1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 31

      Bùi Tuấn Vũ rất tức giận khi bị người khác gọi tỉnh dậy, lại nhìn thấy Đỗ Lôi Ti lắc lư qua lại trước mặt như muốn đả kích , càng thêm tức giận, tiện tay cầm gối lên đập vào đầu “Bây giờ lập tức cút ra ngoài cho tôi......”

      A a a a a a a!!!

      Cút ra ngoài...... ta lại lớn tiếng kêu tôi ra ngoài......

      Trong lúc nhất thời, Đỗ Lôi Ti bị tác động bởi giọng của , ngây ngốc đứng đó, nghĩ tới tổng thống lại tức giận như vậy.

      gọi ta dậy phải bởi vì ta sao? Mặc dù cách thức có hơi mạnh chút nhưng......Đây phải là bởi vì gọi lúc lâu mà mãi dậy sao......

      Cảm giác uất ức nhất thời lan tràn trong lòng , lỗ mũi bất giác trở nên ê ẩm, gì, cất bàn chải cùng ly nước súc miệng, nhặt chiếc gối rớt sàn nhà, bỏ lên giường ra khỏi phòng.

      Lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cảm thấy uất ức như vậy, chưa bao giờ bị người ta quát to như vậy.

      Tại sao ta có thể quát như vậy chứ? Tại sao ta lại đối xử với như vậy chứ?

      ràng gọi dậy là vì muốn tốt cho , kết quả lại biến thành bộ dáng như thế này......

      Chạy ra khỏi phòng ngủ của tổng thống, xuống dưới lầu, hình như quản gia đứng đợi ở đó từ lâuu, thấy chạy xuống lầu với đôi mắt đỏ hoe, hai người đối diện nhìn nhau lắc đầu “Lôi Ti, xem như đây là kinh nghiệm !”

      Tiểu Ngọc tới trước mặt Lôi Ti, dùng giọng an ủi “ quan sát nhiều chút hiểu tính cách của tổng thống, đừng nản chí, tất cả những người từng gọi tổng thống dậy đều bị mắng như vậy!” Ý kia rất ràng là an ủi .

      Đỗ Lôi Ti gì, đôi mắt đỏ hồng, trong đầu vẫn còn câu “cút ra ngoài” của Bùi Tuấn Vũ.

      “Được rồi, sao, tổng thống lập tức xuống, gọi cậu chủ , lát nữa còn phải đưa cậu chủ học, chuyện kếp tiếp giao cho tôi là được.” Thấy cảm xúc của Đỗ Lôi Ti lên tới đỉnh điểm, quản gia mở miệng sau đó quay đầu nhìn tiểu Ngọc xuống trước !”

      “Vâng! Quản gia!” Tiểu Ngọc gật đầu, nhìn Đỗ Lôi Ti, gì.

      Nghe thấy lời quản gia , Đỗ Lôi Ti giống như được đặc xá, tới phòng của cậu chủ.

      Lúc này trong phòng tổng thống, Bùi Tuấn Vũ vừa mới bị Đỗ Lôi Ti dùng khăn lạnh làm cho tỉnh táo, sau khi đuổi lại thể nào ngủ tiếp.

      Ảo não xuống giường, vào trong phòng tắm, rửa mặt, thay quần áo, lạnh lùng xuống lầu.

      Quản gia dự đoán quả sai, chưa tới mười phtu1 xuống phòng ăn, xuất trước mặt mọi người.

      Mặc dù khuôn mặt tuấn tú vẫn còn hơi ngái ngủ nhưng cũng tỉnh dậy, vậy là được rồi.

      “Tổng thống, ăn sáng!” Quản gia lên trước, khom người giọng .

      “Đưa bữa sáng vào phòng làm việc cho tôi, Đường Vũ tới chưa?”

      “Thư ký Đường lát nữa đến!” Quản gia thành trả lời.

      Bùi Tuấn Vũ khoát tay, lên lầu.

      Quản gia bưng bữa sáng lên phòng làm việc, sau đó Đường thư ký vào.

      “Báo cáo hành trình ngày hôm nay chút!” Hơi ngước mắt nhìn Đường Vũ đứng trước bàn, vừa ăn sáng vừa hỏi.

      “Mười giờ bộ trưởng bộ tài chính còn có bộ trưởng tài nguyên đến báo cáo công việc, mười giờ bốn mươi chuyện điện thoại với nước Hàn......” Đường Vũ nghiêm túc báo cáo cộng việc được nữa Bùi Tuấn Vũ giơ tay ngăn lại.

      “Cậu điều tra cẩn thận giúp tôi chuyện.” xong lấy từ trong ngăn kéo ra túi giấy đưa cho Đường Vũ, tiếp tục “Điều tra cẩn thận chút.”

      Đường Vũ mở túi giấy nhìn hình “Tổng thống, đây phải là người giúp việc đó sao? phải từng điều tra sao?”

      “Đúng, , càng chi tiết càng tốt!”
      Last edited by a moderator: 15/12/15
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 32

      Lúc tới phòng cậu chủ Đỗ Lôi Ti cảm thấy bản thân bi kịch, ràng ở bên ngoài tìm công việc lại bị lôi đến đây, còn bị mắng, càng nghĩ càng bi thương.

      Mở cửa phòng cậu chủ, nhìn thấy Bùi Vũ mặc quần áo chỉnh tề, lấy tay lau nước mắt, lên trước “Cậu chủ, thôi, tôi đưa cậu học!”

      Đỗ Lôi Ti tay cầm cặp sách, tay nắm tay cậu chủ xuống dưới lầu, may mắn là khi xuống phòng khách gặp tổng thống, nếu biết phải làm sao.

      Bùi Vũ nhìn đôi mắt đỏ au của , giọng vui “ khóc sao?”

      “Đâu.....làm gì có......” Đỗ Lôi Ti khẩn trương trả lời, cũng muốn thằng bé nhìn thấy vẻ thảm hại của .

      buồn bực, sao hai ba con nhà này đều nhìn vừa mắt?

      Cứ như vậy hai người lên xe, có mấy bảo vệ theo phía sau, chạy về phía trường học.

      Xe khoảng hai mươi phút tới trường học, Đỗ ôi Ti cùng Bùi Vũ ngồi xe với nhau câu nào, lớn đều có suy nghĩ riêng của mình.

      Đến trường học, xe dừng lại, Đỗ Lôi Ti đưa cặp sách cho thằng bé dặn dò “Phải học cho tốt, nghe lời giáo, biết ?”

      Bùi Vũ lộ ra vẻ mặt khinh thường “ nghĩ tôi là con nít hai tuổi sao?
      cần phải dặn dò như vậy, được rồi, tôi muốn vào.” xong liền vào thèm quay đầu lại.

      Đỗ Lôi Ti sững sờ đứng tại chỗ, sao thằng bé lại khó chịu như vậy?Con nhà người ta có như thằng bé đâu?

      Thôi, dù sao thằng bé cũng giống những đứa trẻ khác, tại sao phải dài dòng như vậy, tự làm mình mất mặt!

      Đỗ Lôi Ti lên xe cùng với bảo vệ quay trở về, Đỗ Lôi Ti ngồi trong xe, lấy điện thoại ra gọi “Mẹ, mẹ vẫn khỏe chứ?”

      “Mẹ vẫn khỏe, con sao?” Lý Phượng quan tâm hỏi con .

      Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy mẹ hỏi như vậy, chóp mũi khẽ cay, nước mắt chảy xuống, cố nhịn để phát ra tiếng, muốn làm cho mẹ lo lắng, sau ổn định cảm xúc của mình, mở miệng “Mẹ, con rất tốt, bây giờ con có công việc, hơn nữa công việc rất nhàng, mẹ cần lo lắng cho con, mẹ chú ý giữ gìn sức khỏe, có thời gian con về thăm mẹ.”

      “Khi nào con cùng Bân kết hôn?” Lý Phượng tiếp tục hỏi.

      “A, con cùng Bân bây giờ gắng làm tốt công việc, muốn cưới sớm như vậy, mẹ con còn bận việc chuyện với mẹ được, bái bai!” Đỗ Lôi Ti lo lắng cúp điện thoại, sau đó đem toàn bộ uất ức khóc ra ngoài.

      Tài xế liếc nhìn trong gướng, thấy khóc đáng thương, chỉ lắc đầu, tiếp tục lái xe.

      Chuyện Bân chia tay thể để mẹ biết, muốn mẹ lo lắng cho mình, bây giờ rất muốn sà vào trong lòng mẹ nhưng.......

      Công việc bây giờ là ở phủ tổng thống, giống như những công việc khác, chủ nhật cũng được nghỉ, biết khi nào mới có thể quay về thăm mẹ?
      Last edited by a moderator: 15/12/15
      laulathuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 33

      Đỗ Lôi Ti quay về phủ tổng thống, vào phòng thay đồ giúp việc ra.

      biết, chỉ cần tổng thống lên tiếng, thể rời khỏi phủ tổng thống, là người giúp việc ở đây, chỉ có thể học tập, thích ứng với hoàn cảnh nơi đây.

      nghĩ lại liền thấy hối hận, chỉ vì bữa ăn sáng mà khiến tuổi thanh xuân của mình trở thành người giúp việc ở đây, đây chưa là gì, phải phục vụ hai ba con với tính tình ổn định, tốt nhất là nên giữ cái mạng của bản thân trước.

      ......

      ......

      Buổi sáng cứ lặng lẽ trôi qua, bị tính khí nóng nảy của tổng thống làm cho đầu óc choáng váng có thời gian dành cho những việc thích nữa, tiểu Ngọc về phía .

      “Có chuyện gì ?” từ từ ngẩng đầu, thuận miệng hỏi.

      “Lôi Ti, quản gia gọi xuống, ông ấy ở phòng ăn chờ !” Tiểu Ngọc nghiêm túc .

      “Uh......Tôi biết rồi!” Đỗ Lôi Ti yếu ớt trả lời.

      Bây giờ rất buồn bực, ràng chỉ mới vào làm ngày đầu tiên liền sắp xếp cho gọi tổng thống dậy, biết lần này gọi lên làm gì, bây giờ trong lòng cảm thấy rất sợ hãi.

      còn cách nào khác, cai bảo bây giờ là người giúp việc trong phủ tổng thống, quản gia giao việc gì làm việc đó, người làm bây giờ cũng là khổ. Nhưng mà cái mạng của là khổ nhất.

      tới phòng ăn, tới trước mặt quản gia “Quản gia, ông tìm cháu có việc gì?”

      Quản gia đưa cuốn thực đơn để trước mặt .

      Đỗ Lôi Ti hiểu nhận thực đơn, quản gia đưa cho xem cái này làm gì? Chẳng lẽ lại muốn nấu cơm sao?

      Nghĩ đến đây liền cảm thấy sợ, bữa ăn tối qua như bức tranh ngừng xuất trước mặt .

      Nếu như phải nấu cơm, đoán có chết cũng thể bồi thường hết cho tổng thống......?

      Quản gia nhìn biến đổi khuôn mặt cũng biết nghĩ gì, vì vậy mở miệng “Nước Hàn muốn qua thăm cho nên đây là thực đơn dành riêng cho khách.”

      Đỗ Lôi Ti như rơi vào trong sương mù, thực đơn dành cho khách sao lại đưa cho làm gì? chỉ là người làm nho mà thôi.

      “Cho xem thực đơn dành cho khách là để đề phòng buổi tối nếu có thình huống khẩn cấp xảy ra mỗi người giúp việc phải trợ giúp đối phó, biết chưa?” Quản gia tiếp tục .

      Xuay người nhìn tiểu Ngọc đứng bên cạnh “ tìm thư ký của công chúa nước Hàn, hỏi xem công chúa co kiêng cữ gì , nếu muốn ăn gì cứ với đầu bếp là được!”

      Giờ phút này tất cả người giúp việc đều bận rộn công việc của mình, Đỗ Lôi Ti từ phòng ăn ra, nhìn thấy bình hoa cúc bàn ăn liền nhíu mày.

      từng nhìn thấy ti vi, nước Hàn nổi tiếng là hoa hướng dương, tại sao lại bày hoa cúc bàn ăn chứ? thích hợp để đãi khách, ngờ quản gia cũng có lúc phạm lỗi.

      Đỗ Lôi Ti liền nghĩ tới trong vườn hoa có trồng rất nhiều loài hoa, trong đó có hoa hướng dương, cầm thực đơn vào vườn hoa, cắt bó hoa hướng dương, thay thế bình hoa cúa bàn.

      làm gì vậy?” Người giúp việc tên Thanh dùng ánh mắt khinh bỉ .

      “Tôi? nhìn thấy sao? Tôi thay hoa, được sao?” Đỗ Lôi Ti thèm để ý tới ta.

      xong liền ra phòng khách.
      Last edited by a moderator: 15/12/15
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 34

      Năm giờ chiều, Bùi Tuấn Vũ cùng công chúa nước Hàn là Lâm Thanh xuất tại phòng ăn, lúc này quản gia đứng chờ sẵn.

      Bình hoa cúc bàn được thay bằng hoa hướng dương, tất cả người giúp việc đều đứng bên cạnh chờ chủ nhân ra lệnh.

      Như Đỗ Lôi Ti dự đoán, Lâm Thanh nhìn thấy bình hoa hướng dương bàn liền nở nụ cười.

      Tổng thống cùng công chúa nước Hàn còn có vài nghị sĩ ở phía sau cùng ngồi xuống bàn, quản gia liền bảo người giúp việc vào nhà bếp.

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy quản gia sắp xếp mọi chuyện rất kính phục, chuyện gì ông cũng đều sắp xếp rất tốt.

      Các người giúp việc cẩn thận đặt món ăn lên bàn, bầu khí trong phòng ăn rất im lặng.

      “Hoa hướng dương này đẹp!” Lâm Thanh nhịn được khen ngợi, bên vẫn quên liếc mắt đưa tình với tổng thống.

      “Lâm công chúa, biết trong phủ tổng thống trồng rất hoa sao?” nghị sĩ ngồi bên cạnh mỉm cười .

      “A, ra là như vậy, vậy lát nữa tôi muốn ra ngắm chút.” Lâm Thanh mỉm cười xong liền quay về phìa tổng thống hỏi “tổng thống, tôi có thể ngắm hoa hướng dương cùng với ?”

      Bùi Tuấn Vũ thèm để ý đến đưa tình của ta, lịch cười như là đồng ý “Quản gia, ông sắp xếp chút, bày bàn trà cùng điểm tâm ngọt ở vườn hoa.”

      “Vâng!” Quản gia lặng lẽ lui xuống, tới nhà bếp nhìn những người giúp việc bên trong “Tiểu Ngọc còn có Lôi Ti, hai người đến vườn hoa chuẩn bị chút, những người còn lại chờ tổng thống ăn xong dọn dẹp bàn!”

      Khi Đỗ Lôi Ti cùng tiểu Ngọc bày bàn trà cùng điểm tâm, vô tình nhìn về nơi xa......

      Khẽ kinh ngạc kêu “Tiểu Ngọc, nhìn xem, nhanh nhìn xem, là đẹp......”

      Tiểu Ngọc nhìn theo hướng mà “Cảnh sắc như vậy có gì để nhìn?”

      Đỗ Lôi Ti để ý đến câu của tiểu Ngọc, cảnh đẹp như vậy mà có ai thưởng thức vậy thưởng thức mình vậy.

      Lúc này mặt trời dần lặn về hướng tây, ánh sáng chói mắt nhật dần chỉ còn lại vòng ánh sáng dìu dịu xung quanh. Bầu trời gợn mây, trong suốt như nước biển, bây giờ màu sắc càng trở nên xanh hơn, càng ngày càng đậm. Ở cuối tận chân trời, màu sắc thanh thúy, dưới ánh nắng chiều, tạo nên cảnh tráng lệ.

      chăm chú nhìn về phía tây. Quả nhiên, lát sau, mặt trời đỏ chiếu thẳng vào khuôn mặt tròn trịa, hướng về phía trung, phát ra ánh sáng chói lóa cả vùng. Ánh chiều tà ngừng mở rộng phạm vi của nó, trong nháy mắt bao phủ tất cả, giống như bức tranh đẹp lạ thường.

      Nhìn mặt trời lộ ra vẻ đẹp của mình, hả hê về hướng tây. Đem ánh nắng khuất xa sau đỉnh núi. Sau đó sung sướng biến mất sau núi. Màu sắc từ từ khuếch tán, mơ hồ biến mất.

      Đỗ Lôi Ti nở nụ cười ngừng than “ là đẹp, là đẹp......”

      “Tiểu Ngọc, biết ? Tôi rất thích cùng bạn trai hoặc là cùng chồng mình ngắm cảnh sắc như vậy, , lãng mạn......”
      Last edited by a moderator: 15/12/15
      thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 35

      Lúc Bùi Tuấn Vũ cùng công chúa Lâm Thanh xuất tại vườn hoa Đỗ Lôi Ti cùng tiểu Ngọc vội vàng lên đón.

      Hai người ngồi xuống, Lâm Thanh nhìn hoa hướng dương trong phòng thẳng thắn rất thích phủ tổng thống, Bùi Tuấn Vũ đối với điều này hết sức ưa, chỉ lười biếng ngồi ghế uống trà.

      Ngồi được lát, Bùi Tuấn Vũ lịch đứng dậy, lễ phép “Công chúa, tôi vào phòng khách có chút chuyện, từ từ thưởng thức!”

      Lâm Thanh cười cười gật đầu.

      Bùi Tuấn Vũ với khuôn mặt trầm vào phòng khách ngồi ghế sa lon hỏi “Quản gia, ai đổi bình hoa bàn vậy?”

      Quản gia cúi người trả lời “Tổng thống, tôi lập tức hỏi.” xong, đứng thẳng người muốn về phía phòng ăn.

      “Gọi hết toàn bộ người giúp việc đến đây!” Giờ phút này khuôn mặt Bùi Tuấn Vũ rất lạnh lùng.

      “Vâng, tổng thống!” Quản gia trả lời.

      Đợi mấy phút liền thấy quản gia dẫn tất cả người giúp việc đứng trước mặt tổng thống, tất cả người giúp việc đều biết chuyện gì xảy ra.

      Quản gia nghiêm túc mở miệng hỏi “Ai đổi bình hoa bàn ăn?”

      Người giúp việc tiểuThanh hả hê lập tức trả lời “Là Đỗ Lôi Ti đổi, tôi cho ấy đổi nhưng ấy nghe tôi.” xong liếc mắt nhìn về phía Đỗ Lôi Ti, lộ ra nét mặt khinh bỉ.

      “Tất cả mọi người xuống !” Quản gia lại lần nữa mở miệng.

      Chỉ có mình Đỗ Lôi Ti đứng lại, cảm thấy sợ hãi, biết tổng thống hỏi chuyện này rốt cuộc là vui hay tức giận, bởi vì giờ phút này biết tổng thống nghĩ gì, hai bàn tay nắm chặt lấy nhau.

      “Là đổi bình hoa bàn ăn sao?” Bùi Tuấn Vũ uống cà phê, nhìn tài liệu trong tay cũng ngẩng đầu nhìn Đỗ Lôi Ti.

      “Vâng!” Đỗ Lôi Ti cúi đầu trả lời, nghe thấy giọng của tổng thống hình như là muốn khen ngợi , chẳng lẽ còn tức giận chuyện lúc sáng gọi dậy sao?

      “Trình độ học vấn của thế nào?” Bùi Tuấn Vũ lại hỏi, nét mặt vẫn như cũ.

      Đỗ Lôi Ti bi thương hiểu nhưng vẫn thành trả lời “Tốt nghiệp đại học chính quy!”

      “Xem ra lúc giáo giảng bài, nhất định là ngủ gật.”

      Đỗ Lôi Ti nghe tổng thống như vậy thiếu chút nữa nổi nóng.

      Dựa vào cái gì mà tổng thống lại như vậy chứ?

      Cái này cùng học vấn của có quan hệ gì chứ?

      Mẹ kiếp, nhân vật lớn là khó chiều!!!

      biết mục đích lần này công chúa nước Hàn tới đây sao?” Bùi Tuấn Vũ tiếp tục hỏi.

      biết!” làm gì có thời gian quan sát những chuyện quốc gia đại chứ!!!

      xem tin tức sao?” Đối với câu trả lời của Đỗ Lôi Ti, Bùi Tuấn Vũ hơi bất ngờ.

      “Làm gì có thời gian xem ti vi.” Tốt nghiệp xong còn phải tìm việc, kết quà tìm được việc liền bị tổng thống bắt về làm người giúp việc làm gì có thời gian coi ti vi chứ!

      “Bây giờ là người giúp việc của phủ tổng thống, có thời gian nên xem chút tin tức, hiểu nhiều chuyện chút, tránh sau này làm ra những chuyện ngu ngốc!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng xong liền đứng dậy khỏi phòng khách, ra vườn hoa tiếp tục thưởng thức cảnh sắc bên ngoài.
      Last edited by a moderator: 15/12/15
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :