bừng, cau mày “Rượu này nồng độ cao lắm, em uống được đâu.”

      Ngô Đồng chậm rãi đặt ly rượu xuống quầy bar, để ý Tần Qua kinh ngạc, kéo vào phòng tắm. Tần Qua nhìn bồn tắm lớn trải đầy cánh hoa hồng, hiểu hỏi “Em …”

      Ngô Đồng dùng hai tay đẩy làm Tần Qua chú ý mà ngã vào bồn tắm, lúc lấy lại tinh thần lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho cơ bắp toàn thân bắt đầu co lại. Ngô Đồng cắn răng, ngay trước mặt Tần Qua dưới ánh đèn sáng ngời của căn phòng tắm, cởi bỏ bộ váy người, trần truồng bước vào bồn tắm.

      “Em …” Lập tức hai mắt Tần Qua đỏ hồng lên, cố gắng khống chế để mình nhào lên.

      phải thích em chủ động hơn sao?” Ngô Đồng tới gần , giọng hỏi.

      Ánh mắt Tần Qua lướt qua đôi bàn chân trần trụi, lên đến cặp đùi thon dài, cái bụng bằng phẳng, vòng eo nhắn mượt mà, đôi môi đỏ thắm gương mặt như hoa của , vươn tay phải kéo Ngô Đồng ngã vào trong nước.

      Tần Qua nghiêng người về phía trước, đặt Ngô Đồng bên cạnh bồn tắm, giọng tràn đầy nguy hiểm “Nếu em hối hận ngay bây giờ.”

      đến bước này rồi còn có thể lùi lại sao, Ngô Đồng cắn răng, hai tay chủ động khoác lên vai Tần Qua.

      Lý trí Tần Qua cuối cùng cũng sụp đổ, sức lực ôm vòng eo của Ngô Đồng lớn kinh người làm Ngô Đồng nhịn được phải kêu lên tiếng. cố kiềm chế cơn đau, nhưng rồi nhớ lại nỗi ám ảnh của đêm đó, thế là thay đổi ý định, giọng cầu khẩn vào tai “Chồng à, chút, em đau.”

      Qua nhiên Tần Qua cứng người lại nhưng lực cánh tay hơn rất nhiều.

      Người đàn ông cúi đầu xuống, mạnh mẽ hôn lên khắp thân thể , dường như đặc biệt thích bộ ngực mềm mại của , nhưng lúc này bị nước che . Làm sao bây giờ? dùng tay ôm eo nâng người Ngô Đồng lên sau đó thỏa mãn mà chôn đầu thưởng thức món ngon mình thích.

      Ngô Đồng ôm chặt đầu , hai mắt mê mang tràn đầy ham muốn, cho đến khi bàn tay người đàn ông vào mảnh đất mẫn cảm, hít sâu hơi lấy lại tinh thần rồi an tĩnh lại rất nhanh. Người đàn ông thể nhẫn nhịn được nữa, đặt Ngô Đồng lên cạnh bồn tắm, ngang ngược vọt vào. Lần tiến vào này vẫn còn hơi đau nhưng so với lần trước tốt hơn rất nhiều. Ngô Đồng nắm lấy cánh tay rắn chắc của , thừa nhận chiếm hữu của người đàn ông, theo bản năng mà phối hợp với , cùng nhau chìm đắm trong cảm xúc thăng hoa trong tình dục.

      Trời chuyển dần về sáng, khi Ngô Đồng tỉnh lại lần nữa nằm giường lớn mềm mại, bên cạnh là người đàn ông ngắm nhìn với ánh mắt nóng bỏng.

      “Chào buổi sáng.” Ngô Đồng nở nụ cười với người đàn ông.

      “Em sợ khống chế nổi mình sao?” Tần Qua thể hỏi vấn đề mình canh cánh cả đêm.

      “Em tin tưởng .” Ngô Đồng cười “Mà cũng rất nghe em nha.”

      Tần Qua sửng sốt chút, sau đó cười tà “Vợ à, em hãy tiếp tục phát huy nha.”


      Tác giả có lời muốn : như thế này có tính là hết bệnh ta.
      Last edited: 6/8/18
      HienCitrine1412, Nun Kun, Parvarty41 others thích bài này.

    5. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Nàng ơi bị đăng đúp 2 chương giống nhau mất rồi
      haimap2346 thích bài này.

    6. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      sửa lại bài viết, up chương 22 rồi nha các nàng. Các nàng quay lại đọc nha.

    7. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :