1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      145 (p.86)

      Cho nên ngăn em lại, bây giờ muốn để gian của riêng mình để buông lỏng mình chút!

      Bây giờ nhất định phải cho có thời gian để gạt bỏ người đàn ông kia ra ngoài, như vậy mới có thể đem trở lại bên cạnh mình!

      Mặc dù là người đứng đầu cả đất nước nhưng cũng là người đàn ông, tâm lý người đàn ông bao giờ muốn trong lòng người phụ nữ có bóng dáng ai khoác ngoài mình, cũng muốn vì cảm kích người đàn ông từng giúp đỡ mà lưu lại bóng dáng của người đàn ông kia!

      Cho nên, bây giờ chỉ có thể để tĩnh tâm từ từ gạt bỏ bóng dáng người đàn ông kia.......

      Đỗ Lôi Ti quay về căn phòng mà nửa năm rồi chưa ở, từ từ mở cửa phòng, lúc vào nhìn thấy bàn của mình có tấm hình trắng đen, về phía bàn......

      cầm tấm hình lên nhìn, từ từ tới cạnh giường ngồi xuống......

      biết mình là đứa con bất hiếu, lớn như vậy nhưng vẫn khiến cho mẹ lo lắng, cầm tấm hình này khóc lâu???

      Còn có người đàn ông từng cứu mạng mình, lúc ấy rời chắc cũng rất đau lòng phải ?

      biết thể cho người đàn ông kia cái gì nhưng mà trong lòng cảm thấy cảm ơn ấy, loại cảm ơn này có từ nào để diễn tả!

      Nhưng trong chuyện tình cảm dù có cảm ơn thế nào, cảm kích đến đâu cũng thể bởi vì như vậy mà thay đổi......

      Xin hãy tha thứ cho ích kỷ!!!

      Bởi vì con người khi còn sống mới có thể tìm được tình chân của mình, xem như đáp lại tình cảm của người đàn ông kia cũng chỉ có thể đổi lại là hai người đau khổ cho nên mới từ chối ấy!

      Bùi Tuấn Vũ ngồi ghế sa lon chờ trong phòng ngủ ra ngoài nhưng mà qua lúc lâu vẫn thấy cửa mở, liền đứng lên, về phía phòng ngủ......
      nhàng đẩy cửa ra, nhìn thấy ngồi giường khóc, tới cạnh ngồi xuống, giọng an ủi “Lôi Ti.......Đừng khóc, em như thế này ảnh hưởng đến đứa bé!”

      Đỗ Lôi Ti ngẩng đầu, chảy nước mắt nhìn tức giận cần quan tâm......”

      “Lôi Ti, biết ta tiếng nào mà rời tâm tình em rất tốt nhưng mà......” Bùi Tuấn Vũ giọng an ủi.

      “Nhưng là cái gì, có biết đều tại mới như vậy ?” Đỗ Lôi Ti khóc hỏi.

      Bùi Tuấn Vũ biết tâm tình bây giờ tốt cho nên giải thích gì!

      “Nếu phải vì bắt tôi về phủ tổng thống làm người giúp việc, nếu phải là cố chấp muốn tôi ký hợp đồng hôn nhân, nếu phải do tin tưởng tôi, tôi cũng trở thành bộ dáng thế này, nếu phải hiểu lầm tôi, xử oan tôi, tôi cũng rời , Tiếu Bằng cũng có cơ hội đối với tôi như vậy, có biết bây giờ tôi cảm thấy rất áy náy với ấy ......” Đỗ Lôi Ti trách cứ, toàn bộ phát tiết ra ngoài.

      Bùi Tuấn Vũ ôm vào lòng, khẽ vỗ lưng , dịu dàng biết đây đều là lỗi của , Lôi Ti, cũng biết thích em từ lúc nào, sau khi em rời , mới phát em, lúc nghe thư ký Đường em nhảy xuống biển tự sát, khi đó suy sụp, tại sao hạnh phúc của cứ như vậy bị hủy diệt?”

      Đỗ Lôi Ti cười khẽ đẩy ngực , giễu cợt cảm thấy những lời này tôi tha thứ cho ? cảm thấy bây giờ tôi.....tôi theo về sao?”

      “Lôi Ti, biết bây giờ gì cũng vô dụng nhưng mà chính là , là đàn ông, có quyền người mà mình thích cón có con chúng ta cùng nhau sống hạnh phúc!” Bùi Tuấn Vũ nghiêm túc .

      Đỗ Lôi Ti nhìn “Tiếu Bằng , tôi đau lòng bởi vì tôi mất người bạn tốt, mà đối với tôi mà
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      146 (p.87)

      Đỗ Lôi Ti tới canh chống nạnh “Ai là vợ , tôi với chưa ly hôn tôi cũng theo về nhà!”

      “Lôi Ti, được rồi, mọi người cả ngày đều mệt, mẹ cũng chuẩn bị phòng rồi!” Lý Ái Hoa tới cạnh con .

      “Mộng Na, Lý Mật, hai người ở cùng phòng được ?” Đỗ Lôi Ti thu hồi nụ cười.

      “Được, có thể!” Bùi Mộng Na trả lời.

      Lý Mật cũng gật đầu!

      Đỗ Lôi Ti đưa hai người về phòng......

      Khi ra thấy Đỗ Lỗi nằm ghế sa lon nằm ngủ thiếp , nhìn người đàn ông bên cạnh “Ngồi qua chút, biết em trai tôi nằm cuộn tròn như vậy ngủ thoải mái sao?”

      Bùi Tuấn Vũ làm bộ mặt uất ức nhìn “Vợ à, em thể chuyện dịu dàng với chút sao?”

      “Ha ha..... thể!” Đỗ Lôi Ti trả lời.

      “Vậy cũng được!” Bùi Tuấn Vũ giống như làm sai .

      Đỗ Lôi Ti giúp em trai đắp chăn sau đó muốn quay về phòng mẹ mình!

      Bùi Tuấn Vũ thấy muốn xoay người rời , vội vàng gọi “Vợ à, ngủ ở đâu?”

      ngủ trong phòng Tiểu Lỗi!” Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn .

      “Vợ à, em ngủ ở đâu?” Bùi Tuấn Vũ chưa từ bỏ ý định.

      Đỗ Lôi Ti cười tới cạnh , nhìn lạnh giọng “Dù sao chỉ cần ngủ cùng là được!”

      xong quay đầu lại liền rời !”

      Bùi Tuấn Vũ đứng đó nhìn bóng dáng , tự lẩm bẩm “Khi nào vợ tôi mới tha thứ cho tôi?”

      Đỗ Lỗi từ từ mở mắt “Lần này nghiêm túc muốn chị tôi quay về sao?”

      Bùi Tuấn Vũ nghe thấy chàng trai nằm đó , tò mò nhìn sang “ phải cậu ngủ rồi sao?”

      Đỗ Lỗi thèm để ý tới , hỏi lại “ muốn chị tôi quay về sao?”

      Bùi Tuấn Vũ nhìn , khôi phục lại thái độ nghiêm túc nhìn cậu trả lời “Tôi nghiêm túc muốn ấy quay về bên tôi!”

      biết bởi vì ban đầu phát sinh ít chuyện, nên thằng bé này xem trọng mình nhưng mà cố gắng thay đổi ấn tượng xấu của mình trong lòng thằng bé!

      “Hy vọng lần này chị tôi còn có những chuyện vui như lúc trước!” Đỗ Lỗi .

      Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy vẻ mặt của cậu, biết tình cảm của hai chị em rất tốt, nhất định quý trọng này!

      Đỗ Lỗi thấy im lặng liền “Sao vẫn còn ở đây?”

      Bùi Tuấn Vũ bị hỏi giải thích được hỏi lại “Tôi ở đây ở đâu?”

      xem bây giờ mấy giờ rồi, nghỉ ngơi tôi cũng muốn nghỉ ngơi!” Đỗ Lỗi .

      Bùi Tuấn Vũ nâng cổ tay, rất muộn rồi, đứng dậy về phòng của em vợ!

      Khi Đỗ Lôi Ti vào phòng của mẹ, khẽ “Mẹ, con rất nhớ mẹ!”

      Lý Ái Hoa nhìn thấy con mình vào, nũng nịu với mình, giả bộ tức giận “Lôi Ti, đừng dùng giọng điệu như vậy với mẹ!”

      Đỗ Lôi Ti tò mò tới hỏi “Tại sao?”

      “Con biết , sau khi mẹ biết tin, con biết tâm tình mẹ thế nào ?” Lý Ái Hoa xong nước mắt liền chảy xuống!

      Đỗ Lôi Ti thấy mẹ đau lòng, xin lỗi “Mẹ, con biết sai rồi, đừng đau lòng nữa, phải bây giờ con rất tốt sao?”

      “Lôi Ti, con biết lúc ba con mất mẹ bị đả kích lớn, con lại như vậy con muốn mẹ phải sống thế nào?” Lý Ái Hoa đau lòng .

      Đỗ Lôi Ti nhìn vẻ mặt mẹ đau lòng liền kể mọi chuyện cho mẹ nghe.......

      “Lôi Ti. Lúc con mất tích, tổng thống có đếm thăm mẹ cùng em trai con!” Lý Ái Hoa nhìn con .

      Đỗ Lôi Ti nghe
      [​IMG]


      Bùi Tuấn Vũ nhíu mày, ngờ lại dùng sức như vậy nhưng mà là đàn ông nên chỉ có thể chịu đựng......

      Bùi Mộng Na đứng đó lo lắng , nếu cứ cắn như vậy tay bị cắn nát!”

      Lý Ái Hoa cũng lo lắng “Phải làm sao bây giờ, cắn như vậy cũng phải cách hay???”

      Vừa lúc đó ngoài cửa chính có tiếng động vang lên, Đỗ Lỗi bước nhanh tới mở cửa.
      Đường Vũ đứng ngoài cổng thấy cửa mở ra “Máy bay đến!”

      Đỗ Lỗi nhanh chóng chạy vào phòng kêu “Máy bay tới rồi!”

      Bùi Tuấn Vũ nghe cậu như vậy liền “Lôi Ti, chúng ta lập tức lên máy bay, máy bay có bác sĩ!”

      Đỗ Lôi Ti nghe thấy vậy liền buông cánh tay ra......

      Đường Vũ vào phòng, nhìn thấy tất cả mọi người đều ở đây, ta tới “Tổng thống có cần tôi phụ đưa phu nhân lên máy bay ?”

      Bùi Tuấn Vũ nhìn ta “ cần!” xong ôm giường ra ngoài!
      Mấy người phía sau theo lên máy bay!

      Bùi Tuấn Vũ lên máy bay, quay sang bác sĩ bên cạnh “Nhanh chút, vợ tôi sắp sinh!”

      Bác sĩ bị dọa sợ toát mồ hôi, vội vàng “Tổng thống, đặt phu nhân lên giường trước !”

      Bùi Tuấn Vũ nghe lời bác sĩ, ôm trong lòng đặt lên giường, tới trước mặt bác sĩ “Khi nào vợ tôi có thể sinh?”

      “Tổng thống, nhìn bộ dáng đau đớn lúc này của phu nhân, sắp sinh rồi, sang bên cạnh chờ !” Bác sĩ nhìn .

      Bùi Tuấn Vũ nhìn chằm chằm nằm giường “Tôi muốn ở đây!”

      Bác sĩ thấy quyết định chỉ có thể gật đầu!

      Còn lại cả nhà đều ngồi ngoài chờ......

      Đỗ Lôi Ti đau toát mồ hôi “ là đau......Đau quá......Tại sao vẫn chưa sinh?”

      Bác sĩ khẩn trương “Phu nhâ, xin hãy dùng sức chút, đầu của đứa bé sắp ra rồi!”

      Đỗ Lôi Ti hít sâu, dùng hết toàn bộ sức lực......

      “Oa oa.....” Tiếng khóc của đứa bé vang lên!

      Lúc Đỗ Lôi Ti nghe thấy tiếng đứa bé khóc liền hôn mê bất tỉnh!

      Máy bay hạ cánh xuống sân bay, lúc cửa máy bay mở ra, xe cấp cứu chờ sẵn, Bùi Tuấn Vũ ôm lên xe!

      Bác sĩ ôm đứa bé trong tay cũng ngồi lên xe cấp cứu.

      Những người còn lại lên xe hơi, về phía bệnh viện!

      Lúc xe cấp cứu tới bệnh viện, Bùi Tuấn Vũ xuống xe......

      Đỗ Lôi Ti bị đặt giường đẩy vào trong bệnh viện!

      Bác sĩ ôm đứa bé phòng đặt vào trong lồng giữ nhiệt!

      Bùi Tuấn Vũ lo lắng ngồi cạnh giường bệnh đợi tỉnh lại......

      Bác sĩ tới “Tổng thống, phu nhân chỉ mệt mỏi quá nên ngất , có gì đáng ngại, nên về nhà nghỉ ngơi trước !”

      “Cảm ơn bác sĩ, tôi ở đây đợi là được!” Bùi Tuấn Vũ quay đầu lại .

      Bác sĩ thể làm gì khác hơn là quay người ra khỏi phòng bệnh!

      Lý Ái Hoa tới khẽ “Cậu xem đứa bé thế nào ?”

      Bùi Tuấn Vũ từ từ nhìn bà “Mẹ, bây giờ con chỉ muốn đợi Lôi Ti tỉnh dậy!”

      “Nhưng bây giờ Lôi Ti ngủ mê, có gì đáng ngại, cậu cũng cần lo lắng!” Lý Ái Hoa khuyên.

      Bây giờ bà nhìn người con rể này, bà biết cậu ta rất con mình, có lẽ bà đúng, con hạnh phúc là quan trọng nhất!

      , vậy em cùng Lý Mật xem đứa bé thế nào!” Bùi Mộng Na tới .

      “Mộng Na, bây giờ em thư ký Đường cho tài xế đưa mẹ cùng Tiểu Lỗi về nhà nghỉ ngơi!” Bùi Tuấn Vũ ra lệnh.

      “Vậy cũng được!” Bùi Mộng Na xong liền xoay người muốn ra khỏi phòng tìm Đường Vũ.

      cần, tôi muốn ở đây với chị tôi!” Đỗ Lỗi lạnh giọng .

      “Tiểu Lỗi, biết em cũng lo lắng cho chị em nhưng mà cũng trễ rồi, em cùng mẹ về nhà nghỉ ngơi , sáng mai
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      147 (p.88-)

      đứng đó nhìn con ngủ say, mỉm cười xoay người ra ngoài......

      quay lại phủ tổng thống, trở về phòng mình, cầm quần áo vào phòng tắm, nửa tiếng sau liền xuất trong phòng khách!

      Bùi Mộng Na cùng Lý Mật ngồi ăn sáng, đứng dậy hỏi “, muốn đâu?”

      Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người thản nhiên muốn tới bệnh viện!”

      , mới về còn muốn đến bệnh viện sao, cả đêm ngủ rồi, ở nhà nghỉ ngơi chút !” Bùi Mộng Na xong liền tới cạnh .

      , trước đây!” xong ra khỏi phủ tổng thống!

      Bùi Mộng Na đứng đó nhìn bóng dáng xa, chợt nghĩ ra điều gì, cầm điện thoại ấn nút......

      Trong điện thoại đơn giản mấy câu, Bùi Mộng Na liền cúp máy, thần bí tới bàn ngồi xuống ăn sáng!

      Lý Mật nhìn cười hỏi “Mộng Na, bộ mặt như vậy là thế nào?”

      Bùi Mộng Na nhìn thần bí cười “Sau này biết!”

      Bùi Tuấn Vũ ngồi xe đến bệnh viện, vào phòng bệnh!

      Khi đẩy cửa phòng bệnh vào nhìn thấy nằm giường tỉnh dậy, cười tới hỏi “Lôi Ti, em tỉnh rồi?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn “Thế nào, hy vọng tôi tỉnh dậy sao?”

      Bùi Tuấn Vũ bị nghẹn biết phải trả lời thế nào, thể làm gì khác hơn là quay đầu cầu cứu mẹ vợ “Mẹ, mẹ xem Lôi Ti kìa?”

      Lý Ái Hoa nhìn hai người, chỉ cười lắc đầu, quay đầu nhìn con mình oán giận “Lôi Ti, lời thể lung tung, biết ?”

      Đỗ Lôi Ti gật đầu nhìn người đàn ông đứng bên cạnh hỏi “Sao lại tới đây, phải làm sao?”

      Bùi Tuấn Vũ cười hì hì tới ngồi cạnh giường “Vợ sinh con, chuyện lớn tới mức nào cũng buông tay!”

      “A......Có phải nhầm rồi hay , tôi là vợ lúc nào?” Đỗ Lôi Ti bất mãn hỏi.

      Bùi Tuấn Vũ nghe thấy ....nhìn làm bộ đáng thương hỏi “Vợ à, sao em có thể đối xử với như vậy chứ? Em xem cánh tay bị em cắn thành ra thế này, em phải có trách nhiệm với !” xong liền đưa cánh tay bị thương ra.

      “Phụt......” Đỗ Lôi Ti nhìn vẻ mặt nhịn được cười “ có biết vẻ mặt bây giờ rất khó coi !”

      Lý Ái Hoa nhìn con mình cười cười, xoay người ra khỏi phòng, để lại hai người trong phòng.

      Bùi Tuấn Vũ thu hồi vẻ mặt cười đùa nhìn nghiêm túc “Vợ à, rất em, càng con hơn!”

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của biết phải gì, nhưng mà muốn quay về nơi thuộc về kia!

      Bùi Tuấn Vũ thấy vẻ mặt liền hỏi “Lôi Ti, em làm sao vậy?”

      “Tuấn Vũ, bây giờ em thể buông xuống được, em cũng biết tâm ý của nhưng mà em......” Đỗ Lôi Ti nhìn .

      Bùi Tuấn Vũ cắt ngang lời “Lôi Ti, muốn ba người chúng ta nhà sống chung với nhau, chẳng lẽ được sao?”

      được!” Đỗ Lôi Ti từ chối sau đó tiếp tục “Em muốn gặp lại những chuyện lúc trước!”

      Bùi Tuấn Vũ giả bộ “Tình huống gì?”

      giả bộ hồ đồ với em sao?” Đỗ Lôi Ti liếc mắt hỏi.

      làm sao có thể giả bộ với vợ chứ!” Bùi Tuấn Vũ làm nũng.

      Đỗ Lôi Ti thấy vẻ mặt , lộ vẻ chán ghét châm chọc “Đường đường là đàn ông hơn nữa lại là tổng thống lại làm vẻ mặt đó, sợ mất mặt sao?”

      Bùi Tuấn Vũ giả bộ tội nghiệp nhìn “Vợ à, phải làm sao mới hết giận đây?”

      “Em thấy tức giận!” Đỗ Lôi Ti nhìn .

      “A......Như vậy tốt lắm đâu, bây giờ em phải có trách nhiệm với !” Bùi Tuấn Vũ oán trách.

      “Sao em lại phải có trách nhiệm với ?” Đỗ Lôi Ti hiểu hỏi.

      “Bây giờ tay bị hủy, em phải có trách nhiệm!” Bùi Tuấn Vũ cố tình gây .

      “Con trai, vẻ mặt con như vậy là sao chứ, quá đáng!” Người đàn ông trung niên đẩy cửa phòng bệnh vào

      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      148 (p.89)

      Đỗ Lôi Ti buồn bực quay về phủ tổng thống!

      Bùi Tuấn Vũ cười toét miệng “Vợ à, em xem cả nhà chúng ta đều ở đây là vui!”

      Đỗ Lôi Ti tức giận nhìn , vào tai “Vui cái rắm á?”

      Bùi Tuấn Vũ uất ức nhìn “Vợ, em sao vậy?”

      đó, bây giờ lại la ó, lúc trước em phải chịu đựng mọi chuyện sao?”Đỗ Lôi Ti nhìn .

      “Vợ, nếu như vậy , em cho cơ hội được ?”Bùi Tuấn Vũ nhìn hỏi.

      Đỗ Lôi Ti nhìn cả nhà chỉ có thể gật đầu đồng ý, chỉ là nhất định trả lại hết lên người tổng thống!

      Đỗ Lỗi tỉnh dậy là buổi trưa, cậu tới phòng khách lầu nhìn thấy có nhiều người liền tới......

      Bùi Tuấn Vũ giới thiệu “Đây là ba mẹ !”

      “Chào chú, chào dì!”Đỗ Lỗi lễ phép chào.

      “Ba, mẹ, đây là em trai Lôi Ti!”Bùi Tuấn Vũ tiếp tục giới thiệu.

      Đỗ Lỗi tới cạnh mẹ mình khẽ “Mẹ, nếu chị sao chúng ta về nhà !”

      Lý Ái Hoa gật đầu tới “Bà thông gia, chúng tôi về trước!”

      Lý Lệ vừa nghe vội “Bà thông gia, sao bây giờ lại về chứ?”

      “Ở nhà có người hơn nữa Tiểu Lỗi vẫn phải làm!”Lý Ái Hoa cười .

      Lý Lệ nghe vậy đành phải đồng ý “Bà thông gia, có thời gian nhất định phải đến đây chơi đấy!”

      Lý Ái Hoa gật đầu, quay đầu nhìn con “Lôi Ti, mẹ cùng em trai về trước đây!”

      Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy mẹ phải về, hốc mắt đỏ lên “Vâng, có thời gian hai người nhất định phải tới thăm con!”

      Lý Ái Hoa gật đầu ra ngoài phủ tổng thống!

      Bùi Tuấn Vũ ra lệnh “Quản gia, cho tài xế đưa mẹ vợ tôi đến sân bay!”

      “Vâng, tổng thống!”Quản gia cung kính .

      Bùi Tuấn Vũ nhìn Đỗ Lôi Ti ôm con đứng đó “Lôi Ti, em mới xuất viện, em vào nghỉ ngơi !”

      Lý Lệ tới ôm đứa bé “Lôi Ti, bây giờ con ở cử, nên đứng quá lâu, con lên lầu nằm !”

      Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn về phía cửa nhìn mẹ cùng em trai lên xe rời khỏi phủ tổng thống......

      Bùi Tuấn Vũ thấy nhìn mãi rời, tới khẽ “Sau này có thể đón mẹ tới đây!”

      ?”Nháy mắt tâm tình Lôi Ti thay đổi lớn tiếng hỏi.

      !” Bùi Tuấn Vũ cười tiếp tục “Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời !”

      Đỗ Lôi Ti nhìn quay về phòng lên giường nằm!

      Thoáng cái tháng trôi qua!

      Đỗ Lôi Ti vô cùng hưng phấn từ giường đứng dậy cầm quần áo vào phòng tắm!

      Lúc ở cử chỉ có thể lau sơ người, bây giờ hết ở cử, nhất định phải tắm sạch !

      Khi tinh thần sảng khoái xuống lầu, nhìn mẹ chồng ôm con mình ngồi xem hoa, tới “Mẹ, mẹ đưa cháu con bế cho, mẹ nghỉ ngơi chút !”

      Lý Lệ nhìn vội vàng từ chối “Lôi Ti, con mới hết tháng ở cử mà, sau này cứ để mẹ trông cháu cho!”

      “Mẹ, như vậy tốt lắm đâu?”Đỗ Lôi Ti .“Có cái gì tốt?”Lý Lệ nhìn hỏi.

      “Ba......” Đỗ Lôi Ti muốn lại thôi.

      cần lo ông ấy!”Lý Lệ .

      Bây giờ Đỗ Lôi Ti được ôm con cảm thấy rất chán, tới vườn hoa nhìn công nhân tưới hoa “Tôi giúp mọi người tưới hoa?”

      Công nhân vội vàng từ chối “Phu nhân, sao có thể vậy chứ!”

      “Có cái gì thể?” Đỗ Lôi Ti xong cầm vòi nước trong tay, bất chấp tất cả tưới lên bồn hoa trước mặt.

      Bùi Tuấn Vũ làm về thấy vườn hoa thê thảm nhíu mày gọi “Quản gia…..?”

      Quản gia nghe tổng thống kêu mình, vội vàng tới cung kính hỏi “Tổng thống, có chuyền gì sao?”

      “Chuyện vườn hoa là thế nào?”Bùi Tuấn Vũ nhíu mày .

      Quản gia biết nên thế nào “Cái này…..”

      “Là em làm!” Đỗ Lôi Ti khoanh tay trước ngực tới “Thế nào, có ý kiến sao?”

      Bùi Tuấn Vũ vừa thấy vợ xuất , tới lấy lòng “Vợ à, sau này đừng làm những chuyện này nữa, như vậy em mệt!”

      Đỗ Lôi Ti để ý đến , thẳng vào trong!

      Bùi Tuấn Vũ nhìn vườn hoa thê thảm biết phải gì!

      Lúc ăn tối, từ đầu đến cuối Đỗ Lôi Ti them để ý đến .

      Bùi Tuấn Vũ lén thở dài, sao để ý đến chứ?

      Người đàn ông trung niên nhìn con trai mình “Con trai, ngày mai chúng ta phải rồi!”

      Đỗ Lôi Ti khẩn trương hỏi “Ba, mẹ muốn đâu?”

      Lý Lệ nhìn hai người “Chúng ta đưa cháu chơi, hai đứa ở nhà tranh thủ hưởng thụ thế giời của hai người!”

      Bùi Tuấn Vũ nghe thấy mẹ vậy liền hung phấn “Mẹ, vậy khi nào hai người ?”

      “Mình à, em xem con chúng ta , bây giờ có vợ hiền liền cần ba mẹ nữa!” Người đàn ông trung niên .

      “Làm gì có, con cảm thấy hai người trông cháu lâu như vậy cũng nên ra ngoài thư giản chút!”

      Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt nhìn cả nhà!

      nhớ lần đầu tiên nhìn thấy bố chồng cảm thấy ông rất nghiêm túc, ngờ mấy tháng gặp, sao lại trở nên giống con trai rồi?

      Chẳng lẽ bố chồng sợ mẹ chồng sao???

      Đỗ Lôi Ti ăn vài miếng sau đó “Ba, mẹ, con ăn no rồi, con lên chơi với Huyên Huyên lát!”

      xong đứng dậy vào phòng dành cho bảo mẫu!

      Ôm con từ trong tay bảo mẫu, về phòng mình, đặt con lên giường trêu chọc, kìm nén được “Bảo bối, ngày mai con cùng ông bà nộ chơi rồi có nhớ mẹ ?”

      Lúc Bùi Tuấn Vũ vào liền nghe thấy vậy, tới cười “Vợ à, bây giờ con nghe hiểu em gì?”

      Đỗ Lôi Ti liếc nhìn “Đều tại , sao ngăn ba mẹ lại?”

      Bùi Tuấn Vũ nhìn vẻ mặt an ủi “Vợ à, mẹ cũng là muốn tốt cho chúng ta, em xem phải làm thế nào?”

      biết!”Đỗ Lôi Ti tức giận .

      “A…. Vợ à, em đừng như vậy được ?”Bùi Tuấn Vũ giả bộ đáng thương .

      Đỗ Lôi Ti suy nghĩ, như vậy cũng phải cách tốt, thể làm gì khác hơn lộ vẻ mặt đáng , trêu chọc “Chồng à, hay là như vậy , ba mẹ , đứa bé thể đường dài nên được?”

      Bùi Tuấn Vũ nghe thấy giọng vợ mình, cả người liền tê tê, dịu dàng “Vợ ad, xem thời gian cũng trễ, hay là đưa con về phòng nó ?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn sắc mặt tức giận cho biết, nhất định phải với ba mẹ, nếu sau nay đừng xuất ở đây nữa!”

      Bùi Tuấn Vũ nghe vợ vậy liền giật mình, vội vàng “Vợ à, em đầy tháng rồi lại cho lên giường em muốn bị liệt dương sao?”

      Đỗ Lôi Ti cước đạp lên mông , lạnh giọng “Nhanh lên!”

      Người đàn ông ngồi mặt đất uất ức “Vợ à, bây giờ tìm mẹ, có phải em cho …..”

      “Chờ giải quyết rồi !”Đỗ Lôi Ti nằm giường .

      Bùi Tuấn Vũ hưng phấn đứng dậy, đối với nháy mắt “Vợ à, em cởi hết chờ !”

      Đỗ Lôi Ti cầm gối ném về phía “Đại sắc lang!”

      Bùi Tuấn Vũ tránh đòn công kích của vợ, cười hì hì ra khỏi phòng…..

      Đỗ Lôi Ti thấy ra khỏi phòng, lại ngồi dậy ôm con tiếp tục trêu chọc…..

      Bùi Tuấn Vũ ra khỏi phòng về phía phòng mẹ!

      “Cốc cốc cốc….” Cửa phòng vang lên!

      Lý Lệ “Vào !”

      Bùi Tuấn Vũ mở cửa phòng vào nhìn mẹ mình nằm giường “Mẹ, con có chuyện muốn …..”

      Lý Lệ biết con trai mình nhất định tới, tựa người vào giường “ , chuyện gì?”

      Bùi Tuấn Vũ tới ngồi lên ghế sa lon “Mẹ, chuyện là thế này, ngày mai ba mẹ chơi có thể đừng đưa con con cùng ?”

      được, mẹ muốn rời khỏi cháu mẹ!”Lý Lệ từ chối.

      Bùi Tuấn phàn nàn “Mẹ, mẹ có thể vì hạnh phúc sau này của con mà đừng đưa con giá con cùng được ?”
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      149 (p.89 pic 2)

      Người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh cũng phụ họa theo “Mình à, em xem con trai cũng vậy, chúng ta cần phải đưa cháu cùng đúng ?”

      Lý Lệ liếc nhìn người đàn ông trung niên mất hứng “Lão già chết tiệt này? Bây giờ tôi muốn rời xa cháu tôi!”

      “Mình à, chúng ta chỉ mấy ngày, lại em xem Huyên huyên bây giờ còn , mới đầy tháng, nếu theo chúng ta như vậy tốt lắm đâu?” Người đàn ông trung niên lấy lòng.

      Lý Lệ suy nghĩ chút cảm thấy ông cũng có lý, bây giờ đứa bé còn quá , thích hợp bôn ba mọi nơi, liền nhìn con trai gật đầu “Vậy cũng được chỉ là đứa bé lớn chút phải sống cùng ba mẹ!”

      Bùi Tuấn Vũ nghe thấy mẹ đồng ý “Mẹ con biết ngay mẹ đồng ý mà, vậy mẹ cùng ba nghỉ ngơi !”

      xong liền ra khỏi phòng! Bùi Tuấn Vũ cười quay về phòng mình “Vợ à, mẹ đồng ý rồi!”

      ? đồng ý sao?”Đỗ Lôi Ti tin hỏi.

      Bùi Tuấn Vũ cười hì hì , mẹ đồng ý rồi, vậy em phải thế nào trả công …..?”

      Đỗ Lôi Ti khôi phục sắc mặt bình thường “Bồi thường cái đầu ?Bây giờ em còn chưa tha thứ cho đâu!”

      “Vợ à, chuyện qua lâu rồi, em mọn vậy chứ?”Bùi Tuấn Vũ nhìn .

      xong liền quên tới gần …..

      Đỗ Lôi Ti phát đến gần, nhất thời cảm thấy cơ thể nặng nề hơn nữa còn chạm vào người ….

      Bùi Tuấn Vũ ở người uất ức “Vợ à, từ lúc em rời khỏi nhà, chưa từng đụng tới người phụ nữ nào!”

      Đỗ Lôi Ti vẻ mặt tin tưởng nhìn “Đừng tưởng rằng mấy câu em liền tha thứ cho !”

      , sao có thể lừa em chứ!”Bùi Tuấn Vũ nhìn .

      Đỗ Lôi Ti nhìn “Em nhớ ngày mà em rời khỏi đây rất hưởng thụ?”

      “Ngày nào?”Bùi Tuấn Vũ bị hỏi đến hồ đồ.

      Đỗ Lôi Ti đẩy ra lạnh giọng tưởng rằng em thấy sao?Tiểu Thanh ở dưới người gọi rất mê hồn!”

      “A….. Nào có!” Bùi Tuấn Vũ nhìn “Hôm đó do uống quá say nhưng mà lúc phát phải em liền dừng lại hơn nữa giữa bọn chưa xảy ra chuyện gì!”

      “Bây giờ gì cũng vô dụng, em chỉ tin vào những gì em nhìn thấy!”Đỗ Lôi Ti lạnh giọng .

      Lần này, Bùi Tuấn Vũ biết phải làm sao, uất ức nhìn đều là , tin em hỏi quản gia cùng Mộng Na xem!”

      “Thôi , cho rằng em ngu ngốc đến nỗi hỏi bọn họ sao?”Đỗ Lôi Ti nhìn .

      “Vậy phải làm sao em mới tin tưởng ?”Bùi Tuấn Vũ uất ức hỏi.

      “Thôi, chuyện qua lâu em cũng muốn biết nữa, ngủ!” xong xoay người đưa lưng về phía ngủ!

      Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy vợ quan tâm mình, trong nháy mắt cậu ỉu xìu…..

      từ giương đứng dậy tới phòng tắm, tắm nước lạnh!

      Đỗ Lôi Ti nghe thấy trong phòng tắm có tiếng động, núp trong chăn ngừng cười lớn, sớm biết rồi chỉ là muốn cho bài học thôi!

      Bùi Tuấn Vũ từ trong phòng tắm ra ngoài, nhìn thấy cơ thể trong chăn ngừng động đậy, im lặng tới, nhanh chóng vén chăn liền nhìn thấy trong chăn ngừng cười.

      hỏi “Em cười cái gì?”

      Đỗ Lôi Ti đột ngột bị vén chăn ngây ngẩn người, nhìn người đàn ông trước ngực tóc ướt sao mà đẹp trai “ có….. có cười…..”

      Bùi Tuấn Vũ tới cạnh , dùng tay cù lét , rốt cuộc em cười gì?”

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy chịu nổi xin tha “Em…..Em có cười!”

      nhanh chút!” Bùi Tuấn Vũ tăng sức.

      “Được….. Được, em còn được sao?”Đỗ Lôi Tix in tha.

      Lúc này Bùi Tuấn Vũ mới buông tay ra “ , em cười cái gì?”

      Đỗ Lôi Ti bình ổn cảm xúc nhìn nghiêm túc “Chuyện này em biết rồi, vừa rồi chỉ muốn dạy dỗ chút thôi, biết chưa?”

      Bùi Tuấn Vũ tối sầm mặt nhìn hỏi “Vợ à, em biết lúc nào, em có biết cậu của vừa mới lên cứ như vậy bị em dập tắt , sau này nếu hung phấn nổi vậy sau này em phải làm sao?”

      “Em chỉ câu mà sao lại nhiều như vậy?”Đỗ Lôi ti nhíu mày .

      Bùi Tuấn Vũ thấy vợ mình nhíu mày vội vàng phải vậy, vợ à nhiều như vậy cũng chỉ muốn tốt cho em, em xem, cuộc sống vợ chồng rất quan trọng!”

      để ý đến , em muốn ngủ!” xong Đỗ Lôi Ti để ý tới , xoay người nhắm mắt lại!

      Bùi Tuấn Vũ thấy vợ nhắm mắt, vội vàng lên giường ôm vào lòng, bàn tay khác sờ vào vùng cấm địa của …..

      là lưu manh sao?”Đỗ Lôi Ti cảm thấy cơ thể bị đụng chạm liền .

      Bùi Tuấn Vũ nghe thấy vợ vậy liền làm chuyện mà vợ chồng nên làm sao có thể là lưu manh chứ?”

      , tại sao em vừa liền phản bác chứ?”Đỗ Lôi Ti tức giận .

      “A….. Vợ à, biết sai rồi, dám nữa!”Bùi Tuấn Vũ làm nũng.

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy khí càng ngày càng mỏng manh, sắp ngất !

      Lúc này Bùi Tuấn Vũ mới buông lỏng môi , đùa giỡn “Vợ à, sao em có tiến bộ chút nào vậy?”

      Đỗ Lôi Ti khuôn mặt đỏ bừng, đẩy ngực xấu hổ là đồ háo sắc!”

      háo sắc với vợ mình đấy!” Bùi Tuấn Vũ cười .
      Last edited by a moderator: 23/4/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :