1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      CHƯƠNG 25


      Bùi Mộng Na mỉm cười nhìn “Lôi Ty, tôi là chủ tôi có quyền quyết định, công việc của bây giờ là cùng tôi và tiểu Vũ ra vườn hoa ngồi chút.” xong lôi kéo bàn tay bé của cùng cháu mình ra vườn hoa.

      Lúc này, Bùi Vũ nhìn hai người phụ nữa trước mặt mình, người là của cậu, người sắp thành quản gia của cậu, sao lại có chênh lệch lớn như vậy chứ?

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy có ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm , nhìn theo hướng đó, tại sao thằng bé lại nhìn như vậy chứ? biết bản thân có sức hấp dẫn. Nhưng cũng đến nỗi mê hoặc cả đứa trẻ chứ? Đỗ Lôi Ti nghĩ đến điều này tự chủ bắt đầu cười ngây ngô.

      kia, cười khó coi!” Bùi Vũ lạnh lùng .

      Đỗ Lôi Ti bị đến sững sờ tức giận “Nhóc con, sao cháo lại lễ phép như vậy? Sao lại trước mặt người lớn như vậy?”

      “Vốn dĩ cười rất khó coi, tin hỏi tôi xem?”

      “Cháu... cháu, quá đáng ghét.” Đỗ Lôi Ti tức giận .

      Bùi Vũ làm mặt quỷ, cười “Xấu xí!”

      Đỗ Lôi Ti bị chọc tức, đứng tại chỗ dậm chân.

      Bùi Mộng Na nhìn hai người lớn chuyện, cảm thấy rất vui, kể từ sau khi mẹ tiểu Vũ bỏ , phủ tổng thống chưa bao giờ có tiếng cười.

      “Được rồi, hai người cãi nhau nữa.” Bùi Mộng Na tới ngăn cản hai người.

      Đỗ Lôi Ti nhất thời như bị sét đánh, hoảng sợ nhìn , vội vàng chủ, xin lỗi!” xong nâng bàn tay bé của mình lên tát lên má cái.

      “Lôi Ty, làm gì vậy?” Bùi Mộng Na tới ngăn cản động tác của .

      xin lỗi, chủ, là tại tôi sai, nên mạnh miệng với cậu chủ.” Đỗ Lôi Ti ảo não cúi đầu .

      Bùi Vũ ngồi bên im lặng nhìn , biết quyết định để làm quản gia của mình có đúng hay .

      “Lôi Ty, tôi phải cảm ơn mặc dù chúng ta mới quen nhưng mà tôi vừa nhìn thấy Tiểu Vũ cãi nhau với mới phát ra thằng bé vẫn chỉ là đứa trẻ.”

      Đỗ Lôi Ti nghe thấy như vậy liền cảm thấy hồ đồ, ràng nên mạnh miệng với chủ nhân, đâu còn là con trai tổng thống.

      Bùi Mộng Na biết bây giờ nghĩ gì, quay sang phía tiểu Vũ “Tiểu Vũ, cháu về phòng học bài , có chuyện muốn với dì.”

      Bùi Vũ nhìn hai người, thể làm gì khác hơn là quay về phòng của mình.

      “Lôi Ty, tôi biết nghĩ gì?” Bùi Mộng Na nhìn cười.

      “Hả? Cái… cái gì? có, tôi có nghĩ gì.” Đỗ Lôi Ti cười khúc khích, muốn tránh.
      Last edited: 2/12/15
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26

      Bùi Mộng Na nhìn , quay đầu nhìn về phía phòng làm việc của tổng thống, mở miệng " tôi cùng chị dâu làm đám hỏi, rất thích chị dâu, kết hôn sau năm có tiểu Vũ, lúc tiểu Vũ hai tuổi, chị dâu bỏ trai tôi cùng với người đàn ông khác."

      Đỗ Lôi Ti nghe đến đó liền kinh ngạc thiếu chút nữa rớt cả cằm, sắp xếp duy nghĩ chút, nhìn chủ động đứng trước mặt an ủi " chủ......"

      Bùi Mộng Na biết muốn gì, vì vậy cắt đứt "Kể từ sau khi người phụ nữ kia ỏ , tôi cả ngày chỉ biết đến công việc, thích chuyện, ngay cả nhìn con trai cũng muốn nhìn, có lẽ tôi thực bị đả kích, vốn dĩ muốn nghĩ đến người phụ nữ kia nên tôi mới cho tiểu Vũ học rồi ở lại trong trường luôn."

      Đỗ Lôi Ti thể giấu được tò mò " chủ, tôi cảm thấy tổng thống rất đẹp trai, hơn nữa còn là người lãnh đạo cả đất nước, tại sao người phụ nữ kia lại bỏ ?"

      nhăn mặt, trong lòng cảm thấy buồn bực, có phải do tính cách tổng thống tốt hay là do tổng thống quá keo kiệt? Cho nên ta mới chạy theo người đàn ông khác?

      Bùi Mộng Na nhìn biến đổi nét mặt của , dùng ngón tay chỉ vào đầu , mỉm cười "Lôi Ti, nghĩ gì thế?"

      Đỗ Lôi Ti giống như bị người khác nhìn thấu tâm , vội vàng giải thích " có, tôi nghĩ gì!"

      "Tôi cũng có bạn bè, là người bạn duy nhất của tôi ở đây, tôi hy vọng có thể chia sẻ mọi bí mật với tôi." Bùi Mộng Na chân thành .

      Lần này Đỗ Lôi Ti bị làm cho ngượng ngùng, thể làm gì khác hơn là mở miệng " Đúng là tôi có suy nghĩ, có phải do tính cách tổng thống tốt hay bởi vì ta keo kiệt cho nên người phụ nữ kia mới bỏ ?"

      "Ai, phải bởi vì hai nguyên nhân mà , mà là người phụ nữ kia cảm thấy tôi có tiền đồ, chỉ là nghị sĩ tiền đồ tươi sáng lắm."

      "Vậy......" Đỗ Lôi Ti cảm thấy có lỗi.

      ngờ còn có tính nhiều chuyện!!!

      "Hả? Lôi Ti, muốn hỏi gì cứ hỏi !"

      "Tính cách tổng thống như thế nào?"

      " ra tính cách tôi rất tốt, tính cách bây giờ nguyên nhân phần là bởi vì người phụ nữ kia còn có nguyên nhân nữa là do công việc tại. Tôi cũng chắc chắn lắm."

      "Vì sao tổng thống lại keo kiệt như vậy? ràng cũng rất có tiền."

      "Ặc, cái này tôi cũng lắm, sau này có thời gian tôi giúp hỏi."

      !!!

      chỉ nhất thời tò mò, muốn biết, cũng muốn chết chỉ vì chút tò mò.

      Đỗ Lôi Ti cười cách ngây thơ " chủ, cần hỏi."

      "Ha ha, Lôi Ti, tôi chỉ chọc thôi, nghĩ rằng tôi hỏi sao." Bùi Mộng Na ôm bụng cười.

      Cười lúc sau đó Bùi Mộng Na hỏi " đừng chỉ nhìn vào chức vụ tổng thống bây giờ của tôi, để ngồi được vào vị trí đó dễ dàng, sau khi người phụ nữ kia bỏ , tôi làm việc cả ngày lẫn đêm ngừng nghỉ để chứng minh bản thân cũng có năng lực, bây giờ tôi thành công nhưng đằng sau đó là cả quá trình khó khăn, phải ai cũng biết."

      "Lôi Ti, chúng ta vào thôi, cũng nghỉ sớm chút !" xong Bùi Mộng Na từ ghế đứng lên.

      " chủ, vào trước , lát nữa tôi vào."

      "Được!" Bùi Mộng Na vào phủ tổng thống.

      Đỗ Lôi Ti tới ghế ngồi xuống, suy nghĩ về những điều mà chủ vừa mới , cảm thấy tổng thống cùng cậu chủ rất đáng thương, cả hai người đều bị người phụ nữ từ bỏ.

      Tại sao sau khi nghe thấy những điều này cảm thấy đau lòng? Ngay cả lúc chia tay với Bân cũng có đau như vậy, tại sao lại như thế này?

      lắc đầu, muốn bỏ những suy nghĩ này, chỉ cảm thấy tổng thống bị chính người phụ nữ mà mình mến từ bỏ đáng tiếc.

      Đúng, chính là lý do này, còn gì khác.
      Last edited by a moderator: 30/11/15
      thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 27

      Khi vào phòng khách của phủ tổng thống, nhìn thấy đèn trong phòng làm việc ở lầu hai vẫn còn sáng.

      Đỗ Lôi Ti giơ cổ tay lên, nhìn đồng hồ là hơn chín giờ, ngờ người được nhiều người hâm mộ như tổng thống lại có quá khứ như vậy, thể tưởng tượng nổi.

      Đỗ Lôi Ti quay về phòng thay đồ ngủ nằm giường, lăn qua lăn lại vẫn ngủ được, biết có phải do lạ giường hay bởi vì những lời chủ vẫn luôn văng vẳng bên tai......

      xuống giường tới nhà bếp rót nước uống, lại nhìn ra ngoài lần, ra thời gian trôi qua rất nhanh, mười giờ, ngờ ngày đầu tiên đến đây được gắp hết tất cả mọi người.

      “Ah? Quản gia, ông vẫn chưa ngủ sao?” Đỗ Lôi Ti tò mò hỏi.

      “Chưa, tổng thống vẫn chưa ngủ, tôi sợ lát nữa tổng thống tìm lại thấy nên dám ngủ"

      Đỗ Lôi Ti lại tò mò “Quản gia, ông làm ở đây bao lâu rồi?”

      Quản gia nghĩ lại thời gian qua ở phủ tổng thống, dằng dặc mở miệng “Phải mấy chục năm rồi!”

      “Ồ!” Đỗ Lôi Ti uống nước gật đầu.

      “Đúng rồi, quản gia, tổng thống thường hay ngủ trễ như vậy sao?”

      “Đây là chuyện thường xuyên, có khi là thức thâu đêm.”

      “Quản gia hay là ông nghỉ trước , cháu ở đây thay ông...ông tuổi cũng cao, nên nghỉ ngơi sớm chút.” Đỗ Lôi Ti bỏ ly nước xuống, tới bên cạnh quản gia .

      “Vậy cũng được, tuổi tôi cũng lớn, là chịu nổi.” Quản gia nhìn cảm thấy giúp việc mới tới này rất chịu khó, xoay người quay về phòng nghỉ ngơi.

      Đỗ Lôi Ti cầm ly cà phê lên lầu hai, gõ cửa phòng làm việc.

      “Cốc cốc......”

      “Mời vào!” Giọng lạnh lùng từ bên trong truyền ra.

      cảm thấy hơi sợ, vẫn còn nhớ chuyện xảy ra ban ngày.
      Làm đổ cà phê bắn lên người tổng thống lại còn sợ chết mà lau chỗ đó của đàn ông, bây giờ suy nghĩ lại cảm thấy là xấu hổ.

      “Mời vào!” Gọng vui của tổng thống lại lần nữa vang lên.

      Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy vẫn có người vào, nhíu máy đứng dậy, mở cửa.

      ở đây làm gì?”

      “Hả?” Đỗ Lôi Ti bị người đàn ông đứng trước mặt dọa sợ, thiếu chút nữa làm đổ cà phê ra ngoài.

      Bùi Tuấn Vũ tối sầm mặt, còn gì để , ràng gõ cửa lại vào, cứ đứng ở đây.

      “Hả cái gì? gõ cửa làm gì?” Bùi Tuấn Vũ mất kiên nhẫn .

      ghét nhất lúc làm việc mà bị người khác cắt ngang, lại còn là người ngu ngốc như .

      Đỗ Lôi Ti ngượng ngùng cúi đầu “Tôi thấy trễ như vậy mà tổng thống vẫn làm việc nên mới đưa cà phê đến cho .”

      Bùi Tuấn Vũ dựa vào cửa ra vào vui phải tôi được bước vào phòng làm việc nữa bước sao?”

      “Cái này, tôi biết .”

      “Biết mà vẫn còn dám tới?” Bùi Tuấn Vũ nổi, lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ như vậy.

      “Tôi chỉ là thấy trễ như vậy mới đưa cà phê tới cho tỉnh người, còn có, xin lỗi vì những chuyện xảy ra ngày hôm nay.” xong Đỗ Lôi Ti khom người nâng hai tay bưng cà phê lên xin lỗi.





      Chương 28


      Bùi Tuấn Vũ dứng ở cửa nhìn thấy bộ dáng của hết nổi, nửa đêm bưng cà phê đến xin lỗi, biết có phải là cố ý hay ?

      Đỗ Lôi Ti khom người chờ cả lúc lâu cũng thấy nó gì, mẹ kiếp, biết có phải người đàn ông này cố tý chỉnh hay ?
      là mệt chết, hết cách rồi, đành mở miệng trước “Tổng, tổng thống, sao nhận cà phê?”

      “Tại sao tôi phải nhận?” Bùi Tuấn Vũ nhìn đùa giỡn.

      “Hả?” Đỗ Lôi Ti bị câu này làm cho sững sờ.

      “Còn nữa, bây giờ cũng nửa đêm, ai đem cà phê tới?” Bùi Tuấn Vũ lại hỏi.

      có, có ai, là tôi muốn tới xin lỗi .” Đỗ Lôi Ti giọng .

      Bùi Tuấn Vũ thu hồi nụ cười lạnh lùng “Nửa đêm đưa cà phê tới, muốn tôi cả đêm ngủ sao?”

      Đỗ Lôi Ti nghe thấy như vậy cảm thấy bản thân quá ngu xuẩn, ủ rũ cúi đầu “Xin lỗi, tôi nghĩ tới, tôi còn tưởng công việc của chưa xong cho nên đưa cà phê tới muốn tỉnh táo, ngờ làm xong rồi.”

      “Trễ thế này tôi mới làm xong việc là lỗi của ai? Chân tay vụng về, nếu phải là tôi phải thức khuya làm việc như thế này.”

      Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy như thế, lập tức đứng thẳng dậy, mặt vui “Mẹ kiếp, sao có thể như vậy chứ? Chuyện ban ngày đúng là tôi sai nhưng phải tôi xin lỗi rồi hay sao? Tại sao còn bắt bẻ mãi tha? Rốt cuộc có phải là đàn ông ?”

      Đây lần đầu tiên có người dám như vậy với , gân xanh trán nổi lên, trầm “Được, tốt lắm, biết tôi có phải đàn ông hay vậy bây giờ chúng ta thử chút, thử xong biết tôi có phải đàn ông hay .”

      Đỗ Lôi Ti nghe thế khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng, lần đầu tiên bị người đàn ông như vậy, nhưng bộ dáng kia giống như là muốn ăn thịt người, khiến cảm thấy sợ hãi.

      Hình như Đỗ Lôi Ti nghĩ ra điều gì đó, xong rồi, ràng là tới để xin lỗi, phải tới để chống đối tổng thống liền đưa tay lên gõ đầu mình cái.

      Lại vội vàng cúi người xuống “ Tổng, tổng thống......” Lời cỏn chưa hết, cũng bởi vì nhanh chóng khom lưng, cà phê trong tay lại lần nữa đổ lên người .

      “A.....” Đỗ Lôi Ti sợ hãi.

      Làm sao đây?

      Làm sao đây?

      Đỗ Lôi Ti chân tay cuống cuồng ném tách cà phê xuống đất, cầm áo ngủ của mình lau bộ phận quan trọng của tổng thống.

      Ah?

      Chuyện này là sao chứ?

      chỉ lau mấy cái tại sao chỗ đó lại phồng lên chứ?

      Ánh mắt của Bùi Tuấn Vũ bây giờ có thể giết người, nhìn ngu ngốc trước mặt, lợi hại, chuyện có thể làm sai hai lần trong ngày, bây giờ hối hận vì để ngu ngốc này vào làm.

      Đỗ Lôi Ti bị dọa sợ đến nỗi khóc lên, hu hu......

      phải làm sao đây? cố ý, Đỗ Lôi Ti tay chân luống cuống nhìn người đàn ông trước mặt dính đầy cà phê, nước mắt lăn dài, bây giờ bị dọa sợ đến ngây người, hoàn toàn biết phải làm sao.

      cần kêu nữa, còn gọi nữa có tin tôi đem làm mồi cho sói hay !” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nhìn .

      Đỗ Lôi Ti nước mắt lăn dài, hai tay che miệng, muốn phát ra tiếng kêu.

      Có lẽ do đứng thảm trong hành lang, cũng có thể do phòng làm việc cách khá xa các phòng khác cho nên làm ảnh hưởng đến người khác.

      “Nhặt cái ly lên khỏi đây, nhớ sau này được xuất ở đây nữa!” xong Bùi Tuấn Vũ hung hăng đóng cửa phòng.

      Đứng ngoài cửa Đỗ Lôi Ti lại gõ cửa “Cốc cốc.....”

      “Vào !”

      Đỗ Lôi Ti mở cửa phòng làm việc “Tổng......tổng thống......” Nhìn thấy người đàn ông trong phòng lúc này có mặc quần, đỏ mặt đứng đó nhìn thiếu chút nữa chảy máu mũi.

      “Nhìn đủ chưa?” Bùi Tuấn Vũ châm chọc.

      “Hả?” Đỗ Lôi Ti lấy lại tinh thần.

      “Rất đẹp sao? sắp chảy nước miếng ra rồi!”

      “A......” Đỗ Lôi Ti lấy hai tay che mặt, chạy thẳng xuống dưới lầu.

      Xong rồi, còn chưa kết hôn, tại sao có thể nhìn cơ thể của người đàn ông khác chứ, làm sao sống nữa chứ?

      quá bi thương!

      Chỉ là, bây giờ tốt rồi, bị đau mắt hột rồi, ngờ cơ thể tổng thống lại đẹp như vậy, cơ bụng sáu múi, bụng bằng phẳng, người đàn ông đẹp trai, nghĩ tới đây, khuôn mặt lại đỏ giống như trái cà chua.
      Last edited: 7/12/15
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 29

      Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti xuống phòng ăn dành cho người giúp việc, quản gia nhìn thấy liền lên tiếng chào hỏi “Chào buổi sáng!”
      “Chào buổi sáng quản gia!” lễ phép trả lời.

      Đỗ Lôi Ti chào quản gia sau đó ngồi xuống từ từ ăn sáng.

      Quản gia ăn được nửa liền để ly cà phê trong tay xuống nhìn Đỗ Lôi Ti hỏi “Đêm đầu tiên ngủ ở đây có quen ?”

      “Dạ, thế nào nhỉ, đây là lần đầu tiên cháu đến đây nên cũng chưa quen lắm.” Đỗ Lôi Ti khẽ trả lời.

      “Quản gia, cháu muốn hỏi ông, hôm qua ông bảo cháu thay ông gọi tổng thống dậy, tại sao ông lại vui mừng như vậy?” Đỗ Lôi Ti khách khí hỏi.

      “À...... có gì!” Quản gia ngồi bên cười lại “Lôi Ti, còn mấy phút nữa là phải gọi tổng thống dậy, lát nữa còn phải đưa cậu chủ học.”

      “Cái...cái gì...Còn mấy phút nữa phải gọi tổng thống dậy sao? Sau đó còn phải đưa cậu chủ đến trường?” Đỗ Lôi Ti nghe vậy liền sửng sốt.

      còn mấy phút nữa!” Quản gia lại nhắc lại lần nữa.

      “Đợi chút...Quản gia, có thể thương lượng chút ?” Đỗ Lôi Ti dùng ánh mắt van xin quản gia.

      “Chuyện gì?”

      “Có thể để người khác gọi tổng thống dậy được ?” Đỗ Lôi Ti cầu xin .

      Bây giờ chỉ cần nghĩ tới bộ dáng ngày hôm qua của tổng thống cảm thấy sợ, hơn nữa tối qua còn ngắm nhìn cơ thể của tổng thống, nghĩ đến đây máu mũi như muốn chảy ra.

      thể!” Quản gia trực tiếp từ chối.

      Đỗ Lôi Ti buồn bực cúi đầu, từ ghế đứng lên, nhìn thấy tiểu Ngọc chờ .

      Tiểu Ngọc lên trước “Lôi Ti, tôi dẫn đến phòng ngủ của tổng thống, lần sau tự tới đó.”

      “Tại sao?” Đỗ Lôi Ti hiểu hỏi.

      “Tổng thống thích người khác tùy tiện vào đó.” Tiểu Ngọc giải thích xong nhấc chân lên lầu.

      Đỗ Lôi Ti nhanh chóng theo, trong lòng đặt cho tổng thống dấu chấm hỏi lớn.

      Đến lầu hai, tiểu Ngọc dừng lại với Đỗ Lôi Ti “Lôi Ti, tí nữa sau khi vào bôi kem đánh răng lên bàn chải cho tổng thống, sau đó giặt khăn đưa cho tổng thống, nhớ, khăn lông được quá lạnh, tổng thống thích.....”

      “Cái gì?” Đỗ Lôi Ti nghe xong trợn to hai mắt.

      Choáng, sao lại phải phục vụ như thế chứ?

      nhanh vào , còn nhiều thời gian!” Đỗ Lôi Ti còn chưa hoàn hôn, tiểu Ngọc liền thúc giục.

      “Biết rồi!” Đỗ Lôi Ti bi thương trả lời, bước chân nặng nề vào phòng ngủ của tổng thống.

      Đứng ở cửa phòng ngủ nhìn đồng hồ cổ tay, là bảy giờ bốn mươi, còn có hai mươi phút để gọi tổng thống dậy, để tổng thống rửa mặt còn phải ăn sáng.

      Mẹ kiếp, sao thời gian lại khó khăn như vậy?

      Hít sâu hơi, xoay nắm cửa, vào, phát trong phòng rất yên tĩnh, có bất kỳ thanh nào.

      Quả nhiên, lúc này tổng thống vẫn còn trong giấc mộng đẹp, hoàn toàn biết mặt trời chiếu tới tận mông.

      Rón rén tới cạnh giường, phóng tầm mắt, chính là chiêm ngưỡng dung nhan lúc ngủ của tổng thống.

      Nhìn tư thế ngủ là mất hồn, Đỗ Lôi Ti thấy nằm giường lớn, đôi vòng tay chắc chắn, mặt nở nụ cười, khóe miệng cũng có nước miếng.

      Quả nhiên, trai đẹp khi ngủ cũng có thể khiến người ta mê mẩn.

      cứ như vậy đứng ngây ngốc nhìn trai đẹp ngủ, đột nhiên ý thức được mình tới đây làm gì, lập tức chút do dự vén chăn lên......
      Last edited: 7/12/15
      thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 30

      Tổng thống thân của chúng ta có thói quen mặc gì khi ngủ, vì vậy có mặc quần áo, bên dưới chỉ có cái quần lót, ngủ rất ngọt ngào, bởi vì bị người khác vén chăn lên, cơ thể chợt cảm thấy lạnh, ngay lập tức liền mở mắt.

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền bị dọa sợ, còn thưởng thức dáng người hoàn hảo của tổng thống, kêu “a” tiếng, sau đó dùng tay che kín mặt mình.

      ở đây làm gì? Ai cho vào đây?” Tổng thống bị tiếng hét chói tai làm cho tỉnh lại, ánh mắt hết sức khó chịu bởi vì nhìn thấy hết cơ thể của .

      “Tổng......tổng......tổng thống......phải......dậy......rồi......” Phục hồi tinh thần, lắp bắp , nguyên nhân bản thân ở đây, mặc dù bỏ tay xuống nhưng vẫn dám mở mắt.

      Vốn cho rằng sau khi nghe Bùi Tuấn Vũ lập tức xuống giường nhưng chờ mãi cũng nghe thấy tiếng động, cảm thấy giường có bất kỳ tiếng động nào.

      hơi mở mắt, kinh ngạc khi nhìn thấy tổng thống lại kéo chăn ngủ tiếp.

      Choáng, sao lại có thể như vậy chứ?

      Chẳng lẽ ta muốn ngủ nướng sao?

      Nghĩ đến nguyên nhân này, Đỗ Lôi Ti thầm khinh bỉ trong lòng, hít hơi sâu, nhìn đồng đồ cổ tay còn có mười phút.

      Bây giờ thời gian rất gấp gáp, cũng nghĩ nhiều, đưa tay vén chăn lên muốn gọi dậy.

      Thế nhưng hình như có chuẩn bị trước, đè chặt chăn dưới người, mặc kệ dùng sức thế nào cũng thể kéo ra.

      Sao người đàn ông này lại có thể có dáng vẻ như vậy chứ?

      người đàn ông lại muốn ngủ nướng, ta nghĩ gì vậy chứ?

      “Tổng thống, bây giờ phải dậy rồi, còn mười phút nữa phải làm rồi, xin hãy nhanh dậy .” Trong lúc khẩn cấp, Đỗ Lôi Ti thể làm gì khác hơn là dùng ngôn ngữ bắt đầu công kích.

      Vậy mà sau khi xong lúc lâu cũng thấy người đàn ông giường có phản ứng gì.

      Đỗ Lôi Ti lo lắng nhìn đồng hồ tay, bây giờ còn thời gian nữa, phải làm sao chứ? Kết quả là chuyển sang khuyên bảo “Tổng thống, nếu chịu dậy kịp.”

      Mẹ kiếp, lớn như vậy lại còn phải dụ dỗ ta, gọi ta dậy sao lại mệt như vậy chứ......

      đó, sao có thể ngồi lên được vị trí tổng thống này chứ?A?A?A?A?A?

      Người đàn ông nằm giường tiếp tục ngủ thèm quan tâm đến , vẫn còn chìm trong giấc mộng, tiếng ngáy khe khẽ vang lên bên tai , khiến cho nhất thời tức giận......

      thể nhẫn nhịn được nữa, Bùi Tuấn Vũ là ép tôi làm như vậy đấy!!!

      Đỗ Lôi Ti khuyên bảo có kết quả gì, tốt cuộc nảy sinh tà ác, chút suy nghĩ vào phòng vệ sinh, dùng khăn lông nhúng vào nước lạnh, vắt ráo nước rồi ra, đắp vào mặt của tổng thống......Bộ dáng rất hạnh phúc.

      “A......Người phụ nữ ngu ngốc này làm gì vậy?” Tiếng thét đầy giận dữ của tổng thống như muốn xuyên thấu qua màng nhĩ của Đỗ Lôi Ti.

      Đỗ Lôi Ti giật mình, thấy cuối cùng cũng tỉnh dậy, sau đo gì cầm khăn lông vào phòng vệ sinh.

      Sau đó hấp ta hấp tấp chuẩn bị kem đánh răng, nước súc miệng, còn có khăn lông giặt qua nước ấm đưa tới trước mặt tổng thống, nhìn bộ mặt đầy tức giận của Bùi Tuấn Vũ “Tổng thống, nhanh rửa mặt , thời gian còn sớm nữa, lát nữa tôi còn phải đưa cậu chủ học!”

      xong lại cầm nước súc miệng ở bên cạnh đưa cho .
      Last edited by a moderator: 15/12/15
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :