1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      117 (p66)

      Đỗ Lôi Ti nhìn bọn họ do dự “Cái này......Cái này......”

      Bùi Mộng Na thấy do dự liền nghiêm mặt cái này cái kia nữa, chẳng lẽ chị nghĩ tới mẹ chị sao?”

      Ánh mắt Đỗ Lôi Ti ảm đạm, làm sao nhớ mẹ chứ?

      Nhưng mà tin tức lan truyền như vậy, làm gì còn mặt mũi nào vè gặp mẹ cùng em trai?

      “Chị dâu, chúng ta quay về , như vậy là lựa chọn tốt nhất cho mọi người!” Bùi Mộng Na nhìn nghiêm túc .

      Mạnh Lạp ngồi bên cạnh “Có phải lo về vấn đề đứa bé ?”

      Đỗ Lôi Ti nhất thời trợn to hai mắt, sao ta lại biết tâm của mình?

      Bùi Mộng Na vừa nghe liền cười lớn “Bởi vì vấn đề này sao?”

      Đỗ Lôi Ti gật đầu nhìn ấy!

      “Cái này chị cũng cần lo lắng, chị chỉ cần quay về, em cam đoan chị có chuyện gì!” Bùi Mộng Na đảm bảo.

      Đỗ Lôi Ti cắn môi nhìn hai người ngồi đối diện, gật đầu xem như đồng ý!

      Mạnh Lạp thấy đồng ý, cầm điện thoại, chuẩn bị gọi......

      muốn làm gì?” Bùi Mộng Na xong giật điện thoại trong tay ta.

      muốn làm gì?” Mạnh Lạp nhìn nhíu mày hỏi.

      Bùi Mộng Na giấu điện thoại sau lưng hỏi “ muốn lén báo tin sao?”

      “Mẹ kiếp, tôi bị bệnh à? Nếu như tôi muốn báo tin gọi điện thoại trước mặt hai người!” Mạnh Lạp .

      “Vậy định gọi cho ai?” Bùi Mộng Na yên lòng hỏi.

      “Tôi tìm giáo viên tới đây dạy!” Mạnh Lạp nhìn .

      Bùi Mộng Na vừa nghe thấy ta vậy, lúc này mới yên tâm đưa điện thoại cho ta......

      Mạnh Lạp đưa tay vừa chạm vào điện thoại, liền rơi xuống nền nhà......

      Điện thoại rơi sàn nhà......

      Mạnh Lạp mở to hai mắt, nhìn điện thoại di động sàn nhà, hoảng hốt la len “Cái người này......”

      ta cúi người nhặt điện thoại sàn nhà, lắp ráp vào, ấn nút mở máy......

      Mạnh Lạp nghiến răng nghiến lợi nhìn trả điện thoại lại cho tôi.......”

      Bùi Mộng Na nhìn điện thoại kia, lúng túng cười “Là do cầm chắc, liên quan gì đến tôi!”

      vội vã sang chuyện khác “Chị dâu, muộn rồi, chúng ta nghỉ sớm chút !”

      Mạnh Lạp nhìn , ràng từng chữ “Ngày mai làm sao có thể ?”

      Bùi Mộng Na nháy mắt vô tội hỏi “Tại sao thể ?”

      “Bây giờ điện thoại của tôi rớt vỡ, tôi thể gọi điện thoại tìm người, sao có thể ?” Mạnh Lạp nhìn .

      “Vậy có làm sao, sau khi quay về chúng ta cũng có thể tìm?” Bùi Mộng Na sao .

      Mạnh Lạp khoanh tay trước ngực nhìn có tim phổi sao? yên tâm ròi khỏi đây như vậy sao?”

      Bùi Mộng Na bị có chút giải thích được, hỏi “Sao tôi có tim phổi?”

      nhìn thấy viện trưởng lớn tuổi sao? Ngày mai nếu chúng ta rời , cũng chỉ còn lại những đứa trẻ cùng viện trưởng!”

      Đỗ Lôi Ti ngồi bên cạnh gật đầu đồng ý với lời Mạnh Lạp !

      Bùi Mộng Na nghe ẻo lả có đạo lý, từ trong túi mình lấy điện thoại ra đưa cho ta “Cầm , chuyện xong trả lại cho tôi!”

      Mạnh Lạp nhận lấy điện thoại ấn số gọi “Alo......?”

      “Tổng giám đốc, có chuyện gì sao?” Đầu dây bên kia cung kính hỏi.

      “Ngày mai cho người đến Duyên Hải dạy học, tất cả chi phí do công ty trả!” Mạnh Lạp thu hồi bộ dáng bất cần đời, lạnh giọng ra lệnh, sau đó cúp máy.

      Mẹ kiếp, ta còn có bộ mặt như vậy sao?

      là hiếm thấy?

      Bùi Mộng Na suy nghĩ xem thường ta rồi!

      Đỗ Lôi Ti thấy ta cúp máy, cười cảm ơn , nếu tôi yên tâm rời !”

      “Chị dâu, chị cần phải cảm ơn ẻo lả này!” Bùi Mộng Na nhìn .
      Tiếng chuông điện thoại lại vang lên......

      Bùi Mộng Na nhanh chóng giật điện thoại “Alo....... Phong à?”

      Mạnh Lạp nhìn bàn tya trống của mình, ngờ tốc độ của nhanh như vậy!

      “Tổng giám đốc sao......” đầu dây bên kia hỏi.

      “Tôi phải tổng giám đốc, ở đây cũng có tổng giám đốc!” Bùi Mộng Na xong muốn cúp máy.

      Mạnh Lạp vội vàng ngăn lại “Tìm tôi đấy!”

      Bùi Mộng Na sững sờ đưa điện thoại cho ta, rốt cuộc người đàn ông này có mấy thân phận?

      “Tổng giám đốc, tìm được giáo viên nhưng ngày au mới có thể đến!” đầu dây bên kia .

      “Được!” Mạnh Lạp khẽ sau đó cúp máy.

      Sau khi cúp máy, ta nhìn hai người phụ nữ trước mặt, chậm rãi “Chuyện giải quyết xong nhưng ngày mai chúng ta thể !”

      “Tại sao?” Bùi Mộng Na nhìn ta hỏi.

      Chuyện như vậy mà cũng phải đợi ngày, người đàn ông này là......

      Đỗ Lôi Ti cười cảm ơn !”

      “Thôi, cảm ơn gì chứ? chuyện như vậy mà còn phải đợi ngày, vô dụng!” Bùi Mộng Na liếc mắt nhìn ta .

      “Mộng Na, được như vậy, Mạnh Lạp giúp chúng ta tìm người rồi nhưng người ta cũng phải ở nhà chuẩn bị chút chứ, hơn nữa còn phải dọn dẹp hành lý, cái này cũng cần phải có thời gian!” Đỗ Lôi Ti giải thích.

      Nước Hàn chạng vạng tối, dạ tiệc chính thức bắt đầu......

      Bùi Tuấn Vũ cầm ly rượu đứng ở ban công ngắm cảnh đêm......

      Lâm Thanh từ từ tới cạnh , cầm ly rượu lên, khẽ thưởng thức, nhìn cảnh đêm bên ngoài “Sao vậy, phu nhân của du lịch sao?”

      Bùi Tuấn Vũ vẫn nhìn về phía trước, lạnh lùng “Chuyện này liên quan đến !”

      Lâm Thanh nhếch miệng, khẽ cười “ liên quan đến tôi nhưng mà dù sao chúng ta cũng quen biết, đến nỗi đến bây giờ vẫn ghi hận chứ?”

      ngờ kết hôn?” Bùi Tuấn Vũ thản nhiên .
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      118 (p.66 pic 2)

      Tiểu Ngọc nghe ấy vậy, liền tò mò nhìn ấy hỏi “ muốn quà sinh nhật gì?”

      Lý Mật cười hì hì nhìn “Rất đơn giản, làm nhân viên tình báo cho tôi!”

      “Cái gì......?” Tiểu Ngọc còn tưởng mình nghe nhầm hỏi lại “ gì? Nhân viên tình báo?”

      “Đúng!” Lý Mật nhàng gật đầu giải thích “Nhân biên tình báo có nghĩa là, là người giúp việc trong nhà họ tôi, nếu họ tôi có chuyện gì đều phải gọi điện thông báo cho tôi biết!”

      “A......Cái này, cái này......” Tiểu ngọc hơi do dự trước đề nghị của ấy.

      “Sao vậy?” Lý Mật hỏi.

      Tiểu Ngọc nhìn ấy than thở “Tiểu Mật, tôi cảm thấy như vậy tốt đâu!”

      “Có cái gì tốt, chỉ cần gọi cú điện thoại là xong!” Lý Mật nhìn hỏi.

      Tiểu Ngọc suy nghĩ chút, cảm thấy như vậy cũng được, nếu như có thể tác thành đoạn nhân duyên cũng tốt......

      Chủ yếu là muốn dạy dỗ người đàn ông kia chút!

      Nghĩ tới điều này mỉm cười gật đầu đồng ý!

      Bùi Mộng Na nhìn thời gian điện thoại “Chị dâu, khuya lắm rồi, chị giúp ta tìm căn phòng để nghỉ ngơi !”

      Lúc này Đỗ Lôi Ti mới nghĩ tới “A, chị quên mất, chỉ là nơi này hơi đơn sơ, hai người đừng chê!”

      xong đứng dậy ra ngoài......

      Mạnh Lạp theo phía sau , khẽ “Lôi Ti, mặc dù tôi chỉ gặp mấy lần nhưng tôi lớn lên cùng Tuấn Vũ, tôi hiểu cậu ấy, lần này cậu ấy !”

      Đỗ Lôi Ti cúi đầu, chậm lại, nhìn ta “Mạnh Lạp, tôi hiểu, lúc đầu tôi hy vọng ấy tôi nhưng mà qua chuyện lần này tôi liền hiểu, chỉ cần mọi người sống vui vẻ là được, về chuyện Tuấn Vũ tôi, tôi để những lời này trong lòng nhưng tôi tiếp nhận!”

      “Lôi Ti, bây giờ Tuấn Vũ quên hết những chuyện vui trước đây, hơn nữa tôi thấy hai người rất hợp nhau!” Mạnh Lạp kiên nhẫn khuyên.

      “Mạnh Lạp, tôi quyết định quay về cùng hai người, phải vì ấy, tôi quay về là vì muốn con tôi được sinh ra cách an toàn, về phần người đàn ông kia, tôi suy nghĩ nữa......” Đỗ Lôi Ti nhìn ta kiên nhẫn .

      Mạnh Lạp nhìn ánh mắt Đỗ Lôi Ti, ta biết ấy thích Tuấn Vũ, ta quyết định phải cùng Mộng Na giúp hai người này quay lại với nhau!

      “Mạnh Lạp, ở phòng này !” Đỗ Lôi Ti tới căn phòng bên cạnh, đẩy cửa nhìn ta .

      Mạnh Lạp vào phòng, thấy trong phòng tối thui “Được, cũng nghỉ ngơi sớm !”

      Đỗ Lôi Ti xoay người ra ngoài, quay về phòng mình......

      “Tiểu Vũ đâu?” Bùi Mộng Na nhìn xung quanh hỏi.

      “Chắc Tiểu Vũ ngủ trong phòng viện trưởng?” Đỗ Lôi Ti nhìn ấy .

      “Chị dâu em ở cùng chị được ?” Bùi Mộng Na nhìn lọ vẻ đáng thương .

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy vẻ mặt kia của liền bật cười “Được, em cứ ở phòng chị !”
      “A, là tốt quá!” Bùi Mộng Na vui mừng .

      Hai người rửa mặt, nằm giường, Đỗ Lôi Ti “Mộng Na, nếu chị quay về cùng em, chị muốn trai em biết!”

      “Tại sao?” Bùi Mộng Na buồn bực hỏi.

      “Bây giờ chị muốn sống cuộc sống bình thường, hơn nữa lúc chị ký đơn ly hôn rồi!” Đỗ Lôi Ti .

      “Chị gì? Chị ký tên vào đơn ly hôn rồi?” Bùi Mộng Na nhìn lớn tiếng hỏi.

      “Đúng!” Đỗ Lôi Ti nhàng trả lời “Bây giờ chị cùng trai em còn quan hệ gì nữa cho nên cần cho ấy biết việc chị quay về!”

      “Nhưng mà bây giờ chị mai thai con ấy?”

      “Mộng Na, đây là con chị, cho nên nếu chị có quay về chị cũng tìm việc, chị muốn tự mình nuôi đứa bé lớn lên!” Đỗ Lôi Ti kiên định .

      Bùi Mộng Na lo lắng hỏi “Nhưng mà, chị có thể mình nuôi đứa bé lớn sao?”

      “Dù sao chị cũng muốn em biết, nếu em để em biết, chị rời !” Đỗ Lôi Ti cố chấp .

      Bùi Mộng Na thể làm gì khác hơn là đồng ý “Được, được......Em biết rồi!”

      Oa.......

      Như vậy tốt quá, như vậy mới có thể thực kế hoạch!

      Chỉ là chỉ có mình hơi khó, phải có hỗ trợ của ẻo lả chuyện mới có thể thành!

      “Đúng rồi, Lôi Ti, chị có nghĩ tới lúc về muốn ở đâu ?” Bùi Mộng Na hỏi.

      “Cái này em cần lo lắng!” Đỗ Lôi Ti nhìn ấy .

      “Sao chị muốn với em?” Bùi Mộng Na mất mát .

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy nét mặt ấy còn có giọng điệu, bật cười “Sao chị có thể với em chứ, em là người bạn thân nhất của chị!”

      Bùi Mộng Na nghe vậy cuối cùng cũng yên lòng!

      “Mộng Na, chúng ta nghỉ ngơi sớm chút, sáng mai chị dẫn em đến chỗ!” xong nhắm mắt lại từ từ chìm vào giấc ngủ.

      Rạng sáng ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti dậy sớm, đánh thức ngủ say bên cạnh “Mộng Na, nhanh dậy, nếu bỏ lỡ cảnh đẹp!”

      Bùi Mộng Na còn buồn ngủ, dụi mắt, miễn cưỡng “Chị dâu, bây giờ em rất buồn ngủ, em muốn dậy......”

      “Mộng Na, nhanh lên, chúng ta xem chút, lúc về em ngủ bù cũng được!” xong, Đỗ Lôi Ti vươn tay kéo ấy dậy.

      Bùi Mộng Na híp mắt, còn hơi sức “Được rồi, được rồi, em dậy......”

      Đỗ Lôi Ti nghe ấy vậy cầm khăn ướt đưa cho ấy “Nhanh lau mặt , chúng ta lập tức !”

      Bùi Mộng Na cầm khăn lông khẽ lau mặt “Ẻo lả đâu? ta à?”

      “Mộng Na, em đừng gọi Mạnh Lạp như vậy, dù sao ta cũng là đàn ông, em gọi ta như vậy tốt đâu!” Đỗ Lôi Ti nhìn ấy .

      “Chị dâu, chị xem tên ta cũng như vậy, hơn nữa còn hẹp hòi, em gọi ta như vậy là khách khí lắm rồi!” Bùi Mộng Na .

      Đỗ Lôi Ti gì, đôi oan gia, chỉ là cảm thấy hai người này rất hợp nhau!

      thôi!” Đỗ Lôi Ti xong dắt Bùi Mộng Na ra khỏi phòng!

      Lúc tới sân nhìn thấy Mạnh Lạp cùng Tiểu Vũ đứng trong sân!

      Đỗ Lôi Ti nhìn lớn “Hai người cũng dậy sớm vậy?”

      Mạnh Lạp quay đầu nhìn “Quen rồi, bình thường 5 giờ tôi dậy rồi!”

      “Dì, khi nào dì quay về cùng chúng cháu?” Bùi Vũ chạy tới bên cạnh
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      119 (p.67)
      Lúc Đỗ Lôi Ti cùng ba người kia đến đỉnh núi, Bùi Mộng Na nhìn thấy phong cảnh đỉnh núi, cảm thán “Chị dâu, phong cảnh nơi đây đẹp......”

      “Mộng Na, bây giờ chị cùng trai em còn quan hệ gì nữa, em gọi chị như vậy chị quen, em gọi chị Lôi Ti là được!” Đỗ Lôi Ti nhìn ấy .

      “Gọi sao chứ? Em quen rồi!” Bùi Mộng Na .

      “Dì, tại sao dì ở cùng ba?” Bùi Vũ nhíu mày .

      Đỗ Lôi Ti cúi người, nhàng xoa khuôn mặt cậu bé, mỉm cười “Tiểu Vũ, dì tách ra khỏi ba nên thể ở cùng chỗ!”

      “Dì, có phải vì chuyện của Tiểu Vũ cho nên......” Bùi Vũ nhìn , làm bộ đáng thương hỏi.

      phải, tính cách dì cùng ba cháu hợp cho nên mới quyết định tách ra!” Đỗ Lôi Ti cúi người nhìn cậu bé nghiêm túc giải thích.

      Bùi Vũ mắt đỏ hoa “Dì, cháu biết sai rồi, dì đừng tách ra khỏi ba cháu được ?”

      “Tiểu Vũ, dì trách cháu......cháu vẫn còn , cháu vẫn chưa hiểu chuyện, sau này cháu lớn, cháu hiểu!”

      Bùi Mộng Na thấy cháu mình sắp khóc, vội vàng “Tiểu Vũ, bây giờ cháu còn cho nên cháu chỉ cần chăm học, cái gì cũng cần biết?”

      Bùi Vũ xà vào lòng , ríu rít , cháu muốn dì rời , cháu muốn dì quay về......”

      “Tiểu Vũ, đừng khóc, con trai được khóc biết chưa?” Bùi Mộng Na dỗ dành.

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy cậu bé khóc đến đau lòng, từ từ tới, ngồi xuống “Tiểu Vũ, mặc dù dì ở cùng ba nhưng dì vẫn về thăm cháu, còn nữa, dì đưa em trai hoặc em thăm cháu!”

      Bùi Vũ dùng tay lau nước mắt, ngạc nhiên trợn to hai mắt, nhìn hỏi “Dì, dì gì?”

      “Bây giờ dì có em bé, cháu có thích em bé ?” Bùi Mộng Na đứng bên cười .

      “Có ? Cháu có em rồi sao?” Bùi Vũ vui mừng !

      “Lôi Ti, chị xem phong cảnh đẹp.......” Bùi Mộng Na nhìn trời .

      “Thôi , còn làm ra vẻ kinh ngạc!” Mạnh Lạp khinh thường .

      Bùi Mộng Na cắn răng nhìn ta “ có biết vẻ mặt bây giờ rất dễ bị đánh !”

      “Chẳng lẽ tôi đúng sao?”

      đúng cái gì chứ? nhất định phải dịu dàng như vậy sao!” Bùi Mộng Na liếc nhìn ta .

      “Ha ha...... vui tính, mà dịu dàng sao?” Mạnh Lạp cười to .

      ......” Bùi Mộng Na tức giận đứng đó giậm chân!

      Đỗ Lôi Ti thấy hai người lại muốn cãi nhau, vội vàng tới giảng hòa “Được rồi, được rồi, đừng cãi nhau nữa, tôi muốn hai người cãi nhau, ảnh hưởng đến con tôi!”

      “Thôi , ai mà thèm cãi nhau với ta!”

      “Thôi , ai mà thèm cãi nhau với ấy!”

      Hai người đồng thanh .

      Đỗ Lôi Ti buồn cười nhìn hai người, gì, vươn tay ôm Bùi Vũ, nhìn mặt trời mọc......

      Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người trước mặt, vốn dĩ cũng có thể hạnh phúc như vậy nhưng tự mình phá hủy, bây giờ có hối hận cũng kịp......

      , em qua chỗ ba chút!” Lâm Thanh nhìn chồng mỉm cười .

      “Được, em !” Charney nhìn trả lời.

      Lâm Thanh cười ngọt ngào, xoay người rời ......

      hạnh phúc!” Bùi Tuấn Vũ nhìn người đàn ông trước mặt .

      Charney liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, hạnh phúc “Đúng, bây giờ tôi rất hạnh phúc!”

      hiểu vợ ?” Bùi Tuấn Vũ khẽ hỏi.

      “Tôi muốn biết quá khứ của ấy, cũng muốn tìm hiểu nhưng mà tôi hiểu con người ấy bây giờ là đủ rồi!” Charney nghiêm túc .

      Bùi Tuấn Vũ nghiêm túc suy nghĩ lời ta , cầm ly rượu uống ngụm to......

      Mùi vị cay nồng xông thẳng tới sau gáy ......

      Bây giờ giống như tê dại nhưng mà đây phải là đất nước của mình cho nên dù vui cũng phải nhịn bởi vì là người đứng đầu của quốc gia!

      Charney thấy vui, khẽ “Đều là đàn ông, trước về thân phận, nếu như gặp đúng người, bỏ lỡ rồi rất tiếc nuối!”

      Bùi Tuấn Vũ nhìn chằm chằm vào ly rượu của mình, bây giờ trong đầu đều là hình ảnh lúc khóc thầm......

      muốn biết quá khứ của ấy cho nên tôi quý trọng ấy của tại, đây chính là suy nghĩ của tôi bây giờ!” Charney lại .

      Bùi Tuấn Vũ cầm ly rượu trống rỗng trong tay đặt lên kệ cửa sổ, nhìn người đàn ông ben cạnh, nhàng vỗ vai ta “Bây giờ hạnh phúc!” xong xoay người ra ngoài.

      tới trước mặt Lâm Thành, lịch mỉm cười “Lâm tổng thống, tôi về nghỉ ngơi trước!”

      Lâm Thành vươn tay, thân thiện “Bùi tổng thống, sao lại về sớm như vậy?”

      “Tôi hợp với dạ tiệc!” Bùi Tuấn Vũ cười .

      “Vậy cũng được, tôi cho người đưa cậu về!” xong đưa tay làm dấu mời!

      Bùi Tuấn Vũ hơi gật đầu, ra ngoài!

      Lúc tới cửa, nhìn thấy Đường Vũ đứng bên “Đường Vũ, bây giờ chúng ta quay về khách sạn!”

      “Vâng, tổng thống!” Đường Vũ cung kính trả lời.

      “Bùi tổng thống, xe tới, cảm ơn cậu dành thời gian tới thăm chúng tôi!”
      Lâm Thành khách khí .

      Bùi Tuấn Vũ nhìn ông “Lâm tổng thống gì vậy tôi còn phải cảm ơn ngài vì mời!”

      “Ha ha......Chúng ta cần khen lẫn nhau!” Lâm Thành cười .

      Đường Vũ tới trước, mở cửa xe “Tổng thống, mời lên xe!”

      “Hẹn gặp lại!” Bùi Tuấn Vũ chào rồi xoay người lên xe!

      Đường Vũ đóng cửa xe, quay về phía tổng thống, hơi gật đầu, mở cửa xe ngồi vào vị trí cạnh tài xế......

      Xe cứ như vậy rời khỏi phủ tổng thống......

      Bùi Tuấn Vũ nhìn phong cảnh bên ngoài......

      Chiếc xe chậm rãi chạy trong màn đêm......

      Sau khi tới khách sạn Đường Vũ xuống xe, mở cửa phía sau “Tổng thống, chúng ta đến khách sạn!”

      Bùi Tuấn Vũ im lặng xuống xe, thẳng vào trong khách sạn......

      Đường Vũ theo phía sau, hai người vào thang máy, thẳng tới phòng tổng thống.......

      ta lấy thẻ mở cửa phòng “Tổng thống, nếu còn chuyện gì vậy nghỉ ngơi !”

      “Cậu cũng quay về nghỉ ngơi !” xong vào phòng khóa cửa lại!

      Đường Vũ sang phòng bên cạnh, mở cửa vào......

      Lý Mật kéo Tiểu Ngọc tới quán cà phê cao cấp......

      Nhân viên phục vụ tới, lộ ra nụ cười chuyên nghiệp “Xin hỏi hai vị dùng gì?”

      “Tiểu Ngọc, muốn uống gì?” Lý Mật nhìn co hỏi.

      “Tôi uống gì cũng được!” Tiểu Ngọc nhìn trả lời.

      Lý Mật quay đầu nhìn nhân viên phục vụ “Vậy cho tôi hai ly sinh tố cùng bánh ngọt!”

      “Vâng, hai vị xin chờ lát!” Nhân viên phục vụ xong xoay người !

      Lý Mật nhìn Tiểu Ngọc ngồi đối diện “Tiểu Ngọc, sao lại làm người giúp việc?”

      “Người giúp việc lương cao, tôi cần tiền nên làm công
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      120 (p.67 pic 2,3)

      Đỗ Lôi Ti rơi nước mắt nhìn bà khẽ “Dì......Cháu......”

      “Lôi Ti, bây giờ cháu cần gì nữa, dì hiểu!” Viện trưởng nhìn hiền lành .

      “Dì, cháu xin lỗi, thể ở đây......”

      Mạnh Lạp ngồi đó nhìn hai người chuyện “Viện trưởng, bây giờ Lôi Ti rời khỏi đây, dì cũng cần lo lắng, cháu tìm được người đến đây dạy, ngày mai đến!”

      “Vậy dì cảm ơn trước!” Viện trưởng nhìn .

      Lý Mật lái xe đến quán pub, cầm túi xách “Tiểu Ngọc, xuống xe , chúng ta đến nơi rồi!”

      xong mở cửa xe xuống

      Tiểu Ngọc mở cửa xe xuống, nhìn mấy chữ tiếng quán pub, nhìn đứng trước mặt mình “Tiểu Mật, sao chúng ta lại tới đây?”

      “Đây là quán do bạn tôi mở, rất vui, vào biết!” Lý Mật xong vào bên trong.

      Tiểu Ngọc nhanh hơn, theo phía sau “Tiểu Mật, chờ tôi chút......”

      Hai người vào, Tiểu Ngọc thấy cảnh tượng bên trong, nhíu mày hỏi “Tiểu Mật, chúng ta ra ngoài !”

      “Mới đến về là lịch , chơi lát , nơi này rất vui!” Lý Mật khẽ bên tai .

      “Tiểu Ngọc, lát nữa có ca hát, rất hay!” Lý Mật nhìn .

      Tiểu Ngọc gì, theo phía sau tới phía trước ngồi xuống......

      Phục vụ tới, lịch “Xin hỏi quý khách dùng gì?”

      “Cho hai ly rượu!” Lý Mật .

      “Tiểu Mật, chúng ta ở đây uống rượu tốt đâu?” Tiểu Ngọc nhìn lo lắng hỏi.
      sao, chúng ta ra ngoài chơi, có gì phải lo lắng!” Lý Mật nhìn .

      Nhân viên phục vụ đưa rượu lên, đặt lên bàn, xoay người ra......

      Lý Mật cầm ly rượu để trước mặt Tiểu Ngọc “Tiểu Ngọc, rượu ở đây rất ngon!”

      “Tiểu Mật, tôi uống rượu!” Tiểu Ngọc từ chối.

      thử chút xem thế nào, nếu thích mùi này, cũng có thể uống!” Lý Mật khuyên.

      Tiểu Ngọc khuyên được ấy, cầm ly rượu lên khẽ nhấp ngụm nhìn ấy “Tiểu Mật, rượu này ngon, sao trong rượu có vị cay nồng?”

      “Tôi lừa phải , rượu này rất ngon!” Lý Mật cười .

      Tiểu Ngọc cầm ly rượu uống, chỉ trong chốc lát ly rượu rỗng tuếch, cười “Tiểu Ngọc, tôi có thể uống thêm ly ?”

      Lý Mật nhìn cười xem, khách khí với tôi làm gì chứ?”

      “Phục vụ......” Lý Mật nhìn bóng dáng nhân viên ở xa gọi.

      Phục vụ bước nhanh tới, lịch hỏi “Xin hỏi quý khách cần gì?”

      “Thêm hai ly rượu nữa!” Lý Mật .

      Phục vụ xoay người về phía quầy bar......

      “Tiểu Ngọc, mau nhìn xem, đó chính là ca sĩ hát ở đây, đẹp trai chứ?” Lý Mật ngạc nhiên nhìn người đàn ông sân khấu chuẩn bị hát.

      Tiểu Ngọc nhìn theo phía ấy “Tiểu Ngọc thấy dáng dấp người đàn ông kia là đẹp, chỉ là tôi thấy ta đẹp hơn họ nhiều!”

      Lý Mật quay đầu nhìn “Làm sao có thể chứ, họ tôi đẹp hơn nhiều!”

      “Vậy trong mắt người tình chính là Tây Thi rồi!” Tiểu Ngọc .

      Lúc hai người chuyện, nhạc, chậm rãi vang lên......

      Tiểu Ngọc nghe thấy tiếng người đàn ông hát, hưng phấn “Bài này tôi cũng biết hát!”

      cũng biết hát?” Lý Mật nhìn hỏi.

      “Đúng, lúc tôi còn học, sở trường của tôi là ca hát!” Tiểu Ngọc gật đầu .
      [​IMG]



      Đến gần tối giáo viên mà công ty Mạnh Lạp tìm thấy mới đến......

      “Tổng giám đốc, tôi là giáo viên đến đây dạy!” cung kính .

      “Được, tiền lương được công ty gửi vào thẻ cho !” Mạnh Lạp lạnh giọng .

      còn giả bộ lạnh lùng nữa chứ!” Bùi Mộng Na đứng bên .

      đến dạy học bất mãn nhìn , vui “Sao lại chuyện với tổng giám đốc của chúng tôi vậy chứ?”

      Bùi Mộng Na mặc kệ , trực tiếp là cái gì chứ, là cây tỏi à? có quyền gì mà chuyện với tôi?”

      Đỗ Lôi Ti đứng bên vội vàng tới hòa giải “Đừng cãi nhau, mọi người đều là lần đầu găp nhau nên caĩ nhau, như vậy mất mặt!”

      “Xem ra muốn về nhà!” Mạnh Lạp nhìn tới dạy học .

      đến dạy học vội vàng tới lấy lòng “Tổng giám đốc, tôi biết sai rồi, đừng xa thải tôi......”

      “Mạnh Lạp, thôi, nếu người tới, chúng ta......” Đỗ Lôi Ti lên tiếng xin.

      Đôi mắt thâm thúy của Mạnh Lạp nhìn ta chằm chằm tới đây là để dạy học, nhớ được bạc đãi những đứa trẻ ở đây!”

      tới dạy học nhìn thấy ánh mắt kia của tổng giám đốc, cơ thể tự chủ run rẩy, ánh mắt kia làm người ta cảm thấy sợ, ta “Tổng......Tổng giám đốc, yên tâm!”

      Viện trưởng nhìn thấy mới tới lịch chào hỏi “ , xin chào, chào mừng tới đây!”

      “Chào viện trưởng!” tới dạy vươn tay chào hỏi.

      Đỗ Lôi Ti mỉm cười “Dì, chúng ta vào trong nhà chuyện !”

      “Cháu xem, dì lớn tuổi nên hồ đồ rồi, làm chuyện gì cũng chu đáo!” Viện trưởng áy náy .

      nhóm người vào trong phòng!

      Viện trưởng sắp xếp xong phòng cho kia xong kéo Đỗ Lôi Ti qua bên “Lôi Ti, ngày mai cháu phải quay về rồi, dì bỏ được cháu, mặc dù chúng ta chỉ gặp nhau mấy ngày nhưng mà dì rất thích cháu, đợi đến khi cháu sinh nhất định phải cho dì biết, biết ?”

      Đỗ Lôi Ti chảy nước mắt nhìn viện trưởng “Dì, dì yên tâm, khi nào cháu sinh nhất định quay về gặp dì!”

      “Được, vậy dì ra ngoài cùng Tiểu Vũ, cháu cùng mọi người từ từ chuyện!” xong dắt Bùi Vũ ra ngoài.

      Đỗ Lôi Ti lại vào phòng, chỉ thấy Bùi Mộng Na ngồi đó liền hỏi “Mạnh Lạp đâu?”

      Bùi Mộng Na nhìn “Em nào biết ẻo lả đâu, chị dâu, bây giờ chị mang thai, chị nên nghỉ ngơi sớm , nếu ngày mai ngồi xe đường dài rất mệt!”

      “Được, vậy chị nghỉ ngơi trước!” Đỗ Lôi Ti nhìn .

      “Vậy em ra ngoài dạo chút!” Bùi Mộng Na xong xoay người ra ngoài!

      Bùi Mộng Na ra ngoài sân, lúc cảm thấy nhàm chán, nghe thấy ngoài sân có tiếng gì vang lên, khẽ tới......

      Mạnh Lạp ở trong góc sân cùng đến dạy học trao nhau nụ hôn nóng bỏng......

      Bùi Mộng Na vội vàng lấy tay che mắt la to “Đồ lưu manh......”

      Mạnh Lạp đẩy trong lòng ta, tới cạnh “Đừng kêu nữa, muốn gọi tất cả mọi người dậy sao?”

      Bùi Mộng Na lui về phía sau, giống như tránh dịch bệnh, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn người đàn ông trước mặt là thô bỉ, nghĩ tới ở nơi công cộng mà lại cứ ôm ôm ấp ấp như vậy!”

      “Hử.......? Rốt cuộc có nhìn thấy ? Nếu nhìn thấy đừng lung tung!” Mạnh Lạp tức giận .

      “May mà tôi nhìn thấy, nếu như để các bé trong nhà trẻ nhìn thấy, vậy là mất mặt!”

      đến dạy học nhìn thấy tổng giám đốc nổi giận liền “Tổng giám đốc, tôi về nghỉ ngơi trước!”
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      121 (p.68-)
      Đỗ Lôi Ti nhìn cảnh vật quen thuộc, nhắm hai mắt lại......

      Sau lúc, Đỗ Lôi Ti mở mắt dừng xe ở đây là được rồi!”

      Mạnh Lạp đạp thắng, xe từ từ dừng lại.....

      Bùi Mộng Na nhíu mày nhìn hỏi “Lôi Ti, chị muốn đâu?”

      “Chị xem ở đây có cho thuê phòng .....hai người về trước !” Đỗ Lôi Ti nhìn đường phố .

      “Vậy sao được chứ?” Bùi Mộng Na hỏi.

      “Lôi Ti......” Tiếu Bằng ở con đường phía đối diện giọng kêu.

      ta ngờ ở nơi này có thể tìm thấy khiến ta hồn bay phách lạc, ta bước nhanh tới, chạy qua bên kia đường.....

      Bây giờ trong mắt ta chỉ có đó, những thứ khác ta đều thấy, cái gì cũng nghe thấy......

      Chạy như điên giữa đường lớn.......

      Khi ta chạy tới bên cạnh mình thầm mong nhớ, kích động gọi to “Lôi Ti......”

      Đỗ Lôi Ti nghe thấy có người gọi mình, quay đầu nhìn lại......

      “Lôi Ti, em đâu vậy, tại sao hôm đó ở bệnh viện em lại lén chạy trốn?” Tiếu Bằng lộ ánh mắt lo lắng .

      Bùi Mộng Na ngồi trong xe thấy ràng người đàn ông đứng bên ngoài, vội vã mở cửa xe bước xuống “Tiếu Bằng, sao cậu lại ở đây?”

      Tiếu Bằng để ý tới , đưa tay nắm bàn tay bé kia, kích động “Lôi Ti, đừng chạy trốn nữa được ?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn ta khẽ “Em quay về cho nên chạy trốn nữa!”

      “Lôi Ti, em muốn đâu?” Tiếu Bằng nhìn hỏi.

      Đỗ Lôi Ti nhìn quanh bốn phía, quay đầu nhìn ta trả lời “Em muốn tìm phòng xung quanh đây!”

      “Chị dâu, hay là chị quay về !” Bùi Mộng Na nhíu mày .

      “Mộng Na, đừng gọi chị là chị dâu nữa!” Đỗ Lôi Ti nhìn .

      Tiếu Bằng nghe thấy muốn thuê phòng, vội vàng “Lôi Ti, hay là như vậy , chỗ có phòng trống, cái gì cũng có, hay em đến chỗ ?”

      Bùi Mộng Na vừa nghe thấy Tiếu Bằng vậy, vội vàng “Tiếu Bằng, sao cậu có thể như vậy chứ? Chị ấy là chị dâu mình?”

      “Mộng Na, bây giờ mình chỉ có thể xin lỗi, mình Lôi Ti......” Tiếu Bằng nghiêm túc .

      “Tiếu Bằng, nhà ở đâu, em tới nhà !” Đỗ Lôi Ti .

      “Chị dâu.......” Bùi Mộng Na gọi.

      “Mộng Na, chị quyết định rồi, còn nữa, sau này gọi chị là Lôi Ti!” Đỗ Lôi Ti nhìn nghiêm túc .

      Tiếu Bằng giúp xách hành lý, bắt taxi bên đường.....

      Xe taxi dừng lại, Tiếu Bằng đem hành lý đặt sau cốp xe, mở cửa xe, khẽ “Lôi Ti, lên xe !”

      “Lôi Ti, chị muốn sao?” Bùi Mộng Na tin hỏi.

      “Đúng, chị quyết định rồi!”

      “Vậy chị nhớ gọi điện thoại cho em!” Bùi Mộng Na lưu luyến .

      “Được, chị gọi cho em, chỉ là nhớ rằng em là đứa bé, chờ khi nào đứa bé sinh ra phải mua nhiều quần áo cho đứa bé, biết ?” Đỗ Lôi Ti nhìn đùa giỡn.

      Bùi Mộng Na dùng sức gật đầu “Em biết rồi!”

      Đỗ Lôi Ti xoay người ngồi vào taxi......

      Bùi Mộng Na đứng tại chỗ nhìn mở cửa lên xe!

      Mạnh Lạp quay đầu nhìn hiểu hỏi “ yên tâm để chị dâu theo người đàn ông kia sao?”

      yên lòng sao chứ? Chị dâu tôi cũng quyết định rồi thay đổi được, xem ra tôi lần này đùa được rồi!” Bùi Mộng Na cúi đầu .

      Bùi Vũ bĩu môi nhìn , sao dì ở cùng ba?”

      “A.... ....” Bùi Mộng Na than thở “Cái này biết!”

      Mạnh Lạp nhìn , trêu chọc “ phải lúc ở nhà trẻ có cách sao? phải còn để cho cúi đầu sao? Sao bây giờ lại như vậy?”

      Bùi Mộng na liếc ta tức giận “Mẹ kiếp, người rồi làm sao còn có thể để tôi cúi đầu chứ?”

      “Tôi còn tưởng rất lợi hại? ra cũng chỉ bình thường như vậy!” Mạnh Lạp ngồi trong xe nhìn .

      “Sao lái xe !” Bùi Mộng Na tức giận mắng.

      Mẹ kiếp,
      [​IMG]


      “Hai người lén lút làm gì đấy?” Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người đứng trước cửa hỏi.

      “A......Em.......Chúng em đâu có lén lút đâu!” Bùi Mộng Na khẩn trương đến cà lăm.

      xong về phía phòng của mình!

      Bùi Tuấn Vũ ra, chắn ngang đường , nhìn chằm chằm hai người “Hai người đâu, sao lại về trễ như vậy?”

      “Ba, chúng con ......” Bùi Vũ .

      “Tiểu Vũ, hôm nay chúng ta đến công viên vui ?” Bùi Mộng na cười ha ha vội vàng ngăn cháu mình lại.

      Bùi Vũ ngẩng đầu nhìn , sao cho cậu chứ?

      Bùi Mộng Na nháy mắt ý bảo cần nhiều!

      Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người nháy mắt ra hiệu, lạnh giọng “Hai người công viên mà phải hai ngày sao?”

      Bùi Mộng Na trợn to hai mắt nhìn trai, sao lại biết chứ?

      Chẳng lẽ là quản gia ???

      “A, , em chỉ đưa Tiểu Vũ ra ngoài chơi hai ngày thôi mà!” Bùi Mộng Na cười .

      , cháu buồn ngủ, cháu muốn ngủ!” Bùi Vũ dùng tay dụi mắt.

      Bùi Mộng Na thấy vẻ mặt của cháu lập tức , xem Tiểu Vũ ra ngoài chơi hai ngày rất mệt, chúng em về phòng trước!”

      xong dắt bàn tay qua người !

      Bùi Vũ trước mặt mình là tư thế chiến thắng!

      Bùi Tuấn Vũ nhìn bóng dáng hai người, cảm thấy có gì đó đúng nhưng mà biết là đúng chỗ nào......

      Đỗ Lôi Ti ở trong phòng nhìn xung quanh, mở hành lý dọn dẹp quần áo......

      “Lôi Ti, đừng dọn dẹp nữa, muộn rồi, chúng ta ra ngoài ăn chút gì !” Tiếu Bằng đứng bên .

      Đỗ Lôi Ti ngẩng đầu nhìn ta gật đầu “Vậy cũng được, nghe như vậy em liền cảm thấy hơi đói!”

      Đỗ Lôi Ti cầm chìa khóa, Tiếu Bằng cùng ra ngoài!

      theo phía sau ta ra ngoài, lúc đóng cửa, cánh cửa phòng đối diện chợt mở ra......

      “Lôi Ti......” Tiểu Ngọc dám tin hỏi.

      “Tiểu Ngọc......?” Đỗ Lôi Ti vui vẻ kêu.

      Tiểu Ngọc tới cầm tay vui vẻ hỏi “Lôi Ti, thời gian qua đâu?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn ấy khẽ “Thời gian này lời khó hết!”

      “Vậy bây giờ muốn đâu?” Tiểu Ngọc hỏi.

      “Tôi muốn ra ngoài ăn cơm với bạn!”

      “Vậy , lúc nào về chúng ta lại chuyện!”

      Đỗ Lôi Ti nhìn Tiếu Bằng đứng bên cạnh “Tiếu Bằng, hay là ra ngoài ăn , em muốn chuyện với bạn chút!”

      “Quay về cũng có thể chuyện?” Tiếu Bằng khuyên.

      “Tiếu Bằng, lúc nãy em nhìn thấy trong tủ lạnh có thức ăn, lát nữa em tự nấu là được!” Đỗ Lôi Ti .

      “Vậy cũng được, bây giờ em phải chú ý chút, cơ thể em như lúc trước, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho !” Tiếu Bằng xong xoay người vào thang máy!

      Tiểu Ngọc nhìn bóng dáng người đàn ông vào thang máy hỏi “Người đàn ông kia là ai?”

      “Người đàn ông nào?” Đỗ Lôi Ti vừa hỏi chợt nhớ ra cười ta chính là người mà Mộng Na tìm tới dạy tôi khiêu vũ, cũng là bạn học của Mộng Na!”

      Tiểu Ngọc nhìn từ xuống dưới, nghi ngờ hỏi “Lôi Ti, có phải mập lên ?”

      có!” Đỗ Lôi Ti bị hỏi đến đầu óc mơ hồ!

      xem bụng cũng to lên!” Tiểu Ngọc đưa tay sờ vào bụng .

      Đỗ Lôi Ti buồn cười nhìn
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :